1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

All in love - Ngập tràn tình yêu - Cố Tây Tước (29c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. mouse

      mouse Active Member

      Bài viết:
      560
      Được thích:
      240
      Chương 17: trăm câu hỏi
      [​IMG]
      #120
      Người phỏng vấn: T (Khụ khụ)
      Người bị phỏng vấn: Từ Vi Vũ (V), Cố Thanh Khê (K)
      1, Tên bạn là gì?
      V: Từ Vi Vũ.
      K: Cố Thanh Khê.
      2, Tuổi?
      V: 24 (mặt đổi sắc làm tròn)
      K: 2… 6, sau này phải nghe lời chị đấy.
      3, Giới tính?
      V: Sao phải trả lời những loại câu kiểu này?
      K: Nữ. Đừng đổi chủ đề, giới tính của là gì?
      V: …
      4, Tính cách của bạn thế nào?
      V: Tốt.
      L: Bình thường, tàm tạm.
      5, Tính cách của đối phương?
      V: Tốt!
      K: Bình thường, cũng được, thỉnh thoảng có cảm giác như tâm thần phân liệt…
      V: … Bảo người ta là Song Tử cơ mà.
      6, Hai người gặp nhau lần đầu tiên khi nào? Ở đâu?
      V: Còn ở đâu được nữa? Mà em định hỏi mấy cái này làm gì?
      K: Hỏi chơi, trả lời , khi nào? Ở đâu?
      V: … Em cũng biết à?
      K: … Em quên rồi.
      V: …
      7, Ấn tượng đầu tiên khi gặp đối phương?
      V: Rất xinh.
      K: ấy cũng thế.
      V: Em có phải người đấy?
      K: …
      8, Thích điều gì ở đối phương nhất?
      V: Tính cách, bề ngoài.
      K: Chọn đối tượng, kinh khủng quá là được.
      V: muốn trả lời.
      K: …
      9, Ghét điều gì ở đối phương nhất?
      V: Người thân số , bạn bè số hai, bạn trai số ba, mẹ kiếp!
      K: = =! bậy, tuy rất ít.
      10, Bạn cảm thấy có hợp tính nhau ?
      V: Cái gì cơ?
      K: Câu này trả lời cũng được.
      V: Có chữ “tính”? muốn trả lời, nó có nghĩa là gì?
      K: = =! chung là phải nghĩa mà muốn.
      11, Bạn gọi đối phương là?
      V: Tiểu Khê.
      K: Thường gọi tên.
      12, Muốn được đối phương gọi thế nào?
      V: Cục cưng.
      K: Như thế là được rồi, đừng gọi mấy kiểu như cục cưng các thứ.
      V: …
      13, Nếu được chọn, bạn thấy đối phương giống con gì?
      V: Ha ha, mèo chăng?
      K: Câu này… khi như sói, khi như thỏ.
      14, Nếu muốn tặng quà cho đối phương, bạn tặng?
      V:Em muốn được tặng quà? Thích cái gì?
      K: Em chỉ hỏi thế thôi.
      V: …
      15, Nếu được tặng quà, bạn muốn được tặng gì?
      V: Oa, được chọn á?
      K: … Cũng chỉ hỏi thế thôi.
      V: muốn làm nữa.
      K: …
      Hơn năm phút sau.
      16, Bạn thích điểm nào ở đối phương? Thường là vì chuyện gì?
      V: Được ?
      K: … Được.
      V: … Đằng nào cũng chẳng cần, chỗ nào cũng hết hí hí.
      K: …
      17, Nhược điểm của bạn là?
      V: Em điều tra cái gì thế?
      K: Hỏi linh tinh thôi.
      ấy hay luyên thuyên, toàn những câu chẳng liên quan.
      V: Đấy gọi là… ý thức cảnh giác cao!
      18, Nhược điểm của đối phương?
      V: (liếc K) có.
      K: lắm.
      V: có mà!
      19, Đối phương thường làm gì khiến bạn vui?
      V: Thỉnh thoảng có, à cũng , bé tẹo tèo teo ấy mà, với lại rộng lượng lắm.
      K: Những lúc thế này.
      20, Bạn thường làm gì khiến đói phương vui?
      V: có á?
      K: biết (trả lời câu hỏi)
      21, Hai người trong mối quan hệ như thế nào?
      V: Quan hệ ha ha.
      K: Rất tốt.
      22, Lần đầu tiên hai người hẹn hò là ở đâu?
      V: Trong trường ĐH của ấy.
      23, khí lúc ấy như thế nào?
      V: Em đến muộn, làm phải chờ cả nửa ngày.
      K: á?
      V: Chẳng qua là kể thôi.
      K: … Thế bây giờ kể làm gì?
      24, Quan hệ khi đó phát triển đến… ?
      V: Ăn cơm, lòng vòng thăm trường ĐH của ấy, cũng tàm tạm.
      K: Như .
      25, Địa điểm thường hẹn hò?
      V: Rạp chiếu phim. Chúng mình ăn .
      K: Đằng sau có mấy vấn đề thích đấy.
      V: á?
      26, Bạn định tặng gì vào sinh nhật đối phương?
      V: Hoa, áo ngủ
      K: …
      27, Là do đối phương cầu trước?
      V: Em điều tra đấy à?
      K: … Có thể hiểu như thế
      V: Nam tử hán đại trượng phu, dám làm dám chịu, là !
      K: …
      28, Bạn thích đối phương nhiều đến thế nào?
      V: Ha ha!
      K: Rất thích.
      29, Có ?
      V: chứ.
      K: Có!
      30, Bạn “bất lực” khi đối phương … ?
      V: Hầu như lúc nào cũng thế, chán chẳng muốn nữa.
      K: Những lúc như thế này, mất hứng lắm, chẳng buồn nữa.
      V: …
      31, Nếu đối phương có dấu hiệu thay lòng đổi dạ, bạn ?
      V: Hơ, em chán sống á?
      K: = =!
      32, Có thể tha thứ cho phản bội ấy ?
      V: Mấy cái này là thể loại gì đây! muốn trả lời nữa!
      K: Sắp xong rồi. À, thể tha thứ.
      V: …
      33, Nếu đối phương đến muộn khi hẹn hò từ tiếng trở lên, bạn ?
      V: Chờ.
      K: Đợi 5 phút, nếu thấy đến đọc tiểu thuyết điện thoại.
      34, Bạn thích bộ phận nào nhất của đối phương?
      V: Thích hết.
      K: Như nhau cả.
      35, Biểu cảm khiêu gợi của đối phương là?
      V: … Gợi cảm á (giọng điệu hứng thú)
      K: … Buổi sáng.
      36, Bên nhau, khi nào bỗng thấy tim rộn ràng?
      V: Oa (Oa xong là im luôn)
      K: Bỗng thấy ấy chui ra từ sau lưng (thực ra tim đập nhanh là vì sợ = =!)
      37, Bạn dối đối phương bao giờ chưa? dối có giỏi ?
      V: Gia khinh thèm dối.
      K: dối… mang thiện ý có. Ví dụ như trước khi phỏng vấn, tôi đây là bài điều tra nội bộ.
      38, Cảm thấy hạnh phúc nhất khi làm gì?
      V: Bên nhau là được.
      K: Ở cùng người mình là đủ rồi.
      39, cãi nhau bao giờ chưa?
      V: Cãi nhau, cái gì đấy? Lại nhắc chuyện cũ à, mà toàn do em chọc cơ mà?
      K: … Ôi chao.
      40, Cãi nhau vì chuyện gì?
      V: Mấy chuyện .
      K: Thế còn ầm ĩ cái gì.
      V: …
      41, Làm lành khi nào?
      V: Cãi lúc thôi.
      42, Kiếp sau còn muốn làm người ?
      V: Để sau tính.
      K: Chắc chẳng gặp được nhau đâu.
      V: … muốn làm nữa!
      K: …
      43, Khi nào bạn cảm thấy được ?
      V: Ha ha!
      K: Khi ấy cười ngây ngô.
      X: …
      44, Bạn có cảm giác đối phương “ hết ” khi?
      V: … Bao giờ mới xong đây.
      K: Tạm thời chưa. (Là câu trả lời ấy)
      45, Cách thể tình của bạn?
      V: Thể cái gì, cứ thôi.
      K: Ừ.
      46, Loài hoa hợp với đối phương nhất?
      V: Nhiều lắm.
      K: Cây xấu hổ.
      V: …
      47, Hai người có chuyện gì giấu diếm nhau ?
      V: !
      K: Có.
      V: Chuyện gì thế…
      K: bảo là chuyện giấu diếm cơ mà.
      V: …
      48, Bạn cảm thấy tự ti vì?
      V: Ha ha ha!
      K: Hạn chế trong tính cách, được cởi mở cho lắm.
      49, Quan hệ của hai người là bí mật hay công khai?
      V: Câu hỏi kiểu quái gì đây?
      K: Công khai.
      50, Bạn cảm thấy tình của mình có thể tồn tại lâu dài được ?
      V: Tất nhiên.
      K: Mong là vậy.
      51, Bạn là công hay thụ?
      K: cần trả lời đâu.
      52, Tại sao lại chọn như thế?
      K: …
      53, Bạn có hài lòng với cuộc sống tại ?
      V: Có.
      54, Nơi H lần đầu tiên?
      V: Ha ha ha ha ha, em cố tình đúng ?
      K:… (làm theo mẫu ấy chứ)
      55, Cảm giác khi đó?
      V: Ý em là gì?
      56, Nhìn đối phương khi đó?
      V: …
      57. Câu đầu tiên bạn sau khi H là?
      V: (Đập đầu vào bàn) chết đây.
      58, tuần H mấy lần?
      V: …
      59, Với bạn, tuần bao nhiêu lần là lí tưởng?
      V: Lí tưởng? Thế phải mỗi ngày lần.
      K: …
      60, H như thế nghĩa là như thế nào?
      V: Thực tế hay lí tưởng?
      K: …
      61, Nơi mẫn cảm nhất của bạn?
      V: Nơi nào cũng mẫn cảm.
      K: …
      62, Nơi mẫn cảm nhất của đối phương?
      V: Eo!
      K: Đấy là em sợ ngứa mà!
      V: Thế cũng là mẫn cảm.
      63, Miêu tả đối phương khi H bằng câu.
      V: …
      64, , bạn thích H ?
      V: Thích thôi làm được quái gì?
      65, Thường hay H ở?
      V: …
      66, Nơi muốn H thử?
      V: Muốn th…
      K: Thôi thôi, câu tiếp.
      67, Tắm trước hay sau H?
      Đồng chí Vũ tiếp tục đập đầu vào bàn.
      68, Lúc H có quy định đặc biệt gì ?
      Tiếp tục đập đầu.
      69, Ngoài người , bạn có phát sinh QHTD với người khác ?
      V: Còn lâu !
      70, Với tư tưởng: “ có được trái tim ít nhất phải chiếm được thân thể”, bạn đồng ý hay phản đối?
      V: Rất ủng hộ!!
      K: …
      71, hỏi.
      72, Trước hoặc sau khi H có thấy xấu hổ ?
      V: Xấu hổ cái gì, gia…
      K: … Sao tiếp?
      K: … chết cho em xem.
      73, Nếu bạn thân “Mình rất đơn, chỉ tối nay thôi, hãy…” rồi xin được H, bạn ?
      V: Tự tử!
      K: … có bạn như vậy.
      74, Bạn thấy kiến thức về H của mình có phong phú ?
      V: …
      75, Đối phương sao?
      V: …
      76, Khi H bạn muốn đối phương gì?
      V: Trước đó I do!
      K: …
      77, Bạn thích vẻ mặt của đối phương như thế nào khi H?
      V: Em… (Tiếp tục đập đầu vào bàn)
      78, Bạn thấy ngoài người ra H với người khác có được ?
      V: Next.
      79, Bạn có hứng thú với SM ?
      V: Là gì thế?
      K: có gì, biết đừng trả lời. Em chỉ thăm dò xem có biết thôi.
      V: …
      80, Nếu đối phương bỗng có nhu cầu, bạn ?
      V: Ha!
      81, hỏi.
      82, Khi H đau đớn vì?
      V: chỉ cần được đau đớn thôi!
      K: …
      83, Cho đến bây giờ, khi H, nơi làm bạn vui vẻ nhất, lo sợ nhất là?
      V: Em cố ý, ràng là cố ý?
      84-87 bỏ qua.
      88, Đối với bạn, “đối tượng H” lý tưởng là?
      V: Còn là ai được nữa?
      89, giờ đối phương có phù hợp với lý tưởng của bạn ?
      V: Hợp, nhưng vấn đề là, mẹ kiếp
      K: Được rồi cần tiếp.
      90, Khi H có sử dụng đạo cụ ?
      V: …
      91, “Lần đầu tiên” của bạn là năm bao nhiêu tuổi?
      V: …
      92, Đối tượng khi đó có phải là người bây giờ ?
      V: …
      93, Bạn thích được hôn ở đâu nhất?
      V: Môi.
      K: Mặt là được rồi.
      94, Bạn thích hôn đối phương ở đâu nhất?
      V: Thân thể.
      K: …
      95, Khi H việc có thể làm đối phương hài lòng là?
      V: … Biến.
      96, Khi H bạn nghĩ gì?
      V: Chẳng nghĩ cái gì cả!
      97, đêm H mấy lần?
      Đứng dậy ra ngoài!
      98, Khi H, quần áo là bạn cởi hay đối phương cởi?
      V quay lại: Lượn!
      99, Với bạn H là?
      V: …
      100, Hãy dành cho người bạn câu.
      V: Cố Thanh Khê, đêm đầu của chúng ta phải chờ đến khi nào đây?!​

    2. mouse

      mouse Active Member

      Bài viết:
      560
      Được thích:
      240
      Chương 18: Kết hôn
      [​IMG]
      #121
      Sau khi cưới, đầu tiên là tiền đâu: đếm phong bì. Từ Vi Vũ vừa bóc vừa lẩm nhẩm đếm: “1, 2, 3,… , 9, 10, J, Q, K…” Hình như có gì đó ổn, rồi nghe tiếp tục, “K, A, B, C, D,… O.”
      Tôi hỏi được bao nhiêu rồi? Từ Vi Vũ: “Hai tám.”
      Tôi rảnh rỗi, tự đếm lại lần nữa đúng là hai tám , biết là do đoán giỏi hay tại não cấu tạo khác người thường?
      Sau đó đếm: “Z, Y, X, W, V…”
      Cứ vài lần như vậy, lần nào cũng trúng phóc, Từ Vi Vũ liếc tôi – người hăng hái kiểm tra lại những phong bì đếm xong, : “ nhầm được đâu, kiểu đếm 123 đơn giản sao thỏa mãn được IQ của !”
      Có vẻ như có thể dìm chết được rất nhiều người chỉ bằng câu. Và tôi cũng phải là ngoại lệ.
      #122
      Sau tuần trăng mật về nhà, ngập trong đủ loại báo cáo hại não, tôi khổ sở ngồi thở ngắn than dài: “Thế này chết quách cho xong.” Từ Vi Vũ nghe vậy, tí ta tí tởn chạy lại, “Vợ, có cần giúp ?” Tôi im lặng hồi lâu, biết mà, cưới xong cái là đương ngọt ngào bay sạch?
      Ngồi viết báo cáo, đứng đằng sau cầm đôi tạ tay , “Vợ, nhìn cơ bắp của này.”
      Tôi quay lại: “Em bận lắm. ra ngoài được ?”
      Vi Vũ: “Em nhìn tý thôi, rồi luôn.”
      Tôi quay lại, “Rồi, nhìn rồi, ra ngoài . Nhớ đóng cửa nhé, cảm ơn.”
      Vi Vũ: “Em nhìn cơ bắp của đâu!”
      Tôi cẩn thận nhìn lại cánh tay áo xắn lên cao, “Vấn đề là có.”
      Người nào đó mở cửa trong hai hàng nước mắt.
      Sau, ra ngoài thấy đứng ban công nhìn về nơi xa xăm, tôi bước đến phía sau hỏi: “Dỗi đấy à?”
      .”
      “Thế quay lại cười cái em xem nào.”
      quay lại nhếch miệng cười cái, tôi sờ sờ mặt , : “, vợ mời ăn cơm.”
      Vi Vũ: “Viết xong báo cáo rồi à?”
      “Ừ.”
      Vi Vũ lẩm bẩm: “Biết mà, bao giờ cũng xếp hạng bét.”
      à?”
      chứ!”
      #123
      Ăn tối xong về nhà, đường gặp con mèo bị gãy chân, Từ Vi Vũ thương hại , nhà mình chưa có vật nuôi, hay là mình nuôi nó nhé. Tôi dặn: “ phải đưa nó kiểm tra trước .” Thế nên đêm hôm ấy, hai người ngốc nghếch quấn khăn quàng cổ quanh con mèo đáng thương, đưa đến bệnh viện.
      Bác sĩ thú y : “Con mèo này già lắm rồi, còn mắc bệnh gan nặng nữa, sống được bao lâu đâu. Thực ra bây giờ nó rất đau đớn, nếu chị đồng ý để nó chết nhàng , đó là biện pháp tốt nhất dành cho nó.”
      Vi Vũ nghe xong đứng đấy mắng mỏ. Con mèo xám nằm bàn meo meo gọi chúng tôi. Cuối cùng tắm cho nó xong, Vi Vũ ôm mèo già về nhà.
      được bao lâu, mèo già chết. Vi Vũ rất buồn.
      Thực ra, sống rất sâu sắc. Hơn tôi nhiều.
      #124
      Cuối tuần xem triển lãm ở thành phố khác, lên đường cao tốc được lúc bị lạc, Vi Vũ xấu hổ, mò xuống xe “cầu cứu” các chú cảnh sát, vừa chào hỏi phía sau có chiếc xe cũng đỗ lại tìm đường, Vi Vũ hóng hớt thấy cùng đến thành phố ấy, chưa kịp đợi cảnh sát trả lời hào hứng vẫy tay với người trong xe: “ XX à? em cùng !”
      Nghe giọng điệu, biểu cảm, cử chỉ như dân bên này, hiểu biết nhiều lắm.
      đoạn, lại biết đường.
      Chiếc xe phía sau phóng lên, lái xe phất tay chặn lại, “Quãng sau tôi thuộc đường, em cùng !”
      Cuối cùng cũng đến nơi, nhìn đâu cũng thấy toàn người là người, kiếm chỗ đỗ xe cũng khó. Vất vả lắm mới tìm được vị trí nhưng với trình độ lái xe siêu kém cỏi của Từ Vi Vũ đành bó tay nên tôi bảo xuống xe để tôi đỗ.
      Nhân viên thu phí bên cạnh : “Kỹ thuật đồng chí này được đấy.”
      Vi Vũ kiêu ngạo: “ ấy vừa đủ tuổi học lái xe rồi, siêu ?”
      Nhân viên thu phí tò mò: “Hai đứa là vợ chồng à?”
      Vi Vũ: “Mới kết hôn ạ.”
      Tôi đỗ xe xong, bước xuống, bác ấy : “Chàng trai, cậu biết chọn người đấy, hạnh phúc nhé.”
      Về sau tôi hỏi Vi Vũ linh tinh với người ta cái gì.
      Vi Vũ: “ bảo là theo đuổi em bao nhiêu năm cuối cùng mới được ăn ngọt trả bùi, kết hôn thôi.”
      “Ai cũng chuyện được à?”
      “Vì khiêm tốn, giản dị, thân thiện, dễ gần ấy mà.”
      Lôi lôi kéo kéo vào phòng triển lãm, Vi Vũ nắm tay tôi: “Đông lắm, cẩn thận lạc.”
      Xem đến xế chiều, tìm chỗ ăn cơm, mọi nhà hàng đều chìm trong biển người chật chội.
      Từ Vi Vũ sợ nhất ăn cơm nơi ồn ào, “Hay là lái xe đến đâu xa xa ăn nhé?”
      ngờ, bước đến gần xe, chúng tôi thấy cần gạt nước đính tờ giấy A4 màu hồng nhạt, ghi: Tuần trăng mật vui vẻ! Nhân dân XX nồng nhiệt chào đón hai đứa.
      Vi Vũ phì cười tại chỗ, còn tôi dở khóc dở cười, bác thu phí này rảnh rỗi và… dễ thương .​

    3. mouse

      mouse Active Member

      Bài viết:
      560
      Được thích:
      240
      Chương 19: Sau khi cưới: “Thay đổi” rất nhiều
      [​IMG]
      #125
      khác biệt duy nhất giữa trước và sau khi cưới là, Từ Vi Vũ: “Vợ ơi, nấu cơm cho , là cầu hợp pháp đấy!”
      “Tình , mua quần áo cho , hết quần áo mặc rồi, cầu hợp pháp!”
      “Vợ, tối nay xem phim nhé, cầu hợp pháp đấy!”
      “Thanh Khê này, hát tình ca cho , cầu hợp pháp, cầu hợp pháp nhé!”
      Rất nhiều lần, tôi phải cố gắng lắm mới có hành vi “xử lý” phạm pháp với .
      ngồi yên lúc có được ?”
      , tất cả các cầu đều được ‘Luật hôn nhân Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa’ bảo vệ.”
      Tôi cười lạnh tiếng, “’Luật hôn nhân’ còn rảnh rỗi quản lý cả mua quần áo, xem phim cơ à?”
      Khi lặng lẽ ra chỗ khác, còn quên lẩm bẩm: “Điều ba Luật hôn nhân, nghiêm cấm bạo lực gia đình và các hành vi ngược đãi, ruồng rẫy giữa các thành viên…”
      Tôi biết nên khóc hay nên cười.
      #126
      Chơi game với Từ Vi Vũ, tôi chơi nick Loli, bảo “kéo” giúp nên Vi Vũ nhận tôi làm đồ đệ. Chơi được hai tháng, yên lành tên dở hơi này đòi huỷ quan hệ sư đồ.
      Loli: Em có được hỏi nguyên nhân vì sao ?
      Người lớn: muốn bị chụp mũ ‘loạn luân’.
      Loli: …
      Có điều, huỷ quan hệ sư đồ xong vẫn kết hôn được. Vì hệ thống nhắc nhở, nhân vật Loli thể kết hôn.
      Vi Vũ suýt phun máu!
      #127
      Ra ngoài, thấy tôi mải tò mò ngó nghiêng chiếc xe thể thao nổi bật đường, người ngồi ghế lái phụ nghiêm túc: “Nhìn biển số xe cái biết ngay. Thành phố mình có đám con ông cháu cha chỉ biết ăn chơi trác táng, uống rượu hút thuốc rồi gây chuyện, chúng nó thường lấy biển số xe 777, em thấy có ngu ? Khụ, vấn đề chính là, em đừng có nhìn nữa. Thích nhìn đây này, thân của cái đẹp và chính nghĩa đấy!”
      câu đạp đổ cả đống người, còn quên tâng bốc bản thân lên tận trời xanh.
      #128
      gì mệt mỏi bằng dạo phố với Từ Vi Vũ. Căn bản vì thẩm mỹ khác nhau, đôi khi tranh luận ỏm tỏi chỉ vì bộ quần áo hoặc đôi giày. Vi Vũ: “ mặc bộ này đẹp ?” Tôi: “Như thằng đầu đường xó chợ.” Đại ca, phải ai cũng mặc được sơ mi hoa đâu.
      Vi Vũ: “Ô cái váy này đẹp đấy, honey, em thử .” Tôi: “Khi em chết.”
      Tôi: “ mặc bộ âu phục đen kia xem?” Vi Vũ: “Nhìn như đưa đám.”
      Đó là lí do vì sao tôi rất ít khi mua sắm với , bạn tôi cảm thán, “Hai đứa chúng mày có thể nhìn nhau vừa mắt là kỳ tích rồi.” Tôi rất đồng ý.
      #129
      làm việc, chat QQ với Từ Vi Vũ, gõ nhanh quá nên nhầm thành: Làm ?
      Vi Vũ: Giữa ban ngày ban mặt?! *icon nũng nịu*
      Tôi: Em gõ nhầm, là có onl ?
      lúc lâu sao mới nhắn lại: Chết rồi! *icon hộc máu ngã xuống đất*
      Tôi: Em hỏi này, đầy tháng tặng gì?
      Vi Vũ: Tiền?
      Tôi: … Ngoài tiền ra tặng gì?
      Vi Vũ: Trang sức?
      Tôi: Cái gì ý nghĩa tý ấy.
      Vi Vũ: Máy tính, di dộng?
      Tôi: Thôi, em hỏi nhầm người.
      Vi Vũ: Khách hàng đừng , ở lại chat thêm tý nữa!
      Tôi: rảnh lắm à?
      Vi Vũ: Làm xong hết việc hôm nay rồi.
      Tôi: Thế đọc thêm sách, bồi dưỡng tình cảm và phẩm chất đạo đức , đừng để bản thân thô tục như thế nữa.
      Vi Vũ: …
      #130
      Đồng nghiệp hay nhờ tôi mua hàng mạng, thẻ của tôi chưa mở dịch vụ ngân hàng online nhưng Vi Vũ đăng kí rồi nên tôi thường dùng thẻ của . Đó là vì sao mỗi khi mua đồ, điện thoại thường nhận được tin nhắn thông báo chi bao nhiêu bao nhiêu tiền. Có lần, vừa mua xong giúp đồng nghiệp, nhận tiền mặt ấy đưa gọi điện đến, : “Vợ, em cứ như thế là được, cần tiền phải bảo chứ.”
      “…”
      #131
      dạo sau bữa cơm chiều, Từ Vi Vũ đứng sau lưng tôi : “Điện thoại để trong túi em nhé.” Rồi thò tay mở túi tôi đeo, ai ngờ bị bác bên cạnh nhìn thấy, hét rầm lên: “Có trộm!”
      Từ Vi Vũ mặt nhăn tít, quay lại, “Cháu cất đồ mà bác.”
      hiểu sao tôi bật cười.
      Bác ấy xấu hổ bỏ , tôi quay lại trêu : “Chắc nhìn gian quá nên người ta mới hiểu lầm?”
      “Đâu nào? Trông chính trực, ngay thẳng thế này cơ mà.”
      “Em chẳng thấy đâu cả.”
      “Đấy là vì em nhìn cẩn thận ấy chứ.”
      Tôi nghĩ thầm, nhìn cẩn thận mới thấy 100% là lưu manh, tính tình càng…
      #132
      Tản bộ xong lên quảng trường xem các các bác khiêu vũ, bỗng có xinh đẹp bước đến hỏi Vi Vũ: “ đẹp trai, cho em gọi nhờ cuộc điện thoại được ?”
      Vi Vũ quay lại, “, nếu em muốn xin số, chắc chắn cho, vợ đứng ngay đây này. Hai, nếu muốn lừa đảo, là cảnh sát đấy.”
      dứt khoát luôn.
      Tôi nghiêng sang phía hỏi, “ là cảnh sát?”
      “ ‘Đá bóng gần biên’ ấy mà.”
      Tôi hỏi: “Sao cho người đẹp số điện thoại?”
      “Vì sợ vợ.”
      “…”
      Đứng được lúc, thấy các các bác nhảy tương đối đơn giản, Vi Vũ hào hứng: “ lên nhảy cùng nhé.”
      “Đừng làm mất mặt.”
      “Còn lâu, nhìn là thấy so easy, xem này!” Rồi chạy xuống cuối hàng nhảy theo mọi người.
      Cũng tàm tạm, may ra theo kịp.
      Nhưng có đời thuở nào chàng trai lớn đùng rồi còn mặc áo gió đứng lắc lắc giữa các bà các mẹ , nổi bật quá tôi nhìn được nữa mới vẫy tay, “Về mau.”
      “Vợ, em cũng lại đây!”
      “Nhanh, còn vào siêu thị trái cây mua nước hoa quả.”
      Mãi mới gọi lại được, tí tởn khoe khoang: “Bác đứng trước khen nhảy đẹp lắm, còn dặn mai đến tiếp cơ mà.”
      Tôi: “Thế mai đến mình nhé.”
      Vào cửa hàng bán hoa quả, chàng trai họ Từ lại đòi mua đào, tuyết liên,… mấy thứ đắt nhất, tôi bảo: “Ăn chẳng khác táo quýt lắm, giá trị dinh dưỡng cũng tương đương.”
      “Nhưng đào nhìn đẹp.”
      mua để ăn hay để nhìn?
      “Nhìn trước rồi mới ăn chứ, hơn nữa, phụ nữ ăn đào còn bổ máu, dưỡng da, giải độc, nhìn , lúc nào cũng chỉ nghĩ cho em thôi.”
      “…”
      #133
      Nửa đêm có người gọi điện thoại, tôi nhấc máy, là giọng nam, tiếng Trung, rất khó hiểu, nhìn kỹ lại là điện thoại của Từ Vi Vũ nên tôi gọi dậy, đưa điện thoại, được hai câu cúp máy, tôi hỏi: “Người ta gì thế?”
      Vi Vũ: “ biết, định bảo tiếng nhưng nhìn đồng hồ muộn rồi nên dặn mười tiếng sau gọi lại, người để ý giờ thế giới là người đáng ghét nhất, nhỉ?”
      Tôi: “ ngủ tắt máy được à?”
      Vi Vũ: “Sợ có người gọi đến.”
      “…”
      Ngủ lúc, sấn tới: “Nhân đêm hôm khuya khoắt gió trăng, ta làm lần ?”
      “Em buồn ngủ.”
      “Làm tý là tỉnh ngay!”
      ngủ đủ giấc là mai lại ngủ gật cho xem.”
      “Thế xin nghỉ.”
      nên ‘buông thả quá độ’.”
      “Ô cái này nghe hay đấy.”
      “…”

    4. mouse

      mouse Active Member

      Bài viết:
      560
      Được thích:
      240
      Chương 20: Mùa hè thứ ba
      [​IMG]
      #134
      Tôi vừa mở cửa phòng sách thấy Từ Vi Vũ cãi nhau với em trai… qua webcam.
      Vi Vũ: “Hồi cấp 3 toàn cạo hết đấy thôi, đây tự tin trời sinh nghiêng nước nghiêng thành, có cạo trọc vẫn là trai đẹp. Ai như tóc em, thấy răng thấy mắt, chẳng khác gì thằng nhóc trong tiệm uốn xù.”
      Em trai: “Tôi cắt đầu này hết 50 bảng đấy!”
      “Ô thế ra đầu em chỉ đáng giá 50 bảng à.”
      có ý gì?”
      “Em còn muốn nhắc lại rằng đầu em chỉ đáng giá 50 bảng à?”
      “Tôi chuyện với nữa, gọi chị tôi vào đây! Chị tôi đâu? Ai cho dùng máy tính của chị tôi! Bảo chị tôi vào chuyện với tôi! Còn chết !”
      Tôi: “…”
      Vi Vũ quay lại cáo trạng: “Sao em trai em cứ thích mắng chửi người khác thế.”
      Tôi: “Chịu thôi, nhà dạy tốt.”
      Vi Vũ: “Sao lại thế được, là do nó học dốt thôi!”
      Em trai bên kia ríu rít gọi “chị chị chị” tôi vòng sang hỏi nó: “Sao?”
      Em trai: “Hai hôm nữa em về, chị có muốn mua gì ?”
      Vi Vũ: “Chị em cần gì mua, đến lượt em xen vào, nơi nào lạnh phắn đến đấy[1].”
      ([1] Nguyên là “哪凉快哪呆着去” = Biến )
      Em trai: “ đến nơi lạnh có ấy! À , phải là nơi nóng cho nóng chết , hun thành heo sữa quay càng tốt!”
      Vi Vũ: “Dù người nướng chín cũng thành heo, đây là kiến thức căn bản, em học xong tiểu học chưa?”
      Em trai: “ chưa học xong tiểu học có!”
      Tôi: “Hai người im lặng lúc có được ?”
      Vi Vũ cười ha ha, “Vui lắm.”
      Em trai: “Đồ mặt dày!”
      Tôi: “Thôi, hai người cứ ‘ nhau lắm cắn nhau đau’ tiếp , em ra ngoài xem TV.”
      Cặp vợ chồng son kia: “…”
      #135
      Em trai rất thân với cậu họ lớn hơn nó hai tuổi, cứ về nhà là lại dính lấy nhau. Có lần tôi qua thấy em họ xoa đầu em trai, cười kiểu “chú biết nghĩ gì rồi đấy”. Nhưng em trai bốp câu: “ có gì luôn , trán em có phải Touch Screen đâu!”
      Em họ thầm: “Bảo mày mua cái ấy ấy về cho mà?”
      Em trai: “Cái gì cơ?”
      “Chậc, cái ấy ấy.”
      “Vật cấm á? nghĩ em mang được lên máy bay à?”
      Tôi cất giọng: “Mang cái gì?”
      , , ! Chị họ, em đá bóng với Tử Hạo, tý ăn cơm mới về .”
      Em họ vừa ra ngoài thấp giọng mắng em trai: “Vật cấm cái gì? Apple là vật cấm à?! Tý chết, rể mày là cảnh sát đấy.”
      Em trai: “Cảnh sát quái gì!” Phần sau nghe nhưng chắc chắn phải ý đẹp lời hay.
      #136
      Em trai mới học lái xe nên khi ra ngoài, người cầm lái là nó, chưa được 10m Vi Vũ : “Làn xe bên phải, chạy làn xe bên phải!”
      Em trai: “ lắm thế biết!”
      “Em sai tội gì phải , ai bắt em ngu đâu.”
      “Ở nước ngoài tôi toàn lái ở làn trái, ngu có ấy!”
      lại đừng chửi người ta, gà lắm, nhìn đường cẩn thận .”
      Chưa quá 50m, Vi Vũ: “Chị ơi, làn bên phải!”
      Em trai: “Chị chị con em ấy!”
      Tôi: “…” Có vẻ như quan hệ hơi phức tạp.
      Em trai quay sang thôi: “Chị, chị làm cho ta ngậm miệng lại , ồn chết!”
      Tôi: “Chị quen rồi.”
      Hai người còn lại: “…”
      #137
      Mẹ mới mua con chó con, em trai rất thích vật nuôi, cứ ở nhà là chiều đủ kiểu. Có sáng, qua phòng nó, cửa mở, còn cậu em tôi ngồi trong phòng chuyện với chó con, “May I help you?… No? OK, Can you help me?” Mặc quần áo – ing…
      Nghỉ hè em trai ở nhà, biết làm gì nên chơi game giết thời gian, mẹ tôi thấy thế hỏi: “Nó còn cứu chữa được ?”
      Tôi chưa kịp trả lời cửa phòng sách bật mở, em trai gọi với ra, “Con tính cả rồi, hai người cứ yên tâm!”
      Tối, tôi tò mò hỏi: “Em tính cái gì?”
      Em trai: “Chơi game phải cầm bằng hai tay, giờ tay em lên cơ đến nơi rồi.”
      “…”
      Tối dắt chó dạo với em trai, cả đường chỉ nghe thấy nó thủ thỉ, “Hôm nay mày ăn no chưa?”
      Chó: “Gâu.”
      “Chưa no à, tao bảo mày ăn nhiều vào sao mày ăn? Bao giờ cũng thế, lúc cho ăn, tý lại kêu, chỉ khổ thân tao!”
      Tôi nghe vậy bật cười.
      Em trai tiếp tục: “Mày phải ngoan vào nhé, sau này mới được hưởng thụ.”
      Chó: “Gâu gâu!”
      Em trai: “Ngoan lắm! Gọi tiếng đại ca xem nào.”
      Chó: “Ẳng ẳng gâu.”
      Em trai: “Giỏi! Tý về tao dạy mày chơi game nhé.”
      Chó: “Gâu gâu gâu!”
      Tôi: “…”
      #138
      Em trai chat với bạn, tôi đứng sau nhìn lúc, thấy nó : You mum’s (sau mới biết là ‘mẹ cậu’) balabala (toàn tiếng ). Đối phương trả lời: Phải là your mum…
      Em trai: “Em ghét nhất là khác biệt văn hoá!”
      Tôi vỗ đầu nó: “ năng để ý tý.”
      Em trai quay lại: “Ơ, ở lớp, em là đứa văn minh nhất đấy.”
      “Chị tin.”
      mà, em bao giờ fuck luôn, toàn shit.”
      Tôi câm nín, đúng là “kẻ tám lạng, người nửa cân”.
      #139
      siêu thị với Từ Vi Vũ và em trai, tuy chẳng được mấy lần, nhưng lần nào cũng được phen “chấn động”.
      Vi Vũ: “Em đẩy xe .”
      Em trai: “ nhìn em giống chân cu li đẩy xe lắm à?”
      Vi Vũ: “Cũng phải, rồi, thế ngồi trong xe .”
      Em trai: “ chết, chết luôn !”
      Tôi dứt khoát đẩy xe trước.
      Mua nước trái cây, em trai: “Hè nhiều nước trái cây lắm, mua nhiều nhiều tý chị nhé?”
      Vi Vũ: “ tiêu biết tiếc tiền.”
      Em trai: “Tôi bảo chị tôi tiêu chứ có bảo đâu, lắm làm gì!”
      Vi Vũ: “Giờ với chị em là vợ chồng hợp pháp, sử dụng tài sản chung.”
      Em trai: “Thế tôi là em trai hợp pháp! chết !”
      Vi Vũ: “Suốt ngày bảo chết, em còn câu nào mới hơn à?”
      Em trai: “Chị!!”
      Tôi bận chọn táo.
      Mua hải sản, Vi Vũ: “Thanh Khê, mua tôm , muốn ăn tôm.”
      Em trai: “Em ăn hải sản đâu, ăn cái là lên dị ứng luôn.”
      Vi Vũ: “Em dị ứng liên quan gì đến .”
      Em trai: “Tôi với à! Chị, em ăn hải sản.”
      Vi Vũ: “ muốn ăn!”
      Tôi: “Mua cả hải sản lẫn thịt bò, hai người của ai ăn nấy được chưa?”
      Em trai và Từ Vi Vũ gần như đồng thanh, “OK, vốn chuyện rất đơn giản, tại /em cứ phức tạp hoá lên đấy!”
      Mua vật dụng hàng ngày, Vi Vũ: “Dầu gội đầu sắp hết rồi phải , mua thêm nhé?”
      Em trai: “Em chỉ dùng loại XXX.”
      Vi Vũ: “Em ở nhà , ai quan tâm em dùng loại gì, mà dù em có ở, cũng mua cho em.”
      Em trai: “Tôi với chị tôi cứ xen vào làm gì!” Lại bắt đầu khua môi múa mép.
      lại, cãi mãi hết cũng coi như là kỳ tích phải ?
      #140
      Em trai ở nhà (nhà bố mẹ tôi) bỗng nảy ra ý tưởng nuôi cá vàng, hôm ấy nhà chỉ có mình Vi Vũ, thấy ra ngoài, nó miễn cưỡng lắm mới nhờ mua hộ năm con, còn “công tư phân minh” đưa tiền trước.
      Hôm ấy về, tôi nghe thấy tiếng nó: “Đền tiền!”
      Hoá ra đường mua về chết mất hai con.
      Em trai: “ đền tiền , chết hết cá của tôi rồi!”
      Vi Vũ thản nhiên đáp lại câu: “Đầu tư quá mạo hiểm.”
      Em trai: “…”
      Ba con còn lại nuôi trong bể cá rồng của cha mẹ tôi, năm phút sau, ba em cá vàng yên vị trong bụng cá rồng.
      Vi Vũ: “Gặp nhiều người ngu rồi nhưng chưa thấy ai ngu như vậy, em biết cái gọi là ‘cá lớn nuốt cá bé’ à?”
      Em trai sắp tức điên: “Tôi bảo mua bể nuôi trong ấy được rồi, nuôi cùng nhau càng dễ sống cơ mà!”
      Vi Vũ: “ thế mà em cũng tin à? ràng còn , cá rồng cùng thời đại với khủng long, môi trường lúc tốt lúc xấu, khủng long còn bị tuyệt chủng đủ thấy cá rồng kinh khủng thế nào, vậy mà em còn dâng mấy con cá vàng nhoi yếu ớt đến tận miệng chúng nó. Do ngu của em hại chết chúng nó cả thôi, ôi mới tàn nhẫn làm sao.”
      chết !!” Phòng ngủ thành bia đỡ đạn của nó, cửa sập cái uỳnh!
      Tôi nhìn Từ Vi Vũ, cười: “ mua bể cá nhưng đường làm rơi vỡ phải tìm túi, chạy 50m mới xin được túi nilông trong cái cửa hàng bé tý, lúc đổ nước vào chết mất hai con rồi.”
      Đây gọi là… tình thầm lặng sao
      Ngày hôm sau, Vi Vũ mua lại cá vàng cho em trai, có cả bể cá, “ cần tiền của em, gọi câu ‘ rể’ là được.”
      Em trai: “Lượn!”
      Vi Vũ: “Cái thằng này.”
      #141
      Em trai lái xe, tốc độ vẫn rùa bò như cũ, Từ Vi Vũ ngừng xoáy vào vấn đề này. làm dáng nằm dài ghế sau châm chọc: “ đạp xe còn nhanh hơn em lái.”
      Em trai: “Thế xuống mà đạp xe, ai bắt ngồi đây đâu!”
      “Thế phải có xe đạp chứ, với lại nằm, phải ngồi.”
      Em trai mắng: “Boring!”
      Từ Vi Vũ: “Ô còn chơi tiếng cơ, vợ, cầu phiên dịch.”
      Tôi hoàn toàn bó tay.
      Từ Vi Vũ: “Cố Tử Hạo, cái tên này chẳng liên quan gì đến chị cả! Vì chị sinh ra có màu tím à? Rồi gió xuân lồng lộng? Chị sinh vào mùa xuân[2]?”
      ( [2] Cố Tử Hạo, ‘Tử’ nghĩa ‘màu tím’, ‘Hạo’ nghĩa ‘rộng lớn, tràn đầy’)
      Em trai: “ xuân có ấy!”
      Vi Vũ: “ chuyện đàng hoàng với em, em cũng chửi, em là giống gì thế?”
      Tôi: “Nhắc nhở tý, em cùng cha cùng mẹ với nó đấy.”
      Vi Vũ: “Tre đẹp đầu tiên cũng là măng xấu.”
      Em trai: “ mới là măng xấu ấy!”
      Tôi: “Em lái xe , Từ Vi Vũ bớt vài lời được .”
      Vi Vũ: “ hát nhé? Em Tử thích nghe bài gì?”
      Cãi nhau đến tận nhà hàng.
      #142
      Vừa ngồi xuống, Vi Vũ gọi đồ em trai có điện thoại, toàn bằng tiếng , người phục vụ đứng cạnh tò mò nhìn sang, Vi Vũ: “Thấy chưa, ra nước ngoài chỉ giỏi mỗi thế.”
      Em trai ngắt điện thoại xong bắt đầu cãi tay đôi, “Bạn tôi biết tiếng Trung, được chưa, mà cũng du học Đức còn gì? Hừ, Đức, quê của Hitler, tôi khinh.”
      Vi Vũ lắc đầu nhìn nó, “Vô văn hoá là đáng sợ, quê của Hitler phải ở Đức, ông ta sinh ra tại Áo.”
      Em trai: “…”
      Tôi: “…” Được phổ cập giáo dục.
      #143
      Hè năm ấy tôi bỗng được thành phố thưởng cái gì gì đó… Trước khi lên nhận giải, nghe thấy em trai hỏi Từ Vi Vũ: “Chị tôi được giải thưởng mà thể gì à?”
      Vi Vũ: “Tối qua cố gắng thể rồi, chẳng qua em thấy thôi.”
      Tôi: “…” Đừng có mờ ám như thế chứ? Hôm qua chỉ vươn cổ vịt hát mấy bài thôi mà!
      #144
      Hết hè, em trai về trường.
      Từ Vi Vũ với nó vẫn tiếp tục đấu võ mồm ở cự ly xa. Và tôi là loa truyền tin.
      Nhận xét mới nhất của em trai dành cho Từ Vi Vũ là: Đồ tà môn ma đạo đeo mặt nạ chính nghĩa.
      Tôi chuyển lời, Vi Vũ nghe xong cười lạnh: “ đánh lại được xấu cay độc à, vẫn còn non lắm.”
      Em trai nghe xong, hừ lạnh: “Cậy lớn bắt nạt bé, hùng hảo hán cái vẹo gì!”
      Từ Vi Vũ nghe xong, cười lạnh: “ bao nhiêu lần rồi, ông đây phải hùng.”
      Em trai nghe xong, mắng: “Bảo ta chết !”
      Từ Vi Vũ nghe xong, cười lạnh: “Tưởng thế nào ai dè chỉ biết chửi suông, quá kém.”
      May mà hai người họ ở cùng nhà, chứ ngày cãi nhau, ba ngày đánh nhau tôi cũng chẳng lấy làm lạ.
      Mà mình có vẻ hơi giống “người xấu” phải?​

    5. mouse

      mouse Active Member

      Bài viết:
      560
      Được thích:
      240
      Chương 21: Về “du lịch”
      [​IMG]
      #145
      1, chơi với bạn bè
      Thời cấp ba, tôi có bạn, nhìn rất dễ thương nhưng khá nóng tính. Có lần du lịch bằng xe buýt, xe chật kín người, nó bị giẫm vào chân, kêu lên: “Ai đấy, chịu trách nhiệm !”
      Quay lại thấy bạn nam, nó: “Cho cậu đạp lần nữa, coi như vừa nãy tôi chưa gì.” Ai ngờ cậu trai cao to ấy trả lại câu ”dịu dàng như nước”: “Mình nỡ.”
      Bạn tôi shock.
      Đến lúc xuống xe, cậu bạn kia cũng xuống cùng, còn gọi với con bé lại: “Người đẹp, cho tớ số điện thoại ?”
      quay lại, giơ mỗi ngón giữa.
      Phía sau vang lên: “1, rồi bao nhiêu nữa?!”
      Lần này cả tôi và nó đều im bặt.
      Hai đứa chạy lẹ, vừa chạy vừa cười đến dưới chân núi mới dừng, quay lại thấy cậu ta đâu, nó thở: “Giật cả mình, cao to kinh khủng.”
      “Chắc cậu ấy trêu thôi.”
      “Mong là như vậy, tao thích loại ấy, chị đây kết kiểu thư sinh như Từ Vi Vũ nhà mày cơ.”
      “…” Chỉ tôi, người hiểu Từ Vi Vũ rất , mới thấy từ ‘thư sinh’ chẳng liên quan gì đến cả.
      Chơi chán rồi về, vừa xuống xe nhìn thấy Vi Vũ ngồi cạnh chậu hoa ở ngưỡng cửa nhà tôi, tay cầm điếu thuốc lá chăm chú nghiên cứu.
      Tôi bước tới hỏi: “Cậu hút thuốc?”
      nhảy lên, “Ôi, giật cả mình, sợ chết được! Tớ hút thuốc, vừa nãy học thêm XXX cho nên tớ xem tý thôi. Hôm nay Chủ nhật, cậu được nghỉ ở nhà mà đâu thế?”
      Tôi bảo leo núi ở thành phố gần đây.
      bóp điếu thuốc kia : “Cậu rảnh đấy, tớ bận gần chết. Tối nay ăn ? Bún gạo nhé?”
      “Tối nay tớ về quê.”
      “Chậc, chán thế, thôi tớ về đây.” ném điếu thuốc dúm dó vào trong chậu hoa, : “Mai gặp lại ở trường. Bye.”
      Rồi tôi đứng nhìn chậm chạp bước .
      Khi ấy, mới chia ban tự nhiên xã hội xong, nghĩ lại lúc thôi vẫn cứ theo.
      #146
      2 , Du sơn ngoạn thuỷ cùng đoàn
      Mùa hè, leo núi theo tour với đôi bạn mới cưới.
      Suốt ba tiếng đồng hồ đường, đôi vợ chồng trẻ ngồi sau ngọt ngào, chồng: “Đói à? Có cần ăn vặt ? Khát ? Uống hớp nước nhé? Ối, em ngồi cạnh cửa sổ nắng lắm, che giúp em nhé cưng. Tình , buồn ngủ cứ tựa vào vai .”
      Ghế . Người đàn ông ngồi cạnh tôi: “Đói quá, vợ, tìm đồ cho ăn . Khát chết được, em để nước ở đâu đấy, tìm cho . Khiếp, sao nắng gắt thế, vợ, mượn mũ nhé? Tình , buồn ngủ, cho tựa…”
      Cả đường tôi ngừng suy nghĩ, có phải mình nhầm người rồi ?
      Đến nơi, cả nhóm lục tục xuống xe, tôi đẩy đầu người ngồi cạnh: “Đến nơi rồi, dậy nhanh.”
      Từ Vi Vũ mở mắt ra : “ mệt lắm, em kéo dậy .”
      Tôi dứt khoát xuống xe. tí ta tí tởn xuống theo, đầu đội mũ vành của tôi, ngẩng lên nhìn trời: “Mình sắp tan chảy ra đến nơi rồi.” Tôi dở khóc dở cười
      Chơi hai tiếng, đoàn du lịch chuẩn bị ăn cơm trưa.
      Đồ ăn rất bình thường, gạo trắng lắm, tất nhiên thể thiếu được công đoạn soi mói, bình phẩm của người như Từ Vi Vũ: “Đồ ăn chán quá, thà nhịn đói còn hơn.” Đôi vợ chồng trẻ ngồi cạnh, chồng nghe vậy mới : “ em, cậu ăn vặt no rồi chứ gì? Vừa nãy thấy nhóp nhép suốt cả đường.”
      Vi Vũ: “Hâm mộ được vợ cho ăn thẳng ra .”
      Đồng chí nọ: “Tiểu bạch kiểm trắng trợn, đây khinh nhé!”
      Vi Vũ cười ha hả, “Nhìn cái bản mặt ghen tị xấu chưa kìa.”
      Tối đến khách sạn, đôi vợ chồng ấy đến rủ bọn tôi chơi bài nên cả bốn người tụ tập “chiến” ở phòng ăn tầng dưới.
      chơi Vi Vũ: “Vợ, tha cho , tha cho .”
      Tôi: “Xin lỗi, em và đội trời chung.”
      Vi Vũ: “Tiền thắng là của cả hai cơ mà.”
      chồng kia quay sang tâm tình với vợ: “Cưng, tiền của đều là của em.”
      vợ đáp: “Đợi có tiền rồi hẵng .”
      Chồng: “…”
      Vi Vũ: “Phì, người đẹp sắc sảo quá!”
      này dễ thương .
      du lịch về, Từ Vi Vũ tắm xong chạy tới cọ cọ, “Ở ngoài dám nhố nhăng, giờ về nhà rồi, cưng làm lần , nghẹn sắp chết rồi.”
      Tôi phân loại quần áo bỏ vào trong máy giặt, nghe vậy đẩy : “Đừng có vớ vẩn.”
      “Ai bảo vớ vẩn, quá nghiêm túc ấy chứ, cưng tới đây nào!” Rồi quả quyết cởi quần áo ném mặt đất.
      Sao tôi lại thấy hành động này rất đáng giận?… Lời từ đáy lòng người chịu trách nhiệm giặt quần áo trong nhà.
      #147
      3, du lịch riêng với Từ Vi Vũ
      Đến nơi, vừa vào khách sạn điện thoại trước giường reo, Vi Vũ tiện tay nhấn nút nghe, có giọng nữ vang lên: “Xin hỏi ngài có cần phục vụ gì ạ?
      Vi Vũ: “Phục vụ gì?”
      Đối phương: “Dịch vụ gì cũng có.”
      Vi Vũ: “Có mua đồ ăn ngoài ?”
      hơi ngập ngừng chút rồi : “Chỉ được chọn người.”
      Vi Vũ: “Vậy thôi, dạ dày tôi tốt, ăn ngoài chắc ợ ra rắm luôn.”
      Đối phương cúp điện thoại hề do dự.
      Tôi nằm bên kia xem TV, quay sang hỏi: “Nếu em ở đây có thử ?”
      Vi Vũ: “Em ở đây còn chẳng buồn làm cái trò cười này ấy chứ. Sao, có thấy chồng em ngày càng hài hước ?”
      “Là giỏi mồm mép tán tỉnh phải?”
      súng giả[1].” Nhìn tôi quyến rũ rồi nhảy dựng lên cởi quần áo, “Thế súng nhé?”
      ( [1] Từ ‘hoa khang’ (dẻo mỏ, mồm mép ngọt ngào) /huāqiāng/ đồng với ‘hoa thương’ (vũ khí cổ, giống giáo nhưng ngắn hơn; còn có thể hiểu là ‘súng giả’). )
      “…”
      Ngoài khu du lịch có quán nước , chủ quán là bà lão già tóc bạc trắng, khi trả tiền bà hỏi bọn tôi: “Các cháu phải người địa phương đúng ?”
      Vi Vũ ngạc nhiên: “Sao bà biết ạ?”
      Bà lão cười hài lòng : “Đầu tiên biết, hỏi xong nghe trả lời vậy là biết liền.”
      Chắc bà lão ngồi bán hàng mình buồn quá nên mới bắt chuyện tán gẫu dăm ba câu, Vi Vũ thán phục: “Bà nên hỏi cung tù nhân, đảm bảo hai câu là ra luôn !”
      “Ha ha, bà có biết hỏi cung gì đâu, chỉ biết mở quán nước này.”
      Lúc chúng tôi , bà lão hát làn điệu nào đó, to nhưng rất , làm người nghe thấy rất dễ chịu, Vi Vũ bảo đó là tuồng Côn Sơn.
      được chừng 10m Vi Vũ : “Khi về già, chúng ta quy trong thị trấn nhé, mình mở cửa hàng, ờm em thích ăn hoa quả à, thế ta bán hoa quả. Khi hỏi, ‘Bà nó ơi, dưa hấu để đâu rồi’, em trả lời, ‘Ở trong thùng mận đấy ông nó’. Rồi hát hò này, uống trà này, ngắm mặt trời mọc, mặt trời lặn, tay nắm tay cùng nhau luân hồi, hẹn kiếp sau gặp lại.”
      “…” Hẳn là lên kế hoạch từ lâu lắm rồi đây.​

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.