1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh đến cùng rạng đông - Mạch Ngôn Xuyên (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 50
      Editor : Michellevn

      còn tiếng nước chảy, cảnh đêm tĩnh lặng.

      Mọi thanh đều bị khuyếch đại vô hạn.

      Tưởng Xuyên cúi xuống hôn phía sau cổ .

      Tần Đường trong hơi thở hổn hển:" Em còn chưa tắm xong ...."

      " Đợi chút nữa hẵng tắm, tiết kiệm nước chứ ."

      vừa , thân dưới dùng sức thúc mạnh vào.

      Chiều cao Tần Đường đủ, thắt lưng bị nâng lên, mũi chân chạm sàn, càng chống đỡ nổi hai chân, toàn bộ dựa hết vào sức lực của , hai tay dần dần trượt xuống dưới, dưới va chạm mãnh liệt của , cả người lao về phía trước.

      Tưởng Xuyên ôm lấy vòng eo dùng lực xoay cả người lại vào trong lòng mình, tay giữ chặt hai tay áp ở tường, thân dưới vẫn ngừng ra vào xông tới.

      Tần Đường gần như bị va chạm đến choáng váng.

      Ban đêm yên tĩnh, toàn bộ thanh đều là tiếng rên rỉ vụn.

      Tiếng rên của làm cho da đầu Tưởng Xuyên tê dại, nét mặt ngày càng phát ra vẻ kiềm nén khó nhịn, cứ nặng nề mà húc tới thôi.

      Kề sát tai tiếng thở hổn hển mà nhẫn nại hỏi :" Dễ chịu sao?"

      " Uhm............" há miệng thở dốc, ý thức mù mịt, đuôi mắt hếch lên.

      càng lúc càng hung hãn, Tần Đường run rẩy co rút hồi, hai chân run theo, cả người mềm rũ ra, mang theo tiếng nức nở:" Em đứng nổi nữa rồi...."

      Tưởng Xuyên cho có thời gian nghỉ ngơi, đè lại tay , nâng thắt lưng lên, cố định lại.

      Thoáng thấy hình săm tay , hơi ngừng chút.

      Cầm lấy tay đưa lên môi, ngón cái nhàng vuốt ve:" Hình săm đau hả ?"

      Giọng của Tần Đường giờ yếu như tiếng mèo kêu :" nhớ nữa...."

      Lúc ấy rất đau, đau đến nỗi rơi nước mắt .

      Giờ nghĩ về nó, có vẻ như nhớ nổi cảm giác đau đó.

      nhớ nữa ....

      Đây là câu trả lời hoàn hảo.

      Tưởng Xuyên khẽ hôn mu bàn tay , lại lần nữa xoay úp trở lại tường, cúi xuống hôn vành tai đỏ hồng, làn da trắng như tuyết của cũng ửng sắc hồng, mướt mát, giống con cá màu trắng, mặc khi dễ, xoay qua lật lại.

      thanh trầm khàn của đàn ông cùng tiếng rên rỉ cầu xin của phụ nữ tràn ngập trong phòng tắm.

      Trận hoan ái này còn lại sức lực dư thừa.

      Sau khi kết thúc, toàn thân Tần Đường giống như bị hủy lần, cả người xụi lơ bám lên người , ánh mắt ẩm ướt mà trong trẻo.

      Tưởng Xuyên thấy như vậy, cũng nhẫn tâm làm thêm lần nữa, cọ rửa qua loasạch , ôm Tần Đường mềm mại như bông ra ngoài.

      qua hành lang, bầu trời đêm rằm lan toả màu xám xanh, ánh trăng dịu dàng yên tĩnh, gió khuya cũng mang theo tia mát lạnh .

      Tần Đường đung đưa đôi chân trắng mịn, " Em muốn ngắm trăng."

      Tưởng Xuyên liền ôm đứng hành lang ngắm trăng, vài phút sau, lại :" ngắm nữa đâu."

      " Trăng ở quê đẹp hơn thành thị, cũng tròn hơn nữa." nhớ lại những ngày trước kia hai người vào khu vực núi, nơi đó có ô nhiễm, khí vẩn đục, ngay cả ánh trăng cũng đẹp hơn thành thị, " Lúc nào em mới có thể chụp ảnh được?"

      Ở Thiểm Tây còn có mấy chỗ chưa .

      Tưởng Xuyên mở cửa phòng ra, " Qua thời gian này ."

      Tần Đường khỏa thân nằm tấm ra trải giường màu tối, đôi chân thon dài óng ánh như ngọc móc lấy cái chăn, tay kéo lấy, trùm lên người mình.

      Tưởng Xuyên tới ôm cả người , cách mấy phút, ngồi dậy tựa vào đầu giường, châm điếu thuốc hút, kéo người vào trong ngực, nở nụ cười:" Còn muốn chuyện phiếm ?"

      Tần Đường vốn mệt sắp ngủ đến nơi, lấy đâu ra sức lực mà tán dóc nữa, nghỉ ngơi trong chốc lát, lại hơi có tinh thần, lấy điếu thuốc của đưa lên miệng mình, hút hơi, thuốc của nồng đậm giống con người .

      Hút hơi như vậy, phần nào vực dậy được bộ não tinh thần , Tưởng Xuyên nhìn :" Học hút thuốc hồi nào vậy?"

      Tần Đường:" Bốn năm trước rồi."

      Sau khi Trần Kính Sinh chết.

      Đoạn thời gian đó, đau khổ tột cùng.

      Năm ấy vừa ra đó, toàn bộ con người rối loạn đến chịu nổi, gần như nguyên cả năm đụng đến máy chụp hình, cộng với tuần ngủ được, tuyệt vọng, khổ sở, chán nản, áp lực đến nỗi thể thở nổi, mỗi khi nhớ lại đều đau muốn co mình lại.

      Thời gian đó quá mức u ám, cho tới bây giờ vẫn chưa từng nghĩ , loại chuyện bi thảm này xảy ra với mình.

      Giờ đây nhớ lại, cũng biết làm thế nào vượt qua được .

      Tưởng Xuyên cắn đầu lọc thuốc, màu mắt sẫm hơn cả cảnh đêm, " Vì sao?"

      Tần Đường trầm mặc, hồi lâu, giọng nhàng , giống như từ bên ngoài xa truyền đến :" Bạn trai cũ, chết rồi."

      Bàn tay ôm bờ vai siết chặt lại.

      Tưởng Xuyên cúi xuống nhìn , Tần Đường ngẩng mặt, cổ họng tắc nghẹn, ánh mắt vẫn mang sắc hồng, là do làm trước đó, vỗ về vùng mắt , Tần Đường :" Em khóc, cũng cần buồn, ấy còn rồi."

      " Ừ, buồn ." , thanh khàn khàn.

      " Chúng ta đều có người cũ, Lộ Toa vẫn còn sống sờ sờ ra đó, thường xuyên ở trước mặt em khiêu khích, em đây người lớn hiểu chuyện thèm chấp đấy." Đầu Tần Đường cọ cọ , " cũng đừng nghĩ nhiều."

      Tưởng Xuyên hút liền mấy hơi thuốc, biết nghĩ cái gì, cũng biết phải làm sao để hiểu .

      vuốt vuốt tóc :" Sau này ít hút thuốc thôi."

      Tần Đường:" Vâng, em vốn cũng nghiện thuốc lá mà. "

      Chỉ có năm đầu tiên hút rất nhiều, ba năm sau này, mỗi năm lại hút ít .

      vòng tay ôm , chăn trước ngực bị tuột xuống, Tưởng Xuyên đưa tay ra, nắm lấy khối mềm mại trắng mịn.

      Tần Đường hơi trốn tránh, " Muộn lắm rồi á."

      Về phần mấy giờ, nhìn thời gian.

      Chỉ biết là bọn họ làm trong phòng tắm hai lần, lần nào cũng rất lâu.

      Tưởng Xuyên dập tắt thuốc, xoay người đè lên , " Xem ra tinh thần em cũng tệ lắm, tiếp tục."

      Tần Đường :"............"

      nhéo cánh tay , " Được món hời rồi còn ra vẻ !"

      Tưởng Xuyên mỉm cười, " Em thích sao ?"

      Trong chuyện tình dục, Tần Đường vẫn còn rất mới mẻ, híp mắt lại khi đón nhận, tiếng rên rỉ mềm mại như mèo, toàn thân kiều chịu nổi, phụ nữ như nước, chính là như vậy.

      Xong chuyện xuống giường, lại khoác lên mình bộ dạng lạnh lùng, yên tĩnh.

      Cũng chỉ có thấy được mặt này của .

      Tần Đường phủ nhận, thích cảm giác cùng đương .

      ôm lấy , ánh mắt lấp lánh:" Tưởng Xuyên."

      Tưởng Xuyên:" Hửm."

      chống cơ thể, cúi xuống nhìn .

      "Trần Kính Sinh, em ấy, nhưng ấy tồn tại trong lòng em."

      Giữa hai người họ, đây là lần đầu tiên nhắc đến cái tên này.

      Ánh mắt Tưởng Xuyên sâu thẳm tựa như đại dương trong đêm, tĩnh lặng mà thâm sâu, :" biết."

      Tần Đường nhìn , :" Nếu cảm thấy ................"

      Tưởng Xuyên hỏi:" cảm thấy cái gì ?"

      " Cảm thấy thể chấp nhận được , em có thể ....."

      Có thể gì chứ ? bỗng dưng nên lời.

      Tưởng Xuyên nắm cằm , nâng mặt lên.

      Cúi đầu hôn môi , ánh mắt càng lộ ra vẻ thâm sâu, gặm cắn môi , tay dùng sức nhào nặn ngực , dùng đầu gối tách hai chân ra.

      So với hai lần trước càng mạnh bạo hơn, để cho giữ lại chút sức lực nào, Tần Đường bị hôn đến cả người nhũn ra, " tức giận sao?"

      Tưởng Xuyên im lặng, hôn đến vùng bụng phẳng lì của , xuống ngậm lấy chỗ kia, mãnh liệt cong người lên, thở dốc dữ dội, hai chân khua loạn lên, níu chặt lấy mái tóc ngắn của , bàn chân cọ tấm ga giường trong vô vọng.

      Trong tiềm thức, cảm thấy Tưởng Xuyên dùng cách này để trừng phạt , hoặc là, trút ra bất mãn trong lòng.

      Mang theo giọng nghẹn ngào, cầu xin :" Xin ....."

      nâng người lên, mạnh mẽ tiến vào trong , " Xin cái gì?"

      Tần Đường bị thúc cho vỡ tan thành từng mảnh , làm sắp chết luôn rồi, xin cái gì ? biết nữa, đầu óc trống rỗng, chỉ còn lại xúc cảm cực hạn của cơ thể.

      Tưởng Xuyên nắm lấy hông , mỗi lần xâm nhập đều thúc sâu vào, con mắt đỏ lên, " Đường Đường, kêu lên nữa em ."

      Tần Đường há miệng thở dốc, run rẩy trong lòng , nức nở cầu xin:" Chịu nổi .... chút......"

      càng cầu xin, lại càng mãnh liệt hơn.

      " A.........."

      Giày vò cực hạn, khiến suýt nữa ngất .

      Ánh sáng lan tỏa phía chân trời.

      Vầng mặt trời đỏ rực từ từ ló dạng phía trời đông.

      trán Tần Đường mồ hôi ẩm ướt dính vài sợi tóc đen nhánh, trong mắt đều là hơi nước, ý thức mù mịt mờ hồ, linh hồn như bị rút cạn.

      Tưởng Xuyên vén tóc ra hai bên, lộ ra cái trán trơn bóng của , thở hào hển hôn hai má và đôi mắt , nhè vân vê vành tai xinh xắn mềm mại của .

      trong hơi thở:" Mạng cũng giao cho em nắm giữ, còn có gì thể chấp nhận hả?"

      Hai má Tần Đường ửng hồng, đôi mắt ướt át nhìn , đầu lưỡi khẽ liếm đôi môi khô khốc.

      Tưởng Xuyên cúi xuống hôn môi , kéo lấy đầu lưỡi của .

      "Trời sáng rồi." Giọng khản đặc.

      "Ừ." Tưởng Xuyên mỉm cười, " Ngủ ."

      Tần Đường nhắm mắt lại, " đáng sợ quá ."

      Tưởng Xuyên lại cúi xuống hôn , cười ra tiếng, " làm em nữa mà, xem em bị dọa kìa."

      Tần Đường lại mở mắt ra, con mắt hồng hồng, " đâu à ?"

      Trời sáng rồi, đâu nữa ?

      Tưởng Xuyên xoay người nằm xuống, ôm từ phía sau, "Ngủ , đừng nữa."

      Tần Đường há miệng khàn giọng, " Em muốn uống nước."

      Tưởng Xuyên đứng lên lấy nước cho .

      Tần Đường uống nước xong, Tưởng Xuyên lại ôm người vào trong lòng, đến phút, ngủ rồi.

      Trời sáng, Tưởng Xuyên buồn ngủ chút nào.

      Ôm lúc, đứng lên từ giường, ném bao cao su lộn xộn vào trong thùng rác, xỏ vào cái quần, lấy ra bao thuốc.

      Nghĩ nghĩ, lại đút trở vào.

      Mặc xong quần áo, cúi xuống bên , sờ sờ qua lại gương mặt , ngắm nhìn trông chốc lát.

      Cứ như vậy trong chốc lát, qua nửa tiếng đồng hồ.

      Tưởng Xuyên xuống cửa dưới lầu, dì Quế bán đồ ăn sáng từ lâu .

      Đêm qua mọi người ngủ rất muộn, ngoại trừ Lữ An, còn lại đều chưa dậy.

      Lữ An ngồi trong phòng khách gặm bánh bao, liếc nhìn , cười ra tiếng: "Tinh thần tệ nha."

      Tưởng Xuyên tới ngồi xuống:" Vẫn ổn. "

      Lữ An nhìn chăm chú vài giây, trêu chọc:" Động tĩnh đêm qua lớn đó, mà đúng, là hôm nay chứ, mặt trời còn sớm bằng ."

      Tưởng Xuyên cầm lấy cái bánh màn thầu, dừng lại chút, " Đều nghe thấy rồi sao?"

      Lữ An hai ba miếng ăn xong cái bánh bao, " Buổi sáng dậy xả nước, nàng kia kêu đến rất ......."

      Tưởng Xuyên cắn miếng bánh màn thầu, gì, Lữ An :" Em biết nghẹn lâu, có điều vẫn nên chú ý chút, em nhìn Tần Đường vài ngày lại ngơ ngẩn, đều do ép khô người ta rồi."

      Tưởng Xuyên quắc mắt, mắng luôn :" CMN cậu nhiều chuyện quá vậy ."

      Lữ An cười phá ra, lấy đồ ăn ra ngoài đút cho Hắc Hổ .

      Tưởng Xuyên tối qua tiêu hao sức lực nhiều, so với ngày thường ăn nhiều hơn hai cái bánh bao, uống hết nửa chai nước, cầm lấy chìa khóa bàn ra ngoài, Lữ An liếc nhìn :" cần nghỉ ngơi hả?"

      Tưởng Xuyên biểu gì: " cần, tôi ra ngoài lúc."

      Lữ An nhướn mày, gì nữa, tiếp tục đút cho Hắc Hổ ăn.

      Mọi người lục tục thức dậy, ăn sáng như mỗi ngày, tháo dỡ bao hàng.

      Làm việc ra làm việc, chơi đùa là chơi đùa.

      Mười giờ hơn, Tiểu Bạch :" Sao chị Tần Đường vẫn chưa dậy nhỉ?"

      A Khởi:" Tiệc nướng tối hôm qua trễ quá, khả năng quá mệt rồi."
      Last edited: 28/11/18
      Cobethienthan0904, Suuuly, huyenlaw6843 others thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      A Tưởng đáng sợ quá :xitmau::xitmau::xitmau:
      Tiệc nướng tối qua xong rồi còn nướng trong nhà tắm 1 lần, rồi lật lại nướng thêm lần nữa, về phòng lại nướng thêm...:5: có khi nào thành khô mực k ta?:04(1):
      jennytruongmichellevn thích bài này.

    3. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      Chương 51

      Tưởng Xuyên hẹn Tào Thịnh ở nhà bán đồ ăn sáng trong ngõ . Ngồi cùng bàn còn có người đàn ông khác, khoảng 40 tuổi, diện mạo đoan chính, ánh mắt sắc bén. Năm đó Hàn Thành chỉ là đội trưởng nho , vậy mà bây giờ thành cục trưởng rồi.

      Tào Thịnh vẫy tay với : “Ở đây.”

      Tưởng Xuyên tới, nhìn về phía người đàn ông, cung kính : “Cục trưởng Hàn.”

      Hàn Thành phất tay: “Được rồi, ngồi xuống rồi .”

      Tưởng Xuyên ngồi xuống đối diện bọn họ. Quán ăn sáng này là của cha mẹ thành viên trong đội mở, bên ngoài bày mấy chiếc ghế dựa, buổi sáng nếu trời đẹp phần lớn mọi người đều thích ngồi bên ngoài hơn, cho nên ba người bọn họ ngồi bên trong ngược lại cũng yên tĩnh.

      mấy năm rồi Tưởng Xuyên gặp Hàn Thành.

      Năm đầu tiên gia nhập đội, Hàn Thành vỗ vai : “Nhóc con, lớn lên cũng rắn chắc đấy!”

      Hàn Thành lần nữa đánh giá Tưởng Xuyên, sau đó lại vỗ vai như năm ấy: “Vẫn rất rắn chắc đó!”

      Tưởng Xuyên cười tiếng: “Cũng tạm được.”

      Năm đó bị tước cảnh tịch, từng cam lòng, cũng từng cầu xin người khác. Nhưng vật đổi sao dời, nhiều năm như vậy trôi qua, bây giờ nghĩ lại cảm thấy mọi chuyện cũng nghiêm trọng đến mức đó. Cho dù rời khỏi đội cảnh sát vẫn phải tồn tại.

      Hàn Thành và Tào Thịnh vẫn luôn áy náy với , cảm thấy là bản thân lúc trước bảo vệ được .

      Lúc Tào Thịnh đến tìm , : “Tôi có tâm nguyện gì cả, cũng giống như năm ấy lúc mới bị tước cảnh tịch, tôi muốn trở về nữa. Bây giờ tôi chỉ muốn các có thể bắt Khương Khôn sớm chút là tôi thấy cảm kích rồi, coi như trả cho Lâm Hạo công đạo.”

      Sau khi Tần Đường xuất , Tào Thịnh lại lần nữa hỏi có muốn tham gia hành động lần này hay .

      Thực ra, cho dù Tần Đường có xuất hay , cơ hội này, cũng đều muốn đồng ý.

      , càng tiếc mạng.

      nương kia thoạt nhìn có vẻ bình tĩnh, nhưng thực ra lại sợ nhất là những người thân quanh mình rời .

      Hàn Thành nhìn , hỏi: “Nghe tên Tần Đường kia ở nghĩa trạm à?”

      Tưởng Xuyên đáp: “Vâng, ấy là người phụ trách quỹ từ thiện, có việc nên tới đây.”

      “Haizzz.” Hàn Thành thở dài tiếng: “ ngờ nhiều năm như vậy rồi mà hai người vẫn có thể gặp lại. bé biết chuyện năm đó chưa?”

      Cái thứ gọi là duyên phận này, khó .

      Tưởng Xuyên im lặng, ánh mắt dần trở nên ảm đạm: “Đợi nhiệm vụ hoàn thành, tôi hết với ấy.”

      Hàn Thành lấy thân phận trưởng bối vỗ vai , an ủi: “Chuyện năm đó phải hoàn toàn do cậu. Trong lúc làm nhiệm vụ có xảy ra sai sót là hoàn toàn có thể, cậu đừng nghĩ nhiều. Chờ chuyện này xong tôi xin cấp cho cậu quay lại.”

      “Chuyện cũng qua cả rồi.” Tưởng Xuyên nhàn nhạt .

      “Cậu muốn quay lại?” Hàn Thành hơi kinh ngạc.

      Tưởng Xuyên im lặng .

      Tào Thịnh ngắt lời: “Mấy hôm nay nghĩa trạm có bị ảnh hưởng gì ?”

      Tưởng Xuyên: “ có gì.”

      Tào Thịnh gật đầu, sau khi ăn xong bữa sáng cùng Hàn Thành, ba người ra bên ngoài, vào trong xe ngồi.

      Hàn Thành : “Lần này có hai đội hành động, đội khác là đội của đội trưởng Trần, bên họ có người nằm vùng bên cạnh Khương Khôn, cụ thể là ai . Tôi trước là hai đội ảnh hưởng đến nhau, nếu hai người gặp phải đừng ngộ thương, hành cẩn trọng.”

      Trong lòng Tưởng Xuyên bắt đầu có suy đoán.

      Tào Thịnh : “Tối hôm qua, Triệu Kiến Hòa theo Khương Khôn trong buổi đấu giá, nhất định là bọn họ thực giao dịch chính đáng nào đó. Khương Khôn chỉ nắm bắt tình hình mà còn che dấu giúp. Nhưng dựa theo hành động mấy năm của Khương Khôn mà gần như rất ít tham dự mấy loại giao dịch kiểu này.”

      Tưởng Xuyên: “Loại chuyện dẫn lửa thiêu thân thế này đúng là Khương Khôn làm, trừ khi hoặc là Triệu Kiến Hòa hoặc là đối tượng giao dịch uy hiếp .”

      Hàn Thành cười cười, chính là nụ cười kiểu tiểu nhân đắc chí.

      “Được rồi, hai người đều đoán ra rồi, bây giờ nhiệm vụ hàng đầu chính là theo dõi Triệu Kiến Hòa. Lần này tuyệt đối thể như lần trước, chỉ tóm được tên Triệu Kiến Hòa, mà nhất định phải bắt được tên khốn Khương Khôn cùng luôn.”

      Tưởng Xuyên cười cái, đôi mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

      Ánh mắt dần bay xa.

      …………..

      Trước khi , Tào Thịnh dặn dò : “ cẩn thận chút.”

      Tưởng Xuyên gật đầu, xoay người rời .

      đến công ty vận chuyển chuyến, Lữ An ở bên kia, trong gara chỉ còn chiếc xe. Chiếc xe này cố tình được để lại để vận chuyển vật tư lên núi vào ngày mai.

      Lữ An dặn dò tài xế, quay đầu lại thấy liền phất tay để tài xế làm việc rồi về bên này, “Dạo này công việc làm ăn rất khá, đơn hàng cũng nhiều. Chúng ta có nên mua thêm hai chiếc xe nữa ?”

      Trước mắt họ cũng có ít tiền rồi.

      Số tiền 87 vạn lần trước để bồi thường đâm xe là Tần Đường ứng trước.

      Bọn họ phải đền toàn bộ, những vẫn phải đền số bộ phận.

      Tưởng Xuyên rút điếu thuốc ra, bật lửa hít mấy hơi, gẩy tàn thuốc, “Sang năm , cứ tính thiếu vào phần của tôi, số tiền này trả Tần Đường trước.”

      Lữ An biết thích nợ tiền người phụ nữ của mình, “Thiếu nợ cái gì chứ. Nhưng số tiền này cũng đủ mà.”

      Tưởng Xuyên: “Tôi cũng có ít nữa, gom góp lại chắc cũng đủ”

      Lữ An cười: “Thực ra quan hệ giữa hai người thành thế này rồi, chậm chút cũng được mà. Số tiền đó dù sao cũng là của vợ mà?”

      Tưởng Xuyên cũng cười: “Tiền hết kiếm lại là được.”

      Mấy năm nay, thu nhập của nhiều nhiều, ít ít. Nếu là bình thường cũng thoải mái, nhưng nếu là Tần Đường được. cái thấu kính máy ảnh của , cái túi, cái đồng hồ… mỗi thứ đều là những đồ dùng xa xỉ. cũng muốn tặng, nhưng thực có chút khó khắn.

      Nhưng, nếu đồng ý.

      có bao nhiêu đưa hết bấy nhiêu.

      Hai người trò chuyện lát, Tưởng Xuyên nhìn đồng hồ, : “Tôi về đây.”

      Tối hôm qua hơi quá phận, biết Tần Đường thế nào rồi.

      Lữ An híp mắt, nở nụ cười xấu xa: “Đúng là nên trở về chút. Lúc tôi rời ấy còn chưa dậy đâu.”

      Tưởng Xuyên nhíu mày, Lữ An vội : “Tôi cũng cố ý mà, chỉ là sáng sớm tôi dậy vệ sinh vô tình nghe thấy thôi. yên tâm, cũng chỉ có mình tôi nghe thấy thôi.”

      Lúc đó là sáng sớm, giọng kia, nghe rất thảm, nhưng lại kiều mị đến tận xương.

      Lúc đó ta chỉ nghĩ là ảo giác, nhưng sau khi nghe lại phát thanh là từ phòng Tưởng Xuyên truyền ra, liền hiểu mọi chuyện.

      Tưởng Xuyên cũng ngờ lại bị người khác nghe thấy, có chút bực bội, ném tàn thuốc xuống đất, dùng chân di di, “Đừng trước mặt ấy.”

      “Được được được, tôi biết rồi.” Chuyện này ta vẫn có chừng mực. Đàn ông đùa với nhau vài câu, cũng thể đùa đến đầu nương nhà người ta được.

      Tưởng Xuyên về, được còn mua cho Tần Đường suất mì lạnh.

      thích ăn món này.

      Lúc trở lại nghĩa trạm vừa đúng 12h.

      A Khởi và Tiểu Bạch chuẩn bị gọi Tần Đường dậy, dì Quế nấu xong bữa trưa rồi.

      Tưởng Xuyên gọi hai người lại: “Cứ làm việc , để tôi gọi cho.”

      lên cầu thang, A Khởi và Tiểu Bạch nhìn theo, Tiểu Bạch : “ Tưởng cũng lên nhà, tiện gọi luôn cũng được, chúng ta vào bếp phụ .”

      Trong sân có ai, chỉ có Hắc Hổ khắp nơi canh gác.

      Tưởng Xuyên đẩy cửa phòng ra, trong phòng rèm che kín mít.

      Tối tăm, ái muội, hương vị hoan ái còn sót lại tràn ngập khắp nơi.

      Ở trong chăn phồng lên cái kén, bên chân thon dài trắng muốt lộ ra bên ngoài, đầu ngón chân đầy đặn hơi cong lại.

      đóng cửa lại, tới,

      Tần Đường ngủ rất sâu, đầu vai lộ ra bên ngoài đầy những dấu hôn chi chít, lông mi vừa cong vừa dài yên lặng rũ xuống, làn da rất trắng nên quầng thâm dưới mắt vừa nhìn thấy. Tưởng Xuyên có chút đau lòng, khom lưng đưa tay xoa mặt .

      Tay vừa mới chạm vào, lập tức rụt lại.

      Tay Tưởng Xuyên dừng lại giữa trung, nở nụ cười bất đắc dĩ.

      đặt đồ lên bàn, ngồi ở mép giường ôm cả người cả chăn vào trong lòng. Tần Đường mơ mơ màng màng chút, cuối cùng mở to mắt ra, lúc nhìn còn mang theo vài phần mờ mịt, trong chốc lát mới nhớ ra tình hình chiến đấu thảm thiết tối qua, thân thể lập tức cứng đờ, “, về lúc nào thế?”

      Giọng khàn khàn, mang theo vài phần kiều mị.

      Tưởng Xuyên thò tay vào trong chăn, vội vàng né tránh, nhưng hai chân vừa cử động lập tức đau đến nhíu mày. Cơ thể như bị nghiền nát, đặc biệt là phần thân dưới, cảm giác đau này cũng khác mấy so với lần đầu tiên.

      Tưởng Xuyên giữ lại, “Đừng nhúc nhích, cũng phải người sắt, làm gì em đâu. Để xem.”

      Tần Đường bất động, để sờ vào phần bắp đùi mềm mịn kia.

      chạm vào đùi , rồi xuống đến cẳng chân, lực đạo vừa phải, Tần Đường thoải mái nheo mắt lại, nhàng hừ hừ: “Nếu có bồn tắm tốt quá.”

      Ngâm nước ấm chút, cũng khác gì matxa cả.”

      Tưởng Xuyên cúi đầu, dán bên tai : “ khách sạn ?”

      Tần Đường mở mắt, đôi mắt ướt át trong trẻo. nhìn , khóe miệng cong lên: “Muốn ?”

      Có chút động lòng rồi.

      Tần Đường cắn môi, gật đầu: “Muốn.”

      Tưởng Xuyên cười , xoa xoa mái tóc rối bù của , “Vậy ngồi dậy, ăn chút, chiều dẫn em ra ngoài.”

      Tần Đường: “ bận à?”

      Tưởng Xuyên: “Ừ.”

      tới tận đây chuyến, tuy thể ở cùng nhiều, nhưng bỏ ra buổi chiều hoặc buổi tối vẫn có thể.

      Tần Đường giật mình, sắc mặt lại thay đổi, ngẩng đầu lườm : “Em sắp thành người tàn phế đến nơi rồi.”

      Tưởng Xuyên lại cười: “Thể lực yếu quá, sau này phải rèn luyện nhiều hơn.”

      Tàn Đường: “.......”

      tự cảm thấy thể lực của mình cũng tệ lắm.

      Tưởng Xuyên lấy quần áo cho , vò tùng mái tóc lên: “Còn muốn mặc quần áo cho em sao?”

      Tần Đường cuốn chăn chặt hơn: “ cần, cách xa chút là được.”

      Tưởng Xuyên kéo ghế ra ngồi xuống bên cạnh, lấy bao thuốc ra, nhìn động chậm rì rì của , nhắc nhở câu: “Có mua đồ ăn cho em đó.”

      “Cái gì thế?”

      “Mì lạnh.”

      Đôi mắt hơi sáng lên: “Ồ.”

      Tưởng Xuyên búng tàn thuốc, nghe thấy dưới nhà có tiếng ai đó gọi vọng lên, dì Quế nấu xong cơm rồi.

      Tần Đường vừa mới xuống giường, thấy mì lạnh bàn liền : “ xuống nhà ăn cơm , em nổi nữa rồi. Ở đây ăn mì lạnh cũng được.”

      Tưởng Xuyên biết xấu hổ, cũng ép buộc, đứng dậy : “Được.”

      tới cả, lại quay đầu lại. Tần Đường ngồi ở giường, sắc mặt tốt lắm, nhìn : “ mau xuống , đừng để mọi người chờ.”

      như thế này xuống nhà tốt lắm rồi, nếu để mọi người thấy từ trong phòng Tưởng Xuyên ra lại càng tốt hơn nữa.”

      muốn đánh răng rửa mặt, tắm rửa chút nữa, ít nhất cũng phải 20 phút rồi.

      Tưởng Xuyên thấy như vậy rất đáng , vô cùng hưởng thụ thái độ này của , cười: “Ăn xong nghỉ ngơi lát , buổi chiều chúng ra ra ngoài.”

      Tần Đường đáp, cúi đầu tìm dép lê.

      dép lê xong ngẩng đầu lên thấy vẫn ở đó.

      Tưởng Xuyên bật cười, mở cửa ra ngoài.

      Tần Đường đến bên cửa sổ, kéo rèm ra, ánh mắt trời vừa vặn thích hợp.

      Bọn họ có khoảng thời gian đẹp nhất.

      xa xỉ chút nào.

      Thấy chỉ xuống lầu mình, A Khởi hỏi: “Chị Tần Đường đâu ạ?”

      Tưởng Xuyên kéo ghế ra ngồi xuống, “ phải để ý đến ấy. Hôm nay ấy muốn ăn cơm.”

      A Khởi: “Ơ, vậy chị ấy ăn cái gì?”

      Tưởng Xuyên: “Buổi chiều muốn ra ngoài chuyến, ấy với .”
      Cobethienthan0904, Suuuly, huyenlaw6842 others thích bài này.

    4. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Truyện hay quá à. Hóng chương mới của bạn

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 52
      Editor : Michellevn
      Tần Đường muốn tìm gương soi để sửa sang lại bản thân, vòng qua vòng lại, phát trong phòng Tưởng Xuyên cái gương cũng có, đành phải từ bỏ.

      nghĩ nhân lúc mọi người ăn cơm, chuồn nhanh về phòng mình.

      Nhấc bát mì lạnh kia lên, rón rén mở cửa ra, nhìn ra ngoài sân vòng.

      có người, liền đóng cửa lại.

      Vừa xoay người được hai bước, bỗng nhiên dừng lại.

      Lộ Toa vừa tiến vào trong sân, ngẩng đầu, tầm mắt cứ thế chiếu thẳng vào , rất dễ nhận ra, từ trong phòng Tưởng Xuyên ra bị nhìn thấy.

      Tần Đường thản nhiên nhìn ta cái, sau đó thu lại ánh mắt tiếp tục về phía trước.

      trở lại phòng mình, thay xong quần áo người, lấy đồ rửa mặt.

      Dưới lầu --------

      Lộ Toa vài ngày thấy trở lại, A Khởi phần nào biết được ta bận giải quyết công việc, trông thấy ta, vẫn nhiệt tình như trước, A Khởi đứng lên, cười :" Chị Lộ Toa, chị ăn cơm chưa?"

      Lộ Toa nhìn bọn họ, lắc đầu cười:" Vẫn chưa."

      A Khởi vội vàng :" Vậy em lấy cho chị bát cơm, chị ngồi trước ." xong liền vào phòng bếp lấy bát đũa.

      Bên cạnh Tưởng Xuyên vẫn còn trống chỗ ngồi, tính để dành chỗ cho Tần Đường

      Lộ Toa tự nhiên cứ thế mà ngồi xuống, mùi nước hoa người ta, luôn có phần nồng đậm và quyến rũ.

      Tưởng Xuyên nhăn mũi lại, giờ đây đối với loại mùi hương này có chút khó chịu.

      A Khởi đặt chén xuống trước mặt Lộ Toa, lại tiếp tục ngồi xuống, Tiểu Thành :" Chị Lộ Toa, mọi người cũng chỉ vừa mới cầm đũa thôi , nếu chị về muộn hơn chút nữa, mọi người cũng ăn xong rồi."

      Lộ Toa cười cười," sao."

      Lữ An hỏi khách sáo:" Công việc giải quyết xong rồi chứ?"

      Lộ Toa:" Ừ, cũng khá ổn rồi."

      Lữ An:" Vậy chắc là phải quay về Bắc Kinh rồi hả ?"

      Cậu ta hy vọng Lộ Toa nhanh chút, dù sao Tần Đường ở đây, hai người cũng lúng túng khó xử, nếu có người phải , lẽ dĩ nhiên Lộ Toa là tốt .

      Lộ Toa:" Chưa chắc lắm, chúng tôi làm công việc này chính là nơi nào có nhiệm vụ nơi đó, đều chạy khắp mọi miền đất nước, nước ngoài cũng ."

      Lữ An cười cười, hỏi nữa.

      Tiểu Thành :" Vậy chị Lộ Toa vẫn ở đây phải ạ?"

      Đuôi mắt Lộ Toa đong đưa liếc Tưởng Xuyên, nhàn nhạt trả lời:" Ở mà ........."

      Tiểu Thành cười hihi mấy tiếng, A Khởi nhớ tới cái gì đó, :" À, tối hôm qua chúng tôi làm tiệc nướng ở trong sân , náo nhiệt lắm đó, quên với chị....."

      Lộ Toa nhướn mày, " Vậy sao?"

      " Dạ, Lữ bao đấy, bọn em mua rất nhiều đồ, đều ăn sạch trơn."

      "Vậy để lần sau tôi mời mọi người." Lộ Toa nhìn A Khởi, " Tôi thấy đêm nay rất tốt, mọi người đều rảnh chứ?"

      Mọi người đều gật đầu, vừa phấn khởi vừa kích động :" Có ạ, có ạ."

      Tưởng Xuyên bưng bát cơm đầu cũng ngẩng, :" Tôi rảnh."

      "Hả?" Tiểu Thành , " , sao vậy ạ?"

      " Có việc."

      Mọi người cũng hỏi nữa.

      Lộ Toa quay đầu nhìn cái, trong đáy mắt dần dần lạnh lẽo.

      .............

      Tần Đường ăn xong mì lạnh, lại bắt đầu buồn ngủ

      Dựa vào đầu giường, mệt mỏi muốn ngủ.

      biết Lộ Toa trở lại, muốn nhìn thấy ta, cứ nằm vùi trong phòng chờ Tưởng Xuyên.

      Ngay tại lúc sắp ngủ gục, di động vang lên.

      【Lấy đồ xuống dưới nhà】

      Nhìn lại mới đó mà hai giờ rồi.

      Đồ đạc thu dọn từ lâu, bỏ di động vào trong túi, đeo lên lưng, mang máy chụp ảnh ra cửa.

      Tưởng Xuyên tựa vào sườn xe hút thuốc, đêm qua đêm ngủ, cũng cảm thấy mệt mấy, rít mấy hơi thuốc, liền có tinh thần.

      Tần Đường từ lầu xuống, mặc áo thun trắng và quần ống rộng màu xám khói, giày đế bằng, chậm hơn so với bình thường.
      [​IMG]
      xinh đẹp, dáng người cao dong dỏng, mặc gì chăng nữa cũng có thần thái đặc biệt của .

      Mấy người trong sân nửa ngày rồi chưa nhìn thấy , đều nhịn được nhìn qua, Tiểu Bạch hỏi:" Chị Tần Đường, chị muốn ra ngoài hả ?"

      Tần Đường nuốt nuốt xuống họng:" Ừ, có việc."

      A Khởi nghe giọng có phần bất thường, " Chị Tần Đường, có phải chị bị cảm rồi ?"

      Tần Đường khẽ hắng giọng, " , cổ họng có chút thoải mái thôi."

      Nét mặt thay đổi, xách túi về phía Tưởng Xuyên.

      Ở phía sau A Khởi vẫn quan tâm:" Cổ họng thoải mái ạ, để dì Quế nấu chút nước lê cho chị uống, lê mua hai ngày trước vẫn còn mấy trái đấy ạ."

      Tần Đường:" cần đâu, mọi người lấy lê ăn ."

      kéo cửa xe, trông thấy Lộ Toa tựa vào cửa phòng khách, mặt ta biểu gì, hút thuốc, khói bay lượn lờ.

      Tần Đường nhìn Tưởng Xuyên.

      Tưởng Xuyên liếc qua , cười như cười ném điếu thuốc , dùng chân dập tắt rồi lên xe.

      Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, chiếc xe Jeep màu đen lái ra khỏi sân.

      Được nửa đường, Tưởng Xuyên dừng xe bên ngoài ngân hàng, " Chờ chút."

      Tần Đường gật đầu :" Vâng."

      nghĩ rằng rút tiền.

      Vài phút sau, Tưởng Xuyên quay lại xe.

      lái xe đến khách sạn nơi tổ chức phiên đấu giá, xách túi của qua, " thôi."

      Tần Đường thong dong bên cạnh , tiến vào đại sảnh khách sạn, bỗng dưng cảm thấy có chút buồn cười, hôm qua còn có thể thuê phòng ở đây, hôm nay bọn họ liền tới luôn.

      Vừa ngẩng đầu thấy Tưởng Xuyên nhìn :" Cười gì hả ?"

      Nụ cười của Tần Đường giảm , tới kéo cánh tay , " gì hết á, vui vẻ thôi."

      " Hóa ra em ở Nghĩa trạm vui vẻ gì, nơi đó rất chán sao?"

      "............."

      cứ thế mà cố ý xuyên tạc tâm tư của vậy đấy.

      Tần Đường thèm để ý đến nữa, lôi túi qua, lấy ra chứng minh nhân dân đưa cho .

      Tưởng Xuyên nhìn nhìn, nhận lấy check in.

      Tần Đường đứng trong đại sảnh nguy nga tráng lệ, quay nửa vòng nhìn chung quanh, chợt thoáng thấy gương mặt, hơi quen thuộc, người nọ xoay người rất nhanh, chỉ để lại cho bóng lưng, Tần Đường nhíu mày, ngẫm nghĩ, lại thể nào nhớ ra gặp ở đâu.

      Tưởng Xuyên cầm thẻ phòng tới, thấy cau mày, cúi đầu hỏi bên tai :" thoải mái hả ?"

      Ý là cơ thể của .

      Bên tai Tần Đường nóng lên, thấy tia giễu cợt trong mắt , tai cũng đỏ lên luôn, đẩy ra, tự mình về phía trước .

      Phòng ở lầu 18.

      Tần Đường bước vào trong phòng, :" Bà nội em có hơi mê tín, bà rằng mua nhà ở được mua lầu 18, ở khách sạn cũng tốt nhất nên ở lầu 18, từ em nghe riết thành thói quen rồi."

      Tưởng Xuyên nhướn mày:" Bởi vì là 18 tầng địa ngục sao?"

      "Vâng."

      " Lần đầu tiên em ở lầu 18 hả?"

      "Vâng."

      cười ra tiếng, vào phòng tắm xả nước cho .

      quên, đưa đến đây chuyến, chính là thỏa mãn ý muốn tắm bồn của .

      Cũng có gì cho cho cả.

      Tần Đường đặt đồ đạc xuống, bước tới cửa phòng tắm, thấy điều chỉnh nhiệt độ nước, khẽ :" ra 18 tầng địa ngục cũng đáng sợ như vậy."

      Tần Đường quay đầu lại nhìn ," Lại đây thử xem nào."

      Tần Đường tới, dùng tay sờ thử," Nóng."

      Tưởng Xuyên chỉnh nước lạnh lên chút, ngón tay Tần Đường chạm chạm, :" Được rồi ạ."

      Xả nước xong, Tưởng Xuyên ra ngoài.

      Tần Đường ngâm mình trong bồn tắm lớn, nước ấm vừa đủ, xua nỗi mệt nhọc và bải hoải trong cơ thể, khoan khoái thở ra hơi dài dễ chịu.

      Tưởng Xuyên ngồi dựa vào trong ghế sô pha, nghĩ tới chuyện đêm qua, nghĩ vầ những lời Hàn Thành sáng nay.

      Người náu bên cạnh Khương Khôn, có đúng là người suy đoán hay ?

      Nếu đúng, vậy bước tiếp theo phải thay đổi kế hoạch rồi.

      Hai nhiệm vụ, thể để sai lầm cái nào cả.

      nghĩ xuất thần, chuông di động vang lên.

      Tưởng Xuyên mở ra, nhìn tin nhắn Lộ Toa gửi đến.

      muốn biết cái gì, có thể hỏi em, em cho những gì em biết. 】Tưởng Xuyên rủ mắt, phản ứng gì.

      Cách vài phút nữa, lại nhận được tin nhắn

      【Tưởng ca, em hối hận rồi.】

      Hối hận cái gì ? Hối hận rời bỏ , hay là hối hận theo Khương Khôn, con đường có lối quay về.

      Tưởng Xuyên khẽ mím môi lại, lời Lộ Toa là giả hay còn quan trọng nữa rồi, biết đâu là , cũng có thể là thăm dò .

      , cũng thể giúp ta, ai cũng phải trả giá cho những sai lầm do mình tạo ra.

      Nếu là thăm dò, vậy lại càng thể hứa hẹn gì cả.

      đặt di động xuống, nhìn thời gian, Tần Đường ngâm ở trong đó được bốn mươi phút rồi.

      Phụ nữ tắm bồn đều lâu như vậy sao?

      bước tới, đẩy cửa ra.

      Tần Đường mệt mỏi nằm tựa trong bồn tắm lớn, cần cổ trắng xinh tuyệt đẹp ngửa ra sau, đôi mắt khép chặt, hàng mi dày dậm cong vểnh lên, mái tóc dài ướt nhẹp vắt lên thành bồn tắm màu trắng.

      Cứ như vậy ngủ luôn trong bồn tắm lớn.

      Tưởng Xuyên vào, thử thử nước ấm, hơi lạnh rồi.

      kéo người lên, Tần Đường liền tỉnh, đôi mắt mơ màng ẩm ướt, qua mấy giây mới :" Em ngủ rồi sao?"

      Tưởng Xuyên:"Ừ."

      kéo cái khăn tắm, bao cả người lại bế ra ngoài, " Sấy khô tóc rồi ngủ tiếp ."

      " làm giúp em ." lắc lắc chân, hơi có chút làm nũng.

      "Được."

      Tần Đường quấn khắn tắm, ngồi đùi , đầu cúi xuống kề sát lại.

      Tưởng Xuyên sấy tóc cho , ngón tay nhàng lướt qua từng sợi tóc của , Tần Đường nằm sấp ngực , cảm thấy dễ chịu buồn ngủ, nhớ ra hình như sáng sớm ra ngoài, thỏ thẻ hỏi:" có mệt ?"

      Tưởng Xuyên nhìn ," Vẫn ổn."

      Tần Đường:" Lát nữa cũng nghỉ ngơi chút nhé."

      Tưởng Xuyên nở nụ cười:" Ừhm."

      Sấy tóc xong, Tưởng Xuyên tắm rửa.

      Lúc ra, Tần Đường ngủ rồi.

      nằm xuống bên cạnh , tay quấn quanh vòng eo mành khảnh của , rồi tà tà hướng lên , khẽ nắm lấy khối trắng nõn mềm mịn.

      Cảm thấy như này ngủ rất ngon .

      Lúc 6 giờ Tưởng Xuyên tỉnh lại.

      Chỉ ngủ được hai tiếng đồng hồ.

      vừa đứng dậy, Tần Đường cũng mở mắt , chỉ là nhìn rồi xoay người lại tiếp tục nhắm mắt .

      " Đói em ?" Tưởng Xuyên vân vê vành tai .

      " Ừm........ hơi hơi ạ ......" muốn dậy chút nào.

      Tưởng Xuyên khom người hôn , áo choàng tắm của buông lỏng, tay dễ dàng ngao du người , cơ thể Tần Đường căng thẳng, ngừng vặn vẹo, " làm gì vậy hả?"

      " Dậy ?" cắn viền tai .

      Tần Đường khẽ run rẩy, " Dậy ."

      Giờ này muốn làm gì hết á .

      Tưởng Xuyên chống nửa người lên, cúi xuống nhìn mấy giây, trêu chọc nữa.

      tới cầm túi của ghế sô pha, lấy ra quần áo cho .

      Tần Đường ngồi giường mặc quần áo.

      Tưởng Xuyên mặc quần dài vào, Tần Đường nhìn đè ép lại khối căng phồng kia, kéo dây kéo lên, hai mắt nhìn mãi, như vậy khó chịu sao ?

      Tưởng Xuyên phát ra, mặc áo sơ mi vào, chạm đến cái thẻ trong túi quần, tay hơi dừng lại.

      Lữ An xử lý việc nhanh chóng, sáng nay chuyển tiền vào thẻ cho rồi.

      lấy thẻ ra, tới bên giường, tính chuyện.

      Di động của Tần Đường lại vang lên .
      Cobethienthan0904, Suuuly, huyenlaw6836 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :