1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh cưng chiều em- Mễ Kỳ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 6.1

      Edit: thienbao95

      Đêm tĩnh lặng, Cổ Húc Uy ở trong phòng sách nhà mới xem các bộ phim đoạt giải thưởng Liên hoan phim Berlin , Miêu Khả Vân ở lại trong phòng sửa sang lại quần áo cùng đồ dùng hằng ngày được đưa đến từ nhà trọ , đồ của nhiều lắm, bỏ vào trong tủ treo quần áo rất nhanh làm xong .

      có ầm ỹ Cổ Húc Uy, mình bộ xuống lầu, nhìn phòng ở xinh đẹp, hết thảy đều có vẻ mới mẻ.

      "Tiểu thư, tôi quét dọn xong rồi." Sau bữa tiệc thím Điền liền sửa sang lại phòng khách nhiễm hạt bụi.

      "Cám ơn bà, bà có thể về, ngày mai gặp." Miêu Khả Vân khách khí .

      "Tôi đây trước, ngày mai gặp, tiểu thư." Thím Điền ra sân sau chạy xe máy về .

      "Chị Khả Vân, vậy em cũng có thể về rồi phải ?" Trợ lý sô pha ngủ gà ngủ gật, nghe được giọng của Khả Vân lập tức tỉnh lại, chạy tới chạy lui thay Khả Vân chuyển đồ đạt cũng mệt mỏi .

      "Chị thay em gọi taxi, sau khi trở về em nghỉ ngơi sớm chút , cảm ơn em giúp chị chuyển nhà." Miêu Khả Vân chân thành , đến điện thoại bên cạnh thay gọi taxi.

      "Ba phút sau xe tới, thôi, chị nhìn em lên xe." Miêu Khả Vân ghi nhớ biển số xe, cúp điện thoại với trợ lý .

      Trợ lý giữ vững tinh thần đứng dậy, hai người cùng ra cửa chính.

      "Chị Khả Vân , chị mua nhà xinh đẹp như vậy sao lại cho em biết?Khiến lúc em tới đây còn muốn hỏi có phải chị muốn dọn nhà hay , chị còn phải làm nhiều công việc mới mua được nhà tốt như vậy , em còn tưởng là đó!" Trợ lý vừa vừa chuyện.

      " xin lỗi , nhưng phải bây giờ em biết sao?" Miêu Khả Vân cũng biết Cổ Húc Uy mua nhà cho , lúc trước tới nơi này hoàn toàn biết là mình chuyển vào.

      " cũng đúng." Trợ lý cười .

      Lúc này xe taxi tới bên ngoài sân.

      "Chị Khả Vân, xe đến rồi, em trước." Trợ lý vẫy tay với Khả Vân, chạy ra ngoài.

      Miêu Khả Vân nhìn trợ lý lên xe, xe rất nhanh xa, xung quanh trở nên yên tĩnh, mơ hồ có thể nghe thấy thanh của sóng biển , gió lạnh từ từ thổi tới, xoay người nhìn về phía căn nhà, Cổ Húc Uy đối với tốt, đáy lòng hiểu được, nhưng chỉ đơn phương nhận, ngừng nhận tình của nhiều như vậy, đối với cũng phải có áp lực.

      cũng phải làm điều gì đó cho ! Làm cái gì để ấy cảm thấy vui vẻ đây?

      "Em đứng ở chỗ này làm cái gì?" Cổ Húc Uy xem hết phim, tìm khắp nơi, thấy ở sân, tới bên , vươn cánh tay vòng qua eo .

      "Em nhìn cảnh vật xung quanh ! Có thể ở cách vách với là điều mà em chưa bao giờ tưởng tượng đến ." cũng vươn cánh tay, ôm lưng .

      "Khi là hàng xóm cảm giác của em như thế nào?" Cổ Húc Uy hỏi .

      "Rất vui vẻ !"

      " với em giống nhau." Nội tâm của có chút vui sướng giống .

      "Khi rảnh em có thể tới nhà tìm ?" Miêu Khả Vân hỏi .

      " cần chờ rảnh, em đến lúc nào cũng được, lấy chìa khóa cho em, ." khẽ đẩy cùng đến xe của , lấy chìa khóa dự bị từ bên trong đưa cho .

      đón được chìa khóa của , ngón tay khẽ run , cái này là "Giấy thông hành" trực tiếp , có thể tự do qua lại chỗ của .

      " có muốn chìa khóa nhà em ?" đỏ mặt hỏi .

      "Em đưa hay cũng quan trọng, có thể trèo tường sang." cười.

      nhìn , nhịn được cũng cười, tưởng tượng bộ dáng trèo tường, có lẽ thân thể khá tốt, nhưng muốn cực khổ như vậy, tách chìa khóa từ các chuỗi dài chìa khóa bên hông, đưa cho chiếc chìa khóa trong số đó.

      "Hoan nghênh bất cứ lúc nào cũng có thể tới tìm em." thầm kín ra tâm ý của mình.

      " đến bất cứ lúc nào." cúi đầu .

      Hai người nhìn đối phương sau, tình ý yên lặng lưu chuyển, môi cũng càng ngày càng gần. . . . . .

      "Vậy. . . . . . Mỗi ngày đến." nhắm mắt lại, liền hôn .

      Hai người thân mật hôn say sưa , cẩn thận ôm vào lòng , hai tay vòng qua thắt lưng , nhiệt tình trong lòng nở rộ.

      thầm phát thân thể quá nóng, cơ bắp căng thẳng , tim đập điên cuồng, có chuyện đặc biệt phát sinh giữa bọn họ sao?

      "Chúng ta trở về ." Tay vuốt ve khuôn mặt nhắn của , muốn , nhưng phải hôm nay, muốn nghĩ có mục đích khi mua nhà cho , muốn suy nghĩ như vậy.

      làm như vậy là vì đơn thuần .

      "Vì sao?" mở mắt hỏi.Die nd da nl e q uu ydo n

      "Thời gian còn sớm, em nên tắm rửa rồi nằm giường, ngày mai còn có rất nhiều việc phải làm."

      "Được rồi, vậy. . . . . . cũng ngủ sớm chút." nắm bàn tay to đặt mặt của , hai má càng gần sát lòng bàn tay , luôn tự nhiên biểu lộ quan tâm tới , muốn cảm động cũng khó.

      "Vào trong nhà thôi!" biết mờ ám làm nũng , khàn khàn .

      buông tay ra, kiễng mũi chân, hôn cái môi , hôn xong liền chạy vào trong nhà , trước khi đóng cửa, vẫy tay tạm biệt .

      cũng vẫy tay, môi nở nụ cười, rời khỏi sân , bước chậm về nhà, trong lòng khỏi lưu luyến .

      hiểu chính mình, lòng , càng càng sâu.

      Rạng sáng, Miêu Khả Vân nằm tiếng ở giường công chúa , vẫn như cũ ngủ được, nằm giường mới quen, dứt khoát xuống giường xem lịch làm việc , xác định lịch trình ngày mai, mười giờ trưa tham gia hoạt động công ích ở viện mồ côi cộng đồng, công ty chuẩn bị tốt nhiều món đồ chơi để tặng các bạn .

      khép lại lịch làm việc , đến ban công hít thở khí, ở lan can nhìn qua phòng Cổ Húc Úy, ngoài ý muốn phát , lầu hai phòng vẫn còn sáng đèn, đứng ở ban công .

      phát ra sao?

      mới vừa nghĩ, chốc lát sau điện thoại của vang lên, chạy vào trong phòng lấy di động, vừa thấy gọi , trái tim liền đập nhanh hơn .

      "Vâng ."

      "Sao em ngủ?" Thanh trầm thấp vang lên giữa ban đêm yên tĩnh càm thêm quyến rũ.

      "Do em ngủ quen giường, sao?" đến ban công, nhìn ở phía xa hỏi.

      " ngủ sớm như vậy."

      "Vậy mấy giờ mới ngủ? Bây giờ là hai giờ sáng."

      " viết kịch bản, bình thường trời sáng mới có thể nghỉ ngơi." Cổ Húc Uy đến ban công hút điếu thuốc, nghĩ tới cùng "Gặp nhau" , trong lòng cảm thấy mừng rỡ."Em có muốn lại đây với ? có sữa giúp em dễ ngủ."

      Tâm nóng hừng hực , dù sao cũng ngủ được, qua chút cũng được..

      "Nhưng mà . . . . . Em có quấy rầy viết kịch bản ?"

      " có."

      "Bên ngoài tối."

      " qua đón em."

      biết có nên đồng ý hay , cúp máy, vào bên trong. . . . . .
      Chris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 6.2

      Edit: thienbao95


      phấn khởi , đành phải mau chóng vào trong phòng thay áo ngủ, tìm bộ quần áo liền thân rộng thùng thình mặc vào.

      Cổ Húc Uy vào phòng sách lưu lại kịch bản viết tốt trong máy tính, vui vẻ bước chân xuống lầu, lập tức tới nhà .

      Bước từng bước đến nhà , tim của càng nóng lên, giống như chìm đắm vào tình cuồng nhiệt. . . . . . phải giống như. . . . . . khẳng định .

      tới chậu hoa ngoài cửa lớn, nhìn thấy chạy vội về phía , điều duy nhất muốn làm khi vừa mở cửa chính là ôm chặt vào lòng .

      Miêu Khả Vân nhìn đứng chờ trước cửa , thở hổn hển chạy đến mở cửa, nhịn được cười với .

      nhìn cười khanh khách đến nổi khuôn mặt đỏ bừng , mở rộng hai tay ôm .

      "Chạy gấp như vậy làm cái gì?" hỏi bên tai .

      "Em muốn chờ lâu!" điềm đạm ở trong lòng ngực , người có mùi hương sau khi tắm rất thơm , cũng giống mặc đồ ở nhà, mặc bộ quần áo thể thao màu xám tro, làm càng thêm đẹp trai.

      " thôi!" ôm .

      vùi vào trong khuỷu tay , cùng nhau đến nhà .

      "Uống xong ly sữa là em trở về đó!" liếc mắt nhìn .

      nhìn vẻ mặt , nhịn được hôn cái, xấu xa trêu chọc : " cho em về sao?"

      cười ngọt ngào, thẹn thùng co vai, cùng vào sân trong, đến nhà chính, mở cửa ra . . . . .

      "Woa!" quan sát căn phòng lớn khí thế bức người, lấy đen trắng làm màu sắc chủ đạo, phối hợp với loạt đồ dùng đại, màn hình TV Lcd siêu lớn thanh cực chuẩn , hấp dẫn người.

      Cái làm người ta nhìn chớp mắt chính là đá bạch vân được đặt bên trái góc tường , nước chảy róc rách mặt đá , ngừng chuyển động lên xuống, nước chảy tuần hoàn bao quanh phòng khách, phối hợp với ánh sáng màu xanh tím từ các ngọn đèn , thập phần khác biệt.

      Tuy rằng hai nhà được xây trong cùng khu, bố cục đại khái giống nhau, nhưng phong cách trang trí bất đồng, diện mạo ra cũng hoàn toàn bất đồng.

      "Woa cái gì?" Cổ Húc Uy hỏi.

      "Nhà đẹp! Cảm giác nơi này chỉ có thể cung cấp rượu đắt tiền , có khả năng cung cấp sữa cho trẻ con nha!" thẳng thắng .

      "Ai ?" kéo tiến đến phòng bếp, mở cửa tủ lạnh, ra đồ ăn phong phú. . . . .

      "Oa! Thiệt nhiều đồ ăn nha! Còn có nhiều đồ uống. . . . . . mua ?" ngạc nhiên hỏi , tuyệt giống đàn ông có thể xuống bếp nấu cơm.

      "Đương nhiên phải, là của quản gia , bà ấy biết nấu ăn." Cổ Húc Uy cầm hộp sữa tươi, cho vào lò vi sóng hâm nóng.

      Sau khi hâm nóng xong , rót sữa tươi vào ly đưa cho ."Cẩn thận nóng."

      " uống sao?" đặt ly sữa giữa lòng bàn tay, trong lòng cũng ấm áp hẳn lên.

      " có trà lầu." thoải mái ngồi ở bồn rửa phòng bếp nhìn .

      "Ngày nào cũng viết kịch bản sao?" ngồi ở ghế chân cao trước kệ đựng ly chén, uống hớp sữa tươi hỏi .

      "Ừ! Thói quen của ."

      "Thói quen tốt."

      "Sao em vậy?"

      "Dù sao cũng tốt hơn những người hay tới hộp đêm chơi."

      "Phải ? đôi khi cũng ra ngoài vui vẻ."

      nhớ tới điệu nhảy nóng bỏng của Đài Trung , ấy ngồi ở người cọ xát, liệu có bất vi sở động* như bề ngoài?
      *bất vi sở động*: có động tĩnh , bị thuyết phục


      "Thỉnh thoảng chè chén say sưa là có thể viết ra kịch bản đặc sắc, nếu mỗi ngày đều như vậy, viết được nhiều kịch bản tốt hơn có phải ?" chua sót , cúi đầu uống sữa.

      nheo mắt nhìn , suy nghĩ về lời của .

      "Em ăn dấm chua?"

      "Em uống sữa, kêu em uống sữa phải sao?" hài hước .

      cao giọng cười."Ha ha ha, em rất đúng."

      "Em uống xong rồi , cám ơn mời em, em muốn về." trả ly, nhảy xuống ghế, muốn trở về nhà .

      "Đợi chút, em còn chưa lau sữa dính ở mép miệng kìa. . . . . ." giữ tay , kéo đến trước người, thuận tay rút khăn giấy đưa cho .

      " cần." cần khăn giấy của , trực tiếp liếm liếm môi hỏi : "Còn dính ?"

      "Còn dính. . . . . ." nhìn bằng đôi mắt thâm thúy , động tác mờ ám của làm kích động , nghiêng người , hôn lên môi , quyện đôi môi dính sữa của vào trong môi .

      khép lại hai mắt, cảm giác được nhàng của dao động môi , hơi thở mê người của quấn chặt tâm hồn , chẳng biết tại sao lại làm quên mình ghen, kháng cự lại an ủi của dành cho .

      Nụ hôn của nhiệt tình chân như vậy, tình cảm lãng mạn của làm say lòng , trong lòng trừ ra còn buồn chán và nghi ngờ nữa.

      chậm rãi nâng mặt lên , nhìn xuống khuôn mặt nhắn trắng như tuyết của , lúc nào cũng ngây thơ xinh đẹp giống như thiên sứ, hơn nữa lại là người phụ nữ thành đạt quyến rũ. Khiến khó nén lửa nóng dâng trào trong lòng, kéo vào trong ngực, hôn thêm lần nữa. dùng đầu lưỡi cậy mở môi , cuốn lấy đầu lưỡi non mềm của , hương vị ngọt ngào như sữa ở đầu lưỡi mang theo hơi thở mê người, khiến nụ hôn của trở nên điên cuồng xâm nhập. Toàn thân dâng lên hơi nóng, nhàng rung động ở trong lòng ngực , tư thế của bọn họ vô cùng thân mật , đứng ở giữa hai chân , cảm nhận được hơi nóng lặng lẽ bộc phát trong cơ thể .

      biết muốn cái gì, cần mở miệng cầu , biết , cũng phải trao tình và nhiệt tình cho . . . . . .

      Ngón tay nhắn mềm mại của chủ động tiến vào bên trong áo , cảm giác da thịt nóng rực, dùng đầu ngón tay cảm thụ biến hóa trong cơ thể , cơ thể của càng thêm căng thẳng , mạnh mẽ kéo vào lòng.

      nhàng hôn trả , kéo cao áo , muốn cởi áo giúp . . . . . .

      bất ngờ khi chủ động, chuyện này đối với chính là cổ vũ lớn, tạm thời buông ra, nhanh chóng cởi bỏ quần áo, lại lần nữa hôn nồng nhiệt.

      Lửa tình đốt cháy trong cơ thể hai người, hai tay tiến vào trong áo khoác rộng thùng thình của , vuốt ve thân hình xinh đẹp , chạm vào khuôn ngực mềm mại của , kéo xuống áo khoác của : lưu luyến hôn cổ , ngón tay nhàng cởi bỏ nịt ngực ,đặt nịt ngực bồn rửa, cúi đầu dùng môi bắt lấy hai nụ hoa xinh đẹp đỏ ửng trước ngực .


      Hai tay bám vào đầu vai , đầu ngón tay nhàng vuốt ve mái tóc , dùng đầu lưỡi nóng rát chơi đùa trước ngực , làm toàn thân hoàn toàn tê dại, bụng khẽ run rẩy. . . . . .

      Bàn tay nhàng di chuyển xuống dưới, chạm vào phòng tuyến hẹp , trêu chọc đóa hoa bé của , đợi thấm ra dịch mật , mới thăm dò sâu hơn, di chuyển nhanh hơn, ôm chặt thân thể run rẩy của , đến khi ở ngã xụi lơ trong lòng . . . . .

      "Đừng về." hôn khuôn mặt đỏ ửng mê người của , mái tóc dài của quấn ở tay , quần áo tán loạn, bộ dáng động lòng người của níu chặt tim , muốn để chạy thoát.


      "Vâng!" mở to mắt , thẹn thùng lên tiếng.

      từ bồn rửa nhảy xuống, ôm lấy , đặt ngồi ở bồn rửa, khẽ mở hai chân , bỏ những vật cần thiết, nắm mắt cá chân , để hai chân cong lên ở trước mặt .

      xấu hổ dám nhìn , trầm giọng cười, rất nhanh tiến vào thân thể , lửa tình dâng trào, tấc lại tấc chen vào cửa hang hẹp của , cuồng dã biết bao nhiêu lần. . . . . .

      Khi ánh mặt trời rực rỡ của buổi sáng chiếu vào phòng , Miêu Khả Vân liền tỉnh lại, nhưng lại quên mất mình ở chỗ nào.

      nghe được tiếng hít thở bên người, say đắm nhìn về vị trí bên cạnh, Cổ Húc Uy nằm kế bên , ngủ, khuôn mặt đẹp trai buông lỏng.

      Trong lòng dâng lên ngọt ngào, môi đỏ mọng nở nụ cười, nhàng rúc vào trong cánh tay , hồi tưởng lại đêm cuồng dã mà lãng mạn với .

      "Em. . . . . . phải về sao?" Trải qua đêm hạnh phúc cùng , người thấm đẫm mồ hôi, yếu ớt rúc vào trong ngực hỏi.

      "Em phải ở bên ." dùng cánh tay cường tráng ôm lấy , từ phòng bếp rời . . . . . . Tối hôm qua được ôm về, hề có ấn tượng, an toàn vùi ở trong lòng ngực ngủ.

      Hóa ra ôm trở về phòng của .
      Last edited by a moderator: 18/10/16
      Chrisseattle thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 6.3

      Edit: thienbao95

      Cổ Húc Uy nhạy cảm phát cánh tay mình ngưa ngứa , mở mắt ra, hóa ra Khả Vân dựa vào .

      "Lại đây." vươn cánh tay, cưng chìu ôm vào trong ngực, bàn tay to vuốt ve lưng .

      Mặt của kề sát ngực , cảm nhận được hơi thở của , trong lòng ngọt ngào."Em phải về nhà, mười giờ em phải tham gia hoạt động công ích."

      " tại mấy giờ rồi?" hỏi.

      "Chín giờ."

      "Vậy rời giường !" Đột nhiên bàn tay to của chạm vào ngực .

      cười, lăn mình chuồn xuống giường ; lại bổ nhào về phía , đưa tay bắt lấy ; cười, chạy tới mép giường, kéo lại gần ôm trước người. . . . . .

      Hai người hết sức náo loạn, bên ngoài mơ hồ có thể nghe thấy thanh ầm ỹ của hai người.

      " có nghe thấy tiếng gì , hình như bên ngoài có người chuyện?" Miêu Khả Vân hỏi .

      "Làm sao có thể có thanh, cửa sổ sát đất được cách ." Cổ Húc Uy tập trung nghe ngóng, quả nhiên có thanh ầm ỹ giống bình thường , giống như đến từ bên ngoài.

      buông ra, tới cửa sổ sát đất, cẩn thận rém màn ra góc, phát cửa sổ sát đất mở, chỉ có màn cửa sổ bằng lụa mỏng, khó trách có thể nghe được thanh, có thể do quản gia quét dọn nên mới mở ra, tối hôm qua bọn họ vừa vào phòng liền ngủ, có phát .

      cẩn thận ra ngoài nhìn , thấy nhà đối diện của Khả Vân toàn là phóng viên, toàn bộ máy ảnh xếp thành hàng nhắm ngay nhà Khả Vân .

      Miêu Khả Vân theo , cũng nhìn thấy được tình hình bên ngoài, biết những người này kiếm tin tức đâu ra, biết chuyển đến nơi đây .

      "Làm sao bây giờ? Em như thế này ra ngoài được ?" người chỉ mặc áo khoác của tối hôm qua.

      "Đương nhiên được, em thể tùy tiện xuất trước ống kính, càng thể từ chỗ ra ngoài." hiểu rất làng giải trí, điều này gây ảnh hưởng xấu cho .

      "Vậy làm sao bây giờ?" có quần áo khác để thay.

      "Đừng sợ, có ở đây. Em rửa mặt trước , cứ làm theo lời ." rất tự tin.

      "Vâng." tin tưởng .

      thừa dịp tiến vào phòng tắm rửa mặt thay xong quần áo .

      "Em xong rồi, tới đó ." Miêu Khả Vân rất nhanh xử lý xong liền ra khỏi phòng tắm.

      "Chờ chút." Cổ Húc Uy xoa khuôn mặt , tiến vào phòng tắm rửa mặt chải đầu.

      đến 10 phút, ra phòng tắm.

      "Đến đây !" cầm tay , cùng nhau xuống lầu, tới sân sau , xe SUV của đậu ở đó .

      mở cửa ghế sau ,: " vào, nằm cả người xuống , phủ lên tấm thảm. Cửa sổ xe này có giấy cách nhiệt người ở bên ngoài thể nhìn vào, ai phát ra em , chờ rời khỏi tầm mắt của bọn họ, em hãy lên ghế trước ngồi."

      "Nhưng mà, muốn chở em đâu? Em muốn tới công ty với chị Lý, sau đó ngồi xe tải tham gia hoạt động, em cần phải mặc quần áo trang trọng chút." Miêu Khả Vân .

      "Muốn bộ quần áo trang trọng rất đơn giản." Cổ Húc Uy lập tức gọi điện thoại cho trợ lý riêng."Giúp tôi chuẩn bị bộ âu phục màu hồng, size M, tôi lập tức đến lấy."

      cúp máy.

      trừng lớn mắt hỏi: " kêu ai chuẩn bị?"

      "Trợ lý của , chở em đến trước công ty của lấy quần áo, hơn nữa chị Lý cũng ở đó."

      " muốn em thay quần áo ở xe?" Ở ngoài đường thay quần áo trong xe rất xấu hổ.

      " lái xe đến nơi kín đáo." muốn an tâm.

      " thông minh, phản ứng nhanh." ôm , thưởng cho nụ hôn.

      "Đó là đương nhiên ." cũng ôm , thoải mái cười.

      Vì vậy, ngồi ở ghế sau, nằm xuống, cuộn tròn thân mình rồi phủ tấm thảm lên.

      lái xe ra ngoài cửa lớn , có người phát Miêu Khả Vân ở xe , bảo vệ đến trình độ giọt nước cũng lọt, dựa vào kế hoạch đặt ra đưa đến công ty đại diện.

      "Loại cuộc sống này khẩn trương và kích thích nha!" Trước khi xuống xe nhịn được với .

      "Em là đại minh tinh, bị phóng viên theo đuổi rất bình thường." nhịn ý muốn hôn ở ngoài đường, bởi vì chó săn có mặt ở khắp nơi.

      "Em xuống xe đây ." mở to mắt, tay cầm tay đặt lên đầu xe.

      "Lúc về hãy gọi cho , dù em ở nơi nào, cũng tới đón em." lật lại lòng bàn tay, cùng ngón tay đan vào nhau.

      "Hôm nay có việc gì làm sao?" vui sướng hỏi.

      " chỉ muốn làm tài xế chuyên dụng của em." nghiêm túc .

      " thể nào."

      "Sao có khả năng?"Quả hôm nay có việc gì.

      "Được rồi, em gọi cho !"

      " chờ em." dùng lực nắm tay .

      cảm nhận được lực lượng trong bàn tay , vui sướng xuống xe.

      nhìn vào công ty chị Lý, mới lái xe .

      Miêu Khả Vân lên lầu, nhanh chóng đeo đồ trang sức trang nhã, ngồi vào xe tải của công ty, thuận lợi xuất phát đến viện mồ côi làm hoạt động công ích, hoạt động rất thành công, đến hai giờ chiều kết thúc.

      Trở lại công ty, gọi điện thoại cho Cổ Húc Úy."Em trở về, ở dưới lầu công ty."

      " ở gần đây, chờ chút, lập tức đến."

      chờ , đến 5 phút, xe của tới.

      lên xe.

      "Em muốn đâu?" hỏi .

      " muốn nơi nào , em liền nơi nó." cười .

      nhìn khuôn mặt tươi cười xinh đẹp của , tâm tình liền tốt lên.

      lái xe , buổi chiều này bọn họ chỉ mua cà phê và bánh mì, chở lên núi, xe SUV dừng ở thảo nguyên, mở tất cả cửa xe, thoải mái nằm ở trong xe hóng gió, uống cà phê, bọn họ trải qua buổi trưa mà bị ai quấy rầy.

      Trái tim hai người chặt chẽ hướng về nhau, phong cảnh cũng trở nên vô cùng xinh đẹp.

      Buổi tối, bọn họ ăn cơm và ca hát, nửa đêm mới về nhà, đám chó săn chờ ngoài cửa cũng tản .

      "Mệt chết rồi , em phải ngủ sớm đó!" nghiêng người hôn , cẩn thận dặn dò.

      " cũng vậy." ngẩng lên khuôn mặt nhắn , tình của làm ấm áp.

      Bọn họ chúc nhau ngủ ngon, vào nhà, trở về nhà của , mặc dù đêm nay bọn họ ở cùng nhau, nhưng tâm hai người lúc nào cũng nghĩ về nhau.

      Tình cắm rễ sâu trong trái tim của hai người.
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7.1

      Edit: thienbao95


      Chủ nhật, Cổ Húc Uy cùng Miêu Khả Vân đến gặp chị Lý để gặp vị đạo diễn Hồng Kong kia, bọn họ hẹn nhau ở khách sạn năm sao sang trọng.

      Chị Lý trực tiếp đứng ở trước cửa phòng tiếp đón, vừa nhìn thấy Miêu Khả Vân cùng Cổ Húc Uy, trong lòng kinh ngạc vô cùng, sắp xếp buổi trà chiều này, là vì muốn vị đạo diễn Hongkong Cổ Diệu Hãn gặp mặt Miêu Khả Vân, tại sao Cổ Húc Uy cũng tới?

      "Hiếm khi được gặp mặt ông chủ lớn, làm sao biết mà cùng với Khả Vân?" Vẻ mặt chị Lý tươi cười tiến lên hỏi.

      Miêu Khả Vân nhìn về phía Cổ Húc Uy.

      "Tôi đến giúp ấy nhìn kịch bản của đối phương." Cổ Húc Uy tự nhiên .

      "Như vậy à. . . . . . Vậy tốt quá, sàng lọc kịch bản đối diễn viên mà cũng rất quan trọng, có đại biên kịch ở đây nhất định có thể thấy được kịch bản nào tốt hay dở."

      Tuy chị Lý như vậy, nhưng trong lòng lại thoải mái, dù sao Miêu Khả Vân cũng là diễn viên, chuyện lựa chọn kịch bản, sao có thể để người ngoài nhúng tay vào?

      Hơn nữa cùng đạo diễn Cổ đàm phán thù lao đóng phim của Miêu Khả Vân, cũng muốn người khác biết!

      Nhưng dám đắc tội Cổ Húc Uy, bởi vì còn có thể trọng dụng Khả Vân, huống chi. . . . . . Nếu với Khả Vân có giao tình, có khả năng cùng nhau đến đây.

      Nghe nhà mới của Khả Vân cách nhà rất gần, chẳng lẽ bọn họ bí mật thành đôi?

      Rất có thể, cảm thấy Miêu Khả Vân gần đây càng lúc càng xinh đẹp, giống như , trong showbiz diễn viên kết giao với nhà sản xuất là chuyện bình thường, bọn họ nhìn qua cũng là đôi nam nữ tuấn mỹ, rất xứng đôi, nhưng quan trọng là, ông chủ lớn này trăm ngàn lần đừng làm hỏng chuyện tốt của !

      "Mời vào, tôi gọi hồng trà phối hợp trà Cảng Thức, uống rất ngon nha!" Chị Lý nghênh đón Cổ Húc Uy cùng Miêu Khả vân, đáy lòng thấp thỏm yên.

      Miêu Khả Vân cùng Cổ Húc Uy trước sau vào trong phòng, còn chưa kịp ngồi vào chỗ của mình, đạo diễn Hongkong Cổ Diệu Hãn tiến vào .

      “Đạo diễn Cổ, hoan nghênh hoan nghênh." Chị Lý giữ vững tinh thần, nghênh đón .

      "Miêu Khả Vân cũng đến đây sao?" Cổ Diệu Hãn hỏi, cao, diện mạo bình thường, lúc nào cũng mặc quần áo cổ trang.

      "Đến đây, ấy chờ ngài chứ sao!" Chị Lý nịnh nọt , cùng tiến vào trong phòng.

      "Ồ! Ông chủ lớn, lâu gặp." Cổ Diệu Hãn vừa vào, bất ngờ phát Cổ Húc Uy ở đây, vừa nhìn thấy , liền vươn bàn tay, thẳng về phía Cổ Húc Uy, bắt tay với , ở giới điện ảnh ai biết Cổ Húc Uy là nhà sản xuất lớn, trước kia cũng từng là nhà đầu tư của .

      "Lão Cổ, lâu gặp." Cổ Húc Uy cũng bắt tay .

      "Hai người. . . . . . quen biết nhau à?" Chị Lý tiến lên phía trước hỏi.

      "Ông chủ lớn có đầu tư qua bộ phim của tôi." Vẻ mặt Cổ Diệu Hãn vui sướng , thực may mắn có thể gặp mặt Cổ Húc Uy, chừng có thể lợi dụng cơ hội lần này thuyết phục ông chủ lớn đầu tư bộ phim sắp quay của .

      "Hóa ra là như vậy." Chị Lý sáng tỏ chân tướng, ngược lại giới thiệu Miêu Khả Vân với Cổ Diệu Hãn."Tôi xin giới thiệu, vị này chính là đại minh tinh chạm tay có thể bỏng Miêu Khả vân."


      Cổ Diệu Hãn chớp mắt nhìn chằm chằm Miêu Khả Vân, bắt tay với ." là trăm nghe bằng thấy, Miêu tiểu thư quả mỹ nhân tuyệt sắc."

      "Xin chào." Miêu Khả Vân lễ phép bắt tay với .

      "Tốt tốt. . . . . ." Cổ Diệu Hãn nắm tay nhưng lại có ý buông ra, hơn nữa còn cười híp mắt với , chỉ kém có ở trước mặt mọi người chảy nước miếng.

      Miêu Khả vân cảm thấy thích hợp, xấu hổ rút tay về.

      Cổ Húc Uy chú ý thấy, trong ánh mắt lên vẻ vui, lão Cổ thối này muốn chết, ở trong giới nổi tiếng háo sắc, thích ăn đậu hủ nữ diễn viên, dám ở trước mặt lộ ra đuôi sói, đáng giận.

      "Hôm nay tôi vinh hạnh vì có thể mời được đạo diễn, đến, mời ngồi mời ngồi, cùng nhau uống trà ăn chút điểm tâm." Chị Lý thân thiện mời đạo diễn ngồi.

      Miêu Khả Vân tránh né vị đạo diễn háo sắc kia, ngồi ở giữa Chị Lý cùng Cổ Húc Uy.

      Cổ Diệu Hãn đành phải ngồi ở bên cạnh Cổ Húc Uy, giống như có việc gì nhìn trà Cảng Thức bàn : "Là trà Cảng Thức, rất đúng vị."

      xong, còn đổi khách thành chủ lấy bánh ngọt đặt trước mặt Cổ Húc Uy, lấy lòng : "Ông chủ lớn, bánh này ăn rất ngon, ngài ăn cái thử xem."

      "Được rồi." Cổ Húc Uy cũng từ chối.

      "Cổ đạo diễn, chút về bộ phim ngài sắp quay !" Chị Lý với Cổ Diệu Hãn, khéo léo đến chủ đề chính.

      "Tôi có mang kịch bản đến." Cổ Diệu Hãn lấy kịch bản từ trong vali đưa cho bọn họ.

      Miêu Khả Vân nhận lấy, nghiêm túc mở ra xem, phát trong phim có cảnh khỏa thân, còn có cảnh tắm che, thể nhận. . . . . .

      Cổ Húc Uy câu, cẩn thận nhìn nội dung, rất nhanh phát bộ phim phải là điện ảnh nghệ thuật hoặc tình cảm, chính là bộ phim cổ trang tình dục.

      cũng đồng ý Miêu Khả Vân nhận bộ phim này.

      "Đại đạo diễn dự định trả bao nhiêu thù lao để đại minh tinh chúng ta đóng phim?" Chị Lý nhìn kịch bản, cảm thấy có hứng thú với tiền thù lao hơn.

      " trăm ngàn." Cổ Diệu Hàn bình thản tự nhiên, nâng lên ly trà uống.

      "Quá ít ? Giá trị của Miêu Khả Vân thể so sánh nổi." Chị Lý bắt đầu đàm phán về giá trị con người Miêu Khả Vân.

      "Tôi là đô la Hồng Kông." Cổ Diệu Hàn bổ sung, cầm đôi đũa gấp món ăn.

      "À ra vậy. . . . . ." Chị Lý thầm tính toán có bao nhiêu tiền hoa hồng, lập tức cười đến toe tóe, ngược lại hỏi khả vân, "Khả Vân em cảm thấy bảng giá này như thế nào?"

      Miêu Khả Vân ngẩng mặt, chuyên tâm nhìn nội dung kịch bản, có nghe bọn họ cái gì.

      " chấp nhận." Cổ Húc Uy buông kịch bản, thay trả lời .

      Miêu Khả Vân quay đầu nhìn Cổ Húc Uy, cũng giống , vừa lòng kịch bản này.

      "Vì sao?" Chị Lý cùng Cổ Diệu Hãn đồng thanh hỏi.

      Miêu Khả Vân cũng rất muốn biết.

      "Nếu ông đưa thù lao là triệu đô la Hongkong, có thể suy xét nhận vai." Cổ Húc Uy bình tĩnh .

      Miêu Khả Vân có chút hoảng hốt, hiểu vì sao lại công phu sư tử ngoạm như vậy?

      "Việc này . . . . . . vượt qua dự tính của tôi ." Cổ Diệu Hãn buông chiếc đũa trong tay, biểu tình sốt ruột đứng dậy.

      Vẻ mặt chị Lý phức tạp, mới là người đại diện của Miêu Khả Vân, tại sao Cổ Húc Uy lại thay ra giá?"Ông chủ lớn. . . . . . Trừ bỏ đại minh tinh Hollywood . . . . . . cũng ai ra giá như vậy nha!"

      "Đúng vậy !" Vẻ mặt Cổ Diệu Hãn lộ vẻ khó khăn.

      "Quên ." Cổ Húc Uy lơ đễnh, tao nhã cầm lên ly hồng trà.

      khí trường đột nhiên cứng nhắc.

      Chị Lý rốt cục thiếu kiên nhẫn, muốn đắc tội Cổ Húc Uy, lại càng muốn mất trăm ngàn đô la Hồng Kong, trực tiếp nổi đóa với Miêu Khả Vân.

      "Khả Vân, từ đầu tới cuối sao em giống như người ngoài cuộc vậy, tốt xấu gì em cũng là đại minh tinh, em chút chính kiến của em !"

      Ánh mắt Miêu Khả Vân từ chị Lý quay qua nhìn Cổ Húc Uy, chống lại ánh mắt nóng rực của , cười với , bỗng nhiên hiểu , muốn nhận vai diễn này, cho rằng kịch bản thích hợp, mới cố ý làm khó dễ đối phương.
      Last edited by a moderator: 18/10/16
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7.2

      Edit: thienbao95

      cũng muốn diễn bộ phim này.

      "Tôi có ý kiến." Miêu Khả Vân bình tĩnh ra ý kiến của mình.

      "A!" Mặt chị Lý suy sụp xuống.

      Cổ Diệu Hãn vừa nghe, sắc mặt trầm xuống, nghĩ tới từ Hongkong bay tới Đài Loan, lại bị hắt gáo nước lạnh như vậy.

      xem qua bộ phim "Vũ nương", rất thích bộ dáng diễn xuất hấp dẫn của Miêu Khả Vân, nên mới đưa ra giá cao để mời diễn, cũng có thể thuận tiện cùng trải qua tình đêm miễn phí, lợi cả đôi đường.

      Ai ngờ Cổ Húc Uy lại ở đây phá rối, chừng đầu tư bộ phim mới của , còn ở lại chỗ này làm cái gì? Xem ra lần này đến công .

      "Nếu như vậy, tôi cũng muốn lãng phí thêm thời gian. Tôi trước, ông chủ lớn hẹn gặp lại." Cổ Diệu Hãn muốn phá hư mối quan hệ này, vẫn duy trì lễ phép lời từ biệt với Cổ Húc Uy.

      " tiễn." Cổ Húc Uy thích ý ra hai chữ này.

      Cổ Diệu Hãn mang theo vali rời khỏi .

      "Này. . . . . . Này. . . . . ."Khuôn mặt chị Lý sầu khổ, mắt thấy sắp bắt được con vịt nhưng nó lại bay mất, trong lòng đau khổ vô cùng!

      "Lý tiểu thư, cần cảm thấy đáng tiếc, có bất kì tổn thất nào cả." Cổ Húc Uy thanh thản .

      Ai ! Chị Lý bĩu môi, khổ thể tả, khó chịu : "Ông chủ lớn, chúng tôi cũng phải là người đại diện lớn như ngài, có thể hô phong hoán vũ, chúng tôi còn phải kiếm cơm để sống."

      "Tôi phải có bất cứ tổn thất nào sao?" Cổ Húc Uy từ trong túi xách lấy ra xấp chi phiếu.

      Chị Lý sửng sốt, biết muốn làm cái gì?

      Miêu Khả Vân cũng hiểu tại sao Cổ Húc Uy lại lấy ra chi phiếu.

      "Tôi muốn mua lại hợp đồng của Miêu Khả Vân, ký hợp đồng với ấy mấy năm?" Cổ Húc Uy hỏi.

      "Trước mắt vẫn còn năm năm." Chị Lý cau mày .

      Cổ Húc Uy viết chín con số tờ chi phiếu, xé ra đưa cho chị Lý."Đây là triệu nguyên, cho dù ấy diễn mười bộ phim trong năm năm, cũng lấy được nhiều như vậy đâu, chỉ có lời chứ có lỗ."

      Miêu Khả Vân hít ngụm khí lạnh, đầu trống , hành động này của Cổ Húc Uy làm phản ứng kịp, hoàn toàn biết mua lại hợp đồng của , hơn nữa lại còn ra giá cao như vậy.

      Chị Lý cầm chi phiếu, mắt trừng lớn nhìn mấy con số lóng lánh tấm chi phiếu, môi mím chặt, đột nhiên cười lớn.

      "Ông chủ lớn làm việc nhanh gọn lẹ, tôi đồng ý cũng được! Tôi trở về chuẩn bị hợp đồng cùng giấy chuyển nhượng đưa đến công ty ngài, khi nào ngài có thời gian rãnh?" Vẻ mặt chị Lý tươi cười hỏi Cổ Húc Uy, kỳ đối với nhượng lại Miêu Khả Vân cũng có điểm lợi ích, cho dù tương lai Miêu Khả Vân phát triển tốt, nhưng đó là chuyện của tương lai, trước mắt có khả năng kiếm tiền, kiếm cũng uổng.

      "Tìm trợ lý của tôi, có toàn quyền xử lý." Cổ Húc Uy thu hồi xấp chi phiếu.

      "Tôi biết." Chị Lý nhanh chóng bỏ chi phiếu vào trong túi, tình cảm cầm tay Khả Vân, cảm ơn thần tài này vô cùng.

      "Khả Vân, sau này theo ông chủ, ngài quyết định như thế nào em cứ làm theo như vậy, hợp đồng liền có hiệu lực trong hôm nay, chị cũng thêm cái gì nữa, em nhất định càng ngày càng thành công . . . . . . Nha! Chị cảm động đến độ muốn khóc rồi nè ." Hốc mắt Chị lý đỏ lên.

      Miêu Khả Vân hề cảm thấy cảm động, đờ đẫn rút lại đôi tay lạnh như băng, lông mi lay động nhìn Cổ Húc Uy. Trước kia cũng có đề cập qua hoặc cùng thương lượng về việc mua lại hợp đồng, đột nhiên làm như vậy, làm cảm thấy mình giống như món hàng, chỉ cần có ai chịu thu mua, liền có thể bị bán .

      diễn xuất để lấy thù lao, bảng giá có thể thương lượng, nhưng phải là món hàng có thể mua bán qua lại.

      Thế nhưng . . . . . nhìn tình huống này mà , nếu chị Lý dễ dàng đồng ý nhượng lại như vậy, nếu có ai ra giá làm chị Lý vừa lòng, nhất định thuộc về người đó.

      càng nghĩ càng nhịn được rùng mình cái.

      "Như vậy ! Tôi trước, hai người ở lại tâm , tôi tính tiền cho buổi trà chiều này rồi, hai người cứ vui vẻ hưởng thụ ." Chị Lý phát mình diễn hơi quá , xem biểu tình Khả Vân đúng lắm, giống như đồng ý đem tặng cho Cổ Húc Uy.

      Chẳng lẽ bọn họ phải là người của nhau? Cổ Húc Uy mua lại hợp đồng là vì muốn tốt cho , tại sao lại vui vẻ?

      Nhưng , đại trượng phu là làm! Nếu nhận lấy chi phiếu, chứng tỏ mọi chuyện định, hối hận .

      " cứ tự nhiên." Cổ Húc Uy giữ lại..

      Chị Lý mang theo túi sách, thức thời trước, nào biết cửa phòng vừa mở, đèn flash nổi lên bốn phía, chị Lý cả kinh, hoa dung thất sắc lui từng bước, đưa mắt nhìn, là nhóm phóng viên, chạy nhanh đóng cửa lại, chỉ nghe thấy bọn họ ồn ào bên ngoài——

      "Chụp lầm người , phải Miêu Khả Vân, là chị Lý!"

      Chị Lý vừa quay đầu lại, thấy Miêu Khả Cân cùng Cổ Húc Uy đều nhìn chằm chằm , chạy đến làm sáng tỏ : "Ông chủ lớn, tôi cũng biết vì sao phóng viên lại ở đây, phải tôi gọi họ đến, tôi cũng rất bất ngờ."

      “Ừ." Cổ Húc Uy có thể lý giải, ở chỗ nào phóng viên cũng có thể nhúng tay vào.

      "Như vậy , ông chủ lớn, có muốn thừa dịp này cùng nhau mở cuộc họp báo, thông báo ngài chính là người đại diện của Miêu Khả Vân?" Chị Lý ra ý tưởng của mình.

      " thông báo là được rồi, nên cái gì, nên cái gì biết mà phải ." Cổ Húc Uy giao toàn quyền cho .

      "Dạ dạ . . . . . Tôi uyển chuyển, làm cho bọn họ nhanh chóng rời nơi này." Trong trường hợp này chị Lý biết nên làm thế nào, vừa rồi nhất thời có phòng bị, cửa vừa mở ra đèn flash chớp liên tục khiến đầu cháng váng, mới phản ứng kịp.

      lập tức khôi phục lại cảnh giác, nét mặt toả sáng nhàng ra ngoài, vẫy tay ý bảo mọi người im lặng."Sao mọi người lại có thông tin nhanh như vậy, biết Miêu Khả Vân ở trong này?"

      "Chị Lý, là Cổ đạo diễn phát ra tin tức nên chúng tôi mới biết, nếu chúng tôi cũng có ở nơi này, Miêu Khả Vân muốn đóng phim của Cổ đạo diễn sao?" Phóng viên Giáp lập tức nắm bắt cơ hội đặt câu hỏi.

      " có chuyện này, hôm nay tôi cùng nhà sản xuất lớn đàm phán hợp đồng của Miêu Khả Vân, sau này Cổ Húc Uy chính là người đại diện của Miêu Khả Vân ." Lý tỷ vì củng cố lợi ích của , lớn tiếng phát biểu với phóng viên.

      "Nhà sản xuất lớn ở bên trong sao, sao ngài ấy ra chuyện?" Phóng viên Ất hỏi.


      "Ngài ấy muốn phỏng vấn."


      "Chị Lý, chị lấy bao nhiêu để nhượng lại hợp đồng của Miêu Khả Vân?" Phóng viên Bính hỏi ngay sau đó.


      " trăm triệu."

      "Xôn xao!"


      "Nếu muốn biết ràng hơn mời đến công ty của tôi, tôi muốn tuyên bố chuyện." Chị Lý thông minh thả mồi rồi rời , tất cả phóng viên đều đuổi theo .


      Tiếng người ầm ỹ bên ngoài lập tức tan thành mây khói, trở nên yên tĩnh khác thường.


      Trong phòng, Miêu Khả Vân thủy chung câu, cúi đầu chơi đùa giấy ăn bàn.


      Cổ Húc Uy phát ỉu xìu , cầm tay hỏi: "Làm sao vậy?"


      hoang mang nhìn , rút tay về hỏi : "Tại sao dùng nhiều tiền như vậy để mua lại hợp đồng của em?"


      "Nếu làm như vậy, chị Lý buông tha cho em, muốn em vì hợp đồng mà bị trói buộc, em có thể tự do lựa chọn cơ hội làm việc, diễn những bộ phim có giá trị về mặt nghệ thuật." Cổ Húc Uy cũng có dụng ý khác.


      Miêu Khả Vân lắc đầu, có suy nghĩ giống , những giảm bớt được trói buộc, chỉ càng cảm thấy gánh nặng trong lòng.

      Tới hôm nay mới phát , có nghiêm túc suy nghĩ về mối quan hệ giữa và Cổ Húc Uy, vẫn sống trong mộng đẹp mà dựng nên.


      Tác phong độc đoán của làm hoàn toàn chấn động, đột nhiên tỉnh ngộ, phát số việc tựa hồ đơn giản như tưởng tượng.
      Chrisseattle thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :