1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh Động Tâm - Phong Linh Anh [Full 74C] - đã có ebook

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Violet

      Violet Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      53
      Đọc mạch lun hay quá! Hóng chương mới ak :yoyo52::yoyo52:
      meowluoi thích bài này.

    2. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 15: Ở lại.

      Edit: meowluoi

      Thích Mẫn Hạo rất đau lòng.

      Phải , người này là do ta tìm đến, là ta nghĩ biện pháp chu toàn, chuyện này mới thành!

      Đáng tiếc, trường người lưu ý đến tâm tình của ta. chú ý của mọi người, đều đặt vào Mạc Minh về phía phòng khách.

      Cũng may Thích Mẫn Hạo sớm quen bị hào quang của ảnh đế che phủ, cho nên luyện thành kim cương bất hoại, ta che giấu tâm tư, ngồi vào ghế sa lon bằng da .

      Tình cảnh có chút nghiêm túc, thực tế, chủ gia đình Mạc Minh có gì để , ta chỉ mấy việc cần chăm sóc Mạc Du và Mạc Nhiên, bảo hai đứa bé nghe lời Kỳ Diệu.

      Sau đó? Sau đó có.

      Kỳ Diệu cảm thấy, lớn như vậy, chưa bao giờ thấy qua quan hệ cha con như vậy - - huống hồ hai đứa bé còn , đáng thế mà!

      Ảnh đế quốc dân cũng là. Nếu đổi lại là nuôi hai đứa bé này, mỗi ngày đều hận thể muốn ở bên cạnh chúng ấy chứ? Khó có dịp về nhà chuyến, mới được vài ba câu liền đuổi hai tiểu gia hỏa, bộ dáng “Mọi chuyện đều xong rồi, tôi có thể sao”.

      Gặp phải loại cha này, Mạc Du và Mạc Nhiên quá đáng thương!

      Đồng tình và bất bình chợt nổi lên, Kỳ Diệu đột nhiên từ ghế salon đứng dậy.

      Ánh mắt bốn người đều nhìn vào .

      “Được rồi! Hôm nay là ngày đầu tiên tôi làm, tôi bộc lộ tài năng cho mọi người xem.” xong, cười với hai đứa bé sinh đôi ngồi ngoan ngoãn kia, “Mạc Du, Mạc Nhiên, các em muốn ăn gì? Chị làm cho các em.”

      Vừa dứt lời, hai tiểu gia hỏa liền cùng nhau liếc nhìn Mạc Minh cái.

      A - - là đáng thương.

      Nội tâm Kỳ Diệu gào thét tiếng, thêm ký hiệu vẻ mặt khóc thút thít.

      Cùng lúc đó, Mạc Du và Mạc Nhiên thấy Mạc Minh hợp tác, thu hồi ánh mắt, ngước khuôn mặt nhắn lên, mở miệng nhắn ra .

      “Em muốn ăn salad đậu phụ.”

      “Em muốn ăn salad dưa.”

      “…”

      Kỳ Diệu còn gì để , cứ tưởng rằng, hai tiểu gia hỏa vài món ăn cao cấp nào đó, kết quả lại là loại này… thể trổ tài món ăn gia đình rồi, còn phải nấu đồ ăn chay nữa!

      Trong nháy mắt cảm thấy, hai đứa bé đáng thương.

      Bình thường mẹ Ngô cho bọn chúng ăn cái gì thế?

      Kỳ Diệu nương đưa mắt nhìn vẻ mặt Mạc Minh có chút nào rung động.

      Ảnh đế đại nhân tất nhiên hiểu ánh mắt lên án của .

      Kỳ Diệu nổi cáu, nhưng dám phát tác, đành phải thu liễm vẻ căm phẫn lại, cười tủm tỉm với hai tiểu gia hỏa lần nữa.

      có món khác thích ăn sao? Ví dụ như là gà xé, thịt kho tàu, tôm chiên…”

      mới nửa, Mạc Du và Mạc Nhiên tự chủ nhăn lông mày .

      “Chị, những thứ đó rất nhiều dầu.”

      Kỳ Diệu kinh ngạc đến ngây người - - bị ghét bỏ… , mỹ thực mê người như thế bị ghét bỏ!

      thể nào hiểu được, vì sao số đứa trẻ rất thích cao lương mỹ vị, hai tiểu gia hỏa này lại thích chứ? Lẽ nào khẩu vị của bọn chúng là thanh đạm?

      “Các em… thích ăn sao?” chưa từ bỏ ý định.

      Hai khuôn mặt giống nhau như đúc gật gật đầu.

      Kỳ Diệu: “…”

      “Tôi rồi, Mạc Du và Mạc Nhiên rất dễ nuôi.” Lúc này, nghe thấy Thích Mẫn Hạo khoái trá .

      Rất dễ nuôi, thấy quen á…

      Kỳ Diệu cười gượng với ta, xoay người vào phòng bếp, chỉ là khí thế giảm nửa. mở tủ lạnh ra, phát bên trong có hai hộp đậu phụ, ít rau dưa và trái cây.

      Kỳ Diệu lúng túng quay vào phòng khách, hỏi Mạc Minh và Thích Mẫn Hạo có cái gì ăn được . Người trước vừa nghe, vừa muốn mở miệng lát là luôn, liền bị ta vươt trước : Tùy ý, tùy ý.

      nương Kỳ Diệu vốn muốn triển khai thân thủ ủ rũ quay về.

      Tuy nghĩ như vậy, vẫn nhanh chóng hồi phục lại tinh thần, bắt đầu lấy đồ từ trong tủ lạnh ra.

      Bên này, nương vội vàng làm việc, thỉnh thoảng trong phòng bếp truyền ra tiếng nước chảy và thanh xắt thức ăn; bên kia, trong phòng phòng khách hai người lớn và hai đứa mắt to trừng mắt , biết nên làm gì.

      Dần dần, hai người trưởng thành có chút ngồi yên - - Mạc Minh là muốn rời , Thích Mẫn Hạo là vì ngại Kỳ Diệu phải nấu đồ ăn cho bốn người bọn họ.

      “Tớ giúp tay, cậu ở đây chơi với Mạc Du và Mạc Nhiên.”

      ta đứng dậy, bị Mạc Minh nhìn chăm chú.

      “Cậu chắc chắn cậu mà giúp gây ra phiền phức sao?”

      Thích Mẫn Hạo khó chịu: “Vậy cậu làm sao?”

      Hai chân thon dài của ảnh đế đại nhân đứng yên động đậy - - đương nhiên thể nào trợ giúp tiểu nha đầu được.

      Thích Mẫn Hạo liếc mắt nhìn để lại dấu vết - - biết ngay là người này giúp mà.

      Cho nên, vẫn là ta thôi, cho dù càng giúp càng gây phiền phức… Hừ, ai bảo ta càng giúp càng phiền chứ?

      Người đàn ông phục hừ tiếng, khuôn mặt tươi cười, hấp tấp chạy vào phòng bếp.

      “Kỳ Diệu, tôi tới giúp .”

      “Được.”

      Mười phút sau, Kỳ Diệu nương hối hận vì lên tiếng.

      Đúng vậy, sáu trăm giây ngắn ngủi bên trong, người đại diện này làm vỡ ba cái bát, bị dầu bắn hai lần, cầm dao cắt vào ngón tay lần - - quả dọa chết người chứ?

      Cùng lúc đó, ba cha con ngồi ở trong phòng khách nhìn nhau và nghe các loại thanh “Loảng xoảng” đồ bị vỡ và tiếng kêu “A - - ” thảm thiết.

      Quả nhiên…

      Ba cái đầu hẹn mà gặp cùng xuất hai từ này.

      ra ngoài .”

      “Ừm, sao đâu, chỉ là lâu rồi tôi có vào phòng bếp, lát nữa quen thôi.”

      là xem như tôi cầu xin , ngoài .”

      Thích Mẫn Hạo cúi đầu ủ rũ quay lại phòng khách, vừa ngồi xuống liền nghênh tiếp ba ánh mắt hoàn hoàn bất đồng - - Mạc Minh có vẻ mặt gì, lông mày Mạc Du nhíu lại, còn Mạc Nhiên cười tươi rạng rỡ.

      “Chú Thích thấy chưa, ba cháu có sai phải ?”

      Người đàn ông bị chọc trúng chỗ đau liền trừng tiểu gia hỏa này cái, biết vì sao tiểu tử này lớn lên quá đáng , ta thể hạ thủ được, đành phải nhìn chỗ khác, nhìn khuôn mặt nhắn kia nữa.

      Đúng lúc này, Mạc Minh đột nhiên đứng lên.

      .” với Thích Mẫn Hạo câu như thế, hai tiểu gia hỏa lập tức ủ rũ.

      “Ba…” Mạc Nhiên lại dùng giọng điệu cầu xin gọi , quay đầu lại nhìn.

      “Ngoan ngoãn nghe lời chị , cơm sắp làm xong rồi.” Người đàn ông bất đắc dĩ , đứa bé nhịn được mím chặt môi.

      Ba lại muốn .

      Mạc Du và Mạc Nhiên tỏ ra thất vọng.

      Thích Mẫn Hạo đứng bên cạnh đành lòng, liền châm chọc , nếu biết cơm nước sắp xong, làm sao ở lại ăn cơm chứ?

      ta hề sợ hãi nhận lấy cái liếc mắt của ảnh đế quốc dân.

      Ngàn cân treo sợi tóc, Kỳ Diệu vừa vặn bưng chén salad rau dưa ra phòng bếp, nhìn thấy mọi người trong phòng khách đều đứng dậy, liền hiểu được cái gì đó.

      “Ôi chao - - làm sao thế? Cơm sắp xong rồi, hai người ở lại ăn cơm trưa sao?”

      cần, chúng tôi còn có việc.” Thấy Kỳ Diệu để salad xuống rồi nhanh chóng bước đến, Mạc Minh lạnh lùng từ chối.

      “Có chuyện gì quan trọng hơn việc ăn cơm sao?”

      Mạc Minh trả lời .

      “Mạc tiên sinh đừng đùa tôi nữa được ? Bây giờ sắp đến mười hai giờ trưa rồi, lúc này ăn cơm, chạy làm sao?” xong, tiểu nương tự chủ giơ cánh tay lên, ý bảo tất cả bọn họ ngồi xuống, “Đừng làm loạn nữa, cơm nước xong . Hôm nay là ngày đầu tiên tôi làm, làm cho mọi người bữa cơm, nể mặt tí được ?”
      Last edited: 28/2/17
      Phong nguyet, tart_trung, Mai Trinh29 others thích bài này.

    3. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 16: Mỹ thực.

      Edit: meowluoi

      , Mạc Minh cần nể mặt Kỳ Diệu. Có thể là do người đại diện ở bên cạnh hết lần này đến lần khác khen làm đồ ăn thơm, còn cái gì mà giờ này ra ngoài, cũng phải tìm chỗ để ăn cơm, bằng ở lại đây nếm thử tay nghề của Kỳ Diệu.

      xong, ta tất nhiên bị ảnh đế thưởng cho cái liếc mắt.

      Tuy thế, nhưng ảnh đế đại nhân vẫn quay trở lại.

      “Cho mười lăm phút.”

      Tôi cần chắc.

      câu này, khiến Kỳ Diệu nương muốn chửi tục.

      ta xem là nhân viên sao?

      Được rồi, bây giờ ta đúng là ông chủ của .

      Nhưng ta cũng thể làm người khác khó chịu chứ?

      trừng mắt nhìn, quan sát Mạc Minh từ xuống dưới vài lần, cũng nhiều lời, vội vàng chui vào trong phòng bếp.

      Thích Mẫn Hạo cảm thấy, nương này rất có kiên nhẫn. Lời “Tôi cho x phút” này, người đại diện khổ sở bị áp bức như có thể hiểu được. Vì có thể để bọn họ ở lại ăn cơm - - , vì để Mạc Minh ở lại ăn cơm trưa với hai đứa bé, là rất liều mạng.

      Quả nhiên ngoài dự đoán, phút đồng hồ sau, Kỳ Diệu mang lần lượt salad đậu phụ, hai bát nấm hương tinh bột mì, bát canh bí đao với bát canh cà chua trứng lên bàn ăn.

      “Trời ạ! chỉ dùng mười lăm phút, mà làm ra những món này sao?” Thích Mẫn Hạo hơi ngạc nhiên, trừng mắt nhìn bàn thức ăn nóng hổi.

      “Đương nhiên là phải, tinh bột mì và canh tôi làm trước rồi, chưa bưng ra mà thôi.” Khóe miệng Kỳ Diệu khẽ giật giật, nhanh chóng khôi phục lại như ban đầu, nghiêm túc nhìn người đàn ông vẫn còn kinh ngạc, “Thích tiên sinh, xới cơm được ?”

      Thích Mẫn Hạo cảm thấy trí thông minh của mình bị khinh bạc.

      “Đương nhiên!” ta ngẩng cao đầu, “Còn nữa, lại quên rồi, trực tiếp gọi tên tôi thôi!”

      “Gọi ‘ Thích’ sao?”

      “Đúng vậy…”

      Thích, lại đây xới cơm.”

      sao, Thích Mẫn Hạo cứ như vậy có thêm “Em ”, trong nhà là lão Thất. Nhưng mà, nghe rất thân thiết.

      Người đàn ông vinh dự trở thành “ Thích” hấp tấp chạy tới xới cơm.

      “Chú Thích, chú rửa tay chưa?”

      Sau đó, ta nghe được đứa bé ở sau lưng hỏi.

      Cao hứng cái, thiếu chút nữa quên mất cả gia đình nhà này đều thích sạch .

      Im lặng chạy rửa tay, Thích Mẫn Hạo tay đầy mùi thơm, múc đầy chén cơm, còn thỏa mãn xới mỗi chén thành ngọn núi .

      Mang chén cơm để trước mặt hai đứa bé, Mạc Du và Mạc Nhiên còn gì để .

      Nhiều như vậy… chén cũng đủ để hai người bọn chúng ăn ấy chứ?

      Tuy nghĩ như vậy, Mạc Minh thích đứa bé động chút là đòi ít cơm, bọn chúng chỉ có thể đành phải ăn.

      Nhưng mà, lạ ? là thần kỳ! Thức ăn hôm nay vì sao lại ngon như vây?

      “Kỳ Diệu, tay nghề của em là tốt, lâu lắm rồi mới được ăn bữa ăn ngon như vậy.” Hai tiểu gia hỏa kinh ngạc, Thích Mẫn Hạo keo kiệt chút nào ca ngợi.

      “Ha ha, cảm ơn.” Kỳ Diệu xong, lại nhịn được nhìn về phía Mạc Minh, có thể biết được, ảnh đế quốc dân xưa nay trầm mặc ít , trừ khi diễn, nếu , tuyệt đối chuyện.

      “Mạc Du, Mạc Nhiên, cơm hôm nay được ?” Đúng lúc này, nghe thấy Thích Mẫn Hạo hỏi bọn .

      “Ừm.”

      “Ha ha, đó là đương nhiên, cơm là chú Thích mời người tới!”

      “…”

      Đối với việc chú Thích tự cho là đúng , hai đứa bé năm tuổi quyết định thèm đếm xỉa, sau đó chuyên tâm ăn cơm.

      Thấy hai đứa bé để ý đến ta, Thích Mẫn Hạo lại chưa từ bỏ quay về phía cha bọn .

      “Thế nào, Mạc Minh? Mùi vị tệ chứ? Cậu xem, nếu phải do tớ kiên trì ở lại, cậu có thể ăn được bữa trưa mỹ vị như vậy sao?”

      ta cường điệu công lao của chính mình, lại bị ảnh đế đại nhân nhàn nhạt liếc qua.

      “Ăn nên chuyện, ngủ cũng chuyện.”

      Thích Mẫn Hạo ngã xuống đất dậy nổi.

      Cuối cùng năm người im lặng ăn xong bữa cơm, người đại diện ăn xong sờ sờ cái bụng hơi nhô lên, đột nhiên từ ghế đứng dậy. Vốn là, ta muốn giúp Kỳ Diệu dọn dẹp, cũng ngờ vừa mới mở miệng, trong lúc vô tình thoáng nhìn thấy Mạc Minh đưa tay làm động tác chỉ vào đồng hồ.

      Được rồi, Mạc Minh là người rất đúng giờ - - đối với chính mình như vậy, người khác cũng thế.

      “Ừm… Kỳ Diệu, vất vả cho em rồi. và Mạc Minh có việc bận, giúp em dọn dẹp được?”

      Kỳ Diệu liền đáp “ sao”, bảo bọn họ có việc cứ .

      Kỳ , còn muốn cảm ơn Thích giúp ấy chứ.

      Vừa nghĩ, vừa đưa mắt nhìn hai tiểu gia lưu luyến rời nhìn theo hai người đàn ông, trong miệng “Ba, ba”.

      Haizz, đáng thương.

      lại thầm than thở lần nữa, xoay người vào phòng bếp rửa bát đũa.

      Đừng thấy hai lớn hai bộ dáng lịch , khẩu vị cũng . cố gắng ăn ít đồ ăn, nhưng bốn món mặn món canh vẫn đủ cho năm người ăn - - trong này còn có hai đứa bé năm tuổi.

      là nhìn người nên nhìn bề ngoài, nước biển thể đo được.

      Kỳ Diệu vừa rửa vừa đánh giá, buổi chiều chắc chắn phải mua thức ăn rồi.

      “Chị chị, chị có cần giúp ạ?” Đột nhiên nghe thấy bên tai tiếng tiểu tử bi bô hỏi.

      nghiêng đầu nhìn xuống dưới, Mạc Du và Mạc Nhiên ngước đầu , chớp mắt nhìn .

      Oa - - đáng !

      Trong lòng nhịn được kích động rú lên tiếng, tươi cười trả lời: “ cần đâu! Chị dọn sắp xong rồi, hai đứa cứ chơi .”

      Hai cái đầu củ cải “Bịch bịch bịch” chạy ra khỏi phòng bếp. Đợi đến khi Kỳ Diệu dọn xong, lau khô tay, mới phát Mạc Du và Mạc Nhiên lại đứng ở cửa phòng bếp.

      “Sao vậy?” tới, ngồi xổm xuống, cười tủm tỉm nhìn bọn chúng.

      “Chị dùng kem dưỡng da tay .” Mạc Nhiên , sau đó mang kem dưỡng da tay ở sau lưng đưa cho Kỳ Diệu.

      Trái tim Kỳ Diệu mềm nhũn.

      Nhìn , nhìn ! Tiểu thiên sứ thông minh lại tri kỉ như vậy, sao ảnh đế quốc dân lại lạnh lùng mỗi ngày với bọn chúng chứ!

      đột nhiên nhớ lại trận mưa lớn trước đây lâu, nhớ đến lời và việc làm thể hiểu được của ảnh đế quốc dân - - quả nhiên, người này đúng là kỳ lạ.

      “Cảm ơn hai em!” Dịu dàng nhận lấy kem dưỡng da tay hai đứa bé mang tới, Kỳ Diệu hôn lên mặt hai đứa bé, đứng dậy cầm lấy bàn tay bé của hai đứa dắt , quay lại ghế sofa ngoài phòng khách, “Buổi chiều hai em muốn làm gì?”

      Nghe Thích Mẫn Hạo , giáo viên có giao bài tập về nhà cho bọn chúng, nhưng mà, hai đứa bé còn , cần thiết phải giống như học sinh cấp ba sống chết phải làm chứ?

      Nghĩ như thế, nhìn thấy Mạc Nhiên nghiêm túc giơ tay lên, bắt đầu đếm từng cái: “Đầu tiên là ngủ trưa tiếng, sau khi tỉnh lại, làm bài tập, vẽ tranh, luyện đàn vi-ô-lông hoặc là viết thư pháp, sau đó, tiếng tự do hoạt động, cuối cùng là ăn cơm ạ.”

      Kỳ Diệu kinh ngạc.

      Kế hoạch làm việc và nghỉ ngơi có trật tự, là do ảnh đế quốc dân quy định sao?

      chưa thấy ai nghiêm khắc như vậy, đem hai đứa bé bồi dưỡng thành minh tinh toàn năng trong tương lai.

      Nhưng mà, là người ngoài mới đến, cũng thể tùy tiện làm chủ, sửa đổi việc ông chủ giáo dục đứa bé?

      Tuy nghĩ như vậy, vẫn nhạy cảm phát vấn đề tuy mà lớn.
      Achita, tart_trung, lan anh ngo32 others thích bài này.

    4. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Cầu ngược nam chính.
      tramanh894, Dionmeowluoi thích bài này.

    5. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 17: Khen ngợi

      Edit: meowluoi

      Mới vừa ăn cơm xong, có thể ngủ luôn được sao?

      Kỳ Diệu bắt đầu suy nghĩ, nên giải thích như thế nào cho hai đứa bé năm tuổi hiểu ăn xong ngủ luôn có hại.

      “Chị, chị muốn ngủ trưa sao? Nhà chúng em có phòng khách đó.” Kết quả còn chưa nghĩ ra được, Mạc Nhiên ấm áp nhắc nhở.

      “Được, chị ngủ cùng với các em. Nhưng mà, chúng ta nghỉ ngơi nửa giờ rồi mới ngủ, được ?”

      Hai tiểu gia hỏa tự nhiên lại hỏi vì sao.

      “Bởi vì ít nhất vừa mới ăn cơm xong, đối với thân thể tốt.”

      Vừa nghe được câu này, em trai Mạc Nhiên lại hỏi tốt như thế nào.

      làm tiêu hóa tốt…” Kỳ Diệu , lại lo lắng hai tiểu gia hỏa nghe hiểu, “‘Tiêu hóa tốt’ chính là ăn thức ăn có cách nào khiến đường ruột hấp thu tốt, về sau đủ dinh dưỡng, các em cao lớn được!”

      giải thích như vậy, trai Mạc Du nghiêm túc suy nghĩ cẩn thận.

      cao lớn sao? Vậy được. Cậu và Mạc Nhiên muốn cao lớn giống như ba, như vậy sao được… Có thể tiêu hóa tốt sao?

      “Hơn nữa, cơm nước xong liền ngủ, có đôi khi còn làm bao tử của em rộng ra. Các em chưa từng có cảm giác bị trướng bụng sao?”

      Hai em cẩn thận suy nghĩ.

      “Hình như có.”

      “Vậy đúng rồi.” Kỳ Diệu vui vẻ gật đầu, “Thế nên, từ hôm nay trở , chúng ta ăn cơm xong, sau đó ít nhất nửa tiếng, mới có thể ngủ.”

      Mạc Du và Mạc Nhiên cảm thấy chị Kỳ Diệu hiểu biết nhiều, bọn chúng quyết định nghe .

      Vì vậy, Kỳ Diệu và bọn chúng xem phim truyền hình lát, đợi khoảng 40 phút, mới theo bọn chúng tiến vào phòng ngủ.

      Lần đầu tiên vào phòng ngủ sinh đôi, Kỳ Diệu cảm thấy rất hiếu kỳ. Nào ngờ vừa đẩy cửa nhìn vào phòng - - là ai trang trí phòng ngủ thế này, chút hứng thú cũng có?

      Vách tường màu xanh nhạt và trần nhà màu trắng, có trang trí chỗ nào khiến Kỳ Diệu cảm thấy thương hại.

      Hai đứa bé từ lúc có gì thú vị rồi!

      Phòng ngủ đơn giản làm cảm thấy chua xót, lúc này đây, hai tiểu gia hỏa lại có việc gì cởi áo ngoài ra.

      “Chị, chúng ta ngủ thôi! Tí nữa gặp ạ.” xong, Mạc Nhiên nằm ngửa chút nào lưu luyến nhắm mắt lại.

      Kỳ Diệu nhìn thấy Mạc Du ở bên cạnh ngựa quen đường cũ giúp em trai đắp chăn, lại nằm hẳn hoi, đắp chăn cho chính mình.

      cảm thấy, trong này cần tồn tại của mình nữa.

      Mười giây sau, nương hoàn thành nhiệm vụ im lặng ra ngoài, rón rén ra khu vực trước cửa phòng.

      giờ, đủ cho chợ mua đồ ăn.

      Kỳ Diệu mặc áo khoác vào, khóa kỹ cửa chính, xuống lầu, cưỡi xe đạp của , dựa theo đường lúc đến đây, thẳng đến chỗ bán đồ ăn cách đây hai cây.

      Nửa tiếng sau, thắng lợi quay về. Rửa tay rồi gõ cửa, phát hai tiểu gia hỏa rời giường, … sửa sang lại giường chiếu.

      xấu hổ hồi tưởng lại, năm tuổi mình làm những gì.

      “Cần chị giúp ?”

      cần ạ, cảm ơn chị.”

      Nhìn Mạc Du và Mạc Nhiên phối hợp ăn ý sừa sang giường chiếu, Kỳ Diệu im lặng ra khỏi phòng.

      Tiểu thiên sứ hiểu chuyện như thế, nhất định phải dùng mỹ vị để khen ngợi bọn chúng!

      Kỳ Diệu vào toilet lấy khăn mặt rửa mặt cho bọn chúng, đưa bọn chúng đến thư phòng, liền chui đầu vào trong bếp - - cảnh tượng như thế, thể tiếp diễn nữa, chỉ vì nhin chằm chằm cặp sinh đôi lát, liền bị thủ pháp vẽ tranh thuần thục của bọn chúng hấp dẫn chú ý.

      Kỳ , hiểu về vẽ, huống chi, chỉ là đứa bé năm tuổi, có thể vẽ ra cái gì làm người ta kinh sợ sao?

      Nhưng mà, dù là người thường, cũng nhìn ra được, hai tiểu gia hỏa này còn nên chưa được. Ít nhất… Ừm, màu sắc phối rất đẹp, vẽ cũng giống như đúc, nếu là vẽ

      Kỳ Diệu tự chủ được lại so sánh chính mình và hai tiểu gia hỏa - - là mỗi lần so sánh, đều cảm thấy rất tự ti và mặc cảm.

      im lặng tiếng động rời thư phòng.

      Hay là làm đồ ăn ngon cho bọn chúng - - chỉ hy vọng, hai hậu bối tương lai về phương diện nấu ăn đừng có vượt qua , nếu , là chết bờ cát rồi.

      lâu sau, tiếng nước chảy trong phòng bếp và tiếng đàn trong thư phòng dung hợp với nhau. Kỳ Diệu rất thích nghe, trong lúc lơ đãng khóe miệng khẽ nhếch lên.

      Đến ba giờ rưỡi chiều, mở cửa thư phòng ra, bưng hai chén “Vật thể vào. Lúc này, Mạc Du và Mạc Nhiên từng người cất đàn vi-ô-lông của mình , chuẩn bị ra ngoài thư phòng tìm chị Kỳ Diệu, thấy người đến, đứa có vẻ mặt gì quá mức, đứa rạng rỡ nghênh đón.

      “Chị!” Mạc Nhiên ngọt ngào gọi, nhìn thấy đồ trong tay , “Đây là gì vậy ạ?”

      “Là pudding, chị tự mình làm.” Vừa dứt lời, phát mắt hai tiểu gi hỏa tỏa sáng.

      đoán đúng. Cho dù Mạc Du và Mạc Nhiên giống như thích ăn thịt, nhưng đối với đồ ngọt, bọn chúng có sức kháng cự.

      Đây mới giống đứa bé chứ!

      Kỳ Diệu mang hai tiểu gia hỏa đến phòng khách, đưa cho mỗi đứa cái thìa , lại thấy bọn chúng chậm chạp có động tác.

      “Sao vậy?” lẽ ghét bỏ pudding làm ngon sao?

      Trong lòng Kỳ Diệu căng thẳng.

      phải thừa nhận, pudding lần này làm được đẹp mắt, thể so với trước đây làm. Nhưng mà, điều này có gì lạ, ai bảo trong phòng bếp dụng cụ có hạn, cũng chỉ có thể dùng tạm.

      Lần sau nên mang ít dụng cụ đến làm bánh pudding hoàn mỹ cho bọn trẻ ăn, lúc sau liền nghe thấy Mạc Du buồn rầu: “Chị, ba cho bọn em ăn quá nhiều đồ ngọt.”

      Kỳ Diệu bừng tỉnh đại ngộ. Nhưng mà…

      “Thế này gọi là nhiều sao?” bật thốt ra, nhưng thấy giọng mình có thích hợp, “Ý chị là, thế này nhiều, pudding làm từ sữa và trứng gà, đều là đồ ăn dinh dưỡng. Còn đường chị cho rất ít, các em ăn thử biết.”

      Mạc Du và Mạc Nhiên rất tin tưởng lời Kỳ Diệu , lại thấy ánh mắt chân thành thúc giục bọn chúng, rất nhanh ngăn được mê hoặc của mỹ thực, từng người múc ăn ít.

      Oa! Trơn bóng mềm mại, rất thơm, ăn là ngon.

      Đến cùng chỉ là đứa bé năm tuổi, khó có thể nếm được mỹ vị vừa miệng, hai tiểu gia hỏa hẹn mà gặp lộ ra vẻ mặt thỏa mãn, bộ dáng đáng đề phòng, trái tim Kỳ Diệu đều bị cảm hóa.

      “Thế nào? Ăn ngon ?”

      Mạc Du và Mạc Nhiên cùng gật đầu.

      “Chị, chị lợi hại, em chưa bao giờ ăn pudding nào ngon như thế này.” Trong lòng Mạc Nhiên tán thưởng, nhịn được ăn miếng thứ hai.

      “Các em thích là được rồi,” cảm thấy, hai tiểu gia hỏa này bị “Áp bức” quá lâu rồi, cho nên, ngẫu nhiên được “Thông khí”, mới cảm thấy ngon miệng như vậy.

      Bọn chúng quả rất đáng thương.

      Kỳ Diệu quyết định, từ hôm nay trở , phải nấu đồ ăn ngon cho hai tiểu thiên sứ, nuôi dưỡng bọn chúng trắng trẻo mập mạp!
      Phong nguyet, lan anh ngo, aaab28 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :