1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh hai Boss, đừng nghịch lửa - Cửu Trọng Điện (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      tem nữa nè

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 45

      Edit: Nguyên Nguyên


      “Đây là đoạn băng ghi hình mà cần trợ giúp.” Sau khi xem xong đoạn băng ghi hình, nhân viên cảnh sát thở dài lắc đầu, tỏ vẻ bất lực: “Nhưng mà Du tiểu thư, có thể dựa vào trí nhớ, miêu tả diện mạo hung thủ, chúng tôi cố gắng hết sức lực bắt tên đó.”


      “Cảm ơn.” Dư Tư Nhạc đối với diện mạo của người kia vẫn còn ấn tượng, có thể miêu tả bảy phần. Nhưng mà trí nhớ nhớ ra gì đó, cuối cùng có băng ghi hình chụp lại chính xác.

      Du Lăng Thần nhìn chăm chú vào màn hình máy ghi hình: “Làm phiền quay thời gian lại mười giây.”

      những lời này khiến mọi người chú ý.

      Nhân viên cảnh sát cũng biết em nhà này, là nhân vật có uy tín nhất thành phố C, đối với hai người họ luôn tôn trọng lễ phép.

      màn hình nội dung lui về sau mười giây, mọi người tập trung tinh thần nhìn vào hình ảnh trong màn hình.


      “Các người nhìn xem cánh tay ta, có hình xăm.” Giọng Du Lăng Thần vẫn đều đều, giọng điệu lạnh lùng, lạnh lẽo hơn so với gió mùa đông: “Người này hẳn là tên phạm tội hình nhiều lần, chừng cảnh sát có dữ liệu của ta.”

      Kẻ phạm tội hình nhiều lần!

      Như vậy danh sách người hành hung có thể thu phạm vi lại.

      Dư Tư Nhạc bị đưa về cục cảnh sát, làm ghép hình theo trí nhớ. Trong quá trình này, Du Lăng Thần luôn đứng bên cạnh .

      Viên cảnh sát phải dùng máy tính phát họa lại diện mạo của hung thủ theo miêu tả của Dư Tư Nhạc, tiến hành kiểm tra cơ sở dữ liệu. Khoảng giờ, rốt cuộc cũng có kết quả.

      việc giống như những gì Du Lăng Thần đoán, người hành hung kia là kẻ phạm tội mấy lần, từng vào cục cảnh sát hai lần. Người này từng hắc dầu lửa vào nhà người ta, hoặc là dùng thủ đoạn khác đe dọa người bị hại.

      “Xin hai vị cứ yên tâm, cục cảnh sát chúng tôi bắt đực hung thủ về xử lý.” Nhân viên cảnh sát lại vỗ ngực cam đoan với hai người, cũng để cho bọn họ về nhà yên tâm chờ đợi tin từ cảnh sát.

      Lúc Dư Tư Nhạc và Du Lăng Thần làm xong tất cả mọi việc, từ cục cảnh sát ra, sắc trời hoàn toàn tối đen.

      Bọn họ được vệ sĩ hộ tống trở về biệt thự.

      Vừa quẹo qua cổng chính biệt thự, Dư Tư Nhạc nhìn thấy A Bưu đứng trước cửa chờ bọn họ.

      “A Bưu, thương thế của có quan trọng ?"

      Miệng vết thương của A Bưu trải qua xử lý, được băng gạc quấn vòng sắp tới thể thấm nước.

      May mắn là A Bưu phản ứng nhanh chóng nên bị nhiều a xít bắn vào người, nếu bây giờ nằm viện, mà phải bình yên vô đứng ở đây.

      "Tiểu thư, tôi sao." Sắc mặt A Bưu hơi đỏ, xem ra a xít sun phu ríc quan trọng với ta: "Tôi là bảo vệ do Du thiếu mời đến, bảo vệ là nhiệm vụ của tôi."

      như thế, ở giai đoạn sinh tử, có mấy người dám hy sinh vì mình? A Bưu là người cẩn thận, khó trách hai dùng ta như thế.

      "A Bưu, trở về nghỉ ngơi , bị thương đừng để bản thân mệt quá." Dư Tư Nhạc cho phép ta nghỉ ngơi.

      Sau khi ta thấy, lại kiên quyết lắc đầu: "Tiểu thư, đêm nay tôi và bọn họ phải thay phiên nhau trực."

      Dư Tư Nhạc muốn tiếp tục khuyên ta, Du Lăng Thần đứng bên kéo cánh tay về phía phòng ngủ.

      Bốn vệ sĩ còn lại ở phòng khách, phụ trách thay phiên trực đêm. Đổi lại trước kia, vệ sĩ cần đến biệt thự trực đêm, nhưng mà tại cùng đặc biệt chuyện Khưu Mẫn ngày chưa giải quyết xong, bọn họ thể yên tâm ngủ ngon.

      " hai, vì sao kéo em ?" Sau khi đóng cửa lại, Dư Tư Nhạc hỏi nguyên nhân từ Du Lăng Thần.

      Vẻ mặt Du Lăng Thần khác bình thường lắm, dường như đối với động tác kia hết sức bình thường, sửa lại tay áo sơ mi chút lộ ra cổ tay: "A Bưu trải qua quá trình huấn luyện bảo vệ chuyên nghiệp, bảo vệ chủ nhân là trách nhiệm của bọn họ. Lời vừa rồi em , là nghi ngờ trình độ huấn luyện của ta."

      Dư Tư Nhạc há miệng thở dốc, muốn phản bác lại. hai nghĩ quá nhiều rồi sao? chỉ muốn A Bưu nghỉ ngơi dưỡng thương tốt.

      Du Lăng Thần thấy bộ dáng phục của , lại tiếp tục : "Chỉ cần A Bưu bị thương đến mức dậy nổi, cậu ta tuyệt đối liều chết bảo vệ em đến phút cuối cùng. Cậu ta bị a xít sun phu ric bắn vào cũng nhiều, bị thương rất , tứ chi cũng hoạt động như cũ. Mới từ bệnh viện xuất , lập tức trở về bảo vệ chủ nhân. Em cho là dựa vào hai ba câu của em là có thể đuổi cậu ta sao?"

      Mang bệnh mà giữ vững công việc cái gì, đồ phá hoại có! Trong lòng Dư Tư Nhạc oán thầm vài câu, thầm, sau khi bị thương nên ngoan ngoãn dưỡng thương.

      Nhìn Dư Tư Nhạc gắt gao nhíu chặt đôi mi thanh tú. Du Lăng Thần giơ tay lên muốn vuốt giúp , trong nháy mắt ngón tay tiếp xúc đến làn da , dường như có dòng điện , theo ngón tay chạy vào trong tim.

      Cả người Du Lăng Thần chấn động, hoảng loạn thu tay, cố gắng che giấu hành động thất thố của mình: "Đừng suy nghĩ nữa, đêm nay xảy ra chuyện gì, ở thành phố C này, người dám động đến chỉ có vài người."

      Chuyện làm ăn của tập đoàn Du thị liên lụy rất nhiều....

      khi Du Lăng Thần xảy ra chuyện ngoài ý muốn, những công ty cùng trồi lên được. Đến lúc đó, cả thương nghiệp và chính trị ở thành phố C, nhất định xảy ra sóng gió . cách khác, tập đoàn Du thị bị những công ty khác chiếm đoạt, nhưng tuyệt đối thể mất Du Lăng Thần, cục diện bày đàn này, dễ dàng xuất hỗn loạn.

      Huống chi tập đoàn Du thị dưới có hơn mấy ngàn công nhân, khi nhà họ Du may xảy ra chuyện gì, nhóm người này sắp phải gặp nguy hiểm thất nghiệp.

      Trong lòng Dư Tư Nhạc rất loạn: "Nhưng mà, nghe lần này Khưu Mẫn tìm chỗ dựa vững chắc có dính dáng đến hắc đạo..."

      Xế chiều hôm nay xảy ra việc tạt a xit sun phu ric, phải chứng minh đám người này dễ chọc sao?

      Khóe miệng Du Lăng Thần ý cười lạnh lẽo ngày càng sâu, trấn an cảm xúc Dư Tư Nhạc: "Công ty đó dám làm gì đâu."

      Du Lăng Thần chuyện rất tự tin, như sớm đoán được cục diện này.

      "Vì sao?" Dư Tư Nhạc đầu đầy mờ mịt, cảm thấy dung lượng não rất ít, chuyện bi thương.

      Tâm trạng này khi đối diện với trai nắm chắc chuyện lập kế hoạch trong tay càng mãnh liệt hơn.

      "Vậy vì sao bọn họ muốn tạc a xít với em, mà trực tiếp tìm gây phiền phức." Du Lăng Thần vỗ vỗ vai , cho biết đừng tiếp tục suy nghĩ lung tung: "Nhanh ngủ thôi, ngày mai còn phải thức dậy học nữa."

      Dư Tư Nhạc mím môi, tiếp tục suy nghĩ.....

      Tương đối nghĩ ra đáp án, bỏ qua hứng thú.

      Trước khi Du Lăng Thần ra khỏi phòng ngủ của , đến cửa, bổ sung thêm câu: "Ngoang ngoãn ngủ, sau ngày mai, tất cả nguy hiểm đều qua ."

      Trời ơi! Quản được hay ? Dường như trong đầu loạn lên như bánh quai chèo, bỏ được. Ở giường lăn qua lộn lại ngủ được, trong đầu Dư Tư Nhạc đều là vì sao....vì sao.....vì sao....
      Last edited by a moderator: 4/2/15
      Phong Vũ Yên, Jin292, fujjko9 others thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 46
      Edit: Nguyên Nguyên


      Ngày thứ hai, Dư Tư Nhạc mang theo mặt mèo rời giường, xung quanh hốc mắt đều thâm đen.

      Đêm qua suy nghĩ chuyện kia đến khuya, vẫn hiểu lời của hai. Vì sao công ty đó dám động vào Du Lăng Thần? Vì sao hai tất cả nguy hiểm đều trôi qua rất nhanh?

      Làm Dư Tư Nhạc cả đêm bị mất ngủ, lăn qua lộn lại vẫn ngủ được.

      Vừa xuống lầu đến phòng khách, nhìn thấy bốn vệ sĩ đứng ở đó. Nhìn tinh thần bọn họ phấn chấn hơn so với người nằm ngủ giường như Dư Tư Nhạc, ồn ào chào hỏi Dư Tư Nhạc.

      Dư Tư Nhạc cười chào hỏi lại, sau đó vào phòng bếp.

      Tối hôm qua xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

      Đều bị hai trúng rồi.

      Dư Tư Nhạc đưa tay mở tủ lạnh, cầm lấy hai quả cam tươi ra, tay cầm trái, muốn ép nước trái cây uống.

      Cầm quả cam bỏ vào máy ép, Dư Tư Nhạc nhấn nút mở xuống, máy ép lập tức làm quấy đều.

      Du Lăng Thần cũng có thói quen thức sớm, nghe thấy trong phòng bếp có thanh, vừa sửa ống tay áo, vừa cất bước vào phòng bếp.

      “Tối hôm qua ngủ thế nào?” Du Lăng Thần nhìn chằm chằm vào vành mắt cùng với vẻ mặt mệt mỏi của .

      Biết còn hỏi! Dư Tư Nhạc vụng trộm nhe răng trợn mắt, suy nghĩ cả đêm, cũng nghĩ ra được nguyên nhân, trong lòng khỏi phải bực tức cỡ nào. Nhưng mà từ mặt mũi, Dư Tư Nhạc kiên trì trả lời: “Em ngủ được, đêm gặp ác mộng.”

      Lấy thông minh của Du Lăng Thần, tin Dư Tư Nhạc dối sao?

      Tất nhiên .

      Nhưng mà vạch trần , chỉ : " ra có rất nhiều lúc, những chuyện xung quanh xem nhắc nhở em chút. Cẩn thận suy nghĩ chút, dễ dàng nghĩ ra đáp án."

      Dư Tư Nhạc nghi ngờ ngảng đầu, hai, đây là với em, hay là vẫn vòng vo nhắc nhở em?

      "Có thể hơn chút ?" Đư Tư Nhạc ấp úng, trong giọng mang theo chút xấu hổ.

      Có trời mới biết đêm qua suýt chút phát điên rồi! Trời ơi, chỉ số thông minh đủ dùng, nghĩ thế nào cũng nghĩ ra được vì sao.

      Sống chung với người có đầu óc thông minh, Dư Tư Nhạc phát ... Bản thân mình ngày càng tự ti! Có phải ?

      Du Lăng Thần mở cửa tủ lạnh lấy hộp sữa bò, nghiêng tay nhắm ngay cái miệng ly, chất lỏng màu trắng chảy vào đầy ly: "Đáp áp rất đơn giản."

      Còn đơn giản Nếu là đơn giản vì sao giày vò Dư Tư Nhạc mất ngủ cả đêm.

      Du Lăng Thần cầm cốc sữa lên, đến trước mặt , ánh mắt nhìn chằm chằm vào ly nước trái cây.

      Qủa cam trong máy ép trái cây hoàn toàn thay đổi, dòng nước từ miệng bình chảy ra "Em nhìn cái gì? Đây chính là đáp án."

      Dư Tư Nhạc có cỗ xúc động đến choáng váng! Làm nửa ngày, hai muốn thừa nước đục thả câu? Suy nghĩ trong đầu Dư Tư Nhạc đều rối loạn cả lên.

      Máy ép trái cây?

      Cũng coi là nhắc nhở sao?

      "Cố gắng nghĩ , cuối cùng cũng ra." Du Lăng Thần an ủi sờ sờ trán , xoay người ra khỏi phòng bếp.

      Dư Tư Nhạc từ từ nhìn theo bóng lưng hai rời , thu hồi tầm mắt, ngược lại nhìn chằm chằm vào máy ép trái cây đến ngẩn người.

      hai cố ý đùa , như vậy đáp án của chuyện này, có thể từ máy ép trái cây này ra sao?

      Máy ép trái cây sử dụng cái gì? Hoa quả được ép lấy nước còn lại cặn bã, ép ra ly nước ngon miệng. Những lời này lên trong đầu Dư Tư Nhạc, bừng tỉnh trong lúc đó, mờ mịt trong sương mù, loáng thoáng lộ ra con đường . Loại cảm giác này như đẩy sương mù gặp trăng sáng.

      Nếu máy ép trái cây là công ty đó, chẳng lẽ Khưu Mẫn là quả cam sao?

      Ý thức được điều này, tay cầm ly nước trái cây của Dư Tư Nhạc hơi run run.

      " hai." Dư Tư Nhạc vội vàng gọi tiếng vọng ra bên ngoài, muốn tìm đáp án chính xác từ trai.

      Du Lăng Thần ngồi ghế sô pha, hoảng hốt bất loạn uống sữa: "Chính là như em nghĩ."

      Giọng rất lạnh lùng, cũng vô tình.

      Dư Tư Nhạc muốn chuyện gì, khóe môi giật giật vài cái, nhưng thanh cũng phát ra.

      tiếng chuông dễ nghe đột nhiên vang lên.

      Là chuông điện thoại của Du Lăng Thần.

      Dư Tư Nhạc nghe qua rất nhiều lần, là ca khúc tiếng rất có tiết tấu.

      "Alo." Du Lăng Thần cầm lấy di động đặt sát vào lỗ tai, im lặng nghe đối phương chuyện, mãi cho đến cuối cùng, mới : " thành vấn đề, chút nữa tôi qua đó."

      Du Lăng Thần chuyện rất ngắn gọn, cuộc điện thoại tốn 2 phút.

      "Là cục cảnh sát gọi đến, bắt được người hành tung, tên là Dương Hạo, là tên côn đồ ngoài đường." Du Lăng Thần đứng lên, quay đầu nhìn Dư Tư Nhạc: "Nhưng mà tin tức qua trọng, trước sau ta vẫn chịu tiết lộ. ta thừa nhận tạt a xít sun phu ríc với em, là có người cầm tiền mời ta làm vậy. Giao dịch giữa bọn họ chỉ liên hệ bằng di động, cũng chưa từng gặp mặt nhau, vì vậy kết quả người kia là ai, ta cũng biết."

      cách khác, chứng cớ này chứng minh có người đứng phía sau.

      Dư Tư Nhạc mắng thầm, là đồ phá hoại!

      " phải đến cục cảnh sát chuyến, em ăn sáng xong học ." Du Lăng Thần sửa lại cổ tay áo, xác định quần áo chỉnh tề mới cất bước rời khỏi biệt thự."

      ............................

      Bởi vì có vệ sĩ ở biệt thự, nên lúc làm bữa sáng Dư Tư Nhạc cố ý làm sáu phần.

      Lần đầu tiên rửa nhiều bát như vậy, lãng phí thời gian chút, làm cho việc học trễ hơn vài phút.

      Tuy rằng biết kiện tạt a xít sun phu ríc kết thúc, nhưng mà vì phòng ngừa những chuyện chưa xảy ra, nhóm người vệ sĩ vẫn lấy thái độ bảo vệ Dư Tư Nhạc cẩn thận, đem việc bảo vệ tiến hành chặt chẽ.

      Buổi trưa tan học, Dư Tư Nhạc vẫn chưa về nhà.

      Đồng dạng, bữa trưa của Du Lăng Thần cũng ra ngoài giải quyết.

      Thời gian nghỉ trưa ngắn ngủi chỉ có hai giờ, cho tới nay, Dư Tư Nhạc đều tùy tiện ra ngoài ăn trưa, sau đó quay trở lại trường tiếp tục làm bài tập.

      Hôm nay vừa ra khỏi trường, định đến nhà ăn gần đây lấp đầy bụng trống rỗng. Lúc ở đường gặp phải người muốn gặp.

      Khưu Mẫn trang điểm cũng tệ, dáng người gợi cảm quyến rũ, eo thon dường như đầy cả nắm tay, có thể nhốt chặt vào lòng.

      ta phe phẩy mái tóc xoăn rất phong tình cạn chủng, cười vẫy tay với Dư Tư Nhạc: "Dư tiểu thư! Lâu quá gặp, nghĩ tới có thể gặp nhau ở đây, là quá khéo."
      Phong Vũ Yên, Jin292, Trâu9 others thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 47

      Edit: Nguyên Nguyên


      Sắc mặt Khâu Mẫn thay đổi: “Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn tao, tao có cục diện ngày hôm nay, là do em các người làm hại, đừng tưởng rằng Du Lăng Thần là tổng giám đốc của tập đoàn Du thị, tao có cách nào trả thù. Sớm hay muộn gì tao cũng đem những thống khổ của tao trả lại cho em mày, tất cả trả lại cho các người.”

      Dư Tư Nhạc vẫn duy trì trầm mặc, mở miệng.

      Khâu Mẫn cho rằng bị dọa sợ hãi, chuyện càng ngày càng kiêng nể: “nghe hôm qua có người tạt a xít sun phu ríc vào , có bị thương ? Tốt xấu gì chúng ta cũng quen biết nhau, tôi quan tâm , đây cũng là chuyện nên làm.”

      “Cảm ơn quan tâm của tôi, nhờ phúc của mà tôi bị thương.” Lúc đối mặt với Khâu Mẫn, Dư Tư Nhạc chút tức giận, ngược lại còn rất bình tĩnh, rất muốn khuyên bảo ta, lại tìm thấy lời thích hợp, đến cuối cùng, chỉ có thể câu: “Khâu Mẫn, thu tay lại .”

      Thu tay lại?

      Khâu Mẫn cười ha ha, lắc đầu với Dư Tư Nhạc: “Dư tiểu thư, còn tình huống tại sao? Chỉ cần có thể báo thù, cái gì tôi cũng đều nguyện ý làm. Các người làm tôi thân bại danh liệt, tại bày ra bộ mặt giả nhân giả nghĩa, bảo tôi dừng tay như vậy, truyền ra ngoài sợ người khác chê cười sao?”

      Dư Tư Nhạc gắt gao nhìn chằm chằm ta, vẻ mặt bất đắc dĩ nhếch môi: “ biết công ty đó của ông chủ thế nào, ông ta giúp , chỉ vì có giá trị lợi dụng. Chờ sau khi ông ta ép khô rồi, ông ta đá qua bên, mặc kệ sống chết của . Thừa dịp còn chưa sa chân vào vũng bùn, nhanh chóng rút chân ra .”

      Gương mặt Khâu Mẫn chợt dữ tợn khó coi, mười ngón tay bấm vào da thịt: “ cần giả hảo tâm, các người cứ chờ , sớm hay muộn các người cũng hối hận! Là các người hủy cuộc sống của tôi, tôi bỏ qua cho các người!”

      Sai, phải chúng tôi hủy hoại cuộc sống của , mà chính tay tự hủy hoại cuộc sống của mình.

      Bốn vệ sĩ đều đứng bên cạnh Dư Tư Nhạc, đề phòng Khâu Mẫn làm ra những hành vi tấn công bất ngờ.

      Dư Tư Nhạc tiếp tục lý với ta: “Khâu Mẫn, lợi dụng tôi, chẳng lẽ người khác biết lợi dụng sao? muốn trong vòng lẫn quẩn này tìm ra thành công, tham vọng đó có lỗi gì cả, lỗi là ở biện pháp mà dùng. Đừng tiếp tục sai nữa, thừa dịp còn có thể quay đầu lại .”

      Giả dụ lúc đó Khâu Mẫn lợi dụng Dư Tư Nhạc để tiếp cận Du Lăng Thần, như vậy Du Lăng Thần xem xét phần kỹ thuật biểu diễn của , ra sức tâng bốc . Mà lại nghĩ bước lên trời, muốn mượn danh tiếng Du Lăng Thần để bản thân có vị trí lớn mạnh trong Làng Giải Trí.

      Khâu Mẫn cười thê lương: "Các người đều là những kẻ có tiền, ngoại trừ mát ra còn biết làm cái gì? Chúng ta chờ xem."

      "Công ty đó chỉ lợi dụng ." Dư Tư Nhạc .

      "Đúng thế nào? Trong lòng Khâu Mẫn rất này: "Tôi và bọn họ lợi dụng lẫn nhau thôi, chỉ cần có thể trả thù các người, có làm cái gì cũng đáng giá."

      "Ngộ nhỡ chỉ bên lợi dụng sao?" Các nửa ngày, Dư Tư Nhạc bình tĩnh phun ra câu này.

      khí trầm mặc quỷ dị.

      Khâu Mẫn nắm chặt tay, ngày càng chặt: " có khả năng!"

      chuyện giọng rất lớn.

      Đay chứng tỏ trong lòng ta có lo lắng bao nhiêu.

      " cẩn thận suy nghĩ chút, tôi hy vọng đừng như vậy mà chôn vùi cả đời mình. Người té ngã, nên học cách đứng lên." Dư Tư Nhạc mang theo vệ sĩ qua bên cạnh Khâu Mẫn.

      trai cố ý dùng chuyện máy ép trái cây cho Dư Tư Nhạc biết quan hệ giữa Khâu Mẫn và công ty đó là thế nào. Làm sao có thể có cuộc giao dịch hoàn toàn công bằng nền tảng cơ sở chắc chắn như vậy? Lại liên hệ với lời của hai, ở thành phố C này có mấy người dám động đến ấy.

      dễ dàng đưa ra kết luận....

      Công ty đó tìm người tạt a xít sun phu ríc vào Dư Tư Nhạc là cố ý làm cho Khâu Mẫn xem. Từ lúc bắt đầu bọn họ tính toán báo thù giúp Khâu Mẫn. Chỉ giả vờ đối phó với Dư Tư Nhạc, mục đích là dụ dỗ Khâu Mẫn làm việc cho công ty.

      Bình thường nhìn qua là rát thông minh, cố tình bởi vì tức giận mà đánh mất lý trí, sa vào bẫy của người khác.

      Dư Tư Nhạc chưa đến hận Khâu Mẫn bao nhiêu, vì vậy mới đưa ra lời khuyên.

      Chỉ hy vọng này có thể ngộ ra những việ của mình.

      Lại tiếp tục bị thù hận che mờ hai mắt, người hối hận phải là Dư Tư Nhạc, là chính là Khâu Mẫn.

      ........................

      Sau khi cục cảnh sát bắt được người hành hung, cũng có thể kết án rồi. Dương Hạo vì đả thương người vô tội, bị phán ở tù thời gian ba năm.

      Dương Hạo cắn răng người đứng sau là ai, làm hại cục cảnh sát có báo cáo kết quả ràng.

      Đáy lòng Dư Tư Nhạc đồng tình với cảnh ngộ của Khâu Mẫn, làm hại ta thành bộ dạng này, Dư Tư Nhạc cũng có trách nhiệm. Sau khi nghe cục cảnh sát có manh mối, ma xui quỷ khiến thế nào mà Dư Tư Nhạc bảo cục cảnh sát cần điều tra nữa, việc đến mức này, vừa lòng rồi.

      Lúc đầu Du Lăng Thần đồng ý, làm việc, từ trước đến nay đều thích dẹp trừ tai họa về sau, chừa đường lui cho bất cứ ai. Hết lần này đến lần khác Dư Tư Nhạc đều quấn lấy , ngừng quấn quýt loạn, cuối cùng khiến thỏa hiệp lần.

      Đêm rất yên tĩnh, trăng mờ mờ như tấm lụa bạc mỏng như làn sương, tỏa ánh sáng trang nghiêm và thánh thiện.

      Trong thư phòng mở đèn sáng.

      lớn ngồi trước bàn học.

      " hai, lần này giáo huấn với Khâu Mẫn đủ sâu sắc rồi." Còn náo loạn nữa, cho dù là người có kiên nhẫn cỡ nào cũng bị dồn vào đường cùng.

      Dư Tư Nhạc hy vọng Khâu Mẫn bị biến thành bi kịch nhất.

      "Tiểu Nhạc, em rất mềm lòng rồi." Du Lăng Thần cầm ly cà phê lên uống ngụm, tiếp tục xem văn kiện bàn.

      Có sao?

      Đại khái là có chút .

      Trong lòng Dư Tư Nhạc thừa nhận.

      "May mắn là ảnh hưởng đến tập đoàn Du thị của , nếu con đường phía trước của tập đoàn cần phải lo lắng." thành lật văn kiện rất vang dội.

      Dư Tư Nhạc lại thừa nhận, có suy nghĩ đến chuyện kinh doanh. Dù sao tập đoàn Du thị có trai chống đỡ rồi, cũng cần phải lo lắng.

      người trai như vậy, Dư Tư Nhạc là người có phúc.

      .................................

      Sau khi tắm xong thoải mái dễ chịu, Dư Tư Nhạc bật laptop lên, lên mạng vào forum diễn đàn.

      Có môt dòng tiêu đề làm Dư Tư Nhạc chú ý.

      " tác phẩm phim AV đầu tay của nữ thần Khâu Mẫn bán với số lượng lớn."

      Tâm tình của Dư Tư Nhạc trong nháy mắt chìm vào đáy bể, Khâu Mẫn lựa chọn con đường sa đọa rồi.

      Có rất nhiều người trả lời, có người khen Khâu Mẫn là báu vật trời sinh, có dáng người lung linh, có người khen thanh rên rỉ của ta, quả là giấc mơ của nhiều người đàn ông.

      Còn có cố người chế nhạo Khâu Mẫn, quả là bán thịt đường.

      Khâu Mẫn nhanh chóng trở thành nhân vật hot nhất mạng.

      Đầu tiên là sóng gió hình khiêu dâm, sau đó là đổi sang tác phẩm AV đầu tay....

      Ngay cả ảnh hậu cũng là diễn viên, chủ đề câu chuyện cũng đề cập nhiều đến ấy.

      mạng đồn tuần sau Khâu Mẫn có thể cho ra bộ phim Av mới, nghe còn là tác phẩm SM dạy dỗ có hệ thống.

      Mỗi khi thấy tin đó, trong lòng Dư Tư Nhạc có loại phiền muộn nên lời.

      Dứt khoát tắt máy tính, Dư Tư Nhạc trèo lên giường ngủ.
      Phong Vũ Yên, Trâu, Andrena9 others thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 48: là uất ức cho hai



      Tuy tập đoàn Du thị là do Du Lăng Thần nắm quyền nhưng trong tay tiểu thư Dư Tư Nhạc này cũng có cổ phần. Cụ thể có bao nhiêu ai biết. Tất cả mọi người biết Dư Tư Nhạc là thiếu nữ vị thành niên, trước khi tròn mười tám tuổi toàn bộ quyền cổ phần của thuộc về người giám hộ là Du Lăng Thần, do sử dụng thay . Cho nên Du Lăng Thần có quyền lợi cao nhất ở tập đoàn Du thị.

      Xế chiều hôm nay trường tổng vệ sinh, chia nhiệm vụ cho các bạn học nên có thể rời trường sớm.

      Sau khi tan học, Dư Tư Nhạc bảo Tiểu Vương lái xe đưa tới tổng công ty của tập đoàn Du thị. Vốn định tìm hai nhưng ngờ tới đúng lúc. Du Lăng Thần họp với những chi nhánh khác.

      Dư Tư Nhạc buồn chán ngồi trong phòng làm việc, lật sách văn ra học thuộc lòng từ và cấu trúc.

      Nửa giờ trôi qua, cửa chính phòng họp vẫn đóng chặt như cũ.

      Dư Tư Nhạc tới cửa phòng họp, vòng hai vòng...

      Phòng họp có hiệu quả cách vô cùng tốt, chỉ cần đóng chặt cửa lớn lại dù bên trong có tiếng động lớn gì, bên ngoài cũng nghe thấy chút nào.

      Vốn còn định tìm cả để giảng cho hai đề toán, nhưng gặp lúc họp nên ngay cả bóng cũng thấy.

      Lấy sách bài tập từ trong túi xách ra, Dư Tư Nhạc nghiêm nghiêm túc túc làm bài tập.

      Càng tới gần kỳ thi cuối kỳ, áp lực học tập càng ngày càng nặng. ai ép Dư Tư Nhạc nhất định phải thi có thành tích tốt, nhưng trong lòng lại nghĩ nhất định phải đạt được phiếu điểm tốt để cho Du Lăng Thần xem.

      thể được rốt cuộc là bởi vì tình cảm hay là chỉ đơn thuần muốn chia sẻ thành quả lao động của cho hai.

      "Tiểu Nhạc, em chờ bao lâu rồi?" Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Du Lăng Thần kẹp xấp tài liệu dưới nách ra.

      tới trước bàn làm việc, để tài liệu xuống.

      Dư Tư Nhạc vô ý liếc thấy dòng đầu tiên xấp tài liệu viết bốn chữ "Thỏa thuận thu mua".

      Dường như Du Lăng Thần quá bằng lòng cho xem, cố ý kẹp tài liệu vào trong xấp tài liệu khác.

      chưa bao giờ can thiệp vào chuyện công ty của Du Lăng Thần, chỉ thầm nghi ngờ rồi quên ngay chuyện này.

      "Mới tới." Dư Tư Nhạc lật sách bài tập toán, tìm hai đề mà mình làm được, " hai, hai đề này giải thế nào?"

      Du Lăng Thần vừa họp xong, chắc là nhiều trong cuộc họp nên miệng hơi khô.

      Đưa sách bài tập cho xong, Dư Tư Nhạc chạy tới trước máy lọc nước, rót cho ly nước lọc, " hai, uống nước trước ."

      quan tâm cẩn thận này khiến nội tâm khô cạn lâu của Du Lăng Thần như được làn mưa phùn tưới ướt ngay lập tức.

      Dư Tư Nhạc nha vậy sao có thể thu hút ánh mắt của ?

      Vẻ mặt Du Lăng Thần có chút thay đổi nào nhưng trong lòng vì hành động bé này của Dư Tư Nhạc mà trào lên làn sóng thay đổi dễ dàng phát ra.

      Nhận lấy ly nước, Du Lăng Thần uống ngụm, cầm bút ký tên, vẽ lên giấy nháp, "Tiểu Nhạc, từ đáp án em có thể tính ra những điều kiện chưa biết nào?"

      Dư Tư Nhạc nhìn đề bài, nằm bàn trà, trả lời cách nghiêm túc. Cái miệng nhắn đo đỏ bong bóng khẽ mở khẽ khép khiến người ta nhìn mà muốn cắn cái.

      "Em tính rất giỏi. Nhưng em vẫn bỏ quên điều, nhìn vấn đề phải suy nghĩ từ nhiều góc độ khác nhau. Em thử đứng quan điểm của người khác nghĩ xem, đáp án của đề này trở nên đơn giản, cũng phức tạp như trong suy nghĩ." Ngòi bút vòng vòng lên điều kiện mà Dư Tư Nhạc chú ý tới. Du Lăng Thần luôn dùng cách đơn giản nhất để dạy , nhanh chóng tính ra đáp án.

      Sau đó, lại giảng đề khác cho .

      Dư Tư Nhạc dám đảm bảo trăm phần trăm rằng Du Lăng Thần mà đổi nghề làm thầy giáo chắc chắn được đông đảo học sinh chào đón! chừng còn có thể được bầu là thầy giáo đẹp trai nhất năm.

      Thừa dịp trong đầu còn ghi nhớ cách bước giải, Dư Tư Nhạc vùi đầu vào làm, cầm bút lên viết từng bước vào sách bài tập.

      Du Lăng Thần dọn dẹp tài liệu bàn làm việc, cất thỏa thuận thu mua vào ngăn kéo, khóa lại.

      "Tiểu Nhạc, tối nay em muốn ăn gì? dẫn em ăn."

      về nhà ăn? Vậy cũng tốt, Dư Tư Nhạc đỡ phải xuống bếp.

      ra vô cùng muốn ăn ở quán ăn vỉa hè, hay là thịt nướng...

      lâu chưa ăn, rất nhớ.

      Dư Tư Nhạc nhìn chằm chằm vào tây trang quý giá người hai. Mặc quần áo thế này ăn ở quán ăn vỉa hè? Suy nghĩ chút là thấy kỳ lạ rồi. Huống hồ hai quen ăn món ăn ngon ở nhà hàng cấp năm sao, bảo ăn thứ này, chắc là thích, Tới lúc đó lại hỏi sao muốn tới ăn ở quán ăn vỉa hè mới là chuyện khiến người ta đau đầu nhất.

      "Em sao cũng được." Cuối cùng, Dư Tư Nhạc ra những lời này.

      "Vậy kêu người đặt cơm tây."

      ...

      Nhà hàng có thể khiến Du Lăng Thần tới ăn dù là tiếng tăm hay là hương vị tuyệt đối là trong trăm có .

      Du Lăng Thần có cái lưỡi quý giá, về mặt ăn uống vô cùng soi mói.

      Mỗi lần với tới nhà hàng ăn cơm, trong lòng Dư Tư Nhạc đều có thêm chút nghi ngờ rằng vì sao hai có thể ăn được đồ nấu? chính thức học nấu ăn với đầu bếp, đồ nấu ra có thể miễn cưỡng ăn được, hoàn toàn hơn hai chữ "mỹ vị" này được. Vậy mà hai vẫn cứ có vẻ vô cùng thích ăn.

      Có đôi khi, Dư Tư Nhạc nghĩ...Ăn món ăn nấu uất ức cho hai.

      Đêm, mưa bụi bay bay đầy trời.

      Cả thành phố chìm trong làn mưa, cơn mưa bụi như làn sương, bồng bềnh như làn lụa trắng.

      Mây đen khắp trời, hạt mưa rơi xuống càng lúc càng lớn.

      Khi Dư Tư Nhạc và Du Lăng Thần ăn cơm xong, ra khỏi nhà hàng thấy người đường tránh mưa đứng đầy hai bên đường.

      Như bức tranh thủy mặc, thành phố phồn hoa vào lúc này bị mờ bởi cơn mưa.

      Cách Dư Tư Nhạc xa có hai mẹ con. Cậu bé nắm chặt tay mẹ, khuôn mặt nhắn bị nước mưa xối ướt nhưng lại cười vô cùng rực rỡ, "Mẹ, cuộc thi cuối kỳ hôm nay con được trăm điểm. Mẹ thưởng cho con xe hơi điều khiển từ xa được ?"

      Giọng cậu bé tràn đầy ngây thơ.

      Dư Tư Nhạc nhìn khuôn mặt tròn trịa nhắn của cậu, càng nhìn càng thấy đáng .

      Người mẹ nhéo mặt cậu bé chút, "Ngoan, thi được trăm điểm mẹ chắc chắn mua đồ chơi cho con. Chẳng lẽ mẹ giữ lời à?"

      "Mẹ là tốt nhất!" Cậu bé ôm tay mẹ làm nũng.

      Dư Tư Nhạc nhìn cảnh này tới mê mẩn.

      Trong đồng tử nổi lên chút hâm mộ.

      lớn lên trong nhi viện, từng được hưởng thụ ấm áp của tình thân. Mỗi khi thấy người ta cưng chiều con mình, trong lòng đều tự nhiên sinh ra cảm xúc hâm mộ. Thứ có, chỉ nhìn cũng được.

      Cảm xúc của Dư Tư Nhạc thoát khỏi mắt Du Lăng Thần.

      ôm vai , về phía chiếc xe đỗ ở ven đường, mở cửa xe, : "Vào nhanh , đừng để dính nước mưa."

      Du Lăng Thần hơi khom người, cố gắng dùng thân thể ngăn cản mưa gió cho Dư Tư Nhạc.
      Phong Vũ Yên, ly sắc, Jin29211 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :