1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời - Lục Xu (Full 68c+NT1)-Hoàn chính văn

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 50 : Bi kịch ngược chiều (4)

      Kỷ Thành Minh theo sau thư ký bước vào phòng. hề giống như viên thư ký tỏ ra kinh ngạc trước cảnh tượng xảy ra trước mắt mà đến bên cạnh Kỷ Niệm Hi, tay kéo về phía mình, để dựa vào ngực . vẫn khóc, nhưng hề nhìn . giống như người trai chân chính vậy, tay ngừng vỗ sau lưng .

      - Sao vẫn còn nhập vai thế em?
      biết là cho ai nghe, rồi cười với Giang Thừa Dự:
      - ngại quá, trước hôn lễ lại đến làm phiền tổng giám đốc Giang. Chủ yếu là vì hai ngày nữa em tôi tham dự buổi thử vai của đài truyền hình XX, nên hôm nay đến diễn thử xem có nhập vai tốt . Con bây giờ, lúc nào cũng lo lắng mình làm được, mà đạo diễn cầu rất nghiêm khắc, tôi tin rằng tổng giám đốc Giang có thể lý giải được điều này.

      Giang Thừa Dự xoa nhanh môi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Kỷ Thành Minh, rồi mới rơi xuống đôi tay Kỷ Thành Minh ôm lấy Kỷ Niệm Hi.

      Kỷ Thành Minh ôm Kỷ Niệm Hi trong lòng đỡ ra ngoài, tay lau lau khóe mắt đẫm lệ của :
      - khuyên em từ trước rồi, đừng đến quấy rầy tổng giám đốc Giang mà em chịu nghe.

      mân mê môi, theo sát bên cạnh Kỷ Thành Minh.

      Kỷ Thành Minh nhìn những giọt nước mắt trong lòng bàn tay mình, nắm lấy cánh tay của , lại nhìn về phía Giang Thừa Dự:
      - Tổng giám đốc Giang bận trăm công nghìn việc, chúng tôi tiếp tục quấy rầy nữa. Em tôi mang đến phiền toái cho , tôi thành xin lỗi. Niệm Hi, sau này em được nóng vội như thế nghe chưa.

      Bàn tay Giang Thừa Dự nắm chặt lấy thành chiếc ghế dựa màu đen, khép mắt:
      - tiễn.

      Kỷ Thành Minh giữ chặt lấy , thẳng ra khỏi văn phòng. Cả người mềm nhũn, chút sức lực, cứ thế để kéo .

      Họ bước vào thang máy, tiếng khóc nức nở nho của vẫn quanh quẩn bên tai .

      liếc nhìn , định gì đó, nhưng cuối cùng vẫn kìm nén lại, chỉ bình tĩnh nhìn chăm chú về phía . Họ vẫn chưa ấn nút đóng cửa thang máy, nhưng cũng nhắc nhở .

      Bước ra khỏi thang máy, thả tay ra:
      - Muốn khóc hãy khóc .

      Sắc mặt rất trắng, chân vẫn ngừng run rẩy.

      Giờ phút này, cảm thấy hơi vô thố, rốt cuộc trong lòng người con này tình chiếm vị trí quan trọng đến thế nào mới có thể khiến ấy mất khả năng khống chế đến thế?

      theo sau , ra đến ngoài đại sảnh.

      Cuối cùng còn có thể đứng cách bình thường nữa, ngổi xổm sụp xuống, mái tóc đen buông xõa. cũng đến, ngồi xổm xuống bên cạnh . Tiếng mưa vẫn rơi ầm ầm ngớt, che dấu tiếng lòng ngừng vang lên. Thế nhưng bờ vai vẫn ngưng rung rung.

      vỗ vỗ vai .

      lại đột ngột ngẩng đầu lên, nhìn .

      Đôi mắt đầy bình tĩnh, xuyên thẳng vào lòng . Sao bây giờ còn giả vờ tử tế làm gì nữa, vẫn tưởng dành tặng cho nụ cười mỉa đầy trào phúng nữa cơ. Đáng nhẽ bây giờ phải lớn tiếng chê cười tại sao lại ngu ngốc đến thế, cười nhạo biết tự lượng sức. Sao bây giờ lại giả vờ quan tâm đến làm gì nữa.

      đẩy ra, đứng dậy, lao thẳng vào màn mưa.

      Cuối cùng có thể làm việc mà cần e ngại bất cứ điều gì, cần quan tâm đến bất cứ điều gì khác, cần để ý đến bất kỳ cái gì hết. Mưa và nước mắt hòa lẫn vào nhau, dù sao cũng chẳng còn ai quan tâm đến , dù sao cũng chẳng có ai để ý đến , dù sao đời này cũng chỉ còn lại mình . Còn có gì để sợ nữa? Còn muốn bận tâm đến cái gì nữa? Cuộc đời , vì sao lại trở nên vô cùng thê thảm đến thế này?

      thực cố gắng sống tốt, muốn vậy, vì sao vẫn thể được?

      Mưa ào ào rơi xuống mặt .

      Kỷ Thành Minh đứng bên cạnh nhìn điên cuồng.

      Tóc rối tung, quần áo dán chặt vào người, chỉ ngửa đầu lên nhìn trời.

      Mưa càng lúc càng to hơn, rơi lả tả mặt đất.

      Trong bóng đêm thăm thẳm, giữa làn mưa tầm tã, vẫn đứng đấy, bóng dáng vô cùng độc, hình ảnh ấy giống như nỗi ám ảnh.

      Đột nhiên, giữa bầu trời lên tiếng sét, chiếu sáng khuôn mặt chỉ toàn màu trắng của , tiếng sét vang lên trong chớp mắt.

      Chưa kịp để tiếng sấm ầm ầm ập tới, tự chủ mà lao về phía , đôi tay ôm lấy bờ vai , lời. Ngay sau tiếng sấm ấy, tay vén những sợi tóc ướt đẫm dán chặt lấy gương mặt , chút do dự hôn lên môi .

      choáng váng đứng nguyên tại chỗ, để tùy ý cướp đôi môi mình.

      Mãi đến khi đầu lưỡi tiếp nhận những cảm xúc kỳ diệu ấy, đầu óc trong nháy mắt hồi phục và tự hỏi, lập tức đưa tay chống trước ngực . lại hung hăng ôm lấy , môi vẫn tùy ý làm bậy.

      Còn tay , vẫn đỡ ngực , còn vẫn ôm chặt lấy .

      Khi Kỷ Thành Minh đưa trở về đến biệt thự, quần áo người đều ướt đẫm, mà cũng chẳng khá hơn chút nào, hai người vẫn với nhau bất kỳ câu nào.

      Lúc đó Lục Kỳ Hiên ngồi trong phòng khách chơi điện tử, cậu nhìn thấy hai người vào, cười cười, lập tức giật nảy người:
      - Hai người làm gì thế?

      Kỷ Thành Minh gì, chỉ móc di động ra, gọi ngay cho bác sĩ riêng.

      bị ốm, hay chính xác hơn, là sốt cao.

      Lục Kỳ Hiên nhìn thấy sắc mặt tình bất định của Kỷ Thành Minh, chủ động đưa Kỷ Niệm Hi lên tầng hai để chờ bác sĩ đến khám cho .
      - , ở đây cứ giao cho em, nhanh thay quần áo .

      Kỷ Thành Minh đưa mắt nhìn sang Kỷ Niệm Hi, mặc dù lên tiếng, chỉ cúi đầu nhìn xuống ngực mình, rồi mới về phòng mình.

      Sau khi Kỷ Thành Minh tắm rửa thay quần áo sạch , bác sĩ riêng cũng vừa kịp đến, trao đổi với ông ta chút về tình hình cụ thể, sau đó gì thêm. Kỷ Thành Minh lại gọi bác sĩ ra ngoài, hỏi thêm vài chuyện rồi để ông về.


      đứng trước cửa phòng Kỷ Niệm Hi, tựa vào thành cửa, gương mặt thể thái độ.

      - Hai người làm gì thế này? Có vẻ vô cùng kích thích nhé, sao cho tôi cùng chứ?
      Lục Kỳ Hiên nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đỏ hồng lên vì sốt của , tò mò cười, đều là người trưởng thành, thế mà lại về nhà trong bộ dạng khốn khổ thế này, nhất định là làm chuyện gì đó vô cùng hay ho rồi.

      - diễn kịch ấy mà. – thế nhưng lại trả lời , tiện tay lôi cái khăn mặt đắp trán mình xuống.

      Lục Kỳ Hiên lập tức đẩy tay ra:
      - được, phải đắp như vậy mới hạ sốt được.

      Kỷ Niệm Hi nhìn Lục Kỳ Hiên vài lần, sau đó thể kiên trì nữa, giọng đầy miễng cưỡng:
      - Quan tâm đến tôi như thế làm gì?

      - Trong TV phải đều thế này à?

      nhìn Lục Kỳ Hiên từ đầu đến chân, đôi mắt bỗng đỏ lên.

      Ngay đến người xa lạ quen biết cũng có thể quan tâm đến như vậy?

      Còn người ấy… Sao có thể, sao có thể…

      Lục Kỳ Hiên phát ra thái độ kỳ lạ của :
      - Nếu , để tôi đưa ra câu đó, thử xem đầu óc bị sốt hỏng chưa nhé. – thèm bận tâm xem có đồng ý nhận định luôn là đồng ý. – Ba người Bính Ất Giáp buổi tối hôm đó cùng thuê căn phòng, mỗi người lấy ra 10 tệ đưa cho tiểu nhị. Tiểu nhị giúp họ đưa tiền thuê phòng cho chủ quán, tiền thuê nhà chỉ có 27 tệ, hôm đó là ngày nghỉ nên được giảm giá 2 tệ, chỉ lấy 25 tệ. Tiểu nhị cầm 5 tệ ra, đường ta tham ô 2 tệ, đưa 3 tệ cho 3 người Bính Ất Giáp kia, mỗi người chia nhau 1 tệ. thử xem, Bính Ất Giáp mất 27 tệ, tiểu nhị tham ô 2 tệ, vậy là chỉ có 29 tệ, còn 1 tệ chạy đâu mất?

      mơ hồ nghe xong vấn đề của Lục Kỳ Hiên tùy tiện ra, vờ như nghĩ nghĩ:
      - Hẳn bị cậu ăn trộm mất rồi.

      Lục Kỳ Hiên cười ha ha:
      - Đầu đúng là sốt hỏng mất rồi.

      Lục Kỳ Hiên quay đầu lại nhìn thấy sắc mặt khó coi của Kỷ Thành Minh:
      - .

      Kỷ Niệm Hi nghe thấy Lục Kỳ Hiên gọi, nhưng hề quay đầu.

      Kỷ Thành Minh nhìn , gì, thẳng ra ngoài.
      - cãi nhau với tôi à? – Lục Kỳ Hiên cười hì hì như tên trộm.

      - . – hơi mệt, nên nhắm nghiền hai mắt.

      Lục Kỳ Hiên cũng mất hứng.

      Chờ đến ngày hôm sau, Lục Kỳ Hiên bị cha gọi về nhà, cậu mang dáng vẻ vô cùng tội nghiệp đến từ biệt Kỷ Niệm Hi và Kỷ Thành Minh.

      Trong khi đó, giữa nửa đêm, Kỷ Thành Minh gọi cú điện thoại, sao cậu ta có thể về.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 51 : Bi kịch ngược chiều (5)

      Kỷ Niệm Hi cũng ốm mãi, đến đêm hôm đó, hết sốt. Nhưng khi cảm giác của vẫn mơ hồ, nhận ra có người bước vào phòng mình, đương nhiên người đó cũng tra tấn gì , đầu óc cũng chưa phát sốt đến mức đấy. Người có thể vào phòng vào thời điểm này, cần nghĩ cũng biết là ai. bàn tay bị nâng lên, sau đó bị tì xuống, mũi tiêm đâm thẳng vào da thịt , toàn bộ quá trình đó, hề động đậy, đối phương cũng có bất kỳ hành động nào khác. Tay lại được đặt vào trong chăn, tiếng bước chân rời ngày dần, rồi đầu óc lại chìm vào trong bóng tối.

      biết Kỷ Thành Minh phát ra tỉnh lại hay chưa, cũng hành động của ta rốt cuộc để thể điều gì. phút giây bồng bột nhất thời ư? Nếu thể lí giải thong suốt, tình nguyện chấp nhận tin tưởng vào lí do này, mặc dù nó chẳng hề phù hợp với tính cách con người Kỷ Thành Minh chút nào.

      nhắm mắt lại, mơ mơ màng màng chìm vào giấc mơ tuyệt đẹp, muốn bận tâm đến chuyện gì xảy ra, cũng muốn tính toán đến biết bao nhiêu khó khăn sắp phải đối mặt phía trước, tất cả cứ để vậy , tự an ủi bản thân. hề biết rằng, trong bóng tối, luôn nằm cuộn tròn người lại trong tư thế của đứa trẻ cần được bảo vệ.

      người đàn ông cũng ngồi trong phòng khách, nhưng sao có thể ngủ được, đành ngồi hút hết điếu này đến điếu khác.

      Giữa trưa hôm sau, Kỷ Niệm Hi tỉnh lại, Lục Kỳ Hiên vô cùng đau lòng rằng phải trở về Nam Thành ngay, quên nhắn nhủ Kỷ Niệm Hi phải tự chăm sóc bản thân tốt, và Kỷ Thành Minh cũng phải tự chăm sóc mình tốt hơn.

      Kỷ Thành Minh kỳ lạ lại gật đầu với cậu, tiễn Lục Kỳ Hiên, chỉ nhắc nhở cậu ta rằng vào thời điểm quan trọng nhất định phải suy nghĩ vì đại cục, và bất kỳ chuyện gì đều phải hỏi ý kiến cha cậu.

      Từ đầu đến cuối, Kỷ Niệm Hi chẳng lời nào, phải vì cảm thấy xấu hổ, chỉ là vì biết nên gì bây giờ, cuộc đời điên đảo lắm rồi, còn có gì thể chấp nhận được nữa đây.

      nở nụ cười tự giễu, rất nhanh sau đó nhận ra rằng sau khi Lục Kỳ Hiên chẳng biết phải gì với Kỷ Thành Minh.

      Lúc ăn sáng, cuối cùng Kỷ Thành Minh đành mở lời trước:
      - Bác sĩ Liêu sắp đến đây tái khám cho em đấy.

      - Ừ. – vịn vào bàn ăn để đứng dậy, quay đầu lại nhìn : - Cảm ơn.

      Kỷ Thành Minh nhìn các món ăn bày trước mắt, lại nhìn vào bát của với vẻ vui, vẫn chưa ăn được nhiều lắm:
      - Nếu em muốn, em có thể lấy cớ mắc bệnh như thế này, cũng phải được.

      vừa dợm bước chân , nghe được câu đầu cuối của lập tức dừng lại:
      - có ý gì?

      - nghĩ rằng vì em ốm nên thể đến tham dự hôn lễ ngày mai của Giang Thừa Dự. – dừng lại, ở đuôi mắt ra ý cười nho . – ngại quá, hình như lại đoán sai rồi.

      Tất cả những tế bào bình tĩnh của trong nháy mắt sôi trào, trừng mắt nhìn , thèm mở miệng mà bỏ thẳng.

      Vào ngày hôn lễ hôm ấy, thời tiết rất đẹp, mặt trời tỏa ánh sáng hài hòa bên những cụm mây trắng bay bổng trung, màu xanh thẳm của những rặng cây trải dài khắp Đông Xuyên.

      Kỷ Niệm Hi ngồi vào xe của Kỷ Thành Minh, dựa vào ghế ngồi, mặt thể nhiều thái độ.

      - Làm giật mình đấy.
      Kỷ Thành Minh ôm vô-lăng, đánh giá qua kính chiếu hậu. Hôm nay trang điểm rất nhàng quý phái, hơn nữa lại mang chút hương vị của thiếu nữ mới trưởng thành, đôi mắt đẹp đầy phiền muộn của khẽ lay động lòng người, với sắc mặt vô cùng bình thản.
      - Vậy mà còn bình tĩnh quá nhỉ.

      - Chẳng lẽ định đưa tôi đến đó để đóng vai người đàn bà chanh chua đanh đá à? – sợ mất mặt sao? cùng tất nhiên cũng liên quan đến mà. – Tôi vẫn tưởng là giam tôi lại cơ đấy. – lại nhìn lên nóc xe, sao hôm này trời lại quá đẹp thế này nhỉ.

      - Biết đâu tôi lại thích đánh địch thảm bại cả vạn lần, kể cả khi bản thân cũng tổn thất tám trăm sao? – Dù sao cũng lâu trò chuyện cùng nhau, có lẽ đây cũng là cơ hội.

      liếc nhìn :
      - lái xe cẩn thận vào, tôi muốn chết vào ngày hôm nay đâu.

      cười tươi:
      - Em thử xem, hôm nay nếu chúng ta bị tai nạn đường, vậy giới truyền thông đăng tin như thế nào đây? là chúng mình là đôi uyên ương sống chết có nhau, hay là đưa tin có người vì bạn trai cũ kết hôn mà đau khổ đến mức…

      - Vớ vẩn.

      - Chút chút thôi.

      thở dài, có Kỷ Thành Minh ở bên cạnh lúc này tốt, ít nhất cho phép bản thân được khóc trước mặt ai đó, ít nhất cũng cho phép mình khóc trước mặt người này, và lại trở nên chật vật như thế nữa. Con người ta chỉ có thể yếu đuối vào thời điểm nào đó, khi đối diện với người khác họ cố gắng tỏ ra kiên cường, từ trước đến nay người ta chỉ giả vờ kiên cường cho người khác xem chứ phải cho chính bản thân mình.

      Xe dừng lại, Kỷ Thành Minh bước xuống xe, tỏ ra vô cùng ga-lăng, bước xuống mở cửa xe, mời xuống.

      Chắc hẳn cả đời này cũng chưa từng bị nhiều người chú ý đến như vậy, có vài người còn thầm to thắc mắc về thân thế của , nhưng Kỷ Thành Minh cũng hề giải thích với họ. Ngẫu nhiên có người tiến đến đón tiếp Kỷ Thành Minh, chỉ cười cười, kể cả khi đối phương ám chỉ dò hỏi về thân thế của , cũng vẫn lái sang chuyện khác.

      Hôn lễ được tổ chức rất long trọng, thoạt nhìn giống như tòa lâu đài bằng thủy tinh lấp lánh trong câu chuyện cổ tích nào đó, vô cùng mĩ lệ và rực rỡ.

      muốn nhớ lại gì thêm, sợ mình thể tiếp tục kiên cường được nữa. Tay bắt đầu run lên.

      thể giải thích nổi vì sao có người lại có thể tha thứ được cho bạn trai mình ngoại tình, sao họ có thể tình nguyện chấp nhận kết hôn được với người đàn ông như thế. Thời trẻ dại, khi chưa thấu hiểu tình , vẫn chưa thể lý giải được cái tâm lý “cả đời này cũng hi vọng phải nhìn thấy ấy kết hôn với người con khác”.

      Nhưng giờ phút này, có thể hiểu được, sao có thể hiểu chứ?

      ung dung bước sang bên cạnh, tay tùy tiện cầm lấy ly rượu, uống hết hơi mà thèm bận tâm trong ly là loại chất lỏng gì.

      Kỷ Thành Minh đứng bên cạnh chuyện với người khác, nhưng vẫn chú ý đến tình hình của bên này, cười xã giao với bạn mình rồi đến trước mặt . định gì đó, nhưng lại chỉ vỗ vỗ lên vai , rồi tiến đến ghé vào tai vô cùng thân thiết:
      - Uống ít thôi em.

      Kỷ Niệm Hi hiểu ngẩng đầu lên, nhìn như nhìn quái.

      Người đàn ông mặc bộ comple trắng Giang Thừa Dự đứng cách đó xa khẽ chau mày.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      51.2

      Thân tặng chương này tới bạn nouy lazy số 29. Chương này vì- bạn- mà- có.
      Cảm ơn vì tất cả các bạn ủng hộ.
      đợi phản ứng của , Kỷ Thành Minh nắm lấy tay :
      - Nếu đến đây rồi, em hãy biểu phù hợp chút , đừng làm hỏng hình tượng của chứ. – lại xiết chặt tay : - Cười lên nào.

      sờ môi.

      Bàn tay càng xiết chặt hơn.

      Cuối cùng, đành khẽ cử động miệng, cùng lúc cũng thu lực tay về.

      Mông Tuyết mặc chiếc váy cưới được thiết kế bởi nhà thiết kế nổi tiếng người nước ngoài, chiếc váy rất hợp với vóc dáng mảnh khảnh của . bước ra cùng với nụ cười tươi rói môi, tựa như nữ thần, luôn đứng sát cạnh bên Giang Thừa Dự. Rất nhiều người đều tán thưởng cho đôi kim đồng ngọc nữ này, họ nhận được vô số lời chúc phúc từ quan khách.

      - Tổng giám đốc Giang, Mông tiểu thư, chúc hai người tân hôn vui vẻ. – Kỷ Thành Minh đứng đối diện với người vừa xuất , nhưng tầm mắt lại chú ý đến sắc mặt của Giang Thừa Dự.

      Giang Thừa Dự cũng nhìn Kỷ Thành Minh, nhưng ánh mắt lại từ từ chuyển sang khuôn mặt của Kỷ Niệm Hi:
      - Xin cảm ơn.

      Kỷ Thành Minh ôm lấy thắt lưng Kỷ Niệm Hi:
      - Hai người xứng đôi, hẳn nhất định có thể sống hạnh phúc đến đầu bạc răng long.

      Mông Tuyết tất nhiên là biết thân phận của Kỷ Thành Minh, đánh giá Kỷ Niệm Hi đứng bên cạnh Kỷ Thành Minh, nhìn lâu, mới mở miệng :
      - Tổng giám đốc Kỷ đây mà cũng rung động trước tình rồi, tôi tin rằng bạn của ngài cũng có thể cùng ngài hạnh phúc bền lâu.

      - Cảm ơn lời vàng ý ngọc của phu nhân. – Kỷ Thành Minh cố ý sửa lại cách xưng hô, khiến Mông Tuyết phải xấu hổ đỏ cả mặt, nhưng lại thể phản bác được, chỉ biết lôi kéo ống tay áo của Giang Thừa Dự .

      Kỷ Thành Minh lại càng nhanh chóng ôm lấy Kỷ Niệm Hi:
      - Bạn tôi giận tôi đấy. quấy rầy hai vị nữa, tôi tìm nơi nào đó mắng cho ấy trận.

      Toàn thân lạnh toát như băng, sao có thể thương tâm đến thế chứ?

      nắm tay kéo đứng cách xa đôi uyên ương mới cưới, bàn tay lạnh như băng, thậm chí còn ngừng run lên. nắm chặt tay , lại hất tay ra, lại nắm lấy, hung hăng cầm lấy để cho bất kỳ lối thoát.

      Mông Tuyết nhìn theo bóng dáng họ, hơi tò mò:
      - biết là tiểu thư nhà nào nhỉ?

      Giang Thừa Dự đứng bên cạnh vẫn chưa được lời, Mông Tuyết cười và :
      - xinh đẹp đúng ? thích kiểu con như vậy à?

      Giang Thừa Dự cau mày, Mông Tuyết bắt lấy cánh tay :
      - Em nhìn thấy vừa ngắm ấy nhé, thường thích ngắm người khác phái, hôm nay sao lại nhàn rỗi thế nhỉ.

      - Cha em đến rồi kìa, chúng ta qua đó . – Rất lâu sau, Giang Thừa Dự mới trả lời.

      Hôn lễ mời rất nhiều quan khách.

      Giờ phút này chú rể nhàn nhã đứng bên cạnh, cảnh tượng vừa diễn ra khiến đột nhiên nảy ra ý tưởng, thể để yên cho mọi chuyện cứ thế chìm xuống được, bất kể kế hoạch nào cũng thể cản trở nổi những cố bất ngờ phát sinh.

      nháy mắt ra hiệu cho người đứng ngay bên cạnh mình.

      Đối phương gật đầu.

      Kỷ Thành Minh kéo Kỷ Niệm Hi sang bên, xoa môi:
      - Bây giờ thể về được à?

      sao có thể đứng đây nhìn Giang Thừa Dự kết hôn với người con khác, nhưng cũng thể tạo ra nổi thanh phản đối. Mông Tuyết là rất tốt, từ vóc dáng cho đến gia thế. Tình của khi lâm vào tình huống này bỗng trở nên bé.

      Đến nơi đây quả là sai lầm lớn, vì sao lại đến đây cơ chứ?

      Chẳng lẽ vì đến đây mà hôn lễ thay đổi sao? Xem ra quá đề cao chính mình rồi.

      Đàn ông muốn rất nhiều, rất rất nhiều , thậm chí hiếm có người phụ nữ nào có thể lý giải được. Phụ nữ lại muốn rất ít, rất rất ít, thế nhưng chẳng qua đàn ông coi thường việc đáp ứng những mong muốn đó.

      chỉ muốn người lòng dạ mà thôi, chỉ đơn giản là vậy thôi.

      Kỷ Thành Minh nhìn :
      - Em cầu xin đấy à?

      lùi về phía sau vài bước:
      - Tôi tự .

      vội tiến lên nắm lấy tay , bắt phải nhìn bằng ánh mắt khác.:
      - Nhớ kỹ đấy, hoàng tử của em bây giờ là chồng của người khác rồi.

      há to mồm, hít vội vài ngụm khí, hét vào mặt :
      - dựa vào cái gì mà đối xử với tôi như vậy?

      Dựa vào cái gì chứ?

      Trong lúc này đây, giữa hai người chẳng hề có bất kỳ mối quan hệ nào, dựa vào cái gì đây?

      - Chỉ cần mạng sống của em là do cứu, vậy con người em cũng là của .

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 52: Bi kịch ngược chiều (6)

      Trong nội tâm Kỷ Thành Minh luôn cất giấunhững cảm xúc tuyệt-đối--có-đạo–lý. câu của , rất nhanh khiến người đàn ông tự cao tự đại đứng trước mặt lo lắng chophép . muốn nhìn thấy tìnhhuống Giang Thừa Dự kết hôn, ta bắt phải mở to hai mắt nhìn cho , người đàn ôngcô từng là loại người gì, và người đàn ôngđó tại kết hôn cùng với người phụ nữ khác. dâu mới chẳng phải là , bất kể lý do vì sao người đàn ông này cần nữa, kết quả vẫn cứ là như vậy. Kỷ Thành Minh chính là con người luôn tuân theo chủ nghĩa kếtquả, thua là thua, bao giờ tìm cớđể biện minh. Cũng với đạo lý đó, nếu thắng cũng bao giờ an ủi kẻ thất bại.

      kéo lấy thắt lưng Kỷ Niệm Hi, chút thương hoa tiếc ngọc, bắt thể cự tuyệt chối bỏ cảnh tượng thảm khốc diễn ra. Có lẽ trong cuộc đời chưa từng phải trải quatình cảnh còn người mất chuyện này, nên chỉ dùng tư duy chủ quan của chính mình để lo lắng cho người khác. Còn lại chính là cái kẻxấu số bất hạnh rơi vào tay đó.

      - Mở to hai mắt để nhìn cho em. – Đôimôi như cánh hoa rơi xuống bên tai KỷNiệm Hi, hơi ấm ẩm ướt lan khắp cổ , khiến cứng người lại, ngẩng đầu lên.

      Tận mắt chứng khiến Giang Thừa Dự cưới mộtngười con khác, quan trọng nhất là muốn côphải tự thừa nhận với lòng mình về năng lực của bản thân, còn hình như thấy chán ghét vì cuộc đời chưa đủ bi thảm, nên nhất định phảiđộng tay vào để phải kinh tâm động phách.

      quay đầu nhìn sang phía Kỷ Thành Minh, muốn nhìn cho xem ta rốt cuộc là cái loạiđàn ông gì, những tưởng bây giờ phải cảm thấy vô cùng sảng khoái khi vờn như con thú trong lòng bàn tay, thế nhưng trong mắt lại chẳng hề chứa điều gì. Tầm mắt của lại rơi xuống bàn tay đỡ lấy lưng .
      Liệu có thể buông tha cho tôi , chỉ cần nốt ngày hôm nay thôi.

      Nhưng có khả năng sao?

      . Vậy phải kiên cường đối mặt thôi, ngày chẳng qua cũng chỉ có 24 giờ, chỉ cầnkiên trì hơn chút, từng giây từng phút củanó cứ bình tĩnh trôi qua mà hề để lại dấu vết.

      Những bộ comple sang trọng đôi giầy dabóng lộn, những bộ váy dạ hội thiết tha tuyệtđẹp, những con người diện tại đây đềuvô cùng hâm mộ đôi giai nhân này, mình đâu thể để cho bản thân cứ mãi chật vật như vậy, mìnhsẽ cố gắng tự xoay chuyển cuộc sống của chínhmình. có gì là thể, Giang Thừa Dự có thể bỏ rơi mình, Kỷ Thành Minh có thể đối xử với mình như thế, mình trở thành miếng thịt bò cho người ta khống chế. Họ dựa vào cái gì mà có thể ảnh hưởng đến tình cảm của mình như thế chứ.

      còn muốn khốn khổ cho ai xem, nếu chínhbản thân đủ kiên cường, càngkhiến mình trở nên đáng thương hơn, cần thiết phải đóng vai kẻ đáng thương hại đó, vì chẳng có ai thương xót cho đâu.

      bắt lấy cánh tay Kỷ Thành Minh đỡ lấylưng , uyển chuyển biến thành khoác lấy tay Kỷ Thành Minh:
      - Được, tôi mở to hai mắt xem sao.

      thay đổi bất ngờ của ràng khiến Kỷ Thành Minh kinh ngạc, liền cúi xuống khẽmỉm cười, dường như biết trước, giống với những người khác. Vì sao lạibiết, đương nhiên chính cũng . Con người ta thể lúc nào cũng sống quá ràng như vậy được, thi thoảng cũng nên hồ đồmột chút có sao đâu.

      Tiệc cưới bắt đầu, mọi người được đưa vào hội trường của khách sạn được chuẩn bị sẵn. mỗi bàn ăn đều được trang trí rất tỉ mỉ tinh tế, sạch , tráng lệ, giống như họ được đưa nhầm vào mê cung. Giang gia và Mônggia tổ chức bữa tiệc cưới này để ai có thểsánh bằng.

      dâu và chú rể biết thay bộ lễ phụcmới từ bao giờ. Những bộ trang phục dành chongày cưới từng được xem các tạp chídanh tiếng thế giới bình chọn cho năm đều xuất trong ngày hôm nay.

      ngồi bên cạnh Kỷ Thành Minh, cũngkhông để ý đến thân phận những người ngồi cùng bàn. Ánh mắt vẫn chăm chú hề suy chuyển, như học sinh tiếp thu bài học vỡ lòng. Giờ phút này mặc mộtchiếc váy dạ hội màu xanh lam nhàng, hòatoàn phô bày vóc dáng quyến rũ của . Tóc được búi thấp , vài sợi tóc hơi xoăn được thả buông rủ tự nhiên, vừa quyến rũ lại mang theo chút gợi cảm, hơn nữa khi nở nụ cười rạng rỡ, hiển nhiên trở thành đẹp nhất trong hội trường.

      Người ta thường , người phụ nữ càng khôngthể thua ngay với chính bản thân mình, họ càngđể đối phương nhìn thấy kiên cường của mình, lòng họ càng dễ chịu hơn. hiểu đó là câu châm ngôn hay chỉ là lời an ủi, nhưng dù sao, lòng chẳng còn tri giácnữa. Nếu như bây giờ khen Giang Thừa Dựthật có mắt nhìn người, biết có ai bảo điên rồi . Nhưng ra điên được cũngtốt, điên rồi đâu còn biết được gì nữa, có khi cứ hôn mê bất tỉnh như ngày trước lại tốt hơn. Thượng Đế mang đến cho con đườngtốt nhất có thể lựa chọn, nhưng lại cố tình đốinghich lại ý trời, tỉnh lại, chỉ để thêm đau khổ, trong ba ngàn nỗi đau của nhân gian, hiệntại trải qua được bao nhiêu?

      - Tổng giám đốc Kỷ đưa bạn đến đây, khiến chúng tôi được mở rộng tầm mắt. – xong, ánh mắt người đó dừng lại người Kỷ Niệm Hi.

      - Xem ra sau này tôi nên đưa bạn theonhiều hơn, để mọi người càng được mở rộng tầm mắt. – Kỷ Thành Minh cũng đùa lại, vốn những lời này của thể rằng thân phận cũng quá đặc biệt, thế nhưng còn vẽ rắn thêm chân, dịu dàng vuốt tóc : - Em hâm mộ người ta được làm dâu mới à?

      hiểu nhìn theo , vừa bỏ lỡ cuộc đối thoại của họ.

      - cần hâm mộ đâu em, rồi có mộtngày em cũng được như thế.

      biết là cho ai nghe đây,nhưng ràng trong ánh mắt của những kẻ đứngbên cạnh nghe được những lời này lại khônghề giống với biểu của trong mắt .

      Hôn lễ được tổ chức rất truyền thống. tấm thảm đỏ được trải dài, dâu đứng bên, cha dâu nắm tay trao cho chú rể, dâu chú rể cùng nhau bước tiếp con đường còn lại tiến lên lễ đài.

      ít bé cậu bé chạy theo sau, khuôn mặt lũ trẻ vô cùng sung sướng chứng kiến cảnhtượng này.

      Đột nhiên, Kỷ Thành Minh vỗ vai :
      - Đưa di động của em cho .

      nhìn bằng ánh mắt kỳ quái, nhưng vẫn rất vâng lời đưa di động cho .
      nghe thấy người dẫn chương trình bỗng :
      - Người đầu tiên nhận được cuộc gọi, đượctặng món quà vô cùng giá trị, xin hãy nhanhgọi di động ạ…. – Người dẫn chương trình vẫn chưa xong, chiếc điện thoại được đưa lên.

      Kỷ Thành Minh cầm di động của mình đưa lêntai, đứng dậy :
      - Tôi gọi.

      vừa dứt lời, có rất nhiều người cười vang, họ ngờ Kỷ Thành Minh cũng thamgia loại trò chơi này, họ tỏ ra tán thưởng ngâythơ chất phác của .

      giơ điện thoại của Kỷ Niệm Hi lên:
      - xinh đẹp ngồi bên cạnh tôi vừa nổi giận vui cho lắm, cho nên xin để côấy nhận được món quà may mắn trong hôn lễ của tổng giám đốc Giang đây, mọi người khôngngại chứ?

      Người dẫn chương trình đối đáp rất trôi chảy:
      - biết tiểu thư xinh đẹp đây và vị tiênsinh tuấn này là quan hệ gì ạ?

      Kỷ Thành Minh cúi đầu, vờ như hơi ảo não, mộtlúc lâu sau mới ngẩng lên:
      - Hình như tôi vừa nghe thấy người ta mô tảvề chúng tôi, hình như là đôi nhỉ?

      Cả hội trường lại cười vang.

      Kỷ Thành Minh lại đẩy Kỷ Niệm Hi lên:
      - Nhanh lên nhận món quà thần bí của họ thôi em, nhỡ họ tiếc rẻ trao biết làm thếnào bây giờ?

      Mọi người lại cười, khí diễn ra vô cùngnáo nhiệt. số người cười vì khí sôiđộng này. số người cười, ngay cả lí do vìsao họ cũng biết.

      Kỷ Niệm Hi tiến lên lễ đài, nếu đến bước này rồi, vậy cứ tiếp thôi.

      Người dẫn chương trình rất giỏi tạo khí, ta cười nhìn :
      - biết vị tiểu thư xinh đẹp này hi vọngcô dâu hay chú rể tặng quà đây?

      Cứ như trao bằng khen bằng.

      ngẩng đầu thản nhiên cười:
      - Chú rể nhé, mọi người đều khen chú rể hấp dẫn, tôi cũng tiện thể muốn cầu nguyện để lấy được người chồng giống như chú rể đây.

      Ngoài chú rể, mọi người ở đây đều cười.

      Có gì đáng buồn cười đâu, đâu có đứng đâydiễn hài kịch chứ.

      - Rất tốt, xin mời chú rể bước ra trao tặng quà tặng.

      Kỷ Niệm Hi nhìn theo Giang Thừa Dự, họ đứng gần nhau. Khuôn mặt với ngũ quan vô cùnghoàn mĩ của xuất ngay trước mắt ,bóng dáng thân thiết biết bao, hương vịanh quen thuộc biết bao, chìa tay ra:
      - Em muốn nhận quà.

      Giống như năm vừa tròn mười tám tuổi, chạy đến trước mặt , chìa tay ra: “Em muốn nhận quà.”

      Sau này cho phép được ở bên cạnhmột nào khác, cũng được chưa cósự đồng ý của em mà phát tín hiệu với người ta, được trò chuyện với người đẹp hơn em, càng được cưới ai khác ngoài em.

      Bây giờ em 18 tuổi, phải chờ em từ từ lớn lên, bây giờ bắt đầu chờ đợi được rồiđấy, khi nào sinh nhật của em cắm hơn 20 ngọnnến, vậy là đến lúc, chúng mình cùng nhaukết hôn.

      - Tặng quà cho em , nếu tặng, phải tự gói mình thành món quà tặng choem đấy.

      Tặng chính bản thân cho em , đượcđâu, như thế xấu lắm.

      Kỷ Niệm Hi ngẩng đầu lên, quan sát thậtlâu:
      - Chẳng lẽ tổng giám đốc Giang đây thấy tôikhông đủ tư cách nhận món quà của ngài ư?

      - Kỷ tiểu thư lại đùa rồi. – Giang ThừaDự thở dài. Trước mặt mọi người xuất mộtsợi dây chuyền của nhà thiết kế trang sức ngườiPháp nổi tiếng thế giới được đặt thápcao cùng tinh xảo. Mọi người hô vang, tỏ ra vô cùng thán phục, Giang gia quả là dám chịuchơi.

      Cùng lúc ấy, Mông Tuyết giật mình nhìn chồng,hiển nhiên tình huống này nằm ngoài dự liệu củacô.

      Giang Thừa Dự cầm lấy món quà, khôngcần để ý đến bất kỳ ai, trực tiếp choàng tay qua cổ . Ngay trước mặt mọi người, chú rể choàng tay ôm khác chẳng hay ho gì, nhưng ai dám lên tiếng.

      - Lục Nhân… - nhàng mở miệng, chỉmình có thể nghe thấy giọng của .

      Hơi thở của vẫn quanh quẩn vấn vít quanh cổ , thế nhưng quyết định trở thành chồng của người khác. Cuộc sống sao lạidiễn ra vở hài kịch đặc sắc thế này.

      biết .

      nhận ra .

      gọi tên .

      Tất cả những chuyện xảy ra trước đây đều là ngụy trang, vờ như quen biết . dùng những lời như vậy để tổn thương , có thể quan tâm, cũngcó thể tự an ủi chính mình rằng, bận tâm.

      Thế nhưng thể nhớ mộtchuyện, đứng ngay trước mặt , đểcưới người khác.

      Sinh nhật thứ 18 của , từng với rằng:
      - Sau này chúng mình kết hôn, nhất định phảiviết hiệp ước. khi Giang Thừa Dự kết hôn với Giang Lục Nhân, thể li hôn, nếu toàn bộ tài sản thuộc quyềnsở hữu của Giang Lục Nhân.

      Ngày đó cốc cái lên trán, nhìn đầy chiều chuộng:
      - Được thôi. – còn cười . – Em cũng là tham lam.

      Tham lam như thế, nhưng vẫn tình nguyện trao tặng cho .

      Luật hôn nhân nào quy định khi kết hôn thể li hôn? Vi phạm luật hôn nhân sao? Hành vi trái pháp luật có trongluật pháp tất nhiên thể tồn tại. Hiệpước đó, ngay giây phút quyết định kia khôngcó hiệu lực.

      Phụ nữ cứ luôn ngốc nghếch, luôn cất giữ nhữnglời hứa hẹn chót lưỡi đầu môi ngon ngọt của đàn ông, họ biết rằng, ngay từ đầu, những lời đó vốn chẳng hề có giá trị.

      Nhìn xem, phải hoàn toàn là đứangốc như thế hay sao?

      vẫn cưới người con khác, ngay trước mặt , vẫn ở bên người con khác.

      Giang Thừa Dự muốn gì đó, nhưng KỷThành Minh tiến lên đây:
      - Tổng giám đốc Giang, sao lại định ngaytrước mặt tôi ăn đậu hũ của ấy thế? Tôi đồng ý đâu. – tay đoạt lấy KỷNiệm Hi, mặc kệ những người khác thấy thế nào.

      cười với Giang Thừa Dự, trong nụ cười đầy giằng co căng thẳng, tin rằng đôi bên đều nhậnra điều này.

      - Tổng giám đốc Kỷ bắt đầu trở nên keo kiệtnhư vậy từ bao giờ?

      - Chẳng ai lại hào phóng đối với người phụ nữcủa mình, ngoại trừ thánh nhân, nhưng tôi lại chỉlà kẻ phàm nhân. – Kỷ Thành Minh kéo Kỷ Niệm Hi qua phía , mỉm cười khẽ tránh ra.

      Giang Thừa Dự nhìn người đứng bên cạnhanh, đối phương lắc đầu với . Đồng thời KỷThành Minh cũng kéo Kỷ Niệm Hi lại sát bên cạnh mình, ai lại có thể tiếp cận . Trường hợp duy nhất ở bên cạnh , có lẽ chỉ có duy nhất tình huống vừa diễn ra.

      Giang Thừa Dự nhìn theo bóng dáng của KỷThành Minh dần khuất, ta rốt cuộc định làm gì đây?

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Kỷ Thành Minh dường như rất vui vẻ:
      - Vừa rồi có thỏa mãn em?

      nhắm mắt lại, định trả lời câu hỏi nhàm chán của .

      tay Kỷ Thành Minh giật sợi dây chuyền cổ xuống, cổ hằn lên vết đỏ, rất đau, nhưng chỉ cau mày.

      Có người nhìn sang phía họ.

      - Sau này tôi tặng ấy những thứ đẹp hơn. – cười, để họ nghĩ rằng người đàn ông này bị lòng tự trọng chiếm hữu, chẳng ai hi vọng người phụ nữ của mình đeo cổ chiếc vòng của người đàn ông khác tặng, dựa vào đâu mà bắt trở thành ngoại lệ chấp nhận chuyện đó.

      cau mày giằng co với , chiếc vòng cổ có chất lượng tồi, thế nên ít nhất vứt thẳng xuống đất. Phải chăng bỗng nhiên lại biết thương hương tiếc ngọc, thèm ném thẳng cơ đấy.

      - Ăn cơm thôi nào. – ôm lấy thắt lưng , đẩy về phía bàn ăn.

      Có lẽ vì cổ quá đau, nên đôi mắt rốt cuộc cũng đỏ lên.

      Có lẽ cứ tìm cho mình lý do để đau đớn, cũng tốt biết bao, ngay chính bản thân còn cho rằng như vậy, chỉ là đau, chỉ là muốn khóc lên, rất đơn giản, đâu còn gì để mà phức tạp nữa.

      Nước mắt cũng rơi xuống.

      Đôi vợ chồng mới cưới bắt đầu đến từng bàn kính rượu quan khách, còn cũng bắt đầu dùng bữa, dùng thực phẩm để điểm tô cho vị giác của chính mình, cứ đổ mọi thứ vào miệng, thế là chẳng cần phải gì hết.

      Kỷ Thành Minh vỗ vỗ lưng :
      - Ăn chậm thôi em, người ta biết lại tưởng bình thường để em đói đấy.

      câu rất bình thường, nhưng họ có thể hình dung được trong mắt những người khác, như vậy, tất nhiên che giấu những ý tứ phía sau.

      thèm nghĩ nữa, muốn làm gì làm.

      rất mệt mỏi rồi, mệt mỏi, toàn bộ thế giới này chỉ còn lại mình , chẳng còn ai khác tồn tại hết.

      Giang Thừa Dự và Mông Tuyết biết đến từ khi nào, biết, cũng muốn biết nữa. Tất cả mọi người đều nâng ly đứng dậy trong tư thế chờ đợi từ lâu. Giang Thừa Dự cũng rất phối hợp với họ.

      - Cả đời chỉ kết hôn lần duy nhất, tổng giám đốc Giang thẳng thắn rồi, uống thêm ly nữa nào… - biết là ai vừa .

      Kỷ Niệm Hi cũng đứng dậy, khi nghe thấy câu “Cả đời chỉ kết hôn lần duy nhất” kia, dường như cả người đều nhũn ra.

      hay cho cái câu “Cả đời chỉ kết kết hôn lần duy nhất” ấy.

      Kỷ Thành Minh cầm ly rượu đưa tận tay Kỷ Niệm Hi:
      - Nếu vui em cũng phải uống ly chứ, nếu tổng giám đốc Giang bất mãn đấy.
      Kỷ Thành Minh tỏ ra chút kiêng dè.

      Vừa nãy người đẹp bên cạnh giận dỗi, hẳn là người ta vẫn chưa hết giận rồi.

      Kỷ Niệm Hi run run, Giang Thừa Dự và Kỷ Thành Minh đều đồng thời nhìn về phía .

      tình huống hay thế này, cũng phải thể tài năng của mình chứ nhỉ.

      - Tôi xin chúc hai người tân hôn vui vẻ, trăm năm hạnh phúc. – câu đơn giản, nhưng lại dùng hết dũng khí cả đời gộp lại, chất lỏng trong ly được cạn sạch hơi. – Tôi xin kính chúc thêm ly nữa, bằng hạnh động thực tế để biểu đạt rằng, tôi lòng gửi lời chúc phúc đầy thành ý đến tổng giám đốc Giang đây.
      Lời vừa cất lên, ly rượu tay cũng cạn.

      - Tốt, tốt lắm, đúng là nữ trung hào kiệt. – Có người vỗ tay.

      Giang Thừa Dự nhìn , rồi hạ ly rượu tay xuống.

      Có người lại lớn tiếng cười:
      - Này biết gì đây, bé nhà người ta đều cạn ly, sao tổng giám đốc Giang lại kém thế?

      Giang Thừa Dự bất đắc dĩ gãi đầu gãi tai:
      - Làm người cũng phải tích đức chút chứ.

      Nhìn thấy chồng mình đứng bên cạnh khó xử, vợ mới cưới Mông Tuyết khẽ than lên:
      - Ly rượu này, tôi xin uống.

      Mông Tuyết định nhận ly rượu, Kỷ Thành Minh chầm chậm thủ thế:
      - Hôm nay đủ phương pháp nâng ly rồi, tôi nghĩ mọi người cũng nhìn chán, biết còn phương pháp trình diễn nào hay hơn nhỉ? đời này khó có thể tìm thấy đôi vợ chồng nào tình cảm mặn nồng đến thế.

      Mọi người lại càng náo loạn:
      - Uống rượu giao bôi , uống rượu giao bôi…

      Mông Tuyết bị kích động bởi lời , cầm ly rượu lên, nhìn Giang Thừa Dự. Yết hầu Giang Thừa Dự khẽ run lên, câu “Thôi bỏ ” định ra đành phải nuốt về. cầm ly rượu lên, ngay khi quan khách vỗ tay, cùng Mông Tuyết hoàn thành nghi thức “quan phương” này.

      Kỷ Niệm Hi nhìn cảnh tượng diễn ra trước mắt, rốt cục cả thế giới trong mắt cũng sụp đổ, còn lối thoát.

      Toàn bộ thế giới này đều bị hủy diệt, đơn giản chỉ vì bị người vứt bỏ.

      Người đàn ông đó đứng trước mắt , nắm tay khác.

      Rốt cuộc cuộc vui cũng tàn, mọi người cũng xong xuôi, dâu chú rể đến bàn khác để nghênh đón màn trêu chọc tiếp theo.

      - Họ xứng đôi em nhỉ? – Kỷ Thành Minh bỗng mở miệng.

      gì nữa, tất cả thế giới của đều rối bời, cần thiết phải phát biểu cảm nhận của mình.

      Đôi môi như cánh hoa của lại chuyển đến bên tai , thoạt nhìn hai người vô cùng thân thiết:
      - Em có rất nhiều phương pháp để thể bất mãn của mình mà.

      có thể được lựa chọn, có thể đứng trước mặt mọi người mà gào thét lên, hay tuyên bố rằng Giang Thừa Dự vứt bỏ , để tất cả quan khách được chứng kiến bộ mặt của Giang Thừa Dự. có thể ngay lập tức phát huy bất mãn của mình, Kỷ Thành Minh đưa đến đây, có cơ hội được làm tất cả mọi thứ muốn, mọi người trong hội trường trở thành nhân chứng cho . Còn hành vi của ngày hôm nay, được phóng đại vô hạn trong mắt mọi người.

      có thể lựa chọn, có cơ hội được lựa chọn.

      Nhưng là do chính bản thân muốn.

      phụ nữ đủ khôn ngoan, mới có thể để bản thân tiếp tục bị vết thương.

      Nếu đó là lựa chọn của , có nghĩa là chính bản thân phải gánh vác toàn bộ hậu quả do lựa chọn ấy gây ra, ai cho được phép hưởng toàn bộ những thứ tốt đẹp đời thế chứ.

      Tất cả rượu bàn đều được đặt trước mặt , uống hết ly này đến ly khác.

      nâng ly kính rượu với chính , uống cho chính mình, tự uống rượu cách vô cùng sảng khoái đấy. Nếu muốn hành hạ người khác, đành phải hành hạ chính bản thân , có gì là thể được đâu. Có gì có thể so sánh với tâm trạng vào giờ phút này, có gì ràng hơn, phải là thể có Giang Thừa Dự, là do chính muốn bất cần tất cả mọi thứ.

      Mẹ qua đời từ sớm, người duy nhất thương là ông Giang Huy rời xa nhân thế từ rất lâu, chỉ còn mỗi là vẫn sống, người đàn ông mà vẫn tâm tâm niệm niệm thương, ngày hôm nay, trở thành chồng người khác.

      Tình thân sớm tiêu tan, tình sau ngày hôm nay cũng hoàn toàn biến mất.

      thế giới này, có cái gì là thuộc về Giang Lục Nhân đây?

      Đến cái tên của chính mình còn chẳng có.

      Vậy là ai thế?

      Ai sống trong cơ thể này thế?

      tự hát khúc nhạc bi thương dành tặng riêng cho chính bản thân , thế nhưng chính nghe xong mà chẳng thể hiểu được khúc nhạc ấy.

      Kỷ Thành Minh nhìn theo động tác của , hề cười:
      - Em trừng phạt chính bản thân mình đấy à?

      lại cười, có thể nghĩ được, trong lòng nhất định là mắng ngu ngốc. Nhưng vẫn còn tử tế chán nên chưa ra miệng, có nên khích lệ lương thiện đột xuất của đây?

      Kỷ Thành Minh rơi vào những hồi ức của chính mình. Lúc đó tìm Giang Lục Nhân, ra chỉ để tìm cách cứu Hướng Tư Gia. Nhưng khi vô vọng, đành chấp nhận đau lòng này.

      mới 18 tuổi, chết trong lòng , hề có bất kỳ cầu nào đối với , ngoại trừ cảm thấy vô lực, cũng hề cảm thấy gì khác.

      Nhưng đồng ý cho mình được thương tâm như thế.

      Người con ấy, vẫn chưa trưởng thành,nhưng có thể hiểu được rất nhiều chuyện. Thậm chí, trong mắt Kỷ Thành Minh, Hướng Tư Gia cực kỳ thông minh, thông minh của khiến vô cùng tán thưởng, chắc chắn là lựa chọn tốt nhất để làm vợ . Huống chi, luôn rời xa , giống như khí luôn bao quanh . cùng từ Nam Thành đến Đông Xuyên, những tưởng này cả đời này cứ ở bên Hướng Tư Gia như thế, thể có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn có thể xảy ra giữa họ.

      Cho nên ngại trả giá vì Hướng Tư Gia, nếu là vợ , vậy nên được hưởng thụ tất cả mọi quyền lợi, bất kể đó là gì.

      từng nghĩ như vậy, cho nên bất chấp mưa gió đưa học.

      Nhưng trước khi mất Hướng Tư Gia muốn vậy, nằm trong lòng muốn, :
      - Đừng tìm Giang Lục Nhân, dù phải chết em cũng muốn ấy cứu em.

      Con thường hiểu tình trạng khẩn thiết, có gì có thể quan trọng hơn so với mạng sống được đây, tất nhiên Kỷ Thành Minh nghe lời Hướng Tư Gia.

      Hướng Tư Gia ra , chính bản thân Kỷ Thành Minh lại cảm thấy quá thương tâm, trống vắng, còn ai đứng bên cạnh nữa. tưởng niệm, phải tưởng niệm cho ai khác, mà cho chính bản thân . Cho dù trời xanh thấu, cũng chẳng bận tâm, nhưng thiếu người, vẫn có gì đó rất khác.

      Đó là cảm giác của vào thời điểm đó, vậy tại Kỷ Niệm Hi sao, nghĩ đến điều gì?

      Kỷ Niệm Hi vẫn ngồi uống rượu, hề mở miệng câu, ánh mắt cũng chẳng hề liếc nhìn đôi vợ chồng mới cưới, chỉ giải tỏa bằng phương thức của chính mình.

      hi vọng có thể khóc lên, ít nhất có như vậy mới có thể giải tỏa được hết những cảm xúc dồn nén trong lòng, mới khiễn bản thân vơi bớt khó chịu.

      Mà từ bao giờ lại cho phép bản thân thực nhiều hành vi nhàm chán như thế này?

      Hay vì chính quá trống trải rồi?

      đoạt lấy ly rượu tay :
      - Để uống cùng em.

      nhún vai:
      - Tốt lắm.

      Tôi chỉ cần có ai đó có thể giúp tôi, chỉ đơn giản như vậy thôi, nhưng để thực lời hứa đó lại phức tạp.

      Họ vẫn uống, ra họ hề say biết có phải vì rượu này tác dụng chậm hơn hay nữa. Kỷ Thành Minh đỡ lấy Kỷ Niệm Hi, đầu óc coi như vẫn tỉnh táo, tuy nhiên có nhiều hành động vẫn ràng lắm.

      - Xem ra tổng giám đốc Kỷ lần này rất lòng nhỉ? – Có người thử hỏi dò.

      - Tôi bao giờ lòng chưa? – cũng hồi tưởng lại, ngoài Hướng Tư Gia, bên cạnh chưa từng xuất thêm nào khác, mà với Hướng Tư Gia cũng rất lòng.

      Lời của đối phương vốn chỉ là tùy tiện, nhưng bị vặn lại bởi câu hỏi của , người đó chẳng biết phải gì thêm, cười trừ bỏ .

      Người ta đều rằng những người thất tình đều rất phiền phức, hóa ra đó đúng là , ít nhất chính cũng thừa nhận rằng là như thế.

      đoạn tình cảm ngắn ngủi mà phải đòi sống đòi chết chẳng đáng, đây là nhận xét của tất cả mọi người ngoài cuộc đứng xem. Nhưng người trong cuộc mới có tư cách để chuyện nhé.

      Kỷ Thành Minh bực mình thở dài, cũng biết thở dài vì ai.

      Họ đứng trước cửa khác sạn, có người tới:
      - Tổng giám đốc Kỷ, tổng giám đốc Giang muốn gặp .

      Kỷ Thành Minh nở nụ cười xấu xa:
      - nghe thấy.

      ôm lấy Kỷ Niệm Hi bỗng đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Kỷ Thành Minh:
      - Đúng, nghe thấy.

      cười với , khuôn mặt ửng hồng, kinh diễm đến bất ngờ, tay chạm lên khuôn mặt của Kỷ Thành Minh, biết nhìn thấy ai, nhưng đôi mắt , sáng ngời hiếm có.

      Mỹ nhân cười, đúng khuynh quốc khuynh thành.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :