1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh đến cùng rạng đông - Mạch Ngôn Xuyên (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      chương sau có biến mới, a Tưởng bị người ta sờ mó, bị chị Tần Đường nhìn thấy. Biến nặng rồi bà con ạ:yoyo30::yoyo30::yoyo30:
      levuong, Xu trần, Chris_Luu5 others thích bài này.

    2. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      T thích có biến, càng to càng tốt. Ohhh Yeahhhh!!!!!!:yoyo60::yoyo60::yoyo60:

    3. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      Chương 31

      Tần Đường ngẩng đầu liền thấy Tưởng Xuyên đứng trước mặt mình. nhìn , : “ chờ tôi lát.”

      Tưởng Xuyên hơi cười, vô cùng tự nhiên vào phòng tiếp khách.

      Tưởng Xuyên uống xong hai ly cafe mới thấy Tần Đường ôm ipad vào, ngồi xuống trước mặt , : “Danh ngạch tôi giành ra vị trí cho , nhưng tôi biết có thể lấy ra bao nhiêu tiền nên tôi muốn trước với chút, đây là những vật phẩm có khả năng được đấu giá với giá cao, xem qua rồi đến lúc đó tự mình ứng phó.”

      mở album ảnh ra.

      Lực chú ý của Tưởng Xuyên nằm màn hình, mà đặt lên sườn mặt nhàn nhạt của , nâng tay lên, vén lọn tóc bị rơi ra ra sau tai lộ ra lỗ tai trắng nõn cùng chiếc khuyên tai nhắn tinh xảo, khẽ nhéo chút.

      Cả người Tần Đường liền run lên, lập tức trừng : “ làm gì thế?!”

      Khóe miệng Tưởng Xuyên cong lên nụ cười: “Em cho rằng làm gì?”

      phát , lỗ tai rất nhạy cảm, chỉ cần hơi nhéo chút lập tức liền đỏ.

      Tần Đường cắn môi dưới, giọng : “ được chạm vào lỗ tai của tôi.”

      Tưởng Xuyên nhướng mày, nhìn về phía màn hình Ipad, hình ảnh bên chính là khối ngọc thạch kia, Tần Đường : “Cái này đừng động tới, có rất nhiều người tranh giành, giá nhất định bị đội lên cao, nhỡ may ai theo được, leo lên lưng cọp rồi rất khó để leo xuống đấy.”

      chính là muốn leo lên lưng cọp đây.

      Tần Đường lại giới thiệu thêm mấy vật phẩm có giá cao, đem giá cả mình ước tính cho , dặn phải cẩn thận.

      “Được rồi.” Tần Đường thoát khỏi album ảnh, nhìn về phía : “ nên về sớm chút.”

      Tưởng Xuyên hơi nhướng mày lên: “Đến giờ ăn cơm rồi, chúng ta ra ngoài ăn cơm thôi.”

      Tần Đường vừa định cự tuyệt, liền thấy đôi mắt thâm đen của , bỗng nhiên nên lời nữa, ôm Ipad trầm mặc lát, rồi : “Được, vậy chờ tôi chút.”

      Tưởng Xuyên đứng dậy: “ chờ em ở bên ngoài.”

      gật đầu, lại dặn dò : “ cần lái xe đâu.”

      Bọn họ xa, chọn quán ăn ở gần đó. Tần Đường gọi món xong đưa thực đơn cho người phục vụ.

      hỏi : “Khi nào quay lại nghĩa trạm?”

      Tưởng Xuyên: “Đuổi sao?”

      “....... phải.” Tần Đường giọng : “Tôi chỉ hỏi chút thôi.”

      “Chờ mọi chuyện bên này giải quyết xong trở về.” Tưởng Xuyên nhìn về phía , “Em sao? Có định về cùng ?”

      Trước đó vẫn còn mấy nơi chưa kịp .

      Tần Đường cúi đầu: “ nữa.”

      Tưởng Xuyên dần nhăn mày lại, trong mắt vừa có nhẫn lại đan xen cả chút buồn bực vui.

      biết sợ điều gì.

      Ăn cơm xong, Tưởng Xuyên đưa về.

      Tần Đường định xuống xe, Tưởng Xuyên liền kéo tay lại, ngón tay vô cùng tự nhiên khẽ nhéo tai , vừa lòng nhìn tai dần chuyển sang màu hồng phấn, “Tần Đường, sau khi buổi đấu giá kết thúc, hãy cho đáp án.”

      “Bây giờ tôi lập tức có thể cho .”

      “Bây giờ được.”

      Bốn mắt nhìn nhau, Tần Đường rốt cuộc da mặt mỏng, đấu lại được ánh mắt của , chớp chớp đôi mắt, mang theo vài phần thỏa hiệp.

      …….

      Tin tức quỹ An Nhất kỷ niệm 20 năm thành lập, cùng với kiện đấu giá từ thiện được tổ chức vào ngày mồng 8 tháng 6 đều được đăng trang nhất các tờ báo giải trí lớn và các bản tin tin tức xã hội.

      Từ đầu tháng 6, Hạ Tòng An tuyên truyền việc này trang web của mình.

      Bất luận là về quỹ An Nhất hay là buổi đấu giá, đây đều là tin tức lớn.

      Sáng sớm hôm đó, các phóng viên đều canh giữ từ sớm ở bên ngoài hội trường, Tần Đường mặc bộ lễ phục hở vai màu vàng dài thướt tha, màu da trắng như tuyết, dáng người yểu điệu, tóc búi nhàng, lộ ra khuôn mặt tinh xảo, xinh đẹp.

      Người lớn lên đẹp sẵn, trang điểm thêm vào càng thêm xinh đẹp.

      vừa xuất đều khiến cho mọi người xôn xao phen.

      Bởi vì xuất ở cùng chỗ với Cảnh Tâm và Tần Sâm. đứng bên cạnh Cảnh Tâm, mọi người vừa nhìn liền biết đây là con nhiều năm chưa được lộ mặt ra bên ngoài của ảnh hậu, An An. Cảnh Tâm tuy hơn 40 tuổi nhưng vẫn hề già, vẫn xinh đẹp kinh diễm động lòng người như cũ.

      Tần Đường có đẹp đến kinh diễm như vậy, vẻ đẹp của vừa điềm đạm lại mang theo chút độc, mang đến cảm giác mỹ nữ lạnh lùng.

      Các phóng viên ngừng giơ cao máy ảnh tác nghiệp, ánh đèn flash lóe lên liên tục, tiếng nghị luận vang lên tứ phía.

      vất vả mới vào được bên trong hội trường, những người được mời đến toàn bộ đều bị bảo vệ chặn lại ở bên ngoài, chỉ còn biết cách cánh cửa ngừng kêu khổ.

      Nhóm khách quý cũng dần vào ngồi vào vị trí được đánh dấu.

      Tần Đường đứng ở bên cạnh, nhìn thoáng qua bên ngoài. Tưởng Xuyên người cao, vừa vào liền nhìn thấy. Sau khi nhìn thấy dáng vẻ của liền nhịn được ngốc lăng.

      Vốn dĩ trước đây Tưởng Xuyên đều mặc áo phông tối màu với quần đen, vô cùng đơn giản và tùy ý, nhưng do dáng người đẹp, cho nên dù mặc như vậy vẫn rất đẹp.

      Bây giờ lại mặc chiếc áo sơ mi trắng lịch , cổ áo cởi cúc, lộ ra hầu kết gợi cảm, áo sơ mi được sơ vin cách quy chuẩn, quần tây đen ôm lấy đôi chân thon dài hữu lực… bất luận là dáng người, khuôn mặt, màu da hay khí chất đều vô cùng nổi bật trong đám người.

      Tần Đường thừa nhận, bề ngoài rất xuất chúng.

      Nếu người này thần bí như vậy, chỉ đơn giản là người phụ trách của tổ chức nghĩa công, cũng có vài lần cùng trải qua nguy hiểm đến sinh tử, đồng ý với .

      Như cảm giác được ánh mắt của , Tưởng Xuyên quay đầu lại nhìn , ánh mắt hơi tối đen.

      muốn về phía , sau lưng đột nhiên có người gọi lại.

      “Tưởng Xuyên.”

      Tưởng Xuyên hạ mi mắt, quay đầu lại, cười nhạt: “Khương tổng, lâu gặp.”

      Khương Khôn cười lớn: “Đúng vậy, muốn gặp cậu đúng là dễ gì. ngờ cậu cũng đến Bắc Kinh.”

      “Chịu người ủy thác đến tham gia đấu giá mà thôi.”

      Khương Khôn năm nay 40 tuổi, vóc dáng tính là cao, hai mắt sắc bén hữu thần, khi nghiêm túc nhìn người liền trở nên thập phần sắc bén: “Thế sao? là trùng hợp.”

      “Đúng là trùng hợp.” Tưởng Xuyên cười cười, bất động thanh sắc : “Hôm nay ở đây có nhiều phóng viên như vậy, Khương tổng cũng chịu lộ mặt. Đây là lần đầu tiên đó.”

      Ánh mắt sắc bén của Khương Khôn nhìn chằm chằm, ngay sau đó liền lớn tiếng cười: “Tôi đây còn phải tìm thời cơ tốt để lộ mặt sao?”

      Tưởng Xuyên tay đút túi quần, khóe miệng chậm rãi cong lên: “Quả thực là như vậy.”

      Sau ngày hôm nay, ấn tượng của mọi người đối với Khương Khôn chỉ còn là…….

      doanh nghiệp từ thiện.

      …….

      Người mua ngồi trật tự ở bên trong hội trường, nhân viên công tác bắt đầu phát thẻ bài đấu giá, tất cả mọi thứ đều được chuẩn bị xong xuôi.

      Tưởng Xuyên liếc nhìn thẻ bài đấu giá trong tay, rồi lại đem ánh mắt nhìn về phía đài.

      Sau khi Tần Đường tự giới thiệu bản thân xong, bên dưới mọi người đều bàn tán vô cùng sôi nổi.

      ra nhiếp ảnh gia Tần Đường chính là ấy. ngờ ấy lại là con của Cảnh Tâm.”

      “Lớn lên đẹp như vậy, tham gia vào giới giải trí đúng là đáng tiếc.”

      “Có cái gì đáng tiếc chứ? phải ai cũng muốn tiến vào giới giải trí, nhiếp ảnh gia cũng có vị thế rất cao mà. biết có bao nhiêu ngươi muốn hẹn được ấy chụp ảnh cho đâu. Nhưng đáng tiếc ấy lại vô cùng kén chọn người chụp, hơn nữa cứ cách khoảng thời gian là lại ra ngoài chuyến. Weibo của ấy up rất nhiều ảnh chụp phong cảnh vùng núi đó.”

      “Phòng làm việc của ấy xác nhận trang blog chính thức rằng năm nay ấy tổ chức buổi triển lãm ảnh từ thiện….”

      …….

      Tưởng Xuyên mím môi, nhìn đài về những đứa trẻ ở vùng núi, về những trẻ em buộc phải bỏ học.

      Bỗng nhiên có cảm giác, thực ra khoảng cách giữa bọn họ cũng xa lắm.

      …….

      Buổi đấu giá chính thức bắt đầu.

      Đấu giá viên Lộ Toa bước lên đài, giới thiệu các vật phẩm.

      Mỗi vật phẩm đều có lời giới thiệu mở đầu, trừ các vật phẩm có giá trị lớn, các vật phẩm khác đều có giá sàn, người mua tự do đấu giá.

      Tưởng Xuyên ngồi vắt chéo chân, dựa lưng và ghế, thỉnh thoảng có giơ thẻ, đến điểm dừng lại.

      Mỗi lần giơ thẻ lên, Lộ Toa đều liếc nhìn về phía nhiều hơn vài lần, ánh mắt dính người Tưởng Xuyên.

      Cuối cùng là ba vật phẩm quý giá nhất.

      Ngọc thạch của Khương Khôn, bức tranh sơn dầu của họa sĩ nổi tiếng, món đồ sứ thời Thanh.

      Từ đầu đến giơ, Khương Khôn hề giơ thẻ bài lần nào, nếu Tưởng Xuyên đoán lầm, mục tiêu của ông ta là món đồ sứ kia, mục đích rất đơn giản, chính là muốn trở thành tiêu điểm toàn trường.

      Tưởng Xuyên nhắn tin cho Tào Thịnh.

      <Khương Khôn ra giá cao nhất toàn trường, theo ?>

      < được, bên cho phép.>

      Tưởng Xuyên cất điện thoại , hề giơ thẻ bài lên nữa.

      Quả nhiên, Khương Khôn chơi lớn, bỏ ra 1000 vạn để mua món đồ sứ kia, ngoại trừ phần giá niêm yết, phần còn lại đều đều quyên hết cho quỹ An Nhất, làm học bổng cho trẻ em nghèo vùng núi.

      Lộ Toa khéo léo khen ngợi: “Khương tổng ra tay là hào phòng. 700 vạn kia cũng đủ để xây dựng cả khu trường học hy vọng rồi. Tôi thay mặt những đứa trẻ kia gửi lời cảm ơn chân thành đến Khương tổng.”

      Khương Khôn đứng lên, cười : “ cần, hồi tôi cũng từng là đứa trẻ nhà nghèo, biết khổ sở này, cho nên bây giờ có năng lực rồi, đương nhiên là muốn hy vọng có thể trợ giúp những đứa trẻ đó nhiều hơn chút. Đây cũng chính là tâm nguyện cả đời của tôi.”

      Mọi người đều vỗ tay vang dội.

      Khương Khôn trở thàng người quyên tặng khoản tiền lớn nhất trong hội trường.

      Sau khi buổi đấu giá kết thúc, lập tức bị phóng viên vây quanh.

      Gia đình Tần Đường, cùng với Khương Khôn đứng chỗ để phóng viên chụp ảnh chung. chỉ có thể, rất nhiều những người mua khác, những người nổi tiếng ở trường đều tranh nhau muốn đặt quan hệ với ông ta, đặc biệt là phái nữ độc thận lại càng hào phóng phô ra mị lực của mình.

      Nghe Khương Khôn vẫn chưa kết hôn.

      Mà cho dù có kết hôn rồi cũng làm sao chứ? Người đàn ông ra tay hào phóng như vậy, có rất nhiều phụ nữ tình nguyện tre già măng mọc.

      ……

      Tưởng Xuyên đứng ở cuối hành lang hút thuốc.

      Tiếng giày cao gót phụ nữ giẫm lên sàn đá hoa cương vô cùng vang dội, ngày càng tiến gần.

      nhàng nhả ra vòng khói thuốc, hạ mắt xuống, nhìn về phía người phụ nữ gợi cảm thành thục ở bên cạnh. Lộ Toa nở nụ cười: “Thế nào? quen sao?”

      “Quen.” Tưởng Xuyên tay búng tàn thuốc, vẻ mặt vô cảm : “Có việc gì?”

      có việc thể tìm sao?” Lộ Toa nhìn , đôi môi đỏ mỉm cười, sóng mắt đảo qua đảo lại ngừng người , “ mặc thế này trông thực tồi. Dáng vẻ này thực rất giống vị tinh đó. ra, có thể suy nghĩ đến việc ở lại Bắc Kinh.”

      Tưởng Xuyên quay đầu lại, bình tĩnh nhìn ta: “Chuyện này liên quan đến .”

      “Sao lại liên quan chứ……” ta vừa vừa tiến lên phía trước, thân thể dán lên cánh tay , cảm nhận từng thớ cơ mãnh mẽ hữu lực của , nhịn được thò tay ra, ngón tay sơn đỏ chót ở vẽ vòng ở eo .

      Vô cùng mị hoặc.

      Tưởng Xuyên hề có phản ứng, cũng đẩy ta ra.

      Hút thuốc xong, trong lồng ngực chứa đầy ngụm khói cuối cùng, cúi đầu, nhàng nhả khói vào mặt ta.

      hút thuốc lá rất nặng, mùi khói nồng đậm sặc người.

      Lộ Toa nhíu mày nhưng hề né tránh, chờ khói tản ra, nhàng cười, tay càng làm càn ôm lấy eo Tưởng Xuyên, tiến lên hai bước, vòng ra sau lưng .

      Tưởng Xuyên đè lại tay ta, sắc mặt vẫn nhàn nhạt như cũ: “ có ý gì?”

      Lộ Toa cười khẽ, tay khẽ động eo , oán trách : “Người ta có thể có ý gì được chứ? Chẳng lẽ hiểu sao?”

      Tưởng Xuyên đè tay ta lại.

      …….

      đầu khác của hành lang, Tần Đường dùng ánh mắt thanh lãnh nhìn về phía .

      Dư quang Tưởng Xuyên thoáng nhìn, hơi nghiêng đầu qua.

      Bốn mắt nhìn nhau.

      Đáy mắt Tưởng Xuyên đều là nhẫn, bước chân tự giác lên bước, Lộ Toa cũng lập tức theo bước.

      Ánh mắt Tần Đường càng ngày càng lạnh, vài giây sau liền chậm rãi rời ánh mắt, xoay người bỏ .

      biết là ảo giác của hay là gì, nhưng thấy ánh mắt của hình như có chút đỏ.

      Lộ Toa theo đà nghiêng người dựa về phía trước, hai luồng no đủ trước ngực như có như có cọ cọ lên lưng , “ Tưởng, chúng ta bắt đầu lại lần nữa .”

      Nháy mắt tiếp theo, cổ tay bị người ta giữ lại, lực đạo vô cùng tàn nhẫn khiến Lộ Toa lập tức ăn đau.

      Tưởng Xuyên nhìn ta, ánh mắt trở nên lạnh lẽo: “ cần.”

      “Vì sao?”

      “Tôi thấy “lên” được.”
      Suuuly, huyenlaw68, MaiAnhSF46 others thích bài này.

    4. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Ha ha toi thay co thi ko “len” dc. That si nhục qua di
      Nhok_Njco, seo-senpaiLa Thùy Dương thích bài này.

    5. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      kết cái câu tôi thấy lên được :2one:toy là toy thít phải hiểu lầm sâu hơn tí nữa mới dui :059: nhiêu đây so với trình độ của Tưởng ăn đậu hủ của chị vài lần cái là hết hỉu lầm ngay :tungtung:
      seo-senpaiChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :