1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

A Hoàn - Dư Phương (Full - Chờ beta)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 296: Vào cung (hạ)

      So với năm trước Thái hậu nương nương dường như có gì thay đổi, sắcmặt hồng nhuận, tóc đầy sợi bạc, đầu mang trâm cài bằng vàng, bà mặc cẩm bào màu đỏ thẫm vạt trước bên phải là da cáo thượng đẳng, cầm trong tay chuỗi tràng hạt được xâu bởi mười tám hạt khảm chữ “thọ” bằng vàng, nở nụ cười hoà nhã nhìn mọi người tới thỉnh an.

      "Ngồi xuống ." Thái hậu cười , ánh mắt nhìn về phía Tề Hoàn đứng sau mọi người "cuối cùng A Hoàn cũng nhớ tới lão thái bà này."

      Tề Hoàn chưa có cáo mệnh, có tư cách theo chúng phi tần đến chỗ này thỉnh an, nhưng thái hậu đối với nàng vô cùng coi trọng, xem nàng giống như cháu mà thương , lúc nàng ở kinh thành, mỗi ngày thái hậu đều nhắc nhắc lại, vừa nghe nàng trở lại, ngay lập tức làm cho nàng tiến cung.

      "Nô tì ngày nào cũng nhớ tới ngài đấy." Tề Hoàn cười trả lời, nàng đối với thái hậu là tâm kính trọng.

      "Qua đây với ta." Thái hậu nương nương hướng về phía nàng vẫy tay, lôi kéo nàng nhìn trái nhìn phải, hài lòng gật đầu "Khí sắc tệ, xem ra Triệu gia tiểu tử kia có ủy khuất ngươi."

      Chắc là thái hậu nghe chuyện nàng và Triệu Ngôn Ngọc giận nhau lúc ở Nam Việt, Tề Hoàn thẹn thùng cúi đầu cười yếu ớt, sau đó lại "Nhưng Thái hậu nương nương so với trước càng trẻ hơn, nghĩ đến năm nay ngài dùng phương pháp chăm sóc nào tốt như vậy, nhất định phải truyền cho nô tì mới tốt."

      Thái hậu chọc trán nàng "Ngươi chỉ có nịnh là giỏi, ai gia đâu còn trẻ nữa."

      Khuôn mặt trang điểm xinh đẹp của Mộ Dung quý phi nở nụ cười nịnh nọt "Thái hậu nương nương nhìn trẻ như vậy, trong lòng thần thiếp cũng rất hâm mộ, về sau chúng con đến tuổi này của thái hậu, nếu có được thần sắc như ngài, vậy cám ơn trời đất."

      Lúc lời này, mắt nàng nhìn lên quét qua Tề Hoàn. Dù mọi người trong phòng làm gì Thái hậu cũng tiếp nhận cách nhàn nhạt, duy chỉ có đối với Tề Hoàn này là khác, cho tới bây giờ chưa thấy thái hậu đối với cháu dâu nào cười ôn hoà như vậy... Nàng nhìn về phía Dương Quân Nhu đứng ở sau lưng, đầu lông mày cau lại.

      Mộ Dung quý phi mới vừa xong, những phi tần khác cũng đứng lên hùa theo.

      Thái hậu cười càng thêm vui vẻ."Các ngươi đừng đùa làm ai gia vui vẻ, phương thuốc bảo dưỡng của các ngươi ngàn cũng phải tám trăm, còn muốn đến đây đòi ai gia. Cũng đừng nghĩ."
      "Lão tổ tông là thiên vị, lát nữa nhất định thầm cho Triệu Thiếu phu nhân." phi tần lạ mắt che miệng cười , đây là Lệ Tần mới được tấn phong. Gần đây phi thường được sủng ái. chuyện ngọt ngào, lại múa rất đẹp, ở trong cung hay lui tới cung điện của các nương nương khác, huống chi là khiến cho thái hậu niềm vui.

      "Mau lấy bánh hoa hồng đường bỏ vào miệng nàng cho ai gia." Thái hậu cười .

      Tề Hoàn lặng lẽ đánh giá Lệ Tần, đời trước nàng có nghe qua vị tần phi này, gia thế bậc trung, sau khi được hoàng thượng sủng ái, Hoàng Thượng ai cả đường . Đem cha nàng đề bạt lên làm quan tam phẩm, về sau còn mượn tay phụ thân nàng đối phó nhà Mộ Dung. Nhưng vị Lệ Tần này vẫn chưa từng sinh nở, cuối cùng kết cục như thế nào, nàng cũng chưa từng nghe qua.

      Sau khi mọi người đùa hồi, Mộ Dung quý phi thấy tâm tư Thái Hậu đều ở người Tề Hoàn, liền đứng dậy hành lễ cáo lui, những người khác cũng rời theo.

      Thái hậu lưu Tề Hoàn lại chuyện."Ta nghe ngươi thiếu chút nữa bị hải tặc đả thương, là ủy khuất ngươi."

      Thái hậu để Tề Hoàn ngồi bên cạnh mình, hỏi chuyến tới Nam Việt. Lúc này trong điện chỉ có nàng và thái hậu, cùng vài vị cung nữ bên người thái hậu, vẻ mắt Tề Hoàn câu nệ giống như ở trước mặt đám người Mộ Dung quý phi, cười trả lời, "Nhờ phúc của thái hậu nương nương, nô tì an toàn trở lại."

      "Khi ngươi ở Nam Việt nhất định là vô cùng khó khăn, trong cung đưa đến ít người, tiểu Triệu đại nhân có thể làm chuyện này ổn thỏa như vậy, rất dễ dàng, khó trách Hoàng Thượng thích ." Thái Hậu ra.

      Tề Hoàn khiêm tốn "Là bệ hạ cất nhắc ."

      Thái hậu cười cười, "Nghe Tam thúc ngươi trở lại?"

      "Hồi thái hậu, Lúc trước tại Nam Việt nô tì có gặp qua mấy lần, chỉ là sau khi trở về kinh đô, chưa có cơ hội gặp lại thúc ấy." Tề Hoàn .

      "Tam thúc ngươi tính tình giống hệt tổ phụ ngươi, những năm này cũng biết đâu?" Thái hậu mỉm cười , ngôn ngữ lại có ý thăm dò.

      Tất nhiên là Tề Hoàn thể kể chuyện Tề Chính Thanh vì Hoàng Thượng làm việc được, chỉ mình cũng ràng lắm.

      "Đúng rồi, sau khi trở về, gặp Mẫu Đơn quận chúa chưa? Trước kia nàng còn là tiên sinh của ngươi đây." Thái hậu đột nhiên hỏi.
      "... Vẫn chưa." Tề Hoàn trả lời, thiếu chút nữa nàng quên thời điểm mình ở Cẩm Châu thành, hay là học trò của Mẫu Đơn quận chúa, trong tiềm thức nàng, muốn tránh xa Tương Vương phủ, cảm thấy quận chúa viện cớ nàng trở lại kinh thành để đến, nhất định là có mục đích khác, nàng muốn biết quá nhiều, cho nên tận lực muốn có quan hệ gì với Mẫu Đơn quận chúa.

      Thái hậu cười híp mắt "Có rảnh qua lại nhiều chút."

      Tề Hoàn đáp tiếng, nhưng trong lòng có chút buồn bực, hiểu vì sao thái hậu đột nhiên nhắc tới việc này.

      Thái hậu cũng chuyển đề tài, năm nay mùa đông tuyết tới sớm, biết năm tới thu hoạch như thế nào? Còn kể chút truyện cười trong cung, cùng Tề Hoàn chuyện thường ngày trong gia đình, còn nhắc tới Linh Nguyệt.

      Linh Nguyệt thành hồi ức của mọi người, mặc dù thái hậu hoài nghi nàng chết, nhưng vẫn thể tự mình đến Đông Hồ xác nhận, qua lâu như vậy, cũng có chứng cớ gì, đành phải xem như nàng chết.

      may là cũng quá nhiều, chỉ hàn huyên chút rồi thôi.

      Tề Hoàn trước ngọ thiện cáo lui rời Thọ Khang cung, nàng sợ nửa đường lại bị cung nữ của Lục Hiền phi ngăn cản, sau khi ra khỏi Thọ Khang cung, vội vàng thẳng đến cửa cung.

      Chỉ là, chưa qua ngự hoa viên, thấy người muốn gặp.

      "Tứ hoàng tử phi." Tề Hoàn chỉnh đốn trang phục thi lễ, mỉm cười nhìn Dương Quân Nhu ngăn cản đường của nàng.

      Dương Quân Nhu lãnh đạm nhìn chằm chằm nàng, hồi tưởng lại lời Mộ Dung quý phi với nàng lúc mới ra từ Thọ Khang cung, đáy lòng oán hận đối với Tề Hoàn ngày càng sâu.

      "... Bình thường cho ngươi tiến cung nhiều để chuyện với thái hậu, ngươi liền viện cớ, xem , nhà Tề Hoàn có khả năng gì? Dễ dàng chiếm được lòng thái hậu, ngươi còn là cháu dâu chính thức của người đấy, vừa rồi người có nhìn ngươi lấy cái? Bản cung giao việc cho ngươi làm chẳng lẽ hại ngươi? Thái hậu cùng lão Lục thân cận, ngươi thể vì Tứ hoàng tử, lấy lòng thái hậu?" Mộ Dung quý phi hất cằm lên, lạnh giọng khiển trách Dương Quân Nhu ở sau lưng nàng.

      Dương Quân Nhu cắn răng, nghĩ thầm nàng chẳng lẽ lại muốn nịnh nọt thái hậu, chẳng qua cái lão bà kia căn bản quan tâm nàng "Con dâu ghi nhớ lời nương nương dạy bảo."

      "Hừ, đừng đàng làm nẻo, hôm nay có thể làm cho ngươi trở thành Tứ hoàng tử phi, ngày mai liền để cho người khác đoạt vị trí của ngươi, chuyện Nam Việt lần này sao, đừng có lại làm cho bản cung thất vọng." Mộ Dung quý phi thấp giọng .

      "Vâng, nương nương." Dương Quân Nhu nắm chặt tay, chuyện Nam Việt thua tất cả là tại nàng sao? Chẳng lẽ Mộ Dung Viêm kia có trách nhiệm? Lẽ nào lại như vậy, nhưng nàng dám ra khỏi miệng, trước mắt người này vẫn là Mộ Dung quý phi có quyền thế nhất trong hậu cung, càng là mẫu phi của nàng, nàng chỉ có thể nghe phân phó mà thể có ý kiến.

      "Ngươi nếu có thể lôi kéo Tề Hoàn tất nhiên là chuyện tốt, nếu thể, học người ta chút." Mộ Dung quý phi chán ghét nhìn Dương Quân Nhu cái, hất tay của nàng ra, để cung nữ dìu xa.

      Lại là Tề Hoàn! Vì sao lại là nàng!
      Last edited: 8/1/16
      tart_trung, susu, Genki9 others thích bài này.

    2. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 297: Như nguyện (Thượng)

      Phát ra Dương Quân Nhu cố tình cản đường của nàng, Tề Hoàn ngược lại vội mà xuất cung, nàng chỉ muốn tránh Lục Hiền phi, nhưng nghĩ phải tránh Dương Quân Nhu, trái lại, nàng muốn gặp Dương Quân Nhu, lần trước gặp nhau, biểu Dương Quân Nhu quá giống nàng, cho nên trong lòng Tề Hoàn vẫn cảm thấy nghi ngờ.

      "Tứ hoàng tử phi, biết có chuyện gì vậy?" Tề Hoàn thấy ánh mắt Dương Quân Nhu nhìn nàng càng thêm ghen ghét, trong lòng nghi hoặc, nữ nhân này như thế nào càng ngày càng biết cách che giấu bản thân rồi.

      "Ta cho là ngươi thanh cao giống mẫu thân ngươi, nghĩ tới cũng biết nịnh hót, như thế nào? Ở chỗ thái hậu chiếm được cái gì tốt sao?" Dương Quân Nhu áp chế lời vui của Mộ Dung quý phi xuống, giương cằm ngưng mắt nhìn Tề Hoàn, bây giờ thân phận nàng cao quý hơn so với Tề Hoàn, phải là bé mồ côi ăn nhờ ở đậu như lúc mới quen biết nữa.

      Đầu lông mày Tề Hoàn nhíu lại, dù Dương Quân Nhu ở trước mặt nàng biểu cao cao tại thượng như thế nào, nàng vẫn như cũ thanh đạm ung dung "Xem ra Tứ hoàng tử phi hiếu thuận thái hậu nương nương chỉ vì lấy được chỗ tốt?"

      Lời này Dương Quân Nhu tất nhiên là dám thừa nhận, nàng hạ giọng xuống, hung hăng "Ngươi bớt lắm mồm, Tề Hoàn, nghĩ tới ngươi mạng lớn như vậy, còn có thể sống để hồi kinh."

      "Đúng vậy, mệnh ta chưa đến tuyệt lộ, phải ai muốn giết có thể giết, chẳng qua lần này ta chết, nếu muốn ta chết ngươi nên cẩn thận chút." Tề Hoàn nhớ tới Ân cứu nàng, nghĩ lại chính mình thần xui quỷ khiến tránh được hồi đuổi giết, đối với Dương Quân Nhu thù mới hận cũ càng tăng thêm.

      Đôi môi đỏ tươi của Dương Quân Nhu lộ ra tia cười lạnh "Ngươi khỏi quá đề cao chính mình."

      Tề Hoàn nhìn nàng ta, đời này nàng cùng Dương Quân Nhu cừu hận lớn nhất là trước kia ở Dương gia, nàng ngăn cản nữ nhân này thiết kế câu dẫn Tề Chính Khuông, nhưng nàng cũng có tổn thất gì, hôm nay thành Tứ hoàng tử phi thân phận tôn quý, chẳng lẽ có thể so với làm tiểu thiếp Tề Chính Khuông càng ủy khuất sao?

      Tại sao đem nàng hận thấu xương?Chẳng lẽ chiếm được mới là trân quý nhất? Nhưng người như Tề Chính Khuông. Sao có thể đáng giá và trân quý nhất?

      "Tứ hoàng tử phi, hôm nay thân phận người tôn quý, vì sao đối với quá khứ nhớ mãi quên. Người hận ta như vậy, bởi vì kiện kia..." Tề Hoàn có lòng muốn thử dò xét, giọng khỏi vài phần.

      "Câm miệng!" Dương Quân Nhu hét ngừng nàng. Trong mắt lộ ra cừu hận, nàng vì sao phải đối với quá khứ nhớ mãi quên? Vấn đề này là buồn cười.

      Nàng thuở học Kinh Thi, lúc phụ mẫu còn sống, nàng là thiên kim tiểu thư ngàn vạn sủng ái thân, nàng sớm hi vọng ngày có thể gặp được công tử văn nhã, nàng cưng chiều nàng, cùng nàng dắt tay đến già... Đúng là cho tới bây giờ nàng chưa gặp được nam tử nào có thể làm chính mình động tâm, những người kia đều xứng với nàng.

      Cho đến nhìn thấy Tề Chính Khuông. chính là người nàng muốn gần gũi, chỉ có , mới xứng cùng Dương Quân Nhu nàng ở chung chỗ.Nếu phải Tề Hoàn và Lục thị giở trò bên trong, nàng có thể như nguyện cùng Tề Chính Khuông hòa thuận, nhất định có thể làm cho toàn tâm toàn ý chỉ mình nàng, nàng phải là Lục thị, khẳng định Tề Chính Khuông đối xử với nàng giống vậy.

      Đúng vậy, gả cho Tứ hoàng tử, nàng xác thực nở mày nở mặt, nhưng Tứ hoàng tử thô bạo tàn khốc. Hơi chút vừa ý chính là mắng to, thậm chí động thủ đánh người, nếu phải cố kỵ nhà mẹ đẻ nàng, chỉ sợ biết nàng bị Tứ hoàng tử đánh cho mấy lần.

      Phá hủy nàng cả đời. Chính là Tề Hoàn trước mắt này!

      "Ta đối đãi ngươi chỗ nào tốt? Ngươi nên khắp nơi cùng ta đối nghịch, ngày đó nếu phải ngươi ngăn cản ta, hôm nay ta khác rồi, ta tự hỏi đối xử với mẫu thân ngươi chưa từng có ác ý, ta cũng phải cùng ngươi đoạt nam nhân, ngươi vì sao phá hủy sắp đặt của ta." Dương Quân Nhu oán hận .

      Tề Hoàn cười khẽ tiếng "Như thế lãng phí chính mình, nên vội vàng làm thiếp cho người khác, lần đầu tiên ta nhìn thấy, chỉ là... Tứ hoàng tử phi, ngươi tựa hồ quên mất thân phận của ngươi, nơi này là địa phương nào, coi chừng tai vách mạch rừng đấy."

      Nàng tự nhiên phải là lo lắng Dương Quân Nhu hưu vượn bị nghe, chỉ lo lắng nàng ta liên lụy Tề Chính Khuông, ảnh hưởng đến cả Tề gia.

      Dương Quân Nhu thầm mắng mình hôm nay thực quá cẩn thận, tại sao có thể ở trong cung ra như vậy.

      Kỳ chính nàng cũng hiểu, tại sao lại đối với Tề Chính Khuông nhớ mãi quên, phần chấp nhất này làm cho nàng cảm thấy thể tưởng tượng nổi, trong sâu thẳm nàng luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào, giống như chuyện vốn nên như thế này, nàng hẳn là có thể gả cho Tề Chính Khuông, trở thành thê của ... nên có Lục thị cùng những nữ nhân khác ngăn cản giữa bọn họ...Đúng, những thứ này cũng chỉ là ảo giác của nàng.

      Nàng nhìn Tề Hoàn, lạnh lùng cười ra tiếng " là cảm thấy đáng thương thay cho phụ thân ngươi, sao lại cưới người như Lục thị vậy, biết giúp chồng dạy con cũng sao, chính là đối với phu gia cũng có giúp ích gì, lại liên lụy Tề đại nhân bị cách chức, là đáng buồn."

      Tề Chính Khuông bị cách chức? Trong lòng Tề Hoàn kinh ngạc, sao nàng nghe Triệu Ngôn Ngọc nhắc đến? Chẳng lẽ hôm nay Hoàng Thượng mới hạ chỉ? Nếu phải thành , Dương Quân Nhu tuyệt đối như vậy.

      "Chẳng lẽ thay đổi người khác, có thể mang vinh hoa phú quý đến cho cha ta sao?" Tề Hoàn trào phúng .

      Nếu là thay đổi nàng tại bên cạnh Tề Chính Khuông, tự nhiên muốn giúp Tề Chính Khuông bước lên mây, Dương Quân Nhu ở trong lòng nghĩ đến.

      "Tứ hoàng tử phi, hôm nay ngươi cản đường của ta, chính là muốn cùng ta những điều này sao?" Tề Hoàn nhìn chung quanh, đây vốn là con đường trong ngự hoa viên, bình thường cực ít có cung nhân qua, các nàng ở chỗ này hơn nửa ngày, ngay cả bóng người đều thấy, cho nên Dương Quân Nhu mới cố kỵ dám những lời như vậy.

      Dương Quân Nhu chậm rãi ngẩng lên, đưa tay vuốt sợi tóc sang thái dương "Chẳng qua là muốn tìm ngươi ôn vài chuyện thôi."

      Tề Hoàn cười cười, "Ta nghĩ ôn vài chuyện này xong, Tứ hoàng tử phi, trước bước."

      Sau khi Tề Hoàn qua người Dương Quân Nhu được mấy bước ngừng lại "A, đúng rồi, gia phụ trở về kinh thành, biết ông ấy còn nhớ ngài hay ."

      Toàn thân Dương Quân Nhu hơi chấn động chút, đến nay vẫn nhớ tới ngọc phỉ thúy còn khắc tên và bình hoa ở trong phòng, tâm đau nhói.

      Tề Hoàn ra khỏi cửa cung, Bạch Hủy đứng bên cạnh xe ngựa chờ nàng.

      "Thiếu phu nhân có đói bụng , may là trong xe chuẩn bị điểm tâm." Bạch Hủy bỏ ghế xuống, dìu tay Tề Hoàn lên xe ngựa, vội vàng mang trà nóng và điểm tâm trong khe hẹp ở vách xe ra.

      Nàng quả thực đói bụng! Tề Hoàn uống ngụm trà, thoải mái thở ra "Đến Tề gia ."

      Chuyện Tề Chính Khuông bị cách chức, chẳng hay mẫu thân có biết , cho dù mẫu thân biết, Lão thái gia nhất đinh biết.

      Nếu như chuyện này là thực... Vậy là quá tốt.

      Chỉ cần Tề Chính Khuông có bất kỳ chức quan gì, cũng phạm sai lầm, ít nhất có thể bảo trụ Tề gia về sau bịông hồ đồ làm ảnh hưởng.

      Dương Quân Nhu cho rằng mẫu thân vô năng mới dẫn đến đường làm quan của Tề Chính Khuông bị cản trở, lại biết đây mới là kết quả mà các nàng luôn hy vọng, nếu Tề Chính Khuông quyền cao chức trọng, mẫu thân tại Tề gia mới càng có ngày lành.

      Bạch Hủy thấy khóe miệng Tề Hoàn nâng lên chút mỉm cười nhàng, tò mò "Thiếu phu nhân, hôm nay tiến cung cùng trước kia rất khác nhau."

      "Ừ? Khác như thế nào?" Tề Hoàn cười hỏi.

      "Trước kia Thiếu phu nhân từ trong cung ra, nhưng chưa bao giờ cười vui vẻ như lúc này." Bạch Hủy .

      "Hôm nay nghe được tin tức tốt." Tề Hoàn cười .
      Last edited: 5/12/16
      tart_trung, susu, Genki11 others thích bài này.

    3. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 298: Như nguyện ( Hạ )

      "... Bị cách chức?" Lục thị nghe Tề Hoàn , giật mình ngẩng đầu "Chuyện này connghe từ đâu? Sao ta chưa từng nghe qua, phụ thân con gởi thư cũng thấy nhắc tới."

      Quả nhiên trong nhà này còn chưa thu được tin tức, nàng nghĩ có lẽ Dương Quân Nhu cũng nghe từ Mộ Dung quý phi hoặc tứ hoàng tử"Ở trong cung con gặp Dương Quân Nhu, việc này mặc kệ là là giả, nếu theo trong miệng nàng ra, chắc cũng có mấy phần là , chính là biết phụ thân lần này bỗng nhiên phải về kinh đô, có khi nào là vì chuyện này ."

      Vẻ mặt Lục thị thay đổi, vẫn thản nhiên cười "Nếu ông ta bị triều đình cách chức, ta lại thấy yên tâm chút, về sau tiền đồ của Thụy ca nhi và Thịnh ca nhicàng rộng mở."

      Trong lòng hai mẹ con thần giao cách cảm, ý nghĩ cũng giống nhau.

      "Sao con lạiđụng phải Dương Quân Nhu, nàng gì chứ?" Lục thị quá hiểu tính tình của nữ nhân kia, gặp được chắc chắn có chuyện gì ctốt.

      "Vô tình gặp mặt ở trong cung, nàng còn có thể cái gì, phải là những lời này sao, con để ở trong lòng, nương, ngài cũng cầnphải để ý tới nàng." Sớm hay muộn cũng có ngườitrừng trị nàng.

      Lục thị cũng muốn nhiều về Dương Quân Nhu, cười cùng Tề Hoàn đếnhôn của Linh Nguyệt.

      "... Còn cómấy ngày, sau khi thành thân phải Cẩm Châu thành, ở kinh đô." Tề Hoàn xong, nàng từ Triệu Ngôn Ngọc biết tính Quan Lãng, thể ở lại kinh thành, lúc này lại muốntrở về Quan gia trang, cho nên Cẩm Châu thành trước.

      ra nàng buồn bực, sao hồi Quan gia trang ngay? Linh Nguyệt có thai sáu tháng.

      Bất quá đây là quyết định của Quan Lãng, nàng khó mà gì.

      Tề Hoàn chưa với Lục thị chuyện ởmiếu nguyệt lão Triệu phu nhân gặp được nam tử có bộ dángrất giống Tề Chính Khuông, chính nàng chưa gặp qua người nọ, cũng thể xác định có phải giống hay , hơn nữa chuyện nàngmuốn làm, là muốn gạt Lục thị.

      Hai mẹ con chuyện phiếm vài câu, Tề Hoàn hỏi tình hình gần đây của Kính ca nhi, biết được nó có gì khác thường, thìyên tâm, nàng lo lắng Kính ca nhi vẫn cònoán hận, đối với bọn Thịnh ca nhi gây bất lợi, bất quá có mẫu thân nhìn, hẳn là xảy ra vấn đề.

      Sau đó, Tề Hoàn đến chỗ lão thái gia.

      Tề Chính Thanh ở đây, Tề Hoàn thấy liền thi lễ, biết được trong khoảng thời gian tớisẽ ở lại kinh thành, trong lòng rất là vui mừng.

      Nàng chuyện với lão thái gia về việc Tề Chính Khuông bị cách chức.

      Tề lão thái gia cũng vừa nghe , gật đầu gì thêm, thoạt nhìn hề để ý.

      Tề Hoàn cho rằng ôngvà Tề Chính Thanh thương lượng chuyện gì, vốn có ý lưu lại, chỉ giao phó nha hoànmấy câu, chẩn mạch cho lão thái gia xong, trở về Triệu gia.

      "Đây là chủ ý của con?" Đợi sau khi Tề Hoàn rời khỏi, Tề lão thái gia ngẩng đầu nhìn Tề Chính Thanh.

      Tề Chính Thanh sắc mặt sâu xa, hai mắt hiếm khi xuất mặt thâm trầm, "Đối với đại ca mà , ở trong nhà làm công việc vặt thích hợp hơn so với lên quan trường."

      Ý , chuyện Tề Chính Khuông bị cách chức tất nhiên là thoát được có can hệ với .

      "Bị huynh trưởng ngươi biết được, nhất định đối với ngươi hiểu lầm càng sâu, hiềm khích lúc trước của hai huynh đệ các ngươi càng khó mà tiêu tan." Tề lão thái gia làm sao biết năng lực trưởng tử, chính là làm phụ thân, tự nhiên muốn nhìn thấytình cảm tốt của hai con, gặp mặt giống như kẻ thù.

      Tề Chính Thanh nhếch miệng cười, "Dù sao cũng kém bao nhiêu, hơn nữa đại ca bị cách chức, vui mừng cũng chỉ người, ngài thấyý cười trong mắt A Hoàn sao? Con nghĩ đại tẩu cũng cảm thấy đây là chuyện tốt."

      "Phải." Tề lão thái gia giọng "Đại ca ngươi nên trở về đây, ngươi tận lực đừng trêu chọc ."

      "Biết."

      Chưa được mấy ngày, Công văn Tề Chính Khuông bị cách chức quả nhiên chính thức ban xuống dưới, Tề Chính Khuông định khởi hành trở về kinh thành khơi thông quan hệ khiến trở tay kịp, nghĩ tới lần này Hoàng Thượng quyết đoán như vậy làm cho cuốn xéo.

      Lý do miễn chức rất đơn giản,thân bất chính, sao làm được người trụ cột.

      Đây là hoài nghi phẩm hạnh Tề Chính Khuông, chính xác hơn làchối bỏ, trực tiếp chặt đứt đường lui của .

      So với bên này Tề Chính Khuông tức giận, bên kia Tề Hoàn tâm tình cực kỳ tốt, tin này đối với nàng mà , có thể là được như ý nguyện, nàng tất nhiên là cao hứng mà chuẩn bị hôn cho Quan Lãng và Linh Nguyệt.

      Hắc y nhân ngày ấy muốn ám sát Linh Nguyệt còn xuất , điểm ấy càng xác minh hoài nghi trong lòng Tề Hoàn.

      Muốn giết Linh Nguyệt, quả nhiên là Bành Xuân.

      Nàng thực hoài nghi động cơ Bành Xuân ra tay với Linh Nguyệt, là vì con ông sao? thể, nghe Bành Xuân đối với Quan trang chủ và Quan gia trang trung thành và tận tâm, Quan trang chủ cùng Quan Lãng đều nhìn nhận Linh Nguyệt, ôngsao còn có thể chống đốiý tứ bọn họ? Chẳng lẽ vì thân phận Linh Nguyệt? Lo lắng tương lai Linh Nguyệt liên lụy Quan gia trang?

      Lý do này tương đối có khả năng, nhưng Tề Hoàn vẫn cảm thấy dường như có chỗ nào đó đúng.

      Nàng hỏi Triệu Ngôn Ngọc mấy lần, Triệu Ngôn Ngọc Bành Xuân ngày hôm sau tìm lý do cùng Quan trang chủ từ biệt rời kinh đô, cho dù muốn tra, cũng phải chờ sau hôn lễ của Quan Lãng và Linh Nguyệt.

      Đành đem chuyện này bỏ qua bên tạm thời để ý tới, Tề Hoàn quan tâm việc khác.

      Nam tử trẻ tuổi lớn lên giống Tề Chính Khuông tìm được rồi, người kia kêu Vương Tuấn, là tú tài nghèo, trọtrong ngõ ở thành Tây, Triệu Ngôn Ngọc phái người theo dõi , khi nào Tề Hoàn muốn gặp cũng được.

      Nghe tin tìm được người rồi, Tề Hoàn ngược lại vội, hai ngày này đều là ngày tốt của Linh Nguyệt, nàng cũng có thời gian xuất môn.

      Hôn lễ của Quan Lãng và Linh Nguyệt tổ chức ngay tại hậu viện hiệu thuốc Quan gia.

      Bởi vì thân phận cùng bộ dáng mang bầu của Linh Nguyệt, hôn lễ hề long trọng, chỉ đơn giản cử hành nghi thức, người trong nhà vui vẻ náo nhiệt, cao hứng chút là được.

      Tuy rằng nghi thức đơn giản, nhưng lại hề qua loa, kể cả là chi tiết nhất, Quan phu nhân đều chuẩn bị rất đầy đủ, cho thấy Linh Nguyệt rấtđược xem trọng, cũng bởi vì như thế, về sau những người khác ở Quan gia trang mới dám bất kính đối với vị thiếu phu nhân Linh Nguyệt này.

      Điểm ấy, Tề Hoàn thấy Quan phu nhân thay đổi ít.

      Quan phu nhân đây là ai cả đường , Quan Lãng muốn như vậy, Linh Nguyệt vẫn rời bỏ, làm mẫu thân, bà sao có thể cảm động?

      Linh Nguyệt xuất giá từ Triệu gia, vào hậu viện hiệu thuốc Quan gia bái đường thành thân, vì ở đây đều là người nhà, cho nên việc Linh Nguyệt mang thai thành thân cũng có ai cảm thấy ngạc nhiên, ngược lại là mọi người nhìn thấy bộ dáng Quan Lãng tuấn lãng bằng trước kia, trong lòng khó có thể kiềm chế mà sinh ra đồng tình, vui sướng mặt khỏi có chút thổn thức.

      Băng gạc người Quan Lãng đều được tháo ra, có Triệu phu nhân và Tề Hoàn cùng nhau hỗ trợ trị liệu, vết thương bị bỏng so với trước tốtrất nhiều, ít nhất khuôn mặt kia thoạt nhìn còn dữ tợn.

      Có lẽ qua thời gian nữa, cho dù Quan Lãng thể khôi phục dung mạo như xưa, nhưng cũng quá kém.

      Ít nhất, nội lực người khôi phục được sáu thành.

      Tề Hoàn mỉm cười nhìn hai người chuẩn bị đưa vào động phòng kia, quay đầu nhìn Triệu Ngôn Ngọc, lại phát chung quanh cũng chưa từng nhìn thấy thân ảnh Triệu Ngôn Ngọc.

      nơi nào?

      Tề Hoàn nhíu mày, muốn thu hồi tầm nhìn, khóe mắt lại phát thân ảnh quen thuộcgiấu ở trong đám người......

      Bành Xuân?
      tart_trung, susu, Genki16 others thích bài này.

    4. nam

      nam Well-Known Member

      Bài viết:
      291
      Được thích:
      703
      bạn ơi tryện này còn bn chương nữa là hoàn vậy.

    5. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Truyện còn hơn 100 chương nữa bạn

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :