Chương 58:
Editor: BAT
Hai người trở về nhà, kéo dài ánh mắt quyến rũ mập mờ đến tận cưa, khi vào đến bên trong Triệu Phương Nghị liền đặt Điền Mật Nhi lên cửa, tay giữ cằm của , cúi đầu tỉ mỉ thưởng thức môi lưỡi của vợ . tay ma sát cái cổ mảnh khảnh ưu nhã,lỗ tai trắng nõn óng ánh trong suốt, cái cằm lịch tao nhã, vốn định dùng sức ma sát nhưng chiều cao của hai người chênh lệch như thế nên chỉ có thể chỉa vật cứng rắn lên bụng của , nơi đó bây giờ là khu vực cấm, vì vậy thể làm gì khác hơn kéo tay của qua phủ lên lão nhị nóng bỏng cứng rắn tựa như sắt thép của mình □.
Điền Mật Nhi cũng rất muốn , xuân triều dâng lên mênh mông trong nội tâm , nhiệt liệt hôn đáp lại, đầu lưỡi ngừng thăm dò khắp nơi trong miệng của mà trêu chọc.Cánh tay bé vuốt ve dưới vật thành hình cách lớp vải, trêu chọc cho Triệu Phương Nghị toàn thân bốc lửa, liền cởi quần thể thao rai kéo tay bé của vào bên trong.
"Muốn sờ cứ cho vào bên trong mà sờ!" Triệu Phương Nghị bị gãi đúng chỗ ngứa như muốn bốc hỏa, bàn tay cũng đưa vào đáy quần của , dùng ngón giữa ra sức trêu đùa nhụy hoa đỏ thắm bên trong.
Điền Mật Nhi bị kích thích, linh hồn bé nhất thời bay lên cao, hai chân liền buông lỏng, cho tùy ý vuốt ve. Đầu tiên là cách lớp áo khẽ vuốt ve đôi thỏ trắng của , cầm ở trong tay thấy cực kỳ mềm mại đầy đặn. Vừa hôn lại vừa ở bên tai của thổi khí nóng, tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, cái tay khác đặt lên cái mông tròn tròn vểnh lên, cặp mông hết sức đầy đặn lại vô cùng co dãn. Điền Mật Nhi mềm nhũn ngả vào ngực của , mặc cho khẽ vuốt. Chỉ cảm thấy máu nóng cùng khoái cảm cùng dâng lên, từ đầu ngón tay của Triệu Phương Nghị bắt đầu truyền khắp toàn thân, làm vô lực thở gấp, mái đầu mềm mại ngả lên đôi vai rộng mà chắc chắn của . tay Triệu Phương Nghị đỡ Điền Mật Nhi, tay ở dưới váy tùy ý tác quái, lâu sau, liền cảm thấy đáy quần lót ướt sũng rồi. Hôm nay Điền Mật Nhi mặc cái váy dài bằng cotton, tóc dài mềm mại rũ trước ngực, sóng mắt to mơ màng, khóe môi khẽ mở, xuân tình đầy mặt, vô cùng quyến rũ mê người cực kỳ, đột nhiên lại như chim hoàng oanh uyển chuyển nhàng ‘ a ’ lên tiếng.
"Đến chưa?" Triệu Phương Nghị dán vào tai của hỏi, hơi thở gấp gáp, thô nóng phả vào tai càng thêm kích thích Điền Mật Nhi khiến run rẩy, hai chân mềm nhũn.
Mặc dù vừa đạt tới cao trào nhưng thân thể vẫn còn trống rỗng kêu gào khiến càng thêm khó chịu, liền lăn ra ăn vạ thuận theo: "Còn khó chịu hơn, em muốn cơ!"
Thế này coi như liền đẩy cái khó sang cho Triệu Phương Nghị rồi, làm sao lại muốn tư thế hào hùng đại chiến trận, tại thân thể của dâu lại như vậy nên thể thực được. Hai người vốn thể lực giống nhau, lúc bình thường cũng thể chịu được , cảm giác như có xông phá trói buộc, huống chi bây giờ lại là phụ nữ có thai.
"Ngoan nào, cho em sờ sờ, qua mấy tháng nữa là tốt rồi, tại được. Trước kia em làm như vậy tốt cho thai nhi, tại bên trong có cục cưng của chúng ta làm sao mà ảnh hưởng tới chúng được." May là kỹ thuật chiến đấu của vượt qua thử thách, nhưng khối xương cứng này là gặm nổi .
囧, đây đúng là vấn đề nan giải, Triệu Phương Nghị thích nhất tư thế truyền thống nam nữ dưới, rất thích việc hai chân của quấn lên bên hông của mình để có thể hung hăng áp chế xuống dưới. Mỗi lần va chạm như vậy, cũng đạt tới cảnh giới sâu nhất, có lúc quá mức hưng phấn, là làm cho có chút tiêu thụ nổi. Hơn nữa thời điểm sắp lên đến đỉnh, còn thích cắn ngón chân cùng với bắp chân của nữa chung quy đều muốn ôm trọn, hưởng thụ hết tư vị cao nhất của Điền Mật Nhi.
"Ghét, vậy mà lại còn trêu chọc người ta!" Điền Mật Nhi hồng hồng vành mắt, lấy tay đánh khẽ vào người .
Triệu Phương Nghị bất đắc dĩ, đỉnh đầu hùng liền thấp xuống giọng nhận sai: "Đúng, là sai, về sau nhất định hết sức chú ý! bao giờ nữa cởi áo sơ mi ra để lưng trần ra nữa, bao giờ hôn em nữa, bao giờ sờ em nữa. . . ."
muốn Triệu Phương Nghị ra cái từ kia, Điền Mật Nhi liền che kín miệng của , mắt to quyến rũ trừng cái, cho ra cái từ làm cho người ta thẹn thùng, xấu hổ. Triệu Phương Nghị bị ánh mắt của quyến rũ lòng ngột ngạt khó nhịn, phải biết rằng vẫn còn kìm nén đến sắp nghẹn, chút trêu chọc cũng có thể gây ra hỏa hoạn làm cho lửa cháy lan tràn ra đồng cỏ.
Triệu Phương Nghị sán đến bên cạnh Điền Mật Nhi, chĩa bộ phận vẫn còn hùng tráng kia, ôm vào trong ngực, hạ giọng : "Vợ, còn chưa có thỏa mãn đâu, kìm nén đến sắp chết rồi đây này."
Hừ, nghĩ tới chuyện tốt gì vậy! Điền Mật Nhi hung ác cấu mấy cái vào trước ngực , lại cuối cùng người được tiện nghi vẫn là , lại còn làm cho ngứa ngáy khó nhịn.
"Tìm năm ngón tay của , nếu tắm nước lạnh, em đói bụng rồi, muốn ăn cơm."
thèm để ý tới dáng vẻ đáng thương của , quả quyết gỡ tay của ra, Điền Mật Nhi phất phất ống tay áo, lưu tình mất.
Nhìn dâu bỏ rơi mình như vậy, Triệu Phương Nghị liền kêu rên tiếng, cho là còn có phúc lợi mới trêu chọc □ như thế, tại lại tự mình hại mình rồi.
---------------------
Hôn của Điền Dã và Lý Kiều Dương cũng lên chương trình xong xuôi, hai người mặc dù có tình oanh oanh liệt liệt, nhưng cũng có tình cảm nước chảy đá mòn. Chỉ là Điền Dã biết cách biểu đạt mà Lý Kiều Dương lại nhiệt tình như lửa, hai người ai cũng xuyên phá tầng cửa sổ kia, tự bản thân ngầm chấp nhận từ lâu. ra trong mắt mọi người xung quanh chỉ cảm thấy buồn cười mà thôi, nếu hai người bọn họ có tình cảm với nhau người nhà hai bên đều đồng ý cuộc hôn nhân có tình này.
Lý Kiều Dương vẫn luôn lấy làm tự hào đối với chuyện bắt được Điền Dã này, hai mắt như của biết nhìn người mới tạo nên thành quả ngày hôm nay. cảm thấy tiền đồ lớn nhất của cuộc đời này chính là trói buộc được Điền Dã ở bên cạnh mình, lần đầu tiên nhìn thấy khẳng định là mảnh ruộng tốt, bất qua cũng ứng với câu ruộng xấu người nào hỏi đến, ruộng tốt liền đến tranh nhau.
Điền Dã là người đàn ông tao nhã lịch tuổi trẻ tài cao, lại đa tài hiểu biết rộng cùng với bề ngoài thanh tân tuấn dật. người đàn ông tài mạo đó chính là phế phẩm, có mạo nhưng bất tài chính là tàn phẩm, có tài mạo đó là tinh phẩm. Người giống như vừa có tài vừa có mạo quả chính là cực phẩm trong mắt các khác. Quá khứ nghèo khổ và thiếu thốn, sau khi thành công đều trở thành chuyện để mọi người ca tụng. hùng khó gặp cần gì phải hỏi xuất xứ chứ.
Hơn nữa giống những thanh niên xuất thân từ nghèo khó lên luôn là đối tượng lựa chọn lý tưởng, bản thân công thành danh toại, con gả phải chịu khổ. Nếu xuất thân của dâu tốt cha mẹ chồng lại càng dám làm khó. Những thứ này cũng chính là những điều khiến cho Lý Kiều Dương buồn bực, nếu phải nổi tiếng vì tính tình đanh đá kia biết có bao nhiêu người mơ ước ấy chứ.
Có bản lĩnh các người cũng tìm trong biển người ngay từ đầu , muốn hái dưa hấu có sẵn sao, ở đâu ra chuyện hay ho như thế chứ. Lý Kiều Dương chỉ lần oán trách, nhưng mỗi trở về ý chí chiến đấu lại bắt đầu sục sôi, chỉ còn kém nước dán lên biển hiệu hoa có chủ lên người của Điền Dã thôi.
"Mật Nhi, chuẩn bị họp lớp đây, cùng nhau nhứ!" Lý Kiều Dương hỏi .
Lúc Điền Mật Nhi chuyển trường đến tỉnh thành là học cao trung, thời gian đó luôn tập trung học tập, mau chóng thích ứng cuộc sống vừa được tái sinh. Ở trong trường học trừ Lý Kiều Dương ngồi cùng bàn cũng tiếp xúc nhiều với các bạn học khác, hai năm trước lại chuyển lên thủ đô nên coi như đều cắt đứt hết liên lạc. Lý Kiều Dương cũng phải cùng các bạn học thân thiết gì cho lắm, bây giờ lại muốn họp lớp? Cũng quá đột ngột rồi.
"Hồ Cương, Cát Bằng, Đại Quyên và Thẩm Quyền Huy. Những người này đêu chưa kết hôn nên nhất định muốn tổ chức cho mình party từ giã độc thân, nghe cậu là em chồng của mình nên liền bảo mình gọi cả cậu cùng."
Ôi trời, Lý Kiều Dương đến cái tên nào mí mắt của Điền Mật Nhi liền giật lên theo, mấy cái tên này có ai mà phải là học sinh nghịch ngợm đặc biệt quậy phá trong trường cả. Hơn nữa còn là con cáo của nhà có quyền có thế ..., Lý Kiều Dương từ chơi cùng với bọn họ, ai ngờ được lại bị Điền Mật Nhi hấp dẫn, cũng bị ít ảnh hưởng, nếu còn biết lệch theo hướng nào rồi.
"Mình quen bọn họ, lại chỉ có thể coi là bạn học mà thôi, bây giờ lại còn trong tình huống đặc biệt, cũng làm cho các cậu mất hứng, ngược lại các cậu càng sảng khoái.Cậu chuẩn bị chia tay với cuộc sống độc thân biến thành phụ nữ có gia đình rồi, nắm chặt thời gian cuối cùng này mà điên cuồng thôi." Ở trong trường học cũng tiếp xúc qua, trước kia đám học sinh trong trường khi nghe thấy tên của bọn họ cũng đều vòng qua, coi như Lý Kiều Dương và có quan hệ tốt, nhưng ở đời trước cũng sớm trải qua những trò đùa quá lố này rồi, cũng có ý định tạo mối quan hệ. Hơn nữa đối với cách chơi của đám con cháu đời sau này cũng biết quá , đều là chị đây kiếp trước chơi đủ rồi nên đời này chán ghét, cũng thích tiếp cận những nơi náo nhiệt nữa.
" , có mình ở đây, bọn họ ai dám bắt nạt cậu chứ. Vì sợ cậu vui nên hai năm gần đâu mình cũng tiếp xúc nhiều với bọn họ như trước nữa, mang theo cậu để ấy còn yên tâm, lại cho là mình mò mẫm hồ đồ đấy." Tuổi trẻ ngồn cuồng vì mà hồi tâm chuyển ý, Lý Kiều Dương chính là người cầm được cũng buông được, nếu phải ỷ vào việc sống qua hai đời ngay cả bản thân Điền Mật Nhi cũng thể làm được như Lý Kiều Dương, có năng lực tự điều tiết như vậy. Biết mình muốn cái gì, biết cái gì mình thể đụng chạm, khi quyết định tuyệt đối quay đầu lại.
Lại đến nơi này, Điền Mật Nhi cũng có gì lý do gì mà , vừa là chị dâu vừa kiêm bạn tốt. Bọn họ tuy có tiếng mà có miếng, lựa chọn ngày để tụ tập ăn với nhau bữa cơm rất khó khăn. là họp mặt, nhưng cũng phải ở nhà hàng cũng phải khách sạn mà lại là quán bar. Lý Kiều Dương bình thường cùng với Điền Dã ra ngoài xã giao, bản thân cũng tạo được thiện cảm khá tốt, đối với những chỗ này cũng khá quen thuộc. Nhân viên phục vụ vừa gặp mặt rối rít chào hỏi: "Chị Lý, Trầm công tử và mọi người đến, ở trong phòng 666."
Lý Kiều Dương vừa vào trong phòng, ăn mặc diêm dúa lẳng lơ liền chạy lại ôm chầm lấy, chậc lưỡi : "Để tôi nhìn xem dâu sắp cưới của chúng ta tí nào! Ừhm, mặt mũi hồng hào hăng hái, xuân tâm nhộn nhạo!"
"Này, Đại Quyên tử, đọc sách suốt hai năm sách mà thân là người Trung Quốc ngay cả thành ngữ cũng dùng đúng là sao, chắc là ăn quá nhiều nước bọt của bọn tây nên mới thế." Lý Kiều Dương vừa bấm lên eo ấy vừa .
Quyên Tử liền hất mái tóc dài ra phía sau, trông hết sức quyến rũ, cũng kiêng dè mà đáp trả: "Con trai Trung Quốc có tí sức lực nào, vẫn là các chàng ngoại quốc hăng hái hơn." Bọn họ đều là người như vậy, chưa bao giờ che giấu con người của mình cả.
Quyên Tử lại càng ngày càng như sói như hổ rồi, hai ngày trước là sinh nhật của ấy, mấy người em liền tặng cho ba mỹ nam, nhưng vẫn làm cho ấy thỏa mãn. Ngày hôm sau ba mỹ nam kia vừa ra khỏi cửa mặt liền xám lại, chân nhũn ra, bị ấy làm cho thành bộ dạng như vậy.” Lời này vừa mới ra, cả phòng liền cười ồ lên, nhìn xung quanh trừ Đại Quyên ra chỉ có Lý Kiều Dương và là phụ nữ, còn lại đều là mấy tên đực rựa. Quan hệ bọn họ tuy buồn cười náo nhiệt nhưng cũng ảnh hưởng đến ai, Điền Mật Nhi thể làm gì khác hơn là tận lực nấp ở sau lưng của Lý Kiều Dương, đem mình trở thành người vô hình.
Tính tình của Điền Dã tương đối bảo thủ, đừng nhìn Lý Kiều Dương ở bên cạnh cười đùa đại náo nhưng khi ra đến bên ngoài lúc nào cũng nghiêm chỉnh bao giờ đùa cợt. Người ta ở cùng ai nhiễm tính của người đó, mấy năm nay Lý Kiều Dương cũng bị ảnh hưởng ít, huống chi còn có Điền Mật Nhi ở đây, em chồng tương lai, lại là người chưa bao giờ vượt ra khỏi ngưỡng phụ nữ đàng hoàng, nếu đùa giỡn quá mức chỉ sợ ấy lại giận.
“Kéo đến đây, Hồ Cương, miệng của cậu càng ngày càng thối, ăn cái gì chưa, miệng lại văng tục như vậy. Xem xem hôm nay ai tới đây chứ, còn khóa miệng lại mau.”
Điền Mật Nhi! Mọi người nhìn thấy mắt liền sáng lên, là càng ngày càng đẹp. Điền Mật Nhi là ai cơ chứ, nhớ ngày đó chính là nữ thần ở trong lòng của biết bao nhiêu nam sinh, cho tới bây giờ chưa từng tiếp xúc với nam sinh nào, tác phong nghiêm túc, lại xinh đẹp, dịu dàng ôn nhu, học tập lại giỏi, quả chính là phái nữ hoàn mỹ trong lòng thể khinh thường.
đám đàn ông khỏi ngồi thẳng người lên, đúng là chuyện cười, người nào trong lòng có mối tình đầu đẹp đẽ chứ. Ngay cả người có da mặt dày như tường thành là Hồ Cương cũng còn có chút ngượng ngùng, nhìn kỹ bốn phía đều khẩn trương đến toát cả mồ hôi.
Đai Quyên Tử cũng chú ý tới Điền Mật Nhi ở sau lưng Lý Kiều Dương từ sớm rồi, liền gạt Lý Kiều Dương sang bên kéo Điền Mật Nhi ra mà đánh giá từ xuống dưới, ánh mắt kia bắn ra tia lửa đến nỗi làm cho Điền Mật Nhi muốn túm chặt quần áo người mình, cảm giác như bị xuyên thấu vậy.
“ ra phụ nữ đàng hoàng lại có dáng vẻ như vậy!” Đại Quyên Tử tựa như bừng tỉnh ra liền gật gù thừa nhận, trong lòng có tính toán, Quyên Tử cũng mấy lần xem mặt nhưng cuối cùng lại bị người ta giống phụ nữ đàng hoàng nên liền từ chối. Mọi người vì vậy lại nhịn được cười, Hồ Cương cũng còn nhịn được nữa liền : “Muốn học à? Chỉ sợ cậu có học cả đời mùi khai cũng bay xa mười dặm, căn bản cũng che giấu được bản chất lẳng lơ của cậu đâu.”
Quyên Tử thẹn quá thành giận, lên đá cho cậu ta cước rồi mắng to: “Mẹ nó, mình đào mộ tổ tiên nhà cậu lên…, cái miệng lại thối như vậy. Lại phải cậu, cậu ngứa ngáy à.”
Hồ Cương xin miễn thứ cho kẻ bất tài nên liền đáp trả: “Mau đến đây, mình còn sợ sống đủ ấy chứ, theo thể trạng này chỉ sợ phục vụ ngài đêm phải chết mất xác giường của cậu rồi.”
“Cũng im hết , hôm nay là tiệc chúc mừng Tiểu Dương, phải để cho các cậu giễu võ dương oai đâu.” Người câu này chính là Thẩm Quyền Huy, mặt đeo kính gọng vàng xem ra cũng là thân sỹ thành công, nếu bỏ qua ánh mắt nghiêm túc hiểm cậu ta trông cũng hào hoa phong nhã.
Rồi cậu ta quay sang với Điền Mật Nhi: “Điền Mật Nhi cũng tới đây rồi, cũng phải dễ mời, cùng học chung trường năm, lại còn là bạn tốt của Tiểu Dương nhưng lại chưa từng gặp mặt chúng ta lần nào.”
Lời này có phần hơi quá rồi, mọi người đều là bạn của Lý Kiều Dương, cần gì phải gặp mặt chứ, ngày đó đám học sinh kia sợ bọn họ, nhưng Điền Mật Nhi lại chỉ cảm thấy bọn họ cùng thế giới với mình mà thôi.
Dĩ nhiên Lý Kiều Dương cũng biết ai thân ai sơ nên liền trực tiếp thẳng: “Đồ dương quái khí nhà cậu, đừng có mang bộ mặt chuyên đối phó với người khác ra đây, cho ai nhìn chứ hả. hoan nghênh sao? hoan nghênh bọn tôi !”
Lời này của là nửa nửa giả, để cho người ta cảm thấy mặt thay đổi ngừng, Thẩm Quyền Huy liền xì cái rồi đáp: “Tính của Tiểu Dương vẫn luôn háo thắng như vậy, luôn bao che như vậy. Được! Biết đây là người nhà của cậu rồi, mình cũng chỉ bực tức tí thôi, ban đầu cũng vì say đắm Điền giai nhân của chúng ta nhưng chút cơ hội cũng có. Vốn muốn dựa vào mối quan hệ này của cậu, ai ngờ cậu lại nhờ vả được gì, có phải cậu sớm chọn trúng trai nhà người ta rồi, nên liền bắt đầu chăm sóc cho em chồng của người ta đúng ?”
Last edited by a moderator: 18/9/14
lion3012 và Chris thích bài này.