1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh đến cùng rạng đông - Mạch Ngôn Xuyên (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quỳnh Tiên

      Quỳnh Tiên Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      28
      thích nam chính như Tưởng Xuyên! Dù thất thế nhưng vẫn bản lĩnh đầy mình, rất ra dáng đàn ông thực thụ. Thanks editor!
      seo-senpai thích bài này.

    2. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      Chương 14

      Trái tim Tần Đường nhảy dựng, vẫn chưa chuyển tiền qua.

      Vài tiếng “Rầm” vang lên, thanh đóng cửa xe vang dội trong sân viện.

      Vẫn là tên cầm đầu của ngày hôm qua, ta : “CMN, sao lại có ai thế này? lịch gì cả.”

      Bước chân ra đến cửa của Tần Đường lại nhàng rút trở về, lặng lẽ đóng cửa lại, dựa lưng vào cửa gọi điện thoại cho Tưởng Xuyên. Phải mất lúc mới bắt máy, giọng từ tính vang lên: “Sao vậy?”

      Tần Đường nghe thanh cửa bị đá từ dưới nhà vọng lên, hít hơi sâu, hạ giọng : “Bọn họ lại tới nữa.”

      Bên kia trầm mặc nửa giây, sau đó nhanh chóng : “Em ở đâu?”

      “Tôi ở trong phòng.”

      “Tốt, cứ ở yên tại đó nhé, đừng ra ngoài. Cho dù nghe thấy tiếng động gì cũng được ra.”

      “......”

      “Có nghe thấy ?”

      “Ừ.”

      ngoan ngoãn đáp ứng.

      Tưởng Xuyên có vẻ như rất hài lòng, giọng càng thấp hơn: “Tôi về ngay bây giờ.”

      Tần Đường tắt điện thoại, nghe thấy thanh rầm rầm, có vẻ cửa gỗ ở phòng khách bị phá rồi. Nhà cũ nên hiệu quả cách cũng tốt lắm, động tĩnh của bọn họ lại lớn như vậy, giọng cũng to, nghe xót câu.

      “Mợ nhà nó, cái bàn bị phá thành như vậy rồi mà còn cố sửa lại. Tưởng Xuyên cmn quá nghèo rồi.”

      “Nghèo hay là giả nghèo đây? hôm qua vừa nhìn là biết người có tiền, số tiền lớn như vậy liền tùy tiện ném chớp mắt lấy cái. Quan hệ của Tưởng Xuyên và ta nhất định bình thường.”

      “Mợ nó, người phụ nữ kia đúng là vô cùng xinh đẹp. Chân vừa dài lại vừa trắng, gác lên vai mà làm chắc chắn sướng đến chết luôn mất thôi.”

      ……..

      Tần Đường nhíu mày, nghiến răng tức giận, trong đầu nhớ kĩ giọng này.

      Dưới lầu lại vang lên thanh bùm bùm, cần nhìn cũng biết lại có thêm mấy món đồ bị quăng hỏng rồi.

      Động tĩnh lớn như vậy, mọi người xung quanh cũng bị ảnh hưởng. Lập tức liền nghe được giọng già nua: “Các người làm cái g……..”

      “Bà già chết tiệt, biến chỗ khác! Ở đây có chuyện của bà.”

      Dưới lầu an tĩnh lại vài giây.

      Rất nhanh, thanh đổ vỡ lại vang lên, ở ngay dưới chân .

      “Lên lầu tìm xem.”

      Tần Đường nắm chặt di động, mím môi dựa lưng vào cửa.

      Trong viện truyền đến tiếng hét “Dừng tay” chói tai.

      thầm thở phào hơi, trái tim treo ngược được thả về vị trí cũ.

      Tưởng Xuyên nhanh chóng mở cửa xe bước xuống, trong viện là mớ hỗn độn. Bước vào phòng khách hầu như mọi thứ đều còn nguyên vẹn, chiếc tivi vốn ở giá bị đạp xuống vỡ làm đôi, gần nửa cái lăn đến cạnh cửa, hai cánh cửa phòng cũng chịu chung số phận, bị đạp rơi cả xuống đất.

      Lữ An chửi: “CMN…”

      Sắc mặt Tưởng Xuyên trầm xuống, tới, bước vào, lạnh giọng hỏi: “Mấy người đập đủ chưa?”

      Tên cầm đầu khoanh tay, cười cười nhìn : “Aaydo, cuối cùng Tưởng Xuyên của chúng ta cũng trở lại rồi.”

      Đáy mặt Tưởng Xuyên lạnh băng: “Triệu Phong, tiền tôi trả, mấy người cần dùng cách này tới khiêu khích tôi.”

      Triệu Phong cười to, chỉ vào đống đồ vật bị đạp đổ trong sân, : “Cái viện rách nát này của có đồ gì đáng giá sao? Khôn , cứ đập phá lần là 2 vạn, nếu trả tiền, ngày nào chúng tôi cũng đến đập phá, bao giờ đủ 87 vạn thôi. A, đúng, phải là 85 vạn chứ nhỉ, vì hôm qua tới đập lần rồi. Ha ha ha!!!”

      “Đương nhiên, cũng có thể chọn cách khác.”

      Tưởng Xuyên cười lạnh tiếng, ánh mắt thoáng liếc về hai người đàn ông cao to về phía cầu thang lên tầng. ngẩng đầu, thấy Tần Đường đứng hành lang tầng 2, máy ảnh bỏ ra khỏi túi đựng, ánh mắt thanh lãnh nhìn xuống phía dưới.

      lớn giọng với hai người đàn ông kia: “Hai người các , xuống dưới này cho tôi!”

      Hai người kia chỉ dừng lại chút, sau đó vẫn tiếp tục lên.

      Tưởng Xuyên lạnh mặt, bước nhanh đến, túm lấy vai hai người kia, hai người kia đột nhiên xoay người lại vung nắm đấm về phía này. Tưởng Xuyên khom lưng né được, buông tay ra, tay kia trượt xuống, bắt lấy tay người đàn ông, quăng ra sau.

      Thân thể to lớn của người đàn ông nện mạnh xuống bậc thang ầm tiếng kèm theo đó là tiếng rên rỉ đau đớn.

      người khác thấy vậy lập tức xông lên, vung thẳng quyền về phía mặt Tưởng Xuyên.

      Tưởng Xuyên nghiêng mình tránh được, tóm được cổ tay ta, mạnh mẽ bóp cái, cổ tay vang lên tiếng răng rắc, đồng thời vung chân đá thẳng vào bụng ta.

      Lại tiếng oa oa đau đớn vang lên.

      Hai người đàn ông to con cứ như vậy bị ngã xuống chân cầu thang, cuộn tròn người rên rỉ, tạm thời thể động đậy.

      Tần Đường đứng ở đầu cầu thang, từ cao cúi đầu nhìn Tưởng Xuyên, đôi môi mím lại căng thẳng, ngón tay siết chặt máy ảnh đến trắng bệch.

      Trong viện, Lữ An cùng ba người khác cũng bắt đầu khai chiến.

      Tưởng Xuyên ngẩng đầu nhìn Tần Đường, giọng cứng rắn chút thương lượng: “Lên .”

      Tần Đường đứng im nhúc nhích, phía sau Tưởng Xuyên bỗng có tên tay cầm gậy sắt, giơ cao định đập xuống.

      Hai mắt Tần Đường mở lớn, miệng há to, còn chưa kịp thốt lên sợ hãi Tưởng Xuyên như có mắt đằng sau, đầu cũng thèm quay lại mà nhanh nhẹn tránh được, cái gậy sắt kia đập hụt cái vào khí. Tưởng Xuyên thừa dịp tóm lấy cây gậy kéo lại, đồng thời chân cũng đá vào người kia, gậy sắt cũng đập mạnh ngược trở lại vào vai người đó.

      “Rắc rắc……..”

      Người nọ kêu lên thảm thiết, ôm chặt vai ngã xuống đất.

      Giọng này, nghe rất quen.

      Tần Đường cắn môi, nhìn chằm chằm người đàn ông ôm vai ngã mặt đất.

      Trong viện, Lữ An cũng xử lí gần hết, chỉ còn lại hai người.

      Đột nhiên Tần Đường từ tầng lao thẳng xuống lầu, cước đạp thẳng vào bên vai bị thương của người đàn ông kia. Tưởng Xuyên chỉ cảm thấy cơn gió ào lướt qua người mình, sau đó liền nghe tiếng hét như chọc tiết lợn của người đó: “Mẹ kiếp, con đàn bà khốn nạn!!!”

      Tưởng Xuyên lập tức túm lấy kéo lại: “Em lại phát điên cái gì thế?”

      Tần Đường cắn môi: “ ta mắng tôi.”

      Tưởng Xuyên nhướng mày: “Mắng em cái gì?”

      Tần Đường: “Con đàn bà khốn nạn.”

      Tưởng Xuyên: “...........”

      Tưởng Xuyên có chút buồn cười: “ phải em đạp xong mới mắng em sao?”

      hiểu giận cái gì, chỉ cảm thấy rất buồn cười, khóe miệng nhàng cong lên, đem người trước mặt xoay lại: “Được rồi.”

      Bị đàn ông đánh cũng thôi nhưng bị con đàn bà đánh là thế nào chứ? Người đàn ông nằm mặt đất nghĩ vậy liền giãy giụa muốn đứng dậy.

      Khóe mắt Tưởng Xuyên thoáng nhìn qua, thản nhiên đạp thêm cái nữa vào bụng .

      Lực đạo rất lớn, người nọ liền thể cử động nữa, chỉ còn có thể nằm đó rên rỉ.

      Vẻ mặt tức tối của Tần Đường liền đỡ hơn chút, ngoan ngoãn đứng sau Tưởng Xuyên.

      Triệu Phong tới: “Khá khen cho đó, Tưởng Xuyên. đánh người của Khôn thành như vậy, tôi trở về biết ăn thế nào bây giờ?”

      Tưởng Xuyên rút bao thuốc trong túi ra, ném cho Triệu Phong điếu, Triệu Phong giơ tay bắt được.

      Tưởng Xuyên híp mắt, bật lửa châm thuốc, hít vài hơi, sau đó chậm rãi : “Tôi trở về cùng để cho có cái mà ăn .

      Triệu Phong lúc này mới hiểu được ý của Khương Khôn. Cái ta quan tâm phải là 87 vạn kia mà ta chỉ đơn giản muốn kiếm cớ để công kích Tưởng Xuyên, muốn trở về làm việc cho ta. Mà Tưởng Xuyên cũng có ý định trở về, mà số tiền kia lại trả được, nên Khương Khôn cũng chịu gặp mặt.

      Hai bên đều thầm đấu với nhau.

      tại làm mấy tên đàn em bị thương rồi, mà quả thực ta về cũng có chuyện để .

      Triệu Phong cười cười: “ cần.”

      Tưởng Xuyên còn muốn gì đó, Tần Đường ở phía sau liền động tay chút, sau đó linh hoạt rút được tay về. dừng lại chút, liền nghe : “Tiền chuyển rồi đó, tối hôm qua chỉ cần 85 vạn, nhưng tôi chuyển 87 vạn rồi, thừa thiếu xu.”

      nhìn thoáng qua mấy người đàn ông nằm rên rỉ dưới đất, thản nhiên thêm: “2 vạn thừa ra, coi như tiền thuốc men cho đám đàn em của .”

      Triệu Phong: “......”

      ta ngậm điếu thuốc trong miệng, cẩn thận đánh giá lại Tần Đường, sau đó cười khẽ. Người phụ nữ này, có ý tứ.

      Tưởng Xuyên nhíu mày, nghiêng đầu nhìn Tần Đường, đáy mắt bùng lên ngọn lửa nguy hiểm, người phụ nữ này tại sao lại nghe lời như vậy chứ?

      Triệu Phong cười vài tiếng, nhìn về phía Tưởng Xuyên: “Nếu tiền trả hết rồi mọi chuyện coi như xong.”

      Tưởng Xuyên cầm thuốc, cũng cười như cái gì cũng .

      Triệu Phong nhìn thoáng qua đám đàn em lồm cồm bò dậy, lạnh lùng : “Còn mau đứng dậy lên xe cả . Định đứng ì ở đây cho mất mặt à…”

      Mấy người đàn ông người nọ dìu người kia nhanh chóng lên xe.

      Hai cơn gió thoảng qua, trong viện liền khôi phục lại yên tĩnh như cũ.

      Tần Đường vẫn đứng ở phía sau Tưởng Xuyên, nhìn điếu thuốc tay cháy hết, tàn thuốc theo gió cuốn trôi, còn lại chút gì.

      Tưởng Xuyên ném điếu thuốc xuống, xoay người lại nhìn , khóe miệng cong lên vô cùng ràng:

      , tên đó mắng em cái gì vậy?”

      Trong ấn tượng của , Tần Đường phải là người thích mang thù, đối với người ta cũng vô cùng khách khí, đường gặp cái gì ngon, cái gì hay cũng đều mua về cho mọi người ở nghĩa trạm. A Khởi được lọ nước hoa, dì Quế được ít mứt quả các loại, Tiểu Thành cũng có món quà , là cái bật lửa. Ngay cả Lữ An cũng có.

      Tưởng Xuyên được gì cả. Nhưng đối với đây chỉ là việc , hoặc là do ấy chưa tìm được món đồ thích hợp để tặng, hoặc đơn giản hơn là có phần mà thôi.

      Lúc nãy khi đạp lên vai người đàn ông kia, sức lực hề , cứ như là có thù với tên đó vậy.

      Tần Đường cúi đầu, : “ có gì.”

      Tưởng Xuyên cười: “ có gì mà người phụ nữ như em lại tự nhiên đánh người sao?”

      Tần Đường định phản bác tiếng “ùng ục” mềm mại vang lên, tuy nhưng cũng đủ để người bên cạnh nghe thấy.

      Tưởng Xuyên sắc mặt đổi, vẫn cười như cũ: “Đói sao? ăn trưa à?”

      Sắc mặt Tần Đường soạt chút, hơi ửng đỏ lên.

      Lữ An ở bên ngoài dọn dẹp lại mọi thứ, đến đây làm phiền.

      Tần Đường mím mối, nhanh chóng thu lại thần sắc xấu hổ lúc nãy, : “Tôi đến phòng bếp tìm đồ ăn.”

      xong nhanh chóng rảo bước , hy vọng phòng bếp làm sao.

      Bánh bao dì Quế làm lúc sáng chắc là vẫn còn.

      Cũng may, phòng bếp vẫn còn nguyên. Khi mở nắp giá hấp bằng sắt ra, bên trong vẫn còn chiếc bánh bao trắng trắng.

      cầm lấy bóp thử chút, hơi cứng, lại thử cắn miếng, nhưng vẫn còn ăn được.

      biết Tưởng Xuyên theo từ lúc nào, thân hình cao lớn đứng ở cửa liền chặn mất phân nửa ánh sáng. bước tới, đoạt lấy cái bánh bao trong tay , : “Được rồi, đừng ăn thứ này.”

      Tần Đường nhíu mày: “Vậy ăn cái gì?”

      Nơi này là vùng ngoại thành, cơm hộp có, muốn tới tiệm ăn phải vào tận nội thành, mà cũng có ý định .

      Tưởng Xuyên cầm lấy cái bánh bao cứng ngắc thả lại vào trong xửng hấp, sau đó vặn vòi rửa tay.

      Tần Đường lại với tay muốn lấy lại, đầu cũng thèm quay lại, chỉ hỏi: “Ăn mỳ nhé?”

      Cánh tay đưa ra của cứng đờ giữa trung, dùng ánh mắt thể tin nổi quay lại nhìn : “ nấu mỳ cho tôi à?”

      Tưởng Xuyên: “Ừ, nhưng em phải đợi chút. Muốn ăn sủi cảo cũng có thể, nhưng phải tốn chút công sức.”

      Tần Đường cảm thấy vô cùng kì diệu, lại hỏi: “ biết nấu à?”

      Tưởng Xuyên cười , mở tủ lạnh ra, lấy thịt bò trong ra, liếc nhìn cái: “Hồi nhà nghèo, cái gì cũng phải làm, nấu cơm là gì.”

      Tần Đường biết về gia đình , chỉ biết A Khởi lớn lên trong núi, có tiền học đại học, dì Quê cũng là người ở thôn , hỗ trợ ở nghĩa trạm, nấu cơm cho bọn họ, buổi sáng đẩy xe bán bữa sáng ở cổng mấy trường học lân cận, Tiểu Thành từ làm thuê, sau đó theo Tưởng Xuyên giúp đỡ ở nghĩa trạm và công ty vận chuyển.

      Chuyện của Lữ An và Tưởng Xuyên, chưa từng nghe qua.

      đứng ở phía sau, nhìn thuần thục đun nước thái thịt rửa rau, hỏi:

      “Nhà ở đâu vậy?”

      Tưởng Xuyên: “Ở cái thôn thôi, có em cũng biết.”

      Tần Đường thấy chú ý, lại cầm cái bánh bao kia lên căn hai miếng, hỏi nữa.

      Tưởng Xuyên thả mỳ vào nồi, xoay người nhìn , lại nhìn cái bánh bao nguội lạnh cứng đơ bị gặm nửa trong tay , cuối cùng coi như thấy gì, hỏi:

      “Ba mẹ em có biết con bảo bối của bọn họ lại chạy xa như thế này ?”
      dieudidomked, huyenlaw68, Suuuly47 others thích bài này.

    3. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Có bước tiến giữa 2 người rồi nha. Ôi tôi thích "Chị Đại" quá rồi, phải làm sao bây giờ????? :yoyo17:. Người như Tần Đường ai mà ko thích cơ chứ.:038::038::038:
      seo-senpai thích bài này.

    4. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      @Chôm chôm chị đại ngầu lòi, chị đại là người có thù tất báo:))))) chụy đẹp chụy có tiền chụy có quyền :))))

    5. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      Kiều nữ thù dai bất chấp luôn :v:v. Dám lén phén YY chế, chế ghim đợi bảo kê chế về, chế dẫm cho nát, nát hết :yoyo65:. Trả thù có tổ chức :v
      Hale205seo-senpai thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :