1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh hai Boss, đừng nghịch lửa - Cửu Trọng Điện (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Ngoại truyện 9: Em ở đây

      "Bình Tử.... ...." Trịnh Thiểu Hoa cất giọng gọi tiếng.

      Bình Tử vẫn vây quanh Hà Tâm Hạ để ý đến người khác.

      Tầm mắt Trịnh Thiểu Hoa dần dần chuyển về hướng kia, trống rỗng, tất cả đều là hư vô.

      Nhưng dường như Trịnh Thiểu Hoa có cảm giác, nhìn chằm chằm vào hướng đó chớp mắt.

      hy vọng biết bao đời có hồn ma, như vậy, ít nhất có thể ảo tưởng rằng dùng cách thức sống khác để tồn tại đời.

      "Tâm Hạ......." Trong miệng Trịnh Thiểu Hoa nhàng lẩm bẩm câu.

      Xưng hô thế này, làm cho lòng Tâm Hạ run lên, hai mắt chợt mở to.

      Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa cho rằng mắt kính trông thấy . Nhưng biết , việc này có khả năng.

      ra, cũng rất muốn với Trịnh Thiểu Hoa, ở ngay bên cạnh .

      Trịnh Thiểu Hoa ôm lấy thùng sách, đầu ngón tay vuốt ve từng ảnh chụp chung giữa và Hà Tâm Hạ "Tâm Hạ, để cho em đơn quá lâu, em chờ ."

      Sau khi Hà Tâm Hạ nghe thấy những lời này, trong chớp mắt tóc dựng đứng, rốt cuộc mắt kính muốn làm cái gì? Chẳng lẽ muốn học theo đàn ông trong phim, tự tử sao? Hay là, định trả thù, làm cho người hại theo ?

      muốn nhìn thấy đám người kia chết, khó khăn lắm hai bên tai mới được yên tĩnh, Hà Tâm Hạ muốn bị đám người kia làm phiền.

      " mắt kính, bình tĩnh chút cho em!" Hà Tâm Hạ muốn rít gào với , làm cho tỉnh táo lại.

      Nhưng mặc cho hét to thế nào, Trịnh Thiểu Hoa nghe thấy.

      nhìn quyển sách lúc lâu, nhìn tấm hình có màu sắc rực rỡ, ánh mắt vô cùng lưu luyến si mê "Em yên tâm, để cho bọn họ có cuộc sống tốt.... ..."

      Lúc đó khi tiếp nhận bệnh viện Khang Ninh, ở sau lưng giữ lại tay, đúng là làm cho mình có đường lui.

      Nhưng cho tới bây giờ muốn, có ngày còn đường lui, mà là công cụ đối phó với Hà gia và Trịnh gia.

      Đáy mắt lên vẻ hung ác ngày càng nhiều, Hà Tâm Hạ bị ánh mắt này làm cho khiếp sợ.

      Chưa bao giờ Trịnh Thiểu Hoa lộ ra ánh mắt như vậy trước mặt , điều này làm cho khó có thể tiếp nhận.

      Uống xong bia trong tủ lạnh, Trịnh Thiểu Hoa đến quầy bán đồ ăn vặt ở dưới lầu, mua hộp.

      Hà Tâm Hạ nhìn màn này, càng nghĩ rằng thể tiếp tục được nữa, mỗi tối hay dùng cồn rượu làm say chính mình, tóm lại có cách nào. Thời gian dài, chức năng của gan phổi bị ảnh hưởng, những chuyện này Trịnh Thiểu Hoa chắc chắn ràng mới đúng!

      phải ngăn cản ....

      " mắt kính, đừng uống rượu nữa, cẩn thận em đuổi ra khỏi nhà." Nhìn phòng toàn chai rượu, biết còn tưởng rằng Bình Tử sống như người ta.

      Gâu gâu gâu......Bình Tử hưng phấn vây quanh Hà Tâm Hạ.

      Hà Tâm Hạ ngồi xổm xuống, vuốt ve đầu nó, sau đó chỉ về phía chai rượu Trịnh Thiểu Hoa cầm trong tay "Bình Tử ngoan, ....Đụng ngã chai rượu trong tay ấy ."

      Bình Từ vô cùng nghe lời Hạ Tâm Hạ, bốn chân ngắn nhảy lên, nhảy lên vài cái, đầu dụng vào chai rượu.

      Cái chai lập tức lăn mặt đất, cũng bị vỡ, rượu bên trong theo miệng chai chảy ra ngoài, làm ướt chăn bông.

      "Bình Tử, đừng quấy rối." Trịnh Thiểu Hoa nhặt cái chai mặt đất lên, lại mở ra chai khác.

      Hà Tâm Hạ gấp đến mức bay tới bay lui vài vòng, lại gọi Bình Tử đụng ngã chai rượu.

      Cho dù Bình Tử làm như thế nào, Trịnh Thiểu Hoa đều toát lên tia tức giận, bình tĩnh dịch chuyển móng vuốt Bình Tử, còn giúp nó kiểm tra xem nó có bị đụng đau .

      Trông thấy tình cảnh này, Hà Tâm Hạ đều sốt ruột.

      Hà Tâm Hạ lẳng lặng nhìn Trịnh Thiểu Hoa vài lần, cắn răng cái, dùng ngón tay chấm chút rượu.

      chỉ có thể chạm được đồ vật bằng ngón tay, chỉ có thể mượn ngón tay cho Trịnh Thiểu Hoa biết, có biến mất, vẫn luôn ở bên cạnh .

      Bàn trà là mặt thủy tinh, nước rượu trong suốt từ từ vây quanh ba chữ " mắt kính".

      Xưng hô thế này, biểu thị cho cái gì, trong lòng Trịnh Thiểu Hoa ràng nhất.

      Ngón tay cầm chai rượu hơi run rẩy, bộ dáng tràn đầy tin, rồi mong đợi tất cả đều là , loại tâm tình mâu thuẫn này, trong lúc nhất thời làm cho mất phản ứng.

      "Là Tâm Hạ sao?" Trong giọng mang theo tia chờ đợi, Trịnh Thiểu Hoa vương tay sờ soạng trước mặt, cái gì cũng sờ đến, giống như ba chữ xuất bàn trà, chính là ảo giác của .

      "Em ở đây." bàn trà thủy tinh lại tiếp tục xuất chữ viết.

      Trịnh Thiểu Hoa từ từ bình tĩnh lại, rồi nghĩ lại mấy ngày nay hành động của Bình Tử bình thường, càng thêm khẳng định đây tất cả đều là tồn tại chân .

      Bốn chữ buồn vui lẫn lộn, có thể thể tâm tình lúc này của , có loại cảm giác mất và được, vừa xen lẫn bi thương, bởi vì trước mặt khí trong suốt.......Cũng có người.

      Bầu khí trầm mặc quỷ dị, Trịnh Thiểu Hoa nhìn lên phía trước, ràng phía trước nhìn thấy vật gì, nhưng cố gắng nhìn.

      " nhớ em lắm."

      Bốn chữ này làm cho đáy lòng Hà Tâm Hạ run lên.

      "Em vẫn luôn ở đây." Hà Tâm Hạ viết tiếp tục viết, cố gắng khoa tay múa chân viết mấy chữ này.

      Trong lòng Trịnh Thiểu Hoa luôn cất giấu câu, lâu đến mức biết bao nhiêu năm tháng rồi "Có câu, vẫn luôn muốn với em".

      " ."

      ra Hà Tâm Hạ đoán được muốn cái gì, ở bên cạnh lâu như thế, nghe trộm được chuyện này cũng tương đối nhiều.

      " em." Giọng Trịnh Thiểu Hoa hơi khàn khàn, giống như câu kia là nặn từ cổ họng ra.

      Trịnh Thiểu Hoa , phải là thích, mến tình cảm. khi ra chữ này, như vậy rất khó để thu lại.

      Tay Hà Tâm Hạ dừng lại chút, bị giọng của Trịnh Thiểu Hoa làm cho xúc động.

      Bình Tử ngừng sủa to, phá vỡ yên tĩnh giữa hai người.

      tiếp tục viết "em cũng vậy".

      Chữ cuối cùng được viết xong, ngón tay Trịnh Thiểu Hoa khó kiềm chế được run rẩy, cảm tìm phức tạp trong ánh mắt xen kẽ vào nhau, làm cho người ta đọc hiểu.

      rất muốn nhìn thấy bóng dáng Hà Tâm Hạ, nhưng lại cảm thấy.......Hy vọng này quá xa vời.

      Dường như Hà Tâm Hạ hiểu được suy nghĩ của , tiếp tục viết xuống bàn trà tràng lời "Trừ bỏ thân thể có, tại em rất tốt, nhìn .....Em còn có thể chạm vào ."

      Tay và lưng Trịnh Thiểu Hoa như vật gì đó đâm vào chút, cảm giác vô cùng , tỉ mỉ cảm nhận thể phát . Tựa như có luồng khí xẹt qua tay và lưng của , loại cảm giác này khác biệt rất lớn so với người bình thường chạm vào.

      Tuy nội tâm vẫn vô cùng đáng vì Tâm Hạ, nhưng có kết quả như vậy, vượt qua lường trước của Trịnh Thiểu Hoa.

      "Tâm Hạ, đừng rời khỏi ." Trịnh Thiểu Hoa dùng giọng điệu kể lể ra, trong lời trộn lẫn cảm xúc phức tạp, làm Hà Tâm Hạ có cách nào tinh tường.

      "Em ....."

      Hà Tâm Hạ tiếp tục dùng nước rượu viết.

      Trịnh Thiểu Hoa nhàng vuốt cằm, nhìn vào khoảng trước mặt, cũng biết suy nghĩ gì.

      Sau khi biết Hà Tâm Hạ vẫn luôn bên cạnh, thái độ của Trịnh Thiểu Hoa thay đổi cực kỳ lớn, chuyện thứ nhất chính là thu dọn chai rượu, xử lý sạch vết bẩn của rượu sàn nhà.

      Cho dù là ai, thậm chí dùng mặt hoàn mỹ nhất để đối mặt với người . Tại thời điểm này, Trịnh Thiểu Hoa cũng ngoại lệ.

      Đêm nay, Trịnh Thiểu Hoa và Hà Tâm Hạ chuyện rất nhiều, mỗi khi giữa hai người yên lặng, Trịnh Thiểu Hoa nghĩ cách đổi chủ đề khác để chuyện.

      gặp được, sờ được, cách duy nhất chứng minh tồn tại, chỉ là trao đổi.... ...

      Trịnh Thiểu Hoa muốn cắt đứt phương thức liên lạc duy nhất đó.

      Thẳng đến sáng ngày hôm sau, Trịnh Thiểu Hoa vẫn chợp mắt ngủ.

      Hà Tâm Hạ làm ma, ngược lại chút cảm giác buồn ngủ, cùng Trịnh Thiểu Hoa hàn huyên đêm, cũng cảm thấy có gì thoải mái.

      Cho dù Trịnh Thiểu Hoa chưa , cũng đoán đuợc........Trịnh Thiểu Hoa sợ tất cả chỉ là giấc mơ, khi rời giường biến mất thấy gì nữa.

      quen biết người đàn ông này hơn mười năm, làm sao biết tâm tư đó? Cho nên cũng vạch trần , giả vờ như biết gì, dùng ngón tay viết chữ.

      Sáng sớm, từng tia nắng chiếu vào phòng.

      Lúc này Trịnh Thiểu Hoa dần dần khẩn trương, nhìn ánh mặt trời từ từ lên cao bên ngoài cửa sổ, vừa quay đầu nhìn nước bàn tràn từ từ khô .

      "Tâm Hạ......."

      "Em ở đây."

      bàn trà xuất mấy chữ.

      Lúc này đây, Trịnh Thiểu Hoa mới chính thức yên tâm.

      Mặt trời dần dần lên cao, ánh mặt trời ngày càng sáng chói, từng tia nắng xuyên qua cửa sổ chiếu mặt đất, chiếu xuống vùng màu vàng.

      "Tâm Hạ, có việc phải , để em chết oan uổng đâu." Trịnh Thiểu Hoa ra, trong lời tràn đầy kiên định.

      Hà Tâm Hạ lên tiếng, đối với báo thù, cũng quá coi trọng.

      Sắc mặt Trịnh Thiểu Hoa hơi mệt mỏi, xung quanh vành mắt hơi đen, nhưng tinh thần của lại rất tốt.

      tìm bộ quần áo để thay, sau khi rửa mặt đánh răng xong, liền ra ngoài.

      Hà Tâm Hạ chăm chú theo , Trịnh Thiểu Hoa lái xe đến bệnh viện.

      Trong bệnh viện có rất nhiều nhân viên nhìn ra hôm nay tâm tình và diện mạo của Trịnh Thiểu Hoa khác trước kia, đổi lại mấy ngày hôm trước chán chường, vừa tản mát ra sức quyến rũ mê người.

      "Chào viện trưởng......."

      "Viện trưởng Trịnh buổi sáng tốt lành.... ..."

      đường đến văn phòng, ít người chào hỏi Trịnh Thiểu Hoa, trong đó có rất nhiều y tá nhìn thấy Trịnh Thiểu Hoa đều mặt đỏ tâm loạn.

      Sau khi nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng Hà Tâm Hạ nảy ra ý nghĩ....... mắt kính rất có tay nghề cướp đoạt.

      văn phòng bày biện gần như bệnh án bệnh nhân, hoặc là văn kiện khác.

      Sau khi Trịnh Thiểu Hoa tiến vào, ngồi ghế làm việc, dùng chìa khóa mở ngăn kéo ra.

      Đưa tay tìm kiếm vài thứ, từ bên trong lấy ra USB, cắm vào ổ cắm USB máy tính.

      Trong tài liệu có rất nhiều ảnh chụp và đoạn video, những thứ này là do trước kia Trịnh Thiểu Hoa chuẩn bị, làm như vậy cho mình, vì sau này tranh thủ lợi ích. Nhưng tại......Tất cả đều quan trọng.

      Sau khi xác định trong USB có chứng cứ, Trịnh Thiểu Hoa đóng máy tính lại, lấy đồ ra ngoài.

      sắp hoàn toàn phân giới hạn với nhà họ Trịnh.

    2. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Ngoại truyện 10: Kết thúc hoàn toàn


      Thế lực ngày càng lớn mạnh, ai có thể vĩnh viễn đứng ở nơi cao, bởi vì sau lưng , còn rất nhiều người tre già măng mọc, rất khó cam đoan chen chúc nữa.

      Chủ quyền của Trịnh gia sớm bị Trịnh Thiểu Hoa nắm trong tay từng chút từng chút, mà bởi vì Trịnh Tĩnh lớn tuổi, cùng dần dần rời khỏi quản lý bệnh viện, làm nghiên cứu y học khác.

      Trịnh Thiểu Hoa nắm USB trong tay, bước từng bước ra khỏi bệnh viện.

      khi đưa ra việc này, vậy có nghĩa tất cả của Trịnh gia bị hủy hoại trong chốc lát, mà những gì ah vốn có, cũng bị cướp đoạt hơn phân nửa.

      lái xe đến trước cục cảnh sát, lộ trình này như dài đằng đẵng....

      Hà Tâm Hạ ngồi ghế lái phụ, trong lòng gợn sóng mạnh mẽ, dùng ngón tay viết lên kính chắn gió " mắt kính, thu tay lạiđi, đừng nghĩ báo thù.”

      Đối tượng báo thù, bên là cha của Trịnh Thiểu Hoa, bên là Hạ gia.......

      Quan hệ mật thiết như thế, hai bên dùng cách thức tàn khốc nhất để tổn thương nhau.

      Trịnh Thiểu Hoa rung tay, trong lời kiên định giống như có bất kỳ vật gì lay động "Tâm Hạ, em suy nghĩ cho họ khắp nơi, bọn họ đối với em thế nào?"

      Có câu gọi là, người lương thiện bị người khác bắt nạt.

      Trịnh Thiểu Hoa có cách nào dễ dàng tha thứ cho mình thương nhất trở thành hồn ma, lại thể làm việc gì khác.

      Cho dù là ai, cũng có quyền làm tổn thương , bởi vì đó là cắt từng miếng thịt quả tim , đau từng khúc.

      Hà Tâm Hạ hiểu người đàn ông này cố chấp, bóng dáng trong suốt từ từ trở lại ghế ngồi, nhiều lời ngăn cản nữa.

      ... ...... ....

      Chiếc xe nhanh chóng đến cục cảnh sát.

      Trịnh Thiểu Hoa lấy điện thoại ra, gọi vào số điện thoại khác "Là cục trưởng Dương phải ? Nghe gần đây cục cảnh sát của ông điều tra vụ án buôn lậu vũ khí phải ?"

      Đối phương là cục trưởng cục cảnh sát ở thành phố C, có quan hệ tệ với Trịnh Thiểu Hoa.

      Trịnh Thiểu Hoa đối nhân xử thế vô cùng tốt, có quan hệ rất rộng ở thành phố C này.

      Cục trưởng Dương vừa thấy gọi điện thoại đến, lập tức nghĩđến tin tức Trịnh Thiểu Hoa trong giới y học, còn linh hoạt hơn so với cục cảnh sát, : "Viện trưởng Trịnh, tra ra được tin tức gì rồi sao?"

      Từ trong kính chiếu hậu, mới có thể nhìn thấy bộ dạng trò chuyện của Trịnh Thiểu Hoa.

      liếc nhìn phản xạ ánh sáng, thu hồi tầm mắt: "Nếu tôi có thể cung cấp tin tức cho ông, các ông định làm gì?"

      "Đương nhiên là đưa bọn họ ra công lý, cũng biết buôn lậu vũ khí có tính nghiêm trọng, phải sao?"

      Chợ đen có rất nhiều người buôn bán vũ khí, nhưng hướng của những ngươi buôn bán vũ khí kia, cảnh sát vẫn tìm được. Người trong cuộc vì lợi ích, hạ giá sản xuất, nhưng về phương diện giao dịch, là bị cấm, là trái pháp luật. Nhưng còn những người khác, vụng trộm cắt đứt người bị hại.

      Giống như hai tháng trước, có người đến quán ăn đêm ăn uống quá chén, sáng hôm sau khi tỉnh lại, phát mình nằm trong phòng tắm, bụng có lỗ thủng, gan bị thiếu cái. Loại tình huống này coi như rất , dù sao người hành hung muốn tính mạng con người.

      "Buôn lậu vũ khí là vụ án cảnh sát coi trọng nhất, viện trưởng Trịnh biết cái gì, xin nhất định cần phải giấu diếm." Cảnh sát Dương và Trịnh Thiểu Hoa chuyện, Trịnh Thiểu Hoa gọi điện thoại đến, như vậy nhất định cho ông ta biết, lẳng lặng chờ Trịnh Thiểu Hoa .

      Hai người đều là lão hồ ly, tâm tư đều hiểu nhau như vậy.

      Trịnh Thiểu Hoa ra: "Tôi cung cấp thông tin cho ông, cung cấp thông tin cho ông thế nào? Tôi cho ông cơ hội lập công, chỉ cần ông bảo vệ tôi an toàn, về phần những thứ khác, ông muốn làm thế nào, làm thếđó."

      Theo lời Trịnh Thiểu Hoa , các điều kiện cần thiết tối thiểu, điều kiện này có ý nghĩa nhượng bộ lớn.

      Chỉ là nghe lời Trịnh Thiểu Hoa, cục trưởng Dương mơ hồ đoán được ý gì. Trịnh Thiểu Hoa dự định bất cứ giá nào, tất cả đều quan tâm rồi sao? Tuy rằng lợi ích có cao đến đâu, cũng muốn lật ngược trước?

      Phần quyết đoán này, làm cho cục trưởng Dương lau mắt mà nhìn. Rốt cuộc là vì sao, mới khiến cho Trịnh Thiểu Hoa làm ra quyết định như thế? Đồng ý buông tha trước khi lấy được tất cả.

      Ở thành phố C này tốt xấu gì Trịnh gia cũng coi như có mặt mũi, khi những chuyện này bị tuôn ra, Trịnh gia còn có thể sống yên ổn sao?

      "Có thể cho tôi biết, nguyên nhân làm tất cả là vì sao ?" Cục trưởng Dương .

      Giọng Trịnh Thiểu Hoa hơi trầm thấp: "Bởi vì tôi ."

      Cho nên náo loạn cùng gia tộc? Cục trưởng Dương đột nhiên nhớ tới vụ tai nạn trước đây, chẳng lẽ trong đó còn có tin tức hay sao?

      " ở đâu?" Cục trưởng Dương tiếp tục hỏi.

      "Ở bên ngoài cục cảnh sát, tôi có món đồ cho ông, theo chứng cứ tôi nắm giữ, cũng đủ để ông lấy lập công." Trịnh Thiểu Hoa mở cửa xe ra, vừa ra ngoài, vừa .

      Hà Tâm Hạ thở ra hơi, bay ở bên cạnh .

      Làm như vậy, đáng giá ?

      Nếu Trịnh Thiểu Hoa biết trong lòng nghĩ gì, nhất định trả lời , đáng giá.

      Cục trưởng Dương nhanh chóng từ trong cục cảnh sát chạy ra, ông ta liếc mắt nhìn thấy Trịnh Thiểu Hoa ở bên cạnh chiếc xe.

      Dáng người Trịnh Thiểu Hoa vô cùng cao, độc tác lộ ra vẻ thản nhiên ưu nhã.

      Hà Tâm Hạ nhìn cục trưởng Dương bước từng bước về phía bên này.

      "Xem ra vô cùng cấp bách muốn làm hết chuyện này."

      Trịnh Thiểu Hoa có phủ nhận, sớm ngày hoàn thành, cũng sớm ngày làm cho thả lỏng gánh nặng trong lòng "Vụ án này dính dáng đến quan chức, ngài có dám tiếp tục làm ? Nếu như muốn, tôi tìm người khác."

      Quan chứ? Việc này cũng .... ........

      Cục trưởng Dương hơi nhíu mày, lập tức thầm nghĩ, khó trách điều tra lâu như vậy, cũng tra được bất kỳ tin tức gì, ra bên trong có người, bộ dáng như vậy có thể giải thích .

      "Vì sao dám?" Mặc dù các quan chức bị đảo lộn, mũi đao, nhưng loại này là cơ hội lập công lớn. Nếu thành công, ông ta cũng được đề bạt.

      Trịnh Thiểu Hoa gật đầu với ông ta, ý tứ trong ánh mắt, cần cũng biết.

      " vào rồi sau." Cục trưởng Dương ở phía trước, dẫn đường cho Trịnh Thiểu Hoa.

      Phá vụ án, thường xuyên dùng đến người mua chuộc. Nếu như vụ án được phá và bắt giam, còn phải cho mật thám đó số chi phí. Cho nên Trịnh Thiểu Hoa vào trong hàng ngũ mật thám, như vậy tất cả những gì làm trước đây, đều xuất phát từ chính nghĩa, theo lý, luật pháp truy cứu trách nhiệm của .

      Trịnh Thiểu Hoa cất bước vào trong cục cảnh sát, lần trước tới nơi này, có lẽ là đến thăm Tiểu Nhạc. nghĩđến lúc này đây,đổi lại là tự mình vào.

      Hà Tâm Hạ dùng ngón tay nhàng chạm vào ....

      hành động rất , chạm vào rất khẽ.

      Làm cho Trịnh Thiểu Hoa toát ra cảm giác thỏa mãn, có bên cạnh, cho dù thế giới có biến thành thế nào, cũng có thể thản nhiên đối mặt.

      Trịnh Thiểu Hoa lấy USB ra, đưa cho cục trưởng Dương.

      "Chứng cứ ở trong này."

      Cục trưởng Dương lấy , chuyện thứ nhất muốn làm là cắm USB vào trong máy tính, bên trong chứa lượng lớn video clip, còn có ảnh chụp, rất nhiều ảnh chụp còn ghi chú thời gian, nhìn ra được Trịnh Thiểu Hoa chuẩn bị những vật này, có khoảng thời gian rất dài.

      "Cái này ra cũng là do giữ lại đường lui cho mình à?" Sau khi cục trưởng Dương xem xong tất cả, ra những lời này.

      Hễ là người tiến hành hoạt động tội phạm, thể mãi mãi thoát khỏi xử phạt pháp lý, trừ phi có thể làm chê vào đâu được, chút sơ hở. Người thông minh , lúc kiếm được thắng lợi, bắt đầu rửa sạch.

      Con đường này người trong hắc đạo lẫn lộn, thường xuyên sử dụng.

      Ví dụ như tại có rất nhiều nhà giàu, trước khi làm nhà giàu, đều có quan hệ mật thiết vối hắc đạo.

      "Cục trưởng Dương, ngài đúng ?" Trịnh Thiểu Hoa trả lời thẳng, ngược lại ném cho câu hỏi.

      đan chéo hai chân ngồi ghế trước bàn làm việc của đối phương, biết , những thứ trong USB này cũng đủ để cục trưởng Dương hài lòng.

      Cục trưởng Dương : " trở về chờ tin tức, tôi cho mật thám ghi nhận lại thân phận. Nhưng về lợi ích bệnh viện kiếm được.... ...."

      "Ông cho rằng tôi quan tâm những thứ kia sao?" Trịnh Thiểu Hoa chưa bao giờ là người ham muốn vật chất, : "Các người muốn xử lý thế nào, tôi có ý kiến."

      chậm rãi đứng lên, xong việc, chuyện tiếp theo, cục cảnh sát tự quyết định.

      Những chứng cứ này, cũng đủ để Trịnh gia và Hà gia hoàn toàn suy sụp trong thành phố C, mà điều này cũng làm cho Trịnh Thiểu Hoa đạt được mục đích trả thù.

      Hà Tâm Hạ nhìn thấy đoạn video trong USB, bên trong video có Hà Chính Trí giúp đỡ Trịnh gia buôn lậu vũ khí. Vụ án buôn lậu vũ khí này, là do Trịnh Tĩnh bắt đầu kinh doanh từ mười năm trước, về sau sau khi Trịnh Thiểu Hoa quản lý bệnh viện Khang Ninh, dần dần cho phụ trách tiến hành.

      ra trong khoảng thời gian này, Trịnh Thiểu Hoa vừa thu thập chứng cứ, vừ tìm đường lui cho mình, vừa đáp ứng Trịnh Tĩnh quản lý tốt bệnh viện.

      luồng khí rất xuyên qua Trịnh Thiểu Hoa, giống như nắm mười ngón tay lại, bóng dáng trong suốt của Hà Tâm Hạ sóng vai cùng , ra khỏi cục cảnh sát.

      ràng là người của hai thế giới, tại giờ phút này lại sinh ra cảm giác tốt đẹp hài hòa.

      Ngày hôm sau, vụ án mua bán vũ khí lậu, chính thức trồi lên mặt nước.

      Cục cảnh sát dùng tốc độ nhanh như chớp bắt Hà Chính Trí và Trịnh Tĩnh, sau đó công bố chứng cứ có liên quan, làm chấn động hàng ngàn cư dân mạng, tất cả tòa soạn báo Đại Tân Văn cũng đồng thời đưa tin về chuyện này. Ngay lập tức, Hà Chính Trí và Trịnh Tĩnh lâm vào vực sâu bị mắng chửi, hễ là bệnh viện dưới cờ Trịnh Tĩnh, lập tức trở nên có tiếng xấu, rất nhiều bệnh nhân cầu chuyển viện.

      Trịnh Thiểu Hoa cầm trong tay tờ tạp chí, đọc qua, đây là kết quả dự đoán trước.

      Hà Tâm Hạ yên tĩnh ở bên cạnh , dùng ngón tay viết lên bàn trà "Hối hận ?"

      Bệnh viện lâm vào hoàn cảnh này, tất cả đều do việc kinh doanh của Trịnh gia rạn nứt, trực tiếp làm cho sau này Trịnh Thiểu Hoa có khả năng quản lý bệnh viện. Nghiêm trọng chút, có thể là hủy hoại toàn bộ danh dự của Trịnh gia, cho dù đến chỗ nào, Trịnh Thiểu Hoa đều bị người khác chỉ chỉ chõ chõ.

      " chưa bao giờ biết hai chữ này viết thế nào." Trịnh Thiểu Hoa giọng : "Tâm Hạ, em có muốn đổi lại chỗ bắt đầu lại lần nữa ? Vĩnh viễn để người khác quấy rầy chúng ta."

      Hà Tâm Hạ nghĩ nghĩ, có lưu luyến gì chỗ này. Trịnh Thiểu Hoa muốn chỗ nào, cùng đến đó, sau đó mang theo Bình Tử.

      "Đổi ." Hà Tâm Hạ viết ra hai chữ.

      Trịnh Thiểu Hoa " đặt vé máy bay tuần sau."

      ... ...... .......

      Vụ án buôn lậu vũ khí làm xôn xao cả thành phố C, Hà Chính Trí bị bắt giữ và thẩm vấn, sau khi xác định , bị bãi bỏ tất cả chức vụ, cộng thêm hủy bỏ đảng viên. Về phần Trịnh Tĩnh......Là nghi phạm quan trọng nhất trong vụ án buôn lậu vũ khí, bị bắt vào nhà tù, chỉ còn chờ phán quyết nữa thôi.

      Người bị điều tra ra, chỉ có hai người họ, còn có rất nhiều nhân viên từng tham gia vào vụ án này.

      biết người nào tiết lộ ra chuyện này do Trịnh Thiểu Hoa đưa ra, mạng có rất nhiều người đại nghĩa diệt thân, tiếng ủng hộ Trịnh Thiểu Hoa ngày càng lớn.

      Nhưng đối mặt với tin tức này, Trịnh Thiểu Hoa vẫn lộ ra chút cảm xúc nào. Cho dù là tốt hay xấu, Trịnh Thiểu Hoa muốn đứng ở thành phố C là thể nào, dù sao vụ án buôn lậu vũ khí, liên quan đến rất nhiều người trong giới hắc đạo, chừng những tên đàn em kia lại chạy đến tìm gây náo loạn.

      Sau khi Du Lăng Thần nghe được tin này, gọi điện thoại đến : "Đây giống như tác phòng làm việc của cậu, tính nhẫn nại trước kia của cậu đâu mất rồi? Tại sao cậu lại gây ra cuộc phong ba này?"

      Du Lăng Thần nhìn trong đó có mánh khóe, Trịnh Thiểu Hoa cũng nghĩ có thể giấu diếm được ánh mắt của .

      "Bởi vì còn người tôi quan tâm." Cho nên, có ý định tiếp tục như vậy, sai lầm lần, muốn sai lầm lần thứ hai. "Tôi hiểu được cái gì đối với tôi quan trọng nhất, bọn họ lay chuyển được tôi, cần quá lo lắng cho tôi.

      Du Lăng Thần nghe hiểu ý tứ trong lờ , nhàng nhăn đầu lông mày, định tiếp tục hỏi thăm, Trịnh Thiểu Hoa cúp điện thoại.

      thanh tút tút truyền đến.

      Du Tư Nhạc ngồi bên cạnh gọt táo chợt ngẩng đầu, nhìn Du Lăng Thần: " hai, Trịnh thế nào?"

      Du Lăng Thần kể lại cuộc đối thoại cho Du Tư Nhạc nghe.

      Du Tư Nhạc lặp lại những lời "Bởi vì còn có người tôi quan tâm", chợt nhớ tới bóng dáng lóe lên rồi biến mất trong ngày tang lễ.

      Có lẽ.... ...

      Trong đầu xuất suy đoán.

      " chừng, đời này có linh hồn." Chính dạng tồn tại đặc thù, khác nhưng tin là có, thể tin là , phải sao?

      Ít nhất, hy vọng linh hồn Hà Tâm Hạ vẫn tồn tại.

      ... ...... ...... .......

      Ba ngày ngắn ngủi, hai người Hà Chính Trí và Trịnh Tĩnh đều bị đền tội, quyết định chính là ở tù chung thân.

      Tài sản Hà gia bị đánh giá tài sản, phát ông ta có lượng lớn tài chính có lai lịch bất chính, trong lúc nhất thời bất động sản của ông ta, toàn bộ tài chính ngân hàng bị đóng băng.

      Sau khi mẹ của Hà Nghiên Vũ nghe được tin này, bởi vì cách nào tiếp nhận nên ngất , được đưa đến bệnh viện. Mà Hà Nghiên Vũ bị dọa đến gương mặt thất sắc, tay chân vẫn run rẩy, dường như tin đây là . Bọn họ bị đuổi ra khỏi biệt thự ở, trong nhà có những đồ vật gì cũng cho phép họ mang .

      ta nghĩ lại mấy hôm trước Trịnh Thiểu Hoa , hơn nữa những tin tức, lập tức đoán được việc này do người nào làm.

      ta vịn vào khung cửa khóc lớn, khóc đến thanh kiệt lực suy.

      ... ...... ...... ...

      Gần đây tốc độ làm việc của Trịnh Thiểu Hoa cực nhanh, bên cục cảnh sát cũng bề bộn công việc, tuần lễ vội vàng trôi qua, thu dọn rất nhiều đồ, cất vào rương hành lý.

      có dự định xuất ngoại, là đến thành phố khác bắt đầu lại lần nữa, ở nơi đó làm bác sĩ, sống cùng với Hà Tâm Hạ.

      bầu trời xanh, giống như khối ngọc bích làm sạch, trong suốt, xuyên thấu.

      Từng tia nắng mặt trời chiếu xuống, làm ấm áp lòng người.

      tay Trịnh Thiểu Hoa xách hành lý, tay ôm Bình Tử, bước từng bước lên máy bay.

      Bóng dáng trong suốt của Hà Tâm Hạ bay bên cạnh , ngẫu nhiên vuốt vuốt vài cọng tóc của .

      Bình Tử sủa gâu gâu tiếng, dường như khích lệ hành động đùa giỡn của chủ nhân đối với người đàn ông.

      Từ nay về sau, Hà gia và Trịnh Thiểu Hoa có bất kỳ quan hệ gì.

      Mấy năm sau

      Hồ nước sóng vỗ dập dờn, cây cần câu treo lơ lững mặt hồ, Trịnh Thiểu Hoa mang theo cái nón mặt trời ngồi bãi cỏ.

      mặt nước nhàng lay động, Trịnh Thiểu Hoa thu cần câu lại, con cá lắc lắc cái đuôi cắn câu.

      "Tâm Hạ, đêm nay chúng ta nấu canh cá thế nào?"

      cơn gió thổi qua, lướt qua gò má Trịnh Thiểu Hoa.

      Cảm xúc rất bò lên lòng bàn tay , giống như có người cố ý cùng chơi trò đoán chữ, trong lòng bàn tay viết chữ "được."

      Sóng dợn lăn tăn mặt hồ, phản chiếu cái bóng Trịnh Thiểu Hoa. Mà ở bên cạnh , dường như phản chiếu bóng dáng mơ hồ, mái tóc đen tung bay trong gió, khóe miệng lên nụ cười tươi.

      Hình ảnh yên tĩnh và hoàn mỹ nhất, thời gian dường như cũng dễ dàng phá vỡ hành ảnh này, cố tình ngừng lại.

      Gâu gâu gâu.... ....

      Ở bên chân Trịnh Thiểu Hoa, con chihuahua lớn hơn cái chén bao nhiêu dùng đầu cọ lên ống quần Trịnh Thiểu Hoa, tựa nhưa oán giận chủ nhân và người đàn ông thân mật, quên hữu của nó.

      Hà Tâm Hạ cười ha ha, thanh này như cơn gió , làm xao xuyến lòng người.

      xoay người sờ lên cái đầu của Bình Tử, giọng câu "Bình Tử ngoan."

      Cũng phải oanh oanh liệt liệt mới xem là tình , yên tĩnh và bình thản cũng giống như tình , tình cảm lạnh nhạt hơn so với trước đây.


      Hoàn
      yukikouso thích bài này.

    3. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      Tôi chả hiểu ng dịch .... c 1 vs 2 còn là
      Du tư lạc và Du lăng thần
      Sang c3 vs 4 Du tư nhạc và Du tư thần...
      Last edited: 27/7/17

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :