1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời - Lục Xu (Full 68c+NT1)-Hoàn chính văn

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 63(tiếp)

      Đáng tiếc rằng đêm hôm đó họ cũng chẳng được ngủ.

      Lí Hiểu Hoa muốn đến bar uống rượu nên gọi điện rủ Kỷ Niệm Hi cùng , nàng có dọa rằng, nếu sau này hai người đừng mong làm bạn bè nữa. thực tế, sau năm cú điện thoại , Lí Hiểu Hoa vẫn bị người ta từ chối, nhưng chẳng hay ho là đến cú thứ sáu, Kỷ Niệm Hi muốn từ chối e rằng khiến Lí Hiểu Hoa muốn sống nữa nên đành ngoan ngoãn chiều theo.

      Kỉ Niệm Hi buông điện thoại, nhìn lại vị đại la hán ngồi sofa Kỷ Thành Minh.
      nhìn chằm chằm:
      - À, em có việc bận.

      Ôi con người lương thiện và hiểu biết làm sao!

      Gật đầu.

      nghĩ nếu hôm nay về, liệu mình có gặp phải giấc mơ quỷ dị như .

      cũng sửa soạn đứng dậy, lại càng khiến thấy kỳ quái:
      - định làm gì đấy?

      - Đưa em ra ngoài, em xem bây giờ cũng còn sớm nữa, nếu em ra ngoài mình… - Nghĩ nghĩ, rồi lại quan sát tình hình thực tế, rồi : - Em biết gần đây nổi lên tin tức về mấy bị hành hung taxi à… - TV cũng rất hỗ trợ, ngay lập tức phát lại thông tin mà vừa thông báo.

      Xem xong tin tức này, các bác sĩ còn ngại thêm mắm dặm muối về tình hình thương tích cũng như hậu quả phát sinh của việc này, khiến ai lo lắng. Vì thế dám phản bác.

      hiếm khi, vậy cứ coi như đó là kiểu lạc thú trong cuộc sống vậy.

      Kỷ Thành Minh cũng đòi vào trong cùng , cũng sao, nếu để Lí Hiểu Hoa mê trai đẹp nhìn thấy Kỉ Thành Minh biết tình hình trở nên như thế nào nữa. có thể tưởng tượng sau này lỗ tai mình bị tra tấn tàn phá thành hình dáng chẳng hay ho đến mức nào.

      Kỉ Niệm Hi vào trong , vô cùng vất vả mới kéo được Lí Hiểu Hoa từ sàn nhảy xuống, nhìn lượt từ xuống dưới để đánh giá mớ quần áo người Lí Hiểu Hoa:
      - thất tình à?

      - Đúng là chẳng biết hưởng thụ gì hết…

      Có lẽ đúng là biết thưởng thức cái bộ dạng say đứng vững nổi của Lí Hiểu Hoa, xiêu xiêu vẹo vẹo xứng với bộ quần áo hồng hồng đỏ đỏ người nàng, trông kỳ quặc vô cùng.

      Kỷ Niệm Hi đành lắc đầu:
      - cứ tiếp tục . – thèm phục vụ nàng này đâu.

      Lí Hiểu Hoa trừng mắt lườm , rồi kéo sang bên:
      - cứ ngồi trong này uống rượu . – xong, gọi vài li rượu đặt trước mặt : - Tôi ra nhảy lát, sau đó quay lại đây hội họp với .

      biết phải thể thái độ của mình như thế nào cho phải, vờ như thấy mấy li rượu trước mặt, thích người mình đẫm vị rượu đâu, chỉ vị rượu, ngay cả mùi rượu cũng chịu nổi. nhìn quan sát chung quanh lượt, hiểu tại sao bao nhiêu người lại thích ở đây?

      Đảo mắt vòng, đột nhiên dừng lại.

      lấy điện thoại gọi:
      - Kỷ Thành Minh…

      - Ừ.

      - chưa?

      - …

      - Nhanh vào trong này .

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 64 Sau này ( 4)

      Lúc Kỷ Niệm Hi giúp đỡ Kỷ Trừng Tâm, chỉ nghĩ rằng trẻ nên đến những nơi cá rồng lẫn lộn như ở đây, kể cả là do hiếu kỳ, là con phải tự biết bảo vệ chính bản thân mình mới bị tổn thương. Nếu như ngày hôm nay nhìn thấy Kỷ Trừng Tâm, thể tưởng tượng nổi hậu quả ra sao. Có đôi khi chỉ là thương tổn ngay trước mắt nhưng lại gây ra những vết thương suốt cả cuộc đời.

      đỡ cả người Kỷ Trừng Tâm dựa vào mình nhưng Kỷ Thành Minh lại chẳng hề có ý định tiến đến hỗ trợ . Kỷ Niệm Hi dường như có thể cảm nhận ràng tức giận sâu sắc toát ra người Kỷ Thành Minh, vừa rồi khi gọi cho hẳn quên mất, vì thế… đành phải phiền đại giá vào đây.

      Kỷ Trừng Tâm che miệng, Kỷ Niệm Hi nhanh chóng đỡ đến ven đường quốc lộ. Kỷ Trừng Tâm nôn rất nhiều, thấy vậy, Kỷ Niệm Hi lập tức vỗ vỗ lưng .

      Sắc mặt Kỷ Thành Minh rất khó coi, câu nào, chỉ ngồi xuống nhìn hai , rất lâu sau, khi Kỷ Trừng Tâm nôn chán chê, mới đưa chai nước khoáng, nhưng là đưa cho Kỷ Niệm Hi.

      Kỷ Niệm Hi lập tức cảm thấy nổi giận, nhất thiết phải làm thế à? đành cầm chai nước trong tay, thèm gì thêm, định mở chai nước ra nhưng xoay mãi vẫn sao mở được, vì thế đành chuyển lại cho Kỷ Thành Minh. Bởi vậy, sắc mặt còn trở nên khó nhìn hơn cả lúc nãy, liếc mắt nhìn như thể vừa phạm phải sai lầm tầm cỡ quốc tế, sau đó xoay chai nước, mở nắp ra các rất nhàng, rồi nhét chai nước vào tay Kỷ Niệm Hi.

      Nước bị trào ra ngoài ít, khiến tay ướt cả nửa ngày trời. Đây chính là em thân thiết của đấy có được , sao bỗng nhiên biến thành đối tượng để giải tỏa thế. Thế nhưng vẫn gì, đưa chai nước cho Kỷ Trừng Tâm.

      Kỷ Trừng Tâm uể oải uống ngụm nước, súc miệng loại bỏ những thức ăn cặn còn lưu lại miệng , rồi uống nhanh thêm hai ngụm nước.

      Đến giờ Kỷ Niệm Hi mới phát ra đôi mắt Kỷ Trừng Tâm rất đỏ.

      ấy vẫn ăn mặc bình thường như mọi ngày, thế nhưng lại mình ngồi uống rượu giải sầu, để cho ít tên đàn ông nhăm nhe muốn lợi dụng.

      Sau khi Kỷ Trừng Tâm uống nước xong, tĩnh lặng tựa như hồ nước mùa thu, ném chai nước, quay lại ôm lấy Kỉ Niệm Khi và khóc:
      - Em ấy mà, em chưa từng ai đến vậy, chưa từng mà..

      Kỷ Niệm Hi chỉ nhàng vỗ lưng , nghĩ xem đó là ai.

      Lên xe, Kỷ Trừng Tâm vẫn hề an phận, cầm lấy tay Kỉ Niệm Hi:
      - Vì sao ấy nhất định chịu gặp em, chị cho em biết … Em có điểm gì tốt, chị , em nhất định sửa. Nếu vì thành tích học tập của em tốt em nhất định sửa, em trau dồi thêm em có thể du học, nhưng vì sao ấy nhất định muốn gặp em?

      Tuy Kỉ Niệm Hi cảm thấy việc ngồi giảng giải với kẻ say là chuyện ngu ngốc nhất đời, nhưng là người thân, kể là việc ngốc nghếch hơn nữa cũng phải làm. Nhưng người đàn ông này, ngoài việc lái xe thậm chí đến ánh mắt cũng tiếc phải nhìn, giống hệt với thái độ chút quan tâm của đối xử với vào đêm say rượu đó.

      Vì Kỷ Niệm Hi gì khiến Kỷ Trừng Tâm càng buồn bực, ngừng lắc người Kỉ Niệm Hi:
      - Có phải chị cũng cảm thấy em rất nhàm chán , nên người ta mới thèm gặp lại em. Có phải chị cũng cảm thấy coi thường em ? - Vừa vừa lay mạnh hơn.

      sợ nhất bị người khác lay người như vậy, khiến cả cơ thể dường như mất trọng tâm:
      - Kỉ Thành Minh.
      hổn hển gọi to, chuyện người say làm loạn chẳng biết phải làm sao, nhưng ta cũng nên trơ mắt đứng nhìn như thế chứ.

      - , chị , có phải em chẳng đáng chút nào , hề đáng chút xíu nào í,… - Kỉ Trừng Tâm càng lay mạnh hơn.

      Cuối cùng Kỉ Thành Minh cũng quay đầu lại, nhưng Kỉ Trừng Tâm dường như hề thấy, lại ôm Kỉ Niệm Hi khóc òa lên.
      - Em thực ấy mà, lòng mà, em dám thề đời này có ai ấy hơn em hết… Lần đầu tiên nhìn thấy ấy em ấy, chỉ cái nhìn, đủ để em ấy…

      Nước mắt rơi ướt đẫm quần áo Kỉ Niệm Hi rất nhanh. Kỉ Niệm Hi thấy Kỉ Trừng Tâm như vậy, lại cảm thấy càng thương tâm hơn, nhớ lại chính mình, khi đó cũng đứng trước mặt Giang Thừa Dự với bộ dạng như vậy. có phần hối hận, vì thế hít sâu, cố gắng lắng nghe Kỉ Trừng Tâm kể lể.

      Kỉ Trừng Tâm rất rất nhiều, về chuyện của Kỉ Y Đình, thậm chí cả những chuyện chưa từng nghe thấy các tờ báo là cải, là lần đầu tiên nhìn thấy Kỉ Y Đình, khi ấy cùng mấy nữ sinh khác giả ốm để trốn học, đến văn phòng xin phép được nghỉ để xem chương trình ca nhạc của ca sĩ thần tượng rất nổi tiếng. Nhưng khi vừa tiến đến trước cửa phòng, thấy mấy nữ sinh khác túm tụm lại bàn tán với nhau: “Ôi đẹp trai quá.”

      Con đều thích buôn chuyện. Kỉ Trừng Tâm càng ngoại lệ, cũng chạy đến xem, vừa nhìn thấy , như gặp phải câu chuyện tình “Vừa gặp Dương Quá chung thân”.

      Kỉ Y Đình thuyết phục hiệu trưởng để công ty được độc quyền cung cấp máy tính cho trường, khi chuyện, dáng vẻ vô cùng bình tĩnh nhưng lại vô cùng hấp dẫn, đầy khí phách, sắc sảo. Kỉ Trừng Tâm thể tưởng tượng nổi cảm giác lúc đó của mình khi được nhìn thấy Kỉ Y Đình, chỉ tin chắc rằng, kể cả tại bất kể chuyện đến là gì, hẳn đối phương đều tin tưởng tuyệt đối rằng chắc chắn thành công, luôn là người tiên phong dẫn đầu.

      Cứ thế, Kỉ Y Đình dần biến thành toàn bộ thế giới của .

      Thế nhưng cho đến ngày phát ra muốn bay mất.

      Thậm chí ngay cả khi bên cạnh Kỉ Y Đình có vô số phụ nữ, ai ai cũng vô cùng xinh đẹp khiến người khác đều nhìn bằng ánh mắt đầy ngưỡng mộ, cảm thấy ghen tị, cảm thấy giận dữ, ràng chỉ thuộc về riêng mà thôi.

      - Em rất ấy, em rất ấy, nhất định chỉ có em là ấy nhất. Chị có tin , em có thể vì ấy mà sẵn sàng chết…

      Ngay khi Kỉ Trừng Tâm vừa dứt lời, Kỉ Thành Minh đột nhiên phanh gấp, Kỉ Trừng Tâm chú ý nên lao về ghế trước. Kỉ Niệm Hi cũng gần như thế.

      Kỉ Thành Minh dừng xe lại, ra ngoài, mở cửa xe, kéo thẳng Kỉ Trừng Tâm ra ngoài.
      Nhìn ánh mắt Kỉ Thành Minh, Kỉ Niệm Hi dự cảm sắp có chuyện xảy ra, hẳn những lời Kỉ Trừng Tâm trong lúc say vừa rồi khiến Kỉ Thành Minh nổi giận rồi.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 64.2

      Nhìn ánh mắt Kỉ Thành Minh, Kỉ Niệm Hi dự cảm sắp có chuyện xảy ra, hẳn những lời Kỉ Trừng Tâm trong lúc say vừa rồi khiến Kỉ Thành Minh nổi giận rồi.

      Kỷ Thành Minh nổi giận.

      Kỷ Niệm Hi lập tức lao đến, nhìn trái ngó phải, thấy có vẻ xong, quanh đây dường như có ai. Nếu có ai đó quen biết, may ra ta còn có thể nể mặt mũi họ mà dừng lại, tại lại chẳng có ai… chỉ sợ.

      Kỷ Thành Minh kéo Kỷ Tâm Trừng đến trước cái cây khá thấp cách đó khá xa, nếu muốn dọa người, nhưng đây lại thích cái trò đó đấy. em này tuy chẳng phải ruột thịt, nhưng cả gia đình đều luôn rất quan tâm thương, vậy mà nhóc lại chỉ luôn làm những chuyện khiến người nhà khổ tâm. Kể cả lần này về nhà làm loạn nhất định đòi cưới Kỷ Y Đình, cũng gì, thậm chí tình nguyện đưa ra món lợi lớn để đàm phán với . quan tâm đó có phải là cuộc hôn nhân thương mại hay , chỉ cần bé được vui vẻ người làm như để ý đến tổn thất này. đời này có gì quan trọng hơn người thân trong gia đình mình đâu chứ, luôn tin tưởng vào quan niệm này.

      Nhưng trong văn phòng Kỷ Y Đình, ta từng câu: “ Kỷ Trừng Tâm? ta là ai?”

      bé lúc nào cũng luôn tâm tâm niệm niệm người, nhưng đối phương thậm chí còn biết đến .

      - … - Kỷ Trừng Tâm giọng kêu lên, túm tóc .

      muốn cho trận để tỉnh táo lại, thả tay ra, té nhào mặt đất, nhưng vẫn ngừng khóc. Kỷ Niệm Hi biết nên chạy đến can ngăn hay đứng yên ở đây, vì đây có thể coi là chuyện riêng của gia đình nhà người ta.

      - Em còn nhận ra trai em cơ đấy?
      Kỷ Thành Minh xắn tay áo lên hai vòng, trông trở nên nhanh nhẹn hơn, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Kỷ Trừng Tâm. sớm dặn Kỷ Trừng Tâm nên ngoan ngoãn ở lại Nam Thành, được đến Yên Xuyên, nếu chắc chắn có biện pháp để cả đời này chỉ có thể ở Nam Thành.

      - , em còn cách nào khác, còn cách nào khác. – Người đàn ông đó chắc chắn là kiếp nạn của đời , thể trốn được.

      - còn cách nào? – Kỷ Thành Minh có vẻ tức giận . - Em có thể nghĩ đến cha mẹ hàng ngày đối xử với em như thế nào, em thích gì được nấy, những thứ em dùng đều là tốt nhất, bất kể là rắc rối cỡ nào cha mẹ vẫn chưa bao giờ từ chối em. Nếu em chỉ nghĩ đến gia đình và người thân của em chút thôi, em có thể vì người đàn ông xa lạ mà những lời này sao? đời này người nhà có thể vì em mà chịu tổn thương, em thể sống cách xứng đáng như vậy.

      nổi giận rồi.

      Kỷ Trừng Tâm càng khóc lóc ầm ĩ hơn:
      - chỉ biết mắng em thôi, coi em như trẻ con. lúc nào cũng tự cho mình là giỏi, thế tại sao khi chị Niệm Hi , lại cho thay toàn bộ các cây trong vườn lúc chị ấy còn ở nhà, sao thử tự nghĩ xem cũng nên tỉnh lại ?

      Nếu cũng có lúc điên rồ như thế, tại sao lại được?

      Dựa vào đâu mà được đòi hỏi người khác, còn tự đặt cầu đối với bản thân chứ?

      Dựa vào đâu?

      chỉ người đàn ông thôi mà.

      Khi Kỷ Thành Minh nhìn Kỷ Trừng Tâm, Kỷ Niệm Hi nhanh chân chạy đến giữ chặt :
      - ấy vẫn còn trẻ con mà. – thể áp đặt cầu chính lên bé.

      Kỷ Thành Minh liếc nhìn Kỷ Niệm Hi, ánh mắt trở nên đen tối mờ mịt.

      Nhưng Kỷ Trừng Tâm lại cười, những giọt nước mắt trong veo ngừng rơi xuống cùng nụ cười của :
      - à, chúng ta đều chứng kiến tình cảm của cha mẹ. Trước đây chính em cũng hiểu nổi người đàn ông xuất sắc như cha, tại sao lại nguyện dành cả cuộc đời để mẹ. đời này biết bao người phụ nữ dịu dàng xinh đẹp hơn mẹ, nhưng cha luôn chỉ biết mình mẹ mà thôi. Trong lúc tìm hiểu tình cảm của cha, em lại chẳng thể lí giải. Chỉ đến khi gặp Kỷ Y Đình, chỉ cần cái nhìn đầu tiên, em có thể hiểu được em bao giờ có thể trốn thoát khỏi người đó, em muốn ở bên ấy suốt cuộc đời.

      Kỷ Thành Minh tiến đến kéo Kỷ Trừng Tâm dậy:
      - Vậy có nguyện sống cả đời bên em ?

      - Tại đến đây ngăn cản, nếu nhất định ấy đồng ý, nhất định ấy đồng ý mà. – Kỷ Trừng Tâm đột nhiên trở nên dữ tợn.

      Kỷ Niệm Hi cuối cùng cũng hiểu được tại sao Kỷ Thành Minh nổi giận, vì tình của ấy, ấy trở nên cố chấp chỉ biết tin vào suy nghĩ của chính mình.

      - Để em chuyện với ấy. – Kỷ Niệm Hi giữ chặt tay Kỷ Thành Minh, đến trước mặt Kỷ Trừng Tâm. - Ừ, nếu ta tình nguyện ở bên em cả đời, nhất định ta chủ động đến tìm em. Em thử nhìn lại bộ dạng của mình bây giờ xem, nếu ấy nhìn thấy được thất vọng đến thế nào.

      Kỷ Trừng Tâm lập tức xoa xoa khuôn mặt, nhi ngờ nhìn Kỷ Niệm Hi.

      - Nên bây giờ em cần về nhà ngủ giấc ngon, để mai còn nghĩ xem mình nên làm gì, dù em có muốn làm gì nữa, em cũng phải xuất trước mặt ấy với tư thái đẹp đẽ nhất chứ, đúng ? – Kỷ Niệm Hi dụ khị.

      Chính Kỷ Niệm Hi kéo tay Kỷ Trừng Tâm, nếu Kỷ Trừng Tâm mà nghĩ được như vậy, sao chính cũng từng mượn rượu giải sầu, vì tình của mình, trong lòng có thể biết được mình nên làm gì sao?

      Kỷ Thành Minh nhìn theo bóng dáng hai , có lẽ vừa rồi những lời Kỷ Trừng Tâm chẳng hề sai dù chỉ câu.

      cần tỉnh lại.

      Lên xe, Kỉ Niệm Hi vẫn kiên nhẫn đỡ Kỷ Trừng Tâm.

      Con rất dễ rơi vào những bi kịch trầm luân đau khổ, đáng tiếc là đàn ông lại chẳng bao giờ hứng thú với những bi kịch kiểu như vậy.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 65 Sau này (5)

      Về đến nhà trọ, Kỷ Trừng Tâm vẫn chịu ngoan ngoãn, tiếp tục ôm lấy Kỷ Niệm Hi ngừng khóc, miệng lại lải nhải về Kỷ Y Đình. Cũng may vì quá ồn ào nên Kỷ Niệm Hi coi Kỷ Trừng Tâm như đứa bé bướng bỉnh, tâm lí nhanh chóng lấy lại cân bằng. Kỷ Niệm Hi và Kỷ Thành Minh để Kỷ Trừng Tâm ngủ giường, Kỉ Niệm Hi trước khi quên rửa mặt cho , xoa bóp toàn thân chút, giống như chăm sóc dỗ dành đứa trẻ ngủ vậy.

      kỳ lạ, ràng đồng tình với hành động tại của Kỷ Trừng Tâm, nhưng sao có thể phủ nhận hoặc khuyên nhủ ấy giống như người từng trải. Có lẽ vì người ngoài cuộc mãi mãi có tư cách để câu: “ Bạn chẳng hiểu gì cả.” , vì đối với người trong cuộc, lời khuyên của bạn chẳng hề có ý nghĩa. Cách nhận định của người trong cuộc chắc chắn khiến người ta phải ngạc nhiên.

      Đắp chăn tử tế lại cho Kỷ Trừng Tâm, mới quay sang nhìn khuôn mặt nghiêm nghị của Kỷ Thành Minh, vừa nhìn vừa cảm thấy buồn cười, hiếm khi biểu lộ tình cảm của mình như hôm nay, chút che giấu, ít nhất bây giờ mới nhận ra người có nhân tính và cảm xúc.

      Nhìn thấy dáng vẻ của Kỷ Trừng Tâm, chợt nghĩ, liệu có phải ngày đó cũng dùng tâm trạng này để nhìn ?

      Có lẽ vào ngày tìm Giang Thừa Dự ấy, có thể nghĩ rằng sao đời này lại có người ngu ngốc đến thế, hoặc có thể muốn xem thử bộ dạng thất bại và quẫn bách của .

      Chỉ đến khi nhìn vào người khác mới có thể biết được chính bản thân mình từng hành động ngớ ngẩn đến mức nào.

      - Đói ? – thấy Kỷ Thành Minh gì nên chủ động mở miệng trước, biết phải làm sao bây giờ, thể coi là người xa lạ, vậy nên đành thuận theo tự nhiên vậy. Giống như đây chỉ là do ý trời, cố nghĩ về , cố tình nhìn thấy , cố tìm gặp , nhưng họ vẫn gặp lại nhau theo cách ngẫu nhiên nhất.

      Trong lòng luôn cố chấp với niềm tin rằng, cũng giống như . Nếu như chủ động xuất trong cuộc sống của , cũng cố gắng tìm , cũng bao giờ có ý định nhớ đến , có khi còn cố tìm cách quên .

      Bởi vì giữa họ, có lí do, có tư cách, thậm chí còn có cả tình .

      Vậy nếu còn thể tự thuyết phục bản thân, sao có thể bắt người khác phải làm những việc điên rồ vì ?

      - Ừ.

      Kỷ Niệm Hi cảm thấy khá buồn cười, mà cũng hiểu tại sao, nhưng vẫn nấu cơm, vì đêm về khuya nên chỉ nấu vài món đơn giản. Họ cùng ngồi bàn ăn, giống như đôi tình nhân cùng nhau ăn cơm.

      - Rất tốt. – hiếm khi lại có hứng thú chuyện phiếm.

      - Công việc á? – miếng cơm, miệng đầy đồ ăn nên vội vàng múc thìa canh cho vào miệng.

      nhìn động tác của :
      - khác là mấy. – Kể cả cuộc sống.

      - Rất tốt. – nhắc lại hai từ này nhưng giọng điệu hoàn toàn thay đổi.

      - Kỷ Y Đình là người đơn giản. – Ít nhất là vì thể điều tra được chút thông tin nào về quá khứ của Kỷ Y Đình, ta như kẻ từ trời rơi xuống, có hề có quá khứ. con người như vậy quá nguy hiểm, vì bạn vĩnh viễn thể biết được là ai.

      Kỷ Niệm Hi nể tình nở nụ cười:
      - Vậy đơn giản à?
      Con trai của Kỷ Thiệu Quân và đại minh tinh Mạnh Tư Nghiên, bất kể thân phận là gì chắc chắn thể là người đơn giản. Thậm chí còn phức tạp hơn cả suy nghĩ của mọi người, mà và cái người đàn ông phức tạp này lại chẳng hề có quan hệ gì hết.

      - giống nhau. – Kỷ Thành Minh hơi nhíu mày, phức tạp của Kỷ Y Đình gây ra tai họa cho rất nhiều người, thậm chí khiến rất nhiều người vô tội bị liên lụy.

      mỉm cười, muốn tiếp tục đề tài này. Đương nhiên là các giống nhau, thế giới này làm gì có ai giống ai.

      Ăn cơm xong, lười rửa bát đũa, nên tự cho phép bản thân được ngày lười biếng. Còn , đừng hi vọng rửa bát nhé… Kiểu đàn ông như ngoại trừ thất vọng, chẳng thể mang đến cho phụ nữ bất kỳ điều gì đâu.

      còn có ý nghĩ xấu xa rằng biết đời liệu có nào đối xử với Kỷ Thành Minh giống như Kỷ Trừng Tâm đối với Kỷ Y Đình nữa. Đến lúc đó biết xử lý ra sao nhỉ? ta chắc chắn chẳng cao thượng hơn Kỷ Y Đình đâu, thậm chí có khi còn tàn nhẫn hơn thế. Đấy, nhìn xem, người ta chỉ biết khoan nhượng với chính bản thân và luôn hà khắc phán xét người khác, chỉ luôn giải thích cho những điều xảy ra với mình và kết tội cho những hành vi của người khác.

      Họ cùng đứng lan can nhìn cảnh vật phía xa xa. ánh đèn tỏa ra từ hàng vạn ngôi nhà nên cũng mất cảm giác tự hào từ thành phố luôn đứng sừng sững này, vài ánh đèn le lói hắt ra từ vài khung cửa sổ chỉ đủ để nhìn thấy những bộ quần áo được phơi ban công.

      mỉm cười, đứng tựa vào lan can, thể hiểu nổi cái cảm giác chân thực lúc này nhưng lại cảm thấy thỏa mãn:
      - cũng tốt chứ?

      Kỷ Thành Minh cũng đứng dựa vào lan can:
      - Cũng vẫn như trước đây thôi. – hề có bất kỳ điều gì thay đổi, ít nhất trong lòng là như thế.

      Họ gì thêm, chỉ đứng im lặng, thậm chí ngây ngốc ở đây. Những cơn gió đêm lành lạnh thổi qua, có lẽ như nhắc nhở với hai con người có ưu điểm luôn giả vờ ngớ ngẩn này.

      Nửa đêm, Kỷ Trừng Tâm tỉnh lại, nhìn vào bóng đêm u ám tràn ngập căn phòng xa lạ, theo ánh đèn hắt vào nhìn ra ngoài, thấy đôi tình nhân đứng ngoài lan can.
      cứ yên lặng ngắm nhìn, hiểu sao lại cảm thấy rất ngưỡng mộ.

      Có lẽ hai bóng lưng đó dễ dàng khiến người ta liên tưởng đến hai từ “hạnh phúc” và “ấm áp”.

      Kỷ Niệm Hi cho rằng Kỷ Trừng Tâm là người cố chấp chịu nghe lời, luôn nhớ về Kỷ Tâm Trừng với nụ cười trẻ trung rạng rỡ thanh thoát. Liệu có phải tình khiến cho người con để tâm đến tuổi tác, vì từng trải qua nên nhân sinh quan của họ cũng trở nên tang thương hơn. bỗng nhiên cảm thấy phiền hà. muốn nghe Kỷ Trừng Tâm nhắc lại những câu như “Chị chẳng biết gì hết” , “Chị chưa từng ai đến thế cả” , “Chị phải là em nên biết được em ấy đến mức nào đâu.” . Kỷ Niệm Hi nghe xong, chỉ còn biết đè nén buồn phiền trong lòng, thầm nghĩ, chỉ vì ấy luôn cho rằng họ khác nhau, nhưng đối với đàn ông ấy chẳng qua cũng chỉ là người phụ nữ, thậm chí là người phụ nữ mà họ .

      Chỉ có quá trình là giống nhau, còn kết quả đều như nhau, chỉ đơn giản là hoặc , liệu có ai như vậy đâu?

      Giống như những giấc mộng khác nhau, nhưng kết quả đơn giản chỉ là tỉnh mộng mà thôi.

      Nếu Kỷ Trừng Tâm chỉ có như thế này, Kỷ Niệm Hi cũng chẳng biết làm gì khác, đối với người thất tình hoặc được đáp lại tình , người ta thường có thói quen thông cảm cho họ, vì mọi hành động sau đó của họ đều có thể lí giải. Chính vì vậy Kỷ Niệm Hi rất cố gắng phối hợp với , thế nhưng Kỷ Tâm Trừng lại nhiều lần vì thấy Kỷ Niệm Hi làm việc ở Thượng Tinh nên nhất định đòi đưa ấy làm cùng để đến gặp Kỷ Y Đình, khiến Kỷ Niệm Hi thể chịu nổi.

      Trong khi đó, Kỷ Thành Minh biết chạy đâu mất tăm mất tích.

      Kỷ Niệm Hi cố để thoát được khỏi Kỷ Tâm Trừng, tuy nhiên giọng điệu vẫn rất hòa hoãn:
      - Em thể cứ thế mà đến gặp sếp của chị được, ta tiếp khách đâu, em có cũng được gặp đâu. Hơn nữa công việc của ta rất bận rộn, luôn có mặt tại công ty, em cũng chẳng để làm gì.

      - Vậy chị cứ thử dẫn em đến đấy xem có gặp được ấy , ấy nhất định chịu gặp em mà.

      Kỷ Niệm Hi chỉ còn biết quay , muốn tiếp tục nhìn thấy ánh mắt đầy mong đợi của Kỷ Tâm Trừng. Bảo sao người ta luôn rất khó để từ chối người khác hay ra những lời tàn nhẫn, đúng là thử nghiệm tâm lí mà.

      - Em phải nhân viên trong công ty chị, em vào được cửa đâu. – Đây là nhé.

      - Chị có thể dẫn em vào, vậy là em có thể vào…

      - Bảo vệ thấy người lạ mặt nhất định cho vào.

      Kỷ Trừng Tâm vẫn chưa bỏ ý định.

      Kỷ Niệm Hi cảm thấy rất bực mình, nắm bả vai Kỷ Tâm Trừng:
      - Em có quyền thích ấy, nhưng ấy có quyền thích em. – chợt cảm thấy bản thân vô tình. – Cuối tuần này Kỷ Y Đình kết hôn, phải nhớ rằng người ta muốn cưới phải là em.

      Kỷ Tâm Trừng đành yên lặng, nước mắt rơi xuống như mưa.

      Kỷ Niệm Hi còn nhớ, hồi còn học trung học, bàn trước có đôi nam nữ luôn cáu giận, nữ sinh đó định cho cậu nam sinh trận, còn cậu ta may kịp lấy ghế chặn lại, cẩn thận đạp cả cái ghế vào bàn Kỷ Niệm Hi.

      cơn đau đến chết lặng cả người ập đến, nước mắt cũng rơi như mưa thế này, thậm chí còn nhận ra mình khóc.

      Kỷ Niệm Hi ôm Kỷ Trừng Tâm vào lòng, bỗng nhiên cảm thấy áy náy vì ghét bỏ và cảm thấy phiền phức với này. người con muốn được thương đâu có gì là sai trái.

      Chẳng qua chỉ là mong muốn được thương mà thôi.

      Kỷ Thành Minh vẫn ở lại thành phố Yên Xuyên, và vẫn vì em mà tìm đến nên hiển nhiên Kỷ Y Đình hiểu dụng ý của . Thế nhưng Kỷ Y Đình vẫn dám cưới người con khác, thậm chí ngay trước mặt em nhà Kỷ Thành Minh ta vẫn dám cưới người khác. Hôn lễ đó Kỷ Y Đình phô trương toàn bộ tài lực của mình, thông tin về hôn lễ được lan truyền nhanh chóng bởi giới truyền thông, toàn bộ các tòa bào lớn trong thành phố đều đưa tin chi tiết về hôn lễ của ta. Đăng tải và dùng báo chí để tuyên truyền như vậy dễ dàng cho thấy xa hoa của lễ cưới này. Đừng nên cho rằng vì vội vã mà lễ cưới được tổ chức với quy mô hơn, cách tiêu tiền của Kỷ Y Đình khiến người ta phải há mồm kinh ngạc, mọi thứ được sử dụng đều là loại tốt nhất, số tiền tiêu phí cho hôn lễ này xứng đáng được lưu vào sử sách.

      Trong khi Kỷ Thành Minh và Lộ Thiếu Hành còn lên kế hoạch chống lại Kỷ Y Đình, Kỷ Y Đình tung chiêu làm người ta trở tay kịp và cũng sao có thể chuẩn bị.

      Khi Lộ Thiếu Hành gọi Kỷ Thành Minh đến, sắc mặt ta thâm trầm, Lộ Thiếu Hành chỉ đành thở dài, xem ra mối quan hệ giữa hai người này mãi chỉ có thể là kẻ thù mà thôi.

      Trong thành phố này, chỉ duy nhất Tô gia là kinh doanh lĩnh vực điện tử thương mại, họ vốn định dùng Tô gia để đấu với Kỷ Y Đình, bất ngờ là Kỷ Y Đình lại ra tay trước.
      Lộ Thiếu Hành cầm ly trà tay, mạo hiểm dò hỏi:
      - cảm thấy sao?

      - Tôi nghĩ liệu có phải tự quá đề cao bản thân ? – Tuy Kỷ Thành Minh vẫn thể lí giải được vì sao Kỷ Y Đình lại tuyên bố hôn lễ vào thời điểm này, tuy rằng hành động của ta thường theo lí lẽ thông thường nhưng tại thời điểm quan trọng này ta lại tuyên bố hôn lễ như vậy phải là cách làm việc của thương nhân thành công thương trường. – Có lẽ chỉ vì ta muốn ổn định lại Tô gia.

      Kỷ Y Đình chi khoản tiền lớn, ai biết thực lực tài chính trong tay ta là như thế nào, nhưng muốn xây dựng được hệ thống lâu dài và vững chắc cần tiêu tốn khoản kinh phí khổng lồ. Nếu trong thời điểm quan trọng này ta vung tiền bừa bãi cho Tô gia dù nắm nhiều khả năng thắng nhưng hao tổn ít tiền của và nguồn lực của bản thân. Hơn thế ai dám cam đoan rằng khi hai hổ đánh nhau có ngư ông đắc lợi.

      Kỷ Y Đình nhiều lần sang Mĩ hẳn là vì điều này.

      Lộ Thiếu Hành nhíu mày, trong mắt ta, Kỷ Y Đình phải là kiểu người đặt lợi nhuận của bản thân vào người nào đó, nên chắc chắn ta để bản thân bị tổn thất như vậy. Nhưng vẫn thể đoán ra tại sao Kỷ Y Đình lại làm vậy.

      - có ý tưởng nào ? – Lộ Thiếu Hành quan sát thái độ của Kỷ Thành Minh, cho rằng mình đoán đúng.

      - Kế hoạch thay đổi.

      - Cái gì?

      - cảm thấy mời vợ mới cưới của Kỷ Y Đình hợp tác với chúng ta rất thú vị à? – Kỷ Thành Minh nắm số tư liệu về Tô gia. Vài năm gần đây, Tô gia hoàn toàn dựa vào con trưởng là Tô Thiên Mặc chống đỡ. Dựa vào những quyết sách của Tô Thiên Mặc dễ dàng thấy được điều người phụ nữ này luôn coi trọng nhất chính là lợi ích của Tô gia, tất nhiên ta phải lo lắng cho tồn vong của Tô gia.

      Lộ Thiếu Hành định gì đó, nhưng lại im lặng.

      Kỷ Tâm Trừng lời, giống như đứa bé sơ sinh hề biết nổi giận. Kỉ Niệm Hi nắm lấy bàn tay , bàn tay lạnh tựa như băng.

      Kỷ Thành Minh đứng cách hai tầm mét.
      - thôi nào, đến xem ý trung nhân của em cưới người phụ nữ như thế nào chứ.

      Kỷ Trừng Tâm ngẩng đầu lên.

      Kỷ Niệm Hi cũng ngẩng đầu lên. cảm thấy vẫn dùng cách làm ấy, để các phải tận mắt chứng kiến , liệu có phải là quá tàn nhẫn hay ? Kể cả khi tất cả những điều đó đều là , nhưng khi tấm màn mở ra, vở diễn này vẫn khiến người ta phải đau đớn. Nhưng lại thể phán xét hành động của Kỷ Thành Minh là đúng hay sai.

      Kỉ Niệm Hi nắm chặt tay Kỉ Tâm Trừng.

      - Hay em cứ ở trong này .

      - , em . – Kỷ Tâm Trừng rút mạnh tay ra khỏi bàn tay của Kỷ Niệm Hi, thế nhưng vẫn nở nụ cười, có vẻ tinh thần khá hơn.

      Kỷ Thành Minh bước ra khỏi phòng, Kỷ Niệm Hi vẫn đánh giá thái độ của Kỷ Tâm Trừng.

      - Em sao đâu. – Kỷ Tâm Trừng bỗng thay đổi tựa như trở thành người khác.

      Kỷ Niệm Hi thầm nhíu mày, ngắm nhìn cặp em này, thoạt nhìn họ có nhiều điểm giống nhau, ví dụ như nội tâm luôn tỏ ra mạnh mẽ hơn so với suy nghĩ mọi người, chỉ có thể thể đau lòng trước mặt người thân thiết nhất.

      Kỷ Thành Minh đích thân lái xe đưa hai trang điểm và chuẩn bị lễ phục. Kỉ Niệm Hi cũng giúp Kỉ Tâm Trừng chọn lựa, có thể lí giải được tâm trạng của Kỉ Tâm Trừng vào thời điểm này, hẳn ấy muốn thể phong thái xinh đẹp nhất trong hôn lễ này. Kể cả khi người đàn ông đó bao giờ thèm để ý đến , nhưng vẫn muốn được như vậy, ai khác, mà là vì chính bản thân mình.

      Kỉ Niệm Hi bất ngờ trước kiên nhẫn của Kỉ Thành Minh, ngồi đợi các chọn quần áo, làm tóc, trang điểm.

      Sau khi sửa soạn chu đáo, tâm trạng cũng còn quá xấu:
      - hôm nay cứ như biến thành người khác vậy.

      - Em cứ rằng tâm trạng em tốt hơn rất nhiều cũng được mà.
      Nên khiến cũng cảm thấy vui vẻ hơn.

      Họ đều nở nụ cười.

      Khi đến hội trường, họ dường như choáng ngợp trong cảm giác xa xỉ đến tột cùng. Từ cửa khách sạn vào đều được rải những cánh hoa hồng, vì dâu thích phô trương của hoa hồng nhung nên màu hồng phấn nhuộm hồng bầu khí. Phục vụ vận lễ phục chỉn chu đứng ngay ngắn thành hàng dài tựa như tham gia nghi lễ quan trọng.

      phút sau, Kỉ Niệm Hi mới nhận ra đối lập của Kỉ Thành Minh.

      Có lẽ vẫn còn nhớ được cảm giác của mình trong lễ cưới như thế này.

      Dù tình có sâu đậm đến đâu, nhưng khi tận mắt chứng kiến người đàn ông dắt tay người phụ nữ khác , dường như toàn bộ tình cảm đều bị xóa nhòa, biến hóa trong nội tâm đó rất khó để có thể miêu tả bằng ngôn từ cụ thể, nhưng có thể hiểu rằng đó chính là tuyệt vọng.

      Hơn nữa, sao có thể phục hổi lại được.

      Khắp nơi đây đều là những người đàn ông ăn vận chỉn chu sánh vai bên những người đẹp sang trọng tao nhã, họ cùng đến đây tham dự hôn lễ long trọng này để chúc phúc cho đôi uyên ương mới.

      Kỉ Niệm Hi dám rời nửa bước khỏi Kỷ Tâm Trừng, theo sát luôn sẵn sàng ứng phó cùng Kỉ Thành Minh.

      Nhưng Kỉ Tâm Trừng lại chỉ yên lặng chờ đợi, khuôn mặt được trang điểm kĩ lưỡng thể bất kì thái độ nào, nhưng bàn tay ấy nắm chặt lại khiến cảm thấy hốt hoảng. lo sợ, nhất là khi ở nơi đây còn có biết bao nhiêu người. Có người tiến đến đón tiếp Kỉ Thành Minh, đồng thời giới thiệu em mình. Trong khi đó, Kỉ Tâm Trừng thể mỉm cười đáp lễ.

      Trong hôn lễ thể xa hoa hơn, dâu chú rể sánh bước bên nhau, là đôi trai tài sắc xứng lứa vừa đôi ai có thể hoài nghi.

      Nhưng khi chủ trì gọi tên dâu, Kỉ Niệm Hi vô cùng khinh ngạc, luôn cho rằng Kỷ Y Đình cưới nhị tiểu thư của Tô gia Tô Thiên Linh, bất ngờ khi người ta cưới lại là Tô Thiên Mặc. Vì khoảng cách khá xa nên thể thấy được biểu cảm của tân nương đằng sau khuôn mặt được trang điểm quá mức tinh xảo kia.

      Nhưng khuôn mặt của dâu chú rể đều hề có nụ cười.

      Kỉ Tâm Trừng run lên, Kỉ Niệm Hi nắm chặt bàn tay của Kỉ Tâm Trừng.
      - Chị thấy ấy ta sao? – Kỉ Tâm Trừng bỗng mở miệng.

      Dù có hay vẫn phải thành đối mặt với bản thân, rằng ta hề mình.

      Có như vậy mới có thể hoàn toàn tỉnh mộng, có khả năng tự với bản thân, tất cả những việc mình làm đều là vô nghĩa, ngoại trừ đôi khi nhớ lại những hành động ngốc nghếch non trẻ của bản thân, mình chẳng còn lại điều gì khác.

      Kỉ Y Đình có Tô Thiên Mặc ? Kỉ Niệm Hi khẽ cười, ai mà biết được.

      Nhưng ngay sau hôn lễ, có chút cố, khi dâu theo sau chú rể, đột nhiên dâu bị vấp, nhưng ngay khi chưa kịp ngã ngửa ra phía sau, chú rể nhanh nhẹn tiến đến đỡ dâu trong vòng tay.

      Cảnh tượng này diễn ra trong mắt người xem vô cùng tự nhiên thân thiết.

      hay ? Ít nhất trong con mắt đánh giá của người ngoài đó là như vậy.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 66 Sau này ( 6)

      Từ lúc nhìn thấy xuất của Kỷ Niệm Hi tại hội trường, trợ lý riêng của Kỷ Y Đình – Hàn Mạn chỉ hận thể bắt Kỷ Niệm Hi làm trâu làm ngựa để sai khiến hết việc nọ đến việc kia. nàng hoàn toàn quên mất ngoài giờ làm việc, có quyền cầu Kỷ Niệm Hi làm bất cứ việc gì ở đây. Tuy Kỉ Niệm Hi muốn phối hợp nhất là khi cảm xúc của Kỷ Trừng Tâm vẫn chưa ổn định nhưng Hàn Mạc hoàn toàn bỏ qua suy nghĩ của Kỷ Niệm Hi, lập tức kéo sang bên:
      - nghĩ thân phận của mình là gì đấy? – Hàn Mạn nghiêm mặt nhìn thẳng vào mắt Kỷ Niệm Hi.

      Kỉ Niệm Hi thầm thở dài trong lòng, có thể hiểu ý của Hàn Mạn, các là nhân viên trong công ty chỉ có thể đến hỗ trợ, hoàn toàn có tư cách tham dự. Nếu Kỷ Y Đình nhìn thấy Kỷ Niệm Hi đến đây cùng Kỷ Thành Minh, ta rất có khả năng bắt từ chức ngay ngày mai mà cần lí do.

      Huống chi mối quan hệ của Kỷ Thành Minh và Kỷ Y Đình trong thời điểm này cũng là vi diệu làm sao.

      Ngoài ra có lẽ tình trạng của Kỷ Y Đình hôm nay khá xấu, trước mặt đông dảo khách mời, ta khó có thể toàn mạng trở về, mà đầu sỏ lại chính là Kỉ Thành Minh.

      Kỉ Niệm Hi gì thêm, yên lặng đứng sang bên, cảm thấy con người này phức tạp.

      Thế nhưng suy nghĩ của đàn ông lại chẳng bao giờ giống như phụ nữ. Phụ nữ khi bị cướp mất người , ngay lập tức họ đổ mọi tội lỗi và oán giận lên đầu người phụ nữ kia. Trong khi đó Kỉ Thành Minh lại hề đặt tức giận và bất mãn lên dâu mới của ngày hôm nay Tô Thiên Mặc, mà trực tiếp lấy chú rể Kỉ Y Đình làm mục tiêu.

      Từ góc độ của người qua đường như Kỉ Niệm Hi, hành động đứng yên hề nhúc nhích của Tô Thiên Mặc giống như người chồng bị chuốc rượu bên cạnh hề có bất kì mối quan hệ nào với ta. Kỉ Niệm Hi mới nhận ra từ lúc bắt đầu buổi lễ đên giờ Tô Thiên Mặc và Kỉ Y Đình hề với nhau câu.

      Giờ phút này, bầu khí trở nên kì quái, và tiêu điểm của mọi quan tâm đều dồn về phía hai vị Kỉ công tử.

      Những người căm ghét Kỉ Y Đình dường như chỉ có Kỉ Thành Minh. Là người thành công, tất nhiên có những kẻ ghen ghét ngấm ngầm, có những kẻ nghĩ rằng “Ai cho phép mày thành công, ai cho mày được thế.”, “Ghét nhất cái bộ dạng tinh tướng của mày.”, “Nếu tao mà đứng ở địa vị đấy, tao còn thành công hơn cả Kỉ Y Đình mày.” , dù còn gì để nhưng những ý nghĩ đó hoàn toàn có.

      Kỉ Thành Minh tất nhiên cần phải đích thân ra trận, ta chỉ cần mở lời vài câu, lập tức có rất nhiều người háo hức nhảy vào cuộc. Chỉ trong dịp lễ kết hôn của Kỉ Y Đình mới có cơ hội để cho ta bài học, cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ qua. Hơn nữa cách chỉnh đối phương như vậy, ai dám chê trách nửa câu.

      Những ngụ ý ám chỉ của Kỉ Thành Minh , ai là hiểu, trong lòng đàn ông cũng có những tính toán nhen.

      Kỉ Tâm Trừng đứng sau lưng Kỉ Thành Minh , nhìn Kỉ Y Đình uống rượu với đôi mắt tràn ngập lo lắng. Trong khi đó Tô Thiên Mặc đứng bên cạnh Kỉ Y Đình với tư cách dâu mới cưới lại hề có ý định ngăn cẳn chồng ngừng uống. Rượu, chắc chắn là có vấn đề, Kỉ Thành Minh tất nhiên chú tâm kiểm tra kĩ, sao có thể để cho Kỉ Y Đình trốn thoát.

      Trước cảnh tượng này, Tô Thiên Mặc chỉ mỉm cười, giống như người ngoài cuộc, nếu phải so sánh, có lẽ cảm giác của Kỉ Tâm Trừng lại là bình thường.

      Đến khi Kỉ Tâm Trừng uống đến li rượu thứ ba mươi, Kỉ Tâm Trừng cuối cùng thể nhịn được, kéo áo Kỉ Thành Minh, ý muốn dừng lại.

      Kỉ Thành Minh lại hoàn toàn thờ ơ trước động tác của Kỉ Tâm Trừng.

      Kỉ Niệm Hi chỉ biết nhìn lên trần nhà, hai người này có khi ba trăm năm trước cũng là người nhà đấy, sao cứ phải coi nhau như kẻ thù mất còn thế.

      Nếu như xuất của Lộ Thiếu Hành, Kỉ Y Đình hẳn thể thoát được. Lộ Thiếu Hành chắc chắn đến tham dự mình, mang cả nhà đến nếu như đứa trẻ trong bụng Lê Họa cũng được tính là thành viên. nở nụ cười thờ ơ, nhìn Kỉ Thành Minh với ánh mắt đầy ý.

      Kỉ Y Đình lại nhìn về phía Lê Họa, vẫn với ánh mắt đầy khinh thường. Lộ Thiếu Hành lại chẳng hề e ngại, vẫn đặt tay lưng vợ mình, rồi đưa mắt đánh giá người phụ nữ xinh đẹp hơn người, nhân vật chính của ngày hôm nay Tô Thiên Mặc:
      - Y Đình , may mắn, cưới được vợ xinh đẹp thế này.

      Tô Thiên Mặc rất ít khi xuất trước mặt công chúng, ngược lại em thường hay xuất , hơn nữa cũng nhận được khen ngợi ngớt từ phía truyền thông. Trong khi Tô Thiên Linh thường xuất , Tô Thiên Mặc lại che dấu nhiều năm, vì thế giới truyền thông thường tiên đoán rằng có lẽ lí do để vị đại tiểu thư này trốn tránh như vậy phần lớn là vì ngoại hình của ta, vì thông thường người đẹp thường thích xuất để khoe phong thái rạng rỡ xinh đẹp của mình, đó là suy nghĩ thông thường.

      Kết quả là, diện mạo của Tô Thiên Mặc có thể khẳng định chắc chắn là mĩ nữ.

      câu của Lộ Thiếu Hành thể khiến mắt của quan khách chuyển về phía Tô Thiên Mặc, dù sao đây cũng là nhân vật nổi tiếng trong thành phố.

      Kỉ Thành Minh mặc kệ Kỉ Y Đình cùng Lộ Thiếu Hành chuyện, chỉ quan tâm dường như Lộ Thiếu Hành cố tình đến đây để thêm mắm thêm muối nên lại càng nóng mặt.

      Vì bên bàn rất nào nhiệt nên Kỉ Niệm Hi cho rằng có lẽ mình đến đó xem chút cũng sao, vì dù sao Hàn Mạn cũng chỗ khác.

      Tất cả mọi người đều dừng lại, có thể thấy hành động này hoàn toàn được thoải mái. Ý kiến mới được đưa ra khiến người ta quên mất lời mời rượu của Kỉ Thành Minh, đồng thời cũng muốn xem Kỉ Y Đình có là ngàn chén say như lời đồn.

      Đàn ông cũng rất hay gây thù chuốc oán.

      Kỉ Niệm Hi để ý mà mở miệng:
      - Hai vị tổng giám đốc Kỉ biết đâu ba trăm năm trước là người nhà, sao phải trong nhà đấu đá lẫn nhau.

      Nhưng Kỉ Y Đình lại chẳng hề cảm kích:
      - Thành Minh đây hẳn xuất thân từ kẻ sĩ, tôi đây chỉ là thảo dân gặp chút may mắn được ngồi chung bàn, sao dám xưng là người nhà.

      xong thèm nể tình mà bỏ , để cho những người ở lại tròn mắt ngơ ngác.

      Kỉ Thành Minh kín đáo liếc nhìn Kỉ Niệm Hi:
      - Ai với em người mang họ Kỉ nhất định là người của Kỉ gia nào?

      Ôi đúng là đắc tội với ít người rồi.

      Kỉ Tâm Trừng vẫn nhìn theo bóng dáng ngừng di chuyển của Kỉ Y Đình, vừa rồi Kỉ Y Đình hề liếc mắt nhìn dù chỉ lần, phải điều đó chứng minh tất cả rồi sao?

      Kỉ Thành Minh thoáng nhìn về phía em :
      - Về rồi chứ?

      Kỉ Tâm Trừng xoa môi, trông vẫn rất xinh đẹp, nhưng nếu người ta thèm để ý có đẹp hay cũng có gì là khác nhau?

      - Em vào nhà vệ sinh chút. – tự lấy cớ, kể cả giữ lại cũng chẳng còn gì tốt đẹp.

      Đón nhận ánh mắt sắc bén của Kỉ Thành Minh, Kỉ Niệm Hi chủ động đảm nhận trọng trách này:
      - Để em đưa ấy .

      Kỉ Niệm Hi lòng rất sợ ấy làm những việc ngốc nghếch, kể cả chính bản thân Kỉ Niệm Hi cũng biết , xuất của Kỉ Tâm Trừng ngày hôm nay căn bản là hề quan trọng và chẳng thể ảnh hưởng đến hôn lễ. Nhưng rất khó để Kỉ Tâm Trừng cảm thấy đau khổ, nhất là khi tất cả mọi người hầu như đều thể lí giải được suy nghĩ của ấy.

      may là biểu của Kỉ Tâm Trừng có vẻ bình thường, điều này khiến Kỉ Niệm Hi thở phào nhõm. chỉ sợ bỗng nhiên Kỉ Tâm Trừng thể khống chế được, điều đó ảnh hưởng tốt đến tương lai của .

      Những suy nghĩ này của mình khiến Kỉ Niệm Hi khỏi nhíu mày, hóa ra trong mắt , thể diện cũng quan trọng.

      - Em sao đâu. – Bước ra khỏi WC, Kỉ Tâm Trừng chủ động , nhận ra quan tâm của đối phương đối với mình.

      Kỉ Niệm Hi xoa đầu Kỉ Tâm Trừng:
      - sao là tốt rồi.

      thể an ủi ấy, còn biết gì đây? ta để mắt tới em là vì ta tinh mắt? Những lời dối này chỉ có thể dùng để tự lừa gạt bản thân mà thôi, hơn thế ra, có khi đến chính cũng phải chết lặng.

      ràng chẳng hề gì hết.

      Nhưng đôi mắt của Kỉ Tâm Trừng vẫn sưng đỏ, giấu được ai.

      Bước chân của Kỉ Tâm Trừng cũng ngày chậm hơn.

      ấy vẫn muốn về, dù biết rằng bản thân chỉ có thể nhận được kết quả đau lòng.

      Kỉ Niệm Hi cảm thấy hơi đau đầu.

      Kỉ Thành Minh nhìn thấy hai tới, nhàng :
      - Đám người kia chẳng ai ra hồn.

      Những người đó gặp vài câu của Kỉ Y Đình vội bãi binh, đúng là chẳng ra sao, nếu Kỉ Thành Minh đích thân ra tay chắc chắn khiến Kỉ Y Đình chết rất khó coi.

      - à, chúng ta về nhà thôi. – Khi những lời này, khóe miệng Kỉ Tâm Trừng run run.

      Nhưng cũng có gì đáng sợ nên Kỉ Niệm Hi vẫn im lặng.

      Nhưng để đạt được mục đích muốn sao chẳng được?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :