1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh hai Boss, đừng nghịch lửa - Cửu Trọng Điện (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lê Thị Ngọc Hiền

      Lê Thị Ngọc Hiền New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0

    2. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 68.1

      Về chuyện hôn của nhà họ Tiêu, là chủ đề được bàn tán nhiều nhất của những nhà khác.

      ít người kéo việc hôn của nhà họ Tiêu với nhà họ Du vào cùng chỗ, là Tiêu Hề Nhi từ nước ngoài trở về, nhân tiện dẫn người bạn trai về, cố tình tát cái mạnh vào Du thị. Rất nhiều người nghĩ rằng Du Lăng Thần còn mặt mũi tham gia tiệc cưới của nhà họ Tiêu.

      Nhưng mà của câu chuyện, có giống như họ suy nghĩ ?

      Dĩ nhiên là phải.

      Lần hủy bỏ hôn ước này, ra là do chính Du Lăng Thần , về phần Tiêu Hề Nhi muốn kết hôn với ai, tuyệt đối để ý.

      "Tiểu Nhạc, chuẩn bị xong chưa?" Du Lăng Thần gõ cửa phòng ngủ của Dư Tư Nhạc.

      "Đợi chút, sắp xong rồi." Trong phòng truyền đến tiếng hét buồn bực của Dư Tư Nhạc.

      Hôm nay là ngày Tiêu Hề Nhi kết hôn, nhà họ Tiêu mở tiệc chiêu đãi nhiều người có địa vị trong xã hội ở nhà hàng cao cấp năm sao, trong đó phần đông là người trong giới thương nhân.

      tham gia tiệc cưới thế này, ít ra cũng phải mặc xinh đẹp, nếu ra ngoài làm mất mặt nhà họ Du?

      Trước đó, Du Lăng Thần cho thư ký Tôn đặt bộ lễ phục theo số đo của Dư Tư Nhạc.

      Dư Tư Nhạc tự mình trang điểm, miễn cưỡng nhìn vào cũng quá khó khăn. dựa theo lời của trai, vẻ mắt màu hồng nhạt, đúng là màu sắc này rất thích hợp với . Nhìn qua xinh đẹp, cũng quá lạnh nhạt.

      Mở to hai mắt nhìn vào trong gương, Dư Tư Nhạc hài lòng với bộ dáng lúc này của mình. Vừa tô son môi xong.....Dư Tư Nhạc nhanh chóng thu dọn lại dụng cụ trang điểm, cất vào gọn gàng.

      Lễ phục là chiếc váy ngắn màu Champagne, sau lưng là khóa kéo kiểu kín đáo, phần xếp ly dưới váy có chút bồng bềnh, phong cách mạnh mẽ thời thượng những vẫn mất nét đơn giản.

      Sau khi Dư Tư Nhạc mặc vào, nhanh chóng mở cửa phòng ra.

      Du Lăng Thần nhìn đồng hồ, nghe tiếng mở cửa, ngẩng đầu lên nhìn, trong con ngươi dường như sửng sốt chút.

      Dư Tư Nhạc thường mặc loại quần áo thoải mái, rất ít khi mặc quần áo bó sát.

      Bộ lễ phục này vừa đúng kích cỡ, hoàn toàn làm thay đổi thành tiểu linh lung, vẽ đẹp hoàn mỹ được vẽ ra. Dư Tư Nhạc còn tuổi, gương mặt trẻ trung rung động lòng người, hấp dẫn ánh mắt mọi người, làm cho người ta muốn ngắt cái.

      Mỗi khi Dư Tư Nhạc bày ra vẻ mặt này, cũng làm cho Du Lăng Thần vô cùng say mê. đối xử với như báu vật, lại hận thể giấu , mặt khác lại muốn tuyên bố với tất cả mọi người, người này chỉ thuộc về mình Du Lăng Thần .

      Dư Tư Nhạc lấy tay vuốt vuốt sợi tóc, ngẩng đầu nhìn hai vẫn có động tĩnh gì, : " hai, có thể rồi."

      Du Lăng Thần lấy lại tinh thần, lạnh nhạt gật đầu, bàn tay tự nhiên khoát lên vai .

      Trải qua khoảng thời gian, Dư Tư Nhạc có thể khống chế được mình, dần dần đưa cảm giác khác thường đối với hai vào chỗ sâu nhất trong lòng, xuất cục diện rối rắm như trước nữa.

      ... ...... ...... ...... ...... ...... ....

      Nhà họ Tiêu mở tiệc mừng, bao hết cả quán rượu. Trình độ xài tiền, khiến người khác phải líu lưỡi.

      Bên trong quán rượu được trang trí lại lần nữa, rất nhiều chỗ treo vật tượng trưng cho vui mừng.

      Dư Tư Nhạc và Du Lăng Thần vừa bước chân vào cửa quán rượu, lập tức có người tiến lên mời bọn họ.

      "Tổng giám đốc Du, Du tiểu thư, các người đến!" ông Tiêu mặ bộ quần áo màu đỏ, vẻ mặt rất vui vẻ.

      "Ông Tiêu, chúc mừng." Du Lăng Thần ngắn gọn.

      Dư Tư Nhạc liếc nhìn đánh giá xung quanh, trông thấy bóng dáng dâu chú rể đâu.

      Ông Tiêu nhìn ra tìm cái gì, : "Hề Nhi và Hàn Duy đều mời khách ở lầu, sau khi các người lên đó có thể nhìn thấy."

      Dư Tư Nhạc vài câu chúc mừng với ông Tiêu, sau đó cùng thang máy với hai lên lầu ba.

      Lầu ba chuyên dùng để bày trí tiệc rượu, rất nhiều người đến

      Dư Tư Nhạc trông thất ít người quen, ông Dung Dung Húc, và Trịnh Thiếu Hoa đều ở đây, mà ngay cả ông chủ khách sạn Kim Bích – Đào Thanh Úc, chỉ gặp qua lần cũng có mặt ở đây.

      “ Du thiếu, Tiểu Nhạc, xem ra các người đến muộn nhất.” Trịnh Thiếu Hoa bưng ly rượu vang đến, ánh mắt cố ý nhìn về phái cách đó xa: “ Các người nhìn bên cạnh đối thủ mất còn của tập đoàn Du thị, hầu như đều đến đông đủ.”

      Theo ánh mắt của nhìn sang, có bốn năm người tụ họp chỗ tán gẫu.

      Dư Thư Nhạc chỉ biết hai người trong số đó, là Vinh Diệu Huy, là Đào Thanh Úc, về phần hai người kia, Dư Thư Nhạc chưa từng gặp qua.

      Sắc mặt của Du Lăng Thần rất nặng nề, từ lúc quyết định tham gia yến tiệc này, đoán được chạm mặt với đám người kia

      “ Trừ bỏ ông Vinh, ba người kia từng là thành viên hội đồng quản trị Du thị.” Giọng của Du Lăng Thần rất lạnh nhạt, trong đôi mắt xuất tia lạnh như băng.

      từng? Dư Thư Nhạc nắm bắt được hai trong những lời .

      Khóe miệng Trịnh Thiếu Hoa nhếch lên tia trào phúng: “ Đúng vậy, tất cả đều là những tên vong ân bội nghĩa.”

      Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Dư Thư Nhạc càng nghe càng mơ hồ.

      Trịnh Thiếu Hoa nhìn ra hứng thú với chuyện này khóe môi vẫn giữ ý cười nhạt, hất cằm về phía bên kía: “ Nhìn thấy người đàn ông đeo caravat màu xanh lá cây kia ? Ông ta tên là Ngô Môn Thư, từ sau khi rời khỏi tập đoàn Du thị, sáng lập ra tập đoàn Ngô thị, tập đoàn phát triển được 6 năm, thực lực vừa đạt đến bậc trung.”

      Dư Thư Nhạc miễn cường gật đầu, đầu óc nhanh chóng chuyển động, nhớ kỹ tướng mạo và thông tin ề Ngô Môn Thư.

      Trịnh Thiếu Hoa tiếp tục giới thiệu: “ Người đàn ông trung niên đứng đối diện với ông ta, là tổng giám đốc của tập đoàn Xương thị - Xương Dương Dung, cũng là nhân vật lợi hại.”

      Dư Thư nhạc hiểu được chút ít, Đào Thanh Úc, Ngô Môn Thư và Xương Dương Quảng họ đều là bước ra từ hộ đồng quản trị của tập đoàn Du thị sao? Bọn họ rời khỏi Du thị, tự lâp địa vị trong xã hội, là vì sao chứ?

      “Trịnh Thiếu Hoa, cậu cho Tiểu Nhạc biết chuyện này làm gì?” Du Lăng Thần bất mãn trừng mắt ới cậu ta, tựa như cậu ta lắm miệng.

      Trịnh Thiếu Hoa khẽ cười : “ Du thiếu, tôi biết muốn bảo vệ tiểu Nhạc, nhưng ít ra cũng lên để ấy biết ai là kẻ thù của Du thị, ngộ nhỡ sau này sảy ra chuyện gì, Tiểu Nhạc có thể tự mình đối phó được.”

      Vừa bảo vệ, vừa tạo nên ảnh hưởng lớn. hơn nữa gần đây trong vòng luẩn quẩn này, mỗi người đều ở sau lưng bàn tán chuyện tập đoàn Du thị, biết tập đoàn Du thị có thể bình yên được bao lâu. Trịnh Thiếu Hoa vậy, là muốn Dư Tư Nhạc tỉnh ngộ, muốn lúc gặp phải khó khăn, lại hoàn toàn biết gì.

      Du Lăng Thần hiểu đạo lý này, nhưng luôn trốn được tâm tư của mình, muốn gánh vác hêt tất cả trách nhiệm, muốn áp đặt gánh nặng lên vai Dư Tư Nhạc.

      Mỗi người có cách thức đối xử của mình. Ví dụ như, có số bạn bè hay cãi nhau, cũng có số tương kính như bân, mà Du Lăng Thần thuộc kiểu người đó, thà chắn gió che mưa cho . Cho dù xảy ra chuyện gì, giờ giờ phút phút đều đứng trước mặt , cho bất kỳ chuyện buồn phiền nào làm lo lắng.

      Có lẽ đối phương chú ý đền ánh mắt của nhóm người Du Lăng Thần, cả đám đều quay đầu lại, chống lại tầm mắt của Du Lăng Thần

      Ông Vinh là người dẫn đầu, ông ta tới trước, chào hỏi cùng Du Lăng Thần, trái lại chuyện với Dư Tư Nhạc: “ Dư tiểu thư, chúng ta lại gặp lại nhau, dạo này thế nào?”
      Dư Thư Nhạc được sủng ái mà lo sợ, nhìn ông ta, trả lời: “ Bình thường”

      Vì sao cảm thấy Vinh Diệu Huy muốn mượn sức ?

      Có chuyện gì, phải ông ta nên chuyện trực tiếp với hai là được sao? Vì sao lại quan tâm như thế? Hơn nữa, thái độ của Vinh Diệu Huy đối xử với hoàn toàn khác xa hai.

      Mấy ông chủ khác đều chào Dư Tư Nhạc, mặt họ đều nở nụ cười tươi.

      Nếu phải Trịnh Thiếu Hoa vừa những lời kia với , Dư Tư Nhạc cho rằng bọn họ đều là ông chú hiền lành, thực sao? Mỗi người đều là sói đội lốt cừu.

      “ Du thiếu, chú Dung, Chú Đào…. Các người đều đến đây?” Tiêu Hề Nhi từ xa đến, lần lượt gọi tên bọ họ.

      ta măc bộ lễ phục màu trắng làm tôn lên thanh nhã và cao quý của .

      “ Hôm nay đám cưới của Tiêu tiểu thư, làm thế mà chúng tôi phải từ bỏ chuyện làm ăn để đến đây chúc mừng.”

      “ Kết hôn là khoảnh khắc quan trọng nhất của đời người, Tiêu tiểu thư kết hôn, dĩ nhiên chúng tôi bỏ qua.”
      Last edited by a moderator: 15/10/15
      Phong Vũ Yên, Jin292, trạch nữ5 others thích bài này.

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Mấy ông chủ cấp độ S chào hỏi Tiêu Hề Nhi.

      Đứng bên cạnh Tiêu Hề Nhi là người đàn ông cao gầy. Người đàn ông này có lông mi rộng lớn, tuấn tú lịch , tướng mạo rất xuất chúng.

      "Chúc mừng Tiêu tiểu thư." Trịnh Thiếu Hoa cười .

      Tiều Hề Nhi có năng lực giao tiếp rất giỏi, đối với nhiều người như vậy, lại thành thạo trò chuyện cực kỳ vui vẻ.

      lâu sau tiệc kết hôn chính thức bắt đầu.

      Trong khách sạn to như vậy, bài hát đám cưới vang vọng.

      Dư Tư Nhạc nâng mắt nhìn cách trang trí sân khấu, Tiêu Hề Nhi và người đàn ông của ta cùng với người chủ trì đứng ở .

      Áo cưới màu trắng bó sát phát họa đường cong hoàn mỹ cơ thể ta, bề ngoài đoan trang kín đáo, với xinh đẹp nhất ra trước mặt mọi người. Tấm lụa mỏng hình như A đầu, tung bay rối bù ở phía sau khiến ta đẹp như thiên sứ.

      Chú rể tự nhiên hào phóng, vừa đẹp trai lại vừa trầm ổn, đứng bên cạnh Tiêu Hề Nhi, nhìn cũng có ý trai tài sắc.

      Người chủ trì này là nhân viên công ty tiệc cưới, từ trong miệng phun ra đoạn lời mở màn là cho khí sôi động thêm.

      Có nhiều người muốn vào giáo đường Phương Tây để kết hôn, nhưng có người trải qua rồi mới biết được ở đất nước của mình, trừ phi là người theo Cơ Đốc Giáo, nếu vào giáo đường cũng đồng ý mời cha sứ chủ trì hôn lễ cho họ.

      Vả lại bây giờ công ty tiệc cưới vượt lên đứng đầu, cũng phải có đạo lý, bình thường bọn họ có thái độ phục vụ rất tốt, dùng cách thức trang trí chuyên nghiệp làm hài lòng mọi người.

      "Xin hỏi dâu, mồi tiến lên bước, cẩn thận nghe câu hỏi của tôi. có đồng ý kết làm vợ chồng với ngài Niếp, Vĩnh viễn kính trọng ngài ấy, dù khỏe mạnh hay bệnh tật, dù giàu sang hay nghèo khó, đều nắm tay cả đời với ngài ấy ?"

      Khóe môi Tiêu Hề Nhi luôn cười, có vẻ rất hạnh phúc, ta lớn tiếng : "Tôi đồng ý."

      "Vậy chú rẻ và dâu có thể đeo nhẫn cho nhau." Người chủ trì giọng hùng hồn, vang vọng khắp lầu ba.

      Dư Tư Nhạc lẳng lặng nhìn màn này, người đàn ông trong tư thế nửa quỳ, trịnh trọng và thiêng liêng đeo chiếc nhẫn vào tay Tiêu Hề Nhi.

      Dư Tư Nhạc cũng chú ý, Dung Húc luôn quăng ánh mắt về phía , ánh mắt hơi né tránh, do dự, giống với ánh mắt nhìn thấy cách đây mấy ngày trong trường.

      Nghi thức kết hôn chấm dứt, Dung Húc đột nhiên đến trước mặt Dư Tư Nhạc: "Tôi có chuyện muốn với em."

      Cậu ta cố ý liếc nhìn Du Lăng Thần, giọng, kề sát vào tai Dư Tư Nhạc:
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên, Jin292, trạch nữ5 others thích bài này.

    4. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 68.2

      Dư Tư Nhạc suy nghĩ rất hỗn loạn, những hình ảnh trước kia xuất lần nữa, làm đảo lộn suy nghĩ của .

      Hận hai lừa gạt ? , hận được, vì tất cả những chuyện hai làm cũng là vì . Hơn nữa cách chính xác, hai lừa , mà là..... gạt ?

      nhớ , từng hỏi hai, phải bởi vì ở trường học Tưởng Oánh Oánh tìm người đối phó , cho nên mới cố ấy đánh sập công ty Trữ Dịch, muốn báo thù cho .

      Lúc ấy hai trả lời thế nào?

      : "Em nghĩ rằng như thế?"

      Lúc ấy Dư Tư Nhạc lựa chọn tin tưởng " phải!"

      Nếu phải Khâu Mẫn cố ý lừa gạt Dư Tư vào trong vòng này, có lẽ Hứa làm những chuyện nhắm vào Khâu Mẫn. Nếu phải và Tưởng Oánh Oánh có mâu thuẫn, công ty nhà họ Tưởng gặp phải cảnh phá sản.

      Vì sao cảm thấy...Sau khi trọng sinh, luôn gây nhiều phiền phức cho hai?

      chậm rãi bước vào nhà vệ sinh, muốn tạt nước lạnh vào mặt, làm cho mình tỉnh táo chút.

      Nước chảy từ trong vòi nước ra, Dư Tư Nhạc vừa cúi đầu, muốn rửa mặt.

      Phía sau đột nhiên có người đè đầu xuống, đánh cái mạnh vào gáy .

      Phần cổ bị đánh mạnh, ý thức của Dư Tư Nhạc dần dần mất
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên, ly sắc, Jin2924 others thích bài này.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Màn đêm buông xuống.

      Bóng đên đen kịt, giống như dùng mực đậm nặng nền mà vẽ loạn cuối chân trời ranh giới, ngay cả ánh sáng nhàn nhạt của những vì sao cũng có.

      Hai mắt của Dư Tư Nhạc bị người ta bịt lại, trước mắt mà mảnh tăm tối.

      Có lẽ do mất thị giác, nên thích giác càng nhạy bén hơn. Chưa quen với hoàn cảnh này, nghe thấy tiếng nước chảy.

      Tuy mở mắt được, nhưng đoán được chỗ này rất ẩm ướt.

      ngồi sàn nhà lạnh như băng, có thể cảm giác rất về cái lạnh này.

      Đây là đâu?

      Hai tay giật giật, phát mình bị trói bằng dây thừng. Hai tay bị trói ở sau lưng, hai chân cũng bị cột lại cùng chỗ.

      Đây là bắt cóc?

      Dư Tư Nhạc ngây ngẩn cả người. ngờ mình lại có thể cảm nhận được tình tiết này chỉ trong phim mới có.

      hồi tưởng lại hình ảnh trước khi hôn mê, rửa mặt ở nhà vệ sinh, khi đó đột nhiên có người tấn công từ sau lưng .

      " tỉnh?" giọng kỳ lạ của người đàn ông vang lên.

      Dư Tư Nhạc nhíu chặt chân mày, người này sợ nhận ra giọng , cho nên thay đổi giọng khác?

      "Các người là ai? Bắt tôi làm gì?" Dư Tư Nhạc đột nhiên nghĩ đến vụ tai na xe lần trước, chẳng lẽ.... ......Là cùng nhóm người?

      Đối phương cười lạnh, bởi vì thay đổi tiếng, giọng nghe rất chói tai.

      Nếu hai tay của Dư Tư Nhạc có thể hoạt động được, nhất định chút do dự mà bịt tai lại.

      "Tôi vui.... ...." Đối phương đắc ý cười to "Cho dù ở thành phố C này Du Lăng Thần có quyền lực lớn cỡ nào em của cậu ta vẫn nằm trong tay tôi như thường."

      Nghe giọng điệu của tên đó, tên đó có mối thù rất lớn với hai sao?

      Tim của Dư Tư Nhạc điên cuồng đập loạn, lo sợ người trước mặt nổi điên lên, muốn giết người rửa hận.

      "Tại sao ông lại hận hai tôi?" Dư Tư Nhạc cố gắng duy trình bình tĩnh, kéo dài thời gian.

      " cho biết, phải bại lộ thân phận của tôi sao?" Hung thủ cũng ngốc, nhìn ra Dư Tư Nhạc có chủ ý gì.

      Tuy Dư Tư Nhạc nhìn thấy bất kỳ cái gì, nhưng có thể cảm nhận được ánh mắt mạnh mẽ nhìn chằm chằm vào .

      "Bên ngoài đều Du Lăng Thần là người máu lạnh, biết tôi cắt ngón tay út của , rồi gửi đến biệt thự của ta ta có vẻ mặt thế nào?" Tiếng bước chân ngày càng gần.

      Dư Tư Nhạc nghe tiếng leng keng của lưỡi dao, người đó thử lưỡi dao có đủ sắc bén !

      Dư Tư Nhạc quá sợ hãi, người này tuyệt đối đùa.

      Vừa nghĩ đến mình mất ngón tay, Dư Tư Nhạc hung hăng cắn chặt răng.

      Đối phương xoay người lại, Dư Tư Nhạc lập tức đưa lưng về phía ta.

      có thể cảm nhận được lưỡi dao lạnh buốt cọ sát vào ngón tay của mình.

      Có lẽ hung thủ cân nhắc nên chém từ chỗ nào xuống.

      Dư Tư Nhạc đầu đầy mồ hôi, trong đầu như nghĩ đến việc máy tươi chảy ngừng, gương mặt nhắn trắng bệch.

      Lưỡi dao từ từ rời khỏi ngón tay , có lẽ hung thủ muốn chọn cách dao chém xuống, cho Dư Tư Nhạc cảm thấy sảng khoái.

      Thần kinh của Dư Tư Nhạc đều căng thẳng, nhưng lời cầu xin tha thứ cũng chịu .

      "Bắt đầu rồi, Du tiểu thư." Trước tiên hung thủ cố ý gọi tên .

      Dư Tư Nhạc nhắm chặt hai mắt lại, cùng chờ đợi khoảnh khắc đau đớn phủ xuống.

      Cũng đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên phá vỡ bầu khí nặng nè.

      Trong chớp mắt hung thủ đẩy Dư Tư Nhạc ngã mặt đất, rồi ra khỏi phòng, như nghe điện thoại: "Cái gì? cho tôi động đến ta? Dựa vào cái gì? Tôi tốn rất nhiều công sức mới bắt được người của nhà họ Du, bao giờ có thể có cơ hội lần sau."

      Dư Tư Nhạc cố gắng từ mặt đất đứng lên, lỗ tai giật giật vài cái, có thể nghe lén hung thủ chuyện điện thoại,

      Đúng là có đồng lõa!

      Nhưng dường như đối phương tham gia hành động lần này.

      Bởi vì Dư Tư Nhạc nghe hung thủ : " địa điểm cho ông biết? xem tôi là tên ngốc sao? Ông đến đây vạch trần tôi, tôi còn k
      hông[​IMG]
      Phong Vũ Yên, Jin292, trạch nữ6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :