1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

A Loving Scoundrel - Johanna Lindsey (52c)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 30
      Buổi tối hôm nay trở thành khoảng thời gian tuyệt nhất mà Danny từng có trong đời. chưa từng nghĩ rằng mình có thể tham gia buổi vũ hội, đừng đến vũ hội hoành tráng nhất có thể tưởng tượng ra. vẫn còn lâng lâng trong hạnh phúc và rượu champagne đường về nhà. biết uống quá nhiều. cảm thấy đầu hẫng sau hai ly, nhưng rồi vẫn tiếp tục với hai ly nữa. Nó giống chút nào loại rượu ngon được nếm lần trước. Nó trôi xuống quá dễ dàng và ảnh hưởng của nó bao trùm .

      Nhưng sao. sắp lên giường và làm giấc . Và chắc trạng thái say sưa gây ra sai lầm nào trong buổi trình diễn của tối nay. Jeremy điều gì đó nếu có, và sau cuộc viếng thăm của Emily Bascomb rời khỏi suốt phần còn lại của buổi tối. À, có để nhảy lần với quý ông khác, tuy ước gì làm thế. tống cổ tất cả những người đàn ông khác , nhưng người này thể.

      thích thú gì việc khiêu vũ với James Malory. Người đàn ông này vẫn làm sợ đến tụt cả quần (scare the pans off her), tuy ông ta cũng cố khiến thoải mái bằng vài trò hề với chủ ý làm cười. Ông ta thành công. cảm thấy tiếc cho vợ ông ta, Georgina, người có cuộc gặp ngắn ngủi. Họ gọi ấy là Geogre, quý người Mĩ tử tế, và rất xinh đẹp.

      Jeremy giúp bước ra khỏi xe ngựa. Bàn tay nấn ná eo khi dẫn vào nhà. nghĩ gì về hành động đó. vẫn còn trôi nổi trong mãn nguyện, vẫn thưởng thức vui vẻ thú vị của buổi tối. ngờ ngợ nhận ra mình lên cầu thang. Ổn thôi, làm việc này. , thực ra là...

      đứng lại hàng lang gác. "Tôi nghĩ là mình rẽ nhầm chỗ rồi."

      " chút nào," phản đối, chỉ ra, "Em cần người giúp em cởi bộ váy đó ra. Nó được buộc khá chặt phía sau lưng em."

      Điều này cũng đúng. nhớ lại Regina cần người hầu để giúp cởi nó ra. Nhưng giờ này tất cả bọn họ đều ngủ rồi.

      "Vậy giúp tôi tay chứ, bạn?"

      "Chắc chắn rồi, ngay sau khi tôi thắp đèn lên để có thể nhìn thấy cần phải làm những gì. Em cũng cần chiếc để về phòng em nữa."

      " chiếc gì?"

      "Đèn, em . Có vẻ như có chiếc nào còn thắp dưới nhà trừ ngoài chiếu nghỉ."

      Danny gật đầu. Jeremy dẫn vào phòng . đợi trong khi thắp đèn, rồi quay lưng lại phía để giúp nới lỏng chiếc váy để có thể cởi nó ra. thở dài mơ màng khi làm việc và rùng mình đáp lại khi những ngón tay lướt da thịt .

      "Vậy là em thích buổi tối nay chứ?"

      "Rất nhiều, tôi nghĩ," thừa nhận với nụ cười toe toét. "Tôi thích khiêu vũ."

      "Tôi cũng vậy - với em."

      cười rúc rích. "Đừng có áp dụng những trò dụ dỗ đó với tôi, bạn. Nhớ rằng, tôi guốc trong bụng đấy."

      "Đó phải trò, Danny. Tôi thể nhớ ra từng thích khiêu vũ đến vậy như trong tối nay."

      ước gì mình có thể tin . Tuy nhiên nó vẫn khiến ấm áp khi nghe thế.

      Liếc nhìn qua vai, chân thành, "Cám ơn vì dạy tôi."

      "Đó là vinh dự của tôi, nhưng bài học hôm nay vẫn chưa kết thúc đâu."

      Chiếc váy được nới lỏng ra. giúp bước ra khỏi nó trong khi họ chuyện, để nhận ra là nên để cởi nó ra trong phòng , mà là trong phòng . đơn giản là gặp vấn đề trong việc tập trung vào hai thứ cùng lúc, ba, thực tế. vẫn liên tục chạm vào trong lúc cởi chiếc áo ra khỏi người , và cảm nhận được tất cả những đụng chạm của ngón tay làm da trần của .

      Nhưng nên liếc nhìn . ổn cho đến khi gặp đôi mắt và lạc mất trong màu xanh thăm thẳm thuần khiết của chúng. Và trong đôi mắt đó là những biểu của , tất cả những cảm xúc của , niềm đam mê nóng bỏng đến mức cảm thấy hơi nóng đó bao trùm toàn bộ . Hay đó là sức nóng từ chính nhanh chóng dâng lên? quay người lại với . đặt bàn tay lên cổ , ngón trỏ nâng cằm lên. Khoảnh khắc nín thở đó kết thúc trong nụ hôn dịu dàng tinh tế. nụ hôn. Nó làm đau ai chứ? Và cảm giác của nó tuyệt.

      nhận thấy bàn tay còn lại của lưng cho đến khi nó ấn sát vào hơn, và sát hơn nữa, đến khi hầu như thể thở nổi. Cả điều này cũng tuyệt. Đánh lạc hướng, nụ hôn êm ái đó. cần áp đảo bằng đam mê của khi chính đam mê của làm việc đó.

      Nhưng giờ lại hôn . Với chậm rãi nụ hôn này trở nên gợi tình hơn rất nhiều, lưỡi luồn sâu trong miệng , kiếm tìm lưỡi , bắt giữ nó, mút nó tới trước cho đến khi rên lên trong miệng . phải bám lấy vai , đầu gối trở nên mềm nhũn. Và tay di chuyển, luồn qua những lọn tóc để ôm lấy gáy , giữ miệng trong tầm kiểm soát của , trong khi tay kia trượt xuống lưng để vuốt ve mông . Rồi đột ngột cả hai tay đều ở mông và nâng lên hông .

      Ôi, Chúa ơi, việc này thể dừng lại được nữa. Quá nhiều hơi nóng dâng lên giữa họ. Và Danny mệt mỏi vì đấu tranh với nó. Những gì khiến cảm thấy là quá tuyệt, thể nhớ ra tại sao mình nên hưởng thụ chúng.

      Bằng cách nào đó mang họ lại giường mà cắt đứt nụ hôn. Danny càng trở nên choáng váng hơn khi nằm xuống, nhưng chỉ sau lúc, còn nhận biết được nữa. Tuy nhiên nhận thấy tay của Jeremy ngực , bóp chúng, trêu đùa hai núm vú cứng lại dưới tác động của . chưa từng dành nhiều chú ý cho bộ ngực hơn việc hối tiếc là chúng trở nên quá đầy đặn, khiến việc làm cho giữ chúng phẳng lỳ trở nên khó khăn hơn. hề biết chúng có thể râm ran cách sung sướng khi được chạm vào hay tạo ra những cảm giác mê hoặc đến thế. Và những nụ hôn chưa bao giờ ngừng lại. Chúng trở nên nóng bỏng đến mức chắc hẳn căn phòng phải đầy khói.

      Danny đạt tới trạng thái bị kích thích đến mức thể quay lại và cũng còn quan tâm nữa. mất chiếc áo và váy lót. có cảm giác mơ hồ khi chúng trượt khỏi người xuống sàn nhà ngay sau khi Jeremy bắt đầu hôn , có lẽ vì nới lỏng chúng cùng với chiếc váy. Vài thứ mà nhận ra. Hay việc cởi áo choàng và áo sơ mi của ra. đơn giản biết làm việc đó như thế nào và vào lúc nào, nhưng ngay lập tức nhận ra khi ôm sát vào chỗ và bị thiêu đốt bởi sức nóng của làn da trần của da .

      Giờ đây cởi chiếc quần lót trong của , cách chậm rãi và đau đớn. Phải chăng sợ ngăn lại? đời nào, khi thôi thúc đáng kinh ngạc được cảm nhận cơ thể trần truồng của áp vào . Nhưng việc gỡ bỏ này là vuốt ve kéo dài, bàn tay đùi , bắp chân khi gập đầu gối lại, mắt cá chân , chiếc quần lót chỉ còn treo cổ tay khi khám phá cặp chân dài của .

      biết phải làm gì với hai bàn tay của mình khác hơn là giữ níu lấy tóc , bởi vì thực muốn dừng những nụ hôn lại. Vấn đề là, biết muốn gì, những muốn nó ngay bây giờ.

      Jeremy chắc chắn là biết. để nỗi đau đớn của kéo dài hơn nữa với những thôi thúc nguyên sơ chiếm lĩnh ngay từ đầu.

      đặt tay vòng quanh cổ và bảo , "Ôm chặt vào, cưng, chặt nữa vào."

      làm như thế, ôm với tất cả những gì có khi bao trùm hoàn toàn bằng thân thể đúng như muốn làm thế đến chết được. Và rồi cảm thấy cơn đau sắc nhọn nhất.

      Danny thét lên, kéo tóc cho đến khi ngẩng đầu lên. "Cái chết tiệt gì khiến làm vậy?"

      Jeremy nhìn chăm chăm xuống như thể mất trí, nhưng rồi mỉm cười dịu dàng. "Danny... cưng," bắt đầu giải thích, nhưng ngừng lại và hôn thay vào đó, sâu, với cùng đam mê mà dành cho trước đó.

      Phải chăng nghĩ việc đó xoa dịu ? Ừ , đúng là nó khiến phân tâm.

      "Đó phải là phần của việc làm tình, mà chỉ xảy ra vào lần đầu tiên thôi," tiếp. " khởi đầu. Nhưng nó làm em đau lần nữa đâu. đấy." Và rồi bình tĩnh lại và hỏi, "Và làm thế nào mà em vẫn còn là trinh nữ?"

      "Vậy tôi phải là gì, khi tôi thằng nhóc suốt chừng ấy năm?"

      "À, nghĩ - đừng để ý." Biểu của trở nên tuyệt đối dịu dàng. " rất vui là em là như thế."

      "," chữa lại.

      "," nhấn mạnh với nhún nhường nhàng, như thể trông đợi phản đối tiếp theo.

      thực bùng nổ, đôi mắt mở to. " là đồ con hoang khốn kiếp, vừa biến tôi thành con điếm!"

      "Chúa ơi, em lấy cái khái niệm lố bịch ấy ở đâu ra vậy? Em thể là điếm nếu em chỉ làm tình với người đàn ông. Đó là điểm xa nhất tới nghề bán thân mà em có thể đạt tới - ừ , ngoài việc vẫn còn là trinh nữ, việc được đến bây giờ."

      "Vậy tôi là gì?"

      "Em , em là tạo vật ngọt ngào nhất." cúi xuống để liếm núm vú . "Đẹp gì so sánh được," thêm vào trước khi tiếp tục liếm và mút núm vú kia của . "Và điều duy nhất mà em nên quan tâm là chúng ta có thể làm việc này thường xuyên thế nào."

      ngẩng lên và lại cười toe toét với . Danny phải hít hơi dài, chống chọi lại thôi thúc kéo lại ngực . hiểu những gì vừa làm với . coi đó là chuyện , khởi đầu như cách gọi. Đó là đối với . Đối với nó hoàn toàn là việc long trời lở đất.

      " chẳng hiểu gì cả, nhưng em cũng mong chờ hiểu. Giờ để em dậy."

      có chuyển động nào khác hơn là vuốt ve má bằng những ngón tay. "Em biết là em tất cả những thứ chúng ta vừa làm. Tại sao em cứ muốn từ chối bản thân những khoái lạc đó. Nó tốt hơn mà, em biết đấy. Em có thể tin như thế."

      "Em nghi ngờ chút nào," đáp với tiếng thở dài. "Nhưng có lẽ em cứu vãn được nó nếu em biết nó tốt hơn đến thế nào."

      "Em chắc phải đùa. Thiệt hại xảy ra, Danny. Hãy để chứng minh cho em thấy nó còn hơn là xứng đáng. Em có thể sai, em biết đấy. Bất cứ điều gì mà em nghĩ, em có thể hoàn toàn sai. Và rồi em bỏ lỡ việc này."

      chuyển động bên trong , chỉ cho thấy "việc này" là gì. Ôi, Chúa ơi, hơi nóng quay trở lại quá mạnh mẽ đến mức chúng lan đến tận đầu ngón chân . dấu vết của đau đớn nào còn lưu lại. chỉ những khoái cảm sâu thẳm nhất, tuyệt diệu nhất. tiếp tục chuyển động trong , chắc phải nghĩ chưa hiểu điều . nên dừng lại, chỉ chút nữa thôi. Nhưng trước khi nhận ra chuyển động cùng , và rồi quá muộn. Nó đến với đột ngột, nổ tung ra, khiến bám chặt lấy như thể mạng sống của hoàn toàn phụ thuộc vào việc đó, và rồi, ôi, Chúa ơi, cảm giác siêu phàm hùng vĩ nhất vỡ ra và lan rộng, nấn ná cách tuyệt diệu khi tiếp tục những cú đẩy vào để mang về nhà.

      muốn buông ra. Ngay cả khi có vẻ như đạt được cực khoái của chính , muốn mất dù chỉ là mảnh nhất tiếp xúc với . trả lời ước muốn của theo cách của , rời xuống khỏi người , nhưng kéo trở lại trong vòng tay .

      cách khôn ngoan, gì, hả hê rằng đúng, làm gì khác ngoài giữ chặt và dịu dàng vuốt ve lưng . có thở dài trong thỏa mãn. thể nhận ra điều đó. Rồi ngủ thiếp .

      ước cũng có thể làm thế. ước đúng. Nhưng hơn thế, ước cũng đúng.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 31
      Danny thức dậy cách chậm chạp, xa xỉ lâu được hưởng. có lẽ bị muộn làm. Tự hỏi liệu Claire có tìm khi nhận được hồi đáp nào từ phòng . Liệu tất cả những người làm khác có biết ở đâu đêm qua? Có lẽ . Có lẽ họ cho rằng ngủ lại ngủ ở nhà Regina Eden, họ vẫn chưa nhin thấy từ khi rời khỏi với Regina.

      giữ đầu óc mình tránh xa khỏi những cảm xúc tối qua. Việc này dễ dàng chút nào khi vẫn còn trong giường của Jeremy. Nhiều khả năng ngủ hết buổi sáng. thường làm thế. khó nếu muốn chuồn ra khỏi đó mà làm thức dậy.

      Nhưng chưa cử động. cảm thấy thanh thản hơn bao giờ hết, với cảm giác mãn nguyện kì lạ nhất mà muốn hưởng thụ thêm chút nữa. Điều này điên rồ. Thế giới của vừa mới bị đảo lộn hoàn toàn. Đáng nhẽ phải phát cuồng lên, ít nhất cũng giận dữ. Nhưng hề có cảm giác nào như thế.

      thể đổ lỗi cho Jeremy về những gì xảy ra. cố gắng mang vào giường từ cái ngày mà bắt đầu làm việc cho . hề giả vờ về chuyện đó. cũng thể đổ tại rượu champagne, khi cơn đau mà đến cho nhanh chóng giúp tỉnh táo. chỉ có thể đổ lỗi cho bản thân mình, nhưng về cái gì? Muốn nhiều đến mức còn muốn chống lại nó chút nào nữa?

      Và, ôi, Chúa ơi, làm tình với quá tốt đẹp, thầm chí tốt đẹp hơn tưởng tượng. lo ngại nó thêm vào danh sách ít ỏi những thứ khao khát. hoàn toàn đúng. Giờ đây nó trở thành khoa khát thể từ chối - với .

      À, tốt thôi. phải là người khóc lóc cho mất mát hoặc than khóc khôn nguôi cho những lỗi lầm của mình. Tuy nhiên cần phải kiếm công việc khác. Giờ Jeremy chỉ cần liếc nhìn nhiều khả năng dẫn đến chiếc giường gần nhất mất.

      "Em giả vờ ngủ đấy chứ, khi mà biết em phải ngủ?"

      Danny mở mắt ra để nhìn thấy nằm nghiêng bên cạnh , khuỷu tay gập lại, đầu gối bàn tay, cười toe toét với . cảm thấy chuyển sang tư thế đó và nhận ra chắc vẫn quan sát từ trước khi thức dậy.

      ước gì mình nghĩ đến việc đó. Nhìn ngắm trong lúc rảnh rỗi chắc rất thú vị. Giờ chỉ nhìn thôi cũng khiến rùng mình, để ý rằng vẫn còn trần truồng và chỉ đắp chăn đến eo. biết làn da êm ái của bao bọc sát sao những cơ bắp mạnh mẽ của thế nào. Mái tóc rối bù - Chúa ơi, trông gợi tình cách chết tiệt với mái tóc như thế. lọn tóc rơi xuống ngang mắt khiến muốn vén nó lên.

      "Hơi sớm với để mở mắt, phải bạn?"

      "Khi biết, ít nhất hi vọng, rằng em vẫn còn ở đây? Hầu như chỉ ngủ bằng mắt."

      cười. hài hước của . Và lí do gì để kiềm chế tính hài hước của nữa. Tuy vậy, có vẻ ngạc nhiên, bởi tâm trạng dễ chịu của .

      Nụ cười của càng toe toét. thậm chí còn , "Chả trách em có thể giữ cái vỏ bọc con trai lâu thế. Em ngáy!"

      nháy mắt với và rồi khụt khịt. " điều thối tha để ra."

      "Em nghĩ vậy à? nghĩ nó còn tốt hơn là kể ra việc làm tình với em đến thế nào. Có chắc là em chỉ muốn nghe điều đó thôi ?"

      "Em ," đồng ý, rồi thêm vào nhàng, "Em nên đập trận."

      "Ừ, nghĩ là em nên." thở dài. " lại lừa em, nếu em cảm thấy nhất quyết như thế."

      "Lừa em?" hỏi cách ngờ vực khi ngồi dậy.

      lại cười toe toét, nhưng có cảm giác đùa chút nào. Và cái nhìn của chuyển xuống ngực khi ngồi dậy. Nó làm đỏ mặt, nhưng nhắc nhở rằng nên mặc quần áo vào và rời khỏi đây.

      Với ý nghĩ đó trong đầu, xuống khỏi giường. cố ngăn lại, có lẽ bởi còn quá bận ngắm nhìn cơ thể . tìm thấy quần áo lót của mình nơi thả chúng xuống và bắt đầu mặc vào, rồi đến chiếc váy dạ hội xinh đẹp. định để cài lại giúp , khi lại cần người khác để giúp cởi nó ra khi xuống dưới nhà. Vì vậy sang phòng thay đồ của và vớ lấy trong những chiếc áo khoác của .

      "Em mượn cái này đủ lâu để về đến phòng em," khi quay trở ra, nhét hai tay vào ống tay áo.

      Kinh ngạc thấy chiếc áo rộng đến thế nào người . Jeremy trông to đến thế, nhưng ràng là như thế. Và giờ liếc nhìn , với bộ ngực trần phía tren tấm chăn, có thể nhìn thấy vai rộng hơn khi mặc quần áo. Điều đó lẽ ra nên làm ngạc nhiên. cũng quen với những việc quần áo che dấu hình thể của mình.

      cũng trông tự mãn cách quỷ quái. Mà, sao nhỉ? đạt được cái mà theo đuổi. Và việc đó cũng chẳng làm thay đổi cuộc sống của chút nào. Có vẻ như cuối cùng người phụ nữ luôn phải nắm phần lưỡi dao, trong vấn đề của "lần đầu tiên". Chẳng công bằng chút nào, nghĩ.

      Đó là lý do tặng cái nhìn chua chát khi hỏi, "Có phải khiến tôi uống say tối qua để có thể lên giường với tôi ?"

      ", em tự nguyện, nếu em nhớ lại. Tuy nhiên nếu có nghĩ đến việc đó, có lẽ làm. Tiện đây, em cần phải làm việc nữa. Em có thể ở lại đây, làm bất cứ việc gì em thích, sủ dụng thời gian của em như em muốn - miễn là em dành chút trong đó cho . Hay nếu em thích có căn nhà riêng cũng được. Nơi nào đó gần đây mà có thể đến."

      "Và trả tiền cho nó?"

      "Dĩ nhiên rồi."

      " thích thế nào hơn?"

      " thích em bao giờ rời khỏi chiếc giường này."

      cảm giác là nghiêm túc. Và đề cập đến việc biến thành nhân tình. nên vui mùng. Lucy nhảy ngay vào cơ hội như thế này và tôn thờ người đề nghị nó. ấy sướng run lên khi chỉ phải đặc biệt phục vụ người đàn ông mà thôi. Nhưng Dann nhìn việc theo cách đó, cảm thấy nó cũng đáng kinh tởm nhu việc ra ngoài kia và bán thân thể mình để kiếm tiền ngoài phố.

      điều đó với Jeremy. thậm chí cũng với chuyện định ra . Chỉ cần gói ghém đồ đạc, vớ lấy con thú cảnh, và ra là cách làm tốt nhất. muốn phải giải thích tại sao hay đánh liều với cơ hội rằng thuyết phục ở lại. thực muốn , sau cùng, khi giờ đây khao khát . khổ sở khi phải làm việc ở nơi khác.

      di chuyển đến bên chiếc giường, thúc đầu gối vào nó. " bao giờ rời khỏi cái này là viển vông, bạn."

      " chút nào!" phản đối, rồi cau mày nghi hoặc khi chỉ ra, "Em bình tình cách kinh hoàng về chuyện này, sau những vụ nhặng xị mà em gây ra trước đây. Nhận ra là những phản đối trước đó của em đều là ngớ ngẩn rồi à?

      " phải ngớ ngẩn. Nhưng em hiểu tại sao thấy thế."

      "Vậy tại sao em giải thích cho ?"

      "Em nên hơn. hiểu đâu, và cũng hiểu tại sao vừa biến em thành đứa con lang chạ."

      thở dài. "Lại là cái từ đó. có cần kiếm cho em cuốn từ điển ?"

      "Thứ mà tôi thể đọc á? Chắc chắn rồi, nó rất có ích đấy."

      cười nhăn nhở trước lời mỉa mai của . "Sao cứ có cảm giác em đánh đồng việc bán thân với làm điếm thế nhỉ? Mà có trường hợp nào đúng với em cả. Chúng ta làm tình. Đó là trải nghiệm phi thường nhất trong đời , ngại cho em biết đâu. người lang chạ quăng mình vào mọi người, chủ yếu, là vì ta thích đa dạng."

      "Kiểu như á?"

      ho. "Nếu em cứ khăng khăng, tuy có từ khác dành cho đàn ông. Nhưng trong cả hai trường hợp, đều phải đồng tiền trao tay. Giờ đến đây." vỗ vỗ lên chỗ giường bên cạnh . "Hãy chào đón buổi sáng cho tử tế nào."

      suýt nữa phá ra cười. Phải huy động đến gam lý trí cuối cùng mới cuộn lại giường với , mà để lắc đầu thay vào đó.

      "Tại sao ?" hỏi giản dị.

      Tại sao ? Bởi vì làm thế là dâng hiến hoàn toàn và giữ lại chút lý trí nào cho . Nhưng định thú nhận rằng khao khát nhiều đến thế nào. Với nằm đó trông gợi tình đến mức đáng nguyền rủa, muốn hôn , phải tranh cãi với . thích quá nhiều đến mức đó là rắc rối của . Nhưng thiệt hại xảy ra, tại sao lại thể hưởng thụ thêm chút nữa? lâu, chỉ vài tuần, có thể tháng, ít nhất cho đến khi mất hứng thú với .

      "Em chuẩn bị ra ," bảo với . "Em vẫn nên. Đùa với cám dỗ lần là quá nhiều rồi. Nhưng trước mắt em ở lại. Chỉ cần đừng có gắng cám dỗ em mỗi khi em thấy . Và em tiếp tục công việc của em, cám ơn. làm gì đồng nghĩa với việc trả công cho em để ngủ với . Đứng cố phủ nhận điều đó. Em trả công để làm thế và cũng đừng trả công em. Hiểu chứ, bạn?"

      đường ra cửa, nhận ra Jeremy thuyết phục ở lại. tự mình quyết việc đó.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 32
      Danny lau dọn phòng khách khi Jason Malory, Hầu tước Haverston và là người đứng đầu dòng họ Malory đến vào cuối tuần đó. đáng ra nên ở đó để chạm mặt ông. Người nên có mặt ở đó là hầu ở dưới nhà người rốt cuộc cũng được thuê hôm qua. Nhưng đó bị xúc phạm bởi Henry, người quản gia mới và thôi việc trong cơn giận dữ chỉ bốn tiếng sau khi bắt đầu công việc.

      Henry thực ra là trong hai người quản gia mới trong ngôi nhà. người Pháp cố tiếng , ông ta thực ra khá thú vị. Nhưng hầu mới nghĩ vậy. Ông ta thề là chỉ cố gắng khen ngợi ta. ta chắc hẳn thể hiểu tiếng giọng Pháp.

      Henry xuất trước, rồi ngày hôm sau, bạn ông ta Artie đến để đảm nhiệm chức vụ quản gia. Họ thực định chia sẻ công việc, có lẽ cũng làm thế trong nhiều năm tại nhà của James Malory. Họ hai là hai tên chó biển già từng là thủy thủ dưới quyền James khi còn làm thuyền trưởng con tàu riêng. Khi từ bỏ việc biển, họ tình nguyện ở lại với . Nhưng vì James có đủ việc cho cả hai, họ đồng ý cùng chia sẻ công việc quản gia.

      Những gì họ làm thực ra là học để làm quản gia cho tử tế. Họ cho rằng thế là ổn rồi, nhưng Claire phàn nàn về thô lỗ của họ, và ngay cả bà Robertson cũng bị bắt gặp lầm bầm trong miệng về cách làm việc chính thống của họ.

      Danny phiền về ra của hầu mới. thực vẫn có đủ việc làm để bận rộn cả ngày. Ngay cả với tầng dưới thêm vào danh sách dọn dẹp của , vẫn hoàn thành công việc rất lâu trước bữa tối. Và với Drew chuyển sang ở bên nhà em cho đến hết chuyến thăm, cả tầng ngoại trừ phòng có người ở, và cũng có nghĩa là phần việc của Danny ở đây ít .

      Rồi đến Jeremy. Nếu làm theo cách của , dành phần lớn thời gian của mỗi ngày giường . Và nếu được lựa chọn, cũng làm thế. Nhưng phải đặt ranh giới đâu đó, và lười nhác cả ngày giường giúp hoàn thành công việc của mình. Và thế là, nếu thấy gác khi thức dậy, thường làm theo cách của . hoàn toàn vô vọng khi đối mặt với cách thuyết phục của . Chất giọng khêu gợi của thấp xuống thành sắc trầm khi bị kích thích, và biểu của hứa hẹn những khoái cảm tội lỗi. Chết tiệt, chỉ nhìn thôi là tất cả thuyết phục mà cần, đẹp trai khủng khiếp. Vậy nên mặc dù quyết tâm làm tình với hàng ngày, làm đúng như thế, và mỗi ngày nhiều hơn.

      cũng muốn ngủ lại với mỗi đêm, nhưng thành công trong việc vét đủ sức mạng ý chí để tìm ra chiếc giường của mình mỗi đêm. Thực ra, nó đúng hơn là chạy trốn về giường của trước khi lại chạy đến với lần nữa. Và thậm chí cả khi đó, xuống giường tối và dành cả đêm ở đó. có chút ước muốn nào để đá ra. Nhưng phải nài nỉ đừng làm thế nữa. Và giận dữ tuyệt vọng của , chịu.

      phải suy nghĩ rất nghiêm túc về chuyện ở lại. Làm vậy có nghĩa là phải tạm thời đặt những mục tiêu của sang bên. Điều này dễ dàng chút nào, vì rất muốn chúng. Nhưng lý luận rằng tháng phải trì hoãn quá dài, và trong thời gian đó dành dụm tiền công, để đến khi ra , có đủ tiền cho căn hộ trong khi tìm công việc mới.

      Khi ra - Chúa ơi, việc này rất khó khăn cho mà xem. bao giờ gặp lại Jeremy nữa? Giờ ý nghĩ đó gần như khiến bật khóc, sau đây tháng nó còn tệ đến thế nào nữa? Nhưng nếu trong vòng tháng đó? Việc đó phải là thể. có thể hòa nhập vào thế giới của , chứng tỏ điều đó vào đêm vũ hội. Rồi có thể phớt lờ những quy tắc để cưới . Và đó là yếu tố quyết định thuyết phục ở lại lúc này. tia hi vọng mong manh, rằng Jeremy có thể chỉ là chệch hướng tạm thời, rằng có thể là người đàn ông dành cho .

      Jason Malory đến mình. Cha của Jeremy với ông. Hai em họ trông rất giống nhau. Người lớn tuổi cao hơn khoảng vài inch, nhưng cả hai đều là những người đàn ông to lớn, tóc vàng, và đẹp trai. Jason hơi gầy hơn chút, trong khi cánh tay và ngực James vạm vỡ hơn, gợi Danny nhớ đến
      vài tên vũ phu nhìn thấy trong những trận ẩu đả đường phố.

      James Malory vẫn còn khiến khiếp sợ, nhiều hơn bất cứ người đàn ông nào trước đó, và bởi lí do chính đáng nào mà có thể nghĩ ra. Cảm giác chung khi có mặt James là ông ta giết bạn ngay khi chuyện với bạn. Đó là lí do quay lưng lại cả hai người bọn họ chỉ sau cái liếc mắt.

      May mắn thay, học được việc trở nên "vô hình" với những tên nhà giàu. Bà Robertson cố gắng giải thích điều đó với tối. Tầng lớp thượng lưu, sống trong những ngôi nhà đầy người hầu, có xu hướng tiếp tục cuộc sống mà "nhìn thấy" những người ở tầng lớp dưới làm việc quanh họ cả ngày, mọi ngày. Trừ khi, dĩ nhiên, khi trong những người giàu có muốn gì đó, tất cả những người hầu trong nhà lại trở thành hữu hình đối với họ.

      Hai người Malory này cũng vậy - hi vọng. Và có vẻ đúng như thế khi nghe người lớn tuổi hỏi khi họ bước vào phòng khách, "Nhân đây, ai là người họ hàng với Kelsey mà tôi được nghe rất nhiều từ khi đến thành phố vậy? nghĩ con bé có người họ hàng nào mà tôi biết. Có là Jeremy theo đuổi ta ?"

      Danny hít vào hơi dài. Nhận ra là chủ đề của cuộc đối thoại. Giờ bao giờ ra khỏi đó mà bị chú ý. Và Ngài Hầu tước Haverston bao giờ coi mưu đồ mà họ dựng lên. Có lẽ ông ta tức giận với tất cả bọn họ vì bịp bợm giới quý tộc như thế. James cũng tránh né câu trả lời.

      ", đó chỉ là trong những phát minh của Regan, dựng lên để đối phó với những tin đồn của Bascomb."

      "Mẹ kiếp, James, cậu có nhất thiết-"

      "Kệ chuyện đó , ông già," James chen vào khô khan. "Chỉ là thói quen chết tiệt thôi, gọi con bé như thế. cũng chẳng hại gì khi chấp nhận thực tế con bé là Regina, Reggie và Regan mà."

      "Cậu quên mất Eden rồi"

      "Cố tình đấy, em đảm bảo với ."

      Jason thở dài. "Và đấy là chuyện nữa. đến lúc cậu và Tony để Nick yên được rồi. Nó người chồng mẫu mực cho con bé rồi còn gì."

      "Dĩ nhiên thằng nhóc phải thế. Nếu bọn em giết ."

      Máu của Danny đột nhiên lạnh ngắt, nhưng Jason có vẻ lờ nhấn mạnh đó và hỏi tiếp, "Vậy là có người họ hàng như vậy à?"

      "," James đáp. "Chỉ là con nhóc mà cháu của chúng ta thấy là đẹp hơn con bé Bascomb. Nó phải tìm kiếm ở đâu xa."

      "Đẹp hơn? Tôi được bảo rằng Emily Bascomb đẹp mê hồn. Đó là cái cớ tôi được nghe về việc tại sao Jeremy thể giữ bàn tay nó khỏi người ta."

      "Con trai em có mắt chọn phụ nữ, cũng là tại sao nghe thêm vụ scandal nào về nó kể từ khi nó ra trường. Em bảo là nó động vào ta. cần phải nghe từ chính nó."

      Danny nín thở, tuy có vẻ như họ vẫn chưa nhận ra . Nhưng ít nhất James cũng chưa để lộ ra rằng "con nhóc" mà họ tìm được chỉ là hầu. Giờ nếu chỉ cần từ từ ra cửa và biến mất. bắt đầu nhích dần theo hướng đó, vẫn quay lưng về phía họ.

      "Vậy là cha ta thực cả quãng đường đến Haverston để làm cuộc thăm viếng ?" James hỏi tiếp sau.

      "Đúng, và tôi ngại với cậu, đó là cuộc chuyện rất đáng hổ thẹn, nhất là khi tôi hề được cảnh báo trước về những những tin đồn gây chấn động lan khắp nơi."

      "Những tin đồn đều do tiểu thư đó lan truyền, và tất cả đều là láo," James cam đoan.

      "Có thể là như vậy, cậu biết quá những thiệt hại mà những tin đồn có thể gây ra, láo hay , Danh tiếng của giờ đây hoàn toàn bị hủy hoại."

      James thực phá ra cười trước luận điểm đó. "Khi ta hủy hoại nó, và cố tình, ý là thế chứ gì? Từ khi nào chúng ta lôi người lạ lên khỏi cái lỗ mà họ tự đào cho mình vậy? Đây là vấn đề của cha ta, phải của em, và đương nhiên phải của Jeremy, thằng bé gần như mới chỉ với ta hai từ."

      "Nó trở thành vấn đề của chúng ta khi nó đơn giản là lời của ta chống lại thằng bé."

      "Vậy tại sao để em giải quyết chuyện này?" James gợi ý nhàng.

      "Như thế nào? Bằng cách bắn ông ta hả?"

      " muốn đem em xếp xó, phải ?"

      "Tôi xin lỗi. Tôi có ý đó."

      James gật đầu, chấp nhận lời xin lỗi. Danny liếc thấy khi dịch chuyển thêm vài inch nữa về phía cửa ra vào. Nhưng rồi Jeremy lao vào phòng, được gọi bởi Henry. khó khăn gì nhận thấy đầu tiên và thậm chí còn tặng nụ cười mà hi vọng những người họ hàng của để ý.

      Nhưng rồi , "Chết tiệt. Cháu hi vọng cuộc viếng thăm này phải như cháu nhìn thấy, bác Jason."

      Jason Malory hắng giọng, "Albert Bascomb đến Haverston hôm qua."

      Jeremy rên lên và rớt phịch xuống chiếc sofa gần nhất. "Bất kể ông ta gì với bác, tất cả đều là láo."

      "Cha cháu cũng thông báo với ta như vậy," Jason đáp.

      James thêm vào để giúp Jeremy, " đó chơi lá bài cuối cùng và vẽ ra bức tranh thối tha nhất về mi, nhóc, rằng mi dụ dỗ nó, hứa hẹn kết hôn với nó, rồi quẳng nó sang bên ngay khi mi có được cái mi muốn từ nó - và rằng giờ nó mang thai đứa con của mi."

      "Con biết ta nhăm nhe chuyện đó. Nhưng nếu ta có thai, nó phải của con. Con chưa bao giờ chạm vào ta, thậm chí chưa từng nghĩ đến việc chạm vào ta. Nhưng chuyện đó quan trong, khi ta thuyết phục được cha ta."

      "Ta thấy cháu hiểu được mức độ nghiêm trọng của tình huống," Jason đáp. "Và để làm vấn đề tệ hơn, Albert Bascomb là bạn cùng phòng với ta ở trường. được ưa thích lắm. Quá tự phụ, nếu cháu hiểu ý ta. Tuy nhiên cuộc hôn nhân đáng nhớ. Theo đuổi người đẹp ở gần nhà trước khi ấy có lấy mùa lễ hội ở London và khiến ấy cưới . Họ chỉ có đứa con."

      "Và đầu độc ta đến thối rữa ra. Cháu biết đa số những chuyện đó. Reggie rất giỏi khám phá ra những thông tin như thế và truyền đạt chúng lại."

      "Tốt, điều cháu có thể biết là Bascomb, thông qua vợ , có được vài mối liên hệ rất ở cấp rất cao."

      "Vậy là bác rằng cháu phải cưới ả đó?" Jeremy .

      "Như giải pháp tạm thời. Sau khi chứng minh được ta có thai, chúng ta có thể hủy bỏ việc kết hôn, dĩ nhiên. Vì vậy cháu phải 'tiếp tuc' giữ tay cháu tránh xa khỏi ta."

      Xem xét hướng biến chuyển của câu chuyện, Danny thể đừng được việc quay lại và nhìn chăm chăm vào Jeremy. trông thất vọng, như thể vừa chấp nhận số mệnh của mình. cũng trông thất vọng, tuy biết điều đó. Jeremy kết hôn là Jeremy nằm ngoài tầm với của , và vẫn chưa có đủ để thỏa mãn khao khát của . Liệu đó có chỉ là cuộc hôn nhân danh nghĩa hay , nó vẫn có nghĩa ở ngoài giới hạn đối với . Và cũng định quanh quẩn và đối phó với vợ .

      James Malory trông hề thất vọng, trông như thể địa ngục bị nung nóng. " thực nên rằng đây là ý nghĩ của trước khi chúng ta đến đây, Jason. biết rất là em đồng ý để con trai em bị ném vào giữa bầy sói, như trong trường hợp này. Ngay từ đầu Bascomb nên đến chỗ . phải cha thằng bé."

      " có thể đến chỗ tôi vì mối quan hệ trước đây của chúng tôi. Và biết danh tiếng của cậu. thẳng ra, ý kiến mang chuyện này đến với cậu đủ để khiến sợ chết khiếp."

      James khụt khịt. Jeremy thở dài và , "Vấn đề là Ngài Bascomb ràng bị thuyết phục rằng ở đây cháu là thằng khốn nạn. Và ông ta bị thuyết phục bởi vì ông ta tin con . Điều này cũng dễ hiểu thôi. Rốt cuộc , tại sao ?"

      Dann tranh thủ im lặng theo sau lời đó để buột ra, "Vậy ông ta chỉ cần bị thuyết phục nữa, phải vậy ?"

      "Như thế nào?" Jeremy hỏi , gặp vấn đề nào bao gồm vào trong cuộc chuyện như thế tham gia ngay từ đầu. " vừa mới tranh luận về nó đấy thôi. Việc đó giúp ích nhiều gớm nhỉ."

      " tiểu thư dàn dựng mọi thứ dựa những lời láo, thế tại sao đối phó lại bằng vài lời dối của mình, hả?" Danny gợi ý cách logic.

      Như thể biết ở đây từ lâu. James trả lời, "Chúng giúp được gì? Đó vẫn là lời của ta chống lại Jeremy."

      Danny thậm chí càng căng thẳng, phải trực tiếp với James, nhất là khi vẫn còn cau mày. Nhưng vì Jeremy, tiến tới, " nghĩ đến việc Jeremy phải ra mặt đối phó. , làm thế chẳng được gì cả. Sau cùng, đó là dối trá của ta chống lại của ấy. Nhưng nếu đó là lời dối của ta chống lại hai người khác - hmmm, , ba người tốt hơn."

      " ta về cái quái gì thế?" Jason hỏi nhắm vào ai cụ thể.

      Danny gặp rắc rối gì với việc trả lời người Malory lớn tuổi hơn này. "À, bây giờ là chuyện về đứa bé, đúng ? ta nó là của ấy. Các người biết rằng phải. Nhưng tôi đoán có đứa trẻ nào cả. Tuy nhiên có cách nào để chứng minh chuyện đó, ít nhất cho đến thắng thứ tư hoặc thứ năm của thai kì, và ta chờ lâu thế đến đám cưới, phải ? Và ấy luôn có thể dối lần nữa sau này và rằng ta mất đứa trẻ - sau khi ta cưới Jeremy, dĩ nhiên."

      "Vậy đâu là đất diễn của 'ba' người khác?" Jason hỏi.

      "Ba người đàn ông khác thừa nhận họ ngủ với ta. ta phủ nhận, nhưng ngay cả ta cũng thấy ba chọi phải tỷ lệ tốt. có thể nghĩ ra ba người nào thể dối cho , bạn?" hỏi thẳng Jeremy.

      "Chắc rồi, nhưng - chết tiệt tôi , thế là ổn rồi," với nụ cười toe toét đến tận mang tai.

      James bắt đầu cười khùng khục. " vậy, nhóc , đặc biệt là khi cả ba đối mặt với ta cùng lúc, với cha ta có mặt ở đó để chứng kiến. Giải pháp tuyệt hảo, đấy. Ngạc nhiên là ta tự nghĩ ra nó."

      "Tôi tin rằng tôi nên nghe bất cứ chuyện gì như thế này," Jason với cái nhìn nghiêm nghị, nhưng rồi tặng cho em trai cái gật đầu tán đồng có thể nhận thấy được và thêm vào, "Tôi giao nó vào đôi tay có khả năng của cậu, James."

      " nghĩ là nên mà." James cười nhăn nhở.

      Jason chuẩn bị rời , nhưng dừng lại cạnh Danny đường ra. Ông xem xét khuôn mặt lúc, cặp lông mày từ từ nhíu lại.

      Ông thể nhận ra cây phất trần tay , nhưng với , "Ta trông quen quen, tuy ta tại sao. Chúng ta từng gặp mặt chưa?"

      "Chưa theo như tôi nhớ, thưa Ngài."

      " từng làm việc tại nhà Edward, phải ? Hay chỗ Reggie? Có phải ta gặp ở đó?"

      ", đây là lần đầu tiên tôi nhận công việc hầu , ở bất cứ đâu."

      "Kì lạ. Giờ nó làm phiền ta cho đến khi nào ta nhớ ra gặp ở đâu."

      Danny bắt đầu cảm thấy thoải mái. hi vọng chưa bao giờ ăn trộm của người đàn ông này, nhưng việc đó là có khả năng. Tuy nhiên, nghi ngờ. Khi vẫn còn làm nghề móc túi, hiếm khi chọn đối tượng với tầm vóc như ông ta, người dễ dàng đuổi kịp nếu phải chạy trốn. Và ông ta có phong thái khó mà quên được.

      James chắc hẳn cũng nghĩ như vậy bởi vì ngay khi Jason rời khỏi, với , với kiểu xúc phạm nhất. "Làm ví tiền của ấy trong nghiệp trước đây, phải ?"

      đỏ mặt. Tuy vậy Jeremy nhanh chóng bảo vệ . "Đừng bắt đầu với ấy. ấy vừa cứu con khỏi vụ kết hôn đến từ địa ngục. Con hoàn toàn vui sướng với ấy trong lúc này."

      James đảo mắt lên trần nhà. "Mi vui sướng với con bé ngay từ khi mi tìm thấy nó. Cứ để thế , đóng góp của nó để cứu bộ mông mi xứng đáng vài khen ngợi, nhưng mi vẫn chưa an toàn đâu. Vậy nên quơ lấy ba tên dối của mi và mang đến cho ta. Ta huấn luyện chúng những điều phải , và điều gì xảy ra khi chúng làm hỏng chuyện." Và sau đó đường ra cửa: "Nhưng vì Chúa, đừng nhặt Percy là trong số chúng."

      Danny có thể thư giãn ngay lập tức sau khi James rời khỏi, thậm chí còn cười toe toét với Jeremy. "Cả gia đình đều tin tưởng bạn Percy của à?"

      " chút nào. Họ Percy, đấy, họ chỉ biết chàng thôi. nghi ngờ gì nếu có mặt tại vũ hội tuần trước, chàng thốt lên, 'Chúa nhân từ, Jeremy, hầu của cậu làm gì ở đây thế!'"

      cười khúc khích. " ta làm thế."

      "Ôi, ta , em có thể tin. Thế nên chúng ta may mắn cách quỷ quái là chàng ở Cornwall vài ngày để mua mấy con ngựa và lỡ buổi vũ hội."

      " phải vì màn trình diễn của chúng ta tối đó có ích," nhắc nhở với tiếng thở dài.

      nhún vai, nhưng cũng cười nhăn nhở. "Đừng lo lắng về chuyện đó, cưng. Chúng ta có thể hoàn thành mục tiêu ban đầu, nhưng chúng ta rất vui vẻ để diễn thử."

      Và vui vẻ hơn rất nhiều sau đó, nhưng chỉ ra điều đó và trông như vài vui vẻ đó trong đầu, khi chỉ nên nghĩ đến việc kiếm vài người bạn sẵn sàng dối cho . hi vọng đề nghị của được việc, lòng hi vọng. Nếu Jeremy kết thúc phải kết hôn. Và đường tìm kiếm việc làm mới.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 33
      Danny chờ đợi cách lo âu muốn biết việc tìm kiếm của Jeremy tiến triển thế nào. Khi về nhà hôm đó, trông chán nản, nhưng gặp may trong việc gom được ba người bạn, ít nhất, phải trong khích động của tình thế. Và chỉ có điều duy nhất để về những tên phóng đãng trẻ tuổi sống trong thành phố mà và Percy từng học cùng.

      " thể tin ai trong chúng giữ mồm giữ miệng về chuyện này sau khi nó được giải quyết."

      Và việc đó có thể phá hủy tất cả sắp xếp nếu Ngài Bascomb nghe được về mà kịch sau này. Đó là lý do Danny đề nghị, "Vậy có lẽ nên nhờ bạn bè, mà tìm ai đó dối để kiếm sống ý."

      " hi vọng em đề cập đến loại tội phạm đấy chứ?"

      tặng cái nhìn kinh tởm rằng nghĩ đến "tội phạm" trước tất cả các thứ khác, ", ý em là diễn viên, dĩ nhiên rồi. Công việc của họn là diễn vai diễn cho thuyết phục, phải ? Vậy nên họ dối giỏi - à, nghĩa là, diễn kịch giỏi."

      "Chết tiệt , đúng vậy. Có lẽ làm chuyến đến khu nhà hát. Và chúng ta ăn mừng tối nay, có thể là đêm trong thành phố. nợ em tất cả những ý tưởng thiên tài mà em nghĩ ra, cưng à, đấy."

      "Em biết," đáp đầy phân vân nhưng quay trở ra cửa, nên chắc có nghe hay nữa.

      đêm trong thành phố? biết chút nào chính xác nó bao gồm những gì, nhưng biết chắc có áo quần tử tế để ra ngoài với người giàu có. Chiếc váy dạ hội được hoàn trả lại cho Regina, chỉ để được gửi lại cho vì nó còn vừa với Quý nhắn nữa. Nhưng rồi, đó là bộ trang phục chỉ dành riêng cho những kiện lớn, phải cho đêm lang thang quang London.

      Hôm nay hoàn thành công việc sớm. căng thẳng vì chuyện của Jeremy giúp làm việc nhanh hơn. có việc gì nữa để làm, đề nghị giúp đỡ Claire công việc trong bếp. hi vọng việc này cải thiện thái độ của ta, vì Claire gần đây trở nên hoàn toàn lạnh nhạt với . phải vì ta từng thân thiện với , mà là có khác biệt rệt. Nó giúp ích gì được, tuy cuối cùng cũng tìm ra nguyên nhân tại sao Claire lại thể ưa ràng đến vậy.

      Ngay khi bà Appleton rời bếp để tạm nghỉ sau khi bắt đầu nấu bữa tối, Claire rít lên với Danny, " người hư hỏng. Tôi biết là thể nào cuối cùng cũng kết thúc giường ta mà. quá xinh đẹp."

      Danny bị làm cho đông cứng lại, nhưng chỉ trong chốc lát. quá xinh đẹp? quẳng cho Claire cái nhìn phê phán và cuối cùng đáp lại, " phải người luộm thuộm, Claire. À, có, nhưng tôi nghĩ cố tình. Tại sao thế?"

      ngạc nhiên chút nào, Claire phòng thủ và đập con dao ta dùng để chuẩn bị khoai tây xuống. "Chẳng việc quái gì đến cả."

      Danny nhún vai và tiếp tục cắt phần khoai tây của . "Tất nhiên là rồi, nhưng tôi làm gì cũng phải việc của , vậy tại sao tỏ thái độ với chúng, hả?"

      "Những gì làm là tội lỗi."

      Danny cười phá lên, "Theo ý kiến của ai? Vậy là tôi vui vẻ chút với tên nhà giàu. Theo ý kiến của tôi, nó chẳng có gì là tội lỗi khi nào tôi vẫn chỉ với mình ấy. Tôi có thể mất thời gian mới nhận ra điều đó, nhưng rốt cuộc tôi cũng hiểu. Và chỉ có ý kiến của tôi mới đáng kể. Hơn nữa, ấy chưa kết hôn. Vậy chuyện đó làm hại ai nào?"

      "," Claire đơn giản.

      Câu thức tỉnh Danny rất nhanh. Bản thân cũng nhận ra điều đó. Rồi chán . hi vọng lúc đó cũng chán , nhưng cách mà cảm nhận về , rất nghi ngờ . Nhưng sắp ra trong vài tháng nữa, để tiếp tục cuộc sống của và để tìm kiếm người đàn ông muốn cưới , phải người hề muốn kết hôn.

      Với tiếng thở dài, , "Có lẽ thế. Nhưng đó là việc của tôi, phải ."

      "Của ," Claire chữa lại.

      Danny cứng người lại. Hôm nay trong phòng khách mắc rất nhiều lỗi năng đến nỗi nhắc đến nó khiến trở thành trò cười. "Có phải ai trong cái nhà này giờ cũng chuẩn bị để sửa chữa tôi ?"

      Claire lại quay lại trạng thái phòng thủ. "Tôi nghĩ muốn học cho tử tế?"

      "Tôi muốn. Nhưng nó dễ chút nào, phải nghĩ đến từng từ trong đầu, biết đấy."

      "Đó là lý do tại sao những nhắc nhở lại cần thiết, để nó trở thành thói quen, phải nhiệm vụ."

      Cái logic đó quá chính xác để tranh cãi. Danny thậm chí còn ngờ ngợ nhớ lại Lucy cũng từng dùng cách đó khi dậy sao cho giống ấy trong suốt những năm trước. Danny chỉ ước đừng lẫn lộn lung tung lên khi bối rối hoặc căng thẳng, nhưng Lucy làm tốt công việc tống khứ "kiểu dễ thương", như ấy gọi, ra khỏi trí óc .

      "Tôi xin lỗi," Claire thêm. "Tôi định thay đổi chủ đề."

      Danny thể cười, xét đến cái chủ đề bị thay đổi là cái mà Claire gọi là những hành động "tội lỗi" của Danny. " cũng nên thử cư xử tội lỗi như thế. Nó thay đổi tâm tính rất tốt đấy."

      đùa, để chỉ ra rằng cảm thấy khó chịu, những Claire làm sững sờ khi đáp, "Tôi ."

      "Và?"

      Tiếp theo mà im lặng kéo dài, Danny chắc mẩm là Claire giải thích. Nhưng rồi ta , "Tôi có quan hệ rất tốt với người chủ cũ, quá tốt. Nó dẫn đến tai họa tệ nhất có thể hình dung ra."

      Danny chắc nên gì. Tai họa tệ nhất có thể hình dung ra là cách kì quặc để miêu tả trái tim tan vỡ, vậy có thể...

      " ta chết à?" hỏi lưỡng lự.

      Claire khụt khịt. "Tôi ước vậy."

      Danny cau mày. "Vậy là giờ ghét ta?"

      ", thể rằng tôi thực ghét. Tôi thậm chí ngạc nhiên về những gì ta làm. Nếu tôi muốn trở nên hoàn toàn ích kỉ tôi thậm chí thể rằng tôi lấy làm tiếc cho những gì ta làm."

      "Kì cục, ta làm gì?"

      khoảng lặng dài nữa. Claire có vẻ như đấu tranh với bản thân về việc có nên thêm nữa hay . Và chủ đề này ràng là khiến ta đau đớn. Mắt ta bắt đầu rưng rưng.

      Danny sắp rằng quên chuyện này Claire , "Chỉ lần thôi. sai lầm. Nó nên xảy ra. Thậm chí tôi hề thích - ừ, chút nào. Và đáng nhẽ tôi cũng nên có đứa bé chỉ sau lần, nhưng tôi có."

      Lạy Chúa, ta có đứa con và nó chết. Chả trách ấy coi nó là tai họa.

      "Claire, cần phải-"

      "Tôi rất vui mừng về đứa bé," Claire tiếp tục, nhe thể Danny chưa hề gì. "Tôi nghĩ mình vui mừng, nhưng cuộc đời tôi vòng lẩn quẩn của những làm việc và ngủ, chưa từng có gì khác biệt diễn ra. Đứa bé có thể thay đổi chuyện đó, có thể , nếu- nếu-"

      Giờ Claire thực khóc, tuy lặng lẽ, những giọt nước mắt lớn lăn ta. Danny biết có nên thử ôm ta, khi mà họ hề thân thiết, hay mặc kệ Claire để ta tự trấn tĩnh lại. thôi thúc trong bảo rằng nên ôm ta khi những đau khổ tuôn trào như thế. Danny bắt đầu làm thế, nhưng rồi suy nghĩ kĩ hơn. Họ thực gần gũi, và Claire có thể hiểu nhầm, có thể hoàn toàn có phản ứng phòng thủ khi Danny thể cảm thông. Sau rốt, này đưa ra tất cả những biểu của việc ưa Danny ngay từ đầu.

      Thay vào đó, lựa chọn việc tiếp tục thúc giục, nghĩ rằng Claire có thể cảm thấy dễ chịu hơn khi về chuyện đó. Có lẽ ta chưa từng có ai để an ủi ta trước đó, để giúp chia sẻ mất mát của ta. Nó thực có vẻ như ta giữ tất cả những đau buồn ấy ở trong lòng.

      "Đứa bé chết như thế nào?" cuối cùng Danny hỏi.

      Claire nhấp nháy mắt rồi nhìn chằm chằm vào , hai chân mày nhíu lại. "Chết? Thằng bé chết? Họ cướp nó khỏi tôi."

      Giờ đến lượt Danny trợn mắt. "Hả?"

      "Lúc đầu Đức Ngài tin đứa bé là con Ngài. Ngài phỉ báng và số thứ rất tồi tệ mà tóm lại có nghĩa là ' lần thể tạo ra đứa bé'. Đó cũng là những gì tôi nghĩ, nhưng tôi ngay lập tức nhận thấy khác biết. Nhưng tôi cố thuyết phục Ngài. Tôi muốn Ngài thừa nhận đứa bé hay bất cứ điều gì như thế cả. Phần lớn tôi lo sợ rằng tôi vì thế mà mất việc. Và những người làm còn lại khinh bỉ tôi vì có con mà có chồng."

      "Vậy nên ra ?"

      ", ước gì tôi . Nhưng dì tôi vẫn còn ở đó. Bà ấy kiếm cho tôi chỗ làm đó, cũng như ở đây."

      "Ở đây?"

      " biết à?" Claire hỏi. "Bà Appleton, bà ấy là dì tôi."

      Danny biết, và hai người đó chả có điểm gì giống nhau cả, vậy nên cũng thể đoán ra. Nhưng quan tâm đến câu chuyện của ta hơn và hỏi, "Điều gì xảy ra sau khi đứa bé ra đời?"

      "Các chị của Đức Ngài đến để nhìn đứa bé. Ngài nhắc đến với họ, thấy đấy, rằng tôi cố gắng giả vờ nó là của Ngài. Tôi hiểu tại sao Ngài lại kể với họ."

      "Có thể ông ta nghĩ đến kể với họ và muốn cảnh báo họ đừng tin ."

      "Có thể, tuy tôi làm thế. Họ phải là những Quý bà tốt bụng, ai cả, nên đến kể với họ về bất cứ điều gì đều là vô nghĩa. Họ là hai bà già chồng chua chát. Tôi tránh mặt họ bất cứ khi nào họ đến thăm."

      "Nhưng họ đến để nhìn con trai ?"

      "Ôi, đúng vậy, và khăng khăng rằng thằng bé là hình ảnh của em trai họ hồi còn . Đức Ngài là em trai của họ, thấy đấy, trẻ hơn rất nhiều, nên họ đều ở đó khi Ngài được sinh ra.

      "Vậy là họ thừa nhận thằng bé vào gia đình?"

      "Đúng vậy."

      "Nhưng đó phải là việc tốt, đúng ?"

      "Quỷ , . Họ khăng khăng rằng tôi phải giao con trai tôi cho họ nuôi dưỡng. thấy đấy, em trai họ qua tuổi trung tuần và chưa bao giờ sinh được người thừa kế. Họ lo sợ rằng Ngài bao giờ làm được. Nhưng tôi sinh được người thừa kế. Họ có thể thôi lo lắng và rầy la Ngài về chuyện ấy."

      "Vậy là giao đứa trẻ cho họ?"

      Nước mắt lại bắt đầu rơi. "Họ cho tôi lựa chọn nào cả. Họ buộc tội tôi phạm đủ loại tội ác và tống tôi vào tù nếu tôi giao thằng bé cho họ và đồng ý bao giờ gặp lại nó nữa."

      "Họ có thể làm thế sao?"

      "Ồ, có, rất dễ dàng. Sau cùng ai tin hầu bếp chống lại hai Quý Bà và Quý ông quý tộc cơ chứ?"

      "Nhưng tại sao họ phải khăng khăng rằng gặp thằng bé nữa? là mẹ nó cơ mà?"

      "Bởi vì họ muốn thằng bé biết chuyện đó. Nó là người thừa kế của họ. Họ nuôi dạy nó trở thành thành viên được chấp nhận trong giới quý tộc."

      "Mà có mẹ? Họ lấy thằng bé từ trong khí à?"

      "Ồ, Đức Ngài có người vợ. Tôi biết, hoặc là bao giờ nên biết - , biết đấy. Nhưng tôi phải người duy nhất biết. nghĩ phần lớn những người hầu khác cũng biết, bà ấy chuyển ra ngoài từ trước đó rất lâu rồi. Tôi đoán rằng họ hợp nhau lắm nên bà ấy từ chối sống cùng Ngài. Những người chị có nhắc đến chuyện bà ấy khóc lóc chạy trở về nhà cha mẹ đẻ."

      "Tại sao bà ấy ly hôn cho xong?"

      "Nhưng người quý tộc làm thế."

      "Nhưng họ định tuyên bố đứa bé là con bà ấy? Bà ấy đồng ý à?"

      "Những người chị có thể trở nên rất thuyết phục." Và rồi Claire ngả về phía trước để thào, "họ với bà ấy rằng con trai của họ quay trở lại sống với bà ấy. Tôi cá là bà ấy đồng ý với bất cứ thứ gì để tránh khỏi việc đó."

      "Họ với như thế à?" Danny hỏi cách nghi ngờ.

      ", nhưng họ bàn bạc ngay trước mặt tôi, họ chuẩn bị xử lý việc này như thế nào, như thể tôi có ở đó và nghe hết mọi lời."

      Lại hiệu ứng vô hình. đáng kinh ngạc.

      "Tôi hiểu là đồng ý tiếp tục làm việc ở đó nữa, sau chuyện đó?"

      Môi của Claire lại bắt đầu run run. ", tôi phải ra ngay ngày hôm đó và đồng thời phải thề rằng bao giờ quay trở lại hoặc cố gắng gặp con tôi lần nữa. Thằng bé cuộc sống tốt đẹp, học ở trường tốt nhất, những thứ tốt nhất mà tiền có thể mua được."

      "Và từ những gì , cả gia đình đáng khinh nữa."

      Claire thở dài. ", thực ra là họ ngưỡng mộ thằng bé."

      "Làm sao biết nếu chưa từng quay lại?"

      "Dì tôi ở lại đó thêm khoảng thời gian nữa, chỉ để xem họ đối xử với thằng bé thế nào. Họ biết bà ấy là dì tôi nên bà ấy phải ra cùng với tôi. Bà ấy rằng họ ngưỡng mộ thằng bé, rằng họ hoàn toàn khác khi họ ở cạnh nó, như những người tốt. Ngay cả đức ngài cũng là người cha tốt."

      Danny bắt đầu hiểu cái việc " ích kỷ" mà Claire nhắc đến. "Vậy là nghĩ thằng bé ở với họ tốt hơn?"

      "Tôi biết điều đó. Rốt cuộc tôi có thể mang lại cho nó điều gì ngoài vết nhơ là đứa con hoang?"

      Danny biết rằng vết nhơ đó tệ đến thế, ít nhất khi trong hai bố mẹ là quý tộc. Jeremy là bằng chứng.

      "Tình ?" gợi ý.

      "Thằng bé có rất nhiều. , tốt hơn nếu nó ở với họ. Tôi chỉ - chỉ nhớ nó thôi. Những người chị xuất cho đến tận gần hai tháng sau khi thằng bé được sinh ra. Tôi có nó trong chừng ấy thời gian và - và tôi ước nó tôi có. Từ bỏ thằng bé dễ hơn rất nhiều nếu tôi chưa từng ôm nó, cho nó bú, hay -"

      Những giọt nước mắt lại tiếp tục rơi. Danny cũng cảm thấy mình rưng rưng. Lần này ôm Claire. Và ta đẩy ra.

      Sau khi cảm xúc của họ lắng xuống chút, Danny hỏi, " bao giờ nghĩ đến thử công việc khác hay chưa? có vẻ mấy vui vẻ với những nhiệm vụ ở trong bếp."

      "Tôi phiền lắm. Tôi chỉ luôn luôn nghĩ đến thằng bé của tôi."

      "Vậy có bao giờ nghĩ đến việc có thêm những đứa con? Nó làm cho việc chịu đựng trở nên dễ dàng hơn."

      là thêm những đứa con hoang ấy hả?"

      " tôi nghĩ đến việc kết hôn trước ."

      Claire khụt khịt. "Và ai cưới tôi?"

      Danny đảo tròn mắt. " ai cả nếu cứ trông và hành động như nay. Nhưng khuôn mặt xinh xắn, Claire. cần phải giấu nó . Tôi có tấm gương được sử dụng nhiều lắm ở trong phòng. Tại sao chúng ta vào đó và xem xem có thực là chúng ta thể làm gì với mái tóc của ? Nó thực rất xấu cái cách mà búi nó lên và có vấn đề gì với cái lưng của cứ rũ xuống như thế?"

      Claire đỏ mặt và thào, ", tôi chỉ là có bộ ngực quá lớn, thường thu hút những chú ý sai trái."

      Danny phá ra cười. "Tôi thấy rằng tôi phải là người duy nhất cần được sửa chữa. Những chú ý đó nhất thiết là sai trái nếu biết cách xử lý chúng cho đúng. Nếu mục tiêu của là có thêm những đứa trẻ, ưu tiên của trước hết là kiếm ông chồng, vậy nên hãy sử dụng mình như con mồi và tóm lấy người."

      "Tôi có thấy làm thế đâu."

      "Tôi cần phải cải thiện bản thân mình trước khi bắt đầu tìm kiếm người chồng đứng đắn. Tôi làm việc đó ở đây."

      "Tôi gọi đùa giỡn với Malory là cải thiện đâu, đặc biệt nếu có ý định tìm cho mình người chồng."

      "Đúng thế, nhưng Malory là ngoại lệ cho tất cả mọi thứ, nếu hiểu ý tôi. ấy đẹp trai khủng khiếp đến mức nó đơn thuần là tội lỗi. Tôi cố từ chối ấy, đấy, nhưng giờ tôi từ chối nữa, tôi rất vui vì làm thế. ấy là loại đàn ông mà chỉ cần hưởng thụ nếu có cơ hội, loại người chỉ-đến--lần-trong-đời."

      "Và bận tâm rằng có được gì từ mối quan hệ đó à?"

      "Khi mà tôi cũng trông đợi gì hơn khoảng thời gian vui vẻ? Tôi tự chấm dứt trong vài tháng nữa, nếu ấy phải là người chấm dứt trước. Tôi rất tiếc khi nó kết thúc, chắc rồi, nhưng cho đến khi nào tôi biết là nó nhanh chóng kết thúc tôi ngã ngửa ra vì kinh ngạc khi nó đến."

      "Đó là cách nhìn việc tương đối thoáng. Phần lớn phụ nữ nhìn theo cách đó, biết đấy."

      Danny cười. "Tôi chưa làm người phụ nữ lâu đến thế, Claire, nên làm sao tôi biết được, hả?"

      " trẻ như thế sao?"

      ", chỉ là tôi mặc quần trong suốt khoảng thời gian đó thôi!"

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 34
      Jeremy dĩ nhiên đời nào chấp nhận ràng buộc của hôn nhân. Ngay hôm đó kiếm được bảy tay diễn viên và đem cả đám đến nhà cha . Và còn gặp vận may trời rơi xuống. đường đến đó, nhác trông thấy trong những người bạn học cũ qua chiếc xe ngựa mui và đuổi theo ta.

      Andrew, hay Andy, theo cách bạn bè vẫn gọi, Whittleby, Tử tước Marlslow, thực ra từng chung phòng với Jeremy ở trong những trường đại học theo học và từng là tòng phạm với trong những vụ um xùm mà Jeremy bị nghi ngờ hay hai lần, và cuối cùng, bị tống cổ ra khỏi trường đại học khác. Hồi đó Andy chứng tỏ ta là người biết giữ mồm giữ miệng đáng tin cậy. Đấy là lý do chính mà Jeremy trụ lại ở ngôi trường đó lâu hơn những chỗ khác. Andy thường xuyên che dấu cho . ta là người tốt, luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ khi bạn bè gặp rắc rối.

      Chiều cao trung bình, tóc vàng, mắt nâu, Andy có thể được cho là người gốc Hy Lạp nếu ta cao hơn chút nữa. chàng đẹp trai, vẫn còn độc thân. ta rút lui về khu điền sản được thừa hưởng cùng với tước hiệu sau khi tốt nghiệp, vậy nên kể từ hồi đó Jeremy chưa gặp lại ta. ta thích chuẩn bị cho việc quản lý gia sản của mình hơn, và thích được ở ngoài trời, dựa vào làn da cháy nắng sẫm màu của ta. Và ta cũng được thừa kế rất nhiều tài sản cũng như tước hiệu nữa sau khi cha ta qua đời, nhưng việc đó cũng còn xa nữa, nên ta đúng là đám ưu tú. Quá tệ vì Emily để mắt đến ta trước tiên.

      Sau khi nghe Jeremy giải thích việc, Andrew đồng ý trở thành trong những người dối, Jeremy hề nghi ngờ điều đó ở người có lòng tốt như ta. ta thậm chí cũng gặp Emily vài tối trước đó và nghĩ đến việc theo đuổi ta cho đến khi nghe được tin đồn rằng Jeremy làm việc đó.

      " nghĩ mình có lấy cơ hội cạnh tranh với cậu, Jeremy. vậy, cho nên mình dẹp bỏ ý tưởng đó. Tuy cũng đáng tiếc . ta rất xinh đẹp."

      "Cậu được chào mừng đến với ta, nếu cậu nề hà rằng ta mưu mô, được nuông chiều quá mức và là tay dối đại tài. người sẵn sàng chấp nhận mọi cách thức miễn là đạt được mục đích của mình. ta quyết định mình trở thành chồng ta, và khi mình thèm chú ý đến ta, ta bắt đầu chiến dịch tung tin đồn nhảm, mới đầu có gì nghiêm trọng, nhưng rồi tiến đến trò hề mới nhất là ta mang thai con của mình, khi mà mình hầu như còn chuyện, gì đến chạm vào ta!"

      Andrew tỏ ra thích thú và giải thích lý do, "Mẹ mình cũng từng làm thế - ừ , hẳn như thế, những cũng đại loại. Bà ấy kể những câu chuyện hay ho nhất cho những người hàng xóm nghe, khiến họ kinh hãi, hoảng hốt như ngồi đống gai, và ngồi đó cười vào tính cả tin khờ dại của họ. Và họ bao giờ khám phá ra. Bà chỉ đơn giản là thích việc bịa chuyện."

      "Thế cũng gây hại gì nhiều lắm, nhưng... mình cho rằng được cảnh báo trước tạo ra khác biệt hoàn toàn. Vậy là, cậu vẫn còn có hứng thú với Emily đấy chứ?"

      "Ồ, chắc chắn rồi. Mình cưới ta nếu ta đồng ý nên mình nghĩ lời của mình có tính thuyết phục nhất về khía cạnh đó. Cậu có nghĩ rằng cha ta khăng khăng rằng ta cưới mình nếu mình khăng khăng rằng đứa bé ta mang là của mình ?"

      "Ý nghĩ đó đáng giá đấy, vì đấy chính là kế hoạch mà ta dành cho mình. với cha mình. Cha là người đạo diễn mà kịch đặc biệt này."

      "Ồ, vậy là cuối cùng mình cũng được gặp cha cậu? Tuyệt! Mình luôn mong điều đó, cậu biết đấy. Danh tiếng của cha cậu đáng kinh ngạc, có đối thủ võ đài, và cũng tương tự sân đấu súng, và cậu có biết..."

      Jeremy tiếp tục nghe chỉ bằng tai đường đến nhà cha . có điều gì nghe về cha biết, và phần thú vị là, Andrew thậm chí còn biết đến nửa trong số đó.

      Và sau đó lại vớ thêm vận may trời cho nữa. Drew cũng xung phong trở thành trong những người dối, và Drew sáng tác câu chuyện của riêng mình cách sẵn sàng. Mỉa mai thay, đó cũng chẳng nhiều hơn cách vẫn sử dụng với những người phụ nữ khác, vậy nên đối với Drew, vấn để chỉ là điền tên Emily vào câu chuyện. Vậy là James chỉ cần đơn giản chọn ra người thứ ba trong số những diễn viên Jeremy mang đến.

      Jeremy rất trông đợi màn kịch diễn ra tại nhà Bascomb, nhưng khi nhắc đến liền bị James gạt phắt , "Mi cùng, chó con. có mặt của mi là cần thiết và chỉ tạo ra thêm cơ hội cho con bé kiểm nghiệm khả năng diễn xuất của nó mà thôi. Ý tưởng ở đây là khiến con bé ngạc nhiên đến mức hớ hênh với chính câu chuyện của nó."

      Jeremy bị buộc phải chấp nhận, nhưng quỷ tha ma bắt, chẳng dễ dàng gì khi phải ngồi cánh gà để chờ xem kế hoạch có thực được trơn tru hay . Nhưng ít nhất Danny có thể kéo tâm trí ra khỏi vấn đề đó. thực tế, khi ở quanh , hầu như thể nghĩ đến điều gì khác.

      thay đổi ở vẫn khiến bối rối. thích làm tình, nghi ngờ gì. khi vượt qua khó chịu ban đầu, như chưa từng chống lại việc đó. Điều khiến bận tâm là cách chấp nhận mối quan hệ của họ: ràng buộc, nghĩa vụ, chỉ đơn thuần là cùng nhau hưởng thụ. cư xử gần như người đàn ông.

      Chết tiêt, nghĩ lại đấy chính là cách vẫn thường đối xử với những quý . Nhưng chỉ lần này, muốn như thế. thích dựa dẫm vào nhiều hơn muốn chút - mà thực ra, nhiều hơn rất nhiều. thích dành nhiều thời gian với mỗi ngày hơn là sẵn sàng dành cho , và chỉ ở giường. càng ngày càng bực dọc hơn vì thể làm thế, vì phải giữ bí mật quan hệ của họ để những người làm khác của xa lánh . Nếu là tình nhân của , có thể dành tất cả thời gian muốn với , có thể mua váy áo cho theo ý thích và đưa đến rất nhiều chỗ nơi những tình nhân được chấp nhận. Nhưng có chút hứng thú nào với ý tưởng đó, mặc cho thất vọng bực bội của .

      Nhưng ít nhất cũng ở đây, trong nhà , có thể với tới, tốt, phần lớn thôi vậy. Tuy nhiên ở quanh khi về nhà. Và khi cuối cùng từ bỏ việc chờ đợi và xuống phòng , nghe tiếng cười của phụ nữ vọng ra từ bên trong, cho biết mình. Quỷ tha ma bắt. Quá nhiều cho cuộc ăn mừng tối nay của họ. Dĩ nhiên, ăn mừng có hơi sớm chút, khi vẫn chưa thực thoát khỏi vũng bùn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :