1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh hai Boss, đừng nghịch lửa - Cửu Trọng Điện (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 54: Chọn hồng mềm mà bóp

      cánh tay Du Lăng Thần bị giãn nên tự lái xe được. gọi điện thoại bảo Tiểu Vương tới lái xe đưa hai người về biệt thự.

      Bầu khí trong xe nặng nề, có bất cứ ai mở miệng chuyện.

      Nhìn sinh mệnh sống biến mất từ bên cạnh mình, cảm giác nặng nề đó vẫn luôn đè lên trái tim Dư Tư Nhạc. Đặc biệt là ánh mắt Khâu Mẫn trước khi chết luôn trở trở lại trong đầu Dư Tư Nhạc, rất có cảm giác đúng là hồn bất tán.

      Vừa vào nhà, Dư Tư Nhạc liền ôm chặt gối, ngồi ghế sô pha.

      lượng TV mở tối đa, tựa như muốn dùng thanh ồn ào huyên náo để xua tâm trạng bất an trong lòng cùng với bóng dáng Khâu Mẫn xuất liên tiếp trong óc .

      Vẻ mặt Du Lăng Thần bình tĩnh khác gì bình thường, tới tủ lạnh, lấy ly sữa twoi, hâm nóng xong đưa cho Dư Tư Nhạc.

      Uống ly sữa tươi trước khi ngủ có thể giúp ngủ ngon rất hiệu quả.

      "Cám ơn hai." Dư Tư Nhạc bưng ly lên từ từ uống, môi dính chút chất lỏng màu trắng.

      " ngủ sớm , đừng quá để ý tới chuyện này."

      "...Em biết."

      Biết là chuyện, có thể làm được hay lại là chuyện khác. Dư Tư Nhạc hề buồn ngủ chút nào. Trái tim trải qua hoảng sợ dữ dội cho tới bây giờ vẫn có cách nào trở lại bình tĩnh.

      Dư Tư Nhạc lòng khâm phục bình tĩnh của hai...

      Nếu cũng có thể dễ dàng quên chuyện của Khâu Mẫn tốt rồi.

      Vừa nhắm mắt lại, toàn là hình ảnh trước khi Khâu Mẫn chết. Mỗi khi nghĩ tới màn kia, trong lòng Dư Tư Nhạc đều từ từ trầm xuống. ràng cảnh cáo mình phải nhanh quên , nhưng hình ảnh trong đầu lại càng ngày càng ràng.

      Du Lăng Thần lẳng lặng theo bên cạnh Dư Tư Nhạc. Kim đồng hồ từ từ chỉ tới mười hai giờ đêm, Dư Tư Nhạc có ý trở về phòng ngủ chút nào.

      Hình ảnh màn hình TV đổi rồi lại đổi, lại phát quảng cáo lần nữa.

      Du Lăng Thần cầm điều khiển từ xa, nhấn nút tắt, màn hình lóe lên rồi đen thui rất nhanh.

      Vỗ vỗ vai Dư Tư Nhạc, Du Lăng Thần : "Đừng ngủ ngồi, về phòng ngủ."

      Dư Tư Nhạc hồi lâu lên tiếng.

      "Lại nghe lời?" Du Lăng Thần lấy thái độ của hai nên có, nghiêm mặt mà nhìn .

      từ từ ngẩng đầu lên, đối mắt với Du Lăng Thần, ánh mắt rất mơ màng.

      Đúng, trong mắt Dư Tư Nhạc có đau lòng quá mức, cũng có quá nhiều sợ hãi mà lại là mơ màng. bây giờ khiến người ta có cảm giác vào ngõ cụt, biết rất cuối con ngõ có gì cả, lại cứ thể chạy ra khỏi đó.

      " hai, em ngủ được."

      Du Lăng Thần ôm vai , kéo lên từ ghế sô pha. "Có gì mà ngủ được?"

      Chuyện Du Lăng Thần phải trải qua vượt xa những thứ này. Khâu Mẫn chẳng qua chỉ là người qua đường trong cuộc đời . Bây giờ quả thực chiếm nhiều giá trị trong ký ức . Nhìn thiếu nữ vì chuyện này mà mặt ủ mày chau, Du Lăng Thần càng thêm chút thiện cảm với Khâu Mẫn.

      "Vừa nhắm mắt lại, trong đầu toàn là chuyện liên quan tới Khâu Mẫn." Trở trở lại, ngừng nghỉ....

      Du Lăng Thần dẫn vào phòng ngủ của , bắt buộc nằm lên giường, đắp kín chăn cho .

      Làm xong tất cả mọi chuyện, cất bước tới cửa. lúc định tắt đèn giúp , " hai, cứ để đèn ."

      Ngón ta Du Lăng Thần hơi khựng lại rồi buông xuống, "Em ngủ sớm chút."

      Mắt mở to, nhắm lại.

      Im lặng như vậy qua năm phút, ánh mắt Du Lăng Thần rất bất đắc dĩ. Lúc trước ở trường học Dư Tư Nhạc bộ ai ăn hiếp tôi tôi tàn nhẫn mà ăn hiếp lại. Bây giờ bởi vì Khâu Mẫu tự tử mà lại ồn ào tới mức ngủ yên?

      " ra em cần phải tự trách mình." Du Lăng Thần quay lại, nhìn từ cao xuống, "Nghe này, lời này chỉ lần. Bây giờ tâm trạng em suy sụp, có thể hiểu được. Nhưng vì cái chết của loại người như Khâu Mẫn mà tỏ ra vui, có đáng ? ta ở dưới kia thấy bộ dáng này của em, có lẽ còn cười nhạo em đấy."

      "Khâu Mẫn nghĩ như thế nào là chuyện của ta, quan trọng nhất là em cho rằng thế nào. Em có từng làm chuyện có lỗi với ta ?"

      Đáp án rất ràng -- .

      Cho dù nhắc lại chuyện cũ, truy cứu từ chuyện lôi hình khiêu dâm ra ánh sáng.... Đó cũng là tay Du Lăng Thần làm, có liên quan gì tới Dư Tư Nhạc? Từ đầu tới cuối đứng thái độ thờ ơ, có đích thân nhúng tay vào ? Đến lúc làm diễn viên, là Du Lăng Thần tìm tới, tiết lộ hình khiêu dâm cho giới truyền thông cũng là Du Lăng Thần dặn dò thư ký làm.

      Vì sao Khâu Mẫn dám tìm Dư Tư Nhạc gây rắc rối? Mà dám chĩa mũi nhọn về phía ?

      Là bởi vì người....Từ trước tới nay luôn lấn thiện sợ ác, ai cũng biết bóp hồng phải chọn quả mềm.

      Du Lăng Thần so sánh với Dư Tư Nhạc thể nghi ngờ rằng là quả hồng mềm kia.

      Lại im lặng lúc...

      Ý tứ dưới diễn đạt của Du Lăng Thần được che giấu rất kỹ.

      Nhưng Dư Tư Nhạc lại hiểu ngay lập tức.

      "Tiểu Nhạc, sinh ở nhà họ Du, nhất định phải loại trừ do dự thiếu quyết đoán, biết ? Lần này với tư cách là hai em, có thể tha thứ cho em. Dù sao tuổi em cũng còn . Nhưng lần sau...Nếu để thấy em như vậy nữa rất thất vọng về em." Có lẽ nhận ra mình quá nặng, khom người, khẽ xoa lên trán "Ngoan, ngủ , hai ở đây chờ em ngủ rồi mới ."

      ôm chặt lấy , ấp úng : " hai."

      Dư Tư Nhạc có rất nhiều lời muốn , nhưng lời vừa tới miệng, làm thế nào cũng bật ra được.

      Bị Du Lăng Thần ấn trở lại giường...

      Lần này cáu kỉnh nữa, ngoan ngoãn nhắm mắt lại ngủ.

      Du Lăng Thần cứ đứng bên cạnh giường như vậy, tiếng nào, nhìn khuôn mặt khi ngủ của Dư Tư Nhạc.

      Có lẽ ban ngày bị hoảng sợ quá độ, lại té từ tầng thượng xuống nên bao lâu sau ngủ say.

      Du Lăng Thần khe khẽ gọi tiếng "Tiểu Nhạc", ai đáp lại.

      Hô hấp của rất dài, ổn định, có chút dấu hiệu tỉnh lại nào.

      "Tiểu Nhạc?" Du Lăng Thần lại gọi.

      ngủ rất say, mắt điếc tai ngơ với tiếng động bên ngoài.

      Du Lăng Thần từ từ cúi người, cách thiếu nữ trong giấc mơ chỉ vài cm.

      Lẳng lặng quan sát khuôn mặt chút đề phòng khi ngủ của , vươn tay ra, đặt lên mặt , rất mềm rất non nớt, tựa như chỉ bấm mạnh là có thể bấm ra nước.

      ai biết...Khi nhìn thấy Dư Tư Nhạc bị Khâu Mẫn túm ra ngoài hàng rào bảo vệ bị sợ tới mức tứ chi lạnh như băng, suýt chút nữa bình tĩnh mà lấy làm kiêu ngạo cũng bị phá vỡ.

      Nếu trước kia Du Lăng Thần vẫn ôm bao nhiêu tình cảm với Dư Tư Nhạc..

      Vậy lần này quanh quẩn bên bờ sinh tử, ý thức được phần tình cảm sâu trong nội tâm kia là gì.

      kề sát vào mặt Dư Tư Nhạc, môi nhếch lên thành nụ cười nhạt, mang theo ý vị nhất định phải có được, ấn xuống nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước bên phải mặt .

      "Chúng ta còn nhiều thời gian, nên, chúng ta từ từ."

      Giọng ép tới rất thấp, tựa như sợ đánh thức thiên hạ trong giấc mộng, lại có chút cảm giác vành tai và tóc mai chạm vào nhau.
      Phong Vũ Yên, Jin292, Trâu10 others thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 55: Đặt vé tình nhân


      Sau khi nghĩ thông suốt về chuyện Khâu Mẫn, Dư Tư Nhạc đêm mơ, ngủ thẳng tới sáng.

      hai đúng, tất cả đều là Khâu Mẫn gieo gió gặt bão, thể truy cứu trách nhiệm của ai. Nếu Khâu Mẫn vì thù hận mà bám theo bọn họ buông, sao lại ầm ĩ tới mức này. Người nên chịu trách nhiệm lớn nhất hẳn phải là chính Khâu Mẫn.

      Sau khi thức dậy, Dư Tư Nhạc thay bộ quần áo, lại khôi phục lại bộ dáng thần thái sáng láng.

      Khi Du Lăng Thần xuống lầu, thấy bữa sáng bàn ăn khóe môi kiềm được mà nhếch lên. Đây mới là dáng vẻ Tiểu Nhạc nên có. Sao có thể bởi vì người liên quan gì mà phá hỏng tâm trạng của ?

      " hai, ăn sáng." Dư Tư Nhạc mang lên hai đôi đũa.

      Du Lăng Thần ngồi vào ghế đối diện, tinh tế quan sát vẻ mặt , thấy trong đồng tử còn mơ màng và những cảm xúc tốt khác, mới dần dần thu hồi ánh mắt, bắt đầu ăn sáng.

      ...

      Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt qua vài ngày.

      Chuyện Khâu Mẫn nhảy lầu bay đầy trời mạng. ít kênh cũng đưa tin về chuyện này. Tên Khâu Mẫn hoàn toàn truyền khắp mỗi ngóc ngách thành phố.

      Rất nhiều người dùng mạng đoán nguyên nhân cái chết của ta, tới cuối cùng cũng có kết quả mà chết.

      Lúc nghe thấy tin "Thiên kim tập đoàn Du thị dũng cảm cứu minh tinh nhảy lầu, lại suýt chút nữa bị liên lụy rơi lầu", đám người dùng mạng ào ào hỏi thăm thân thể Du tiểu thư thế nào. Thậm chí có người còn tìm ra ảnh của Dư Tư Nhạc, phong là nữ thần trong lòng.

      Mỗi khi nhìn thấy những thứ này, Dư Tư Nhạc vừa rầu rĩ vừa dở khóc dở cười.

      Tang của Khâu Mẫn là do người thân của ta lo liệu, nghe phần mộ đặt ở nghĩa trang núi Thanh Vân.

      Nghĩ rằng dù sao cũng quen nhau, Dư Tư Nhạc dặn Tiểu Vương mua bó hoa, đưa tới trước mộ ta.

      Mà Dư Tư Nhạc lại tự .

      Chuyện vui trôi qua, nên quên ...

      Về phần nguyện vọng trước khi chết của Khâu Mẫn, có lẽ vĩnh viễn có cách thực . Dư Tư Nhạc vì cái chết của ta mà cả đêm khó ngủ. Cảm xúc là nhất thời, tử vong lại là vĩnh viễn.

      ...

      Toàn tâm tập trung vào chuẩn bị chiến đấu với kỳ thi cuối kỳ, Dư Tư Nhạc đêm nào cũng chong đèn tới mười hai giờ. Ban ngày ôm sách tiếng học từ cũng cắn bút, vắt hết óc giải đề toán.

      Những chuyện này đều được Du Lăng Thần nhìn trong mắt...

      ngày, Du Lăng Thần vừa kết thúc cuộc họp về phòng làm việc gọi thư ký Tôn tới.

      "Đặt giúp tôi hai vé du lịch tình nhân, cố gắng đặt khoảng số 23, hành trình năm ngày." Hai tay Du Lăng Thần bắt ngang eo, cầu của cho thư ký Tôn.

      Lúc nghe ba chữ "Vé tình nhân", suýt chút nữa thư ký Tôn cho là mặt trời mọc từ đằng tây. liếc nhìn hoàng hôn, phải vừa hay ở đằng tây à? Nếu bỏ qua mặt trời chuyển động xuống có vài phần cảm giác sai lầm rằng vừa hửng sáng.

      "Ông chủ, cần đặt vé ngắm cảnh ở đâu?" Thư ký Tôn hổ là cấp dưới tự tay Du Lăng Thần tuyển, cùng lắm chỉ ngạc nhiên lúc liền khôi phục lại bình tĩnh, cố gắng hết khả năng hỏi cầu cụ thể của ông chủ.

      "Cố gắng đặt ở gần thành phố, phương diện phong cảnh... chọn giúp tôi, chỗ người trẻ tuổi thích ấy." Du Lăng Thần rất ít ra ngoài chơi, hợp đồng làm ăn buôn bán có phạm vi khắp thế giới nhưng lại có...

      Nhưng đó là công tác, ngoài xã giao gần như có thời gian dạo.

      Thư ký Tôn tò mò quan sát ông chủ vài lần. Chẳng lẽ Boss vừa ý người phụ nữ nào rồi à? Vô cùng cuồng công việc mà lại sẵn lòng gác lại chuyện công việc, chạy bồi ấy du lịch, lại còn cố ý đặt vé tình nhân, là đủ ân ái.

      "Ông chủ, tôi làm tốt." Thư ký Tôn rất ràng cái gì nên hỏi cái gì nên hỏi.

      là thư ký công việc của Du Lăng Thần, phải "Thư ký tư nhân bên người", ông chủ muốn hẹn hò với ai, xen vào. Bị bản tính thích nhiều chuyện của con thúc đẩy nên hơi ngạc nhiên mà thôi.

      Du Lăng Thần dọn dẹp tài liệu bàn làm việc, định hoàn thành công việc ngày mai trước thời gian, vậy mới có thể yên tâm bồi Tiểu Nhạc chơi.

      Về phần rốt cuộc Dư Tư Nhạc có thể thi được top 10 hay ...Du Lăng Thần có vẻ như cho tới bây giờ hề suy nghĩ qua.

      Bởi vì bất kể Dư Tư Nhạc có đạt tới tiêu chuẩn hay , Du Lăng Thần cũng quyết định đưa ra ngoài giải sầu.

      ...

      Kỳ thi cuối kỳ tới rất nhanh.

      Kỳ thi được chia làm ba ngày, mỗi ngày thi hai môn.

      Học sinh đứng trước kỳ thi cuối kỳ, vừa lo lắng yên tâm, sợ mình thi tốt, phụ lòng mong mỏi của người nhà; mặt khác lại vui vẻ sung sướng, vì kỳ thi cuối kỳ vừa xong chính là kỳ nghỉ hè khiến lòng người nhộn nhạo.

      Thi xong môn buổi chiều, Dư Tư Nhạc cất bước ra khỏi phòng thi.

      Vừa ra liền đụng phải hai học sinh nữ có dáng vẻ thanh thuần.

      "Bạn học Du, có thể phiền bạn chuyện được ?" Hai học sinh nữ xấu hổ đỏ mặt.

      Lần trước bị Tưởng Oánh Oánh lừa tham gia tiệc sinh nhật, làm hại Dư Tư Nhạc đối với thiếu nữ d.đ.l.q.đ tuổi trăng tròn* có hiểu biết khác biệt. Cho nên lúc đối mặt với hai học sinh nữ này trong lòng Dư Tư Nhạc tồn tại đề phòng.

      *Gốc là 二八年华 = nhị bát niên hoa, lấy ý từ bài thơ "Giang Hạ hành" của Lý Bạch. Trong bài thơ này có câu: Hồng trang nhị bát niên, ý chỉ thiếu nữ tuổi trăng tròn.

      "Chuyện gì?" Dư Tư Nhạc buột miệng .

      Học sinh nữ nhét phong thư trong lòng vào lòng Dư Tư Nhạc, "Bọn mình rất thích hai bạn, có thể trao thư tình tận tay ? Bọn mình rất biết ơn bạn."

      "Mình cũng vậy. Mình biết...Mình xứng với Du thiếu nhưng Du thiếu rất khốc, rất tuấn tú, chỉ nhìn hình của ấy mà trái tim của mình kiềm được mà cuồng loạn."

      "Cảm ơn nhé!" Sợ Dư Tư Nhạc từ chối, hai học sinh nữ tỏ bày tiếng lòng ngưỡng mộ xong vội vàng chạy mất dạng.

      hành lang có mấy học sinh nữ nhìn thấy cảnh này từng đám ào ào muốn thử. Lại có ba bốn học sinh nữ nhét thư tình vào lòng .

      Dư Tư Nhạc cúi đầu nhìn đống thư tình trong lòng, thầm than hai quả là sức quyến rũ vô biên...

      Em đưa thư tình đều đưa tới chỗ .

      Mới đầu, Dư Tư Nhạc định vứt những bức thư tình này , nhưng...Ý nghĩ chơi xấu xuất trong lòng, cũng đè xuống nữa. Càng ngày càng tò mò muốn biết... hai nhận những bức thư tình này có phản ứng thế nào.

      Tức giận? Hay là mặt chán ghét mà vứt vào thùng rác?

      Dư Tư Nhạc cất đống thư tình vào túi xách, bước chân vội vàng tiêu sái ra khỏi trường.

      Dư Tư Nhạc như thường ngày, chạy tới chỗ Tiểu Vương đậu xe thấy Du Lăng Thần nửa dựa vào chiếc xe màu đen.

      Du Lăng Thần thường tới phòng tập thể hình tập, vóc người thon dài, có vẻ quá mức vạm vỡ, tỷ lệ vóc người càng hoàn mỹ hơn người mẫu nam chút, quả thực là cái móc áo trời sinh. Giữa hai ngón tay kẹp điếu thuốc, thấy Dư Tư Nhạc ra gẩy tàn, ném xuống đất lấy chân nghiền nát, vẫy tay với , "Thi thế nào? Có nắm chắc ?"

      Lúc thi, Dư Tư Nhạc đều căng thẳng hơn bất cứ ai. Chuyện này có thể liên quan tới nghiệp lớn có thể thành công du lịch .

      " khó lắm!" Dư Tư Nhạc dám bảo đảm nhưng xem ra trong bài thi vật lý có rất nhiều đề dạng như trong sách bài tập, làm hết.

      Cách giải chắc chắn sai...

      Đáp án à? tính tính lại hai ba lần, chắc chắn thành vấn đề mới nộp bài.

      Cũng sai nhiều.

      Nghe ra tự tin trong giọng của Tiểu Nhạc, Du Lăng Thần càng thêm yên tâm.

      " hai, sao lại rảnh tới đón em? Công ty bận à?" Dư Tư Nhạc mở cửa xe, ngồi vào.

      "Tiểu Nhạc thi, sao có thể tới?" Du Lăng Thần đóng cửa xe cho , di chuyển qua bên kia, ngồi vào chỗ ghế lái.

      Ngày đó tầng thượng, hai người nắm tay tới mức tay bị kéo giãn. Có điều chút thương tích này tính là gì, theo thời gian trôi từ từ khỏi.

      Đến bây giờ còn thấy đau đớn chút nào.

      "Cũng phải thi vào đại học, hai cần phải tới đón em tan thi." Dư Tư Nhạc sợ làm trễ nải thời gian của Du Lăng Thần.

      Du Lăng Thần lại lắc đầu, " tốn bao nhiêu thời gian."
      Phong Vũ Yên, Jin292, honglak9 others thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 53

      Edit: Nguyên Nguyên


      Du Lăng Thần chịu buông tay, Khâu Mẫn cũng nắm chặt cánh tay Dư Tư Nhạc buông.

      Hai cánh tay bị kéo dài ra, khiến Dư Tư Nhạc cảm giác hai tay bị kéo muốn đứt lìa ra.

      "Tôi muốn chết với tôi.... ..." Khâu Mẫn nhếch mép cười.

      nét cười thoáng này, nhìn qua làm người ta khiếp sợ.

      Chết cái con khỉ! muốn chết tự mình chết !

      Cánh tay Dư Tư Nhạc bị kéo đau khiến chuyện khó khăn, nắm chặt tay hai.

      Hai tay nắm chặt nhau, chút khe hở.

      Trong lòng bàn tay toát ra tầng mồ hôi, nóng rực, dường như có tia từ lòng bàn tay len lỏi vào trái tim.

      Nhìn thấy cả người hai muốn trượt ra ngoài, Dư Tư Nhạc cảm thấy cả kinh hoang mang.

      " hai.... ..." Dư Tư Nhạc nhếch môi, phun ra hai chữ.

      "Ngoan, đừng buông tay, nắm chặt tay của ." Thái dương Du Lăng Thần toát mồ hôi lạnh, đầu của hướng xuống dưới, máu chảy ngược nhất định rất khó chịu.

      Tất cả nhân viên tòa cao ốc đều hoảng hốt lo sợ, quản lý ra sức kêu cứu người.

      Các nhân viên an ninh nắm chặt cả người Du Lăng Thần kéo lên .

      Nhân viên cảnh sát cũng dần dần đến đây, sau khi thấy cảnh tượng này, tất cả đều vào hàng ngũ tập trung cứu người.

      Trong lòng bàn tay mồ hôi ra càng nhiều, bàn tay hơi trượt xuống.

      Dư Tư Nhạc biết tay hai từ từ cách xa, có lẽ sau đó, nắm được tay hai, từ cao này rơi xuống.

      Khâu Mẫn cười điên cuồng, dùng sức nắm chặt tay Dư Tư Nhạc nhúc nhích.

      Có chết cũng phải kéo theo cái đệm lưng, có lẽ đây chính là suy nghĩ của Khâu Mẫn trong giờ phút này.

      "Nhanh.... ......Nhanh chóng kéo người lên." Nhân viên cảnh sát làm hành động cứu trợ, so với các nhân viên an ninh thuần thục hơn nhiều.

      Ánh mắt Du Lăng Thần gắt gao nhìn chằm chằm Dư Tư Nhạc, do dù chuyện, nhưng trong ánh mắt lại - kiên trì chút, thể buông tay.

      hai! Vì thể lãng phí cơ hội trọng sinh này!

      Dư Tư Nhạc cũng buông tay.

      Dưới đất, nhân viên cảnh sát thổi phồng đệm lót. Nếu Khưu Mẫn lòng muốn chết, như vậy thời gian của ta cũng còn nhiều nữa. khi đệm lót thổi phòng xong, cho dù ta có từ nơi này nhảy xuống, cũng giết người.

      Cả người Du Lăng Thần từ từ đổ trở về.

      Cánh tay Dư Tư Nhạc cũng bị kéo lên hai tấc, trái tim thấp thỏm từ từ thả lỏng, Dư Tư Nhạc thở phào hơi nhõm.

      Phản ứng sau khi trọng sinh của Khưu Mẫn và Dư Tư Nhạc hoàn toàn bất đồng, thấy vị trí của mình dần dần rời lên, bên trong đồng tử tràn đầy vẻ cam lòng và sợ hãi.

      " ngay cả chết còn sợ, còn có thể sợ cái gì?" Cánh tay Dư Tư Nhạc vô cùng đau đớn, còn khó chịu hơn so với rút gân, mở miệng : "Khâu Mẫn, mạng sống chỉ có lần, phải suy nghĩ , có cơ hội cho hối hận."

      Khâu Mẫn do dự chút, ngẩng đầu lên ngơ ngác nhìn nhân viên viện trợ.

      Cơ thể nhanh chóng rơi xuống dưới.....

      Vài giây, trở thành cái bóng mơ hồ.

      Dư Tư Nhạc mở to mắt, vẫn dám tưởng tượng Khâu Mẫn lựa chọn cách kia mà lựa chọn cách quay đầu trở lại.

      Trong đầu vẫn lại hình ảnh ánh mắt của Khâu Mẫn trước khi chết.

      U oán, khủng bố, tràn đầy nguyền rủa oán hận.

      Thiếu trói buộc của Khâu Mẫn, nhân viên cảnh sát làm nhiệm vụ cứu người càng dễ dàng hơn.

      Dư Tư Nhạc rất nhanh được kéo lên.

      Dư Tư Nhạc hoàn toàn trong trạng thái ngơ ngác, đợi hồi phục lại tinh thần, cơ thể đột nhiên bị kéo vào vòng ôm ấm áp.

      Hơi thở của người này, Dư Tư Nhạc vô cùng quen thuộc. Ngay cả nhắm mắt lại cần nhìn, cũng đoán được là Du Lăng Thần.

      Du Lăng Thần nhàng vuốt ve mái tóc , xem như là trấn an tinh thần : " có việc gì.... phải bảo em đừng lên tầng cao nhất sao? Vì sao còn nghe lời?"

      ràng là lời trách cứ, nhưng mang theo cảm xúc nồng đậm.

      Em quay lại để xuống lầu....là bất đắc dĩ mới bị bảo vệ kéo vào chuyện này.

      Dư Tư Nhạc rất muốn giải thích, hết lần này đến lần khác mở miệng đều cảm thấy khó khăn. Cảm giác sinh tử này, mỗi lần đều làm trong lòng người ta run sợ, đầu óc Dư Tư Nhạc hỗn loạn mơ hồ, cả người phản ứng cũng chậm hơn so với bình thường chút.

      " hai, Khâu Mẫn chết." lúc lâu sau, Dư Tư Nhạc ra những lời này đầu tiên.

      cho rằng....Sau khi gặp uy hiếp phải chết, Khâu Mẫn phải biết lạc đường mà quay lại, hiểu được mạng sống rất quý giá, nhưng mà Khâu Mẫn ở trước mặt , do dự tìm đường chết!

      Thậm chí còn nhớ đến khoảnh khắc Khâu Mẫn buông tay, câu kia...

      hai bức tử ta sao?

      "Là ta gieo gió gặt bão." Du Lăng Thần hồi phục tinh thần, vẫn như lúc trước.

      Dư Tư Nhạc tùy ý để Du Lăng Thần ôm xuống lầu, càng thêm tham luyến hơi thở ấm áp từ hai, hận thể ôm lấy , như vậy mới có thể làm ấm trái tim lạnh lẽo của .

      Nhân viên cảnh sát cầu người ở đây đến sở cảnh sát để lấy lời khai.

      Lúc ngang qua tầng thấp nhất của tòa cao ốc, Dư Tư Nhạc nhìn đến chỗ Khâu Mẫn nhảy xuống...

      Bởi vì đệm chưa được thổi phòng xong, sau khi Khâu Mẫn nhảy xuống, có tác dụng giảm xóc, nên vẫn xác định được ta tử vong.

      Người nhảy cầu chết, có xem cũng tốt.

      Dư Tư Nhạc chỉ nhìn cái, rời mắt nhìn sang chỗ khác.

      "Chính ta lựa chọn con đường này, trách người khác được." Tay phải Du Lăng Thần cũng bị thương, đến bây giờ dùng sức vẫn được.

      Dư Tư Nhạc càng khỏi phải , hai chân căn bản có cảm giác, mềm nhũn đặt hai bên người.

      Dư Tư Nhạc tự an ủi mình, là Khâu Mẫn xứng đáng..., nếu muốn báo thù, làm sao bị ông chủ công ty AV lợi dụng? Nếu ta nghe lời Dư Tư Nhạc khuyên nhủ ngay từ đầu, sa chân vào vũng bùn này, rời khỏi công ty AV, làm sao bị người ta cưỡng gian, bị buộc đến mức phải nhảy lầu?

      Khâu Mẫn đối với thù hận của bọn họ, còn giấu tia giận chó đánh mèo. Bởi vì bức tử phải là Dư Tư Nhạc, cũng phải là Du Lăng Thần, mà là công ty AV, đem thù hận trong lòng ném vào em bọn họ.

      Dư Tư Nhạc phối hợp với cảnh sát lấy khẩu cung lần nữa.

      Đối với em bọn họ cách hai tuần đến sở cảnh sát lần, tất cả nhân viên cảnh sát đều nhìn họ với cặp mắt khác xưa.

      Trong lòng thầm nghĩ, kẻ có tiền có phải ăn no rỗi hơi có việc gì làm, luôn thích tham gia vào chuyện thị thị phi phi ?

      Việc lấy lời khai rất thuận lợi, cảnh sát lấy kết quả tự sát, tuyên án Khâu Mẫn kết thúc mạng sống.
      Phong Vũ Yên, Jin292, honglak8 others thích bài này.

    4. lhngan0401

      lhngan0401 Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      37
      Trùng chương phải , bạn ới xoxo

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      @lhngan0401 phải trùng đâu bạn, do thiếu chương 53 nên mình mới bổ sung vào thêm chương 53 :)
      honglakB.Cat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :