1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh hai Boss, đừng nghịch lửa - Cửu Trọng Điện (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lhngan0401

      lhngan0401 Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      37
      À ... Hiểu rồi :yoyo12::yoyo12:
      rina93 thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 56

      Edit: Nguyên Nguyên


      Sau khi trở lại biệt thự, Dư Tư Nhạc nhớ trong túi sách mình có thư tình, do dự có nên lấy ra hay .... .......

      Du Lăng Thần xem tạp chí, thấy nắm chặt túi sách ngồi ghế sô pha, mở miệng hỏi: " cần ôn tập sao?"

      Mấy hôm trước sau khi tan học, ôm sách buông, hôm hay sao lại khác thường như vậy?

      "Khụ khụ.... ........."

      Dư Tư Nhạc ho khan tiếng, ngón tay từ từ kéo khóa túi sách, vừa kéo đường vừa liếc mắt nhìn bức thư bên trong vài lần.

      Ánh mắt Du Lăng Thần lạnh lẽo đáng sợ.

      bỗng nhiên đứng lên, kéo túi sách Dư Tư Nhạc qua rồi thò tay vào trong tìm kiếm, móc ra đống thư tình. Màu sắc rất rực rỡ, phía bức thư còn vẽ hình "mũi tên xuyên trái tim" hoặc là "tâm đầu ý hợp".

      "Đây là cái gì?" khẩu khí chất vấn.

      Dư Tư Nhạc sợ tới mức ngồi thẳng lưng, trả lời câu hỏi với thái độ đúng đắn: "thư tình."

      "Thư tình?" Du Lăng Thần lạnh lùng lặp lại hai chữ này, ánh mắt lạnh như băng, đến gần Dư Tư Nhạc, đứng trước mặt .

      Dư Tư Nhạc ngồi, còn Du Lăng Thần đứng.

      Bởi vì quá cao, nên Dư Tư Nhạc phải ngửa đầu đối mặt với Du Lăng Thần. Có lẽ chính vì chiều cao so le này, làm trong lòng Dư Tư Nhạc nảy sinh cảm giác áp lực, từ đôi mắt của hai.

      Trời ơi! vì sao chuyện này lại thành cục diện này rồi? Vốn còn tưởng rằng dựa vào những bức thư tình này, hóa trang thành sói đuôi dài, trêu chọc chế nhạo hai.

      Vì sao bỗng chốc lại thay đổi rồi?

      đột nhiên biến thành sói đuôi dài hạ gục tiểu bạch thỏ.

      "Tiểu Nhạc, lần trước họp phụ huynh giáo viên thế nào?" Du Lăng Thần lật qua lật lại bức thư tình, giọng lạnh lẽo vang lên.

      Dư Tư Nhạc lui về phía sau ghế sô pha, phải ở trong nhà? Lúc đó toàn trường đều biết chuyện Dung Húc tặng hoa hồng cho .

      " cho phép sớm." Dư Tư Nhạc trả lời bằng giọng lo lắng.

      Du Lăng Thần khí thế bức người, người có sức lực yếu đuối chỉ cần Du Lăng Thần liếc mắt cái, sợ tới mức lùi bước trước khi lâm trận rồi.

      cỗ sức lực đè nén xuất trong lòng, đột nhiên trong lúc đó bùng phát, Dư Tư Nhạc ngẩng đầu lên, lớn tiếng : " hai, đây phải là thư tình dành cho em, là của nữ sinh trong trường tặng cho ...Em chuyển giúp."

      Trời ơi.... Nhìn làm sao còn lớn tiếng với em.

      Dư Tư Nhạc hơi dương dương tự đắc.

      Lần này người hái hoa ngắt cỏ phải là .

      Du Lăng Thần sững sờ, ánh mắt càng thêm thâm trầm.

      "Là cho ?" Tròng mắt Du Lăng Thần chuyển động, sắc mặt cũng chuyển biến tốt, tùy tay cầm lấy bức thư ném qua cho Dư Tư Nhạc rồi : "Đọc nghe chút."

      Cái gì? Dư Tư Nhạc khó tin trừng to hai mắt.

      Loại thư tình này cần phải chia sẻ chứ? Tự mình về phòng xem tốt hơn sao?

      Nhưng mà, cả như cha....

      Tất cả chi phí ăn mặc của Dư Tư Nhạc, đều do Du Lăng Thần chi. cách khác, tại Du Lăng Thần là người giám hộ của Dư Tư Nhạc.

      Dư Tư Nhạc dùng phương châm nhất nhất nghe lời.

      "Xin chào, Du thiếu. Em là bạn học lớp cấp ba, Tần Cầm, có lẽ chưa từng gặp em, nhưng em vẫn thường yên lặng quan sát . Lần trước lúc đến trường họp phụ huynh cho em , lần đầu tiên em nhìn thấy , em phát ....Em thích sâu đậm. Phần thích này làm em thể kiềm chế được, mỗi ngày mỗi đêm em đều nghĩ đến . là tâm của em, là gan của em, là ba phần tư cuộc đời em..." Sau khi Dư Tư Nhạc đọc liên tiếp những lời buồn nôn xong, toàn thân đều nổi da gà.

      A! Trẻ em bây giờ đều thích sớm sao? Còn là ba phần tư cuộc đời nữa, ta mới bao nhiêu tuổi chứ? Cuộc đời còn chưa đến phần tư đâu.

      "Tiếp tục đọc..." Du Lăng Thần cầm lấy bức thư ném qua cho Dư Tư Nhạc.

      Dư Tư Nhạc kinh hồn bạt vía xé bức thư ra, lại bắt đầu nhận được vòng khảo nghiệm tâm lý: "Du thiếu, em ...."

      Mở đầu bức thư này, câu thông báo nóng hổi.

      Lúc đọc những lời này, trong lòng Dư Tư Nhạc cảm thấy rất kỳ quái. luôn an ủi bản thân mình, coi như đây là đọc tập làm văn, nhìn ra ý nghĩa của ba chữ này.

      Ánh mắt Du Lăng Thần sâu thẳm khó dò, dường như nghĩ đến cái gì, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhạt. Nhìn chăm chú vào ánh mắt Dư Tư Nhạc, dần dần trở nên ôn hòa.

      "Ánh mắt em luôn dõi theo , lời của em lặp lại bờ môi, nên giới thiệu thế nào mới đủ ràng. Bóng dáng của cắm rễ trong lòng em, đếm được có bao nhiêu đêm, em muốn vào giấc mộng..."

      Trời ơi! Bức thư tình này hoàn toàn là từ ngữ nghệ thuật.

      Lúc Dư Tư Nhạc đọc xong bức thư miệng khát khô, Du Lăng Thần còn săn sóc rót cho ly nước, đẻ uống xong rồi tiếp tục đọc....

      Những từ ngữ trong thư tình đều chua như giấm, hôm nay xem như Dư Tư Nhạc học được chuỗi kiến thức. Có lẽ bảo ăn giỏ táo chua, cũng chua bằng bức thư tình này.

      Thẳng đến sau khi đọc xong bức thư cuối cùng, rốt cuộc Dư Tư Nhạc thở phào nhõm. Cái gì gọi là "tự gây nghiệt, thể sống?" Những lời này chính là hình dung bây giờ! Sau này có đọc thư tình cho người khác nữa, nhất định là tinh thần được bình thường rồi.

      " hai..." Dư Tư Nhạc ra vẻ tội nghiệp gọi tiếng, cổ họng khàn khàn.

      Du Lăng Thần ngồi bên nhìn : "Sau này còn có gan làm loại chuyện này nữa ?"

      " dám nữa." Lần giáo huấn này còn chưa đủ thảm sao?

      "Ném ra ngoài hết ." Du Lăng Thần từ ghế sô pha đứng lên, ngẩng đầu xoa xoa đầu Dư Tư Nhạc: "Khả năng Tiểu Nhạc đọc chậm, còn phải nâng cao thêm. Sau này gặp loại chuyện này, biết nên làm thế nào rồi chứ?"

      " biết." vội vàng ném đống thư tình , để hai phát .

      Du Lăng Thần hài lòng gật đầu: "Ở trường lo an phận học tập, sau này hãy đương, bây giờ em còn , việc này cần gấp."

      Ánh mắt Du Lăng Thần khó dò, còn mang theo tia tính kế.

      Dư Tư Nhạc cũng cảm thấy tuổi mình còn , tâm lý của là người trưởng thành. Nhưng mà... Đối với đám học sinh choai choai kia, quả có nhiều hứng thú. Tìm đàn ông, phải tìm người thành thục giống hai hoặc Trịnh mới được.

      "Trong trường còn có người gửi thư tình cho em ?" có người dám đưa thư tình cho Du Lăng Thần, như vậy nhất định có người viết thư tình cho Dư Tư Nhạc.
      Phong Vũ Yên, Phiên Nhiên, Jin29211 others thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Quà lì xì đầu năm, chúc mọi người năm mới vui vẻ, hạnh phúc ^^

      Chương 57.1

      Edit: Nguyên Nguyên


      Đầu tiên Dư Tư Nhạc ấp úng hồi, nhưng trước cái nhìn chăm chú của Du Lăng Thần, cuối cùng cũng mở miệng trả lời: "Có, nhưng mà trước đây thôi."

      Nắm bắt hai chữ quan trọng "trước kia."

      Bàn tay Du Lăng Thần khoát lên vai , ôm lấy ngồi xuống, khoảng cách giữa hai người rất gần, gần đến mức dường như có thể nghe thấy tiếng tim đập của nhau.

      " tại sao?"

      Dư Tư Nhạc quay đầu nhìn Du Lăng Thần, do dự : "bởi vì Dung Húc."

      Chỉ mấy chỉ đơn giản này, dường như tiết lộ ra nguyên nhân.

      Chuyện Dung Húc theo đuổi Dư Tư Nhạc, tất cả học sinh của trường đều biết, các giáo viên nhìn thấy bọn họ có làm ra những hành động vượt quá giới hạn, cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Dung Húc ở trường học có danh tiếng rất lớn, rất có uy tín, thậm chí có thể bá vương trong trường học.

      Lúc đầu có vài nam sinh tin cậu ta tay che trời, nhất định phải suy nghĩ lại, lén lút viết thư tình cho Dư Tư Nhạc. Sau này bị Dung Húc biết được, bị cậu ta đánh cho trận. Dung Húc làm giọng phách lối, trong trường học "Dư Tư Nhạc là bạn của cậu ta, ai dám mơ tưởng đến người của cậu ta, chính là muốn ăn đòn."

      Vì vậy, rốt cuộc ai dám có ý nghĩ đến Dư Tư Nhạc.

      Lúc đó Dư Tư Nhạc nghe các đồng học bàn luận chuyện này, cũng có phản ứng gì nhiều. nghĩ, có Dung Húc làm lá chắn cũng tệ. Ít nhất nam sinh luôn viết thư tình để trong hộc bàn của , hoặc là mỗi buổi sáng luôn mua bữa sáng đem đến phòng học cho , người luôn gọi ăn sáng.

      Dư Tư Nhạc đem đầu đuôi mọi chuyện cho Du Lăng Thần nghe: " chính là cái dạng này."

      Sắc mặt Du Lăng Thần tương đối trầm, ánh mắt trầm nhưng trong chớp mắt biến mất thấy. vỗ vỗ đầu vai Dư Tư Nhạc: "Sắp đến ngày nghỉ, Dung Húc dám đến biệt thự tìm em. Đừng xem thường người nhà họ Vinh, bọn họ luôn thích đứng sau lưng người khác. Dung Húc là cháu nội của Vinh Diệu Huy, cũng phải là người lương thiện, có thể tránh mặt được, cố gắng tránh ."

      " biết, hai." Dư Tư Nhạc thông minh bằng Du Lăng Thần, nhưng xem ra là người cũng có mắt.

      Nhớ lần đầu gặp Dung Húc, nhìn vào ánh mắt của cậu ta, giống như nhìn người, ngược lại giống như tên ăn chơi. Dư Tư Nhạc cho rằng Dung Húc thích chỉ vì muốn nhìn gương mặt này của , sau này phát việc phải như vậy.

      Rốt cuộc Dư Tư Nhạc cũng đoán ra Dung Húc nghĩ gì.

      ............................

      Thi liên tục ba ngày, xế chiều mỗi ngày Du Lăng Thần đều bỏ công việc, đến trước cổng trường đón Dư Tư Nhạc.

      Dư Tư Nhạc bảo Tiểu Vương có thể đến đón, nhưng mà hai lại đúng lúc rảnh.

      Kỳ nghỉ hè đến..............

      Sau khi cả trường trải qua cuộc thi cuối kỳ, học sinh các lớp ngồi trong phòng học nghe giáo viên chủ nhiệm cho bài tập nghỉ hè, học kỳ này chính thức qua.

      Tất cả học sinh hoan hô rời ......

      Tuy rằng vẻ mặt Dư Tư Nhạc có biểu gì, nhưng trong lòng rất vui vẻ. học kỳ dài đến bốn tháng, mọi người đều cảm thấy mệt mỏi, Dư Tư Nhạc cũng ngoại lệ.

      Vừa bước ra khỏi cửa lớp, Dư Tư Nhạc nhìn thấy bóng người quen thuộc, Dư Tư Nhạc vội đến vui vẻ gọi tiếng: " hai."

      Nhìn nở nụ cười rực rỡ, khóe miệng Du Lăng Thần cũng nhếch lên độ cong : "khi nào phát thành tích?"

      " tuần sau, đến lúc đó có thể lên mạng xem điểm." Dư Tư Nhạc kích động ngồi vào trong xe.

      Túi xách bị ném qua bên, thấy trong xe có để gói khoai tây chiên, xé gói khoai tây ra rồi cho vào miệng.

      " hai, nếu tên em đứng trong top mười người, đưa em du lịch sao?" Kiếp trước Dư Tư Nhạc chưa từng du lịch nhưng mà......lần này có ý nghĩa khác.

      chỉ có người thân duy nhất cùng với , hơn nữa đây là phần thưởng cho cuộc thi.

      Đây là chuyện chưa từng có, Dư Tư Nhạc quý trọng cơ hội này.

      Du Lăng Thần nhìn bộ dạng dè dặt cẩn trọng của , nhịn được vuốt ve đầu : "La sao hai có thể lừa em?"

      đúng ra, Du Lăng Thần là người quyết định của tập đoàn Du thị, làm sao có thể lừa gạt tiểu nương?

      Dư Tư Nhạc an tâm.

      ..........................

      Kì nghỉ hè trôi qua rất thoải mái, chỉ trong tuần ngắn ngủi, Dư Tư Nhạc làm xong tất cả bài tập mà giáo viên giao.

      Tất cả gánh nặng như được gỡ xuống, mỗi ngày chỉ phụ trách chơi đùa, lúc này trông Dư Tư Nhạc rất vui vẻ, đây chính là thời kỳ vô tư của tuổi mười bảy mười tám.

      Nửa đêm, Dư Tư Nhạc từ trong giấc mộng tỉnh lại nhà vệ sinh. Cảm thấy miệng hơi khô, dự định xuống lầu uống ly nước. Mới vừa ngang cửa phòng trai, nhìn thấy trong thư phòng cách đó xa còn có ánh đè.

      Ánh sáng mờ, ánh mắt Dư Tư Nhạc mờ mịt, xoa xoa hai mắt rồi về phía đố.

      nhàng mở cửa ra chút.

      Du Lăng Thần mở đèn, cả căn phòng đều tối đen, chỉ có ánh sáng của màn hình máy tính.

      ngồi ghế, ngón tay liên tục gõ bàn phím.

      Dư Tư Nhạc nhìn màn kia đến thất thần, tay mở cửa phòng ngừng lại chút. Chẳng trách mấy ngày nay quần mắt Du Lăng Thần đều thâm đen, ra mỗi đêm đều tăng ca công việc.

      Nguyên nhân làm như vậy là chỉ có .

      Ánh mắt Dư Tư Nhạc hơi chua xót, cảm động, chậm rãi mở cửa ra, tìm công tắc đèn bật cái: " hai, ánh sáng mờ mịt tốt cho mắt."

      ngờ rằng Dư Tư Nhạc xuất ở đây, tầm mắt Du Lăng Thần từ màn hình máy tính chuyển sang mặt : "Hơn nửa đêm ngủ còn làm cái gì?"

      "Những lời này, hẳn là em nên hỏi đó hai." Dư Tư Nhạc từ cửa vào.

      bàn làm việc chất chồng văn kiện, số lượng kinh người.

      Dư Tư Nhạc nhìn chữ viết dầy đặc, cỗ xấu hổ xuất phát từ nội tâm. Nếu du lịch, hai cân liều mạng xử lý công việc như vậy.

      " hai, đêm nay đừng xem văn kiện nữa, ngủ , đột nhiên em muốn du lịch nữa rồi." Trong lòng Dư Tư Nhạc rất kích động, thốt ra những lời này.

      Du Lăng Thần đầu tiên sửng sốt chút, ánh mắt dần dần trở nên phức tạp. Quan trọng nhất trong ánh mắt lộ ra tia kinh ngạc, sau đó là ý cười, dường như rất vui mừng, cuối cùng lại nghiêm mặt : " mê gì đó? Đây là những văn kiện ngày mai cần dùng, có liên quan gì đến chuyện em du lịch. Cò nữa, vé du lịch phân phó cho thư ký chuẩn bị rồi."

      Cái gì? Dư Tư Nhạc chú ý đến câu sau cùng kia: "Thành tích ngày mai mới có."

      Nhanh như vậy chuẩn bị vé rồi, ngộ nhỡ Dư Tư Nhạc đạt được cầu sao?

      " hai tin em." Du Lăng Thần cho ánh mắt cổ vũ.

      Dư Tư Nhạc biết nên trả lời thế nào.

      Lần đầu tiên cảm giác được người nhà coi trọng, là chuyện làm người ta rất vui vẻ, nhưng làm cho người ta sinh ra áp lực rất lớn.

      "Tiểu Nhạc, em ngủ trước , phải xử lý xong phần văn kiện này."

      Dư Tư Nhạc chịu , ngồi vào ghế trước bàn học: "Vậy em chờ hai, hai ngủ em cũng ngủ được."

      Du Lăng Thần gì, lại tiếp tục cúi đầu gõ gõ bàn phím.

      Khoảng hai mươi phút sau, hai người mới từ trong thư phòng ra.

      Hai mắt Dư Tư Nhạc đều mở lên rồi.

      Nhưng nhìn Du Lăng Thần, tuy rằng thần sắc mệt mỏi, nhưng hai mắt rất trong sáng.
      Phong Vũ Yên, Phiên Nhiên, Jin2929 others thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 57.2

      Sáng ngày thứ hai, Dư Tư Nhạc mở mắt ra, nhanh chóng ngồi dậy, lục laptop, mở máy lên.

      Vào trang web của trường, dùng tài khoản học sinh đăng nhập vào xem thành tích.

      Thứ tự mỗi lớp học được xếp trang web.

      Dư Tư Nhạc bắt đầu từ tên đầu tiên tìm xuống, đến số thứ tự thứ chín, vẫn thấy tên mình. có chút nản lòng, nhìn thấy tên xếp ở vị trí thứ mười là 'Dư Tư Nhạc'. Sợ mình nhìn sai số thứ tự, Dư Tư Nhạc phản phản phục phục kiểm tra bảng xếp hạng mấy lần, mới xác định được đạt được cầu mà hai đưa ra.

      Vừa đúng vị trí thứ mười, hơn kém.

      Dư Tư Nhạc ôm laptop chạy ra khỏi phòng ngủ, muốn đem tin tốt này cho trai biết.

      Đến trước cửa phòng Du Lăng Thần, vui vẻ muốn xỉu, ngay cả lễ phép cơ bản nhất cũng quên mất, nắm lấy tay cầm cửa vội vàng mở ra.

      Du Lăng Thần thay đồ, vừa cởi áo chuẩn bị đổi áo sơ mi khác. Nghe thấy thanh mở cửa quay đầu lại nhìn.

      Ánh mắt nhìn người Dư Tư Nhạc.

      Hai má Dư Tư Nhạc hơi đỏ, vội vàng quay mặt sang chỗ khác.

      Trong đầu lên hình ảnh trai cởi trần. Du Lăng Thần rất cường tráng, bình thường mặc tây trang vào, nhìn cũng . Vừa rồi trong chớp mắt chỉ có thời gian ngắn ngủi, nhưng đầu óc Dư Tư Nhạc phát họa từng đường cong người trai.

      "Cũng phải chưa từng nhìn qua, có cái gì phải né tránh." Du Lăng Thần sợ hãi đưa lưng về phía , mở tủ quần áo ra tìm kiếm quần áo.

      Lúc này Dư Tư Nhạc mới phản ứng kịp.... ...... ....

      Lần trước ở bãi cát thấy qua cơ thể trần trụi của trai, lúc này còn có gì đáng xấu hổ?

      Đem màn này làm thành lúc trai mặc áo tắm được sao?

      lại quay qua, trong tay còn ôm laptop: " hai, em muốn cho biết, có thành tích rồi."

      "Tên thứ bao nhiêu?" Du Lăng Thần vừa hỏi, vừa mặc quần áo vào.

      "Vừa đúng vị trí thứ mười."

      Du Lăng Thần cài từng cúc áo, sau khi nghe xong, mặt lộ ra tia ngạc nhiên, cũng cao hứng quá mức, biểu này ngược lại cảm thấy.... ...... ......bất quá thành tích này cũng rất bình thường.

      "Vé du lịch là ngày mai, em chuẩn bị chút , chúng ta du lịch ở thành phố S." Sau khi Du Lăng Thần xong câu có vào nhà vệ sinh.

      Có lẽ phải chải tóc, sửa sang lại quần áo chút.

      du lịch nên tham gia vào đoàn cho tiện lợi. Bởi vì về điểm này, hướng dẫn viên du lịch hiểu biết hơn so với người khác. Có thể để cho người ta giải thích cụ thể. Hơn nữa, du lịch cùng đoàn, có nhiều người vui hơn chút. Dọc theo đường , bạn chỉ cần vui chơi, những chuyện khác đoàn du lịch làm cho bạn.

      Du Lăng Thần chỉnh quần áo chỉnh tề, sau khi chải tóc xong xuống lầu.

      Ăn xong điểm tâm do chính tay Dư Tư Nhạc, cầm theo túi công văn đến công ty.

      ... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...

      Trong phòng làm việc ở tầng cao nhất của tập đoàn Du thị.

      "Thư ký Tôn, mấy ngày tới đây làm phiền rồi. bàn này có văn kiện tôi xem xong, có chuyện gì quan trọng gọi điện thoại cho tôi." Du Lăng Thần vừa đến công ty lúc bắt đầu bàn giao công việc với thư ký Tôn.

      Trong khoảng thời gian này có ở công ty, cần thư ký Tôn giúp đỡ nhiều trong việc quản lý công việc của công ty.

      Thư ký Tôn ngạc nhiên nhìn đống văn kiện lớn bàn làm việc, trong mắt lên tia bội phục. Đống văn kiện này phải ít nhất tuần mới xem xong, mà ông chủ chỉ mất thời gian khoảng ba bốn ngày ngắn ngủi xử lý xong tất cả, hổ là người cuồng công việc nhất của tập đoàn Du thị.

      "Ông chủ yên tâm, tôi nhất định cố gắng đốc thúc những nhân viên khác." Thư ký Tôn bắt đầu tò mò người hẹn hò với ông chủ, là vị thiên kim tiểu thư nào.... ...... ...... ......

      Người nào lại có được sức quyến rũ lớn như vậy, có thể khiến Du Lăng Thần làm những hành động này.

      "Được rồi, ra ngoài ." Mấy ngày rồi chưa có giấc ngủ ngon, Du Lăng Thần đều dùng sức chống đỡ.

      Lại mở phần văn kiện ra tiếp tục xem.... ...... .........

      ... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ......

      Nghe trai hành trình lần này có năm ngày, tuy rằng thời gian ngắn, nhưng mà Du Lăng Thần liều mạng sắp xếp.

      Mỗi khi nghĩ đến điều này, Dư Tư Nhạc càng thêm quý trọng cơ hội khó có được này.

      Bỏ vài bộ quần áo đơn giản vào túi du lịch, lại bỏ thêm vài túi đồ ăn vặt, còn có ít đồ dùng. Ngoài ra Dư Tư Nhạc còn tìm máy ảnh và ống nhòm, định đóng gói tất cả mang theo.

      Sau khi thu dọn tất cả, Dư Tư Nhạc mồ hôi đầm đìa.

      Còn hành lý của Du Lăng Thần là buổi tối sau khi trở về mới thu dọn. mang đồ dùng cũng giống như Dư Tư Nhạc, ngoại trừ đồ ăn vặt ra, còn có thêm dao cạo râu.

      Tám giờ sáng, hai người đến chỗ của đoàn du lịch, tụ họp cùng mọi người. Ngoại trừ em của Dư Tư Nhạc, còn có hơn hai mươi du khách khác. Đoàn người cầm vé dựa theo số thứ tự mà xếp hàng chờ xuất phát.

      Dư Tư Nhạc nhìn 2 vé này, mã số rất hợp, theo thứ tự là 13 và 14.

      1314, có nghĩa là đời kiếp.... ...... ...... ...... ......

      biết bọn họ là vận cứt chó, hay là thế nào......

      Dù sao nhìn số thứ tự này, Dư Tư Nhạc cảm thấy rất kỳ lạ! Trong đầu nhanh chóng nghĩ đến câu "cùng em đời kiếp"
      " đời kiếp chỉ có hai người"

      Thành phố S cách thành phố C gần cũng gần, xa cũng xa.

      Nhưng mà ngồi xe khoảng sáu giờ.

      Sau khi nhiều người xuống xe đều thở phào nhõm.

      Hướng dẫn viên du lịch đoán được cảnh tượng này thân mật , bọn họ sắp xếp chỗ nghỉ ở khách sạn, sau khi đến đó, mọi người có thể ngủ giấc thoải mái. Đợi ngày mai, là có thể du lịch hưởng thụ rồi.

      Lần đầu tiên Dư Tư Nhạc đến thành phố S, nên tò mò nhìn xem cảnh vật xung quanh.

      Đoàn du lịch này phí tiền, nhưng mà ngược lại, chỗ nghỉ ngơi và thái độ phục vụ đều tốt.

      Số phòng là do hướng dẫn viên du lịch sắp xếp, lúc đến phiên Dư Tư Nhạc và Du Lăng Thần, hướng dẫn viên đưa họ đến phòng số 520, vừa nhìn thấy số phòng, Dư Tư Nhạc lại có cảm giác xúc động đến choáng váng. Trời ơi! Thế này là thế nào, 1314 thôi , bây giờ còn đến 520! Đây phải là 1314520 sao?

      "Hai người ở căn phòng này, còn hơn hai mươi du khách khác chờ tôi, tôi thể nhiều với hai người, đêm nay hai người hãy nghỉ ngơi tốt." Trước khi , hướng dẫn viên còn cố ý trêu ghẹo .

      Dư Tư Nhạc ngây ngẩn cả người.... ...... ......

      Cái gì? Hai người phòng?

      Hướng dẫn viên du lịch có lầm chứ? Dư Tư Nhạc muốn đuổi theo ra cửa, nhưng mà khi ra ngoài, hướng dẫn viên du lịch biến mất thấy nữa.

      Du Lăng Thần rất lạnh nhạt, giữ chặt tay Dư Tư Nhạc, kéo vào phòng, hoảng hốt rối loạn đóng cửa phòng lại.

      "Có thể kinh phí của bọn họ xảy ra vấn đến, nên mới sắp xếp như vậy." Du Lăng Thần đem hai túi lịch để lên ghế sô pha.

      Khóe miệng Dư Tư Nhạc giật giật, vào phòng quan sát bài trí trong phòng.

      phòng ngủ, phòng khách và phòng vệ sinh.... ...... ......

      Chỉ có phòng, đêm nay ngủ thế nào?

      Mùa hè còn chưa đến, ngồi xe ngày, cả người đều thấy mệt mỏi. Du Lăng Thần kéo caravat cổ xuống, ngồi ghế sô pha: "Chút nữa ngủ sô pha, Tiểu Nhạc em ngủ giường ."

      Chỉ có thể như vậy rồi.

      Còn hai người ngủ chung với nhau .

      Trước tiên lời của con người ta đáng sợ thế nào, chỉ là giữa nam và nữ thụ thụ bất thân. Ngay cả Dư Tư Nhạc và Du Lăng Thần là em ruột mà cũng tránh khỏi nghi ngờ.

      Ánh mắt Dư Tư Nhạc nhìn về phía đầu ghế sô pha, ghế sô pha dài đến 1,5 mét, hai người có thể người nhưng người đàn ông trưởng thành mà ngủ đó rất khó khăn.

      Nhưng mà có cách nào khác, chỉ có thể thông cảm qua đêm.

      "Tiểu Nhạc, em tắm trước hay là trước?" Du Lăng Thần hỏi.

      " hai, trước ." Dư Tư Nhạc buồn bực lấy gói đồ ăn vặt trong túi du lịch xé ra ăn.

      thích lúc ngồi xe ăn cái gì, vì vậy sau khi xuống xe mới cảm giác được bụng đói.

      Cách ở nhà vệ sinh cũng tốt, tiếng nước chảy rào rào, Dư Tư Nhạc nghe rất ràng.

      Trời ơi! Từ đáy lòng sinh ra cảm giác kỳ quái.

      Vì sao cảm thấy ...... Lúc này trai giống như mọi thanh niên khác đến thuê phòng vậy?

      Cũng như hỏi: "Em tắm trước, hay là tắm trước? Nếu cùng nhau tắm."

      Dư Tư Nhạc bị suy nghĩ kỳ quái này làm cho sợ tới mức rùng mình cái, lắc đầu xua đuổi suy nghĩ đáng tin này.

      Du Lăng Thần tắm rất nhanh, hơn mười phút xong. Lúc ra, dưới thân quấn cái khăn tắm lớn, phía cởi trần. Rất nhiều bọt nước còn đọng lại chưa được lau khô, ánh sáng lập lòe chiếu lên người , làm tăng thêm phần mê hoặc.

      Mỗi lần nhìn trai như thế này, Dư Tư Nhạc nhịn được muốn nhìn vài lần, thế này làm cho nhiều thét chói tai!

      "Tiểu Nhạc, em ." Du Lăng Thần dùng khăn bông lau khô tóc, ý bảo có thể tắm.

      Có lẽ phát ánh mắt của mình căng thẳng, Dư Tư Nhạc đỏ mặt cúi đầu, "dạ" tiếng, chạy thẳng vào phòng vệ sinh.

      Phòng vệ sinh rộng khoảng mười mét vuông, có bồn tắm lớn, chỉ có vòi tắm hoa sen.

      Dư Tư Nhạc đứng dưới vòi hoa sen, tùy ý để dòng nước chảy người mình.

      Cửa phòng tắm là cửa kính mờ, hơi mờ....Nhìn xuyên qua ngọn đèn chiếu vào, có thể nhìn thấy người bên trong, mơ mơ hồ hồ nhìn .

      Lúc này ở bên trong đổi lại là , như vậy chẳng phải hai cũng có thể thấy?

      Dư Tư Nhạc đỏ mặt lên, trời ơi, căn phòng này cố tình sắp xếp như vậy! phải mỗi người phòng thôi , ngay cả phòng tắm cũng thiết kế ái muội như vậy. Là cố ý thiết kế loại cửa kính mờ, tiện lợi cho du khách sao? Vội vàng tắm xong quấn khăn tắm vào, bao lấy cả người, mở cửa phòng tắm ra ngoài.

      Khi ra ngoài, Dư Tư Nhạc cố ý bước chân, muốn nhìn xem trai làm gì.

      ti vi truyền đến thanh lớn, Du Lăng Thần ngồi ghế sô pha nhìn vào màn hình ti vi, là tin tức buổi chiều.

      Ánh mắt Du Lăng Thần từ từ chuyển qua: "Tắm xong rồi sao? Thay quần áo ngủ, nghe co hướng dẫn viên du lịch giới thiệu, ngày mai du lịch đến cảnh sơn cốc. Đến lúc đó, thời gian nhất định ít, phải dưỡng thần ."

      Lúc Dư Tư Nhạc đến thành phố S nghe hướng dẫn viên du lịch giới thiệu, nghe sơn cốc là trong những thắng cảnh du lịch nổi tiếng của thành phố S, rất thích hợp cho du lịch mùa hè, rất mát mẻ. Rất nhiều người lựa chọn mùa hè nóng bức đến đây vui chơi trận.

      "Dạ, biết."

      Đêm nay trùng hợp đủ ái muội, làm hại mặt Dư Tư Nhạc đỏ bừng lâu vẫn chưa hết.

      Vốn chủ nhân trước đây của cơ thể này, có suy nghĩ phù hợp với trai của mình. Ông trời cố tình trêu đùa , đầu tiên là "1314520", tại là cửa kính ái muội thú vị này!

      Rất quái dị rồi! Bị hai hiểu lầm làm sa? còn mặt mũi nào nữa

      Bước nhanh đến cửa phòng ngủ, Dư Tư Nhạc e sợ trai hiểu lầm cái gì, chợt mở cửa rồi nhanh chóng vào, giống như phía sau có thú dữ đuổi theo.

      Lúc nhìn thấy sau lưng......

      Khóe miệng Du Lăng Thần nhếch lên nụ cười yếu ớt, vuốt cằm nhìn cửa đóng lại. Hôm nay biểu của Tiểu Nhạc vượt xa suy nghĩ của mình, rất thú vị.....

      Đặc biệt sau khi nhìn thấy số phòng, thể tin vào mắt, trừng to như hai hạt châu muốn rớt xuống đất.

      Vỗ vỗ ghế sô pha quá thoải mái, Du Lăng Thần nằm lên ghế, hai chân nhàng đặt bên ngoài, tư thế này cũng quá thoải mái, chân cũng duỗi thẳng. Ngủ đêm như vậy, sáng mai sau khi thức dậy, nhất định eo mỏi lưng đau.

      Nhưng mà....Du Lăng Thần muốn, chính là kết quả này.

      Đừng nhìn Dư Tư Nhạc ngẫu nhiên có chút thông minh, nhưng mà đa số mê mẩn. Rất nhiều manh mối bày ra trước mắt, cũng đều là xem . Hoặc là rất tin tưởng người trai Du Lăng Thần này, trong tiềm thức luôn cho rằng trai này làm hại , lại càng làm ra chuyện phá hư tình cảm của hai người. Vì vậy lúc ở chung với Du Lăng Thần, hao tổn tâm trí suy nghĩ phức tạp, tất cả đều xuất phát từ lòng thuần khiết nhất.

      Cũng như Tiểu Nhạc mới làm Du Lăng Thần mê muội.
      Phong Vũ Yên, Trâu, honglak9 others thích bài này.

    5. lhngan0401

      lhngan0401 Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      37
      cố ý đâu đó quanh đây ...phải ? Phải ?
      honglakWinter thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :