1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh hai Boss, đừng nghịch lửa - Cửu Trọng Điện (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 29

      Editor: Nguyên Nguyên


      Sau khi ăn cơm xong, Dư Tư Nhạc phụ trách dọn dẹp chén đũa.

      Rửa chén xong, hai tay lau chùi sạch vào tạp dề, ra khỏi phòng bếp.

      hai ngồi trước ti vi xem tin tức phát sóng buổi trưa.

      Dư Tư Nhạc cũng đến gần để xem, hai người đều ngồi ghế sô pha. Dư Tư Nhạc ôm lấy gối ôm, cằm đặt gối, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình ti vi.

      Trong tin tức đưa tin chỗ nào có cố giao thông, chỗ nào lại cháy, còn có quốc ra làm ra cải cách mới, cùng với phương châm truyền đạt xuống cấp dưới.

      Tin tức phát sóng 20 phút, mới kết thúc.

      “Xin chào các bạn xem đài, tin tức lần này kết thúc, cảm ơn các bạn xem đài.” Người dẫn chương trình câu cuối xong, sau đó tin tức chuyển sang quảng cáo.

      Dư Tư Nhạc theo thói quen cầm lấy điều khiển từ xa, chuyển kênh.

      Bỗng nhiên nhìn thấy bộ phim cổ trang được chiếu gần đây, dừng lại xem, muốn xem diễn biến chút.

      Hình ảnh lúc đầu xem như bình thường, sau vài phút, trong màn hình nam nữ chính hôn nhau nồng nhiệt, nam chính ôm eo của nữ chính, đảo mắt lăn đến bên giường. Làn mụa mỏng che phủ, mờ mờ ảo ảo có thể nhìn thấy nữ chính trần trụi dán chặt vào nam chính.

      Tiếng người rên khe khẽ, trong căn phòng khách trống rỗng như được phóng to gấp bội.

      Dư Tư Nhạc xấu hổ đỏ mặt, dựa vào em ! đụng phải vận rủi nào đây! Cùng hai xem phim truyền hình, lại có thể gặp cảnh mãnh liệt như thế.

      Nếu lúc này chỉ có mình Dư Tư Nhạc ở nhà, chừng có thể xem nhiều chút, nghiêm túc chăm chú đánh giá dáng người nam nữ chính như thế nào. Nhưng mà……. hai ngồi bên cạnh ! nam quả nữ sống chung nhà, cũng giống như xem phim truyền hình AV, khí nơi đây xấu hổ nên lời.

      Dư Tư Nhạc vụng trộm nhìn nghiêng hai, sắc mặt thay đổi, hung hăng nhấn nút chuyển kênh khác.

      “Tiểu Nhạc, ở trường có mở khóa học sinh lý ? Nhìn hai má Dư Tư Nhạc đỏ bừng, Du Lăng Thần hỏi .

      A! Dư Tư Nhạc ngạc nhiên trừng to hai mắt, ấp úng nửa ngày: “………….” Sau khi trọng sinh, đến nay chưa mở lớp học sinh lý, biết có chương trình học đó hay .

      Lời này nghe vào tai Du Lăng Thần,
      lại đổi thành ý khác: "Con người sau khi trưởng thành, đều có kinh nghiệm chuyện nam nữ. Loại chuyện này thể trốn tránh được, khi phải đối mặt phải nhìn thẳng vào nó. Em cũng sắp tròn mười tám tuổi, có vài việc em cũng nên hiểu."

      Gương mặt Dư Tư Nhạc càng đỏ hơn.

      hai, tự dạy cho em mình khóa học sinh lý sao?

      những lời này sao mặt đỏ tim gập loạn chứ?

      Dư Tư Nhạc cảm thấy da mặt quá mỏng, nhàng đâm vào chút phá vỡ.

      Du Lăng Thần đứng lên lên lầu hai.

      Dư Tư Nhạc cho rằng cuối cùng cũng phá tan bầu khí xấu hổ này.

      Khoảng hai phút sau, hai lại xuất trước mặt .

      Đưa hai cái đĩa CD Du Lăng Thần chuyện với giọng rất nghiêm túc: "Cầm xem, sau khi xem xong, em hiểu chuyện gì xảy ra."

      Dư Tư Nhạc như phát sốt, gương mặt còn đỏ hơn quả táo chín, chậm chạp nhận hai cái đĩa CD.

      Bên ngoài đĩa CD còn có hình ba lõa thể, bày các loại tư thế mị hoặc, khiến người xem máu phải dâng trào.

      Có lẽ biết này xấu hổ, Du Lăng Thần sờ đầu , cầm lấy áo khoác ghế sô pha: " về công ty, buổi chiều em xem cái này ."

      Dư Tư Nhạc có xúc động gặp trở ngại!

      Kiếp trước chưa từng xem phim AV, nhưng chưa từng có lần mất mặt giống như hôm nay.

      Ánh mắt lại dừng hình hai người Mỹ hai cái đĩa CD.

      ra hai thích mẫu người Châu Âu.

      ngày trôi qua như dòng nước chảy, trở lại.

      Từ sau khi họp phụ huynh, giáo tìm Dung Húc chuyện chuyện tặng hoa cho Dư Tư Nhạc dần dần trời yên biển lặng.

      Vào sáng sớm ngày, Dư Tư nhạc vừa đến trường học bị Dung Húc cản đường ngay cửa lớp.

      "Dư Tư Nhạc, tôi tặng hoa, có nghĩa là tôi buông tha chuyện theo đuổi em. Sau này mỗi ngày, sáng chiều tôi ở cửa lớp học chờ em đến rồi với em câu "tôi thích em", cho đến khi em đồng ý làm bạn tôi mới thôi." Dung Húc tay chống bên cửa sổ, nở nụ cười với Dư Tư Nhạc.

      Dư Tư Nhạc lầm bầm: "Bệnh thần kinh."

      Loại thủ đoạn quấn quýt làm phiền theo đuổi nữ sinh này, có lẽ đối với người khác có tác dụng. Nhưng khi đến Dư Tư Nhạc, chắc chắn phải gặp trở ngại, ghét nhất loại người như con ruồi suốt ngày làm phiền , hơn nữa còn câu "tôi thích em", làm như vậy lời có ý nghĩa.

      "Em vừa mới cái gì?" Dung Húc gãi gãi lỗ tai, nghe Dư Tư Nhạc lầm bầm cái gì.

      Mỗi ngày đều từ chối cậu tặng hoa hồng, làm hại bạn bè cậu thành có phụ nữ đàn ông sống được. Cậu cũng thích tặng hoa hồng, giống như tên ngốc tìm niềm vui cho con . Nhưng đây là mệnh lệnh của ông nội, chỉ có thể làm theo.

      Ngày hôm qua hiệu trưởng đến nhà chuyện với ông nội cả buổi trưa, cuối cùng ông nội mới lui bước, quyết định để Dung Húc tiếp tục tặng hoa. Bảo Dung Húc lúc phải cố gắng khiêm tốn, để người khác chửi mình.

      "Tôi cái gì." Trừ phi Dư Tư Nhạc là tên ngốc, mới có thể lặp lại lời lần nữa, "nếu có chuyện gì, bạn có thể rồi."

      Dư Tư Nhạc vòng qua người cậu ta vào lớp học.

      Bỗng nhiên, Dung Húc cảm thấy Dư Tư Nhạc phải là mộ người đáng ghét, nêu cự tuyệt cậu, cậu nghiêm túc chuyện đương với .

      "Tôi ở lại với em." Dung Húc quyết tâm muốn theo đuổi Dư Tư Nhạc đến cùng, nếu ông nội lột lớp da của cậu.

      Dư Tư Nhạc mặc kệ cậu ta, đến chỗ ngồi của mình ngồi xuống, muốn mở ngăn kéo lấy sách giáo khoa ra.

      Bàn tay vừa mới đưa vào đụng phải thứ cứng rắn lạnh như băng, sợ hãi nhanh chóng rút tay về.

      Dung Húc nhìn bộ dạng sợ hãi của hoảng hốt: "Như thế nào?"

      Dư Tư Nhạc bình tĩnh tay lại mò vào trong ngăn kéo đem cái thứ đồ vật kia ra.

      Chất lỏng sềnh sệch dính đầy bàn tay Dư Tư Nhạc, mà vậ kia dính đầy lông lá.

      con gà chết!

      cổ gà có vết máu, nhìn ra được người giết gà bình thường, máu tươi nhuộm đỏ cả con gà, toàn bộ ướt nhẹp bộ dạng khủng bố làm người ta sợ hãi.

      Tất cả học sinh trong lớp học nhìn thấy màn này, đều sợ đến mức thét chói tai.

      Dung Húc hai mắt mở to, cũng bị màn này dọa sợ hãi.

      So với hàng loạt học sinh chưa thấy qua mùi máu tanh, có vẻ Dư Tư Nhạc phản ứng rất bình tinh.

      Vứt con gà chết mặt đất, lục sách giáo khoa trong ngăn kéo ra. Có rất nhiều quyển sách nhuộm màu máu, thể dùng được nữa, Dư Tư Nhạc đáng thương cố gắng ghi chép lại.

      "Việc này ai làm?" Dung Húc rất nhanh khôi phục lại suy nghĩ, nhìn về phía lớp học quát to.

      Chuyện cậu theo đuổi Dư Tư Nhạc trong trường đều biết! "con mồi" của cậu bị người ta đe dọa, cậu làm sao tìm người báo thù? Việc này truyền ra ngoài mất mặt.
      Last edited: 4/1/15
      Phong Vũ Yên, ly sắc, Jin29214 others thích bài này.

    2. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      a dua AV cho c với mục đích tâm lí k nhỉ?

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 30

      Editor: Nguyên Nguyên


      biết……..”

      “Trong phòng học làm sao có thể có gà chết………………….”

      “A! khủng khiếp………………. phải trong trường học có kẻ biến thái chứ?”

      Các học sinh khác ngừng bàn tán.

      Dung Húc tưởng rằng bắt được nữ sinh gọi là lợi hại nhất này, sau đó đánh ta trận.

      Trong phòng học ồn ào phát ra tiếng động lớn.

      Sau khi Dư Tư Nhạc đem sách giáo khoa ra sắp xếp lại, ra vẻ mặt đáng nhu thuận kia, lại tia cảm xúc nào. Lúc nghiêm mặt lại có ba phần lạnh lẽo như Du Lăng Thần, lạnh lùng nhìn các học sinh khác: “Các người biết hôm qua sau khi tan học, ai vào phòng học ?”

      Máu cổ con gà chết đọng lại nhiều, ràng chết thời gian, hẳn là hôm qua sau khi tan học, có người cố ý để vào trong ngăn kéo của .

      Gặp loại chuyện máu tanh này, biểu bên ngoài của Dư Tư Nhạc bình tĩnh, thể bằng bọn thiếu nam thiếu nữ choai choai này được.

      Dung Húc cũng cảm thấy Dư Tư Nhạc lãnh lùng vượt qua chuyện này hơn người thường.

      “Ngày hôm qua là Lý Duy trực nhật!” Trong các học sinh có người hô to.

      Học sinh tên Lý Duy là nam sinh nhát gan như thỏ, cậu vừa thấy mọi người nhìn chằm chằm vào mình, đến mức hai chân run rẩy: “ liên quan đến tôi, hôm qua sau khi tôi quét dọn vệ sinh sạch xong, tôi liền về, tôi biết gì hết.”

      Dư Tư Nhạc nhìn cậu ta giống như dối, đến cửa phòng học nhìn qua nhìn lại. Mấy ngày trước cửa phòng học bị hỏng, chủ nhiệm lớp chưa tìm người sửa lại, trong lớp học có người bảo bọn họ đừng để đồ gì quý giá ở lớp.

      ra là tôi có làm, từ tôi nhìn thấy con chuột, sợ muốn chết rồi.” Vị nam sinh này gấp đến độ khóc ra tiếng.

      Dư Tư Nhạc gật đầu với cậu ta: “Tôi biết là bạn làm.”

      Vừa nghe những lời này, nam sinh kia cũng bình tĩnh lại, kích động như lúc nãy.

      “Có ai thấy nhân vật nào đáng nghi ngờ vào phòng học, nhớ báo với tôi.” Dư Tư Nhạc lớn tiếng với các bạn học sinh, lại nhặt con gà chết lên chuẩn bị vứt bỏ.

      Nếu phải sợ con gà này chết do có bệnh, hoặc là có bệnh khác sạch , chừng Dư Tư Nhạc đem con gà này về làm thịt nấu
      canh uống.


      Giờ phút này, mọi người đều có nhận thức mới về Dư Tư Nhạc.


      này có bề ngoài nhu thuận vô hại, khi có người chọc đến , tuyệt đối sợ hãi lùi bước.


      ......................


      Sau khi trở lại biệt thự, Dư Tư Nhạc chuyện này với hai, vẫn nấu cơm xào rau giống như mọi ngày.


      Du Lăng Thần sao lại biết? Mỗi ngày sau khi Dư Tư Nhạc tan học, vệ sĩ đều gọi điện thoại báo cáo với boss, tiểu thư ở trường xảy ra chuyện gì.


      Du Lăng Thần đồng ý cách sắp xếp như thế, là xuất phát từ việc cho ai biết tâm tư của mình. Chỉ thừa nhận mục đích cuối cùng, chủ yếu là đề phòng Dư Tư Nhạc ở trường bị khi dễ lại buồn bực dám ra.


      Nghe vệ sĩ báo cáo việc Tiểu Nhạc sợ gà chết mà còn nhặt lên, và việc uy hiếp học sinh khác thế nào, Du Lăng Thần chợt phát hoàn toàn hiểu biết trước mắt này, đôi khi biểu của này rất mơ hồ, có đôi khi lại nhu thuận động lòng người, có đôi khi quyết đoán mê người.


      "Ở trường học có xảy ra chuyện gì ?" Du Lăng Thần lo lắng cho Dư Tư Nhạc có khả năng giải quyết chuyện này, hỏi vòng vèo.


      Dư Tư Nhạc ngây người trong chớp mắt, ngây thơ vô tội hỏi : " có xảy ra chuyện gì lớn, chỉ là gần đây giáo viên cho bài tập về nhà ngày càng nhiều."


      Đến nửa học kỳ sau, các loại bài tập đều dồn dập như bọt sóng, từng đợt rồi từng đợt, làm cho người ta có thời gian nghỉ ngơi.


      muốn ? Hay là dám ?


      Du Lăng Thần theo bản năng tin tưởng người trước mặt, Tiểu Nhạc cầu xin mình giúp đỡ, như vậy ấy muốn dựa vào năng lực của mình để giải quyết chuyện này?


      Du Lăng Thần bắt đầu chờ đợi chuyện này đến, lại bỏ qua đề tài này.


      "Đĩa CD hai ngày trước đưa cho em xem xong chưa?"


      Dư Tư Nhạc ăn cơm bị mắc nghẹn, hàm hàm hồ hồ trả lời: "Dạ....Xem, xem xong rồi."


      thực tế hôm đó Du Lăng Thần vừa , liền vứt đĩa CD sang bên.


      " xem rồi?" Du Lăng Thần tin hỏi ngược lại.


      Dư Tư Nhạc đỏ bừng mặt.


      Du Lăng Thần tiếp tục : "Chuyện nam nữ này cần phải xấu hổ, sau này nếu liên quan đến sinh sản của con người, đây là chuyện thứ nhất con người cần làm. Rất nhiều người thích trốn tránh, ra là sai lầm, đối với chuyện này, chúng ta cần phải cư xử nghiêm túc."


      Còn phải cư xử nghiêm túc....


      Dư Tư Nhạc đỏ mặt đến tận cổ, hai tại chỉ dạy thêm cho môn toán, lý, hóa, mà còn muốn dạy cho biết thêm kiến thức về sinh lý sao?


      Du Lăng Thần tiếp tục tràng về tầm quan trọng của chuyện nam nữ, cuối cùng làm cả người Dư Tư Nhạc được tự nhiên, bất giác phun ra câu: " hai, đêm nay em xem."


      "Tiểu Nhạc nghe lời." Du Lăng Thần ngừng chuyện, vui vẻ khen ngợi.


      Đêm đó Dư Tư Nhạc về phòng ngủ, đem đĩa CD để vào laptop rồi xem nửa giờ.


      Vì sao dám xem nhiều? Dư Tư Nhạc cảm thấy vận động đầy sống động này hơi ghê tởm. Lại nhìn xuống chút, sắp buồn nôn luôn rồi.


      Đầu óc Dư Tư Nhạc cũng phải là khúc gỗ, làm sao lại biết "chuyện " này?


      Mỗi khi nhớ đến cảnh tượng hai đưa đĩa CD cho , trong lòng Dư Tư Nhạc cảm thấy rất kỳ quái, liên tục hai ngày, dám chuyện với hai. Trời vừa sáng chuẩn bị điểm tâm, để bàn cơm, sau đó lén lút chuồn khỏi biệt thự đến trường học, ít có cơ hội gặp mặt hai.


      Đây là lần đầu tiên Dư Tư Nhạc dám gặp mặt người khác!


      Mà người kia lúc những lời này, vẻ mặt " vì muốn tốt cho em", làm hại Dư Tư Nhạc thể bác bỏ ý nghĩ.


      Dư Tư Nhạc mở ngăn kéo ra lần nữa, lại là con gà chết!


      Tình hình giống ngày hôm trước, duy nhất giống là Dư Tư Nhạc chuẩn bị tâm lý, trước khi đưa tay vào, đeo bao tay, làm dơ tay mình.


      "Còn nghĩ đến ai làm à?" Dung Húc chạy đến "tôi thích em", đúng lúc nhìn thấy màn này.


      Dư Tư Nhạc ngẩng đầu nhìn cậu ta: " chắc chắn là do đám người hâm mộ của cậu làm trò đùa quái ác, Dung Húc, tôi biết tôi có điểm nào đáng giá để bạn thích, nếu bạn bằng lòng ra, tôi nhất định sửa, hy vọng cậu bạn đừng luôn xuất trước mặt tôi."


      Dư Tư Nhạc rất có lý, nhưng đám người hâm mộ Dung húc đứng bên kia, rất nhiều người thích Dư Tư Nhạc vứt bỏ hoa hồng, trong lòng mỗi người đều tức giận, có thể làm ra chuyện này, kỳ quái.


      Nhưng có chứng cứ ràng dựa vào cái gì các làm chứ? Đây chỉ là suy đoán mà thôi.


      "Nhưng mà, tôi đúng là thích em, để tôi nhìn thấy em, tôi khó chịu còn hơn chết." Dung Húc mặt dày biện hộ cho mình.


      Ông nội cậu vừa ý nàng dâu Dư Tư Nhạc này, cậu có cách nào khác sao? Chỉ có thể phụng mệnh làm việc.
      Last edited by a moderator: 5/1/15
      Phong Vũ Yên, ly sắc, Jin29211 others thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 31

      Editor: Nguyên Nguyên


      Buổi chiều có ba tiết, sau khi kết thúc hai tiết, Dư Tư Nhạc ra khỏi phòng học, mốt nhà vệ sinh.

      Nhà vệ sinh trong trường học có chia phòng, có thể khóa trái từ bên trong.

      Người có ba cấp, Dư Tư Nhạc cũng ngoại lệ. Nhìn thấy nhà vệ sinh cuối cùng, nhanh chóng vòng, vừa giải quyết xong, nhấn nút xả nước, chuẩn bị ra ngoài…………………

      Bỗng nhiên từ đậu chậu nước lạnh dội xuống………………..


      Trong chớp mắt, cả người Dư Tư Nhạc đều ước đẫm. Cái lạnh theo làn da vào từng lỗ chân lông, dần dần chui vào trong lòng.

      Mùa hè nóng bức nhiệt độ rất cao, nhưng chậu nước lạnh dội từ lầu xuống, vẫn làm cho người ta có cảm giác lạnh lẽo.

      Quần áo ướt nhẹp dính chặt vào da thịt, muốn che đây cảnh nóng cũng được.

      Bên ngoài truyền đến tiếng cười ha ha, nghe giọng cười hẳn là nam sinh, nhưng phải của người.

      “Các người là ai?” giọng Dư Tư Nhạc mang theo cảm xúc nào, lại lặng như băng, giống như loại kim loại.

      Người bên ngoài trả lời, chỉ ném câu “ mau.”

      Chờ sau khi Dư Tư Nhạc mở cửa phòng vệ sinh ra, bên ngoài trống rỗng bóng người, ngoại trừ thùng nước nằm nghiêng mặt đất, có đồ vật gì phát ra thanh.

      Tóc dài ướt đẫm dính gò má, Dư Tư Nhạc vuốt mái tóc ướt che phủ hai mắt, ngửi ngửi người, phát ra mùi lạ. Mấy nam sinh này hoàn toàn hư hỏng, hất nước tiểu hoặc nước rửa chân vào người ………………………….

      Nếu lúc này trông Dư Tư Nhạc thêm chật vật.

      Bình thường ở chung rất tốt, nhưng mà đừng ai chọc vào giới hạn của .

      Có người khi dễ , tuyệt đối tha, chưa bao giờ nén giận vì người khác.

      Các người cứ chờ ! Mối thù này, rất nhanh Dư Tư Nhạc này tính sổ hết.

      Dư Tư Nhạc bước nhanh ra ngoài, vừa ra cửa nhà vệ sinh, nhìn thấy Dung Húc đến.

      Cậu ta như nhìn thậy chuyện kinh người, miệng há to, mắt mở to tràn đầy khiếp sợ.

      Dư Tư Nhạc với cậu “Đừng đỡ.” xong, vòng qua người cậu ta về lớp học.

      Dư Tư Nhạc sát qua người cậu.

      Dung Húc nhanh chóng bắt cánh tay Dư Tư nhạc, hung hăng kéo lại.

      Dư Tư Nhạc theo bản năng nhíu mày, còn chưa mở miệng hai chữ “buông tay”, Dung Húc cởi áo trước mặt .

      Dung Húc cởi áo T- shirt ra, nhét vào lòng bàn tay : “mặc vào , thấy sạch hết rồi.”

      Cái gì?

      Dư Tư Nhạc theo ánh mắt cậu ta nhìn xuống, nửa người của là mặt áo T – shirt trắng, sau khi bị ướt, nhìn

      thấy áo lót bên trong hai ràng. Dường như còn dính chặt vào da thịt, hề ngăn cản có thể hình thấy hình ảnh bên trong.

      Dư Tư Nhạc ôm lấy quần áo che chắn trước ngực, nhanh chóng mặc áo vào.

      "Có người hắt nước vào em?" Dung Húc nửa thân cởi trần, bởi vì thường xuyên vận động, tuy rằng tuổi còn , nhưng cơ bắp nổi lên rất ràng.

      Đổi lại nếu để cho các nữ sinh khác nhìn thấy cảnh này, bị Dung Húc mê hoặc làm đầu óc choáng váng rồi. Đáng tiếc nữ sinh này lại là Dư Tư Nhạc, Dư Tư Nhạc có hứng thú đối với cậu bé Dung Húc này.

      "Ừ." Người này còn đưa áo cho mặc làm Dư Tư Nhạc chuyện rất ôn hòa.

      "Việc này tôi điều tra giúp em, dám khi dễ người phụ nữ của tôi, tôi nhất định để cho bọn họ tốt hơn."

      Ánh mắt Dư Tư Nhạc rất lạnh lẽo, lơ đễnh từ chối: "Trước tiên, tôi phải là người phụ nữ của bạn. Tiếp theo, tôi cần người khác giúp đỡ. Dung Húc bạn hiểu ý tôi, tôi đến mức phải ra nông nỗi như vậy, nhưng mà để cho người khác xâm phạm đến mình. Bạn có thể giúp tôi lúc, có thể giúp tôi cả đời sao?"

      Về điểm ấy, hai càng hiểu hơn.

      Đừng tưởng rằng biết phái vệ sĩ đến, hai biết trong trường xảy ra chuyện gì, lại cố tình ra mặt giúp , vì biết Dư Tư Nhạc cả đời muốn núp bóng người khác. Năng lực của mạnh, nhưng mà thiếu tay thiếu chân, càng muốn làm đóa hoa trong nhà kính.

      Dung húc á khẩu trả lời được.

      Nhìn vào mắt Dư Tư Nhạc, trong đó có vài phần thần thái đặc biệt, dường như có thể động vào tim cậu.

      "Cảm ơn bạn đưa quần áo cho tôi." Dư Tư Nhạc gì thêm, cất bước rời ."

      Dung Húc ở trong động bóng rổ của trường, như thường lệ chuẩn bị thay áo chơi bóng, cậu để trần nửa người lại trong trường học. Sau khi cậu tìm quần áo mặc vào, mới chậm rãi quay lại lớp học của mình. Trong đầu vẫn nhớ đến hình ảnh chuyện với Dư Tư Nhạc.

      Trong lúc lên lớp, bảo vệ được phép lại trong trường. Dù sao nếu tất cả mọi người đều dẫn vệ sĩ trong lúc học, cả sân trường chật chội thêm, lúc nào cũng cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm, cũng bình thường tự nhiên được.

      Cách trường học xa chính là cục cảnh sát, rất ít lưu manh dám ở quanh đây manh động, thị trấn này an ninh rất tốt, loại chuyện gian xảo bắt nạt chưa từng xảy ra.

      Cả người Dư Tư Nhạc ướt mem làm rất nhiều người chú ý.

      Ngồi ghế, nước theo góc áo rơi xuống ngừng. Rất nhanh, mặt đất xuất vũng nước .

      Trong lớp học yên tĩnh, có thể nghe tiếng nước giọt.

      Dư Tư Nhạc mặc áo T-shirt màu đen, nhìn hơi buồn cười.

      Lạnh......

      Mặt trời còn chưa xuống núi, nhưng cả người Dư Tư Nhạc đều lạnh lẽo, trong lớp học có mở điều hòa, khí lạnh liên tục phả vào người , làm gương mặt Dư Tư Nhạc chuyển từ đỏ bừng sang trắng bệch.

      Ngồi trong lớp học 40 phút như loại giày vò, từng giây từng phút trôi qua.

      Nghe thấy thanh chuông tan học vang lên, Dư Tư Nhạc thở phào hơi như trút được gánh nặng.

      Di động để trong túi quần, cũng bị nước bắn vào bao nhiêu, lau màn hình, vẫn có thể dùng được.

      Dư Tư Nhạc gọi cú điện thoại: "Này, A Bưu, các vào đây với tôi, còn nữa....gọi người mua cho tôi bộ quần áo mới."

      A Bưu trong lòng rơi lộp bộp, sợ tới mức dám cúp điện thoại, liền vào trường học.

      Lúc ta nhìn thấy toàn thân Dư Tư Nhạc ướt đẫm ngồi ghế, còn mặc áo T-shirt phải của , sắc mặt càng nghiêm túc: "Tiểu thư, xảy ra chuyện gì rồi hả? Có phải có người khi dễ ?"

      Dư Tư Nhạc gật đầu cũng lắc đầu, chỉ thản nhiên : "Các ở lại với tôi, tôi có việc muốn cho các làm. Các cũng biết mấy ngày nay có người cố ý nhắm vào tôi, tôi muốn ngồi chờ chết, xế chiều hôm nay chúng ta bắt người lại."

      Lần này bọn họ dám hắt nước, lần sau bọn họ tạt axit sunfuric ....

      nhẫn nại của Dư Tư Nhạc cũng có giới hạn.

      Năng lực làm việc của vệ sĩ rất mạnh, bao lâu sau, liền mua được bộ quần áo mới. Vì do gấp gáp mua quần áo, khi Dư Tư Nhạc mặc vào người có chút hợp, nhưng Dư Tư Nhạc nào có rảnh rỗi để ý nhiều như vậy.

      đến phòng vệ sinh nhanh chóng thay quần áo, Dư Tư Nhạc đem quần áo ướt ném vào thùng rác.

      Tóc ướt sũng buông xõa hai bên vai, Dư Tư Nhạc và mấy vệ sĩ đứng ở góc rẽ chỗ cầu thang, từ vị trí này có thể quan sát động tĩnh trong lớp, đồng thời cũng bị người khác phát .

      " được bỏ qua biến động ." Dư Tư Nhạc dựa vào vách tường, đầu hơi choáng váng.

      Cỗ thân thể này yếu đuối đáng thương, bị cảm nắng chịu lạnh chút lập tức phát bệnh.

      dám tin tưởng, lại phát sốt nữa rồi.
      Last edited: 6/1/15
      Phong Vũ Yên, Jin292, Trâu9 others thích bài này.

    5. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      AAAAAAAAAAAAA, ĐOẠN HẤP DẪN NÀNG ƠIIIIIIIIIIIIIII

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :