1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh Không Thương Tôi - Khải Ly (10 Chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 10.3:

      Tách tiếng, màn hình ti vi tắt .

      Từ Bồi Nghị buông điều khiển từ xa, nhìn nữ nhân bên cạnh cười to ngừng, phi thường thể lý giải, nàng như thế nào lại để ý đến tồn tại của , chỉ lo nhìn chằm chằm vào tin tức kia.

      “Xin hỏi em cười xong rồi sao?” có điểm ăn giấm chua .

      thực rất đáng nha!” Hà Tĩnh Đình cười đau cả bụng, còn cười ra nước mắt, nam nhân bên cạnh rất đáng a.

      “Những điều , Tổ Mẫu ràng thay đổi cuộc đời .” còn chưa tính, vừa mở mồm nàng lại cười đến mau té xỉu, thẳng thở nổi, ràng thay nàng hô hấp, hết sức triền miên hôn, làm cho nàng quên đoạn tin tức vừa xem trong đầu.

      Đêm đẹp nhiều trân quý, trừ bỏ xem ti vi, chê cười lẫn nhau, còn có thể làm rất nhiều chuyện có ý nghĩa khác.

      Vì tạo ra gia đình mĩ mãn của bọn họ, ngừng cố gắng, hơn nữa để có được mọi điều tốt đẹp nhất, bằng lòng trả giá tất cả!

      Ngày ba mươi tháng năm, buổi tối trước hôn lễ ngày, Từ Bồi Nghị ăn qua bữa tối đơn giản, bên vừa ca hát bên mở ra thùng đồ, bên trong đều là của Hà Tĩnh Đình đóng gói đưa đến nhà , trước hết giúp nàng sắp xếp lại, làm cho nàng sau này đỡ phải tốn nhiều công sức.

      “Ngày mai em phải gả cho ~~ ngày mai em phải gả cho ~~ nếu mỗi ngày trôi qua ở cách xa nhau lại sợ mất em…..”

      Đúng vậy, bắt đầu từ ngày mai, phải đưa Hà Tĩnh Đình về nhà của nàng nữa, bởi vì bọn họ cùng nhau về chung nhà, ha ha!

      Nghĩ đến việc đó liền thấy vui vẻ.

      Chuông cửa đột nhiên vang lên, ấn bộ đàm, nhìn vẻ mặt bạn ngưng trọng, chạy nhanh ra mở cửa cho nàng:” Sao em lại tới đây?”

      Nàng chưa bao giờ bỗng nhiên xuất , muốn gặp mặt luôn gọi điện thoại thông báo trước, gần đây công việc của nàng đặc biệt bận rộn, bởi vì hôm sau hai người muốn hưởng tuần trăng mật, nghĩ rằng cũng tốt, thời gian chung sống sau này còn dài, nhất thời cần nóng vội.

      Hà Tĩnh Đình trả lời, lẳng lặng vào trong phòng, ngồi lên sô pha, nhìn những thùng giấy mời mở ra kia, chưa kịp thu xếp, kỳ ngày hôm qua nàng nghĩ , nhưng lại có xác định, mãi đến hôm buổi chiều hôm nay….

      “Muốn uống gì hay ? có pha trà long nhãn táo đỏ, rất bổ thân thể.” rất ít nhìn thấy nàng mặt mày cau có, nàng thường thường là mặt luôn mang theo nụ cười, đó là hình ảnh nhất.

      “Ân.” Nàng gật đầu, lại né tránh tầm mắt .

      bưng tới hai chén trà, nàng hít thở sâu, lấy tinh thần :” Bồi Nghị, bình tĩnh chút, em có việc muốn với .”

      rất bình tĩnh a, em xem sắc mặt được tốt lắm, phát sinh chuyện gì?” Trong đầu nghĩ nhanh ra các loại khả năng.” Cho dù em bị mất việc, hay mắc bệnh nan y, cũng vẫn rời em .”

      Phiên đối ngoại này cùng cái đêm ba năm trước đây, tựa hồ rất giống nhau, nhưng xác định hai người là tâm nhau, cho dù là ngày tận thế cũng thể chia rẽ được bọn họ, lần này mặc kệ là bão, sóng thần hoặc động đất, tuyệt đối làm cho hôn lễ bị hủy bỏ.

      “Sauk hi kết hôn em vẫn tiếp tục công tác, sức khỏe của em cũng có vấn đề gì, chính là……” Nàng còn chưa dứt lời, lưu lại càng nhiều mơ màng.

      “Chính là?” tâm kinh hoàng, rốt cuộc vận mệnh đối với như thế nào?

      Ngẩng đầu, nàng cố lấy dũng khí :” Buổi chiều hôm nay, bác sĩ em….. Mang thai……”

      “A—“ lập tức nhảy dựng lên, ôm lấy nàng điên cuồng gào thét, hoàn toàn mất bình tĩnh!

      Bình tĩnh, đó là cái gì vậy, nghe cũng chưa nghe qua!

      tại chỉ có trào dâng, nhiệt liệt, lửa nóng mới có thể hình dung tâm tình của !

      “Bình tĩnh chút! Em phải trước bảo bình tĩnh sao?” Cảnh cáo của nàng hề có tác dụng, căn bản có nghe vào, vẫn gào thét hưng phấn, nếu phải thiết bị cách tốt, khả năng có người báo nguy, người này phát sinh án mưu sát.

      “Tĩnh Đình, cảm ơn em.”Phát tiết hết cảm xúc hưng phấn, rốt cục dừng lại, khôi phục bình tĩnh .

      “Cảm ơn cái gì?” Nàng mỉm cười hỏi.

      “Cảm ơn em đề cho em.”

      Nàng nhắm mắt lại, nước mắt rơi trước kia đều hóa thành trân châu, vết thương thành vật kỷ niệm, ca khúc chủ đề nên thay đổi, nguyên lai tất cả mọi việc trải qua đều vì giờ phút viên mãn này, nếu chưa từng trải qua, đến được ngày hôm nay, nàng nên cảm ơn tất cả.

      đem trước hôn lễ này, bọn họ được lên chức ba mẹ, ngày hôm qua Lưu Trọng Dương mới đưa tơi phần lễ vật—Bách khoa mang thai, sinh sản, nuôi con , có tất cả ba phẩn, bạn tốt này thực hổ danh là bạn tốt, mỗi lần đều biết đối phương cần thứ gì.

      Hai người cùng nhau nghiên cứu học hỏi, mệt mỏi dùng hôn môi, a, loại học tập này rất nhiều khoái trá, có học cả đời cũng thấy chán.

      Ngày tháng sáu, chuyện cách đây ba năm, khách sạn đặt tiệc lúc trước, dàn nhạc, xe cưới, hoa tươi khí cầu, tất cả đều trở lại, những người từng tham gia vào tình huống hôn lễ trước kia, từng hủy bỏ sau lại khôi phục đính ước, chỉ có thể đối với hai người này qua vòng tròn lớn, rốt cục tìm lại được lẫn nhau, về sau đừng lại mất.

      Lúc này Từ Bồi Nghị học thông minh, giữa trưa ở Chương Hóa đính hôn, buổi tối lên Đài Bắc kết hôn, lần xong xuôi ràng gọn gàng, miễn cho đêm dài lắm mộng.

      Người Hà gia tham gia tiệc đính hôn, lại mặc vào bộ đồ mới ba năm trước đây chưa kịp mặc, chút cũng thấy có dấu vết cổ xưa, bảo dưỡng rất khá, bọn họ thủy chung tin tưởng ngày này, chính là lúc trước như thế nào cũng dự đoán được, con rể cư nhiên thay đổi, vẫn là cùng người!

      Khi chuẩn bị vào tiệc đính hôn, dâu bái biệt cha mẹ cùng người nhà, ở trong phòng khách xủa Hà gia, Hà Tĩnh Đình cùng Từ Bồi Nghị đều quỳ xuống, cảm ơn công lao dưỡng dục của cha mẹ.

      Hà Tĩnh Đình căn bản lên lời, chỉ có thể dùng nước mắt nghẹn ngào, kể ra tâm tình của nàng, Lí Thu Nghi cũng giống như vậy, mẹ con đều khóc, nuôi con hai mươi tám năm, cao hứng nhất chính là hôm nay, cũng là khó đình chỉ nước mắt nhất.

      “Cảm ơn ba mẹ thương nuôi nấng nhiều năm như vậy, xin yên tâm, về sau con cùng Tĩnh Đình cùng dắt tay, quý trọng lẫn nhau, cũng hiếu thuận với ba mẹ.” Sau khi xong, Từ Bồi Nghị dập đầu ba cái, ba mẹ vợ vội vàng nâng dậy, mẹ vợ còn đau lòng hỏi :” có chảy máu ?”

      “Chảy máu cũng đáng, Tổ Mẫu phù hộ.” lời Từ Bồi Nghị vừa đều làm cho mọi người cùng cười.

      Giữa trưa mười hai giờ đúng giờ hoàng đạo, bàn tròn vải đỏ ước chừng năm mươi, sư phó lại lần xuống núi, bưng lên từng món từng món ngon lên bàn, ăn đến no say tuyệt đối thành vấn đề, còn có thể đóng gói mang về nhà.

      Tiệc đính hôn kết thúc, mọi người cùng nhau lên xe, đến hội trường Đài Bắc tổ chức hôn lễ, khách sạn xa hoa được bao toàn bộ, sau khi hôn lễ kết thúc mọi người được nghỉ ngơi đêm tại đây, tất cả đều do Từ Bồi Nghị chi trả, mọi người đều khen là con rể tốt, hờn giận chuyện bị leo cây ba năm trước đây trở thành hư .

      Giang Tú Vi cùng Lâm Ấu Chân có biện pháp làm phù dâu, trong ba năm trở lại đây các nàng đều kết hôn, bất quả chị em tốt vẫn là chị em tốt, người bên tiếp khách, người làm MC, tận tâm hết sức làm tốt cho buổi hôn lễ này.

      Mà chủ nhiệm Lưu là bà mối, thân mặc lễ phục màu vàng lên đài đọc diễn văn, rất đắc ý.

      Trong phòng chờ của dâu, người trang điểm bên trang điểm cho dâu, bên mỉm cười cảm thán:” là vui vẻ thay cho hai người! Ba năm trước đây, tiền đặt cọc cũng phải là mất trắng , hôm nay chỉ cần có tôi đảm bảo trở thành dâu xinh đẹp nhất.”

      “Cảm ơn .” Hà Tĩnh Đình cũng nghĩ tới, kịch tình chuyển biến như thế, lộ trình từng bị gãy ngang chừng, lại có thể nối lại, nếu cuộc sống như bộ phim cũng khoa trương.

      Nhìn chính mình trong gương, nàng tin tưởng mỗi người phụ nữ đều là công chúa, tuy rằng vương tử từng vô tâm bỏ qua, nhưng về sau lại lần nữa nhận thức nàng, thương nàng, và rồi bọn họ cùng nhau viết tiếp kết cục của đồng thoại.

      Giờ lành vừa đến, Hà Tiến Thiêm nắm tay con , cửa vừa mở ra, Hà Tĩnh Đình bị dọa ngây người, bởi vì nam nhân sắp trở thành chồng nàng kia, cư nhiên cầm microphone đứng ở đài, ra sức ca hát—

      “Cuối cùng người đàn ông từng làm sai có được thêm lần cơ hội, dù có nhẫn nại chờ đợi bao lâu, cũng từ bỏ…. You are my super woman….. im lặng im lặng ở bên em, cần điều kiện gì, chỉ mong ước cuộc sống trôi qua nhàng bên em……but I am only human…… như thế nào lại hiểu được em từng có nhiều đơn tĩnh mịch, từng tàn nhẫn phạm phải sai lầm, nhưng để mất em ~~oh baby~~”

      Tiếng ca của thực làm thương màng nhĩ, dù có bị lạc điệu, nhưng dũng khí mười phần, thành ý trăm phần, tất cả mọi người đều nhiệt liệt vỗ tay.

      Hà Tiến Thiêm đối với con nở nụ cười, có người nào là thập toàn thập mĩ, bất quá người chính là nàng chọn, phải là biết bao dung sao?

      Thở sâu, hướng phía thảm đỏ tới, tuy rằng thong thả nhưng có chần chờ, nam nhân nàng chờ đợi nàng ở phía trước, chí là quay đầu, mà còn là chuyên chú nhìn nàng, khi nắm lấy tay nàng, từng ngón tay đan vào nhau, vì thế liên kết cùng chỗ.

      [Toàn thư hoàn]

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :