1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh lính cưng vợ - Mặc Tô Lê (Hoàn)+ Update NT4

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 69

      Editor: Puck
      “Ừ.” Ôn Uyển nhìn Giản Dung, khéo léo gật đầu, “Em nháo với là bởi vì tâm tình tốt, buổi sáng lúc thấy cha em mới biết mình hiếu thuận.”

      Cha mẹ nuôi lớn, lại cố ý gả cho Giản Dung, đến đơn vị xa xôi, bóng lưng cha lúc ấy cũng còn nhanh nhạy như trước, con người, đến tuổi, lên lão được.

      Mà bọn họ chỉ có con , sinh ra nuôi lớn như vậy, lại thể ở bên cạnh hiếu thuận, tuổi ông ngoại cũng lớn, muốn gặp lần cũng dễ dàng.

      hiểu .” Giản Dung khép hờ mắt, gật gật đầu, “Sao lại hiểu chứ, em ấy, vẫn còn là đứa bé, mới hơn hai mươi tuổi chút, gả cho chính là uất ức em, lời này sai.”

      ở tuổi này chính là lúc thanh xuân gò bó, chơi chút kiêng kỵ, mặc dù tiếp xúc nhiều lắm, nhưng trong nhà cũng có mấy em , nhưng nếu phải suốt ngày khắp nơi chơi, kiếm tiền du lịch.

      Ôn Uyển cũng ở tuổi này, lại chỉ có thể theo sống ở đơn vị.

      “Em hối hận.” Ôn Uyển cố chấp nhìn Giản Dung, đưa tay ôm cổ Giản Dung: “Em chưa bao giờ hối hận vì thích , từ em thích biết ?”

      Lời này khiến Giản Dung hơi sững sờ, ngay sau đó nở nụ cười, Ôn Uyển chuyện ràng với nhiều lắm, cũng phải vấn đề khác nhau, là do tính tình , hỏi đến, Ôn Uyển cũng chưa bao giờ .

      Cũng cảm thấy nhóc này thích từ , hơi đáng tin cậy, đứa bé biết gì? Hơn nữa tiếp xúc với Ôn Uyển nhiều, cũng lui tới với mấy đứa bé nhà họ Ôn.

      tin hả?” Ôn Uyển nhìn Giản Dung, “Em thích từ mặc đồ chơi bóng rổ, chơi trong đại viện, em liền ở chỗ xa nhìn, vừa làm bài tập vừa nhìn, khi em thi đạt, giúp em ký tên…”

      Ôn Uyển liệt kê từng chuyện với Giản Dung, trong ấn tượng sâu sắc nhất của chính là khi Giản Dung mặc quân trang, muốn trường quân đội ngày đó, cũng chính giữa tháng tám, khi Giản Dung từ trường học thợ săn về. dieenddaanleequuydonn

      Ngược lại cực kỳ tương tự, ngày đó chú hai Giản Dung lái xe đưa Giản Dung ra nhà ga, mặc váy hoa nhất định theo, Giản Dung và chú hai cho là đứa bé ham chơi, cũng nghĩ nhiều, thả Ôn Uyển vào trong xe.

      Ôn Uyển ngồi bên cạnh Giản Dung, khẩn trương, chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay ra đầy mồ hôi, nhìn Giản Dung hỏi: “, khi nào trở lại?”

      Trong nhà có quân nhân, biết khái niệm học trường quân đội, nhìn dáng vẻ tuấn của Giản Dung, dưới bộ quân phục làm nổi bật đặc biệt chói mắt, khi đó Giản Dung chỉ là binh lính, có bất kỳ cấp bậc gì, nhưng chính là thường phục của binh nhì cũng rất đẹp trai.

      trở lại.” Giản Dung cười như cười đáp lại câu, lúc ấy cũng nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy đứa bé này có ý tứ, ở trong mắt Giản Dung, đây chính là công chúa , là người gặp người thích ở trong đại viện, ai khen.

      Cuộc thi mỗi năm đạt được hạng nhất, cái gì cũng tốt, lại vô cùng lễ phép, lúc đến nhà mình đều đoan đoan chính chính ngồi xuống, còn có thể kể chuyện xưa cho ông cụ, đặc biệt có thể làm người lớn vui vẻ.

      Ôn Uyển vừa nghe Giản Dung trở lại, trong nháy mắt bắt đầu khóc, nắm quần áo Giản Dung, quân trang bị tay bé vo thành nắm, Giản Dung vừa nhìn, thấy khóc vội vàng dụ dỗ.

      biết làm gì, gì cũng có tác dụng, khóc suốt dọc đường đến nhà ga, khi đó cùng trường quân đội vô cùng nhiều, tàu hỏa màu xanh biếc còn chưa mở, tân binh đứng bên cạnh lưng đeo ba lô màu xanh lá cây.

      Có dỗ dành nhưng phần lớn đều là người nhà khóc, Giản Dung cũng vượt qua như vậy lên tàu hỏa, ngược lại có người nhà khóc, chỉ có Ôn Uyển khóc ngừng, nhất là nhóc này định ngừng.

      đến lúc Giản Dung lên tàu, tiếng còi tàu, tàu hỏa chậm rãi lăn bánh, Ôn Uyển chạy theo vừa khóc vừa kêu: “ Giản Dung, phải trở lại, tiểu Uyển ở nhà chờ .”

      Tàu chạy , mang theo Giản Dung, Ôn Uyển cũng theo chú hai của Giản Dung trở về đại viện, có mấy ngày bé này gì, người trong nhà biết vì sao, hỏi cũng .

      Nghe Ôn Uyển lại, Giản Dung vô cùng giật mình, chưa từng nghĩ nhóc này bắt đầu thích từ , vẫn hiểu, ràng Dương và Ôn Uyển là thanh mai trúc mã, từ lớn lên bên nhau.

      Nhưng trái tim nhóc này lại thắt người , ra là có chuyện như vậy.

      có tâm tư với em sao?” Ôn Uyển nhìn Giản Dung, vốn biết là nhưng vẫn nhịn được mà hỏi. die.end daanle/equuyd doonn

      mặt Giản Dung lộ ra nụ cười, nhìn Ôn Uyển: “Là dám có tâm tư, em tốt như vậy, dùng lời cha , người xứng với em có thể xếp hàng từ cửa Nam đến cửa Đông, chen ngang cũng tới lượt .”

      câu chọc cho Ôn Uyển cười khanh khách, nghịch ngợm với Giản Dung: “Em cho đặc quyền, cho nên phải đối xử tốt với người phụ nữ của , biết chưa?”

      Ôn Uyển đưa tay chọc ngực Giản Dung, người cần có lòng, phải thêm chút, rất dễ dàng, chưa từng nghĩ tới cầu xin đáp trả, nhưng mà cũng quyết tâm để bất kỳ ai đánh chủ ý lên Giản Dung.

      Bạn bảo vệ người đàn ông lâu như vậy, cho dù là ai cũng bỏ được.

      “Nhất định!” Giản Dung đáp tiếng, đưa tay ôm lấy Ôn Uyển, “Được rồi, cũng còn sớm, chia đồ gì đó cho các nhà, chúng mình xuống nhà ăn.”

      Quà tặng cho các nhà cũng cần đưa qua, còn phải tìm đoàn trưởng báo cáo.

      “Được.” Ôn Uyển cứ treo trong tay Giản Dung như vậy, kệ cho Giản Dung ôm, để cho sửa sang lại quần áo và đầu tóc lộn xộn, bắt đầu cầm đồ, ra ngoài đưa cho nhà các chị dâu trong viện.

      Giản Dung và Ôn Uyển nhà chính ủy trước, lúc ở cửa ra vào, Giản Dung hô to tiếng: “Báo cáo!”

      “Vào !” chuyện là chính ủy, Giản Dung ngờ giờ này chính ủy ở nhà, rốt cuộc vợ trở lại, chút cũng muốn chia lìa.

      Nghe đáp tiếng, Giản Dung và Ôn Uyển vào, tiểu Thiên xem ti vi nhìn thấy Ôn Uyển lập tức nhảy khỏi ghế salon, nhào tới trước mặt Ôn Uyển, được Ôn Uyển bế lên.

      Tiểu Thiên ôm cổ Ôn Uyển, hai mắt mở to nhìn Ôn Uyển, giọng non nớt mở miệng: “Chị, chị bị chú hư mang đâu, nhiều ngày trở lại, em cho mẹ, chị bị chú hư mang , phải báo cảnh sát.”

      Từ sau lần ăn sủi cảo trước, sau khi Giản Dung ra vẻ tiểu Thiên bẩn thỉu, tiểu Thiên liền bắt đầu gọi Giản Dung là chú hư, trong mắt đứa bé, định nghĩa tốt xấu trực tiếp như vậy, có bất kỳ tiêu chuẩn cân nhắc.
      thuyt thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 70

      Editor: Puck

      Mọi người nghe lời tiểu Thiên đều cười khẽ, Giản Dung liếc nhìn tiểu Thiên, quyết định về sau so đo với đứa bé, trong nhận thức của tiểu Thiên, vĩnh viễn thể hiểu Ôn Uyển là vật phẩm riêng tư của .

      cứ tiếp tục so đo với tiểu Thiên, sớm muộn gì cũng bị thằng bé chết tiệt này làm cho tức chết.

      “Chị về nhà, có quà cho tiểu Thiên này.” xong Ôn Uyển đặt tiểu Thiên xuống, đứa bé bốn năm tuổi, ôm lên cũng , ngay sau đó Ôn Uyển xoay người lấy quà tặng trong tay Giản Dung cho tiểu Thiên.

      Tiểu Thiên nhìn món đồ chơi trong tay, khỏi phải rất vui vẻ, khoe khoang trước mặt tiểu Cẩn: “Mẹ xem nè, món đồ chơi mới của con, ngầu ?”

      “Mẹ thấy được!” Tiểu Cẩn lộ ra nụ cười, vẫn trong trẻo nhưng lạnh lùng và dịu dàng trước sau như , hai kiểu tính tình vốn thể dung hợp, lại có thể thể hoàn toàn người ,

      Ôn Uyển nhìn tiểu Cẩn, lấy cái hộp tinh xảo đưa tới, khẽ mỉm cười: “Chị dâu, đây là đưa cho chị.”

      mảnh khăn lụa, cũng phải là lễ vật đặc biệt quý trọng, nhưng Ôn Uyển muốn đưa cho tiểu Cẩn, cảm thấy phong cách người phụ nữ này đặc biệt thích hợp với món quà tặng này, cho nên lúc đầu hề suy nghĩ liền mua lấy.

      Tiểu Cẩn nhận lấy cái hộp, nhìn Ôn Uyển, trong lúc này cũng hơi lúng túng: “Sao lại biết xấu hổ, mua quà cho con nít là được, chị miễn ?”

      Ở trong lòng tiểu Cẩn, vốn thiếu ân huệ của Ôn Uyển, lúc có ở đây, nghe Trương Nghị Ôn Uyển đối xử đặc biệt tốt với tiểu Thiên, coi như chính mình sinh ra mà chăm sóc, cũng khiến cho vô cùng xấu hổ, nếu có Ôn Uyển, biết trong lòng đứa bé này phải chịu bao nhiêu thương tổn.

      Hôm nay vẫn có cơ hội bày tỏ, sao lại biết xấu hổ nhận quà của người ta? die endda anle equuyd doon

      “Cầm , cũng đắt.” Ôn Uyển kéo tay tiểu Cẩn, đưa cái hộp cho tiểu Cẩn, Giản Dung vẫn trầm mặc ở bên cạnh câu khó hiểu với chính ủy
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 71

      Editor: Puck

      Giản Dung cứ ôm Ôn Uyển như vậy dạo lát, hơi lạnh lẽo, lúc sau tiếng sấm vang lên, Giản Dung ngẩng đầu nhìn, đám mây đen lớn bay tới bên này, vội vàng ôm Ôn Uyển, giọng : “Chúng ta trở về thôi, nhìn trời này chắc là muốn mưa.”

      “Ừ, được.” Ôn Uyển gật đầu, theo Giản Dung chạy về khu nhà người thân, vừa đến nhà, mưa to như trút xuống, Giản Dung che toàn bộ cho Ôn Uyển, mặt Ôn Uyển hơi ướt.

      Giản Dung lấy tay áo lau cho Ôn Uyển, ngược lại tiện tay móc chìa khóa mở cửa, kéo Ôn Uyển vào phòng, lúc đóng cửa, Giản Dung với Ôn Uyển: “Bé cưng, em tắm trước , vừa mắc mưa, nhanh chóng lau rửa lạnh.”

      Tuy dầm mưa nhiều, nhưng tóc cũng ướt, ở trong đơn vị quen với dãi gió dầm mưa, nhưng Ôn Uyển có thể làm được, chú ý bị bệnh, thân thể nhóc này phải rất tốt.

      “À, được.” Ôn Uyển đáp tiếng, ngược lại trở về phòng cầm áo ngủ, vào phòng tắm tắm rửa, Giản Dung cũng vào phòng đổi quần áo, rồi giặt quần áo của mình và Ôn Uyển.

      Lúc Ôn Uyển ra, Giản Dung giặt xong quần áo, vào theo tắm rửa sạch , lúc ra, phơi quần áo, trở về phòng, Ôn Uyển làm làm tổ trong chăn, nghịch máy tính khô khan, Giản Dung tới chui vào trong chăn.

      Thuận tay kéo Ôn Uyển vào trong ngực, Ôn Uyển lườm Giản Dung, thầm : “ người lạnh!”

      Dáng vẻ dí dỏm, chọc cho Giản Dung cười khẽ dứt, Ôn Uyển cũng cười theo, trước kia trong hai năm đầu, Giản Dung ở nhà, thường mình chịu đựng, cho dù sấm đánh, ràng là
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 72:

      Editor: Puck

      Giản Dung chạy đến trước mắt Ôn Uyển, nhìn Ôn Uyển, thuận tay lau nước mưa mặt, trầm giọng hỏi: “Trời mưa lớn như vậy, ở nhà ngây ngốc, sao chạy ra đây?”

      Lúc ấy, còi tập hợp khẩn cấp vừa vang lên, kịp giải thích gì thêm với Ôn Uyển, lập tức vội vã chạy tới nơi này, chỉ ngờ Ôn Uyển cũng chạy tới đây, trong lòng sốt ruột lại đau lòng.

      Ôn Uyển nhìn Giản Dung trước mắt, giọng hạ thấp nhưng rất ràng: “Em yên lòng về , nên tới xem chút.”

      Thời gian yên bình quá nhiều khiến Ôn Uyển cho là có thể yên lặng theo Giản Dung như vậy, cho đến khi đầu bạc, dù cuộc sống bộ đội khô khan kham khổ, có có thể có Giản Dung ở đây, tất cả đều tốt đẹp.

      Nhưng quên mất Giản Dung mặc quân phục, bộ quần áo đại biểu người đàn ông này thuộc về riêng , còn thuộc về quân đội, thuộc về nhân dân, muốn vì bộ quần áo này mà dâng hiến bất cứ lúc nào, chuẩn bị làm nhiệm vụ bất cứ lúc nào.

      có chuyện gì, có gì yên lòng, trở về nhanh chút, mưa lớn như vậy, bị bệnh làm thế nào?” Giản Dung đưa tay muốn sờ mặt Ôn Uyển, nhưng vẫn nhịn được, “Trở về nhanh chút , phải ra ngoài làm nhiệm vụ, tiền tuyến chống lũ.”

      có thể hiểu được tâm tình Ôn Uyển, dù sao đây cũng là lần đầu tiên Ôn Uyển theo quân, hiểu bọn họ phải ra ngoài làm nhiệm vụ, trong đại viện, những chị dâu khác sợ rằng thành thói quen, hàng năm dù ít hay nhiều, tất cả mọi chuyện lớn luôn phải làm nhiệm vụ.

      Dùng lời đoàn trưởng , quân đội uổng công nuôi bọn họ, lựa chọn nghề nghiệp quân nhân này, đầu tiên là dâng hiến, thứ hai là vô tư dâng hiến.

      Ôn Uyển nhìn Giản Dung, mím môi, quay người lại, mà thấp giọng thể nghe thấy: “Em có thể tiền tuyến ?”

      Tiền tuyến chống lũ, ai ràng hơn , đó là chỗ nào, lúc vừa tới bệnh viện quân khu, trong bệnh viện cũng phái y tế tới tiền tuyến chống lũ giúp tay, bác sỹ có chút lý lịch, đương
      [​IMG]
      trangtrongnuoc, Elise Tuyenthuyt thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 73:

      Editor: Puck

      Thời gian bao lâu, từng chiếc xe tải quân dụng lái tới, đèn xe chiếu vào trong mưa, soi từ xa tới đây, Giản Dung liếc mắt nhìn xe bên kia, ngược lại hô to với đám lính: “Lên đường, nhanh lên chút!”

      Tiếng vừa dứt, tất cả đám lính gấp rút xoay người, chạy đến xe tải quân dụng, Ôn Uyển cũng lên xe, cùng xe với Giản Dung mà theo nhóm chiến sỹ, đợi tất cả mọi người lên xe bằng tốc độ nhanh nhất, xe lập tức khởi động rời khỏi doanh trại.

      Ở trong đêm mưa, nhất là trời thu càng thêm lạnh vài phần, lính nhìn Ôn Uyển, thuận tay cởi đồ rằn ri người đưa cho Ôn Uyển, giọng : “Chị dâu, cho chị khoác lên, lạnh.”

      Ôn Uyển ngước mắt nhìn sang, là doanh trưởng doanh ba, doanh trưởng được Giản Dung coi trọng nhất, thời gian xin nghỉ kết hôn trước kia, Giản Dung ở trong đơn vị, chính cậu ta dẫn lính, Giản Dung cũng thường tự hào về doanh trưởng doanh ba với mình.

      cần, tôi rất tốt.” Ôn Uyển cười cười, cự tuyệt doanh trưởng doanh ba, đều là người bình thường, lạnh bọn họ cũng lạnh, doanh trưởng doanh ba nhìn Ôn Uyển, ngược lại khong ép buộc nữa, mà trực tiếp đặt áo lên người Ôn Uyển, xoay người về phía sau.

      Bọn họ là ông lớn, nhiều như vậy đều là nhảm, Giản Dung cũng ưa lính của mình nhiều.

      Ôn Uyển nhìn doanh trưởng doanh ba ngồi ở phía xa, khóe miệng khẽ giật giật, gì nữa, đắp áo khoác rằn ri, rúc ở trong góc, có chiến sỹ ở đó nhắm mắt giả vờ ngủ, đến tiền tuyến, tình huống như thế nào, dù ai cũng có cách nào đoán trước. die ednale equuydonn

      Vì giành thời gian cứu người, cơ hội ngủ cũng ít, mọi người cũng chỉ có thể tranh thủ thời gian ngắn ngủi ở đây nghỉ ngơi sơ sơ.

      Ôn Uyển làm hang ổ ở đó, nghĩ tới Giản Dung, trong lòng có cảm giác hơi đau đớn mơ hồ, biết Giản Dung rất tức giận, nhất định
      [​IMG]
      dhtt, thuyttrangtrongnuoc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :