1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh đến cùng rạng đông - Mạch Ngôn Xuyên (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HoanHoan

      HoanHoan Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      239
      :yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      :038::038::038:
      :037::037::037:
      :Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader:
      :th_3::th_3::th_3:
      :th_83::th_83::th_83:
      Tất cả đống icon này là biết ơn sâu sắc cùng tình mãnh liệt của e dành cho @michellevn
      michellevnlevuong thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 70 – Ngoại truyện 1
      Tưởng Xuyên Tần Đường (1)
      Edit : Michellevn


      Trước năm mới, Tưởng Xuyên và Lữ An đưa vật tư có qua quê nhà, Lữ An hỏi :" Muốn về chuyến ?"

      Tưởng Xuyên dựa vào ghế ngồi, mắt nhìn xa xăm, qua hồi lâu mới :" Lần sau , đưa Tần Đường cùng."

      Lữ An :" Vậy đánh tiếng trước sao ?"

      Tưởng Xuyên nở nụ cười:" Hay là, cậu ?"

      Năm đó bị hủy bỏ cảnh tịch, thanh danh cũng tốt, ông già thực cho rằng bên ngoài làm chuyện đốn mạt, dễ để có sinh viên đại học trong thôn, xuất cảnh sát tinh thần bất khuất lại càng khó hơn .

      Mấy năm Tưởng Xuyên trở về, hơn nữa hai năm đầu Khương Khôn điều tra , ông già cho dù chào đón , nhưng vẫn còn nghe lời Lữ An, có người vào trong thôn tìm, liền với người ta :" Thằng con đó của nhà tôi chết lâu rồi."

      Lữ An nhướng mày:" Vậy tôi trở về với chú Lục, lần tới đưa bạn trở về hả ?"

      Tưởng Xuyên nở nụ cười," Được."

      mua chút đồ, rồi lấy chút tiền, cho Lữ An mang về.

      Lữ An ở quê đêm, Tưởng Xuyên chờ ở ngay tại trấn , hôm sau Lữ An quay lại, Tưởng Xuyên nhìn cậu ta :" Cha tôi gì ?"

      Lữ An lắc đầu :" Chẳng gì cả, nhưng ông ấy hỏi tôi, kia người ở đâu, tôi Bắc Kinh."

      Tưởng Xuyên liền cười ra tiếng.

      Vốn dĩ Tần Đường cùng trở về quê, kết quả lúc lại xảy ra chút chuyện, vào ngày hẹn đó, mình Tưởng Xuyên quay trở về, Lữ An vừa mới cùng Tiểu Bạch đương, trong tình cuồng nhiệt, cậu ta đưa Tiểu Bạch về nhà, vừa chính là tuần lễ, bây giờ còn chưa trở lại.

      Tưởng Xuyên mấy năm về rồi, có điều từ trong miệng Lữ An biết được, trong nhà sửa chữa qua lần, rất có diện mạo.

      Tưởng Xuyên dừng xe trước cửa nhà, vừa xuống xe nhìn thấy ông già đứng ở cửa, dáng người cao gầy, mặc áo bông, đội mũ quân đội, rất có tinh thần, ông già nhìn thấy , ánh mắt hơi sáng lên, rất nhanh liền vụt tắt, ánh mắt dừng ở xe của .

      Tưởng Xuyên nhìn ông lát, mở miệng :" Ba."

      Nhiều năm gặp, giọng có chút xúc động kiềm nén.

      Lão già liếc cái, mãi sau, mới :" Có mình mày thôi à?"

      Tưởng Xuyên ngây người, hiểu ra, nở nụ cười:" Tần Đường có việc thể tới, lần sau con lại đưa ấy tới ạ."

      Lão già hừ tiếng, tay chắp sau lưng, quay về phòng.

      Tưởng Xuyên theo vào nhà, phát nhà cửa quét dọn vô cùng sạch , số đồ dùng thoạt nhìn rất mới, như là mới đổi, lòng Tưởng Xuyên khẽ động, về phía bên phải, vào phòng lại ngẩn người, cửa sổ gỗ sơn màu đỏ, rèm cửa mới, giường đất ga giường vỏ chăn cũng là mới tinh.

      ngơ ngẩn hồi.

      Qua lát, ông già ở phía sau nặng nghẹ câu:" Nhìn gì mà nhìn, phòng này là chuẩn bị cho con bé kia."

      Tưởng Xuyên quay đầu, cười," ấy gọi là Tần Đường."

      Ông già nhìn , lên tiếng.

      Quan hệ hai cha con vẫn như vậy, nhàn nhạt mà xa cách, máu mủ tình thâm.

      Tưởng Xuyên ở nhà hai ngày, Lữ An trở lại.

      Lữ An lên bên này trước nhìn lén chút, muốn xem tình hình thế nào, kết quả, thấy hai cha con đối mặt ăn cơm, cậu ta ngớ ngẩn :" Tần Đường đâu ?"

      Ông già :" Hừ, Ai biết người ta có muốn cùng nó về nhà hay ?"

      Tưởng Xuyên biết ông già hiểu lầm, cũng thanh minh, Lữ An trợn mắt, cũng hiểu ra, cười hì hì :" Lần sau nhất định tới, chú Lục yên tâm , khẳng định đó là con dâu chú, chạy được đâu ."

      Tưởng Xuyên trừng mắt nhìn cậu ta, Lữ An vội vàng lui ra ngoài.

      .............

      Tần Đường đặt vé Tây An, vừa ra cửa gặp Tần Việt, Tần Việt năm nay hai mươi tuổi, vóc dáng rất cao, đứng ở cửa phòng chặn lại, giống như bức tường," Chị, chị muốn hả ?" Cậu chỉa chỉa cằm va ly hành lý của , và máy ảnh trước ngực.

      Tần Đường nhìn cậu :" Đúng lúc, đưa chị ra sân bay."

      Tần Việt :" Ba mẹ vừa mới ra cửa, chị vội vàng gặp ai kia ......."

      " Tưởng Xuyên."

      Tần Việt nhíu mày :" Nhất định phải hả ?"

      Tần Đường gật đầu :" Nhất định phải ."

      Tần Việt dựa vào khung cửa, khoanh tay trước ngực," Vậy em ăn sao với ba đây?"

      Tần Đường rất tự nhiên:" Bị tẩn mấy lần thôi. "

      Tần Việt :"............"

      Từ đỏ đến lớn,cậu bị tẩn còn ít sao ? Chuyện Tần Đường làm sai, Tần Sâm xuống tay với con được, chuyện Tần Việt làm sai, vậy lưu tình chút nào.

      Cuối cùng, Tần Việt vẫn đưa Tần Đường ra sân bay.

      Tần Đường chuyển máy bay ở Tây An, rồi xuống xe buýt, đến trấn , hơn bốn giờ chiều, biết địa chỉ cụ thể, đứng trong nhà ga suy nghĩ vài giây, gọi điện thoại cho Lữ An," Giờ tôi ở trấn chỗ các , bên các đó gọi là gì ?"

      Lúc này Tưởng Xuyên ở cùng Lữ An, lúc cậu ta rút điện thoại ra, liếc mắt nhìn, ánh mắt bỗng dưng trầm xuống.

      Lữ An xoay người, giống như né tránh ," Hả? Nếu tôi đón ? .............Vậy cũng được, ra bến xe, có điều giờ này ........... Tôi xem thử, hình như hai ba giờ mới có chuyến ......"

      Lữ An còn chưa xong, động bị người ta cướp .

      Tưởng Xuyên áp di động bên tai, trầm giọng :" Tìm chỗ ngồi chờ , đừng để lạnh."

      Tần Đường ngẩn người, điện thoại bên kia cúp.

      đứng tại chỗ mấy giây, nhìn nhìn lân cận, rồi quay vào phòng chờ ngồi đợi.

      Trong nhà ga có hệ thống sưởi hơi, chờ lâu liền cảm giác lạnh, Tần Đường khép chặt quần áo, kéo khăn quàng cổ lên, hai chân chà chà tại chỗ, hai tay đặt lên miệng hà hơi, thình lình trước mặt đổ xuống bóng đen, ngẩng đầu, nhìn mãi như thế.

      Tưởng Xuyên nhìn chăm chú lúc, ngồi xuống bên cạnh , đem hai bàn tay úp lại, nhàng chà sát.

      Tần Đường nhấp mơi dưới, nhìn sườn mặt .

      Vẫn ai gì.

      Chờ đôi bàn tay bé trắng nõn mềm mại kia ấm lại trong tay, Tưởng Xuyên mới nhìn :" Sao gọi điện thoại cho ?"

      Tần Đường chậm rãi :" Muốn cho kinh hỉ mà ."

      Tưởng Xuyên nhịn được, khẽ cười:" Em đến chính là kinh hỉ rồi, chớ bày ra mấy trò chẳng đâu ra đâu, ở đây chờ lâu như vậy, có ngốc hả ?"

      Tần Đường:".........."

      Đây vẫn là lần đầu tiên bị ngốc.

      nhíu mày:" mới ngốc."

      Tưởng Xuyên đôi co với , tay xách hành lý, tay dắt ," thôi, về nhà với ."

      Lỗ tai Tần Đường hơi nóng," Ừm."

      theo phía sau , tiếng nào.

      Tưởng Xuyên quay đầu lại liếc , đột nhiên lại cười.

      Tần Đường trực giác cười , truy hỏi :" cười gì ?"

      Đầu lưỡi Tưởng Xuyên liếm khóe miệng, cười đáp:" Cười em."

      ".........Cười em gì chứ ?"

      "Cười em giống vợ ."

      Tần Đường hơi nghẹn, vành tai đỏ rồi, Tưởng Xuyên đặt hành lý lên xe, nghe gì, quay người liền sờ sờ vành tai , nóng rực luôn.

      Tần Đường chưởng phủi tay xuống :" Đáng ghét chết được."

      Tưởng Xuyên nắm tay , cúi đầu dán sát bên tai :" Đáng ghét hả ?"

      Tần Đường trừng :" Đáng ghét đó."

      Tưởng Xuyên nhướng mày, nhét người vào ghế phụ lái, còn mình vòng qua đầu xe ngồi vào ghế lái, vừa vào liền giữ lấy gáy kéo người qua, hôn lên môi , dùng lực như trừng phạt, Tần Đường ưm tiếng, ôm lấy cổ , tận hưởng yên ổn của cuộc hội ngộ chờ lâu này.

      Qua lúc, Tưởng Xuyên buông ra, hai người đều có chút thở gấp.

      Tay sờ sờ vành tay trắng mịn của , khàn giọng :" Mệt ?"

      Tần Đường lắc đầu :" mệt mấy, chỉ là có hơi lạnh."

      Tưởng Xuyên cười:" Về nhà cho em ngủ giường sưởi ."

      Tần Đường:"..........."

      " Từng ngủ giường sưởi chưa ?" vần vò lỗ tai .

      " Chưa ............" Tần Đường trốn tránh, mặt vênh lên," Đêm nay ngủ."

      Ánh mắt Tưởng Xuyên trầm xuống, lại cúi xuống hôn , cách lớp quần áo bàn tay xoa nắn.

      Lại qua lúc, người dựa vào thành ghế, hạ cửa sổ xuống, gió lạnh lùa vào.

      Hai người cũng bình tĩnh.

      đường về, tâm tình hai người đều tốt.

      Dọc đường băng qua nhà mái bằng và nhà hầm, hết sức đặc sắc, Tưởng Xuyên nhìn giơ máy ảnh lên, phóng xe chậm lại.

      đường kéo dài này, trở lại trong thôn, trời tối sầm.

      Nhà Lữ An rất gần nhà Tưởng Xuyên, trước giờ cơm Tưởng Xuyên chạy , ông lão Lục lại kiếm người, Lữ An liền luôn, Tưởng Xuyên đón Tần Đường rồi.

      Mẹ Lữ An hỏi :" Tần Đường là ai vậy ?"

      "Vợ Tưởng Xuyên."

      " A.........." Mẹ Lữ An vô cùng vui mừng, "Vậy chút nữa xem đó thế nào." vậy, nhìn Lữ An, " Con lúc nào mang về cho mẹ đây?"

      Lữ An dừng chút :" Sắp rồi ạ."

      Mẹ Lữ An vừa nghe có hi vọng, hấp tấp hỏi :" Có người rồi hả ?"

      " Vâng." Lữ An cũng lừa bà .

      Mẹ Lữ vô cùng vui mừng, truy hỏi mấy chuyện liền, Lữ An chống đỡ được, vừa lúc bên ngoài truyền đến tiếng ô tô, vội vàng :" Hôm nào lại nữa, ra ngoài nhìn trước xem thế nào ."

      Ông già Lục ra ngoài chờ từ lâu.

      Tưởng Xuyên tay cầm hành lý, tay dắt Tần Đường, trông thấy đằng trước đứng đến là nhiều người, trong lòng hiểu, cho Tần Đường biết :" Em à, người cao nhất chính la cha ."

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 71 - Ngoại truyện 2
      Tưởng Xuyên- Tần Đường (2)
      Edit : Michellevn




      Ông già Lục tới.

      Tần Đường ngẩng đầu nhìn Tưởng Xuyên, Tưởng Xuyên nắm chặt tay , cúi đầu cười :" Đừng hoảng hốt, cha rất thích em."

      Tần Đường có hơi căng thẳng, ba của Tưởng Xuyên cao gầy, làm việc quanh năm, làn da ngăm đen, hốc mắt sâu, khoảng chừng hơn sáu mươi tuổi, nhìn rất nghiêm túc, hoàn toàn giống với lão nông thuần phác hiền lành như trong trí tưởng tượng của .

      Tưởng Xuyên bóp bóp tay , nhìn ông già :" Ba, đây là Tần Đường."

      Tần Đường cong khóe miệng lên :" Cháu chào chú ạ."

      Ông già Lục từ xuống dưới đánh giá , lại nhìn nhìn Tưởng Xuyên, biểu cảm của ông Tần Đường đoán ra, lần này là căng thẳng.

      Đợi hồi, mới thấy ông lộ ra chút ý cười, " Aiz, bên ngoài lạnh, mau vào trong phòng ngồi, đến rồi cũng trước tiếng, chuẩn bị đồ ăn gì cả."

      Tâm trạng Tần Đường thả lỏng hẳn, nở nụ cười:" sao ạ, ăn gì cũnng được ạ."

      Tưởng Xuyên cười.

      Cười gì hả ? Tần Đường ngẩng đầu nhìn .

      Ý cười Tưởng Xuyên giảm, Tần Đường thèm để ý đến nữa.

      bàn ăn, ông già hỏi đông hỏi tây giống như các phụ huynh khác, chỉ kêu ăn nhiều chút, rồi hỏi thích ăn gì, dự định nán lại được mấy ngày, Tần Đường trả lời từng câu .

      Sau khi ăn xong, ông già với Tưởng Xuyên:" Phòng kia để con bé ngủ, mày thu dọn gian khác mà ngủ bên đó ."

      Tần Đường mím môi, cúi đầu.

      Tưởng Xuyên nhìn ông gìà, :" Ba, Tần Đường ở cùng phòng với con, ấy sợ lạnh."

      Tần Đường:" ..........."

      Còn biết xấu hổ hay ?

      Suy nghĩ của ông già tương đối cổ hủ, hai người chưa kết hôn, nhà trai bên này cũng chưa gặp mặt cha mẹ nhà bên đó, theo lễ tiết nên ngủ cùng nhau, cơ mà thấy Tần Đường gì, ông cũng luôn, vỗ vỗ đầu gối, đứng dậy," đốt lò sưởi giường đất ."

      Tưởng Xuyên nở nụ cười:" vội mà, hẵng còn sớm, nếu ba mệt ngủ sớm, cần quan tâm ấy."

      Ông già hừ tiếng, xoay người bước .

      Phòng khách chỉ còn lại Tưởng Xuyên và Tần Đường, lúc này Tần Đường mới ngẩng đầu nhìn , có chút oán trách :" cố ý chứ gì ?"

      Hiển nhiên Tưởng Xuyên tâm tình rất tốt, " Cố ý gì hả ?"

      Tần Đường lườm cái, truy hỏi :" Vừa rồi cười gì ?"

      Tưởng Xuyên nhìn hồi, cười mà rằng :" Ba cảm thấy em trông xinh đẹp, xứng đôi."

      Ông già , nhưng Tưởng Xuyên hiểu ông, vừa rồi ánh mắt kia của ông, đại khái là cảm thấy may mắn, tìm được tốt, xinh đẹp thanh nhã, xem ra gia thế cũng tốt .

      phải xứng đôi.

      Đơn giản mà chính là cảm thấy chó ngáp phải ruồi (*)

      *Nguyên văn: 走了狗屎运 ( tẩu liễu cẩu thỉ vận): ờ là số gặp may vì dẫm vào bãi phân cún đó.(https://2u-lud.livejournal.com)

      Tần Đường biết , truy hỏi nữa, đứng lên nhìn nhìn xung quanh, chỉ hướng phòng bên phải :" Đó là phòng hả ?"

      Tưởng Xuyên gật đầu, " Hành lý vẫn còn xe, em vào trước ."

      ra ngoài lấy hành lý.

      Tưởng Xuyên qua, thôn ở hồi rất nghèo, mấy năm này tình hình tốt lên ít, nhà của Tưởng Xuyên ông già sửa sang lại từ đầu, tường sơn màu trắng, sàn nhà là gạch men, đồ dùng trong nhà cũng mới.

      Bên trái sân là chuồng dê, ông già Lục ở căn phòng bên trái.

      Tần Đường vào phòng, nhìn giường sưởi còn lớn hơn cả chiếc giường hai mét, ngẩn người mấy giây, Tưởng Xuyên đẩy cửa tiến vào, đặt hành lý bên, khoát tay lên vai , kéo ngườii sát lại, bên tai :" Thế nào ?"

      Tần Đường cố gắng làm ra vẻ trấn tĩnh :" Cái gì thế nào ?"

      Tưởng Xuyên cúi đầu liếc :" phải chưa từng ngủ giường sưởi sao, hôm nay để em ngủ thử."

      Tần Đường đẩy tay ra, xoay người mở va ly hành lý, mang bao nhiêu quần áo, đóng gói trong va ly là quà biếu cho ba của Tưởng Xuyên, máy mát xa và thực phẩm chăm sóc sức khỏe.

      Tưởng Xuyên ngồi xổm xuống bên cạnh , cầm lấy máy mát xa nhìn nhìn, nghiêng đầu nhìn :" Mua lúc nào vậy?"

      " Em kêu em trai em mang từ nước ngoài về."

      " Ông ấy chắc biết dùng."

      Tần Đường nghĩ nghĩ, " Ngày mai em dạy ông ấy."

      " Được."

      Tưởng Xuyên nhìn , hỏi :" Ba mẹ em biết em đến ?"

      Tần Đường:" Biết."

      Lúc chuyển máy bay nhận được điện thoại, ba nổi giận, mẹ đối phó, em trai bị tẩn trận, Tần Đường dấu giếm, kể hết cho Tưởng Xuyên.

      Tưởng Xuyên mìm môi liếm răng cửa ," Trận đòn này em trai em chịu thay hả ?"

      Tần Đường nghĩ nghĩ :" Xem như vậy ."

      Tưởng Xuyên nhíu mày.

      Tần Đường lấy quần áo ra, đóng va ly lại, đứng lên, cúi đầu nhìn :" sao, từ ba em cưng chiều em, ông ấy chỉ là có chút mất hứng, dòng họ nhà em luôn tự do đượng."

      chỉ muốn cho biết, điều kiện nhà họ tốt, cha quá thích , nhưng phải nguyên nhân điều kiện kinh tế của .

      Nhà họ Tần năm đó có mối quan hệ thông gia đau thương thất bại, từ đó về sau, Tần gia cơ bản can thiệp vào các vấn đề tình cảm của thế hệ trẻ, trừ khi nhân phẩm đối phương có vấn đề.

      Chuyện của Tưởng Xuyên cha mẹ nắm rất .

      Tần Đường nhìn ra được, ra cha vẫn tán thưởng tính cách kiên cường của Tưởng Xuyên.

      Tưởng Xuyên đứng lên lại, ôm lấy vòng eo , cúi đầu hôn lỗ tai ," Muốn tắm ? đun nước cho em."

      Tần Đường cắn môi, khẽ run :" Muốn ."

      Tưởng Xuyên lại hôn cái, định chuyện, bên ngoài Lữ An cất tiếng gọi.

      Tần Đường đẩy ra, Tưởng Xuyên cười:" Ra ngoài xem chút ?"

      Tần Đường :" Ừm."

      Lữ An đứng trong sân, ngón tay kẹp điếu thuốc, nhìn hai người họ cười :" Chú Lục mới rồi, ngày mai thịt dê đầu đàn."

      Tưởng Xuyên nhìn cậu ta:" Chuyện của ngày mai, giờ cậu gấp gì chứ ."

      "Đó phải trước với tiếng sao ."

      " Còn gì nữa hả ?"

      Lữ An :" Hết rồi, ngày mai hai nhà chúng ta cùng nhau ăn, tôi là muốn nhắc hai người, chuyện Tiểu Bạch, hai người được lỡ mồm, ấy hãy còn học, chờ ấy tốt nghiệp rồi mới ."

      Tưởng Xuyên cười :" Chỉ là chuyện này ?"

      " Chỉ chuyện này ."

      "Được rồi, biết rồi."

      Tưởng Xuyên phòng bếp đun nước, trong sân rất lạnh, Tần Đường mang khăn quàng cổ, gió thổi qua cổ lạnh hết sức, Lữ An cười :" Chị dâu, tới chỗ này quen chưa ?"

      Tần Đường :" Rất tốt mà ."

      Có Tưởng Xuyên, ở nơi nào cũng rất tốt.

      " Vậy là tốt rồi, vậy tôi về đây."

      " Được. "

      Tần Đường trở về phòng, đợi Tưởng Xuyên đun nóng nước, tắm.

      Lúc tắm xong, Tưởng Xuyên đốt lò giường sưởi rồi, nước ấm tắm còn thừa tùy tiện tắm chút, rồi về phòng.

      Ông già Lục ngủ rất sớm, lúc này có lẽ ngủ say.

      Tần Đường đứng trước bàn, lật xem sách giáo khoa và bài tập trung học của , sách bài tập vẫn ghi tên Lục Nghiệp kia, chữ viết rất đẹp, mạnh mẽ tiêu sái, ngòi bút giống như xuyên qua trang giấy.

      Tưởng Xuyên vào, vác người lên vai, suýt nữa Tần Đường kinh hãi kêu lên, lại cố gắng kìm xuống.

      Tưởng Xuyên quăng người lên giường sưởi, đè lên, Tần Đường vặn vẹo cơ thể giãy dụa, dám la, dám kêu, sợ đánh thức cha ở đối diện .

      Tưởng Xuyên nhấc chân đè lại, cúi đầu kề sát tai :" Tránh gì hả ?"

      Tần Đường :" Em còn chưa xem xong mà."

      " Có gì hay mà xem chứ ?"

      " có gì hay, chỉ là muốn xem chút."

      Tưởng Xuyên cười, nắm cằm , nâng lên, cúi đầu hôn ," Nhớ ?"

      Tần Đường mơ hồ " ưm" tiếng, đầu lưỡi liền bị ngậm lấy.

      nhắm mắt lại, rồi lại mở ra.

      hôn càng lúc càng hung ác, tay cũng lần mò vào trong áo ngủ, sờ đến cả tay mềm mượt, toàn thân đều khoan khoái, nơi cứng lên.

      Giường sưởi phía dưới rất nóng, cơ thể còn nóng hơn.

      Tần Đường bị kẹp ở giữa, cả người nóng đến nhũn ra, cắn môi ra tiếng.

      Qua lúc ..........

      Tưởng Xuyên hơi nhấc người dậy, Tần Đường túm lại, cả người đều lên sắc hồng, giọng hỏi :"Có bao ? "

      Tưởng Xuyên nhướng mày, trực giác có câu tiếp theo.

      Tần Đường mím môi, chỉ chỉ va ly hành lý, " Trong đó có."

      Tưởng Xuyên nhìn đăm đắm:" Em mua hả?"

      Tần Đường có chút lúng túng, lại hếch cằm lên :" Ừa, được hả ?"

      "Được" cười vui vẻ, cúi đầu hung hăng hôn cái, tay mò dưới gối đầu lấy thứ gì ra, Tần Đường vừa nhìn, quay mặt chỗ khác.

      nên nghĩ tới, có khả năng chuẩn bị.

      Lâu rồi hai người ở cùng nhau, Tần Đường cắn môi, dám phát ra tiếng kêu, nặng nề mà thở dốc, cả người rúc dưới thân , run rẩy co rút.

      Tưởng Xuyên nắm gương mặt , ngón tay dùng lực, bật ra thanh kiều.

      Hai mắt tối sầm lại, thân dưới ngừng va chạm, thở hổn hển kìm nén bên tai :" Đường Đường, kêu em ......"

      " Ưm.........." đập tay .

      " Phòng cách tốt lắm lại cách xa nhau, nghe thấy." cười.

      .................

      .................

      Sau đó .

      Tần Đường nhũn như tờ giấy, hơi thở mong manh.

      Tưởng Xuyên ôm lại, nhìn lướt qua những ấn ký đo đỏ làn da tuyết trắng của , kéo chăn qua phủ lên , ngón tay cọ cọ gương mặt :" Giường sưởi dễ chịu chứ ?"

      Tần Đường quay mặt sang chỗ khác, muốn gì.

      Tưởng Xuyên cười cười, Tần Đường nằm sấp trong ngực , nhắm mắt lại, qua lúc lâu, giống như chậm rãi kéo dài, khe khẽ đáp :" Ừm."

      Rất kích thích, mới mẻ.

      Tưởng Xuyên xoay người, " Thử nữa nhé ?"

      Giường sưởi rộng hơn hai mét, đêm còn rất dài.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 72 - Ngoại truyện 3
      Tưởng Xuyên Tần Đường (3)
      Edit : Michellevn




      Buổi sáng Tần Đường thức dậy, Tưởng Xuyên còn bên cạnh nữa.

      Giường sưởi vẫn ấm áp.

      ngồi dậy, nhìn thời gian, hơn chín giờ, ngồi giường, vẫn chưa tỉnh hẳn ngủ, chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng người chuyện, ông già Lục hỏi :" Con bé kia ăn sáng sao ?"

      Tưởng Xuyên hạ thấp giọng :" ấy vẫn ngủ, cần gọi."

      Tần Đường lập tức tỉnh hẳn, vội vàng xuống giường mặc quần áo, trong phòng có gương, dùng tay cào cào mái tóc, rồi ra ngoài.

      Trong sân có vài người, Lữ An và ba của cậu ta cũng có mặt.

      Tưởng Xuyên ngồi xổm nền sân, xử lý thịt dê vừa mổ xong, trong sân nhiễm chút mùi tanh, ngẩng đầu nhìn :" Dậy rồi hả ?"

      Tần Đường gật đầu, nhìn ông già :" Chú ạ."

      Rồi cất tiếng chào hỏi cha của Lữ An.

      Lão già gật gật đầu, " rửa mặt rồi ăn chút gì , cơm trưa hẵng còn sớm ."

      Tưởng Xuyên chỉa chỉa cằm về phía phòng bếp:" Trong đó có nước ấm."

      Tần Đường:" Vâng."

      Tần Đường rửa mặt xong, ăn hai cái bánh bao, thấy ông già Lục ngồi ở phòng khách, quay về phòng lấy ra máy mát xa và thực phẩm chăm sóc sức khỏe, ông già vừa nhìn gương mặt có ý cười, giọng trách cứ:" Tới tới thôi, mua mấy cái này làm gì, lãng phí tiền."

      Tần Đường nhoẻn cười, ngồi xuống bên cạnh ông," tốn bao nhiêu tiền đâu ạ, đây là máy mát xa, cháu hướng dẫn cho chú cách dùng ạ."

      Ông già nhìn nhì, thầm nghĩ, mua rồi mà dùng cũng là lãng phí, " Được."

      Máy mát xa dùng rất đơn giản, Tần Đường chỉ qua hai lần, xem ông già dùng thử lần, " Vâng, đúng là như vậy."

      Ông già nhìn bốn phía, lại nhìn ra sân, Tưởng Xuyên ngồi xổm ở đó, mắt nhìn hướng bên trong, cười đến là thoải mái.

      Ông mà, thằng nhóc này chó ngáp phải ruồi.

      " Cháu là tốt." Ông già cảm thán.

      Tần Đường cũng nhìn ra sân, Tưởng Xuyên đứng lên, rửa tay lau khô, nhận lấy điếu thuốc Lữ An đưa qua, đặt lên miệng châm lửa, chậm rãi nuốt sương nhả khói, :" ấy cũng là chàng trai tốt."

      tốt xứng với chàng trai tốt.

      Đáng giá.

      Nhà Lữ An rộng hơn nhà Tưởng Xuyên, buổi trưa ăn cơm ở nhà cậu ta, hầu như đều là thịt dê, Tần Đường uống liền hai chén canh thịt dê nóng hầm hập, hơi bốc lên khiến hai má ửng hồng, toàn thân trong veo như nước, mẹ Lữ An đâu bao giờ gặp xinh đẹp như vậy, khen liên tiếp mấy lần, nhìn chăm chú lúc, mắt sáng rực lên :" Trông cháu rất giống minh tinh, đẹp ơi là đẹp, người cũng bốn mấy năm mươi tuổi rồi, chứ tôi cùng tuổi với ấy, mà nhìn ấy sao mà còn trẻ đẹp thế biết ........."

      Lữ An nhìn Tưởng Xuyên và Tần Đường, cười :" Mẹ, mẹ chính là Cảnh Tâm sao ?"

      Mẹ Lữ gật đầu liên tục :" Đúng đúng, chính là ấy."

      Tần Đường gác đũa xuống, cười nhàn nhạt :" Cảnh Tâm là mẹ của cháu ạ."

      "............."

      Mọi người đờ ra.

      Mẹ Lữ mắt mở to hết cỡ :" Cảnh Tâm là mẹ của cháu á ! Đại minh tinh á !"

      Cái này quá sức tưởng tượng rồi, sinh thời bà còn được nhìn thấy con của đại minh tinh, vậy còn là vợ của Tưởng Xuyên cơ đấy, sau này chính là hàng xóm cách vách nhà bà, quả thực giống như nằm mơ, bà nhìn Tần Đường, rồi lại nhìn Tưởng Xuyên.

      Kế tiếp, nhìn Lữ An, người ta sao mà tìm được vợ tốt như vậy, mày sao hả ?

      Lữ An :" .........."

      Tần Đường nở nụ cười :" Mẹ cháu cũng là người bình thường thôi ạ, đóng phim là công việc thích của bà ấy, giống như bác thôi ạ, tan tầm rồi cũng ở nhà nấu cơm, rửa chén, lau nhà....."

      Trong mắt người đời, gia thế tốt hơn Tưởng Xuyên rất nhiều, nhưng họ hiểu được, chỉ nhìn vẻ bên ngoài.

      Tần Đường muốn để cho bất cứ kẻ nào cho rằng Tưởng Xuyên bám lấy .

      trèo cao, so với bất cứ ai cũng đều có tư cách .

      Ông già Lục cắm đầu ăn cơm, nhìn lướt qua Tần Đường, lần đầu tiên mặt lộ ra biểu tình bối rối, Tưởng Xuyên liếc nhìn ông, cơ thể Tần Đường nhích nhích lại gần , kề sát vai .

      Tưởng Xuyên cúi đầu nhìn , Tần Đường hơi cười với .

      Đầu lưỡi Tưởng Xuyên chống gò má, nở nụ cười," Sau này có cơ hội thấy mà, mọi người cũng cần quá tò mò."

      Tần Đường gật đầu:" Đúng ạ, ba mẹ cháu gặp ấy rồi ạ."

      Ông già Lục hỏi:" Cha mẹ cháu có biết cháu tới đây ?"

      Tần Đường:" Biết ạ."

      " Vậy họ ý kiến gì sao ?"

      Tần Đường nhoẻn cười:" Họ ý kiến gì ạ, ba mẹ cháu cũng rất thich Tưởng Xuyên."

      Những chuyện Tưởng Xuyên làm kia, họ cũng nắm được, chỉ nghĩ rằng bị hủy bỏ cảnh tịch, giờ sao, giống Lữ An, kinh doanh công ty vận chuyển, phụ trách vận chuyển tặng vật tư cho tổ chức tình nguyện.

      Tưởng Xuyên vẫn lý do, cũng .

      số việc, tự mình biết là được rồi.

      Ông già Lục lúc này mới lại yên tâm, nét mặt giãn ra," Vậy là tốt rồi."

      Mẹ Lữ còn muốn hỏi gì nữa, Lữ An gắp đũa thức ăn đặt vào trong bát của bà, "Mẹ, ăn cái này."

      Lữ An chuyển đề tài, mẹ Lữ cho dù hiếu kỳ, cũng tiện hỏi nữa.

      bữa cơm ăn đến là hài lòng.

      Tần Đường ra sân gọi điện thoại cho mẹ ,Cảnh Tâm hỏi :" An An, khi nào con về ?"

      Tần Đường đáp :" Ba ngày nữa ạ."

      Trước giao thừa ngày.

      im lặng hai giây, hỏi :" Ba con còn giận ?"

      Cảnh Tâm bật cười :" Ông ấy có thể giận bao nhiêu chứ, mà con cũng là, lét lút chuồn , vốn dĩ ba con buông lỏng rồi, giờ bị con làm như vậy, ông ấy lại lên cơn cáu kỉnh nữa rồi."

      Tần Đường cắn môi dười, có hơi hối hận," Con cũng thể hiểu ông ấy nghĩ gì ..........."

      Giống như phản đối, lại đủ kiên quyết.

      phản đối, lại cho qua lại.

      Cảnh Tâm :" Con yên tâm , mấy người bạn của ba con con trước đây đều là hình cảnh, ông ấy có ý kiến gì với Tưởng Xuyên, chỉ là các vấn đề ngăn cách của hai đứa, ông ấy sợ tủi thân cho con ........."

      " Con cảm thấy tủi thân, mẹ." Tần Đường ," Mẹ phải giúp đỡ con."

      Cảnh Tâm:" Biết biết, mẹ giúp con ai giùp con chứ ........"

      Tần Đường cũng cười," Mẹ, mẹ là tốt nhất ."

      Lâu lắm rồi nhõng nhẽo .

      Cảnh Tâm nghe đến là vui vẻ, cúp điện thoại liền quấy rầy Tần Sâm .

      Tần Đường nán lại bên này bốn ngày, rời xa đô thị phồn hoa, mỗi đêm ngủ giường sưởi, ngày trôi qua dễ chịu thoải mái, ngày phải rời đó, ông già Lục chuẩn bị cho ít đặc sản, thịt xông khói, thịt bò khô, linh tinh .

      Tần Đường từ chối, Tưởng Xuyên đóng gói hết cho , đặt vào va ly hành lý.

      Tần Đường để hành lý lên xe, ông già Lục đứng ở cổng sân nhìn, Tần Đường quay đầu lại:" Chú, về ạ, bên ngoài lạnh."

      Ông già đứng im động, : "Lần sau có rảnh đến chơi nữa"

      " Vâng ạ."

      Tưởng Xuyên mở cửa xe ra, nhìn Tần Đường:" nào."

      Tần Đường lên xe, đưa đến sân bay, lúc sắp xuống xe, kéo lại, hôn lúc, sau đó buông ra vuốt vành tai trắng mềm của , :" Được rồi, có rảnh thăm em."

      Tần Đường gật đầu:" Em có rảnh cũng đến thăm ."

      Tần Đường nhoẻn cười, liếc ra ngoài cửa sổ, biết nghĩ gì, qua lát, mở cửa xe ra:" ạ, sắp đến giờ rồi."

      Chờ máy bay cất cánh, Tưởng Xuyên mới khỏi sân bay.

      Trước đó, điện thoại di động kêu cái, vẫn chưa xem, sau khi lên xe mới lấy di động ra.

      Trước lúc máy bay cất cánh Tần Đường gửi tin nhắn cho

      【Ba em , kêu mấy ngày nữa tới Bắc Kinh chuyến】
      tieunai691993, dieudidomked, Jo Ponyo26 others thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 73- Ngoại truyện 4
      Tưởng Xuyên - Tần Đường (4)
      Edit : Michellevn


      Tưởng Xuyên từ sân bay ra, trông thấy Tần Đường đứng ở bên ngoài, quấn khăn quàng cổ màu tàn thuốc, lộ ra nửa gương mặt, cũng vừa nhìn thấy .

      Hôm nay sân bay đông người cách khác thường, đều chen chúc chỗ, là nhóm fan của nghệ sĩ nổi tiếng nào đó đến sân bay chào đón.

      Tần Đường bị fan cuồng xô phải vài lần, người bị gạt ra bên ngoài.

      Tưởng Xuyên cũng thấy, nhíu mày tới, ôm lấy vai , thấp giọng hỏi:" sao chứ?"

      Tần Đường tựa lên vai , lắc đầu:" sao."

      Sau đó nhoẻn cười, nhét tay vào túi áo khoác của , rất ấm áp.

      Tưởng Xuyên tay xách hành lý, tay ôm ra ngoài, thỉnh thoảng cúi đầu nhìn ," Lái xe tới chứ?"

      Tần Đường :" Ừm, ở bãi đỗ xe."

      Tưởng Xuyên cầm lấy chìa khóa từ trong tay ," Để lái."

      Tần Đường chịu :" Em lái mà, mới vừa xuống máy bay ........."

      " mệt ."

      Tần Đường nhìn cái, yên lặng ngồi vào ghế phụ lái, theo thói quen kéo dây an toàn, bỗng dưng cả người bị túm lấy, vòng eo siết chặt, cả người bị nhấc qua, ngồi đùi .

      Tưởng Xuyên cười nhìn ," Sao tâm ngổn ngang thế ?"

      Thấy cũng cười cái.

      Tần Đường ngẩn người," Em đâu có vui ."

      Tưởng Xuyên nhướng mày:" Vậy em cười cái nào."

      Tần Đường:"........."

      Vừa rồi chỉ cân nhắc, là cứ thể đưa về bên cha mẹ , hay là về nhà trước, Tưởng Xuyên ngồi chuyến bay sớm, giờ vẫn còn nhiều thời gian

      Thấy nhìn chăm chú, Tần Đường ôm lấy cổ , nghiêng đầu hôn lên môi .

      động đậy, đơn giản mà hưởng thụ.

      muốn từ bỏ, bỗng nhiên đảo khách thành chủ, hung hăng gặm cắn môi .

      Hồi lâu, Tưởng Xuyên buông ra, rút bàn tay từ dưới vạt áo ra, nhéo cái vành tai của , rì rầm bên tai :" Buổi tối lại trừng trị em."

      Tần Đường nhoẻn cười, kề sát bên tai :" Được à......"

      Tưởng Xuyên nhìn đăm đắm.

      Từ người Tần Đường lại ngồi xuống ghế phụ lái," Về bên em trước , buổi chiều chúng ta hẵng qua đó."

      Lần trước Tần Sâm tới Bắc Kinh là nửa năm trước, nửa ép buộc ở trong nhà , nửa buộc phải thừa nhận mối quan hệ của hai người.

      Ai có thể ngờ được chứ, lần này tới là để gặp cha mẹ .

      Tần Đường mở ra cửa nhà,hơi ấm ùa vào mặt, thở ra hơi, cởi luôn lượt cả khăn quàng cổ và áo khoác áo len, Tưởng Xuyên cũng cởi chỉ còn lại bộ, từ phía sau ôm lấy , vén tóc lên, muốn cúi đầu hôn cổ , tầm mắt đột nhiên ngừng lại.

      Tần Đường quay đầu nhìn , phát chăm chú nhìn tủ tường.

      Tưởng Xuyên nhìn chằm chằm tủ tường, có vài phần xuất thần, nơi đó được thay bằng mấy khung hình nghệ thuật, mô hình mô tô thấy nữa.

      nắm lấy vành tai , nhè vuốt ve.

      " Thu lại lúc nào vậy ?"

      " Trước khi Tây An lần trước."

      Tưởng Xuyên cười, cúi đầu cắn vành tai trắng hồng của , giọng khàn khàn:" Vì sao?"

      Tần Đường sợ nhột rụt cổ lại, hơi né tránh, suýt nữa kêu ra tiếng, giọng phát ra run rẩy :" phải thích sao?"

      " có từng sao ?"

      " có, em nhìn ra mà ........" Đầu lưỡi miêu tả lỗ tai , cắn vành tai , run lên chịu nổi," Nhột ..........."

      " Nhột chỗ nào ?" Tay mò vào vạt áo , nắm lấy khối mềm mại, vân vê đỉnh nhọn," Buổi chiều mấy giờ qua đó?"

      " Ba giờ ..........."

      "Vẫn còn thời gian."

      Tưởng Xuyên bế ngang lên, vào phòng ngủ chính.

      Lần trước từng ở nơi này, thế nhưng chưa vào phòng ngủ chính lần nào, ngay cả liếc cũng có cơ hội liếc cái .

      Tần Đường ôm cổ , biết nghĩ gì, tới cửa, ấn xuống tay cầm, đợi động tác kế tiếp của , dùng chân đá mở cửa ra.

      Phòng ngủ chính rất lớn, giường công chúa hình tròn, ga giường màu hồng nhạt .

      là màu sắc thiếu nữ.

      Tưởng Xuyên nhướng mày:" Thích màu hồng à ?"

      Tần Đường mím môi :" Mẹ em thích, giường cùng đồ dùng giường là bà ấy chọn."

      Khi ấy mới có mấy tuổi, cũng rất thích, giờ , cũng ghét mấy, cho nên vẫn đổi.

      Khi người đàn ông vào phòng của người phụ nữ, ý nghĩa luôn khác nhau.

      Tưởng Xuyên nhìn Tần Đường nằm giường lớn màu hồng, cảm thấy vô cùng kích thích, đè lên người , Tần Đường liền nhấc chân vòng quanh eo , Tưởng Xuyên khẽ cười :" Muốn rồi hả ?"

      Tần Đường gật đầu, cởi quần áo của ra," sao ?"

      " Làm cho em thấy." dán sát tai , giọng trầm thấp.

      Hai thân thể quấn quít lấy nhau, hơi thở dồn dập, từng tấc da thịt cọ sát vào nhau, tê dại đến tận xương.

      Sau khi kết thúc, Tưởng Xuyên ôm Tần Đường tắm cái, rồi quay lại giường, kéo chăn phủ lên, Tưởng Xuyên vuốt ve làn da , miết bờ mông , Tần Đường hơi co người lại," Đừng động mà .........."

      Vừa rồi làm hung hãn.

      Tưởng Xuyên cất tiếng cười, " Ngủ lúc nhé?"

      Tần Đường híp mắt, có hơi mệt, nhưng buồn ngủ lắm, ngẩng đầu nhìn :" Chúng ta chút chuyện ."

      "Em muốn gì?"

      " chút về cha mẹ em nhé, lát nữa .......... Cha em có thể làm khó ."

      " sao." Muốn lấy con ông, dù sao cũng phải có ít trả giá, điểm này Tưởng Xuyên rất ràng," có chuẩn bị tâm lý."

      " Vậy em cũng chút cho ."

      " Được, em ."

      .............

      Ăn cơm trưa xong, nghỉ ngơi trong chốc lát, hai người cùng nhau quay về biệt thự Tần gia.

      Tần gia tài sản sâu rộng, hề quan tâm đến những quà tặng này nọ, thế nhưng Tưởng Xuyên vẫn chuẩn bị ít rượu thuốc và thực phẩm dinh dưỡng, đồ tặng có hơi tầm thường, nhưng dù sao có còn hơn .

      Khiến Tần Đường bất ngờ chính là, còn dẫn theo Hắc Hổ tới, lúc đó sau khi phá án xong, Tưởng Xuyên hề có cầu gì cả, chỉ muốn có Hắc Hổ, sáng sớm Tào Thịnh ủy thác người đưa Hắc Hổ đến Bắc Kinh, rồi kêu người ta hỗ trợ đưa đến Tần gia.

      Tần Đường sờ sờ Hắc Hổ, “Bố Duệ là thời điểm bố mẹ em đương có, nuôi mười mấy năm liền, tình cảm sâu sắc, sau khi Bố Duệ chết, ba em vẫn chưa từng nuôi chó lại."

      Cũng có người tặng chó, nhưng Tần Sâm đều kêu người ta mang về.

      Hắc Hổ so với Bố Duệ cường tráng, mạnh khỏe hơn.

      Tưởng Xuyên nhìn :" Có thể ba em thích Hắc Hổ."

      Tần Đường cười," Biết đâu đấy."

      Cổng lớn mở ra, Tần Việt ra, " Hai người lề mề gì thế, còn vào ." Cậu nhìn Tưởng Xuyên chăm chú, nhướng nhướng mày, nhìn sang Tần Đường.

      Tần Đường chỉ vào Tưởng Xuyên :" Gọi ."

      Tần Việt:" Gọi là gì ?"

      "Tưởng Xuyên."

      Tần Việt nghĩ đến mình vì ai kia mà chịu trận đòn, có chút tình nguyện, kêu rể là có khả năng, mọi chuyện còn chưa đâu vào đâu, sau đó vài giây, cậu cất tiếng gọi :" Tưởng ca."

      Tần Sâm nở nụ cười, vỗ vỗ vai cậu, :" Nghe cậu vì mà bị đánh trận?"

      Tần Việt:"..........."

      Loại chuyện xấu hổ cần vừa gặp mặt toạc ra có được hả ? Cậu lườm Tần Đường, chuyện vậy mà cũng lung tung được !

      Tần Đường làm như nhìn thấy, có gì hay ho mà giấu giếm chứ, trong cả đại viện, thằng con trai nào còn chưa từng bị đánh ?

      Tần Việt định gì, lực chú ý bị Hắc Hổ thu hút rồi, mắt cậu sáng lên, " Chó này tồi nha."

      Tần Đường :" Em sắp xếp chút nhé, chị vào trước đây."

      Vừa dứt lời, Cảnh Tâm ra cửa đón, " Các con tới rồi à, mau vào trong ." Bà nhìn hướng Tưởng Xuyên, nở nụ cười," vào trong ngồi."

      Cảnh Tâm giữ gìn rất tốt,trông trẻ trung và thanh lịch, chủ yếu là ở khí chất đó, nhìn kiểu gì cũng giống người năm mươi tuổi, Tưởng Xuyên gọi tiếng dì, vừa ngẩng đầu, liền thấy phía sau bà lại có hai ông bà lão cùng ra tới.

      Tần Đường nhoẻn cười tới," Ông nội, bà nội, sao ông bà tới đây ạ?"

      Bà nội thào :" Dược Dược cho chúng ta biết đấy."

      Tần Đường hiểu ra, có ông bà nội ở đây, cha khiêm tốn chút.

      Em trai đối với tốt.

      Ông bà nội Tần Đường quan sát Tưởng Xuyên, cảm thấy chàng trai này trông rất ổn, cơ thể khỏe mạnh, chuyện của nó ông bà nghe , đối với người già mà , đàn ông chính trực, nhân cách tốt, đối xử tốt với phụ nữ, đó là điều quan trọng so với bất cứ gì khác.

      Quan trọng nhất là, Tần Đường thích.

      Tần Sâm ngồi trong phòng khách, xem tivi, ánh mắt hề nhìn qua bên này.

      Tưởng Xuyên tới, " Chào chú ạ."

      Lúc này Tần Sâm mới nâng mắt nhìn , nhàn nhạt đáp:" Ờ."

      Tần Đường cất tiếng gọi:" Ba ba." Có chút ý tứ nhõng nhẽo lấy lòng.

      Cảnh Tâm tới, đá đá phía dưới chân của ông, ra hiệu ông khiêm tốn chút , lúc này Tần Sâm mới nhìn thẳng Tưởng Xuyên, :" Ngồi ."

      Dì giúp việc chuẩn bị cơm chiều trong phòng bếp, canh hầm lửa , Tưởng Xuyên ngửi hương vị có chút quen thuộc, là thịt dê khô trước đó cha cho Tần Đường mang về.

      Tần Việt dẫn Hắc Hổ vào, chỉ vào Hắc Hổ :" Ba, Tưởng ca tặng cho ba."

      Tần Sâm hơi ngẩn người, nhìn về phía Hắc Hổ.

      Ngay cả Cảnh Tâm cũng kinh ngạc.

      Năm thứ hai sau khi Bố Duệ chết, Tần Sâm hỏi , có muốn nuôi chó nữa , Cảnh Tâm muốn, bọn họ liền cứ như vậy nuôi nữa.

      Tần Sâm hừ tiếng:" Mẹ bây lúc trước muốn nuôi con Teddy, ấy thích Teddy."

      Cảnh Tâm:"........."

      Khoảng thời gian trước, quả Cảnh Tâm từng nhắc tới, muốn lại nuôi chó nữa.

      Cơ mà, bà là muốn nuôi Samoyed mà, Teddy gì chứ ! Lúc nào thích Teddy hả ?!!

      Tần Đường biết ba ba là cố ý.

      Tần Việt thẳng luôn :" Teddy á ? Cả ngày động dục, cái loại lê la kể ngày đêm đó ? Con cảm thấy còn bằng nuôi ............"

      Chỉ nhìn thôi cũng nhức con mắt .

      Đàn ông đa phần thích chó to, Tần Việt cũng vậy, dù sao cậu cũng tin ba cậu nuôi chút Teddy, mẹ cậu cũng thích Teddy.

      Tần Sâm tức chịu được, thằng ôn con này, chuyên phá đám," Mày biết gì hả!"

      Tần Việt:"..........."

      Được, cậu đây nữa.

      Tưởng Xuyên:" Teddy, cũng tệ ạ."

      Tần Sâm nhíu mày, phía sau lưng ông Cảnh Tâm cấu cái, cười rằng :" Chó này gọi là gì vậy ?"

      Tưởng Xuyên:" Hắc Hổ ạ."

      Cảnh Tâm:" Hay đấy, vậy nuôi Hắc Hổ . Teddy ............." Bà nhìn Tần Sâm, cố ý ," Nếu thích, chúng ta cũng nuôi con."

      Tần Sâm:"..........."

      Tất cả mọi người đều đứng về phía Tưởng Xuyên, Tần Sâm mình chiến đấu dũng.

      Chiến đấu cả buổi tối, mệt rồi, sau bữa cơm chiều vào thẳng thư phòng luôn, méo thèm quan tâm chúng mày nữa.

      Cảnh Tâm cũng cùng, hỏi ông :" sao thế hả ?"

      Tần Sâm:" sao hết, lúc đầu cưới em cũng đâu có dễ dàng như vậy, cha em ba ngày hai bữa chửi trận, giờ làm bố vợ rồi, cũng thể để thằng nhóc Tưởng Xuyên kia dễ dàng như thế chứ ."

      Cảnh Tâm cạn lời nhìn ông, :" Chỉ vì nguyên nhân này thôi đấy ?"

      Tần Sâm:" Chứ cái gì ?"

      Cảnh Tâm:"........Sao càng già càng ấu trĩ vậy hả ."

      Tần Sâm:"......."

      Tưởng Xuyên nán lại Bắc Kinh mấy ngày, Tần Sâm thay đổi đủ trò hành hạ con rể tương lai, hôm nay bới móc khuyết điểm này, ngày mai xoi mói tật xấu kia, Tần Đường và Cảnh Tâm ăn vạ nhõng nhẽo mấy lần, cũng ăn thua.

      Cảnh Tâm :" sao hết, để cho ba ba con giày vò vài ngày , trước kia ông ấy cũng dễ dàng gì."

      Tần Đường :".............Vâng ạ."

      Tưởng Xuyên lực nhẫn nại kinh người, đều tiếp nhận từng cái .

      Tưởng Xuyên làm cơm chiều hai lần cho nhà họ, theo khả năng bếp núc mà , Tần gia trước mắt ai có thể sánh bằng, Tần Sâm ăn thấy tệ, phán luôn:" An An biết làm cơm, điểm này cậu có thể bổ sung. "

      Tần Đường nhìn ba ba mình, :" Tưởng Xuyên nấu cơm ăn ngon lắm ạ."

      Tần Sâm:" Ta nấu ngon hả ?"

      Tần Đường nhìn Cảnh Tâm, hai mẹ con nét mặt cùng thể vẻ bất đắc dĩ, Tần Đường đáp:" Ngon ạ."

      Tần Việt cứ thế mà trợn trắng mắt, vẫn biết ba ba cậu rốt cuộc muốn hành hạ đến khi nào đây ...........

      Cậu lo lắng ba ba nhà cậu dùng hết thủ đoạn rồi, kêu cậu và Tưởng Xuyên đánh nhau trận .

      Kết quả, Tần Sâm ấy thế mà để Tần Việt và Tưởng Xuyên đến trận, trong hội quán võ thuật của chú Chu, trước kia cậu từng học taekwondo, nhưng là .....

      Tần Việt muốn đọ sức, " Ba, cơ thể con còn phát triển, Tưởng ca trước kia là cảnh sát, tố chất cơ thể, tầm vóc, đều hơn hẳn con, ba thể tàn nhẫn với con ruột của mình như vậy chứ ?"

      Tần Sâm :" Sợ hả ?"

      Tần Việt:" ...........Nào dám ạ!"

      hề nghi ngờ, cơ thể còn phát triển, Tần Việt hai mươi tuổi có khả năng đánh lại được Tưởng Xuyên.

      May mắn thay Tưởng Xuyên hạ thủ lưu tình, Tần Việt bị đánh đến quá khó nhìn, khuôn mặt đó vẫn là đẹp trai.

      Sau tuần, Tần Sâm cuối cùng xem như tung ra hết các chiêu thức giày vò hành hạ.

      Tần Đường thở ra, kéo Tưởng Xuyên quay về nhà mình.

      Tưởng Xuyên ôm Tần Đường ngồi ghế sô pha, hai người hôn môi, tỉ mỉ triền miên, Tần Đường giọng hỏi:" Phải về rồi đúng ?"

      Tưởng Xuyên:" Ừ."

      Tần Đường liếm khóe môi dưới, :" tháng nữa, em chụp ảnh, có rảnh cùng em ?"

      Tưởng Xuyên cười, vuốt nhè vành tai ," Đương nhiên, lúc trước được, lần tới em muốn đâu cũng được."

      " Vậy em thu sếp sớm."

      " Được."

      ôm chặt , vùi đầu vào hõm vai , ngửi được mùi cơ thể đặc biệt người , phải mùi nước hoa, nhưng ngửi rất thơm, rất dễ chịu ," Đường Đường." thấp giọng gọi

      "Dạ ?"

      " Cuối năm, tranh thủ chuyển công việc đến Bắc Kinh."

      Tần Đường hơi ngẩn người, cúi đầu nhìn , nhìn thấy ánh mắt của , " Vậy Nghĩa Trạm phải làm sao?"

      Tưởng Xuyên ngẩng đầu," Lữ An ở đo, cũng thường xuyên trở về, để việc này bị chậm trễ."

      nở nụ cười," hứa với cha em, cùng em quản lý quỹ An Nhất."

      " Cha em tìm chuyện sao ?"

      " Ừm."

      ...............

      Tần Sâm :" Con bé An An kia phần lớn thời gian đều ở Bắc Kinh, cậu ở Tây An, dù sao ngăn cách hai nơi như thế cũng phải biện pháp, cậu là đàn ông, phải tự suy nghĩ biện pháp, có cầu gì, về tài chính tôi có thể hỗ trợ. Còn có này nữa, Quỹ An Nhất là tâm huyết của tôi và Cảnh Tâm, giờ mình An An quản lý rất vất vả, mà lại thể bảo đảm chuyện giống như lần trước đó có xảy ra nữa hay , tôi hi vọng cậu có thể ở lại."

      Tần Sâm mong muốn Tưởng Xuyên tiếp nhận quỹ An Nhất, cam đoan quỹ An Nhất bị người ta lợi dụng, để quỹ An Nhất vĩnh viễn giữ gìn trong sạch về sau.

      ..........

      Tưởng Xuyên kề sát trán ," Sao gì?"

      Tần Đường đáp:" ạ, quyết định được rồi." ra quan tâm đến khác biệt giữa hai nơi, trước đó cũng chưa từng nghĩ đến vấn đề này, tôn trọng mọi thứ về , cũng vậy.

      Tưởng Xuyên cúi đầu hôn .

      "Ừm."

      Quyết định này thực dễ dàng, ở đâu, liền ở đó.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :