Chương 74
“Theo trở về.”
Du Lăng Thần có thời gian quan tâm đến đám nhân viên chữa cháy, ánh mắt nhìn chăm chú vào Dư Tư Nhạc, ánh mắt cho phép cự tuyệt, bắt lấy bàn tay Dư Tư Nhạc, ra khỏi đám người.
Bộ quần áo được cắt may khéo léo của bị đốt cháy vài lỗ, mặt cũng dính ít tro bụi, trán bị ngọn lửa cháy hừng hực làm tuôn mồ hôi.
Đây là lần đầu tiên Dư Tư Nhạc trông thấy bộ dáng chật vật của trai, nghĩ đến hai lại kích động xông vào đám cháy như thế.
Nếu hai xảy ra chuyện gì, vậy Dư Tư Nhạc nhất định áy náy cả đời.
“ hai, vừa rồi bình tĩnh, giống như phong cách xử của chút nào.” Dư Tư Nhạc vừa ngồi vào trong xe, mở miệng .
Du Lăng Thần chậm rãi quay đầu nhìn , trong đôi mắt lóe lên khác thường rồi biến mất, lạnh giọng : “Em cho rằng đây là tình huống gì mà ai cũng có thể bình tĩnh sao? Tiểu Nhạc, có thể bình tĩnh đọ sức với những tập đoàn khác, cũng có thể bình tĩnh đối mặt với bất kỳ mối nguy hiểm nào, nhưng.... ...... .....Em khác, biết ?”
Vừa nghĩ tới tất cả nguy hiểm đều chỉa vào Dư Tư Nhạc, trong lòng Du Lăng Thần kiềm chế được lo lắng cho . Loại tâm tình này đến bất ngờ, cũng có cách nào khống chế được. Cũng như trận hỏa hoạn vừa rồi kia, biết sau khi xông vào khách sạn, có lẽ tìm thấy Tiểu Nhạc, nhưng cho phép xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.
Nếu Tiểu Nhạc ở bên trong, nhưng lại ngồi chờ chết mà vào cứu , vậy nhất định hối hận cả đời. Vì vậy dù chỉ có tia hy vọng, cũng muốn mạo hiểm.
biết từ lúc nào Dư Tư Nhạc dần dần trở thành nhược điểm trong lòng . Du Lăng Thần làm việc luôn quyết đoán tàn nhẫn, đến khi ở trước mặt Dư Tư Nhạc, tất cả nguyên tắc đều hoàn toàn hỏng bét.
Dư Tư Nhạc bị chấn động sâu, trầm mặc lâu, giọng hơi buồn buồn cất lên: “ hai, xin lỗi, để cho phải lo lắng.”
“Nếu em còn hiểu lo lắng, từ nay về sau đừng bỏ nhà trốn nữa, chuyện tối nay, trở về phạt em.” Du Lăng Thần sa sầm mặt, khởi động xe.
... ...... ...... ...... .......
Dư Tư Nhạc tiếng nào, thỉnh thoảng vụng trộm liếc nhìn trai.
Từ đầu đến cuối ánh mắt của Du Lăng Thần đều nhìn con đường phía trước, Dường như trông thấy ánh mắt của Dư Tư Nhạc.
Vào biệt thự, Dư Tư Nhạc theo thói quen nhấn công tắc mở đèn ở bên cạnh khung cửa.
Ánh sáng lập tức sáng ngời, những đồ vật trong phòng khách dần dần trước mặt.
Dư Tư Nhạc nhìn thấy bánh ngọt hình trái tim được bày bàn, xung quanh được trang trí rất nhiều cánh hoa hồng, vừa hài hòa vừa lãng mạn.
Dư Tư Nhạc bước từng bước đến gần, đứng bên cạnh bàn ăn, mắt nhìn xuống cái bánh ngọt, bánh ngọt có việt hàng chữ “Hap¬py ¬birth¬day!”
bàn còn đặt chai rượu đỏ, Dư Tư Nhạc nhìn nhãn hiệu chai rượu, lập tức nhận ra đó là chai rượu hai cất rất kỹ, trước kia vẫn nỡ lấy ra uống.
Đồng hồ vách tường chỉ mười giờ rưỡi.
Du Lăng Thần đến bên cạnh , lấy mười tám cây nên ra cắm vào bánh ngọt.
“Vẫn còn nửa giờ sinh nhật của em sắp qua, may mắn vẫn còn kịp, đến đây thổi nên .” Du Lăng Thần dùng cái bật lửa đốt từng ngọn nến.
Đây là sinh nhật đầu tiên của Dư Tư Nhạc, trước kia khi còn là trẻ mồ côi, hoàn toàn biết ngày sinh của mình, cũng chưa từng chúc mừng sinh nhật.
Càng có được thứ gì đó tốt đẹp càng nhắc nhở , tất cả điều này đều bắt nguồn từ 'Du Tư Nhạc', chẳng qua chỉ là người cướp đoạt.
Sinh ra có chênh lệch lớn, khiến cho hốc mắt của ẩm ướt.
Du Lăng Thần nghĩ rằng quá cảm động: “Lúc sinh nhật thể chảy nước mắt, biết ? Trong năm, ngày này đáng giá để mọi người mong chờ nhất.”
Dư Tư Nhạc hít hít mũi, cố gắng thu nước mắt lại.
Cúi thấp đầu, nhàng thổi nến được cắm bánh ngọt, mười tám ngọn nến từ từ bị dập tắt.
“Ước nguyện của em là gì?” Du Lăng Thần cắt bánh ngọt cho , sau đó đưa đến tay .
Dư Tư Nhạc cầm lấy dĩa bánh, ăn từng miếng: “Ước nguyện thể ra.”
ra linh.
Du Lăng Thần làm khó , nhàng sờ đầu , cúi xuống kề sát vào tai , tại gò mó hôn xuống nụ hôn.
“Tiểu Nhạc, sinh nhật vui vẻ.” Giọng Du Lăng Thần hơi khàn khàn, cảm giác hết sức chọc người.
Mặt Dư Tư Nhạc đỏ lên, sức lực nắm dĩa bánh ngày càng chặt.
Du Lăng Thần tiếp tục : “Nhà họ Du có nội quy trong nhà, được tự ý bỏ nhà trốn . Lần này việc em làm trái với nội quy của nhà họ Du, nhất định phải bị phạt.”
Dư Tư Nhạc trợn mắt há hốc mồm, hai mắt trợn to nhìn Du Lăng Thần: “Sao em chưa bao giờ biết điều này?”
Lần trước đến nhà Trịnh ở tạm, hai cũng đến nội quy trong nhà mà?
“ vừa đặt ra.” Du Lăng Thần Dưỗi ngón tay ra, nghiêm túc xóa sạch vết dầu bên khóe môi . Trong mắt sinh ra vẻ hiếu kỳ, hiểu tại sao nữ sinh có thể ăn thứ bánh ngọt chán ngáy đó, ngón tay ngậm vào trong miệng, nuốt vết dầu này xuống.
Cuối cùng đưa ra kết luận, khẩu vị của con đúng là gióng với đàn ông, ít ra Du Lăng Thần tích ăn đồ ngọt này.
Động tác kia của Du Lăng Thần vô cùng mập mờ, vô cùng uyển chuyển.
Dư Tư Nhạc nhìn thấy chợt căng thẳng, trái tim bé đập thình thịch, thể khống chế được nhịp đập.
Du Lăng Thần hạ thấp giọng, dùng giọng mập mờ nhàng : “Qua mười phút nữa, chính thức trừng phạt, có lẽ…….. Chúng ta nên tiếp tục bàn chuyện lần trước.”
Đầu óc Dư Tư Nhạc ầm ầm nổ tung.
Nên đến, cuối cùng cũng phải đến.
Dư Tư Nhạc ném dĩa bánh, nghĩ muốn chạy trốn.
Du Lăng Thần chuẩn bị từ sớm, hai tay gắt gao ôm chặt eo , tay ôm ngay , lên lầu hai.
Dư Tư Nhạc giãy giụa tứ chi, muốn nhảy xuống từ trong lòng , tâm hoảng ý loạn quát: “ hai, thỏ ăn cỏ gần hang! Hành vi này của là có đạo đức!”
Du Lăng Thần hơi nhíu đôi mày kiếm, phản bác lại câu: “Có biết vì sao con thỏ ăn cỏ gần hang ?”
Dư Tư Nhạc quệt miệng chuyện.
Du Lăng Thần đạp cái, cửa phòng bị mở ra.
Du Lăng Thần vừa , vừa : “Bởi vì bên cạnh ổ sớm muộn gì cũng là của mình……. Cho nên bây giờ đói bụng, muốn ăn rồi.”
Ba chữ cuối, với vẻ mặt đỏ hơi thở gấp, đương nhiên bộ dáng rất đáng đánh đòn.
Dư Tư Nhạc bị đặt lên giường, Du Lăng Thần kéo cà vạt của mình ra rồi gỡ xuống.
nhìn đồng hồ đeo cổ tay, kim giây từ từ chuyển động, cuối cùng cũng hết hành trình dài, và đúng lúc mười hai giờ đêm. Có nghĩa là qua sinh nhật của Dư Tư Nhạc, tại là người trưởng thành.
Dư Tư Nhạc kéo lấy chăn bông, bao lấy chính mình: “ hai, em chưa tắm!”
biết Du Lăng Thần từ thích sạch , thể chịu được dơ dáy bẩn thỉu, đầu óc vội vàng nghĩ ra kế kéo dài thởi gian.
Nhưng Du Lăng Thần được như ý của sao? Tất nhiên là biết.
xoay người đến trước mặt Dư Tư Nhạc, khóe môi nhếch lên nụ cười gian xảo: “Em suýt chút nữa cũng quên mất.”
Hai tay đánh úp về phía Dư Tư Nhạc, động tác cực nhanh cực chuẩn, trong chớp mắt ôm thiếu nữ đó vào lòng.
“Vì để tiết kiệm tời gian, chúng ta có thể cùng nhau tắm.” Giọng của Du Lăng Thần vẫn luôn lạnh như băng, nhưng từ giọng này, Dư Tư Nhạc nghe ra vẻ trêu chọc.
Dư Tư Nhạc có loại xúc động muốn chết, muốn giãy giụa chạy trốn.
Chỉ tiếc sức lực giữa đàn ông và phụ nữ khác xa nhau, Dư Tư Nhạc phản kháng, nhưng trong mắt Du Lăng Thần đáng giá.
Hai tay nhàng đè Dư Tư Nhạc lại, Dư Tư Nhạc lập tức cừng ngắc, thể động đậy.
“Tiểu Nhạc, ngoan ngoãn phối hợp, chẳng lẽ em nghĩ đến cách trói buộc………” Du Lăng Thần với giọng bình tĩnh sợ hãi: “Hai cái đĩa CD AV em có xem chưa? Nhưng mà….. xem cũng sao, tự hai dạy cho em.”
Dư Tư Nhạc dỏ mặt tía tai, cảm giác này khó chịu hơn phát sốt. Trời ơi! Xem ra hai lên kế hoạch rất tốt, khi đó mặt đỏ tim đập chỉ cho xem hai cái đĩa CD! hai nhất định có chuẩn bị, chỉ chờ con cừu là rơi vào bẫy.
Phòng tắm của Du Lăng Thần rất lớn, bồn tắm lớn chứa hai người cũng thành vấn đề.
“Em định mặc quần áo tắm sao?” Du Lăng Thần khoanh tay lại, dù bận nhưng vẫn ung Dưng nhìn nào đó rất lo lắng.
Dư Tư Nhạc vẫn còn nghĩ đến việc kia…….
Tuy đoán được sớm muôn và hai đến bước này, nhưng có nghĩa phải đối mặt cới cảnh tượng như thế mà có thể bình tĩnh được……..
“ hai, tuổi em còn ……” Dư Tư Nhạc lại đưa ra lý do này.
“Mười tám tuổi, còn sao?” Du Lăng Thần hỏi lại câu, từng bước đến gần, ôm Dư Tư Nhạc vào lòng, cánh môi nhàng bao phủ lên môi , kiều diễm, bầu khí mập mờ làm người ta căng thẳng: “Tiểu Nhạc, thể kiềm chế được nữa.”
Du Lăng Thần rất ít khi như thế, Dư Tư Nhạc vừa nghe đến câu kia, liền rơi vào trầm tư. Giọng của Du Lăng Thần hơi khàn khàn, tựa như bên trong bao hàm rất nhiều cảm xúc.
Sông chung với trong thời gian lâu dài, Du Lăng Thần càng quản được trái tim của mình. Giống như sao khi gặp Dư Tư Nhạc, trái tim của mới chính thức đập, tìm được nhịp đập có ý nghĩa.
Du Lăng Thần chưa từng nghĩ tới rơi vào tình cảnh này, thậm chí còn lo được lo mất.
ràng quan hệ giữa và Tiểu Nhạc, là người thân của nhau, nhưng lại cảm thấy có đôi khi chính cách rất xa, giống như có thể biến mất khỏi tầm mắt bất cứ lúc nào.
thể để cho khả năg này xuất hiên, vì vậy mới vội vàng đóng ấn ký thuộc về mình lên Dư Tư Nhạc, mà cách tốt nhất, hề nghi ngời chính là………
Tay Du Lăng Thần tiến vào trong quần áo của , nhàng cỏa xuống giúp.
Dư Tư Nhạc cảm thấy cả người mát lạnh, đợi đến kia phản ứng kịp, quần áo người bị vị boss nào đó lột sạch.
Dù sao Dư Tư Nhạc cũng mới mười tám tuổi, cơ thể ngây ngô đáng htương. Đặc biệt khi nhìn bộ dạng ủy khuất, mặc cho ai nhìn thấy đều nhịn được muốn chà đạp trận.
Du Lăng Thần lại càng nhịn chỗ nào được? Sâu trong đôi mắt lóe lên tia sáng tinh quang, giống như ngọn lửa, càng thiêu đốt hơn so với ngọn lửa.
Nụ hôn như ngọn lửa ngăn chặn đôi môi Dư Tư Nhạc.
Kiếp trước Dư Tư Nhạc từng hôn môi hai mấy lần, làm sao chống lại được vị boss nào đó sung sức chứ? Rất nhanh bị hôn đến phương hướng, thậm chí bị hai ôm vào bồn tắm thế nào, cũng biết.
Cả người mảnh vài che thân lộ ra trước mặt Du Lăng Thần, Dư Tư Nhạc xấu hổ đến mức thể tìm được cái lỗ chui vào, cử động muốn nhảy ra khỏi bồn tắm, trống khỏi ma chưởng của vị Boss nào đó.
Du Lăng Thần nhìn ra ý đồ của , đưa tay kéo lại.
Du Lăng Thần cường thế ôm eo , bá đạo tuyên bố: “Đừng tưởng rằng có thể chạy khỏi lòng bàn tay của , chỉ cần ngày buôn tay, em đừng mong đâu được.”
Cánh tay gắt gao ôm chặt eo của Dư Tư Nhạc, như muốn khảm vào trong cơ thể mình.
Ép tới Dư Tư Nhạc thở được.
Nước trong bồn tắm văng tung tóe, cả phòng tắm bị vây trong màn sương mờ mịt.
Ngón tay của Du Lăng Thần nhàng vuốt ve bờ môi , giọng toát lên vẻ ôn nhu: “Tiểu Nhạc, đêm nay chỉ mới bắt đầu.”
Môi Dư Tư Nhạc bị chặn lại, lấp đầy lần nữa, khi ngón tay Du Lăng Thần đến đâu, như có ngọn lửa nhem nhóm lên truyền khắp cả người Dư Tư Nhạc.
Hai người ngời trong bồn tắm dán chặt lấy nhau, Dư Tư Nhạc hơi động đậy chút có thể chạm vào hai.
Gương mặt như bị lửa thiêu. biết là do nước trong bồn tắm, hay là do bị hai khiêu khích.
Du Lăng Thần hôn đường từ môi Dư Tư Nhạc chuyển qua sau tai, từ tai xuống cổ, rồi thẳng xuống dưới, như muốn gặm nhấm mỗi noie người Dư Tư Nhạc.
Cả người Dư Tư Nhạc đều căng thẳng, cảm thấy thể khống chế bản thân mình được nữa, ngược lại đề do Du Lăng Thần nắm giữ. Du Lăng Thần nhàng nâng khuỷu tay lên, ngay cả phản kháng Dư Tư Nhạc cũng làm được, cảm giác vô lực xuất từ trong lòng khiến cảm thấy khó chịu.
Last edited by a moderator: 29/2/16