1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh lại gặp em - Hoa Thanh Thần

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      54: Chiến sĩ địa cầu (2)


      Thị Y Thần liếc mắt nhìn , thấp giọng phát ra thanh chỉ có hai người có thể nghe được: "Tôi có thể tìm công việc tốt chút đừng làm việc vô nghĩa như vậy có được ? Ở khu nhà cấp cao, lái xe sang trọng, ràng là playboy, nhất thiết phải tự mình lao đầu vào công việc nghiên cứu nông nghiệp, thẳng ra là bản thân cần phải làm công việc bán mặt cho đất, bán lưng cho trời - chiến sĩ cải tạo địa cầu, dù nhìn thế nào cũng thấy vô nghĩa." Bộ dạng ta đào hoa như vậy, còn nghiên cứu nông nghiệp? Có quỷ mới tin.

      Lục Thần Hòa quay đầu , khẽ cong khóe môi : "Nếu thể nhìn người qua tướng mạo, nước biển thể cân đo. phải cũng thể nhìn ra được gần ba mươi sao?"

      " muốn chết sao?" Thị Y Thần thầm nghiến răng, lại chọc vào chỗ đau của , phiền nhất chính là chuyện mọi người hay nhắc đến việc gần ba mươi tuổi. Thị Y Thần chút nể nang lấy chân giẫm mạnh vào chân cái.

      Lục Thần Hòa vẫn xem như có chuyện gì xảy ra, với , đạp này giống như gãi ngứa mà thôi.

      "Tiểu Lục này, cháu năm nay bao nhiêu tuổi rồi?" Người hỏi chính là cha của Thị Y Thần.

      "Năm nay hai mươi tám."

      "Hả? Hai mươi tám sao, tuổi ? Tuổi mụ?" Ông Thị vừa nghe đến tuổi, vùng xung quanh lông mày bỗng chốc hơi cau lại.

      "Tuổi ."

      "Cái này..." Ông Thị thở dài hơi, khiến cho ánh mắt cả nhà đều hướng về phía Thị Y Thần. Đây chính là càng tìm càng mà.

      Ngụy Hành Chi gặm cánh gà liền giống như tìm được lục địa mới, hưng phấn với Thị Y Thần: "Chị hai, hơn chị tuổi nha, chị “trâu già gặm cỏ non” sao?"

      Con Thị Y Nhu học tiểu học tò mò hỏi: "Bà ngoại, trâu già gặm cỏ non là gì vậy?"

      Thị Quế Hoa lập tức trừng mắt với cháu , : "Cái gì mà trâu già gặm cỏ non, chưa từng nghe câu nữ lớn hơn , ngọt ngào như mật, nữ lớn hơn hai, vàng bạc chất đầy."

      Gò má của Thị Y Thần nóng như bị lửa đốt, gắp cái cánh gà nhét vào trong chén Ngụy Hành Chi, "Ăn cánh gà của em , cánh gà cũng nhét đầy miệng em được."

      xấu hổ cùng bực bội nhìn về phía Lục Thần Hòa, ta sao có thể hơn tuổi cơ chứ? Tại sao tự nhiên lại trở thành trâu già thế này? ràng thấy mình tràn đầy sức sống, vẫn còn trẻ đẹp. đả kích đêm nay phải tàn khốc đến vậy chứ...

      Lục Thần Hòa cười nhạt, nhìn lắc lắc ly nước uống, ý muốn hỏi có thể uống với ly .

      lờ , liếc cái, ánh mắt dời nơi khác. Vừa dời , ngờ, tầm nhìn trùng hợp hướng về phía Cao Minh Dương ngồi đối diện.

      cùng Lục Thần Hòa trao đổi từng ánh mắt, từng động tác, từng lời , mặc dù cử chỉ nhặt để lộ ra ngoài, nhưng trong mắt Cao Minh Dương, đây chính là liếc mắt đưa tình cách trắng trợn.

      Trong lòng Cao Minh Dương cảm thấy đắng chát, cầm ly rượu trong tay, mang ly rượu trắng, hơi uống sạch.

      Con ngươi đen láy Thị Y Thần lập tức trở nên ảm đạm, vội vàng dời ánh mắt né tránh.

      Mọi chuyện đều thu vào tầm mắt Thị Y Vân, khóe miệng mỉm cười, bỗng dưng để đũa xuống, mở miệng hỏi Lục Thần Hòa: " thấy chị hai của em thế nào?" tiếng "Chị hai" này gọi hết sức thân mật, giống như hai người chưa từng có khoảng cách.

      Thị Y Thần ngước mắt nhìn về phía Thị Y Vân, hình như người nhiều như ấy từ khi mở cửa đến giờ vẫn chưa thấy mở miệng gì. Thị Y Thần suýt chút nữa quên mất em họ có sở thích đặc biệt này. Tuy Lục Thần Hòa chỉ là đến lúc cho có, nhưng Thị Y Thần cũng hy vọng bị cuốn vào mâu thuẫn của chị em .

      Lục Thần Hòa theo bản năng nhìn thoáng qua Thị Y Thần, chỉ thấy mi tâm của cau lại, vẻ mặt đề phòng. suy nghĩ chút, mới trả lời: "Lần đầu tiên gặp mặt, ấy cùng người khác xem mắt."

      Thị Y Thần có chút kinh ngạc nhìn Lục Thần Hòa, ta lại nhớ lần đầu tiên gặp mặt là lúc xem mắt. Đêm đó có nhiều bực bội, nhất là nụ cười trong thang máy kia, đến bây giờ vẫn nhớ rất . Thị Y Thần bắt đầu nhớ lại lần thứ hai gặp mặt là ở đâu.

      Lục Thần Hòa tiếp: "Lần thứ hai gặp mặt, là buổi tối, ở quán bar."

      Đột nhiên, hai tròng mắt của trừng lớn. Cái đêm lần thứ hai gặp nhau cả đời này cũng bao giờ quên. Thị Y Thần cúi đầu, dùng sức đạp cái, ý bảo nên lung tung, được lung tung. Nếu dám tiết lộ chuyện đêm đó dù chỉ chút, thề dù có lên núi đao, xuống chảo dầu cũng giết chết .

      Ai ngờ Ngụy Hành Chi ngồi bên cạnh thét lên: "Chị hai, sao chị lại đạp chân em?"

      Đôi mắt như chim ưng của bà Thị bắn thẳng về phía , nha đầu chết tiệt, xem mắt tìm bạn trai, lại quán bar, còn có ý đồ che giấu tội lỗi.

      đỡ trán, gì hỏi trời xanh, lúc kích động đạp sai chân, mẹ nó, bi kịch...

      Lục Thần Hòa mím môi, khóe môi cong lên, đôi mắt đen láy sáng rực... Đôi mắt quyến rũ như tơ. Có thể nên dùng từ như vậy để hình dung người đàn ông, nhưng trong mắt , phải dùng từ như vậy để hình dung.

      nhìn đôi môi mỏng khẽ mở của , "Lần thứ ba gặp nhau, là ở nhà của tôi."

      Chiếc ly trong tay Thị Y Thần khẽ run lên, thức uống bên trong suýt chút nữa là đổ cả ra ngoài.

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      55: Chiến sĩ địa cầu (3)


      Mẹ nó... trừng mắt với Lục Thần Hòa, vậy khác nào giết chết ? Phải biết, giáo dục của gia đình rất nghiêm, lúc này mới hiểu được cái lần đến nhà ta, đến tận cùng làm bao nhiêu chuyện nên làm? Đêm đó ràng là giao áo cưới, nhưng ta cứ bằng giọng điệu thế kia, người nghe thể nào liên tưởng. Mẹ nó, biết thể tin ta được, chuyện gì nên ra hết, đây chính là được tiết lộ lại lộ ra sót thứ gì. Thấy đôi mắt của mẹ giật giật như bị chuột rút phóng về phía , như thông báo cứ chờ đêm nay bị lột da rút gân là vừa.

      Thị Y Vân khẽ uống nhấp ngụm đồ uống, mím môi nở nụ cười, trong nụ cười có mang theo vài phần kinh ngạc, khó tin. thú vị, xem ra Lục Thần Hòa đơn giản.

      Đôi mắt đen láy của Cao Minh Dương lại lần nữa trở nên ảm đạm, đôi mắt lộ vẻ thất vọng, lo lắng cùng khổ sở khó có thể che giấu. nắm chặt ly thủy tinh, dùng sức như muốn bóp nát cái ly.

      Đối mặt với ánh mắt đầy kinh ngạc của mọi người, kiên quyết muốn giải thích , nhưng nếu giải thích là chỉ giao áo cưới, chuyện này chẳng những chấm dứt được mà còn loạn hơn. uống xong ly rượu, ho vài tiếng, suy nghĩ lúc mới giải thích, : "Đêm hôm đó, ra con đến nhà ấy để giao hàng, ấy đặt y phục ở cửa hàng của con, nhưng thể đến lấy được, cửa hàng của con xem khách hàng là thượng đế, nên con mới giao hàng. Nào ngờ ấy lại đúng lúc ngã bệnh, con mới học tập theo tinh thần làm việc tốt của Lôi Phong, đưa ấy đến bệnh viện. Việc này mẹ cũng biết."

      Thị Y Thần đưa mắt, chuyện này giao cho mẹ vậy. Có thể chỉ có mỗi mẹ tin, thế nhưng mọi người trong nhà tin là được rồi. Trong lòng bây giờ toát mồ hôi lạnh.

      Lúc này, Thị Y Vân nhàng nở nụ cười, "Ba lần ngoài ý muốn gặp nhau, nghe lãng mạn. giống em và Cao Minh Dương là bạn học thời cấp ba, quen biết nhau rất lâu rồi."

      Cao Minh Dương vẫn trầm mặc bỗng nhiên bị điểm danh, hoàn toàn cảm thấy bất ngờ, bởi vì Thị Y Vân có bản lĩnh làm cho người khác chú ý. Nghe Thị Y Thần giải thích xong, vùng giữa đôi mày hơi giãn ra, gật đầu, "Ừ" tiếng. Từ lúc bắt đầu ngồi xuống, tầm mắt của vẫn quấn lấy Thị Y Thần, mỗi khi thấy và Lục Thần Hòa có động tác thân mật gì, trong lòng của đều vô cùng đau khổ, ngọt bùi cay đắng, có đủ các loại dư vị. Có thể đêm nay nên đến, thế nhưng trong thâm tâm của cảm thấy cam lòng. vẫn tin, tình cảm hai năm giữa và Thị Y Thần trong chớp mắt lại chẳng còn gì cả. cũng tin người đàn ông tên Lục Thần Hòa này, có thể tất cả chỉ là Thị Y Thần tìm người để đánh lừa , đánh lừa mọi người. Cao Minh Dương tin vào chuyện diễn ra trước mắt. lặng lẽ ngồi uống rượu.

      "Minh Dương, con đừng chỉ ngồi uống rượu, ăn thức ăn chứ." Dì lớn phát Cao Minh Dương vẫn trầm mặc, nên gấp nhiều thức ăn cho .

      "Hôm nay đáng tiếc cho Tiểu Lục, lần sau ghé lại, nhớ được lái xe, đến lúc đó phải uống rượu với mấy người bọn ta trận. Ta nhận ra Tiểu Cao có thể uống được rượu, nhưng mà rượu tuy tốt, nhưng được nghiện rượu đó." Tuy dượng lớn như vậy, cầm chai rượu, rồi lại rót cho Cao Minh Dương ly, "Nào nào nào, uống thêm ly, ha ha ha..."

      Thị Y Vân đưa tay ngăn lại, cười : " ly cuối cùng, nếu uống quá nhiều, dượng lớn, dượng phải đưa ấy về nhà đó."

      Cao Minh Dương khổ sở nặn ra nụ cười, ra cũng có thể lái xe, trong thâm tâm lại hy vọng người đỡ rượu cho mình là người khác.

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      56: Goodnight kiss (1)


      Sau bữa cơm, Thị Y Thần vẫn tìm mọi cách để đuổi Lục Thần Hòa về, thế nhưng người lớn trong nhà lại hào hứng kéo ta ở lại trò chuyện. Chỉ cần đến gần chút, các vị trưởng bối lôi sang bên, đồng thời lại chuyện sôi nổi hơn nữa. Ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng sách. muốn ở lại nơi này, bị người trong nhà mãi, chuyện của và Lục Thần Hòa sớm muộn gì cũng bại lộ.

      Thị Y Thần đến ban công, mở điện thoại di động, tìm dãy số từ trong danh bạ, tên: Bệnh tâm thần.

      Ngón tay thon dài, trắng nõn bay lượn màn hình điện thoại, chỉ lúc sau tin nhắn ngắn được gửi .

      Lục Thần Hòa cùng người lớn trò chuyện vui vẻ, điện thoại trong túi quần chợt rung lên. Lục Thần Hòa vô thức nhìn về phía ban công, lúc nãy vừa nhìn thấy Thị Y Thần cầm điện thoại di động lén lút như ăn trộm bước ra ngoài, còn nhìn lắc lắc chiếc điện thoại.

      mở tin nhắn.

      "Này, bạn , đừng cao hứng quá, khuya lắm rồi, phải về nhà, được chứ?"

      cong khóe môi, vừa nghe người lớn chuyện, vừa dùng ngón tay thon dài lướt màn hình thao tác.

      Thị Y Thần đứng ban công vô cùng buồn chán, thỉnh thoảng lại nhìn vào trong, Lục Thần Hòa vẫn trò chuyện với mấy vị trưởng bối hết sức vui vẻ, hề có phản ứng gì. biết qua bao lâu, mới nghe được tiếng chuông điện thoại di động báo có tin nhắn, lập tức mở ra xem.

      "Bà kỳ quái, có biết dụ dỗ trẻ em là có tội ?"

      Chết mất! ta lại gọi là bà kỳ quái?! Máu nóng trong lòng ngực dâng trào, lập tức bùng phát. Máu nhuộm khắp nơi! Điều quan trọng là lớn hơn tuổi...

      dùng sức ấn mạnh lên màn hình điện thoại dòng chữ: "Muốn chết sao? Lại dám gọi đại tiểu thư là bà kỳ quái? Đại tiểu thư vẫn còn trẻ trung xinh đẹp! Nếu đại tiểu là bà kỳ quái, chính là ông chú hèn mọn!!!!!" tức giận liên tiếp gõ rất nhiều dấu chấm than.

      Điện thoại di động cầm trong tay khẽ rung, dường như ngay cả tim của cũng thoáng rung động. nhìn lướt qua, trong lòng vui vẻ, chậm rãi trả lời.

      " mình đứng ở ngoài, có phải đơn lắm ? Nhớ tôi đến đây , cùng nhau trò chuyện."

      "Ai nhớ ? Bệnh tâm thần! nhanh chút cho tôi nhờ, nhanh về nhà , được chuyện nữa."

      " tiếp đãi khách thế này sao?"

      "Nhanh tìm cớ ra về cho tôi, được chuyện nữa."

      "Hửm, ngoan, đừng làm phiền nữa. Mẹ kể chuyện cạo trọc đầu khi còn học trung học này, còn có cả ảnh chụp."

      "What?"

      "Vô cùng đặc sắc, tôi định mang về giữ làm kỷ niệm."

      "Nếu dám nhận tấm ảnh, tôi chém chết !"

      Mẹ lại hề nghĩ đến cảm nhận của , lại tiết lộ chuyện riêng tư của cho người qua đường xa lạ? Chuyện cạo trọc đầu đó ràng là mẹ sai phải sao? Ngày mùng , muốn để tóc dài, chịu cắt tóc ngắn. Mẹ để tóc ngắn đỡ tốn dầu gội đầu, lấy lý do đó, cưỡng ép đến tiệm cắt tóc. Nhưng may ngày đó lại gặp đúng bạn học viên, bạn học viên đó cầm cây kéo lớn cứ cắt cắt lại đầu . lúc lâu, đầu bị cắt thành Địa Trung Hải. Bạn học viên vừa thấy mình làm hỏng chuyện, lập tức ba lần sau cắt tóc được miễn phí, người mẹ vĩ đại của vì hai ba lần cắt tóc miễn phí, bắt đầu kỳ kèo ra giá với bạn học viên, cuối cùng giao dịch thành công với mức giá là năm lần cắt tóc miễn phí. Sau khi giao dịch xong bạn học viên vui vẻ cầm kéo cắt, bao lâu, mái tóc Địa Trung Hải xấu xí biến thành Thái Bình Dương bằng phẳng mênh mông, đáng thương. cọng tóc cũng còn, đầu trở nên nhẵn bóng. Đến trường học bị bạn bè chê cười là ni , ngay cả thầy trong lớp liếc nhìn cái, cũng nhịn được, chưa đến quang cảnh tráng lệ ở giờ thể dục buổi sáng sân tập. Bạn học còn cho rằng mái tóc dài của có rận. cắn gãy cái răng cùng với máu nuốt vào trong bụng, cam chịu, bởi vì còn mặt mũi nào nhìn thầy , bạn bè, người mẹ vĩ đại của rất tiết kiệm tiền, mới biến thành cái dạng này. đau khổ khóc lâu. khóc bắt mẹ phải trả tóc cho mình, mẹ liền đạp cái bay xa. Tròn học kỳ, sống chung với cái đầu ni đến trường học. Từ đó về sau, đây cũng là lý do khiến cố chấp chịu cắt tóc ngắn. Bây giờ mái tóc của dài đến thắt lưng.

      được, tấm ảnh sỉ nhục này sao có thể để phát tán ra ngoài được, nhất là rơi vào trong tay người qua đường xa lạ.

      nhất định phải ngăn cản.

      Lúc này, cánh cửa sau lưng chợt vang lên tiếng, quay đầu lại, nét mặt có chút cứng nhắc.

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 57: Goodnight kiss (2)


      Cao Minh Dương hai tay đút trong túi quần, chậm rãi về phía Thị Y Thần.

      Theo bản năng, muốn bỏ , lại bị Cao Minh Dương nhanh hơn kéo tay nắm lại.

      Mi tâm cau lại, giọng nhạt như gió, "Đừng vội bỏ , có được ? đâu có làm gì được em phải sao? cũng phải là người hay phá hoại chuyện gia đình của người khác."

      Trong đầu của khỏi ra vẻ mặt đau khổ của Cao Minh Dương lúc ăn cơm. Khi phát ra bị rơi vào bẫy của Y Vân, ngừng gọi điện thoại cho , lúc nghĩ mọi cách để tìm , từng muốn tìm rất nhiều người đàn ông để trả thù . Cái gì là ‘hảo tụ hảo tán’*? Từ đầu đến cuối làm gì có tình nào như vậy, là ‘hảo tụ hảo tán’? Đó chẳng qua chỉ là lừa mình dối người mà thôi. Trong thâm tâm có quá nhiều chuyện cam lòng, nhưng mà người chen chân ngang phải là người nào xa lạ, mà là Y Vân, con gấu trúc được cả nhà ra sức bảo vệ. Thị Y Thần muốn trong nhà lục đục, cho nên nghĩ người có thể trả thù, có thể dày vò chỉ có thể là Cao Minh Dương. Thế nhưng khi làm , thấy vẻ mặt đau khổ của , cảm thấy mình xấu xa.

      * Hảo tụ hảo tán: Lúc nhau vô cùng vui vẻ hạnh phúc, lúc chia tay nên bi lụy, đau khổ.

      Giữa hai lông mày thoáng lên vẻ đấu tranh cùng do dự, phủi tay , quay về hướng ban công, nhìn ánh đèn đường đan xen với lá cây tỏa ra thứ ánh sáng nhàn nhạt ở phía xa xa.

      cũng theo tựa người vào lan can ban công, nhìn mấy đốm sáng phía xa xa.

      "Ok, muốn nhanh ." .

      dừng lại lúc lâu, mới mở miệng : "Còn nhớ trước đây khi mới vừa lên lớp mười, trong lớp là người rất thấp, rất gầy, lúc đó hình như chỉ cao có mét sáu."

      đương nhiên nhớ , khi đó mang chiếc kính gọng đen, ngồi ở hàng đầu tiên, vừa gầy vừa thấp, lại còn xấu xí. Khắp nơi đều có nam sinh cao hơn , vốn dĩ rất dễ bị người ta lãng quên, nhưng lại rất dễ được người ta nhớ tới. Các nữ sinh ngầm đặt cho biệt danh "Bí đao lùn" . Nhưng ai có ngờ "Bí đao lùn" năm đó thoáng chốc lại trở nên cao ráo, đẹp trai, cao hơn mét tám.

      bỗng nhiên nở nụ cười, : " biết khi đó nữ sinh bọn em thích gọi là Bí đao lùn. Em cao hơn hai ba centimet, thế nhưng nghĩ em cao hơn hẳn cái đầu. Mỗi lần nhìn em, có cảm giác phải nhìn thẳng, dường như phải ngẩng đầu lên bốn mươi lăm độ để nhìn."

      Kỷ niệm giống như cánh cửa sổ, mở ra rồi rất khó khép lại.

      "Phải ? Sao tôi lại cảm thấy? Hình như người đứng ngẩng đầu bốn mươi lăm độ phải là tôi mới phải." xong, Thị Y Thần cảm thấy có gì đó đúng, giống như trước kia làm nũng với . cắn môi cái, lại im lặng cúi đầu.

      Cao Minh Dương giả vờ như có chuyện gì xảy ra cười cười, tiếp: "Chuyện đó là tất nhiên, lúc đó cũng cho rằng bản thân mình là ‘Bí đao lùn’, ai có thể ngờ là mùa hè năm tốt nghiệp trung học năm đó, giống như uống thuốc kích thích, trong hai tháng ngắn ngủi cao lên hơn mười centimet, khi lên đại học lại từ từ, từ từ, từ từ tiến lên mét tám hai, nếu mang thêm giày, đế cao chút, có thể cao đến mét tám bảy, mét tám tám. Nhớ buổi họp lớp hai năm trước, mọi người đều thể tin được, Bí đao lùn năm đó, giờ biến thành quả mướp."

      Thị Y Thần nhịn được bật cười, "Bí đao cũng có quả dài phải sao? Quả mướp cũng có quả ngắn, mập mạp đúng ?"

      "Vậy đậu đũa vậy."

      cười ha ha.

      "Em cười rồi." thở hơi dài, " cho rằng ở cùng với , em vĩnh viễn đánh mất nụ cười."

      chậm rãi thu lại dáng vẻ tươi cười, lại trở về dáng vẻ lạnh lùng.

      Trong lòng Cao Minh Dương đắng chát, nghiêng người sang nhìn , trước khi dáng vẻ ấy cười vui vẻ biến mất, " tin em và ta là nhau."

      Trong lòng Thị Y Thần cả kinh, vẻ mặt bối rối, cũng may ánh sáng mờ mịt, thể nhìn thứ lên trong mắt , " biết cái gì."

      "Ha ha, người nếu muốn ra sức phủ nhận việc gì đó đều dùng mấy câu đại loại như ' biết cái gì'. Em vẫn giống như trước đây, lừa được người khác. Lúc em, cũng giống như bây giờ."

      menu
      doc truyen
      TruyệnEm Lại Gặp AnhChương 57

      EM LẠI GẶP
      57: Goodnight kiss (2)
      TrướcTiếp

      Cao Minh Dương hai tay đút trong túi quần, chậm rãi về phía Thị Y Thần.

      Theo bản năng, muốn bỏ , lại bị Cao Minh Dương nhanh hơn kéo tay nắm lại.

      Mi tâm cau lại, giọng nhạt như gió, "Đừng vội bỏ , có được ? đâu có làm gì được em phải sao? cũng phải là người hay phá hoại chuyện gia đình của người khác."

      Trong đầu của khỏi ra vẻ mặt đau khổ của Cao Minh Dương lúc ăn cơm. Khi phát ra bị rơi vào bẫy của Y Vân, ngừng gọi điện thoại cho , lúc nghĩ mọi cách để tìm , từng muốn tìm rất nhiều người đàn ông để trả thù . Cái gì là ‘hảo tụ hảo tán’*? Từ đầu đến cuối làm gì có tình nào như vậy, là ‘hảo tụ hảo tán’? Đó chẳng qua chỉ là lừa mình dối người mà thôi. Trong thâm tâm có quá nhiều chuyện cam lòng, nhưng mà người chen chân ngang phải là người nào xa lạ, mà là Y Vân, con gấu trúc được cả nhà ra sức bảo vệ. Thị Y Thần muốn trong nhà lục đục, cho nên nghĩ người có thể trả thù, có thể dày vò chỉ có thể là Cao Minh Dương. Thế nhưng khi làm , thấy vẻ mặt đau khổ của , cảm thấy mình xấu xa.

      * Hảo tụ hảo tán: Lúc nhau vô cùng vui vẻ hạnh phúc, lúc chia tay nên bi lụy, đau khổ.

      Giữa hai lông mày thoáng lên vẻ đấu tranh cùng do dự, phủi tay , quay về hướng ban công, nhìn ánh đèn đường đan xen với lá cây tỏa ra thứ ánh sáng nhàn nhạt ở phía xa xa.

      cũng theo tựa người vào lan can ban công, nhìn mấy đốm sáng phía xa xa.

      "Ok, muốn nhanh ." .

      dừng lại lúc lâu, mới mở miệng : "Còn nhớ trước đây khi mới vừa lên lớp mười, trong lớp là người rất thấp, rất gầy, lúc đó hình như chỉ cao có mét sáu."

      đương nhiên nhớ , khi đó mang chiếc kính gọng đen, ngồi ở hàng đầu tiên, vừa gầy vừa thấp, lại còn xấu xí. Khắp nơi đều có nam sinh cao hơn , vốn dĩ rất dễ bị người ta lãng quên, nhưng lại rất dễ được người ta nhớ tới. Các nữ sinh ngầm đặt cho biệt danh "Bí đao lùn" . Nhưng ai có ngờ "Bí đao lùn" năm đó thoáng chốc lại trở nên cao ráo, đẹp trai, cao hơn mét tám.

      bỗng nhiên nở nụ cười, : " biết khi đó nữ sinh bọn em thích gọi là Bí đao lùn. Em cao hơn hai ba centimet, thế nhưng nghĩ em cao hơn hẳn cái đầu. Mỗi lần nhìn em, có cảm giác phải nhìn thẳng, dường như phải ngẩng đầu lên bốn mươi lăm độ để nhìn."

      Kỷ niệm giống như cánh cửa sổ, mở ra rồi rất khó khép lại.

      "Phải ? Sao tôi lại cảm thấy? Hình như người đứng ngẩng đầu bốn mươi lăm độ phải là tôi mới phải." xong, Thị Y Thần cảm thấy có gì đó đúng, giống như trước kia làm nũng với . cắn môi cái, lại im lặng cúi đầu.

      Cao Minh Dương giả vờ như có chuyện gì xảy ra cười cười, tiếp: "Chuyện đó là tất nhiên, lúc đó cũng cho rằng bản thân mình là ‘Bí đao lùn’, ai có thể ngờ là mùa hè năm tốt nghiệp trung học năm đó, giống như uống thuốc kích thích, trong hai tháng ngắn ngủi cao lên hơn mười centimet, khi lên đại học lại từ từ, từ từ, từ từ tiến lên mét tám hai, nếu mang thêm giày, đế cao chút, có thể cao đến mét tám bảy, mét tám tám. Nhớ buổi họp lớp hai năm trước, mọi người đều thể tin được, Bí đao lùn năm đó, giờ biến thành quả mướp."

      Thị Y Thần nhịn được bật cười, "Bí đao cũng có quả dài phải sao? Quả mướp cũng có quả ngắn, mập mạp đúng ?"

      "Vậy đậu đũa vậy."

      cười ha ha.

      "Em cười rồi." thở hơi dài, " cho rằng ở cùng với , em vĩnh viễn đánh mất nụ cười."

      chậm rãi thu lại dáng vẻ tươi cười, lại trở về dáng vẻ lạnh lùng.

      Trong lòng Cao Minh Dương đắng chát, nghiêng người sang nhìn , trước khi dáng vẻ ấy cười vui vẻ biến mất, " tin em và ta là nhau."

      Trong lòng Thị Y Thần cả kinh, vẻ mặt bối rối, cũng may ánh sáng mờ mịt, thể nhìn thứ lên trong mắt , " biết cái gì."

      "Ha ha, người nếu muốn ra sức phủ nhận việc gì đó đều dùng mấy câu đại loại như ' biết cái gì'. Em vẫn giống như trước đây, lừa được người khác. Lúc em, cũng giống như bây giờ."

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 58: Goodnight kiss (3)


      Ánh mắt rối loạn, hai tay vô thức siết chặt lại.

      Cao Minh Dương thở ra, tiếp: "Từ đầu đến cuối, em hề rót nước uống cho ta, cũng gắp thức ăn cho ta. Cho dù hai người bọn em ngồi rất gần, em và ta vẫn luôn giữ khoảng cách, muốn người khác động chạm với mình, giống như và Y Vân vậy. Em rất ít khi cười với ta, cho dù đôi lúc có cười vài lần, đó cũng phải là nụ cười của người nhau. Em biết ? Lúc nhau, dáng vẻ tươi cười của em giống như nắng tháng ba, tháng tư, ánh nắng rất dễ nhận ra. Em có thể lừa gạt người khác, nhưng thể lừa gạt được ."

      câu "Em có thể lừa gạt người khác, nhưng thể lừa gạt được " kia khiến cho tim của bỗng nhiên co rút lại, cảm giác giống như sức lực toàn thân bị ai đó rút cạn. cho là mình giả vờ rất giống, che giấu rất giỏi, cho rằng qua được ánh mắt sắc bén của mẹ, thế nhưng qua được ánh mắt của . Đúng vậy, sai, dù sao và Lục Thần Hòa cũng phải người , đêm nay chẳng qua chỉ là “Bia đỡ đạn” mà thôi, cho dù biểu của Lục Thần Hòa rất tốt, đạo đức nghề nghiệp rất tốt, thế nhưng vẫn thể nào che đậy tất cả. Nụ cười khi , là nụ cười thế nào? nhìn thấy, cũng nhớ nỗi.

      Thị Y Thần cố gắng bình ổn tâm tình, cười lạnh tiếng, : "Đêm nay uống nhiều rồi. Cho dù là bạn trai, tôi cũng thích ở trước mặt mọi người có biểu quá thân mật. Vô cùng thân mật cũng được, thân mật cũng được, đó là chuyện giữa hai người, chuyện tốt nên đóng cửa rồi mới làm, nhất thiết phải để mọi người nhìn thấy."

      " uống nhiều. Ánh mắt có thể gạt được người khác, nhưng còn cảm giác, cảm giác bao giờ đánh lừa được."

      "Mọi chuyện cũng là do bản thân nghĩ mà thôi. Trước đây tôi thế nào, có nghĩa là bây giờ phải giống như thế. Mỗi người rồi thay đổi. Giống như từng thuộc về tôi, có nghĩa là mãi mãi thuộc về tôi. Trải qua nhiều chuyện, mọi người đều thay đổi cẩn thận dè dặt hơn."

      "Cẩn thận... Dè dặt..." Cao Minh Dương thầm mấy từ này lúc lâu, thở dài hơi, nhìn , vô cùng nghiêm túc , "Y Y, em biết ? Hôm nay đến đây, chỉ là muốn nhìn em lần giống như trước kia, có ý gì khác. Nhưng khi thấy ta, lòng tham của bỗng chốc trỗi dậy. , phải là lòng tham, mà là lòng ghen tỵ. ghen tỵ ta, cực kỳ, cực kỳ ghen tỵ với ta. người chỉ quen biết em chỉ có mấy tháng ngắn ngủi, nhưng có thể nhận được nhiều hơn người quen em gần mười năm như ."

      lảng tránh ánh mắt của , thản nhiên : " uống nhiều rồi. Nếu như tìm tôi chỉ muốn nhắc lại mấy chuyện vui vẻ thời trung học, tôi rất vui, thế nhưng đề tài này tôi muốn tiếp tục."

      Lúc mới bắt đầu, nhắc đến mấy chuyện vui thời trung học, cố gắng bình tĩnh, cố gắng nghe hết, thế nhưng bây giờ cùng đứng ban công đóng kín thế này, là chuyện thể được.

      muốn tiếp tục đến vấn đề như vậy, lại lần nữa muốn bỏ , giống trước đó lại bị ngăn lại, " say. Y Vân hề biết hôm nay đến đây. Cho nên bây giờ phải là ấy lợi dụng , mà là lợi dụng ấy. Y Y, cho dù em muốn gặp , hận , thế nhưng đừng tìm ta có được ? có thể đồng ý với em, gặp em, dây dưa với em nữa, thế nhưng em có thể đồng ý với , hy vọng em vì hận , mà chấp nhận tìm người em hề . Đồng ý với có được ?"

      trận gió lớn thổi đến, trong khí phảng phất mùi rượu nhàn nhạt. Trong ký ức, ít khi thấy uống nhiều rượu như vậy. Nhìn đôi mắt của Cao Minh Dương, biết mỗi câu đều do chứ phải do rượu, rất tỉnh táo.

      Nhìn xuyên qua cửa kiếng, quay đầu lại thấy Lục Thần Hòa cùng mọi người ngồi quanh sô pha trò chuyện rất vui vẻ, hy vọng ánh sáng mờ mịt nơi ban công khiến cho mọi người nhìn thấy .

      Đôi mắt khổ sở trở nên nồng đậm hơn, Thị Y Thần cố gắng thả lỏng : " yên tâm, tôi chưa bao giờ làm chuyện bản thân muốn." Bằng cũng kiên quyết chia tay .

      "Y Y, em, chưa từng thay đổi." nhìn nở nụ cười rất đẹp, cuối cùng buông tay ra, mang dáng vẻ đơn xoay người rời khỏi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :