1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh hai Boss, đừng nghịch lửa - Cửu Trọng Điện (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      @wjuliet43 ơi, sao 2 ng là e tuy k cùng cha mẹ nhug dc nhận nuôi phải cung họ chứ?
      ở chương đầu nàng để Dư Tư Lạc sau lại thành Dư Tư Nhạc

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 7

      Editor: Nguyên Nguyên


      Ngoài cửa sổ bóng đêm mờ mịt, yên tĩnh tiếng động.

      Trong thư phòng, ánh đèn chiếu sáng cảnh vật xung quanh, ngọn đèn xuyên thấu qua cửa sổ trong suốt, chiếu xuống cây cổ thụ bên ngoài, in bóng cây nền đất.

      hai, đề này làm thế nào?” Dư Tư Nhạc cầm quyển sách vật lý lên, đến trước bàn làm việc của Du Lăng Thần.

      Liên tục nhiều ngày sau mười hai giờ mới ngủ, viền mắt Dư Tư Nhạc có nét thâm quầng mờ nhạt.

      Ngược lại, Du Lăng Thần có thói quen ngủ trễ dậy sớm, thông thường ngày hôm sau rời giường, tinh thần vẫn rất phấn chấn.

      Cây bút đặt dưới góc bên phải văn kiện, nhanh chóng ký tên vào, sau đó ánh mắt Du Lăng Thần dừng sách bài tập, đều là đề bài cường độ dòng điện.

      “Em xem, rất đơn giản, bắt đầu giải như vậy, sau này lúc em giải đề bài, trước hết hãy viết điều kiện ra, sau đó liên kết nhưng thông tin lại, biết suy luận, rất nhanh có thể viết ra đáp án.” Cây bút tờ giấy nháp, gạch xóa lung tung: “ tại hướng giải của các đề trung học cũng khác nhau là mấy, chỉ cần nhớ kỹ loại đề, về sau gặp lại nó liếc mắt cái cũng biết nên viết như thế nào.”

      Dư Tư Nhạc nhìn rất say mê, ánh mắt di động theo cây bút.

      Lông mi dài màu đen, được đèn chiếu đến, tạo ra mảnh đen .

      Sau khi Du Lăng Thần giải quyết vấn đề cho , nhìn thấy vẻ mặt chăm chú của .

      Lông mày cong cong, ánh mắt mang theo vẻ vui sướng khi giải quyết được vấn đề.

      Trong nháy mắt Du Lăng Thần hơi ngây người……………

      Có lẽ sau khi người ta đặt thành kiến sang bên, mới có thể phát người ta chán ghét mình, ra cũng có chỗ khiến người khác thích.

      Chí ít đây là lần đầu tiên Du Lăng Thần cho rằng, gương mặt trước mắt này cũng tệ, ánh mắt này có thể làm muốn thương.

      hai…….” lâu thấy câu trả lời, Dư Tư Nhạc gọi lại vài tiếng, “, còn câu này nữa………….”

      “Cho tôi xem.” Che giấu xấu hổ của mình, ánh mắt Du Lăng Thần trở nên lạnh như băng, sau khi xem xong đề bài, lại giải thích ý cho Dư Tư Nhạc nghe.

      “Vâng, em hiểu, em viết quá trình giải đề ra, cảm ơn .”

      Dư Tư Nhạc trở lại bàn học , vùi đầu vào làm bài tập.

      Ở chỗ nhìn thấy, trong mắt Du Lăng Thần lên tia cảm xúc khó . Du Lăng Thần cầm cây bút quay hai vòng: “Làm xong hai bài này, em ngủ , ngày mai còn phải lên lớp. Luyện tập thể nóng vội, ban ngày học phải tập trung tinh thần, thể để thân thể gục ngã được.”

      Dư Tư Nhạc cầm điện thoại di động lên nhìn, mới có chín giờ rưỡi. Nếu phải hai lên tiếng, ngượng ngùng phản bác lại. Hơn nữa mấy ngày nay rất mệt, nằm lên giường, chưa đến ba phút vào giấc ngủ.

      Lấy tập sách để vào trong túi xách, Dư Tư Nhạc đứng lên: “ hai, cũng ngủ sớm chút.”

      Lúc ra khỏi thư phòng, cẩn thận đóng cửa lại.

      Dư Tư Nhạc vừa mới ra, Du Lăng Thần bên kia đặt cây bút xuống, tấm lưng dựa vào ghế xoay, ánh mắt có chút bối rối.

      Sau khi mất trí nhớ,


      tính cách của con người thay đổi lớn sao?


      Cùng với trước mắt này ở chung, Du Lăng Thần cảm thấy thay đổi lớn, trước kia luôn quấn lấy , bé ngày đó thích , dần dần xa, ngũ quan mặt cũng dần mơ hồ .


      Thậm chí làm Du Lăng Thần có loại ảo giác, giống như Dư Tư Nhạc trước khi mất trí nhớ và sau khi mất trí nhớ là hai người.


      Lúc con người mệt mỏi đến cực điểm, khi ngủ rất sâu, cũng thể nằm mơ.


      Dư Tư Nhạc bị đồng hồ báo thức đánh thức, bắt lấy đồng hồ báo thức Đoremon kia, nhìn về cái nút mặt, nhấn mạnh vào nó.


      Trong phòng nhất thời yên tĩnh.


      nhanh chóng đứng dậy thay quần áo, rửa mặt đánh răng.


      Lấy vài miếng bánh mì trong tủ lạnh ra, ăn qua loa vài miếng.


      Bởi vì thời gian gấp rút, ngoại trừ ngày chủ nhật, Dư Tư Nhạc hoàn toàn có thời gian làm bữa sáng. phải cắn bánh mì lấy đầy bụng, đường học, cũng mua bữa sáng khác.


      Phòng ngủ của Dư Tư Nhạc và Du Lăng Thần gần sát, thêm vài bước nữa là đến thư phòng.


      Dư Tư Nhạc nhanh chóng cầm lấy túi sách bàn, định rời khỏi thư phòng, ánh mắt lơ đãng nhìn thấy bên dưới bàn làm việc của Du Lăng Thần có vài mảnh giấy.


      Dư Tư Nhạc xoay người đến bên bàn nhặt lên, nhìn thấy giấy viết rất nhiều điều khoản, xem ra là hợp đồng, góc bên phải còn có chữ ký của hai.


      Du Lăng Thần đem văn kiện về biệt thự xét duyệt. Đợi sau khi xử lý xong ngày thứ hai lại mang đến công ty.


      Vì vậy, Dư Tư Nhạc dám khẳng định trăm phần trăm, tờ giấy này là lúc hai thu dọn, cẩn thận làm rơi xuống.


      Ngộ nhỡ đây là hợp đồng quan trọng, phải làm sao bây giờ?



      Dư Tư Nhạc nhíu mày, đúng lúc lái xe đến, phân phó ta lái đến công ty.


      "Tiểu thư, hôm nay học sao?"


      Lái xe có tên gọi là Tiểu Vương, Dư Tư Nhạc biết tên đầy đủ của ta là gì, nhưng mà nghe người khác đều gọi ta như vậy, cũng thuận miệng gọi theo.


      "Tôi có chút việc tìm hai, ở bên dưới chờ tôi chú, tôi gặp hai xong xuống." Việc đến trường nhất định trễ, tổng công ty tập đoàn Du thị nằm trong trung tâm thành phố, cách trường học hơi xa chút, từ chỗ này lái xe qua, ít nhất phải nửa giờ, hơn nữa giao thông ùn tắc, đoán chừng phải gần giờ.


      Vì vậy mới , Dư Tư Nhạc có thể 'trốn học'.


      Nghĩ phải nhanh chóng đến trường học, Dư Tư Nhạc mở cửa xe ra, xông vào công ty, chạy đến thở hổn hển.


      Sau khi chạy đến đại sảnh, mới ý thức được... biết phòng làm việc của Du Lăng Thần ở tầng mây.


      Trước cửa đại sảnh có vài nhân viên lễ tân nhìn thấy , liền đoán được là người chưa thành niên, chừng là nữ sinh bất lương trôn học ra ngoài.


      "Chỗ này dành cho người liên quan vào, nếu có việc gì, cửa lớn ở bên kia." lễ tân đứng trước đại sảnh chỉ vào cánh cửa bên kia cho Dư Tư Nhạc.


      Trong lúc nhất thời Dư Tư Nhạc hơi tức giận, thầm trong lòng, thái độ của người này là có ý gì?


      "Lão tổng của các người ở tầng mấy?" Dư Tư Nhạc có thời gian vô nghĩa với các đó, trong lòng gấp rút muốn học.


      "Lão tổng?" Khóe miệng lễ tân nhếch lên tia châm chọc. " có hẹn trước ? Lão tổng của chúng tôi phải người tùy tiện để muốn gặp! Còn nữa, Boss của chúng tôi có hứng thú với đứa trẻ đủ lông đủ cánh này. Muốn học người khác xây dựng quan hệ, còn phải chờ thêm vài năm nữa."


      Lần này Dư Tư Nhạc tức giận, lấy điện thoại ra bấm vài dãy số của Du Lăng Thần, "Alo, hai... Em ở dưới lầu công ty , xuống đây gặp em, quên đem theo cái gì nè."


      Vẻ mặt của các lễ tân khác nhau, môi đỏ mọng có thể ra máu. Vừa nhìn thấy này chuyện điện thoại với giọng điệu này hình như là có quan hệ với ông chủ. Nhưng phải là người dễ bị hù dọa, chỉ là này cố ý giả vờ.


      "Gọi là hai? Sao lại gọi là cha nuôi? người đều là hàng hiệu, chắc phải là do hai mua ?"


      Lời này mờ mịt.


      Dư Tư Nhạc lập tức nghe ra ý tứ trong lời .


      Xung quanh đại sảnh có vài khác đều nhìn đến Dư Tư Nhạc, ít người xem náo nhiệt.


      Lần đầu tiên Dư Tư Nhạc hỏi hai mình vì sao lại chọn những viên chức này, vì sao lại là có những người chuyện có chùng mực, cũng có thể là trước mặt này? Nhân viên lễ tân này biết đây là trước cửa công ty sao?


      Người có dáng vẻ xinh đẹp, nhưng khi mở miệng lại làm cho người ta chán ghét.


      Đinh tiếng, thang máy chuyên dụng mở cửa ra.


      "Boss đến đây..." Vài nhân viên lễ tân khác đứng thẳng lưng, vẻ mặt lên tia mỉm cười chuyên nghiệp. Hoàn toàn khác với vẻ mặt xem kịch vui lúc nãy.
      Last edited by a moderator: 1/12/14
      nhimxu, Phong Vũ Yên, Jin29213 others thích bài này.

    3. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      m là là Tư Nhạc bọn này cứ gọi là xác định haha
      honglak thích bài này.

    4. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      k biết a hai xử trí ra sao a

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 8

      Editor: Nguyên Nguyên

      Tất cả mọi người đều cho rằng Boss có việc nên mới ra ngoài, vì vậy lúc Du Lăng Thần đến, mồ hôi lạnh tay các đều chảy ra.

      “Tiểu Nhạc, em đến công ty làm gì?”

      tiếng “Tiểu Nhạc” này, làm cho vẻ mặt nhân viên lễ tân trắng bệch như tờ giấy.

      Nhưng mà, vẫn đủ…………….

      Dư Tư Nhạc chưa bao giờ thừa nhận mình là người nhu nhược………..

      hai, chúng ta có quan hệ là cha nuôi ?” Dư Tư Nhạc bày ra bộ dạng giả vờ ngây thơ, nhìn Du Lăng Thần, chờ đợi trả lời.

      Ánh mắt Du Lăng Thần lạnh xuống, bàn tay khoát vai : “vì sao đột nhiên lại hỏi cái này?”

      Cha nuôi, ý nghĩa từ này rất rộng. thể trách Du Lăng Thần nghĩ nhiều, ai internet có rất nhiều nữ sinh ngu ngốc, luôn giở chiêu bài khoe cha nuôi, cha nuôi trong miệng các phải là kim chủ bao nuôi sao?

      Dư Tư Nhạc giơ tay lên lắc cái: “Lúc em gọi điện thoại, ta hỏi em sao hướng về phía điện thoại gọi cha nuôi, còn hỏi em quần áo này có phải người khác mua cho em ?”

      Lời này từ miệng Dư Tư Nhạc ra, đều là ý hàm xúc quá nặng, trong lời còn có chăm chọc, đều này là nhắm vào Du Lăng Thần.

      Ám chỉ Tiểu Nhạc là tình nhân bao nuôi của người khác?

      Lá gan cũng đủ lớn!

      Ánh mắt Du Lăng Thần lạnh lẽo dọa người, mọi người xung quanh đều khúm núm cúi đầu. lễ tân trước đứng trước đại sảnh hai chân đều run rẩy, mặt trang điểm bị mồ hôi chảy ra, nhìn vào rất khó coi.

      Toàn bộ người trong công ty đều biết Boss có em , nhưng mà vị thiên kim của nhà họ Du lại ít xuất trước mặt mọi người, bọn họ hoàn toàn biết đối phương lớn lên là đứa bé trông như thế nào.

      Trước kia cũng có nữ sinh chạy đến đây tìm Boss, cố ý kiếm cớ vô căn cứ, muốn gặp mặt Du Lăng Thần. Có vài lần bọn họ nghiêm túc thông báo, nhưng mà đổi lấy là bị thư ký mắng xối xả, sau này chỉ cần có nữ sinh đến đây, các đều hai ba câu rồi đuổi .

      “Còn nhớ điều thứ mười lăm của công ty ?” Giọng của Du Lăng Thần lạnh như băng.

      Du Lăng Thần nổi tiếng là Boss mặt lạnh, hễ người nào là nhân viên của , ai đều sợ ?

      được phép đối đãi thô bạo với khách, phải hòa nhã vui vẻ đối xử với khách.” đợi được câu trả lời, Du Lăng Thần điều này ra: “Đây là điều cơ bản nhất của

      nhân viên lễ tân, cũng làm được, tôi còn có chỗ nào dám mời . Bảo vệ đem người này ra ngoài, đừng làm ô uế sàn công ty tôi."


      Ông chủ ra lệnh, ai dám nghe theo?


      Hai người bảo vệ chế trụ bả vai của nhân viên lễ tân kia, kéo ra ngoài.


      Lúc này, kia cuống cuồng khóc rống lên, ra sức cầu xin Du Lăng Thần tha cho lần, thề sau này tuyệt đối tái phạm nữa.


      Tập đoàn này thuộc quyền sở hữu của Du thị, tiền lương đãi ngộ cao ngất trời, bất luận là ai cũng đều muốn đến đây làm việc. Mất công viêc này rồi, sau này làm sao có thể tỉm được việc tốt hơn? Hoặc là , nếu đắc tội với Du Lăng Thần, có công ty nào dám mướn ?


      Mặc cho ăn khép nép cầu xin tha thứ, dường như Du Lăng Thần vẫn nghe thấy.


      Cúi đầu nhìn em mình, Du Lăng Thần : "Ai còn dám những lời này, Tiểu Nhạc em cư với tôi, em của Du Lăng Thần tôi đến mức để người khác khi dễ."


      chuyện vẫn lạnh như băng, nhưng tốt hơn nhiều so với thái độ vừa rồi.


      Mở miệng là tiếng "Tiểu Nhạc", làm cho Dư Tư Nhạc có chút thoải mái.


      Nhưng mà hiểu ..... Du Lăng Thần gọi như vậy, là cố ý nhắc nhở người khác bọn họ là tình cảm em. Có ai dám suy nghĩ động đến sợi lông của , chính là làm khó dễ Du Lăng Thần .


      Phần bao che khuyết điểm này, tỏa ra lo lắng, bao trùm suy nghĩ Dư Tư Nhạc.


      lấy tờ giấy trong túi xách ra: " hai, xem này, em phát mặt đất."


      Du Lăng Thần nhận lấy, gật gật đầu: "Chắc là do kim gài văn kiện chắc, nên cẩn thận làm rơi trang này."


      Nghĩ đến này trốn học, đem tờ văn kiện đến đây cho mình, tâm tình Du Lăng Thần ngày càng tốt hơn.


      "Tôi phái người đưa em đến trường."


      " hai, nhanh , Tiểu Vương ở bên ngoài chờ em, đợi lát nữa ấy đưa em ." Dư Tư Nhạc xoay người rời , vừa hai bước thân hình chợt lung lay sắp ngã.


      vật trước mắt thay đổi thành mấy cái bóng, lắc lư qua lại, đầu kiềm chế được đau đớn.


      Du Lăng Thần nhìn thấy sắc mặt tốt, đưa tay ôm lấy eo , bàn tay sờ lên trán, cả người nóng rực.


      "Phát sốt làm sao cũng biết?" Du Lăng Thần nhàng bế ngang người .


      Lúc rời giường, Dư Tư Nhạc cảm thấy có chút thoải mái, nghĩ chỉ là bệnh cảm cúm , qua chút tự nhiên khỏi bệnh, nên để trong lòng. Ai biết được vừa qua khỏi hơn giờ, đầu ngày càng nặng, nhưng nghĩ đến mình phát sốt.


      "Tôi đưa em đến bệnh viện." Du Lăng Thần cất bước ra ngoài.


      Dư Tư Nhạc kéo ống tay áo : "Mua thuốc cảm mạo uống chút là hết rồi."


      bệnh viện làm gì, rất phiền phức nha.


      Du Lăng Thần cho rằng như vậy, tiếp tục cất bước ra ngoài.


      Ngay lúc đến cửa công ty, mang giày cao gót chạy đến: "Ông chủ, người của tập đoàn Vươn thị bên kia chờ ngài lâu, hỏi ngài khi nào trở về để tiếp tục cuộc họp."


      Lúc Dư Tư Nhạc gọi điện thoại đến, Du Lăng Thần cùng tập đoàn khác bàn chuyện. Giữa đường kêu ngừng, chạy đến gặp em mình, khiến đối phương rất hài lòng. Nếu chậm trễ thời gian, người khác cho rằng bọn họ tự cao, kế hoạch này ra thất bại rồi.


      Có thể khiến cho Du Lăng Thần thảo luận làm ăn, đây tính ra là hàng ngàn kế hoạch.


      Dư Tư Nhạc muốn vì chuyện của mình, mà khiến Du Lăng Thần mất khoản tiền.


      " hai, cần lo lắng cho em, thân thể em có việc gì đâu."


      Làm sao Du Lăng Thần có thể bỏ mặc?


      Nhưng mà cuộc thảo luận này rất quan trọng, phần lớn tài chính Du thị đều quẳng vào làng giải trí, nếu dựa vào kế hoạch này kiếm khoản, tài chính Du thị trở nên khó quay vòng.


      "Em đến phòng làm việc chờ tôi, tôi họp xong trở lại thăm em." Quay đầu lại với thư ký: "Thư ký Bành, đến tiệm thuốc mua ít thuốc cảm về đây."


      Du Lăng Thần ôm người, vào thang máy chuyên dụng.


      Thang máy đến tầng cao nhất, từ từ dừng lại.


      Để Dư Tư Nhạc ngoan ngoãn ngồi ghế sô pha, Du Lăng Thần trước khi luôn dặn dò , có gì thoải mái, lập tức gọi điện thoại cho , sau đó ra khỏi phòng làm việc.


      Lúc , trong tay cầm bản hợp đồng mà Dư Tư Nhạc đem đến.


      "Qủa nhiên là rất quan trọng."


      đảo mắt vòng nhìn xung quanh phòng.


      Phòng làm việc này rất lớn, cửa sổ sát đất có thể nhìn đến khu đô thị nhộn nhịp bên ngoài, từng chiếc ô tô nhanh chóng vượt qua ngã tư đường.


      tường treo bức tranh vẽ...


      Chỉ tiếc, Dư Tư Nhạc là người chưa có năng lực thưởng thức bức tranh vẽ này có tên. Trong bức tranh vẽ toát lên khí hào hùng, nhìn rất vui mắt, chắc chắn là do bậc thầy tạo ra.


      Bởi vì liên quan đến cảm cúm, Dư Tư Nhạc nghiêng người nằm lên ghế sô pha, đến lúc lâu, liền mơ màng ngủ thiếp .
      Last edited by a moderator: 3/12/14
      nhimxu, Phong Vũ Yên, Jin29213 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :