1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

ANH DÁM LẤY TÔI DÁM GẢ - HÂN HÂN HƯỚNG VINH (63 chương + 4PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 35



      "Suốt đời suốt kiếp....." Hồ Quân ra mấy chữ này, xác thực đánh trúng điểm yếu của Tây Tử. Phụ nữ dù có kiên cường cũng đều hướng tới suốt đời suốt kiếp, ai cũng ngoại lệ, huống chi Tây Tử.....


      Ánh sáng đèn đường mờ mịt cùng với đám mây ngũ sắc mập mờ đường, xen lẫn nhau chiếu lên gương mặt Hồ Quân, ánh sáng khắc họa hình dáng ràng khác thường. Người đàn ông này thực rất tự nhiên, mặc dù giọng điệu vẫn như cũ có vài phần trêu chọc theo thói quen nhưng Tây Tử tin tưởng, mấy câu đó xuất phát từ nội tâm , muốn cùng mình suốt đời suốt kiếp.


      Hồ Quân nhàng nở nụ cười: " bé ngốc....."


      Tay nâng mặt , cúi đầu, nụ hôn rơi xuống. Nụ hôn của rất , cực kỳ triền miên, khác hoàn toàn đêm qua khiến Tây Tử cảm giác bản thân giống như món đồ dễ vỡ, hết sức cẩn thận quý trọng.


      Tây Tử kìm lòng được đưa tay vòng quanh cổ , vòng tay rất chặt, môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, vụng về đáp lại ....Lần đầu tiên Hồ Quân hôn Tây Tử, lúc đó cũng chỉ bị động tiếp nhận, tối hôm qua mặc dù phối hợp, nhưng việc này cần kỹ xảo và linh cảm gì đó. Mà Tây Tử lúc này, đột nhiên giống như ....., mặc dù còn có vài phần vụng về, loại vụng về này đúng là khiến đàn ông động lòng.


      Hai người hôn kéo dài dứt, biết qua bao lâu, Hồ Quân mới buông Tây Tử ra, môi rời khỏi, trán vẫn dán lên trán Tây Tử như cũ. Môi hơi hồng hồng sưng lên, nước bóng trong suốt, nhìn qua rất ngon miệng. Mà khuôn mặt của còn đỏ bừng, dưới ánh đèn nhuộm càng trở nên vàng quyến rũ hiếm thấy, cực kỳ mê người.


      Người khác Hồ Quân biết, nhưng bé này tại bộ dáng nhắn, thực mê hoặc chết Hồ Quân. Hồ Quân giật mình cảm thấy, bản thân ba mươi năm nay, dường như đều sống uổng phí, qua lại với nhiều phụ nữ như vậy, tới cuối cùng, xem ra đều bằng sợi tóc của bé này.


      Hồ Quân thích buông tay lại hôn vài cái: "Về nhà !" tiếng của trầm thấp, ràng mang theo dấu vết tình cảm mãnh liệt.Tây Tử nghe thấy mặt càng hồng, càng nóng hơn. đẩy ra, sờ sờ mặt đứng lên, bước nhanh tới xe đậu ven đường, mở cửa lên xe, loạt động tác huấn luyện nghiêm chỉnh.


      Hồ Quân ngạc nhiên nửa ngày, cúi đầu bật cười. Hồ Quân chậm rãi đứng lên, đến, lên xe, nghiêng đầu nhìn bà xã của , quả nhiên, nghiêng đầu nhìn cửa sổ, lên xe, ấy quay đầu lấy lần, tự lừa dối mình khá đáng .


      biết, cửa kính xe thủy tinh sớm chiếu lên gương mặt đỏ rực của rất ràng. Hồ Quân cười hai tiếng, giúp thắt dây an toàn, môi lướt qua chiếc cổ non mềm của bà xã nhà mình lại nhịn được cắn cái.


      Tây Tử đẩy bả vai : "Sắc lang…”


      Hồ Quân vui vẻ: “Trước mặt bà xã của mình, vẫn là sắc lang!" xong, cúi đầu để sát bên tai Tây Tử giọng : “Hôm qua trong phòng vệ sinh, vẫn là chính em phóng túng......"


      chưa dứt lời, Tây Tử khẽ vươn tay che miệng của : " lại bậy......."


      Hồ Quân chỉ ưm hai tiếng, vội vã giơ hai tay lên cầu xin tha thứ, Tây Tử buông tay ra, khuôn mặt nhắn hồng hồng chỉ tay về phía trước: “Mau lên, lái xe về nha!"


      "Được thôi,! Tiểu nhân xin tuân theo chỉ đạo!" Dáng vẻ lắm điều, Tây Tử khỏi nở nụ cười hì hì.


      Vui vẻ là được, Hồ Quân cầu cao. phát chỉ cần bà xã nhà mình vui, trong lòng cũng giống như nở hoa đẹp ra.


      Khởi động khởi động xe, bỗng nhiên Hồ Quân nhìn ghế dựa hàng dào bên đường, nở nụ cười: “Bà xã, em xem chúng ta có nên mang ghế dựa này về làm kỷ niệm hay . Cuối cùng cũng nhận thấy vừa rồi hình như là nụ hôn đầu tiên của hai chúng ta."


      Tây Tử liếc mắt nhìn , tức giận châm chọc: “Nụ hôn đầu? Vậy có lẽ nụ hôn đầu của cũng phải xấp xỉ nghìn cái!" Vào cửa Tây Tử theo thói quen đến phòng mình, đóng cửa lại, Hồ Quân khỏi dở khóc dở cười, hôm qua và hôm nay đều là chơi đùa, cũng như vậy, còn muốn phân giường ngủ với , có cửa đâu.


      Kỳ thực Tây Tử phải cố ý, là thói quen, vào phòng, bên cởi quần áo, bên tới phòng vệ sinh, đến cửa phòng vệ sinh, quần áo cũng gần cởi hết, vặn nước kéo rèm tắm, nước ấm vừa rơi xuống người, soàn soạt tiếng, rèm bị kéo ra, Tây Tử theo bẳn năng bảo vệ ngực mình.


      Trái lại Hồ Quân nghĩ tới, vợ gọn gàng chỉnh tề, theo sát phía sau vào, vợ nhẵn bóng, Hồ Quân vừa mới được trải nghiệm, nào ngăn được vợ hấp dẫn trực tiếp như vậy, dù sao tại là danh chính ngôn thuận, kìm nén có lợi cho bản thân.


      Tây Tử vừa mới phục hồi tinh thần, bị Hồ Quân vác lên vai, Tây Tử a tiếng hổn hển quát: “Hồ Quân, làm gì? Em còn chưa tắm đâu?"


      "Tắm rửa cái gì, trước tiên làm xong chính , chồng em giúp em tắm rửa......"


      Hồ Quân rất thích phòng này, mấy buổi tối, ở ngay ngoài cửa, hận thể đạp cửa, đến mức xoay quanh năm tích góp sáu chịu đựng. Vợ ở ngay trong nhà ngáy o o, giờ khó khăn lắm mới chỉnh đốn cho việc này trở thành , về sau phải khóa phòng này lại, quá cản trở vợ chồng hòa hợp, thuận tiện cho việc bồi dưỡng tình cảm nồng nàn và sinh hoạt hài hòa.


      Hồ Quân khiêng vợ mình ra cửa, đóng cửa, khóa lại, trực tiếp vào phòng ngủ chính, đặt vợ lên giường. đợi Tây Tử đứng lên Hồ Quân đè ép xuống, cởi cúc áo, gỡ dây lưng, hết sức nhanh nhẹn, chưa đến phút đồng hồ người trống trơn rồi.


      Tây Tử khá tức giận, nửa người dưới của tên khốn này đúng là động vật, vừa vào cửa làm chuyện gì khác. Tây Tử đưa tay đẩy mặt ra, Hồ Quân khẽ ngăn cản, tiện thể túm chặt tay Tây Tử, Tây Tử nằm ngửa thành tư thế nằm úp sấp.


      Hồ Quân cười hắc hắc, nhanh chóng dán người lên lưng vợ , để sát lỗ tai thấp giọng xấu xa : "Chồng hiểu, ra bà xã của thích tư thế từ phía sau....."


      Tây Tử nghĩ tới, Hồ Quân tóm đến, phòng bị lại bị chiếm tiện nghi, lòng hiếu thắng trỗi dậy, hai tay nhanh chóng vòng chặt, vòng tay tới dưới nách Hồ Quân, hơi dùng sức......


      Vừa rồi Hồ Quân chính là thuận thế mà làm, đúng là tình thú, vậy mà vợ đánh . Lực đạo này, góc độ này, hoàn hảo gây khó dễ đúng chỗ. Hồ Quân ai ôi tiếng, bị dâu của mình trức tiếp đạp ngã văng xa xa. Hồ Quân nằm đất hừ hừ, trong lòng ngừng thấy may mắn, may mà thảm trong nhà rất dày, nếu lần này chừng thắt lưng của cũng biến thành hai đoạn rồi.


      bé này biết chừng mực, Hồ Quân tức giận, người hai vợ chồng giường là tình thú, ác như vậy sao. Giỏi lắm, đối xử giống như gặp phải kẻ bắt cóc, trong đầu tức giận, đơn giản là nằm bất động mặt đất.


      Tây Tử chỉ hơi giận, như mà chung quy vẫn là do bổ nhào tới, động tác vừa rồi cũng là làm theo bản năng, nghĩ tới thực đá văng Hồ Quân ra ngoài. Nhìn Hồ Quân đánh nhau cùng với Phạm Lý, thân thủ người này được tốt. Dù sao cũng chỉ được rèn luyện sơ sài, còn có tuổi tác, như thế nào cũng hơn ba mươi, mà tay chân giống với năm hai mươi, lần này ngã văng xa ra ngoài, thực sợ .....


      Hơn nữa tại có vẻ như vẫn nằm chỗ nhúc nhích, Tây Tử đến ngồi xuống, muốn nhìn kĩ xem có phải Hồ Quân giả vờ . Nhưng liếc mắt cái khỏi đỏ mặt quay đầu . Hai người là vợ chồng thân mật, nhưng thực chưa từng thấy qua dáng vẻ Hồ Quân như vậy. nằm thẳng tắp mặt đất, chỉ là trần truồng, ở giữa còn có cây cột chống trời, Tây Tử muốn chú ý cũng khó mà làm được.


      "Hồ Quân, sao chứ? Hồ Quân......"


      Tây Tử xoay mặt gọi hai tiếng, Hồ Quân bên kia giống như chết, vẫn nhúc nhích, từ đầu đến cuối hề mở miệng. Tây Tử hơi lưỡng lự, kéo chăn đơn vây quanh người, xuống giường, từ từ đến. Lần này đá văng rất xa, đến sát cửa sổ bên này, Hồ Quân nằm ngay phía dưới bức rèm cửa sổ, trong phòng bật đèn, cũng tối lắm. Bức rèm nặng nề bên trong được kéo lên, ngay cả bên ngoài là lớp rèm lụa trắng mỏng.


      Tây Tử đến, cúi đầu nhìn lướt qua, Hồ Quân nhắm mắt. Tây Tử rất lần này cho dù có chút nặng tay, cũng đến mức ngã chết , bởi vậy, người này khẳng định là giả vờ. Tây Tử nhấc chân đá hai cái: “Hồ Quân, đứng dậy sao? còn đứng dậy em đây......"


      Hồ Quân khẽ mở mắt ra, tức giận liếc cái rồi lại nhắm mắt: "Ai u, eo của , bà xã, em chút tình cảm nào! Chúng ta là vợ chồng, phải kẻ thù, em phải ra tay với nặng như vậy sao?"


      Tây Tử vô tội trừng mắt nhìn : "Ai bảo vừa đến là làm chuyện đó."


      Hồ Quân xích tiếng cười vui vẻ: " vừa mới kết hôn, như vậy mới là bình thường. Chẳng lẽ em muốn gả ột người liệt dương, thể phát tiết mới thoải mái sao. Bà xã, đau lưng, đạp tàn nhẫn, em đỡ dậy! Yên tâm ! Em làm trận như vậy, ông xa em tối nay có muốn cũng được, phải nghỉ ngơi lấy lại sức!"


      Trong lòng Tây Tử cảm thấy áy náy, tay túm chăn đơn trước ngực, cúi người, dùng tay kia đỡ , mới vừa cúi người, bị Hồ Quân ôm lấy, nghiêng người, bị đặt ở dưới thân.......


      Hồ Quân ba chân bốn cẳng, đem chăn đơn người vợ ra, vứt sang bên với tay tới, nắm chặt hai cánh tay của vợ, nâng lên, giương cao, kéo dây lưng của chính mình rồi ném mạnh.


      Tây Tử vùng vẫy vài cái: "Hồ Quân điên rồi, buông ra, thả ra, hu hu hu....."


      Phía dưới bị Hồ Quân trực tiếp chặn ‘miệng’ rộng, gập chân, công kích, thẳng tiến...... loạt động tác nhanh nhẹn dị thường, căn bản cho Tây Tử thời gian phản kháng, trực tiếp đem trôi dạt vào trong biển tình cảm mãnh liệt........


      Thở gấp đồng đều, thở dài rên rỉ bay bổng mơ hồ, còn có tiếng kêu chợt cao chợt thấp, xen kẽ lời âu yếm trầm thấp, tâm hồn hòa làm , đây là tình ý động lòng người, vui vẻ cực hạn. Tất cả nam nữ phàm tục đều bỏ được dục vọng, tình sinh dục, vì ham muốn tình, lại vì tình đến , những thứ này nam nữ đều từng trải qua mới tính là tu thành chính quả. Quả đây chính là tình , có thể làm cho người rời bỏ tình suốt đời suốt kiếp.
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 36



      Trong ngoài hòa thuận với vợ, cuộc sống gia đình của Hồ Quân tạm ổn, cần có quá nhiều tư vị. Dù thế nào chăng nữa Hồ Quân cũng cảm thấy vợ mình đáng , lạ, hận thể mỗi ngày ở người vợ biết chán.


      Hồ Quân để ý người khác thấy thế nào, bất kể chỗ nào vừa nhìn thấy Tây Tử liền giống như ong thấy mật phải đến gần, vây quanh Tây Tử, ôm ôm, hôn, gặm, biết chán. Da mặt Tây Tử lại mỏng, hai vợ chồng cùng cưỡi ngựa đường, hai là hai, đường , tôi đường tôi, đừng là ôm, ngay cả nắm tay cũng khó chịu.


      Trước kia lúc hai người có khoảng cách với nhau, Hồ Quân quấn quýt giả chuyện vợ chồng, coi như có quy củ. giờ nơi này bên ngoài dưới, từ đầu tới chân của vợ đều bị Hồ Quân trêu chọc vô số lần, biến Tây Tử thành phần của bản thân mình, hận thể thu nhét vào trong túi mỗi ngày đều mang theo, để giữ lấy xa rời là rất khó khăn rồi.


      Tính tình hai vợ chồng hoàn toàn trái ngược, gây ra ít trò cười, sau cùng hai người làm hòa, ra cửa vẫn hết sức quy củ. Tây Tử : Dù sao chúng ta cũng là cảnh sát nhân dân, đồng phục cảnh sát mặc người, thể sánh với vợ chồng bình thường, ôm ôm ấp ấp rất khó coi, có chuyện gì vào cửa rồi .


      Lúc ấy Hồ Quân rất vui vẻ, ra, vợ bé kín tiếng, phải có nhiều kinh nghiệm nhưng rất biết hưởng thụ. Quan trọng nhất là, bé kia rất lòng, sảng khoái liền sảng khoái, thoải mái liền thoải mái, giống với hầu hết phụ nữ, ràng thích thế nào cũng phải làm trái ngược. Đương nhiên đá chồng cũng rất giỏi, nhưng thích Tây Tử như vậy, thẳng thắn đáng mà còn rất phù hợp.


      Vào phòng là thế giới riêng của hai người, so với Tây Tử ở bên ngoài dường như là hai người. Đàn ông mơ tưởng cái gì? Đàn ông mơ tưởng phải là cưới được người vợ, vào được phòng bếp, ra cửa là phu nhân, vào cửa là người vợ phóng đãng, vợ nhà đích xác làm được.


      Diệp Trì hoàn toàn là người tình trong mắt là Tây Thi. , vợ nhà giống với phụ nữ bình thường, nhưng nhìn ra so với Quyên tử vẫn còn dễ chọc. Diệp Trì nhà người ta có phong độ, có điều cất giữ thể trực tiếp với Hồ Quân, vợ của nhà cậu là người đàn bà đanh đá.


      Nào biết Hồ Quân nghe có chọn lọc, đến trong lỗ tai Hồ Quân toàn bộ cộng lại mọi mặt đều tốt, cảm thấy vợ chỗ nào cũng tốt. Diệp Trì há hốc mồm, chờ Hồ Quân Diệp Trì khỏi lắc đầu bật cười, trong lòng thầm Hồ Quân biết lúc cậu ta nhìn vợ mà cảm thấy chỗ nào cũng tốt, vậy cậu ta mắc bẫy rồi, đời này cũng chạy thoát được. Nhớ lại ngày đó, cũng như vậy......


      Hồ Quân xuống lầu, cúi đầu nhìn xem đồng hồ, chín giờ tối, vợ ngay cả cuộc điện thoại cũng gọi. Phải rằng Hồ Quân chỉ giận Tây Tử điều duy nhất đó chính là công tác của . biết bé kia nhiệt tình nghề cảnh sát hay là thế nào, nhiệt tình công tác, giống như Bát Lộ Quân kêu gọi cách mạng, dốc lòng hăng hái tiến lên, thế nào cũng phải trở thành hùng liệt sĩ thể ngăn lại.


      Đảm bảo an toàn là điều kiện trước tiên để làm hùng, miễn cưỡng ủng hộ, liệt sĩ miễn. Nhưng Hồ Quân cũng biết, vợ tính tính mềm dẻo, mà thực còn khác biệt với những phụ nữ bình thường, trong lòng luôn có giấc mộng bảo vệ quốc gia giống ông nội nhà . Nếu Tây Tử sinh ra sớm hơn năm mươi năm, vui biết là người như thế nào, nếu có sinh ra sớm hơn năm mươi năm, vợ cũng vui lòng.


      Trước kia so với mấy người Diệp Trì, Hồ Quân vẫn cảm thấy bản thân mình có rất nhiều người theo đuổi, ít nhất là cảnh sát nhân dân đường cũng có ít người bám theo, giống như mấy người này, chỉ biết hưởng thụ. Nhưng hôm nay so sánh với vợ , Hồ Quân cảm thấy mình ích kỉ, bà xã, con cái, lò sưởi đầu giường, đời này sung túc. Đương nhiên, điều kiện đầu tiên là vợ Tây Tử nhà , đứa Tây Tử sinh cho thằng bé mập mạp hay là nhắn đây.


      Nghĩ đến con trai con , Hồ Quân tự chủ được lại bắt đầu nhớ đến vợ mình. Bốn giờ chiều hôm nay Tây Tử gọi điện thoại đến cho , bâng quơ rằng buổi tối có hành động, là theo dõi giăng bẫy thành viên băng nhóm trộm cướp, buổi tối hôm nay hành động vây quét, biết chừng nào mới xong, bảo đừng chờ .


      nhiều lắm, nhưng rốt cuộc cũng là do - ba ra lệnh năm thuyết phục vừa dỗ dành vừa lừa gạt vợ cũng đồng ý chủ động báo cáo hành tung với . Nhưng báo cáo rồi sao, Hồ Quân lại càng thêm lo lắng. Vợ chưa về, chỗ nào cũng muốn , ngay cả đại viện cũng muốn về, cả người mệt mỏi giống như bị bệnh tương tư. Lúc này mới thấy ngày rất lâu, mấy giờ gặp trong lòng liền cảm thấy trống rỗng, lên được xuống cũng xong vô cùng khó chịu.


      Hồ Quần cầm điện thoại mở ra hồi lâu, nhìn xem tin nhắn, trái lại có mấy tin chưa đọc đều là đồ bỏ . Vợ gọi điện thoại, tin nhắn cũng có. Hồ Quân đứng lên, lại lại vài lần, dứt khoát cầm chìa khóa xe, thay giày ra cửa.


      Lái xe rời tiểu khu, trực tiếp tới đội mười bảy bên kia. Đại đội mười bảy nằm trong góc con phố , đợi vợ . đến chuyện này Hồ Quân được hài lòng cho lắm, ngay cả nhiều người cũng nhận ra, đến nơi này đợi lát còn phải che đậy. ràng có giấy chứng nhận vợ chồng vậy mà lại giống như đôi gian phu dâm phụ vụng trộm đương, chỉ còn thiếu mỗi ám hiệu.


      Nhưng mà trước đó vợ nghiêm túc cảnh báo, được để thân phận của bị bại lộ, nếu , buổi tối ấy qua phòng khách ngủ. Chiêu này là chiêu mới nhất bà xã nhà phát minh ra, chiêu này tuy cũ nhưng áp dụng người Hồ Quân rất có tác dụng.


      có tiền đồ nghĩa là giờ Hồ Quân thể tách rời khỏi vợ trong lúc. Ban ngày mỗi người có công việc có cách nào khác, đến buổi tối lại để cho ôm vợ ngủ, quá nhân đạo . Bởi vậy, bà xã nhà nắm được bảy phần, bảo làm gì còn nghe lời hơn cả con trai.


      Hồ Quân núp ở chỗ này, nhìn chằm chằm cửa đại đội mười bảy ở phía xa, có phần phiền não, rút điếu thuốc đưa lên miệng hút, rít hai cái dập lửa, nhìn đồng hồ là mười giờ, mở cửa sổ cho bay mùi, vợ thích mùi thuốc lá, thoang thoảng thôi cũng nhíu mày.


      bé có quá nhiều tật xấu, nhưng vui mừng khi được cưng chiều , cam tâm tình nguyện nuông chiều như thế. Trước kia nhìn thấy Tả Hoành và Diệp Trì như vậy, cảm thấy hơi chán ghét, giờ đến lượt bản thân mình, cảm thấy cưng chiều thế nào cũng phiền.


      Hồ Quân cầm điện thoại cân nhắc suy nghĩ, nếu như gọi đến điện thoại kết nối, phá hủy hành động của vợ , có hậu quả gì......Do dự lại do dự để điện thoại di động xuống, nhìn phía trước cả tiếng đồng hồ, từ mười giờ đến mười giờ, đẩy của xuống xe, lại châm thuốc, điếu thuốc này còn chưa đưa lên miệng, điện thoại của vang lên.


      Hồ Quân ném thuốc lá, nhanh tay nhận điện thoại: "Bà xã....."


      chưa xong, bên kia điện thoại truyền đến thanh xa lạ: "Chào , tôi là cấp của Tây Tử, tôi là Trương Hải, Tây Tử bị thương....."


      Hồ Quân cảm giác trong lòng trong lòng "đông" phen, trong ngực như bị tảng đá làm vỡ, cũng còn rảnh rỗi nghe đối phương cái gì khác, trực tiếp cắt ngang: "Ở đâu?"


      Hồ Quân hỏi câu khiến cho đối phương sửng sốt, Hồ Quân lên xe, gạt tay cầm, khởi động, quát to tiếng vào điện thoại: "Vợ tôi, ấy ở đâu?"


      "Ách, bệnh viện công an....."


      Trương Hải ngừng lúc, trả lời theo bản năng. Vừa xong, đầu dây bên kia truyền tới thanh tút tút.


      Hành động hôm nay là kế hoạch lâu, mạng lưới bố trí mất gần nửa năm, băng nhóm trộm cướp này rất láu cá, thủ lĩnh có đầu óc, trong tay có cả đường dây liên lạc. Những tên ăn trộm như thế thể coi là nhóm người quan trọng, nhưng cũng được xem là đánh du kích vòng ngoài.


      Băng nhóm này chủ yếu là trộm cướp đột nhập các hộ gia đình, năm nhắm vào mấy món như vậy, làm xong nghỉ ngơi, còn lại chỉ điểm thuộc hạ trộm những khoản lặt vặt. Sở dĩ bọn chúng có thể đụng tới Trương Hải bọn họ cũng là bởi vì tháng trước xảy ra vụ án cướp của giết người.


      Ngay tại khu vực trực thuộc nội thành, kẻ trộm phát bị bao vây, người mất của là người đàn ông hai bảy hai mươi tám tuổi, tính tính nóng nảy, bắt lấy kẻ trộm, hành hung ngay đường quốc lộ. Tên trộm bị đánh đến mức nóng nảy lấy dao găm ra đâm người đàn ông hai nhát dao dưới xương sườn, đưa cấp cứu đúng lúc mới bảo toàn được tính mạng, có lẽ vì tìm kiếm tên trộm đó mới lần ra băng nhóm trộm cướp đứng sau.


      Trải qua điều tra, suy đoán ban đầu, vài năm trở lại đây mới nổi lên vụ trộm cướp đả thương người. Vì có liên quan đến băng nhóm này, lần ra đầu mối, trái lại tổ chức đều rất hưng phấn. Đó là án giết người lớn, nếu tổ bọn họ lại phá được án và bắt giam, có thể tăng thể diện, tiếp theo lại là vinh quang, xóa sạch băng nhóm này, có thể tính là loại bỏ tai họa ngầm.


      Bởi vì hành động này cực kỳ bất ngờ, nằm vùng đến mười giờ mới thấy hai bên trao đổi tang chứng. Băng nhóm này rất có quy tắc, có thể thấy được thủ lĩnh phải là người bình thường, ngôi nhà mái bằng nằm tại ngoại ô thành phố, ngôi nhà được cho thuê lớn lắm. Đoán chừng thời gian đến, Trương Hải ra lệnh điều thêm người của tổ đến hỗ trợ cảnh sát Tiểu Vũ, trực tiếp xông vào, nhân chứng vật chứng đều thu được.


      Nhưng tên thủ lĩnh kia chạy đến cửa sổ phía sau, sau căn phòng là khu rừng, tính là tươi tốt, thưa thớt, tính nấp cao. Tây Tử cùng hai người tổ hỗ trợ trực tiếp đuổi theo, nghe thấy tiếng súng, Trương Hải liền biết có chuyện tốt.


      Bọn họ nghĩ tới băng nhóm trộm cướp có súng, trong tình hình đùi bị trúng đạn, Tây Tử vẫn đem tên thủ lĩnh bổ nhào mặt đất. Trương Hải cũng thể bội phục trong lòng, nhìn đùi Tây Tử máu chảy ào ào hoảng sợ thay , gọi xe cứu thương, đưa tới bệnh viện, vội vàng hành động trở về, ngay sau đó báo cho người nhà.


      Tây Tử chảy mồ hôi đọc số điện thoại này liền bị đẩy vào phòng phẫu thuật. Trương Hải gọi điện bị tiếng 'vợ' của Hồ Quân làm ơ hồ, chờ đến lúc nhìn thấy hành lang bên kia có người vội vàng chạy tới, Trương Hải bỗng nhiên có cảm giác như có tám người trèo lên đầu.
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 37



      Nếu đầu Trương Hải có tám người trèo lên đầu Lưu Hán Bân cũng phải có mười sáu người. Mặc dù lần này Lưu Hán Bân đích thân dẫn đội cũng ở lại trong đội chờ tin tức tốt. Tin tức tốt cũng có mà tin tức tốt cũng tới cùng lúc, ra cũng thể coi toàn bộ mọi chuyện là chuyện xấu.


      đến Tây Tử này Lưu Hán Bân để ý quan sát mấy ngày nay, ông hết sức hài lòng với quyết định ban đầu của mình. Đừng thấy tay chân bé, người trắng nõn nhưng bắt phải tên trộm cũng rất linh hoạt, dứt khoát hồ đồ. Hơn nữa cũng thuộc về kiểu cán bộ yếu ớt chỉ chờ cơ hội nịnh nọt tranh công.


      thế nào Lưu Hán Bân nhìn Tây Tử vẫn có cảm giác khá hiểu nhau. Chưa cần đến cảm giác, nay trong xã hội những như vậy còn nhiều.


      Trương Hải ngồi ở trong tổ chống trộm cắp cũng khá nhiều năm, coi như cũng là người có thành tích, sang năm có thể được thăng chức, được là đội phó cũng được phân vào ban hình , trái lại tổ chống trộm cắp giống như rắn mất đầu.


      Mấy người bên dưới thế nào cũng chọn nổi người nào. Tổ chống trộm cắp đơn giản thực ra công việc nội bộ khá phức tạp. Chuyện này Trương Hải khá kén chọn, người ngoài khó có thể thấy được tổ chống trộm cắp thừa nhận, có thể trợ giúp, còn phải có bản lĩnh. trắng ra là phải khiến người khác phục tùng, cho nên chức tổ trưởng này cũng dễ làm.


      Mặc dù Tây Tử vừa tới nhưng cũng phải có bản lĩnh, tuy thời gian chưa lâu nhưng cũng khiến nhiều người nể phục trong lòng. Muốn trình độ có trình độ học vấn, muốn lai lịch cá nhân có lai lịch cá nhân, chỉ cần rèn luyện thêm năm cái chức tổ trưởng tổ chống trộm cắp thành vấn đề. Hơn nữa vừa lập được công cũng có thể trở thành cơ sở để sang năm thăng chức. Cho nên đây là chuyện xấu vẫn còn có mặt tốt, ảnh hưởng đến tính mạng, chảy máu cũng là gì.


      nghĩ rất hay nhưng lại nghĩ tới lần này chọc phải tổ ong vò vẽ. Tây Tử chảy vài giọt máu là gì có thể cần phải để ý. Nhìn xem Hồ Quân là người nghiêm túc, bình thường hận thể đếm tóc vợ , bây giờ đùi chợt xuất vết thương, lòng đau chết.


      Nếu Hồ Quân đau lôi thẳng người gánh lấy trách nhiệm, người này đúng là Lưu Hán Bân thể chạy được.


      Là lãnh đạo đứng đầu trực thuộc Lưu Hán Bân chạy tới bệnh viện trước, trước đó lúc Hồ Quân đến tầng phẫu thuật, Lưu Hán Bân cũng vừa tới, hai người trước sau.


      Trán Hồ Quân lấm tấm mồ hôi biết là nóng hay lạnh, trong lòng lo lắng, co lại như có bảy, tám sợi dây buộc lên.


      Tuy Hồ Quân nhậm chức ở trong cục quản lý nhưng vị trí trong cục quản lý rảnh rỗi, nếu phải là chuyện quan trọng biết chuyện trong cục công an. Làm nhiệm vụ, vây quét sao có thể để bị thương, huống gì lại là chuyện ăn trộm! Chính là phần tử trộm cắp có cố gắng đến mấy cũng khó có thể làm vợ bị thương.


      Thực chất từng trải nghiệm qua vợ , chuyện giường , riêng về bản lĩnh mấy tên cầm đầu có muốn cũng đến gần được. Cho dù có đến gần, trong tay có dao găm đả thương người cũng chỉ là vết thương . Về chuyện này có thể lớn đến mức nào mà phải chuyển đến tầng phẫu thuật.


      Đưa đến chỗ này chứng tỏ vết thương . Vì vậy khi Hồ Quân biết được tầng lầu đầu như phát nổ. Phòng phẫu thuật ở tầng ba, có thời gian chờ thang máy lập tức chạy cầu thang bộ lên. Đến lúc lên đó nhìn thấy ba chữ phòng phẫu thuật, Hồ Quân hết sức bình tĩnh, bình tĩnh xoay người đối mặt với ba người vừa nhìn thấy đứng lên.


      người đàn ông trung niên đứng đầu khá quen mặt sững sờ nhìn , khá ngây ngốc. Hồ Quân còn chưa nghĩ ra xuất ngay lập tức. Trương Hải cũng hoàn toàn ngây người: “Hồ… Hồ cục…”


      cùng đơn vị nhưng cũng là hệ thống, bình thường có ngày hội, lễ tết gì trong cục cũng mở hội nghị cùng chỗ. Trương Hải tham gia mấy lần nên dĩ nhiên biết cục phó Hồ trẻ tuổi này. chưa từng chuyện cùng, phải do người ta công chức cao ngạo mà Trương Hải đủ trình độ tư cách.


      Hồ Quân khẽ cau mày chỉ ngón tay vào cửa phòng phẫu thuật: “Tây Tử ở trong?”


      Trương Hải gật đầu. Hồ Quân quay người , trực tiếp đẩy cửa vào lại bị y tá ngăn cản: “ là ai? biết là phẫu thuật sao? Xông vào làm gì?”


      Hồ Quân mặc cảnh phục, hơn nữa cho dù có mặc cảnh phục y tá cũng có thể đuổi gây trở ngại cho công việc của người ta, chỉ chỉ bên ngoài: “Người nhà chờ ở bên ngoài.”


      Lông mày Hồ Quân dựng đứng: “Cái gì bên ngoài? Vợ tôi còn nằm bên trong? Tôi phải vào…” Đưa tay gỡ tay y tá kéo , xông thẳng vào.


      y tá chưa gặp phải người nào lý lẽ như vậy. Hồ Quân vào liếc thấy vợ nằm giường phẫu thuật, đèn sáng trưng, bắp đùi có vệt máu chảy loang lổ, suýt chút nữa nước mắt rơi xuống…


      Đinh! Bác sĩ lấy ra được viên đạn từ chỗ vệt máu đặt lên chiếc khay y tá đưa lên. Tây Tử hơi quay mặt đúng lúc nhìn thấy Hồ Quân xông vào, khuôn mặt trắng bệch còn tí máu, biết là do bị thương hay còn sợ…


      Tây Tử bị gây tê nửa người, ra ngoài vết thương đùi còn cái gì khác. Lúc được đưa vào phòng phẫu thuật Trương Hải có hỏi số điện thoại của người nhà, bật thốt đọc số điện thoại của Hồ Quân, hề do dự. Nằm bàn phẫu thuật, cho dù biết nguy hiểm đến tính mạng nhưng nghe thấy bên tai tiếng đinh đinh phẫu thuật cũng cảm thấy lạnh lẽo. Mắt nhìn lên đèn chiếu cho phẫu thuật, trong lòng cảm thấy như nơi nương tựa.


      Dù sao cũng là phụ nữ! Cho dù có kiên cường đến mấy giây phút gặp được người nhà Tây Tử cũng có thể cảm giác ràng rằng bức tường thành dày cộm nặng nề trong lòng sụp đổ, trong nháy mắt còn bóng dáng, cũng còn lưu lại dấu vết ngói gạch.


      Trong mắt Hồ Quân như viết chữ thương , đau lòng, kiểu thương đó giống như lây cảm động. Hồ Quân vào giờ khắc này đủ khiến Tây Tử cả đời quên, quần áo người nhớ là gì nhưng trong mắt Tây Tử chỉ biết là đau lòng. Giờ khắc này Tây Tử cảm thấy Hồ Quân lấy làm vợ, vừa có tiếng vừa có miếng, cả đời thương vợ.


      Trong mắt Hồ Quân cơ bản nhìn thấy người nào khác, chỉ nhìn thấy khuôn mặt nhắn trắng bệch của vợ cùng ánh mắt đáng thương nhìn . ra đáng thương cũng chỉ có Hồ Quân hiểu. Ánh mắt người khác nhìn cũng như vậy nhưng bởi vì Hồ Quân quá quan tâm nên mới sinh ảo giác.


      Vốn dĩ Hồ Quân nghĩ vừa thấy mặt Tây Tử, nếu thấy ổn quở trách trận vì làm cho lo lắng sợ hãi, khiến trái tim suýt chút nữa nhảy ra ngoài. Đoạn đường này lái xe nhiều lần suýt chút nữa đâm vào dải phân cách. nghĩ đến dưới tình huống này cũng quên được đau lòng, đâu còn nhớ đến chuyện tính sổ.


      Bước mấy bước đến, gạt tóc vợ, giọng : “ đau ! đau… Xong ngay đây, cố gắng thêm lúc nữa, cố gắng thêm lúc nữa là được rồi…” Dịu dàng hoàn toàn giống quan lớn.


      Cũng vừa khéo bác sĩ phẫu thuật cho Tây Tử lại là chủ nhiệm uy quyền của khoa ngoại, qua hội nghị hằng năm của cục cảnh sát cũng gặp Hồ Quân lần. Lúc Hồ Quân xông vào vừa liếc mắt ông nhận ra, dù sao tuổi trẻ mà làm cục phó cũng có nhiều người. Hơn nữa ngoài chức quan người đàn ông này rất đẹp trai.


      Gặp lần cũng khó mà quên. Ngược lại cũng ngờ rằng viên cảnh sát bị trúng đạn lại là vợ của cục phó Hồ. Mà điều khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn đó là bác sĩ phụ trách khẽ gật đầu với y tá muốn ngăn cản Hồ Quân, y tá mới lui ra ngoài. Lúc y tá ra ngoài còn chớp mắt liếc nhìn người đàn ông khom lưng thủ thỉ vào tóc vợ, thể hâm mộ.


      Bác sĩ khâu lại cẩn thận, khau xong nhìn thấy Hồ Quân bên cạnh như thế thể nở nụ cười. Lúc này địa vị chức vụ đều là gió mây, cậu ta là người đàn ông bình thường. nghĩ tới cục phó Hồ nổi danh đào hoa lại là người đàn ông tốt thương vợ. Có thể thấy lời đồn đãi thái quá là thể tin.


      Đẩy từ phòng phẫu thuật ra, đường đến phòng bệnh Hồ Quân cũng khom người theo, mỗi bước đều chuyện với vợ. cái gì ? ra cũng có nhiều nội dung cho lắm, quanh quẩn lại cũng chỉ có mấy câu : “ Có đau ? đau ! Đau ? Vợ, vợ đau…”


      Y tá đứng bên treo nước biển nhịn nổi vểnh khóe miệng, đúng là người đàn ông vợ. Lúc nãy Tây Tử còn có cảm giác có chỗ nương tựa, chưa kịp cảm nhận tư vị bị Hồ Quân chạy tới phá tan. Người đàn ông này là lắm mồm, cứ lải nhải bên tai, lặp lặp lại cũng chỉ có mấy chữ : “ Có đau , có đau …”


      ngại phiền toái, tự hỏi tự trả lời… Đột nhiên Tây Tử cảm thấy người đàn ông này đáng . Biết lâu như vậy, làm vợ chồng được mấy tháng thế nhưng Tây Tử lại cảm thấy Hồ Quân đáng


      Vào phòng bệnh hai y tá muốn đến đổi giường cho Tây Tử, Hồ Quân trợn mặt hai người kia lập tức rụt tay trở lại. Hồ Quân đưa tay muốn ôm Tây Tử nhưng tay đụng phải cái chân bị thương, dám động tay, là sợ vợ đau.


      Tây Tử nửa ngồi dậy, : “ Hồ Quân, em đau, đấy, thuốc tê còn chưa hết tác dụng, ôm em qua là được.”


      đau, Hồ Quân tin. bé này mồm miệng cứng rắn, cho dù dao kề cổ chưa chắc rên. Cuối cùng vẫn là y tá đề nghị hai người bọn họ nhấc chân Tây Tử, Hồ Quân ôm từ từ chuyển sang.


      Sau khi chuyển được Tây Tử lên giường bệnh đầu Hồ Quân lấm tấm mồ hôi, mồ hôi rơi từng giọt, cho dù trong phòng bệnh có điều hòa cũng thể nào giải nhiệt. Tây Tử đưa tay lau mồ hôi trán : “ Em sao, …”


      Hồ Quân đặt mông ngồi lên ghế, ôm đầu vợ , chăm chú : “ Vợ, từ nay về sau có thể đừng dọa ? Nếu ông xã em bị hù dọa thêm mấy lần nữa, chừng chết sớm…”


      Tây Tử nở nụ cười : “ Cũng biết lảm nhảm…”


      Vừa chuyện tiếng càng dần, có lẽ là thuốc an thần có tác dụng, chớp mắt là ngủ thiếp . Trước khi ngủ còn quên nghiêng đầu với Hồ Quân : “ cho phép làm khó người khác, ngay cả đồng nghiệp và lãnh đạo của em cũng thế, nếu em để yên…”
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 38



      để yên mới phải, Hồ Quân trong lòng, sợ em để yên cho . Hồ Quân thuận tay vuốt tóc rơi trán Tây Tử, cúi đầu hồn lên trán . nhìn Tây Tử ngủ say lâu mới đứng lên, quay người ra ngoài. vừa đứng lên cũng còn thấy vẻ dịu dàng như lúc nãy nữa.


      Hồ Quân vừa ra ngoài nhìn thấy Trương Hải và Lưu Hán Bân đứng ở bên ngoài, trái phải. Cả ngày hôm nay Lưu Hán Bân chảy ít mồ hôi, ông đâu nghĩ đến Tây Tử và cục phó Hồ có quan hệ với nhau, căn bản là hai người liên quan.


      Trong lòng thầm Tây Tử là tốt, xinh đẹp, khí khái, chính trực, quả cảm, lúc làm việc rất mạnh mẽ giống những nay. có quá nhiều ưu điểm, nhưng cục phó Hồ sao ? phải ông khinh thường lãnh đạo, ra Hồ Quân là công tử đào hoa nổi tiếng, cho dù mặc cảnh phục người cũng hạn chế, còn biết chơi bời đến mức nào.


      Cũng đừng trách cuộc sống này cũng là số mệnh, năng lực kém, đẹp trai, phụ nữ nhắm đến có thể sánh bằng ong vò vẽ. Nếu là ông, cũng thể được như vậy ! Đàn ông, cả nghiệp lẫn người đẹp đều là hai thứ thể thiếu trong đời, cũng chưa nghe cục phó Hồ cưới vợ !


      Lại với địa vị danh vọng nhà họ Hồ, việc lấy vợ trẻ là chuyện lớn, sao có thể kín tiếng tổ chức ? Từ đầu đến cuối Lưu Hán Bân đều nghi ngờ chuyện này, càng nghĩ càng thấy mình sau rồi. ông thấy tốt, Hồ Quân là đàn ông cũng thấy Tây Tử tốt, lấy về nhà cũng là chuyện bình thường.


      Về phần , ông nghe thủ trưởng Hồ là người khiêm tốn, chẳng qua cả nhà họ hồ đều khiêm tốn bây giờ ông mới nghe. Ông hơn bốn mươi, cố gắng nhịn cũng sao, nhưng Trương Hải mới bắt đầu, nếu cục phó Hồ giận chó đánh mèo, tương lai về sau khó trước được…


      Lưu Hán Bân đứng ngoài liên tục dặn dò Trương Hải, lát nữa cục phó Hồ ra ngoài gì cũng phải nghe, thái độ nhận sai, cục phó Hồ có nổi cơn thịnh nộ cũng trở thành người…


      Dặn dò xong xuôi đứng tại chỗ chờ, cho dù có dự tính nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm như cũ: “Cục phó Hồ…”


      Hai người chào hỏi, Hồ Quân đen mặt liếc nhìn hai người, chưa câu nào thẳng tới cầu thang an toàn bên kia. Hai người nhìn nhau khỏi lắc đầu cười khổ theo phía sau.


      Hồ Quân chờ hai người vào cầu thang an toàn, vung tay đóng cửa chính cầu thang, bắt đầu gây khó dễ: “Có phải đội hình 17 chỉ còn người là vợ tôi ? Mấy ông quan lớn các người đúng là vô dụng. Nhiệm vụ nguy hiểm như vậy lại để xông trước. Tôi thấy xấu hổ thay cho các người. Phụ nữ và nhi đồng là để chăm sóc, điều này ai biết.”


      “Báo cáo cục phó Hồ, đồng chí Tây Tử ở đội 17 là người có bản lĩnh nhất, trước kia từng xuất thân là cảnh sát vũ trang…”


      đợi Lưu Hán Bân giải thích xong Hồ Quân cắt ngang, “Đừng có ngụy biện với tôi, đội trưởng Lưu, cũng đừng gọi tôi là cục phó Hồ. Bây giờ tôi lấy quan hệ cấp cấp dưới ra để , tôi lấy thân phận là người nhà để . Đối với chuyện tôi hiểu tôi tra hỏi lãnh đạo cũng quá đáng chứ !”


      quá đáng, quá đáng…”


      Lưu Hán Bân vừa dứt lời trong lòng suy nghĩ, nếu cậu phải là cục trưởng mà là dân thường còn dám với tôi như vậy tôi thèm quan tâm rồi. “Còn nữa…” Hồ Quân nhìn chằm chằm Trương Hải, “Tổ chống trộm cắp các đều là nam, vợ tôi là phụ nữ, sao chuyện gì cũng để cho nữ giới xông pha ? Các được ngụy biện !”


      Trương Hải là người ngay thẳng, so với Lưu Hán Bân còn ngay thẳng hơn nhiều. Tuy trong lòng cũng khá hổ thẹn nhưng cho tới bây giờ cũng cảm thấy quyết định của mình sai. Tình huống lúc đó may có Tây Tử đuổi theo, nếu để người khác chừng thủ lĩnh nhóm trộm cắp này chạy thoát, đường dây theo dõi gần nửa năm coi như tan thành mây khói.


      Vì vậy thẳng lưng chống đỡ: “Báo cáo cục phó Hồ, ở trong mắt tôi nam nữ khác nhau, tôi chỉ coi trọng thực lực, đồng chí Tây Tử có thực lực, là người nổi trội trong đội, nhân tài như vậy thể lãng phí.”


      thể lãng phí ?” Hồ Quân mím chặt môi : “ thể lãng phí, vậy để vợ tôi chịu chết sao ? Nếu là vợ có sẵn lòng hả !”


      Hồ Quân miệng lưỡi sắc bén khiến Trương Hải và Lưu Hán Bân cứng lưỡi há hốc mồm. Là cảnh sát sợ gì, nhưng Hồ Quân như vậy, vừa đứng ở vị trí người nhà vừa có cái mũ cục trưởng đầu, thể khinh thường.


      Chẳng qua là Hồ Quân quở trách, điều khiến Lưu Hán Bân nhận ra điểm yếu của Hồ Quân chính là Tây Tử nằm trong phòng bệnh. Nếu như phải thương vợ đến mức đó người như cục phó Hồ nổi cơn thịnh nộ như vậy. đến lời xã giao là điều cơ bản nhất, còn nữa lúc nãy nhìn thấy xông thẳng vào phòng phẫu thuật như thế có thể thấy được Tây Tử rất quan trọng với .


      Nghĩ đến chuyện này, Lưu Hán Bân vội : “Lúc đầu khi đồng chí Tây Tử đến đội báo cáo tôi cũng suy tính ấy là đồng chí nữ, muốn cho ấy phụ trách công việc bàn giấy nhàng có nguy hiểm. Nhưng Tây Tử rồ, tới đại đội hình phải để được nhàn hạ, chủ động cầu vào trong tổ chống trộm cắp. Hơn nữa trong thời gian ngắn cũng làm nên thành tích. Tôi cảm thấy Tây Tử là người có năng lực, vào trong tổ trọng án cũng thành vấn đề, để ở đây đúng là tận dụng được nhân tài.”


      Hồ Quân trừng mắt nhìn Lưu Hán Bân. Lão này đúng là láu cá, ngoài mặt khen vợ , nhưng sau lời kia đúng là coi như ở đây còn an toàn, nếu vào trong tổ trọng án tha hồ lo lắng sợ hãi !


      Dĩ nhiên Hồ Quân còn hiểu vợ hơn hai người này. bé kia đúng là bé ngốc liều mạng, trong đầu lúc nào cũng có ý nghĩ tập trung tinh thần bảo vệ quốc gia, phòng chống tội phạm, cũng để suy nghĩ nếu có mệnh hệ gì biết phải làm sao ? Lúc có chuyện gì xảy ra có thể cưng chiều , nhưng bây giờ xảy ra chuyện, thể chiều ý được nữa rồi, phải nghĩ cách sắp xếp đến nơi nào đó để có thể yên tâm.


      Hai người trước mắt này , mặc dù đường đường để Tây Tử bị thương nhưng Hồ Quân vẫn rất bội phục cả hai. Ở trước mặt vẫn có thể đứng thẳng lưng, trách được có thể coi trọng vợ , cả ba người này đều có chung tật xấu, đó là vừa tệ vừa kiên định.


      Nếu là trước kia Hồ Quân giở nhiều chiêu trò nham hiểm mà bây giờ lại làm vậy. Quan trọng nhất là mặc dù vết thương của vợ có dọa người nhưng nghiêm túc mà cũng ảnh hưởng nhiều, đặc biệt là trước khi vợ ngủ mê còn nghiêm túc cảnh cáo . Hồ Quân sợ gì khác, chỉ sợ vợ cho ở riêng, chiêu này của vợ giờ cực kỳ linh nghiệm đối với . Ai bảo có tiền đồ, chính là thể rời bỏ vợ, vì vậy hai người này coi như được hời lớn rồi.


      Tây Tử bị đau nên tỉnh, sau khi thuốc tê dần hết tác dụng vết thương đùi như cắt da cắt thịt. vừa mở mắt nhìn thấy Hồ Quân chăm chú nhìn chớp mắt. cầm chiếc khăn lông khô tay, nhàng lau mồ hôi trán cho , thấy tỉnh lập tức hỏi: “Có đau hả ? gọi bác sĩ…”


      Vừa muốn đưa tay nhấn chuông đầu giường Tây Tử giơ tay bắt tay lại, cầm chặt, khẽ lắc đầu: “ đau lắm, ra … hơi hơi…”


      Hồ Quân bị vợ nắm tay còn cách nào khác, mạnh mẽ với người khác cũng được nhưng trước mặt người đàn ông của mình cần gì phải ra vẻ hùng. Vết thương đùi chảy nhiều máu như vậy, vừa mới phẫu thuật vừa khâu lại, đau mới lạ. Khuôn mặt nhắn trắng bệch còn tí máu, trán lấm tấm mồ hôi hột.


      Lúc nào đó vợ bị làm sao làm sao biết ? tay bị nắm nhanh đưa tay khác ra nhấn chuông: “Trước mặt em cần phải chịu đựng, em phải gọi, được chậm trễ. Muốn khóc em có thể khóc trước mặt cần che giấu. Mỗi giờ mỗi khắc em phải ghi nhớ em là vợ , dù em đau lòng cho bản thân mình nhưng lòng đau.”


      Tây Tử đột nhiên cảm thấy vết thương đau đớn đùi như hơn. Đây là lời ngon tiếng ngọt của đàn ông sao ? thể cũng có ! Nhưng thân thiết, giống như móc ra từ trong trái tim . Trái tim Tây Tử nửa nóng nửa lạnh lập tức tăng thêm mấy độ…


      Chờ bác sĩ tới, uống thuốc giảm đau rồi dặn dò sau bốn tiếng uống lần. Hồ Quân dông dài, hỏi rất nhiều, cái gì mà thuốc này chủ yếu để giảm đau sao ? Ngoài giảm đau có tác dụng phụ gì , nếu như sau khi uống vẫn đau phải thế nào…


      Tây Tử nằm giường nghe cũng cảm thấy người đàn ông này khó phục vụ. Thái độ bác sĩ trực ban khá tốt, nghe vậy vẫn nhẫn nại giải thích cho .


      Chờ bác sĩ rồi Hồ Quân tự mình tìm ly nước, uống ngụm thử nhiệt độ thích hợp rồi mới đưa đến giường. ngồi ở phía sau vòng tay ôm Tây Tử, đưa nước lên tận miệng , phục vụ uống thuốc.


      biết là do tác dụng của thuốc hay , sau khi uống thuốc Tây Tử đau nữa, vẫn tựa người vào trong ngực Hồ Quân như cũ. Hồ Quân ôm eo , cúi đầu ghé sát vào tai : “Muốn ăn gì ? Buổi tối em còn chưa ăn gì đấy ?”


      Tây Tử lắc đầu, “Em đói bụng…”


      đói bụng cũng phải ăn gì đó, ăn cơm sao vết thương của em có thể phục hồi được.” Tây Tử lắc đầu, rụt người vào sâu trong ngực , “Hồ Quân đừng ra ngoài, em muốn ở đây với em…”


      Hồ Quân ngẩn ra, sau đó cười , hôn vợ mấy cái : “ bỏ được đúng ?”


      Tây Tử đỏ mặt phản bác. Có lẽ đây là cực hạn của vợ , chịu thừa nhận muốn , chịu để ở cùng . bé này đúng là… ! trái tim Hồ Quân dịu hơn, vì vợ bây giờ bảo chết cũng vui lòng, huống chi là với .


      cũng nỡ bỏ lại, chuyện này đúng là hù dạo . Đây là trúng đạn bắp đùi, nếu phát súng kia trúng vào chỗ nào nguy hiểm cái mạng này của vợ e rằng giữ được, nghĩ tới thấy sợ.


      Hồ Quân móc điện thoại ra gọi cho Hồ Tử. Bây giờ hơn nửa đêm, cậu ta nhàn rỗi. Điện thoại vừa được kết nối nghe thấy bên kia Hồ Quân trang điểm.


      “Ai ôi Quân, bây giờ là nửa đêm, ở nhà phục vụ vận động với chị dâu, còn rảnh rối gọi điện cho em làm gì…”


      “Ít nhảm , bây giờ cậu chạy nhanh mua cho tôi ít cháo đưa đến bệnh viện công an, muốn cháo chim bồ câu, nhanh chút…”


      Hồ Quân đặt điện thoại xuống, vừa cúi đầu nhìn thấy ánh mắt vợ bình tĩnh nhìn , trong sâu tận đáy mắt trơ rnê man mơ hồ: “Sao vậy vợ ? biết đàn ông của em sao ?”


      P/S: Share đêy Share đêy, thanks đêyyyyy, cuối tháng hoàn nhé
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 39



      hiểu nhiều lắm nhưng khoảnh khắc khi nhìn thấy Hồ Quân trong phòng cấp cứu Tây Tử liền cảm thấy mình biết nhiều lắm. bá đạo của biết từ lâu, trước kia ngang ngược cũng ưa. Tối ngày hôm qua khoảnh khắc kia khi ngang ngược bá đạo xông vào phòng phẫu thuật đến bây giờ ký ức này vẫn còn rất mới mẻ khác thường.


      Hồ Quân bá đạo ngang ngược như vậy khiến cho Tây Tử cảm thấy xa lạ, mặc dù xa lạ mà lại gần gũi như thế. Đây là lần đầu tiên Tây Tử ý thức được ràng, người đàn ông này là chồng của mình, người chồng cùng chung hoạn nạn.


      Cho nên , phía Tây Tử trì trệ chậm chạp phía đồng chí Hồ Quân cũng dễ dàng gì. Chỉ là, vẫn câu kia, chỉ cần hạ quyết tâm cây vạn tuế cũng có thể nở hoa, huống chi trái tim bé nóng hổi của Tây Tử cũng khó khăn lắm.


      Vợ ngước khuôn mặt nhắn lên nhìn , dáng vẻ nghi ngờ nhưng vẫn dịu dàng đằm thắm. Hồ Quân nhàng khẽ chạm tay vào vết thương ở chân : “Chỗ này còn đau ?” Tây Tử cắn môi lắc đầu: “Tổ trưởng bọn em đâu?”


      Hồ Quân nhíu mày : “Lãnh đạo của em về hết rồi.” Tây Tử nháy mắt mấy cái: “Bọn họ nhìn thấy rồi hả?” Hồ Quân xùy tiếng vui vẻ: “ đây to như thế này, bọn họ cũng phải mù, dĩ nhiên nhìn thấy. phải em muốn đừng làm bọn họ khó xử sao thế nào? Lại quên rồi à?”


      Mấy giờ trôi qua làm cho Tây Tử mơ hồ rồi, cái gì đều cảm thấy hồ đồ, trí nhớ khắc sâu chính là lúc Hồ Quân xông vào phòng phẩu thuật.


      Hồ Quân vừa nhìn dáng vẻ của cũng biết vợ suy nghĩ gì? Thở dài : “Vợ à, là chồng em, là người chồng được luật pháp thừa nhận, phải trước kia em bảo né tránh chỉ vì công việc của em, cũng đồng ý phối hợp. Ủng hộ công việc của vợ có thể được thưởng là người nhà ưu tú rồi. Vợ của ai mà giống như Hoàng Kế Quang lên đỡ vết đạn hả, người trụ cột trong nhà như hề oán thán câu, lãnh đạo của em cũng cảm động về người chồng này. Có thể toàn Trung Quốc cũng có người thứ hai, em còn muốn đem giấu nữa!”


      Giọng kia chứa nhiều buồn tủi, Tây Tử cười hì hì yếu ớt: “Còn lắm mồm......”


      Cúi đầu hồi lâu lại ngẩng lên, yên lòng hỏi: “ làm khó lãnh đạo của em, vậy công tác sau này của em, cũng phải tiếp tục ủng hộ thêm.”


      “Ủng hộ, ủng hộ......”


      Trong miệng Hồ Quân đáp lại càng vui vẻ hơn so với ai khác mà trong lòng chín cong mười tám quẹo. tham gia vào nhưng ở còn có ba mẹ nữa. Vợ nên biết rằng, đừng nhìn thấy bình thường là người cứng rắn mạnh mẽ, nhưng đối với người lớn trong nhà cũng dám nửa câu, cũng biết nghe lời. Hơn nữa đối với ông cụ nhà , như tân binh mới vừa gia nhập quân đội, kết hôn cũng nhiều ngày rồi vậy mà mỗi lần trở về đều giống như gặp mặt cấp , câu ông cụ khác biệt thánh chỉ là mấy.


      Vì vậy chuyện này ông cụ nhà ra tay nhất định thành công. Muốn có cháu ? Muốn có cháu trước tiên phải bảo đảm an toàn của vợ. Tây Tử nào biết những suy nghĩ này của Hồ Quân, vì vậy cảm giác Hồ Quân đột nhiên trở nên rất hiểu nghĩa lớn, cho là được chính mình đồng hóa ít. biết Hồ Quân này cũng tu luyện bao nhiêu năm, giỏi chơi đùa nhất, chính là bằng mặt mà bằng lòng.


      Xem như hôm nay cũng tổng kết ra vài kinh nghiệm, đối với vợ phải lừa gạt. Nhưng mà lúc này nhìn dáng vẻ yếu đuối mềm mại của vợ, so với bình thường đáng hơn nhiều......


      Lúc Hồ Tử đến, đứng ở ngoài cửa nhìn thấy hết tình hình bên trong, phải phòng bệnh cán bộ cao cấp mà là phòng , cửa thủy tinh xuyên thấu.


      Hồ Tử nhìn vào bên trong giường bệnh tuy nhìn thấy vẻ mặt của Quân nhưng nhìn tư thế ngồi ở giường bệnh ôm vợ từ phía sau có thể nhận ra là rất chiều vợ.


      Tay chân nhàng, dáng ôm hơi lúng túng. Lúc đầu Hồ Tử cũng biết khá Tây Tử, cũng biết chị dâu này dễ chọc đến, tính tình khó nắm bắt chút, đành chịu.


      Sau bởi vì em trai cùng đơn vị với Tây Tử, lại được Hồ Quân giao phó, thỉnh thoảng từ chỗ em trai có thể biết chút chuyện. Tính tình vợ Quân khá thoáng, ra là người rất có bản lĩnh, cũng có thể đảm trách công việc bà chủ trong nhà.


      Hồ Tử cảm thấy này nên dịu dàng nghe lời chút, phải giống như chim Hoàng Yến được nuôi dưỡng ở trong nhà, lúc rỗi rãnh có thể trêu chọc chút. Giống như Tây Tử bây giờ, có chuyện gì sao lại xông lên phía trước. Nếu là đàn ông còn có thể, Tây Tử là con mà cũng như vậy, mặt mũi mấy tên đàn ông như bọn họ phải làm sao. Người như vậy thua thiệt cho Quân, uốn nắn vợ còn để ấy xông pha lên phía trước.


      Nhưng lúc này nhìn thấy tình cảnh như thế từ bên ngoài, biết sao trong lòng Hồ Tử chợt nảy sinh cảm giác hâm mộ, trong lòng bỗng nhớ tới người cũng giống như thế.


      Giơ tay gõ cửa nhàng, Hồ Quân ngẩng đầu lên ngoắc ngoắc tay. Hồ Tử đẩy cửa vào, ngón tay Hồ Quân đặt lên miệng thở dài tiếng, chỉ chỉ hộc tủ đầu giường bên cạnh giọng : “Để ở đây !”


      Hồ Tử đặt bình giữ nhiệt ở tủ đầu giường, quay đầu lại chỉ thấy Quân hết sức cẩn thận đặt lại vợ ngủ thiếp lên giường, kéo chăn đắp lên người, cẩn thận đụng tới vết thương ở chân, khẽ điều chỉnh cái gối đầu cho vợ. Nhìn chút chai nước biển được treo giá, còn nửa bình, đứng lên tiến về phía Hồ Tử ý bảo hai người ra ngoài.


      Đến cửa cầu thang chỗ dành cho người hút thuốc để chuyện, quá nửa đêm nơi này có người, Hồ Tử rút ra điếu thuốc đưa tới, Hồ Quân nhận lấy hít hơi.


      Hồ Tử nghi ngờ hỏi: “Sao chuyển đến phòng bệnh cao cấp? Nếu tiện ra mặt để em đến đó. Phó viện trưởng ở đây là bạn của ba em.”


      Hồ Quân khoát khoát tay: “Thôi ! phòng đơn này vợ còn chưa biết, theo ý ấy ở phòng bệnh có sáu giường. Quy định của cục công an đó là chi phí chung để chữa bệnh, vợ chỉ là nhân viên bé, nghe theo ấy ! ép buộc, bây giờ cũng vậy nên ép ấy, lỗ thủng lớn đau lắm, chờ khỏe lại, xuất viện về nhà bồi dưỡng là được.”


      Hồ Quân đưa tay vỗ vỗ vai Hồ Tử: “Hai ngày nay có chuyện ở lại đây, em giúp chạy chạy lại, chờ chuyện này xong rồi giao cho em số công việc lớn hơn, công trình quy mô hơn.”


      Hồ Tử mở miệng lớn hơn: “ Quân cái này khách sáo như người ngoài vậy, em là ai nha! phải là đại ca của em sao?”


      Hồ Quân ngược lại cười: “Ban đầu nghĩ tới kết bạn với tên nhóc như cậu, chuyện tiệm massage kia xử lý ra sao rồi?”


      Hồ Tử cười ha ha: “Giao cho em, cứ yên tâm ! Bà chủ kia rất xảo quyệt, nhưng ở chỗ của ta cũng chẳng nhiệt tình cho lắm, sex cờ bạc ma tuý đều có đủ, tùy tiện vạch trần chút lên , đủ bị phạt rồi. Hôm nay chỗ đó bị đóng cửa, tiền chi như nước chảy, lạy Bồ Tát khắp nơi. Đáng tiếc là ta biết là mình đắc tội người, lạy Bồ Tát cũng được việc.”


      Hồ Quân thở dài: “Được, nương tay chút tha cho ta, làm trái với pháp luật, để cho ta tự lo. Trải qua chuyện của vợ lần này mới tin chuyện nhân quả báo ứng. Cuối cùng cảm thấy, có phải là trước kia làm nhiều chuyện độc ác, bây giờ báo ứng người vợ hay ? Bởi vì ông trời biết, ứng người vợ , so với ứng người cũng làm cho đau xót hơn nữa.”


      “Phì… ”


      Hồ Tử cười vui vẻ: “ Quân, đây tự trách hả? Vết thương của chị dâu chỉ là chuyện , do mê tín quá mới nghĩ thành ra như vậy đó?” “ phải mê tín, Hồ Tử em biết rồi, nếu trong lòng em có em hiểu. Trong lòng em muốn vì ấy gánh vác tất cả, phúc để cho ấy hưởng, họa để em gánh chịu hết, đây mới là đàn ông......”


      Hồ Tử từ bệnh viện ra ngoài, lên xe, đoạn đường này cũng suy nghĩ khá nhiều. Lúc nãy Quân như thế thể là may mắn, còn chưa phải may mắn, hay là may mắn! Rất rối rắm, may mắn! Như vậy càng rối rắm hơn, ràng hạnh phúc mà. Hồ Tử lắc đầu cái, đột nhiên hạnh phúc linh nghiệm tới, cái này chẳng lẽ chính là tiểu thuyết trong phim truyền hình, mỗi ngày đều kêu gọi tình ......


      Đêm này Tây Tử ngủ ngon, vết thương đau từng hồi , thuốc giảm đau vừa hết khiến đau đến mức muốn ngủ cũng ngủ được. Ngược lại đau nhức rồi quấy phá Hồ Quân, đêm gọi chồng ít lần. Khiến cho sau này thậm chí Tây Tử cũng còn ngượng ngùng nữa, vào lúc trời gần sáng vết thương bớt đau Tây Tử mới cảm giác hơi buồn ngủ.


      Còn chưa có tỉnh hẳn, mơ mơ màng màng chỉ nghe thấy mẹ chồng giọng quở trách Hồ Quân: “Vợ chồng son các con giỏi! Chuyện lớn như vậy, mình chịu đựng, ngay cả chúng ta cũng thông báo tiếng. Bây giờ có chuyện gì, nếu như có chuyện, con mẹ phải trả lời thế nào với ba của Tây Tử đây. Còn nữa mình con sao có thể chăm sóc tốt được? Mặc dù làm nhưng cũng phải nghỉ ngơi chứ! Nhanh về nhà nghỉ lát , mẹ ở lại đây trông chừng cho, cũng thuận tiện chăm sóc nữa.”


      Hồ Quân giọng : “Mẹ, mẹ đừng ở đây làm loạn thêm được , Tây Tử như vậy, mẹ nhìn thấy hả. Mẹ ở chỗ này chăm sóc, ấy có thể biết xấu hổ sao? Quay lại khẽ động vết thương rất đau, mình con có thể làm được, ấy là vợ con, con thế nào cũng nên chăm sóc.”


      Mẹ Hồ ngược lại cười khẽ: “ tại biết thương vợ rồi, ban đầu mẹ cho phép con kết hôn, nhìn giống như mẹ dồn con lên pháp trường vậy......”


      “Tây Tử thức rồi......” ba Hồ cau mày cắt ngang hai người. Tây Tử mở mắt ra, nhìn thấy ba mẹ chồng ngồi giường, vội vàng nhớ lại, khẽ động đến vết thương đùi, giọng khàn khàn. Hồ Quân đến trước bước, đè người của lại, vội vàng đỏ mặt tía tai: “Động đậy cái gì, cái người này muốn chân nữa hả?”


      Tây Tử nháy mắt mấy cái: “Ba mẹ đến đây, em phải đứng lên chào.”


      Mẹ Hồ sờ sờ mặt của : “Ngồi dậy làm gì? Con giống như con ruột của chúng ta, mẹ với con là người nhà, những thứ khách sáo này. Còn đau ? Muốn ăn chút gì ? Mẹ bảo dì giúp việc nấu canh chim bồ câu đem vào cho con, lát nữa nên uống hết, rất tốt cho vết thương… ”


      Hồ Quân liên tục nháy mắt với hai vợ chồng già, họ khỏi trừng mắt liếc , buồn cười : “Được, biết rồi, bây giờ chúng ta liền......”


      Cúi đầu vén tóc bên tai Tây Tử: “Ngày mai mẹ quay lại, bảo người làm hầm canh gà ác cách thủy để bồi bổ.”


      Ba Hồ cũng lộ ra ý cười: “Có chuyện gì với Hồ Quân, còn chuyện công tác, con cũng đừng quan tâm, ba giúp con xử lý tốt.”


      Tây Tử sững sờ, vội vàng lập trường: “Ba, con thích công việc bây giờ.” Ba Hồ hơi trầm ngâm, trịnh trọng gật đầu cái, xoay người với mẹ Hồ ra ngoài.


      Hồ Quân lấy nước ấm từ phòng vệ sinh trở lại, phát mặt Tây Tử đỏ bừng, có điểm là lạ, vội vàng sờ sờ cái trán của . Tây Tử quay đầu trốn ra, giùng giằng nhớ tới, Hồ Quân nhíu mày chỉ thẳng: “Em muốn làm gì?”


      Mặt Tây Tử càng đỏ hơn, cúi đầu, môi mím lại, chính là được lời nào, làm Hồ Quân sốt ruột muốn hỏi lại, đột nhiên cảm nhận được ghé vào tai Tây Tử giọng : “Muốn vệ sinh?”
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :