1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh đến cùng rạng đông - Mạch Ngôn Xuyên (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      [​IMG]
      Chương 48
      Editor : Michellevn

      Trước khi gặp được Tần Đường, cho tới bây giờ Tưởng Xuyên vẫn chưa từng nghĩ tới vấn đề có sợ chết hay .

      Trải qua vài lần vào sinh ra tử, suy nghĩ trong đầu toàn bộ đều là nhiệm vụ, phải làm sao để bị bại lộ, làm thế nào túm được manh mối, và bảo toàn mạng sống bằng cách nào.

      Đương nhiên trân trọng cái mạng mình.

      Chỉ là ngờ, có ngày, có người lo sợ bỏ mạng nhiều hơn so với .

      Năm ấy Trần Kính Sinh chết , Tần Đường còn chưa đủ 29 tuổi mà ? kiện đó tạo thành bóng ma to lớn trong tận sâu thẳm con người , giờ qua bốn năm, vẫn nguyên vẹn đó thể thoát ra khỏi nỗi sợ hãi lo âu này.

      Mỗi lần hoàng hốt, Tưởng Xuyên liền cho rằng sinh mạng mình nằm trong tay , làm sao cũng phải sống sót, thế nào cũng thể bỏ lại .

      tùy ý để ôm hôn, tay đỡ lấy vòng eo , chờ cảm xúc của dần ổn định, mới đảo khách thành chủ, dùng sức hôn môi , cắn mút lấy đầu lưỡi của .

      Cơ thể Tần Đường khẽ run lên, ánh mắt mơ màng chỉ hé mở nửa, cũng dùng sức hôn lại .

      Hồi lâu, Tưởng Xuyên thở gấp buông ra, trong mắt ngập tràn dục vọng, cúi đầu tì trán lên trán , khẽ cười ra tiếng:" Đây là khách sạn đấy, nếu em muốn, chung ta thuê phòng nhé ?"

      Tần Đường ôm vòng lưng , nghiêng đầu chúi vào bên vai , lí nhí đáp :" muốn."

      Tưởng Xuyên cúi đầu cắn vành tai đỏ ứng của , hơi thở nóng bỏng phả lên làn da :" toilet cũng được đó."

      Toàn thân Tần Đường như bị điện giật, rụt cổ lại trốn tránh , tâm trạng trước đó còn sợ hãi tiêu tan rất nhiều, đỏ mặt đẩy , " muốn mà."

      Tưởng Xuyên bật cười, tay nhéo hông cái.

      Tần Đường "A " tiếng, lại yên ổn dựa vào lòng .

      chỉ sợ, lúc Trần Kính Sinh, có ít người coi thường hai người họ, cho rằng họ sớm muộn gì cũng chia tay, đúng như vậy, cuối cùng họ chia tay, thiên nhân vĩnh cách(*)

      (*)thiên nhân vĩnh cách天人永隔 : sinh tử cách biệt vĩnh viễn thể gặp lại.

      hề có ai dự đoán được kết cục như vậy.

      hối hận, chỉ là rất tiếc nuối, vô cùng khổ sở.

      Vừa rồi Triệu Kiền Hòa ánh mắt điên cuồng, tự dưng khiến lo sợ yên, có đôi khi sinh mệnh phải tự tay mình nắm giữ.

      Tưởng Xuyên vuốt nhè lưng , Tần Đường ngẩng đầu, hoảng sợ trong mắt tiêu tan, chỉ còn lại vẻ trong trẻo ướt át, cứ như vậy mà nhìn , lòng Tưởng Xuyên mềm nhũn, lại ấn người lên tường hôn biết trời đất gì luôn.

      .............

      Tần Đường toilet sửa sang lại mái tóc bị xoa rối loạn, nhân tiện tô lại son môi,

      hai má và vành tai đều là màu hồng, cực kỳ quyến rũ.

      Tưởng Xuyên ở bên ngoài hút thuốc, ngón tay gảy gảy tàn thuốc.

      Thấy ra, môi mím chặt, lại kìm nén rít mấy hơi thuốc.

      Tần Đường : " Em vào đây."

      Tưởng Xuyên gật đầu, nghĩ nghĩ lại dặn dò câu, " được khiêu vũ cùng đàn ông."

      Tần Đường tiến gần hai bước , hỏi :" biết khiêu vụ ?"

      " Cái loại nhảy giao tiếp ôm eo xoay vòng quanh ấy hả?"

      Ôm eo, xoay vòng quanh ....

      Nắm được trọng điểm tồi nha.

      Tần Đường cảm thấy buồn cười, lần đầu tiên nghe thấy có người mô tả điệu nhảy khiêu vũ như vậy, " Vậy rốt cục có biết hay ?"

      Tưởng Xuyên dập tắt thuốc, " Biết, có điều nhiều rồi năm chưa thử qua ."

      Học trước khi nằm vùng, mấy năm đó thường xuyên tham gia các loại lễ hội tiệc rượu .

      Tần Đường ngẩng đầu nhìn , giọng như mây :" Từng nhảy cùng Lộ Toa rồi sao?"

      Tưởng Xuyên nhìn chăm chú vài giây, chậm chạp gật đầu.

      Tần Đường mím môi, cười nheo lại ánh mắt: " Em dám chắc ấy nhảy đẹp bằng em."

      Tưởng Xuyên nhếch mép, Tần Đường đợi gì, lại tiếp : ăn chút gì , cần ở chờ em."

      " biết mà ." Ảnh ngoảnh nhìn về phía cửa toilet, " Em em thôi."

      Tần Đường gật đầu.

      Vừa xoay người, trông thấy Lộ Toa phía trước.

      từng hỏi Tưởng Xuyên, vì sao chia tay Lộ Toa.

      Tưởng Xuyên :" Đàn ông có thể biến thành hư hỏng, phụ nũ cũng vậy, cùng chí hướng, luôn đến kết cục chia lìa.

      " vậy có lưu luyến ?"

      " có."

      " còn thích ấy chút nào sao ?"

      "Ừm"

      " chứ?"

      Tưởng Xuyên:" Ừm, giờ phải có em rồi sao ?"

      ...........

      Sau phiên đấu giá và tiệc tối của Tần Đường tại quỹ từ thiện An Nhất, rất nhiều người đều lôi kéo muốn được làm quen với , dù sao gia thế rất tốt, dáng dấp xinh đẹp, lại là nhiếp ảnh gia nổi tiếng, ngoài những điều này, còn là người phụ trách của Quỹ An Nhất.

      Vừa vào trong phòng tiệc, lập tức có người tiến đến gần bắt chuyện , phần đông là nam giới.

      Vẻ ngoài Tần Đường lãnh đạm, thái độ xa cách, sau khi mấy người đàn ông thấy tiếp xúc khó khăn, cũng cố tự mình làm mất mặt nữa.

      dễ chịu tự tại thoải mái, tự chiếu cố bản thân lấy đồ ăn, lấp đầy bụng mình.

      Nhìn thoáng qua Lộ Toa chuyện vui vẻ với hai người đàn ông, lúc sau cùng trong hai người đó quay người tiến vào sàn nhảy.

      Tần Đường quay đầu liếc nhìn, muốn xoay ------------

      " Tần tiểu thư."

      Tần Đường nhớ giọng này, thân hình hơi cứng lại, chậm rãi xoay người, khóe miệng mang theo ý cười :" Khương tiên sinh."

      Khương Khôn thấy hai tay trống trơn, thuận miệng hỏi :" Hôm nay cừa ý sản phẩm đấu giá nào sao ?"

      Loại đấu giá tư nhân này, Tần Đường tham gia lần đầu tiên, ra tay cũng rất bình thường, thận trọng quan sát biểu của Khương Khôn, nét mặt ta bình tĩnh, khóe miệng còn ý cười.

      Nghĩ nghĩ, gật đầu :" Vâng, lần đầu tiên tôi tham gia đấu giá tư nhân."

      Khương Khôn hỏi:" Đối với bán đấu giá từ thiện, có phải Tần tiểu thư cảm thấy hứng thú hơn ?"

      TRong lòng Tần Đường kinh hãi, đắn đo trả lời :" Nếu về trước đây quả là điều này đúng."

      Khương Khôn nhìn chăm chú trong chốc lát, cười cười.

      Tần Đường lấy ly rượu vang, nhẽ nhấm ngụm, nhìn sang nơi khác, nở nụ cười ái ngại :" Tôi trông thấy người quen, xin phép được qua đó chút."

      xong, quay người rời .

      Mãi đến khi còn cảm giác ánh mắt áp bức phía sau , Tần Đường mới thờ ra, trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi .

      Ánh mắt Khương Khôn thực bình tĩnh, làm cho người ta sợ hãi hơn so với vẻ điên cuồng tàn nhẫn hề che giấu của Triệu Kiền Hòa.

      ......................

      Tưởng Xuyên vẫn luôn ngồi bên ngoài phòng chờ đợi.

      Tào Nham ôm người đẹp lướt qua, liếc mắt nhìn , tay làm độn tác ra hiệu.

      Khương Khôn ở bên trong.

      Tưởng Xuyên gật đầu, tỏ vẻ biết.

      lúc sau, đứng dậy, hướng mắt nhìn vào bên trong.

      Tay Tần Đường khoát lên vai người đàn ông, người kia nắm lấy vòng eo , xoay tròn trong sàn nhảy, làn váy tung bay, rực rỡ đến chịu nổi.

      phải nhảy sao hả ?

      Tưởng Xuyên mím môi lại, đứng nhìn trong giây lát, xoay người rời .

      Ra khỏi sảnh lớn khách sạn, quan sát xung quanh, thấy có gì lạ thường, lại phía chiếc xe màu đen có rèm che đậu ven đường.

      Tào Thịnh ngồi dựa ghế lái hút thuốc, thấy mở cửa ra, quang cho bao thuốc.

      Tưởng Xuyên đón lấy, rút ra điếu để lên miệng, châm rít mấy hơi, Tào Thịnh :" Quan sát tình hình, chúng ta ta bị chơi vố rồi."

      Tưởng Xuyên đoán ra, " Bán đấu gia tư nhân chỉ là nhằm che đậy, năm sản phẩm đấu gia, có lẽ chỉ có hai loại là thực bán ra ngoài, ba cái còn lại được sử dụng để che giấu những giao dịch bẩn thỉu khác, tôi đoán hẳn là ma túy, ý tưởng lần này có lẽ là của Triệu Kiền Hòa, nhược điểm của Khương Khôn bị Triệu Kiền Hòa tóm được, khiến Khương Khôn sử dụng phiên đấu giá lần này để giúp che giấu."

      Vì vậy, Khương Khôn mới có thể tạm thời rút khỏi phiên đấu giá.

      Tào Thịnh thở dài tiếng:" Lần này vẫn bắt được điểm sơ hở của Khương Khôn, còn phải lưu giữ mầm mống tai họa Triệu Kiền Hòa này. "

      Nhiệm vụ này còn là của đội cảnh sát

      Cả hai đội đều có nhiệm vụ riêng, họ quản lý rửa tiền, và đội kia là đội chống ma túy.

      Nếu muốn mẻ hốt gọn, giai đoạn đầu nếm mật nằm gai là thể tránh khỏi, chỉ cần cắn răng và nuốt vào bụng mà thôi.

      Tưởng Xuyên :" Ừm."

      hút hết điều thuốc, lại hàn huyên mấy câu, xác định bước hành động tiếp theo, hơn nửa giờ đồng hồ sau.

      Tào Thịnh:" nàng Tần Đường kia vẫn còn bên trong hả ?"

      Tưởng Xuyên đoán thời gian còn nhiều, mở cửa xa ra :" Tôi trước đây."

      Quay trở lại bên ngoài phòng tiệc, Tần Đường vẫn chưa ra ngoài, Tưởng Xuyên cũng thúc giục .

      Mười giờ, Tần Đường ra.

      Tưởng Xuyên đứng dậy bước qua , " được rồi chứ ?"

      Bữa tiệc trong phòng vẫn náo nhiệt như cũ, Tần Đường lợi dụng lấy cớ rửa tay mà rút trước, trông thấy Tưởng Xuyên, thở ra, gật đầu mạnh mẽ, " Dạ, chúng ta thôi, em muốn về rồi ."

      Tưởng Xuyên hướng mắt nhìn vào bên trong," Ừm, thôi."

      Hai người dùng thang máy xuống bãi đỗ xe ngầm, sau khi lên xe, Tần Đường khẽ hít thở :" Lúc nãy em nhìn thầy Khương Khôn, chuyện với em."

      Tưởng Xuyên dừng lại, giọng hơi trầm xuống:" gì ?"

      Tần Đường nhíu mày,"Giống như muốn thăm dò em, hỏi em có phải cảm thấy hứng thú đối với đấu giá tư nhân hay , em phải."

      " Còn gì nữa ?"

      " Hết rồi." Tần Đường lắc đầu, " tạo cho người ta cảm gáic áp bức mạnh mẽ. "

      Tưởng Xuyên rủ mắt, khởi động xe, Tần Đường kéo cằm ngẫm nghĩ, :" Em đoán nếu có đấu giá từ thiện lần tới , em vẫn nhận được thư mời."

      Tưởng Xuyên vươn tay ra, xoa xoa đầu :" Đừng hoảng, với em."

      Tần Đường gật đầu, nghĩ nghĩ, mỉm cười với , " CHúng ta về thôi ."

      Xe rất nhanh lái ra khỏi bãi đỗ xe ngầm.

      Sau hơn tiếng đồng hồ, chiếc xe jeep màu đen lái vào trong sân.

      Hắc Hổ sủa lên mấy tiếng, lao nhanh ra, Tưởng Xuyên mở cánh cửa xe ra, đón được Hắc Hổ nhảy lên người, vỗ vỗ đầu nó , bình thường vào giờ này mọi người đều tự trở về phòng, bây giờ lại đồng loạt ngồi ngay ngắn trong sân, vây quanh lò nướng đốt lửa nướng thịt.

      Tiểu Thành giơ lên xâu chân gà, cười vui vẻ tới, đưa cho Tần Đường:" Cho chị này Tần Đường, em nướng đó."

      Tần Đường nhìn, nhận lấy, :" Sao mọi người lại muốn nướng thịt vậy?"

      Tiểu Thành đáp:" Mấy ngày nữa, Tiểu Bạch và Từ Bằng phải khai giảng rồi, bọn họ phải quay về trường, Từ Bằng đề nghị nướng gì đó trong sân, Lữ ca ấy bao hết, đây phải là toàn bộ đâu, tụi em mua nhiều lắm đó, cũng ăn hết hơn nửa rồi. "

      Tưởng Xuyên nhướng mày, tới, A Khởi liền đưa cho xiên thịt bò.

      Tối nay Tưởng Xuyên vẫn chưa ăn cơm, quả đói bụng, hai ba miếng xong xiên, kéo hai cái ghế đặt cạnh nhau, quay đầu với Tần Đường:" Lại đây ngồi ."

      Tần Đường nghe lời tới, ngồi xuống bên cạnh .

      Tưởng Xuyên chọn vài món ăn trong khay, giọng hỏi : " Muốn ăn gì hả?"

      Tần Đường nhìn qua:" nướng chứ?"

      " Ừ."

      " Em ăn bắp ."

      "Được"

      Tưởng Xuyên chọn lấy cái bắp xem như tốt nhất, đặt lên giá nướng, quét chút dầu, chậm rãi lật lật lại.

      Tiểu Bạch và A Khởi nhìn nhìn, nhất là A Khởi, ấy ở Nghĩa Trạm lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Tưởng Xuyên bắt tay vào làm đồ ăn cho phụ nữ, khoảng thời gian này lá gan Tiểu Bạch cũng lớn, nhịn được :" Tưởng ca, cũng nướng cho em cái nhé."

      Bắp nướng mà khéo, lúc trước bọn họ vội vàng ăn, nướng lên đều cháy xém.

      A Khởi cũng vội vàng giơ tay:" Em cũng muốn."

      Tưởng Xuyên lườm hai nàng, thuận tay cầm lấy hai cái bắp, quăng vào trong lòng Tiểu Thành, miệng Tiểu Thành nhai đồ ăn, luống cuống tay chân ôm lấy .

      Tưởng Xuyên :" Để Tiểu Thành nướng cho."
      Last edited: 27/11/18
      tieunai691993, Suuuly, huyenlaw6837 others thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Đồ của làm chỉ để mình ấy ăn thôi...:yoyo51:
      Cảm ơn editor nhé! :yoyo26:
      michellevn thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      [​IMG]
      Chương 49
      Editor : Michellevn

      " Em ...." Tiểu Thành vội vàng nuốt miếng thịt trong miệng xuống, rồi mới được ràng," Em nướng được tốt lắm, mới vừa rồi bị các ấy chê rồi."

      Tiểu Bạch háy cậu :" Đúng vậy, đúng vậy, nướng xong đều vừa cháy vừa mặn, còn bằng tụi em tự mình nướng nữa."

      Tưởng Xuyên để cái bắp cách xa ngọn lửa nhất, hiếm thấy có kiên nhẫn mà làm loại chuyện như vầy.

      Tần Đường dựa sát lại," có ăn thịt bò ?"

      Tưởng Xuyên có, Tần Đường liền chọn mấy xiên thịt bò, ngay từ hồi còn , bố mẹ vẫn hay đưa liên hoan dã ngoại cùng nhóm bạn thân, tổ chức nấu nướng ở ngay tại sân nhà cũng là chuyện thường xuyên, nấu cơm quá rành, nhưng nướng như vậy làm khó được .

      Tưởng Xuyên thấy quết gia vị đâu ra đó, khóe miệng khẽ cong lên .

      A Khởi dòm dòm , lại ngó sang vẻ mặt biểu cảm gì của Tần Đường, ăn ý giữa hai người này tự nhiên như vậy, họ bắt đầu lúc quái nào vậy nhỉ ?

      Tưởng Xuyên nhìn Hắc Hổ chạy vòng vòng, kêu tiếng :" Hắc Hổ, lại đây."

      Hắc Hổ lập tức chạy đến trước mặt , Tưởng Xuyên quăng cho nó mấy miếng thịt bò tươi, Hắc Hổ ngửa đầu há mồm đón lấy.

      Tiểu Bạch hỏi:" Tiểu Thành còn nướng bắp vậy ?"

      Tiểu Thành nhẫn nhịn mệt nhọc đáp :" Nướng mà, sao lại nướng chứ, tôi vẫn hầu hạ các đây ." xong liền quết dầu lên cái bắp, quết nhiều đến nỗi giọt xuống lửa than làm bén lên vài tia lửa, phun thành ngọn lửa reo lên tíc tíc.

      A Khởi ngồi gần, bị dọa nhảy dựng ra xa, " cho ít dầu chút thôi, lãng phí quá ! Chút nữa lại cháy xém nữa giờ ."

      Tiểu Thành thèm để ý, cười hi hi :" Cháy rồi phải các ăn vẫn rất thơm sao ."

      Tưởng Xuyên liếc qua, gì cả.

      Tần Đường nướng xong thịt bò được rắc đầy đủ gia vị, đưa qua cho Tưởng Xuyên:"Xong rồi này."

      Tưởng Xuyên nhận lấy, cứ thế mà cắn xuống xiên thịt , ăn rất nhanh, Tần Đường đoán ăn cơm chiều, lại lấy mấy món đặt lên giá nướng, Lữ An nhìn thấy, cười :" Tần Đường, để mọi người cùng nướng , dường như nướng tốt hơn nhiều so với Tiểu Thành đấy."

      Tần Đường liếc nhìn , gật đầu :" Ừm"

      Gió đêm thổi tới.

      Mùa hè vây quanh lò nướng cũng có loại cảm thụ khác biệt, trán Tần Đường toát mồ hôi, cũng cảm thấy nóng mấy, giơ tay lau lau chút, Tưởng Xuyên nhìn , :" Ngồi dựa ra sau chút."

      Tay nắm lấy ghế tựa của , Tần Đường bị di chuyển cả người và ghế dịch lại mấy tấc.

      Tần Đường hếch đầu nhìn , : Em còn chưa nướng xong mà, như này quá xa rồi."

      Tưởng Xuyên:" Để làm là được."

      đành lòng nhìn làm việc, nướng có xiên thịt thôi mà bị hun đến mặt đỏ hồng.

      Tiểu Thành nhìn nhìn, nhịn được ra:" , từ khi nào mà đối xử tốt với chị Tần Đường như vậy chứ?"

      Tưởng Xuyên liếc con mắt :" Khi nào tôi đối xử tốt với ấy hả ? "

      " ............." Tiểu Thành tự dưng lên nời, nghĩ nghĩ, dường như cũng tốt nha.

      Tần Đường nở nự cười, hỏi :" Bắp được rồi chứ ?"

      Ngồi cả nửa ngày, mới ăn được hai xiên thịt.

      Tưởng Xuyên nhìn cái bắp được nướng vàng ươm óng ánh, đưa tới trước mặt :" Ăn thử xem?."

      Tiểu Bạch và A Khởi cùng nhìn về xiên cây bắp đó, lại nhìn tới hai cái bắp đen thui tay Tiểu Thành bên kia, cùng nhíu nhíu mày. Tần Đường nhận lấy, thổi thổi, cắn miếng nếm thử, sau đó :" Chín rồi, ngọt lắm ạ."

      Tiểu Thành đưa hai cái bắp nướng xong cho Tiểu Bạch, A Khởi, hai người liên tục lắc đầu :" muốn đâu, tự mà ăn ."

      Tiểu Thành :".................."

      Cậu nổi cáu :" phải các kêu tôi nướng riêng cho các sao?"

      Nhìn cái bắp trong tay Tần Đường, ai còn muốn ăn cái thứ đen thui này nữa chứ .

      Tần Đường mím môi, nhìn Tưởng Xuyên.

      Hai người hiểu ý cười thầm trong lòng.

      Bên kia tranh cãi ầm ĩ, ai chú ý tới hai người họ.

      Thoáng cái qua 12 giờ đêm.

      Lữ An :" Mọi người mau mau ăn cho hết đồ ăn , ăn hết đóng gói lại bỏ vào trong tủ lạnh, để ngày mai Dì Quế xào rau ."

      Buổi sáng dì Quế bán đồ ăn sáng rất sớm, thức khuya nổi, ngủ từ lâu.

      Tiểu Thành nhìn nhìn :" Cũng chẳng còn bao nhiêu đâu." Cậu ta nhìn Tưởng Xuyên, " , và chị Tần Đường ăn thêm chút nữa , trước đó tụi em ăn nhiều lắm rồi, em nướng cho nhé ?"

      Tưởng Xuyên :" cần."

      Tần Đường :" Để tôi làm ."

      Tiểu Thành kiên nhẫn, đồ nướng hơn nửa là bị cháy xém, vị thịt gì cũng biến hết trơn .

      Tần Đường đem toàn bộ các món còn lại đặt lên giá nướng, từ từ nướng lật qua lật lại, những người khác bắt đầu thu dọn đồ, cọ rửa chén đĩa, quét tước trong sân, ai cũng bận rộn, lúc Tần Đường nướng xong thịt để trong khay, Tiểu Thành và Từ Bằng dập tắt than lửa, để các cây củi lớn xuống bên dưới.

      hồi qua lại như vậy, sắp sáng đến nơi .

      Tưởng Xuyên ăn xong hết, mọi người cũng thu dọn sạch , đều ngáp ngủ .

      " , ngủ sớm chút nha."

      Tưởng Xuyên gật đầu:" Ờ, đều ngủ thôi."

      Lấy bao thuốc trong túi ra, rút điếu châm hút mấy hơi, nhìn Tần Đường:" Buồn ngủ sao ?"

      Giọng trầm thấp, cực kỳ nồng đậm giữa trời đêm.

      Tần Đường gật đầu, " Buồn ngủ rồi." Bên cạnh còn ai, nhìn , " Chúng ta lên lầu ."

      Tưởng Xuyên nhìn đăm đắm, mỉm cười.

      Hai người sánh vai đến trước cầu thang, đèn trong sân tắt, mọi người lần lượt đóng cửa phòng mình .

      Đêm khôi phục vẻ tĩnh lặng vốn có.

      Ngay chỗ rẽ cầu thang, Tần Đường xoay người, nhìn điếu thuốc trong tay :" Cho em hút hơi."

      Tưởng Xuyên để điếu thuốc kề bên miệng , Tần Đường ngậm lấy hút hơi, loại thuốc này mạnh đến khiến người ta nhăn mày, Tưởng Xuyên bật cười, lấy thuốc đưa lại trong miệng mình, nhìn , chầm chậm phả ra từng vòng tròn khói, đèn thanh khống đột nhiên tắt ngúm.

      (*)声控灯Đèn thanh khống : là đèn được điều khiển cảm ứng bằng tần số giọng .

      Tần Đường ngẩng đầu nhìn , cũng nhìn .

      Đốm lửa kia từ tay rơi xuống, cơ thể đàn ông cường tráng áp sát lại.

      Tim Tần Đường đập rộn ràng, vòng tay ôm cổ , bờ môi hai người vừa chạm nhau, lập tức trở thành nụ hôn kịch liệt.

      Tưởng Xuyên có thể cảm giác được biến đổi của Tần Đường, từ thăm dò lúc bắt đầu giờ thành chủ động.

      chính là càng càng mạnh dạn.

      Tưởng Xuyên đặt người ở góc tường, khẽ mút đôi môi mềm mại của , hôm nay bị khiêu khích cả ngày, càng hôn càng thể khống chế, gặm cắn môi , bàn tay cách lớp áo dùng sức xoa nắn bầu ngực , hơi thở Tần Đường dần trở nên hỗn loạn, biến thành tiếng rên rỉ nho .

      Tưởng Xuyên hôn khóe môi , hai má , lỗ tai, cổ của ....

      Tần Đường thở hổn hển, cả người như nhũn ra, đứng cũng dần trụ nổi nữa rồi, " Em muốn tắm trước ....."

      Tưởng Xuyên :" Hửm?"

      " Em phải tắm rửa trước , tháo trang sức ...." thầm :" Như vầy khó chịu lắm."

      Tưởng Xuyên cắn cái bên tai , ôm ngang người lên, vững vàng bước về phía nhà tắm .

      Tần Đường :" Em muốn lấy đồ."

      Tưởng Xuyên lại xoay người, đem người quay lại giữa phòng, " Bật đèn."

      Tần Đường chạm đến công tắc tường, ấn mở .

      Căn phòng sáng lên, ngẩng đầu nhìn , sờ sờ đám râu mới nhú dưới cằm , " phải cạo râu rồi nè."

      Tưởng Xuyên thả người xuống, nhìn cười:" Đâm vào em hả ?"

      Tần Đường cúi đầu:" Vâng, thoải mái."

      Cũng phải thoải mái, chỉ là chọc đến có chút nhột nhột .

      Tưởng Xuyên cúi đầu vùi vào hõm vai , cố ý cọ mấy cái, lập tức nghe thấy khẽ thở hổn hển, cười ngả ngớn :" thoải mái em hổn hển gì chứ ?"

      " Nhột ........"

      " Nhột chỗ nào hả ?"

      "............."

      né tránh, hai ba bước lách khỏi , lấy nước tẩy trang,sữa rửa mặt và sữa tắm mặt đặt vào trong chậu, " Em tắm trước nhé."

      Tưởng Xuyên nhìn giống con thỏ ôm chậu rửa mặt chạy biến , đầu lưỡi nhàng đẩy ra hàm răng nghiến chặt, đứng dựa vào tường được lúc, mới quay về phòng mình lấy quần áo.

      đến phòng tắm, nghe thấy bên trong truyền ra tiếng nước chảy.

      Tưởng Xuyên ở bên ngoài cạo râu, đánh răng, cởi áo sơ mi người ra, về phía cửa.

      " Két" tiếng, cánh cửa bị mở ra.
      [​IMG]
      Bàn tay Tần Đường xoa vuốt cơ thể mình, giật mình khẽ co người lại, đối diện là cơ thể xinh đẹp trắng như tuyết, ướt át trong làn sương mờ.

      Tưởng Xuyên nhìn chăm chú, tới, thân trần trụi dán lấy , gian trong nháy mắt trở thành chật chội.

      Tần Đường cúi xuống, nhìn biến đổi của cánh tay khoát hông mình, cơ bắp căng lên, mỗi đường cong đều chứa sức lực vô tận, trắng còn màu đồng cổ, màu da chênh lệch rệt, lần đầu tiên cảm thấy mình có phần trắng quá, càng làm nổi lên vẻ yếu đuối hơn so với , giống như chỉ nắm cái liền vỡ tan.

      xoay người trong lồng ngực , sờ sờ cằm , cạo râu rồi.

      Tưởng Xuyên cúi xuống hôn , Tần Đường xoay đầu trốn tránh, cầm lấy xà bông thơm trong chậu xoa lên người , vừa xoa vừa ," Quay người qua nào."

      Tưởng Xuyên cười ra tiếng, giọng điệu rất khàn, vẫn tùy theo ý .

      Tần Đường vuốt bả vai , khẽ hỏi :" Đây là trúng đạn hả ?"

      đáp ừ.

      " Bị khi nào ạ ?"

      " Tám, chín năm rồi, lần đầu tiên làm nhiêm vụ."

      " Nhiệm vụ gì vậy ?"

      " Truy đuổi tù trốn trại, người ta chạy đến vùng biên giới, xuất đồng bọn, mang theo súng, giao chiến cùng tụi trận."

      quá tỉ mỉ, nhưng Tần Đường nghe cũng hiểu, trận đó nhất định rất nguy hiểm.

      Tần Đường sờ sờ, đầu ngón tay quét qua xương bả vai, " Chỗ này sao?"

      " Hả?" ra biết lưng mình có bao nhiêu vết thương, đau lúc bị thương, hết đau rồi cũng chẳng chú ý, càng thèm chăm sóc cẩn thận.

      " Vết thương dao chém ."

      " nhớ ."

      Mỗi nơi chạm đến, đều phải hỏi câu.

      Đầu ngón tay quét qua quét lại lưng , hơi thở Tưởng Xuyên ngày càng nặng nề, tâm trí sớm còn dành cho những vết thương cũ lâu năm, túm lấy bàn tay lưng, quay nhanh lại áp người lên bờ tường gạch men lạnh giá, " Còn sờ sao?"

      Tần Đường cúi xuống, giữa quần tây màu đen nổi lên khối lớn .

      chạm đến vết sẹo phần bụng , " từng làm phẫu thuật sao ?"

      Tưởng Xuyên dừng lại , cách vài giây, :" Ừ, tai nạn xe cộ."

      cắn môi, hơi đau lòng, " Về sau cẩn thận chút , em nhìn thấy rất khó chịu."

      Tưởng Xuyên nhắm nghiền mắt, cúi xuống hôn , dẫn dắt tay kéo xuống bên dưới, xuyên qua bộ lông thô ráp, chạm tới chỗ kia, giọng khàn khàn:" Những cái này quan trọng nữa rồi, bây giờ khó chịu chính là chỗ này nè, em muốn chuyện phiếm cũng được, đợi sau khi xử lý em xong nhé, chuyện với em đến sáng cũng được ."

      Lòng bàn tay Tần Đường nóng hầm hập, cả người kéo căng, khẽ vuốt ve từ gốc hướng lên ,ngay lập tức bên tai truyền đến hơi thở dốc nặng nề của .

      Mỗi lần làm xong đều mệt đến nỗi muốn ngủ luôn, còn đâu ra sức lực mà cùng chuyện phiếm, ban ngày hai người bình thường gặp mặt, lúc ăn cơm lại nhiều người như vậy, cũng chẳng được mấy câu, chỉ vào buổi tối thời điểm đó , người đàn ông này bao giờ cũng làm nhiều hơn , và giường cũng giống như vậy.

      Tưởng Xuyên cởi quần, thân thể dính sát , bàn tay vuốt ve phía dưới , tiếng rên rỉ nho của phát ra .

      xoay người lại, để chống tay lên tường, bờ mông tròn lẳn kề sát , tay nắm lấy hông nâng lên, mượn ẩm ướt dồn sức đỉnh vào bên trong .

      " A!"

      bật thốt ra tiếng, bị kéo căng chịu nổi .

      .................

      Tiếng nước giọt tích tích, Tưởng Xuyên đưa tay, tắt .
      Last edited: 27/11/18

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Nước cũng là tài nguyên quý giá, a tưởng tắt là đúng.
      Nhưng thịt của em, há mồm chuẩn bị đớp ...huhu:yoyo25::yoyo25:sao lại cất???
      Suuuly, jennytruongsusu thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      @levuong Đó mới chỉ là món khai vị thôi, món chính ở chương sau nhé :yoyo35:
      B.Catlevuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :