1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh đến cùng rạng đông - Mạch Ngôn Xuyên (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      Chương 15


      Yểu điệu…..?

      Tần Đường theo bản năng cúi đầu nhìn lại bản thân. Lâu lắm rồi có người hai chữ này với . nhìn chằm chằm làn da trắng bệch của mình, ngẩng đầu nhìn bóng dáng cao lớn trước mặt: “Ý là vẻ bề ngoài hay là nội tâm bên trong?”

      Tưởng Xuyên quay người, ánh mắt xoáy chặt vào , : “Cả bên ngoài, cả bên trong.”

      Tần Đường phục: “Tôi có như vậy. Là quá xem thường người khác.”

      Tưởng Xuyên khoanh tay, chậm rãi cười: “ phải xem thường em, nhưng đàn ông mạnh mẽ, phụ nữ yểu điệu, là chuyện rất bình thường.”

      Tần Đường bỗng nhiên nhớ tới dáng vẻ khi đánh nhau lúc nãy của , dáng người rất cao lớn, liền thấp giọng : “Đúng là rất mạnh mẽ.”

      Ăn hết phần nhân bánh bao, còn lại phần vỏ, Tần Đường liền ném vào thùng rác, phát ra tiếng động . Tưởng Xuyên dùng khóe mắt nhìn thấy nhưng cũng gì.

      lát sau, mỳ nấu xong.

      Tần Đường những miếng thịt bò hồng hồng tỏa ra hương thơm ngào ngạt kia càng cảm thấy đói liền lập tức qua nhưng bỗng nhiên nhớ ra bàn ghế bên ngoài bị phá hỏng cả rồi, lại nhìn quanh quất trong bếp, cũng thấy được chỗ nào để ngồi. Tưởng Xuyên cũng nhận ra điều này, liền : “Em chờ chút.”

      Tần Đường thấy ra khỏi phòng bếp, chắc là tìm ghế cho , nhưng ra Tần Đường cảm thấy cũng cần phải phiền phức như vậy, vô cùng lưu loát vén tóc qua bên, cúi người, trực tiếp coi mặt bếp là bàn, ăn đến là vui vẻ, cảm thấy hương vị tồi.

      phút sau, lúc Tưởng Xuyên tìm thấy ghế mang vào liền thấy đứng ăn mỳ.

      nhìn lát, đột nhiên mỉm cười, sau đó mang ghế để sau lưng , “Em ngồi xuống mà ăn.”

      Tần Đường vô cùng khách khí mà ngồi xuống, cảm thấy chiều cao khá là vừa.

      Bát mỳ rất to, ăn được nửa bát no đến căng bụng, cảm thấy có chút hối hận vì nửa cái bánh bao ăn lúc nãy. cố gắng ngồi thẳng eo lên, vì như vậy có thể ăn được nhiều hơn chút.

      Tưởng Xuyên ở bên ngoài gọi điện thoại: “TV cũng hỏng rồi, mọi người mua thêm cả TV nhé.”

      Lữ An nhìn phòng ốc bừa bộn liền cảm thấy chán nản, thấy thể dọn dẹp trong chốc lát được liền trực tiếp ngồi thềm nhà hút thuốc, lại nhìn vào phòng bếp, cười hỏi: “ vừa nấu mỳ cho Tần Đường sao? đúng là hiếm thấy mà.”

      Tưởng Xuyên nâng ván cửa bị đạp đổ dưới đất lên, lấy búa và đinh trong thùng dụng cụ ra, để ý : “87 vạn đó, chỉ nấu bát mỳ thôi, mệt.”

      Lữ An cười ra tiếng: “Thực ra tiền này vẫn có thể kéo dài được, Tần Đường quá xúc động rồi.”

      Tưởng Xuyên dùng đầu gối chống giữ lấy ván cửa, tay giữ đinh gõ mạnh từng nhát: “ ấy phải là xúc động, mà ấy muốn bảo vệ mình.”

      Nếu bọn họ về kịp số tiền kia có thể đuổi Triệu Phong .

      Tần Đường thiếu tiền, nhà lại càng thiếu tiền, cho nên nếu xảy ra chuyện ở đây, có cách nào ăn được. Tối hôm qua lúc ấy ấy , cũng lường trước được chuyện này rồi.

      Rốt cuộc nguyên nhân nào khiến nhất định phải ở lại đây, cũng nữa.

      Tần Đường đứng ở cửa phòng bếp, cắn môi dưới.

      ra bát mỳ lúc nãy thiếu chút nữa khiến chết vì no, lại trị giá đến 87 vạn sao?

      ác ý nghĩ, liệu có phải là Tưởng Xuyên cố tình muốn chết vì no, sau đó liền có thể quỵt nợ số tiền kia ? vốn cũng nghĩ bọn họ có thể trả lại số tiền này, mà sau này còn rất nhiều chuyện cần giúp đỡ của bọn họ, cho nên số tiền này cũng coi như là tiền lương .

      Mãi đến chạng vạng, Tiểu Thành mới trở về, theo sau là cái xe tải chở đầy đồ vật gia dụng các thứ.

      Mấy người từ xe bước xuống, khiếp sợ nhìn cảnh tượng trong viện.

      Tiểu Thành chỉ chỉ vào đống đổ nát, hỏi: “, buổi chiều đám người kia lại tới đòi nợ sao?”

      Tưởng Xuyên nghiêng người dựa vào thân cây đại thụ trong sân hút thuốc, nhàn nhạt ừ tiếng.

      A Khởi cầm sổ sách trong tay, nhíu mày : “Vậy…. mua đồ mới về còn bày ra nữa ạ? Nhỡ may bọn họ lại đến đập phá nữa sao? Hôm nay phải bỏ ra biết bao nhiêu tiền rồi……..”


      Tiểu Bạch và Từ Bằng liếc nhìn nhau, hai hôm nay ấn tượng của bọn họ về nơi này còn được tốt như lúc trước nữa, cảnh tượng bị người ta tới đòi nợ đúng là hãi hùng.

      Có vẻ như Tưởng Xuyên gặp rắc rối lớn, thậm chí bọn họ còn thầm thương lượng với nhau có nên rời trước hay .

      Lữ An trèo lên xe tải, tháo dây thừng, giọng ám chỉ: “ phải lo, tiền trả xong rồi, sau này còn người đến đòi nợ nữa.”

      Tiểu Thành và A Khởi lập tức cười: “Tốt quá.”

      Mà Tiểu Bạch và Từ Bằng cũng thầm thở phào hơi, như vậy bọn họ cũng cần nữa rồi, sau đó liền chạy tới giúp đỡ.

      Lữ An để Tiểu Thành lên giúp mình, Tiểu Thành trèo lên , giọng hỏi: “Là chị Tần Đường trả giúp chúng ta phải ạ?”

      Lữ An cũng có ý định giấu diếm: “Ừ.”

      Tiểu Thành có vẻ băn khoăn: “A, vậy số tiền đó chúng ta trả thế nào bây giờ?”

      Tưởng Xuyên lúc này ném tàn thuốc xuống qua giúp đỡ. Nhanh chóng đỡ được cả chiếc bàn dài Lữ An truyền xuống, cơ bắp cánh tay theo từng động tác của mà chuyển động, nhìn vô cùng mạnh mẽ và quyến rũ.

      Lữ An kề sát vào tai Tiểu Thành, hạ giọng: “Nếu được nữa để Tưởng lấy thân báo đáp .”

      Tiểu Thành: “.....”

      Mặt cậu ta đỏ bừng lên trong chốc lát, rồi lại : “Vậy ấy lời quá rồi, chị Tần Đường đẹp thế kia cơ mà.”

      Lữ An: “........”

      đúng là lời cmn quá rồi chứ còn gì nữa.

      Tưởng Xuyên đặt bàn vào trong phòng khách xong quay lại, lúc đứng dưới xe tải đợi bọn họ truyền đồ xuống vừa vặn nghe được câu kia, ngẩng đầu, nhàn nhạt liếc nhìn cái, Tiểu Thành lập tức cúi đầu im lặng đưa ghế xuống.

      Tưởng Xuyên ôm mấy cái ghế quay lại thấy Tần Đường đứng hành lang tầng hai cầm máy ảnh lấy cảnh, ống kính máy ảnh đen như mực di chuyển chậm rãi rồi từ từ dừng lại.

      biết do nguyên nhân gì nhưng Tưởng Xuyên lại cảm thấy cái ống kính kia là hướng về mình.

      Tần Đường đúng là nhìn Tưởng Xuyên, thông qua máy ảnh.

      Tưởng Xuyên đứng ở đó, khóe miệng cong lên độ cong rất , mang theo bí hiểm.

      Giây tiếp theo, Tần Đường lập tức dời máy ảnh .

      Tần Đường cắn môi, khẽ nhíu mày, ngón tay trắng nõn nắm chặt, sau đó xoay người trở về phòng.

      Ấn tượng mà người đàn ông Tưởng Xuyên này giành cho được tốt lắm, ở số thời điểm quá mức cường thế, nhưng khi hai người ở chung cũng phải quá tệ. Lại lúc nãy ở phòng bếp nấu mỳ cho , vốn nghĩ là lòng muốn nấu cho ăn, nhưng kết quả lại phải như thế.

      có chút nhàm chán đặt máy ảnh xuống, lại xoay người xuống nhà.

      Tiểu Thành nhảy xuống từ xe tải, nhìn thấy liền đưa tay vẫy vẫy.

      Tần Đường mỉm cười cái, coi như đáp lại.

      Tiểu Thành chạy nhanh tới, vẻ mặt tươi cười sáng lạn: “Chị Tần Đường, cảm ơn chị.”

      Tần Đường nghe hiểu ý, : “ có gì, dù sao tiền này cũng phải cho mọi người, sau này còn cần mọi người giúp đỡ nhiều.”

      Tiểu Thành cũng hỏi xem là chuyện gì mà trực tiếp gật đầu: “Được ạ, chuyện gì cũng được hết.”

      Mọi người bận rộn hơn nửa tiếng, cuối cùng cũng đem nghĩa trạng trở lại trạng thái ban đầu.

      Dì Quế nấu cơm, những người khác ở phòng khách nghỉ ngơi.

      Cái TV mới lớn hơn rất nhiều so với cái cũ, A Khởi hưng phấn bật lên, với Tưởng Xuyên: “ Tưởng, xem này, TV mới chất lượng hình ảnh là tốt.”

      Tưởng Xuyên ngả người ngồi dựa vào ghế, nhìn vẻ mặt hưng phấn của A Khởi, : “Em về phòng mình nhìn lại chút xem.”

      A Khởi chuyện gì, mặt hơi đỏ lên, ngượng ngùng : “Vâng, tối nay em về lại.”

      Lữ An : “Em về luôn bây giờ .”

      A Khởi ngốc: “Hả?”

      Tiểu Bạch lúc này hiểu, giọng nhắc nhở: “Có khả năng….phòng của cũng gặp họa rồi.”

      A Khởi lập tức đen mặt đứng bật dậy, chạy nhanh về phòng.

      Vài giây sau……….

      “Oa...oa...oa…….. Nước hoa của tôi……..”

      Tần Đường chớp chớp mắt đứng dậy theo A Khởi, lúc đứng ở trước cửa phòng A Khởi liền thấy ấy vẻ mặt khóc tang nhìn đống lộn xộn trong phòng, mùi hương nồng đậm trong căn phòng còn chưa tan hết, vừa ngửi liền biết lọ nước hoa chắc chắn hy sinh rồi.
      huyenlaw68, Suuuly, MaiAnhSF40 others thích bài này.

    2. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Lấy thân báo đáp đúng là quá lãi rồi còn gì. :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      seo-senpai thích bài này.

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Ố ồ... Lấy thân báo đáp...
      seo-senpai thích bài này.

    4. Xu trần

      Xu trần Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      79
      Tập hợp người hóng màn "lấy thân trả nợ" của Xuyên.:055::055::055:
      Có phải hóng tới mùa quýt hok editor :00::00:
      Chrisseo-senpai thích bài này.

    5. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      ahihihi, nhưng vấn đề là Tưởng muốn đền thịt, ng ta có chịu lấy í:yoyo43::yoyo43::yoyo43:
      Xu trần thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :