1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh đến cùng rạng đông - Mạch Ngôn Xuyên (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bánh bao trạch nữ

      Bánh bao trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      1,269
      Lâu lắm mới hóng 1 chuyện thế này, bạn edit mượt lắm và mình muốn hỏi khi nào chị ms có Kiss đầu tiên sau khi lớn ạ.
      seo-senpai thích bài này.

    2. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      @Bánh bao trạch nữ ty ạ, mị đây cũng chỉ đọc đến đâu ed đến đó nên cũng chịu thôi nàng ơi:))) btw, tks nàng ủng hộ nhé:)))) thả tym thả tym:yoyo12::yoyo12:
      Bánh bao trạch nữ thích bài này.

    3. shimchung

      shimchung New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Bạn ơi,cho mình hỏi truyện này sạch vậy.<đừng ném đá nha>
      seo-senpai thích bài này.

    4. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      @shimchung đến giây phút này Tần Đường là 100% sạch rồi, còn Tưởng có thủ thân như ngọc hay mình cũng , vì mình chưa đọc hết cv, mình đọc đến đâu ed đến đó thôi:))) Nhưng dự là Tưởng vẫn còn trai tân luôn đó:))))
      Xu trần thích bài này.

    5. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      Chương cuối của tuần này nhé:yoyo40: hàng nóng hổi vừa thổi vừa ăn đó:yoyo52::yoyo52:

      Chương 19


      đường cao tốc, chiếc SUV đen hàng nội chạy với vận tốc đều đặn.

      Tần Đường chậm rãi mở mắt. Tay chân bị trói, miệng cũng bị dính băng dính, điện thoại, máy ảnh, túi xách vẫn còn nguyên, có vẻ như vẫn bình yên vô .

      Hơn tiếng trước, có người bỗng từ phía sau tiến tới bịt miệng , vài giây sau đó liền mất tri giác, ý thức thanh tỉnh ở vài giây là nỗi sợ hãi nên lời.

      nhìn về phía người đàn ông ngồi cạnh mình, mi tâm có vết sẹo, thoạt nhìn tràn ngập lệ khí.

      Tần Đường siết chặt ngón tay, hai chân lùi dần về phía cửa xe, cố gắng tạo ra khoảng cách an toàn. Hít sâu hơi, cố gắng ép mình bình tĩnh trở lại, mở miệng: “ muốn gì?”

      Nếu chỉ là bắt cóc tống tiền có nguy hiểm gì, nhưng nếu là lợi dụng để uy hiếp Tưởng Xuyên đối phương chắc hẳn là có chuẩn bị mà tới. Hơn nữa, quan hệ giữa và Tưởng Xuyên còn chưa đến mức có thể khiến mạo hiểm tất cả vì , chừng, cả hai người đều có thể an toàn thoát thân.

      Triệu Kiến Hòa dựa lưng vào ghế dựa, bắt chéo chân, nhếch miệng nở nụ cười ý vị : “Tần tiểu thư cần lo lắng, trong vòng hai tiếng, nếu Tưởng Xuyên tới có việc gì đâu.”

      “Vậy nếu ta tới sao?” Tần Đường giọng hỏi, ngón tay run rẩy siết chặt lại, cố gắng che dấu sợ hãi: “ ta có ân oán với , biết đây là cái bẫy của , ta cũng phải kẻ ngu, sao tự mình dẫn xác tới chứ?”

      Triệu Kiến Hòa đùa nghịch cái di động trong tay, nhàn nhạt cười: “Nhưng ta lại đuổi theo chúng ta mất rồi.”

      Đôi mắt Tần Đường mở lớn, Triệu Kiến Hòa lại : “Có khi chờ sẵn chúng ta ở phía trước cũng nên í.”

      Tần Đường cười cười: “Đây cùng lắm cũng chỉ là thuận đường mà thôi. Dù sao muôn đến Du Lâm nhất định phải qua con đường này mà.”

      phải thanh toán giúp ta 87 vạn sao?” Triệu Kiến Hòa cười lạnh: “Chỉ dựa vào điểm này thôi, chắc chắn ta tới. cứ chờ mà xem.”

      Quả nhiên là do 87 vạn kia gây họa mà.

      Tần Đường nhìn ra ngoài cửa sổ, suy nghĩ lúc lâu, nhưng lại hoàn toàn nghĩ ra được đường cao tốc thế này mình có thể làm gì.

      Vừa ra khỏi đường cao tốc, di động của Triệu Kiến Hòa liền đổ chuông.

      ta giơ giơ di động về phía Tần Đường: “ xem, ta tới rồi này.”

      Tần Đường nhìn chằm chằm di động của Triệu Kiến Hòa. biết Tưởng Xuyên làm thế nào, Triệu Kiến Hòa chắc chắn là có chuẩn bị mà đến, nếu bắt cóc như thế này… biết Tưởng Xuyên có gặp nguy hiểm gì …..

      ………….

      “Tưởng Xuyên, mày phải gấp như vậy, tao còn chưa ra khỏi đường cao tốc mà.”

      Xe Tưởng Xuyên chạy nhanh cả đoạn đường dài, vừa mới ra khỏi đường cao tốc, giờ trạm xăng phụ cẩn để đổ xăng. Ngón tay siết chặt vô lăng, hỏi: “Chúng ta gặp nhau ở đâu?”

      Triệu Kiến Hòa : “Cứ ở chỗ cũ chờ , tao cho người qua đó. Nhưng nhớ đừng có chơi quá nhé, nếu bên đó báo nguy về mày biết hậu quả rồi đấy.”

      ấy đâu?”

      “Đợi lát nữa mày được gặp thôi.”

      xong liền lập tức cúp máy, ném cho Tần Đường miếng vải bịt mắt: “Tự bịt vào, đừng bắt tôi phải ra tay.”

      Tần Đường cắn môi, bịt mắt lên, rất nhanh tay liền bị trói lại, miệng cũng bị dính băng dính.

      nỗi sợ hãi tên lan từ lòng bàn chân lên tận từng sợi tóc.

      …………

      Tưởng Xuyên đổ xăng xong liền nhanh chóng rời khỏi trạm xăng.

      Tới chỗ của Triệu Kiến Hòa, sớm có vài chiếc xe đứng đó chờ .

      Tưởng Xuyên đóng sầm cửa xe tới.

      Vừa lên xe có người ném cho cái bịt mắt: “Đeo vào”

      Có người sờ túi quần : “Di động đâu?”

      Tưởng Xuyên liếc nhìn : “Túi quần sau.”

      Người nọ rất nhanh lấy được di động từ túi quần sau ra, sau đó liền đạp mạnh cái vào bụng Tưởng Xuyên: “Cho mày chơi này!”

      Tưởng Xuyên cắn chặt răng, hé miệng nửa câu, đôi mắt đen dưới bóng tối nhìn ra chút cảm xúc nào.

      Nửa tiếng sau……….

      bóng dáng cao lớn về phía xe Jeep đen, mở cửa xe ra, lấy dộng để ghế lái.

      ……

      Tần Đường bị người ta đẩy mạnh vào căn phòng. Sau khi tay được tự do, điều đầu tiên làm là tháo bịt mắt và băng dính miệng xuống.

      Gian phòng lớn lắm, cũng có cửa sổ.

      Triệu Kiến Hòa ngồi vắt chân sofa, trong miệng ngậm điếu thuốc, nhàng nhả ra làn khói. Khói thuốc nhanh chóng lan đến chóp mũi, lần đầu tiên Tần Đường cảm thấy mùi thuốc lá lại sặc sụa như vậy.

      Tần Đường nhìn về phía ta, bình tĩnh : “Nếu muốn tiền, tôi có thể cho .”

      Triệu Kiến Hòa nhìn gương mặt bình tĩnh của , ngón tay gẩy gẩy tàn thuốc, cười ra tiếng:

      trông thế mà cũng dũng cảm nha. Nhưng, tiền ấy à, lão tử có thể tự mình kiếm được, lão tử còn chưa túng đến độ phải bắt cóc để đòi tiền chuộc.”

      Trái tim Tần Đường trầm xuống.

      Cửa bị đẩy ra.

      người phụ nữ dáng người no đủ, thành thục, gợi cảm bước vào, ánh mắt tùy ý liếc nhìn Tần Đường cái, đến bên cạnh Triệu Kiến Hòa, tay đặt vai ta cười khẽ: “Kiến Hòa, kiếm đâu ra xinh đẹp này vậy?”

      Triệu Kiến Hòa sờ sờ tay ta, kéo cái, mỹ nhân lập tức ngã vào lòng ta: “Xem kịch .”

      Mỹ nhân cười quyễn rũ, ngoan ngoãn ngồi trong lòng ta.

      Tần Đường cắn môi, đứng nguyên tại chỗ.

      Triệu Kiến Hòa : “ là người phụ trách quỹ An Nhất?”

      “Sao biết?” Tần Đường ngoài ý muốn kinh ngạc, chuyện này chưa từng ra với người trong nghĩa trạm. Người liên hệ với Lữ An là lão Viên, vẫn luôn hoạt động dưới danh nghĩa là người tình nguyện của quỹ, cũng chưa từng công khai thân phận, mà mấy năm nay tới lui khắp nơi vẫn luôn gặp những con người thuần hậu chất phác nên thân phận này tới giờ vẫn chưa bị phát .

      Triệu Kiến Hòa cũng nhìn ra điều thắc mắc: “Là Tưởng Xuyên .”

      Sao Tưởng Xuyên lại biết được? Tần Đường suy nghĩ trong chốc lát, nghĩ ra mình bị lộ từ khi nào. Nhưng nếu như Tưởng Xuyên biết lại chưa hề nhắc tới chứ?”

      Suy nghĩ vài giây, dứt khoát thừa nhận: “Đúng, quỹ An Nhất là do cha mẹ tôi thành lập.”

      Năm đó Triệu Kiến Hòa cũng từng thành lập quỹ từ thiện, quỹ An Nhất thành lập được hai mươi năm, ta đương nhiên thể nào biết.

      Tần Đường nghĩ tới việc Triệu Kiến Hòa lợi dụng quỹ từ thiện để làm những công việc dơ bẩn đó liền nhịn được nghiến răng nghiến lợi: quân khốn nạn, bại hoại.

      Đúng lúc này tiếng đập cửa vang lên.

      Triệu Kiến Hòa : “Tưởng Xuyên tới rồi.”

      Cửa bị đẩy ra, thân hình cao lớn của Tưởng Xuyên bị người ta đẩy mạnh vào, mắt vẫn bị che kín, khuôn mặt bình tĩnh gợn cảm xúc.

      Bịt mắt bị kéo xuống….

      Trong nháy mắt, ánh mắt hai người chạm nhau, khóe miệng Tần Đường hơi trễ xuống mà khóe miệng Tưởng Xuyên lại hơi cong lên, cho an ủi lớn nhất.

      Tưởng Xuyên về phía , thấp giọng hỏi: “Sợ ?”

      Đôi mắt Tần Đường ửng đỏ, cúi đầu lắc đầu: “.”

      Thực ra, lúc nãy sợ đến chết được.

      Vô duyên vô cớ bị bắt cóc, mà đối phương lại còn là tên mới ra tù.

      Bây giờ cũng sợ, bởi vì biết sắp tới gặp phải chuyện gì.

      Tưởng Xuyên xoa đầu , nhiều, nhìn về phía Triệu Kiến Hòa: “Tôi tới rồi, để ấy .”

      Triệu Kiến Hòa vỗ vỗ lên đùi mỹ nhân, mỹ nhân kia liền đứng dậy.

      Triệu Kiến Hòa về phía Tưởng Xuyên, vòng ra phía sau , sau đó đột nhiên đá mạnh vào chân Tưởng Xuyên. Chân Tưởng Xuyên đột nhiên nhói lên, đầu gối xong xuống, thiếu chút nữa quỳ mặt đất may mà kịp đưa tay chống xuống, hàm răng nghiến chặt.

      Tần Đường trợn tròn mắt, vội vàng về phía .

      Lúc đến trước mặt Tưởng Xuyên liền dừng lại, đứng thẳng lưng lên, hai tay siết chặt.

      Tưởng Xuyên vừa đứng lên, lại bị Triệu Kiến Hòa túm lấy cổ áo, đấm mạnh vào mặt.

      Lồng ngực Tần Đường phập phồng mạnh mẽ, vô cùng tức giận, nhưng chỉ có thể im lặng lên tiếng.

      Tưởng Xuyên hề phản kháng, Triệu Kiến Hòa tàn nhẫn đạp lên bụng , cười lạnh lẽo, sau đó liền đạp liên tục 4 phát liền. Tưởng Xuyên cắn chặt răng, cổ họng khôn kêu rên lấy tiếng, Triệu Kiến Hòa lại túm lẩy cổ áo Tưởng Xuyên ném người ra: “Sáu năm cơm tù, sáu quyền này để mày đổi người phụ nữ.”

      Tần Đường rốt cuộc nhịn được nữa, vội vàng tới đỡ lấy Tưởng Xuyên.

      Có lẽ do quá đau, trán Tưởng Xuyên nổi lên mấy sợi gân xanh, nắm chặt lấy tay , vài giọt mồ hôi lớn.

      Vừa cúi đầu liền bắt gặp đôi mắt đỏ hoe của nhìn mình.

      nhìn .

      Triệu Kiến Hòa ngồi lại lên ghế, vắt chân, châm điếu thuốc: “Tần tiểu thư.”

      Tần Đường nhìn về phía ta: “Có thể để bọn tôi chưa?”

      Triệu Kiến Hòa cười to: “Tôi sáu quyền đó là để cho ta đổi người phụ nữ, chứ đâu có để cho ?”

      Tần Đường cắn môi, cố nín lại tức giận. Triệu Kiến Hòa lấy thuốc lá chỉ về phía : “Đồ đạc của , túi xách, điện thoại, máy ảnh, chỉ có thể chọn thứ mang .”

      Tưởng Xuyên cầm tay , giọng khàn khàn: “Chọn máy ảnh.”

      Máy ảnh là sinh mạng của nhiếp ảnh gia.

      Toàn bộ ảnh chụp mấy ngày hôm nay của đều ở trong máy ảnh.

      Tần Đường ném túi xách trong tay xuống, cúi đầu nhìn về phía máy ảnh treo trước ngực, đáy mắt tràn ngập đau khổ, vô cùng khó chịu.

      Cuối cùng, cởi máy ảnh xuống, chậm rãi khom lưng đặt nó lên túi xách.

      chọn di động.

      Triệu Kiến Hòa ngậm thuốc lá tới, cầm lấy cái máy ảnh trông vô cùng quý giá kia, cười tà tiếng, sau đó ném mạnh xuống đất.

      “Rầm…..”

      Cái máy ảnh vỡ thành mấy miếng .

      Ngực Tần Đường như bị người ta hung hăng bóp lấy, đôi mắt ửng đỏ, cuối cùng nén được cảm xúc, ngước mặt trừng ta.

      Ánh mắt Tưởng Xuyên run lên, giữ chặt lại.

      Triệu Kiến Hòa lại thấy vô cùng thích thú, đoạt lấy di động trong tay , giây tiếp theo, di động cũng biến thành nhiều miếng .

      Tưởng Xuyên hơi nheo mắt lại, mím môi.

      Tần Đường lại như phát điên trừng ta: “ đồ hỗn đản! giữ lời!!”

      Triệu Kiến Hòa đương nhiên thể để cầm theo di động rồi. Biết vậy lúc đó chọn giữ lại máy ảnh.

      Triệu Kiến Hòa cười khẽ, khom lưng, dùng hai ngón tay cầm lấy túi của lên, ném qua.

      Tưởng Xuyên đón được, khoác túi lên vai , nhìn về phía Triệu Kiến Hòa: “Có thể để ấy chưa?”

      Triệu Kiến Hòa cười: “Đương nhiên rồi.”

      “Để ấy tự lái xe.”

      “Tại sao?”

      ấy có di động, thể báo cảnh sát ngay được, cũng biết đây là đâu, thể tạo uy hiếp với được. để người theo ấy là được, cho dù là tôi cũng chạy được đâu.”

      Triệu Kiến Hòa cười lên, xòe tay ra hiệu.

      Tưởng Xuyên lấy chìa khóa xe trong túi quần ra, đưa cho .

      Tần Đường cắn môi, ngẩng đầu nhìn , đôi mắt hồng hồng, giống như ngau giây tiếp theo lập tức có thể chảy nước mắt vậy.

      Nhưng vẫn cố gắng nén lại, để nước mắt rơi xuống, dù chỉ giọt.

      nhét chìa khóa vào bàn tay , nắm chặt lấy nó: “Biết dùng chỉ đường ?”

      “Biết…….” cầm chìa khóa xe, giọng .

      “Ừ.” cúi đầu, ánh mắt thâm trầm: “Có thể tự mình lái xe về Tây An ?”

      Tần Đường hít hít mũi, gật đầu: “Có thể.”

      Tưởng Xuyên : “Tốt, vậy tự mình lái xe về.”

      ngẩng đầu: “Thế còn ?”

      Tưởng Xuyên cười, bàn tay khẽ siết lấy tay , khàn giọng : “Tôi sao!”

      Triệu Kiến Hòa lạnh mặt nhìn bọn họ: “Người đâu, đưa Tần tiểu thư ra ngoài.”

      Tưởng Xuyên xoa đầu , thấp giọng : “ .”

      đứng bất động, đôi mắt đỏ rực, nhưng lại muốn khóc.

      “Tưởng Xuyên, trở lại chứ?”

      “Ừ.”

      Tần Đường biết vì sao mình lại sợ như vậy, khóe miệng cố gắng nhếch lên, giọng lí nhí: “ nhất định phải giữ lời đấy.”
      dieudidomked, Suuuly, huyenlaw6841 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :