1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh đến cùng rạng đông - Mạch Ngôn Xuyên (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hoangtrang212

      hoangtrang212 New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Happy new year và gia đình nha. Mong năm mới nhiều hố hay và chất lượng hơn nha hihi
      seo-senpai thích bài này.

    2. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      @hoangtrang212 awww, xia xỉa nha :yoyo40::yoyo40::yoyo40:

      btw xì poi chap sau cho cả nhà: tưởng nhà mình bị từ chối r, cơ mà chế vẫn tiếp tục mặt dày theo đuổi con nhà ng ta như thường à:yoyo52:
      levuongChris thích bài này.

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      @seo-senpai : oi de thuong the, chuong moi lien di nang. Chuc nang nam moi vui ve, nhiều may màn va edit nhiều truyen hay cho cungquanghang nua nha.
      seo-senpai thích bài này.

    4. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      Chương 30


      Đôi chân kia ngừng dẫm lên chân , nhưng vì giày nên hề cảm thấy đau, mềm mại như trong lòng vậy, mang theo chút trêu trọc .

      Tưởng Xuyên tay ôm eo , tay giữ ót , hơi nghiêng đầu sang bên, thay đổi phương hướng tấn công, ngậm lấy môi mà cắn mút, cảm thấy vô cùng say mê, nhất thời thể buông ra được.

      Tần Đường tóm lấy tay , liền sờ đến chất lỏng dinh dính, kinh sợ nhận ra đó là máu của .

      Đầu ngón tay hơi run lên, quên cả phản kháng.

      Chỉ trong chớp mắt, hơi thở cuối cùng cũng bị nuốt trọn.

      Thân thể mềm nhũn bị kẹp giữa vách tường và thân hình rắn chắc của Tưởng Xuyên.

      Ngay vào giây phút cho rằng mình sắp ngất vì thiếu khí, rốt cuộc buông ra.

      Tưởng Xuyên cúi đầu nhìn , đôi mắt đen nặng nề, hơi thở gấp gáp, khàn giọng : “Sao thở?”

      Mặt Tần Đường đỏ bừng, đôi mắt ướt át như nước, gấp gáp hít đầy phổi bầu khí tươi mới.

      Tưởng Xuyên nắm cằm , nâng mặt lên, Tần Đường nhìn về phía .

      Bốn mắt nhìn nhau.

      phải thở, mà là muốn phối hợp.

      Tưởng Xuyên cắn môi dưới, nhìn chằm chằm lúc. Tần Đường bị nhìn đến buồn phiền, giơ tay phải lên.

      Tưởng Xuyên bắt được cổ tay : “Muốn đánh sao?”

      Tần Đường cắn môi, cả giận : “Lần này là bắt nạt tôi!”

      ấn tay lên eo mình, “Muộn rồi, lần trước cho em cơ hội.”

      Tần Đường ngẩn ra chút, bỗng nhiên nhớ tới đêm đó ở bệnh viện, sau khi khẽ hôn cái, có giơ tay lên nhưng lại đánh xuống, sau đó cũng đầu đuôi câu đó, nhưng lúc đó còn phiền loạn nên chú ý đến hàm ý trong câu đó.

      Bây giờ, hiểu rồi.

      cắn môi, trầm mặc .

      Tưởng Xuyên cúi đầu, giọng cực thấp: “Bây giờ đánh, kịp nữa rồi.”

      biết hai người phải người của cùng thế giờ, cũng từng có giây phút kiềm chế, do dự, nên nếu lúc đó thực đánh, nhất định bóp nát cái ý nghĩ kia.

      Nhưng giờ phút này….

      Có đánh cũng tỉnh lại được nữa rồi.

      Tưởng Xuyên ngồi xổm xuống trước mặt , tóm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của , nâng chân phải lên.

      Chân rất trắng, tiêm gầy xinh đẹp, móng chân màu nhàn nhạt, đầu ngón chân mượt mà xinh xắn.

      Tần Đường hơi rụt chân lại, lại bị cậy mạnh giữ lạ, bàn tay to rộng nắm lấy toàn bộ bàn chân , trong nháy mắt mặt liền đỏ bừng, xấu hổ : “ đừng……..bẩn…..”

      như hề nghe thấy, cúi đầu nhìn bàn chân trắng nõn của , ngón tay thô ráp sờ sờ lòng bàn chân , vuốt nhe lượt, : “Đừng nhúc nhích, để xem có bị thương ?”

      Chưa từng có người đàn ông nào nắm bàn chân của mình như vậy, Tần Đường cảm thấy vô cùng thẹn thùng, lại hơi ngứa ngứa, đầu ngón chân theo bản năng cuộn tròn lại.

      Tưởng Xuyên cười thành tiếng, thấy có miệng vết thương, liền buông chân ra.

      Tưởng Xuyên nhặt túi xách mặt đất lên đưa cho .

      “Về thôi.”

      Tần Đường thấy lại gần, lập tức lấy tay che ngực: “Tôi tự .”

      Tưởng Xuyên cúi đầu nhìn chân , nhiều lời, trực tiếp bế ngang lên, Tần Đường giãy dụa đá chân, thẹn quá hóa giận trừng : “Tôi tôi tự !”

      “Đừng ra vẻ.” ôm chặt buông.

      “........” nháy mắt liền an tĩnh lại.

      ôm đoạn đường, Tần Đường đột nhiên hỏi: “Tưởng Xuyên, ra là ai?”

      Triệu Kiến Hòa, Tào Thịnh, Tào Nham…..

      Những người này đều có gút mắc với , lần trước là ở Du Lâm, lần này là ở Bắc Kinh, giống như có thể xảy ra chuyện bất cứ lúc nào vậy.

      người dường như có rất nhiều bí mật, Tần Đường nhìn thấu.

      Bước chân Tưởng Xuyên hơi khựng lại, cúi đầu nhìn : “Em thấy là người xấu?”

      Tần Đường lắc đầu: “ phải.”

      phải.

      là người phụ trách của tổ chức nghĩa công, rất nhiều trẻ con vùng núi đều nhận giúp đỡ từ , là người báo án chuyện Triệu Kiến Hòa lợi dụng quỹ công ích để rửa tiền.

      Tuy đối xử với có chút hư hỏng, nhưng từ trong xương cốt là chính khí.

      Tưởng Xuyên cười: “Vậy là được rồi.”

      là cảnh sát sao?”

      Bước chân dừng hẳn lại: “ phải.”

      “Nằm vùng?”

      phải.”

      “......”

      muốn , nên Tần Đường cũng hỏi nữa.

      đến con đường lúc nãy chạy qua, giày cao gót của vẫn còn ở chỗ cũ, : “Để tôi xuống, tôi giày rồi tự .”

      Tưởng Xuyên thả xuống, Tần Đường giày xong, quay đầu lại nhìn , phát máu cánh tay dây cả lên người , khiến cho cả hai người đều trở nên vô cùng chật vật. chỉ vào cánh tay : “ có muốn bệnh viện trước ?”

      Tưởng Xuyên tỏ vẻ sao: “ về thay quần áo rồi đưa em về.”

      “Vậy tay sao?”

      “Đưa em về xong xử lý.”

      “Xử lý trước .” kiên trì : “Thời tiết nóng, rất dễ nhiễm trùng.”

      Tưởng Xuyên nhìn cười cười, kéo lại gần: “Nghe lời.”

      …….

      Nơi này cách nhà nghỉ xa, Tưởng Xuyên dẫn bộ đoạn liền trở lại nhà nghỉ.

      Tần Đường đứng ở cửa phòng của , trong phòng chỉ có cái cửa sổ bé xíu, có điều hòa, chỉ có cái quạt cây , tủ quần áo, buồng vệ sinh cũng , thoạt nhìn vô cùng đơn sơ. hỏi: “ ở chỗ này?”

      Bây giờ Bắc Kinh trong thời kỳ nóng nhất, khí trong phòng lưu thông được khiến căn phòng trở nên bí bách. Tưởng Xuyên ừ tiếng, cởi áo ra, từ dây thép chăng ngang ở góc tường lấy cái quần tứ giác màu đen xuống, để cửa phòng mở, với : “Em vào ngồi chút .”

      Tần Đường gật đầu,

      Buồng vệ sinh nhanh chóng truyền đến tiếng nước chảy.

      Tần Đường ngồi giường nhìn về phía góc tường, ở đó treo hai cái áo phông, mấy cái quần tứ giác, đều là màu tối.

      Phía trước cái quần, khối vải bọc, thực rất lớn…..

      Tiếng nam nữ vui đùa từ cách vách truyền tới, đến lát sau liền thay đổi phong cách, Tần Đường đương nhiên biết thanh đó là cái gì, có chút đứng ngồi yên, lỗ tai đỏ lên.

      muốn đứng dậy xuống lầu, Tưởng Xuyên thân sạch thoải mái ra, tùy tay lau người, vết chém cánh tay được rửa sạch , để lại miệng vết thương sẫm màu, thấy chảy máu nữa.

      Tần Đường cắn môi, “Xong rồi sao?”

      có tiếng nước, Tưởng Xuyên cũng nghe được thanh của phòng bên cạnh, ném khăn tắm trong tay xuống, nhìn về phía , nhướng mày : “Em rất sợ ở mình với ?”

      Tần Đường: “ có.”

      Tưởng Xuyên đến trước mặt , nhéo lỗ tai , cười ra tiếng.

      Tần Đường cứng đờ, chỗ bị nhéo bắt đầu nóng lên, lập tức đứng dậy về phía cửa: “Tôi chờ dưới lầu.”

      xong liền mở cửa nhanh chóng ra ngoài.

      Tưởng Xuyên ngăn quản, chỉ nhìn theo, khóe môi cong lên nụ cười nhàn nhạt.

      ………

      Tưởng Xuyên đưa Tần Đường đến dưới lầu chung cư.

      Tần Đường đứng yên trước mặt , ngửa đầu nhìn: “Tưởng Xuyên.”

      “Ừ.”

      “Tôi nghĩ chuyện đương với .”

      Mặt hơi cứng lại, hạ mắt nhìn: “Vì sao?”

      cảm giác được, phải có chút cảm giác nào với .

      Vì sao ư? Tần Đường cúi đầu nhìn mũi chân mình, giọng : “ vì sao cả. Chỉ đơn giản là nghĩ đến thôi.”

      Tưởng Xuyên khẩn trương nhìn : “Bởi vì gần đây liên tục gặp phải rắc rối?”

      chuyện.

      Tưởng Xuyên tiến lên bước: “Hay là em vẫn tin ?”

      ngẩng đầu, bị bức đến vội, mới : “Ừ, tôi muốn chọc tới phiền phức.”

      Ánh mắt đen của Tưởng Xuyên liền trở nên nặng nề, im lặng nửa ngày, mới vuốt tóc : “Đừng lo, xử lý tốt.”

      Tần Đường nhìn ánh mắt kiên định của , có chút hoảng hốt.

      Tưởng Xuyên cũng ép , hôn trán cái.

      cũng tránh.

      đây.” Tưởng Xuyên buông ra, “Có việc gọi điện cho .”

      Tần Đường nhìn nhanh chóng rời , xoay người trở về.

      Vừa về đến nhà, điện thoại liền đổ chuông.

      Là Chu Kỳ gọi.

      “Chị An An, hôm nay chị tới thăm em.”

      “Chị xin lỗi……” Tần Đường giải thích, “Hôm nay chị có chút việc, ngày mai rảnh tới thăm em.”

      “Được rồi.” Chu Kỳ có chút mất mát , “Em ở bệnh viện rất chán. Bọn họ có tới thăm em vài lần, nhưng hôm nay lại chẳng có mấy người, ngay cả chị mỗi ngày đều tới cũng tới.”

      Tần Đường cười: “Ngày mai chị nhất định đến, được chưa?”

      vất vả mới dỗ được Chu Kỳ, Tần Đường mới về phòng tắm rửa. Sữa tắm màu nhũ ở trong lòng bàn tay nhanh chóng bông lên, nhìn chằm chằm hoa văn cách tang mu bàn tay mình.

      Hình xăm này là năm 18 tuổi, Trần Kính Sinh dẫn xăm.

      Trần Kính Sinh thích vận động cảm giác mạnh, là tay đua xe moto, mỗi năm đều tham gia các cuộc đua xe lớn . Xe máy là dạy .

      Vết thương tay là do ngã xe mà thành, sau khi lành liền để lại vết sẹo rất xấu, khi đó còn tuổi, cái đẹp, khóc mãi thôi, cảm thấy vết sẹo kia phá hỏng vẻ đẹp của mình.

      Trần Kính Sinh dẫn đến cửa hàng xăm, chọn hình xăm hoa cách tang.

      Xăm hình còn đau hơn trong tưởng tượng của rất nhiều.

      Nhưng, nhìn vết sẹo tay được che lại, cảm thấy đau cũng đáng.

      Trần Kính Sinh……..

      Là chết đường đua.

      ……

      Tần Đường nhìn bản thân mình trong gương, tay vuốt ve xoa bọt xà phòng lên vai.

      Người phụ nữ trong gương vô cùng xinh đẹp và quyến rũ.

      Có chút xa lạ.

      Tần Đường nhanh chóng di chuyển ánh mắt, cọ rửa sạch cơ thể.

      ném chiếc váy dính máu của Tưởng Xuyên vào thùng rác.

      …….

      Tưởng Xuyên đến bệnh viện tìm Tào Thịnh, thuận tiện xử lý miệng vết thương. Vốn đây chỉ là vết thương , nhưng do trời nóng, nếu xử lý tốt bị nhiễm trùng.

      Sau khi xử lý xong miệng vết thương, ở dưới lầu bệnh viện chờ Tào Thịnh.

      Tào Thịnh tới, ném cho chiếc chìa khóa xe mới: “Đổi chiếc khác này.”

      Tưởng Xuyên nhận lấy: “Thế nào rồi?”

      “Việc này thực gây náo loạn . Trước khi chúng tôi có người qua đường báo cảnh sát, cũng may mà chúng tôi ở gần đó nên mới tới kịp.” Sắc mặt Tào Thịnh trở nên trầm: “Lá gan bọn họ cũng lớn.”

      Tưởng Xuyên tỏ thái độ gì: “Tiếp theo sao?”

      chỉ quan tâm liệu Tần Đường có bị liên lụy hay mà thôi.

      Tào Thịnh: “Sau chuyện này, bọn họ hẳn là an tĩnh khoảng thời gian, ít nhất trước khi buổi đấu giá kết thúc, bọn họ hành động thiếu suy nghĩ nữa.”

      “Ừ.” Tưởng Xuyên châm thuốc, “Ở buổi đấu giá giá cao nhất tôi có thể ra là bao nhiêu?”

      “100 vạn.”

      thể hơn?”

      Tào Thịnh nhìn về phía : “ muốn làm gì?”

      Tưởng Xuyên: “Khối ngọc thạch kia, tôi muốn.”

      “Nhỡ có người nâng giá sao?” Tào Thịnh nhíu mày, “ được.”

      Số tiền quá lớn, bọn họ thể làm chủ được, mà phía cũng chưa chắc phê duyệt.

      Tưởng Xuyên hút thuốc: “ nghĩ cách , tôi trước.”

      …..

      Mấy ngày nay, Tần Đường vẫn quỹ công ích như cũ, chỉ còn nửa tháng nữa là buổi đấu giá bắt đầu rồi.

      Rất nhiều công việc vẫn chưa chuẩn bị xong, có chút bận.

      Hôm nay vẫn bận đến tận tối như cũ, Tưởng Xuyên đứng ở bên ngoài nhìn lát rồi vào.

      Chu Đồng kêu lên: “Chị Tần Đường, có người tìm chị kìa!”
      Suuuly, huyenlaw68, MaiAnhSF39 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Bị từ chối nhàng quá làm sao bỏ cuộc được. Thanks Nàng
      seo-senpai thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :