1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

ANH DÁM LẤY TÔI DÁM GẢ - HÂN HÂN HƯỚNG VINH (63 chương + 4PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Ngoại Truyện 2: Vui Sướng

      Đồng chí Hồ Quân gần đây kìm nén tiện hoạt động, còn chẳng bằng hồi mới kết hôn, khi đó là thấy được ăn được, nhưng lòng mang nhớ thương, trong đầu có thể sử dụng đủ loại mưu quỷ kế, dốc sức ăn vợ vào miệng, cũng là loại tình thú .


      Nhưng khi ăn mặn, mỗi ngày đều cho ăn thịt cá dài ngày, đột nhiên bảo ăn chay, có tính người mà!


      Hơn nữa sau khi vợ nhà có thai, cả người đều tản ra hơi thở quyến rũ hấp dẫn chết người, Tả Hoành đây là rực rỡ của tình mẹ. Hồ Quân liền nghĩ trong lòng, chẳng lẽ sâu trong nội tâm có bệnh cuồng mẹ*? Vì sao càng nhìn thấy vợ mình càng toát lên tình mẹ thiêng liêng càng muốn nhào đến gặm cả xương cốt vào bụng? (*mother plex/ luyến mẫu tình kết)


      Nhưng với Thái hậu nhà , sao lại có nhỉ? Đương nhiên, bà Hồ biết trong lòng con mình nghĩ gì, nếu sớm tát ngay phát vào mặt tên nhóc càn quấy này.


      tóm lại, Hồ Quân bị vợ mình mê hoặc đến mù quáng, hận thể lập tức đẩy ngã. được, bác sĩ từng bảo trước khi mang thai đến tháng thứ 4 cấm tuyệt đối chuyện phòng the. Hồ Quân đếm đầu ngón tay tính ngày! Nhưng tính tính lại, đến nay cũng mới 3 tháng rưỡi, còn nửa tháng, sống sao đây.


      Hơn nữa vợ tại rất ngoan, ôm, để ôm, hôn, cũng để xuống miệng, hề từ chối chút nào.


      Hồ Quân ôm vợ mình, có chút ai oán ngồi xích đu trong phòng sách mà phơi nắng. Ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu rọi người hai người, ấm áp và thoải mái, vợ là thoải mái , nhưng cả người nóng ran trán đổ mồ hôi, cứ như bị sốt.


      nằm ngửa xích đu, vợ nằm người , nhắm mắt tựa như ngủ. Sau khi mang thai dường như vợ càng ngày càng phát triển theo chiều hướng heo con. Cổ mịn màng của ở cạnh khóe miệng , từng đợt hương thơm tiến vào mũi , từ mũi lan rộng đến tứ chi bách hải, khác gì xuân dược cực mạnh.


      vợ ngon lành của mặc chiếc váy bằng nhung có tai thỏ do Kỳ Kỳ đưa, vải nhung lông có hơi hướng lông thỏ. Hồ Quân đoán ra bé Kỳ Kỳ kia là cố tình hay vô ý, hiểu ý nghĩa của thỏ đối với người đàn ông sao?


      Vợ da mịn thịt mềm, được bọc trong lớp lông thỏ khéo léo đáng , khuôn mặt bé hồng hào kia, dáng người càng đầy đặn càng ngọt ngào bởi vì mang thai kia, Hồ Quân cảm thấy, mình sắp nổ tung, kích động sinh lý dường như muốn áp đảo lý trí luôn rồi.


      Bàn tay to chui vào từ cổ áo rộng thùng thình của vợ, lướt qua xương quai xanh tinh té, nắm lấy hai khối thịt mềm cách nào nắm vừa nữa....Ngón tay xoa nắn đỉnh, quả đào trong nháy mắt dựng đứng lên, cúi đầu chôn mặt giữa cổ và gáy thơm tho của vợ mình, dọc theo động mạch khẽ đập bên gáy, gặm nhắm, hôn hít......


      Cho dù Tây Tử là thần ngủ chuyển thế, đối mặt với quấy rầy hết sức lộ liễu như vậy cũng phải tỉnh. Tỉnh rồi mới phát , vốn ở phía , giờ bị Hồ Quân đặt xích đu, khóa kéo từ xuống đáy váy ở giữa bộ đồ hình thỏ bị kéo ra, tựa như lột da rơi xuống xích đu.


      Sau khi mang thai Tây Tử mặc áo ngực nữa, cảm giác thoải mái. Lúc này đồ bị cởi ra, dường như trần trụi trước mắt Hồ Quân. Mặc dù hai người là vợ chồng, số lần thân mật cũng coi như ít, nhưng vẫn thấy mất tự nhiên, hơn nữa còn là ban ngày ban mặt......


      Hồ Quân ngược lại vẫn còn lý trí, nằm sấp người , tay chống xích đu, lơ lửng chôn trước ngực , tay vuốt ve sau lưng , xúc cảm gợi tình....Đùi của bị kéo thành độ cong lớn, đặt giữa đùi , vật trương cứng phun khí, cách lớp vải mỏng. Tây Tử có thể cảm giác được , nó vội vã xao động......


      Hơn nữa, loại xao động tựa như lây lan, nhanh chóng lan đến người Tây Tử. Sau khi mang thai Tây Tử nhịn được chút trêu đùa nào, có lúc Hồ Quân chỉ hôn , muốn, ham muốn này so với bất kỳ lúc nào trước đây còn mãnh liệt hơn, huống chi bây giờ......


      Tây Tử cảm thấy vài mồi lửa rơi rớt trong lòng, như mượn gió Đông, trong nháy mắt cháy lan đồng cỏ. Tiếng thở dốc nho dồn dập tràn đầy môi , cả người kìm được động tình mà run rẩy, dục vọng dâng trào......


      Cơ thể của căng thẳng, ngón chân khẽ co thành đường cong, cả người nháy mắt mềm nhũn, vươn tay lên, níu lấy tóc Hồ Quân, chặt, có chút run rẩy......


      Tây Tử phản ứng kịch liệt như thế, ngược lại khiến Hồ Quân tỉnh táo hẳn. Khi ngẩng đầu khỏi ngực Tây Tử, mắt vợ trở nên mơ màng, gương mặt đỏ lựng tựa như hai đám ráng hồng rực rỡ nhất. Tai thỏ bằng nhung đặt sau đầu , lộ ra hai tai nhọn đầy lông, dáng vẻ kia là đàn ông muốn lập tức đè dưới thân, tiến vào, chinh phục......


      Tây Tử lúc này, mức độ khơi dậy hóc-môn giống đực trong lòng đàn ông đạt cao nhất. Dĩ nhiên Hồ Quân cũng là đàn ông, nhưng đồng thời cũng là người cha, tia tối tăm trong mắt Hồ Quân lóe lóe, dừng lại chiếc bụng bằng phẳng như trước, nhìn ra gì của vợ mình, trơn nhẵn trắng nõn, chính giữa là lỗ trắng mịn......


      Môi của hôn lên đấy cái, hít sâu hai cái, ngăn chặn dục vọng cơ hồ muốn vỡ tung, bên trong còn có bé con nhà . Hồ Quân cố chấp cho rằng, đứa bé trong bụng Tây Tử là bé, hề để ý chút nào đến Thái hậu và ông già nhà nhất trí nhình nhận là thằng nhóc.


      Hồ Quân thích con , thử nghĩ xem, có nhóc giống Tây Tử N lần, gọi là ba, tốt đẹp biết bao nhiêu. ôm bé trong tã lót, bé dùng đôi mắt ướt át sáng ngời vô cùng dễ thương mà nhìn , muốn rời xa . Lớn thêm chút nữa dắt tay bé đến nhà trẻ, nhóc vòng tay qua cổ, hôn chụt chụt lên mặt , thanh êm dịu với : Ba, tạm biệt. Ôi, tốt đẹp đến nhường nào.


      Lại lớn lên thêm chút, học, cột tóc đuôi sam, đứng trước cửa trường học phất tay với , vừa nhảy chân sáo vào trường học vừa nhìn , đẹp biết bao nhiêu. Lại lớn lên thêm chút nữa....lớn nữa còn tốt đẹp nữa, phải đề phòng, đề phòng những tên nhóc hư hỏng bắt cóc con cưng nhà , nguyên hình của tên nhóc hư hỏng, trong đầu Hồ Quân thiết lập là Hồng Kỳ của nhà Diệp Trì.


      Tên nhóc kia trong ngoài đều là hư hỏng, nhà trẻ, chỉ biết vén váy mấy bé . Nghĩ như vậy Hồ Quân cảm thấy nhóc nhà quả thực bị nguy cơ bủa vây tứ phía, chung quanh tất cả đều là những tên nhóc xấu bụng. Đây là vấn đề ngoài mặt, tóm lại, đồng chí Hồ Quân đơn phương cho rằng trong bụng vợ chính là con cưng của , sao vẫn còn chưa ra? Là cục cưng hận được ngậm trong miệng, cho nên dù lửa dục công tâm cũng có thể phanh lại, tựa như bị ám.


      Khiến cho sau này, hai người già họ Hồ biết được chính xác em bé trong bụng Tây Tử chính là trai cũng dám cho biết, đây là sau này, quay về, tiếp tại.


      Dưới uy hiếp của tình vô tận với con , lửa dục tràn đầy trong người Hồ Quân biến mất hơn phân nửa, trong lòng là kiềm chế rồi, nhưng sinh lý....Ách....quả thực cương cứng đến đau nhói, đau nhói....Hơn nữa, nén xuống rồi, ánh mắt của vợ nhà , mơ màng mà tội nghiệp nhìn sao?


      Trong lòng Hồ Quân, con chưa ra đời của là bảo bối, nhưng quý giá nhất vẫn là vợ , làm thế nào chịu được ánh mắt mềm mại khát vọng van xin như vậy. Lòng cũng nhũn ra, cúi đầu, ngậm chặt miệng của vợ, vừa mới hôn lên, đầu lưỡi mềm mại trơn trợt của vợ luồn vào, lập tức chui vào miệng , lưu loát quấn lấy lưỡi của , móc lấy liên tiếp, liên tiếp móc lấy......


      Kĩ thuật hôn của vợ phải do chính tay dạy nên, có thể trước đấy luôn ngượng ngùng, mặc dù lúc kích tình vợ cũng buông thả như tại, chỉ buông thả mà phản ứng của thân thể, mức độ mẫn cảm đều khiến nhiệt huyết của Hồ Quân sôi trào, nhưng cũng phải hết sức cầm giữ, cảm giác này khổ sở nên lời.


      thể làm, còn phải phục vụ vợ tốt, đây kỹ thuật. Cũng may Hồ Quân quen việc dễ làm, hơn nữa kinh nghiệm do quá khứ thân chinh bách chiến luyện ra được, hôm nay phục vụ vợ, đúng là hưởng thụ đẳng cấp sáu sao.


      Hồ Quân dời khỏi miệng vợ, vợ nhắm mắt lại, vẫn còn rên rỉ. chậm rãi lần theo chiếc cổ hơi ngửa ra của , bên tai, xương quai xanh....Trước ngực lưu luyến hồi lâu lại tiếp tục trượt xuống....Lướt qua đường cong mềm mại bên eo, chính là chốn bồng lai khe cốc với rừng rậm tươi tốt....Trong chốn bồng lai, nơi môi lưỡi lướt qua, dịch xuân róc rách......


      Khi lý trí trở lại người Tây Tử, Tây Tử mở đôi mắt mê ly, trong ánh mắt còn tràn ngập tình ý cứ như vậy nhìn Hồ Quân ở dưới. môi , chóp mũi, bên khóe môi cũng dính chút dấu vết ẩm ướt bóng bẩy, cổ và mặt đều đỏ lên, gân xanh trán nhúc nhích, trong mắt tràn đầy dục vọng lại hết sức đè nén…


      Trong lòng Tây Tử chợt mềm nhũn, người đàn ông này, có thể vì làm đến trình độ này, tại sao thể, cũng cũng muốn ......


      Tây Tử chậm rãi đứng lên, xoay người đẩy Hồ Quân xuống xích đu, từ từ quỳ gối lên mặt thảm mềm mại, đưa tay kéo ra dây nịt bên hông Hồ Quân....Dây nịt, cúc quần, khóa kéo......


      Hồ Quân cứ như vậy ngây ngốc nhìn vợ mình, mở chiếc miệng nhắn, ngậm vào....Ách....Chiếc lưỡi ấm áp ướt át trắng mịn, Hồ Quân cảm thấy, bây giờ chết cũng còn gì tiếc nuối nữa......


      Vợ rất thành thục, cầm nắm, vuốt ve, liếm láp, tiết tấu nắm tốt, có lúc răng nanh làm đau , lại mang đến cho Hồ Quân sung sướng chưa từng trải qua trong đời. sung sướng thể hình dung, từ dưới xương sống chậm rãi dâng lên, tê tê, giống như mang theo luồng điện yếu ớt, kéo thẳng lên, xông thẳng vào não.


      Ách....A....Hồ Quân rên lên tiếng, cúi đầu, khóe miệng của vợ tràn đầy chất lỏng trắng dục dâm mị, lại còn dùng ánh mắt trong suốt nhìn . Hồ Quân đột nhiên cảm thấy còn có chuyện gì so với chuyện được vợ mình như vậy đẹp hơn chứ. Sống đến lúc đây, còn cầu gì khác, ngoại trừ thoải mái......

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Ngoại Truyện 3: Lừa Dối


      Kỳ Kỳ ngồi nắp bồn cầu nhìn que thử thai trong tay từ từ hai vạch, trông hơi ngây ngốc. Từ cửa phòng rửa tay cài chặt vang lên hai tiếng gõ, giọng của Hồ Tử truyền đến: "Kỳ Kỳ, sắp tám giờ rồi? Nếu ra đến trễ đấy, sao thế? thoải mái sao?"


      Xoay xoay nắm cửa, Hồ Tử phì cười: "Nhóc con, còn chỗ nào chưa thấy qua chứ, làm rồi, vẫn khóa cửa…” Rắc tiếng Kỳ Kỳ từ bên trong kéo cửa ra, khuôn mặt mềm mại hơi trắng, cắn chặt môi, phồng má nhìn chằm chằm.


      "Sao thế?" Hồ Tử giơ tay lên muốn sờ sờ khuôn mặt nhắn của , bị Kỳ Kỳ tức giận đẩy ra: "Biến chỗ khác, bớt dính lấy em."


      "Dính" Hồ Tử khỏi lắc đầu cười khổ, cái từ này sử dụng người mới mẻ, sống gần ba mươi năm rồi, dường như trước kia đây đều là lời thoại của mình.


      Hồ Tử chợt nhớ tới câu thường xuất trong phim Hồng Kông, ra ngoài càn quấy, sớm muộn gì cũng phải trả giá, quả chính là bằng chứng cho ý của lời này. Trước kia, chỉ có mới được nổi giận, kiêu ngạo nào rơi vào tay cũng có thể dạy dỗ thành ngoan ngoãn vâng lời, đến lúc gặp phải món ăn Kỳ Kỳ này lại thể hết cách, sai bảo được, , là nỡ sai bảo.


      Lại , bản thân Hồ Tử cũng biết nghiêm túc cùng bé này từ lúc nào. Hồi vừa bắt đầu, nhìn trúng miệng lưỡi bén nhọn của bé này, muốn vui đùa chốc lát, dù sao cũng phải người ngoài, em vợ Quân, chăm sóc chút cũng được. Nào biết, trái chăm phải lo, lo đến tận tâm, càng tận tâm lại càng muốn gần gũi, gần ngay bên cạnh rồi còn muốn hôn hít, hôn xong rồi lại muốn ăn, ăn được đến miệng còn muốn trộm giấu , để cho người khác nhìn thấy.


      Trong lòng của cánh đàn ông, đây điển hình là của từ hứng thú đến thích, cuối cùng thích đến nỡ buông tay. Chỉ trong hai năm, Hồ Tử ở bên cạnh Kỳ Kỳ dần dần lột xác thành công.


      Bình tĩnh mà xem xét, muốn gạt bé này khó, ít nhất Hồ Tử cảm thấy Kỳ Kỳ dễ gạt hơn so với chị rất nhiều. Chị người cứng rắn dễ chịu thua, giao cho Quân chậm rãi mài, mài đến bây giờ, đứa cũng sinh, mới có thể mềm ra.


      Kỳ Kỳ lanh lợi hơn chị, nhiều ý xấu và xảo trá hơn, dáng vẻ trưởng thành cũng rất mê người. Thế nhưng chỉ số cảm xúc thấp, phải nhóc thấu tình đạt ý. Hồ Tử bản thân mình, hóa ra mình thích hàng hiếm như vậy, những bên người trước đây nào chẳng phải ngực lớn mông to, phong tình khắp người.


      Khi Hồ Tử quen biết Kỳ Kỳ, bé này mới mười tám, khác với những bên cạnh , ngây ngô trẻ trung, nhưng chẳng biết dây thần kinh nào của bình thường, liền thích, so với tất cả phụ nữ quấn quanh trước đây cũng thích hơn gấp trăm lần, giống như trúng tà vậy.


      Vừa bắt đầu Hồ Tử cảm thấy chính mình để ý gì đến Kỳ Kỳ, lại bảo câu kia đúng, có cạnh tranh có động lực. Bắt nguồn động lực để Hồ Tử hạ quyết tâm tóm gọn Kỳ Kỳ, đến từ nam sinh trong trường của bọn họ.


      Trước đêm nghỉ hè đại học năm hai của Kỳ Kỳ, Hồ Tử định đến trường học hỏi Kỳ Kỳ quay về với ông bà hay ở lại đây. Nếu về mua vé máy bay cho , nếu ở lại sắp xếp việc để làm.


      Khi đó quan hệ của hai người vẫn dừng lại ở thời kỳ mập mờ . Có Hồ Quân ở đấy, Hồ Tử nhiều lần muốn vươn móng vuốt nhưng cuối cùng cũng rụt trở về. Trong lòng hiểu Kỳ Kỳ giống những bên ngoài, có rể đứng đấy, nếu dám động, vậy cũng chỉ có kết quả, nâng tám kiệu đón bé này về làm vợ.


      Khi đó Hồ Tử hề có khái niệm với việc cưới vợ trẻ, cảm thấy dài dòng phiền phức, tạm thời đáng suy tính. Vì vậy mặc dù nước miếng chảy dài ba thước vẫn như trước mà chịu đựng Kỳ Kỳ bên miệng gọi “chú” cách khó hiểu.


      biết Kỳ Kỳ có phải xem phim Hàn đến nhiễm độc , ngay lúc đầu gọi là “chú”, mỗi lần Hồ Tử nghe thấy, về nhà soi gương cả nửa ngày, xem kỹ rồi suy nghĩ bản thân có điểm nào giống ông chú? Quân lớn hơn , nhóc con mở miệng hai tiếng rể, tỷ phu, kêu thân thiết khỏi .


      Hồ Tử đến hỏi , Kỳ Kỳ chu cái miệng nhắn: " rể tôi đẹp trai lắm, cứ như bước ra trong phim thần tượng, còn chú?" Rất khinh thường bĩu bĩu môi, lại gật đầu cái: "Ừ, cũng giống từ trong phim thần tượng ra......" Cũng chờ Hồ Tử có chút vui mừng, miệng ác độc lại thêm vào câu: "Những nhân vật trai tri kỷ trong phim thần tượng, nếu để chú diễn, hẳn có thể diễn ra nhân vật gốc......"


      Hồ Tử hiểu, trai tri kỷ bình thường đều có đất diễn, đứng phía sau nữ chính, làm người hầu hy sinh ngu ngốc. Bị nhóc đả kích, chừng tuần Hồ Tử gặp mặt .


      Vốn nghĩ từ giờ để ý đến bé này nữa, rất có lương tâm. Nhưng tuần này chịu đựng đến mức khó chịu, bực bội rồi, nhìn thấy cái gì cũng vừa mắt. em còn khuyên hay là dục vọng chưa thỏa mãn, vội vàng tìm giảm nhiệt ......


      Hồ Tử tìm , lửa cũng tiêu mất, dáng vẻ của kia nhớ , thoải mái rồi, nguyên nhân thoải mái chính cũng phải biết thẹn mà ra, khi đè kia ở bên dưới, trong đầu tự chủ được nghĩ đến dáng vẻ nhắn, tư thế, miệng của Kỳ Kỳ, vậy......


      Ý dâm xuất , đây là việc Hồ Tử lần đầu tiên làm, lại làm đến trơn tru, cứ như bị mắc vào ma chướng của Kỳ Kỳ. Càng thể kiến nghị là tuyệt đối muốn bước ra khỏi ma chướng này, nhớ thương bé kia nhưng bé kia ngay cả tin nhắn cũng thèm gửi.


      Trước kia cũng thế, chủ động tìm , đón , cũng chủ động để ý đến , bé kia vô tâm vô phế, có thể tức chết người. Hồ Tử cảm thấy, nếu mình tìm đến , phỏng chừng từ nay về sau hai người có thể cả đời cũng qua lại với nhau.


      Hồ Tử trong lòng buồn bã xen lẫn khó chịu, cau mày lái xe vào cửa chính trường học Kỳ Kỳ, chạy đến ký túc xá của , chiếc xe hơi sang trọng màu bạc rêu rao xuyên qua dưới ánh mặt trời, dừng bên cạnh ký túc xá của Kỳ Kỳ, đẩy cửa xe ra, Hồ Tử ngẩng đầu nhìn tòa nhà, lấy di động ra bấm số điện thoại của Kỳ Kỳ......


      Còn chưa bấm xong, híp mắt, bên kia xa, Kỳ Kỳ và nam sinh to lớn sánh vai tới, hai người cũng kề vai sát cánh như các đôi tình nhân, Kỳ Kỳ chỉ nghiêng đầu chuyện cùng nam sinh nọ. Hồ Tử để ý, là nụ cười lúc này mặt , tựa như ánh dương rải rác dưới bóng râm, rực rỡ như thế, dạt dào thanh xuân sớm mất , tính ít nhất, là độ tuổi hai mươi trẻ trung.


      Ánh mắt nam sinh trong sáng nhìn Kỳ Kỳ, ái mộ trong mắt lọt vào mắt Hồ Tử sao lại cảm thấy đau mắt như vậy. Lúc ấy Hồ Tử làm chuyện hết sức ngây thơ, thẳng tới, ôm Kỳ Kỳ vào ngực, dùng ánh mắt đầy lực uy hiếp nhìn nam sinh nọ hỏi: "Kỳ Kỳ, đây là ai?"


      Khuôn mặt nhắn của Kỳ Kỳ hơi mất tự nhiên, Hồ Tử lý giải là xấu hổ, ngọn lửa tích trữ tuần hoàn toàn bộc phát, buổi tối hôm đó liền ăn Kỳ Kỳ đến xương vụn cũng còn.


      Kỳ Kỳ tức giận, dù sao cũng còn trẻ tuổi, cộng thêm tiếp xúc thời gian dài như vậy Hồ Tử đối xử tốt với , cũng phải biết. Hơn nữa tình trường vẫn còn rất ngây thơ, chuyện ở giường càng phải đối thủ của Hồ Tử, rắp tâm muốn làm , Kỳ Kỳ hề có con đường phản kháng nào.


      Quan hệ hai người từ mập mờ bước vào thời kỳ ràng, Kỳ Kỳ năm ba đại học, Hồ Tử đối xử với rất tốt, hơn nữa sau khi hai người xác định quan hệ, hai trước đây thỉnh thoảng còn thấy quanh , toàn bộ tựa như bốc hơi.


      Kỳ Kỳ từng với Hồ Tử: "Em luôn thích nhất là công bằng, sửa quan hệ hai ta thành quan hệ nam nữ, vậy phải công bằng, tìm phụ nữ khác, cũng được cản em......"


      Ý là với Hồ Tử: ‘ tìm , em tìm trai, tìm , em cũng tìm mới công bằng…’ Lúc ấy suýt chút nữa Hồ Tử hộc máu, nhưng biết , bé này còn tuổi, tính tình lại bướng bỉnh, . Thằng khác dùng ánh mắt ái mộ nhìn chằm chằm Kỳ Kỳ, vui huống chi việc khác.


      Hồ Tử chỉ đành nắm chặt thói lăng nhăng trong bụng, giữ mình trong sạch coi chừng Kỳ Kỳ nhà , mình sống qua ngày, năm nay, bắt đầu suy nghĩ cưới vợ trẻ rồi.


      Sau khi làm quan hệ với, Hồ Tử vốn thể buông tay, hơn nữa sắp đến năm Kỳ Kỳ tốt nghiệp, cảm giác an toàn của Hồ Tử càng ngày càng kém, ở trường học còn tốt, có người khác phái theo đuổi chẳng qua đều là nam sinh, dễ xử lý, vào đời lại giống vậy, Kỳ Kỳ của đáng như thế......


      Hồ Tử càng nghĩ càng thấy nguy cơ càng cao, tham khảo kinh nghiệm của Quân và vài vị tiền bối, nghĩ ra chiêu, chính là kết hôn. Muốn kết hôn cũng dễ, trong nhà Kỳ Kỳ còn có Quân, hơn nữa Kỳ Kỳ......


      nhóc từng với bao nhiêu lần, còn muốn tiếp tục nghiệp to lớn gì đấy, vì vậy, muốn kết hôn phải xài ám chiêu, vì vậy hai vạch que thử thai của Kỳ Kỳ phải tình cờ, mà là tất nhiên.


      Mặc dù Kỳ Kỳ u mê nhưng mơ hồ cũng biết chút trò mờ ám này, mấy tháng gần đây, tên khốn kia mang đeo bao, này còn , chờ cơ hội, lại nhiệt tình ép buộc , ép buộc đến nỗi chân có lúc phát run, mất mặt chết.


      Vẻ mặt Kỳ Kỳ đưa đám, đem que thử thai trong tay trực tiếp nhét vào tay Hồ Tử, quay người hầm hừ ngồi ghế sa lon. Hồ Tử hề ngại bẩn, cầm lên nhìn, miệng khỏi lén lút kéo đến tận mang tai, xem xong rồi, xác định, còn ho khan cái, cố làm như biết tới cạnh Kỳ Kỳ hỏi : "Sao vậy, chỗ nào thoải mái......"


      còn chưa dứt, chỉ thấy mặt của Kỳ Kỳ kéo căng, nhìn thẳng vào . Hồ Tử cũng biết bé này đều biết rồi, cũng định khó khăn che giấu, cười ha ha, ôm vào lòng: "Mang thai rất tốt, trực tiếp cưới chẳng phải được rồi ư."


      "Cưới ?" Kỳ Kỳ tức giận đẩy cái, có đẩy ra: "Em mới hai mươi, hơn nữa còn chưa cầm được bằng tốt nghiệp, muốn kết hôn sớm như vậy."


      Hồ Tử cúi đầu nâng mặt nhóc lên, cắn lên cái miệng vểnh cao: " tay cầm bằng tốt nghiệp, tay cầm giấy đăng kí kết hôn là trào lưu đấy. Với lại, kết hôn cũng khác gì tại, đứa bé sanh ra xong, mẹ chỉ ước trông giúp chúng ta đấy. Em cứ xây dựng nghiệp của em, có trở ngại. Còn nữa em nghĩ , kết hôn rồi, của là của em, của em vẫn là của em, em có thể dùng chính tiền của mình đầu tư làm ăn, bớt tính lãi với , tiện biết bao......"


      Hồ Tử uốn lưỡi đổi sắc, lôi lôi kéo kéo lừa dối Kỳ Kỳ, rốt cuộc gật đầu. Hồ Tử mừng rỡ, há miệng hung hăng hôn nhóc, vẫn chưa có hôn đủ, nhóc giữa chừng đẩy ra, thở hổn hển nhắc nhở :


      "Việc này, em đồng ý đồng ý, bên phía rể, để , em dám......" Hồ Tử thực được gian kế, còn chưa vui mừng hết, trong lòng lạnh phân nửa. Với tính cách của Quân, hơi sợ, hơn nữa thủ đoạn của quá lưu loát, có thể lừa dối Kỳ Kỳ cũng lừa được Hồ Quân. Cửa ải này khó khăn quá! !
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Ngoại Truyện 4: Kết Thúc



      Hồ Quân có tiếng là bao che, hễ bị bỏ vào lãnh thổ của mình, người bên cạnh nếu bị người khác động đến, có thể cắn chết người đấy, là người đàn ông tính toán chi li, biết rộng lượng là gì.


      Kỳ Kỳ là em của vợ bảo bối của , đương nhiên cũng là em , bản thân cũng có em ruột, nhưng Đình Đình từ độc lập, sau lại ra nước ngoài, muốn làm trai oai hùng cũng có cơ hội, xem như là chút thiếu sót trong cuộc sống. cưới được vợ bảo bối rồi còn được em như Kỳ Kỳ cũng coi như loại hạnh phúc.


      nhóc giống vợ mình, con người đáng , miệng còn đặc biệt ngọt, mở miệng gọi tiếng rể, Hồ Quân che chở Kỳ Kỳ như em ruột mình. Ba đến năm hôm Kỳ Kỳ trở lại, cũng phải gọi điện thoại đến nhà, hỏi thăm chuyện học hành, có ai ăn hiếp hay , trước khi còn kín đáo ột đống lớn tiền tiêu vặt.


      Tận tình dặn dò Kỳ Kỳ, lên đại học đừng quen bạn trai, đợi tốt nghiệp, rể tìm cho em người đáng tin cậy vân vân. Kỳ Kỳ lần nào cũng đặc biệt ngoan ngoãn nghe lời gật đầu, ra khỏi chung cư leo lên xe Hồ Tử, dĩ nhiên những chuyện này Hồ Quân cũng biết.


      Tây Tử đứng cạnh nhìn, cũng có thể hiểu được, ai bảo trong bụng mình hoài thai mười tháng, sinh ra chính là thằng cu, cha mẹ chồng mừng rỡ khép được miệng, nhưng mặt Hồ Quân có chút ngạc nhiên ngoài ý muốn, thất vọng, Tây Tử thiếu chút nữa cho rằng, con hơn cả mình.


      Hồ Quân có chút vừa mắt đối với tên nhóc xấu xa được Thái hậu và ông già nhà cưng chiều đến tận trời. Từ khi sinh ra oa oa khóc lớn, thanh cao đến nỗi có thể làm tung nóc phòng, huơ tay múa chân, giương nanh múa vuốt, quả thể nào so sánh với bé thơm mềm động lòng người của .


      Mơ ước hoàn toàn tan biến, thậm chí còn mua rất nhiều váy đáng xinh đẹp, bây giờ dùng được nữa, đưa đống này đến nhà Tả Hoành , đứa bé thứ hai nhà cậu là công chúa, hên quá mức, ai....


      Sao lại có mệnh gặp con chứ, hơn nữa ghen tị vối tên nhóc này vô cùng, khó khăn mới chờ được vợ hết ngày ở cữ, trông mong ôm vợ vào lòng, hôn hít sờ mó, hôn chưa đến mấy cái, sờ hai cái, tiếng khóc to tựa chuông báo của tên nhóc kia truyền đến.


      Chưa thỏa mãn dục vọng, Hồ Quân có thể vui vẻ với con trai mới là lạ, cố chấp đối với con chỗ phát tiết đành đặt cả người Kỳ Kỳ, còn thân thiết với Kỳ Kỳ hơn cả em ruột mình.


      Trong mắt Hồ Quân, Kỳ Kỳ khác gì hóa thân con mình, mà Hồ Tử sao? Đó chính là tên sắc lang, có quen biết có quen biết, nhưng chú ý đến Kỳ Kỳ, chỉ chú ý mà còn có con trước hôn nhân, sau này chuyện lộ ra, vợ gì trực tiếp chạy đến phòng con trai ngủ, cào cửa cũng cào được.


      Hồ Quân tức điên lên, hơn nửa đêm chạy thẳng đến chỗ Hồ Tử, từ màn hình trước cửa, trong khoảnh khắc nhìn thấy Hồ Quân mặt đen thui, Kỳ Kỳ vô cùng có nghĩa khí bỏ lại Hồ Tử, trốn ngay vào phòng ngủ, còn dặn dò Hồ Tử, ngàn vạn lần đừng ở đây.


      Hồ Tử dở khóc dở cười, đứa có rồi, ở cùng nhau hay có gì mới? Chỉ là Kỳ Kỳ suy nghĩ nhiều rồi, Hồ Quân vào cửa, hề trông nom thứ gì khác, trực tiếp xách Hồ Tử ra ngoài dạy dỗ.


      Ở dưới lầu, Hồ Tử lại bị Hồ Quân “thoải mái” trận, nằm cỏ còn nghĩ, cỏ này cắt tỉa nhọn, cũng thể làm nệm êm ình, ngã lên vẫn thấy đau.


      dám phản kháng! Chủ yếu cũng hiểu, phản kháng cũng đánh lại, đành phải chịu đựng, chịu đòn rồi, đợi lát nữa trở về, nhóc có lương tâm Kỳ Kỳ kia đau lòng, chừng có thể vớt vát chút phúc lợi.


      Giữ chắc suy nghĩ này, Hồ Tử nhẫn nhục chịu đựng! Ngày đó lộ chuyện, phải chịu trận đòn, việc này cũng sớm thành thói quen rồi. Nếu người bị đánh để tùy bạn đánh, người đánh cũng thấy ý nghĩa gì nữa.


      Hồ Quân trút hết nhiệt tình xong, níu lấy cổ áo Hồ Tử kéo dậy, ném tới bên kia ghế: "Hồ Tử, mẹ nó cậu là đàn ông hả, sử dụng thủ đoạn biết xấu hổ lên người Kỳ Kỳ, biết xấu hổ."


      Hồ Tử sờ sờ mặt bị Quân đánh đến bầm tím, đau, ngửa mặt nhìn Hồ Quân cái, độp lại: " Quân, biết xấu hổ mới có thể cưới đến được dâu, em đây là học từ đấy."


      Hồ Quân phì cười, tức giận : "Tên nhóc cậu sao học cái tốt chứ."


      Hồ Tử vừa thấy sắc mặc Hồ Quân hòa hoãn, vội hếch mũi lên mặt đến gần: " Quân, trễ thế này, ngài mau về nghỉ ngơi ! Để mình chị dâu ở nhà, ngài yên tâm sao!"


      nhắc còn may, nhắc tới, trán Hồ Quân lại nổi lửa, tức lên, đưa tay vỗ lên ót Hồ Tử cái: "Nhờ phúc của tên nhóc cậu, tại ngay cả cửa vợ tôi cũng cho vào."


      Như vậy sau lúc khá lâu Hồ Tử mới tìm được nguồn căn, hóa ra là được thỏa mãn dục vọng, cuộc sống hài hòa, lúc này lửa giận của đàn ông là lớn nhất, nhận xui xẻo cũng được.


      Sau ba ngày Hồ Quân trở về từ chỗ Hồ Tử, vợ vẫn để vào cửa, đến ngày thứ tư bận phải cho tên nhóc càn quấy nhà tiêm phòng, việc này ở nhà họ Hồ lại là chuyện lớn khó lường, hai vợ chồng tổng tham mưu Hồ sáng sớm tới, tài xế mới lên đường.


      Tổng tham Hồ ghét bỏ Hồ Quân lái xe mạo hiểm, sợ đứa cháu vàng bảo bối của công có chút sơ xuất gì, mỗi lần đều làm to chuyện. Lần đầu tiên, Hồ Quân còn với ông già nhà mình: " ngài cho xe bọc thép đến hộ tống tên nhóc này chích là được, vậy mới an toàn, súng bắn cũng sợ."


      Thế nhưng, nhìn ông già nhà tựa như nghiêm túc suy nghĩ, Hồ Quân ngạc nhiên im lặng. Tên nhóc càn quấy nhà ở nhà họ Hồ gia đúng là Thái Thượng Hoàng, lần trước vỗ mạnh cái, ông già nhà trực tiếp hung hăng đạp hai cái. Cháu trai là báu vật, là cây cỏ, chọc nổi, nhưng vợ luôn là của mình !


      Tiêm xong vẫn chưa ra khỏi bệnh viện, Hồ Quân ném thẳng tên nhóc càn quấy nọ vào ngực ông già, mạnh mẽ cưỡng ép vợ mình chạy, dù sao hôm nay là thứ bảy, có nhiều thời gian, nếu giải tỏa, nổ tung. Lên lầu, đóng cửa, trực tiếp đè vợ lên tường miệng rồi gặm nhắm.


      Vừa vội vàng xé rách quần áo của Tây Tử , còn chưa kịp xé, Tây Tử giữ chặt mà duỗi cùi chỏ, tay xoay cái, chân khẽ gạt, đè Hồ Quân xuống đất.


      Hồ Quân nghĩ, giờ phút quan trọng này, vợ còn động võ với mình, phải chăm chỉ luyện võ mới được. có thể chơi nhưng đây là vợ mình, dù sao vợ phải người khác, thể liều mạng cùng vợ mình: "Vợ, sai rồi, sai rồi cũng được sao......"


      Hồ Quân sớm tổng kết ra kinh nghiệm, mặc kệ khi nào, trước mặt vợ mình phải nhận sai trước, nhận sai rồi, lòng vợ mền nhũn, gì cũng có thể ăn. Nếu cao cổ cãi lại, phải chịu nghẹn, tốt hơn là đừng nghĩ đến.


      Vì vậy, nhận sai thành thói, Tây Tử nhịn được phì cười: "Còn uổng là đàn ông, vậy chịu thua rồi......" Thả tay ra, buông lỏng, Hồ Quân nhảy dựng lên, xoay người, bế ngang , vọt thẳng vào phòng ngủ, ném giường, lập tức nhào tới, nhanh gọn kéo đồ của Tây Tử xuống, động tác lưu loát, tựa như trải qua muôn ngàn thử thách.


      Đừng từ lúc tên nhóc càn quấy kia ra đời, mỗi lần thân thiết đều qua loa cho xong chuyện, chưa lần nào tận sức sảng khoái. Mấy ngày tên nhóc kia ở chỗ ông bà, Tây Tử còn phải phá án, Hồ Quân kiếm được cơ hội vui vui vẻ vẻ làm lần, giống như bây giờ, nhìn triệt để ràng cả người vợ.


      Kéo lớp cửa sổ dày nặng sát đất lại, lớp rèm trắng bên ngoài vốn giấu được bất kỳ tia sáng nào bắn vào, ánh sáng trắng sáng rơi lên người cơ thể phụ nữ trần trụi giường, mỹ lệ tựa như thủy tinh sáng long lanh, bộ ngực lớn, eo thon, da thịt nhẵn nhụi......


      Sinh xong Tây Tử đẫy đà hơn, so với ngày trước càng nhiều thêm nét phong tình quyến rũ thuộc về phụ nữ, khóe mắt đuôi mày tựa như ánh dương tháng tư ngoài cửa sổ, mang theo ý xuân ấm áp say chết người.


      tại Hồ Quân mới chú ý đến, giường trải tấm ga giường màu đen viền bạc, Tây Tử thích màu tối, lại càng thích hoa văn, đồ giường thường lấy màu sáng đơn sắc làm chủ, ga giường viền bạc này phải phong cách trước sau như của vợ .


      Thế nhưng ra giường màu đen, cơ thể màu trắng, tạo thành hiệu quả thị giác ràng nhất, mà vợ ở trước cửa còn chút phản kháng, từ khi đặt lên giường dường như lại bắt đầu phối hợp, vô cùng phối hợp, phối hợp đến nỗi hôm nay nằm nghiêng giường, chống đầu nhìn , hấp dẫn khác thường nhìn ......


      Tay như có như để trước ngực, từ xuống dưới chậm chạp xoa nắn....Từng đầu ngón tay khiêu khích, quyến rũ Hồ Quân cương đau hơn: " Tinh......"


      Khi vợ duỗi tay xuống dưới khe sâu bí mật kia, Hồ Quân gầm tiếng, nhào tới, hung hăng, dùng sức, xâm nhập, hôn ....Va chạm, xoa nắn, hôn, gặm nuốt....Ngón trỏ thon dài, đẩy ra đôi tay phô diễn, chút do dự thay thế vào, tìm tòi thế giới cực lạc nơi đáy cốc......


      ngón....Hai ngón....Hai ngón bắt chéo, khuấy động qua lại, tách ra lại khuấy động....Nước chảy rầm rì, róc rách róc rách....Ư....Ư....A....Tây Tử dưới ngón tay linh hoạt của Hồ Quân rên rỉ, run rẩy, thể tự chủ....Xuân tình kích động như thủy triều, từ dưới lên , dâng trào, lan rộng ra cả người gần như bủn rủn vô lực, xông thẳng đến đại não......


      Trong đầu tựa như cầm tỳ bà khảy lên khúc Thập Diện Mai Phục, tiết tấu dồn dập ngừng lên cao, lên cao nữa....Bùm, dây cung mẫn cảm nhất trong thân thể rốt cuộc đứt phựt, sau cơn cực hạn, tình triều hoàn toàn sụp đổ, trong nháy mắt cuồn cuộn hạ xuống......


      Qua lâu, đại não và thân thể Tây Tử vẫn còn co rút, chưa đợi phục hồi tinh thần, Hồ Quân nhanh nhẹn lật người lại, tay chân mềm nhũn chống đỡ thành tư thế nửa quỳ nửa nằm, từ phía sau trực tiếp đâm vào......


      Lực va chạm quá lớn, chạm đến Tây Tử suýt nhào tới, Hồ Quân dùng sức cố định eo , liều mạng va chạm....Dùng sức cú này còn hơn cú trước, từng cái xâm nhập....Loại sức lực cực hạn này, đến mức Tây Tử có chút sợ, sợ mình chịu nổi......


      Nhưng điều băn khoăn là dư thừa, thân thể phụ nữ có tiềm lực vô cùng, khám phá ra những tiềm lực này còn phải dựa vào người đàn ông, mà Hồ Quân luôn thích nhất khai phá tiềm lực, hơn nữa còn là tiềm lực của vợ mình. Đàn ông rất lạ, càng đến mức tận cùng, ở giường càng hung ác, hơn nữa cấm dục mấy ngày, ngoài miệng dám , hành động đòi hoàn đủ vốn......


      Trước khi Tây Tử ngất đôi chân bị Hồ Quân khiêng lên vai, ra sức xoa bóp bộ ngực đầy đặn của , tốc độ va chạm cực nhanh. Trước mắt nhìn Hồ Quân, hình ảnh qua lại chập chờn, dưới đung đưa, đung đưa đến nỗi mắt nổ đom đóm, cổ họng của cũng gọi khan , vẫn có chút dấu hiệu dừng lại, dường như muốn làm đến tận cùng......


      giây sau cùng trước khi ngất , Tây Tử quyết định, sau này vẫn đừng đóng cửa để người này ở ngoài, loại dục hỏa tích lũy này gánh nổi a....a......


      [HOÀN]
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :