Chương 59.1
Edit: Nguyên Nguyên
TM đây là loại người nào? Người như thế có thể quản lý tốt công ty ngôi sao ? lại nhìn thái độ của Lý Hi Vi , cho dù đùi bị người khác chà đạp, mặt ta chút phản ứng cũng có.
Xem ra ta sớm bị quy tắc ngầm rồi. chừng có thể quay tiếp được bộ phim này, cũng là bởi vì chuyện này.
"Sau khi tôi gọi điện thoại cho cậu, còn có thể thấy được màn phấn khích này sao?" Giọng Du Lăng Thần lạnh lẽo, những lời uy mà giận chứng tỏ khí thế của .
Triệu Tần Lâm xấu hổ : " Du, hôm nay là chuyện ngoài ý muốn. Tiểu Vi này chung sống dễ, em đoán có lẽ là đạo diễn Vệ kia tính tình ngang bướng nên bọn họ mới có thể gây gổ."
Từ xa đạo diễn Vệ nghe thấy những lời này, tức giận đến nhe răng trợn mắt.
Du Lăng Thần tin những lời dối của Triệu Tần Lâm sao? ràng có khả năng.
"Người này là nghệ sĩ mới ký hợp đồng sao?" Du Lăng Thần dựa lưng vào ghế, lúc đặt câu hỏi, chút cũng để ý đến.
Triệu Tần Lâm gật đầu: "Vừa mới ký, Tiểu rất có tiềm năng đóng phim, tuyệt đối có thể thu về cho công ty nhiều tiền. Du, yên tâm 100%, công ty Tinh Thần cứ giao cho tôi, nhất định phạm sai lầm."
Trong lòng Dư Tư Nhạc thầm, giao cho , mới đúng là lo lắng!
Vừa thấy hai người có quan hệ mập mờ, Dư Tư Nhạc nghi ngờ công ty Tinh Thần có phải bị chướng khí của ta làm cho mờ mịt ?
Cái này tính là thân thích gì? Quả là cố ý vứt bỏ thể diện của tập đoàn Du thị.
Dường như trong ánh mắt lên tất cả, Truyền Ưng nếu là diễn trò này, ta lập tức bị loại.
Trán Lý Hi Vi chảy mồ hôi lạnh.
Sau khi thợ trang điểm trang điểm lại cho , đúng lúc bên đạo diễn Vệ cũng bố trí xong, gọi người đến chuẩn bị quay phim.
Triệu Tần Lâm này quả là chân chó, cái miệng đóng đóng mở mở ngừng nghỉ, ngừng sau khi ta quản lý công ty Tinh Thần, có biết bao là tiền đồ tốt. Nhìn vài bức ảnh của ngôi sao, người nào mà bán mạc làm việc?
Dư Tư Nhạc thể nhìn người này với ánh mắt khác rồi.
Đại khái chính là người dối chớp mắt, ba hoa cần viết nháp.
ra nghĩ rằng mắt và hai bị mù hết rồi sao? Ngay cả việc ông ta và Lý Hi Vi có chuyện mờ ám cũng nhìn ra sao?
Vàng sợ lửa? là tiền là bạc, phải luyện qua mới biết được. Cho dù Triệu Tần Lâm có phô trương, Dư Tư Nhạc và Du Lăng Thần cũng tin ông ta bị chuyện dối, bởi vì người này vốn là trở ngại.
" Du, tôi quản lý công ty Tinh Thần được hai tháng, tôi cũng khiến công ty thua lỗ có phải ? Hơn nữa tôi còn kiếm thêm khoản tiền nữa, chỉ cần nhìn điểm ấy, có thể chứng minh tôi có năng lực quản lý." Triệu Tần Lâm vỗ mạnh vào ngực, biểu tràn đầy tự tin: " Du, hãy tin tưởng tôi lần, tôi nhất định làm lỗ vốn làm ăn của ."
Có lẽ Du Lăng Thần thích ông ta ồn ào, lạnh lùng nhìn qua: "Biết hai chữ "yên tĩnh" viết thế nào ? Quay phim , câm miệng."
Triệu Tần Lâm thức thời khép miệng lại, đoán chừng thao thao bất tuyệt lâu, miệng đắng lưỡi khô, cầm lấy đồ uống ướp lạnh bàn bắt đầu uống.
Dư Tư Nhạc lại chú ý đến ông ta cầm ly nước này là của Lý Hi Vi.
Đây có tính là gián tiếp hôn môi ?
Cánh tay Du Lăng Thần khoát lên ghế dựa sau lưng Dư Tư Nhạc, dựa vào rất gần. Hành động này của rất tự nhiên, nhìn qua cũng khiến người khác chú ý.
Dư Tư Nhạc lại được tự nhiên xê dịch ra chút.
Trong studio có điều hòa, khiến người ta tâm phiền ý loạn.
Lần quay này, nữ chính Tô Nhu nhận được bó hoa hồng nặc danh, lai lịch của bó hoa hồng này khiến hơi lo lắng. Mỗi ngày đúng chín giờ sáng, hoa hồng đều đúng giờ được đưa đến tặng . Cho đến ngày thứ ba, phiền toái đến đây, biết từ đâu đến, đoán là gặp mặt ta bên ngoài. Vừa thấy mặt, hung hăng quăng cho cái tát, là quyến rũ bạn trai của ta.
kia mắng biết vô liêm sỉ, chuyên quyến rũ bạn trai của người khác.
Lúc mở đầu, nữ chính luôn chịu đựng hé răng, nhưng sau này, bỗng nhiên nghe thấy bạn trai của ta goi là Trần Kiệt Phong. đột nhiên sửng sốt, bởi vì thời trung học của , từng có bạn trai tên Trần Kiệt Phong, chẳng qua trở thành quá khứ, bọn họ là mối tình đầu.
Chỉ là suốt cả quá trình, nữ chính luôn ở thế yếu.
Lần diễn này chỉ có vài phút ngắn ngủi, nhưng trong vài phút này, nữ chính có dao động rất lớn. Người muốn diễn tốt cảnh này dễ dàng chút nào.
Đạo diễn "mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng", đứng bên cạnh máy quay phim, đối với những người khác là ra động tác ok, chính thức bắt đầu quay phim.
kia là ngôi sao nổi tiếng, trong những bộ phim trước kia từng diễn qua vài vai phụ. Tốc độ nhập vai nhanh hơn so với Lý Hi Vi, đặc biệt khi ra cái tát, cũng rất hăng hái.
Gió thổi vù vù lên mặt Lý Hi Vi.
Bàn tay còn chưa rơi xuống, Lý Hi Vi né sang bên, mắt tràn đầy tức giận: " vốn chuẩn bị quay phim, vì sao lại tát tai tôi? có biết gương mặt của minh tinh là quan trọng biết bao nhiêu ?"
Mọi người bất thình lình nhìn về phía Lý Hi Vi.
Cái này gọi là nửa đường rơi xuống vòng cổ.
"Tôi có đánh .... ....Tôi khống chế được." vô tội .
Lý Hi Vi chịu buông tha tiếp tục hô to: " muốn đánh ? Vừa rồi bàn tay rơi xuống, làm mặt tôi bị phá hủy rồi."
Dư Tư Nhạc và Du Lăng Thần ngồi đối diện xem, cuối cùng hiểu tại sao đạo diễn Vệ lại có cơn tức giận lớn như vậy. Lý Hi Vi là người có khiếu đóng phim. Cái bạt tai vừa rồi của nữ chính, tất cả mọi người nhìn trong mắt, sức lực và khoảng cách cũng nắm rất tốt, tuyệt đối thể thoát khỏi cái bạt tai này của ta.
Đoán chừng Lý Hi Vi lo lắng quá mức cho gương mặt của mình, mới sinh ra loại quan niệm sai lầm này.
Đạo diễn Vệ thở phì phò cọ cọ chân: "Lý Hi Hi, TM còn muốn quay phim nữa hả? diễn diễn , trốn cái gì mà trốn. Cho dù đánh , tôi cũng chịu cho."
Tiếng tranh cãi lại tuôn trào.
Lý Hi Vi ra vẻ ủy khuất nhìn về phía Triệu Tần Lâm.
Lúc này Triệu Tần Lâm nào dám bênh vực cho Lý Hi Vi, càng ngừng đưa mắt ra hiệu cho ta, ý bảo Du Lăng Thần vẫn còn ngồi ở đây, phải biểu tốt chút, ông ta cũng có cách nào bênh vực cho ta.
Lý Hi Vi oán hận liếc mắt kia cái: "Đừng đánh , nếu tôi cho biết tay."
Bị cãi nhau như vậy, lúc kia quay phim, giờ giờ phút phút đều lo lắng, Phát huy trình độ diễn xuất của mình, vô cùng nhuần nhuyễn bao giờ giống như lần đầu tiên vậy.
Lúc bàn tay kia lao , ma sát vào má Lý Hi Vi.
Lý Hi Vi giả vờ giả vịt lui về sau bước, đầu hơi nghiêng sang bên.
Lúc này, nữ chính hiển nhiên khiếp sợ và hiểu, hiểu vì sao kia tát . Nhưng mà, trong mắt Lý Hi Vi chút tự tin cũng có, giống như kẻ đầu gỗ, vẻ mặt cứng nhắc khô khan, khác gì cái bao lớn.
Đạo diễn Vệ ngừng ra dấu cho , ý bảo nhanh chóng biểu cảm xúc ra bên ngoài.
Nhưng Lý Hi Vi cứng nhắc nửa ngày cũng nặn ra tia cảm xúc.
Dư Tư Nhạc bất đắc dĩ thở dài, chợt cảm thấy.... ...... .........Tài diễn xuất thiên phú của Khâu Mẫn còn tốt hơn so với này.
"Dừng dừng dừng!" Đạo diễn Vệ quắc mắt dựng râu kêu mọi người dừng quay, tới gần Lý Hi Vi, quát thẳng vào mặt ta: " có thể quan tâm tới vai diễn nhiều hơn chút ? mặt chẳng có biểu tình gì! Tôi bao nhiêu lần rồi, khi tay giáng xuống phải tỏ vẻ khiếp sợ khó hiểu, đồng tử trợn to chút, môi hơi mở ra chút, ánh mắt nhất định phải nhìn nữ chính. Còn sao?! làm được điều gì chưa?"
Muốn quay bộ phim tốt, là phải vạch lông tìm vết, tự cho mình rất cao, cảm thấy tài trí hơn người so với người khác.
"Vệ Hâm, ông lợi dụng việc để trả thù cá nhân có phải ? Tôi có chỗ nào mà diễn tốt, ông cố ý đây phiền toái cho tôi phải ?" Gương mặt của Lý Hi Vi nhìn từ bên ngoài trông rất thục nữ, nhưng vừa mới mở miệng, lộ nguyên hình, kiêu ngạo ương ngạnh, để người khác vào mắt.
Trong đầu Dư Tư Nhạc nhanh chóng nhớ đến những tin tức về Lý Hi Vi, này chỉ có thể coi là ở bậc trung. ta cũng dựa vào ba năm làm việc của mình, mới lên đến vị trí này. Thế nào sao khi hết đau khổ, ngược lại càng già càng ngu ?
Vẫn là, ta cho rằng mình được thành tựu, cần sợ ai nữa rồi?
Xem ra ở vị trí càng cao, tâm tình người ta càng thay đổi lớn.
Dư Tư Nhạc theo bản năng nhìn về phía người bên cạnh, hai vẫn bộ dạng lạnh như băng. Du Lăng Thần có loại khí thế của người có quyền lực cao, loại khí thế này giống với những người khác, làm người ta sinh ra cảm giác người này rất tự mãn.
" làm, hiểu ? Lý Hi Vi!" Vệ Hâm cố gắng khống chế cơn tức, ở trước mặt Du Lăng Thần, phải cố gắng giữ gìn bình tĩnh hòa nhã, cùng Lý Hi Vi phân phải trái: " có muốn nhìn xem vừa rồi quay cái gì ? Tùy tùy tiện tiện tìm người đến quay còn khỏe hơn so với ."
Vệ Hâm phân phó cho nhân viên quay phim chuyển đoạn băng ghi hình cho ta xem.
Bên này, Du Lăng Thần nhìn trò khôi hài này, độ ấm trong mắt ngày càng thấp, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía nhóm người cãi nhau: "Triệu Tần Lâm, đây là nữ chính vừa tìm được sao?"
Triệu Tần Lâm đổ mồ hôi lạnh, rút tờ khăn giấy ra lau mồ hôi: " Du, Tiểu Vi này tính tình hơi nóng nảy, kỹ thuật quay phim coi như có thể."
Đây cũng gọi là coi như có thể sao? Biểu như như khúc gỗ, ngoại trừ gương mặt có thể nhìn được, có chỗ nào tốt.
Ánh mắt Du Lăng Thần dần dần chuyển sang người ông ta: "là kỹ thuật còn có thể sao?"
Giọng lạnh như băng, so với gió lạnh càng thêm thấu xương hơn.
Dư Tư Nhạc ngờ hai lại chuyện trắng trợn như vậy, nước uống trong miệng suýt chút phun hết ra ngoài.
Sắc mặt Triệu Tần Lâm lập tức khó coi, vội vàng lắc đầu: " Du, tôi hiểu ý gì."
Giả vờ hiểu?
Vừa rồi ông ta đối với Lý Hi Vi sờ mó gì đó, giải thích thế nào đây?
"Tiểu Nhạc, em gọi đạo diễn Vệ và Lý Hi Vi đến đây." Du Lăng Thần nâng mắt nhìn về phía Dư Tư Nhạc.
Dư Tư Nhạc như thư ký chạy vào trong studio, gọi hai người cãi nhau đến.
Vệ Hâm mặt đỏ bừng, đoán chừng bị Lý Hi Vi chọc tức, vừa vào lập tức mở miệng : "Tổng giám đốc Du, ngài xác định muốn dùng người mới là Lý Hi Vi này sao? đề tài kịch bản này mới mẻ, có thể sau khi khởi chiếu có hưởng ứng rất cao. Nhưng nếu chọn nữ chính tốt, nhất định giá trị của bộ phim này giảm xuống."
Lúc Vệ Hâm chuyện, cố ý nhấn mạnh hai chữ "người mới".
Lý Hi Vi vừa nghe xong rất bất mãn, "Tốt xấu gì tôi cũng lăn lộn trong giới giải trí ba năm, đạo diễn Vệ lại đánh giá thấp tôi như vậy."
Dư Tư Nhạc có chút quen nhìn bộ dạng này của Lý Hi Vi, thầm, tại trong giới phim truyền hình phải là người mới sao? bộ phim truyền hình cũng chưa từng ra mắt, dám đạo diễn như vậy, biết đầu óc suy nghĩ thế nào. Chưa từng nghe qua 'cười ba phần của miệng' sao?
"Còn ầm ĩ đủ chưa? Có muốn tôi gọi người đến quay phim rồi truyền lên mạng, cũng để cho nhiều người hiểu biết chút đường đường là đạo diễn lớn lại đấu võ mồm với minh tinh." Khi Du Lăng Thần chuyện, có loại khí thế rất đặc biệt, có thể uy hiếp tất cả người ở đây.
Vệ Hâm chợt thu lại hô hấp: "Thực xin lỗi, tổng giám đốc Du, tôi có ý này."
Du Lăng Thần chừa mặt mũi cho đạo diễn Vệ, ngược lại lúc nhìn đến Lý Hi Vi, sắc mặt mấy thiện cảm: "Triệu Tần Lâm, hủy bỏ hợp đồng với ta."
Chỉ câu ngắn ngủn, khiến nhiều người sinh ra cảm giác khác nhau.
Triệu Tần Lâm và Lý Hi Vi ngạc nhiên, Vệ Hâm vui sướng khi thấy người khác gặp họa, Dư Tư Nhạc.... ........ luôn là tâm điểm của ồn ào.
"Tổng giám đốc Du, vì sao vậy? Tôi có chỗ nào tốt chứ?" Lý Hi Vi lại ầm ĩ.
Triệu Tần Lâm nỡ nhìn người đẹp chịu ủy khuất, đến ôm eo của Lý Hi Vi: "Đừng buồn, lần này hợp tác thành công, còn có lần sau mà." xong, còn cố ý nhéo nhéo cổ ta.
Lý Hi Vi lộ ra hai hàng nước mắt, ánh mắt khẩn cầu nhìn Triệu Tần Lâm, hy vọng ông ta cầu xin giúp mình.
Last edited by a moderator: 25/3/15