1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh Không Thương Tôi - Khải Ly (10 Chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 2.5:

      Công phu giữ bí mật của Hà Tĩnh Đình vẫn là bị các nàng phát , hôm nay có thể hay là ngày công khai chính nàng cũng còn biết.

      làm ngày qua nhanh, gần sáu giờ công việc đều thu thập để mặt bàn chuẩn bị ra về, cũng có cùng nhau mời chơi đùa, đây chính là ngày nghỉ cuối tuần, ngày mai ngày kia đều được nghỉ ngơi nên đều muốn thả lỏng chính mình.

      Ngay tại giờ tan việc giây, Từ Bồi Nghị xuất ở trước cừa phòng kế toán, Lưu chủ nhiệm nhìn kinh hãi, cuống quýt tiến lên đón tiếp:” xin chào Tổng giám đốc! Xin hỏi ngài có cái gì chỉ giáo? Cần xem tư liệu phương diện nào sao?”

      Đều nhanh đến giờ tan tầm, tổng giám đốc tự nhiên hạ giá biết xảy ra vấn đề gì lớn?

      có việc gì, tôi chỉ là tới tìm người.” Từ Bồi Nghị biết chính mình gây cho mọn người cảm giác áp bách như thế nào, cũng nghĩ ở lại đây lâu tầm mắt vừa chuyển phát được mục tiêu.

      “Tìm người?” Lưu chủ nhiệm sắc mặt đại biến, bộ phận kế toán lớn nhất là nàng tìm nàng muốn tìm ai?

      Người nào dám cam đảm có quyền hạn siêu việt vượt đầu nàng mà báo cáo tổng giám đốc.

      muốn sống nữa sao?

      Hà Tĩnh Đình cảm thấy chính mình muốn té xỉu, mắt thấy Từ Bồi Nghị hướng đến chố nàng tới, ngay đến hô hấp của nàng đều muốn tạm dừng, như thế nào lại có thể hấp dẫn người như vậy lại chút cũng để ý đến, đây có tính là loại tội ác hay ?

      “Có thể rồi sao?” đến bên bàn công tác của nàng hỏi, hai tay đút túi quần ngữ khí bình thản hỏi nàng

      “Ân….” Nàng chậm rãi cầm lấy túi da, thoáng như nặng đến ngàn cân, bời vì tầm mắt của mọi người đều dừng người nàng, cảm giác siêu trầm trọng!

      “Tổng giám đốc, ngài tìm Tĩnh Đình là vì…..” Lưu chủ nhiệm mơ hồ đoán được nội tình, nhưng lại dám tin tưởng, dù sao bạn cũ của Từ Bồi Nghị cũng là siêu cấp mỹ nữ sao lại coi trọng tiểu nha đầu này!

      Từ Bồi Nghị Thông thả trả lời:” Tìm ấy ăn cơm thôi, chuyện công việc, yên tâm, có công việc đương nhiên tôi tìm .”

      “Tìm ấy ăn cơm….” Lưu chủ nhiệm si ngốc, những người khác cũng bị dọa choáng váng, Lâm Âu Chấn cùng Giang Tú Vi cằm bị trật khớp, các nàng thân là bằng hữu cực tốt của nữ nhân vật chính nhưng lại nửa điểm cũng chưa có nghe qua, công phu giữ bí mật này đúng là quá hoàn hảo !

      “Chúng ta thôi.” Từ Bồi Nghị sớm biết có tình huống này, thân là người có quyền cao chức trọng phải sống trong ánh mắt của rất nhiều người chỉ hy vọng Hà Tĩnh Đình vỳ vậy mà rút lui.

      “Được.” Nàng cùng , vô luận người khác thấy thế nào, thế nào chính là nàng nguyện ý.

      Hai người cùng nhau ra từ phòng kế toán, lưu lại trận kinh hồn cho mọi người, đến cửa lớn công ty bảo vệ đem xe lại đây nhưng Từ Bồi Nghị hôm nay bất đồng, bên cạnh cư nhiên có them nữ nhân.

      Tan tầm đám đông mãnh liệt, nhân viên của Kình Vũ Kim Khống người người trợn to mắt, muốn nhìn xem nữ nhân như thế nào lại có thể có vinh quang đăng ngai vàng này?

      “Mời lên xe.” Từ Bồi Nghị thay nàng mở cửa xe trong mắt có tia hỏi.

      Nàng hiểu được ý tứ của , chỉ cần lên xe là thể quay đầu, nhất định phải thừa nhận rất nhiều áp lực cùng lời đồn đại, cuộc sống từ nay về sau của nàng có chuyển biến, đem nàng cùng tên đặt chỗ.

      “Cảm ơn.” Nàng ngồi xe, đeo dây an toàn, tận hưởng khí khẩn trương này đồng thời cũng biểu trấn định. Từ Bồi Nghị cũng lên xe, luôn tự mình lái xe, thích mở nhạc, thích thanh tĩnh, hy vọng suy nghĩ bị nhiễu loạn.

      “Hy vọng em để ý đến ánh mắt của người khác.” Sau khi lái xe khỏi cửa lớn của công ty quay sang với nàng.

      “Tôi để ý đến vấn đề đó.”

      Hai câu đối thoại ngắn ngủi nhưng lại trao đổi nhiều hàm ý, hai người quen biết nhau hơn năm cũng có những ăn ý nhất định, biết nàng là yên lặng chờ đợi nhưng đồng thời cũng rất dũng cảm, chỉ cần điều này là đủ rồi còn có thể cầu thêm những điều gì nữa đây?

      vào nhà hàng ăn, Từ Bồi Nghị tìm vị trí ghế đặt trước đồng thời cũng tự mình chọn thức ăn, Hà Tĩnh Đình lại biết chính mình muốn ăn cái gì, nàng là cam tâm tình nguyện đến bước này nhưng nàng biết vì sao lại lựa chọn nàng, rất sợ chính mình biểu tốt bị knockout (Ying: bị đá ý -_-)

      Bọn họ trừ bỏ ăn uống chính là tán gẫu về công việc, thậm chí còn nhắc tới vấn đề như :” Em có hay nghĩ tới? Mặc kệ là làm ruộng hay mở nhà hàng ăn đều cần có quan niệm về kế toán, như là quay vòng tài chính, phiêu lưu đánh giá, còn giải quyết các vấn đề trong đơn đặt hàng, giảm bớt hàng tồn kho,những việc như vậy đều phải có trình độ về kế toán tương đối cao.”

      Đây là những lời mà nam nhân cùng nữ nhân ở cùng chỗ nên sao?

      Nàng cười khổ:” Ba mẹ tôi có khả năng nghĩ đến vấn đề này, bọn họ nhìn đến số má liền đau đầu.”

      “Em bằng thay họ quản lý chút, ít nhất cũng phải có bảng tài vụ gia dụng.”

      đúng.” đương nhiên là đúng, chính là nên làm cho nàng hiểu lầm, nghĩ đến đây buổi hẹn hò nhưng nguyên lai vẫn là cuộc họp thảo luận.

      Đây là loại quan hệ công bình, đều phải là bởi vì địa vị thân phận như nhau, mà nàng lại rất để ý lại rất vô tâm.

      Chính giờ đúng, Từ Bồi Nghị đứng lên thanh toán.” Tôi đưa em về.”

      “Cảm ơn.” Hơn hai giờ ở chung khí hài hòa, cũng có cãi nhau cũng như giống điện giật là an toàn cỡ nào.

      Xe đường nhạc làm bạn, tầm mắt nhìn thẳng phía trước giống như trong xe chỉ có mình , trong lòng nàng bỗng nhiên trùng xuống.

      thương tôi, thời điểm ở cùng nhau cũng nhận được chút tình cảm nào, thời điểm trầm mặc trái tim lại khẽ lỗi nhịp……

      Tôi biết thương tôi, ánh mắt ra tình cảm sâu trong trái tim …..” Đây phải là bản tình ca mới lưu hành mà là bản tình ca có từ rất lâu rồi, nhịp điệu từ radio truyền đến bên tai nàng, trong phút chốc làm nàng hoàn toàn rung động, bài tình ca này đúng là vì bản thân nàng mà sáng tác ra, nàng nghe lần liền nhớ mãi, từ này về sau mãi mãi ở trong góc tâm trí của nàng.

      “Đến nhà của tôi rồi, cảm ơn đưa tôi về.”

      “Ngủ ngon.” hai chữ này tựa như Phí Ngọc Thanh hát lên “Khúc ca Ngủ Ngon “ khiến tất cả mọi người nên dừng mọi việc lại để lắng nghe.

      Cứ như vậy là xong rồi sao?

      Nàng thể thừa nhận, chính mình là thất vọng, lê tầng cao nhất ăn cơm có ý tứ gì nhưng lại phải thừa nhận rất nhiều áp lực, thực lên lời.

      Nhưng nàng cũng biết, những việc này đều là nàng tự mình tìm đến.

      “Cuối tuần tôi lại tìm em, có thể chứ?” Mắt lộ ra chút thăm dò, xác nhận được nàng có hay chấp nhận, loại này so với hẹn hò của học sinh tiểu học còn có thú vị bằng.

      có thể làm nhiều như vậy so với là bước rất nhanh, thể lại điên cuồng , chỉ cần có tình cảm, nhàng cảm thụ đây mời là điều mà giờ cần.

      Khi nhìn nàng chăm chú như vậy, tim nàng bỗng tăng nhịp đập, tự chủ được mà trả lời:” Đương nhiên có thể, lái xe cẩn thận, hẹn gặp lại.”

      Bước xuống xe, nàng nhìn theo lái xe rời , cảm giác chính mình tuy rằng càng đến gần nhưng khoảng cách của hai người trong lúc đó vẫn là rất xa xôi, có trời mới biết cần phải mất thời gian bao lâu nàng mới có thể vào trong trái tim của , có lẽ cả đời cũng làm được, nhưng nàng lại muốn bỏ chạy.

      Mới lần đầu tiên hẹn hò, nàng có dự cảm thương tâm, chính mình mở miệng hát:

      thương tôi,

      ….mặc dù biết là như vậy….

      ….nhưng trái tim của tôi vẫn là theo mất rồi…..

      Trái tim của tôi…..”

      —–hoàn chương 2—–

      edit đến cái đoạn cuối ta vừa ngồi nghe nhạc cái bài “Thiên niên duyên” của Tâm Nhiên + bài “Tình Rơi” của Yến Trang ý làm ta buồn như chuồn chuồn đứt cánh ý *chấm chấm nước mắt*

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 3.1:

      Tổng giám đốc độc thân hơn năm nay có đối tượng, tin tức này làm cho toàn thể nhân viên trong công ty bàn tán sôi trào, đối tượng là nữ nhân viên bình thường của phòng kế toán càng làm cho các nữ đồng nghiệp lửa cháy đổ thêm dầu!

      Ngày làm việc ngay sau ngày cuối tuần, rất nhiều người đặc biệt chạy lên phòng kế toán, nhìn Hà Tĩnh Đình chỉ trỏ, khe khẽ , nàng bống nhiên thành “động vật quý hiếm”, mặc kệ là ngồi, đứng lên, đánh máy vi tính đều dẫn chú ý của tất cả mọi người.

      Nếu đối phương có thể vài câu cũng tốt, Hà Tĩnh Đình sợ nhất là người cả nửa tiếng có mở miệng, rồi cười lạnh mà , làm lòng nàng hoảng loạn phen.

      Đám đông đến cơ hồ cản trở cả lối , Lưu chủ nhiệm phải ra mặt để duy trì trật tự, kêu gọi :” Kính nhờ chút, chúng tôi còn phải làm rất nhiều việc, mời các vị hãy trở về cương vị công tác của mình, xin cảm ơn vì hợp tác.”

      Đám người này vừa đám khác lại đến, Hà Tĩnh Đình chỉ có thể đối với chính mình đây là để tôi luyện bản thân a, chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi, cần phải kinh ngạc quá.

      “Khụ khụ!” Lúc này, Lưu chủ nhiệm cố ý ho khan cổ họng, quay lại nhìn Hà Tĩnh Đình :” Hình như có người nên mời tôi đồ uống.”

      “Chủ nhiệm, thực xin lỗi! ngại quá, làm chị thêm phiền toái rồi.” Hà Tĩnh Đình đứng lên rất nhanh giải thích. “ Xin hỏi chị muốn uống cà phê, nước trái cây hay là trà ô long? Tôi lập tức mua.”

      Lưu chủ nhiệm đẩy mắt kính chút, biểu tình từ nghiêm túc chuyển sang mỉm cười:” Này, tôi nghĩ là uống những thứ đó, tôi nghĩ là muốn uống rượu mừng!”

      Hà Tĩnh Đình mặt đỏ lên, xấu hổ đến lên lời, nên, rượu mừng có thể uống hay sao?

      Kính nhờ, bọn họ đều nghĩ đến chuyện tốt của nàng như vậy, nếu làm cho họ biết chân tướng chỉ sợ làm họ phen kinh hoàng hướng nàng đồng tình rơi lệ .

      Ngoài ra, bằng hữu tốt của nàng đương nhiên thể buông tha cho nàng, sau khi tan tầm liền hẹn chợ đêm, muốn đào sâu them nhiều tin tức.

      Trong chợ đêm người qua tấp nập, nghĩ là bị tách rời nhau, Giang Tú Vi cầm chắc tay trái nàng, nheo mắt hỏi:” Tĩnh Đình, cậu cứ im lặng như vậy, trước đó chút tin tức cũng đều có, liền đem toàn công ty người độc thân quý giá nhất của công đoạt rồi, rốt cuộc là dùng phương pháp gì vậy? để mọi người cùng chia .”

      “Kỳ , chính mình cũng hiểu được là chuyện gì xảy ra…..” Hà Tĩnh Đình vẻ mặt vô tội .

      “Khá lắm cậu còn tỏ ra vô tội a~~~lúc trước chúng ta có đề ra ba cái kế hoạch, cậu là đều lặng lẽ tiếp thu được phải ? Lâm Ấu Chân cầm bên tay phải, ba người giống như chị em bàn chuyện thân mật.” Mặc kệ như thế nào, về sau còn nhờ phu nhân chiếu cố nhiều hơn!”

      “Cái gì mà phu nhân?” Hà Tĩnh Đình nghĩ rằng chính mình vài trăm năm nữa cũng lên được cái bậc này đâu.

      “Tổng giám đốc phu nhân a!” Lâm Ấu Chân cùng Giang Tu Vi kêu lên cười .

      Hà Tĩnh Đình chính là lắc đầu cười khổ.” Xin các cậu, đừng có nghĩ xa như vậy được ? Mình cùng ta chỉ là ăn cơm chuyện phiếm, chúng mình còn có thể nghiên cứu vấn đề tài chính, ta đối với mình căn bản là thể xảy ra ý tứ kia.”

      Nghiên cứu vấn đề tài chính?

      Giang Tú Vi cùng Lâm Ấu Chân hơi chút nhăn mi, tống giám đốc hổ danh là tổng giám đốc, cùng đối tượng vì đại như thế này hẹn hò vậy áp lực chính là rất lớn!

      Các nàng khi cùng bạn trai ở chỗ, đều chỉ biết chút lời ngây ngô theo lời kịch tùy hứng, quả nhiên là bất đồng với tình cấp bậc cao a!

      Nhìn thấy biều tình của hai người bạn tốt, Hà Tĩnh Đình thở dài :” Mình có thể tham gia thi kiểm tra năng lực cũng là bởi vì ấy cỗ vũ mình, kỳ ấy đối với mình phải có cái loại ý tứ……”

      Giang Tú Vi có bất đồng giải thích:” ta nếu đối với cậu có ý nghĩa, nên thay phiên tìm các nhân viên khác mà ăn cơm thuận tiện mở luôn hội thảo nghiên cứu tài chính vì cái gì cố tình chỉ tìm có mình cậu?”

      “Có thể là do mình có vẻ có lực sát thương người khác ? Mình cầu cái gì xa quá.” Hà Tĩnh Đình chí có thể đưa ra cái kết luận này, nàng nghĩ nát cả đầu cũng tìm được đáp án nào khác, nàng có nhiều khiếm khuyết như xinh đẹp, năng khiếu hay tài năng, có được trái tim của ta chính là loại ý tưởng viển vông.

      “Đừng có xem thường chính mình, chờ ta cậu đến chết sống lại, cậu biết.” Lâm Ấu Chân đối với bạn tốt tin tưởng mười phần, Hà Tĩnh Đình mặc kệ làm việc cùng nấu cơm đều là lòng, thế giới tại đây thực còn nữ nhân đẹp nhất.

      đến chết sống lại?

      Hà Tĩnh Đình đối với điều này dám chờ đợi, nếu Từ Bồi Nghị có thể có chút thích nàng, nàng cười trộm.” Nếu là bạn trước đây của ấy hẳn là còn có loại khả năng này, còn mình tính thế nào cũng được a?”

      “Còn những điều ủ rũ này, đừng quên người gặp lâu ngày động lòng, chỉ cần cậu chuẩn bị tinh thần tốt chống được đến phút cuối cùng mới là người chiến thắng!”

      có đối tượng hẹn hò, đừng quên mua thêm vài bộ đồ mới, hai người chúng mình quyết định tận lực đầu tư, mua hai bộ quần áo tặng cho cậu, cam đoan mọi việc cậu làm dễ như trở bàn tay, giấc mộng trở thành .”

      Có bạn tốt cổ vũ làm nàng hưng phấn đứng lên, ngồi đây thở dài bằng làm cho tận lực quyết chiến ít nhất cũng có lần này.” Được, hôm nay mình mời khách, chiêu đãi hai người đến chợ đêm ăn đến chán thôi, xuất phát!”

      Ba cười đùa ngừng, lúc này Hà Tĩnh Đình hoàn toàn đoán trước được những điều sắp đến, tương lai lâu sau nàng thực trở thành tổng giám đốc phu nhân, giấc mơ cách nàng rất gần, rất gần……

      Mặc kệ người bên ngoài mắt trợn to mồm há hốc thế nào, mỗi cuối tuần, Từ Bồi Nghị tới đón Hà Tĩnh Đình tan tầm, đều là hành trình giống nhau, gặp đều phải gặp, mọi người thể muốn tránh mặt chính là vì ghen tị, rất ghen tị, khó chịu cùng khó chịu.

      có ai chạy đến giới truyền thông mật báo nhưng tin tức vẫn dần dần được tiết lộ, bao lâu sau, phóng viên gọi điện thoại đến phòng kế toán hỏi, khi bọn họ hẹn hò bị đám phóng viên chụp được, ngay ngày hôm sau ảnh chụp hai người được đăng lên mặt báo, tiêu đề viết “ bé lọ lem mới nhất của thế hệ”.

      Đương nhiên, truyền thông cũng chưa quên phỏng vấn Nhan Tư Gia, hận thể đem chuyện này tất cả viết thành tiểu thuyết, còn muốn phân từng chương và phía cuối đền còn tiếp để khơi mào hứng thú lớn nhất của độc giả.

      Từ Bồi Nghị sớm đoán được hết thảy việc này, cũng phát biểu điều gì để trả lời, tiếp tục cùng Hà Tĩnh Đình hẹn hò đến nhà hàng ăn cơm, trừ bỏ đề tài đầu tư tài chính cũng bao gồm cả việc làm thế nào để đối mặt với giới truyền thông, việc này đối với nàng mà muốn dính sâu vào nhưng vì để trở thành bạn cần phải thích ứng.

      chứng minh, lựa chọn nàng là chính xác, ở nàng bề ngoài đơn thuần nhưng bên trong lại cất giấu trái tim kiên định, nàng cũng bởi vậy mà dao động vẫn dũng cảm nhận lời mời của .

      Thời gian trôi qua lâu, giới truyền thông chính thức xác nhận Từ Bồi Nghị thường xuyên hẹn hò cùng Hà Tĩnh Đình, việc này hoàn toàn biết gì cả, cũng có chụp đến hình ảnh thân thiết hơn.

      Ngày qua ngày, lại qua hơn năm, hai người thủy chung vẫn chỉ dừng lại ở việc cùng ăn cơm, tâm tình cũng chỉ có trời biết, mỗi người bên cạnh Hà Tĩnh Đình đều hỏi khi nào muốn kết hôn?

      Người nhà cũng biết nàng cùng đại nhân vật kết giao, vui sướng chờ đợi kết quả nở hoa.

      ai tin tưởng nàng cùng chính là chỉ như bằng hữu ăn cưm, ngay đến cầm tay hôn môi đều có, như thế nào có thể lên thảm đỏ kia?

      Vào tối đầu mùa xuân, hai người ra khỏi nhà hàng trong khách sạn, Từ Bồi Nghị bống nhiên :” Chúng ta bở biển chút được ?”

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 3.2:

      gần đây mới thành công dự án hợp tác, tâm tình cũng thả lỏng rất nhiều, cũng có nhiều thời gian hơn để tự mình nghĩ về tương lai, thời gian trôi qua quá nhanh, năm nay ba mươi tuổi, cha mẹ nuôi bên kia ngừng thúc giục, đúng vậy, bây giờ là lúc lên lập gia đình.

      Nhìn khắp nơi còn có ai so với Hà Tĩnh Đình thích hợp với hơn đâu?

      Hoặc là nên , nàng là nữ nhân duy nhất đời có thể chịu đựng được tính tình của .

      biết chính mình là người thú vị, đối với nàng cũng lòng, chính là chỉ duy trì quan hệ ngoài mặt, cứ như vậy nàng vẫn cứ yên lặng chấp nhận, yên lặng chờ đợi, ôn nhu của nàng đúng là thứ cần, hy vọng cả đời đều có được ôn nhu này.

      “Ân….tốt!” Hà Tĩnh Đình trong lòng thẳng thắn trả lời, biết ở bờ biền có cùng phát sinh tình tiết gì lãng mạn ?

      Đừng trách nàng nóng vội, nàng cùng “kết giao” cũng hơn hai năm, vẫn là nửa vời tiến thoái lưỡng nan.

      Đương nhiên cũng thể thu hoạch được gì, nhờ giúp đỡ của nàng thi đậu n cái chứng chỉ kế toán cấp cao, tháng trước chủ nhiệm còn đem nàng lên làm tổ trưởng, nàng chưa bao giờ nghĩ chính mình có thể làm được như vậy, ở bên cạnh những tự giác còn vươn lên, ai kêu luôn lấy những chuyện tài chính kế toán làm đề tài?

      Nếu nàng may mắn có thể biến thành nữ cường nhân, đều nên cảm kích mà thành.

      Lái xe về phía bờ biển phía Bắc, bọn họ theo đường ven biển nghe thanh tiếng gió, tối nay hẳn là có phóng viên theo chụp trộm, thực tế muốn thử trận quyết sinh tử cũng chẳng gặp bóng phóng viên nào, đôi nhìn thấy được điểm nào của nam nữ trong thời kỳ đương theo dõi tìm được cái gì hay ho?

      Dưới ánh trăng, mặt biển yên tĩnh, nàng nhịn được muốn ngâm nga hát thầm, lại nghĩ đến bài hát kia “ thương tôi”, thực xong, nghĩ ra được ca khúc nào khác hay sao?

      Nàng cũng muốn mình bị rơi vào hoàn cảnh như trong ca khúc là bi thương, nhưng trong lúc nhất thời lại nghĩ ra được giai điệu nào khác.

      Bước đường ven biển, Từ Bồi Nghị bống nhiên cầm tay nàng dắt , chưa ý tứ gì, nàng cũng dám hỏi, chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn muốn té xỉu, nhưng nhìn biểu tình vẫn bình tĩnh như cũ giống như là dẫn người qua đường, ngay đến người dẫn chó của mình dạo cũng nhiệt tình hơn .

      Ông trời a~~~.làm ơn khiến gì đó , khí xung quanh rất ngạt thở, nàng sợ chính mình ngăn được muốn hét chói tai!

      Ông trời giống như nghe được tiếng lòng của nàng, như nàng mong muốn mở miệng đánh vỡ trầm mặc, nhưng lời vừa được ra lại làm cho nàng thiếu chút nữa hóa thành tảng đá–

      “Tìm cuối tuần mang tôi gặp cha mẹ em .”

      muốn gặp bọn họ…..Vì cái gì?” Nàng nghĩ chẳng lẽ chẳng lẽ muốn ra mắt gia đình nàng.

      Nhưng như thế nào lại có khả năng đó?

      Cho dù cầm tay nàng, cùng cần phải phụ trách đến mức độ này chứ!

      “Đến tháng bẩy năm nay tôi ba mươi tuổi, em cũng hai mươi năm tuổi, có số việc thể tính tới.” nhớ sinh nhật hai người chỉ kém nhau mười ngày, là ngày tháng bẩy còn nàng lại là ngày mười tháng bẩy, ở lý lịch cá nhân nàng ghi ràng như vậy.

      Tuy rằng biết sinh nhật của mình là ngày nào nhưng vẫn cảm thấy được bọn họ có rất nhiều điểm giống nhau, như vậy là đủ rồi.

      “Chuyện gì?” Nàng vẫn thể tin, tuyệt đối có khả năng là cầu hôn, khẩu khí , ánh mắt hoàn toàn lãnh đạm, lạnh lung nào có nửa điểm bóng dáng tình ?

      nàng như thế nào còn hiểu được?” Đương nhiên là hôn của chúng ta.”

      “A?!” Đây chính là kiện trong truyền thuyết làm cho nữ nhân bật khóc nước mắt rơi như mưa cả đời khó quên “Cầu hôn”?

      Nhưng chưa bao giờ qua thích nàng, cũng từng qua hai người phải quan hệ nam nữ bằng hữu, hôm nay lại mang nàng đến bờ biển rồi đột nhiên cầm tay nàng tới kết hôn, có phải hay rất rất ?

      “Em muốn.” nhướn mi hỏi, trải qua hai, ba năm quan sát nàng hẳn là thương , điều này có sai.

      Bề ngoài cùng nội tâm của nàng đều đúng với mẫu người mà cần, hơn nữa nàng có thể kiên trì cùng quan hệ với để ý đến những lời bàn tán nghị luận của người ngoài, càng làm cho xách định nàng chính là người tốt nhất mà chọn.

      Ngoài ra, muốn tìm được nữ nhân khác gặp gỡ để nghe đàm luận về vấn đề thương trường hẳn là vấn đề nan giải.

      phải…..” Nàng ngay tranh cãi chút cũng có liền đầu hàng, là nữ nhân vô dụng, chỉ buồn chút cũng khóc mà gặp phải chuyện cực vui cũng khóc.”Tôi chỉ là….. như thế nào nhỉ?…….Quá bất ngờ!”

      “Chúng ta kết giao ba năm còn có thể bất ngờ sao?” hỏi lại.

      Kết giao ba năm?

      Ý của cùng nhau ăn cơm hộp sân thượng là bắt đầu xem như nam nữ kết giao sao?

      Người này quan niệm cũng giống người thường, nàng trong lúc nhất thời dở khóc dở cười, vui vì trong đầu có ý nghĩ kết hôn, nhưng lại khổ sở vì có chút biểu nhiệt tình nào.

      Thấy nàng cúi đầu lời nào, cầm bả vai của nàng cúi đầu hôn lên môi nàng, nàng khỏi hai mắt trừng lớn.

      ……..

      làm cái gì?

      Hôm nay buổi tối tuy là trăng tròn nhưng nàng khôn tin có thể biến thành người sói, trong cơ thể có cái loại gen này, rất bình tĩnh.

      Mới đến ba giây, rời khỏi môi nàng, nhìn chằm chằm mắt nàng :” Khi nào đến nhà của em?”

      Môi của nàng rất thơm mềm, kỳ muốn dừng lại lâu chút nhưng hy vọng chính mình phóng túng, muốn đợi cho đến sau khi kết hôn, trải qua kinh nghiệm bi thảm lần trước làm cho tỉnh ngộ, thể nào lại điên cuồng kích tình như trước nữa, chỉ có tin cậy cùng cảm giác an toàn mới có thể kéo dài quan hệ.

      đối với Hà Tĩnh Đình chính là loại cảm giác này, an tâm

      “Ách…..Cuối tuần sau được ?” rất gian trá, dùng phương pháp bức hôn này, nàng nào có năng lực chống đỡ?”

      Cho dù chỉ là nụ hôn nhàng bang quơ nhưng vẫn làm lòng nàng say,

      “Được.” vừa lòng trả lời nàng, nhìn đồng hồ mười giờ.” Trời khuya, tôi đưa em trở về.”

      “Ác.” Kính nhờ, bé lọ lem còn có thế chống đỡ đến mười hai giờ vì cái gì nàng sớm như vậy về nhà?

      nắm tay nàng trở về bãi đỗ xe tâm tình vô cùng tốt.” Tôi vẫn thực chờ mong được đến nhà em.”

      “Ân.” Nàng cũng thực chờ mong, chính là nghĩ tới là loại tình huống này, nàng giống như trong lời của hai người bạn tốt sắp được trở thành tổng giám đốc phu nhân?

      nữ nhân được cầu hôn hẳn là rất vui sướng, thỏa mãn cùng hạnh phúc nhưng sao nàng có cảm giac được như vậy.

      qua bãi cát, nhàng ôm nàng vào lòng, dán mặt vào mái tóc nàng :” Chúng ta có được gia đình mĩ mãn, con của chúng ta được trưởng thành trong vui vẻ, tôi và em nhất định làm được.”

      tuyên ngôn kết hôn rất thực tế, trong ngực ràng cũng rất ấm áp nhưng gió biển lại làm cho nàng cảm thấy lạnh, cùng thể lần nữa ôm nàng chặt chút?

      Làm cho nàng nghĩ rằng chính mình là được tình đáp lại, được sao?

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 3.3:

      Ngày Từ Bồi Nghị đến Chương Hóa là ngày nắng, xuống xe liền hít sâu vài cái, khí tốt, ánh mặt trời thực tốt, nơi này chính là quê hương của Hà Tĩnh Đình, tương lai cũng trở thành gia đình khác của .

      có khỏe ?” Mở cửa xe, nàng lo lắng tinh thần phấn chấn.

      “Phi thường tốt.” mỉm cười làm cho nàng xem đẹp mắt, gần đây tâm tình rất tốt, trừ bỏ đền phòng trọ của nàng uống trà còn mang nàng đến thăm nhà của tuyên bổ đây là nơi hai người sống trong tương lai, nàng có ý kiếng gì cứ việc đưa ra có thể sớm mời người về trang hoàng.

      Nàng có ý kiến gì, toàn bộ đều rất hoàn mĩ, nhưng nàng cái gì cống hiến cũng có, chỉ có thể xung phong nhận việc giúp quét nhà, giặt quần áo, nấu cơm, nhìn bộ dáng ăn gắp thức ăn nhanh chóng mới giúp nàng cảm thấy có điểm an toàn, ít nhất vẫn cần tài nghệ nấu ăn của nàng.

      thôi.” dắt tay nàng khẩn cấp.

      Nàng nhìn bộ dạng chờ mong của lòng có điểm chua sót, kỳ nàng sớm cảm giác được, đối với nhà của nàng phi thường cảm thấy hứng thú, khả năng bởi vì có nhà của chính mình, cùng cha mẹ nuôi cảm tình cũng được gần gũi thân mật, mới có thể hâm mộ nàng như vậy?

      Nàng rất thích cùng chia sẻ, chỉ cần nhìn tươi cười, có thể làm nàng thỏa mãn cũng quên chính mình kết hôn nhưng nhận được tình .

      Vào trong nhà, Hà Tĩnh Đình câu đầu tiên :” Ba, mẹ , chúng con trở lại.” Từ “chúng con” ra dễ dàng nhưng bọn họ đôi sao?

      Nàng vẫn cảm thấy có gì là chân cả.

      “Bác trai, bác , chào mọi người.” Từ Bồi Nghị đưa ra ba hộp quà lớn bao gồm nhân sâm, cỏ linh chi, dược phẩm dinh dưỡng phong giao, hy vọng lão nhân gia có thể bảo vệ sức khỏe lâu dài.

      người đàn ông mến gia đình vợ, thích khí đoàn tụ này.

      em họ Hà cùng mang theo vợ và con đến, sau khi kết hôn bọn họ vẫn ở gần nhà, sớm nghe em kiếm được chàng rể hiền, hôm nay mang về ra mắt gia đình, còn chuẩn bì cả lễ vật như vậy chính là cẩu hôn rồi!

      “Đến, ngồi , ngồi !” Người đứng đầu trong gia đình Hà Tiến Thiêm cười ha ha thay bọn họ châm trà.” Từ tiên sinh, Tĩnh Đình của chúng tôi nhận được chiếu cố của cháu, là cảm ơn.”

      “Gọi cháu là Bồi Nghị là được rồi, kỳ đều là Tĩnh Đình chiếu cố cháu, cháu thực rất cảm ơn nàng.” Từ Bồi Nghị khiêm tốn trả lời lại, mang trà lên uống, ca ngợi :” Bác trai, người pha trà ngon, hy vọng sau này cháu có thể có nhiều cơ hội đến uống.”

      nam nhân trẻ tuổi lại rất lễ phép, Hà Tiến Thiêm cùng vợ Lí Thu Nghi cũng chưa từng nghĩ đến đại ông tử lại là tổng giám đốc lại bình dị gần gũi như vậy, nguyên bản họ sợ chính nhà mình gia cảnh bình thường, lo lắng con bị người ta xem , cái này xem ra Tĩnh Đình có phúc.

      “Tĩnh Đình thường nấu cơm cho cháu ăn, ấy đều là thực phẩm của nhà trồng, cháu thực hâm mộ ấy có người nhà tốt như vậy, còn có quê hương đẹp như vậy.” Từ Bồi Nghị khen tặng phát ra từ nội tâm, đối với gia đình họ Hà có tình cảm cùng hâm mộ, trước mắt là khu gồm 3 nhà , ngói mái đỏ, nền nhà xanh giống như hình ảnh trong giấc mộng của , nếu có thể được lựa chọn, hi vọng mình được sinh tại gia đình này.

      “Ai nha~~~ có gì!” Hà Tiến Thiêm gãi gãi sau gáy khiêm tốn , mặt lại cười đến thoải mái:” Chúng ta chỉ biết làm ruộng, giống như các cháu kinh doanh thông minh như vậy, bất quá trở về, vùng sông nước của chúng ta thực phẩm nông sản là số ….”

      Những người làm nghề nông thích nhất là chuyện về đất đai, khí hậu phù hợp cho nghề làm ruộng, như vậy Hà Chí Uy, Hà Chí Cường hai em cùng cha của mình thao thao bất tuyệt như cái máy hát, Từ Bồi Nghị còn nghe hiểu được thỉnh thoảng đưa ra vài vấn đề rất chuyên nghiệp, mọi người được đà cứ thao thao bất tuyệt giống như hội thảo luận nghiên cứu phát triển nông nghiệp.

      Hà Tĩnh Đình cùng mẹ là Lí Thu Nghi ở bên hỗ trợ pha trà khiến cho đám đàn ông trong nhà ra đủ thứ chuyện, kỳ đàn ông cũng rất nhiều miệng.

      chuyện phiếm cho đến cuối cùng đương nhiên thể quên mục đích lớn nhất, Từ Bồi Nghị đứng lên cúi đầu :” Bác trai, bác nếu hai bác cho phép cháu hy vọng có thể lấy Tĩnh Đình làm vợ, cháu quý trọng nàng tốt.”

      Hà Tĩnh Đình cũng đứng lên cúi đầu, kỳ trước đó nàng đối với người nhà đề cập qua và cũng được chấp nhận, nhưng tại thời khắc mấu chốt này vẫn nhịn được mà khẩn trương đứng lên, nàng cùng người đàn ông này kết hôn sao?

      Như thế nào vẫn là cảm thấy giống như chỉ là giấc mộng?

      Hà Tiến Thiềm cùng Lí Thu Nghi nhìn nhau, hai đứa con trai đều là hai mươi tuổi kết hôn, riêng đứa con này kéo dài mãi đến hai mươi năm mới có ý muốn kết hôn, bọn họ đều có chung nhận thực chỉ cần nàng quyết định bọn họ liền toàn lực tán thành.

      Trước kia còn sợ rằng Từ Bồi Nghị là người lạnh lung kiêu ngạo, nhưng hôm nay thấy được rất hào hoa phong nhã, thành khẩn lễ phép, vậy còn gì phải lo lắng?

      Hà Tiến Thiêm có trực tiếp liền đáp ứng, nhưng ý tứ cũng kém nhiều lắm:” Tĩnh Đình phải lên Đài Bắc học như trước kia, chúng ta liền quyết định chờ đến lúc nó đính hôn tổ chức tiệc rượu ở trước sân nhà chúng ta, còn muốn kéo dài từ sân ra đến ngoài cổng, phải thực náo nhiệt chút.”

      “Vâng! Chúng con nghe theo lời ba mẹ , tiệc kết hôn làm ở Chương Hóa chúng con đều có kinh nghiệm, đến lúc đó còn nhỡ ba mẹ chỉ bảo nhiều.” Từ Bồi Nghị ngay cả ba mẹ đều gọi, chiêu này thực rất thông minh làm cho hai vợ chồng họ Hà nghe được cảm thấy lâng lâng.

      “Hôm nay ở lại ăn cơm , còn phải uống cho tới say mới được.” Hà Tiến Thiêm vỗ vỗ vai con rể vui vẻ . Lí Thu Nghi nghe xong chạy nhanh xuống phòng bếp thu xếp, nàng tuy rằng chưa gì nhưng tận trong đáy lòng so với mọi người đều cảm thấy rất cao hứng, con rốt cục tìm được người đàn ông là tốt.

      “Hà Tĩnh Đình ngăn cản :” Ba, Bồi Nghị ấy còn phải lái xe mà.” Nàng còn có thói quen kêu tên của , nhưng cũng thể kêu là tổng giám đốc ?

      sao cả.” Từ Bồi Nghị nắm tay nàng, đối với cha con Hà gia :” Nếu con say thể lái xe về được, hy vọng có thể ở lại đấy đêm, biết có tiện hay ?”

      Hà Tĩnh Đình sửng sốt, nàng chưa bao giờ cùng Từ Bồi Nghị ngủ chung dưới mái hiên, nghĩ tới lại thích ở trong nhà của nàng như vậy, thậm chí còn nguyện ý ở lại đêm!

      Nàng thực là lây được ít phúc khí của người nhà, tài năng mở được cánh cửa tâm của , nếu bằng chính bản thân nàng làm gí có đủ lực hấp dẫn làm được.

      Xem ra em rể cũng ghét bỏ ở trong ngôi nhà nông thôn này, Hà Chí Uy ưỡn ngực :” Ngôi nhà này của chúng ta có năm mươi năm lịch sử nhưng vẫn rất là kiên cố, dù có lốc xoáy thổi cũng bay , chỉ sợ ngày mai em nghe được tiếng gà gáy kêu bị đánh thức lại cảm thấy được quen.”

      em phi thường chờ mong.” Từ Bồi Nghị tâm tình nhịn được , kiện rất khoái trá.

      “Chờ mong?” Hà Chí Cường nheo mắt lại cảnh cáo rể:” Trước tiên phải , cùng chị tôi thể ngủ cùng phòng.”

      Bao gồm cả Từ Bồi Nghị tất cả mọi người đều cười, Hà Tĩnh Đình cùng hiểu được mà buồn cười, người nhà thực là rất nhiều lo lắng cho đến tận hôm nay mới thôi, những chuyện Từ Bồi Nghị làm với nàng chỉ có thể tính ở cấp bậc trẻ , còn lên được đến cấp lớn hơn tuyệt đối là phải đợi đến sau khi kết hôn!

      Tổng giám đốc “Kình Vũ Kim Khống” sắp thành hôn, truyền thông có khả năng gió bỏ ngoài tay kiện này, tuy rằng dâu chỉ là nhân vật vô danh tiểu tốt, nhưng việc này gọi là chim sẻ biến thành phượng hoàng đáng giá để ghi lại.

      Tiệc đính hôn được tổ chức ở Chương Hóa, truyền thông ngày đó chen chúc tới, tam hợp viên của Hà gia, hàng xóm phụ cận đều được lên màn ảnh, bất quán tiệc đính hôn đương nhiên Từ Bồi Nghị sớm có chuẩn bị, gọi đến trăm bảo vệ bao vây cách trăm mét quanh hội trường, toàn bộ hành trình là bảo hộ vị hôn thê cùng người nhà của tiếp thu phỏng vấn gì, cho trả lời gì cả.

      Ba tháng mùa xuân gió thổi nhè , các phóng viên lại bị giội gáo nước lạnh chỉ có thể ở xa xa chụp hình ảnh về để báo cáo kết quả làm việc, chuyển sang hỏi “bạn cũ” Nhan Tư Gia, an ngờ Nhan Tư Gia phản ứng bình tĩnh, cười :” Tôi có nghe đến chuyện ấy kết hôn, nếu là , tôi đương nhiên chúc phúc cho ấy. Về phần tôi, quả thực rất vui vẻ thoải mái, phụ nữ phải chỉ có mỗi tình mà còn có cả nghiệp, spa sức sống quán của tôi sắp khai trương, hoan nghênh mọi người đến ủng hộ.”

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 3.4:

      Các phóng viên chụp được biểu tình ai oán của nàng, lại trận thất vọng, mặc dù là chuyện xưa nhưng có thể nào lại cứ như vậy mà tính toán chút gì a?!

      Nhưng tin tức cùng cuộc sống của con người khó có thể đoán trước được, kết xong cũng có khả năng ngoại tình, sinh con xong cũng vẫn có khả năng ly hôn, lúc này vô tư vô lo, còn ngày sau rất khó .

      Ngày kết hôn diễn ra sau đó tháng, tổ chức ở khách sạn xa hoa Đài Bắc, trong khoảng thoài gian này Từ Bồi Nghị đặc biệt bận rộn, sau hôn lễ bọn họ muốn Châu Âu hưởng tuần trăng mật kéo dài đến mười hai ngày, chưa bao giờ buông tha cho mình nghỉ ngơi nhiều như vậy, đương nhiên đối với chính mình có tin tưởng, hết thảy đều có thể an bài thỏa đáng.

      Duy nhất làm cho bất an đó là sau buổi tối hội nghị thường kỳ diễn ra nhận được cuộc gọi nhỡ, đó là dãy số của Nhan Tư Gia, xóa nhưng vẫn là quên được, đột nhiên di động kêu cho đến khi ngừng tắt, vẫn là dãy số đó, tim từ bình lặng cũng kích động theo nhưng nhất định phải bình tĩnh trở lại.

      Hà Tĩnh Đình sớm hiểu được tình cảnh của chính mình, sau khi trở thành vợ của Từ Bồi Nghị nàng chuẩn bị tháng năm tạm rời cương vị công tác chuyên tâm làm bà chủ, nếu thuận lợi trong lới nòi, nàng hy vọng có thể sinh được ba đứa làm cho về nhà cảm thấy ấm áp.

      Loại ước muốn của người phụ nữ nhoi này liệu có hay được thực ?

      Nàng chỉ biết là nàng thương , nguyện ý vì mà trả giá hết thảy, ngốc liền ngốc , dù sao cũng có khả năng trở lên thông minh hơn.

      Buổi tối hôm nay, Từ Bồi Nghị mười giờ mới rời công ty, muốn lái xe trở về nhà, từ hướng bãi đỗ xe ở tầng hầm lên dừng trước cửa công ty lại nhìn thấy dáng người quen thuộc, có khả năng, như thế nào là nàng?

      ngừng xe, ấn hạ cửa kính hỏi:” Em ở đây làm cái gì?”

      “Em….em đợi .” Nhan Tư Gia hóa trang mặc thân toàn màu đen, cùng với nàng da trắng càng them chói mắt, ba năm gặp nhan sắc của nàng chút giảm ngược lại càng tăng thêm loại mê hoặc.

      Chờ ?

      Còn có cái gì phải chờ ?

      Xem biểu tình ai oán của nàng, khiến người ta mến, nhưng là nhắc nhở chính mình, hoa hồng có gai mà muốn chọc vào, bởi vậy :” Lên xe, đưa em về.”

      suy nghĩ nhanh, với nổi tiếng của hai người đứng chuyện cùng nhau ở trước cửa công ty thế này chỉ dẫn chú ý của người khác, nhưng lại thể đưa nàng về nhà của đành phải trước hết mời nàng lên xe rời khỏi nơi này rồi sau.

      Nhan Tư Gia tưởng là về nhà , nhưng nàng cũng biết dễ dàng như vậy, đành phải lấy lui làm tiến trước hết cứ lên xe của , ít nhất cũng có quay đầu bỏ khi nhìn thấy nàng, đó tính là khởi đầu tốt.

      Khi nàng vừa mở cửa xe bước vào ngửi được mùi nước hoa, là loại nước hoa từng rất quen thuộc, cũng là loại nước hoa từng thích.

      Hà Tĩnh Đình chưa bao giờ dùng qua nước hoa, chỉ có tẳm rửa bằng bánh xà phòng tắm hương cây cỏ bình thường, thích loại loại cảm giác nhàng đó, nhưng cách nào lâm vào mê luyến.

      “Em gọi di động cho mấy lần nhưng đều có người bắt máy,” Nhan Tư Gia chưa bao giờ phải điên cuồng theo đuổi người đàn ông như thế này, đối tượng lại là người bạn trai cũ, tuy là , nhưng lần này nàng thể nghĩ được từng là người đàn ông nàng rất muốn có thể nào lại bị cái loại phụ nữ bình thường này cướp ?

      Ba năm qua nàng chưa từng quên , chính là vì kiêu ngạo muốn cúi đầu trước, nhưng tại nàng nghĩ thông suốt, tình trường thắng bại là quan trọng nhất, kiêu ngạo có cho là gì?

      vẫn đều bề bộn rất nhiều việc.” Có lẽ nên đổi số điện thoại, tránh nàng lại làm xao động, chính là mấy cuộc gọi của nàng lại làm ngủ thể an ổn.

      Hai tay nắm tay lái xe, ánh mắt nhìn về phía trước, nhớ ràng đường về nhà nàng như thế nào vì sao lại thể quên được?

      có điểm hận trí nhớ của chính mình.

      “Nghe đính hôn……” Thanh của nàng nhàng nhưng lại mang ý oán giận cùng tiếc nuối, giận nhớ người tình cũ đồng thời cũng giận vì sao lại chọn cái loại phụ nữ bình thường như vậy, rất là có mắt nhìn người!

      “Ân, cũng ba mươi tuổi, cũng nên nghĩ đến chuyện lập gia đình rồi.” tìm ba mươi năm mới xác nhận được Hà Tĩnh Đình là người thích hợp với , hai người đến bước đường này rồi có khả năng quay lại nữa.

      “Bồi Nghị, chúng ta thể quay lại như trước được sao?” Ba năm trước đây nàng cũng hỏi như vậy, ba năm sau vẫn muốn biết đáp án.

      “Chúng ta đều rất kiêu ngạo, ai nguyện ý cúi đầu trước người kia, tiếp tục ở cùng chỗ chỉ là thương tổn lẫn nhau thôi.” Hai người ở phương diện nào đó cũng là thực tương tự nhau, cũng đều nguyện buông tha cho tự tôn của mình, cho dù vết thương lan rộng đến đâu cũng muốn thỏa hiệp, cho nên chỉ có thể làm như vậy.

      “Em nguyện ý từ bỏ kiêu ngạo, nguyện ý cúi đầu, em chỉ muốn cùng quay trở lại như ngày trước.” Nàng cầm tay , mắt ngấn nước to tròn có vẻ điềm đạm đáng .

      Nàng cùng vài vị chị em thảo luận qua, phụ nữ chỉ cần tỏ vẻ yếu đuối liền chiến thắng, uy lực của nước mắt còn hơn cả việc để lộ ra cả thân thể mềm mại, làm như vậy đàn ông vô tình như thể nào cũng phải động lòng,

      Quả nhiên, Từ Bồi Nghị ngây dại cả người, lúc trước khi chia tay thấy nàng rơi nước mắt, vì sao giờ phút này lại khiến tim đập nhanh hơn bình thường?

      Trấn định!

      tự nhủ chính mình phải trấn định, lạnh lùng :” Quá muộn.”

      Môi của nàng run run, tiếng nghẹn ngào.” , chỉ cần nguyện ý, tất cả đều vẫn còn kịp……..”

      làm được, thực xin lỗi.” vươn tay sờ sờ mặt nàng, như vậy là vượt qua giới tuyến rồi, thể buông thả chính mình thêm nữa.

      Nàng muốn lại nữa, đầu tựa lên vai , để nước mắt tùy ý rơi, nước mắt cũng phải can tâm mà cũng chẳng phải thực lòng, tất cả đều là nàng làm bộ, nhưng lại có thể thờ ơ?

      Từ Bồi Nghị trong lòng trống ngực đánh vang, tình huống như thế này rất nguy hiểm, phải mau chóng rời nếu lại rơi vào hố thấy đáy.

      đến nhà em, em tự mình xuống xe .” ổn định chính mình, thở sâu .

      “Chúng ta thể chuyện lại sao? Trong nhà có người, nữ giúp việc tan làm rồi.”

      Biểu tình của nàng có vạn phần mị hoặc, có mấy người đàn ông có thể cự tuyệt lại được, nhưng nếu bước chân vào nhà nàng chỉ sợ buổi sáng ngày mai mới có thể được.” xin lỗi, tại có vị hôn thê.” Đúng vậy, thể quên Hà Tĩnh Đình, người phụ nữ của luôn luôn chờ đợi .

      Nàng tin có vẻ mặt ngoài lạnh lùng tĩnh lặng như vậy, nhưng nàng cũng hiểu được nếu cố buộc chặt chỉ có phản lại hiệu quả mong muốn, vì thể nàng lau những giọt nước mắt mặt, mỉm cười :” Hẹn gặp lại, hy vọng chúng ta còn có thể gặp lại…..” Nàng cao ngạo bước xuống xe, phải làm cho tự nhiên chỉ vì nàng biết chính mình muốn cái gì.

      gì, hai mắt vẫn nhìn thẳng về phía trước, nghe được tiếng đóng cửa liền nhấn ga phóng , trăm ngàn lần thể quay đầu lại, đó là nơi sinh ra mọi hỗn loạn, đối với tương lai có kế hoạch tốt, nên bị ảnh hưởng nhất thời mà làm rối loạn hết thảy.

      Tim có đập nhanh thế nào cũng có thể tĩnh lặng lại như cũ, thời gian ba năm như thế nào còn hiểu?

      Qua hồi lâu, di động bỗng nhiên vang lên, kinh hoàng vài giây, nếu là Nhan Tư Gia gọi tới làm sao bây giờ?

      đương nhiên thể nhận, nhưng tim lại đập cách nào trở lại bình thường, chết tiệt, nàng đối với vẫn có ảnh hưởng rất lớn, dù sao nàng cũng là người phụ nữ duy nhất mà .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :