1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

A Hoàn - Dư Phương (Full - Chờ beta)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      Ơ ... Mẫu đơn quận chúa cái gì sao t ko hieu vậy cà? qua hết mọi chuyện hy vọng ko có gì phát sinh thêm chuyện gì nữa, mà ai dẹp loạn dc bà triệu lão phu nhân đây, tính tình là hết biết, may là cổ đại còn có chữ hiếu làm đầu chứ còn thời nay chưa chắc. thanks nàng edit nhiều lắm nha. moah moah moah

    2. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 352: Nhà có cực phẩm

      Tề Hoàn căn bản nghĩ tới Mẫu Đơn quận chúa tìm nàng phen như vậy.

      Đến cùng có phải cố ý muốn hai nhà bọn họ lưu lại tia khúc mắc với hoàng đế hay , Tề Hoàn muốn theo đuổi đến cùng, từ xưa đến nay, có thể ngồi vào ghế vua có mấy ai là nhân vậtđơn giản? Nàng tin tưởng Lão thái gia và Triệu Ngôn Ngọc ràng điểm này hơn so với nàng.

      Nàng rời khỏiNam am, quyết định quên những gì hôm nay nghe được.

      Mẫu Đơn quận chúahận hoàng đế, từ trong lời của nàng Tề Hoàn có thể nghe ra, nàng cũng chỉ muốn Tề gia và Triệu gia lưu lại bóng ma, để cho khi bọn họ làm việc vì hoàng đế có chỗ giữ lại.

      Về đến nhà, Triệu Ngôn Ngọc hỏi nàng hôm nay đến chỗ Mẫu Đơn quận chúa nghe được cái gì, nàng kể đơn giản lần lời mà Mẫu Đơn quận chúa cho Triệu Ngôn Ngọc.

      Sau khi Triệu Ngôn Ngọc nghe xong, "Đều là chuyện qua, hơn nữa chuyện hậu cung của Hoàng Thượng phải chúng ta có thể biết, lời này coi như mỗi ngày đều nghe qua ."

      Tề Hoàn "Thiếp chính là ý tứ này."

      , có nha hoàn trở lại bẩm lời, lão gia thỉnh thiếu gia thư phòng chuyến.

      "Công công tìm chàng có chuyện gì? Chẳng lẽ vẫn là vì hai vị đường ca tồi? Bá phụ cũng vô tích rồi, sao bá nương còn chưa thấy đủ?" Tề Hoàn sửa lại ống tay áo giúp Triệu Ngôn Ngọc, quệt mồm giọng oán trách .

      Triệu Ngôn Ngọc cười cười "Lòng người thể rắn nuốt voi."

      "Mau ." Tề Hoàn .

      Triệu Ngôn Ngọc vào thư phòng, mới phát trong thư phòng ngoại trừ Triệu Bỉnh Đức còn có Triệu Bỉnh Tùng cùng hai vị đường ca, lên trước thi lễ, dùng ánh mắt hồ nghi nhìn về phía Triệu Bỉnh Đức "Phụ thân, chuyện gì xảy ra?"

      "Cho đại đường ca ngươi ." gương mặt Triệu Bỉnh Đức có vẻ rất nghiêm túc lúc này xem càng thêm trầm, con mắt sắc nhìn về phía Triệu Ngôn Phong cất giấu lửa giận.

      "Đều là tên súc sinh này có tiền đồ, ở bên ngoài nháo xảy ra chút tai họa." Triệu Bỉnh Tùng mở miệng thay nhi tử lớn của mình, cười hơ hớ nhìn Triệu Ngôn Ngọc "Ngọc ca nhi, đại đường ca ngươi mặc dù hiểu chuyện, dù sao cũng là trưởng tôn Triệu gia, ngươi phải giúp ."

      Xem ra lần này Triệu Ngôn Phonggây rakhông phải chuyện đùa, nhàn nhạt liếc Triệu Ngôn Phong"Huynh đắc tội người nào? Lại làm ra chuyện gì?"

      Triệu Ngôn Phong lớn hơn Triệu Ngôn Ngọc năm tuổi, thoạt nhìn so với tuổi càng lộ vẻ người lớn chút, thân thể hơi mập, mắtto. mặt cũng có bất kỳ vẻ mặt áy náy làm sai chuyện, ngược lại bộ dáng sao cả "Lần này phải là ta gây chuyện trước, là đối phương xen vào việc của người khác, quan hệ tới ta."

      "Ngươi đánh nhi tử của Hộ bộ thượng thư chảy máuda đầu, ngươi còn quan hệ với ngươi?" Triệu Bỉnh Đức trầm giọng hỏi.

      "Tiểu tử thúi kia nếu phải là xen vào việc của người khác, ta cũng động thủ với . Ta làm sao biết là nhi tử của hộ bộ thượng thư." Triệu Ngôn Phong cảm thấy mình sai, gân cổ cãi lại.

      Nhi tử của Hộ bộ thượng thư? Cái người tốt thíchlo chuyện bất công của thiên hạ, chính trực cũ kỹ Lý Thái?

      Triệu Ngôn Ngọc nhướng mày "Huynh làm cái gì mà Lý Thái muốn xen vào chuyện của huynh?"

      "Ta làm cái gì? Ta làm cái gì cũng liên quan tới ." Triệu Ngôn Phong .

      "Đó là đại công tử của hộ bộ thượng thư Lý đại nhân, nổi danh kinh đô là chính nhân quân tử, nếu động thủ với huynh trước, hẳn là huynh làm chuyện thương thiên hại lý gì. phải là Lý thái sai." Triệu Ngôn Ngọc lạnh nhạt .

      Triệu Ngôn Phong cả giận "Ngươi vẫn là huynh đệ của ta đấy, saolại thay cho người ngoài thế."

      "Ngươi ở bên ngoài đánh người, sao còn muốn chúng ta thay ngươi chuyện?" Triệu Bỉnh Đức quát hỏi, quay đầu lại với Triệu Ngôn Ngọc " muốn mang về nhà ca linh ở trong tửu lâu hát rong, bị Lý công tử nhìn thấy ngăn cản, hỏi xanh đỏ đen trắng đánh gã sai vặt bên cạnh Lý công tử, còn muốn đánh cho người ta đầu rơi máu chảy, vừa rồi Lý đại nhân cho người , muốn đến quan phủ báo án."

      Triệu Bỉnh Tùng vội vàng đứng lên "Nhị đệ. thể để cho Lý gia cáo Phong ca nhi, nếu tiền đồ của hủy hết, đệvà ngọc ca nhi là hồng nhân trước mặt Hoàng Thượng, trong kinh đô ai dám đắc tội các ngươi, các ngươi đến Lý gia tiếng, bọn họ khẳng định dám làm gì."

      Lời này khiến sắc mặt phụ tử Triệu Bỉnh Đức đều trầm xuống.

      "Chúng ta nhận được tín nhiệm của bệ hạ. Chẳng lẽ có thể để cho người trong nhà làm xằng làm bậy? Có phải Phong ca nhi ở bên ngoài giết người, cũng là việc đáng lo? Quả thực là trong mắt có vương pháp." Triệu Bỉnh Đức giận dữ, nếu phải Triệu Bỉnh Tùng là huynh trưởng , sớm mắng to thành tiếng.

      Như thế này sao có thể dạy nhi tử? cử chỉ này của Triệu Ngôn Phong cùng những người cả ngày khi dễ hiếp yếu, dâm vợ và nữ nhi quần áo lụa có cái gì khác nhau?

      Triệu Bỉnh Tùng hậm hực "Hôm nay Phong ca nhi giết người."

      Quả thực trẻ con thể dạy! Triệu Bỉnh Đức tức giận đến muốn chuyện.

      "Bá phụ, ngài đây là muốn hại chết ta và phụ thân." Triệu Ngôn Ngọc đột nhiên ra.

      Triệu Bỉnh Tùng trừng mắt "Chỉ giáo cho? Ta làm sao lại muốn hại chết các ngươi? nên bậy bạ."

      "Tống gia và Mộ Dung gia là cái kết cục gì? Chỉ cần có thánh ân, tộc nhân trong nhà tùy ý khi nam bá nữ, lăng nhục hiếp yếu, Hoàng Thượng mặc dù tín nhiệm chúng ta, chẳng lẽ tùy ý Triệu gia chúng ta giống như hai nhà kia thế lực lớn cường tráng? Lý gia phải dân chúng bình thường, là Hộ bộ thượng thư, nếu chúng ta ngay cả Hộ bộ thượng thư cũng dám ức hiếp, người cảm thấy Hoàng Thượng đối đãi Triệu gia như thế nào?" Triệu Ngôn Ngọc biết đạo lý lớn với bá phụ này là vô dụng, chỉ có thể chọn phương thức duy nhất là phân tích ràngdọa .

      Quả nhiên, Triệu Bỉnh Tùng bị dọa sắc mặt trắng nhợt "... đến mức , chỉ là đả thương người, đến thăm xin lỗi là được, sao Hoàng Thượng để ý."

      Triệu Ngôn Ngọc liếc về phía Triệu Ngôn Phong "Vậy phải xem xin lỗi như thế nào."

      "Muốn ta xin lỗi tên khốn kiếp kia? có cửa đâu!" Triệu Ngôn Phong lập tức kêu lên.

      "Đừng ngươi đuối lý trước đây, chẳng lẽ nhi tử Hộ bộ thượng thư kia là mặc huynh muốn đánh liền đánh muốn mắng mắng sao?" Triệu Ngôn Ngọc lạnh giọng hỏi.

      Triệu Ngôn Phong "Thúc phụ cũng là Lại bộ thượng thư, chẳng lẽ sợ Lý gia kia."

      "Câm miệng!" Triệu Bỉnh Đức rốt cục nhịn được "Ngươi cường thưởng dân nữ, khi dễ hiếp yếu là tội thể tha thứ, Lý công tử gặp chuyện bất bình, ngươi chẳng những biết sai, còn muốn cầm quyền thế áp người, ta là Lại bộ thượng thư thế nào, phải để ngươi lấy danh tiếng Triệu gia ra ngoài diễu võ dương oai, chuyện Lý gia này phụ tử hai người chúng ta nhúng tay, ngươi nên như thế nào như thế ấy, cho dù là ngồi tù, đó cũng là đáng đời ngươi, chỉ là dạy dỗ."

      Triệu Bỉnh Tùng kinh hãi "Nhị đệ, sao ngươi có thể như vậy, dù gì Phong ca nhi cũng là cháu ngươi."

      "Đại ca, nuôi dạy tội lỗi ở phụ thân, nuôi Phong ca nhi trong mắt có vương pháp thói quen tính tình ra ngoài đều là như vậy, ngươi tồi định ra đến, đến kinh đô muốn ở lại, Phong ca nhi nếu biết bớt phóng túng. Tương lai tiếp tục đắc tội với người, có phải muốn cao thấp hơn trăm người Triệu gia chôn cùng hay ?" Triệu Bỉnh Đức hỏi.

      Triệu Bỉnh Tùng mặt đỏ lên "Bằng... Bằng thế lực của đệ vàNgọc ca nhi tại kinh đô..."

      "Triệu gia chúng ta có thế lực gì?" Triệu Bỉnh Đức cắt đứt lời của , nghiêm nghị ."Cũng phải hậu duệ quý tộc càng phải hoàng thân quốc thích, bất quá là ăn lộc của vua vì Hoàng Thượng phân ưu làm việc, nhận được chút tín nhiệm của Hoàng Thượng, chẳng lẽ lấy điểm tín nhiệm này theo người khác quát tháo đấu hung ác, cuối cùng rơi vào kết cục cả nhà bị định tội?"

      " lại, chính là sợ hãi Hộ bộ thượng thư kia." Triệu Ngôn Phong bĩu môi .

      Triệu Ngôn Kiệt bên cạnh luôn im lặng lên tiếng kéo kéo ống tay áo của "Đại ca. Thúc phụ có lý, hôm nay việc này là huynh đúng, ngày mai ta và Tam đệ cùng huynh Lý gia xin lỗi, chớ chọc lênquan bộ hình, đối với huynhvà thúc phụ đều tốt."

      "Câm miệng, ngươi giúp ai đây." Triệu Ngôn Phong trừng đệ đệ của mình cái.

      Triệu Bỉnh Đức đối với đại chất tử này tuyệt vọng, vung tay lên "Cút ra ngoài. Đừng ở chỗ này chướng mắt ta."

      "Nhị đệ, ngươi đừng nóng giận, từ từ ." Triệu Bỉnh Tùng kỳ sợ hãi chính mình vất vả khiến đệ đệ an bài cho hắnmột công tác lạibởi vì Triệu Ngôn Phong đắc tội Hộ bộ thượng thư mà thất bại. Lo lắng nhi tử chọc lênquan bộ hình, có đệ đệlàm chỗ dựa, nhi tử nhất định phải ngồi tù.

      Triệu Ngôn Phong thấy Triệu Bỉnh Đức tức giận, trong lòng bối rối, vẫn có cảm giác sợ hãi "Thúc phụ đến tột cùng sợ cái gì, chừng hộ bộ thượng thư kia chính mình thức thời, báo quan đây."

      "Cút!" Triệu Bỉnh Đức giận dữ "Cút ra ngoài cho ta!"

      Triệu Ngôn Phong ngượng ngùng sờ sờ mũi " ra ngoài ra!"

      "Phụ thân. Tức giận thương thân." Triệu Ngôn Ngọc khuyên nhủ.

      "Con khuyên nhủ đại ca con, kêu xin lỗi Lý gia." Triệu Bỉnh Tùng với ấu tử của mình.

      Triệu Ngôn Kiệt đáp tiếng, thi lễ cái với Triệu Bỉnh Đức sau vội vàng theo ra ngoài.

      "Ta... Ta cũng vậy còn có việc, trước hết như vậy." Triệu Bỉnh Tùng có chút sợ đệ đệ của mình, gượng cười vài tiếng, ly khai thư phòng.

      Triệu Bỉnh Đức đau đầu than tiếng."Con xem, toàn gia bá phụ conthế này có thể ở lại kinh đô sao?"

      "Đại ca thể lưu lại." Triệu Ngôn Ngọc trầm giọng ra "Đặc biệt là vào lúc này."

      Mộ Dung gia và Tống gia là vết xe đổ, hôm nay Triệu gia là cái đinh trong mắt của rất nhiều người, rất trông mong bọn họ phạm sai lầm đây.

      " gặp nhiều năm, cho rằng hơi có tiến bộ, nghĩ tới vẫn như vậy, may là Nhị ca con giống , coi như có chí khí, tối hôm qua Kiệt ca nhi tìm ta, với ta muốn ở lại kinh đô, năng lực đủ kinh nghiệm đủ, muốn tranh thủ ra ngoài vài năm... Ta cảm thấy kinh ngạc." Triệu Bỉnh Đức , đối với Nhị điệt tử cảm thấy rất vui mừng.

      "Phụ thân, Lý gia bên kia làm sao bây giờ?" Triệu Ngôn Ngọc hỏi.

      "Ta với conbây giờđi qua bồi tội, cần biết bọn họ có báo quan hay , đều là Triệu gia chúng ta đuối lý trước." Triệu Bỉnh Đức "Còn có, xem chút đại ca con giấu cái ca nữ kia ở địa phương nào, thả người, đừng để cho đại ca ngươi nát bét."

      Triệu Ngôn Ngọc đáp ứng tiếng "Việc này với nương, nhờ nương thả người."

      ...

      ...

      Triệu phu nhân chán ghét nhất là khi nam bá nữ, ở đường xảy ra cái tình tiết cẩu huyết cường thủ hào đoạt đáng thương tiểu hài tử mồ côi, hết lần này tới lần khác còn phát sinh ở người cháu nhà mình, thay đổi thành thời đại, nàng mới lười phải trông nom, cũng phải nhi tử nàng, nhưng đây là cổ đại, còn chưa ở riêng, mỗi tiếng cử động của Triệu Ngôn Phong ảnh hưởng rất lớn đối với gia đình của nàng.

      Sao nàng có thể để cho con chuột cứt Triệu Ngôn Phong này ảnh hưởng tới cả nồi cháo?

      Vì vậy, nàng bắt hết gã sai vặt bên cạnh Triệu Ngôn Phong, sau khi tra hỏi, biết cái ca nữ kia ở trong phòng chứa củi đằng sau nhà, lập tức sai người dẫn ca linh đến.

      Quả nhiên là tiểu mỹ nhân người gặp người đau vừa thấy thương.

      Triệu phu nhân cho nàng khoản bạc, đống lời xin lỗi, sau đó sai người tiễn nàng rời .

      Ca linh này cầm lấy bạc trả lại cho Triệu phu nhân, là Đại thiếu gia làm người hung ác, sợ ra ngoài bao lâu lại bị bắt trở lại, đến lúc đó kết cục còn đáng sợ hơn.

      "Ngươi yên tâm, có ta ở đây, dám bắt ngươi trở về." Triệu phu nhân bảo đảm.

      Ca linh kia cúi đầu xuống, khẽ cắn đôi môi "Ta là người của Đại thiếu gia."

      Triệu phu nhân lập tức bừng tỉnh đại ngộ, thầm mắng tiếng chính mình quá ngu xuẩn, coi nhiều tiểu thuyết và kịch truyền hình như vậy, sao lại hiểu được, ở nơi này là cường thủ hào đoạt, ràng cái nguyện đánh và cái nguyện bị đánh.

      Nghĩ đến ca linh này bị Triệu Ngôn Phong giành được sau phát Triệu gia là đại gia, đương nhiên làm tiểu thiếp cũng tốt hơn so với lang thang bên ngoài, cho nên muốn theo sát Triệu Ngôn Phong...

      Tặc tặc, đáng thương cái Lý Thái này, nghĩ mà bất bình, kết quả căn bản cũng sao bất bình.

      Lại tới, nếu ca linh này biết người cứu nàng là đại nhi tử hộ bộ thượng thư, chừng lập tức đáng thương lệch nghiêng đến trong ngực người ta .

      Triệu phu nhân cho người đem ca linh này đến bên Trần thị.

      Chung thị biết được trượng phu mới đến kinh đô bao lâu dẫn theo nữ tử về nhà, thiếu chút nữa tức giận ngã ngửa, đến trong nhà đại náo hồi với Triệu Ngôn Phong.

      Trần thị sớm từ trượng phu biết được đại nhi tử đắc tội hộ bộ thượng thư, bất chấp trấn an con dâu, đến nơi ở của Triệu phu nhân, muốn cầu nàng vài lời hữu ích với Triệu Bỉnh Đức, cho Triệu Bỉnh Đức ra mặt giúp nhi tử nàng.

      Triệu phu nhân lại cáo ốm gặp.

      Cái này căn bản là thấy chết mà cứu! Trần thị nổi cáu, lôi kéo Triệu Ngôn Phong đến chỗ Triệu lão phu nhânnước mắt nước mũi khóc lên "Lão phu nhân, Phong ca nhi là trưỏng tử đích tôn của Triệu gia, phải là cẩn thận nổi lên chút tranh chấp sao? Cần gì nháo đến quan phủ, thúc phụ nguyện ý ra mặt chuyện được sao, nếu nháo đến quan phủ, Phong ca nhi còn có tiền đồ gì, Triệu gia còn có cái thể diện gì."

      Triệu lão phu nhân bình thường vô cùng thương Triệu Ngôn Phong này, nghe hộ bộ thượng thư muốn kiện cháu mình, lập tức nhảy dựng lên " dám? Hôm nay ai dám đắc tội Triệu gia chúng ta? Hộ bộ thượng thư tính cái gì, Ngọc ca nhi của chúng ta ở trước mặt hoàng thượng là nhân vật quan trọng."

      "Ngọc ca nhi lại muốn làm chủ giúp Phong ca nhi." Trần thị khóc lớn .

      "Nhất định là nữ nhân kia xui khiến, ta tìm nàng lý luận." Triệu lão phu nhân phẫn nộ đứng lên, nghĩ thầm nữ tử Quan Tiêu Lan này quả nhiên ác độc, bất quá là bị nàng gây khó khăn vài ngày, nàng liền muốn hại chết tôn tử bảo bối của nàng, nhi tử lúc trước sao phải cưới nữ tử này trở lại.

      Triệu phu nhân Ở trong phòng chơi cùng Bảo Nhi nghe lão phu nhân đến, liền biết là có quan hệ đến chuyện của Triệu Ngôn Phong, kêu bà vú ôm Bảo Nhi xuống, chính mình ra thấy lão phu nhân.

      "Quan Tiêu Lan, ngươi thấy ta lão thái bà này dễ tính, nên ngươi muốn hại Tôn nhi của ta." Triệu lão phu nhân vừa thấy Triệu phu nhân, rằng nghiêm nghị trách mắng.

      Triệu phu nhân liếc Trần thị có chút chột dạ cái, cười cười "Lão phu nhân, ngài lời này là có ý gì, ta hiểu lắm."

      " cần giả bộ, kêu cái ca nữ kia đến." Triệu lão phu nhân kêu lên " ràng là tiện tỳ kia quyến rũPhong ca nhi, bị Lý công tử hiểu lầm Phong ca nhi, lúc này mới đánh nhau, hiểu lầm ràng là được, cần gì chọc tới quan phủ? Ngươi đừng mơ tưởng xui khiến trượng phu và nhi tử ngươi giúp cháu ruột mình thân đại ca."

      Bản lãnh bẻ cong này quả nhiên là mạnh! Triệu phu nhân cảm thán, hổ là cực phẩm.
      Last edited: 5/12/16
      tart_trung, susu, Genki9 others thích bài này.

    3. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 353: Hiểu lầm

      Ca nữ kia tên Tuyết Linh, là nhi, cũng phải nhân sĩ kinh thành, nàng vốn tưởng rằng sau khi được Triệu Ngôn Phong vừa ý cho dù thể trải qua cuộc sống cẩm y ngọc thực, ít nhất cần lang thang bên ngoài, thời khắc phập phồng lo sợ có bữa ăn tiếp theo, sao dự liệu được thế nhưng Triệu gia lão phu nhân này xử oan nàng cố ý quyến rũ Triệu Ngôn Phong.

      Càng nghĩ tới chính là, nam tử lúc trước cứu nàng dĩ nhiên là đại nhi tử hộ bộ thượng thư! Sớm biết như vậy liền tiếp nhận giải cứu.

      "... Nếu phải nàng, Lý công tử cũng bị thương, nếu muốn bồi tội, nên là tiện tỳ này bồi tội, muốn ngồi tù cũng là nàng ngồi, sao quan hệ tới Phong ca nhi?" Triệu lão phu nhân ra với Triệu phu nhân.

      Triệu phu nhân thần sắc thay đổi, chỉthản nhiên nhìn Tuyết Linh khóc đến đáng thương cái, mặc dù bị oan uổng, nhưng đều là gieo gió gặt bão, nàng rất khó có tâm đồng tình, chỉ là loại chuyện lật ngược phải trái hắc bạch bất phân như vậy, Triệu phu nhân lại cảm thấy rất phản cảm "Lão phu nhân, chuyện bên ngoài ta ràng lắm, ai đánh Lý công tử tự nhiên là người đó bồi tội, người với ta có ích lợi gì."

      "Ngươi cùng cháu dâu Lý gia, bồi tội với Lý lão phu nhân, chỉ cần Lý lão phu nhân đồng ý, Lý gia tự nhiên quan phủ kiện Phong ca nhi." Triệu lão phu nhân đương nhiên.

      Lời này là Trần thị dạy bà ! Triệu phu nhân liếc Trần thị cái " , chuyện liên quan gì tới ta, cũng phải con ta, muốn tìm Lý lão phu nhân bồi tội cũng nên là đại tẩu ."

      "Ngươi... Ngươi..." Triệu lão phu nhân tức giận đến ngã ngửa "Ta bảo ngươi phải ."

      Triệu phu nhân xoa xoa cáitrán "Thân thể ta tốt, sợ qua bệnh nặng hơn, vẫn là ở trong phòng tĩnh dưỡng mới tốt."

      "Em dâu, Phong ca nhi dù gì cũng là cháu của muội, muội nhẫn tâm nhìn bị người oan uổng?" Trần thị nước mắt ròng ròng hỏi.

      "Có phải oan uổng hay lòng dạ đại tẩu biết , chuyện này tướng công tự có chủ trương, ta tự nhiên thể nhúng tay." Triệu phu nhân thản nhiên .

      Triệu lão phu nhân lảo đảo ôm ngực lớn tiếng kêu đau.

      Ca nữkia sụp xuống khóc lớn.

      Trần thị đỡ Triệu lão phu nhân mắng chửi Triệu phu nhân lãnh huyết vô tình, Triệu Ngôn Phong ở bên cạnh Triệu lão phu nhân kêu mình vô tội.

      Trong sảnh loạn thành đoàn, Triệu phu nhân mắt lạnh nhìn.

      "Đây là làm cái gì?" Hỗn loạn, đạo thanh giận mà uy vang lên. Triệu Bỉnh Đức và Triệu Ngôn Ngọc trước sau vào, nhíu mày nhìnmỗi người trong sảnh.

      Triệu lão phu nhân chỉ vào Triệu phu nhân "Ngươi con dâu hiền, chính ngươi hỏi nàng."

      "Nương, chuyện Phong ca nhi ngài cũng đừngquan tâm,chớ thêm phiền." Triệu Bỉnh Đức chỉ nhìn mọi người trong phòng cái liền hiểu chuyện gì phát sinh, ánh mắt nhìn về phía Triệu Ngôn Phong càng thêm thất vọng "Chúng ta mới từ Lý gia trở lại, chuyện này Lý đại nhân cũng thượng tấu đến trước mặt Hoàng Thượng, phải chúng ta dăm ba câu có thể giải thích ràng."

      Hộ bộ thượng thư giận kiện Triệu Bỉnh Đức dung túng người nhà cường thưởng dân nữ, quát tháo đấu hung ác. Coi trời bằng vung, thẳng mắng Triệu gia cứu giá có công đem vương pháp để vào mắt.

      Chỉ là kiện chuyện đánh người, kết quả lại trở thành phụ tử Triệu gia ỷ sủng mà kiêu, tổn hại tín nhiệm của Hoàng Thượng đối với bọn họ.

      Nếu là lúc trước, Triệu Bỉnh Đức tự nhiên lo lắng hộ bộ thượng thư ở trước mặt hoàng thượng như thế nào, nhưng lúc này giống ngày xưa, Mộ Dung gia mới phản loạn, lần này hoàng cung thay đổi công lao của Triệu gia và Tề gia là lớn nhất. cái gì cũng lo lắng, chỉ lo Hoàng Thượng cho là Triệu gia bọn họ muốn trở thành Mộ Dung gia hoặc Tống gia thứ hai.

      rất dè dặt làm người, kết quả Triệu Ngôn Phong vừa đến đây ra như vậy. Căn bản chính là trực tiếp đưa lý do của đến trong tay những đồng liêu thuận mắt đối phó .

      Hoàng Thượng coi trọng như thế, triều thần khác ghen ghét nhất định là có, biết có bao nhiêu người chờ phụ tử bọn họ phạm sai lầm.

      Triệu lão phu nhân vừa nghe Triệu Bỉnh Đức nhắc tới Hoàng Thượng, ngực lập tức hết đau, ngẩng đầu lên bị dọa trắng mặt "Sao... Saolại nháo đến trước mặt hoàng thượng? Hoàng Thượng chém đầu Phong ca nhi chứ."

      "Nương, Phong ca nhi lần này nếu như còn giống như trước kia, liên lụy dưới Triệu gia." Triệu Bỉnh Đức ra.

      "Vậy phải làm thế nào?" Triệu lão phu nhân vội vàng hỏi.

      Triệu Bỉnh Đức "Đến Lý gia bồi tội, cho đến khi bọn họ chịu tha thứ cho mới thôi."

      "Tổ mẫu." Triệu Ngôn Phong thuận theo nhìn về phía lão phu nhân.

      Cho dù đau lòng tôn tử. Cũng thể nhìn Triệu gia bị Hoàng Thượng giáng tội, lão phu nhân gật đầu "KêuNgọc ca nhi cùng Phong ca nhi."

      Chuyện cứ quyết định xuống như vậy, đem lão phu nhân đưa đến sau, Triệu phu nhân mới tự tiếu phi tiếu nhìn phụ tử bọn họ "Lúc này mới phát sinh chuyện tình bao lâu. Hộ bộ thượng thư nhanh như vậy đến chỗ cáo trạng Hoàng Thượng? Các ngươi phải là mới vừa Lý gia sao?"

      Triệu Bỉnh Đức khụ tiếng " như vậy, lão phu nhân sao từ bỏ ý đồ."

      "Lý đại nhân Kia so đo rồi?" Triệu phu nhân châm hai chén trà cho phụ tử bọn họ, thấp giọng hỏi.

      Triệu Ngôn Ngọc "May mắn là Lý đại nhân, nếu chuyện này dễ dàng giải quyết như vậy, chúng ta bồi tội, Lý đại nhân đáp ứng báo quan, nhưng muốn đại ca tự mình xin lỗi."

      "Cũng biết ngự sử có đem chuyện này thượng tấu đến trước mặt hoàng thượng hay ." Triệu Bỉnh Đức .

      "Phụ tử các ngươi đến tột cùng lo lắng cái gì?" Triệu phu nhân hỏi "Lo lắng Hoàng Thượng coi Triệu gia chúng ta trở thành Mộ Dung gia thứ hai sao? Cũng là các ngươi suy nghĩ nhiều quá."

      "Chỉ là muốn trở thành đầu sóng ngọn gió người thôi." Triệu Bỉnh Đức .

      thực tế, từ chuyện Tứ hoàng tử bọn họ cuối cùng nhìn ra hoàng đế ra là người lòng dạ độc ác lại đa nghi, bây giờ tín nhiệm coi trọng bọn họ, sau khắc đâu? Sử dụng thuyền cẩn thận có thể dùng được vạn năm, làm náo động mưu quyền mới là đạo lý sống còn.

      Triệu Ngôn Ngọc bộ dạng như có điều suy nghĩ.

      ...

      ...

      ngoài Triệu Bỉnh Đức dự đoán, quả nhiên có ngự sử dâng tấuchuyện Triệu Ngôn Phong cường thủ hào đoạt ca nữ, đả thương Lý Thái, Triệu Bỉnh Đức dung túng con cháu trong nhà tại kinh đô làm xằng làm bậy, ỷ thế hiếp người, Hoàng Thượng xem qua tấu chương, liền hạ xuống, hạ triều, gọi Triệu Bỉnh Đức ngự thư phòng.

      Hộ bộ thượng thư Lý đại nhân ở đây, Hoàng Thượng đầu tiên là trở thành người hoà giải, sau đó làm cho Triệu Bỉnh Đức tốt hơn nên quản chế hành vi của người nhà, kinh đô khắp nơi đều có bóng dáng ngự sử, đừng đểngười trong nhà ảnh hưởng tới quan lộ của mình.

      Lại hỏi phụ tử Triệu Bỉnh Tùng.

      Mặc dù lời hỏi đều rất đơn giản, Triệu Bỉnh Đức lại nghe được sống lưng sinh chảy mồ hôi.

      ý tứ Hoàng thượng hiểu, đây là hi vọng toàn gia Đại ca ở lại kinh đô.

      Là sợ Triệu gia từ từ bành trướng thế lực .

      Triệu Bỉnh Đức về đến nhà, kêu Triệu Ngôn Ngọc và Triệu Bỉnh Tùng đến thư phòng thương nghị, ra ý tứ hoàng thượng.

      "Hoàng Thượng... Đây là muốn bắt đầu chèn ép Triệu gia rồi?" Triệu Bỉnh Tùng kinh ngạc hỏi.

      Mặc dù ràng, nhưng đúng là có cái danh tiếng này.

      Triệu Bỉnh Tùng đột nhiên muốn ở lại kinh đô làm quan, càng phải cái gì đại quan, mặc dù kinh đô có huynh đệ của mình, nhưng phải dè dặt. thể sai bước, làm nhiều người mệt mỏi. chừng cẩn thận cái còn có thể gây tai hoạ, cuối cùng làm liên lụy tới cả Triệu gia.

      Triệu Bỉnh Tùng sau khi nghĩ thông suốt, lập tức lấy cớ rời thư phòng. Lưu lại hai phụ tử Triệu Bỉnh Đức.

      "Phụ thân, Hoàng Thượng đây là có ý muốn để cho chúng ta tạm tránh đầu sóng ngọn gió sao?" Triệu Ngôn Ngọc hỏi, xem ra, hoàng đế là người rất thông minh lanh lợi, hôm nay có thể dựa vào chính là phụ tử bọn họ và Tề gia, Triệu gia và Tề gia lại là quan hệ thông gia, cho dù Hoàng Thượng muốn đánh úp. Cũng vào lúc này.

      "Hoàng thượng thân thể càng ngày càng kém." Triệu Bỉnh Đức thấp giọng "Hôm nay nhìn sắc mặt của người, là xám trắng."

      Cho nên, trước khi tân đế đăng cơ, Hoàng Thượng thể để cho bất kỳ bên nào có năng lực uy hiếp được tân đế.

      Triệu Ngôn Ngọc lý giải cách làm hoàng thượng "Chèn ép, sau đó lại đề bạt, Hoàng Thượng cho dù bị bệnh. Đầu óc cũng hồ đồ."

      "Cũng là vì thái tử." Triệu Bỉnh Đức .

      "Phụ thân, ngày mai condâng tấu, cầu Hoàng Thượng phóng ra ngoài ." Triệu Ngôn Ngọc .

      Hoàng Thượng kỳ hi vọng bọn họ trở thành thần .

      ...

      ...

      Mặc kệ ý tưởng hoàng thượng có phải giống như bọn họ đoán hay . Triệu Ngôn Ngọc cũng muốn nhà bá phụ ở lại kinh đô, đặc biệt là đại đường ca Triệu Ngôn Phong, trước tính cách của mang đến tai họa cho Triệu gia, chỉ chứng kiến thời điểm cái ánh mắt kia nhìn A Hoàn, Triệu Ngôn Ngọc đều nhiều lần nhịn được muốn động thủ.

      Hoàn hảo Triệu Ngôn Phong từ đối với Triệu Ngôn Ngọc đường đệ này rất kiêng kỵ, biết chọc giận Triệu Ngôn Ngọc có kết cục gì, nên cũng dám bất kỳ hành vi gì vượt qua khuôn phép với Tề Hoàn.

      Triệu Bỉnh Tùng mang theo đại nhi tử đến hộ bộ thượng thư bồi tội, đồng thời giải thích là cái ca nữ kia chính mình nguyện ý trở về với Triệu Ngôn Phong, phải là cường thủ hào đoạt.

      Nhi tử Hộ bộ thượng thư Lý thái vừa nghe chính mình xen vào việc của người khác ngược lại bị tội, chỉ thở dài tiếng. Đạo nhân tâm khó dò, ràng nhìn thấy nương kia hai mắt đẫm lệ, như thế nào chính mình nguyện ý đây?

      Mà hộ bộ thượng thư vốn có tâm muốn thay nhi tử xả giận lại biết nghe đượctiếng gió giải thích, lại tiếp nhận lời xin lỗi của Triệu Ngôn Phong.

      Chuyện này cứ như vậy giải quyết được gì.

      quá vài ngày, Triệu Bỉnh Tùng mang theo toàn gia ly khai kinh đô.

      Triệu lão phu nhân vốn muốn rời , nhưng thấy Triệu phu nhân ngay cả câu lưu bà lại cũng có. Còn chủ động thay bà an bài các loại cần thiết đường, nhất thời tức giận vô cùng, liền theo đại nhi tử ly khai.

      "... Nghe Lý Nguyên là người có thù tất báo, như thế nào lần này liền dễ dàng buông tha nhà bá phụ rồi?" Triệu gia rốt cục lại an tĩnh xuống, Tề Hoàn và Triệu Ngôn Ngọc dùng qua bữa tối xong ở trong sân tản bộ tiêu thực, liền đến chuyện này.

      "Hoàng Thượng đem chuyện này áp xuống, nếu như Lý nguyên lại níu lấy tha, đó chính là để cho Hoàng Thượng mặt mũi." Triệu Ngôn Ngọc ra.

      Tề Hoàn nhíu mày "Chàng cầu Hoàng Thượng thảchàng ra ngoài?"

      "Ta cùng phụ thân chỉ có có thể ở lại kinh đô, hoàng thượng chèn ép chưa chắc là chèn ép, chỉ là muốn lưu lại thần tử có tâm giúp Lục hoàng tử." Triệu Ngôn Ngọc bỗng nhiên .

      tại Hoàng Thượng chèn ép Triệu gia, tương lai Lục hoàng tử nể trọng Triệu gia, Triệu Ngôn Ngọc tự nhiên đối với Lục hoàng tử cảm kích trong lòng, trung thành và tận tâm, Hoàng Thượng nghĩ đến là lâu dài.

      "Vậy chàng nghĩ phóng ra ngoài nơi nào?" Tề Hoàn hỏi.

      Triệu Ngôn Ngọc khóe miệng lướt cái nếp nhăn bí hiểm mặt khi cười "Nam thành."

      ...

      ...

      Ngày hôm sau Tề Hoàn Tề gia tìm Tề lão thái gia.

      Vào đời trước, lúc này Tề lão thái gia sớm còn đời này, có thể sống đến bây giờ, đều là Tề Hoàn thời khắc theo dõi ông kiêng rượu, còn thỉnh thoảng tới bắt mạch.

      Kể từ sau kiện kia, Tề lão thái gia lại càng trải qua cuộc sống ru rú trong nhà, ngoại trừ lão quốc cữu ngẫu nhiên tới cửa đánh cờ câu cá với ông, cơ hồ cũng thấy những khách nhân khác của Lão thái gia.

      Mặc dù người muốn đến bái kiến ông rất nhiều.

      ít người tại kiện kia, phát giác được Tề gia vẫn thân thuộc với vua như cũ, căn bản giống xuống dốc như mặt ngoài nhìn qua.

      Tề gia ở đâu xuống dốc, địa vị so với trước kia càng thêm vững chắc.

      Thời điểmTề Hoàn vào, Tề lão thái gia đánh Thái Cực quyền.

      Nghe Tề Hoàn đến ý tưởng của Triệu Ngôn Ngọc, Tề lão thái gia đồng ý gật gật đầu "Ra gặp quen mặt tốt hơn so với ở lại kinh đô, con cũng cùng ."

      "Tổ phụ, chẳng lẽ theo như lời tướng công, Hoàng Thượng bắt đầu kiêng kỵ hai nhà chúng ta?" Tề Hoàn hỏi, nàng rất lo lắng Tề gia cùng Triệu gia bước theo gót Tống gia và Mộ Dung gia, dù cho có lòng mưu nghịch, cũng bị bức phải làm ra chuyện bọn họ muốn làm.

      Tề lão thái gia cười cười "Chớ suy nghĩ quá nhiều, nên làm cái gì làm cái đó, suy đoán chỉ sinh ra nhiều hoài nghi hơn, chỉ cần tin tưởng hoàng thượng là tín nhiệm chính mình, mà mình là có nhị tâm, kia cũng có biến."

      "Cũng đúng, nghĩ quá nhiều ngược lại tự tìm phiền não." Tề Hoàn cười .

      Từ chỗ Lão thái gia, Tề Hoàn chính phòng vấn an Lục thị, Lục thị nghe các quản lý bất động sản đáp lời.

      Nghe Tề Hoàn đến đây, đem việc để xuống "lão phu nhân Nhà các con có làm khó dễ conchứ? Nghe mấy ngày hôm trước đại đường huynh của gia còn gây tai hoạ?"

      "Có mẹ chồng ở đây, lão phu nhân làm khó dễ đến con đâu, ngược lại Triệu Ngôn Phong kia..." Tề Hoàn đem đức hạnh lần " may là rời kinh đô, nếu mới phiền toái."

      Lục thị nghe nhíu mày "Lúc này kinh đô mới an định lại, tại sao lại muốn phóng ra ngoài?"

      Tề Hoàn "Tướng công còn trẻ."

      "Thôi, gia là người thông minh lanh lợi, cho rằng đúng liền đúng." Lục thị "Đúng rồi, hai ngày nữa phụ thân ngươi trở về đây."

      Tề Chính Khuông trở lại làm chi? Tề Hoàn buồn bực hỏi "Phụ thân phải là dưỡng bệnh đó sao? Trở lại làm gì đây?"

      Lục thị thấp giọng "Cũng thể cứ đem gạt tại trong trang như vậy, miễn cho những người khác trong tộc có ý kiến, cho rằng ta cố ý hành hạ ."

      "Đây là ý tứ Lão thái gia, cùng người có liên quan gì?" Tề Hoàn vui .

      "Con yên tâm , cho dù trở lại, cũng nháo được gì." Hôm nay Tề gia còn ai dám đối nghịch với nàng? Lục thị hoàn toàn có đem Tề Chính Khuông để ở trong lòng.

      Hôm nay cũng còn ai có thể giựt dây Tề Chính Khuông làm chuyện gì, Tề Hoàn suy nghĩ chút liền tiêu tan, luôn thể để cho Tề Chính Khuông chết già tại trong trang.

      Lại qua mấy ngày, Lục thị đón Tề Chính Khuông trở lại, Tề Hoàn và Triệu Ngôn Ngọc trở về Tề gia vấn an qua lần.

      Tề Chính Khuông mặc dù trúng gió, nhưng đầu óc thanh tỉnh, biết chuyện tình Tứ hoàng tử mưu phản, nghĩ đến Nhữ Nam hầu bị dính líu, chẳng những đoạt tước vị, còn tịch thu gia sản, thấy may mắn lúc trước bị Tề Như giựt dây đầu nhập Tứ hoàng tử.

      Lúc trước hết mắng lại đánh Tề Hoàn hôm nay thấy Tề Hoàn cười ôn hòa đứng lên.

      Mà ngay tại lúc này, Nam am truyền về tin tức.

      Mẫu Đơn quận chúa tự vận trong thiện phòng của Nam am.

      Khi Tề Hoàn nghe được tin tức này sửng sốt hồi lâu, căn bản tin Mẫu Đơn quận chúa cứ như vậy tự vận, hoài nghi có phải
      giả chết giống như Linh Nguyệt hay .

      Triệu Ngôn Ngọc tự mình dò xét phen, chứng Mẫu Đơn quận chúa tự sát tại Nam am là thực.

      Nhưng có phải tự sát hay , liền dám khẳng định.
      Last edited: 12/8/16
      tart_trung, susu, không tên9 others thích bài này.

    4. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 354: Lưu lại

      Từ Hộ Quốc tự trốn ra, Tề Kính nhìn người chung quanh, xa xa phòng ngói diêm, lập tức muốn khóc lớn hồi, trời đất bao la, căn bản biết con đường nào.

      có thể ở đâu? Ở đâu còn có thể dung được ?

      Tề gia trở về được, Thịnh ca nhi thiếu chút nữa bị ném vào trong ao, Tề Thụy nhất định cho Lục thị, Lục thị lòng dạ độc ác, tất nhiên trả thù .

      Chẳng lẽ tìm tỷ tỷ? , được, tỷ tỷ bị làm hại tàn tật, nếu như tìm nàng, bị Lục thị cho là tỷ tỷ sai khiến hại chết Thịnh ca nhi, còn biết đối phó tỷ tỷ như thế nào.

      Vậy có thể nơi nào?

      "Đại thiếu gia, Đại thiếu gia." Sau lưng, truyền đến thanh nha hoàn Thu Nhạn của .

      Tề Kính kinh hãi, co cẳng chạy.

      Thu Nhạn là nha hoàn Lục thị phân cho , hầu hạ nhiều năm, cho dù nàng đối với tận tâm tận lực, vẫn thể tin nàng.

      "Đại thiếu gia, ngươi muốn đâu?" Thu Nhạn ở phía sau kêu to.

      Tiếp tục như vậy, Thu Nhạn dẫn những người khác tới.

      Tề Kính tại trong ngõ sâu dừng bước lại, Thu Nhạn thở phì phò tiến đến "Đại thiếu gia, phu nhân cho người khắp nơi tìm người, ngài đây là muốn nơi nào?"

      "Thu Nhạn, chớ cùng ta, ta muốn trở về." Tề Kính mặt chút thay đổi nhìn Thu Nhạn, thấp giọng ra.

      "Đại thiếu gia, ngài muốn đâu?" Thu Nhạn về phía trước bước "Nô t điỳ cùng ngài."

      "Đứng lại!" Tề Kính hét lớn tiếng "Ngươi là người Lục thị, ngươi theo ta đơn giản chính là muốn mật báo chobà, ta tin tưởng ngươi."

      Thu Nhạn gấp đến độ giậm chân "Đại thiếu gia, nô tỳ hầu hạ ngài lâu như vậy, chưa bao giờ từng đem chuyện của ngài cho phu nhân, ngài là biết."

      Đúng vậy, ngay từ đầu Thu Nhạn là con mắt của Lục thị. Về sau nàng gặp Tề Kính đáng thương nơi nương tựa, dần dần lòng thương hại nhiều hơn, đối với chiếu cố của càng thêm tri kỷ, chân chính xem Tề Kính là chủ tử mà trung thành hầu hạ.

      Nhưng nàng vẫn là người của Lục thị, Tề Kính dám hoàn toàn yên tâm về nàng.

      "Ta ở Tề gia sớm muộn bị Lục thị hại chết. Ta trở về." Tề Kính lui về phía sau bước. Thân thể dán vách tường.

      "Phu nhân tấm lòng nhân hậu, sao hại ngài đây? Đại thiếu gia. Phu nhân khắp nơi tìm ngài đây, ngài cùng ta trở về ." Thu Nhạn biết Tề Kính thiếu chút nữa hại chết Thịnh ca nhi, cho là chỉ giận dỗi muốn về nhà.

      Tề Kính cười lạnh."Chó má tấm lòng nhân hậu. Nếu như bà biết ta muốn giết chết Thịnh ca nhi, còn có thể dung được ta?"

      Thu Nhạn tới trước mặt Tề Kính, nghe như vậy, khiếp sợ trọn tròn mắt."Ngài... Ngài muốn hại chết..."

      Phanh! Lời còn chưa hết, biết khi nào trong tay Tề Kính cầm cây gậy. thừa dịp Thu Nhạn chú ý, dùng sức nện ở đầu nàng.

      Máu tươi từ cái trán Thu Nhạn chảy ra, thân thể nàng mềm nhũn ngã mặt đất, sắc mặt Tề Kính trắng bệch thử chút hơi thở của nàng, yếu ớt đến cơ hồ có hô hấp.

      Tề Kính hù dọa vứt bỏ cây gậy trong tay, kinh hoảng chạy khỏi ngõ sâu, trông thấy ven đường có vài cỗ xe ngựa kéo hàng, do dự chút, trông thấy cách đó xa có gia đinh Tề gia về phía bên này, hai lời liền trốn vào trong xe ngựa .

      Trong xe ngựa đều là từng rương hàng hóa, cẩn thận lấy ra vị trí, hai tay ôm đầu gối, vùi mặt đầu gối, tiếng động khóc lớn lên.

      biết qua bao lâu, xe ngựa chậm rãi khởi động, Tề Kính dám động chút, biết xe ngựa bao lâu rồi, chỉ biết mình vừa đói lại mệt, thấy mặt trời.

      Khi sắp mất ý thức, hàng hóa ngăn cản chung quanh đột nhiên bị lấy ra, tia sáng chiếu lên mặt , đem môi khô khốc của cùng con mắt tia hồng che kín ràng hiển lộ tại trước mặt người khác.

      "Nơi này còn có con heo." biết ai hô tiếng.

      Có người tới "Ai tìm đến vậy, như thế nào bán , tuổi lớn như vậy, như thế nào còn bị ngoặt đến."

      Tề Kính ý thức dần dần lung lay, nghe được mơ mơ màng màng, biết những người kia cái gì.

      "Đều nhanh chết đói, nấu cho chút cháo, đem bán đến ngoại cảnh ."

      ăn chút cháo, sau đó liên tục mê man đến tối ngày hôm sau mới tỉnh lại, nhìn xem xe ngựa trống rỗng, Tề Kính kinh hãi, muốn len lén rời , lại bị hai tráng hán bắt trở lại.

      Lúc này mới nhìn ràng, những người trước mắt này căn bản phải thương nhân, mà là bọn buôn người.

      Tề Kính đột nhiên tuyệt vọng đứng lên, cảm thấy lão Thiên đối với quá công bình, vốn là Tề gia Đại thiếu gia trải qua cẩm y ngọc thực, nếu phải Liên di nương bị Lục thị hại chết, nếu phải là Lục thị, làm sao chạy trối chết rời khỏi Tề gia? Tỷ tỷ của làm sao trở thành người tàn phế.

      Lão Thiên quá tàn nhẫn với , hôm nay còn bị bọn buôn người bắt được, chừng bị bán đến địa phương nào làm đầy tớ.

      cần lại bị người bài bố.

      Tề Kính quát to tiếng, nảy sinh ác độc giãy giụa.

      đại hán kia bắt lấy cái bắt bẻ, lại làm cho Tề Kính tránh thoát.

      Tề Kính cầm lên đao biết ai, muốn sống chém giết, đại hán có ý nghĩ muốn tiến lên bắt lấy bị chém trúng cánh tay, máu tươi toát ra.

      "Tiểu tử này rất ác độc." Trong chiếc xe ngựa, có vị trung niên nam tử mặc áo da tự tiếu phi tiếu nhìn Tề Kính, đáy mắt toát ra thần sắc hào hứng.

      " cho Đại Sơn, chớ tổn thương , đem lưu lại."

      ...

      ...

      Tấu chương Triệu Ngôn Ngọc thỉnh cầu được phóng ra ngoài bị hoàng đế kìm phát, sau bãi triều, hoàng đế gọi Triệu Ngôn Ngọc vào ngự thư phòng.

      "Ngươi muốn Nam thành?" Hoàng đế ngồi ở đằng sau ghế bành, sắc mặt có chút tái nhợt, đáy mắt có vòng màu xanh, mí mắt khẽ nâng nhìn Triệu Ngôn Ngọc cái, nhạt thanh hỏi.

      "Hồi bẩm hoàng thượng, thần muốn tăng thêm kiến thức kinh nghiệm, phóng ra ngoài đối với thần mà , là rèn luyện." Triệu Ngôn Ngọc trả lời, thái độ như cũ là bình tĩnh.

      Hoàng đế " phải vì lời đồn đãi gần đây?"

      Triệu Ngôn Ngọc mặt đổi sắc "Thần chưa bao giờ quan tâm cách nhìn người khác, càng để ý lời đồn đãi, thần chỉ làm việc thần muốn làm."


      "Vì cái gì chọn Nam thành?" Hoàng đế lại hỏi, đem tấu chương trong tay để xuống, ngẩng đầu nhìn Triệu Ngôn Ngọc.

      Những ngày qua, thân thể hoàng đế rốt cục hơi chút chuyển biến tốt đẹp, chỉ là sắc mặt còn chưa khôi phục, tinh thần cũng chưa ổn định.

      Triệu Ngôn Ngọc cười cười "Thần cũng ."

      "Trẫm đáp ứng." Hoàng đế bỗng nhiên "Trẫm già rồi, ngươi nên biết trẫm hi vọng ngươi tới làm cái gì."

      Hoàng đế từ vừa mới bắt đầu tài bồi , nâng đỡ , là vì tương lai có thể trợ giúp Lục hoàng tử bảo vệ cái giang sơn này. Trở thành cánh tay trái đắc lực của Lục hoàng tử.

      Triệu Ngôn Ngọc im lặng gì, là vì tương lai có thể phụ trợ Lục hoàng tử, lúc này mới muốn cầu xin phóng ra ngoài.

      "Đem tấu chương này lấy về, trẫm coi như chưa có xem qua, cần để ý người khác nghị luận Triệu gia các ngươi như thế nào. Trẫm nghĩ lại xuất cái Tống gia cùng Mộ Dung gia. Nhưng hai phụ tử các ngươi trẫm rất ràng, các ngươi có cái dã tâm kia." Hoàng đế xong. Mãnh liệt ho khan, lồng ngựcphập phồng.

      "Bệ hạ xin bảo trọng long thể." Triệu Ngôn Ngọc lo lắng .

      Lôi công công Bên cạnh vội vàng đưa lên trà nóng, vỗ nhè saulưng hoàng thượng."Hoàng Thượng bảo trọng."

      Hoàng đế ho khan hồi lâu mới thuận miệng khí. thở khẽ nóivới Triệu Ngôn Ngọc "thân thể Trẫm bằng lúc trước, ngươi càng thể rời kinh đô."

      Triệu Ngôn Ngọc đành phải đáp tiếng là.

      "Trở về ." Hoàng đế phất tay, cho Triệu Ngôn Ngọc lui ra.

      Ngự thư phòng chỉ còn lại hoàng đế cùng Lôi công công.

      "Ngươi cảm thấy phụ tử Triệu gia như thế nào?" Hoàng Thượng thấp giọng hỏi Lôi công công. Thần sắc mệt mỏi nhắm mắt lại.

      Lôi công công cúi đầu, giọng trả lời."Triệu đại nhân cương trực công chính, làm người nghiêm túc, đối với Hoàng Thượng trung thành và tận tâm, tiểu Triệu đại nhân tài hoa nổi danh kinh đô, độc nhất vô nhị, tương lai nếu có thể sử dụng vì thái tử điện hạ, là chuyện tốt."

      Hoàng đế "Nếu như thể vì Đức Thừa sử dụng đây?"

      Kia chính là đại uy hiếp, so với Tống gia Mộ Dung gia càng lớn uy hiếp. Lôi công công dám xuống.

      "Liền đánh cuộc Triệu Ngôn Ngọc trở thành uy hiếp." Hoàng đế thở dài ra.

      ...

      ...

      Tề Hoàn ở trong phòng chuyện với Bảo Nhi, Bảo Nhi bốn tháng có thể tự mình xoay người, có thể tự ngồi, bé ở trong giường vung hai cái tay bé trước mặt Triệu phu nhân, y y nha nha biết cái gì, hai cái chân hưng phấn đá ngừng.

      Triệu Ngôn Ngọc tiến vào, thấy hai mẫu tử các nàng, gương mặt tuấn tú giương cao nụ cười ôn nhu.

      " trở lại?" Tề Hoàn đứng lên, ánh mắt nhuận sáng nhìn "Hoàng Thượng như thế nào?"

      " cho phóng ra ngoài..." Triệu Ngôn Ngọc kể lại chuyệnở ngự thư phòng Hoàng Thượngcho Tề Hoàn " như vậy, cũng chỉ có thể tiếp tục lưu lại kinh đô."

      như vậy Hoàng Thượng vẫn là tin tưởng Triệu gia và Tề gia giống như trước kia?

      Tề Hoàn yên tâm lại.

      "Có tin tứcTam thúc? Sao nước Đông Hồnày lại liên tục tiến đánh? Bị xâm chiếm năm tòa thành trì còn đánh trở về sao?" Tề Hoàn hỏi tới Tề Chính Thanh tại chiến Nam Cương, trước Đại Chu cũng từngđánh nhau vớinước Đông Hồ, nhưng cho tới bây giờ khó đánh giống lần này.

      Giống như thoáng cái binh sĩ nước Đông Hồ đều thay đổi người.

      "Đông Hồ trước kia cố ý giấu giếm thực lực, huống chi lần này Đông Hồ liên thủ với các nước khác, năm mươi vạn đại quân... nếu là Đại Chu trước kia có Mộ Dung Viêm làm phản, tự nhiên sợ, nhưng hôm nay lại chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản Đông Hồ có muốn xâm lấn." Triệu Ngôn Ngọc phân tích.

      tại lúc lời này, đáy mắt toát ra hai bó lửa, cả người tản mát ra loại sát ý lạnh thấu xương, phảng phất thấy được chiến tuyến chém giết phía trước, cũng muốn đánh Đông Hồ.

      Tề Hoàn kinh ngạc nhìn "Có phải chàng muốn ..."

      Triệu Ngôn Ngọc ở trước mặt Tề Hoàn cho tới bây giờ có che dấu ý tưởng chân của mình, cười sờ sờ đầu Bảo Nhi "Nam tử đều mơ tưởng bảo vệ quốc gia."

      Đông Hồ lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn xâm chiếm đất Đại Chu, dù cho Triệu Ngôn Ngọc ôm ấp tình cảm nhiệt huyết nước, cũng muốn chém giết Đông Hồ kia trận, đoạt lại thành trì Đại Chu.

      "Chính là nữ tử... Cũng muốn bảo vệ quốc gia." Tề Hoàn ra, nàng đến Hoàn Nhan Vệ U.

      Đáng tiếc Hoàng Thượng thể nào giao quyền binh tướng cho Triệu Ngôn Ngọc, càng có khả năng cho biên cương.

      "Đại Bảo và Hâm nhi cần phải nhanh trở về, lại làm hỉ ." Triệu Ngôn Ngọc cười đến Vương Đại Bảo cùng Quan Hâm ở Đại Nguyệt quốc.

      Vốn hai người bọn họ sớm muốn trở lại, chỉ là Đại Nguyệt quốc trải qua chiến tranh, các phương diện đều cần ổn định lần nữa, nên mới làm chậm trễ thời gian.

      "Lúc trước cũng nên gọi Bảo Nhi, cần phải gọi Bối Bối." Triệu Ngôn Ngọc buồn bực , sau khi Vương Đại Bảo biết nữ nhi của nhũ danh gọi Bảo Nhi, đắc ý hơn nửa ngày, còn nhất định phải để Bảo Nhi thành nữ nhi nuôi của .

      Tề Hoàn áy náy "Lúc ấy suy nghĩ nhiều như vậy, Nhị sư huynh tên là Hách Liên Tĩnh, nghĩ cùng tên, nương phải rồi sao, trùng tên trưởng bối cũng quan hệ..."

      Phu thê hai người rối ren hoàn toàn cùng nguyên nhân.
      tart_trung, susu, xixon7 others thích bài này.

    5. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 355: Tin tức biên cảnh

      Hách Liên Tĩnh và Quan Hâm sau nửa tháng đến kinh đô, lần này trở về, Hách Liên Tĩnh cũng phải là dùng thân phận quốc vương Đại Nguyệt quốc, hơn nữa vẫn là Vương Đại Bảo, có tùy tùng, chỉ mang theo Quan Hâm trở lại.

      là trở về cầu hôn, Quan trang chủ đáp ứng gả Quan Hâm cho , hôn kỳ còn chưa định ra, hẳn là muốn tới Đại Nguyệt quốc thành thân, dù sao là vua nước.

      Bọn họ Quan gia trang trước, sau đó tới kinh đô.

      Mặc dù Hách Liên Tĩnh phải là dùng thân phận quốc vương Đại Nguyệt quốc mà đến kinh đô, dù sao giống trước kia, vẫn là tiến cung bái kiến hoàng đế Đại Chu, cảm tạ Đại Chu xuất binh tương trợ.

      Hoàng đế mệnh thái tử điện hạ mở tiệc chiêu đãi Hách Liên Tĩnh.

      Thái tử điện hạ tạiphủ mở tiệc chiêu đãi Hách Liên Tĩnh, kêu Triệu Ngôn Ngọc và Ninh Triều Vân tiếp khách, kính xin hai người phu nhân thông, vị hôn thê có thể xứng đôi Hách Liên Tĩnh.

      Tề Hoàn do dự muốn , kể từ Trầm Hương biết được Lục hoàng tử đối với nàng tựa hồ giống người khác, nàng liền tận lực tránh có quan hệ với Lục hoàng tử.

      Quan Hâm lôi kéo nàng nhất định phải , nếu nàng cũng , nàng là nữ tử giang hồ, đối với loại yến hội này xa lạ cực kỳ, chớ chi là muốn liên hệ với những quý nữ kia, nàng sợ xảy ra chuyện.

      Thôi, chính trực sợ gian tà, nàng xem nhưchưa từng nghe qua lời Trầm Hương , dùng lễ đối đãi Lục hoàng tử giống như trước kia là được rồi, tận lực tránh chừng lại càng tốt.

      Lục hoàng tử phía trước viện chiêu đãi Hách Liên Tĩnh, Tề Hoàn bọn họ ở bên kia trà sảnh chuyện.

      Bởi vì Lục hoàng tử chưa thành thân lại có thiếp thất, trong phủ có nữ chủ tử, mời vương phi thay chiêu đãi khách nhân.

      Chỗ ngồi ngoại trừ Tề Hoàn và Quan Hâm, còn có Tô Loan quận chúa cùng hai huyện chủ khác, đều là người ngày thường Tề Hoàn cực ít liên hệ, mọi người hàn huyên vài câu, đều tự tìm người quen biết chuyện.

      Thời điểmTô Loan nhìn Tề Hoàn, con mắt giấu được oán độc. Hận thể nhào lên xé rách Tề Hoàn.

      Kể từ khi Ninh Triều Vân biết nàng từng muốn phái người giết hại Tề Hoàn, đối với nàng càng lạnh lùng xa cách, hơn hai tháng chưa từng bước vào phòng nàng, còn biết từ chỗ nào tìm được nữ tử bộ dạng có vài phần rất giống Tề Hoàn, ngày ngày ở trong phòng tiện tỳ đó. Nàng ghen ghét muốn nổi điên.

      Tề Hoàn biết Tô Loan luôn thích nàng. Càng bởi vì Triệu Ngôn Ngọc mà hận nàng thấu xương, cho nên đối mặt với ánh mắt oán độc của Tô Loan. Nàng lạnh nhạt, chỉ coi như thấy ánh mắt của đối phương.

      Ngược lại Quan Hâm phát Tô Loan khác thường, giọng hỏi bên tai Tề Hoàn."A Hoàn. Ngươi khi nào đắc tội với Tô Loan quận chúa kia? Ta thấy nàng giống như muốn nuốt sống ngươi."

      "Trước kia ta từng tátnàng cái." Tề Hoàn ở chỗ này giải thích quá ràng, đơn giản giải thích vài câu.

      Quan Hâm bừng tỉnh đại ngộ, cười "A Hoàn ngươi càng ngày càng có phong phạm nữ tử giang hồ chúng ta."

      Cho đến bữa tiệc kết thúc. Tô Loan cũng câu với Tề Hoàn, Tề Hoàn tự nhiên chủ động mở miệng. Tiền viện nam tử bọnhọ vẫn còn uống rượu, Tề Hoàn lại muốn đối mặt quá lâu với Tô Loan, liền hỏi Quan Hâm có muốn ra ngoài chút hay .

      Quan Hâm vốn cũng quen trường hợp này, vừa nghe Tề Hoàn như vậy, lập tức mãnh liệt gật đầu.

      Hai người ra bên ngoài vườn hoa tùy ý tới, may là hôm nay khí trời sáng sủa, nếu khí giá rét, các nàng cũng muốn ở bên ngoài chịu tội.

      "Tô Loan, bằng chúng ta cũng ra ngoài chuyến?" Phù Dung huyện chủ cười hỏi Tô Loan.

      "Bên ngoài có cái gì tốt đểnhìn, chính các ngươi ." Tô Loan muốn ra ngoài như Tề Hoàn, trầm mặt ra.

      Phù Dung huyện chủ thấy nàng tâm tình tốt, dám thêm nữa, cùng huyện chủ bên kia cười cười ra ngoài.

      Tại vườn hoa Tề Hoàn và Quan Hâm chốc lát, nhìn thấy nha hoàn phủ thái tử cầm lấy khay đào tới, phía dùng khay sứ màu trắngchứa quả đào óng ánh trong suốt, viên viên đỏ thắm sung mãn, là tiến cống mới trước đây lâu của Uy quốc.

      Nha hoàn kia thi lễ với Tề Hoàn "Điện hạ tiểu Triệu phu nhân thích ăn đào nhất, cố ý lệnh nô tỳ đưa tới cho ngài thưởng thức."

      Tề Hoàn giật mình, sao Lục hoàng tử biết nàng thích ăn đào? Là từ Trầm Hương biết.

      Quan Hâm tiếp nhận khay, cười "Năm ngoái nếm qua lần dư vị vô tận đây."

      Nha hoàn kia thi lễ lui xuống.

      "A Hoàn, sao Lục hoàng tử biết ngươi thích ăn đào?" Quan Hâm chọn lấy qủa bỏ vào trong miệng, cười thỏa mãn nheo mắt.

      Tề Hoàn nhíu mày lắc đầu "Chắc là Tam sư huynh , Lục hoàng tử mới cho người đưa tới."

      Quan Hâm gật đầu , lôi kéo Tề Hoàn đến trong lương đình ăn đào.

      Hai vị huyện chủ Theo đuôi các nàng ra ngoài thấy màn như vậy, hai người liếc mắt nhìn nhau, nghĩ thầm ra là thái tử điện hạ coi trọng tiểu Triệu đại nhân như thế, nếu làm sao cố ý tặng đào cho tiểu Triệu phu nhân.

      Xem ra lời đồn gần đây đều là bịa đặt.

      Hai người tiến lên quấy rầy Tề Hoàn các nàng, mà là theo đường cũ trở về.

      Vừa vặn gặp được Tô Loan từ đại sảnh ra, Phù Dung huyện chủ vừa cười vừa "Tô Loan, ta khuyên ngươi lui về phía sau ngàn vạn đừng đắc tội tiểu Triệu đại nhân, ngay cả thái tử điện hạ đều đối với nàng vài phần kính trọng, cẩn thận đắc tội nàng ngược lại chính mình dễ chịu."

      Tô Loan nghe được nhíu mày "Các ngươi cái gì đó."

      Hai người cho Tô Loan chuyện vừa rồi nhìn thấy nghe được.

      Tiện nhân kia đơn giản chính là có thân phận Triệu Ngôn Ngọc, mới khiến Lục hoàng tử đặc biệt coi trọng nàng thôi, chẳng lẽ giống như Ninh Triều Vân, còn nhớ thương thê tử của người khác.

      Đột nhiên, ánh mắt Tô Loan khẽ nhúc nhích, biết nhớ tới cái gì, khóe miệng cong lên cái mỉm cười oán độc.

      ...

      ...

      Thời gian nhoáng cái qua ba tháng, Hách Liên Tĩnh mang theo Quan Hâm trở về Đại Nguyệt quốc, Tề Hoàn mỗi ngày ngoại trừ chơi với Bảo Nhi, chính là học tập sách thuốc với Triệu phu nhân, cuộc sống trôi qua nhàng sung sướng, đây là cuộc sông nàng luôn theo đuổi, bình tĩnh an tường.

      Ai cũng muốn có cuộc sống đánh nhau tốt đẹp tin tức đến phải nhanh như vậy như vậy.

      Biên cảnh Nam Cương truyền đến tin tức, Tề Chính Thanh tư thông với địch bán nước, cố ý sai người mở cửa thành ra dẫn đại quân Đông Hồ tàn sát hàng loạt dân trong thành, tử thương vô số.

      Tin tức này truyền tới kinh đô khiến tất cả mọi người, kinh hoàng trong khoảng thời gian này, dân chúng Đại Chu đều thực hi vọng sớm ngày kết thúc chiến tranh, có thể làm cho người nhà bọn họ ở chiến trường xa xôi trở về đoàn tụ, bọn họ cho rằng cuộc sống như vậy tới rất nhanh.

      Làm sao lại nghĩ đến quân đội Đại Chu vốn khí thế tốt xuất phản đồ, làm Đại Chu phía nam lại mất hai tòa thành trì.

      Sao Tề Chính Thanh lại tư thông với địch bán nước đây? Đừng dân chúng tin, mà ngay cả hoàng đế cũng tin, Tề Chính Thanh là mãnh tướng tay tài bồi ra ngoài, là tâm phúc có tiếng tăm gì núp ở thâm sơn luyện binh mấy năm vì , là trung thần vừa thay dựng giang sơn diệt trừ loạn đảng. Như thế nào mới có mấy tháng, phản bội Đại Chu rồi?

      Nếu như Tề Chính Thanh phản bội Đại Chu, người nào hạ lệnh mở cửa thành? Là ai dẫn đại quân Đông Hồ vào thành đồ sát dân chúng, tùy ý những sài lang kia giết người cướp của cách tàn bạo?

      Hoàng đế phái người lập tức đibiên cảnh tra , càng sai quan viên chuẩn bị lương thảo cho Tề Chính Thanh tạm thời dừng lại. Đợi điều tra minh bạch hết thảy sau quyết định.

      "Hoàng Thượng. Lương thảo tuyệt đối thể chậm trễ vận chuyển, khi lương thảo phía trước đủ. Vậy cách nàochống lạiđại quân Đông Hồ." Triệu Ngôn Ngọc phản đối ý tưởng này của Hoàng Thượng, tin Tề Chính Thanh làm phản, cho rằng nên chậm trễ lương thảo về phía trước.

      "Hoàng Thượng. Tề Chính Thanh tư thông với địch bán nước. Trước đây cầu triều đình vận chuyển lương thảo khả năng có lừa gạt, cắt bị lừa mới được." Có đại thần lập tức ra.

      "Binh bất yếm trá, tình huống thực tế đphía trước ến tột cùng như thế nào người biết được, nếu đây là gian kế Đông Hồ. Cố ý tản lời đồn hãm hại Tề tướng quân, đây chẳng phải là vùi lấp đại quân trong lúc nguy nan." Triệu Ngôn Ngọc phản bác.

      "Hoàng Thượng..."

      "Hoàng Thượng..."

      triều đình. Có ba phái triều thần kịch liệt nghị luận, pháilà Triệu Bỉnh Đức cầm đầu kiên trì cho rằng đây là gian kế nước Đông Hồ, phe bên kia cho rằng Tề Chính Thanh làm phản, nhất định phải lập tức lần nữa chọn chủ soái phía trước, kẻ thứ ba còn lại là trung lập phái, chỉ là ngắm nhìn thái độ.

      Hoàng đế ngồi ở ghế rồng, nghe mọi người ngươi lời ta câu, não thình thịch đau.

      "Có tin tức Tề tướng quân?" Hoàng Thượng hỏi.

      Phát sinh chuyện lớn như vậy, Tề Chính Thanh phải sớm có tấu chương trở lại, tin tức chiến bại truyền về, tấu chương của nên đến mới phải.

      Chúng đại thần hai mặt nhìn nhau, mà ngay cả sắc mặt Triệu Ngôn Ngọc cũng khó xem đến cực điểm.

      ai biết Tề Chính Thanh nơi nào, ai biết tin tức của , giống như từ đời biến mất bình thường.

      Hoàng thượng vẻ mặt ngưng trọng "Phó tướng bên cạnh đâu?"

      "Hai phó tướng người chiến đấu chết, người khác dường như biết tung tích." Có đại thần trả lời.

      Từ bên ngoài xem, tựa hồ Tề Chính Thanh rất có khả nghi, hoàng đế cúi đầu trầm tư, trải qua kiện Tứ hoàng tử bức vua thoái vị, dám dễ dàng tin người khác.

      Dù cho người này là tay bồi dưỡng ra ngoài.

      trong lòng Triệu Ngôn Ngọc lo lắng, thực nhìn hoàng đế.

      "Chuyện này, trẫm suy nghĩ chút nữa, trước tiên lui ." Hoàng đế mệt mỏi phất tay, tình thế khó xử phía dưới, chỉ có thể bãi triều.

      Còn phảinghĩ, đó chính là có nghi ngờ!

      Tâm Triệu Ngôn Ngọc trầm xuống, đối với tiền tuyến Tề Chính Thanh lo lắng.

      Bãi triều sau, Triệu Ngôn Ngọc lập tức đến Tề gia tìm Tề lão thái gia, biết được nhi tử út ở tiền tuyến mất tích, Tề lão thái gia cơ trí hai tròng mắt mỉm cười tránh "Hoàng Thượng như thế nào?"

      "Bệ hạ cái gì cũng chưa ." Triệu Ngôn Ngọc trả lời.

      Tề lão thái gia để xuống lò sưởi trong tay, cầm lấy trà nóng bàn hớp ngụm "Tiền tuyến chút tin tức cũng có sao?"

      "Còn chưa hỏi thăm." Triệu Ngôn Ngọc giọng ra "Lão thái gia, ta nghĩ bệ hạ cho phép ta Nam Cương chuyến."

      "Ngươi sợ Tam thúc ngươi bị giết hại?" Tề lão thái gia ra suy đoán lại dám ra hoài nghitrong lòng Triệu Ngôn Ngọc.

      Triệu Ngôn Ngọc "Tháp Tang là người quỷ kế đa đoan, tâm địa ác độc, con có chút lo lắng."

      Tề lão thái gia trầm ngâm lát " có tin tức chính là tin tức tốt, đợi thêm hai ngày nữa."

      "Hoàng Thượng..." Triệu Ngôn Ngọc do dự có muốn ra khỏi miệng hay , nhìn Tề lão thái gia "Ngài cảm thấy Hoàng Thượng tin tưởng Tam thúc sao?"

      "Hoàng Thượng tin tưởng là chuyện, có nguyện ý tin tưởng hay chuyện khác." Tề lão thái gia lập lờ nước đôi, xong, ông chậm rãi nhắm mắt lại, gương mặt phảng phất tang thương thoáng cái già rất nhiều.

      Qua hai ngày, Triệu Ngôn Ngọc còn chưa kịp tiến cung cầu xin Hoàng Thượng cho phép Nam Cương chuyến, rốt cục truyền đến tin tức Tề Chính Thanh.

      Tề Chính Thanh mang theo năm trăm thân binh toàn bộ tử trận tại hồ lô cống.
      Last edited: 12/8/16
      tart_trung, susu, xixon11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :