1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ai bảo chỉ hoàng tử mới là “chân mệnh thiên tử” – Mưa Bay (96 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 70: Ân Sủng
      Edit: Suka- chan

      Quả nhiên Khang Hy tức giận : “ngươi cho là trẫm khen ngươi sao?”
      Nạp Lan Hồng lúc này mới nghe ra chút ý vị: “a? ách, hoàng thượng, khôngh biết Đức Duật đắc tội gì với hoàng thượng?”
      “ngươi còn biết?” Khang Hy hoàn toàn ngờ tới, quay sang nhìn Nạp Lan Đức Duật, “Nạp Lan Đức Duật, ngươi giỏi giấu diếm a!”
      “Duật nhi, ngươi rốt cục làm gì?”
      “trẫm cho ngươi biết, vụ án giết người ở phủ thuận thiên ngươi biết?”
      “thần có biết chút ít”
      “huệ tử của ngươi cùng Tâm nương gì đó lén lút, lưỡng tình tương duyệt”
      Vừa nghe lời này, Nạp Lan Hồng đầu đổ mồ hôi, vội quỳ xuống, “thần đáng chết, thần dạy con nghiêm, thỉnh hoàng thượng thứ tội, thần nhất định giáo huấn thêm, cùng nữ tử kia lén lút”
      Khang Hy thầm buồn cười, “hừ, ngươi tại mới biết dạy con muộn!”
      Phụ thân quỳ xuống, Nạp Lan Đức Duật thể đứng, vì thế cũng quỳ xuống: “hoàng thương, ngài mắng liền mắng thần, phụ thân hoàn toàn biết gì cả”
      “ngươi còn cùng trẫm cò kè mặc cả, trẫm xem, cả triều văn võ, hậu thuẫn tốt phải Kỳ Duệ, càng phải Phất Dực, mà là ngươi Nạp Lan Đức Duật” Khang Hy trong giọng có chút vui
      “thần dám” Nạp Lan Đức Duật
      “ngươi muốn dám”
      Nạp Lan Hồng liên tục dập đầu: “hoàng thượng bớt giận”
      Khang Hy cũng để ý đến , “Nạp Lan Đức Duật, trẫm cho ngươi biết, ngươi nếu làm Tâm Di chịu 1 điểm ủy khuất, trẫm tuyệt tha”
      , Tâm Di tiến vào, “hoàng thượng, ta đến đây”
      “a, tới đúng lúc!” Khang Hy thấy Tâm Di mặt mày liền hớn hở
      Tâm Di nghe được câu cuối của Khang Hy liền : “hoàng thượng yên tâm, chỉ có ta khi dễ , sao dám ủy khuất ta”
      Khang Hy gật đầu cười: “ai, cũng đúng, ngươi khi dễ người khác hảo”
      Gặp phụ tử Nạp Lan Đức Duật còn quỳ, Tâm Di giật tay áo Khang Hy, chỉ chỉ phụ tử Nạp Lan Đức Duật, “hoàng thượng, còn quỳ kìa!”
      “ai! Nữ nhi hướng ngoại, còn chưa xuất giá mà che chở , đứng lên !”
      Khang Hy đối với Nạp Lan Hồng cảm thán: “Nạp Lan Hồng a Nạp Lan Hồng, trẫm có điểm ghen tị với ngươi, như thế nào liền sinh được đứa con tốt như vậy a!”
      “hoàng thượng, người cần ghen tị, người ta tối che chở là người a!” Tâm Di bên tai Khang Hy giọng: “ cho người khó xử, cho người mất mặt !”
      “ngươi nha ngươi nha” Khang Hy hướng Tâm Di khẽ lắc đầu, hướng về Nạp Lan Hồng noi: “Nạp Lan Hồng, ngươi quy an , trở về hảo hảo chuẩn bị hôn , Nạp Lan Đức Duật ngươi lưu lại”
      Nạp Lan Hồng biết Khang Hy lưu lại Nạp Lan Đức Duật làm gì, trong lòng bất an iên. Về đến nhà cũng nghe hạ nhân chúc, chính là chờ con về, chính là qua bữa cơm chiều mà vẫn chưa thấy Nạp Lan Đức Duật trở về, nghĩ Khang Hy muốn giáo huấn đứa con, khỏi lo lắng, bất an
      Ước chừng nửa canh giờ sau, Nạp Lan Đức Duật cuối cùng cũng trở về. Nạp Lan Đức Duật vội tìm phụ thân, “a mã tìm con?”
      Thấy con trở về, Nạp Lan Hồng rốt cục cũng thả lỏng, nhanh chân đến hỏi: “Duật nhi, hoàng thượng thế nào?”
      có!” Nạp Lan Đức Duật cấp chính mình chén trà
      “kia như thế nào? Hoàng thượng cùng ngươi cái gì?”
      “cũng có gì, hoàng thượng dùng bữa tối, sau đó tâm việc nhà”
      Nạp Lan Hồng mở to 2 mắt nhìn, quả thực tin, ngây ngốc nhìn con. Nạp Lan Đức Duật cười: “a mã, sao vậy?”

      có gì, trước tin cách cách được sủng ái, nay biết rồi” Nạp Lan Hồng lấy lại tinh thần, đột nhiên nghĩ tới cái gì, chạy nhanh tới hỏi Nạp Lan Đức Duật: “Duật nhi, a mã sai, lấy được cách cách chính là được liệt tổ liệt tông phù hộ. a, còn cái Tâm nương ngươi tính sao đây? Hôm nay hoàng thượng truy cứu, nếu cách cách biết con liền thảm”
      Nạp Lan Đức Duật cố ý : “Tâm nương? Đương nhiên thú nàng! Con chỉ nàng”
      “ta biết con nàng, bằng cũng bị Ung vương gia kéo qua. Chính là cưới cách cách, nghĩ muốn 3 vợ 4 nàng hầu, cho dù cách cách khẳng, hoàng thượng khẳng sao? Cho dù tất cả đều khẳng, cách cách có hoàng thượng là chỗ dựa, Tâm nương có thể cùng cách cách tranh sao? Hội thiệt thòi lớn, đến lúc đó con muốn che chở cũng được” Nạp Lan Hồng sợ là đến lúc đó cả nhà hội cãi nhau
      “ con cưới Tâm nương, cũng thú cách cách!” Nạp Lan Đức Duật còn thừa nước đục thả câu
      “ngươi muốn tức chết ta?”
      Nạp Lan Đức Duật gặp phụ thân sinh khí, nghĩ tái đùa, vì thế : “a mã, ngươi có biết Tâm nương là ai chăng? Chính là Tâm Di cách cách”
      Nạp Lan Hồng chấn động, “a… úc, ta tại hiểu rồi, hoàng thượng trong lời có ý tứ, hoàng thượng sớm biết chuyện tình của ngươi” Nạp Lan Hồng lập tức sợ hãi: “Duật nhi, hảo lớn mật a, dám câu dẫn cách cách”
      “a mã, thế nào khó nghe vậy, ta là con người nha, hơn nữa, hơn nữa ta lớn gan như thế, câu dẫn cách cách tội danh gì a, con dám đắc sao? thực tế, là nàng đem hồn con câu rồi”
      “… ta nhớ rồi, buổi tối hôm đó, cách cách có hay trong phòng ngươi? Ha ha, trách ngươi sống chết cho ta lên giường, xem ra chân giường do ngươi cố ý lộng đoạn, tiểu tử, ngươi giỏi a!”
      Nạp Lan Đức Duật biết phụ thân hiểu sai, lập tức giải thích: “a mã, con chưa chạm qua nàng, ngày đó, nàng trèo tường vào xem con, cả 2 chưa có làm gì”
      sâu ra cách cách đến từ tương lai, cùng chúng ta giống với, a mã cũng phải lão hủ, có thể hiểu được”
      “a mã, sao lại vây, có a! a mã thế nào tin con mình vậy?”
      “hảo… có, cần trừng mắt lớn vậy”
      “tại mắt con lớn, tuy vậy, a mã tin con”
      “ta khi nào tin con?”
      “người tin ta, thế nào đem chén trà suất ?”
      “ta thế nào biết Ung vương gia niệm đến tên ngươi hội đảo lại, còn tạm dừng”
      “người cũng ngẫm lại, con của người bổn vậy sao?”
      “được, ngươi thông minh, ai, có phải ngươi sớm biết câu hỏi của cách cách?”
      “con có, a mã, nếu Tâm Di lộ bí mật, con liền phải ngạch phu, những thế còn mang họa sát thân. Hôm thích khách vào cung, hoàng thượng biết chuyện của con với Tâm Di, còn giết tâm con. Đêm qua, hoàng thượng cho người giám thị nhà ta”
      “cái gì, sao ngươi cho ta?”
      “con người hội lo lắng, có sao đâu, con là người chịu trách nhiệm đến nơi đến chốn”
      “con… “Nạp Lan Hồng miễn cưỡng : “Duật nhi, a mã có được đứa con như con tốt”
      “a mã!” phụ tử Nạp Lan Đức Duật đồng tháp mà miên(ngủ cùng 1 giường), 2 người liên miên cả đêm
      Phụ tử bọn họ ở nhà đàm đạo, trong cung, Khang Hy cùng Tâm Di cũng trò chuyện: “thế nào, có gì bỉu môi, trẫm cho ngươi thỏa lòng”
      “còn , người có hay phái người giám thị ta?”
      “Ta công bằng mà” Khang Hy phủ nhận

      công bằng, là người sợ ta cấp cho Nạp Lan Đức Duật, những người khác người đề phòng, phái người tới thâu đề người cũng giáo huấn họ” Tâm Di 1 bộ ủy khuất
      Khang Hy cười: “còn cần trẫm giáo huấn sao? Ngươi phải thiết lập cơ quan sao?”
      “hoàng thượng, người được phái có rơi vào cơ quan ?”
      “có cấp thái y cho 1 tên ngu ngốc mất vài canh giờ”
      “ta vẫn nghĩ xem là ai, ai ngờ… thế nào bổn vậy a, cư nhiên muốn lên nóc nhà a? đây là cơ quan lợi hại nhất!”
      “cây xương rồng trong vườn của trẫm có phải đều bị ngươi cấp… cáp…”
      “ôi, ôi, hoàng thượng, bụng của ta, cười đau bụng quá”
      Nạp Lan Đức Duật đoạt giải nhất đương nhiên người đến chúc mừng ít, phụ tử Nạp Lan Đức Duật xã giao cũng thập phần vất vả
      Hôm nay lại có người tới cửa, phụ tử 2 người đành phải khởi lai tinh thần ứng phó, chuyện ngoài cửa truyền đến thanh: “Ung vương gia đến”
      “vương gia, hạ quan khôngh biết vương gia đến, nghênh tiếp từ xa, mong vương gia thứ tội”
      “tiểu vương cố ý cho thông báo”
      “vương gia mời vào trong ốc chuyện”(ốc = phòng)
      Dận Chân tiến vào trong ốc, trong phong quan viên lớn đều đứng lên hành lễ, chú ý đến ai, chỉ hướng phụ tử Nạp Lan Đức Duật : “phụ tử Nạp Lan Đức Duật tiếp chỉ”
      Phụ tử Nạp Lan Đức Duật cuống quýt quỳ xuống, “thần tiếp chỉ”
      “hoàng thượng khẩu dụ, phụ tử Nạp Lan miễn quỳ nghe chỉ” Dận Chân tươi cười
      “hoàng thượng : nhà của Nạp Lan Đức Duật quá , cách cách vào cửa sợ quen, ngoài cửa tây hoa có 1 chỗ tốt, cho hộ bộ sửa chữa, như vậy cách hoàng cung cũng xa, tiện cho cách cách tùy thời tiến cung”
      Trở thành Tâm Di ngạch phu cũng tốt, ngay cả chỗ ở cũng được đổi lại, lại cẩn bỏ tiền tu sửa, điều này làm quan viên lớn hâm mộ thôi
      Sau khi nhắn xong, Dận Chân mới vui vẻ cười: “chúc mừng a!”
      “vương gia ít nhiều cũng trợ giúp, Nạp Lan Hồng khắc cốt ghi tâm”
      cần câu nệ”
      “vương gia mời ngồi”
      Mọi người vùa ngồi vùa chuyện, 1 hạ nhân vào bẩm báo: “đại nhân, Tâm Di cách cách đến”
      Nạp Lan Hồng lập tức đứng lên, “mau, mau nghênh đón” vừa dứt lời mọi người chợt nghe tiếng Tâm Di: “Nạp Lan Đức Duật!”, trong chốc lát Tâm Di tiến vào, “Nạp Lan Đức Duật, mọi người ngươi ở trong này”. Thoáng nhìn thấy mọi người, Tâm Di mởi miệng: “mọi người hảo”. trừ bỏ Dận Chân ngồi, mọi người đều đứng lên chào
      “miễn miễn!”, thấy Nạp Lan Hồng vội tới đỡ, “đô đốc đại nhân, cần đa lễ”. Công công tương lai (lão công chắc mọi người cũng hiểu, còn công công cũng tương tự nhưng cấp cao hơn) hướng mình hành lễ làm Tâm Di cảm thấy mất tự nhiên
      “cách cách, lễ nghi quân thần thể phế”
      Tâm Di hướng Dận Chân: “di, vương gia cũng ở đây”
      “bổn vương tới tuyên chỉ”
      “tuyên chỉ? Sao ta biết?”
      “hoàng thượng ở tây hoa cấp phủ đệ cho Nạp Lan Đức Duật, cách cách biết sao?”
      “úc, việc này a, ta biết. Lại đây, ta có việc muốn hỏi” Tâm Di kéo Dận Chân lại 1 bên, thấp giọng hỏi: “ngày đó ngươi có giúp đỡ ?”
      “bọn họ khi dễ người, ta xem vừa mắt, cách cách được lang quan như ý, nên thế nào tạ ơn bổn vương?” việc tốt làm công
      “được rồi, ân tình này tạm thời ghi nhớ, về sau chậm rãi trả” xong, quay ra đến trước mặt Nạp Lan Đức Duật, “uy, theo ta ra ngoài ngoạn a!”
      “ta gọi là uy” Nạp Lan Đức Duật nghiêm túc
      Tâm Di cũng nghiêm túc : “được, ngươi họ Nạp, kêu Lan Đức Duật”
      Nghe nàng vậy, Nạp Lan Đức Duật nhớ tới lần đầu tiên gặp nàng nhịn được thu thu nàng bím tóc
      Tâm Di cười: “có hay , bên ngoài thái dương hảo vô cùng, ngồi ở nhà mốc meo”
      “cách cách có lệnh, tại hạ sao dám tuân”
      mau a!”
      2 người vừa ra cửa, Nạp Lan Hồng ở phía sau dặn dò: “Duật nhi, bảo hộ cách cách”
      Vừa ra đến ngoài, vừa vặn gặp ngay 3 chị em Tiết gia
      “Tâm tỷ tỷ!” Hồng Dao kêu
      Sở Cầm vội sửa: “hẳn kêu cách cách!”
      Tâm Di hướng các nàng cười: “ sao cả, trước kêu thế nào giờ vẫn kêu thế
      nhìn thấy Hoàng Gia Nhạc đến bái kiến, tại mặc chiều phục, thấy Tâm Di cùng Nạp Lan Đức Duật vội khom lưng hành lễ: “tham kiến cách cách, ngạch phu!”
      Nạp Lan Đức Duật cười đáp lễ, “chúc mừng Hoàng huynh, vừa lên là ngũ phẩm!”
      “cùng vui cùng vui, là nhờ cách cách hồng phúc!”
      “ngươi ở đâu?”
      “hạ quan tại Hàn Lâm Viện”
      “theo ta chuyện đừng có thượng quan hạ quan, Hàn Lâm Viện cũng rất tốt! chính là đừng học người ta cổ hủ, làm người khác chịu nổi”
      “dạ” Hoàng Gia Nhạc cung kính trả lời, “vốn là tới bái phỏng Nạp Lan ngạch phu, nếu cách cách cùng ngạch phu có việc hạ quan làm phiền”
      “ân, dù sao cùng làm quan, còn có cơ hội gặp nhau” Nạp Lan Đức Duật chỉ muốn 1 mình ở cạnh Tâm Di
      “hạ quan cáo từ” (a này tức thời :)) )
      Tâm Di nhìn Hoàng Gia Nhạc : “ta Hoàng Gia Nhạc, ngươi cũng có việc gì quan trọng, đây có 3 mỹ nữ, ngươi bồi các nàng !”
      Hoàng Gia Nhạc mặt liền đỏ, nhưng là lời của Tâm Di dám tuân, đành đáp ứng. Tâm Di thấy thế, hướng Nạp Lan Đức Duật làm mặt quỷ, sau đó kéo Nạp Lan Đức Duật mất
      Nạp Lan Đức Duật thế nào hội tâm tư Tâm Di, cảm thấy Hoàng Gia Nhạc nếu có thể thú 3 chị em Tiết gia cũng tồi

    2. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 71: cùng hận
      Edit: Suka- chan

      vào Lạc đình bên hồ, 2 người tìm mượn 1 chiếc thuyền, đẵng thuyền vào giữa hồ, làm thuyền theo gió phiêu lãng, cầm tay đối phương, tình ý tràn ngập trong mắt
      “rốt cục chúng ta cũng có thể quang minh chính đại ở cạnh nhau”
      “chúng ta khi nào quang minh chính đại chứ? Chẳng qua khi đó chàng biết ta là ai thôi”
      “may là biết nàng là ai, bằng , ta ly rất xa”
      “ngạch phu tất là chàng”
      ta còn có ai?”
      “ta thế nào biết?”
      “nàng còn muốn khí ta, ngày đó, tại hồ này, ta giận đến mức chút nữa hộc máu”
      “còn , chàng cũng đánh ta, lớn như vậy rồi, ta còn chưa bị người khác đánh qua đâu!”
      “thực xin lỗi, nàng có biết ta rất hối hận, ở trong hoàng cung nhìn thấy nàng nháy mắt, ta mới hiểu được nàng khổ tâm, mà nàng tay đầy máu, cười suy yếu, ta cả đời quên!”
      “ta từng lo chàng lý giải sao ta làm thế, kỳ , lúc ấy nếu chàng đáp ứng dự thi, vào lễ đài, nhìn thấy ta, cũng hiểu, ai ngang như vậy, chịu , làm ta phải dùng cách khích tướng!”
      “ta chịu , còn vì nàng vì ai”
      vậy chăng, chứ phải sợ mình thua?”
      Nạp Lan Đức Duật 1 tay kéo Tâm Di đến bên người, thân thuyền loạng choạng, mái chèo rơi xuống trôi
      “ai nha, mái chèo rơi rồi, ta biết bơi a!”
      “sợ cái gì, có ta ở đây, nàng còn sợ qua được sông?”
      “chuồn chuồn lướt nước, lăng phi độ”
      đến lăng phi độ ta lại nghĩ đến hại tuyết thiên kia”
      Tâm Di muốn giải thích tình cảnh ngày đó, do dự 1 chút rồi : “Đức Duật, ta cho chàng biết 1 chuyện, ở trong sơn động ngày đó, ta phải nghĩ về chàng, chàng cùng Tử Kiện giống nhau như đúc”
      “bởi vị giống nhau nên nàng ta?” Nạp Lan Đức Duật phi thường muốn như thế
      phải, tuy rằng 2 người bên ngoài giống nhau nhưng bên trong là bất đồng, ta thừa nhận ban đầu ta đem chàng thành Tử Kiện, là ta kí thác tình cảm, sau lại có điểm mơ hồ, rốt cục đâu là chàng, đâu là Tử Kiện. ngày đó ta giận chàng, chính mình trong lòng cũng đau muốn chết, rốt cục ta hiểu Tử Kiện là 1 phần qua khứ của ta, mất, vĩnh viễn mất, tại ta chính là ngươi: Nạp Lan Đức Duật”
      “vì cái gì cho ta, nàng có thể mà”
      “trước kia chàng chỉ nhận thức được 1 phần của ta, còn rất nhiều thứ chàng biết, dù sao ta và chàng cách nhau 300 năm, cho nên ta đem quá khứ của ta cho chàng biết , như thế chàng mới hiểu được tư tưởng của ta, quan niệm của ta, ý nghĩ của ta, như vậy chúng ta mới có thể nhau, mới có thể bên nhau cả đời”
      “Tâm Di, cảm ơn nàng thẳng thắn”
      “chàng hay có cảm thấy ta là ‘di tình đừng luyến’ a?”
      “người nên sống trong thống khổ nhớ nhung,quên quá khứ, như thế mới có thể đối mặt với tại. ta nghĩ khi ấy đem nàng đưa lên mặt đất là hi vọng nàng có thể hảo hảo sống, khoái hoạt sống, đổi là ta, ta cũng làm như thế, có thể cho người mình sống thoải mái, tâm luôn vui vẻ chính là ta hạnh phúc”
      Tâm Di mỉm cười, chỉ cảm thấy 1 loại hạnh phúc bao phủ. Đột nhiên Tâm Di : “nha, ta và chàng cách nhau 300 tuổi, giờ sao tính a?”
      “đúng thế, nên tính sao a, ta chẳng phải là nàng ông nội của ông nôi …”
      được!” Tâm Di che miệng Nạp Lan Đức Duật
      Nạp Lan Đức Duật cầm tay Tâm Di, “ có thể xuyên qua hết thẩy, chính là thời !”
      “Đức Duật, ta chàng!”
      Nạp Lan Đức Duật ôm thắt lưng Tâm Di, Tâm Di tựa đầu vào vai Nạp Lan Đức Duật
      Mặt trời rực rỡ mặt hồ, chiếu rọi vào người bọn họ
      2 người chìm đắm trong tình , nhưng có người hạnh phúc, có người thương tâm 1 mình rơi lệ. Khang Hy đem Uyển Nhi gả cho Kỳ Duệ, Uyển Nhi mỗi ngày đều ngồi trong phòng, thể xuất môn
      Hôm nay, Tiểu Thảo khuyên Uyển Nhi ra cửa, ở trong vường gảy đàn, tiếng đàn thống khổ. Kết thúc 1 khúc, ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tâm Di đứng ở đình ngoại, Uyển Nhi nhìn Tâm Di, lệ dần dần tuôn
      “Tâm Di cách cách, ngài tới làm gì, là tới khoe thành công của ngài hay tới xem cách cách ta thống khổ” Tiểu Thảo cừu thị
      Tâm Di để ý tới nàng: “Uyển Nhi, ngươi phải hận ta chết?”
      tại thế này rồi, còn có gì có ý nghĩa đâu” Uyển Nhi thản nhiên
      “ta phải cố ý, tình là 2 trái tim ngừng trao nhau, này chỉ là, ta cùng Nạp Lan Đức Duật phát sinh còn có ngươi”
      “2 trái tim ngừng trao nhau” Uyển Nhi lặp lại, lặng im 1 lúc lâu sau đó : “cho tới bây giờ đều là hấp dẫn ta, ta lại chưa từng làm động tâm, ngày đó tại buổi đấu giá, mọi người đều bị dung nhan của ta hấp dẫn, duy có nhìn như thấy, tại nghĩ lại, nhìn thấy ta, trong lòng chỉ thấy ngươi, buồn cười ta lại còn cầu ngươi”

      “chuyện này phải ta cố ý gạt ngươi, bởi vì ta biết lấy thân phận của chúng ta là cho phép chuyện thương, này là của chúng ta bi, cho nên, ta hy vọng ngươi có thể giải”
      “dưa hái xanh ngọt, này là trong lòng có ta, hoàng thượng đem ta cho , ta cũng khoái hoạt”
      “ngươi hiểu được là tốt rồi, Uyển Nhi, ta hy vọng bởi vì Nạp Lan Đức Duật, tình cảm của chúng ta bị tổn thương” Tâm Di vẫn muốn cùng Uyển Nhi làm bằng hữu
      “ta oán ngươi, nhưng người thắng làm vua, người thua làm giặc, vương (vua) cùng khấu(giặc) trong đó có bằng hữu”
      “Uyển Nhi, chúng ta từ trước đến giờ vốn có chiến tranh a!” Tâm Di thực nghĩ ra là có chuyện gì
      “làm người cùng thích Nạp Lan Đức Duật, hết thẩy tất cả đều là nhất định”
      “ngươi sao lại có loại ý nghĩ này?” Tâm Di chịu được nữ nhân cổ đại
      “đổi lại là ngươi, ngươi hội nghĩ sao?”
      “lòng ta hội thoải mái nhưng cũng hội chúc phúc”
      “tốt lắm, ta chúc phúc các ngươi” Uyển Nhi cười khổ rồi đứng lên trước người Tâm Di
      Tiểu Thảo đến trước mặt Tâm Di : “vừa muốn có Nạp Lan Đức Duật, vừa muốn có cách cách chúng ta, đâu ra chuyện tốt như thế, ngài về sau đừng đến gần chúng ta” Tiểu Thảo oán giận liếc mắt nhìn Tâm Di
      Tâm Di thất vọng ngắt xuống 1 đóa hoa, vò nát đóa hoa, lúc ủ rũ muốn trở về bất chợt từ đằng sau vang lên tiếng nhu: “là ta sai!”
      “cùng ngươi quan hệ” Tâm Di nghe ra là Nạp Lan Đức Duật, xoay người, ôm lấy Nạp Lan Đức Duật, “ta chỉ là cảm thấy đáng tiếc”
      “mau buông tay, có người nha!” Nạp Lan Đức Duật mặc dù thấy ai nhưng cảm giác được có người, chỉ 1 mà là 2 người
      Tâm Di cuống quýt buông tay, quả thực thấy 2 người, Dận Chân cùng Hoằng Lịch , bọn họ nhìn Tâm Di cười cười, Tâm Di liền đỏ mặt, thấp giọng : “ta về trước”
      , ta đến chỗ ngồi” Hoằng Lịch lợi dụng sơ hở, xong hướng Dận Chân đánh thanh rồi cùng Tâm Di về Di Uyển, Di Uyển còn phải vì ở đó có Tú Nhi sao
      Dận Chân hướng Nạp Lan Đức Duật cười cười: “ tại còn hối hận dự thi !”
      Nạp Lan Đức Duật có chút ngượng ngùng: “đa tạ vương gia khi đó chỉ điểm!”
      “ha ha, quân tử giúp người cần báo đáp, tiểu vương tiếc nhất chính là hữu nhân thể cùng ở 1 chỗ
      “vương gia đại ơn, Nạp Lan Đức Duật quên, vương gia nếu có chuyện gì thỉnh phân phó”
      Dận Chân cũng sốt ruột, Nạp Lan Đức Duật sớm đầu quân, ngày sau hội hữu dụng, cho nên lạnh nhạt cười: “nhìn ngươi, có gì gấp, còn nhiều thời gian, tại tiểu vương chỉ tính uống rượu mừng của ngươi, ha ha…” cười rồi bước
      Uyển Nhi về đến phòng liền ghé vào giường khóc
      Tiểu Thảo khuyên nhủ: “cách cách, ngài đừng thế, Kỳ Duệ bối lạc so với Nạp Lan Đức Duật có gì kém, tốt xấu người ta cũng là bối lạc”
      “bối lạc sao, ta thích
      “Nạp Lan Đức Duật cũng thích cách cách, cách cách, hoàng thượng ban hôn thể vi phạm, ngài liền nhận mệnh !”
      “ta thụ mệnh liền biết làm sao?” uyển Nhi ngẩng đầu nhìn chữ ‘Ái’ tường, lẳng lặng cúi đầu, : “đem chữ ‘Ái’ kia gỡ xuống”
      “phó tự kia có làm gì đâu?” Tiểu Thảo hỏi
      “đến ngươi cũng quản ta, !” Uyển Nhi kêu
      Tiểu Thảo bất đắc dĩ đành đem chữ gỡ xuống. Uyển Nhi nhận lấy, nước mắt rơi xuống làm mờ nứt mực. Uyển Nhi lấy ta ngọn nến
      “cách cách, ngài đốt nó?”
      “cái này rành cho ta, ta giữ làm gì?” xong liền đem đốt, Tiểu Thảo cắn răng
      Đêm đến, 1 bóng đen tiến vào Di Uyển, cẩn thận nhìn xung quanh rồi tiến thẳng vào bếp. mở lồng hấp ra, điểm vào điểm tâm 1 thứ gì đó. Vừa định , miêu mễ tiến vào phòng bếp(miêu mễ = mèo mẹ), kêu 1 tiếng, bóng đen bị dọa thấp giọng mắng: “con mèo chết tiệt, lần trước cũng chính ngươi làm hỏng việc, hôm nay lại tới nữa”, nắm cổ mèo, dùng lực vặn cổ mèo(vâng mọi người đoán ra ai rồi chứ, con này ác ^:)^^:)^)
      Miêu mễ phát ra 1 thanh thảm thiết
      “oa, miêu mễ thế nào kêu thảm vậy?” Tiểu Cúc rụt cổ
      Tiểu Mai : “đúng vậy, làm da đầu ta cũng run lên, các ngươi nhìn xem”
      “mèo kêu cũng sợ, là nhát quá ” Tiểu Trúc lười biếng cười
      “ta cũng sợ!” Tú nhi sợ hãi
      “quên , ta xem” Tiểu Lan nhận việc
      Tiểu Lan vừa ra khỏi cửa, vừa lúc đụng phải bóng đen, Tiểu Lan ngẩn ngơ, bóng đen hướng phía cửa chạy, Tiểu Lan lúc này mới phản ứng lại, kêu to: “người nào? Hổ ca mau tới!”
      Đại Hổ, Nhị Hổ nghe thấy liền chạy ra: “có chuyện gì?” những người khác cũng từ trong phòng ra
      “có người lạ mặt vừa chạy ” Tiểu Lan chỉ vào cánh cửa mở rộng
      “truy” Đại Hổ hô rồi đuổi theo
      Tiểu TRúc trách: “Tiểu Lan, người chạy ngươi mới kêu là sao?”
      “tự nhiên có người bịp mặt”
      phải ngạch phu !”
      “ngạch phu mà lén lút thế sao?”
      “nhìn giống nữ nhi lắm”
      “chúng ta quanh xem
      Mọi người phân công nhau , tiểu Mai ở trong phòng bếp thất mèo chết phát ra 1 tiếng hét chói tai, mọi người hội khứ qua
      Nhị Hổ khở miêu mễ(hiểu là khám nghiệm tử thi cho mèo cũng đươc ;))), nhìn nhìn : “là bị người vặn gãy cổ, tuy nhiên có khí lực, hẳn là nữ”
      “vì cái gì xuống tay với cả mèo?”
      Tiểu Cúc hướng trù phòng nhìn, sau đó rồi vào, bưng ra cái bát, đổ vào 1 chậu hoa. 1 lúc sau, lá cây cháy khô, hoa rơi lả tả
      “có độc!”
      “ra đến cửa thấy ai cả” Đại Hổ vừa chạy vào
      “quen đường như thế hẳn là cung nhân”
      Tiểu Mai khẩn trương: “cách cách chuyện này phải cho hoàng thượng biết”
      Tâm Di gì, mở miệng : “ được cho hoàng thượng biết, thể vì ta mà làm hoàng cung mất thái bình”
      “ai lại hại cách cách? Cách cách trong cung hảo a!”
      “Uyển cách cách”
      “Nhị Hổ đừng lung tung” tiểu Mai che miệng
      “Dư phi cũng có thể” Tú Nhi lên tiếng
      Tâm Di chặn lại: “đừng đoán nữa, truyện hôm nay được truyền ra bên ngoài, về sau cẩn thận là được” đề phòng được người trong cung cũng phòng được người ngoài
      Trong đại sảnh của Thiên Địa hội, mọi người bàn xem làm cách nào để bắt Tâm Di đổi lấy phó đà chủ
      “chúng ta phải nhanh chóng tiến hành kế hoạch, mọi người xem nên làm cách nào để trảo Tâm Di cách cách?” Khiếu Tuyền bắt đầu trưng cầu ý kiến
      “vấn đề là chúng ta chưa gặp qua Tâm Di cách cách, cũng ai biết hành tung của nàng, nếu nàng cứ ở trong cung chúng ta cũng thể làm gì!”
      “chờ ngày thành thân là được” Lã Tứ Nương lên tiếng
      thể chờ quá lâu, càng lâu Tây Hào càng khổ” Khiếu Tuyền đồng ý
      “đúng vậy, biết cẩu hoàng đế thế nào tra tấn Lâm đại ca!” Tần Phong đồng ý
      Khiếu Tuyền suy tư rồi : “muốn gặp Tâm Di cách cách cũng nan, lợi dụng bằng hữu tốt chút a!”
      “ý đà chủ là Nạp Lan Đức Duật?” Tứ Nương hỏi
      tồi, ta ngày mai tim , kêu giới thiệu cách cách!”
      tốt, nghĩ muốn bắt Tâm Di cách cách đổi Lâm Tây Hào, nhưng biết Tâm Di cách cách chính là Tâm nương mà ngày ngày đăm chiêu
      Ngày hôm sau, Khiếu Tuyền mang theo Tần Phong và Tứ Nương đến kinh thành, Khiếu Tuyền hướng nhà Nạp Lan Đức Duật đến, ngời khi vừa đến biết Nạp Lan Đức Duật cùng cách cách mới ra cửa, phỏng chừng là đến Lạc đình
      Nghe được 2 người họ ở cùng 1 chỗ, Khiếu Tuyền thấy được bớt việc, cần phải thuyết phục Nạp Lan Đức Duật, chỉ cần đến xem dung mạo của cách cách và ghi nhớ, sau đó dễ dàng động thủ hơn
      Sau khi kết thúc chọn rể, Tâm Di cùng Nạp Lan Đức Duật danh phận định, hôn đều vì bọn họ chuẩn bị. Nạp Lan Hồng so với Nạp Lan Đức Duật còn hăn, thu thu xếp xếp, đến tân gia giám sát người trang trí, hôn lễ phải chuẩn bị những gì đều rất cẩn thận, sợ rất hảo, chỉ sợ tốt, cả ngày lại lại. mà Nạp Lan Đức Duật so ra như người ngoài, chỉ đến tân ra xem 1 2 lần, chỉ cần có cơ hội liền đem Tâm Di du ngoạn, đương nhiên cho phép người khác theo

    3. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 72: Ngươi chết ta sống
      Edit: Suka- chan

      Hôm nay, 2 người lại đến Lạc đình, cuối xuân đầu hạ, cành lá sum suê xanh um tùm, muôn hoa khoe sắc, hoàng hôn, khoảng mảnh xanh nhạt điểm ở phía là những rặng mây đỏ, tiếng chim kêu thanh túy, đàn bướm tung tăng – mùa tình
      “ta và chàng 1 mình ra ngoài, vài cái tiểu quỷ kia có thể có ý kiến gì đâu!” Tâm Di nghĩ đến bộ mặt vui của họ là buồn cười
      “ta đoạt cách cách của chúng, chúng hội mắng ta”
      “chàng chính là thần tượng ngạch phu của bọn họ!”
      2 người cười cười , xa xa, Nạp Lan Đức Duật nhìn thấy Khiếu Tuyền, “phía trước là bằng hữu của ta, ta và rất hợp ý nhau, để ta cho 2 người nhận thức”
      “hảo a” Tâm Di còn chưa nhận ra là ai
      Nạp Lan Đức Duật nắm tay Tâm Di, được mấy bước giáp mặt Khiếu Tuyền. thấy mặt Khiếu Tuyền Tâm Di khỏi giật mình, người cùng Nạp Lan Đức Duật vô cùng hợp nhau đây sao?
      “Nạp Lan Đức Duật huynh!”, đảo mắt thấy Tâm Di, ngây người, “Tâm nương!”. Khiếu Tuyền sớm dự cảm Tâm nương chính là Tâm Di cách cách nhưng vân ôm 1 tia hy vọng là phải”
      “Vu đại ca! Biệt lai vô dạng!” Tâm Di khôi phục bình thường hướng Khiếu Tuyền tiếp đòn. Trong 1 lúc, Khiếu Tuyền biết cái gì, chính là hướng Tâm Di nhìn, do dự, khuôn mặt quen thuộc, tưởng niệm, từng nghĩ tới những điều muốn với nàng, tại, những lời này đành phải giữ ở trong lòng
      Nạp Lan Đức Duật nhìn Khiếu Tuyền đứng ngây ngất nhìn Tâm Di, nhớ tới trước kia từng qua, Nạp Lan Đức Duật có ít nhiều thoải mái vì thế hoán 1 câu: “Khiếu Tuyền huynh”
      Khiếu Tuyền phục hồi lại tinh thần
      Nạp Lan Đức Duật chỉ chỉ Tâm Di: “ta giới thiệu 1 chút, đây là hôn thê của ta, ta nghĩ huynh cũng đoán được, Tâm Di cách cách”
      Nạp Lan Đức Duật chứng thực nàng chính là Tâm Di cách cách làm Khiếu Tuyền đầu óc trống rỗng, mắt nhìn thấy gì. Nhìn Nạp Lan Đức Duật cùng Tâm Di tay trong tay khỏi đau sót, cố gắng tươi cười, hướng Tâm Di giơ quyền, “gặp qua cách cách”
      cần khách khí như thế, vẫn gọi ta là Tâm nương ” Tâm Di mỉm cười , trong lòng lại thai Nạp Lan Đức Duật lo lắng, Vu Tức Thủy cùng Nạp Lan Đức Duật là huynh đệ tương xứng là ý gì
      “chúng ta gặp qua nhiều lần, ngờ ngươi chính là Tâm Di cách cách, là thất lễ!” Khiếu Tuyền đau đớn, 2 tay lạnh như băng, nhưng mặt tươi cười với Nạp Lan Đức Duật: “Nạp Lan Đức Duật huynh, chúc mừng, ai, đáng tiếc thẻ bài ta làm mất, bằng , chức vị ngạch phu này chưa chắc à nha!”
      Nhắc tới chuyện này, Nạp Lan Đức Duật có điểm áy náy, vì thế nên hỏi: “Khiếu Tuyền huynh sao lại ngang nơi này?”
      Nạp Lan Đức Duật vừa hỏi làm Khiếu Tuyền nhớ đến mục đích, lập tức : “ta qua nhà huynh, mọi người huynh ở đây nên cố ý đến, Nạp Lan huynh, ta có việc muốn nhờ huynh tương trợ, nếu huynh tiện, mai chúng ta gặp nhau nới chuyện”
      “hảo!” Nạp Lan Đức Duật cần suy nghĩ đáp ứng làm Tâm Di muốn ngăn cản cũng kịp
      “hảo, ta còn có việc, trước, mai gặp”
      Khiếu Tuyền liếc mắt Tâm Di 1 cái rồi nhanh chóng rời
      vừa Tâm Di vội hỏi: “chàng thế nào nhận thức ?”
      “ta cũng muốn biết nàng thế nào nhận thức ?”
      “ở chùa, ngọc bội của ta bị người giật, là lấy về cho ta. Đến lượt chàng”
      “ở tiết nguyên tiêu, chúng ta vô tình nhận thức” Nạp Lan Đức Duật dừng 1 chút rồi : “ta nhìn vô cùng quen mắt”
      “chàng nghĩ gì vậy? Nạp Lan Đức Duật, ta hỏi chàng, chàng đối với hiểu biết được bao nhiêu, có hay qua làm gì, nhà ở đâu?”
      “cái này trọng yếu sao?”
      “ta có trọng yếu hay , chỉ là cảm thấy có điểm thần bí, cảm giác phải người đông đạo” Tâm Di với Khiếu Tuyền còn chưa chắc chắn thể tùy tiện, ra miệng hậu quả nghiêm trọng vô cùng, Tâm Di còn muốn xác minh thân phận của Khiếu Tuyền trước khi cho Nạp Lan Đức Duật
      Nạp Lan Đức Duật cùng Tâm Di hoàn toàn khác nhau, việc Khiếu Tuyền làm Nạp Lan Đức Duật ăn 1 chút dấm chua nhưng cũng làm xấu hình tượng trong lòng Nạp Lan Đức Duật, “ta lắm, nhưng cảm thấy thái độ làm người tồi, công phu cũng tốt, có thể làm bằng hữu! có 1 trang viên ở gần kinh thành, có cơ hội chúng ta xem!”
      2 người đường trở về, Tâm Di thuận miệng hỏi 1 câu: “2 người ở đâu uống rượu?” Nạp Lan Đức Duật thuận miệng đáp, nhờ vậy ngày hôm sau Tâm Di mới có thể tìm được
      Khiếu Tuyền đến khách điếm, giữ yên lặng ngồi ghế, 1 câu, chỉ cảm thấy tường a, trần a, trời a, đất a đều đối với châm chọc cười, giống như : “ngươi bổn a!” :))
      Tần Phong cùng Tứ Nương chăm chú nhìn , rốt cục nhịn được hỏi: “đà chủ, ngươi nghĩ gì vậy?”
      “ta thỉnh Nạp Lan Đức Duật ngày mai ra tửu quán chạm mặt”
      “hảo kế hoạch a, mai có thể đánh lén !”

      thầm đánh lén, giang hồ đạo nghĩa, ta e hùng thiên hạ nhạo báng” Khiếu Tuyền có điểm lo lắng
      “đối với cần đạo nghĩa giang hồ, chúng ta vì nghiệp lớn, nhất định phải diệt trừ Nạp Lan Đức Duật” Tần Phong quả quyết
      Lã Tứ Nương cũng : “quân tử có cái nên làm, cũng có cái nên làm, người là vì Thiên Địa hội, hùng thiên hạ cũng chỉ Vu đại ca là người có quyết đoán, câu nệ tiểu tiết”
      “đà chủ, hôm nay buông tha , tương lai liệu có buông tha cho chúng ta. Ngẫm lại Tây Hào, ngẫm lại các huynh đệ chết như thế nào !” Tần Phong thấy cảnh tượng năm đó lại tái
      vừa những lời này làm Khiếu Tuyền quyết tâm: “hảo, chúng ta chuẩn bị kế hoạch, gậy ông đập lưng ông!”
      Bọn họ chuẩn bị kế hoạch, Tâm Di cố gắng ngăn cản Nạp Lan Đức Duật gặp bọn họ, nếu ngăn cản, nàng bất an, phải tìm được 1 lý do sắc đáng. Suy nghĩ 1 ngày mà Tâm Di vẫn chưa tìm được lý do, tới tối ngày hôm sau, Tâm Di ngày càng hoảng hốt, nhịn được, Tâm Di kêu Đại Hổ Nhị Hổ cùng xuất cung
      Tới Nạp Lan gia, người trong phủ Nạp Lan Đức Duật xuất môn từ lâu, Tâm Di vội cùng 2 người đuổi tới tiểu điếm
      Bên trong tiểu điếm, Tần Phong vội chạy vào gọi Khiếu Tuyền: “đà chủ, Nạp Lan Đức Duật đến rồi!”
      “hảo, Tần hương chủ, đánh ta 2 chưởng”
      “đà chủ, người tìm người khác
      lề mề, nhanh lên!” Khiếu Tuyền ra mệnh lệnh, Tần Phong đành phải đánh Khiếu Tuyền 1 chưởng, Khiếu Tuyền căn bản có cảm giác gì, “ được, toàn lực!”
      Tần Phong khẽ cắn môi, xuất ra toàn lực đánh Khiếu Tuyền 1 chưởng, Khiếu Tuyền thối lui 2 bước, miệng ra máu
      “đà chủ, ngươi thế nào lại…”
      “nếu là khổ nhục kế, phải cho giống , đến, thêm 2 nhát đao nữa”
      Tần Phong hạ thủ được, liên tục lắc đầu, “Tứ Nương, ngươi tới !”
      “Vu đại ca, đắc tội” Tứ Nương xong, hướng Khiếu Tuyền đâm mấy kiếm, lại cùng Tần Phong chém 2 đao, máu tươi chảy lên đất
      “đủ rồi, đủ rồi” Tần Phong mềm lòng
      “như vậy , chúng ta cứ làm theo kế hoạch” Khiếu Tuyền băng bó vết thương rồi chạy ra, mấy người còn lại đem bàn ghế đạp phá tán loạn sau đó mới ly khai
      bao lâu, Nạp Lan Đức Duật đến, vào trong tửu quan, chỉ thấy 1 mảnh bừa bãi
      “tại sao lại như vậy?” Nạp Lan Đức Duật kì quái, “hay có chuyện gì rồi?” trong lòng lập tức khẩn chương, dọc theo vết máu xuống
      Chạy tới rừng cây liền nghe thấy tiếng đánh nhau, theo tiếng binh khí, chỉ thấy 1 đám người bịt mặt công kích Khiếu Tuyền
      Nạp Lan Đức Duật xông lên thay Khiếu Tuyền giải vây, vừa đánh vừa hỏi: “bọn họ là ai, thế nào làm ngươi bị thương thế này?”
      “đợi lát ta cùng ngươi giải thích, việc này cùng ngươi quan hệ, chạy vào trong ” Khiếu Tuyền suy yếu đáp
      nhảm, ta với ngươi là bằng hữu, ngươi qua bên nghỉ , để ta đối phó”
      Khiếu Tuyền rời khỏi vòng chiến, dựa vào 1 thân cây nhìn Nạp Lan Đức Duật, “hảo thân thủ, đáng tiếc, như thế nào ta với ngươi lại là địch thủ, nếu ngươi phải tốt!”
      Đánh 1 trận người bịt mặt bị thương nên nhanh chóng thoát , Nạp Lan Đức Duật muốn đuổi theo bị Khiếu Tuyền ngăn lại: “Nạp Lan huynh, giặc cùng đường đừng truy!”
      Nạp Lan Đức Duật ngẫm lại thấy đúng, huống chi 1 mình Khiếu Tuyền ở đây cũng yên tâm, vì thế đến trước mặt nhìn miệng vết thương : “ngươi bị thươ rất nặng, , tìm chỗ chữa thương”
      Giúp đỡ Khiếu Tuyền 1 trận, 2 người tìm được 1 miếu bỏ hoang, trong ngôi miếu chỉ có bãi đất trống phủ kín bụi, mạng nhện dày đặc, ngoài miếu cỏ dại 1 mảnh. 2 người tim 1 chỗ sạch ngồi xuống, Nạp Lan Đức Duật bắt đầu giúp Khiếu Tuyền chữa thương

      Sau 2 canh giờ, 2 người mở mắt ra, “đa tạ Nạp Lan huynh, huynh vì ta hao tổn nhiều nội lực, làm ta áy náy”
      “khôngh có gì, ta điều tức 1 chút là được”
      “ân, ta thay ngươi thủ”
      Nạp Lan Đức Duật thả lỏng người, nhắm mắt điều tức, Khiếu Tuyền đứng đằng sau, chậm rãi giơ chưởng lên: “Nạp Lan Đức Duật, ngươi nhận mệnh !”. Chưởng đến đỉnh đầu, bên tai lại văng vẳng tiếng của Nạp Lan Đức Duật: “chúng ta là bằng hữu”
      coi ta là bằng hữu, 1 chưởng này đánh xuống chết là nghi ngời, chính là, ta có lỗi với bằng hữu” Khiếu Tuyền chậm rãi buông tay, nhìn Nạp Lan Đức Duật, trong lòng cảm thấy mâu thuẫn, “, khôngh phải bằng hữu của ngươi, là cừu địch, là địch nhân của Thiên Địa hội, giết !”
      Khiếu Tuyền giơ chưởng lên, mãi hạ xuống, “là hùng nên đôi mặt quyết 1 trận, đánh lén sau lưng, đê tiện!” buông chưởng, “Khiếu Tuyền, ngươi là vô dụng!” Quay vài bước, vẫn là quyết định động thủ, “qua thôn này khôngh có điếm, bỏ qua cơ hội này khôngh có còn cơ hội nữa”, lại giơ chưởng, đến cuối dùng do dự, “ mới cứu ngươi, ngươi lại lấy oán báo ơn, ngươi phải người”
      tự gây sức ép chính mình, vẫn là buông tha cho Nạp Lan Đức Duật. Tâm Di vừa vặn vào cửa, động tác này vừa lúc rơi vào mắt Tâm Di, nhưng Khiếu Tuyền biết, nhìn thấy biểu tình của Tâm Di, tưởng nàng vì Nạp Lan Đức Duật mà lo lắng
      Tâm Di như thế nào đến, tất nhiên là theo vết máu đến, đến cửa miếu, vừa lúc thấy hành động của Khiếu Tuyền, sợ tới mức tim muốn nhảy ra, muốn gọi nhưng lại ra thanh, nghĩ muốn xông lên nhưng 2 chân lại vô lực. lúc này, Đại Hổ, Nhị Hổ cũng theo tới, “A, ngạch phu!”
      “ngạch phu các người điều tức, đừng kinh động !” Khiếu Tuyền vội
      , Nạp Lan Đức Duật thu công, mở mắt ra, thấy hội Tâm Di vội hỏi: “các ngươi thế nào lại đến đây?”
      “cách cách lo lắng, cho nên chúng ta tìm”
      “ta sao!” Nạp Lan Đức Duật hướng Tâm Di, chỉ thấy mặt nàng tái nhợt, bộ dạng kinh hãi, vội an ủi: “Tâm Di, cần sợ, ta sao!”
      “đưa ta về!” Tâm Di suy yếu
      “hảo!” Nạp Lan Đức Duật quay đầu với Khiếu Tuyền: “ chúng ta thôi!”
      Khiếu Tuyền gật đầu, giờ phút này biết mình với Nạp Lan Đức Duật tương lai nhất định là địch, nhưng hối hận
      Mọi người yên lặng rời , có lẽ vì có Nạp Lan Đức Duật ở bên nên Tâm Di dần bình tĩnh, nàng hướng Khiếu Tuyền liếc mắt 1 cái, hướng Nạp Lan Đức Duật : “Nạp Lan Đức Duật, ta hỏi chàng, chàng thế nào lại tin tưởng Vu đại ca, sợ thừa dịp ngươi điều tức, đến gần ngươi”
      “nàng thế nào lại nghĩ thế, huynh ấy phải loại lấy oán báo ơn, nếu ta cũng đem làm bằng hữu”
      Tâm Di nhìn Khiếu Tuyền làm được tự nhiên, đảo mắt nhìn về phía Nạp Lan Đức Duật, mắt Nạp Lan Đức Duật tràn đầy tín nhiệm. Khiếu Tuyền trong lòng nổi lên 1 tia hổ thẹn
      “vạn nhất chúng ta là cừu địch?” Khiếu Tuyền khô khốc hỏi
      “ngươi đừng lúc nãy ngươi muốn giết ta” Nạp Lan Đức Duật cho là đùa giỡn
      “nếu vừa rồi ta giết ngươi, ta liền mất 1 bằng hữu tốt” những lời này là Khiếu Tuyền hướng Tâm Di , xong hướng Nạp Lan Đức Duật : “mặc kệ chúng ta tương lai thế nào, trong lòng ta, ngươi vĩnh viễn là hảo bằng hữu. tốt lắm, ngươi đưa cách cách về trước ” Khiếu Tuyền thể đối mặt với , “cảm ơn ngươi hôm nay cứu ta, cáo từ!” xong xoay người ly khai
      “nãy ngươi là có ý gì?” Nạp Lan Đức Duật bị lời của Khiếu Tuyền làm hồ đồ, cảm thấy lời có chút kì quái
      “bởi vì là ‘Phản Thanh phục Minh’!” Tâm Di khẳng định

    4. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 73: Tâm Di bị bắt
      Edit: Suka- chan

      Câu này vừa ra khỏi miệng, những người bên cạnh giật mình, Nạp Lân Đức Duật đứng lại, “Tâm Di, cái này vạn lần được lung tung”
      “vậy coi như ta chưa gì”
      “ngươi biết cái gì rồi?” Nạp Lân Đức Duật biết Tâm Di tùy tiện, trong lòng đột nhiên sợ hãi
      Giờ đây, trong đầu Tâm Di đầy hỗn loạn, tại nàng chỉ có thể chắc chắn là mình đúng, nhưng muốn nàng ra thể, Tâm Di ra sức lắc đầu, “ta khôngh biết, chính là cảm giác này, ta cảm thấy bình thường, khống bình thường chính ở các hành vi”
      “ngạch phu, cách cách bừa, ta nhớ nguyên tiêu hôm đó, chúng ta thấy hăn…” Nhị Hổ 1 nửa, Tâm Di hướng lắc đầu
      Nạp Lân Đức Duật nghe đến đây, vì thế truy vấn: “ tiếp, thế nào?”
      “thấy khuân vác 1 ít vật phẩm, dường như giống tang vật” Tâm Di bâng quơ, “có thể là ta lo lắng nhiều, tốt lắm, dừng suy nghĩ nữa, về thôi!”
      Nạp Lân Đức Duật cũng hỏi lại, đưa Tâm Di về cung, bản thân về nhà, lời của Tâm Di cứ như bóng ma trong đầu Nạp Lân Đức Duật
      Khiếu Tuyền trở lại tổng đà, gặp ánh mắt đầy ngóng đợi của mọi người, áy náy mởi lời được
      Lã Tứ Nương thầm thở dài: “bỏ lỡ cơ hội tốt”
      Trầm mặc lâu, Khiếu Tuyền mở miệng: “là ta sai, ta xứng làm tổng đà của các ngươi, các ngươi tuyển người tài khác !”
      “luận tư chất, võ công, năng lực ai hơn được ngươi” Tần Phong tuy là nghĩ được nhiều nhưng cũng hiểu được lý lẽ
      Lã Tứ Nương cũng : “Vu đại ca trạch tâm nhân hậu, hạ thủ được cũng là do có tình cảm, nếu hạ thủ được Nạp Lân Đức Duật, có hay đối phó Tâm Di cách cách?”
      “Ân, đường về ta nghĩ, chúng ta như vậy…” Khiếu Tuyền cũng dám vì tư tình mà hủy đại
      2 ngày sau trong hoàng cung, Nạp Lân Đức Duật vội vàng nhanh, hôm nay có việc gì, hẹn Tâm Di đến nhà chơi, đợi đến chính ngọ cũng thấy người, chính là lo lắng, trong cung truyền tin tiến cung diện thánh, liền cảm thấy ổn, dọc đường miên man suy nghĩ. Tới Dưỡng Tâm điện, sắc mặt mọi người phi thường bất an, Khang Hy xanh mặt, Dận Chân cau mày, Tiểu Cúc đứng ngừng vò khăn, cả Lý Đức Toàn cũng 1 mảnh lo âu
      “khấu kiến…”
      “miễn, miễn” Khang Hy khôngh đợi xong, liền phất tay, từ thư án lấy ra 1 phong thư đưa cho : “nhìn xem!”
      Nạp Lân Đức Duật tiếp nhận tín quét 1 lần, trong lòng kinh hoàng, vội hỏi: “hoàng thượng, Tâm Di thế nào lại bị bắt?”
      Khang Hy kêu Tiểu Cúc: “ngươi kể lại lần nữa”
      “vâng, tình là vậy: nô tì cùng cách cách đường đến nhà ngạch phu, nửa đường bị người ta đánh hôn mê, nô tỳ bị ném tới ngoại ô phía tây kinh thành, tỉnh lại thấy trong tay có phong thư…” Tiểu Cúc vắn tắt 1 lần, “hoàng thượng, cách cách bị người ta bắt , là nô tì có tội” Tiểu Cúc 2 mắt đẫm lệ

      “bọn chúng đến ngươi cũng phòng được” Khang Hy
      “đúng, cho dù thoát lần này, bọn họ vẫn nghĩ biện pháp khác để bắt người” Nạp Lan Đức Duật phải lần đầu tiếp xúc Thiên Địa hội
      “các ngươi làm sao bây giờ?”
      “theo nhi thần, bọn chúng muốn đưa thích khách kia về, tạm thời thương tổn cách cách”
      “Nạp Lan Đức Duật, thích khách kia rốt cục là ai?” Khang Hy đem cách cách giao cho Nạp Lan Đức Duật sau hỏi nữa, bởi chỉ chăm nhìn Nạp Lan Đức Duật với Tâm Di, nay mới nghĩ tới
      “hồi hoàng thượng, thủy chung chịu , tuy vậy, bọn họ tìm cách bắt Tâm Di, xem ra thích khách có thân phận cao trong hội Thiên Địa”
      “cách ngươi tìm cách, phải đem Tâm Di bình an trở về” Khang Hy ra lệnh
      “Nạp Lan Đức Duật nghe lời này vội bẩm báo: “hoàng thượng, thích khách kia, chết” nhảm, thường xuyên bị điểm huyệt như vậy, chết mới lạ!
      chết! thế lấy gì để đổi cách cách?” Dận Chân hỏi
      “vương gia, cái này đơn giản, tìm 1 tử tù giống , lấy đào thay mận, sau đó đem đổ, tạm thời thể phát ” Nạp Lan Đức Duật 1 chút cũng lo lắng
      “đầu tiên là ám sát sau là bắt cóc, 2 lần, hướng bọn họ hảo hảo tính” Khang Hy não
      “2 năm gặp Khiếu Tuyền, là tiếc nuối, lần này nhất định phải cùng so cao thấp” Nạp Lan Đức Duật tự phụ, đối với Khiếu Tuyền danh nghe từ lâu, đương nhiên muốn đối mặt so cao thấp. nhắc đến , Nạp Lan Đức Duật nhớ tới lời của Tâm Di, 1 thời sắc mặt trắng bệch, môi run run: “chẳng lẽ huynh ấy…”
      Lúc này, dận Chân đưa ra chủ ý: “tiểu Cúc bị ném ở ngoại ô phía tây, cách cách biết bị giấu ở đâu, hoàng a mã, dù sao cũng còn 3 ngày, nhi thần nghĩ vừa chuẩn bị người vừa tìm cách cách cùng lúc” Dận Chân đề nghị căn bản là lãng phí nhân lực, cho dù đem đồ giấu trong nhà còn chưa chắc tìm được huống chi kinh thành rộng lớn như vậy, giấu 1 người sao có thể dễ dàng tìm được?
      Nếu muốn tìm, vậy tìm , bọn họ phải dân chúng bình thường, Nạp Lan Đức Duật cùng Nạp Lan Hồng điều động binh mã truy lùng toàn thành, các cửa kiểm soat, người qua lại đều bị kiểm tra bỏ sót ai
      Bên trong khách điếm, quan binh kiểm tra từng phòng
      “quan gia, chúng ta nơi này đều an phận thủ thường a, có người của Thiên Địa hội a” chưởng quầy lo lắng
      “bọn chúng mặt có khắc chữ sao?”
      “đây là hiếu kính các ngài, cầm uống tra” chưởng quầy lén lút nhét bạc
      “ta thẳng cho ngươi biết, bình thường là cho qua, cho có lệ với bên , nhưng là này là khác, Tâm Di cách cách bị Thiên Địa hội bắt , Nạp Lan ngạch phu rất tức giận, ta còn muốn bảo trụ bát cơm”
      vài tên lính ra báo cao: “ có gì khả nghi”
      “điều tra hết chưa?”
      điều tra hết”
      “nhà tiếp theo, chưởng quầy, thấy ai khả nghi lập tức báo cáo”
      “vâng”
      Chờ quan binh ly khai, 1 khách nhân : “chưởng quầy, mặt trời mọc phía tây rồi, bọn chúng tự nhiên lấy bạc của ngươi”
      “ta tình nguyện để bọn họ thu bạc, hôm nay tra xét như vậy , ta còn làm sinh ý thế nào(sinh ý = buôn bán sinh lời)” chưởng quầy kêu khổ
      Tiểu nhị cũng theo: “cũng khó trách, Tâm Di cách cách mất tích, Nạp Lan Đức Duật hội thế nào nóng nảy”
      “hôm nay làm loạn gây sức ép cái gì, chỉ hại chúng ta!” 1 khách nhân khác
      “chính là bày đặt, thái bình như vậy, phục Minh làm gì!” tiểu nhị thầm
      Chưởng quầy sợ phiền phức vội ngăn cản tiểu nhị: “hu! Mạc đàm quốc , ngươi nhanh làm việc , đừng ở đây luyên thuyên, cẩn thận đem ngươi thành người Thiên Địa hội bây giờ”

      Nạp Lan Đức Duật cước bộ nhanh như lửa cháy, nhưng trong người lại thầm cao hứng
      Trong Liêm vương phủ
      “2 ngày nay, hoàng a mã tính tình dường như rất đặc biệt, gặp ai cũng thuận mắt” Thập a ca 2 ngày chạm qua cái đinh
      Cửu a ca cũng : “ta vẫn là khôn hiểu, nha đầu kia có ma lực gì có thể khiến hoàng a mã tả hỉ hữu giận. mới thấy nàng 1 chút,hoàng a mã liền hướng chúng ta phát giận, như là chúng ta đem nàng về trời bằng!”
      “ta hy vọng nàng đừng có về sớm, để Nạp Lan Đức Duật 1 khoảng lo lắng” Kỳ Duệ tối vui mừng
      Dận Tự : “ngươi cũng là, thế nào Uyển Nhi của ngươi cũng là chính bát kì cách cách, so với Tâm Di xinh đẹp hơn, tính tình cũng hảo hơn”
      Kỳ Duệ hừ 1 tiếng: “cách cách chính bát kì so ra kém xa cách cách từ trời rơi xuống. xinh đẹp có ích gì, nữ nhân xinh đẹp thiếu gì, chính là tính tình có chủ kiến, cùng Tâm Di giống nhau. Đừng cho là ta biết, Uyển Nhi luôn thích Nạp Lan Đức Duật, hoàng thượng từng đề cập qua đem Uyển Nhi cấp Nạp Lan Đức Duật, người ta được mới ném qua cho ta”
      “ngươi xem Nạp Lan Đức Duật là kẻ ngốc sao, rất tinh a, thế nào trước kia biết a!” cửu a ca với Nạp Lan Đức Duật bất mãn
      Kỳ Duệ lại khí: “các ngươi thấy a, mấy ngày nay Nạp Lan Đức Duật có bao nhiêu kiêu ngạo”
      “là lão bà, đương nhiên” thập a ca thổi bọt trà
      chính là sợ mất danh hiệu ngạch phu, có Tâm Di, liền phải”
      “hoàng thượng cũng bất công, cùng là ngạch phu, hoàng thượng cho kiến phủ đệ, tự mình hỏi hôn , còn ta, tốt xấu cũng là bối lạc, hoàng thượng hay nhớ đến ta nửa điểm?” Kỳ Duệ bụng đầy tức giận
      Dận Tự tiếp lời: “ngươi tại nén giận biết là muộn sao, ngươi sớm, có Tâm Di, ngươi muốn cái gì chẳng có, thiên hạ trong bàn tay, tình đều là ngươi làm hỏng, hoàn hảo nén giận”
      Kỳ Duệ ra lời, Dận Tự chốc lát lại : “ai nha, nha đầu kia, nàng có gì hảo đâu, nàng can thiệp triều chính, cho tới giờ cũng chưa từng cùng quan lại giao tiếp, nàng mặc kệ, nàng ra đề nghị, đạo lý, cũng rất thực tình, cũng khó trách hoàng a mã đau nàng,vài lần, ta cùng nàng chuyện… chẳng thu được gì” Dận Tự là người có chí lớn, chỉ là vận mệnh chiếu cố
      Cửu a ca có chút hâm mộ: “ta thế nào có cơ hội này?”
      Bát a ca cười: “còn phải xem nàng tâm tình”
      “2 người sao thế, cùng nàng chuyện phiếm vui vậy sao?” thập a ca
      “cùng nàng chuyện phiếm là 1 lạc thú, có chút vấn đề với nàng liền trở nên rất đơn giản, ta trở về thực phương pháp của nàng thấy rất hữu hiệu” Dận Tự đối với Tâm Di rất bội phục, “nhìn lại gia sư, phụ tá, môn khách của chúng ta được cái gì? Hảo mưu kế chẳng được cái nào, sửu mưu kế được đống, nuôi bọn họ bằng 1 tài nữ”
      “ngươi nên may mắn vì nàng là nữ, nếu là nam sợ còn cao hơn!”
      “Kỳ Duệ a Kỳ Duệ, ngươi bại bởi Nạp Lan Đức Duật, cả đời bại vì ” Dận Tự cảm thán
      cần thiết, thế nào ta cũng là hoàng tộc” Kỳ Duệ phục
      Bát a ca cười lạnh : “huyết thống hoàng tộc sao? 3 huynh đệ ta đều là thân sinh của hoàng thượng, thân sinh sao? nhiều con như vậy, trước kia trong mắt chỉ có thái tử, tên kia chính mình chịu thua kém, kết quả liên lụy chúng ta”
      “đừng nữa, cũng vô dụng, lão nhân chướng mắt với chúng ta” thập a ca
      “chính là vì chướng mắt, cho nên ta mới muốn để ý, xuất thân của ta thể cùng các ngươi so, càng so được với lão tứ cùng thập tứ đệ, ngạch nương quyết định thân phận đứa con” ngạch nương của Dận Tự là 1 cái tiện nô, danh phận, đây vẫn là điều canh cánh, “cho nên, ta càng muốn có người bầy ta mưu kế, Tâm Di, nàng là bảo vật, ngay từ đầu nêu coi thường”
      “nàng nếu nguyện ý cùng ngươi chuyện, chứng minh nàng với ngươi phản cảm”
      Dận Tự thở dài: “trước kia, tại, ngươi đừng nghĩ nàng biết chúng ta phái người thâu đề!”
      phải chúng ta còn ai đâu!”
      “cái kia ám sát, vu oan, ai cam đoan nàng biết!”
      Cửu a ca hối hận, khuyên: “làm làm, hối hận, làm tiểu Thảo dừng tay, sau đó tìm biện pháp lôi kéo làm quen!”
      “cũng chỉ như vậy, ngày mai đổi người, cũng biết chắc trở về”
      Sáng sớm hôm thay đổi người, Nạp Lan Đức Duật cùng Dận Chân áp giải xe tù Diệu Phong sơn đổi con tin
      Nạp Lan Đức Duật cùng Dận Chân dừng kị mã, phía sau là đại nội thị vệ cùng xe tù, xe tù chở 1 phạm nhân cúi đầu xuống, thấy mặt, tay chân đầy xiềng xích, quanh xe chở tù đầy quan binh, sau xe chở tù là 1 đám thị vệ
      Tiến lên phía trước, Nạp Lan Đức Duật cùng Dận Chân lặc dây cương, phía sau cũng dừng lại
      Chân nhìn bốn phía, sơn thế hiểm trở, giống với nơi có thể mai phục, hỏi Nạp Lan Đức Duật : “bọn họ có đến hay ?”
      “Bọn họ hẳn ở trong Diệu Phong sơn chuẩn bị đổi người” Nạp Lan Đức Duật cũng nắm chắc, Tâm Di ở trong tay Thiên Địa hội, bị động
      Đợi bao lâu, phía trước xuất 1 đám người cưỡi ngựa đến, ở trước mặt bọn họ dừng lại. đầu là Khiếu Tuyền, thấy Nạp Lan Đức Duật, ôm quyền: “Nạp Lan huynh, biệt lai vô dạng a!”
      Nạp Lan Đức Duật trong lòng choáng váng, “Tâm Di đoán sai, ngươi quả nhiên là người Thiên Địa hội! ngươi hẳn gọi là Vu Tức Thủy , tổng đà chủ!” lúc này Nạp Lan Đức Duật khẳng định trước mặt chính là Khiếu Tuyền
      “Nạp Lan huynh thứ tội, tại hạ đúng là Vu Khiếu Tuyền”
      Trong lòng sớm chuẩn bị tư tưởng, nghe thừa nhận, Nạp Lan Đức Duật trong đầu vẫn vang lên 1 thanh: “hảo, 1 cái phá sơn thần chưởng, Vu Khiếu Tuyền, ngươi và ta từ đầu nhận thức đều là ngươi an bài từ sớm”
      , chính ngươi cho ta biết ngươi là Nạp Lan Đức Duật, trước đó quả ta biết ngươi là ai” Khiếu Tuyền thẳng thắn
      Nạp Lan Đức Duật cười 1 tiếng, châm chọc : “ta còn phải đa tạ ngươi ngày đó giết ta?”
      “ta đem ngươi làm bằng hữu”
      “bằng hữu? ngươi bắt cóc vị hôn thê của ta”
      “đây là chủ ý của chúng ta” Khiếu Tuyền thản nhiên

    5. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 74: giả giả

      Edit: Suka- chan

      Tần Phong nhìn thấy Nạp Lan Đức Duật mắt đều đỏ, hận thể đao giết , vì thế giọng căm hận :” Đà chủ, năm đó chính là lãnh binh diệt thanh liên sơn trang, Lâm đại ca chết thảm ở dưới tay,”

      “ Tần Phong, mạng của ngươi tốt, năm đó bị thương nặng như vậy, cư nhiên chết?” cách nhiều năm, Nạp Lan Đức Duật vẫn nhớ ,

      “ Lão tử là mèo, có cửu mạng, hôm nay ta muốn thay các huynh đệ chết báo thù,” Tần Phong từ lập tức nhảy lên, đao hướng Nạp Lan Đức Duật công tới, Nạp Lan Đức Duật tay tiếp chiêu, hai người đấu cùng chỗ, ước chừng hơn hai mươi chiêu, Nạp Lan Đức Duật cước đem Tần Phong trong tay đao đá bay, Ngay sau đó chưởng đưa từ giữa trung đánh rơi,

      Vu Khiếu Tuyền chạy nhanh tiếp được Tần Phong,

      Nạp Lan Đức Duật phi thân xoay người, trở lại lưng ngựa,

      Vu khiếu tuyền giúp đỡ Tần Phong ngồi dưới đất:”Tần hương chủ, ngươi cảm thấy thế nào?”

      Tần Phong ói ra búng máu:” chết được!”

      Dận Chân sợ người thiên địa hội làm khó dễ, vội hỏi:” Nạp Lan, đổi người quan trọng hơn, Vu Khiếu Tuyền, mau đưa cách cách giao ra đây,”

      “ người của chúng ta đâu?” Vu Khiếu Tuyền tự nhiên chịu công thả người,

      Nạp Lan Đức Duật phất phất tay về phía sau, quan binh đem xe chở tù tiến lên,

      Tần Phong lớn tiếng hô:” Lâm nhị ca, Lâm nhị ca,”

      Nghe được Tần Phong tiếng la, Nạp Lan Đức Duật trong lòng vừa động,” Lâm nhị ca, thích khách là phó đà chủ lâm tây hào?”

      Tù người trong xe hề động tĩnh, Tần Phong nóng nảy, rống to:” Các ngươi đem Lâm nhị ca thế nào?”

      Dận Chân mắt lạnh nhìn bọn họ sốt ruột, thấy ra sơ hở, liền trả lời :” Yên tâm, còn sống, cách cách đâu?”

      “ Mang nàng ra,” Vu Khiếu Tuyền ý bảo mang Tâm Di ra, Mặt sau cùng chiếc xe ngựa xuống Tâm Di, nàng nghĩ muốn chạy tới, bị lại nhân ngăn cản,

      “ Tâm Di, ngươi có khỏe ?” Nạp Lan Đức Duật lo lắng địa lớn tiếng hỏi,

      Tâm Di lời nào, chính là gật đầu,

      Nạp Lan Đức Duật căm tức Vu Khiếu Tuyền,” Vu Khiếu Tuyền, ngươi ở người nàng làm gì?”

      “ Đừng lo, ta chỉ là điểm nàng á huyệt, chờ chút chính ngươi thay nàng giải , tại có thể thay đổi người ?” Vu Khiếu Tuyền thầm nghĩ nhanh lên đem người đổi trở về,

      “ Hảo, ngươi trước phóng,” Nạp Lan Đức Duật ,

      “ Đà chủ, chó thanh luôn luôn tuân thủ chữ tín, làm cho bọn họ trước thả người,” Tần Phong tin Nạp Lan Đức Duật,

      Dận Chân cũng tin tưởng nhóm:” Bảo chúng ta trước phóng, đến lúc đó các ngươi thả, kia làm sao bây giờ?”

      “ Vu mỗ tốt xấu cũng là đà chủ, sao lại lật lọng?”

      “ Nếu 2 bên cùng tín nhiệm, bằng phần tam đồng thời thả người,” Nạp Lan Đức Duật lòng tràn đầy thầm nghĩ Tâm Di chạy nhanh đổi lại đây, làm cho hảo hảo nhìn xem có hay chịu cái gì ủy khuất, nếu Tâm Di có cái gì thương tổn, hôm nay đại khai sát giới,

      Vu Khiếu Tuyền đồng ý :” Hảo, ta đếm đến 3, nhất, nhị, tam,”

      quan binh đem xe chở tù đẩy dời ,

      Cùng lúc đó, Tâm Di cũng nghiêng ngả lảo đảo về phía trước ,

      Nạp Lan Đức Duật nhịn được xuống ngựa, tiếp Tâm Di, vừa thấy mặt liền đỡ lấy nàng, trước quan trọng hơn ân cần thăm hỏi, đau lòng địa :” Tâm Di, mấy ngày nay ủy khuất ngươi, bọn họ có hay khi dễ ngươi?”

      Tâm Di lắc đầu, đột nhiên nâng thủ chưởng đánh mạnh vào ngực Nạp Lan Đức Duật, Nạp Lan Đức Duật nghĩ đến Tâm Di hội hướng động thủ, chút phòng bị cũng có, đỡ ngực, lui năm sáu bước,

      Dận Chân thấy phát sinh chuyện gì, chỉ nhìn đến Nạp Lan Đức Duật lui lại, mà Tâm Di lại còn đứng ở tại chỗ bất động, lập tức cảm giác xảy ra vấn đề, vội hỏi:” Nạp Lan, sao lại thế này?”

      Nạp Lan Đức Duật văng ra búng máu, sau đó nhanh chóng điểm chính mình mấy huyệt đạo, lớn tiếng hỏi:” Ngươi là ai?”

      Mọi người trước mặt Tâm Di trận cười khanh khách:” Nạp Lan Đức Duật, ta là Tâm Di cách cách trong lòng ngươi a!”

      Dận Chân cũng nghe ra tiếng đúng, giục ngựa tiến lên vài bước,” Ngươi rốt cuộc là ai?” Chỉ thấy nàng kéo xuống mặt mặt nạ, dung mạo thanh lệ làm cho mắt dận Chân sáng lên,

      “ Nạp Lan Đức Duật, ta dùng thập phần công lực, nhâm ngươi võ công dù cho, ít một cũng muốn ba năm trở lại mới có thể khôi phục,” Lã tứ nương biết chính mình đối Nạp Lan Đức Duật ám toán làm hôm nay thể phát huy bình thường công lực,

      cách cách đâu, các ngươi đem nàng thế nào?” Dận Chân gặp Nạp Lan Đức Duật bị thương, biết hôm nay rất có có thể là tiền mất tật mang, trở về là có cách nào cùng Khang Hi trả lời

      Lúc này, Vu Khiếu Tuyền ở khác giữ :” Tứ nương, chúng ta bị lừa, phải tây hào,”

      “ Đê tiện!” Lã tứ nương mắng tiếng, hướng Nạp Lan Đức Duật đánh tới,

      Dận Chân ứng chiến, vừa đánh vừa :” Cũng vậy, ngươi cũng giả mạo khanh khách sao?”

      “ Tứ nương, trước đừng đánh,” Vu Khiếu Tuyền ngăn cản ,

      “ Vì cái gì? Thừa lúc Nạp Lan Đức Duật bị thương, trước hết giết tên cẩu tặc này,” người Thiên địa hội kiêng kị chính là Nạp Lan Đức Duật,

      “ Tứ nương, tây hào còn trong tay bọn họ,” Vu Khiếu Tuyền cũng có băn khoăn,

      “ Sợ cái gì, chúng ta cũng có Tâm Di khanh khách,”

      Vừa dứt lời, thanh từ 1 cái cây gần đó vọng đến:”Lã tứ nương, nhĩ hảo biết xấu hổ, giả bạo ta tính, còn trợn mắt dối,” Nghe được thanh , tất cả mọi người đánh, nhìn lại phía phát ra thanh, chỉ thấy cái cây gần đó chui ra người, phủi người bụi,

      Dận Chân, Vu Khiếu Tuyền đồng thời kêu lên:” Tâm Di!”

      Dận Chân phản ứng cực nhanh, lập tức hô:” Bảo hộ cách cách,”

      Bọn thị vệ lập tức đem Tâm Di ngăn ở phía sau,

      Tâm Di cũng để ý tới, ánh mắt tìm tòi chút, gặp Nạp Lan Đức Duật ở bên ngồi chữa thương, trong lòng đau tích thôi, nàng đến trước mặt Nạp Lan Đức Duật, sẳng giọng:” Đứa ngốc, cũng nhìn ràng,”

      “ Ta lo lắng ngươi, nhất thời phát ,” Gặp Tâm Di việc gì, đau đớn người Nạp Lan Đức Duật cũng vài phần,

      Tâm Di lấy ra cái tiểu bình sứ, lấy ra viên viên thuốc, uy tiến miệng Nạp Lan Đức Duật,

      Dược tiến miệng, Nạp Lan Đức Duật lập tức biết là cái gì:” Thiên Sơn Tuyết Liên!”

      “ Hữu dụng sao?”

      “ Hữu dụng là có dùng, nhưng là cần thời gian,”

      Tâm Di hướng cười cười:” Yên tâm, càn quấy là sở trường của ta,” xong, xoay người vào trước đội ngũ, :” ta cũng phải lên ngựa mới công bình,”

      Người Tâm Di có điểm thấp bé, vì thế hướng mặt sau thị vệ hảm:” Ai tới giúp ta chút?” Lập tức có người tiến đến giúp đỡ Tâm Di lên ngựa,

      “ Như vậy còn kém nhiều lắm!” Tâm Di thầm, thấy khiếu tuyền bộ dáng buồn bực địa, bất giác có điểm buồn cười, :” Cho đà chủ, có phải hay cảm thấy được thực ngoài ý muốn a? Có muốn biết hay ta là như thế nào lại ở chỗ này xuất ?”

      muốn thỉnh giáo,” Vu Khiếu Tuyền quả rất muốn biết,

      Tâm Di lại hỏi dận Chân :”Ung Vương gia, ngươi có muốn biết hay a?”

      “ Ai nha, Tâm Di, ngươi phải thừa nước đục thả câu !”

      “Ung Vương gia! Ngươi là dận Chân?” Lữ tứ nương thế mới biết trước mắt nam nhân trung niên này chính là dận Chân

      “ Đúng là bổn vương,”

      “ Sớm biết rằng là ngươi, vừa rồi ta nên thủ hạ lưu tình,”

      Dận Chân dẫn theo điểm trêu đùa mồm :”Lữ tứ nương, rốt cuộc là ai thủ hạ lưu tình nha?”

      Tâm Di nhìn xem hai người, trong lòng thầm,” Truyền thuyết hai người bọn họ có, có… , ta như thế nào cảm thấy được dận Chân có điểm thích hợp a!”

      Vu Khiếu Tuyền gặp lã tứ nương chuyển hướng đề tài, vội hỏi:” Tứ nương, ngươi trước đừng nữa, Tâm Di, ngươi, ngươi là như thế nào đào thoát?”

      Nạp Lan Đức Duật nghe được Vu Khiếu Tuyền đối Tâm Di xưng hô thân thiết như thế, mà lại là thập phần quan tâm, khỏi nhướng mày, ngẩng đầu nhìn liếc mắt cái,” Ta thiếu chút nữa quên, cũng thích Tâm Di, tại đối Tâm Di chuyện ngữ khí như thế thân thiết phải ba ngày này, bọn họ…” Miên man suy nghĩ, chữa thương suy giảm,

      Bên kia, Tâm Di còn tại lải nhải,” Xem ra ngươi rất muốn biết, ta liền cho ngươi nghe, tuy vậy, chiêu này phải vạn thí vạn linh, chỉ có thể ngẫu nhiên lâm vào, Cho đà chủ, ung Vương gia biết tiền căn hậu quả, cho nên, ta phải từ đầu, có thể có điều dài dòng, chiếm dụng thời gian, cũng có điều dài, mọi người kiên nhẫn chút,” Tâm Di là lan man dài dòng,

      “ Vu đại ca, chúng ta cần phải… ở trong này nghe nàng kể chuyện xưa,” Lã tứ nương kiên nhẫn,

      “ Ngươi thích nghe, tổng đà chủ các ngươi nghe, ta biết ngươi vì cái gì thích nghe, bởi vì ngươi sợ ta làm lộ bí mật hoá trang của ngươi,”

      “ Ta mới sợ đâu!” Lã tứ nương chịu nổi phép khích tướng,

      “ Ngươi sợ, vì cái gì cho ta ?” Tâm Di lớn
      Quả nhiên, lã tứ nương :” Hảo, ngươi muốn !”

      “ Ta kể chuyện xưa so với thuyết thư tiên sinh còn lợi hại, cam đoan ngươi hội nghe được chuyện hay,”

      Tâm Di bắt đầu kể chuyện xưa,

      Ngày đó, nàng hẹn Nạp Lan Đức Duật đến nhà , cũng có người theo, chỉ dẫn theo tiểu Cúc, đường vô cùng – náo nhiệt, người kẻ lại, Tâm Di cùng tiểu Cúc chậm rãi vừa trò chuyện,

      “ cách cách, sao gọi thêm vài người?” Tiểu Cúc hỏi,

      “ càng nhiều người càng lắm chuyện, tại càng ngày càng vô pháp vô thiên, có bọn họ, ta cũng thể hảo hảo mà cùng Nạp Lan Đức Duật chuyện,”

      “ Kia còn phải là ngài dung túng ra sao,”

      Tâm Di cười :” Ta giờ muốn quản giáo bọn họ cũng được, chờ về sau làm cho Nạp Lan Đức Duật giáo huấn bọn họ !”

      đến trước cửa Nạp Lan gia, bên đường có lão bà bà bán hoa tươi,” Bán hoa… Bán hoa a, nương, mua mấy đóa hoa , vị này đại tẩu, mua mấy đóa hoa mang về !”

      Tâm Di động lòng trắc :” Lớn tuổi như vậy còn bán hoa lấy lãi, Tiểu Cúc, chúng ta mua mấy đóa,” Nàng lôi kéo tiểu Cúc hướng lão bà bà đến,

      Lão bà bà thấy có khách tới, vội tiếp đón:” Hai vị nương, mua mấy đóa hoa , đều là buổi sáng vừa mới tiễn(cắt), rất tươi a!”

      “ Bà bà, ngài lớn tuổi như vậy, như thế nào còn bán hoa lấy lãi a?” Tiểu Cúc tâm địa cũng tốt,

      “ Đứng ở nhà cũng có việc gì, ra hoạt động hoạt động gân cốt, hoa này là của nhà, trợ cấp chút ít cho gia đình,” lý do này có gì khả nghi,

      Tâm Di cầm lấy hoa, nghe(ngửi), chọn, tiểu Cúc cũng chọn 1 ít, còn khi nghe(ngửi) mùi hoa,

      “ Ngô, thơm quá a!” Tâm Di cảm thấy được này mùi hoa rất thơm,

      “ Có phải hay , là hương hoa của ta ?” Lão bà bà tươi cười đầy ý, thấy tay lão bà bà mềm mại, Tâm Di lập tức nhận thấy đúng:” Tay ngươi…” Nàng xem như phản ứng mau, nhưng là muộn, chỉ cảm thấy đến trận choáng váng đầu, vội nhắc nhở:”Tiểu Cúc, đừng nghe(ngửi) hoa,”

      “đầu óc ta choáng váng,” Tiểu Cúc có chút đứng thẳng xong,

      Hai người lung lay sắp đổ, bên cạnh hai người mua bán nhanh chóng đỡ lấy các nàng, mông lung Tâm Di thấy lão bà bà lộ ra tươi cười cổ quái, chiếc xe ngựa trùng hợp qua trước mặt bọn họ, xe ngựa dừng lại, tiếp theo liền ly khai, đường thấy bọn họ có mấy người, Này quá trình, hơn hai ba phần là vậy, người đường đều có chú ý,

      Tâm Di bị đưa đến cái nông trang, mê dược còn có hết tác dụng, nàng mê man, biết bao lâu, nàng tỉnh, chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy cái xa lạ địa phương, vì thế ngồi dậy đánh giá phòng, trong phòng có điểm tối, đốt ngọn nến nho , Tâm Di nhìn quét chút, chỉ có cái bàn, ghế dựa cùng giường, nàng xuống giường, kéo cánh cửa, bên ngoài có thể khóa, kéo ra, gian phòng ở cũng có cửa sổ,

      Tâm Di buồn bực địa ngồi trở lại giường,” Đáng chết! Nếu ở đại ta còn có thể báo cái cảnh, nơi này… Đừng làm cho ta biết là ai, nếu … Hừ!”

      lát sau nhi, cửa phòng mở ra, vào là Vu Khiếu Tuyền cùng lã tứ nương,

      “ cách cách tỉnh?” Vu Khiếu Tuyền ,

      Tâm Di nhìn thấy Vu Khiếu Tuyền cũng là chấn động:” Là ngươi! Nơi này nơi nào? Các ngươi rốt cuộc là ai?”

      “ Mạo phạm cách cách,”

      “trước hẳn tự giới thiệu chút,”

      “ Tại hạ Vu Khiếu Tuyền, thiên địa hội tổng đà chủ, vị này chính là lã tứ nương,” Vu Khiếu Tuyền giới thiệu,

      “ Thiên địa hội! Ta quả nhiên đoán sai, ngươi là phản thanh phục minh, Nạp Lan Đức Duật cư nhiên cùng thiên địa hội tổng đà chủ giao tình bằng hữu, rất châm chọc, nếu biết ngươi là thiên địa hội tổng đà chủ, còn bắt cóc vị hôn thê của , chỉ sợ bằng hữu muốn thành cừu địch,”

      “ Tạo hóa trêu người,” Vu Khiếu Tuyền bất đắc dĩ địa ,

      biết bọn thân phận của họ, Tâm Di liền trực tiếp hỏi:” Các ngươi chuẩn bị cùng Khang Hi đàm điều kiện gì?”

      Vu Khiếu Tuyền cùng lã tứ nương kinh ngạc nhìn nhau,” cách cách là băng tuyết thông minh, khó trách Khang Hi đem ngươi trở thành bảo bối,” Vu Khiếu Tuyền bội phục ,

      “ Nếu ta đoán sai, các ngươi tính toán dùng ta đổi tên thích khách kia, ở thiên địa hội hẳn là nhân vật trọng yếu, nếu các ngươi cũng nhọc lòng an bài,”

      Tâm Di đoán được kế hoạch của bọn họ, Vu Khiếu Tuyền cũng giấu diếm nữa, thẳng :” là thiên địa hội phó đà chủ lâm tây hào, nguyên bản chúng ta tính ở đại lễ chọn rể của ngươi chạy về kinh thành ép Khang Hi, ngờ tính tình quá mau, dẫn theo vài huynh đệ xâm nhập hoàng cung, kết quả thất thủ bị bắt, mà thẻ số của ta đánh mất, cho nên đành phải ra hạ sách này,”

      “Lâm tây hào, tên này nghe quen quen a!” Tâm Di nghe được lâm tây hào tên này cảm giác phi thường quen tai, miệng lại :” Cho dù giết Khang Hi như thế nào? Giết Khang Hi liền đánh đổ đại thanh, liền hoàn thành nghiệp lớn phản thanh hồi phục minh các ngươi? Ngu xuẩn!” Tâm Di chút khách khí mắng,

      “ Ngươi ai ngu xuẩn?” Lã tứ nương có điểm buồn bực hỏi,

      “ Chẳng lẽ đúng sao? Giết Khang Hi, lập tức tân hoàng đế, sau hoàng đế này còn có hoàng đế khác, các ngươi có thể đều giết sao?”

      Vu Khiếu Tuyền nghĩ giữa các nàng lại xuất tranh chấp, :” Việc này chúng ta tạm thảo luận, nhiều ngày liền ủy khuất cách cách, cách cách ở nông trang tùy ý lại, tuy vậy, huynh đệ phần lớn làm việc lỗ mãng, sợ làm cách cách kinh sợ, cho nên tứ nương hội tùy thân bảo hộ ngươi,”

      Tâm Di tức giận địa :” Giám thị liền giám thị, đừng dễ như vậy nghe, Ta ngươi, Vu Khiếu Tuyền, ngươi để ta trở về, ta báo thù,”

      “ Ha hả!” Vu Khiếu Tuyền cười cười,” Ta nghĩ Nạp Lan Đức Duật cũng cho ngươi xuất đầu,”

      cần , ta cũng có thể đấu được với các ngươi! Ngươi nếu sợ đừng làm cho ta xuất môn, nếu …” Tâm Di luôn luôn thích làm bẫy rập, khiêu khích người khác,

      Quả nhiên, Vu Khiếu Tuyền :” Ta mà làm khó dễ ngươi – cái thiếu nữ tử, ba chữ Vu Khiếu Tuyền này đời danh chẳng phải bị hủy!”

      Vu Khiếu Tuyền a Vu Khiếu Tuyền, ngươi bắt cóc ai bắt, lại bắt cóc vị Đại tiểu thư của chúng ta!

      “ Hừ, ta đem nơi này biến thành gà bay chó sủa, ta gọi chung Tâm Di,” Ai! Tâm Di có loại này ý niệm trong đầu, thiên địa hội nghĩ muốn yên cũng được,

      Là thiên địa hội gặp tai ương!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :