1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh, đã lâu không gặp - Nữ Vương Không Ở Nhà (Hoàn chính văn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 43:

      Chuyện xảy ra đêm hôm đó, khiến khí giữa hai người nhau vốn ấm áp ngọt ngào, chút khúc mắc nho . Có lẽ đây chỉ là chút hài hòa của nam nữ khi ở chung với nhau thôi, dù sao đôi nam nữ nào cũng từng có chuyện như vậy. Chỉ là có người xuất , khiến lo lắng của Tô Hồng Tụ từ từ lớn dần ra.

      Đàm Tư Tư, người này từng khiến hiểu lầm , Mạnh Tư Thành còn giữ lại tấm hình chụp chung của họ, tại người con này lại xuất lần nữa.

      Đàm Tư Tư vốn học chuyên ngành truyền thông, nhưng tại nàng chợt bỏ qua tất cả tính toán tới thành phố S.

      ấy tìm tới Mạnh Tư Thành, cười tự nhiên : "Mạnh Tư Thành, tại công việc của tôi phải dựa vào rồi, phải chứa chấp tôi đấy nhé!"

      Mạnh Tư Thành cũng biết Tô Hồng Tụ từng có hiểu lầm về mối quan hệ giữa và Đàm Tư Tư, nhưng cũng suy nghĩ nhiều, cảm thấy đây chỉ là hiểu lầm của con thôi, giải thích chút phải ràng sao?

      Cho nên cười hỏi Đàm Tư Tư: "Đàm mỹ nhân, miếu này của chúng tôi, nơi nào có chỗ chứa được vị Phật này đây."

      Đôi môi đỏ mọng của Đàm Tư Tư tràn ra nụ cười hoàn mỹ : "Ngôi miếu này của các rất tốt, tôi chỉ chờ định đoạt thôi."

      Mạnh Tư Thành vốn phải người làm việc theo tình cảm riêng, có chứa chấp Đàm Tư Tư hay còn phải suy tính chút, cố tình lúc này đồng chí Quách Tứ như du hồn phiêu đãng xuất .

      ta nhìn thấy Đàm Tư Tư, nhìn lên nhìn xuống đánh giá rồi khen ngợi dứt, đồng thời còn cho Mạnh Tư Thành ánh mắt tán thưởng.

      Mạnh Tư Thành biết ta hiểu lầm, cho rằng Đàm Tư Tư chính là bạn của .

      Nhưng Mạnh Tư Thành cũng lười giải thích với ta, loại chuyện như vậy càng tô càng đen, có giải thích đồng chí Quách Tứ cũng tin, vì Quách Tứ là người rất có chủ kiến .

      Quách Tứ chẳng những là người rất có chủ kiến, mà ta còn là người rất có nghĩa khí, vì vậy con người rất có nghĩa khí này vỗ ngực, trực tiếp để Đàm Tư Tư lưu lại, làm phụ tá .

      Mạnh Tư thành cũng chú ý tới ánh mắt chứa tình ý khó giải của Đàm Tư Tư khi nhìn về phía , chỉ thấy được ánh mắt bao hàm trêu ghẹo của đồng chí Quách Tứ khi liếc về hướng .

      Mạnh Tư Thành chỉ cười tiếng, tạm gác lại sau.

      Ban đầu Tô Hồng Tụ cũng biết xuất của Đàm Tư Tư, người này từng là khúc mắc trong lòng nhưng vì ngọt ngào ấm áp của tại mà dần dần phai rồi. Nhưng có ngày làm khi Tô Hồng Tụ sắp xếp tư liêu, chợt phát vấn đề hiểu lắm, liền muốn hỏi Mạnh Tư Thành. Giống như rất nhiều người , cảm thấy có gì là Mạnh Tư Thành làm được, lúc này, có chuyện hỏi bạn trai là việc ngọt ngào biết bao, vì vậy liền bấm số điện thoại gọi cho Mạnh Tư Thành.

      Điện thoại di động reo lúc mà có ai bắt máy, Tô Hồng Tụ nghe nhạc chờ lúc lâu, chợt nhớ tới trong điện thoại di động của còn có số điện thoại ở phòng làm việc của , đó là số điện thoại nắm tay lưu vào danh bạ.

      Tô Hồng Tụ suy nghĩ chút, cuối cùng quyết định gọi cú vào số điện thoại đó. Tiếng chuông reo lên mấy tiếng được tiếp lên, ngoài dự đoán, chuyện là giọng nữ, giọng trong veo lễ phép: "A lô, Xin chào, nơi này là văn phòng luật sư Hạo Đông, xin hỏi ai đó ạ?"

      Tô Hồng Tụ sửng sốt chút, sau đó : "Xin chào, xin hỏi nơi này có phải là phòng làm việc của Mạnh Tư Thành ạ? Tôi tìm ấy có chút chuyện." Trong lúc trả lời, đột nhiên cảm thấy giọng đầu dây bên kia có chút quen tai, giống như nghe qua ở nơi nào rồi.

      Trả lời điện thoại đầu dây bên kia chính là Đàm Tư Tư, ra nghe điện thoại phải phạm vi trách nhiệm của Đàm Tư Tư, nhưng nếu đúng lúc ở đây, dĩ nhiên cũng nên giúp tay nhận cú điện thoại này, mà lúc này Đàm Tư Tư cũng cảm giác, giọng nữ trầm của đối phương, có chút cảm giác quen thuộc.

      Lập tức rất nhanh hỏi lai lịch của người con kia, là quan hệ như thế nào với Mạnh Tư Thành, có hay có chuyện khẩn cấp, có hay cần lưu lại số điện thoại các loại, Tô Hồng Tụ nghe vậy, sau khi im lặng, liền vội vàng lắc đầu mà : " có chuyện gì quan trọng, nếu ấy có ở đó, thôi vậy." vốn có việc gấp gì, lao sư động chúng như thế dĩ nhiên Tô Hồng Tụ muốn .

      Nhưng lúc muốn cúp điện thoại bên kia trong đầu Đàm Tư Tư linh quang chợt lóe, kêu ầm lên: "Tôi nhớ ra rồi, là Tô Hồng Tụ đúng ?"

      Tô Hồng Tụ nghe xong, cảm giác quen thuộc đánh tới lần nữa, vì vậy trong lòng cũng có suy đoán: ". . . . . . Chẳng lẽ là Đàm. . . . . ."

      còn chưa dứt lời, bên kia Đàm Tư Tư tiếp: "Đúng vậy, tôi là Đàm Tư Tư, quả nhiên là Tôn Hồng Tụ !"

      Vì vậy hai người hàn huyên lúc, ôn chuyện xong Đàm Tư Tư tò mò hỏi tình hình gần đây của Tô Hồng Tụ, còn làm ở công ty kia , tại bận cái gì? Tìm Mạnh Tư Thành có chuyện gì?

      Dĩ nhiên Tô Hồng Tụ là nhất nhất đáp lại, rời , phải là thư ký của Mạnh Tư Thành nữa, tại làm việc ở công ty nào vân… vân .

      Dĩ nhiên Đàm Tư Tư vẫn nhớ lần hẹn trước Tô Hồng Tụ cùng Mạnh Tư Thành đến nơi hẹn, vậy mà hôm nay chỉ hơn tháng, ta là trợ thủ đắc lực bên cạnh Mạnh Tư Thành, còn Tô Hồng Tụ cũng rời , là nhân biến thiên khỏi khiến người ta phải cảm thán, vì vậy ta thở dài : "Tô Hồng Tụ, ra Mạnh Tư Thành là người rất tốt, đối với bạn học cũ rất chăm sóc, cũng cần quá mức xấu hổ, có chuyện gì trực tiếp tìm ấy là được, nên khách khí!"

      Lúc này Tô Hồng Tụ chỉ có thể tiếp: "Ừ, phải lỗi của Mạnh Tư Thành."

      Đàm Tư Tư mím môi cười ngọt ngào: "Đúng vậy, tôi rời khỏi thành phố B rồi, đến thành phố S nương tựa vào ấy, ấy hai lời trực tiếp nhận tôi vào làm việc. Người này, đối với bạn học cũ vẫn rất có tình nghĩa ."

      Tô Hồng Tụ càng thêm kinh ngạc, nghĩ tới Đàm Tư Tư thế nhưng xuất trong phòng làm việc của Mạnh Tư Thành, mà cái chính là mỗi ngày đều gặp mặt Mạnh Tư Thành nhưng hề với câu nào, hai là Đàm Tư Tư đối với chuyện của và Mạnh Tư Thành cũng biết chút nào.

      Chuyện này Tô Hồng Tụ cũng tìm ra Mạnh Tư Thành có lỗi gì, nhưng làm phái nữ mà , trong lòng vẫn có cảm giác khó chịu rất khó ràng .

      Vì vậy trong lòng Tô Hồng Tụ yên nghe Đàm Tư Tư chuyện Mạnh Tư Thành tốt như thế nào, sau đó mới cúp điện thoại.

      Cả ngày hôm đó Tô Hồng Tụ thể tập trung vào công việc, mãi cho đến buổi tối sắp tan ca nhận được điện thoại của Mạnh Tư Thành, nghe giọng của ở đầu kia điện thoại vẫn dịu dàng như cũ, Tô Hồng Tụ mới vui vẻ trở lại.

      Rất nhanh Mạnh Tư Thành cảm thấy cảm xúc của Tô Hồng Tụ có cái gì đó đúng, vội hỏi xảy ra chuyện gì, Tô Hồng Tụ suy nghĩ chút, rồi buổi tối gặp mặt sau, trong điện thoại được ràng.

      Mạnh Tư Thành trầm mặc sau đó : "Ừ, vậy lập tức đón em, buổi tối cùng nhau ăn cơm, hôm nay ăn ở bên ngoài ."

      Nhìn xe của Mạnh Tư Thành chậm rãi dừng lại, Tô Hồng Tụ mở cửa lên xe.

      Ngồi vào chỗ của rồi, Tô Hồng Tụ liền cảm nhận được hơi thở nồng đậm của phái nam, tại biết nên như thế nào, ra đó chỉ là chút cảm xúc thoải mái của phụ nữ uống chút dấm chua mà thôi, nhưng nếu cứ để ở trong lòng thấy thoải mái, nhưng khi coi nó như chuyện chính ra, lại có cảm giác muốn làm to chuyện.

      Mạnh Tư Thành cũng vội vã hỏi , dẫn ăn cơm. khí bữa cơm này có hơi im lặng, Mạnh Tư Thành mím môi biết nghĩ cái gì, Tô Hồng Tụ cũng im lặng cúi đầu ăn cơm.

      Cơm nước xong, hai người lên xe, Mạnh Tư Thành đưa Tô Hồng Tụ về nhà, xe tiếp tục chậm rãi về phía trước, rốt cuộc lái đến chỗ nào đó, Mạnh Tư Thành chợt phanh xe lại.

      Vì xe phanh gấp cả người Tô Hồng Tụ bị ngả về phía sau, vội hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

      Mạnh Tư Thành quay mặt lại, buồn buồn mở miệng : "Cả tối nay em đều có dáng vẻ yên, em có chuyện gì vậy?"

      Tô Hồng Tụ thở dài, cuối cùng cũng hỏi đến chuyện này rồi.

      Mạnh Tư Thành nhìn cúi đầu , bàn tay nắm lại rồi buông ra rất nhanh : " sao, em cứ thẳng ."

      Tô Hồng Tụ chỉ có thể sửa sang lại suy nghĩ, hời hợt hỏi: "Đàm Tư Tư tới thành phố S rồi hả ?"

      Mạnh Tư Thành nghe hỏi vậy, nghiêm túc nhìn vẻ mặt của Tô Hồng Tụ, xác nhận chỉ đơn giảm hỏi chuyện này mà thôi, khỏi thở phào nhõm : "Đúng vậy, ấy đến thành phố S rồi."

      Tô Hồng Tụ cắn môi tiếp tục hỏi: "Vậy tại ấy. . . . . ."

      Mạnh Tư Thành dứt khoát tiếp: "Bây giờ ấy làm việc ở văn phòng luật chỗ ."

      Tô Hồng Tụ thấy thừa nhận, nhưng cũng chỉ là thừa nhận mà thôi, lời giải thích cũng có, nội tâm của càng thêm cảm thấy phiền muộn.

      Mạnh Tư Thành dựa người tới, vươn tay ôm vào trong ngực, ánh mắt tỉ mỉ đánh giá vẻ mặt của , nhàng hỏi: "Sao vậy? ấy làm việc ở đâu là chuyện của ấy, em cần gì phải để ý đến chuyện này !"

      Tô Hồng Tụ thấy Mạnh Tư Thành vậy, thuận theo dựa vào trong ngực , cong môi nhanh chậm : "Nhưng ấy và hai người cùng chung phòng làm việc!"

      Dĩ nhiên Tô Hồng Tụ chưa từng quên, và Mạnh Tư Thành trước đây cũng làm cùng phòng làm việc, kết quả khí liền thay đổi càng ngày càng mập mờ.

      Mạnh Tư Thành nhìn cong môi bộ dáng nũng nịu, cảm thấy hình như ở trước mặt càng ngày càng phóng khoáng, có dáng vẻ , vì vậy khẽ cười, đưa tay nhéo gương mặt của : "Bé ngốc, người nào cho em biết ấy và cùng chung phòng làm việc vậy, em xử oan rồi."

      Tô Hồng Tụ tin, ngước mắt nhìn bất mãn : " ấy ở trong phòng làm việc của , hôm nay em gọi điện thoại cho , là ấy nhận !"

      Mạnh Tư Thành hơi ngạc nhiên, chau mày suy nghĩ chút rồi : "Sao lại biết !" Nhưng ngay sau đó cúi đầu nhàng : "Được rồi,để hỏi lại chuyện này, có được hay ? Nhưng em phải tin tưởng !"

      Tô Hồng Tụ gật đầu, trái tim ngọt ngào dâng lên : "Vâng, những điều , em tự nhiên tin."

      Mạnh Tư Thành cười, cúi đầu hôn cái gương mặt rồi : "Sau này em có điều gì nghi ngờ, thích em ra, như vậy là được rồi."

      Tô Hồng Tụ liếc cái, ngượng ngùng cười: "Được rồi, bây giờ em sao rồi. nghiêm túc lái xe , bây giờ chúng ta dừng bên lề đường đó !"

      Trải qua phen giải thích của , Tô Hồng Tụ tự nhiên tin tưởng Mạnh Tư Thành, cũng đem Đàm Tư Tư để ra sau đầu. Mà lúc Mạnh Tư Thành còn chưa kịp hỏi cú điện thoại ngày đó là chuyện gì xảy ra, ngạc nhiên phát , Đàm Tư Tư đúng trở thành thư ký của rồi ! Mà tất cả chuyện này, đều do vị bạn xấu Quách Tứ an bài!

      Mạnh Tư Thành vui : "Quách Tứ, lại dám đổi thư ký của tôi!"

      Quách Tứ để ý chút nào cười: " phải tôi đổi thư ký của , mà là tăng lên người thư ký cho . càng vất vả công lao càng lớn, cần hai thư ký phụ tá, như vậy nghiệp lớn của chúng ta mới có thể lớn mạnh hơn chứ!"

      Mạnh Tư Thành im lặng, mắt trợn trắng : "Tranh thủ rút bớt ."

      Quách Tứ lắc đầu : "Làm sao có thể chứ? Chuyện là ván đóng thuyền sao phải đổi ý chứ? Đừng bảo từ nay về sau tôi còn mặt mũi gì ở đây, chính là vị tiểu mỹ nhân kia cũng còn mặt mũi gì nữa! nhẫn tâm làm vậy sao? sợ buổi tối ấy để cho lên giường sao?"

      Mạnh Tư Thành nhìn ta càng càng ra gì, bất đắc dĩ nâng trán : "Quách Tứ, tôi trịnh trọng cho biết, tôi cùng vị Đàm Tư Tư này trong sạch hề có tí tình cảm nam nữ nào!"

      Quách Tứ càng thêm dứt khoát lắc đầu : "Tôi tin!"

      Mạnh Tư Thành bất đắc dĩ nhún vai : "Tôi hiểu tin." Bởi vì Quách Tứ là người cố chấp .

      Quách Tứ cười đến rất mập mờ : " quan trọng, nếu như có thể cho tôi biết người tình bí của , tôi tin!"

      Người tình bí ?

      Mạnh Tư Thành nghĩ đến cách gọi này an bài ở người Tô Hồng Tụ, đột nhiên cảm thấy có chút khôi hài. Về phần đem Tô Hồng Tụ giới thiệu cho Quách Tứ, có lẽ tại là thời điểm thích hợp rồi.

      Vì vậy cười : "Tốt, vậy chủ nhật có thời gian có thể tụ họp chút."

      Quách Tứ nhìn bộ dạng cười dịu dàng khó gặp, xem ra gần đây người này đương thuận lợi nha! Vì vậy ta bắt đầu nghi ngờ, thực phải Đàm Tư Tư sao?
      Minhang, Aliren, xixon3 others thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 44:

      Bây giờ là lúc tan việc, Mạnh Tư Thành gọi điện thoại, cười rất dịu dàng, giọng còn có chút cưng chiều.

      Đàm Tư Tư nghe trong phòng làm việc vọng ra giọng dịu dàng, đứng lát, rốt cuộc giơ tay lên gõ cửa. Lấy được câu đáp lại mời vào, từ từ vào, thấy Mạnh Tư Thành cúp điện thoại, thu hồi lại nụ cười dịu dàng.

      Đàm Tư Tư tràn ra nụ cười : " gọi điện thoại à? Tôi quấy rầy cậu rồi, xin lỗi nha."

      Mạnh Tư Thành ngẩng đầu cười : " sao, vừa đúng lúc gọi xong, có chuyện gì sao?"

      Đàm Tư Tư lắc đầu : "Cũng có việc gì, chính là nghĩ tới tôi đến đây lâu như vậy, cậu vẫn chưa mời tôi ăn bữa cơm đâu, tôi vẫn còn nhớ đó!"

      Mạnh Tư Thành nghĩ cũng đúng, có chút thất lễ, giọng điệu có ý xin lỗi: "Đúng vậy, nhất định hôm nào đó tôi mời cậu, được ?"

      Đàm Tư Tư nghịch ngợm cười : "Hôm nào bằng hôm nay, hôm nay như thế nào? Hôm nay vừa vặn tôi rảnh rỗi."

      Mạnh Tư Thành cười bất đắc dĩ : "Tối nay tôi có hẹn rồi, bằng ngày mai được ?" Tối nay xong muốn đón Hồng Tụ , tự nhiên muốn hủy hẹn với .

      Đôi mắt Đàm Tư Tư xẹt qua tia ảm đạm, nhưng ngay sau đó lại tràn ra nụ cười sáng chói, ta nghiêng đầu nghiêm túc : "Ngày mai ngày mai, cho quỵt nợ đó!"

      "Đó là tất nhiên." Mạnh Tư Thành ôn hòa .

      Đàm Tư Tư thấy giống như kiên nhẫn, rất săn sóc : "Vậy tôi tan việc trước, hẹn gặp lại."

      Mạnh Tư Thành nhìn Đàm Tư Tư rời , cũng vội vàng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đón Tô Hồng Tụ.

      biết, sau khi , Đàm Tư Tư cầm quyển tài liệu vội vã vào phòng làm việc, thấy rồi, ta làm biểu tình thở dài bất đắc dĩ, đóng lại cửa phòng làm việc, tiến lên lật xem nhật kí điện thoại xem cú điện thoại kia chuyện với ai.

      Đó là chuỗi số điện thoại di động, Đàm Tư Tư nhanh chóng nhớ kỹ dãy số này, sau đó ôm lấy tài liệu, tiếng động rời khỏi phòng làm việc của .

      Buổi tối hôm đó, Tô Hồng Tụ nhận được cú điện thoại, dãy số lạ.

      Bắt máy hỏi đối phương là ai, bên kia dừng lại lúc lâu lời nào, chợt nghĩ tới có phải hay là điện thoại quấy rầy, muốn cúp máy, lại nghe được bên kia do dự chút hỏi: "Là Tô Hồng Tụ sao?"

      Tô Hồng Tụ cảm thấy giọng này rất quen tai, sau hồi suy nghĩ : " là Đàm Tư Tư à! ?"

      Đàm Tư Tư ở bên đầu điện thoại cười : "Hồng Tụ, là quý nhân nhiều việc hay quên, bây giờ mới nhớ ra tôi."

      Tô Hồng Tụ biết vì sao sao cảm thấy trong nụ cười này dẫn theo mùi vị châm chọc, nhưng ngay sau đó nghĩ nên nghĩ như vậy! thể bởi vì chính mình giải thích ăn chút dấm liền đối với bạn học cũ sinh ra suy nghĩ như vậy, vì thế lắc đầu coi thường cảm giác vừa rồi, vui vẻ cười hỏi: "Đàm Tư Tư, sao tự nhiên lại gọi điện thoại cho tôi vậy, khiến tôi phải thụ sủng nhược kinh( được cưng chều mà sợ hãi) !" Dù sao ngày trước hai người cũng thân quen, Đàm Tư Tư căn bản cũng đem Tô Hồng Tụ nho để ở trong mắt, nên khi chợt nhận được cú điện thoại này còn cảm thấy rất vui mừng.

      Đàm Tư Tư vô tình cười , đầu tiên là tùy tiện cùng Tô Hồng Tụ chuyện ngày xưa bạn học cũ ở nơi nào tình trạng ra sao, cuối cùng tránh được cảm thán phen người và vật còn bạn học đường ai nấy .... Mặc dù Tô Hồng Tụ cảm thấy Đàm Tư Tư cảm thán mấy người kia đa số cùng cũng quen thuộc, nhưng vẫn lắng nghe, thỉnh thoảng phụ họa mấy tiếng. bắt đầu cảm thấy Đàm Tư Tư khác, trước kia hiểu ấy lắm.

      Hai nhăng cuội, tự nhiên nhắc tới đề tài đó là: Mạnh Tư Thành.

      Tô Hồng Tụ đâu rồi, nghe được Đàm Tư Tư đến Mạnh Tư Thành liền cười ngọt ngào, ngượng ngùng. Rốt cuộc cũng là bạn trai của nha, còn có da mặt dày đến mức hướng về phía người khác mà khen ngợi đâu.

      Đàm Tư Tư cố ý thân mật : " ra trong chúng ta bạn học cũ, hôm nay đến thành công nhất, phải kể đến Tư Thành !"

      Tư Thành? Tư Thành? Tô Hồng Tụ cảm thấy xưng hô này hơi thân mật phải! Dù sao, vẫn luôn trực tiếp gọi tên đầy đủ của ! Cho tới bây giờ vẫn ý tứ chưa gọi trực tiếp hai chữ kia.

      Đàm Tư Tư lại giống như có cảm giác Tô Hồng Tụ được tự nhiên, tiếp tục ngọt ngào cùng kiêu ngạo : "Lần trước cẩn thận nhận được điện thoại của cậu, tôi với cậu chưa nhỉ? tại tôi là thư ký đắc lực nhất và là người ấy tin tưởng nhất đấy!"

      Tô Hồng Tụ nhớ tới lời giải thích của Mạnh Tư Thành, ừ, Mạnh Tư Thành giải thích nên tin tưởng. Cho nên Đàm Tư Tư phải thư ký của Mạnh Tư Thành, Đàm Tư Tư cùng phòng làm việc với Mạnh Tư Thành!

      Nhưng, tại sao hôm nay Đàm Tư Tư lại ấy là thư ký của Mạnh Tư Thành đây?

      Đàm Tư Tư cảm thấy bên kia đầu điện thoại Tô Hồng Tụ trầm mặc, bên môi ta nở nụ cười lạnh, tiếp tục ngọt ngào : "Lần này tôi rời khỏi thành phố B tới đây, ra cũng phải có nguyên nhân á!"

      Trong lòng Tô Hồng Tụ có chuyện, có chút yên lòng hỏi: "A, nguyên nhân gì?"

      Đàm Tư Tư rất hạnh phúc : "Ai nha, là Tư Thành bảo tôi tới á! Vốn là tôi ở thành phố B phát triển được rất tốt, nhưng ấy ấy thành phố B, vì vậy tôi thể làm gì khác hơn là tới đây à!" xong ta còn nhún vai cái rất bất đắc dĩ : "Mặc dù nhìn vẻ ngoài ấy có bộ dáng rất ôn hòa, nhưng kỳ ấy rất cố chấp, haizz, thậm chí chủ nghĩa đàn ông hơi lớn! Tôi có biện pháp để ấy vứt bỏ tất cả ở nơi này thành phố B tìm tôi, vì vậy tôi chỉ có thể tự mình đến tìm ấy thôi!"

      Những lời này của Đàm Tư Tư quả giống như tiếng sét giữa trời quang đối với Tô Hồng Tụ, nổ oanh tiếng, sau đó khiến đầu óc mơ hồ rồi.

      Đây là chuyện gì xảy ra? Đàm Tư Tư thế là có ý tứ gì? ấy và Mạnh Tư Thành rốt cuộc có quan hệ như thế nào?

      lúc Tô Hồng Tụ khiếp sợ dám tin, Đàm Tư Tư thở dài cái : "Haizz, lại chuyện này, tôi còn muốn nhờ cậu giúp chuyện !"

      Tô Hồng Tụ cảm giác đầu lưỡi cũng phải của nữa, nhưng vẫn cố : "Giúp chuyện gì vậy?"

      Đàm Tư Tư giống như ngại quá mà cười : "Chuyện này tôi cũng muốn với cậu chút, ra cũng rất bất đắc dĩ! Ban đầu lúc đại học chúng tôi ở cùng nhau, sau đó ấy muốn thành phố S tôi muốn cùng, huyên náo, thiếu chút nữa chia tay. Những năm gần đây, quan hệ của hai chúng tôi vẫn có chút rang được, là quan hệ bạn trai bạn , ấy đối với tôi như gần như xa, làm cho trong tôi rất bất an, là bạn bè bình thường, ấy vẫn thường xuyên tặng quà cho tôi, thỉnh thoảng còn rất nhớ tôi, hi vọng tôi tới thành phố S. Mấy năm nay, tôi càng ngày càng hiểu ấy!"

      Tô Hồng Tụ tiếp tục há hốc mồm cứng lưỡi, nếu như Đàm Tư Tư tại tình cảm của ấy và Mạnh Tư Thành ngọt ngào nồng nhiệt, tin! Dù sao cũng phải là đứa ngốc, tâm ý của Mạnh Tư Thành đối với vẫn có thể cảm thấy .

      Nhưng, tại Đàm Tư Tư Mạnh Tư Thành đối với ấy lạnh nhạt, Tô Hồng Tụ ngược lại có chút tin tưởng.

      Bọn họ có lẽ từng nhau, nếu tại sao có thể có bức ảnh hai người chụp chung cười đến ngọt ngào và có động tác thân mật như vậy đây? Nhưng sau lại chia tay, hai người vẫn mập mờ , cho tới khi Đàm Tư Tư đối với Mạnh Tư Thành vẫn còn ôm lấy hy vọng.

      Tô Hồng Tụ nghĩ đến và Mạnh Tư Thành đủ loại động tác thân mật, nghĩ đến và Đàm Tư Tư lúc trước cũng từng như vậy, hơn nữa khẳng định sớm hơn rồi? Vì vậy trong lòng cảm giác thoải mái lần nữa đánh tới, vị chát đong đầy trong tim .

      Đàm Tư Tư lại lần nữa châm thêm ngọn lửa: "Hồng Tụ cậu biết , đối với Mạnh Tư Thành tôi vẫn luôn xác định, cho đến đêm kia. . . . . ." Sau đó là tiếng thở dài.

      Tô Hồng Tụ nghe được " đêm kia", lập tức nhạy cảm : " đêm kia thế nào?"

      Đàm Tư Tư rất tự tin cười : " đêm kia, ấy đưa tôi về nhà, tôi mới chợt xác định, chỉ cần tôi tới thành phố S, ấy vẫn là của tôi."

      ấy tới thành phố S, Mạnh Tư Thành là của ấy?

      Tuyên ngôn chắc chắn cỡ nào a, cỡ nào có khí thế tự tin a! Đây là Tô Hồng Tụ tuyệt đối có khả năng ra!

      Trong lòng Tô Hồng Tụ có hoài nghi, trái tim cũng bị nhéo lên, Mạnh Tư Thành rốt cuộc là người như thế nào? ấy và là gì của ?

      Chuyện quá khứ giữa bọn họ, rốt cuộc là như thế nào đây?

      đêm kia ở bàn đầu giường của Mạnh Tư Thành nhìn thấy ảnh chụp chung của hai người, sâu trong nội tâm Tô Hồng Tụ rất tự ti, đối với phần cảm tình này là cảm giác xác định, còn có đối mặt với lời tuyên bố đầy tự tin của Đàm Tư Tư, Tô Hồng Tụ bắt đầu do dự.

      Ngày đó từng , chỉ cần là những điều Mạnh Tư Thành , đều tin. Mạnh Tư Thành chỉ Đàm Tư Tư phải thư ký của , nhung lại từ chối đến quá khứ của hai người!

      Khi hai người ở chung chỗ Mạnh Tư Thành rất ít đến quá khứ của , đề cập đến cuộc sống đại học của mình, cũng thế giới tình cảm trước kia của .

      Giờ khắc này Tô Hồng Tụ mới phát , đối với Mạnh Tư Thành hiểu giống như rất nhiều, nhưng lại giống như rất ít. Quá khứ của đối với là trống .

      Cú điện thoại kia lúc nào cúp, Tô Hồng Tụ cũng có ấn tượng, thậm chí cũng quên mất Đàm Tư Tư qua muốn xin mình hỗ trợ cái gì. thất hồn lạc phách nằm ở giường, bắt đầu đối với cảm tình của bản thân sinh ra nghi vấn.

      phải tin nhân phẩm của Mạnh Tư Thành, mà biết có phải từng có đoạn tình cảm qua, cũng cảm thấy tình cảm của Đàm Tư Tư đối với Mạnh Tư Thành rất kiên định.

      Tô Hồng Tụ đấu với Đàm Tư Tư, Tô Hồng Tụ làm sao có thể thắng được đây?

      có nghi vấn gì cũng có thể hỏi , nhưng cái nghi vấn này, có thể hỏi được ?
      Minhang, Aliren, xixon3 others thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 44:

      Bây giờ là lúc tan việc, Mạnh Tư Thành gọi điện thoại, cười rất dịu dàng, giọng còn có chút cưng chiều.

      Đàm Tư Tư nghe trong phòng làm việc vọng ra giọng dịu dàng, đứng lát, rốt cuộc giơ tay lên gõ cửa. Lấy được câu đáp lại mời vào, từ từ vào, thấy Mạnh Tư Thành cúp điện thoại, thu hồi lại nụ cười dịu dàng.

      Đàm Tư Tư tràn ra nụ cười : " gọi điện thoại à? Tôi quấy rầy cậu rồi, xin lỗi nha."

      Mạnh Tư Thành ngẩng đầu cười : " sao, vừa đúng lúc gọi xong, có chuyện gì sao?"

      Đàm Tư Tư lắc đầu : "Cũng có việc gì, chính là nghĩ tới tôi đến đây lâu như vậy, cậu vẫn chưa mời tôi ăn bữa cơm đâu, tôi vẫn còn nhớ đó!"

      Mạnh Tư Thành nghĩ cũng đúng, có chút thất lễ, giọng điệu có ý xin lỗi: "Đúng vậy, nhất định hôm nào đó tôi mời cậu, được ?"

      Đàm Tư Tư nghịch ngợm cười : "Hôm nào bằng hôm nay, hôm nay như thế nào? Hôm nay vừa vặn tôi rảnh rỗi."

      Mạnh Tư Thành cười bất đắc dĩ : "Tối nay tôi có hẹn rồi, bằng ngày mai được ?" Tối nay xong muốn đón Hồng Tụ , tự nhiên muốn hủy hẹn với .

      Đôi mắt Đàm Tư Tư xẹt qua tia ảm đạm, nhưng ngay sau đó lại tràn ra nụ cười sáng chói, ta nghiêng đầu nghiêm túc : "Ngày mai ngày mai, cho quỵt nợ đó!"

      "Đó là tất nhiên." Mạnh Tư Thành ôn hòa .

      Đàm Tư Tư thấy giống như kiên nhẫn, rất săn sóc : "Vậy tôi tan việc trước, hẹn gặp lại."

      Mạnh Tư Thành nhìn Đàm Tư Tư rời , cũng vội vàng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đón Tô Hồng Tụ.

      biết, sau khi , Đàm Tư Tư cầm quyển tài liệu vội vã vào phòng làm việc, thấy rồi, ta làm biểu tình thở dài bất đắc dĩ, đóng lại cửa phòng làm việc, tiến lên lật xem nhật kí điện thoại xem cú điện thoại kia chuyện với ai.

      Đó là chuỗi số điện thoại di động, Đàm Tư Tư nhanh chóng nhớ kỹ dãy số này, sau đó ôm lấy tài liệu, tiếng động rời khỏi phòng làm việc của .

      Buổi tối hôm đó, Tô Hồng Tụ nhận được cú điện thoại, dãy số lạ.

      Bắt máy hỏi đối phương là ai, bên kia dừng lại lúc lâu lời nào, chợt nghĩ tới có phải hay là điện thoại quấy rầy, muốn cúp máy, lại nghe được bên kia do dự chút hỏi: "Là Tô Hồng Tụ sao?"

      Tô Hồng Tụ cảm thấy giọng này rất quen tai, sau hồi suy nghĩ : " là Đàm Tư Tư à! ?"

      Đàm Tư Tư ở bên đầu điện thoại cười : "Hồng Tụ, là quý nhân nhiều việc hay quên, bây giờ mới nhớ ra tôi."

      Tô Hồng Tụ biết vì sao sao cảm thấy trong nụ cười này dẫn theo mùi vị châm chọc, nhưng ngay sau đó nghĩ nên nghĩ như vậy! thể bởi vì chính mình giải thích ăn chút dấm liền đối với bạn học cũ sinh ra suy nghĩ như vậy, vì thế lắc đầu coi thường cảm giác vừa rồi, vui vẻ cười hỏi: "Đàm Tư Tư, sao tự nhiên lại gọi điện thoại cho tôi vậy, khiến tôi phải thụ sủng nhược kinh( được cưng chều mà sợ hãi) !" Dù sao ngày trước hai người cũng thân quen, Đàm Tư Tư căn bản cũng đem Tô Hồng Tụ nho để ở trong mắt, nên khi chợt nhận được cú điện thoại này còn cảm thấy rất vui mừng.

      Đàm Tư Tư vô tình cười , đầu tiên là tùy tiện cùng Tô Hồng Tụ chuyện ngày xưa bạn học cũ ở nơi nào tình trạng ra sao, cuối cùng tránh được cảm thán phen người và vật còn bạn học đường ai nấy .... Mặc dù Tô Hồng Tụ cảm thấy Đàm Tư Tư cảm thán mấy người kia đa số cùng cũng quen thuộc, nhưng vẫn lắng nghe, thỉnh thoảng phụ họa mấy tiếng. bắt đầu cảm thấy Đàm Tư Tư khác, trước kia hiểu ấy lắm.

      Hai nhăng cuội, tự nhiên nhắc tới đề tài đó là: Mạnh Tư Thành.

      Tô Hồng Tụ đâu rồi, nghe được Đàm Tư Tư đến Mạnh Tư Thành liền cười ngọt ngào, ngượng ngùng. Rốt cuộc cũng là bạn trai của nha, còn có da mặt dày đến mức hướng về phía người khác mà khen ngợi đâu.

      Đàm Tư Tư cố ý thân mật : " ra trong chúng ta bạn học cũ, hôm nay đến thành công nhất, phải kể đến Tư Thành !"

      Tư Thành? Tư Thành? Tô Hồng Tụ cảm thấy xưng hô này hơi thân mật phải! Dù sao, vẫn luôn trực tiếp gọi tên đầy đủ của ! Cho tới bây giờ vẫn ý tứ chưa gọi trực tiếp hai chữ kia.

      Đàm Tư Tư lại giống như có cảm giác Tô Hồng Tụ được tự nhiên, tiếp tục ngọt ngào cùng kiêu ngạo : "Lần trước cẩn thận nhận được điện thoại của cậu, tôi với cậu chưa nhỉ? tại tôi là thư ký đắc lực nhất và là người ấy tin tưởng nhất đấy!"

      Tô Hồng Tụ nhớ tới lời giải thích của Mạnh Tư Thành, ừ, Mạnh Tư Thành giải thích nên tin tưởng. Cho nên Đàm Tư Tư phải thư ký của Mạnh Tư Thành, Đàm Tư Tư cùng phòng làm việc với Mạnh Tư Thành!

      Nhưng, tại sao hôm nay Đàm Tư Tư lại ấy là thư ký của Mạnh Tư Thành đây?

      Đàm Tư Tư cảm thấy bên kia đầu điện thoại Tô Hồng Tụ trầm mặc, bên môi ta nở nụ cười lạnh, tiếp tục ngọt ngào : "Lần này tôi rời khỏi thành phố B tới đây, ra cũng phải có nguyên nhân á!"

      Trong lòng Tô Hồng Tụ có chuyện, có chút yên lòng hỏi: "A, nguyên nhân gì?"

      Đàm Tư Tư rất hạnh phúc : "Ai nha, là Tư Thành bảo tôi tới á! Vốn là tôi ở thành phố B phát triển được rất tốt, nhưng ấy ấy thành phố B, vì vậy tôi thể làm gì khác hơn là tới đây à!" xong ta còn nhún vai cái rất bất đắc dĩ : "Mặc dù nhìn vẻ ngoài ấy có bộ dáng rất ôn hòa, nhưng kỳ ấy rất cố chấp, haizz, thậm chí chủ nghĩa đàn ông hơi lớn! Tôi có biện pháp để ấy vứt bỏ tất cả ở nơi này thành phố B tìm tôi, vì vậy tôi chỉ có thể tự mình đến tìm ấy thôi!"

      Những lời này của Đàm Tư Tư quả giống như tiếng sét giữa trời quang đối với Tô Hồng Tụ, nổ oanh tiếng, sau đó khiến đầu óc mơ hồ rồi.

      Đây là chuyện gì xảy ra? Đàm Tư Tư thế là có ý tứ gì? ấy và Mạnh Tư Thành rốt cuộc có quan hệ như thế nào?

      lúc Tô Hồng Tụ khiếp sợ dám tin, Đàm Tư Tư thở dài cái : "Haizz, lại chuyện này, tôi còn muốn nhờ cậu giúp chuyện !"

      Tô Hồng Tụ cảm giác đầu lưỡi cũng phải của nữa, nhưng vẫn cố : "Giúp chuyện gì vậy?"

      Đàm Tư Tư giống như ngại quá mà cười : "Chuyện này tôi cũng muốn với cậu chút, ra cũng rất bất đắc dĩ! Ban đầu lúc đại học chúng tôi ở cùng nhau, sau đó ấy muốn thành phố S tôi muốn cùng, huyên náo, thiếu chút nữa chia tay. Những năm gần đây, quan hệ của hai chúng tôi vẫn có chút rang được, là quan hệ bạn trai bạn , ấy đối với tôi như gần như xa, làm cho trong tôi rất bất an, là bạn bè bình thường, ấy vẫn thường xuyên tặng quà cho tôi, thỉnh thoảng còn rất nhớ tôi, hi vọng tôi tới thành phố S. Mấy năm nay, tôi càng ngày càng hiểu ấy!"

      Tô Hồng Tụ tiếp tục há hốc mồm cứng lưỡi, nếu như Đàm Tư Tư tại tình cảm của ấy và Mạnh Tư Thành ngọt ngào nồng nhiệt, tin! Dù sao cũng phải là đứa ngốc, tâm ý của Mạnh Tư Thành đối với vẫn có thể cảm thấy .

      Nhưng, tại Đàm Tư Tư Mạnh Tư Thành đối với ấy lạnh nhạt, Tô Hồng Tụ ngược lại có chút tin tưởng.

      Bọn họ có lẽ từng nhau, nếu tại sao có thể có bức ảnh hai người chụp chung cười đến ngọt ngào và có động tác thân mật như vậy đây? Nhưng sau lại chia tay, hai người vẫn mập mờ , cho tới khi Đàm Tư Tư đối với Mạnh Tư Thành vẫn còn ôm lấy hy vọng.

      Tô Hồng Tụ nghĩ đến và Mạnh Tư Thành đủ loại động tác thân mật, nghĩ đến và Đàm Tư Tư lúc trước cũng từng như vậy, hơn nữa khẳng định sớm hơn rồi? Vì vậy trong lòng cảm giác thoải mái lần nữa đánh tới, vị chát đong đầy trong tim .

      Đàm Tư Tư lại lần nữa châm thêm ngọn lửa: "Hồng Tụ cậu biết , đối với Mạnh Tư Thành tôi vẫn luôn xác định, cho đến đêm kia. . . . . ." Sau đó là tiếng thở dài.

      Tô Hồng Tụ nghe được " đêm kia", lập tức nhạy cảm : " đêm kia thế nào?"

      Đàm Tư Tư rất tự tin cười : " đêm kia, ấy đưa tôi về nhà, tôi mới chợt xác định, chỉ cần tôi tới thành phố S, ấy vẫn là của tôi."

      ấy tới thành phố S, Mạnh Tư Thành là của ấy?

      Tuyên ngôn chắc chắn cỡ nào a, cỡ nào có khí thế tự tin a! Đây là Tô Hồng Tụ tuyệt đối có khả năng ra!

      Trong lòng Tô Hồng Tụ có hoài nghi, trái tim cũng bị nhéo lên, Mạnh Tư Thành rốt cuộc là người như thế nào? ấy và là gì của ?

      Chuyện quá khứ giữa bọn họ, rốt cuộc là như thế nào đây?

      đêm kia ở bàn đầu giường của Mạnh Tư Thành nhìn thấy ảnh chụp chung của hai người, sâu trong nội tâm Tô Hồng Tụ rất tự ti, đối với phần cảm tình này là cảm giác xác định, còn có đối mặt với lời tuyên bố đầy tự tin của Đàm Tư Tư, Tô Hồng Tụ bắt đầu do dự.

      Ngày đó từng , chỉ cần là những điều Mạnh Tư Thành , đều tin. Mạnh Tư Thành chỉ Đàm Tư Tư phải thư ký của , nhung lại từ chối đến quá khứ của hai người!

      Khi hai người ở chung chỗ Mạnh Tư Thành rất ít đến quá khứ của , đề cập đến cuộc sống đại học của mình, cũng thế giới tình cảm trước kia của .

      Giờ khắc này Tô Hồng Tụ mới phát , đối với Mạnh Tư Thành hiểu giống như rất nhiều, nhưng lại giống như rất ít. Quá khứ của đối với là trống .

      Cú điện thoại kia lúc nào cúp, Tô Hồng Tụ cũng có ấn tượng, thậm chí cũng quên mất Đàm Tư Tư qua muốn xin mình hỗ trợ cái gì. thất hồn lạc phách nằm ở giường, bắt đầu đối với cảm tình của bản thân sinh ra nghi vấn.

      phải tin nhân phẩm của Mạnh Tư Thành, mà biết có phải từng có đoạn tình cảm qua, cũng cảm thấy tình cảm của Đàm Tư Tư đối với Mạnh Tư Thành rất kiên định.

      Tô Hồng Tụ đấu với Đàm Tư Tư, Tô Hồng Tụ làm sao có thể thắng được đây?

      có nghi vấn gì cũng có thể hỏi , nhưng cái nghi vấn này, có thể hỏi được ?
      Met Culan, Tiểu yêu tinhChris thích bài này.

    4. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Do tieu tam, do ho ly tinh:die::die::die::die::die:
      Tiểu yêu tinh thích bài này.

    5. Tiểu yêu tinh

      Tiểu yêu tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      3,382
      Được thích:
      3,666
      Ng ta gọi là trơ trẽn, ảo tưởng sức mạnh, tự đa tình nữa @Chris:die:
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :