1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh chàng không kết hôn, lấy em đi

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 10:


      Edit: Băng Nguyệt

      Beta:yunafr




      Giữa trưa thứ sáu, Bách Kiến tề nhận được điện thoại của Bách Tùng, làm cho tâm tình được vui cả buổi chiều.

      Người cha cùng huyết thông này trừ bỏ cung cấp tiền bạc, nuối lớn lên, cung cấp học phí đại học cho , còn có liên hệ gì khác.

      Bách Tùng giống những người khác khinh bỉ , cho dù có cảm tình, bị người cha thân sinh của mình khinh bỉ ra mặt cũng vẫn làm cho Bách Kiến Tề bi thương, tình nguyện sinh ra trong gia đình bình thường, thậm chí là nhi viện, mà phải là như bây giờ, là chứng cứ sỉ nhục của Bách gia, Bách gia cũng là đoạn trí nhớ mà muốn quay đầu nhớ lại.

      biết Bách Tùng so với bất cứ kẻ nào còn hận hơn, nếu phải có kết quá DNA, Bách Tùng căn bản thu lưu , về sau trưởng thành, tiếp tục oán giận Bách Tùng, bởi vì lúc trước mẹ thừa dịp Bách Tùng uống say mới cùng Bách Tùng lên giường, Bách Tùng ở bên ngoài tìm vui lần, lại để lại chứng cứ thể xóa bỏ, tạo thành ngăn cách nhiều năm như vậy giữa Bách Tùng cùng Bách phu nhân.

      Tuy rằng biết mục đích chân chính của Bách Tùng, nhưng Bách Kiến Tề cùng biêt có chuyện tốt, giống như bọn họ muốn nhìn đến , cũng muốn nhìn thấy bọn họ, làm bộ phải là người nhà Bách gia, phải là sỉ nhục của Bách gia.

      bao nhiêu năm trở về biệt thự lạnh như băng kia? Lâu đến mức quên.

      Buổi tối khi xem phim, Bách Kiến Tề luôn luôn yên trong lòng.

      “Kiến Tề, hẹn hò với em có phải thực nhàm chán hay ?” Lúc từ rạp chiếu phim ra, Tô Y Nguyên rất lo lắng hỏi, bây giờ bọn họ hẹn hò ngay cả học sinh tiểu học cũng giống, bởi vì phía sau luôn có họ theo , ghê tởm!

      .” Tuy rằng bồi Tô Y Nguyên xem toàn là phim hoạt hình, nhưng chỉ cần nhìn thấy tươi cười ngọt ngào của liền thỏa mãn, nguyên lai chính là như vậy, cái gì cũng cần làm, nhìn mỉm cười liền thỏa mãn.

      phải có tâm chứ?” Tô Y Nguyên tuy rằng hồn nhiên, nhưng vẫn có trực giác cùng mẫn cảm của phụ nữ, biết mình rất ngốc, căn bản có biện pháp giúp giải quyết khó khăn, nhưng nếu có thể toàn lực giúp đỡ .

      quảng trường trước công ty bách hóa, Bách Kiến Tề cúi đầu nhìn ánh mắt đầy lo lắng cùng chờ mong của Tô Y Nguyên, để ý đến ba Tô gia cách ba met nhìn bọn họ chằm chằm, thân thủ kéo Tô Y Nguyên vào lòng, “ Chỉ có chút chuyện phiền lòng, bất quá, chỉ cần có em ở bên , cái gì cùng sợ.”

      “Nhưng, biết em ngơ ngác ngốc ngốc, có năng lực cũng thể giúp , em ngay cả tự mình ra khỏi cửa cũng dám, em là phiền toái lớn.” Đầu của Tô Y Nguyên miên mansuy nghĩ ra kết luận.

      “Đồ ngốc!” Bách Kiến Tề cúi người hôn môi Tô Y Nguyên, ngăn chặn cam chịu của , “Em biết em có bao nhiêu quan trọng đối với sao, đáp ứng , bất luận phát sinh chuyện gì, đều cần rời xa .”

      Tròng mắt ba Tô gia trừng đến nhanh rớt ra, chỉ biết đây là chuyện khổ sai, tan tầm thể ở bên bạn , còn phải nhìn bọn họ coi ai ra gì đường diễn tiết mục ngọt ngào, nắm đấm của rất ngứa, rất muốn vung quyền vào khuôn mặt tươi cười chán ghét của Bách Kiến Tề, biết làm như vậy em họ bảo bối của có thể bao giờ để ý đến nữa hay ?

      Quả nhiên con lớn thể giữ lại a! Có phải bọn họ bảo hộ tốt quá hay , chút sức chống cự cùng lực miễn dịch, mới có thể bị hoa hoa công tử mê hoặc tâm trí, hơn nữa theo quan sát, công chúa bọn họ trúng độc quá sâu, chỉ sợ dùng thuốc hay châm cứu đều vô hiệu.

      Nguyên nhân làm cho Bách Kiến Tề chán ghét Bách gia lại thêm cái, bởi vì phải về Bách gia, chậm trễ hẹn hò của cùng Tô Y Nguyên, tuy rằng Tô Y Nguyên rất hiểu chuyện nên lấy về nhà làm trọng, nhưng vẫn ngốc biết che giấu cảm xúc biểu thất vọng.

      Tô Y Nguyên ở Nhật Bản biết được Bách Kiến Tề cũng Bách gia có khúc mắc, rất đau lòng, rất khổ sở, thậm chí còn ngây ngốc mở miệng: “Nếu lúc trước quen biết em tốt rồi, đến nhà em ở, em đối với tốt lắm.”

      Ngốc ngôn ngốc ngữ làm Bách Kiến Tề cho nụ hôn ngọt ngào, hốc mắt cũng đỏ lên.

      Tô Y Nguyên làm hết khả năng của để giúp đỡ lo lắng của Bách Kiến Tề, Bách Kiến Tề cảm thấy thực may mắn, rất hạnh phúc, từng oán giận trời cao, cho sinh ra đời này, ai thức quan tâm đến , để ý , nhưng Tô Y Nguyên cho biết, kỳ thực phi thường may mắn, có được người phụ nữ cùng cảm tình trân quý nhất thế giới.

      Mặc dụ biết khúc mắc giữa Bách Kiến Tề cùng Bách gia có thể vĩnh viễn đều tháo gở được, nhưng Tô Y Nguyên đơn thuần cảm thấy bọn họ là người nhà, tình thân rơi mất được cải thiện so với làm kẻ thù vẫn tốt hơn.

      Bách Kiến Tề cũng có vui vẻ nhìn Tô Y Nguyên đơn thuần hòa thuận, bọn họ nhất định có việc muốn lợi dụng , bằng kéo cái đinh trong mắt là về làm chướng mắt.

      Bách Kiến Tề ở trong phòng khách Bách gia chờ đợi vợ chồng Bách thị xuất , biết bọn họ có lập tức xuống lầu là biểu khinh thường đối với , rất nhiều thứ giống như hồi , muốn thấy mặt bọn họ, đều phải ngồi đợi rất lâu. Bất quá, tại tâm tình hoàn toàn khác xưa, ngây thơ khát vọng quan tâm thương của bọn họ.

      Lần trước đứng ở chỗ này, là bao nhiêu năm trước! xin được vào khoa chỉnh hình của Nguyên Thịnh, lại bị Bách Tùng mắng làm việc đàng hoàng, buồn cười là, bọn họ căn bản biết học đại học, sở nghiên cứu, tiến sĩ học cái gì, lại dựa vào cái gì khoa tay múa chân với công tác của ? Kết quả cuối cùng đương nhiên là vui. (AN: Tề ca ca, đừng có buồn! Bọn họ ghen tị vì được vào khoa chỉnh hình lớn nhất của bệnh viện lớn nhất thôi. Trong khi con bọn họ chưa bằng con giun, con sán, con đĩa chi hết. Bọn họ xách giày cho còn chưa đáng nữa á chứ!!!!!!)

      Lúc nghe lén được vợ chồng Bách thị dự tính lợi dụng đám hỏi của hơn nữa tìm đối tượng thối nát cho , ngay lập tức tìm cách rời , lần đó vì việc kia vừa vặn cho lý do, đá cửa rời , trừ bỏ cái tên “Bách Kiến Tề”, có mang bất cứ cái gì của Bách gia , còn tiến vào cửa nhà Bách gia nữa, nhị thiếu gia danh nghĩa của Bách gia làm cho Bách gia hổ thẹn thành người qua đường.

      Vừa nghĩ đến phải gặp Bách Kiến Tề, vợ chồng Bách thị nhíu mày cả ngày, bọn họ quá tự cho là cao quý nhất bước chân xuống lầu, trước khuôn mặt lạnh lùng của Bách Kiến Tề ngồi xuống, nhìn nhau, lâu ai chuyện.

      “Có chuyện gì kêu tôi đến đây?” Vừa thấy Bách Tùng, Bách Kiến Tề có biện pháp thả lỏng tinh thần, kỳ bộ dáng giống như người mẹ xinh đẹp xấu số của , Bách Tùng trừ việc cho sinh mệnh, thậm chí ngay cả dung mạo đều dấu vết nào là từ ông ta, đến châm chọc, ràng là cha con ruột, lại nhìn thấy chút giống nhau.

      “Ngươi là con ta, có việc gì ta thể gặp ngươi sao?” Bách Tùng đè nén tính tình xuống, nhẫn nại .

      Vừa nghe đến những lời này, Bách Kiền Tề biết Bách Tùng nhất định bàn tính cái đa mưu túc trí gì đó, bằng ra lời thừa nhận , ông ta ràng hận thể khiến chưa bao giờ xuất qua.

      “Tôi còn biết ông xem tôi là con trai đó, mặc kệ thế nào, có chuyện gì ông thẳng , tôi nghĩ ông cùng Bách phu nhân thực bề bộn nhiều việc, tôi cũng bề bộn nhiều việc.” Trải qua nhiều năm như vậy, khát vọng tình thương của cha đối với , hận đối với Bách Tùng sớm tan thành mây khói, bây giờ còn lại chỉ là nhàm chán hài lòng.

      Bách Tùng có loại ảo não bị vạch trần, nhưng thê tử nắm giữ tay làm cho kiềm lại tính tình, “Ta muốn mày cưới con lớn Lưu gia, hai nhà công bố tin tức đám hỏi ra ngoài.”

      “Ông cái gì? Tôi thế nào biết chuyện này? Tôi vì sao phải kết hôn với đại tiểu thư Lưu gia?” Đại tiểu thư Lưu gia là danh nhân trong giới xã giao, sau khi kết hôn lần, bởi vì bị chồng mình bắt gian giường mà ly hôn, từ đó chạy qua chạy lại giữa các nhân tình, từng vô số lần tung ra lời mời đối với , nhưng đối với phụ nữ tâm cơ nặng cũng quá mức phóng đãnh này có hứng thú, nghĩ tới, thế nhưng có ngày có người muốn đổ ta đến trước mặt .

      “Ta là cha mày, nuôi dạy mày nhiều năm như vây, cho mày đến Nhật Bản học du học, đưa ra chút cầu với mày có gì quá đáng.” Bách Tùng là người hai, tuyệt chấp nhận kẻ nào chất vấn quyết định của .

      “Tôi có người trong lòng, tôi kết hôn, nên cưới phụ nữ khác.” Bách Kiến Tề đứng lên, tuyên bố đàm phán thất bại, nếu biết gọi trở về là cái chuyện dinh dưỡng này, căn bản cần lãng phí thời gian.

      “Bách Kiến Tề, mày nghĩ mày có thể cưới con của Tô gia ?” Bách phu nhân luôn luôn trầm mặc mở miệng, thanh chanh chua chói tai, “Tô Y Nguyên là đối tượng của Tư Hiền, mày đừng có cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, mày xem xem xuất thân của mày so với Tư Hiền thể so sánh được!”

      “Bà cái gì?” Bách Kiến Tề xoay người dùng ánh mắt lợi hại nhìn thẳng Bách phu nhân, người phụ nữ cao quý trong trí nhớ nguyên lai già hỏng như thế, cho dù có trang điểm giỏi đến đâu cũng che lấp được dấu vết năm tháng mặt bà.

      “Tao mày tốt nhất cách Tô Y Nguyên xa chút, ta gã cho Tư Hiền, tốt nhất quản tốt thân mình, cẩn thận tao đối với mày khách khí!” Bách phu nhân bị ánh mắt nhìn chăm chú của Bách Kiến Tề mà lạnh cả người, nhưng vẫn mạnh miệng .

      “Bà tốt nhất cùng con bà cách Tô Y Nguyên xa chút, ấy là người phụ nữ của tôi!” Bách Kiến Tề vừa nghĩ đến tên hổn đản Bách Từ Hiền đánh chủ ý lên Tô Y Nguyên, liền hận thể quyền đánh bay .

      “Bách Kiến Tề, mấy năm nay chúng ta chi nhiều tiền người mày như vậy, đây là lúc mày nên báo đáp chúng ta, cho mày biết, nếu được Lưu gia giúp đỡ, Bách gia phá sản, vầng sáng nhị thiếu gia Bách gia bao phủ đầu mày biến mất.” Bách Tùng xanh cả mặt, nếu đến mức vạn bất đắc dĩ, cũng nguyện ý yếu thế trước đứa con luôn luôn muốn nhìn thẳng.

      “Bách gia sắp phá sản?” Bách Kiến Tề luôn luôn quan tâm chuyện Bách gia, ở trong lòng tất cả này đều quan hệ với , Bách Tùng thế nhưng công khai người chi bao nhiêu tiền, mỗi ngày ăn bọn họ ba bát cơm, bất quá là vụng trộm ăn trong phòng bếp, cũng chỉ lấy năm học phí đại học từ bọn họ, ân tình mày thực lớn ngập trời a, lớn đến mức cần phải hy sinh tất cả để hoàn lại.

      “Cho nên kế hoạch của các người là lợi dụng tôi cưới đại tiểu thư Lưu gia, đổi lấy tiền viện trợ Lưu gia, sau đó để cho Bách Tư Hiền đánh chủ ý lên Nguyên Nguyên, thể , các người lo lắng thực hoàn mỹ cùng ti bỉ, bất quá, có tôi đây hết thảy đều thực được, các người có lựa chọn cuối cùng, có thể cho Bách Tư Hiền cưới đại tiểu thư Lưu gia.” Thanh càn bình tĩnh, cảm xúc càng mênh mông, chỉ với việc Bách Tư Hiền đơn phương muốn đánh chủ ý lên Tô Y Nguyên, Bách Kiến Tề ghen tị muốn giết .

      “Câm miệng! Con ta phải kết hôn với tiểu thư khuê các có huyết thống cao quý, mà phải là dâm phụ, loại phụ nữ phóng đãng giống như ngươi con của kỹ nữ, xứng!” Bách phu nhân oán giận , mấy năm nay Bách Kiến Tề như là cái đinh trong mắt bà, bà ta hận thể vĩnh viễn nhìn thấy nữa.

      “Các ngươi cảm thấy tôi khuất phục các người sao? Tôi trưởng thành, độc lập, cần nuôi dạy cùng tiền tài của các ngươi giúp đỡ, về sau cần lại tìm tôi vì loại chuyện nhàm chán này, các ngươi muốn nhìn thấy tôi, tôi cũng muốn nhìn thấy các người.” Cằm dưới Bách Kiến Tề buột chặt, cùng Bách phu nhân đối thoại cũng nhiều, nhưng chỉ cần mở miệng bà ta đều dùng ngôn ngữ khó nghe nhất công kích mẹ , mặc kệ mẹ làm cái gì, bà cho sinh mệnh, thể bình tĩnh nhận vũ nhục của người khác đối với bà.

      Bách Kiến Tề nhìn chung quanh với vô cùng xa lạ này, từng trốn ở trong góc phòng nhìn lén phòng khách tráng lệ, từng ôm ý tưởng đơn thuần tốt đẹp, lần lượt cố gắng hòa hợp với gia đình, nhìn phẫn nộ của Bách Tùng cùng Bách phu nhân, xoay người rời .

      “Mày chẳng lẽ muốn biết mẹ mày ở đâu sao?” Bách Tùng trước khi Bách Kiến Tề ra khỏi cửa tung ra mồi cuối cùng.

      Bách Kiến Tề bước chân chút, mở cửa ra ngoài.
      Last edited by a moderator: 6/9/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG][​IMG]



      “Kiến Tề, cần rời xa em được ? Nếu , em nhất định chết!” Tô Y Nguyên vừa nghĩ đến Bách Kiến Tề là của phụ nữkhác, liền khổ sở sắp chết mất, khóc thỉnh cầu, cầu xin Bách Kiến Tề.

      “Đồ ngốc, nếu mất em, mới là người chết!” Học ngữ khí ngây thơ của Tô Y Nguyên, Bách Kiến Tề nghiêm túc : “Nguyên Nguyên, muốn gặp em.” thực rất muốn rất muốn nhìn thấy .

      “Em tìm !” Tô Y Nguyên nhảy xuống giường, “ ở nhà sao? Em đến nhà tìm .”

      cần, để cho trai em biết bọn họ tức giận.” Bách Kiến Tề thiếu chút nữa “được”, nhưng lại nghĩ đến phạm quy chỉ khiến bảy đàn ôngTô gia càng thêm phản đối, tình nguyện chịu đựng nhất thời để đổi lấy gần nhau lâu dài về sau.

      “Em mặc kệ bọn họ tức giận hay , em giận bọn họ!” Bách Kiến Tề nghe được Tô Y Nguyên đập ống heo, thanh bắt lấy bó lớn tiền xu, sinh hoạt của được chăm sóc rất tốt, căn bản cần dùng đến tiền, cho nên lúc cần dùng tiền, chỉ có thể xin giúp đỡ từ ống heo cùa .

      “Nguyên Nguyên, ở cửa sau nhà em, ngay trước cửa sổ phòng em.” Bách Kiến Tề thể chế ý muốn gặp được Tô Y Nguyên mở miệng , mặc kệ em Tô gia phát có giết hay , đều phải nhìn thấy .

      “Chờ em, em lập tức ra ngay!” Tô Y Nguyên bỏ qua tiền xu, kịp thay quần áo đổi giày, vội vã chạy ra khỏi phòng, may mắn bảy em Tô gia đều ở trong thư phòng thương lượng đại , người hầu nhìn thấy chạy xuống lầu, kịp hỏi, liền mở cửa sau vọt ra hoa viên, người hầu cho rằng muốn đến nhà kính hoa viên, nên để ý.

      Tô Y Nguyên may mắn, đường thuận lợi xuyên qua hoa viên, ngay cả bảo vệ trông coi cửa sau cùng biết vì sao trực, mặc váy ngủ màu trắng, giống như con bướm nhào vào ngực Bách Kiến Tề, “Em rất nhớ .”

      cũng vậy.” Bách Kiến Tề nâng đôi má Tô Y Nguyên, xoay người đặt Tô Y Nguyên lên xe, dùng sức mà thân xuống.

      Bọn họ tách ra lâu lắm, bọn họ vô cùng khát vọng lẫn nhau, mỗi lần gặp mặt đều có em Tô gia mắt giống như đèn pha nhìn bọn họ chằm chằm, giờ khắc này, giữa đường hẻo lánh ở cửa sau Tô gia, xa xa là ánh sáng lờ mờ, bọn họ đều thể chế chính mình.

      Bàn tay Tô Y Nguyên tham tiến vào trong áo sơmi của Bách Kiến Tề, lung tung vuốt ve ngực rắn chắc của , bàn tay Bách Kiến Tề nhấc lên váy ngủ chấm bi của , đẩy quần lót tham vào bên trong huyệt hoa, có nhiều kiên nhẫn để làm khúc dạo đầu, vỗ về chơi đùa cái cảm giác ẩm ướt ồ ồ, động tác nhanh chóng cởi bỏ thắt lưng, kéo khóa kéo xuống, nhanh chóng cùng hợp nhất.

      Nhận tráng kiện của Bách Kiến Tề đối với Tô Y Nguyên mà còn thực cố hết sức, bất quá thích loại cảm giác này, thích ở trong cơ thẻ , mỗi lần tim đập đều liên tiếp giống nhau, thích loại cảm giác thở vào mặt nhau.

      Bách Kiến Tề nâng đùi Tô Y Nguyên lên, dũng mãnh tiến công, sau hơn mười phát ngay lúc cơ thể hỏng mất, cùng cùng nhau cao trào.

      Dục vọng vừa nhanh vừa vội nhận được thư giãn giải tỏa, lý trí trở về lại trong đầu Bách Kiến Tề, mới ý thức được chính mình làm cái gì, Tô Y Nguyên bị đặt lên cửa xe, dục vọng của còn chôn sâu trong cơ thể , cảm thụ được trong cao trào ngừng hấp thu khoái cảm sắt nóng.

      Bách Kiến Tề lau tóc, mở cửa xe ôm Tô Y Nguyên vào xe ngồi, cũng chui vào theo, ôm Tô Y Nguyên vào lòng, gắt gao ôm nhau cảm thụ dư vị cao trào.

      “Nguyên Nguyên…… Nguyên Nguyên……” Bách Kiến Tề hôn sợi tóc hơi ẩm ướt Tô Y Nguyên, thực rời được này, tuy rằng chút cùng mị, cũng gợi cảm, nhưng lại có thể tác động đến tim của , lấp đầy ngực trồng rỗng của , “Nguyên Nguyên, ngàn vạn cần rời xa !”

      Tô Y Nguyên kịch liệt thở dốc trong lòng Bách Kiến Tề, giữa hai chân trơn bóng cùng tê mỏi nhắc nhở mới vừa làm chuyện điên cuồng gì, “Kiến Tề, bằng chúng ta bỏ trốn !” Tô Y Nguyên ngữ khí kinh người .

      “Đồ ngốc.” Bách Kiến Tề nắm chặt bàn tay mềm mại của Tô Y Nguyên, cúi người cắn cái vào chóp mũi của , “ Đừng suy nghĩ miên man, nghĩ biện pháp thuyết phục các em.”

      “Nhưng em chờ kịp, em còn muốn bị quản giống như phạm nhân nữa, đóng cửa, em lúc nào cũng muốn ở cùng , mỗi ngày đều nhìn thấy !” Bàn tay Tô Y Nguyên vỗ về đôi má Bách Kiến Tề, “ muốn sao?”

      “Nguyên Nguyên, nếu cái gì cùng có, nếu có biện pháp cho em cuộc sống tiếp tục giống như công chúa bây giờ, em có còn nguyện ý theo sao?” Bách Kiến Tề nắm bả vai Tô Y Nguyên, sâu mà nhìn vào ánh mắt .

      Tô Y Nguyên biết xảy ra chuyện gì, từ trong ánh mắt Bách Kiến Tề thấy được yếu ớt cùng bất an, Tô Y Nguyên nở nụ cười, rất nghiêm túc : “Em cho đến bây giờ đều muốn làm công chúa, chỉ muốn làm vợ , tuy rằng bây giờ em thực ngốc, thực yếu ớt, nhưng tin em, em nhất định có thể làm tốt lắm, chỉ cần có ở bên em, em cài gì đều có thể làm được.”

      Con ngươi Tô Y Nguyên trong ánh sáng mờ mờ lòe lòe tỏa sáng, trong ánh mắt hoàn toàn là quý cùng tin cậy, loại tinh trăm phần trăm này làm cho Bách Kiến Tề động lòng, làm cho nhiệt huyết Bách Kiến Tề sôi trào.

      đặt ở dưới thân, ngăn chặn môi của , muốn ! Chỉ cần có !

      Hôn môi nhiệt liệt, vuốt ve kịch liệt, ngón tay đẩy ra quần lót mỏng manh ướt đẫm, nương theo hồi hoan ái lưu lại trơn bóng, nặng nề mà sáp dục vọng vào, trải qua lần phát tiết vừa vội vừa mau, có nhiều kiên nhẫn hơn quấn lấy .

      Trong gian hẹp trong xe, thân hình cường tráng cao lớn của chặt chẽ khóa ở trong người, mỗi lần tiến công của đều biết đụng vào cái gì, trừ bỏ bị động nhận lấy, phản ứng gì cùng kịp làm.

      Hơi nóng bốc ra từ trong thân thể của bọn họ ở cửa xe tạo thành mảnh sương mờ sương mù, tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ của bọn họ, thanh thân thể giao triền quanh quẩn uyển chuyển trong xe.

      ai chú ý tới, ở cách cửa sau hẻo lánh của Tô gia xa, cái xe chấn động hơn nữa đêm.

      Sáng sớm, Bách Kiến Tề rốt cục cũng dừng lại, Tô Y Nguyên ngất ở dươi thân của , thân thể thực mềm mại, mặc đùa nghịch ra cái tư thế gì đều phối hợp, nơi mềm mại của , luôn gắt gao hàm chứa tráng kiện của , rốt cục giải phóng dục vọng tích lũy nhiều ngày, bất quá chịu khổ rồi.

      Bách Kiến Tề rút ra khăn giấy giúp Tô Y Nguyên lau chùi dịch dính đầy người, giúp mặc váy ngủ chấm bi có nhiều nếp nhăn bị xé rách, để cho ngủ ở ghế sau, mặc xong quần áo trở lại chỗ tay lái, lái xe rời khỏi Tô gia.

      muốn hợp pháp có được , mặc kệ có phải có bảy thị vệ hung mãnh che ở phía trước hay .

      Hơn mười giờ, Tô Y Nguyên mơ mơ màng màng bị đánh thức, được thay thân âu phục trắng tuyết, đó là tác phẩm của mới làm ra trong quý này, lấy ôn nhu cùng lãng mạn làm ý tưởng mà thiết kế.

      Bách Kiến Tề hẹn với hai bằng hữu làm nhân chứng, chỉ cần hơn mười phút nữa thôi, khi bọn họ ra từ sở luật pháp, bọn họ là vợ chồng hợp pháp.

      “Ủy khuất em, đáp ứng em, nhất định vì em tổ chức hôn lễ long trọng.” Bách Kiến Tề khẩn cấp cưới Tô Y Nguyên, muốn có được , ngăn chặn bất cứ kẻ nào đánh chủ ý lên .

      “Chỉ cần có thể gả cho , có hôn lễ hay cũng sao cả.” Tô Y Nguyên rất hạnh phúc, hết thảy như cảnh trong mơ, khi mơ mơ màng màng tỉnh ngủ, chuẩn bị tốt nhẫn cùng nhân chứng, nháy mắt trở thành Bách phu nhân.

      Nghĩ tới xưng hô này, Tô Y Nguyên rất vui vẻ, thỏa mãn, rất đắc ý, “Chồng ơi,về sau em nhất định làm người vợ tốt!”

      “Vợ ơi, nhất định làm cho em trở thành người hạnh phúc nhất thế giới!” Bách Kiến Tề hôn môi vợ mới cưới của , sau đó nắm tay đến bãi đỗ xe, “Đến nhà em.”

      “Ừ.” Tô Y Nguyên đạt được giấc mộng lớn nhất của , cái gì cùng sợ.

      Quả nhiên, khi Bách Kiến Tề nắm tay Tô Y Nguyên đến Tô gia, ở nhà lớn Tô gia mấy em đều làm, thế nhưng lại ai phát Tô Y Nguyên nữa đêm chuồn ra cửa.

      Tô Y Nguyên đưa Bách Kiến Tề đến giới thiệu với ba, mẹ, giơ ra nhẫn kim cương lóe sáng, “Ba ba, mẹ, con đăng ký kết hôn với Kiến Tề, Kiến Tề tìm thời gian cùng con đến Canada thăm ông nội, bà nội.”

      Tô ba ba cùng mẹ Tô cả kinh tròng mắt đều muốn rơi ra, bọn họ thể tin được nhìn nhẫn kim cương ngón tay Tô Y Nguyên.

      “Ba ba, mẹ, xin tha thứ cho con lỗ mãng xúc động, con thực Nguyên Nguyên, có cách nào chờ thêm giây, xin hai người tha thứ cho chúng con, con thề, nhất định dùng thời gian cả đời để thương, chiếu cố Nguyên Nguyên, tuyệt để ấy nhận bất cứ ủy khuất gì.” Bách Kiến Tề khẩn trương .

      Tô Y Nguyên nghe được lời hứa của , lập tức cảm động ôm eo , mặc kệ ba ba, mẹ bị dọa đến biết gì.

      “Các con ngồi xuống , đầu ta còn choáng váng.” Mẹ Tô cảm thấy huyết áp thẳng tắp bay lên, bọn họ đối với Bách Kiến Tề cũng có khúc mắc sâu như em Tô gia, nhưng lâu mới biết được con đương, mới biết được đối tượng con mến là hoa hoa công tử, cưới con họ làm vợ là chuyện , đối với bọn họ mà vẫn có điểm hơi khó tiếp nhận.

      “Ba giúp mẹ con uống thuốc, các con tùy ý.” Đầu Tô ba ba cũng choáng váng, ông muốn chạy nhanh lên lầu gọi điện thoại cho con trai.

      “Mẹ, người làm sao vậy? Muốn đến bệnh viện hay ?” May mắn Tô Y Nguyên còn tính quá phận, có vì chồng mới cưới mà triệt để xem cha mẹ.

      “Mẹ con có việc gì, con mang theo…… Tự nhiên chút .” Tô ba ba thế nào cũng đều thể ra hai chữ “con rễ”.

      đến nữa giờ, bảy em Tô gia trở lại năm người, còn hai người công tác nước ngoài, có cách nào lập tức trở về.

      “Bách Kiến Tề, cậu hơi quá đáng, chúng tôi chỉ đáp ứng cho cậu cùng Nguyên Nguyên hẹn hò, cậu lại bắt nó đăng ký!” cả Tô gia Tô Y Đường thực tức giận.

      “Bách Kiến Tề, cậu cưới em tôi? Cậu xem bọn tôi là gì? Cậu dựa vào cái gì cưới em tôi?” Tô Y Phàm đem tờ báo mới nhất tháng này đến trước mặt Bách Kiến Tề, mặt bìa ràng là ảnh chụp của , tiêu đề là “Đám hỏi Bách Lưu, nam chính phong lưu và nữ chính phóng đãng”, nội dung bài viết rất ràng , về xuất thân Bách Kiến Tề còn đề cập đến chuyện phong lưu nổi danh cũ của , so với tình sử của Lưu tiểu thư kia kém cỏi chút nào.

      Bách Kiến Tề liếc liếc mắt cái biết sao lại có chuyện này, “Chuyện này tôi có thể giải thích.”

      “Giải thích? Cậu cảm thấy chúng tôi cậu giải thích sao?” Tô Y Phàm tức chết rồi, tiểu tử này gần đây biểu sai, có lẽ tiếp tục chiếu xuống bọn họ rút ngắn lại thời gian quan sát, nghĩ đến thế nhưng lại ra chiêu đê tiện như vậy.

      Tô Y Nguyên tiếp nhận tạp chí, rất có hứng thú lật xem.

      “Nguyên Nguyên.” Bách Kiến Tề lo lắng bắt lấy tay Tô Y Nguyên, ngăn cản tiếp tục nhìn xuống, “Mặc kệ đó viết gì đều phải thực, kia đều là chuyện quá khứ, cam đoan về sau……”

      tối hôm qua chính là bởi vì chuyện này mà mất hứng sao?” Tô Y Nguyên ngước mặt lên, dùng ánh mắt quan tâm nhìn Bách Kiến Tề, tuy đơn thuần nhưng ngốc, thương , gả cho nên tín nhiệm , luôn bên .

      Bách Kiến Tề im lặng, hít sâu hơi, dùng sức gật gật đầu, biết phải dùng thái độ thành khẩn nhất đối mặt với Tô y Nguyên, biết nếu muốn cho người nhà Tô gia thừa nhận , phải đưa chính mình hoàn toàn mở ra mới có phần thắng, cho dù chuyện này với là vết thương khắc sâu, đau đớn, mục rữa.

      “Bọn họ muốn mượn ân tình nuôi dạy ép tôi cưới con Lưu gia, bất quá tôi cự tuyệt, tôi phải là người ngu xuẩn, bởi vì ân tình của bọn họ mà hy sinh hạnh phúc cùng người phụ nữ tôi .”

      “Cậu thực cảm thấy tình trạng bây giờ của cậu, xuất thân, bối cảnh, còn có Bách gia chuỗi dãi phiền toái nhất, cậu có thể cho Nguyên Nguyên hạnh phúc sao?” Tô Y Phàm cảm thấy em ngốc, nhiều tên đàn ông gia thế tốt như vậy cho lựa chọn, cố tình lại chọn con đường phiền toái nhất.

      trai, đừng nữa, em gả cho Kiến Tề, em tình nguyện cùng con đường với ấy, cho dù cùng ấy nhặt rác, em cùng muốn ở cùng ấy, hết thảy Tô gia em cùng cần!” Tô Y Nguyên gắt gao ôm Bách Kiến Tề, rất lớn tiếng .

      “Nguyên Nguyên, con sao có thể như vậy a, gả liền gả, làm sao có thể ra loại chuyện đoạn tuyệt quan hệ với Tô gia?” Huyết áp Tô ba ba thẳng tắp bay lên, rất sợ nghe được con gả rồi quay lại đây nữa.

      “Ba, ba nhìn trai xem, trai luôn có thành kiến với Bách Kiến Tề, chẳng lẽ ấy muốn được sinh ra như vậy sao? ấy ở trong hoàn cảnh có ai thương như vậy lớn lên sao? Cho dù ấy rất phong lưu, chẳng lẽ ấy thể thay đổi sao?” Tô Y Nguyên lại đau lòng cho Bách Kiến Tề vửa tức Tô Y Phàm, kích động rống to, hai gò má tức giận đỏ lên, ngực kịch liệt phập phồng, sau đó thân thể mềm yếu ngã xuống.

      “Nguyên Nguyên, Nguyên Nguyên!”

      Người Tô gia bị dọa chết, Bách Kiến Tề ngay cả hô hấp cũng dừng lại, ôm chặt Tô Y Nguyên, vỗ gương mặt , “Nguyên Nguyên! Nguyên Nguyên, mở to mắt ra nhìn , đừng rời bỏ , đừng rời bỏ !”

      Người nhà Tô gia cùng Bách Kiến Tề cùng nhau đưa Tô Y Nguyên đến Nguyên Thịnh, dọc theo đường Bách Kiến Tề đều gắt gao ôm Tô Y Nguyên, ngừng chuyện với , lạnh cả người tay chân cứng ngắc, trong ánh mắt chỉ có thể nhìn thấy Tô Y Nguyên gầy yếu hôn mê.

      Tô ba ba quay đầu, với Tô Y Phàm lấy xe: “Y Phàm, quên , mặc kệ trước đây tên đàn ông này như thế nào, bây giờ thấy đối với Tô Y Nguyên tâm, cho dù điều kiện cũng sao, trọng yếu nhất là, Nguyên Nguyên thực thương a.”

      Tô Y Phàm mím môi, từ sau kính chiếu thấy được Bách Kiến Tề kinh hoàng thất thố, nước mắt ngừng chảy xuống mặt, chưa từng có vì xuất thân của Bách Kiến Tề mà ghét bỏ , lo lắng chính là Bách Kiến Tề phong lưu khó bỏ thôi.

      Tô Y Nguyên được đưa vào phòng cấp cứu, Bách Kiến Tề đứng ở cửa phòng cấp cứu nhúc nhích, người nhà Tô gia ngồi hoặc đứng, đều lo lắng vô cùng.

      bao lâu , bác sĩ cấp cứu ra, người nhà Tô gia lập tức mạnh mẽ đến, bao quanh vây quanh bác sĩ.

      “Bệnh nhân có chuyện gì, đưa vào phòng quan sát nghỉ ngơi, các người có thể đến thăm ấy.”

      “Bác sĩ Triệu, vợ tôi rốt cuộc làm sao vậy?” Bách Kiến Tề bắt lấy tay bác sĩ cấp cứu, cùng là đồng nghiệp Nguyên Thịnh, cùng bác sĩ Triệu coi như cũng có chút giao tình.

      “Vợ cậu?” Ngữ khí Bác sĩ Triệu thể hiểu lặp lại, Nguyên Thịnh ai biết Bách Kiến Tề là người theo chủ nghĩa độc thân, để bất kỳ kẻ nào bắt nhốt.

      “Tô Y Nguyên là vợ tôi, mau cho tôi biết ấy làm sao vậy?”

      “Bách phu nhân có việc gì, ấy mang thai lại nhận kích thích nên té xỉu, mang thai ba tháng đầu là thời kì kiêng cử, ngàn vạn lần đừng để cho ấy chịu kích thích nào.” Bác sĩ Triệu đẩy đẩy mắt kính, .

      “Cái gì?” Toàn bộ người nhà Tô gia đều dùng ánh mắt phẫn nộ trừng Bách Kiến Tề.

      Bách Kiến Tề sửng sốt vài giây, sau đó ngây ngốc mở cười, “Tôi làm ba ba! Tôi làm ba ba!” quá mà quên luôn em Tô gia chán ghét cỡ nào, bắt lấy từng em Tô gia dùng sức lay, ngừng lặp lại, “Tôi làm ba ba! Tôi làm ba ba!”

      Bác sĩ Triệu bị lây bộ dáng ngốc ngơ ngác vui vẻ của Bách Kiến Tề, cùng bật cười theo, nhìn thoáng qua mấy người đàn ông sắc mặt tốt kia, kéo Bách Kiến Tề về bên cạnh, “Về sau chế chút, cần miệt mài như vậy, cho dù mang thai, thân thể lão bà cùng chịu được.”

      Tô Y Phàm nhìn thấy bác sĩ lén lút chuyện cùng Bách Kiến Tề, lặng lẽ lại gần, lại nghe bác sĩ thấp giọng ,mặt lập tức đen lại, quyết định dễ dàng nhận Bách Kiến Tề làm em rễ .

      Tô Y Nguyên ở Nguyên Thinh quan sát ba ngày mới được xuất viện, sau khi biết được trong bụng mình có tiểu bảo bảo vui vẻ đến được, gặp ai đều kiêu ngạo với người ta: “Tôi mang thai a, tôi cùng chồng tôi có cục cưng nha!”

      Mấy tháng trước, ai cùng thể tin được công chúa được Tô gia sủng ái nhất chỉ xem phim hoạt hình lập gia đình, có thai,giờ thành người phụ nữ thành thục sắp làm mẹ.

      Mà bộ dáng Tô Y Nguyên luôn mặt mày hởn hở làm cho toàn bộ người nhà Tô gia đều khuất phục, thể nhìn thằng vào tồn tại của Bách Kiến Tề, bọn họ làm hết thảy đều là vì hạnh phúc của Tô Y Nguyên,gả đàn ông này hiển nhiên so với bọn họ càng có thể làm cho Tô Y Nguyên hạnh phúc.

      Vài ngày sau, Bách Kiến Tề đem chi phiếu hai mươi triệu giao cho Bách Tùng, “Đây là chuyện duy nhất tôi có thể làm vì Bách gia, có nghĩa là tôi có cảm tình với Bách gia, chính là để đoạn tuyệt quan hệ với các ngươi.”

      “Bách Kiến Tề, mày đồ lang tâm cẩu phế, thế nhưng thông qua người nhà Tô gia đối phó với Bách gia, mày đồ tạp chủng lương tâm!” Bách phu nhân lại tiều tụy ít, điên điên khùng khùng ngừng điên cuồng hét lên với Bách Kiến Tề.

      Bách Kiến Tề sửng sốt chút, có tính dùng vấn đề này để tiếp tục dây dưa, có chút lưu luyến rời khỏi Bách gia, triệt để thoát khỏi quan hệ với Bách gia.

      Bách Kiến Tề bán nhà ở, xuất ra tất cả tài sản của mình có để hoàn lại ân tình nuôi dạy của Bách gia, có được cuộc sống cùng tâm hồn hoàn toàn tự do, ngày kế tiếp, mục đích sống duy nhất của chính là tốt tốt Tô Y Nguyên.

      “Nguyên Nguyên, thực cái gì cùng có, nhà, xe đều có, toàn thân cao thấp tài khoản vượt qua vạn, về sau cần nhờ em nuôi .” Bách Kiến Tề giúp Tô Y Nguyên uống thuốc bổ xong, ôm Tô Y Nguyên làm nũng.

      Tuy rằng bây giờ cái gì cũng có, nhưng có được tình của Tô Y Nguyên, có được đứa sắp ra đời, có được năng lực y học cao siêu, hết thảy đều tốt đẹp lên, có niềm tin này.

      Bởi vì Tô Y Nguyên mang thai, cho nên bọn họ tạm thời ở lại nhà Tô gia tĩnh dưỡng, Bách Kiến Tề có rối rắm cái vấn đề gọi là tự tôn mà kiên trì mang Tô Y Nguyên ra ở riêng, điểm này làm cho Tô Y Phàm thầm tán thưởng, thường thường nhiều người lòng tự trọng cao đều bởi vì tự ti cùng ích kỉ của bản than mà đòng ý, gả đàn ông này thực Nguyên Nguyên, mới có thể hết thảy đều vì mà lo lắng.

      “Yên tâm , em có rất nhiều tiền nga.”

      Bách Kiến Tề cho rằng Tô Y Nguyên chính là ông heo bị đập nát, nhịn được nở nụ cười.

      “Em thực có rất nhiều tiền!” Tô Y Nguyên nghiêm túc mà cường điệu.

      Bách Kiến Tề còn muốn tiếp tục trêu chọc Bách phu nhân, nhưng nghĩ đến bác sĩ , quyết định chờ sau khi Bách phu nhân sinh xong lại tiếp tục trêu , vội vã tin tưởng gật gật đầu.

      “Chồng ơi, có thể càm thấy theo giúp em ở nơi này thực ủy khuất hay ?” Bọn họ ở trong phòng của , nơi nơi đều là ren màu hồng nhạt, lại là đàn ông cho nên nhìn hợp, nhưng chính biểu của để ý, để cho Tô Y Nguyên tức giận là, Tô Y Phàm thường thường lấy đó đâm vài câu, mỗi lần đều bởi vậy mà gây gỗ với Tô Y Phàm, đều được Bách Kiến Tề ngăn trở.

      “Làm sao có thể được? Ở nơi này tốt lắm, có ba ba, mẹ em hỗ trợ chiếu cố em, mới giải tỏa tâm trạng, bán nhà trọ , chờ có tiền mua căn phòng lớn chúng ta lại chuyển ra ở riêng, hoặc nếu em muốn luôn luôn ở đây đều có thể.” Dù sao người có nhà, chỉ cần có thể ở cùng Tô Y Nguyên nơi nào cũng đều quan trọng.

      “Chồng ơi, em rất !” Tô Y Nguyên rất vui vẻ, rất cảm động ôm lấy Bách Kiến Tề.

      “Vợ ơi, cũng rất em!” Bách Kiến Tề ôm Tô Y Nguyên vào trong ngực, ngửi mùi hương tóc , nhịn được hưởng ứng .

      Bưng nước trái cây đem lên cho con , con rể mẹ Tô nghe đến đó, cả người run lẩy bẩy nổi da gà, lặng lẽ đóng cửa phòng lại xuống lầu, bà nghĩ, bây giờ thứ bọn họ cần nhất định phải là hoa quả.
      Last edited by a moderator: 6/9/14

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Kết thúc
      Edit: Băng Nguyệt
      Beta:yunafr


      Tám tháng sau, Tô Y Nguyên ở Nguyên Thịnh sinh được siêu cấp xinh đẹp, lập tức thay thế được địa vị Tô Y Nguyên ở Tô gia, trở thành công chúa được đàn ông Tô gia sủng ái, Bách Kiến Tề cùng cha quý nhờ con được người nhà Tô gia hoàn toàn tiếp nhận.

      Tuy rằng ngừng có người tìm đến Bách Kiến Tề hợp tác mở phòng khám thẩm mỹ, nhưng trải qua suy nghĩ cẩn thận, vẫn quyết định ở lại Nguyên Thịnh, Nguyên Thịnh có dụng cụ thiếp bị tốt nhất, đủ điều kiện cho phát huy tài năng.

      nghiệp thiết kế thời trang của Tô Y Nguyên bởi vì kết hôn sinh con mà dần dần thay đổi phong cách, phong cách ngày càng thành thục, cùng bắt đầu lấn qua thị trường thời trang trẻ em, từ quần áo của bé trai đến bé , được nhóm mẹ trẻ nhiệt liệt chào đón.

      Tuy rằng tại toàn Nguyên Thịnh đều biết Bách Kiến Tề kết hôn, có được vợ xinh đẹp cùng con đáng , nhưng vẫn có rất nhiều phụ nữ thức thời ngừng xuất trước mắt Bách Kiến Tề, nghĩ cách câu dẫn , đối với việc này, Bách Kiến Tề lãnh ngôn chống đỡ, lấy bất biến ứng van biến đối đáp với đám phụ nữ tìm tới cửa này.

      Bây giờ tin tưởng mình có thể nắm giữ được người đàn ông của ! Tô Y Nguyên rất kiêu ngạo vì điều này.

      Bách Kiến Tề rất nhanh tiến đến mục tiêu mua nhà mới, nhưng bọn họ luôn luôn có chuyển ra khỏi Tô gia, Bách Kiến Tề thích nhất cảm giác đại gia đình ở cùng chỗ, Tô Y Nguyên cũng rời ba ba, mẹ, các trai, mà người nhà Tô gia lại để cho tân sủng Bách Oánh Tâm rời khỏi tầm mắt bọn họ.

      Lúc sinh nhật hai tuổi, bọn họ mang theo con xinh đẹp giống như búp bê, đến ngôi mộ hẻo lánh ở Đài Trung, rốt cục, Bách Kiến Tề cùng tìm được mẹ .

      Nguyên lai, năm đó mẹ đưa đến Bách gia, là vì bà bị hủy dung, hơn nữa còn mắc bệnh nan y, bà nghĩ đến an bài tốt nhất cho con mình chính là đưa về Bách gia, sau đó bà đến đây yên lặng chờ chết.

      “Kiến Tề, mẹ nhất đinh rất .” Tô Y Nguyên ôm eo chồng mình, cùng chồng mình cùng nhau nhìn ngôi mộ cùng bia mộ đơn sơ.

      biết.” Ba năm nay cuộc sống đối với Bách Kiến Tề mà tốt đẹp giống như thiên đường, hăn có rất nhiều rất nhiều người nhà, vợ xinh đẹp lại hiền thục, mỗi ngày làm cho tràn đầy thương, nữ nhi đáng đến được, mỗi ngày ba ba dài ba ba ngắn, ba ba là người nhất, sùng bái nhất.

      “Ba ba, Oánh Tâm cũng rất ba!” Quả nhiên, vừa nghe mẹ đến, Oánh Tâm được Bách Kiến Tề ôm vào ngực lập tức ôm cổ ba ba nhiệt tình thông báo, lúc ở nhà ,nghe ba cả ngày mẹ, cho nên bé cũng muốn là mình cũng ba.

      Bách Oánh Tâm rất vui vẻ mà hôn Bách Kiến Tề, nước miếng vẽ lên mặt .

      “Bảo bối, ba ba cũng rất con, cũng thực mẹ.” Bách Kiến Tề mỗi lần hưởng ứng con , đều quên với vợ mình rất .

      “Con ba ba, mẹ, cậu, bác cả, chú ba, chú tư, chú năm, chú sáu, chú bảy, còn có ông nội bà nội, Oánh Tâm tất cả mọi người!” Bộ dạng Bách Oánh Tâm hai tuổi tựa như bộ dáng phấn điêu ngọc mài của Tô Y Nguyên lúc còn , mồm miệng lanh lợi, ở trong lòng Bách Kiến Tề lại lần nữa thông báo lớn.

      “Con quá lém lỉnh , chính là cái miệng nhắn này dỗ cho mọi người thần hồn điên đảo.” Bị con đoạt mất nổi bật, Tô Y Nguyên bị thất sủng thực có chút ghen tị, bất quá nghĩ đến càng có nhiều thời gian ở cùng Bách Kiến Tề, tâm lý của mới thoáng cân bằng.

      nhà ba người Bách Kiến Tề tự tay sửa sang lại ngôi mộ, Tô Y Nguyên còn lớn tiếng kêu bà bà, cam đoan đối xử tốt với Bách Kiến Tề, nhận lời hằng năm đến thăm mộ, nhà mới rời khỏi mộ.

      Lúc trở về, con lại nhảy lại nháo vui vẻ đến được, thắng đến khi mệt mỏi mà ngủ.

      “Thời gian hành kinh xong rồi ?” Bách Kiến Tề nhìn thoáng qua con ngủ ở ghế sau ngoan, trực tiếp trọng điểm.

      Tô Y Nguyên đỏ mặt, lập tức biết tên đàn ông này muốn làm gì, tuy rằng gả cho nhiều năm, con cũng sinh, vẫn thể đối mặt với nhiệt tình của , “Vâng.”

      “Ok, tin tưởng ba ba, mẹ rất vui vẻ ở với Oánh Tầm cuối tuần này, chúng ta đưa nó về nhà, sau đó hưởng thể giới của hai người.” Bách Kiến Tề dùng ánh mắt lửa nóng liếc nhìn Tô Y Nguyên cái, lập tức, đôi má của Tô Y Nguyên lại nóng lên.

      Hai năm nay lúc bọn họ thân thiết, chỉ có lần bị con phá hư, mỗi lần Bách Kiến Tề muốn tìm bất mãn lại đành lòng ,nhìn bộ dáng con quỷ quyệt làm cho rất thích, tuy rằng ngày tiếp theo bị chỉnh rất thảm.

      Người Đàn ông này nhu cầu thực quá cao, mỗi lần đều ép buộc đêm, dễ dàng dừng lại, tuy rằng cùng thực hưởng thụ hết thảy, nhưng thường xuyên ngủ đến mặt trời lên cao cùng thể rời giường, làm cho càm thấy thực mất mặt.

      Về sau, Bách Kiến Tề bắt đầu đưa con cho ba ba, mẹ, mang theo đến nhà bọn họ mua ở qua cuối tuần, có trưởng bối Tô gia cùng Bách Oánh Tâm tùy thời tìn ba ba, mẹ, Bách Kiến Tề có thể phát điên ép buộc .

      mỗi lần vào căn nhà kia đều đỏ mặt, bởi vì nơi nơi đều lưu lại dấu vết hoan ái của bọn họ, mặc kệ phòng bếp hay phòng khách, phòng tắm, thậm chỉ cả ban công, ngôi nhà kia trở thành động tiêu hồn của bọn họ.

      Bách Kiến Tề thừa lúc đèn đỏ, lén nhìn vợ của mình ngay cả thùy tai đều đỏ, bọn họ mặc kệ qua bao nhiêu lần, đều ngượng ngùng như vậy, như lần đầu tiên của bọn họ vậy, trải qua huấn luyện của , Tô Y Nguyên miễn cưỡng có thể thừa nhận dục vọng cường đại tác cầu của , tiếp tục bởi vì quá dũng mảnh mà bị đau.

      “Oánh Tầm rất tịnh mịch, chúng ta sinh thêm em nữa cho nó .” Bách Kiến Tề nắm lấy tay Tô Y Nguyên, càm thấy chính mình trúng độc, càng ngày càng hơn, càng ngày càng mê luyến hơn.

      “Được.” Tô Y Nguyên đỏ mặt gật đầu, bà xã tốt, bất luận chồng mình muốn cái gì đều hoàn toàn phối hợp.

      -- Toàn thư hoàn --
      Last edited by a moderator: 6/9/14
      tieumiu_1210225297myuyen thích bài này.

    4. Sô Cô la Đắng

      Sô Cô la Đắng Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      86
      Truyện hay, hấp dẫn, nhưng sao mình đọc được rất ít, còn lại toàn ký tự thế :eek::eek::eek:

    5. Sô Cô la Đắng

      Sô Cô la Đắng Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      86
      Cung Quảng Hằng ơi, giúp mình , sao ko đọc được truyện thế :confused::confused::confused::confused::confused:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :