1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh đến cùng rạng đông - Mạch Ngôn Xuyên (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hoai90

      hoai90 New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      21
      thank add nhé. mà cho tớ hỏi chút. trước có nhớ 1 truyện về cha mẹ của Tần Đường đúng nhỉ?

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      @hoai90 Đúng rồi đấy, tớ cũng cố lấp hố bên đấy đây, Bình hoa giới giải trí, bạn qua ủng hộ luôn nhé ^^
      Aucloudkri12, levuonglinhdiep17 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 45
      Editor : Michellevn

      " Mệt mà"

      Tâm trạng Tần Đường tốt lên, giọng cũng dịu dàng, như có phần làm nũng.

      Tưởng Xuyên cúi đầu hôn vành tai , nhéo cái hông , " Mệt chỗ nào hả?"

      Tần Đường sợ nhất là hôn ở tai, rụt cổ lại trốn tránh, hơi thở có chút hổn hển, " đừng đè em mà, nặng muốn chết à."

      bật cười, lồng ngực dán khẽ rung lên, ôm chặt nâng cả người lên,

      trận quay cuồng, hai chân Tần Đường tách ra, nằm sấp người , : “Cho em ở đấy."

      Sắc mặt Tần Đường ửng hồng, nằm im động đậy, ngón tay khẽ chọc chọc lồng ngực , " Vừa rồi em mệt mà."

      Tưởng Xuyên vòng tay ôm cả người , lần mò từ đùi tới bờ mông , bàn tay tiến vào bên trong quần chip của vuốt ve mông , lại xuống chút nữa, chạm tới vùng đất giữa hai chân .

      Tần Đường khẽ hừ tiếng: “Đau đấy ............"

      Sức dùng nhàng, đầu ngón tay từ từ trở lên thấm ướt.

      Tần Đường kìm lòng được, hôn lên hầu kết , bên tai là tiếng thở gấp nặng nề của .

      Tưởng Xuyên nhẫn nại kiềm chế, bỗng nhiên xoay người đè xuống, đầu tóc Tần Đường rối tung, ánh mắt ướt át.

      " xem nào ......" Đôi mắt sâu thăm thẳm, cởi hết quần áo người ra, nắm chặt bắp đùi đẩy lên cao, phủ phục người xuống, nhìn chăm chú nơi đó, đêm qua khắc chế nổi, có phần làm bị đau rồi, cau mày, hơi xót xa ân hận, lại thêm phần kích thích .

      Trong phòng ánh sáng đèn êm dịu, Tần Đường cắn chặt môi, mặt hồng rực.

      muốn lên tiếng, trong đầu thình lình bùng nổ, cơ thể mãnh liệt cong lên, bật kêu ra tiếng.

      Tần Đường bị làm cho sắp khóc, mời vùng dậy, bàn tay nắm chặt vòng em , mạnh mẽ tiến vào.

      khe khẽ kiều rên lên, toàn thân ửng màu hồng nhạt, trong mắt ngập nước.

      Tưởng Xuyên nhìn đăm đắm, da đầu tê dại, cả người căng cứng, thắt lưng chặt chẽ lại càng phát ra mãnh liệt.

      chết bộ dạng nũng nịu này của .

      Đây mới là dáng điệu vốn nên có.

      Thân thể Tần Đường kịch liệt xóc nảy, lại càng có vẻ đáng mềm mại, sắp bị làm cho chết đến nơi rồi.

      Cao triều tới rất nhanh, như mê man trong khoảnh khắc ấy, mắt hơi nhắm lại, môi hé ra, nức nở cầu xin tha cho: “Dừng .... Dừng chút mà ...."

      trán Tưởng Xuyên gân xanh nổi lên dữ dội, dừng lại, nắm lấy cằm , cúi đầu hôn xuống .

      " Còn đau hả ?"

      "..."

      Mức độ kích thích thân thể vượt qua mọi cảm xúc, nên lời, chỉ vô lực lắc đầu.

      Màu mắt Tưởng Xuyên đen thẫm, nắm lấy vòng eo , phối hợp với động tác dưới thân, va chạm mãnh liệt.

      Tần Đường ý thức tan rã, lặp lại nhiều lần đều nghĩ rằng mình chết rồi.

      .............

      Sau khi kết thúc, Tưởng Xuyên ôm từ phía sau, hôn lên vành tai , " Vẫn ổn chứ?"

      Tần Đường:"..."

      Ánh mắt rã rời, nhìn chăm chú vách tường trắng như tuyết, cổ họng khô khốc khó chịu.

      Tưởng Xuyên đứng dậy, lấy ly nước bàn mang qua, để ngồi dựa vào vai , đưa ly nước kề bên miệng .

      Tần Đường ngẩng mặt, uống nước có chút vội, khẽ phát ra thanh "ừng ực".

      Tưởng Xuyên vui vẻ, " Muốn nữa ?"

      Tần Đường đẩy cái ly ra, giọng khàn khàn: “ uống nữa ..."

      Sau khi dọn dẹp sạch , Tưởng Xuyên chống chân tựa vào đầu giường, Tần Đường nằm bò lồng ngực , khe khẽ chuyện: “Vụ án điều tra, nguy hiểm phải ?"

      Tưởng Xuyên cúi đầu nhìn , :"Uhm"

      Trái tim Tần Đường căng thẳng, lâu, khẽ khàng cọ cọ đầu, mới câu: “Vậy cẩn thận đấy ."

      Tưởng Xuyên mím chặt môi, kéo người ra, đối diện với tầm mắt , " Chỉ lần này thôi."

      " Về sau nữa mà?"

      Tưởng Xuyên vòng tay ôm chặt, ánh mắt kiên định, " Về sau có nữa, đây là do thiếu nợ, phải trả."

      Trong lòng Tần Đường run lên, nhìn chăm chú: “Trả ?"

      Tưởng Xuyên nhìn , giọng đáp : “Trước đây đồng hy sinh, có trách nhiệm, chuyện của ấy chưa hoàn thành, phải làm cho xong."

      Cái chết của Lâm Hạo mãi mãi là rễ cây đâm trong lòng , vụ án này chưa kết thúc, biết ăn làm sao với Lâm Hạo.

      Khương Khôn yên tĩnh hai ba năm, hai năm này lại bắt đầu có hành động, TRiệu Kiền Hòa cũng ra tù, mọi thứ quay trở lại mấy năm trước, Tưởng Xuyên và vụ án này có mối liên hệ dây mơ rễ má chằng chịt, nếu quá bị động, bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng.

      Tào Thịnh xin lệnh cấp , để cho lần này tham gia hành động.

      Về phần sau này, có thể hay khôi phục cảnh tịch.

      thèm để ý.

      Tần Đường ôm chặt , " Được, em chờ ."

      Tưởng Xuyên sửng sốt, khẽ nhắm mắt lại, hạ xuống nự hôn trán , tự vị đáy lòng sao tả nổi.

      Điều bất ngờ trong trận này, còn có .

      Còn có Trần Kính Sinh, còn có người đàn ông to lớn vẫn thường xuyên gọi điện cho .

      khẽ vuốt mái tóc dài của , hít hơi sâu, hồi lâu, thấp giọng : “Đường Đường."

      Tần Đường: “..."

      Thiên hạ trong lòng thân thể mềm mại, hô hấp trầm ổn.

      Tưởng Xuyên cúi đầu, ôm ngủ say, lông mi dài cong lên, quét qua làn da lồng ngực .

      .....

      Tưởng Xuyên khôi phục cuộc sống sớm tối về .

      Liên tiếp mấy ngày, Tần Đường chỉ có ban đêm mới nhìn thấy .

      Tưởng Xuyên hỏi tính lúc nào trở về, Tần Đường : “Đợi xong sinh nhật của em."

      Phiên đấu giá kết thúc quá vài ngày là sinh nhật rồi, Tưởng Xuyên gật đầu: “Được."

      Ngày mai chính là ngày hội phiên đấu giá, mấy ngày Lộ Toa quay về Nghĩa trạm, nhưng hành lý vẫn còn ở đây.

      Tào Thịnh cũng quay lại Tây An, tất cả mọi người đều đề phòng.

      Hai em Tào Thịnh, Tào Nham cùng Tưởng Xuyên tụ họp, Tào Thịnh : “Người phái theo dõi Lộ Toa bị phát rồi, năng lực chống điều tra của Khương Khôn cực kỳ mạnh, bằng cũng thể đấu đấu nhiều năm như vậy."

      Chân Tưởng Xuyên nghiền đất dính nền nhà, " Người đâu?"

      " Quay về rồi."

      Tào Nham hỏi: “Triệu Kiền Hòa tìm gây phiền sao?"

      Tưởng Xuyên híp mắt lại, " có, có lẽ có chuyện quan trọng hơn, ta đã còn rảnh rỗi mà quan tâm mấy cái ân oán nhỏ này ."

      Lần Tần Đường bị trói đó, cũng đã bị đánh ít, TRiệu Kiền Hòa xem như trút giận được một nửa.

      Tào Thịnh rút một điếu từ bao thuốc để bàn, châm thuốc hút mấy hơi, nhìn Tào Nham và Tưởng Xuyên," Có tin mới, hiện giờ Triệu Kiền Hòa và Khương Khôn có lẽ đã phải đồng bọn nữa, tranh giành nội bộ."

      Tào Nham có chút kinh ngạc, giọng nói lại khó nén phấn khích: “Hai người này cùng hội cùng thuyền nữa sao?"

      Nếu hai người này thực sự tranh giành nội bộ, sớm muộn gì cũng sẽ có sơ hở.

      "Triệu Kiền Hòa vào tù, ở trong đó luôn có người vẫn thường làm phiền hắn ta, muốn lấy mạng hắn ta, người này chắc là Khương Khôn, dù sao Triệu Kiền Hòa va Khương Khôn có mối quan hệ bình thường, Triệu Kiền Hòa cũng phải là kẻ ngốc, hành sự khẳng ̣nh sẽ lưu lại manh mối, Khương Khôn muốn giết chết hắn ta phòng ngừa tai họa về sau. Có điều, Triệu Kiền Hòa có thể tiến đến gần Khương Khôn như vậy, chắc chắn cũng đơn giản, muốn giết chết hắn ta cũng đâu dễ dàng như vậy, nếu làm đến nơi đến chốn, sự việc bại lộ, Triệu Kiền Hòa có thể ra tù, Khương Khôn hẳn là mất ít sức lực."

      Tưởng Xuyên nói xong, cũng mò tới bao thuốc rút một điếu.

      Tào Thịnh liếc , nở nụ cười.

      Tưởng Xuyên rời đội cảnh sát, rất đáng tiếc .

      Tào Thịnh nói: “Triệu Kiền Hòa nhiều lần tìm được đường sống trong chỗ chết, tội lỗi chồng chất, Khương Khôn từng muốn lấy mạng hắn ta, hắn ta có khả năng lại làm việc vì Khương Khôn giống như trước kia, lần này vùng biên giới Vân Nam, có lẽ là đã tìm đường mới, có đồng bọn mới, có được năng lực đối đầu Khương Khôn, lúc này mới dám quay về."

      Tưởng Xuyên châm thuốc, làn khói lượn lờ.

      Tào Nham vỗ đùi: “Lần này chắc chắn phải đem bọn này một mẻ hốt gọn.”

      Ngón tay Tưởng Xuyên nhẹ gõ gõ mặt bàn, nghe xong lời này, bàn tay nắm chặt thành quyền, " Ừ."

      Trước khi về, Tưởng Xuyên nói ra một cầu với Tào Thịnh.

      ..............

      Giữa trưa hôm sau, Tưởng Xuyên trở lại Nghĩa trạm, mở ra cửa sau , xe nhảy xuống một chú chó chăn cừu giống Đức to lớn .

      Tiểu Thành kinh hãi hô lên: “A, chú chó này từ đâu vậy ?"

      Tưởng Xuyên liếc nhìn cậu ta : “Công ty vận chuyển bên kia mang tới."

      Công ty vận chuyển bên kia quả thật có nuôi hai chú chó chăn cừu giống Đức, là do Tưởng Xuyên mang tới, một con chân khập khiễng, còn con kia xem tuổi có vẻ đã có chút lớn.

      hề giống với chú chó khỏe mạnh dũng mãnh này.

      Tiểu Thành qua sờ sờ, cười hi hi nói : “, coi thường em mắt chó hả ?"

      Tưởng Xuyên nở nụ cười: “ được nói nhảm."

      nhìn Tần Đường đứng ở cửa phòng khách, nhét dây dắt chó cho Tiểu Thành, " Cho nó ăn tốt cho ."

      Tiểu Thành : “Ăn đồ ăn thừa được ạ?"

      Tưởng Xuyên: “Cho thêm chút thịt ."

      Tần Đường vừa nhìn đã nhận ra chú chó là cảnh khuyển (chó nghiệp vụ ), hồi nhỏ, ba cũng đã nuôi một con cảnh khuyển xuất ngũ, cuối cùng đã chết già.

      Tưởng Xuyên tới trước Tần Đường : “Lúc nào thì xuất phát?"

      Tần Đường nói : “Ăn trưa xong thì , 5 giờ chiều hội đấu giá mới bắt đầu, muốn đến đó sớm. "

      Tưởng Xuyên nhìn : “Buổi chiều cùng em qua đó."

      Mấy ngày này ra vào đều có Tào Nham theo cùng, Tần Đường mơ hồ đoán được là ý của Tưởng Xuyên, cũng từ chối.

      Tần Đường ngẫm nghĩ, nói: “Tào Nham theo em là được rồi."

      Tưởng Xuyên: “ được, với em."
      Last edited: 16/11/18

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 46
      Editor : Michellevn

      Tưởng Xuyên vào trong phòng khách, lấy chai nước, ngửa đầu uống nước.

      biết do Tần Đường và Tưởng Xuyên che giấu được quá tốt, hay là mọi người cảm thấy hai người này căn bản có khả năng, ngoại trừ Lữ An và Tào Nham nhìn ra được chút manh mối lúc đầu, số còn lại đều phát quan hệ giữa hai người.

      Lúc này nhìn cả hai lại muốn gây gổ, đám người ai cũng dám lên tiếng.

      Tiểu Thành dắt chó tới, cười cười hỏi :" , con này tên là gì ?"

      Chó chăn cừu giống Đức đứng bên cạnh Tần Đường, thân hình cao lớn uy vũ.

      Tần Đường đưa tay vuốt ve chút, nhớ tới cảnh khuyển kia của ba mình nuôi trước đây, quay đầu, nhìn về phía Tưởng Xuyên.

      Tưởng Xuyên :" Hắc Hổ."

      Tiểu Thành cười : " Tên này rất cool !"

      Tưởng Xuyên tới, xoay người sờ sờ Hắc Hổ, với Tần Đường:" Em thử gọi nó tiếng xem ."

      Hắc Hổ là ưu tú nhất trong đám cảnh khuyển, trước đây ở cùng với đội bọn họ, lần này Tào Thịnh cho mang nó về đây, Nghĩa trạm tầm thường này gần đây khả năng yên ả nữa, có Hắc HỔ ở đây, ban đêm có động tĩnh gì, và Tào Nham có thể cảnh giác hơn.

      Tần Đường im lặng liếc cái, kêu tiếng "Hắc Hổ", bàn tay phải khép lại giơ lên, hướng lòng bàn tay xuống 90 độ, Hắc Hổ lập tức nằm xuống bên cạnh chân .

      Tưởng Xuyên bất ngờ mà nhìn , Tần Đường lại làm động tác tay "đứng" , Hắc Hổ lập tức đứng lên.

      Tiểu Thành trợn mắt há mồm:" Chị Tần Đường, chị lợi hại nha!"

      A Khởi và Tiểu Bạch cùng nhìn thấy, đều cảm thấy thần kỳ, nhao nhao muốn học.

      Tần Đường dạy chút, biết do các ấy động tác đúng tiêu chuẩn, hay là Hắc Hổ nghe lời, cho nên làm theo gì hết.

      Tưởng Xuyên hơi cong khóe miệng, :" Tần Đường, lại đây chút ."

      Tần Đường thấy đến chỗ rẽ đầu cầu thang, nhìn nhìn rồi theo, Tiểu Thành ở phía sau gọi :" Mau ăn cơm nào ."

      Tưởng Xuyên vẫn quay đầu.

      Hai người tới chỗ rẽ, lên lầu Tưởng Xuyên đứng ở hành lang lầu hai, hếch cằm chỉ chỉ cửa phòng :" Vào trong phòng."

      Tần Đường nhìn trong sân có người, tới mở cửa phòng.

      Vừa vào cửa, Tưởng Xuyên túm lấy tay , khóe miệng mang theo ý cười:" Sao em biết làm như vậy?"

      Tần Đường :" Ba ba em từng nuôi chú cảnh khuyển xuất ngũ, gọi là Bố Duệ, Bố Duệ cùng em lớn lên, em trưởng thành rồi nó cũng rất già , mấy năm trước mất rồi."

      cúi đầu.

      Tưởng Xuyên sờ sờ đầu , :" Nếu em thích, sau này đưa đến cho em con. "

      Tưởng Xuyên thích chó, ngờ cũng thích, " Hửm?"

      Tần Đường gật đầu:" Được ạ."

      ngẩng đầu, hỏi : " cố ý mang Hắc Hổ tới đây sao?"

      " Uhm"

      "Vì em ư?"

      Ban đầu Tưởng Xuyên định mang hai con cảnh khuyển xuất ngũ kia của công ty vận chuyển mang về Nghĩa trạm, giờ Tần Đường đến rồi, và Tào Thịnh muốn mang Hắc Hổ tới, Hắc Hổ khỏe mạnh dũng mạnh, nhạy bén vô cùng.

      :" Vì Nghĩa trạm."

      Tần Đường mím môi :" Ò."

      Dưới lầu, Tiểu Thành lớn tiếng gọi :" , ăn cơm !"

      Tưởng Xuyên vân vê tay , " ăn cơm trước, ăn xong cùng em ."

      Tần Đường từ phía sau ôm lấy , đầu khe khẽ cọ cọ ," trước cho em biết , điều tra vụ án này có phải liên quan đến Khương Khôn hay ?"

      Tưởng Xuyên quay đầu lại, ánh mắt thâm trầm.

      Tần Đường :" Ngày đó trung tâm hội chợ triển lãm, em nhìn thấy quan hệ Khương Khôn và Lộ Toa đơn giản như bề ngoài, thực tế bọn họ rất quen thuộc, lại làm ra vẻ như quen biết, có lẽ là giác quan của phụ nữ đấy, em cảm thấy Lộ Toa đối với Khương Khôn thái độ tự nhiên như đối với người mua khác,có phần có chủ ý . "

      Tưởng Xuyên từng ," Lộ Toa có liên quan đến vụ án này.”

      Khương Khôn tài lực hùng mạnh, bên cạnh đó tiếng tăm rất lớn, nếu vụ án này có liên quan đến ta, vậy nhật định đơn giản.

      Tưởng Xuyên cau mày, liên quan đến vụ án này, để biết càng ít càng an toàn.

      Chuyện tới hôm nay, có lẽ còn giấu được nữa.

      xoay người lại ôm lấy bờ vai , khom người nhìn thẳng vào mắt , nghiêm túc dặn dò:" Em nghe này, sau này em nhìn thấy Khương Khôn cũng như người bên cạnh ta, phải làm bộ như cái gì cũng biết , em hiểu ?"

      Lần đầu tiên Tần Đường thấy nghiêm túc như vậy, gật gật đầu :" Vâng ạ."

      Hai người xuống lầu ăn cơm."

      Lữ An và Tào Nham cũng trở lại.

      Sau khi ăn xong, Tưởng Xuyên và Tào Nham ra ngoài, dặn Tần Đường ở Nghĩa trạm đợi quay về.

      Hai giờ rưỡi, Tần Đường thay quần áo trang điểm xong xuôi đâu đó, Tưởng Xuyên đã quay trở lại.

      lại phía : " Có thể được chưa ?"

      Tưởng Xuyên nhìn chiếc xe Mercedes-Benz đỗ ở trong sân, " Chuyện gì thế này ?"

      Tần Đường nói:" Bên kia cho xe tới đây, nói là đón em qua đó."

      tới, nói với tài xế:" Các quay về , bạn tôi sẽ đưa tôi tới đó."

      Tài xế ngẩng đầu nhìn , lại nhìn Tưởng Xuyên đô con vạm vỡ đứng bên cạnh, trong mắt chợt lóe lên tia sáng nhỏ, " Như vậy được đâu ? Ông chủ dặn tôi tới đây đón người , được gây sơ suất với Tần tiểu thư."

      Nét mặt Tần Đường thay đổi:" cứ nói đó là ý kiến của tôi."

      nói thêm gì nữa, về phía Tưởng Xuyên:" thôi ."

      Tưởng Xuyên từ từ thu lại ánh mắt, mở cửa xe ra :" Lên xe."

      Tần Đường nâng làn váy dài, cất bước đôi giày cao gót bước lên xe, Tưởng Xuyên đưa tay đỡ thắt lưng .

      Chiếc Mercedes-Benz màu đen kia nhìn Tần Đường lên xe, Tài xế nghiến chặt răng, nổ máy, cho xe rời .

      Tưởng Xuyên tra chìa khóa vào ổ, quay đầu nhìn , đặc biệt chú ý ăn mặc cho ngày hôm nay, tỏa sáng hơn so với ngày thường, Tần Đường kéo xong váy ổn thỏa, bình tĩnh nhìn nói:" Tài xế, lái xe ."

      Tưởng Xuyên bật cười, nổ máy khởi động xe.

      Xe chạy ra khỏi Nghĩa trạm, Tưởng Xuyên dừng xe lại ven đường, Tần Đường nghi hoặc quay qua hỏi :" Sao vậy ?"

      Tưởng Xuyên nắm cằm , cúi đầu hôn xuống.

      đẩy lồng ngực , son môi của cũng bị ăn luôn mất tiêu rồi .....

      Cuối cùng, Tưởng Xuyên dùng ngón cái vuốt nhẹ bờ môi , đầu ngón tay thô ráp chà sát qua lại, Tần Đường khe khẽ động, nâng mắt nhìn .

      Cứ như vậy nhì thẳng mấy giây, Tưởng Xuyên dời ánh mắt trước, nhìn thẳng phía trước, lần nữa nổ máy xe chạy .

      Tần Đường nghiêng đầu, nhìn .

      Cuối cùng Tưởng Xuyên cũng quay đầu nhìn , mỉm cười:" Có dễ nhìn đến vậy hả ?"

      Tần Đường nhúc nhích," tồi."

      Tưởng Xuyên nở nụ cười :" Chút nữa chắc là vào trong được, chỉ có thể đợi em ở bên ngoài, tự em chú ý chút nha, có gì thì gọi điện thoại cho ."

      Bọn họ đã điều tra, phiên đấu giá này xem như bình thường, người mua được mời tới đều là những người giàu có toàn quốc, bên trong đó Tần Đường sẽ có gì nguy hiểm, sau khi phiên đấu giá bắt đầu, lực chú ý phần lớn đều bị thu hút, bọn họ có thể nhân cơ hội trà trộn vào điều tra.

      Tới lầu ba khách sạn.

      Tưởng Xuyên đưa đến sảnh cửa vào phiên đấu giá, Tần Đường tới , đưa thư mời cho nhân viên công tác.

      đứng ở ngay của, quay đầu lại nhìn .

      Tưởng Xuyên khẽ cong khóe miệng, nói :" Vào thôi ."

      Tần Đường khẽ siết ví cầm tay, ánh mắt trầm tĩnh nhìn chăm chú vài giây, Tưởng Xuyên chuyển cho ánh mắt động viên yên lòng.

      Sau khi thấy vào trong, Tưởng Xuyên quay lại bãi đỗ xe , ngồi trong xe đợi hơn một giờ đồng hồ, phiên đấu giá đã bắt đầu, Tào Nham nhắn tin tới:" Khương Khôn tham gia phiên đấu giá, chúng ta có khả năng bị lừa rồi."

      Tưởng Xuyên nhíu mày, sao có thể chứ ?

      Trưa nay Khương Khôn cũng đã tới khách sạn mà, danh sách cũng có tên hắn .

      Buổi chiều Triệu Kiền Hòa cũng đến rồi .

      thể có hành động nào cả.

      Hồi trưa Tào Nham ôm một nữ đồng sự trong đội cảnh sát, cải trang quần áo , vào khách sạn này thuê phòng.

      trả lời tin nhắn :" Người còn ở khách sạn ?"

      Tào Nham liền gọi điện qua luôn :" Còn, tôi vẫn luôn chú ý mà ."

      Tưởng Xuyên mím môi thành một đường thẳng, Khương Khôn hiếm khi thay đổi kế hoạch của bản thân vì hành động của cảnh sát, điều này lại càng dễ gây khả nghi, trừ khi hôm nay thật sự có chuyện, hỏi :" Bên cạnh hắn có ai biến mất ?"

      Tào Nham dừng một chút, bỗng nhiên mắng lên :" Fuck! thấy Triệu Phong nữa rồi ."

      " lúc nào vậy ?"

      " Mười phút trước thôi ."

      Tưởng Xuyên mở cửa xe xe, bước nhanh về phía cửa thang máy :" Cậu cứ tiếp tục theo dõi sát Khương Khôn, tôi tìm ."
      tieunai691993, huyenlaw68, MaiAnhSF31 others thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 47
      Editor : Michellevn

      Tưởng Xuyên kiên nhẫn chờ thang máy nữa, theo lối thang bộ chạy như bay lên lầu.

      Các cửa ra vào của bãi đỗ xe đều có người giám sát, nếu có người ra, thể có tin gì, khẳng ̣nh người vẫn còn trong khách sạn.

      Tưởng Xuyên chạy đến lầu ba sảnh cửa vào phiên đấu giá, bị người ngăn lại :" Thưa , phiên đấu giá đã bắt đầu rồi , có thư mời thì thể vào đâu ạ ."

      Tưởng Xuyên cắn môi dưới, ánh mắt sắc bén, nhìn cánh cửa đóng chặt kia, vài giây sau, quay lưng lại, gửi tin nhắn cho Tần Đường.

      【 Bên trong có vấn đề gì em ?】

      trả lời tin nhắn rất nhanh

      có ạ, xảy ra chuyện gì rồi hả ?】

      Tưởng Xuyên nhìn chăm chú điện thoại di động, Tần Đường đã từng gặp TRiệu Phong và Triệu Kiền Hòa, có cảnh giác, nếu thật sự có vấn đề sẽ gọi điện thoại cho , cúi đầu soạn tin nhắn, vừa bước ra hành lang.

      bục, Lộ Toa gợi cảm tích cực giới thiệu các sản phẩm đấu giá, điện thoại di động trong tay Tần Đường rung lên, cúi đầu xem, khóe miệng cong lên.

      【Em ngoan chút đấy 】

      Tưởng Xuyên nhét điện thoại di động vào trong túi quần, dạo bước xung quanh một vòng, phòng đấu giá chỉ có một cửa ra vào.

      Hoặc là trước đó ẩn núp bên trong, hai là biến thành con ruồi bay vào thôi .

      Nếu Khương Khôn tạm thời tham gia phiên đấu giá, thì TRiệu Phong cũng cần thiết phải vào .

      Loại bỏ khả năng này, TRiệu Phong rời chỗ này sẽ đâu ?

      Tưởng Xuyên rút điếu thuốc châm lên, vô tình hếch đầu liếc mắt nhìn qua, phát hiện hai người đàn ông mặc trang phục màu đen về phía thang máy, dáng người cường tráng, ánh mắt sắc nét bén nhọn hơn so với người bình thường, cửa tháng máy vừa mở, hai người vào trong.

      Tưởng Xuyên lập tức theo sau.

      Quá muộn rồi, cửa thang máy đã đóng lại.

      đứng bên ngoài cửa thang máy, nhìn chăm chú số tầng thang máy thay đổi

      10,16,25,31.

      Khương Khôn ở tầng 25.

      31 là tầng cao nhất.

      Cơ thể Tưởng Xuyên lui về sau hai bước, xoay người về cầu thang bộ, tốc độ càng lúc càng nhanh, đến chỗ rẽ, thấy còn bóng người trong cầu thang bộ, lập tức chạy như bay, vừa chạy vừa gọi điện thoại : Tầng 10, tầng 16, tôi tầng 31.

      Tới tầng 31

      Tưởng Xuyên loáng thoáng nghe thấy tiếng đánh nhau đó, càng tới gần, thanh càng rõ ràng hơn.

      Ngay đầu cửa thang có hai bóng đen, đứng thẳng tắp, ngẫu nhiên có vài tên qua lại, như tuần tra.

      Tưởng Xuyên dựa vào tường, khẽ liếm mép, gửi tin nhắn cho Tào Thịnh:" Tầng cao nhất có chuyện."

      Rất nhanh, đã có mấy người tới đây.

      Giờ Tưởng Xuyên tiện xuất hiện, Tào Thịnh vỗ vỗ vai , Tưởng Xuyên gật đầu, chỉ chỉ lầu dưới.

      sẽ đợi ở lầu 3.

      Tào Thịnh mang người lên lầu, Tưởng Xuyên rời chầm chậm, nghe xem có động tĩnh gì .

      " Bọn mày là ai vậy? Lên đây làm gì ?"

      " Tầng thượng là nhà chúng mày à ? Bọn tao thể lên hay sao ?"

      " Biết điều thì cút mau ."

      ...............

      Một trận ẩu đả.

      Tưởng Xuyên quay xuống lầu ba, nhận được tin tức.

      Tầng cao nhất đó, chỉ là mấy tên côn đồ gây chuyện, đều đã bị mang về thẩm vấn.

      Tào Thịnh đã xác ̣nh:" Phiên đấu giá này xem như Khương Khôn dùng để thăm dò chúng ta, Triệu Kiền Hòa vẫn ở trong khách sạn này, Khương Khôn tạm thời rút khỏi phiên đấu giá, nhìn chung là có quan hệ với hắn ta, đuôi cáo già sắp lộ ra rồi ."

      Tưởng Xuyên nhìn thời gian, chăm chú nhìn cửa ra, nói:" Chỉ e lần này hắn sẽ càng cảnh giác hơn."

      Tào Thịnh nở nụ cười:" Đúng vậy, nhưng Triệu Kiền Hòa vấn đề gì ."

      "Uhm."

      Hai người nói vài câu, Tưởng Xuyên thấy cửa phòng đấu giá mở ra, có người ra.

      Tưởng Xuyên cúp điện thoại, tay đút trong túi quần, ánh mắt thâm trầm nhìn chăm chú cửa phòng, đợi nàng kia ra.

      Tần Đường mới vừa quay người, liền có người phía sau kêu :" Tần Đường."

      quay đầu.

      Lộ Toa nâng làn váy dài uốn éo tới,mỉm cười nói :" Vừa nãy thấy nâng thẻ bài ."

      Tần Đường liếc nhìn ta, nói :" có đồ gì đáng để tôi tiêu tiền hết ."

      Lộ Toa nhướn mày :" Vậy cảm thấy hứng thú với cái gì, lần sau tôi có thể gửi thư mời cho ."

      " cần đâu."

      Tần Đường xoay người muốn .

      Lộ Toa cùng bước theo, " Buổi tối còn có một tiệc rượu, hãy nhớ nể mặt mà tới ."

      Tiệc rượu được bố trí tại tầng năm khách sạn.

      Tần Đường quân chuyện này, vốn tính , hiện giờ, nhìn khuôn mặt tươi cười của Lộ Toa, nở cụ cười :" Được ."

      Hai người một trước một sau ra ngoài, Lộ Toa phía sau, cùng một người mua nam giới 30 tuổi nói chuyện .

      Còn chưa tới cửa, thì có hai người đàn ông tiến lại gần, cũng còn quá trẻ, ít nhất là theo nhận thấy còn nhỏ, hơn 30 tuổi, vừa nhìn cũng nhận ra ngay là người làm ăn thương trường, bụng phệ, có phần phúc hậu, người kia trong cầm chiến lợi phẩm, là cặp vòng tay quý phi, mỉm cười nói :" Tần tiểu thư."

      Tần Đường nhìn hắn ta, lễ phép nói :" Xin chào ."

      Người nọ đưa cái hộp tinh xảo ra trước mặt:" Đây là tôi dành chỉ để tặng Tần tiểu thư."

      Tần Đường ánh mắt lay động, hơi mỉm cười :" cần đâu ạ, cảm ơn ."

      Nói xong, quay người rời .

      Những người này, chỉ coi trọng khuôn mặt và cơ thể , mà còn cả gia thế nữa, đã hiểu quá rõ.

      Mới hai bước, liền nhìn thấy Tưởng Xuyên ở cửa, tay đút túi quần, ánh mắt sâu thẳm vừa thâm trầm, môi mím thành một đường thẳng.

      nhìn và về phía .

      Tưởng Xuyên giống họ.

      Trong ánh mắt nhìn , dường như vĩnh viễn chỉ có .

      Đơn thuần, liên quan gì đến cái khác.

      đứng trước mặt , mím môi cười :" Sao giống như vệ sĩ vậy hả."

      Tưởng Xuyên cười:" Vệ sĩ rất tốt, theo sát bên người."

      Tần Đường nghe ra ý tứ trong lời của , lỗ tai đỏ hồng:" Chúng ta lên lầu ngồi chút ."

      Tưởng Xuyên đương nhiên sẽ cùng tham gia tiệc rượu gì đó, có điều bây giờ còn có chút thời gian, đằng trước, Tần Đường chậm rãi bước theo sau.

      Ở phía sau Lộ Toa nhìn chằm chằm bóng dáng hai người họ, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo.

      Mãi đến khi người đàn ông bên cạnh kêu ta :" Lộ tiểu thư?"

      Lộ Toa khẽ cười :" Lâm, ngại quá, vừa rồi nói gì ạ?"

      "Tôi nói, phiên đấu giá lần sau, nhớ phát thư mời cho tôi ."

      " Được, vấn đề gì, tôi sẽ ́ gắng tranh thủ."

      " À, mà rất quen thân với Tần tiểu thư sao ? Tôi nhớ lần trước đấu giá từ thiện An Nhất , người đấu giá chính là ."

      " Đúng vậy."

      Trong mắt người đàn ông kia lộ ra dục vọng, Lộ Toa lại cực kỳ hiểu rõ, ta cười :" Theo đuổi ấy cũng dễ đâu."

      Người đàn ông kia miễn cưỡng thu lại ánh mắt," Quả thật là vậy."

      Hắn ta nhìn Lộ Toa, cười nói:" Lộ tiểu thư, lát nữa nể mặt cùng khiêu vũ một bài chứ?"

      Lùi lại tìm thứ hạng tiếp theo sao ?

      Nét mặt Lộ Toa dần trầm xuống, chỉ nháy mắt, khuôn mặt lại nổi lên ý cười:" Được chứ."

      ..........

      Thời điểm này, có rất nhiều người chờ thang máy.

      Tưởng Xuyên quay đầu hỏi :" thang bộ nhé ?"

      Tần Đường:" Được ạ."

      Chỉ có hai tầng, thang bộ cũng mất nhiều sức lực.

      tới khúc ngoặt rẽ vào cửa, nơi góc khuất ai nhìn thấy, Tưởng Xuyên đưa tay nhéo nhéo vành tai , nhân tiện hỏi một câu:" Hồi nãy người đàn ông kia đưa đồ gì cho em hả?"

      Tần Đường cười nhìn , có chút khiêu khích :" Đúng vậy, vòng tay quý phi, hơn ba trăm vạn một cặp đó."

      Tưởng Xuyên khẽ hừ ra tiếng, " Lúc tiệc rượu, cách xa hắn ta một chút."

      " Sao vậy?" khẽ hỏi

      " Ánh mắt đó, rất muốn đánh."

      Tần Đường kéo tay , hơi dừng lại, nắm tay , lòng bàn tay đàn ông thô ráp, làn da mềm mại trơn mịn, mỗi lần tiếp xúc với nhau, luôn có cảm giác bị điện giật, như cởi áo len vào mùa đông nhiễm điện tĩnh, thoáng trong chốc lát.

      hỏi :" Vậy còn , nhìn em với ánh mắt nào ?"

      Tưởng Xuyên dừng lại, xoay người, cúi đầu nhìn .

      Ánh nhìn đó giống với ban đêm, như có thể làm tan chảy.

      Tim Tần Đường run lên, ánh mắt cứ thế nhìn thẳng , nửa ngày, ngửa mặt, lấy tay vịn lên vai .

      Bỗng nhiên Tưởng Xuyên đè lại vai , cười như cười nhìn :" Có người kìa ."

      Tần Đường mím môi, nghe thấy tiếng bước chân rất nhỏ .

      " Ò."

      nhanh chóng thu lại thần sắc, nét mặt lãnh đạm, chỉ có vành tai hồng hồng kia đã bán đứng tâm tình lúc này của .

      Tưởng Xuyên khẽ cong khóe miệng, buông tay ra, lên phía trước.

      Ánh mắt Tần Đường vẫn chưa kịp thu lại, vừa lúc nhìn trực diện người đàn ông từ bậc thang bước xuống, trán người đàn ông đó có vết sẹo dữ tợn, theo phía sau là hai người đàn ông cao lớn, tim đột nhiên đập thình thịch, theo bản năng nhìn về phía Tưởng Xuyên, sống lưng Tưởng Xuyên thẳng tắp, hàm dưới bạnh ra căng thẳng.

      Triệu Kiền Hòa thấy bọn họ, nhàn nhạt nở nụ cười :" Thật trùng hợp ."

      Tần Đường cắn môi dưới, ra phía sau Tưởng Xuyên, ánh mắt nhìn về nơi khác.

      Từ sau lần Tần Đường bị trói, Tưởng Xuyên và Triệu Kiền Hòa vẫn chưa tình cờ gặp nhau, nhìn Triệu Kiền Hòa, ánh mắt trầm tĩnh :" Đúng là trùng hợp."

      Triệu Kiền Hòa nhìn Tần Đường, xuống hai bước.

      Đối phương là ba người đàn ông, thân hình cao lớn, từ cao bước xuống, bỗng chốc tăng cao cảm giác áp bức.

      Tưởng Xuyên nhìn hai người đàn ông phía sau hắn ta, chính là hai người vừa rồi thấy ở cửa thang máy, rủ mắt , những người đó đã sắp đặt mọi chuyện ở tầng thượng từ lâu, là bọn họ ́ ý, thu hết lực chú ý của cảnh sát về tầng thượng .

      đánh giá sai lầm rồi .

      Ánh mắt Tần Đường nhìn chằm chằm Triệu Kiền Hòa trước mặt, bỗng nhiên Triệu Kiền Hòa nở nụ cười :" Tần tiểu thư, cần căng thẳng."

      Quả thật lúc đầu có phần căng thẳng, ngẫm lại một chút, nơi này là khách sạn cao cấp năm sao, tùy tiện hô lên thôi, lập tức sẽ có người kéo đên, Triệu Kiền Hòa sẽ ngốc như vậy, xung đột với Tưởng Xuyên ở nơi này.

      Quả thật Triệu Kiền Hòa có lằng nhằng gì thêm nữa, liếc nhìn Tưởng Xuyên một cái, xoay người rời .

      Bỏ qua lần này .

      Bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn chằm chằm Tần Đường, nhếch miệng thờ ơ, kết hợp với vết sẹo trán, nụ cười nhìn trông hết sức đáng sợ :" Tần tiểu thư,đừng trách tôi nhắc nhở , ở cùng một chỗ với loại người như Tưởng Xuyên, sớm muộn gì cũng phải thủ tiết."

      (*)thủ tiết : chồng chết ở góa.

      Cơ thể Tần Đường run lên mãnh liệt, trong nháy mắt ánh mắt biến thành lạnh lẽo, nghiến răng trừng hắn ta.

      Sắc mặt Tưởng Xuyên trầm xuống thâm sâu, lại thèm nói gì hết.

      Triệu Kiền Hòa cười lớn một tiếng, mang người rời .

      khí như tĩnh mịch hẳn .

      Tần Đường đứng tại chỗ, vẫn nhúc nhích.

      Tưởng Xuyên kéo người vào trong lòng, giọng nói khàn khàn :" Bị dọa rồi hả?"

      Bàn tay Tần Đường nắm chặt vạt áo , khe khẽ lắc đầu, giọng nói hơi run :" có, em tin vào ."

      Tưởng Xuyên cúi đầu, hôn hôn trán .

      Bỗng nhiên Tần Đường hoảng hốt, kéo ̉ áo , ôm lấy ̉ , ngửa mặt hôn lên môi , hấp tấp, sợ hãi, giống như nóng lòng năm bắt lấy thứ gì đó.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :