1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh hai Boss, đừng nghịch lửa - Cửu Trọng Điện (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 40

      Edit: Nguyên Nguyên


      “A Bưu……….. xem, hai có thích Khưu Mẫn ?” Ngồi vào trong xe, Dư Tư Nhạc rất muốn nghĩ đến vấn đề này nữa.

      Vì sao muốn tin? Vì sao tình nguyện là Khưu Mẫn dối, đùa giỡn với ?

      A Bưu ngạc nhiên nhìn qua: “Tiểu thư, điều này sao có thể? Khưu Mẫn bộ dạng rất xinh đẹp, nhưng so với người đẹp còn nhiều lắm, Du thiếu thích ta ở điểm nào?”

      ra cũng cho rằng như vậy.” , Dư Tư Nhạc cũng cho rằng………….. Khưu Mẫn hoàn toàn xứng với hai.

      Vì sao nên lời, đây là trực giác.

      Cho dù Khưu Mẫn và Du Lăng Thần có đứng trước mặt Dư Tư Nhạc, có cách nào nghĩ muốn kết hợp hai người với nhau.

      Thời gian tuần trôi qua rất nhanh, Dư Tư Nhạc có đến suy nghĩ muốn tham gia tổ kịch, tuy rằng Du Lăng Thần tò mò làm sao biết chuyện này, nhưng cũng đồng ý.

      Chỗ tổ kịch gặp mặt, là trong khách sạn.

      Rất nhiều người đến đông đủ.

      Nghe đích thân tổng giám đốc Du đến đây, rất nhiều người trang điểm nghiêm túc từ đầu đến chân, mong chờ tổng giám đốc Du có thể liếc mắt đến, sau này đại lộ trở thành ngôi sao trở nên thuận lợi gấp đôi rồi. Trong đó, hấp dẫn nhất là ánh mắt, còn chúc mừng Khưu Mẫn. Khưu Mẫn là nữ chính của tổ kịch này, cũng là nhân vật tiêu điểm của cuộc gặp gỡ này.

      Có thể được tổng giám đốc Du chiếu cố, tự mình đến chúc mừng chụp ảnh phim truyền hình, tuyệt đối là chuyện rất tốt.

      Ai cũng biết Du Lăng Thần có rất nhiều tài sản, chẳng qua công ty giải trí chỉ mới vừa phát triển, cũng phải tự mình quản lý, mà giao cho người phụ trách kinh doanh quản lý.

      “Tổng giám đốc Du đến đây!” Bên trong có người la lớn lên.

      Ánh mắt mọi người đều dừng người Du Lăng Thần, rất nhiều hưng phấn hét chói tai. Người trong tổ kịch lần đầu tiên nhìn thấy ông chủ lớn đứng phía san màn ảnh, đám người có vẻ rất nhiệt tình, chạy đến chào hỏi dứt.

      “A, vẫn là chị Khưu Mẫn có mặt mũi, ngay cả tổng giám đốc Du cũng tự mình đến đây rồi.”

      Gần đây chuyện xấu “tổng giám đốc tập đoàn Du thị có tình mới”, phố phố lớn đều là tin tức này, ít người mở miệng chế nhạo Khưu Mẫn và Du Lăng Thần.

      Sau khi nghe thấy những lời này, Du Lăng Thần hơi nhíu mày nhưng vẫn giải thích gì.

      Khưu Mẫn mặc bộ lễ phục ngắn trễ ngực màu đỏ, cả người nhìn qua rất quyến rũ: “đạo diễn Lưu, ông đừng

      đùa, tổng giám đốc Du, đến đây ngồi ."

      Còn có gian tình?

      Vị trí này phải sắp xếp bên cạnh sao?

      Sau khi Dư Tư Nhạc vào, sắc mặt luôn tốt lắm, hợp với khí vui đùa nơi này, hận thể rời khỏi nơi này, nhưng mà lý trí với .... thể làm như vậy.

      "Khưu tỷ, khi nào chính thức công bố quan hệ ra bên ngoài?" Đạo diễn Lưu cười xấu xa, trêu đùa Khưu Mẫn.

      Vẻ mặt Du Lăng Thần từ đầu đến cuối vẫn lạnh lùng, ngoại trừ tròng mắt ngẫu nhiên chuyển động vài cái, đường cong mặt thay đổi gì.

      Dư Tư Nhạc nghiến răng ken két, trong lòng rất tức giận, hai bày ra bộ dạng lạnh lẽo cho ai xem? Rốt cuộc Khưu Mẫn có phải là bạn , nhanh tỏ thái độ chút ! Dư Tư Nhạc cảm thấy lúc này đây, quả là ngốc nghếch! Ngây ngốc ngồi xem màn này lại cái gì cũng nên lời.

      "Các người đừng đoán nữa!" Khưu Mẫn cất giọng kiều mỵ, mặt đỏ bừng: "Tôi và Du thiếu có loại quan hệ như các người ."

      bày ra bộ dạng thẹn thùng, chần chừ rất tốt.

      Cho dù là ai nhìn thấy, cũng nghĩ là da mặt mỏng, thẹn thùng, càng thêm gia tăng chuyện thực hư "tình mới" này.

      "Được được được! chúng tôi , nhìn xem Khưu tỷ đỏ mặt rồi kìa." đám người rốt cuộc cũng đồng ý buông tha cho Khưu Mẫn rồi nhanh chóng quay qua Du Lăng Thần.

      "Tôi phải lái xe, nên thể uống nhiều." Giọng Du Lăng Thần rất giàu từ tính, từng câu từng chữ, giống như có cỗ ma lực chinh phục người khác.

      cầm ly rượu nâng ly về phía những người khác, sau đó uống ngụm.

      giọt rượu cũng dính, có vẻ người này cố ý tính toán giá cao, dễ dàng phá hư quan hệ hợp tác. Du Lăng Thần tìm được lý do tốt, từ chối những người khác ngừng kính rượu mình.

      Trong phòng có ít nhất 30 người cả trai lẫn , tất cả đều là nhân viên trong tổ kịch, trong đó còn có các ngôi sao lớn. Du Lăng Thần xuất , trong chớp mắt khiến các ngôi sao lớn như bị bỏ rơi, hầu như tất cả mọi người đều vây quanh Khưu Mẫn và Du Lăng Thần.

      Lúc này, Khưu Mẫn nở mày nở mặt, cao ngạo giống như bình hoa Khổng Tước.

      Ở trong mắt người khác, Khưu Mẫn và Du Lăng Thần như đôi tình nhân, bọn họ chuyện chế nhạo chuyện này. cỗ hờn dỗi ngăn trong ngực Dư Tư Nhạc, khiến cảm thấy thở xong.

      Nhìn thấy bàn có ly rượu, nghĩ đến câu "mượn rượu giải sầu". tại Dư Tư Nhạc phải sầu sao?

      hai bị cướp rồi, sau này phải đơn mình.....

      Loại cảm giác này luôn quanh quẩn bên người .

      muốn nghĩ đến sau này hai và chị dâu sống chung với nhau, nhưng mà Dư Tư Nhạc muốn làm bóng đèn, phá hư thế giới ân ái của hai người bọn họ.

      "Đừng uống nữa." Du Lăng Thần đè tay Dư Tư Nhạc lại, chú ý Dư Tư Nhạc uống ba ly rượu.

      Thời gian này hành vi cử chỉ của Dư Tư Nhạc rất khác thường làm người ta đoán ra nhất chính là.... làm sao có thể nghĩ muốn đến tham gia tổ kịch. Theo lời A Bưu báo, tất nhiên Du Lăng Thần biết được gặp qua người nào. Nếu phải vì sao hiểu nguyên nhân, Du Lăng Thần tham dự mấy cuộc gặp gỡ này, cùng đến tham gia.

      Dư Tư Nhạc cầm ly rượu buông tay: "Em lại cần lái xe."

      Những người khác đều rất ồn ào, trận tiếng cười lớn bên trong phòng được bao: "Tổng giám đốc Du, để cho Du tiểu thư uống , , cùng lắm chúng tôi đưa ấy về. Đến đến đến, Du tiểu thư, tôi kính ly."

      "Tửu lượng của Du tiểu thư mạnh, chúng ta uống cạn hết nào?"

      "Được....uống cạn ly rượu."

      ........................

      Những người xung quanh liều mạng kính rượu Dư Tư Nhạc.

      Trước khi đến khách sạn, Dư Tư Nhạc chưa ăn gì, bụng đói uống rượu rất dễ say.

      Uống liên tục vài ly rượu, Dư Tư Nhạc cảm thấy đầu óc choáng váng. Nhưng ánh mắt lại rất sáng, nhìn qua tay Khưu Mẫn, cánh tay sờ soạng hai, động tác rất , ý tứ có chút ái muội.

      Trời ơi, Dư Tư Nhạc suýt chút mắng ra tiếng! Muốn tán tỉnh cũng nên ở chỗ đông người chứ?

      Còn có Khưu Mẫn, dù gì cũng là ngôi sao, vì sao giữ cho mình chút hình tượng chứ? Màn này bị người khác bắt được tuyệt đối là tin giật gân.

      Dư Tư Nhạc đứng lên, nhìn cũng nhìn nữa: "Em ra ngoài hóng gió chút."

      Trong phòng bao mùi rượu rất lớn, tiếng động cũng rất ồn ào, làm đầu Dư Tư Nhạc phát đau.

      Rượu bọn họ mời uống có tác dụng rất mạnh, Dư Tư Nhạc vừa ra khỏi phòng bao lâu, đầu óc cảm thấy mơ hồ, lảo đảo. lảo đảo chạy đến hành lang cuối, uể oải nằm sấp cửa sổ, hai gò má đỏ bừng, trong bụng căng lên rất khó chịu.

      Đầu nặng bước , bốn chữ này có thể hình dung Dư Tư Nhạc bây giờ.

      biết qua bao nhiêu phút, đôi giày da đen xuất trong tầm mắt Dư Tư Nhạc.
      Last edited by a moderator: 23/1/15
      Jin292, Trâu, fujjko6 others thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 41

      Edit: Nguyên Nguyên


      Sau khi say rượu, con người trở nên chậm chạp. Dư Tư Nhạc suy nghĩ lâu mới mơ hồ cảm thấy đôi giày này gặp ở đâu rồi. Nghĩ đến đôi giày ở giá!

      biết uống rượu cũng đừng uống nhiều.” Giọng quen thuộc lạnh như băng vang lên bên tai Dư Tư Nhạc.

      Du Lăng Thầm nắm đầu vai , kéo Dư Tư Nhạc vào trong ngực: “Được rồi, đưa em trở về trước.”

      Dư Tư Nhạc có say đến nổi ý thức ràng, chỉ là phản ứng hơi chậm chút.

      hai, sao lại ra đây rồi?” là nam chính, hẳn là phải ở bên trong cùng với ta chứ?

      Du Lăng Thần ôm ra ngoài, trong khách sạn có nhiều nhân viên nhìn thấy hai người, mỗi người đều chào Du Lăng Thần.

      Du Lăng Thầm trầm mặt: “Cái loại gặp gỡ này, bình thường tham gia.”

      Hôm nay cố ý đến đây, tính là nể tình rồi. Hơn nữa cũng chừa mặt mũi cho người khác, mà chỉ cho em .

      Trong bãi đậu xe, có rất nhiều xe hơi đậu ở đó.

      Du Lăng Thần ôm Dư Tư Nhạc đẩy vào ghế lái phụ, xoay người lại thắt dây an toàn giúp . Trong quá trình đó, chỗ nào mà tia ôn nhu khó phát .

      Du Lăng Thần vừa định giẫm chân ga, khởi động xe hơi, người bên cạnh đột nhiên cất tiếng kiều diễm.

      hai, sợi dây chuyền phỉ thúy của đâu?”

      Du Lăng Thần dừng động tác, xoay nửa người nhìn Dư Tư Nhạc: “Sao đột nhiên lại nhớ đến chuyện này?”

      Lần trước Dư Tư Nhạc hỏi chuyện này, cũng rất kỳ quái.

      Ý thức Dư Tư Nhạc rất hỗn loạn, chuyện hơi lộn xộn.

      “Ừm………….Em nhìn thấy…………….Nó nằm trong tay Khưu Mẫn.” Dư Tư Nhạc rút người lại, đầu dựa vào cửa kính xe.

      Du Lăng Thần sắc mặt doa động, trong mắt lộ ra tia kinh ngạc, sau đó ánh mắt ngày càng trầm xuống: “Sợi dây chuyền của mất.”

      mất gần tháng rồi.

      Dư Tư Nhạc hề nghe thấy lời này, còn đắm chìm trong suy nghĩ của mình, “Khưu Mẫn , hai người nhau. hai…………Có phải thích ta ? Vì sao cả dây chuyền cũng tặng cho ta chứ? Sau này em cũng phải gọi ta là 'chị dâu' sao?"

      Chị dâu?

      Ánh mắt Du Lăng Thần chợt lạnh lẽo, hai tay cầm tay lái ngày càng chặt.

      "Em gọi bất kỳ ai là chị dâu, ai có đủ tư cách này." Giọng Du Lăng Thần rất kiên định, giống như lời thề, lời hứa hẹn.

      Chỉ tiếc là thần trí Dư Tư Nhạc ngày càng mơ hồ, những lời này câu cũng nghe được.

      Xe từ chuyển động, Du Lăng Thần thay đổi phương hướng, lái xe ra khỏi bãi đậu xe.

      Dư Tư Nhạc bị rượu xông lên não, chỉ vài phút sau ngủ say.

      Rượu là thứ rất có hại cho người! Dư Tư Nhạc là người những lời này,

      Khi mở mắt ra là trời ngã về chiều, sắp đến đêm. Uống rượu nhiều, bụng lại căng lên, làm hại cũng ăn cơm vào. Cả người đều là mùi rượu, ngửi ngửi cảm thấy rất ghê tởm. vừa tỉnh lại liền chạy vào phòng tắm. Xối rửa vài lần, cho đến khi còn thấy mùi rượu nữa mới lau khô nước ra ngoài.

      "Tỉnh rồi?" Du Lăng Thần tựa người vào cửa, bộ dạng chờ lâu.

      Dư Tư Nhạc cầm khăn lau tóc, dừng động tác lại gọi tiếng " hai".

      Dư Tư Nhạc có gương mặt trời sinh trắng nõn, môi đào. Có lẽ ở trong phòng tắm lâu nên vành tai nhìn qua rất trong sáng. ràng chỉ là mười bảy tuổi, sau khi tắm xong lại mang theo cỗ mị lực hấp dẫn người khác như vậy.

      "Có cái gì với ?" Du Lăng Thần ngồi giường , chuẩn bị sẵn sàng đợi Dư Tư Nhạc mở miệng.

      Dư Tư Nhạc trầm mặc , trong lòng lại rất hỗn loạn.

      "Tiểu Nhạc, em ....Cho dù là chuyện gì, cũng giấu diếm ." Vẻ mặt Du Lăng Thần rất thất vọng " hy vọng chỉ rồi thôi."

      Mẹ nó! hai, chiêu đánh vào tình cảm của , ai sánh được.

      "Gần đây biểu của em rất khác thường." Du Lăng Thần thẳng ra nguyên nhân.

      Dư Tư Nhạc suýt chút nữa thở nổi, vốn là người trong lòng nhịn được, hàm răng khẽ mở, môi khẽ nhúc nhích: " hai, nội dung tin tạp chí có ?"

      Dư Tư Nhạc hỏi rất cẩn trọng, sợ hãi khi biết đáp án khẳng định.

      " nghĩ em tin những thứ kia." Du Lăng Thần ngoắc tay với , ý bảo đến đây, ngón tay nhàng lướt qua mái tóc : " cũng thích Khưu Mẫn, đưa ta đến công ty, chỉ là vì khả năng diễn xuất của ta."

      Người này có thực lực làm diễn viên, ta chỉ cần có cơ hội, tuyệt đối có thể nổi tiếng.

      " tạp chí đó sao có thể đưa tin hai người...." Dư Tư Nhạc ấp úng, tiếp.

      "Trong làng giải trí từ trước đến nay đều thích những lời có căn cứ, hôm đó khi ở nhà hàng, ngẫu nhiên gặp được Khưu Mẫn, ta liền ngồi xuống uống hai ly với ." Bây giờ nghĩ lại, hôm đó tình cờ gặp mặt là do Khưu Mẫn sắp đặt trước.

      "Chìa khóa nhà đâu?"' Dư Tư Nhạc vẫn tin....Bản thân lại trở thành người làm.

      "Có rất nhiều đội chó săn đuổi theo Khưu Mẫn, cho nên sắp xếp cho ấy ở căn biệt thư ngoại ô." Du Lăng Thần trả lời đâu vào đấy.

      Dư Tư Nhạc vẫn chưa từ bỏ ý định, xét hỏi việc kỹ càng, tháo sợi dây chuyền cổ xuống: "Như vậy, hai, sợi dây chuyền phỉ thúy của sao lại cho ta rồi?"

      Rốt cuộc, Du Lăng Thần thay đổi sắc mặt, khóe miệng nhếch lên nụ cười yếu ớt: "Vấn đề này em hỏi rồi."

      Gì? Chuyện này từ khi nào? Vì sao nhớ .

      "Lúc em uống say, say khướt chỉ vào mũi rồi hỏi, vì sao sợi dây chuyền ở trong tay Khưu Mẫn, còn hỏi có phải thích ta ?" Du Lăng Thần cố ý thêm mắm dặm muối.

      Mặt Dư Tư Nhạc nghẹn lại như màu gan ngỗng, lại thất thố trước mặt hai rồi!

      Trời ơi! Dư Tư Nhạc muốn bóp chết Khưu Mẫn. Nếu phải hai ở trước mặt , muốn đưa tay lên cào cào mái tóc, để phát tiết tâm tình mình.

      ra đoạn đối thoại trong biệt thự ngày hôm đó. Bây giờ nhớ lại, có thể bị bại lộ, ví dụ như hai bởi vì phân hợp đồng bị bắn nước, ta "những người của công ty khác đến quấy rối."

      Đều quan tâm bị loạn, Dư Tư Nhạc lúc đó tin tưởng ngụ ý ám chỉ từng kiện kia cho nên xem chi tiết đó.

      Dư Tư Nhạc quang minh chính đại vươn tay ra đặt lên đùi Du Lăng Thần, thuật lại động tác Khưu Mẫn sờ đùi : " hai, em thấy ta sờ đùi rồi."

      Ánh mắt Du Lăng Thần ngày càng mở to, ở chỗ sâu nhất trong đôi mắt, dường như có hai ngọn lửa lóe lên.

      Bắt lấy móng vuốt của Dư Tư Nhạc: "Tiểu Nhạc, phải hai dạy em, được sờ đùi đàn ông rồi sao?"

      Dư Tư Nhạc thành nghiêm túc lắc đầu.

      "Sau này cho sờ loạn, có biết ?"Giọng Du Lăng Thần hơi khàn khàn.

      Dư Tư Nhạc ngốc, thấy trong mắt hai xuất cảm xúc, cuống quýt gật đầu: "Em nhớ kỹ!"

      Lại mò lên chút, xảy ra chuyện lớn!
      Last edited: 24/1/15
      Phong Vũ Yên, Jin292, Trâu13 others thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 42

      Edit: Nguyên Nguyên


      Tuy rằng Dư Tư Nhạc có hứng thú ăn cơm, nhưng dám với hai.

      chạy vào phòng bếp bận bịu trận, làm ra hai món ăn. Trải qua ngày tháng tích cực luyện tập, trình độ làm món ăn của Dư Tư Nhạc ngày càng tăng lên.

      Động tác ăn cơm của Du Lăng Thần, tao nhã đẹp mắt hơn so với bình thường, quả có thể đạt danh hiệu đáng hưởng thụ.

      “Muốn xem diễn ?” Du Lăng Thần ăn ngụm cơm cuối cùng xong, lau chùi miệng, cả người nằm dài ghế sô pha.

      Xem diễn? Đến rạp chiếu phim sao?

      Hai lần trước, bị người khác hiểu lầm còn chưa đủ thảm sao? Lúc này đây, kiên quyết .

      phải rạp chiếu phim, là phim trường nơi Khưu Mẫn đóng.” Du Lăng Thần lấy ra thẻ phòng, mặt viết khách sạn Tâm Di phòng 403.

      Dư Tư Nhạc suýt chút bị sặc nước bọt.

      Dựa vào cái đầu , cuối cùng cũng biết vì sao Khưu Mẫn muốn hẹn hai nước ngoài, là muốn mượn cơ hội này để tiếp cận hai, sau đó phát sinh quan hệ mập mờ. Chẵng những sờ đùi hai, còn lén lút đưa thẻ phòng cho hai. Muốn dựa vào quan hệ này, bộ dạng ở trong Làng Giải Trí, càng thêm vững chắc hơn.

      Tâm cơ tốt.

      Đầu tiên là lợi dụng đám chó săn làm ra chuyện xấu, ồn ào huyên náo. Sau đó, ở biệt thự diễn vở kịch, tranh thủ đồng tình của Dư Tư Nhạc, lừa gạt Dư Tư Nhạc làm việc giúp ta. có thể mượn sức của em chồng này, dựa vào năng lực của để tiếp cận Du Lăng Thần.

      Nếu phải Dư Tư Nhạc uống say, đem tất cả mọi chuyện ra, chắc chắc đến bây giờ cũng có người nào biết được mưu quỷ kế của ta. Tất nhiên, tính là uống say, nhưng trước mặt Du Lăng Thần Dư Tư Nhạc vẫn còn là trẻ con, việc ra. Loại cảm giác hoang mang này, làm người ta tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

      ! Phải !” Dư Tư Nhạc hận ta, nghiến răng nghiến lợi .

      Đêm nay phải để Khưu Mẫn trả cái giá đắt, nếu tên viết ngược lại.

      Du Lăng Thần bình tĩnh nhìn bàn ăn: “trước tiên rửa chén .”

      Dư Tư Nhạc rất hăng hái, bị lời vô tình phá hỏng.

      hai, nhất định phải phá hư khí tốt có phải ?

      Lúc này, sao là "Được, chúng ta đến khách sạn" ?

      ...............................

      Chờ đến lúc Dư Tư Nhạc và Du Lăng Thần xuất ở cửa, sắc trời sắp tối, hai bên đường được đèn chiếu sáng, chiếc xe hơi màu đen rong ruổi chạy đường.

      Hai người đến khách sạn mà Khưu Mẫn tham dự.

      Khách sạn này nổi tiếng như "khách sạn Hoài Hương" nhưng cũng đứng nhất nhì trong thành phố này.

      "Vì sao hẹn ở biệt thự? Mà lại đến khách sạn?" trong lòng Dư Tư Nhạc suy nghĩ cái gì, miệng ra cái đó.

      Khóe miệng nhếch lên tia cười lạnh: "Đại khái là thói quen của ta."

      Lần đần tiên nghe, Dư Tư Nhạc hiểu. Ở trong đầu lập lại lời của ta, lúc lâu sau mới bừng tỉnh đại ngộ.... hai , đây phải làn đầu tiên Khưu Mẫn thuê phòng với đàn ông, hẹn ở khách sạn làm việc là thói quen của ta rồi!

      A, mắng chửi người cũng dùng từ thô tục!

      Nếu đổi thành là người đàn ông bình thường, nhất định "người này còn bằng gà" đâu.

      Về thần thanh niên 2B "A, lên giường cả đêm bao nhiêu tiền?"

      Kết luận, mắng chửi người khác phải học hỏi hai.

      xa gần để mắng người, người bình thường còn đoán ra ý trong đó, nhất định bới móc được nguyên nhân dẫn tới mâu thuẫn của chuyện này.

      ....................

      "Thư ký Tôn." Du Lăng Thần thông qua dãy số, vừa thang máy, vừa chuyện: "Tìm nam diễn viên tạm thời đến khách sạn Tâm Di."

      Thư ký Tôn ở đầu dây bên kia nhanh chóng trả lời, có năng lực làm việc rất mạnh mẽ, ông chủ giao cho làm việc gì, tuyệt đối hỏi nhiều.

      "Thuận tiện giúp tôi liên lạc với phóng viên, lát có cái gì cho bọn họ." Du Lăng Thần xong câu đó liền cúp điện thoại.

      Đồng thời thang máy cũng đinh tiếng, dừng lại ở tầng 4.

      hai muốn làm lớn chuyện này sao? Tốt xấu gì Khưu Mẫn cũng được xem là nghệ sĩ của công ty này, có phải làm tổn hại đến lợi ích công ty ?

      Dư Tư Nhạc có thời gian suy nghĩ nhiều, bọn họ đến trước phòng 403.

      "Đợi lát nữa dùng di động gọi cho em." Giống như chuyện gì Du Lăng Thần cũng nắm trong tay, : "Đến lúc đó, em hãy vào."

      Lá gan lớn như vậy, dám thiết kế Du Lăng Thần , để Khưu Mẫn thân bại danh liệt làm sao được?

      Ý bảo Dư Tư Nhạc đứng ở phía sau cầu thang, Du Lăng Thần đưa tay gõ cửa.

      Rất nhanh cửa phòng được mở ra.

      Từ chỗ Dư Tư Nhạc nấp nhìn qua, có thể thấy Khưu Mẫn mặc bộ nội y khiêu gợi màu vàng, rất có tình thú, lại trêu chọc người khác. ta vừa mở cửa liền ôm cổ Du Lăng Thần, rồi hôn lên mặt cái.

      Dư Tư Nhạc khinh bỉ mình sao lại tốt như vậy! mặt hai có dấu son môi, nhìn hai ràng.

      Cửa phòng lại đóng

      .......................

      Rốt cuộc Dư Tư Nhạc cũng thấy bên trong là tình huống gì, chỉ có tĩnh nhẫn nại chờ đợi.

      lo lắng hai xảy ra chuyện gì, bởi vì lấy trí tuệ vô cùng thông minh của hai, kỹ xảo của Khưu Mẫn này còn chưa lọt vào mắt ấy. Về độ bình tĩnh của hai.... tuyệt đối tin tưởng.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, khoảng nửa giờ sau, màn hình điện thoại di động của Dư Tư Nhạc rốt cuộc cũng sáng lên.

      nhanh chóng chạy đến phòng 403.

      Vừa chạy đến cửa, cửa phòng từ bên trong mở ra, Du Lăng Thần gọi điện thoại cho người: "Cậu đến phòng số 403, tôi ở đây chờ cậu."

      Dư Tư Nhạc im lặng lên tiếng, chờ hoàn thành cuộc gọi, mới hỏi: "Là diễn viên tạm thời đến đây?"

      Nhìn thấy Dư Tư Nhạc dùng loại ánh mắt kỳ quái nhìn , Du Lăng Thần hỏi: " nhìn cái gì?"

      " hai, mặt có cái gì." Dư Tư Nhạc thấp hơn Du Lăng Thần chút nâng tay lên, lấy mu bàn tay lau chùi gò má Du Lăng Thần.

      Hai người với tư thế ái muội, gần gũi đứng chung chỗ.

      Ánh mắt Du Lăng Thần rất nóng, tùy ý để bàn tay ấm áp của Dư Tư Nhạc ma sát vào mặt .

      "ừm....Sạch rồi." tay Dư Tư Nhạc đều là màu son.

      Du Lăng Thần cố gắng hồi phục cảm xúc trong lòng, bối rối khi đối mặt với Dư Tư Nhạc.

      A ......Ưm.........

      đạo thanh rên rỉ trong phòng truyền ra, Dư Tư Nhạc nghe xong liền nổi da gà. thăm dò nhìn vào trong giường, Khưu Mẫn cởi bỏ bề ngoài cao quý ai bì nổi, phóng đãng nằm giường vuốt ve cơ thể mình.

      Dư Tư Nhạc xấu hổ đỏ mặt: " ta....."

      " ta muốn uống rượu có trộn xuân dược, bị phát , thừa dịp ta phát , tráo đổi hai ly rượu."

      Vì vậy, Khưu Mẫn tự nhân lấy kết quả!

      Được rồi! là ta xứng đáng bị như vậy.

      Diễn viên tạm thời nhanh chóng có mặt.

      Nghe tổng giám đốc tập đoàn Du thị, đích thân cầu ta đến, mừng rỡ ngậm miệng được. Trong lòng ta nghĩ khối vàng này, cuối cùng cũng có thể tỏa sáng rồi. Chỉ muốn nắm chắc lần gặp gỡ này, lấy được khen ngợi của tổng giám đốc Du, sau này còn sợ thể nổi tiếng sao?
      Phong Vũ Yên, ly sắc, Jin29211 others thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 43

      Edit: Nguyên Nguyên


      Nhưng mà chờ sau khi ta đến phòng số 403, ta mới hậu tri hậu giác biết được…………. Boss có chỗ nào nhìn trúng tài biểu diễn thiên phú của ta, ràng là kêu ta đến diễn trò.

      Nam diễn viên tạm thời chỉ ngây ngốc đứng đó.

      màn giường làm cho chảy máu mũi, cũng đủ làm cho đàn ông nhanh chóng cởi quần áo, kiềm chế được.

      Đây chính là cảnh tượng trăm ngàn lần khó gặp! Bởi vì thuốc rất mạnh, Khưu Mẫn nằm giường giãy dụa lộn xộn, người mặc nội y gợi cảm, kéo đến đầu vai, cảnh xuân trước ngực lộ ra trước mặt bọn họ. Khưu Mẫn trong giới giải trí luôn có tính cách cao ngạo, nếu bị fan của ta nhìn thấy cảnh này, có lẽ vài người tin nữ thần của họ suy đồi đến mức này.

      “Cởi quần áo ra.” Du Lăng Thần giọng lạnh băng, đối mặt với cảnh này, vẫn đỏ mắt tim đập nhanh.

      Nam diễn viên chút tình nguyện, đứng chỗ nhúc nhích. Ai đồng ý trở thành nam chính phim AV chứ? ta còn tưởng rằng nổi tiếng trong ngành giải trí, nhưng phải dùng cách này.

      Du Lăng Thần làm sao có thể nhìn ra tâm tình ta, lạnh lùng vài tiếng: “ chụp đến mặt của cậu, chỉ cần cậu phối hợp diễn vài động tác là được. Diễn hay tùy cậu, tôi nghe Vương Đạo , bên ông ta còn nam diễn viên phụ cũng tệ.”

      Cái gì gọi là bánh nóng từ trời rơi xuống! Đây chính là như vậy! Ai diễn, chính là ngu ngốc nhất trong ngu ngốc, bỏ qua cơ hội này, sau này có muốn nổi tiếng cũng thể được nữa.

      “Có chụp đến mặt?” Nam diễn viên tạm thời có chút chần chờ.

      “Cậu nghĩ rằng tôi lừa cậu? Cậu muốn chụp, còn có nhiều người phía sau, tôi gọi cho thư ký Tôn tìm người khác đến.” Du Lăng Thần lấy điện thoại di động ra, trước mặt nam diễn viên tạm thời, tìm số điện thoại di động của thư ký Tôn.

      Còn chưa bấm xuống số điện thoại, nam diễn viên tạm thời bắt đầu cởi áo: “Đừng, tổng giám đốc Du, tôi đồng ý diễn.”

      Lúc nam diễn viên tạm thời chuẩn bị cởi quần………………

      Du Lăng Thần xoay người lại với Dư Tư Nhạc: “Tiểu Nhạc, em đến nhà vệ sinh chút , chờ sau khi chuyện này xong rồi, gọi em ra.”

      Tốt xấu gì Dư Tư Nhạc cũng coi là người chưa thành niên, ở chỗ này xem diễn, quả có chút tiện. Huống hồ hai lên tiếng, có lẽ nên ngoan ngoãn làm theo ổn hơn. Sau khi mở cửa nhà vệ sinh, Dư Tư Nhạc vào, cầm điện thoại lên xem liên tục.

      Vừa chơi đùa đến lần thứ ba có người gõ cửa nhà vệ sinh.

      Mới 6 phút ? Nhanh như vậy làm xong rồi sao?

      Dư Tư Nhạc cất di động vào túi quần, từ từ mở cửa ra " hai."

      Nam diễn viên tạm thời mặc quần áo chỉnh tề, sắc mặt xấu hổ đứng bên giường: "Tổng giám đốc Du, về chuyện nhân vật..."

      "Lời tôi , tuyệt đối nuốt lời, cậu về nhà chờ tin tức ." Sau khi hoàn thành tất cả mọi chuyện, Du Lăng Thần muốn phân tâm đến ta, vài ba câu đuổi nam diễn viên kia . Cũng dặn ta, chuyện đêm nay, tuyệt đối được tiết lộ ra ngoài.

      Tiết lộ ra ngoài đối với ta có gì tốt? Chính ta cũng là đồng lõa. Nam diễn viên tạm thời ngu ngốc đến mức này, liên tục đồng ý tổng giám đốc Du, nhất định phải giữ bí mật.

      Du Lăng Thần dùng di động chụp ảnh lại, như làm tốt lắm.

      đem mấy bức ảnh chụp này cho Dư Tư Nhạc xem.

      màn hình nam nữ ôm ấp cùng nhau, hai cơ thể lõa lồ kề sát vào nhau. Làm cho người ta có cảm giác, chính là hai người ì ạch giường. Người đàn ông đưa lưng về phía màn hình, chụp đến gò má. Mà mồ hôi đầm đìa mặ, góc chụp rất đúng.

      Du Lăng Thần chụp tất cả năm bức ảnh.

      Mỗi bức ảnh đều cần góc độ chụp.

      "Du Lăng Thần! .... là cầm thú...khốn nạn." Hiệu lực của thuốc phát tác làm hại Khưu Mẫn chuyện trôi chảy, cả người bị lửa dục quấn lấy, khó chịu ôm chăn run rẩy.

      "Khốn nạn? mới là khốn nạn."

      Trong lòng Dư Tư Nhạc thầm mắng.

      "Khưu Mẫn, rất thích tính kế người sao? Cảm giác bị té ngã như thế nào?" Giọng Du Lăng Thần vĩnh viễn đều là lãnh đạm thay đổi, trong lời vô liêm sỉ ý tứ hàm súc rất ràng: "Kế hoạch của rất hoàn mỹ, biết tôi so đo và gây chuyện xấu với , vì quyền lợi phim truyền hình trong tương lai, đề cao nổi tiếng. Nhưng mà làm sai việc."

      bước từng bước đến bên giường lớn, động tác chút thương hương tiếc ngọc, tay giật mạnh, đem sợi dây chuyền cổ ta xuống: "Tôi rất hận người nào chạm vào điểm quan trọng của tôi."

      Mà điểm quan trọng này, rốt cuộc là cái gì, Du Lăng Thần ra miệng. Làm Dư Tư Nhạc suy nghĩ nát óc, cũng ra đáp án.

      "Tôi ký hợp tác với công ty ngôi sao, ảnh chụp truyền ra ngoài, tổn thất nghiêm trọng." Coi như Khưu Mẫn còn chút lý trí, lúc này có thể tỉnh táo đàm phán với Du Lăng Thần.

      Khóe miệng Du Lăng Thần nhếch lên tia cười lạnh: "Phim còn chưa có chụp ảnh, tôi nhiều lắm chi tổn thất vài điều thôi, nhưng còn lại......"

      khi ảnh chụp truyền mạng internet, hình tương Khưu Mẫn chìm xuống vực sâu, từ nay về sau, có công ty nào dám mướn ta.

      Khưu Mẫn cũng biết, hình tượng của người nghệ sĩ quan trọng biết bao, gương mặt tái nhợt chút huyết sắc. Trong lòng càng ngày càng hoảng hốt, càng ngày càng loạn, ta từ giường bò đến trước mặt Du Lăng Thần, nắm tay , ; "Du thiếu, tha cho tôi ...Tôi biết sai rồi, ngàn lần đừng đem ảnh chụp truyền ra ngoài. Cho dù bảo tôi làm cái gì, tôi cũng đều đồng ý! Đừng hủy tôi.......Đừng hủy tôi!"

      Bộ dáng Khưu Mẫn có chút đáng thương, nước mắt ngừng chảy dài

      Lần này ta khóc khác với lần trước, mặt mang theo sợ hãi và sợ hãi, vẻ mặt này chỉ bằng kỹ thuật diễn, có hóa trang cũng được.

      "Nhưng mà muộn rồi." Du Lăng Thần nhàng phất tay ta ra, trong giọng mang theo chút tiếc hận, hoặc là tia đồng tình.

      muốn, chưa bao giờ xin lỗi.

      Trong lòng Dư Tư Nhạc đồng tình với ta, cầu tình vì ta, càng hai bỏ qua cho ta. Tâm tình cua bây giờ, có thể lý giải "nước mắt cá sấu", chỉ là đồng tình thôi.

      Bóng đêm tối, đen còn đơn thuần hơn so với màu mực. Buổi tối bầu trời, có ngôi sao, cũng có ánh trăng, chúng nó như trốn , trốn tránh cái gì.

      "Tiểu Nhạc, chúng ta về nhà." Tay Du Lăng Thần khoát vai Dư Tư Nhạc, nét lạnh lẽo mặt dần dần rút .

      Dư Tư Nhạc gật đầu, cất bước ra ngoài.

      Bóng dáng hai người dần dần rời khỏi phòng này.

      Phía sau, ngồi trong phòng bi thương khóc lóc.

      ..............................

      Sáng sớm hôm sau, đầu đề trang giải trí của các Tòa soạn Báo Lớn, tất cả đều là ảnh chụp của Khưu Mẫn.

      "Khi ngôi sao Khưu Mẫn mướn phòng, hình ảnh riêng tư bị truyền ra...."

      "Tình cảm ngôi sao mãnh liệt, có thể so sánh với diễn viên phim AV...."

      'Công ty ngôi sao và Khưu Mẫn hủy bỏ hiệp ước, trong đêm Khưu Mẫn thân bại danh liệt......"

      ..............................

      Các loại tin tức giống như nước vỡ đê, muốn ngừng cũng ngừng được.
      Last edited: 30/1/15
      Phong Vũ Yên, Jin292, Trâu10 others thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 44

      Edit: Nguyên Nguyên


      Các sách báo, tạp chí đều bán rất nhanh, hầu như chưa đến nửa ngày, bị thu mua còn quyển.

      Ở khắp nơi có thể nghe thấy tiếng nghị luận của mọi người.

      Các bạn bình luận mạng đều đủ loại, có tiếng mắng chửi vô cùng căm phẫn còn kịch liệt hơn so với tiếng cãi nhau bằng miệng.

      Dư Tư Nhạc ngồi xếp bằng ghế sô pha, trước mặt đặt cái laptop. trang web, đúng là hình ảnh thiệp mời đêm hôm qua.

      Rất nhiều lời bình luận đều mắng Khưu Mẫn, ta biết kiềm chế hành vi, thân là người của công chúng nhưng cuộc sống riêng tư chịu được như thế. Tất nhiên cũng có rất nhiều người chế nhạo Khưu Mẫn, hâm mộ người đàn ông có diễm phúc chụp ảnh như vậy, thế nhưng lại còn nằm người Khưu Mẫn. Có số người , nhìn dáng người Khưu Mẫn tức giận, chụp hình AV tiếc.

      hai, có phải chúng ta làm quá mức rồi ?” Danh dự, đối với người rất quan trọng. Rất nhiều người chịu nổi áp lực của dư luận, có suy nghĩ dịch dung thoát khỏi tình cảnh tại.

      Đêm hôm qua Dư Tư Nhạc còn nghĩ nhiều như vậy, hôm nay toàn bộ báo chí đều đăng tin này, mới bắt đầu cảm thấy vừa nghĩ lại mà sợ.

      rất muốn trả thù Khưu Mẫn, nhưng vẫn nghĩ tới quậy đến chết người. đến cùng, Khưu Mẫn là diễn viên nổi tiếng, mới có thể chọn con đường “bán thịt” cầu vinh này.

      Du Lăng Thần đóng laptop lại: “Đừng nghĩ nhiều.”

      Tất cả đều do Khưu Mẫn chuốc lấy phiền phức. trách người khác được.

      “Nhưng mà hai…………” Dư Tư Nhạc còn muốn cái gì.

      Du Lăng Thần đánh gãy lời của : “cho dù hôm nay chúng ta đem tin này đăng ra ngoài, Khưu Mẫn tiếp tục phát triển nữa, sớm hay muộn cũng gây ra loại chuyện này.”

      có năng lực làm việc, trèo lên giường Du Lăng Thần, giống như treo lên giường của những ông chủ lớn khác. Giấy thể gói được lửa, đây là quy tắc ngầm thông thường trong làng giải trí. Chẳng qua là trước khi Khưu Mẫn vùng lên, đem tương lai về sau của người này chặt đứt.

      Hai tuần lễ sau, ngày ngày trôi qua rất bình thản, có sóng ta gió lớn gì xảy ra.

      Sau khi trải qua chuyện kia, Dư Tư Nhạc tìm kiếm mạng xem cuộc sống của Khưu Mẫn như thế nào. Trong đó có trả lời, Khưu Mẫn quyết định “xuống biển” với công ty ký kết.

      Hai

      chữ "xuống biển", thay cho con đường diễn viên AV này.

      Dư Tư Nhạc nghĩ thế nào cũng nghĩ Khưu Mẫn làm sao có thể đắm mình trong trụy lạc? Có lẽ ta nên rời khỏi làng giải trí, kết thúc cuộc đời nghiệp diễn viên của mình, cũng tốt hơn là để người khác chế giễu.

      ....................................

      Gần đến cuối học kỳ, qua ba tuần nữa, là đến kỳ thi cuối học kỳ.

      Thời gian này Dư Tư Nhạc càng ngày càng bận rộn, lúc trong trường, giáo viên phát bài kiểm tra lớp, tiến hành trắc nghiệm vòng. Sau khi sửa bài kiểm tra, lần lượt giảng giải ý nghĩa từng quá trình.

      giúp đỡ của hai khi học thêm, Dư Tư Nhạc có tiến bộ rất ràng.

      Trước kia, khi giải đề toán, cần ít nhất nửa giờ. Mà tại, dường như đụng đến đề tài này, trong đầu có suy nghĩ giải quyết vấn đề ràng, tốc độ làm bài chính xác ngừng tăng lên.

      A Bưu gắt gao theo sau Dư Tư Nhạc, ba vệ sĩ khác từ đầu đến cuối đều bảo vệ an toàn cho Dư Tư Nhạc rất chu toàn. Học sinh khác thấy bốn vệ sĩ hung thần sát khí kia, tất cả đều sợ tới mức đường vòng.

      Thái độ của nhóm bảo vệ ngày càng nghiêm túc hơn.

      Dư Tư Nhạc đoán nguyên nhân trong đó, nhất định là do hai căn dặn.

      "Là sợ hãi Khưu Mẫn trả thù sao?" Dư Tư Nhạc lưng đeo túi xách, về phía cổng trường.

      Rau cải trong nhà lại hết sạch, nên siêu thị thôi.

      "Tiểu thư, trong khoảng thời gian này nên cẩn thận chút là tốt hơn."

      Khưu Mẫn là loại con gì, vừa nhìn là biết dễ bị bắt nạt.

      Nghe ông chủ công ty AV của ta có dính đến chuyện xấu dám cho ai biết. Sợ Khưu Mẫn dựa vào ông chủ kia, định tìm cơ hội trả thù bọn họ.

      "Tôi biết, tôi cố gắng đến chỗ có nhiều người."

      Phàm là chỗ có nhiều người ồn ào, có chuyện thể khống chế được.

      Dư Tư Nhạc nghĩ cũng muốn làm khó A Bưu.

      vào siêu thị mua rất nhiều đồ dùng hằng ngày, còn có mua rau dưa và các loại thịt. Bởi vì có ba vệ sĩ bảo vệ, bọn họ đến bãi đỗ xe, định lái xe về biệt thự.

      Có chuyện xảy ra, phát sinh ở đây.

      Theo sau chiếc BMW màu đỏ, bỗng nhiên xuất người đàn ông với ánh mắt tàn nhẫn, trong tay ông ta cầm theo thùng nước . Ông ta đến, nước trong thùng lắc lư. Ông ta muốn lấy cứng chọi đá với nhóm người vệ sĩ, mà là ném thùng nước ề phía Dư Tư Nhạc.

      A Bưu nhìn thấy người này có điểm thích hợp, vội vàng động thân chắn trước người Dư Tư Nhạc.

      A Bưu thân thủ phản ứng rất nhanh, hầu như cùng thời gian, thân thể theo bản năng kéo Dư Tư Nhạc tránh về phía người bên cạnh. chất lỏng trong suốt bắn mặt đất, thanh vang lên, bên trong bãi đậu xe rất vang dội.

      "Là a xít sun phu rit." Tay áo A Bưu bị thủng vài lỗ lớn, cánh tay hơi đỏ chút.

      Chất lỏng mặt đất từ từ chảy ra, thanh sôi sục vang lên truyền vào tai người khác. Ba người vệ sĩ ném túi to siêu thị trong tay xuống, nhanh chóng đuổi theo người đàn ông tạt a xít sun-phu-rít.

      Chỉ tiếc người đàn ông này rất gian xảo, sau khi ông ta hắt a xít sun-phu-rít xong, lập tức bỏ chạy, cuối cùng vệ sĩ cũng đuổi kịp.

      "Đưa A Bưu bệnh viện." Gương mặt Dư Tư Nhạc bình tĩnh, đám người này quá kiêu ngạo rồi.

      "tiểu thư, mặc kệ tôi, tự tôi bệnh viện là được rồi." A Bưu lấy đại cục làm trọng "Ba người các cậu tiếp tục bảo vệ tiểu thư, tấc cũng rời."

      Cánh tay phải nhanh chóng đến bệnh viện xử lý, A Bưu vài câu đơn giản với đồng nghiệp, rồi tự mình đến chỗ bãi đậu xe.

      Ngửa đầu nhìn mấy góc nhà bãi đậu xe, Dư Tư Nhạc nhìn thấy co camera giám sát, rồi với vệ sĩ: "A Vỹ, giúp tôi gọi điện thoại báo nguy, A Phẩm, liên lạc với nhân viên siêu thị, gọi bọn họ dẫn theo lực lượng điều tra đến đây."

      Chỉ cần có hình ảnh chụp diện mạo người đàn ông này, ông ta tuyệt đối chạy thoát.

      Vệ sĩ nghe phân phó của Dư Tư Nhạc liền nhanh chóng làm việc.

      Rất nhanh, cảnh sát đến trường, Dư Tư Nhạc thong dong bình tĩnh lấy lời khai.

      Sau khi Du Lăng Thần nghe vệ sĩ báo lại chuyện này, gọi thư ký Tôn hủy bỏ cuộc họp hôm nay, lập tức lái xe đến.

      Lúc này Dư Tư Nhạc và tất cả cảnh sát đều đứng trong phòng theo dõi.

      Lực lượng điều tra đến, chính là tiến hành chiếu đoạn video theo dõi lại. giống như lời Dư Tư Nhạc miêu tả, và vệ sĩ chuẩn bị lái xe , bỗng nhiên có người chạy đến, tiến hành công kích với bọn họ.

      Người đó mặc áo T-shirt màu đen, đầu đội mũ lưỡi trai. Trang điểm rất chuyên nghiệp, mũ vừa đúng có thể ngăn cản tầm mắt theo dõi, đầu của ông ta luôn cúi thấp, căn bản nhìn diện mạo của ông ta.
      Last edited: 31/1/15
      Phong Vũ Yên, Jin292, Andrena5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :