1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

A Knight In Shining Armor - Jude Deveraux ( 34c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 14



      Đầu Nicholas ngẩng lên. Cánh tay Arabella vòng quanh cổ , bộ ngực phì nhiêu của ta áp vào vòm ngực trần của . Họ ở trong trảng rừng riêng tư nơi và Arabella cũ dành cho nhau những buổi chiều đầy sinh lực. Nhưng hôm nay Nicholas chỉ có chút hứng thú với phụ nữ. ta bảo ta muốn thảo luận những gì ta tìm ra về tổ tiên của . ta ta có những thông tin mới, thực tế là chưa bao giờ từng được xuất bản trước đây.

      Những lời lẽ của ta cám dỗ , để tìm ra ta biết những gì, trả bất cứ giá nào, thế nên theo ta ra nơi hiếm người qua lại này.

      Arabella kéo đầu Nicholas xuống.

      “Nàng có nghe thấy gì ?” Nicholas hỏi.

      có gì hết, ,” Arabella thầm. “Em chỉ nghe thấy mình thôi.”

      Nicholas đẩy ta ra. “Ta phải .”

      Nhận thấy giận dữ ngập đầy khuôn mặt kiêu kỳ của ta, Nicholas biết muốn chọc giận ta. “Có ai đó đến,” , “và nàng quá đáng để chia sẻ với con mắt tọc mạch của kẻ khác. Ta giữ vẻ đẹp của nàng cho mình ta thôi.”

      Những lời này có vẻ xoa dịu ta đủ để ta bắt đầu cài nút lại quần áo của mình. “Em chưa bao giờ gặp người đàn ông nào xứng đáng là quý ông hơn . Vậy tối nay nhé?”

      “Tối nay,” , sau đó bỏ lại ta.

      Hầu hết những tay săn lái xe Land Rovers đến, nhưng có nửa tá ngựa buộc cạnh những chiếc ô tô. Nicholas lấy con tuyệt nhất, cưỡi nó phi thẳng về nhà, sau đó phóng lên cầu thang hai bậc . mở tung cánh cửa phòng ngủ của mình.

      Dougless hề ngạc nhiên khi Nicholas xuất ở ngưỡng cửa.

      Trong khoảnh khắc, đứng đó, nhìn chằm chằm vào . Khuôn mặt và thân hình rằng muốn . Đó là điều khó khăn nhất Nicholas từng làm, nhưng nhìn chỗ khác. thể, , chạm vào . Nếu chạm vào… Nếu chạm vào, chắc muốn trở lại thời đại của mình.

      “Ngươi muốn gì ở ta?” hỏi cách đầy khắc nghiệt.

      “Em muốn ?” hỏi, đầy giận dữ. thấy cái cách mà quay khỏi . “Trông như thể ai đó khác muốn , phải em.”

      Nicholas nhìn lên chiếc gương treo cánh cửa tủ quần áo và thấy nút áo của chiếc sơ mi của bị cài sai nút. “Những khẩu súng rất tốt,” , cài nút lại áo mình. “Với những khẩu súng đó chúng ta có thể đánh bại bọn Tây Ban Nha.”

      “Nước đánh bại mọi người mà cần đến những khẩu súng đại. Điều tiếp theo với tôi là muốn mang bom quay trở lại với . Những khẩu súng mở nút áo sơ mi của à?”

      nhìn vào hình ảnh của trong gương. “ ghen tuông khiến mắt ngươi sáng bừng lên.”

      Cơn giận của Dougless tan biến. “Đồ vô lại!” . “ bao giờ nghĩ là lại tự biến mình thành kẻ ngốc lần thứ hai ? Lịch sử thích câu chuyện của và Arabella, và giờ lại lặp lại chuyện đó ở đây.”

      “Nàng ta biết điều gì đó ta biết.”

      “Tôi cá là ta biết,” Dougless lầm bầm. “Có thể là nhiều kinh nghiệm hơn chăng.”

      Nicholas lắc dưới cằm . “Ta nghi ngờ điều đó. Ta ngửi thấy mùi đồ ăn à? Ta đói ngấu rồi.”

      Dougless mỉm cười. “Em hứa với bữa trưa kiểu Mỹ. nào, gặp Bà Anderson thôi.”

      Họ bước tay trong tay vào nhà bếp. Những người săn đem theo bữa trưa trong những chiếc giỏ cùng với họ, thế nên nhà bếp lúc này bị sử dụng ngoại trừ hấp bánh pudding trong lò hấp Aga.

      Sau khi xin phép Bà Anderson, Dougless sắp đặt công việc, bỏ khoai tây và trứng vào luộc, sau đó bắt đầu với chiếc bánh, nhưng thay vào đó quyết định làm bánh sôcôla hạnh nhân và hồ đào. Nicholas ngồi chiếc bàn to, thí nghiệm với những lớp giấy bọc ni lông và giấy bạc, mở ra và đóng lại những hộp nhựa cho đến khi Dougless phải huýt lên tiếng “suỵt” khiến muốn phát điên lên, thế nên đưa cho trứng và khoai tây để bóc vỏ. Tuy nhiên sẽkhông thái hành.

      có giúp Lettice nấu ăn ?” hỏi, cố gắng nghe như có vẻ ngây thơ.

      Tràng cười của Nicholas là câu trả lời duy nhất đưa ra.

      Khi thức ăn sẵn sàng, Dougless dọn sạch bếp—Nicholas từ chối giúp đỡ—và gói tất cả lại trong chiếc giỏ to cùng với bình nước chanh. Nicholas mang nó hộ ra ngoài mảnh vườn có tường bao quanh, nơi họ ngồi dưới tán cây đu và ăn.

      kể cho về cuốn nhật ký đọc lúc sáng nay, và khi ăn miếng thịt gà thứ năm của mình, hỏi về vợ . “ chưa bao giờ nhắc đến ấy hết. về mẹ và người trai mất của . thậm chí còn nhắc đến con ngựa cưng của , nhưng chưa bao giờ kể bất cứ điều gì về vợ .”

      “Ngươi muốn ta kể về ấy.” bằng tông giọng gần như là cảnh báo.

      ấy có đẹp như Arabella ?”

      Nicholas nghĩ về Lettice. ta dường như còn cách xa hơn cả bốn trăm năm. Arabella ngu ngốc— người đàn ông chẳng thể bao giờ có lấy nổi thoáng chuyện trò với ta—nhưng ta đam mê. Lettice hề có chút đam mê, nhưng ta có bộ não—bộ não đủ để luôn luôn xác định được cái gì là tốt nhất cho ta. “, ấy giống Arabella.”

      ấy có giống em ?” Dougless hỏi.

      Nicholas nhìn và nghĩ Lettice nấu bữa ăn ư. “ ấy giống ngươi. Cái gì đây?”

      “Cà chua thái lát,” cách lơ đãng, sau đó bắt đầu hỏi Nicholas nhiều câu hỏi nữa, nhưng cắt ngang .

      “Gã đàn ông bỏ rơi ngươi, ngươi ngươi ta. Tại sao?” hỏi.

      Dougless ngay lập tức cảm thấy cần phải phòng thủ và bắt đầu rằng Robert là hình mẫu người chống tuyệt vời, nhưng trước khi , vai sụm xuống. “Cái tôi,” . “Cái tôi quá khổ của tôi cảm thấy tôi quyền năng đến nhường nào. Robert kể với tôi ai từng thương ta gì nhiều. ta mẹ ta lạnh lùng với ta và vợ ta băng giá. Tôi biết tại sao tôi lại nghĩ thế, nhưng tôi tin tưởng rằng tôi có thể trao tặng cho ta tất cả tình ta cần. Thế nên tôi cố. Tôi tặng cho ta và tặng cho ta, và khi thế vẫn còn chưa đủ, tôi trao nhiều nữa. Tôi lòng cố làm mọi thứ ta muốn tôi làm, nhưng…”

      Ngập ngừng, nhìn lên bầu trời lúc. “Tôi đoán tôi nghĩ rằng ngày nào đó ta giống những người đàn ông trong những bộ phim, quay sang tôi và , ‘Em là người phụ nữ tốt nhất thế giới. Em tặng tất cả những gì cần.’ Nhưng ta . Robert cứ tiếp tục , ‘Em chưa bao giờ trao cho thứ gì hết.’ Thế nên, tôi ngốc nghếch, tôi thậm chí còn cố gắng nhiều hơn để trao cho ta nhiều nữa. Nhưng…”

      “Gì?” Nicholas hỏi khẽ.

      Dougless cố gắng mỉm cười. “Nhưng cuối cùng, ta tặng con mình chiếc vòng tay kim cương và đưa tôi nửa hoá đơn.”

      nhìn vào , nhưng sau đó thấy chìa chiếc nhẫn ra cho . thôi đeo những chiếc nhẫn to đùng của mình khi tinh ranh nhận thấy người đàn ông nào đeo những chiếc nhẫn như thế. Chiếc nhẫn có viên ngọc lục bảo với kích cỡ của viên sỏi.

      “Cái này là vì cái gì?”

      “Nếu ta có thể lấy lại được những gì là của mình, ta trút như mưa xuống nàng với những viên đá quý.”

      mỉm cười với . “ tặng em chiếc trâm cài rồi.” giữ bàn tay mình chỗ trái tim. đeo chiếc trâm cài bên trong áo lót của mình, e ngại phải đeo nó ra bên ngoài vì niên đại và độc nhất vô nhị của nó có thể gây nên nhiều câu hỏi. “ cho em quá nhiều rồi. mua cho em quần áo, rất tốt với em.” mỉm cười. “Nicholas, quãng thời gian kể từ khi em gặp là thơi gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời em. Em hi vọng bao giờ trờ lại.”

      giữ chặt tay miệng mình. “Em có ý đó. Tất nhiên cần quay lại rồi. cần phải quay lại với vợ xinh đẹp của mình. cần… cần phải sinh những đứa con nối dõi để thừa kế những sản tuyệt đẹp phải bồi thường cho Nữ hoàng. Nhưng, có nhận ra rằng nếu Tiến sĩ Nolman với chúng ta kẻ phản bội , có thể trở lại ngay khoảnh khắc đó ? Ngay lập tức. Lee cái tên đó và biến mất. Bùm! , chỉ như thế.”

      Nicholas, kẻ lục lọi trong giỏ đồ ăn, dừng lại. “Ta biết vào ngày mai. Dù ta có muốn cho ta biết hay , vào ngày mai, ta tìm ra.”

      “Ngày mai.” Dougless , và nhìn như thể cố gắng ghi nhớ lại những đường nét của . nhìn xuống thân thể , nhìn vào chiếc áo sơ mi bị căng ra ở đôi vai rộng của , nhìn vào phần bụng phẳng và đôi chân cơ bắp của . Đôi chân đẹp, , và nhớ cái cách quấn người quanh chiếc khăn tắm.

      “Nicholas,” thầm, cúi người về phía .

      “Cái gì đây?” hỏi cách sắc lẻm, giơ lên miếng sôcôla to hình vuông giữa khuôn mặt của hai bọn họ.

      “Bánh sôcôla hạnh nhân,” , cảm thấy như kẻ ngốc. đùa với ai kia chứ? hôn vài lần, nhưng chỉ khi quăng bản thân mình vào . cũng quay trở lại sáng nay từ Arabella với áo sơ mi cài nhầm nút. “Thức ăn,” lẩm bẩm. dường như chỉ có khả năng làm hài lòng với thức ăn và giấy bọc ni lông. muốn chạm đến nhiều tới mức đầu ngón tay nhức nhối, nhưng dường như hề có chút cảm xúc nào dành cho .

      “Em đoán chúng ta nên thôi,” thẳng thừng . “Arabella quay trở lại sớm và ta muốn .” bắt đầu nhỏm dậy, nhưng Nicholas tóm lấy cánh tay .

      “Ta thà dành giờ được ở bên em còn hơn là cả đời với Arabella.”

      Nuốt xuống, Dougless dám nhìn vào , nhưng ngồi lại xuống. hay chỉ cố làm cảm thấy tốt hơn?

      “Hát cho ta bài trong khi ta ăn,” .

      “Em biết hát và em biết bài hát nào hết. câu truyện thế nào?”

      “Mmm,” là tất cả những gì , miệng đầy sôcôla.

      Dougless nhận ra có bao nhiêu chuyện mới mẻ đối với , những câu truyện là phần nền văn hoá của nhưng biết gì hết. kể cho nghe về Tiến sĩ Jekyll và ông Hyde[34].

      “Ta có người họ như thế,” . chén sạch đĩa bánh sôcôla hạnh nhân, sau đó, khiến đầy ngạc nhiên, quay người và đặt đầu vào trong lòng .

      trở nên béo mất thôi nếu cứ tiếp tục ăn như thế.”

      “Ngươi nghĩ ta béo?” hỏi, ngước nhìn lên theo cái cách khiến trái tim Dougless đập nhanh hơn. dường như biết chính xác gây ra điều gì ở và cười phá lên trước vì điều đó, nhưng vẫn tiếp tục bị ảnh hưởng bởi . Chỉ khi ở gần người đàn ông khác, mới bộc lộ chút thích thú với .

      “Nhắm mắt lại và cư xử đàng hoàng ,” , sau đó vuốt tóc , mái tóc dày, mượt mà, loăn quăn, trong khi kể cho hết câu chuyện này đến câu chuyện khác, cho đến khi chìm vào giấc ngủ.

      Gần đến khi mặt trời lặn mới mở mắt ra. Nằm yên, nhìn lên lúc lâu. “Chúng ta phải .”

      “Phải.” khẽ đồng ý. “Tối nay tôi thử tìm ra từ Lee xem kẻ nào phản bội .”

      dịch chuyển cho đến khi quỳ gối trước mặt , và đặt tay lên má . Dougless như nín thở, vì nghĩ sắp sửa lại hôn lần nữa. “Khi ta quay trở lại thời đại của mình,” , “ta nhớ về em.”

      “Và em nhớ ,” , đặt tay lên tay .

      Chuyển mình, nhặt chiếc nhẫn ngọc lục bảo lên từ nơi nó nằm nắp giỏ và đặt nó vào trong tay , sau đó khép những ngón tay phía ngoài chiếc nhẫn.

      “Nicholas, em thể nhận cái này. tặng cho em quá nhiều rồi.”

      Khi ánh mắt khoá chặt vào mắt , có buồn xa xăm trong nó. “Ta trao nhiều hơn thế này để…”

      “Để…” khuyến khích.

      “Để mang em trở về cùng với ta.”

      Dougless hít hơi lạnh buốt.

      Nicholas nguyền rủa bản thân mình. đáng lẽ nên thế. nên khiến hi vọng. muốn làm tổn thương , nhưng ý nghĩ bỏ lại phía sau ngày cảng trở thành nỗi đau đớn gần như thể chịu đựng được. tìm ra điều cần phải biết sớm thôi; sau đó biết quay trở về. Thêm đêm nữa, nghĩ. có thêm đêm nữa với , nhiều hơn.

      Có lẽ tối nay đưa vào giường . Đêm cuối cùng của họ trong tình ái và ngây ngất.

      ! tự nhủ với bản thân mình, nhìn vào đôi mắt , chìm vào trong chúng. thể làm điều đó với . thể bỏ lại đằng sau, khóc than sầu khổ hơn lần đầu tiên nhìn thấy . Quỷ , nghĩ, còn thể làm điều đó với bản thân mình. Quay trở lại với mụ vợ lạnh lùng của , với những người đàn bà trống rỗng như Arabella. , tốt nhất là để bị chạm vào.

      “Phải,” , cười nhăn nhở đến tận mang tai, “để nấu ăn cho ta.”

      “Nấu ăn?” Dougless hỏi cách ngốc nghếch. “ muốn em nấu ăn cho ? Tại sao đồ hống hách, thể chịu đựng được, phù phiếm—”

      “Lãng tử (pillicock[35])?” hỏi.

      “Nghe hoàn hảo đấy. Lãng tử! Nếu nghĩ tôi quay trở lại thời đại có nước máy, có bác sĩ, nơi nha sĩ giựt răng của ra và làm vỡ xương quai hàm khi làm việc đó, chỉ để nấu ăn cho , —”

      cúi về phía trước, dụi khuôn mặt vào dưới mái tóc của , sau đó liếm dái tai . “Ta để ngươi tới thăm giường ta.”

      Đẩy ra, Dougless bắt đầu mô tả phù phiếm của , nhưng đầy bất ngờ, vẻ mặt của thay đổi. có thể trao tặng cả điều đó nữa. “Ok, em làm điều đó. Em quay về cùng , nấu ăn cho , và chiều chủ nhật chúng ta ở yên giường cùng với nhau. Hay ở bàn. Gì cũng được.”

      Nicholas nghiêng ngả gót chân của , và khuôn mặt dường như tái nhợt . bắt đầu quẳng chỗ thức ăn thừa vào trong giỏ. kinh khiếp cho khi nghĩ về việc sống ở thời đại của . Nếu là tình nhân của , Lettice băm thành những mảnh .

      “Nicholas,” Dougless , “Em chỉ đùa thôi.” nhìn vào . “Đây, em nhận chiếc nhẫn nếu nó làm hạnh phúc.”

      thôi tống mọi thứ vào giỏ và nhìn . “Em biết là mình điều gì đâu. Đừng có mong ước chuyện nên xảy ra. Lần cuối cùng khi ta ở nhà, ta phải đối mặt với lưỡi dao cắt cổ. Nếu ta quay trở lại, và em quay lại cùng ta, em chỉ có mình. Thời đại của ta giống như thời đại của em. Phụ nữ thân mình có gì tốt đẹp cả. Nếu ta ở đó để bảo vệ em, em —”

      đặt tay mình lên cánh tay . “Em chỉ đùa thôi. Em quay trở về đâu. Em có bí mật nào để tìm ra. tới đây để tìm ra điều gì đó, nhớ chưa?”

      “Em đúng,” , sau đó nâng bàn tay lên, hôn nó. đứng dậy và Dougless có thể thấy định để cái giỏ ở nơi nó vẫn ở. dọn dẹp chỉ vì buồn phiền thôi. Nhưng điều gì thế giới này khiến buồn phiền mới được cơ chứ? băn khoăn.

      mang chiếc giỏ trở lại ngôi nhà, theo phía sau , ai trong bọn họ lấy lời.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 15





      Khi họ trở lại ngôi nhà, Nicholas chỉ gật đầu với khi ngang qua bếp và lên phòng mình. Dougless, bối rối hơn tất cả mọi thứ, về phòng . gường chiếc hộp lớn, được đề tên công ty chuyển phát. Dougless xé mở nó ra, quẳng băng dính và giấy hộp khắp nơi.

      Bên trong là hai bộ váy áo được thiết kế riêng tuyệt đẹp của mẹ .

      “Cảm ơn, cảm ơn, Elizabeth,” thở ra, ướm chiếc váy lên người . Có lẽ tối nay Nicholas chú ý tới ai đó bên cạnh nàng Arabella oai vệ, nghĩ, mỉm cười rộng.

      Khi Dougless bước vào phòng khách nơi gia đình Harewood phục vụ cocktail, biết hai tiếng rưỡi dành để ăn vận quả là bõ công. Lee khự lại với ly đồ uống đưa được nửa đường tới miệng ta, và Tiểu thư Arabella, lần, nhìn khỏi Nicholas. Đức ông Harewood thậm chí còn thôi chuyện trò về súng, chó và những bông hoa hồng của ông. Nhưng Nicholas, Dougless nghĩ, à… phản ứng của khiến tất cả những nỗ lực của bõ công. Khi lần đầu tiên nhìn thấy , đôi mắt sáng bừng lên, sau đó chúng trở nên nóng bỏng khi bước về phía . Nhưng khự lại trước khi tới chỗ và đứng đó cau mày với .

      Bộ váy màu trắng của mẹ được may ôm sát vào người với bên tay áo dài, nhưng để trần vai và cánh tay kia. Nó được che phủ bởi những hạt cườm xíu, và khi di chuyển, chúng phô ra tất cả những đường cong có. đeo chiếc vòng tay kim cương của Gloria bên cổ tay trần bên trái của mình.

      “Chào buổi tối,” .

      “Ái chà,” Lee , nhìn từ đầu tới chân . “Ái chà chà.”

      Dougless mỉm cười với ta cách còn hơn cả vương giả. “Đó là thức uống à? có thể lấy cho tôi ly gin và tonic ?”

      Lee biến ngoan ngoãn như cậu nhóc nam sinh.

      đáng ngạc nhiên quần áo có thể làm những gì cho phụ nữ, Dougless nghĩ. Tối qua muốn co rúm lại dưới gầm bàn trước diện của Arabella, nhưng tối nay bộ váy đỏ cắt sâu của Arabella trông rẻ tiền và nhạt nhẽo.

      “Ngươi làm gì?” Nicholas hỏi, lởn vởn đe doạ .

      “Tôi biết về chuyện gì,” , chớp mắt ngây thơ vô số tội với .

      “Ngươi phơi bày ra.” nghe như thể bị sốc.

      “Ít hơn nhiều so với nàng Arabella của ,” đớp lại, sau đó mỉm cười. “ có thích bộ váy này ? Tôi nhờ chị mình gửi tới cho tôi đấy.”

      Lưng Nicholas vẫn thẳng như mọi khi. “Ngươi muốn gặp gã thầy thuốc đó sau bữa tối?”

      “Tất nhiên rồi,” cách ngọt ngào. “Nhớ xem với tôi muốn tôi tìm ra ta biết những gì.”

      “Nicholas,” Arabella gọi. “Bữa tối.”

      “Ngươi được mặc bộ váy đó.”

      “Tôi mặc bất cứ thứ gì tôi thích, và tốt nhất là . Arabella gõ cồm cộp chân bàn của kia kìa.”

      “Ngươi—”

      “Của đây,” Lee , đưa cho Dougless ly đồ uống. “Chào buổi tối, thưa Đức ông.”

      Bữa tối là kinh nghiệm tuyệt vời đối với Dougless. Nicholas thể dứt mắt ra khỏi được—hơn cả với cơn giận dữ của Tiểu thư Arabella dễ thương. Lee lượn lờ quanh gần đến nỗi có lúc tay áo khoác của ta lủng lẳng phía bát súp của Dougless.

      Sau bữa tối họ tới phòng khách, và như cảnh trong tiểu thuyết của Jane Austen[36], Nicholas chơi piano và hát. giọng hát trầm, sâu mà thích. mời Dougless hát cùng , nhưng biết có chất giọng. Thế nên phải ngồi trong chiếc ghế , cứng đơ và theo dõi cách đầy ghen tuông khi Arabella và Nicholas hát bản song ca, mái đầu của họ chụm lại với nhau, giọng của họ quấn quýt.

      Lúc mười giờ, Dougless cáo lui và về phòng mình. chẳng hề có khao khát dành buổi tối mình với Lee trong phòng của ta. Bí mật về kẻ phản bội Nicholas phải đợi thêm ngày nữa.

      Nhưng vào nửa đêm, Dougless biết thể ngủ nổi. cứ tiếp tục thấy Nicholas hát cùng Arabella, cứ tiếp tục nhớ cái cách quay trở lại từ cánh đồng với áo sơ mi bị cài nhầm nút. ra khỏi giường, mặt áo choàng vào, vuốt tóc lên, và lên đường xuyên qua căn nhà rộng lớn tới phòng của Nicholas. có ánh sáng phía dưới khe cửa phòng , nhưng có ánh sáng, thanh chạm cốc và tiếng cười đầy quyến rũ của Arabella phát ra từ phía dưới khe cửa phòng ta.

      Dougless nghĩ gì về việc làm. gõ cửa cách nhanh nhảu, ngắn gọn và cùng lúc đó đặt tay mình lên nắm đấm cửa, quay nó, và bước vào phòng ngủ của Arabella. “Chào. Tôi băn khoăn liệu tôi có thể mượn cái ghim kẹp tóc . Tôi dường như làm đứt cái dây buộc rồi. cái dây buộc là rất quan trọng, nếu biết ý tôi là gì.”

      Nicholas duỗi dài ra giường của Arabella, áo sơ mi của mở tung và bị lôi ra ngoài lưng quần. Arabella mặc chiếc áo choàng mỏng như tơ màu đen chẳng che phủ gì nhiều da thịt của ta, và miếng vải nhoi đó trong suốt.

      …” Arabella lắp.

      “Ồ, xin chào, thưa Đức ông. Tôi có cắt ngang gì ?”

      Nicholas nhìn với ngạc nhiên vĩ đại.

      “Nhìn cái này này,” Dougless , “ chiếc TV của hãng Bang và Olufsen. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy chiếc nào như thế này trước đây. Tôi hi vọng phiền, nhưng tôi muốn xem bản tin muộn. A, cái điều khiển từ xa đây rồi.” ngồi thành giường, bật chiếc TV màu to đùng lên, sau đó bắt đầu lướt qua các kênh. Ở đằng sau, cảm thấy Nicholas ngồi dậy.

      “Rạp chiếu phim,” thầm.

      , chỉ là TV thôi.” chìa cho cái điều khiển từ xa. “Thấy chưa, đây là nút tắt và mở. Đây là tút chỉnh thanh, và chúng là những kênh. Nhìn nó kìa! Nó là bộ phim cũ về Nữ hoàng Elizabeth.” tắt phụt TV , đặt cái điều khiển từ xa lên chiếc bàn cạnh giường gần Nicholas, ngáp dài, sau đó đứng dậy. “Tôi vừa mới nhớ ra rằng tôi sau cùng cũng có vài cái ghim kẹp tóc. Dù sao , cảm ơn, Tiểu thư Arabella. Hi vọng tôi làm phiền hai người nhiều.”

      Dougless phải chạy ra khỏi cửa vì Arabella đuổi theo , bàm tay ta cong lên thành móng vuốt. Dougless chỉ vừa kịp qua khỏi cửa trước khi nó đóng sầm lại phía sau gót chân . Đứng bên ngoài, lắng nghe xem chuyện gì xảy ra bên trong căn phòng. Sau phút nghe thấy thanh thể nhầm lẫn đâu được là tiếng chương trình TV về miền tây; sau đó là Arabella rít lên “Tắt nó !” Nhưng thanh tiếp theo là giọng của Bette Davis trong vai Nữ hoàng Elizabeth đệ nhất. chàng khôn ngoan, Dougless nghĩ, mỉm cười, ta tìm thấy nút chuyển kênh. Vẫn mỉm cười, Dougless trở lại phòng , và lần này gặp vấn đề gì trong việc chìm vào giấc ngủ hết.

      Buổi sáng, Lee gặp khi ăn sáng. “Tôi nghĩ rẽ qua phòng tôi tối qua,” ta . “Tôi định đọc những lá thư cho nghe.”

      “Định cho tôi ai là kẻ phản bội Nicholas Stafford à?”

      “Mmm,” là tất cả những gì Lee ; thế nên sau bữa sáng Dougless theo ta lên gác. Nếu ta cho cái tên đó, liệu Nicholas có ngay lập tức trở lại thế kỷ mười sáu?

      Nhưng thấy ngay rằng dụ được Lee cho bất cứ điều gì có vấn đề.

      “Tôi cố nhớ. Cha ở trong ban giám đốc đại học Yale phải ? Có lẽ ông ấy thích thú đọc những gì tôi tìm thấy.”

      “Tôi chắc chắn rất vui được kể cho ông về chúng. Tôi đặc biệt thích kể cho ông nghe về kẻ phản bội Đức ông Nicholas,” .

      Lee bước tới rất gần . “Tôi cho nếu có lẽ gọi cuộc gọi ngắn.”

      “Cha tôi giờ ở vùng hoang dã xứ Maine và thể gọi tới được.”

      “Ồ,” ta , quay người . “Vậy tôi đoán tôi thể cho rồi.”

      “Đồ tống tiền nhen,” Dougless sôi lên sùng sục trước khi có thể nghĩ. “ đùa giỡn với nghiệp của mình, nhưng tên của kẻ phản bội này đáng giá mạng sống của người đàn ông đấy!”

      ta quay lại với cái nhìn đầy kinh ngạc. “Làm thế nào vài mảnh giấy từ thế kỷ mười sáu lại đáng giá mạng sống của ai đó được?”

      Chẳng có cách nào có thể giải thích được cho ta. “Tôi chuyện với cha tôi. ra là hôm nay tôi viết cho ông ấy lá thư. Tôi thậm chí còn cho xem lá thư đó, và tôi chắn chắn ông nhận được nó ngay giây phút ông quay về nhà.”

      Lee nhìn , cau mày. “Tại sao muốn cái tên này nhiều đến vậy? Có cái gì đó ám muội về tất cả chuyện này. Nhân tiện Đức ông Stafford là ai thế? Hai người hành động giống như ông chủ và thư ký lắm. Hai người hành động giống—”

      Khoảnh khắc đó cánh cửa bật mở tung và Nicholas bước vào phòng ăn. mặc quần áo thời Elizabeth đệ nhất của mình, đôi chân phô ra tất cả những cơ bắp trong chiếc quần nịt bít tất dài, bộ áo giáp bằng vàng và bạc của phản chiếu trong ánh sáng mặt trời. giơ thẳng thanh kiếm của mình ra và chĩa nó vào cổ họng của Lee.

      “Chuyện gì thế này?” Lee gặng hỏi. ta đẩy thanh kiếm , sau đó thở hắt ra khi lưỡi kiếm sắc cắt vào cạnh tay ta.

      Nicholas tận dụng lợi thế của , đầu của thứ vũ khí gây chết người chĩa vào cổ họng của Lee.

      “Dougless, gọi cứu viện ,” Lee , lùi lại. “ ta phát điên rồi.”

      Khi Lee bị ghim vào tường, Nicholas . “Ai là kẻ phản bội ta với Nữ hoàng?”

      “Phản bội ? điên rồi. Dougless, gọi cứu viện trước khi gã mất trí này làm chuyện gì đó chúng ta đều hối tiếc.”

      tên ta ra,” Nicholas , ấn mũi kiếm sâu hơn vào cổ họng Lee.

      “Đựoc rồi,” Lee , giận điên lên. “Tên của gã đàn ông đó là—”

      “Đợi !” Dougless hét lên khi nhìn vào Nicholas. “Nếu ta , có thể . Ôi, Nicholas, em có thể bao giờ gặp lại nữa.”

      Vẫn giữ thanh kiếm chỏ vào cổ họng của Lee, Nicholas giơ cánh tay ra cho Dougless, và chạy tới , miệng chạm vào miệng trước khi cơ thể họ chạm vào nhau. hôn với tất cả khát khao, tất cả ước mong bị dồn nén cảm nhận. Tay giữ chặt lấy mái tóc , kéo đầu xuống khi hôn . Vì trước đây Dougless luôn nghĩ ham muốn , cho nên đam mê cảm thấy đến từ Nicholas giờ khiến chân bay bổng lên khỏi sàn nhà khi nâng lên chỉ với tay.

      dứt ra trước. “ ,” ra lệnh cho .

      Những giọt lệ che mờ mắt Dougless, nhưng có thể thề rằng có cả nước hình thành từ mắt của Nicholas.

      ,” lại . “Đứng tránh xa ta ra.”

      Đầy ngoan ngoãn, quá mềm yếu để cãi lời, Dougless lùi tránh ra vài bước, sau đó đứng lặng yên nhìn . bao giờ được gặp lại nữa, nghĩ. bao giờ được ôm nữa, bao giờ được nghe cười, bao giờ—

      “Cái tên!” Nicholas cầu, ánh mắt chưa bao giờ rời đôi mắt của Dougless. Khi rời khỏi thế giới này, muốn hình ảnh cuối cùng của .

      Lee bị hoang mang bởi tất cả những gì diễn ra. “Tên của người đàn ông đó là—”

      Mọi thứ xảy ra cùng lúc. Dougless, thể chịu đựng được ý nghĩ Nicholas rời , bay thẳng người vào . Nếu , cũng .

      “Robert Sydney,” Lee khi Nicholas và Dougless nằm ngổn ngang dưới chân ta. ta nhìn xuống bọn họ.“Cả hai người đều điên cả rồi,” ta , sau đó bước qua họ khi ta rời khỏi phòng.

      Dougless giữ cho đầu mình vùi vào cổ áo giáp bạc của Nicholas, mắt nhắm chặt.

      Khi Nicholas hồi phục lại bản thân, nhìn xuống , đầy kinh ngạc. “Chúng ta đến nơi rồi,” .

      “Đâu? Có ô tô ở bên ngoài hay xe do lừa kéo thế?”

      Tặc lưỡi, nâng khuôn mặt lên trong tay mình. “Chúng ta ở lại thời đại của em. Ta bảo em phải đứng sang bên mà.”

      “Ừm, em… chà, em…” lăn ra khỏi để ngồi dậy. “Em nghĩ nó có thể là kinh nghiệm tuyệt vời để thăm trực tiếp nước thời Elizabeth đệ nhất. Em có thể viết cuốn sách, và biết đấy, trả lời tất cả mọi câu hỏi mọi người muốn biết, như là Elizabeth có bị hói hay ? Đàn ông thời đó đối xử với phụ nữ như thế nào? Cái gì—”

      Nicholas ngồi dậy và hôn môi ngọt ngào. “Em thể quay trở lại với ta.” đặt tay vào sau lưng mình. “Em đâm mạnh vào áo giáp của ta. Có những vết xước từ lần trước em đánh gục ta.”

      sắp sửa bước ra trước mũi xe buýt mà.”

      Đứng lên, chìa tay ra để nâng dậy, nhưng khi Dougless đứng lên, thả tay ra. “ vẫn ở đây.” Cuối cùng cũng thở ra. “ biết tên của kẻ phản bội và vẫn ở đây. Robert Sydney. Sydney? Nhưng phải là Arabella Sydney rằng … rằng ta…”

      Nicholas đặt tay lên vai về phía cửa sổ. “ ta là chồng của Arabella,” khẽ. “Nhưng dễ để tin rằng ta dối nữ hoàng về ta. Ta luôn luôn nghĩ là người tốt.”

      “Mẹ kiếp và cái bàn đó!” Dougless đầy dữ dội. “Nếu quá… quá tích cực và có Arabella bàn, chồng ta có lẽ ghét . Và còn về vợ nữa? ấy chắc chắn phải rất phiền lòng.”

      “Hồi đó, ta chưa kết hôn khi ta cùng với Arabella.”

      “Hồi đó,” Dougless lầm bầm. “Có lẽ Sydney điên lên vì tất cả những lần khác nữa.” quay lại nhìn thẳng vào . “Nếu em quay về quá khứ với , có lẽ em có thể giữ khỏi dính vào rắc rối.”

      đẩy đầu xuống ngực tấm áo giáp của . “Em thể quay trở về cùng ta được.”

      “Có lẽ quay trở về. Có lẽ ở lại đây mãi mãi.”

      “Chúng ta phải tới Ashburton, nơi có ngôi mộ của ta. Giờ ta biết ta đến đây để tìm kiếm thứ gì, ta cần phải quay trở lại đó và cầu nguyện.”

      muốn nữa, muốn điều gì đó khiến từ bỏ ý định quay trở về, nhưng biết lời lẽ nào có thể thay đổi tâm trí của được. Gia đình , tên tuổi , và danh dự của đều quan trọng đối với . “Chúng ta rời hôm nay,” Dougless khẽ. “Em thấy cần phải gặp Arabella nữa.”

      “Em còn cái máy tính hay TV nào để làm ta sao lãng nữa à?” hỏi, mỉm cười.

      “Em để dành dàn thanh nổi cho tối nay.”

      quay lại đối diện với , tay vai . “Ta cầu nguyện mình,” . “Nếu ta quay trở lại, ta mình. Em có hiểu ?”

      gật đầu. Thêm giờ, nghĩ. Chúng ta nay được thêm giờ.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 16






      Dougless ngồi chiếc giường đơn trong căn bed-and-breakfast và nhìn ngang qua Nicholas chiếc giường khác. Ánh sáng buổi sớm khiến khuôn mặt trông mờ mờ huyền ảo nhưng thế cũng đủ cho nhìn thấy rồi. Họ biết tên của kẻ phạn bội được ba ngày nay, và cứ mỗi giây phút của ba ngày này Dougless lại chắc chắn sắp sửa biến mất. Mỗi buổi sáng bộ tới nhà thờ và dành hai tiếng quỳ gối cầu nguyện trước ngôi mộ của . dành hai tiếng nữa vào buổi chiều để cầu nguyện.

      Và mỗi lần vào trong nhà thờ, Dougless ở lại bên ngoài và nín thở. chắc chắn mỗi lần bước vào trong là lần cuối cùng nhìn thấy . Vào lúc mười giờ sáng và bốn giờ chiều rón rén vào trong nhà thờ, và khi thấy vẫn ở đó, những giọt nước đột ngột của nhõm và vui mừng xuất nơi mắt . chạy tới , và tim bộc lộ hết cả ra với khi nhìn thấy mồ hôi khuôn mặt và cơ thể . cầu nguyện nhiều mỗi ngày đến nỗi sau đó khập khiễng và kiệt sức. Dougless giúp đứng dậy, vì đầu gối đau đớn và cứng đờ bời hai tiếng quỳ nền đá lạnh. Cha xứ, cảm thấy thương hại Nicholas, mang tới chiếc gối cho , nhưng Nicholas từ chối sử dụng nó, rằng cần đau đớn của cơ thể để khiến nhớ những gì cần phải làm.

      Dougless hỏi tại sao cần phải được nhắc nhở bổn phận của muốn đem xúi quẩy đến hạt giống hi vọng lớn dần lên mà bắt đầu ấp ủ. Mỗi ngày khi tới chỗ trong nhà thờ và thấy rằng vẫn ở lại với , dường như có tia sáng nào đó trong mắt . Có lẽ quay lại, Dougless bắt đầu nghĩ. biết cũng nên cầu nguyện cho quay trở về. biết rằng danh dự, tên tuổi gia đình và tương lai của rất nhiều người quan trọng hơn những ước muốn ích kỷ của , nhưng mỗi lần thấy vẫn quỳ gối trong nhà thờ, ánh sáng chiếu thân hình to lớn của , thầm, “Cảm ơn Người, thưa Chúa.”

      Ba ngày, nghĩ, ba ngày thiên đường. Khi Nichoslas ở trong nhà thờ, họ dành mỗi khoảnh khắc cùng nhau. thuê xe đạp, sau đó có khoảng thời gian đầy vui nhộn dạy tập . Mỗi khi Nicholas ngã, kéo xuống cùng , thế nên họ cùng nhau đổ nhào xuống lăn ngang qua những vạt cỏ ngọt ngào của nước . Những vạt cỏ ngọt ngào đó đầy những phân bò.

      Cười phá lên vì họ có mùi khủng khiếp, họ chạy về căn B & B để tắm và gội đầu. Dougless thuê đầu máy VCR và những cuốn băng, thế nên họ dành phần còn lại của buổi chiều trong phòng họ xem phim.

      Vì Nicholas thể thoả mãn được với kiến thức, họ mua thẻ mượn sách ở thư viện xinh của địa phương và xem xét tỉ mỉ hàng trăm cuốn sách. Nicholas muốn biết mọi thứ xảy ra từ năm 1564, muốn nghe mọi loại nhạc. muốn ngửi, nếm, chạm vào mọi thứ.

      “Nếu ta ở lại đây,” vào buổi chiều, “Ta xây nhà.”

      Dougless phải mất lúc mới hiểu ra rằng ý thiết kế chúng. Vẻ đẹp của Lâu đài Thornwyck cho thấy có tài năng. Trước khi có thể ngăn bản thân mình, cơn lũ những từ ngữ tràn qua miệng . “ có thể tới trường dạy kiến trúc. phải học rất nhiều về những loại hình xây dựng đại, nhưng em có thể giúp . Em có thể dạy đọc những chữ in thời đại tốt hơn và bác em J.T. có thể xin cho hộ chiếu. Bác ấy là vua của Lanconia, thế nên chúng ta chỉ việc là người nước Lanconia; cách đó, em có thể đưa về Mỹ. Cha em có thể giúp vào trường dạy kiến trúc, và vào mùa hè chúng ta có thể về quê em ở Warbrooke bên bờ biển Maine—ở đó rất đẹp—và chúng ta có thể lướt sóng và—”

      quay . “Ta phải quay lại.”

      Phải, quay lại, nghĩ. Quay lại với vợ , người phụ nữ nhiều. Sao Dougless có thể quan tâm đến nhiều trong khi chẳng cảm thấy gì về ? Những người đàn ông khác trong cuộc đời luôn muốn cái gì đó từ . Robert muốn phục tùng của ; làm nó theo cách của tôi hay thôi đừng có làm nó, là triết lý của ta. Vài người đàn ông hẹn hò với bởi vì tiền bạc của gia đình . vài người đàn ông muốn khờ dại, dễ bị mắc lừa. Nhưng Nicholas lại khác. cố lấy bất cứ thứ gì ở .

      Có những lúc khi Dougless nhìn và khao khát ngập đầy đến nỗi muốn lao vào ngay trong thư viện, hay trong quán rượu, hay đường phố. cứ có những hình ảnh tưởng tượng xé vụn áo quần ra và cưỡng bức .

      Nhưng mỗi khi đến quá gần, lại bước ra xa. Dường như thích thú được nếm, được ngửi, được sờ vào mọi thứ thế giới, ngoại trừ .

      cố để khiến thích thú. Trời ạ! Nhưng cố. trả—bằng thẻ tín dụng của —hai trăm bảng cho bộ áo choàng lụa màu đỏ được đảm bảo rằng khiến đàn ông trở nên hoang dã. Khi ra từ phòng tắm, mặc nó, Nicholas chỉ liếc mắt đến . mua chai nước hoa xíu có tên là Tigress (Hổ cái) khiến phải chi ra bảy mươi lăm bảng; sau đó cúi người về phía Nicholas để áo sơ mi của tuột ra và hỏi liệu có thích mùi hương này . chỉ lầm bầm câu trả lời.

      cho những chiếc quần bò của mình vào trong nước nóng đến bỏng rát cả lên để làm chúng co lại, và khi chúng khô, chúng chật đến nỗi phải kẹp thêm cái ghim to tướng nhằm đảm bảo an toàn ở chỗ cái khoá kéo và nằm ra sàn nhà để kéo nó lên. mặc nó với cái áo cánh bằng lụa mỏng, áo lót. Nicholas hề nhìn.

      nghĩ bị gay nếu nhìn vào mọi người phụ nữ khác ngang qua họ.

      Dougless mua nịt tất dài màu đen, giày cao gót màu đen, chiếc váy đen tí xíu và mặc nó với áo cánh bằng lụa màu đỏ. cảm thấy kỳ cục khi xe đạp mà lại giày cao gót, nhưng dù có thể nào cũng làm thế. đạp xe phía trước Nicholas khoảng bốn dặm, nhưng hề nhìn lấy lần. Hai chiếc xe ô tô đâm xuống mương vì nhìn , nhưng dù có thể nào Nicholas cũng chẳng hề chú ý.

      Cuốn băng thuê là bộ Body Heat[37].

      Ngày thứ tư hoàn toàn tuyệt vọng, và với giúp đỡ của bà chủ nhà trọ, bày ra kế hoạch tỉ mỉ để dụ Nicholas lên giường với mình. Bà chủ nhà với Nicholas rằng bà cần phòng của họ, thế nên Dougless đặt phòng ở khách sạn kiểu nhà nghỉ vùng nông thôn dễ thương ở gần đó. với Nicholas phòng duy nhất có thể đặt được chỉ có chiếc giường bốn cọc rộng lớn, nhưng họ đành phải chịu thôi. tặng cho cái nhìn kỳ lạ mà thể thăm dò được, sau đó bước .

      Thế nên giờ Dougless ở trong phòng tắm của khách sạn, nơi ở trong đó ba mươi phút rồi. cảm thấy lo lắng như thể dâu còn trong trắng trong đêm tân hôn vậy. Với đôi tay run rẩy, phun nước hoa lên người mình và thả lỏng dây buộc phía trước của chiếc áo choàng của .

      Cuối cùng cũng sẵn sàng, vuốt gọn mái tóc của mình lại và rời khỏi phòng tắm. Căn phòng tối om, nhưng có thể nhìn thấy hình dáng của chiếc giường—chiếc giường sắp chia sẻ với Nicholas.

      Chậm rãi, bước về phía chiếc giường. có thể thấy hình dáng cơ thể phía dưới tấm chăn phủ, và vươn tay tới để chạm vào . “Nicholas,” thầm.

      Nhưng tay chạm vào . Thay vào đó, chạm vào… cái gối!

      Khi bật chiếc đèn cạnh giường lên, thấy rằng Nicholas làm chướng ngại vật phòng thủ bằng cách đặt tất cả gối vào giữa giường. Ở bên cách xa Nicholas nằm quay lưng lại vào , và tấm lưng rộng của trông như thể cũng là chướng ngại vật khác nữa.

      Cắn môi để ngăn cho nước mắt rơi xuống, leo lên giường, ở yên thành giường, chạm vào những cái gối đáng ghét. tắt đèn vì bất thình lình tất cả sức lực như rời bỏ thân thể . Nước mắt, những giọt nước mắt nóng, nóng hổi bắt đầu lăn xuống má .

      “Tại sao?” thầm. “Tại sao chứ?”

      “Dougless,” Nicholas khẽ, quay về phía , nhưng vươn qua đám gối để chạm vào .

      “Tại sao lại khát khao em?” hỏi, và ghét bản thân mình vì làm thế, nhưng còn lại chút kiêu hãnh nào nữa. “Em thấy nhìn những người phụ nữ khác, những người em biết dáng dấp đẹp bằng em. Và em biết họ xinh xắn như em, nhưng chẳng bao giờ nhìn em hết. Thỉnh thoảng hôn em nhưng gì hơn thế. Tay ở khắp nơi người Arabella và làm tình với biết bao nhiêu là đàn bà khác, nhưng từ chối em. Tại sao? Em quá thấp? Quá béo? ghét tóc đỏ?”

      Khi Nicholas cất tiếng, có thể rằng những từ ngữ đến từ sâu thẳm bên trong . “Ta chưa bao giờ khát khao phụ nữ nào nhiều như ta khát khao em,” . “Cơ thể ta nhức nhối với ham muốn em, nhưng ta phải rời . Ta thể quay lại và biết rằng ta bỏ lại em trong sầu khổ. Khi lần đầu tiên ta nhìn thấy em, em than khóc dữ dội đến nỗi ta nghe thấy em qua bốn trăm năm cách biệt. Ta thể bỏ lại em trong nỗi đau buồn như thế được.”

      chạm vào em vì muốn em phải đau lòng vì ?”

      “Phải,” thầm.

      Những giọt nước mắt của Dougless bắt đầu được thay thế bằng tiếng cười. ra khỏi giường, đứng đó, nhìn xuống . “Đồ ngốc,” . “ nhận ra rằng khi , em buồn thương vì mỗi ngày trong suốt phần đời còn lại của em sao? Em khóc lâu, ầm ĩ và dữ dội đến độ em được nghe thấy từ thời trái đất mới được hình thành. Ôi, Nicholas, đồ ngốc, biết rằng em nhiều đến nhường nào ư? Dù có chạm vào em hay , cũng thể ngăn những giọt nước mắt của em lại được.”

      Dừng lại, mỉm cười với đầy tự phụ. “Trong khi em buồn thương, sao để em có những ký ức đánh bật Arabella ra khỏi bàn?”

      Khi Dougless đứng và theo dõi, Nicholas chỉ nằm đó, di chuyển, chỉ nhìn qua đám gối. Giây trước giường, giây sau và họ đều ở sàn nhà. Dougless hề trông thấy di chuyển, chỉ cảm thấy cơ thể áp vào cơ thể , cảm thấy môi da , bàn tay giữ chặt lấy vai , sau đó di chuyển nhanh chóng và kiên quyết xuống tay .

      “Nicholas,” thầm, “Nicholas.”

      , miệng , tay ở khắp mọi nơi trong khi hôn bất cứ phần cơ thể nào của tới gần môi . Tay xé chiếc áo choàng của xuống và Dougless nghe thấy nó bị xé toạc ra. Khi môi , nóng ẩm, khép lại ngực , rên lên đầy ngây ngất.

      Đây là Nicholas, người đàn ông muốn, khát khao và ao ước hàng trăm giờ rồi. Hai bàn tay to lớn, cứng cáp của di chuyển xuống hai bên sườn , ngón cái của chơi đùa với rốn khi môi và lưỡi đùa nghịch với ngực .

      Những ngón tay vùi vào mái tóc . “Để em,” thầm. luôn chọn những người đàn ông cần , những người đàn ông luôn nghĩ ai có thể trao tặng cho họ đủ. Kinh nghiện tình dục của Dougless là với những gã đàn ông, kẻ mong đợi trao tặng cho họ.

      “Nicholas?” khi môi bắt đầu di chuyển xuống bụng . “Nicholas, em nghĩ—” Tay vuốt ve đùi , ngón cái chà sát vào phần da thịt trắng ngần ở đó; rồi di chuyển xuống nữa, xuống nữa.

      Dougless cong cơ thể thảm. người đàn ông nào từng làm điều này với trước đây. Đam mê hình thành nên trong khi lưỡi … Ôi, Chúa ơi, lưỡi .

      “Nicholas,” rên rỉ, và bắt đầu kéo tóc khi cơ thể di chuyển bên dưới . nhấm nháp phần phía trong đùi , vuốt ve phía sau đầu gối cho đến khi nghĩ thể chịu đựng thêm được nữa.

      Nắm lấy chân trái trong tay mình, nâng nó gập lên khi di chuyển lên phía vào mạnh và to đến nỗi cố để đẩy ra. Nhưng cơ thể bao quanh , bên chân tự do của quấn vào chân , khi đâm vào với những cú đâm mạnh và sâu, đầy như trượt qua thảm. chống tay để trụ vững bản thân mình vào bức tường.

      Khi Nicholas thả bên chân co lên của ra, quấn nó vào eo , và hông nâng lên để gặp những cú đâm của khi tay ôm lấy mông và nâng lên cho . Cao nữa, cao nữa.

      Khi cuối cùng cảm thấy cong lên bên trong với cú đâm mù quáng sau cùng, Dougless cảm thấy cơ thể của chính rùng mình đáp lại.

      Phải mất lúc trước khi trở lại là mình và nhớ được ở đâu, hay thậm chí là ai. Đầu gần như đụng vào tường; chiếc bàn cạnh giường và ngọn đèn ra lờ mờ phía .

      “Nicholas,” lầm bầm, chạm vào mái tóc ướt đẫm của . “ ngạc nhiên gì khi Arabella mạo hiểm tất cả vì .”

      Nâng mình lên khuỷu tay, nhìn xuống . “Em ngủ đấy à?” hỏi, cười lục khục.

      “Nicholas, nó tuyệt vời,” thầm. “ người đàn ông nào—”

      để hết câu, mà nắm lấy tay và nâng lên đứng cạnh . Đầy dịu dàng, ngọt ngào, sâu thẳm, hôn , sau đó nắm lấy tay và dẫn vào trong phòng tắm. vặn cho vòi hoa sen phun nước nóng, sau đó kéo vào cùng với . Ghim chặt vào tường, hôn , cơ thể to lớn, rắn rỏi của áp sát vào .

      “Ta mơ về điều này,” thầm. “Ngọn suối nước này tạo ra để làm tình.”

      Dougless quá say mê với cái cách di chuyển xuống ngực để có thể trả lời . Nước nóng chảy khắp người bọn họ, Nicholas bắt đầu hôn cơ thể , miệng ngực , bụng và cổ . Dougless ngửa đầu ra sau, tay vai , bờ vai rộng đến nỗi chúng gần như chạm được từ bên này đến bên kia của ngăn tắm.

      đứng lên đối diện . Khi Dougless mở mắt ra, thấy mỉm cười với . “Có lẽ vài thứ trong thế giới đại này hề thay đổi,” . “Giờ ta dường như là thày giáo của em.”

      “Sao?” hỏi khi bắt đầu hôn cổ , sau đó ngang qua vai và xuống phần ngực đầy cơ bắp của , tay vuốt ve tấm lưng đầy cơ bắp của . Béo, nghĩ. bị béo lên, nhưng tất cả người đều là cơ bắp, những cơ bắp dày, cứng, trông như được chạm khắc vậy.

      Nước nóng chảy xuống từ đầu , và xuống thấp hơn, tay mông . Khi miệng khép lại bao lấyanh, lần này đến lượt thở hắt ra. Tay vùi vào trong mái tóc ướt đẫm của khi nghe thấy tiếng rên khe khẽ đầy khoái lạc của .

      gần như kéo lên bằng tóc khi đẩy mạnh vào bờ tường ẩm ướt, quấn chân quanh eo , và đâm vào gần như là hung bạo. Dougless bám lấy đam mê của , quấn chặt bản thân vào khi miệng chiếm lấy miệng , lưỡi đâm vào như cơ thể làm thế.

      Khi giây phút cuối cùng đến, Dougless chắc phải hét lên nếu Nicholas bao phủ miệng bởi miệng .

      dính chặt vào , run rẩy, cơ thể mềm rũ. chắc rằng nếu Nicholas ôm , chắc hẳn tan vào cõi hư vô rồi.

      hôn cổ . “Giờ ta tắm cho em,” khẽ khi đặt đứng đôi chân của chính mình, sau đó đỡ lấy khi suýt ngã.

      Như thể công tắc điện trong cơ thể mình vậy, dường như tắt ngóm niềm đam mê của mình khi quay đối diện với vòi hoa sen và bắt đầu bôi dầu gội đầu lên tóc . Bàn tay to lớn, khoẻ mạnh và cơ thể to lớn của khiến cảm thấy bé, mỏng manh—và được bảo vệ. Khi xong với tóc , tạo bọt lên tay mình và bắt đầu xoa lên khắp cơ thể .

      Dougless dựa lưng vào tường khi tay Nicholas trượt khắp người , lên rồi xuống, trong rồi ngoài. Trước khi quên mất bản thân mình, cầm lấy bánh xà phòng và bắt đầu vuốt ve với bàn tay đầy bọt của . có cơ thể đẹp nhất mà từng nhìn thấy ở con người. Ôi trời! nghĩ, ngay cả bàn chân cũng đẹp.

      tắt nước và xoa xà phòng lên khắp người . được nhìn ngắm , được chạm vào . Có vết bớt hông trái của , có hình giống số tám. Có vết sẹo bắp chân phải của . “Ngã ngựa,” lầm bầm, mắt nhắm lại. Có vết sẹo dài cẳng tay trái của . “Tập kiếm cái ngày…” Dougless biết phần còn lại của câu đó là gì, “ngày Kit chết.” Có vết sẹo hình ôvan nhìn lạ vai . Nicholas mỉm cười, mắt nhắm lại. “Đánh nhau với Kit, ta thắng,” .

      quay trở lại với đầu . “Em mừng là người đàn bà nào để lại dấu .”

      “Chỉ có em, Montgomery, là để lại dấu ta.” thầm.

      Dougless muốn hỏi về người vợ của . có quan tâm tới , Dougless, nhiều như vợ xinh đẹp của mình ? Nhưng hỏi, vì quá sợ câu trả lời mà được nghe.

      Nicholas quay lại, mở nước, và xả sạch cả hai. Khi cả hai bọn họ đều sạch, kéo ra khỏi ngăn tắm và bắt đầu dịu dàng chải tóc cho . Dougless muốn mặc áo choàng tắm của , nhưng Nicholas cho phép.

      “Ta mơ về em như thế này,” , nhìn vào hình ảnh trong gương. “Em khiến ta phát điên lên khá tốt đấy. Mùi hương của em.” thôi chải tóc nữa và bắt đầu trượt tay xuống cánh tay . “Những bộ quần áo em mặc…”

      Dougless mỉm cười, đầu ngả ra sau dựa vào . có chú ý, nghĩ. có.

      Khi tóc được chải xong, dùng khăn lau khô nó, sau đó giơ ra chiếc áo choàng màu trắng bằng vải bông xù là đồ của khách sạn ra. “ nào,” , mặc chiếc áo choàng khác vào.

      dẫn xuống dưới lầu, xuyên qua đại sảnh tối om của khách sạn, và vào trong bếp.

      “Nicholas,” , “Chúng ta nên ở đây.”

      hôn để khiến im lặng. “Ta đói rồi,” như thể cái cớ đó thế là đủ.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      16.2


      bước vào trong nhà bếp của khách sạn khi biết rằng họ nên có thêm kích thích nào vào buổi tối tuyệt diệunhất này nữa. nhìn vào lưng Nicholas khi mở cánh cửa tủ lạnh (và cảm thấy chút giằng vặt vì học về tủ lạnh từ ai đó khác phải là ). Giờ là của , nghĩ, của để chạm vào bất cứ khi nào muốn. Nắm lấy tay , áp cơ thể mình vào và đặt đầu vào phần cong cong của bờ vai .

      “Nicholas,” thầm. “Em rất nhiều. Đừng rời bỏ em.”

      Quay lại, nhìn vào mắt , và khuôn mặt đầy những khát khao. nhìn lại vào tủ lạnh. “Kem ở đâu rồi?”

      cười phá lên. “Trong máy làm kem. Thử cánh cửa đó xem.” , chỉ tay.

      để ra khỏi tầm mắt hay tầm với của khi kéo về phía máy làm kem. Có những thùng đựng kem to làm bằng bìa cứng ở bên trong. Níu sát lấy nhau như cặp sinh đôi Siamese, họ vào bếp và tìm thấy bát, thìa và cái môi bằng thép. Nicholas múc lượng khổng lồ từ thùng kem vào mỗi bát, sau đó trượt chiếc thùng lại vào trong máy làm kem. để kem vị vanila chảy thành dòng xuống phía trước , sau đó liếm nó, vệt kem chảy xuống thấp hơn, chỉ ngay dưới lưỡi . liếm giọt cuối cùng chỉ ngay khi nó chạm tới những lọn loăn xoăn màu đỏ vàng của .

      “Vị dâu tây,” , khiến Dougless cười phá lên.

      Họ ngồi đối diện với nhau, chân khoanh lại, chiếc bàn thái mặt gỗ hai-mét-tư-chiều-dài. (“ hợp vệ sinh,” Dougless ), nhưng xuống. Họ ăn trong yên lặng trong lúc, nhưng sau đó Nicholas đánh rớt kem lên chân Dougless và liếm hết nó. Dougless vươn người về phía trước để hôn Nicholas và “tình cờ” đánh rớt kem lên mé trong đùi .

      “Em cá là nó lạnh khủng khiếp,” môi .

      “Ta thể chịu đựng nổi nó,” thầm.

      chậm rãi, thế nên ngực trượt dài cơ thể trần truồng của , tiến đến vết kem đùi , liếm hết nó, và khi nó sạch, tiếp tục liếm. Món kem bị lãng quên khi Nicholas ngả lưng xuống chiếc bàn và kéo lên với . Như thể chẳng nặng chút nào, những bắp thịt nở nang của căng ra, nâng lên và đặt xuống phía , tay di chuyển lên cơ thể để siết lấy ngực khi Dougless di chuyển lên rồi xuống.

      lúc lâu sau trước khi họ cong người lên cùng nhau, Nicholas kéo xuống với để hôn đầy đói khát và dữ dội.

      “Ta tin là, thưa tiểu thư,” thầm vào tai , “rằng em làm chảy hết kem của ta rồi.”

      Cười phá lên, Dougless rúc vào . “Em muốn chạm vào từ rất lâu rồi,” , tay vuốt ve ngực và vai bên trong tay chiếc áo choàng mà vẫn mặc. “Em chưa bao giờ gặp người đàn ông nào như .”

      nâng người lên khuỷu tay và nhìn xuống . “ có là người đàn ông khác thường ở thế kỷ mười sáu , hay là tất cả họ đều giống ?”

      Nicholas cười nhăn nhở với . “Ta là độc nhất vô nhị, đó là lý do tại sao phụ nữ—”

      hôn để khiến yên lặng. “Đừng nữa. Em muốn nghe gì thêm về những người phụ nữ của —hay về vợ .” đặt đầu xuống. “Em muốn nghĩ rằng em là đặc biệt đối với , phải chỉ là trong số hàng trăm người.”

      nâng cằm lên để nhìn vào . “Em gọi ta qua hàng thế kỷ, và ta đáp lời. Như thế vẫn đủ để biến em thành “đặc biệt” ư?”

      “Vậy là quan tâm đến em. Ít nhất là chút?”

      có lời lẽ nào nữa,” , sau đó hôn và đẩy đầu xuống, nhưng khi vuốt mái tóc ướt đẫm của , cảm thấy thả lỏng vào và biết chìm vào giấc ngủ. Khép chặt áo choàng của lại, cuốn vào trong vòng tay , bế ra khỏi bếp và lên phòng của họ. Ngay khi họ vào trong phòng, cởi bỏ áo choàng của cả hai bọn họ, đặt vào trong giường, sau đó leo lên bên cạnh . ngủ rồi khi kéo rúc vào .

      Nhưng Nicholas buồn ngủ chút nào hết. cố kéo lại gần , bộ mông trần của ép vào phần nam tính phồng lên nửa của , chân phủ lên chân , nhưng sát vào hết mức có thể rồi.

      hỏi liệu có quan tâm đến , nghĩ. Quan tâm đến ? bắt đầu trở thành tất cả đối với , là lý do để tồn tại. quan tâm đến việc nghĩ gì, muốn gì, cần gì. thể chịu đựng được việc xa dù chỉ phút.

      Mỗi buổi sáng và buổi chiều tới cầu nguyện, xin Chúa cho quay trở lại thời đại của mình, nhưng phần tâm trí luôn luôn nghĩ đến mọi việc ra sao nếu bao giờ được nhìn thấy nữa, bao giờ được nghe tiếng cười của nữa, bao giờ được thấy khóc nữa, bao giờ được ôm trong vòng tay nữa.

      trượt tay mình vai và nhét tấm chăn vào gần hơn. chưa bao giờ gặp người phụ nữ nào như . mưu mẹo, có khả năng phán đoán để đoạt lấy những thứ muốn, có khả năng tự bảo vệ mình. Mỉm cười, nhớ cái cách phản đối lần đầu tiên gặp . giúp , nhưng nhìn thấy trong mắt , thể nào chịu đựng được việc bỏ mình đất lạ. nghĩ về những người phụ nữ trong thời đại của và biết người phụ nữ nào giúp người điên nghèo khổ.

      Nhưng Dougless có, nghĩ. giúp và dạy và… và . trao tặng tình của , rộng rãi và trọn vẹn.

      Trọn vẹn, nghĩ, mỉm cười với ký ức về đêm nay. người phụ nữ nào đáp lại với phóng túng trọn vẹn như Dougless tối nay. Arabella quen với những đòi hỏi. “Ở đây! Bây giờ!” ta . Những người đàn bà khác nghĩ họ ban cho ân huệ. Lettice… muốn nghĩ về người vợ lạnh lùng của . ta nằm giường chân tay cứng đờ, mắt ta mở ra như thể thách thức thực nghĩa vụ làm chồng. Trong bốn năm trời kết hôn thể nào làm cho ta có bầu được.

      Khi vuốt ve cánh tay trần của Dougless, trong giấc ngủ của mình cũng cố dịch vào gần hơn. hôn thái dương . Làm cách nào có thể rời khỏi được? tự hỏi bản thân. Làm thế nào có thể quay trở lại với cuộc sống khác của , với những người đàn bà khác của , bỏ lại mình người bảo vệ? mềm mại đến nỗi ngạc nhiên gì khi lại dễ bị tổn thương bởi những gã đàn ông như cái kẻ đẩy ra khỏi cửa.

      Nicholas nghĩ về mẹ , vợ . Hai người phụ nữ đó có thể tự chăm sóc lấy bản thân họ bất kể chuyện gì xảy ra với họ. Nhưng Dougless thế. sợ rằng chỉ tuần sau khi rời , quay trở lại với cái gã đàn ông ghê tởm, kẻ tin rằng .

      vuốt tóc . Làm sao có thể bỏ lại mình ai bảo vệ? hiểu thế giới đại. Nghĩa vụ của cha là chọn lấy người chồng cho , vậy mà người đàn ông đó để mặc cho con mình thích làm gì làm. Mỉm cười, Nicholas nghĩ Dougless xoay xở ra sao với người đàn ông ở thời đại của người cha có thể chọn cho . Tất cả những câu chuyện trẻ con về tình của chẳng có nghĩa lý gì với việc hợp nhất những sản.

      Nhưng khi Nicholas nhìn xuống Dougless, biết bắt đầu hiểu có ý gì. Tình . Dougless có lẽ được gửi đến thế giới đại phải vì danh dự mà là vì tình . Lúc ấy, Nicholas giễu cợt trước ý nghĩ đó. Những biến cố này là vì tình chứ phải vì danh dự? thể nào! Nhưng họ tìm ra tên của kẻ phản bội và Nicholas rời khỏi thế giới của .

      nhớ Dougless rằng mọi thứ trong quá khứ hoá ra đều ổn thoả. Ổn thoả đối với , có lẽ. được nhớ đến như kẻ ngốc, nhưng rồi, có lẽ kẻ ngốc. có rất nhiều người đàn bà khác ngoài Arabella, tất cả những người cần khi người vợ như Lettice. là có lẽ cắm sừng Robert Sydney ngốc nghếch đủ để gây nên cái chết của chính , nhưng nếu có thể quay trở lại, có thể sửa sai thành đúng.

      Nếu quay trở lại…

      Rồi sau đó sao? vẫn cưới Lettice, và vẫn có những người đàn bà như Arabella để cám dỗ . Ngay cả nếu có thể trả lại tự do cho mình khỏi việc hành hình vì tội mưu phản, cuộc đời thay đổi ư?

      nằm ngửa ra, ôm Dougless chặt vào mình. Chuyện gì xảy ra nếu ở lại thế kỷ này? Chuyện gì xảy ra nếu phán đoán sai ý đồ của Chúa? Chuyện gì xảy ra nếu được gửi đến thời đại này, phải để quay trở lại và thay đổi những gì xảy ra khi đó, mà là để làm gì đó trong thời đại này?

      nhớ những cuốn sách và Dougless xem. Có những cuốn sách về những ngôi nhà ở khắp nơi thế giới, và chúng kích thích trí tò mò của . Dougless gì đó về cái gọi là trường kiến trúc nơi có thể học thiết kế những ngôi nhà. Học để trở thành thợ thủ công? nghĩ đầy ngạc nhiên. Nhưng, , “có nghề nghiệp” như gọi, dường như có gì là xấu trong thế kỷ này. Thay vào đó, đàn ông như Harewood, người chỉ đơn giản là ông chủ đất lại bị coi thường—đại khái là theo cách của người Mỹ, Dougless giải thích.

      Nước Mỹ, nghĩ, Dougless luôn luôn về nó. họ có thể tới Mỹ và “bắt đầu công việc nội trợ” và có thể tới trường. Tới trường ở tuổi của ? hỏi đầy vẻ khinh miệt, để cho thấy cái ý tưởng đó hấp dẫn ra làm sao. Sống với Dougless trong thế giới đại này và thiết kế những toà nhà? Liệu đây có phải là lý do được đem tới tương lai? Có lẽ Chúa nhìn thấy Thornwyck, thích nó, thế nên quyết định cho cơ hội nữa, Nicholas nghĩ với nụ cười, cười phá lên trước cái ý nghĩ về Chúa là phù phiếm.

      Nhưng biết gì về ý định của Chúa chứ? ràng được gửi tới thời đại này để tìm ra ai là kẻ phản bội . tìm ra điều đó mấy ngày trước đây rồi, nhưng vẫn ở lại đây. Thế tại sao được gửi tới thế giới đại này chứ?

      “Nicholas!” Dougless hét lên, ngồi bật dậy đầy choáng váng.

      Khi kéo vào lại trong vòng tay , bám chặt vào . “Em mơ rồi, rằng ở đây, rằng bỏ em,” , chớp mắt để ngăn những giọt nước lại và ôm chặt đến nỗi xương sườn gần như nứt ra răng rắc.

      vuốt tóc . “Ta bỏ em,” khe khẽ. “Ta mãi mãi ở lại đây với em.”

      Phải mất lúc những lời của mới chạm được tới Dougless. ngẩng lên để nhìn . “Nicholas,” chậm, đầy dò hỏi.

      “Ta…” hít hơi. Những từ ngữ rất khó đối với . “Ta ước được quay trở về nữa. Ta ở lại đây.” nhìn . “Với em.”

      Dougless vùi mặt vào vai và bắt đầy khe khẽ khóc.

      Khi vuốt tóc thể cười phá lên. “Em buồn vì ta bỏ em để em có thể quay lại với gã Robert, kẻ tặng kim cương cho trẻ con ư?”

      “Em chỉ quá hạnh phúc.”

      lấy tờ khăn giấy từ chiếc hộp ở cạnh giường. “Đây, đừng khóc nữa và kể cho ta thêm về nước Mỹ .” tặng cho cái liếc dài cả dặm. “Và kể cho ta về bác của em, người là vua ấy.”

      Dougless xì mũi, sau đó mỉm cười với . “Em nghĩ nghe được điều đó.”

      “Cao bồi là gì? Hộ chiếu là gì? Grand Canon là gì? Và đừng có dịch ra xa ta như thế.”

      “Nó là hẻm núi,” , dịch lại vào trong vòng tay khi bắt đầu kể cho nghe về nước Mỹ, về gia đình , về bác , người cưới công chúa và giờ làm vua của Lanconia.

      Khi ánh sáng lúc hừng đông chiếu vào phòng, họ bắt đầu lên kế hoạch. Dougless gọi cho bác J.T. và giải thích tốt nhất có thể rằng cần hộ chiếu cho Nicholas để có thể về Mỹ với . “Biết bác J.T. đấy, bác ấy muốn tới Lanconia để bác ấy kiểm tra trước. Nhưng bác ấy thích .”

      “Và nữ hoàng của ông ấy?”

      “Dì Aria? Ờ, dì ấy đôi khi có thể đáng sợ chút, nhưng dì ấy từng chơi bóng chày với bọn em khi còn . Họ có sáu đứa con của riêng mình.” mỉm cười. “Và dì ấy có người bạn kỳ quặc tên là Dolly, người chạy quanh lâu đài mặc quần bò màu xanh và đội vòng hoa đầu.” nhìn Nicholas, nhìn mái tóc đen và đôi mắt xanh của , và nghĩ về cách lại, cách đôi khi nhìn vào mọi người khiến họ co rúm lại. “ hợp với Lanconia đấy,” .

      Họ ăn bữa sáng được phục vụ tận phòng, và ngang qua bàn, Nicholas , “Ta thích có kem vị dâu tây hơn.”

      Trong khoảnh khắc tiếp theo họ sàn, lăn tròn đầy hứng khởi khi họ kéo mạnh quần áo của nhau trong khi làm tình. Sau đó họ xả đầy bồn nước và ngồi ở hai đầu đối diện khi họ lên kế hoạch nhiều hơn nữa về cuộc sống cùng nhau trong tương lai của họ.

      “Chúng ta Scotland,” Dougless . “Trong khi chúng ta đợi hộ chiếu, chúng ta ở tại Scotland. Nó là đất nước đẹp tuyệt.”

      Nicholas đặt chân lên bụng , vuốt ve da thịt . “Em giày có gót để đạp xe đạp ư?” hỏi.

      Dougless cười phá lên. “Đừng có biến em thành trò cười. Đôi giày đó cho em những gì em muốn.”

      “Và cho ta nữa,” , nhìn từ phía dưới hàng lông mi của .

      Sau khi tắm họ mặc quần áo, và Dougless họ gọi bác J.T. ngay lập tức.

      Nicholas quay . “Ta phải quay trở lại nhà thờ lần cuối,” lặng lẽ .

      Dougless cảm thấy toàn thân cứng đờ. “,” thầm, sau đó chạy tới đối diện , tay bấu chặt lấy cánh tay .

      “Ta phải,” , mỉm cười xuống . “Ta vẫn ở đó suốt và gì xảy ra hết. Dougless, nhìn ta này.”

      ngẩng đầu lên, và mỉm cười. “Em lại mít ướt đấy à?”

      “Em chỉ sợ thôi.”

      “Ta phải cầu nguyện xin tha thứ vì muốn quay lại để cứu tên tuổi và danh dự của ta. Em có hiểu ?”

      gật đầu lặng lẽ. “Nhưng em cùng và em buông ra. Được chứ? Lần này em đợi ở bên ngoài nữa đâu.”

      hôn . “Ta định bao giờ buông em ra nữa. Giờ chúng ta tới nhà thờ để ta cầu nguyện, sau đóem có thể gọi cho bác mình. Scotland có tàu hoả ?”

      “Tất nhiên rồi.”

      “À, vậy là nó thay đổi. Ở thời đại của ta nó là nơi hoang dã.” Vòng cánh tay qua vai , rời khỏi khách sạn.

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 17



      Ở nhà thờ, Dougless vẫn thả Nicholas ra. quỳ xuống để cầu nguyện, và quỳ bên cạnh , cả hai tay khoá chặt quanh vai . đầy ra như sợ có thể, biết rằng, mặc dù giả vờ vui đùa, cũng sợ hãi giống như vậy.

      Họ cùng nhau quỳ sàn nhà lạnh cóng hơn giờ. Đầu gối Dougless đau đớn vì nền đá, và cánh tay nhức nhối vì ôm lấy Nicholas, nhưng chưa bao giờ cân nhắc đến việc thả lỏng cái ôm chặt của . Hai lần, cha xứ tới và đứng theo dõi họ lát, sau đó lặng lẽ bước ra.

      Nicholas cầu nguyện để được tha thứ dữ dội bao nhiêu Dougless cầu nguyện dữ dội gấp đôi như vậy, xin Chúa đừng đem mà hãy để ở lại với mãi mãi.

      Cuối cùng sau lúc lâu, Nicholas mở mắt ra và quay lại với . “Ta ở lại,” , mỉm cười. Cười phá lên, đứng dậy, và Dougless, gần như tê dại, cũng cố gắng đứng lên, cánh tay vẫn siết lại chặt quanh .

      “Máu chẳng chạy nổi qua cánh tay ta nữa rồi,” , nhàng quở trách .

      “Em để cho tới khi chúng ta ra khỏi chỗ này.”

      cười phá lên. “Nó kết thúc rồi. Em thấy thế ư? Ta vẫn ở đây. Ta bị biến thành cẩm thạch.”

      “Nicholas, đừng có trêu trọc em nữa và ra khỏi đây thôi. Em bao giờ muốn nhìn thấy ngôi mộ của nữa.”

      Vẫn mỉm cười với , bắt đầu bước bước, nhưng cơ thể dịch chuyển. hiểu gì hết, nhìn xuống chân mình. Từ đầu gối trở xuống, có gì hết, chỉ đơn giản là khoảng . Chỉ có sàn nhà, nơi mà lẽ ra phải là chân ở đó.

      Nhanh chóng, kéo Dougless vào trong vòng tay và ôm như thể muốn nghiền nát vậy. “Ta em,” thầm. “Với cả linh hồn mình ta em. Vượt qua thời gian ta mãi em.”

      “Nicholas,” , giọng lộ ra đầy sợ hãi trước những lời lẽ của . “Ra khỏi đây thôi.”

      ôm lấy khuôn mặt trong tay . “Ta chỉ có mình em, Dougless của ta. người phụ nữ nào khác. Chỉ mình em.”

      Sau đó cảm thấy nó. cảm thấy cơ thể còn cứng rắn trong vòng tay nữa. “Nicholas,” hét lên đầy sợ hãi.

      lại hôn , hôn nhàng, nhưng với tất cả khao khát, mong muốn, ước ao và ham muốn cảm thấy với .

      “Em cùng ,” . “Đem em với . Lạy Chúa!” hét lên. “Cho con cùng với ấy!”

      “Dougless,” Nicholas , giọng nghe xa xăm, “Dougless, tình của ta.”

      còn đứng trong vòng tay nữa mà đứng trước ngôi mộ của mình, mặc bộ áo giáp của . nhạt dần , phảng phất, như thể màn hình chiếu trong căn phòng sáng chói. “ với ta,” , chìa tay ra. “ với ta.”

      Dougless chạy tới chỗ , nhưng thể chạm tới được.

      dải ánh sáng mặt trời chiếu xuyên qua cửa sổ và loé sáng lên nơi áo giáp của .

      Và sau đó có gì nữa.

      Trong khoảnh khắc đầy gớm guốc, Dougless đứng và nhìn trân trân vào ngôi mộ; sau đó đặt hai tay lên tay mình và gào thét, tiếng thét chưa được phát ra từ bất cứ con người nào trước đây. Những bức tường đá cũ chấn động bởi thanh đó, những khung cửa sổ run rẩy, và ngôi mộ… Ngôi mộ chỉ nằm đó, lặng yên và lạnh lẽo.

      Dougless ngã quỵ xuống sàn nhà.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :