1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh đến cùng rạng đông - Mạch Ngôn Xuyên (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Mình cũng nghi là fake mà. :))). Cơ mà cũng đc chút nước thịt. :))))). Thanks editor nhiều nhiều.
      seo-senpai thích bài này.

    2. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      Chương 38


      Nghĩa trạm thỉnh thoảng cũng có người tới. Vào kì nghỉ, học sinh được nghỉ dài, thỉnh thoảng cũng có phụ huynh mang con của họ tới đây để trải nghiệm.

      Người lui tới hỗn độn, nhưng phần lời đều là những người lương thiện.

      người phụ nữ đẹp ư? Trong khoảng thời gian này, người phụ nữ xinh đẹp từng tới đây chỉ có Tần Đường.

      Như cảm nhận được gì đó, Tưởng Xuyên ngẩng đầu.

      Lộ Toa đứng ở đầu hành lang tầng hai, dựa vào lan can cầu thang nhìn xuống, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt , đôi môi tô son đỏ mỉm cười.

      Tưởng Xuyên bình tĩnh đối diện ta vài giây, vẻ mặt bình tĩnh gợn sóng. Tiểu Thành theo ánh mắt nhìn về phía Lộ Toa, gãi đầu : “Chị Tần Đường cũng quay lại, cho nên em liền để ấy ở phòng đó. Phòng đó sạch , ánh sáng cũng tốt.”

      Tưởng Xuyên nhàn nhạt quét mắt nhìn cậu ta cái, “Tôi có ấy trở lại sao?”

      Tiểu Thành há hốc miệng, A Khởi cũng : “Có mà. Hôm qua đó.”

      Tưởng Xuyên lạnh giọng: “Tôi ấy bao giờ trở lại à?”

      Tiểu Thành và A Khởi cả người run lên, cũng biết sao bầu khí lại trở nên đè nén như vậy.

      Hai người đứng co rúm lại, Tiểu Thành thử hỏi: “Nếu , em sắp xếp cho ấy phòng khác?”

      cần.”

      Tưởng Xuyên nhanh vào phòng khách.

      Dì Quế kêu lên: “Đến giờ ăn cơm rồi.”

      Lộ Toa xuống nhà, Tiểu Thành nhìn ta cười cười: “Chị Lộ Toa ăn cơm.”

      Lộ Toa hỏi, “Tôi thể ở lại gian phòng kia sao?”

      Tiểu Thành vội vàng lắc đầu: “ , có thể ở lại, có thể ở lại mà.”

      Lộ Toa cười cười: “Vậy là được rồi.”

      Trước khi Tưởng Xuyên , bàn ăn có nhiều hơn người, đó là Tần Đường, Tưởng Xuyên ra ngoài chuyến, sau khi trở về người lại đổi thành Lộ Toa. Ánh mắt Lữ An lượn qua lượn lại người hai người. quen Tưởng Xuyên sớm nhất, cũng là người duy nhất bàn ăn này biết được mối quan hệ của Tưởng Xuyên và Lộ Toa.

      Người phụ nữ này tới đây làm gì?

      Muốn quay lại à?

      A Khởi nhìn về phía Lộ Toa, giọng hỏi: “Đồ ăn có hợp khẩu vị của chị ạ?”

      A Khởi cảm thấy Lộ Toa và Tần Đường giống nhau, đều là những người phụ nữ vừa xinh đẹp lại có tiền, chính là đại gia, là bạch phú mỹ trong miệng mọi người, cho nên sinh hoạt giống bọn họ. Cơm canh đạm bạc Tần Đường kén chọn nhưng biết Lộ Toa có giống như vậy .

      Lộ Toa cười: “Ăn rất ngon. Tay nghề của dì Quế tồi, sau này cháu còn muốn theo dì để học hỏi thêm đây.”

      Dì Quế thụ sủng nhược kinh, có chút xấu hổ cười: “ thích là tốt rồi, tôi cũng có tài năng gì…”

      Sau khi ăn xong, dì Quế và A Khởi dọn dẹp, vào phòng bếp rửa bát, dì Quế : “Dì còn tưởng này rất khó hầu hạ, ngờ cũng là người dễ chuyện, giống Tần tiểu thư, tuy nhìn có vẻ khó ở chung nhưng thực ra đều là người tốt.”

      A Khởi vừa rửa chén vừa nhìn ra ngoài, giọng : “Thực ra cháu vẫn cảm thấy chị Tần Đường tốt hơn chút.”

      Dì Quế cười: “Đúng là tốt , lớn lên xinh đẹp, lại còn tốt bụng.”

      A Khởi : “Cháu cảm thấy chị Lộ Toa này coi trọng Tưởng, lúc nãy ăn cơm, cháu thấy ánh mắt chị ấy lén lút nhìn về phía Tưởng. Trước khi chị Tần Đường có như vậy….”

      Cho nên, trong lòng có chút vui.

      Cảm thấy Lộ Toa này chính là dạng phụ nữ có thể nửa đêm đến gõ cửa phòng Tưởng Xuyên.

      Dì Quế thu lại nụ cười: “A Khởi, tâm tư của cháu đừng đặt người Tưởng Xuyên nữa. Trong lòng cậu ấy có cháu.”

      A Khởi hơi dừng lại, cúi đầu, chán nản : “Cháu biết….”

      Dì Quế vỗ đầu : “Tiểu Thành cũng khá tốt mà.”

      A Khởi trừng mắt: “Cháu mới thích cậu ta đâu, lớn lên chả đẹp gì cả.”

      “Ôi cái đứa này…...có đẹp cũng đâu thể mài ra cơm mà ăn chứ.”

      “Có thể mà….”

      ………

      Tưởng Xuyên đứng trong sân viện hút thuốc, Lữ An hạ giọng hỏi: “Sao ta lại tới đây?”

      biết.”

      Lữ An quay đầu lại nhìn người phụ nữ ngồi trong phòng khách, “Tôi cảm thấy….chuyện này đơn giản. nên cẩn thận chút.”

      Tưởng Xuyên búng tàn thuốc, : “Nếu thực có chuyện, hãy bảo Tiểu Thành dẫn hai người kia tránh nơi khác.”

      “Tôi biết rồi.”

      Cũng còn cách nào khác cả.

      Phía sau truyền đến tiếng bước chân, Lữ An quay đầu lại nhìn, sau đó xoay người rời .

      Tưởng Xuyên thoáng quay đầu lại, nhả ra vòng khói, “ tới đây làm gì?”

      Lộ Toa nhìn : “ xem?”

      Tưởng Xuyên hề hé răng, hút thuốc xong, ném tàn thuốc xuống đất, dùng chân di di.

      có người trong lòng rồi ư?”

      “Ừ.”

      “Tần Đường?”

      Tưởng Xuyên bất động thanh sắc, liếc nhìn ta cái: “ liên quan đến .”

      xứng với ấy.”

      “Thế sao?”

      “Trong lòng nhất định cũng nghĩ như vậy.”

      Tưởng Xuyên cười khẽ: “Tôi nghĩ như vậy.”

      Tưởng Xuyên chậm rãi thu lại nụ cười: “Dù sao cũng xứng đôi hơn khi ở với .”

      ba lần bốn lượt chuyện chút lưu tình, đến nửa điểm tình cảm cũng cho, Lộ Toa cuối cùng cũng nhịn được nữa: “…. Đúng là càng ngày càng thú vị.”

      Tưởng Xuyên quay đầu lại, cười nhạo thành tiếng: “ sao? Tức quá có thể rời khỏi đây.”

      Sắc mặt Lộ Toa lập tức khôi phục lại bình tĩnh: “Tôi .”

      cũng biết rồi đấy, chỗ này của tôi nuôi người ăn ngồi rồi, hoặc là làm việc, hoặc là quyên tiền quyên vật.” Tưởng Xuyên nhìn ta chằm chằm: “ chọn loại nào?”

      “Tôi chọn….” Lộ Toa tới gần, dính sát vào người : “Bồi , được ?”

      Tưởng Xuyên vẫn cười như cũ: “ thấy sao?”

      Lộ Toa nhìn ý cười chạm đến đáy mắt, chậm rãi thu hồi lại tươi cười.

      Tưởng Xuyên xoay người rời .

      …….

      Lộ Toa tới được khoảng thời gian rồi, cũng thực bỏ ra số tiền quyên xe tải vật tư, để Lữ An và Tiểu Thành mang vào trong núi.

      Lộ Toa ngồi hành lang tầng , laptop để đùi, ngón tay gõ như bay bàn phím.

      A Khởi ngồi ở băng ghế trong sân, lặng lẽ đánh giá ta.

      Tối hôm qua thấy Lộ Toa đến gõ cửa phòng Tưởng Xuyên, nhưng…. Tưởng Xuyên cho ta vào.

      ta đến đây được nửa tháng rồi, cũng biết tối hôm qua là lần thứ bao nhiêu nữa…… A Khởi phẫn nộ xé vỏ túi, Lộ Toa lại dường như cảm nhận được ánh mắt của A Khởi, đột nhiên nâng mắt lên nhìn, A Khởi vội vàng cúi đầu. Cũng biết tại sao lại có chút sợ Lộ Toa.

      Tuy rằng ánh mắt quá lạnh lùng, nhưng A Khởi vẫn cảm thấy có chút thoải mái.

      Lộ Toa cười cái, gập máy tính lại.

      về phía A Khởi, mỉm cười : “A Khởi, chúng ta dạo phố .”

      A Khởi kinh ngạc ngẩng đầu: “Nhưng….nhưng em còn phải trông nhà.”

      Lữ An dẫn nửa người rồi, ban ngày Tưởng Xuyên về cơ bản là ở nhà, Lộ Toa rủ dạo phố, vậy trong nhà chỉ còn lại dì Quế.

      Lộ Toa nhìn lướt vòng trong sân viện, cười: “Trong nhà cũng có đồ gì đáng giá mà. Hơn nữa phải còn có dì Quế sao?”

      “Nhưng…..Nhưng…….” A Khởi có chút do dự. rất lâu rồi dạo phố, lần cuối cùng là hơn nửa tháng trước, lúc dạo chợ đêm với Tiểu Bạch.

      Lộ Toa mỉm cười, kéo tay A Khởi: “ thôi, chút thôi mà, chị mời em ăn cơm.”

      A Khởi vẫn do dự: “ Tưởng bảo em trông nhà mà….”

      Lộ Toa xoay người lại cười: “Chị thay quần áo. Nếu em muốn cũng rửa mặt thay đồ luôn nhé.”

      A Khởi nhìn theo bóng dáng thướt tha của Lộ Toa, xoa tay, sau đó chạy vào phòng bếp tìm dì Quế: “Dì Quế, cháu chơi lát nhé.”

      Dì Quế nhào bột: “A? với ai thế?”

      ... cùng chị Lộ Toa ạ.”

      “Ô…..” Dì Quế : “ cùng ấy sao? Vậy cháu chỉ có thể xem thôi, cũng mua được gì mà.”

      A Khởi cắn môi, “Cháu chỉ là muốn xem chút thôi, mua.”

      Dì Quế cười: “Vậy cháu .”

      A Khởi nhoẻn miệng cười đáp lại: “Vậy cháu đây.”

      A Khởi thay bộ váy xinh đẹp, còn xịt nước hoa được Tần Đường cho, có chút thẹn thùng đứng đợi Lộ Toa dưới nhà.

      Lộ Toa đến bên cạnh , nhướng mày : “Trang điểm là xinh nha.”

      A Khởi cười, Lộ Toa : “Còn xịt cả nước hoa à?”

      Chanel, đây giống thứ mà A Khởi có thể mua.

      A Khởi gật đầu: “Vâng ạ, chị Tần Đường tặng em đó.”

      Lộ Toa nhìn ấy, “Ừ, chúng ta thôi.”

      ………

      Tưởng Xuyên nắm chặt tờ giấy chứng nhận trong tay. Trong ảnh là chàng trai khoảng hơn 20 tuổi, mặc cảnh phục, tràn ngập sức sống tuổi trẻ, ánh mắt khí.

      Đây là ảnh chụp khoảng 8,9 năm trước, khi mới vào cảnh đội.

      Năm 25 tuổi, bị tước bỏ cảnh tích, tấm giấy chứng nhận này trở thành vật tưởng niệm duy nhất của , thỉnh thoảng mang ra nhìn lại chút. Cũng chỉ có thứ này có thể chứng minh từng là người cảnh sát.

      Tưởng Xuyên bỏ giấy chứng nhận vào trong phong bì, viết địa chỉ xong, đưa cho Tào Nham: “Gửi giúp tôi.”

      Tào Nham nhìn nhìn: “Cái gì thế?”

      đồ vật rất quan trọng, có người nhớ nó.” Tưởng Xuyên cười cái, có vài phần bất đắc dĩ, “Mấy hôm nay luôn có người theo dõi tôi, tôi sợ mình gửi bị người khác lấy mất, đành phải nhờ giúp tay.”

      Gửi cho , vui hơn.

      Tào Nham ước lượng phong bì trong tay, rất , như là có trọng lượng.

      “Được.”

      “Chuyện tôi bảo điều tra, tra được chưa?”

      Sắc mặt Tào Nham trở nên nghiêm túc: “5 năm trước Lộ Toa bắt đầu trở thành đấu giá viên, trùng hợp chính là, mỗi lần ta tham gia đấu giá, nhất định người của tập đoàn Côn Luân có mặt, hơn nữa nhất định đấu giá được đồ, giá cả đều xa xỉ.”

      Đầu lưỡi Tưởng Xuyên liếm vòng quanh răng, ngả người vào ghế dựa, “Hình thức đấu giá như thế nào?”

      Tào Nham: “Có tư nhân, có công khai, cũng có cả hội đấu giá từ thiện. Nhưng tư nhân hơi khó điều tra, do mấy người đó đều có thân phận đặc thù, hơi khó động vào.”

      Tưởng Xuyên hỏi lại nữa, những việc này đều có cảnh sát xử lý, lo.

      Hy vọng duy nhất chính là mong sao Khương Khôn sớm lọt lưới.

      Tào Nham thở dài: “Chuyện này liên lụy quá lớn, có số người thể động vào được, cho nên chỉ đành cứng đối cứng với Khương Khôn, tìm được bằng chứng vững chắc.”

      Tưởng Xuyên châm thuốc, vẫn hé răng.

      Tào Nham đá vào chân ghế ngồi: “ cmn có thể hé răng câu ??”

      Tưởng Xuyên đứng lên, “Những chuyện này tôi nhúng tay quá nhiều ảnh hướng tốt, đây là chuyện của cảnh sát mấy người.”

      Sau đó xoay người rời .

      Tào Nham nhíu mày, ảnh hưởng gì tốt chứ? Chuyện của cảnh sát mấy người ư…..

      Có phải bản thân cũng quên, cũng chính là người cảnh sát rồi ?

      Nhưng nghĩ lại có lẽ Tưởng Xuyên sợ ảnh hưởng đến Tào Thịnh , bởi để cho Tưởng Xuyên tham dự vào vụ án lần này, là do Tào Thịnh sử dụng tư quyền. Đợi vụ án này kết thúc, Tào Thịnh nhất định có thể thăng chức.

      “Đợi chút, chúng ta làm chén rượu ?”

      Tưởng Xuyên quay lại, “Được, thôi.”

      Chuyện phiền lòng nhất của Tưởng Xuyên bây giờ chính là từ sau khi trở về, Tần Đường tiểu nương kia liền để ý đến nữa, cho dù gọi điện thoại bao nhiêu lần cũng chịu nghe máy.

      Cho nên sau đó, liền gọi nữa.

      Tưởng Xuyên biết rất cố chấp với chuyện của , cho nên lo lắng xảy ra chuyện, còn để Tào Thịnh phái người theo , nếu có tình huống xảy ra cũng có thể biết được sớm nhất.

      thiếu yên tâm.

      Tưởng Xuyên cúi đầu nhìn đồ vật trong tay Tào Nham: “Đầu tiên gửi thứ này trước .”

      Tào Nham: “Gấp cái gì? Trời tối đen rồi, sáng sớm mai gửi cho .”

      Tưởng Xuyên vẫn bất động: “Gửi trước .”

      “Gấp như vậy sao?”

      “Ừ, cho yên tâm.”

      …….
      dieudidomked, Suuuly, huyenlaw6836 others thích bài này.

    3. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Bà Lộ Toa này ko biết có mưu gì đây. Muốn quay lại với TX ko có cửa đâu nhé, đấu làm sao đc với bạch phú mĩ TĐ. :yoyo47:. Mong ngày hai người gặp lại quá. Thanks editor nhiều ơi là nhiều.
      seo-senpai thích bài này.

    4. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      Chương 39


      Sắc trời tối đen, trong nghĩa trạm chỉ còn ngọn đèn ngoài sân là còn sáng.

      tầng hai là mảng đen như mực, hai bóng đen cẩn thận lại gần cửa phòng Tưởng Xuyên, ngồi xổm ở ngoài cửa hí hoáy.

      “Thế nao?”

      “CMN, khóa rồi.”

      “Có thể mở ?”

      “Đợi chút, để tôi thử xem….”

      “Cạch….”

      Cửa mở.

      Hai bóng đen vào, đóng cửa lại, ngậm đèn pin trong miệng bắt đầu tìm tòi, “Bên này tôi thấy, bên đó của ?”

      có, sao lại thế nhỉ?”

      “Chúng ta thử tìm lại xem sao.”

      ………

      Lộ Toa dẫn A Khởi tới nhà hàng Trung Quốc xa hoa, A Khởi nhìn ngó khắp nơi, khi ngồi xuống còn đưa tay sờ xuống ghé sofa dưới mông, nhìn ta cười: “Chị Lộ Toa, nơi này có phải quá đắt rồi hay ……..Hay là chúng ta đổi sang nhà hàng khác .”

      Lộ Toa cười, gọi người phục vụ tới gọi món, hỏi A Khởi muốn ăn gì, A Khởi vừa nhìn đến giá cả bên trong liền có mặt mũi nào gọi món nữa.

      Lộ Toa gọi xong đồ ăn, : “Chị gọi điện thoại chút.”

      A Khởi gật đầu.

      Lộ Toa thẳng đến phòng bao ở cuối cùng, đẩy cánh cửa gỗ đỏ khắc hoa ra, ôn nhu : “ Khôn.”

      Khương Khôn dang tay khoác lên hai bên thành ghế, hất cằm chỉ sang bên cạnh: “Lại đây ngồi với lát.”

      Lộ Toa nghe lời qua, ngồi xuống bên phải . Khương Khôn đưa tay quấn lọn tóc xoăn của ta: “Thế nào rồi?”

      Lộ Toa : “ phát điều gì cả. ta mỗi ngày ở nghĩa trạm là đến cái công ty vận chuyển kia, thỉnh thoảng lại đưa đồ cho bọn trẻ trong núi.”

      “Thế sao?” Khương Khôn cười lạnh.

      Lộ Toa do dự chút, : “ Khôn, em cảm thất ta hẳn phải giống như nghĩ đâu.”

      Khương Khô híp mắt, tỏ ra nguy hiểm: “Sao? Em vẫn chưa dứt tình với ta à?”

      có.” Lộ Toa vội vàng lắc đầu, “Em cùng ta làm gì còn tình gì nữa chứ, mở cái công ty vận chuyển bé tí kia, hơn nửa tiền kiếm được đều đổ cả vào cái nghĩa trạm, em ở cùng ta phải là tự tìm khổ sao?”

      Khương Khôn cúi đầu, lạnh lùng bên tai ta: “Lộ Toa, đừng phản bội tôi, cũng đừng lừa gạt tôi.”

      Lộ Toa bình tĩnh lại, thân hình mềm nhũn dựa vào người ta: “ Khôn, gì vậy chứ…..”

      Khương Khôn xoa đầu ta, cười lớn: “Ngoan!”

      lúc sau, Lộ Toa ngồi dậy, “Em phải đây.”

      xong liền đứng dậy bước ra khỏi phòng bao.

      giờ sau, điện thoại của Triệu Phong vang lên. ta nghe xong liền quay sang nhìn Khương Khôn: “ Khôn, tìm thấy.”

      Khương Khôn hạ mắt xuống, đáy mắt lạnh lẽo như băng.

      ……….

      Dì Quế ở phòng bếp bận rộn, nhào bột, xắt thịt, thái rau chuẩn bánh bao để ngày mai bán.

      Trong nghĩa trạm chỉ còn mình bà, A Khởi ra ngoài rồi, cho nên bà gọi điện thoại cho Tưởng Xuyên. Tưởng Xuyên nghe xong dặn bà đừng lung tung mà hãy ở yên trong phòng, cũng trở về.

      ………….

      Quán nướng ăn khuya, Tưởng Xuyên buông chai rượu xuống, nhìn đồng hồ: “Thời gian cũng sai biệt lắm rồi.”

      Tào Nham hỏi: “Sao biết bọn họ muốn tìm giấy chứng nhận của ?”

      Lúc trước Triệu Kiến Hòa bị bỏ tù, Khương Khôn cũng hoài nghi Tưởng Xuyên là nằm vùng, nhưng Hàn đội và Tào Nhàm sớm có chuẩn bị, hồ sơ cá nhân của Tưởng Xuyên sớm bị điều chuyển, Khương Khôn tra ra, chú ý càng dồn người Tưởng Xuyên, hoàn toàn xem người khác bên cạnh mình là Lâm Hạo, thiếu chút nữa bị đánh gục.

      Sau đó, là hồi chiến đấu kịch liệt, Lâm Hạo bị trọng thương, xảy ra va chạm với chiếc xe việt dã, lăn xuống núi, mà ông trời đúng là giúp Khương Khôn tay, bởi Lâm Hạo chết.

      Chết cũng hết đối chứng.

      Tưởng Xuyên cũng bởi vậy mà bị liên lụy vào mớ rắc rồi lớn, bị tước bỏ cảnh tịch, hoàn toàn rời khỏi cảnh đội.

      Vì để bảo vệ an toàn của mà toàn bộ tư liệu liên quan đến , bao gồm cả Lâm Hạo đều bị tiêu hủy hoàn toàn, cho nên mấy năm nay Khương Khôn mới tìm gây phiền toái.

      Bây giờ, Tưởng Xuyên lại tự mình dây vào, lần này Khương Khôn nhất định dễ dàng buông tha như thế nữa.

      Tưởng Xuyên ăn xong xiên thịt dê, nhả ra từ: “Đoán.”

      Lộ Toa là người phụ nữ thông minh, khoảng thời gian 2,3 năm ở bên cạnh kia, cũng đủ để ta ít nhiều hiểu biết . Theo suy nghĩ của Lộ Toa, nếu thực là cảnh sát, kể cả có bị tước bỏ cảnh tịch, bị tiêu hủy toàn bộ tư liệu, nhưng nhất định giữ lại gì đó bên mình.

      Tỉ như chụp cùng đồng nghiệp. Tỉ như giấy chứng nhận.

      cảnh sát nằm vụ điều kiêng kị nhất chính là ảnh chụp cùng đồng nghiệp, cho nên thứ còn lại chỉ có thể là giấy chứng nhận.

      Tào Nham nhíu mày: “Vậy vội vàng gửi đến Bắc Kinh cho nha đầu kia làm cái gì?”

      ấy thích, nên tôi đưa cho ấy thôi.”

      Tào Nham: “.........”

      là khó hiểu, ta chính là chút cũng thể hiểu nổi mà.

      Hai người uống xong chai bia cuối cùng, Tào Nham cho người đưa Tưởng Xuyên về, để nếu đường chẳng may gặp chuyện cũng có người giúp chút.

      Xe Jeep màu đen tiến vào trong sân.

      Tưởng Xuyên xuống xe, A Khởi và Lộ Toa về rồi. A Khởi môi hồng kiều diễm, có chút xấu hổ nhìn .

      Tưởng Xuyên liếc nhìn A Khởi cái: “Mới mua son à?”

      Màu sắc đó thích hợp với A Khởi chút nào cả.

      Lộ Toa cười: “Là tôi tặng ấy đó.”

      Tưởng Xuyên nhíu mày.

      A Khởi cho rằng giận, cúi đầu. Nghĩa trạm người đến người , Tưởng Xuyên trước kia từng dặn dò qua, đồ người khác đưa hãy tận lực từ chối. Son môi là Lộ Toa nhất định muốn nhận, từ chối được, hơn nữa cũng thực thích, cho nên mới nhận.

      Lộ Toa: “Sao? Chỉ cho phép Tần Đường tặng nước hoa nhưng cho phép tôi đưa son môi sao?”

      “Nhàm chán.” Tưởng Xuyên phun ra câu sau đó xoay người lên tầng.

      Lộ Toa vỗ vai A Khởi: “Đừng để ý đến ta, lần sau lại dạo cùng chị tiếp nhé.”

      A Khởi thấp giọng ừ tiếng, mím mím đôi môi tô son hồng hồng. Thực ra chính bản thân cũng thấy mình tô son lên cũng đẹp lắm…

      Lộ Toa quay đầu lại nhìn, cầu thang còn bóng người nào nữa.

      Sau khi lên tầng, ta liền nghe thấy từ phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy.

      ta đứng ở ngoài cửa trong chốc lát, giơ tay, nhàng gõ cửa: “ Tưởng.”

      Tiếng bên trong vẫn ngừng.

      Vài phút sau, Tưởng Xuyên quần áo đầy đủ từ phòng tắm ra: “Cứ tự nhiên.”

      xong cũng quay đầu mà thẳng về phía cuối hành lang.

      Căn phòng thoạt nhìn có gì khác biệt, nhưng kể từ khi Lộ Toa tới, vẫn luôn đề phòng, cho nên vẫn phát dấu vết bị lục lọi.

      Lộ Toa đứng tại chỗ, cắn môi.

      Tưởng Xuyên người này, đối với tốt rất tốt, nhưng khi tàn nhẫn lên, đúng là đủ tàn nhẫn.

      ……….

      Sau khi rời khỏi phòng làm việc, Tần Đường đến thẳng bệnh viện. Bác sĩ Chu Kỳ khôi phục rất tốt, mấy năm nay cũng bởi luôn có người cẩn thận chăm sóc, ngừng mát xa cho nên cơ bắp người cũng bởi vì giấc ngủ kéo dài mà bị teo lại, cộng thời khoảng thời gian luyện tập, công năng của cơ thể về cơ bản khôi phục bình thường.

      Ngày mai là có thể xuất viện để về nhà tĩnh dưỡng rồi.

      Chỉ là, Chu Kỳ ngủ say 5 năm, đối mắt với 5 năm trắng xóa, có chút biết phải làm sao.

      Ý của cha Chu mẹ Chu là muốn cậu ở nhà ôn tập, sau đó sang năm tham gia thi đại học. Chu Kỳ cảm thấy người 22 tuổi như mình, cùng đám nhóc học quá buồn cười, cho nên rất mâu thuẫn.

      Lúc Tần Đường đến bệnh viện, Chu Kỳ ngồi giường hờn dỗi.

      Thấy tới liền gọi: “Chị An An.”

      Tần Đường đặt túi đồ ăn lên bàn, “Ăn cơm trước .”

      Hai người cùng nhau ăn cơm, Tần Đường nhìn cậu: “Vì sao muốn thi đại học? thi đại học sao mà vào đại học được chứ?”

      “Sao lại nhất định phải vào đại học chứ?” Chu Kỳ cho là đúng.

      “Vậy em muốn làm gì? Ăn bám?”

      “.......”

      Chu Kỳ lập tức trở mặt, “Sao có thể?! Em có thể đến công ty giúp ba em mà, bắt đầu học từ đầu cũng được, nhất thiết phải vào đại học. Nếu chờ em học xong đại học, chẳng may ba mẹ lại bắt em học thêm cái bằng thạc sỹ tiến sỹ gì đó, học xong cũng 30 tuổi rồi, đến lúc đó còn làm cái gì được chứ.”

      Tần Đường cắn đũa trầm mặc trong chốc lát.

      “Tại chị, là chị làm em chậm trễ 5 năm.”

      Chu Kỳ so với lúc nãy còn cuống hơn, mặt đỏ tai hồng: “ cho phép chị như vật, đây là chuyện của em, sao có thể trách chị chứ! Em nghe mọi người là được chứ gì! phải chỉ là thi đại học thôi sao? Lớn tuổi sao chứ? Lớn tuổi còn có thể làm đại ca, mắng chết tên nhóc nào nghe lời!”

      “..........” Tần Đường còn lời nào để nữa, “Em chịu khó học tập, nhưng đừng ép buộc bản thân phải căng thẳng quá.”

      Chu Kỳ trừng mắt, “Sao có thể!”

      Tần Đường tranh cãi với cậu nữa, chỉ cần cậu chịu thi đại học, liền có thể ăn với cha mẹ của cậu rồi.

      “Ăn cơm .”

      “Vâng.”

      Chu Kỳ ngước mắt đánh giá , cả nửa ngày sau mới mở miệng, “Chị An An, chị có bạn trai rồi sao?”

      Tần Đường ngốc lăng, lát sau mới : “Ừ.”

      Chu Kỳ nhìn chằm chằm, có chút tin , “ sao?”

      Tần Đường liếc nhìn cậu cái, “.”

      “Vậy ấy trông như thế nào? Làm cái gì? Có ở Bắc Kinh ?”

      Làm gì ư? Đến chính cũng biết nữa.

      đối với Tưởng Xuyên gần như là biết gì cả, nghĩ đến điều này, đột nhiên cảm thấy vô lực. thực muốn tiếp nhận đoạn tình cảm này cách bị động như vậy, nếu Tưởng Xuyên cho câu ………

      Tần Đường trầm mặc trong chốc lát, “Ăn cơm.”

      ………

      “Chị Tần Đường, chị phòng, liếc mắt cái liền nhìn thấy túi văn kiện bàn. xé băng dán, bàn tay sờ sờ chút, nhưng sờ thấy gì cả. Lại kéo hẳn ra mới thấy bên trong có vật tầm bàn tay, nằm an tĩnh ở góc túi.

      dốc ngược túi văn kiện lại, tấm giấy chứng nhận rơi xuống mặt bàn.

      đó có tấm hình , chàng trai tóc ngắn, ngũ quan ràng, mặt mày đen nhánh, nhưng rất tuấn tú, so với dáng vẻ bây giờ trẻ hơn ít.

      Tần Đường chậm rãi nhặt tấm giấy chứng nhận cảnh tịch kia lên, nhìn chằm chằm chàng trai ảnh sững sờ.

      Cuối cùng ánh mắt dừng lại ở hàng số bên cạnh.

      Số hiệu: 00613.

      Tần Đường vuốt ve tấm ảnh , mím môi lại, cuối cùng vẫn nhịn được mà cong cong khóe miệng.

      Loại cảm giác vô lực dưới đáy lòng chậm rãi biến mất, cục đá lớn cuối cùng cũng rơi xuống.

      dùng phương thức này để với , phải là người cấu, cũng coi rẻ mạng sống.

      Tần Đường ngồi xuống ghế dựa, đông tây gì cũng có.

      chỉ gửi cho tấm giấy chứng nhận, câu cũng có.

      Chu Đồng ở bên ngoài gõ cửa: “Chị Tần Đường, còn 10’ nữa chúng ta phải đến studio rồi.”

      Tần Đường đáp lại, “Chị biết rồi.”

      cất tấm giấy chứng nhận kia vào trong túi, bưng tách cafe bàn lên nhấp ngụm, nhìn chằm chằm vào di động.

      lát sau, mở trang web lên, đặt vé máy bay.

      Mười phút sau, đeo túi lên, cầm lấy máy ảnh ra khỏi văn phòng.

      Người đại diện của tới, trưng ra khuôn mặt tươi cười: “Đường Đường, vừa rồi tôi mới nhận điện thoại……”

      Tần Đường cắt ngang lời của ấy, : “Sau khi chụp xong buổi chụp gần nhất, tạm thời nhận thêm lịch chụp cho em nữa.”

      Người đại diện: “.........Vì sao?”

      Tần Đường: “Vì em có chuyện muốn ra ngoài chuyến.”

      Người đại diện khó có thể tiếp nhận được chuyện này, hoảng hốt : “Em vừa mới về hồi tháng 6, bây giờ lại muốn sao?”

      “Ừ, chuyện rất quan trọng.”
      dieudidomked, Suuuly, huyenlaw6840 others thích bài này.

    5. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Đặt vé máy bay đến bên . :yoyo40:.
      seo-senpai thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :