1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

A Loving Scoundrel - Johanna Lindsey (52c)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 40
      Trời gần tối hẳn khi họ thu dọn xong những gì còn lại của buổi picnic và quay trở lại chỗ chiếc xe ngựa của Jeremy. Những gì ít ỏi còn sót lại của vầng dương bị che khuất phía sau vầng mây dầy và những thân cây hai bên đường. Nếu nhờ những thân cây đứng như kiểu hàng rào đó, có lẽ họ thể ở đúng con đường, vì cỗ xe được thiết kế cho những chuyến về vùng quê, ít nhất phải vào ban đêm.

      Tuy vậy ngôi quán trọ sáng đèn cũng hoạt động như loại đèn hiệu từ tận phía xa, và khi họ tới nơi, Jeremy lại có thể thư giãn. đề cập đến những gì có thể xảy ra đường, nơi những tên cướp đường vẫn thường lảng vảng trong đêm, nơi chỉ chệch hướng nhất của cỗ xe cũng có thể khiến họ kết thúc trong cái mương. Qua đêm trong cỗ xe mui bên đường cách nát bét để kết thúc ngày thú vị nhất.

      Khoác tay nhau, họ vào lên cầu thang tới phòng mình. Danny hề hỏi tại sao họ lại qua đêm trong quán trọ thay vì trở lại London cũng như thắc mắc tại sao chỉ cầu phòng cho cả hai người. có lẽ hiểu được những nguy hiểm rình rập đường, còn về căn phòng đơn, hoặc là cũng háo hức trước cuộc làm tình giống như , hoặc là cho rằng việc đó thành vấn đề ở đây, nơi ai biết họ.

      Trường hợp này hoàn toàn chính xác như vậy. Người chủ quán trọ nhận ra Jeremy và gọi anhh bằng tên. là khách ở đây trong nhiều năm đủ để ông chủ nhớ . trong những người khách trong phòng sinh hoạt chung cũng nhận ra , hay có vẻ như thế. Thực ra chàng đó mải ngắm nhìn Danny, và với sắc thái biểu cảm cho thấy ta nhìn thấy thiên thần - hoặc con ma.

      Nhưng cặp đôi để ý đến những điều đó, và lần nữa, khéo léo tinh tế của Jeremy bị bỏ lại ngoài cánh cửa ngay khi đóng nó phía sau lưng họ. Việc thắp đèn có thể đợi. Cởi quần áo hoàn toàn có thể đợi. Jeremy gần như là ném Danny lên giường và hôn sâu đến mức thể thốt ra từ phản đối. Nhưng cũng hề có chút ý muốn phản đối. thực tế, cũng chắc ai trong số họ là người bị khao khát thiêu đốt nhiều hơn.

      Danny thấy thiếu kiểm soát của Jeremy đặc biệt gợi tình. giật chiếc áo khoác ra và quăng . mang chiếc áo của mình theo và giờ đây thả rơi nó khi ném lên giường. xé toạc cổ tay chiếc áo sơ mi và đơn giản là kéo nó qua đầu. nhanh chóng cởi áo sơ mi của mình, sợ rằng nếu đó là thứ tiếp theo bị xé toạc. Áo lót trong của chỉ đơn giản kéo xuống rồi giữ chặt hai bầu ngực trong hai bàn tay và vùi đầu mình vào giữa chúng với tiếng rên, mút bên cho đến khi kêu lên cầu xin nhân nhượng của . Miệng , nóng, vẽ đường lên tới cổ và hôn và cũng mút ở đó. Rồi chuyển đến tai , nơi thở ra hổn hển, "Chạm vào . cảm giác khi em chạm vào ."

      lăn người lại và đặt ngồi háng để có thể tiếp cận dễ dàng hơn. Đôi bàn tay di chuyển qua ngực , nhàng dứt dứt hai núm vú. rên lên khi cúi xuống để liếm bên và trở nên bị kích thích đến mức suýt nữa khiến ngã xuống. Kéo váy của lên cho khỏi vướng, trượt bàn tay và trong váy lót và tóm lấy mông , ép sát háng và háng . Nhưng như thế đối với là chưa đủ, đó chỉ đơn thuần là đùa bỡn. muốn ở trong , cứng rắn và nóng bỏng và chôn sâu. thể đợi lâu hơn được nữa.

      Những tiếng rên rỉ của lên điều đó. Bàn tay giữ lấy tóc , hướng dẫn miệng trở lại với miệng khi lăn người trở lại, cùng lúc dùng tay kia để cởi váy lót của . Và rồi có cái mà muốn, ở trong , với sức nóng hừng hực, đâm mạnh vào nơi sâu thẳm của , và nổ tung xung quanh , hút vào thậm chí sâu hơn, những tiếng hét vì khoái lạc của mất hút dưới đôi môi , tiếp tục khi ấn vào lần nữa và lần nữa, đến khi tiếng hét của chính cắt ngang qua căn phòng.

      Trái tim Jeremy vẫn còn đâng đập thình thịch. chút nghi ngờ, đó chính là lần đạt cực khoái ngoạn mục nhất trong đời . ra đó là điều xảy ra khi hưởng ứng bị đè nén từ giờ này qua giờ khác?

      , từng có kinh nghiệm với hưởng ứng trước đây. Nó chưa bao giờ như thế này. Đó chính là Danny. Với vài lí do, ảnh đưởng đến theo cách mà chưa phụ nữ nào trước đây từng làm được. Và phải chỉ riêng chuyện làm tình. Nỗi mong muốn được ở cùng , mỗi phút trong ngày, trong khi biết là mình thể, là bực bội thấm thía, và chắc phải đối phó với nó thế nào.

      Jeremy ghét phải rời khỏi thậm chí chỉ trong chốc lát, nhưng cuối cùng cũng hoàn tất việc cởi quần áo. thậm chí còn dậy và thắp vài ngọn đèn vì thời gian vẫn còn sớm và chưa hề mệt chút nào.

      "Chúng ta mang theo chút đồ ngủ nào." Danny chỉ ra khi trở lại với giường.

      "Có, chúng ta có," , lại kéo vào sát vào . " biết em thế nào, nhưng ngủ trong vòng tay em. Em được chào đón để thử ngủ trong vòng tay ."

      "Nếu nghĩ việc đó ổn em cho rằng em tin vào đánh giá của ." cuộn tròn lại trong lòng để được thoải mái.

      "Cảm giác là, khi em ở trong quán trọ mà phải để ăn cắp của khách trọ."

      cười lúc cúc. " cần phải khóa em lại đấy chứ hả? Em thể kiềm chế bản thân được lúc sao?"

      "Em cân nhắc chuyện đó. Khách trọ thường trở nên ồn ào khi họ phát ra mình bị trộm. nghĩ em muốn bị vụ ồn ào làm cho thức giấc."

      gì nữa. đợi gần phút trước khi nhấc đầu lên để xem cười nhăn răng. , thậm chí cả nhếch môi.

      "Em đùa đấy chứ, phải ?"

      "Dĩ nhiên rồi, bạn," trấn an . "Nhưng trng khi chúng ta ở chủ đề về kiềm chế, cần thêm chút thực hành cho bản thân mình đấy."

      "Cắn lưỡi em . Em giữ khoảng cách với nhiều nhất có thể. Thêm chút nữa thôi là phát điên rồi."

      khụt khịt, ", , và em đến kiểu kiềm chế đó. Em đến ghen tuông của cơ."

      "Ghen tuông!" kêu lên, rồi thêm vào với vẻ khó chịu, " chưa bao giờ ghen cả."

      "Vậy sáng nay đuổi việc Carlton vì cái gì, hả?"

      "À, cái đó," với cái nhún vai. "Đó là - ừ , đó , hmmm, chắc đó là cái quái quỷ gifm nhưng chắc chắn phải là-"

      "Nó đúng là. Và như thế là ngu ngốc. thậm chí dừng lại để rìm hiểu tại sao em lại đnag ngồi người ta trước khi đuổi việc chàng tội nghiệp. cũng nên tin tưởng vào em, Jeremy, bởi vì cách duy nhất để chuyện này ổn thỏa là để nó chỉ giữa hai chúng ta thôi. hiểu chưa?"

      " tẹo nào."

      thở ra hơi dài thượt. " ngoại lệ đối với em. Nếu em bắt đầu làm tình với tất cả Tom, Dick và Harry mà em rồi em trở thành con điếm mà em thề bao giờ là. Vậy nên có người đàn ông nào khác. Khi chúng ta kết thúc, em đợi để kết hôn với ai đó, nhưng em nếm thử trước đâu, nếu hiểu ý em."

      kéo vào sát hơn. "Danny, cưng, nghiêm túc nghi ngờ rằng "chúng ta có bao giờ kết thúc'."

      trả lời ngay. nhận thấy mình nín thở cho đến khi , "Trừ khi em được đề nghị công việc tốt hơn."

      ngồi dậy. ấn nằm xuống trở lại. "Em đùa mà. Dĩ nhiên rồi, thấy khác nhau chưa?"

      nhíu mày. " tin rằng biết khác nhau, và em đùa chút nào. Công việc gì có thể quyến rũ em khỏi thế?"

      Lần nữa, có vẻ gì là trả lời , nhưng cuối cùng thở dài và , "Làm vợ và làm mẹ. Em xác định ràng về chuyện đó rồi. Em muốn gia đình riêng của em. Ânh có gia đình, gia đình lớn, thế nên có cái khao khát với gia đình mới nữa. Nhưng cuối cùng em cũng tiếp tục cho đến khi đạt được những mục tiêu của mình."

      ôm vào lòng, chặt hơn cần thiết. thích bị nhắc nhớ đến những mục tiêu của , nhưng cái "cuối cùng" của có thể là nhiều năm sau nữa, thậm chí có thể bao giờ đến, vậy nên phải lo lắng về chuyện đó bây giờ, trong khi cuộc tình của họ tiến triển rất thuận lợi.

      lúc sau thú nhận, " chắc làm thế nào có thể lưu giữ niềm hành phúc mà cảm thấy ngay lúc này đây."

      Danny dần thiếp , nhưng nghe thế chắc chắn khiến tỉnh hẳn. ngửa đầu ra sau để nhìn chăm chú.

      " hạnh phúc chứ?"

      "Nếu thế. Nhưng thực mong em bắt đầu chia sẻ chiếc giường với ở nhà. phải cứ như thể mọi người vẫn chưa biết đánh dấu quyền sở hữu thế nào. thể rất ràng sáng nay, đúng ?"

      Đôi mắt nhìn hẹp lại. "Nếu với em cái trò ngu ngốc sáng nay là cố ý, em nhéo - mạnh."

      "À, , hoàn toàn phải cố ý." Và rồi cười nhăn nhở. "Nhưng nó hóa ra lại rất có tác dụng, em có nghĩ thế ?"

      "Em nghĩ chúng ta tốt hơn để mặc mọi chuyện như chúng vẫn thế. vẫn cố gắng biến em thành nhân tình. Dừng lại . Em vừa với quan điểm của em rồi. Bình đẳng cho cả hai phía."

      "Đúng, nhưng việc đó liên quan gì đến chuyện ngủ cùng nhau hàng đêm? Ngủ, Danny. thực việc chỉ ôm em trong vòng tay."

      mỉm cười với và rúc xuống trở lại. "Có vẻ tuyệt đấy nhỉ? Em phải nghĩ đấy." Và rồi khi chìm dần vào giấc ngủ lúc sau đó, lẩm bẩm, " chiếc áo ngủ rất tốt, đấy."

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 41
      Quán trọ phải là nơi lý tưởng để làm việc này. Tyrus rút ra kết luận đó khi nửa đêm trôi qua mà đèn trong phòng vẫn sáng. vẫn thể rin mình lại lần nữa tìm thấy ta, khi mà mất hết hi vọng. rất tự tin, sau chuyến viếng thăm tên nhà giàu, rằng lần này hoàn thành công việc. Để rồi phát ra ta còn ở chỗ mà vẫn nghĩ, nơi nhìn thấy ta đến vào ngày theo dõi ta. ta bị đá ra ngoài và bọn chúng biết ta đâu. Và London quá rộng ngay cả chỉ để hy vọng tình cờ gặp lại ta, vậy nên bỏ cuộc.

      Tuy nhiên chưa trở lại để kể với quy ngài kia, muốn thừa nhận rằng lại lân nữa thất bại. Nhưng giờ tìm thấy ta! Và lằn này định để ta xổng mất, kết thúc công việc tối nay.

      nghĩ rằng phải đợi vài tiếng đồng hồ nên vơ chai rượu rum trong kho của người chủ quán mang lên phòng mình. biết rằng đôi trai đến đây phải để ngủ. Đáng nhẽ nên nghĩ ra. Con bé trở thành món đồ sáng giá, giống như mẹ ta. Và tên quý tộc cùng thể rời tay khỏi ta.

      Nhưng rồi, lúc nào đấy chúng cũng phải ngủ chứ. nghi ngờ việc chúng trở lại nơi mà chúng đến từ đó giữa đêm thế này. Vậy nên đợi, và đợi. Cứ khoảng mười phút lại mở cửa phòng mình chỉ vừa đủ để xem liệu ánh sáng còn hắt ra từ dưới khe cửa phòng ta.

      Con bé cùng Malory, điều tệ hại. Cái gia đình đó quá khét tiếng, thậm chí ngay cả cũng biết tiếng họ. Việc họ đều thuộc tầng lớp quý tộc chết dẫm phải là vấn đề, mà họ đều phải là những người đàn ông có thể qua mặt. Những tay súng cừ khôi, nghe thấy thế, bậc thầy đấu kiếm, bậc thầy võ đài - bậc thầy tại những hoạt động ban đêm. Vậy nên gắng làm tổn thương thằng nhóc, chỉ tẩn nó đủ để nó bất tỉnh thôi.

      Với vận may thối nát của mình, rất có thể cũng giết cả Malory. Nhưng nếu chưa giết được trước. Ngay khi con bé chết, vận may của quay trở lại.

      Đêm đó Danny mơ giấc mơ tồi tệ. đáng nhẽ nên có giấc mơ đó. Nó vốn chỉ ám ảnh mỗi khi căng thẳng về chuyện gì đó, sợ hãi, hay cảm thấy bất an, thứ gì xuất đêm nay. Nhưng nó khiến tỉnh giấc, khi chiếc chùy vung lên về phía đầu .

      Sau cái rùng mình để rũ bỏ giấc mơ. quay người dịch gần hơn vào Jeremy. Lần này, có ai đó để tìm kiếm an ủi. nghĩ đến việc đánh thức . Chỉ ở gần , chạm vào đủ dễ chịu rồi.

      Nhưng giờ đủ tỉnh táo để gặp khó khăn trong việc nghe thấy những tiếng gõ cánh cửa và tiếng người phụ nữ hỏi, "Jeremy, cậu có ở trong đó ?"

      Danny cứng người lại. loạt ý nghĩ lướt qua trí óc , thứ gì tốt đẹp. Và hề dịu dàng chút nào trong việc lay Jeremy dậy để nghe những điều đó.

      "Cái gì vậy?" ngồi dậy ngay lập tức.

      "Có ả ngoài cửa gọi ," Danny gần như là gầm gừ.

      "Có quỷ ngoài đó á. Em ngủ mơ à?"

      Và lần nữa ngoài cửa: "Jeremy, chị nghe thấy cậu trong đó. Cậu có đủ tử tế để tôi vào ?"

      "Ôi, Lạy Chúa," giờ trong ngạc nhiên. "Amy?"

      "Vậy là co biết ta, hả?"

      Giọng Danny đủ giận dữ để có thể đoan ra, " phải như e nghĩ đâu. Đấy là chị họ ."

      "Chắc rồi," Danny khi đặt cả hai chân lên lưng và đá ra khỏi chiếc giường.

      "Quỷ tha ma bắt," , lấy lại thăng bằng trước khi chạm đất. "Đấy là ."

      đánh que diêm để thặp ngọn đèn cạnh giường. Tiếng thở hổn hển của Danny kéo ánh mắt trở lại với , và rồi tới người đàn ông nhìn chằm chằm. trông vào khoảng trung niên, mặc dù có mái tóc dài và bạc trắng, vương vãi những sợi rơm. Rơm? cao, gầy, và ăn mặc như kẻ ăn xin, quần áo mòn vẹt và đầy những lỗ rách.

      Tên đàn ông đóng băng tại nơi đứng khi que diêm lóe sáng, cách góc giường nơi Danny nằm chỉ vài foot, trông ngỡ ngàng y như hai người họ. cầm cây gậy tay và cái gối tay kia, thứ có lẽ định dùng để nhét đồ đạc của họ. Từ bốc lên mùi rượu, bằng chứng cho thấy suy nghĩ cách mạch lạc.

      "Amy!" Jeremy gọi vọng ra. "Lùi ra khỏi cánh cửa, vì em sắp sửa ném vài thứ qua đó - trừ khi chị có khẩu súng, trong trường đó chị có thể vào đây và dùng nó."

      "Chị mang súng," người phụ nữ gọi lại. "Nhưng Warren có. ấy mang ngựa của bọn chị vào chuồng. ấy lên đây ngay thôi."

      Jeremy đường vòng quanh chân giường về phía kẻ đột nhập. Nghe đến súng làm vài nét hoảng loạn xuất trong mắt hăn và khiến luồn qua chiếc giường về phía cánh cửa và ra bên ngoài. Danny tóm được bàn chân của khi bắn xẹt qua . Nhưng bị tuột tay vì đà lao của . Nó khiến ngã đạp đầu xuống sàn nhà bên kia chiếc giường, nhưng ở yên đó. Nhanh nhẹn so với tuổi tác, bò dậy đôi chân và lao ra khỏi phòng.

      Jeremy đuổi theo , buồn nghĩ đến tình trạng trần truồng của mình. Daany nhanh chóng mặc váy áo vào để có thể đuổi theo. Cánh cửa vẫn mở rộng. Người phụ nữ ngoài hành lang có gắng nhòm qua. Nếu ấy đúng là chị họ Jeremy, hẳn là ấy đứng ngoài đó, quay lưng lại.

      Jeremy quay lại ngay khi Danny vừa mặc quần áo xong. trông hoàn toàn cáu kỉnh, và điều đó khiến bắt đầu cười.

      "Em cười cái quái quỷ gì thế?" hỏi, giọng cũng khó chịu như biểu của .

      Đây quả là vở hài kịch của những sai sót, từ phía tất cả mọi người, thể nhịn nổi và , " vừa mới đuổi theo tên trộm xuống sảnh hoàn toàn trần truồng."

      "Và khiến tôi bị tai tiếng!" Amy gọi với vào từ ngoài hành lang với giọng ghê tởm.

      " chuồn mất nếu nhặt chiếc quần lên trước," Jeremy chỉ ra cách hợp lý.

      "Vậy đuổi theo trần truồng có ích à?" Danny nỏi. " tóm được rồi à?"

      "," Jeremy lẩm bẩm. " lao thẳng xuống nhà, hất ngã rất nhiều người, và chết tiệt nếu đứng dậy được ngay và tiếp tục chạy. tạo ra cảnh tượng nếu trần truồng phi qua vùng nông thôn, cám ơn rất nhiều, nhất là khi mang bốt."

      "Đừng quan tâm đến bốt. Cậu mặc quần vào chưa đấy?" Amy hỏi.

      Jeremy đảo mắt và với lấy chiếc quần Danny giơ ra cho . Lát sau với ra ngoài cửa, "Mang cái mông chị vào đây, mèo con, và kể với em chị nghĩ chị làm cái quái quỷ gì vậy, đạp cửa phòng em vào giữa đêm?"

      Amy thò đầu vào qua cánh cửa mở, và nhìn thấy ít nhất cũng tử tể được nửa với chiếc quần ở đúng vị trí, vào và cách giằn dỗi, "Chị đập cửa. Chị làm việc đó rất lặng lẽ, chị cho cậu thấy."

      " ấy đúng đấy," Danny thêm vào, giờ đây chắc chắn người phụ nữ là chị họ .

      Chính giọng điệu của và cách gọi ấy thuyết phục Danny. Nhưng giờ đây khi nhìn người phụ nữ, tất cả nghi ngờ của đều tan biến. ấy cũng sở hữu mái tóc đen như màn đêm như Jeremy, cũng đôi mắt màu cobalt sẫm với những tia gợi tình ánh lên trong đó. ấy cũng đẹp mê hồn. Phải chăng cả gia đình họ đều như vậy?"

      "Chị làm gì ở đây vậy, Amy?" Jeremy muốn biết. "Tiện thể, chị và Warren trở lại từ lúc nào thế?"

      "Chúng tôi vào cảng trưa nay, hay đúng hơn, trưa hôm qua. Và chị có linh cảm-"

      "Lạy Chúa, đừng để ý," Jeremy cắt ngang với tiếng rên. "Quên là em hỏi . Em muốn nghe về nó đâu."

      "Ôi, yên nào," Amy và yên vị trong những chiếc ghế đệm mà căn phòng cung cấp.

      Jeremy nhìn quanh phòng tìm kiếm chiếc áo sơ mi vì quăng nó lúc cởi ra. cố gắng hết sức để lờ bà chị họ. Danny ngồi xuống giường, linh cảm tối nay thể quay trở lại với giấc ngủ sớm được.

      "Bọn chị cập cảng trưa nay, hay đúng hơn, bọn chị xếp hàng. Tàu của Warren có lẽ vẫn còn đợi giấy phép cập cảng. Nhưng ngay khi chân chị chạm bến cảng, chị có linh cảm kì lạ là cậu gặp rắc rối. Vậy nên bọn chị thẳng đến nhà chú James, chỉ để tìm ra là cậu dọn ra ở riêng trong khi bọn chị có nhà, vậy là cậu có ở đó. Nhân tiện, chuyện ra ở riêng của cậu thế nao?"

      "Tuyệt, cám ơn. Chị kể với cha em về linh cảm của chị đấy chứ?"

      " , chị kiềm chế được. Nhưng rồi bọn chị nghĩ rằng tìm thấy cậu tại nhà mới của cậu. khá khó chiu khi được báo rằng cậu vắng cả ngày. Nhưng ít nhất cậu cũng còn đủ tỉnh táo để cho người quản gia của cậu nơi cậu đến, phòng khi có ai cần tìm cậu."

      "Loại rắc rối gì thế, Amy?"

      " có gì nghiêm trọng cả, và thực ra, nó nghiêng về phía nguy hiểm nhiều hơn là rắc rối. Cậu định dính dáng vào bất cứ thứ gì như thế đấy chứ?"

      "Thứ gì nguy hiểm á? , có thứ gì như thế trong lịch trình tuần này cả."

      Amy quăng cho cái nhìn bực bội cho câu trả lời khô khan. "Đừng có đùa cợt nữa. Cậu biết linh cảm của chị bao giờ sai mà. Chị lôi Warren ra ngoài ngay khi bọn chị vừa trở về nhà nếu đó chit là cảm giác thoang qua-"

      "Dĩ nhiên chị nên chứ."

      Amy tặc lưỡi trước cắt ngang của và tiếp tục, "Nhưng đó là linh cảm rất mạnh. ấy có kế hoạch giết cậu hay làm gì tương tự như thế đấy chứ?"

      Danny chớp mắt, vì người phụ nữ nhìn thẳng vào khi vậy, và nhìn tương đối hồ nghi. Jeremy phá ra cười.

      " ấy giết em bằng sung sướng, nhưng ngoài ra , ," giữa những tiếng cười lục cục. "Đây là - bạn em, Danny, Danny, gặp người chị họ quỷ quái của , Amy."

      "Ngày nay người ta gọi nó theo cách đó à?" Amy , đảo tròn đôi mắt.

      "Em vẽ vời để che đậy đâu," Jeremy khăng khăng. " ấy từ chối chiu làm tình nhân của em, cũng chịu làm người của em nữa. ấy chỉ là bạn em. À, và người hầu của em nữa. ấy khăng khăng đòi tự mình kiếm sống."

      Amy cười với Danny, " là mới mẻ. gia nhân hề chộp lấy cơ hội để được ăn ngồi rồi. Rất vui được gặp , Danny."

      Danny gật đầu cụt ngủn. thích bị trở thành chủ đề bàn tán cách huỵch toẹt như thế. Và đây là lần đầu tiên nghe thấy rằng Jeremy coi như "bạn bè". thực gọi như vậy, nhưng rồi, nên gọi là gì khi đối với còn hơn người chủ rất nhiều? Bạn tình? Đồng bọn trong vui thú? Thậm chí liệu có tồn tại cái tên cho mối quan hệ đặc biệt của họ?

      " có gì ổn cả, mèo con, ngoài việc chị đến đúng lúc để phá ngang việc bịn em sắp bị trộm," Jeremy tiếp tục để trấn an chị họ .

      "Vậy chuyện đó là về cái gì?"

      "Vâng. chính xác là tình huống nguy hiểm, vì gã đó chỉ mang theo cây gậy. Nhưng chị thực phá ngang việc đó, vậy nên em đánh cuộc đó chính là nguyên nhân cho linh cảm của chị."

      Amy có vẻ hoài nghi trong chố lát, nhưng rồi bị thuyết phục, "Chị cho rằng có thể đánh thức cậu, có thể cuộc vật lộn và khiến cậu bị thương. Đúng, tôi cho rằng có lẽ chính là chuyện này."

      "Liệu thế có nghĩa là giờ chúng ta có thể được ngủ chút?" Warren khi qua ngưỡng cửa.

      "Mừng về nhà, ông già," Jeremy , tặng cho người rể họ nụ cười vui vẻ. Và với Danny, giải thích, "Đây là người nhà Anderson thứ hai kết hôn vào gia đình, người đầu tiên là em của ấy, George-"

      "Georgina," Warren đính chính theo thói quen.

      "Người kết hôn với cha ," Jeremy tiếp tục. "Warren từng là người đàn ông cay đắng nhất còn sống, giờ đây ấy là trong những người hạnh phúc nhất, nhờ vào bà chị họ của đây."

      Amy đứng dậy và cúi chào cách rất hoa mỹ. "Tôi xứng đáng với lời khen tặng mà."

      Warren cao cách khác thường. Danny thấy nhiều lắm hình bóng người em Drew của trong , ngoại trừ chiều cao và mái tóc vàng nâu mà hai người cùng có. Đôi mắt Warren có màu xanh vỏ chanh và trần đầy ấm áp khi nhìn về phía vợ mình.

      "Đây là bạn em, Danny." Jeremy giới thiệu lần nữa.

      "Lại cái tên đàn ông nữa?" Warren đáp với cái lắc đầu. "Có chuyện gì với nhà Malory các cậu và cái thiên hướng đặt cho những người phụ nữ của các cậu những cái tên thân mật của đàn ông vậy?"

      "Lần này phải do em." Jeremy cười toe toét. "Đó là tên của ây, tuy rằng em nghĩ nó là viết tắt của Danielle."

      " phải," Danny lầm bầm

      "Và làm thế nào em biết được khi mà thậm chí em thể nhớ ra?" Jeremy đáp lại.

      "Em biết thế." Danny khăng khăng.

      Giọng điệu cụt ngủn của thúc giục Warren , "Tôi tin ta cả chúng ta nên ngủ lấy chút."

      " lấy phòng cho chúng ta chưa?" Amy hỏi

      "Bên kia hành lang."

      "Tuyệt," Amy , và với Jeremy: " Vậy bọn chị gặp lại cậu sáng mai. Chúng ta có thể cùng nhau quay trở lại thành phố. Và chị muốn nghe tất cả những gì xảy ra trong khi chị vắng."

      Warren kéo vợ ra khỏi cửa trước khi có thể nghĩ ra thêm bất kỳ thứ gì để và đóng cánh cửa lại sau lưng họ. Jeremy quay trảo lại giường với Danny.

      "Em ổn chứ?" hỏi thận trọng.

      "Tại sao lại ?"

      "À, chắc rằng em quen ở về phía bên này của vụ trộm. vui vẻ chút nào, phải ?"

      "Đừng có chỉ trích em về những gì em bị buộc phải làm suốt những năm qua. Em chưa bào giờ thích việc trộm cắp. Em ghét nó."

      "Nhưng đàng nào em cũng làm."

      "Em đến từ khu ổ chuột. có nhận ra phụ nữ biết đọc và viết, thậm chí thể năng tử tế có ít cơ hội đến thế nào ?"

      " hiểu tại sao em lại có ác cảm với 'từ đó' đến vậy," đáp lại, cẩn thận nó ra.

      "Đúng, rằng đa số bọn họ đều kết thúc bằng việc làm điếm hoặc trộm cắp."

      quàng tau quanh vai . "Đó phải lý do làm em bực bội lúc này. Thừa nhận di. Trở thành nạn nhân khiến em nhận ra cảm giác mà tất cả những nạn nhân của em hẳn phải có."

      đảo mắt với . "Thậm chí còn gần đúng nữa, bạn. Và chúng ta bị cướp, hay là . Lúc đó em thức dậy rồi. Đáng nhẽ em nghe được tiếng tên trộm rón tén ngang qua phòng nếu em nghe thấy tiếng gõ cửa trước, hay em cũng có thể ngửi thấy . bốc mùi rượu rum nồng nặc, nếu nhận ra. Số là phải chịu thất bại. tên trộm lão luyện biết nhiều hơn là hành động lúc say."

      "Rất tốt, đoán nữa." thở dài. "Cái gì khiến em trở nên chua chát thế?"

      "Em chua chát. Em chỉ vừa mới nhận ra, sau khi nghe , rằng khái niệm nào cho chúng ta cả, và em. gọi em là bạn của , nhưng ngập ngừng trước khi . thực nghĩ về em theo cách đó, đúng ?"

      "Ồ, nếu em xét đến nghĩa của từ đó đúng, có. Bạn bè là gì nếu phải người em cảm thấy rất gần gũi, người em muốn ở cùng, người em có thể giãi bày và cùng chia sẻ niềm vui." cười đầy quyến rũ. "Dĩ nhiên phải loại niềm vui mà chúng ta chia sẻ, nhưng cũng thấy được điểm chính yếu rồi đấy. chúng ta phải bạn tốt nhất của nhau - chưa. Nhưng rồi đến."

      bị làm cho kinh ngạc, hỏi, " đùa với em đấy chứ?"

      đẩy xuống giường trở lại để có thể cúi xuống . " bao giờ đùa về chúng mình, Danny. Giờ , vẫn chưa là được mấy trong việc giãi bày nhiều hơn những gì em cũng có thể nghe được từ bất kỳ người nào. Vậy nên đây là chút dành cho em. Amy là người bạn thân nhất của , và em thấy thêm nhiều thứ nữa về ấy, vì ấy thường xuyên ghé qua - khi Warren lôi ấy đến Mĩ. muốn em hiểu ấy hơn. Em thích ấy. Thực thi em thể thích ấy. ấy rất ngọt ngào. Chỉ cần đừng bao giờ đánh cuộc với ấy, lấy bất cứ thứ gì."

      "Tại sao?"

      "Bởi vì ấy chưa bao giờ thua."

      " ấy may mắn đến vậy sao?"

      ", ấy được trời phú. Đó là những "linh cảm" mà ấy có. Chúng chưa bao giờ sai. Chỉ cần đừng bao giờ đánh cuộc với ấy. Vậy là coi như em được cảnh báo trước rồi nhé. Nếu ấy muốn đánh cuộc với em về điều gì, hãy chạy theo hướng khác."

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 42
      Jeremy đúng vè Amy Anderson. thể thích ấy. ấy hoạt bát, thẳng thắn đến lạ lùng, vui nhộn, và có khả năng duy trì mạch tán gẫu ngừng. Danny ngồi cạnh Amy trong xe trong khi Jeremy đánh xe đưa họ trở lại London, và Warren cưỡi ngựa bên cạnh. Bằng cách nào đó, Amy tìm hiểu được toàn bộ cuộc đời Danny từ chính , tất cả những gì có thể nhớ được, bao gồm cả những mục tiêu của . Và Amy hề ngạc nhiên chút nào, chỉ đơn thuần là thấy thú vị. Amy đúng là có liếc nhìn tấm lưng của Jeremy mấy lần, và Danny phải tự hỏi liệu nghe họ. Nhưng chưa bao giờ tham gia và câu chuyện, nên nghi ngờ điều đó.

      tiến đến gần vùng ngoại ô London khi Amy đột nhiên , "Chúng ta bị theo dõi."

      Jeremy ngay lập tức dừng xe, chứng tỏ vẫn lắng nghe từ trước đến giờ, mặc dù Danny gì mà chưa từng biết.

      "Ai?" Jeremy hỏi chị họ , nhưng rồi nhận ra thể nào biết được điều đó nên thay vào đó hỏi, "Họ có định làm hại chúng ta ?"

      Danny định chỉ ra rằng Amy cũng thể biết cả điều đó nữa khi Amy trả lời, "Chắc rồi."

      Danny cách bản năng trở nên bất an về điểm đó, khi Warren cưỡi ngựa quang vòng để xem có thể phát ra ai đó theo sau họ hoặc nấp dọc hai bên đường. cũng có cảm giác tương tự rằng co ai đó bám theo họ, nhưng coi nó là nghiêm trọng, vì cảm thấy thế chỉ lần kể từ khi chuyển đến chỗ Jeremy, và chưa có gì xảy ra cả. Nhưng vì Amy cũng có cảm giác tương tự, và vì gia đình ấy chưa bao giờ nghi ngờ, Danny băn khoăn liệu có nên ra rằng đây phải là lần đầu tiên.

      quyết định giữ mồm giữ miệng. Chúng đơn giản thể có liên hệ với nhau. Hai lần cảm thấy mình bị theo dõi trong thành phố nghi ngờ gì xuât phat từ cái gã Lucy kể, người cố gắng tìm . Người theo họ bây giờ, bất kể là ai chăng nữa, chắc chắn có liên quan gì đến , rất có thể chỉ là tên cướp đường trước đó bỏ lỡ cơ hội chặn đường họ trước khi họ vào quá gần đến thành phố.

      ràng là thế, Warren quay trở lại, lắc đầu. thấy ai cả. Và Amy thư giãn trở lại, tuyên bố. "Nguy hiểm trôi qua rồi. Em chắc là khiến chúng chạy mất dạng, Warren, bất kể chúng là ai."

      Họ tiếp tục lên đường như thể chưa từng có gì bất thường xảy ra. Danny thấy thú vị. Hai người đàn ông coi lời tuyên bố của Amy như lời Chúa phán. ấy họ còn trong vòng nguy hiểm nữa và họ suy nghĩ thêm về nó nữa.

      Jeremy chỉ đơn giản là thả Danny ở nhà trước khi đưa Amy về nhà. có đề cập đến việc có thể f về muộn. Căn nhà tích tụ thêm nhiều bụi trong khi vắng mặt nên hoàn thành công việc của mình trước bữa tối. Jeremy trở về vào khoảng lúc đó và cắt ngang bữa tối của với cầu đến phòng ăn nơi dùng bữa tối của .

      "Ngồi , cưng. Em ăn chưa?"

      "Em ăn."

      " lấy đĩa của em và đến đây ăn với ."

      ngồi xuống cạnh . để mình bị áp đảo. " biết như thế là đúng phép tắc mà."
      thở dài. "Vậy giữ em lại đây nữa. Chỉ muốn báo cho em biết cuối tuần này vắng."

      Giờ đến lượt thở dài. " biết là phải cập nhật với em về lịch trình của mà."

      "Tại sao em lại dựng trở lại bức tường giữa hai chúng ta? nghĩ chúng ta nhất trí rằng mình là bạn bè. Và bạn bè có với nhau về những gì họ định làm."

      nhìn xuống để tránh ánh mắt chăm chú của . Có phải làm thế ? Cố gắng nới rộng thêm khoảng cách giữa họ để chuẩn bị cho ra của ? Rất có thể. dễ dàng chút nào để rời xa Jeremy Malory. Nhưng việc đó càng xảy ra sơm, càng ít bị tổn thương.

      Để chấm dứt dòng tư tưởng vui đó, , "Vậy định làm gì vậy, bạn?"

      "Bên cạnh bữa tiệc ở nhà Crandle, đinh làm bất cứ thứ gì em nghĩ trong đầu."

      "Crandle? Đó chẳng phải là chỗ Percy bị lột sạch hay sao?"

      Jeremy trả lời. đứng dậy, vòng đến sau lưng ghế và kéo đứng dậy. Và trước khi biết được định làm gì, hôn sâu đến mức những nhón chân cong lại. biết an làm thế bao lâu. Mọi ý nghĩ của đều kéo nhau ra khỏi đầu giống như nhưng lần khác khi được nếm .

      vòng tau quanh cổ và hôn trả lại. Và rồi kéo ra khỏi , và cần phải đoán rằng giận dữ.

      cảm thấy điều đó trong nụ hôn của . Nhưng nó ở đó, hiển nét mặt cũng như giọng của khi cảnh cáo, "Đó là điều xảy ra bất cứ khi nào em chơi trò tỉnh bơ với . Đừng có làm thế lần nữa. thích chút nào cả."

      giả vờ tỉnh bơ trước kế hoạch của cho dịp cuối tuần, cố gắng đến tuyệt vọng lờ cảm giác mà gây ra cho mỗi khi ở gần . Đó gần như việc làm vô nghĩa. Đáng lẽ đến giờ phải nhận ra rồi mới phải.

      Bực bội với chính mình và với , vì cái cách mà chọn để thể ý kiến của , chọc ngón tay vào ngực . "Em giả vờ gì cả. Em cố để nhảy bổ vào và kéo về phòng ngủ của đây. Em nghĩ muốn kết thúc bữa tối của trước."

      Mắt nhìn nhấp nháy, rồi phá ra cười. "Chúa ơi, , em có thể nhảy bổ vào bất cứ khi nào em muốn, thân ."

      khụt khịt. "Ngồi xuống, bạn. bồng bột trôi qua mất rồi. Và có thể với em tại sao lại định đến bữa tiệc nơi Ngài Hedding có thể có mặt."

      tặc lưỡi, nhưng ngồi xuống trở lại. "Bởi vì ông ta có thể có mặt ở đó, dĩ nhiên rồi."

      nhíu mày. " định cố gắng bắt quả tang ông ta ăn trộm phải ?"

      "Chắc chắn rồi. Bên cạnh những gì ông ta làm với Percy, cũng trộm của gia đình . Nếu tự tay tóm được , cha nhảy vào và giết . Cuối cùng, nghĩ Hedding thích tiếp cận của hơn."

      đảo mắt với , hy vọng chỉ ngoa ngôn về cha . "Liệu có từng nghĩ rằng ông ta hành động mình? Rằng ông ta có thể thuê người khác để ăn trộm cho ông ta?"

      "Em nghĩ như tên trộm đấy, em . Thay vào đó hãy nghĩ như quý ông-"

      "Chính xác. Liệu quý ông có thực liều lĩnh tự mình làm công việc bẩn thỉu khi ông ta có thể thuê người khác làm nó và chỉ ngồi phía sau và thu chiến lợi phẩm? Ý em là, ông ta thuê người hầu lại trong nhà với khẩu súng tay giữa đêm hôm. Điều nó có với thứ gì chứ."

      "Việc đó là quái lạ, đúng ?"

      "Giống kiểu quản gia chuyên ngăn chặn những kẻ xấu xa xuất vào bất cứ lúc nào trong đêm đúng hơn - ngoại trừ chúng ta, dĩ nhiên," nghĩ và thêm vào cách khôn ngoan.

      "Tất nhiên rồi. Nhưng hy vọng là . thích bắt quả tang hơn. Thỏa mãn hơn nhiều."

      thở dài. " cẩn thận chứ?"

      "Aha!" nhảy vào ngay lập tức. "Cuối cùng cũng sắp thừa nhận là em quan tâm đến rồi phải ?"

      " đời nào, bạn," càu nhàu. "Em chỉ lo lắng đến tiền lương của em thôi." Rồi trêu, "Hay là có thể trả cho em trước khi đến bữa tiệc cuối tuần."

      ", nhưng trả cho em vì lưu ý đó."

      làm thế, hết sức vui vẻ.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 43
      Danny để ngọn đèn trong phòng cho lũ thú nuôi. mang chúng lên giường với , nhưng trông đợi chúng ngủ suốt cả đêm nên muốn chúng có chút sáng nếu chúng muốn chơi chút trước khi ngủ lại.

      Chính cái đuôi của chú mèo con, quét qua má , khiến tỉnh dậy khỏi giấc mơ, tuy vẫn kịp lúc. lại trải qua chuyện đó lần nữa, cái gậy vung về phía đầu , và cơn đau nổ tung. Đau. chưa bao giờ cảm thấy đau trong các giấc mơ trước đây, chỉ là kí ức về nó... ôi, Lạy Chúa, mơ.

      ta vung cây gậy lần nữa. nhìn thấy rất ràng, gã trung niên tóc xám rối bù, và rồi nhìn thấy hình ảnh khác của , trẻ hơn, tóc đen, với cùng đôi mắt tối tràn đầy chủ ý chết chóc. là người làm đau trước đây, kẻ phá hoại cuộc sống của và cướp kí ức của . nhận ra trong quán trọ, nhưng giờ thấy ràng là người đàn ông từ trong quá khú của bước ra. Và vẫn cố giết ...

      thể dịch chuyển ra xa vì vướng cái chăn, nhưng tránh khỏi tầm vung lần thứ hai của cây gậy, nghe thấy nó đập xuống gối cạnh giường. chiến đấu với cái chăn để giả thoát đôi chân, nghĩ có thể tránh khỏi cú đập tiếp theo trừ khi lăn ra khỏi giường. Nhưng sợ rằng mình còn bị cuốn chặt hơn trong cái chăn, người giúp đỡ, và cơ hội duy nhất của là chống trả và giật cây gậy ra khỏi tay .

      quay lại để cố gắng ngăn chặn cú vung gậy tiếp theo, nhưng đột ngột Jeremy ở đó và đẩy ngã xuống sàn nhà. đấm , lần nữa và lần nữa. chưa bao giờ nhìn thấy Jeremy như thế này. có vẻ như quyết tâm giết người đàn ông bằng hai nắm tay trần.

      "Em nghĩ còn cảm thấy gì nữa đâu,"

      Jeremy liếc về phía . nhấc gã đàn ông khỏi sàn nhà bằng cổ áo của để mỗi cú đấm nện hoàn toàn vào mặt . thả xuồng và đến bên . nâng khuôn mặt lên, kiểm tra cách chăm chú.

      Giọng chứa nỗi đau điên dại khi hỏi, " đánh em vào chỗ nào?"

      "Đầu em, nhưng em nghĩ em làm chệch hướng cú đánh bằng cánh tay khi em giơ tay lên để nhấc con mèo ra khỏi má em."

      Giờ kiểm tra đầu , tìm thấy khối sưng hình thành. nhăn mặt khi chạm vào nó, nhưng gì. Nó bắt đầu giật giật vì đau, tuy đến nỗi quá tệ. Thực cánh tay đau nhiều hơn.

      "Da bị rách," bảo . "Nhưng có lẽ em bị đau đầu trong khoảng hai đến ba ngày. Chúng ta có ít đá trong nhà để đắp lên chỗ này. bảo Artie lấy sau khi ông ấy giải quyết đống rác này."

      ra cửa để hét gọi người quản gia, nhưng quay trở lại giường ngay và cuối cùng ngồi xuống cạnh để có thể kéo vào vòng tay.

      " thể tin những gì vừa xảy ra," . "Nhưng em ổn chứ, phải ? với là em ổn ."

      "Em ổn mà. Nhưng làm thế nào biết ở đây?"

      " biết. Vài tiếng động đánh thức , có lẽ lúc khoắng đồ gác. Nhưng ngay khi tỉnh dậy, nghĩ đến em rất ấm áp và dễ chịu giường em và quyết định là gường của có hơi lạnh lẽo. Amy chắc đúng, theo chúng ta từ quán trọ về đây."

      " ta theo em," Danny chữa lại. "Nếu lầu, là để tìm em. là người đàn ông cố giết em khi em còn , người giết cha mẹ em."

      nhìn chăm chăm ngờ vực, "Em biết điều đó khi em nhìn thấy trong quán trọ?"

      ", lúc đó em hề nhận ra , cho đến khi em nhìn thấy với cây gậy vung qua đầu tối nay. Đáng nhẽ em nên biết rằng ở đó phải để ăn trộm của chúng ta. Gần đây em có cảm giác mình bị theo dõi, kể từ khi em chuyển đến đây, nhưng em cắt đuôi được ."

      "Cho đến khi tìm được em lần nữa tại quán trọ và theo chúng ta trở về?"

      "Có vẻ như thế."

      "Em nghĩ chỉ làm nốt công việc còn dở dang, bởi vì biết em có thể nhận ra ?"

      "Nhưng em thể. Em thể nhớ được cho đến tận tối nay."

      "Nhưng biết điều đó, đúng ?"

      ", cẩn thận!" thét lên khi gã đàn ông lù lù ra sau lưng Jeremy.

      Jeremy quay phắt lại, nhưng cảnh báo của hẳn làm thay đổi chủ ý tấn công của , bởi vì thay vào đó lao ra phía cánh cửa - và đâm sầm vào Artie, căn cứ vào tiếng càm ràm của người quản gia. Jeremy nhanh chóng chạy ra cửa, bảo Artie tóm lấy , rồi quay trở lại với Danny.

      định để lại mình với thằng điên ở trong nhà. "Artie tóm được . Ông ấy có thể trở nên rất tàn nhẫn khi cần thiết."

      Danny cảm thấy tự tin của Jeremy hơi bị đặt nhầm chỗ cho đến khi người quản gia trở lại và thông báo, " ta chết rồi."

      "Mẹ kiếp, Artie," Jeremt phàn nàn, "Tôi muốn tra hỏi , phải chôn ."

      "Tôi giết ," Artie với cái nhún vai, " nhảy ra qua cái cửa sổ đập vỡ để vào trong và hạ cánh mảnh thủy tinh nhọn."

      Danny bắt đầu khóc. gây ra thành nào và quay đầu sang bên để những người đàn ông để ý, và may mắn thay, Jeremy rời cùng với Artie để xem cái xác và gọi nhà chức trách, nên có thời gian để kiểm soát lại cảm xúc của mình. Nhưng thể làm được, nước mắt cứ tiếp tục tuôn ra, bởi vì nhận ra quá muộn rằng gã đàn ông đó có thể cho biết thực là ai. Nhưng giờ ta thể.

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 44
      "Em cùng , chấm hết," Jeremy .

      " trở nên ngu ngốc khi lo lắng đấy, bạn," Danny đáp. "Gã đó là tên ăn mảnh. có ai đột nhập vào đây và cố gắng giết em nữa đâu."

      "Em thể biết chắc được, hay là em nhớ thêm được điều gì?"

      Họ ở trong phòng ngủ của , Jeremy chuẩn bị cho chuyến cuối tuần đến buổi tiệc nhà Crandle. Sáng nay suýt nữa bỏ ý định đó, vẫn còn lo lắng về . Nhưng có nhắc đến việc Crandle phải là người nổi tiếng với việc tổ chức tiệc tùng thường xuyên, chỉ vài lần trong mùa, nên có thể khoảng thời gian dài nữa trước khi lại có mọt cơ hội lý tưởng để tiếp cận Heddings và hy vọng tóm được phạm tội. Danny phải lần nữa thuyết phục Jeremy rằng ổn, rằng nên thay đổi kế hoạch vì .

      nghĩ mình thành công. đồng ý. Nhưng có vẻ như hoàn toàn, vì vừa gọi đến phòng để thông báo rằng cùng .

      "Em vẫn nhớ thêm được gì," , trả lời câu hỏi của .

      Nhưng vẫn khá ngạc nhiên là nhớ ra tên mình, phải tất cả, chỉ là tên gọi. Nó đến với chỉ sáng nay ngay khi họ vừa thức dậy trong vòng tay nhau, và buột ra, "Tên của em là Danette," và rồi, cười. "Khác trời vực với Danielle phải ?" Và đừng có gọi em như thế. Nó nghe lạ lẫm quá, và em thích thế."

      " nghĩ nó đẹp đấy chứ."

      "Quá tệ. Đó là tên em và em chọn quên nó lần nữa."

      Nhưng quên, và giờ hi vọng có thêm những kí ức khác nữa quay trở lại. Bởi vì nhận cú đánh khác vào đầu? Hay bởi vì phải mặt đối mặt với cơn ác mộng kinh khủng nhấy của mình? Cho dù lí do là gì, giờ đây có niềm tin là nhớ lại được thêm nữa.

      "Em vẫn với ," khăng khăng. "Hay là em thích lau nhà hơn dự tiệc?"

      khịt mũi trước logic của . "Em thích là người thực tế, nếu phiền. Em thuộc về những bữa tiệc như thế và biết điều đó. Nhìn xem nhặng xị lên vì em đến dự bữa tiệc lần trước xem."

      "Nhưng em thể tuyệt hảo ở đó."

      " sao? Việc đó liên quan gì đến buổi tiệc khác? Và em cũng có quần áo cho nó nữa. Em chỉ có bộ váy dạ hội-"

      "Thế là ổn rồi."

      "Cho cả hai ngày? Đám quý tộc các chết nếu bị bắt gặp mặc cùng bộ quần áo hai ngày liên tiếp đấy bạn."

      "Nó phải ở trong chiếc riêng duy nhất được vớt khi tất cả chúng đều bị rơi xuống sông. Rất hợp lý."

      nhìn chằm chằm rồi phá ra cười. "Và ai tin chuyện nhảm nhí đó?"

      "Bất cứ người nào mà kế. Em nghĩ những người quý tộc cũng phải chịu đựng chuyện hành lý bị tuột ra khỏi dây buộc và lăn xuống đồi và rơi xuống sông à? cam đoan với em, những chuyện rủi ro làm những người dân thường điêu đứng cũng hành hạ cả tầng lớp nữa."

      thắng, tên xấu xa. Bất chất tất cả phản đối của , vẫn có quanh co, phỉnh phờ, trêu chọc, và mặt khác bát nạt theo cái cách quý tộc của .

      Lời cảnh cáo cuối cùng của là, " biết đấy, bạn, nếu ngừng bắt em giả vờ là quý , em có thể thích nó và tiếp tục bằng việc kiếm ông chồng quý tộc, hơn là chỉ người chồng tử tế."

      Nhưng cả việc đó cũng có tác dụng, chỉ khiến được đáp trả bằng giọng hờ hững, "Gần đây chưa bắn ai cả. cho rằng như thế là hơi quá hạn rồi."

      Nó nhanh chóng khiến im bặt. đùa, dĩ nhiên, nhưng vẫn thích nghe điều đó, nó nhắc nhở quá ràng đến cha . là con trai của James Malory, sau rốt, và mặc dù thường xuyên là tên xấu xa đáng như chị họ gọi, có thể vẫn có mặt nào đó trong Jeremy mà cho phép nhìn thấy.

      "Chị chưa bao giờ nghĩ chị thấy được ngày, Jeremy," Amy , "khi cậu ."

      Amy và Warren cùng Jeremy và Danny tới buổi tiệc của Ngài Crandle. Chuyện này được quyết định khi Jeremy ghé qua để mượn cỗ xe của họ và được nhắc nhở rằng "Danielle" nên có người kèm.

      "Cắn lưỡi chị , bà chị họ," Jeremy đáp. "Chị vẫn chưa thấy ngày đó đâu."

      Amy nhướng bên chân mày với . "Đừng với chị cậu là người cuối cùng biết đấy nhé."

      Rồi bắt đầu cười, khiến nghiến răng trèo trẹo. Họ khiêu vũ, dịp đầu tiên họ có thể chuyện riêng với nhau kể từ khi trở lại . ban nhạc tam tấu bắt đầu chơi sau bữa tối, và với Warren giữ Danny bận bịu khi dạy chơi bài, Jeremy để Amy lôi ra sàn nhảy.

      Ngài Heddings vẫn chưa xuất , và ông ta có thể xuất luôn. Amy đồng ý đóng vai "con mồi", đeo vài món trong số những đồ trang sức đẹp nhất của trong suốt thời gian diễn ra buổi tiệc. món hời nếu tên trộm buồn xuất .

      "Xem kìa, cậu thể thôi nhìn ấy trong hai phút," Amy đắc thắng, như thể vừa bắn trúng đích.

      Jeremy khịt mũi. " ấy đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Dĩ nhiên em ngắm ấy bất cứ cơ hội nào em có. Em họa phải mù mới muốn làm thế."

      " ấy cũng có sao đâu, cậu biết đấy. ấy xuất thân từ gia đình tử tế."

      "Nếu em định ấy, em cần chả cần quan tâm cái cóc khô gì đến việc ẫy xuất thân từ đâu, và làm thế quái nào chị biết về gia đình ấy? Thôi, đừng bận tâm, quên là em hỏi ."

      "Đừng lo, đấy phải là trong những 'linh cảm' của chị đâu. Cậu chỉ cần nhìn ấy, nghe ấy để biết được nguồn gốc tử tế của ấy."

      cười phá ra và , "Chị thế đâu, mèo con, nếu chị được nghe ấy chỉ vài tuần trước thôi. ấy như tên đầu đường xó chợ, và tiện thể, là như thế."

      "Chính xác," Amy đắc thắng. "Cậu thực nghĩ người như thế có thể học cách nghiêm chỉnh tốt thế chỉ trong vòng vài tuần đấy chứ? Trừ khi đấy là cách ấy từng . ấy bảo rằng, bạn Lucy của ấy dậy ấy ăn như tên đầu đường xó chợ. Chẳng nhẽ cậu chưa bao giờ tự hỏi ấy đến từ đâu trước khi được những người đó nhận nuôi."

      "Dĩ nhiên là đó. Nhưng đấy là tất cả những gì em có thể làm, khi mà ấy thậm chí còn thể nhớ được tên đầy đủ của mình. Và ấy chắc chắn rằng cha mẹ ấy bị giết bởi tên con hoang cố gắng giết ấy. Nếu họ phải tìm ấy khắp nơi. Vậy nên ngay cả khi trí nhớ của ấy trở lại, ấy cũng có ai để trở về."

      "Đừng có vẻ hy vọng thế," Amy gắt. " ấy có thể còn những người họ hàng khác với những người cậu vẽ ra. Và ngay cả nếu cũng có nghĩa là cậu giữ ấy làm người hầu mãi mãi. ấy có những mục tiêu, Jeremy, nếu cậu biết, và cậu chỉ mới hoàn thành trong số chúng bằng cách cho ấy chỗ làm."

      "Em biết về những mục tiêu chết tiệt của ấy," càu nhàu. "Quỷ sứ, ấy kể tất cả chuyện đời cho chị nghe đừng về London đấy à?"

      Amy cười toét miệng với . "Cậu biết chị có cách làm người khác cởi mở mà. Chẳng có gì phải quanhh co khi cậu ở cạnh chị cả."

      "Còn hơn cả đáng tiếc ý chứ."

      "Chị hiểu tại sao cậu cứ chống đối lại rành rành, nhóc con. Và cậu cũng có thể hoàn thành hai mục tiêu còn lại của ấy, tuy rằng nhắc đến đó, chị nghĩ cậu được liệt vào danh mục những người tử tế, phải thế ?"

      Amy làm giả tiếng thở dài. "Quên việc chị nhắc đến nó ."

      Jeremy cau mày. ghét mỗi khi Amy trong tâm trạng muốn trêu chọc. Như hai người chú khét tiếng của ấy, ấy dai như đỉa.

      May mắn thay, người mang đến thay đổi về chủ đề vừa bước vào cửa. "A, cuối cùng ông ta cũng đến,"

      Amy nhìn theo ánh mắt . "Ngài Heddings?"

      "Đúng, và tại sao chị đến giới thiệu mình nhỉ, mèo con, và để ông ta ngắm kĩ những viên ngọc mắt mèo chị đeo. Chị và Warren được sắp đặt phòng riêng đúng ? Em nghi ngờ khả năng ông ta lẻn vào căn phòng được chia sẻ bởi nhiều người."

      "Ừ, bọn chị có phòng riêng. Crandle có thỏa thuận tạm thời với hai người hàng xóm gần nhất để hỗ trợ trong trường hợp ông ấy hết phòng. May là chúng ta đến sớm, nếu có lẽ phải ngủ ở chỗ khác rồi. Chị đoán cậu cũng phải ngủ chung phòng phải ?"

      "Tất nhiên, với nửa tá những tên độc thân khác, theo lần đếm cuối cùng. Và Danny được sắp xếp cùng với những tiểu thư trẻ khác. tính đến chuyện đấy khi em lôi ấy theo," thêm vào vơi cái cau mày.

      "Đừng lo, ấy xoay xở ổn thỏa mà."

      Lúc này liếc nhìn quanh phòng, nhận thấy Danny còn ở chỗ để lại với Warren tại bàn đánh bài nữa, chỗ nào trong tầm mắt của cả. Tuy nhiên Heddings hướng đến chỗ mấy bàn đánh bài.

      "Chặn ông ta lại trước khi ông ta yên vị ở trong mấy cái bàn . Ông ta nổi tiếng là dành cả đêm đánh bạc. Em xem Danny đâu rồi."

      ngủ, theo Warren. Sớm thế này ư? nhắc đến cơn đau đầu, điều khiến Jeremy cảm thấy mình là kẻ tồi tệ nhất vì quên mất cú đánh vào đầu mà phải chịu. bảo là ổn, nhưng nàng hẳn là dối thiện nghệ cũng như ăn trộm.

      lao lên lên tầng để kiểm tra . Vào giờ sớm thế này, có lẽ mình trong căn phòng chia sẻ với những người khác. gõ cửa. mở cửa, vẫn còn mặc áo dạ hội, và có lẽ cũng vừa lên đến đây.

      "Tạo sao em với đầu em vẫn còn đau?" quở trách khá gay gắt.

      "Bởi vì nó đau. Cơn đau đầu chỉ là vì em cố gắng tập trung vào những lá bài."

      nhíu mày đầy nghi hoặc với . "Em dối với đấy chứ?"

      "Dĩ nhiên là có. Những tên trộm làm việc đó rất giỏi, biết đấy."

      càng cau có hơn. cười khúc khích. "Em chỉ đùa thôi. Vì dạo này hay hờn dỗi quá."

      thở dài và dựa vào khung cửa. " được bảo là Crandle có khu vườn rất đẹp. định lát nữa đưa em xem."

      nhướng bên lông mày với . "Việc đó hợp với ban ngày hơn chứ nhỉ, phải ? Để em có thể thực nhìn thấy những gì muốn chỉ cho em?"

      "Tốt, , em phải nhìn cái gì cả."

      vừa vừa vươn tay ra kéo vào sát , và miệng trùm lên miệng . muốn ngấu nghiến , nhưng kiềm chế bản thân, vừa kịp lúc. Nụ hôn đầy nhục cảm, Chúa ơi, hương vị của . hôn với cả thân thể , chỉ với cái miệng, áp sát vào . dứt ra đột ngột trước khi đánh mất toàn bộ lý trí và mang lên giường, chiếc giường của riêng họ trong thời gian dài. bước lùi lại. thực run rẩy!

      " xin lỗi," . "Đáng ra nền làm thế."

      ", nên," đáp lại hụt hơi.

      rên thầm trong bụng, chút nữa tóm lại. Thay vì thế nhét hai tay và túi khá là vội vàng và lái chủ đề ra khỏi những nụ hôn và muốn làm tình với ngay bây giờ nhiều như thế nào.

      "Cuối cùng Heddings cũng xuất ,"

      "Tốt, tình huống xoay ra khá ổn đấy chứ?"

      "Tại sao vậy?"

      "Nếu ông ta biết em ở đây, ông ta biết phải tìm em vào buổi sáng. Ông ta phải đếm từng người trước khi đột nhập vào bất cứ căn phòng nào ở đây. Nếu ông ta định làm thế."

      "Em vẫn nghĩ ông ta hành động?"

      "Em nghĩ ông ta quá ranh mãnh để tự mình ra tay trộm cắp," lý luận.

      " đồng ý. nghĩ ông ta có thể từ chối mời mọc."

      "Nhưng nhìn xem ông ta đánh liều những gì nếu bị bắt."

      "Chính xác. vài người thấy nguy hiểm đó thú vị. Nhưng đồng ý rằng cả hai chúng ta đều có thể đúng. Ông ta có thể thường xuyên liều lĩnh. Tuy nhiên, với những món đồ trang sức của Amy làm mồi nhử, nhiều khả năng ông ta thử. Những ngày này ấy xa quá nhiều, cưới mọt thuyền trưởng. Vậy nên nếu ông ta muốn những viên ngọc của ấy, ông ta phải tóm lấy chúng ngay khi có cơ hội."

      "Nhưng làm thế nào mà ông ta biết ấy thường xuyên ở ?"

      "Bởi vì ấy với ông ta, em thân . Amy cũng gần giỏi như Reggie trong việc dựng chuyện. ấy rằng mặc dù mình và Warren vừa mới trở về nhà, họ lại chuẩn bị ra trong vòng vài ngày tới. ấy thậm chí còn ám chỉ rằng lần này có thể họ trở lại nữa, rằng Warren theo lọ trình giao thương khác qua . Và ấy định để những viên ngọc lại trong phòng ấy ngày mai. Vậy nên là bây giờ hoặc bao giờ."

      Danny nhún vai, thừa nhận, "Ừ , nếu ông ta ngu ngốc đến thế, như em , tốt là em lên đây trước khi ông ta để ý thấy. Em đơn giản là ở lại này vào buổi sáng và dỏng tai lên nghe ngóng động tĩnh của ông ta. Nếu ông ta định hành động, đấy là sau khi đảm bảo tất cả những người khách đều yên vị dưới nhà."

      lắc đầu với . "Em phải là người bắt trộm ở đây, em . làm. Nếu và khi nào ông ta lên đây vào buổi sáng. cho ông ta vài phút rồi theo sau-"

      "Và để mất ông ta trong phòng Amy nếu ông ta nhanh chân? Bắt được ông ta dưới sảnh hay trong phòng ông ta chứng minh được điều chết tiệt nào cả, đúng chứ? phải canh thời gian cách hoàn hảo."

      "Việc đồ trang sức của ấy bị mất cũng đủ làm bằng chứng rồi."

      " nếu ông ta giấu chúng đâu đó này. Ông ta thậm chí có thể quẳng chúng ra ngoài cái cửa sổ chỗ cuối hành lang kia cho trong những tên tòng phạm chờ phía dưới. Sau cùng, ấy nhớ chúng, có nghĩa là cuộc tìm kiếm là chắc chắn. Vậy nên ông ta tự mình giữ chúng."

      "Mẹ kiếp, em đưa ra quá nhiều khả năng. Em có bắt buộc phải nghĩ như tên trộm thế ?"

      cười toe toét với . " có thể bắt trộm như kế hoạch. Em chỉ ở này để chỉ cho theo đúng hướng."

      "Và bỏ lỡ phần còn lại của buổi tiệc?"

      "Ngay từ đầu em muốn ở đây, bạn. Nhưng, . Nếu ông ta hành động trước buổi trưa, em xuống nhà ăn trưa. Em định bỏ đói mình để bắt tên trộm của đâu."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :