1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

A Hoàn - Dư Phương (Full - Chờ beta)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Havy929

      Havy929 New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      1
      Cám ơn bạn nhiều vì nhận edit truyện này. Truyện hay quá, mong bạn có thể edit hoàn truyện này^^ @votranh90
      votranh90 thích bài này.

    2. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 294: Vệ U công chúa
      Chuyện thích khách, tất cả mọi người hết sức ăn ý chữ cũng , Tề Hoàn ở trước mặt Linh Nguyệt cũng qua, nhưng nàng biết , kỳ Linh Nguyệt đoán được chút, chỉ là ra mà thôi.

      Bất quá Tề Hoàn biết Triệu Ngôn Ngọc thầm điều tra Bành Xuân, giống như nàng, Triệu Ngôn Ngọc cũng nghi ngờ Bành Xuân ám sát Linh Nguyệt là có mục đích khác, chỉ vì ngăn cản Linh Nguyệt và Quan Lãng thành thân, nhưng đến tột cùng là lý do gì, chỉ mình Bành Xuân hiểu.

      Chuyện này có Triệu Ngôn Ngọc thầm chú ý, tất nhiên là cần lo lắngan toàn của Linh Nguyệt nữa, Tề Hoàn liền yên tâm làm chuyện của mình.

      Nàng tự mình chuyến đến miếu Nguyệt Lão, muốn gặp người có bộ dạng rất giống Tề Chính Khuông như lời Triệu phu nhân , đáng tiếc nàng xung quanh miếu Nguyệt Lão mấy lần, cũng thấy người nàng cần gặp.

      "Thiếu phu nhân, bằng nô tỳ hỏi thăm chút?" Bạch Hủy thấp giọng .

      Tề Hoàn lắc đầu " thể, người đó cùng chúng ta quen biết, tùy tiện hỏi thăm, chỉ sợ khiến người ta chỉ trích, đợi ta ngẫm lại xem nên làm như thế nào."

      "Thiếu phu nhân, người kia có khả năng chỉ đến miếu Nguyệt Lão ngắm cảnh, kinh thành lớn như vậy, làm sao dễ dàng tìm được?" Bạch Hủy dìu tay Tề Hoàn về phía xe ngựa, vừa giọng ra.

      "Là ta quá nóng lòng." Tề Hoàn thở dài tiếng, cho rằng sư phụ tại miếu Nguyệt Lão nhìn thấy người kia, nàng cũng có thể ở chỗ này gặp được, lại quên ai ở địa phương nhất định, nếu có thể biết họ tên đối phương, ở nơi nào, có lẽ còn dễ dàng chút.

      Bạch Hủy , " bằng cho người thầm điều tra nghe ngóng?"

      Tra như thế nào? Cho người tìm nam tử bộ dạng giống Tề Chính Khuông? Đây căn bản phải là ý kiến hay.

      "Thiếu phu nhân nếu sợ bị người khác biết được, nhờ thiếu gia thăm dò, thiếu gia lợi hại như vậy, khẳng định rất nhanh là có thể tìm ra." Trong mắt người làm Triệu gia, Triệu Ngôn Ngọc cơ hồ làm được.

      Giống như chỉ có thể dựa vào Triệu Ngôn Ngọc, Tề Hoàn cười nhạt tiếng, " về trước ."

      "A, Thiếu phu nhân, ngài xem. Đó phải là Phó thiếu gia sao?" Bạch Hủy ngạc nhiên mừng rỡ kêu, chỉ vào nam tử trẻ tuổi cách đó xa sải bước tới.

      Tề Hoàn theo hướng tay của nàng nhìn sang, thấy nam tử tuấn mặc áo màu xanh thẫm,áo khoác ngoài màu đen trầm mặt về hướng các nàng, nhưng phát ra họ, con mắt nhìn chăm chú chỗ khác.

      Phó Kỳ Hữu nhìn, là chiếc xe ngựa thoạt nhìn giản dị trang trí gì. Tề Hoàn lại liếc mắt cái liền nhận ra, xe ngựa này là dùng gỗ đàn hương thượng đẳng làm thân xe, bên trong có vải gấm tốt nhất làm màn xe, người bình thường dễ dàng có xe ngựa như vậy.

      Xe ngựa này nàng chỉ gặp lần ở vương phủ, nhưng cỗ xe này thấy có bảng hiệu vương phủ, hẳn phải là xe vương phủ.

      Trong xe là ai?

      "Phó thiếu gia vạn phúc." Bạch Hủy và Tề Hoàn đứng ở bên cạnh xe ngựa, mắt thấy Phó Kỳ Hữu qua các nàng, Tề Hoàn nhịn được khom gối thi lễ cái.

      Bước chân Phó Kỳ Hữu hơi chậm lại. Đột nhiên quay đầu nhìn về phía Tề Hoàn, trong cặp mắt to mày rậm kia sáng lên "A... Triệu thiếu phu nhân, sao ngươi lại ở đây?" vốn muốn gọi khuê danh Tề Hoàn, nhưng chợt nghĩ đến nam tử nào đó cười híp mắt. đành phải sửa lại xưng hô.

      Tề Hoàn chỉnh đốn trang phục cười thi lễ "Ta đến xin quẻ, Phó thiếu gia sao lại ở chỗ này?"

      "A, Ta tới đây dạo chút..." Phó Kỳ Hữu trả lễ, nghe Tề Hoàn hỏi, gương mặt tuấn tú thoáng lên vẻ lúng túng, giương mắt lên nhìn thấy tấm biển lớnđề“Miếu Nguyệt Lão”, càng thêm quẫn bách.

      đại nam nhân như đến miếu Nguyệt Lão dạo chút là thế nào hả? Nếu để cho Triệu Ngôn Ngọc biết, chẳng phải cười nhạo là người đơn rốt cục chịu nổi tịch mịch, nghĩ đến chuyện cầu duyên rồi?

      Tề Hoàn nhận ra được tự nhiên, hơi nhếch môi chút "Vậy quấy rầy ngài nữa."

      Khóe mắt Phó Kỳ Hữu liếc xe ngựa cách đó xa, vội vàng giải thích "Triệu Thiếu phu nhân, ngươi nên hiểu lầm, ta phải là đến miếu Nguyệt Lão."

      Là sợ nàng sau khi về nhà cho Triệu Ngôn Ngọc biết? Tề Hoàn cười gật đầu "Ừ, ta biết."

      Chung quanh đây cũng chỉ có miếu Nguyệt Lão là nơi có thể dạo, Phó Kỳ Hữu cảm thấy càng giải thích càng giấu đầu hở đuôi.

      gãi gãi đầu "Triệu Thiếu phu nhân, là người khác muốn đến, cũng phải là ta nghĩ tới."Tề Hoàn tò mò nhìn "Hóa ra Phó thiếu gia cùng bằng hữu."

      Phó Kỳ Hữu vừa định và người kia mới phải là bằng hữu, thấy màn che của chiếc xe ngựa được mở ra, nương trẻ tuổi mặt che lụa trắng, vóc người nhắn xinh xắn hướng về phía trào phúng "Phó Kỳ Hữu,bây giờ ngươi cũngcho rằng nơi này tốt sao, lúc trước để ngươi dẫn ta tới nơi này, ngươi còn ngàn vạnlần muốn, tại lại muốn rời ?"

      Thanh nương này tràn đầy hào sảng, lời giống khuê các bình thường hay nũng nịu , mà mang theo cỗ khí thế làm người khác cảm thấy tràn đầy sức sống.

      Ánh mắt nàng đẹp! Đây là suy nghĩ đầu tiên của Tề Hoàn khi gặp nàng, mặc dù thấy bộ dạng nàng dưới mạng che mặt, nhưng nhìn cặp mắt sáng lấp lánh động lòng người kia, Tề Hoàn thầm nghĩ đến người, hai mắt liền sáng tỏ.

      Đôi mắt sáng dần dần mở ra như nước mùa thu, như vậy ánh mắt đó chính là nàng .

      "Nếu như ngươi muốn chờ, nhanh trở về, ta cũng khiến ngươi ở đây ngây ngốc." Phó Kỳ Hữu trầm mặt, thanh lạnh nhạt .

      "Dẫn ta tới nơi này là ngươi, lúc này ngươi thấy nữ nhân khác liền vứt bỏ ta, nào có chuyện dễ dàng như vậy." Thanh nàng kia giòn giã châm chọc .

      Phó Kỳ Hữu tức giận đến đỏ mặt "Nữ nhân này, ngươi nên bậy bạ, đây là phu nhân của tiểu Triệu đại nhân, ta gặp người quen chào hỏi thế nào? Sao có thể mặc cho ngươi lung tung hủy thanh danh Thiếu phu nhân nhà người ta."

      Ánh mắt nàng kia lóe lên, nhìn về phía Tề Hoàn, thấy nàng quả nhiên là búi tóc của phụ nhân, liền thẹn thùng "Triệu Thiếu phu nhân xin thứ lỗi, đều do xưa nay người nàylàm được tốt, khiến ta hồ đồ gây hiểu lầm mạo phạm ngươi."

      nữ tử quyết đoán dứt khoát, sai rồi liền thừa nhận, Tề Hoàn trong lòng sớm đoán ra nương này là người phương nào, chỉ là nghĩ tới cùng trong tưởng tượng lại hoàn toàn khác nhau.

      "Ta làm gì tốt? Tại sao là ngươi càn quấy, phải ta muốn cùng ngươi này... Đại tiểu thư khắp nơi dạo." Phó kỳ bảo hộ vừa bị làm được tốt, mặt lên lửa giận.

      "Người cho ngươi tiếp đãi ta cũng phải là ta, ngươi nếu nguyện ý, có thể từ chối." Nữ tử cười lạnh .

      Phó Kỳ Hữu chỉ tay vào nàng la lên, "Ngươi... Ngươi..."

      "Ngươi cái gì mà ngươi, ta sai chỗ nào sao?" Nàng kia hừ tiếng, lúc quay về phía Tề Hoàn, thanh lại nhu hòa,còn mang vài phần khách khí "Triệu Thiếu phu nhân, hôm nay để cho ngươi chê cười rồi, mấy ngày nay ta nghe qua ít chuyện của ngươi, ngươi nữ tử đặc biệt. giống với những người khác."

      Tề Hoàn cười trả lời "Hoàn Nhan nương mới là người đặc biệt."

      "A, ngươi biết ta là ai?" Nàng kia nghi ngờ hỏi. Chẳng lẽ nàng lộ ra sơ hở?

      nương này dĩ nhiên phải ai khác, chính là người gần đây cả kinh thành đều nghị luận rối rít Lâu Lan công chúa, Hoàn Nhan Vệ U. Dù cho theo như đồn đãi Vệ U công chúa dáng người vạm vỡ, mắt như cái chuông, diện mạo giống Chung Quỳ, có điều, ràng nương trước mắt này theo như đồn đãi hoàn toàn phải là cùng người.

      Tề Hoàn mỉm cười liếc Phó Kỳ Hữu cái "Ta đoán."

      Hoàn Nhan Vệ U tay chống cằm, hứng thú nhìn Tề Hoàn "Ngươi thú vị."

      Vậy mà cho là nàng thú vị! Xem ra nước Lâu Lan bên kia truyền đến lời đồn là do vị công chúa này cố ý phát tán ra ngoài "Cũng vậy."

      "Hôm nay thời gian còn sớm. kịp cùng Triệu Thiếu phu nhân nhiều, hi vọng ngày nào đó có cơ hội gặp lại." Hoàn Nhan vệ u cười , đôi mắt xinh đẹp toát ra chân thành vui vẻ.

      Tề Hoàn khom gối thi lễ. Thấp giọng , " nương thong thả."

      Hoàn Nhan Vệ U nhìn Phó Kỳ Hữu "Thủ hạ bại tướng, còn qua đây đánh xe?"

      Phó Kỳ Hữu nghe nàng gọi mình như vậy, cảm thấy mất mặt trước Tề Hoàn, hận nghiến răng nghiến lợi.

      "Triệu Thiếu phu nhân, tại hạ cáo từ trước." Phó Kỳ Hữu cố nén ý nghĩ xúc động muốn bóp chết nữ nhân trong xe ngựa kia, chắp tay từ biệt Tề Hoàn, bước đến xe ngựa kia, dùng sức quất roi, nhanh rời miếu Nguyệt Lão.

      Bạch Hủy "Cho tới bây giờ chưa thấy qua Phó thiếu gia tức giận như vậy, xem ra là bị vị nương kia hành hạ đến lợi hại, Thiếu phu nhân, nương kia là ai vậy?"

      "Vệ U công chúa." Tề Hoàn cười lên xe ngựa, cảm thấy Phó Kỳ Hữu cùng Hoàn Nhan vệ u là thú vị.

      "A? Là vị công chúa xấu xí?" Bạch Hủy kinh hô "Khó trách muốn che mặt đây."

      Tề Hoàn đầu lông mày chau lại " nhất định che mặt là vì bộ dạng xấu."

      Nàng tò mò, Phó Kỳ Hữu vì cái gì thành gã sai vặt đánh xe, Vệ U công chúa vì sao gọi là thủ hạ bại tướng?

      Buổi tối, Triệu Ngôn Ngọc trở về, Tề Hoàn giúp tắm rửa thay quần áo, lúc hai người cùng nằm giường, nàng mới vùi vào trong ngực kể chuyện hôm nay ở miếu Nguyệt Lão gặp được Phó Kỳ Hữu và Vệ U công chúa, ánh mắt tò mò sáng lên chăm chú nhìn :

      "... Mau cho thiếp biết, Phó Kỳ Hữu như thế nào lại trêu chọc Vệ U công chúa, thiếp thấy vệ u công chúa giống như cố ý muốn hành hạ , chàng gặp qua Vệ U công chúa rồi sao? Có phải cảm thấy giống với lời đồn đãi?"

      Tiểu sư muội của gần đây dường như chỉ quan tâm chuyện của người khác! Trong lòng Triệu Ngôn Ngọc thoải mái, tay vuốt phần lưng mềm mại của nàng, yên lòng trả lời "A, thấy, mặc dù nàng dùng khăn che mặt, nhưng là nhìn ra được vị công chúa này giống với lời đồn đãi, về phần nàng và Phó Kỳ Hữu là thế này, hôm đó Phó Kỳ Hữu suy nghĩ, ở trước mặt hoàng thượng la hét muốn cưới cái xấu nữ nhân, lời này bị mọi người truyền đến tai Vệ U công chúa, Vệ U công chúa liền cầu xin Hoàng Thượng hủy bỏ việc tỷ võ kén rể, tự mình cùng Phó Kỳ Hữu đối chiêu, Phó Kỳ Hữu này ngay từ đầu cảm thấy danh tiếng thiện chiến của Vệ U công chúa là giả, khinh địch sơ sẩy, bị Vệ U công chúa đánh cho rơi xuống lôi đài... Nếu làm sao làm gã sai vặt..."

      Tề Hoàn kích động hỏi "Phó Kỳ Hữu có phải cưới vệ u công chúa đây?"

      Triệu Ngôn Ngọc nhướn mày nhìn nàng " đến hôm nay vẫn còn cảm thấy bộ dạng Vệ U công chúa rất xấu."

      "Trông mặt mà bắt hình dong! Đáng đời phải làm gã sai vặt!" Tề Hoàn hừ .

      "Nàng hôm nay miếu Nguyệt Lão làm gì?" Triệu Ngôn Ngọc ôm nàng lật người, nghi ngờ hỏi.

      Tề Hoàn đem chân lạnh buốt đặt lên bắp chân ấm áp của , thoải mái mà than tiếng, mùa đông vào ban đêm, là so với lò sưởi còn thoải mái hơn "Thiếp tìm người, trước nghe nương qua... Bộ dạng rất giống Tề Chính Khuông... Liền muốn xem."

      Triệu Ngôn Ngọc gõ cái lên trán nàng "Cái đầu này lại nghĩ ra cái chủ ý gì?"

      "Thiếp nào có nghĩ ra cái chủ ý gì, chỉ tò mò có phải rất giống hay ." Tề Hoàn tại trong ngực cọ xát, nũng nịu ra.

      "Có muốn ta giúp nàng tay tìm hay ?" Triệu Ngôn Ngọc trong mắt mang ý cười nhìn thê tử ở trong ngực cọ y như con mèo , giọng sủng ái hỏi.

      Tề Hoàn lập tức ngẩng đầu hôn cái lên mặt "Tam sư huynh quả nhiên hiểu thiếp."
      tart_trung, susu, Genki10 others thích bài này.

    3. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 295: Vào cung ( thượng )

      Hôm sau, Trời vừa sáng Tề Hoàn mở mắt, chỉ là luyến tiếc đứng lên, thân thể áp sát vào thân hình ấm áp của Triệu Ngôn Ngọc, hơi xoay người chút, muốn đánh thức , mấy ngày nay bận nhiều việc, tối hôm qua lại còn liều mạng mà......

      "Sao dậy sớm như vậy? ngủ thêm chút nữa?" Tề Hoàn vừa mới đem cánh tay rời khỏi người Triệu Ngôn Ngọc, chưa kịp đứng dậy, cảm thấy tay bị kéo lại, cả người rơi vào lồng ngực rộng lớn, hơi thở ẩm ướt nóng nóng bỏng thổi lên gáy nàng, bên tai truyền đến thanh của Triệu Ngôn Ngọc.

      Tề Hoàn cười sờ sờ mặt , cằm có râu, đâm vào lòng bàn tay mềm mại của nàng hơi ngứa "Thiếp phải tiến cung, dậy sớm để chuẩn bị, chàng ngủ tiếp ."

      Triệu Ngôn Ngọc hàm hồ thầm tiếng, lật người đem nàng đặt ở dưới thân, đem tay ở bên hông nàng kéo lên , cầm nơi đẫy đà mềm mại của nàng "Còn sớm, ngủ thêm lát nữa."

      "Cái này sao có thể được chứ. Chàng để thiếp đứng lên trước ." Tề Hoàn đè tay làm việc xấu của , làm bộ muốn đẩy ra.

      "Nàng mệt mỏi?" Triệu Ngôn Ngọc làm sao dễ dàng để nàng đẩy ra, hai ba cái đem nàng vây ở trong ngực, nghĩ tới tối hôm qua hai người triền miên hoan ái, trong đầu lên bộ dáng nàng chủ động ngồi người , động tình lắc lư, chỉ cảm thấy dưới thân căng cứng.

      Tề Hoàn ngượng ngùng cắn môi "Sau khi thiếp tiến cung, trở về ngủ bù sau."

      Triệu Ngôn Ngọc cầm lấy tay nàng hướng xuống dưới thân mình tìm kiếm, khàn giọng "Hôm nay cần vào cung."

      Ngón tay mảnh khảnh bị lôi kéo cầm vật nóng bỏng cực đại, mặt Tề Hoàn đỏ bừng, nhưng có bỏ tay ra, mà là nhàng nhéo chút, thuận thế vuốt từ xuống dưới, ghé vào lỗ tai giọng hỏi "Chàng cảm thấy mệt sao?"

      "Lại mệt nữa còn được." Triệu Ngôn Ngọc thoải mái mà dán thân thể nàng, cắn vành tai trắng nõn của nàng cười khẽ.

      Tề Hoàn thu hồi tay, thở gấp "Hôm nay thiếp phải vào cung, thể cùng chàng náo loạn."

      "Nàng lúc này còn dám thu tay lại?" Triệu Ngôn Ngọc bị nàng trêu chọc toàn thân phát hỏa, làm sao chịu buông tha nàng, theo cổ nàng hôn đường xuống trước ngực, cắn nụ hoa muốn đứng thẳng kia.

      "Đừng...... Đừng......" Tề Hoàn cầu xin tha thứ, nàng là cố ý khiêu khích , thực nghĩ tiếp tục cùng càn quấy "Thiếp còn phải tiến cung đó, chàng như vậy lát nữa làm sao thiếp dám gặp người?"

      Thân dưới của Triệu Ngôn Ngọc chọc vào eo nàng "Vậy ."

      " thể." Thanh Tề Hoàn vội vã "Chàng tha thiếp , lần sau chàng muốn thế nào cũng được?"

      Dụ hoặc này rất lớn, ngón tay Triệu Ngôn Ngọc ở chân nàng liền dừng di chuyển, khàn giọng hỏi "Ta muốn như thế nào cũng được? Đều do ta?"

      Tề Hoàn vội vàng đáp ứng.

      Triệu Ngôn Ngọc cười, ở mặt nàng hôn cái "Đây chính là nàng đáp ứng ta đấy."

      "Mau đứng lên" Tề Hoàn cắn răng kêu lên.

      "Ha ha ha" Triệu Ngôn Ngọc cười to, đem nàng ôm vào trong ngực hôn lại hôn, lúc này mới bế nàng xuống giường.

      Tề Hoàn kêu người mang nước vào cho nàng rửa mặt chải đầu, còn khuyên Triệu Ngôn Ngọc " bằng chàng ngủ thêm lát, cũng nhiều ngày chàng chưa nghỉ ngơi rồi."

      Triệu Ngôn Ngọc phất tay ý bảo Bạch Hủy cần giúp thắt đai lưng, chính mình mặc chỉnh tề, nhìn Tề Hoàn trang điểm cười "Lát nữa ta đưa nàng đến cửa cung, sau đó cửa hàng thuốc bắc Quan gia."

      Tề Hoàn quay đầu lại mắt liếc cái.

      Cũng biết có phải là vì vừa mới phen triền miên, vẫn là mặt nàng lau son, Triệu Ngôn Ngọc chỉ cảm thấy nàng hôm nay hai má phiếm hồng, như hoa đào mềm mại làm cho nhịn được muốn cắn ngụm, hai mắt sáng ngời dường như càng có sức sống, lay động lòng người.

      Cảm giác được khí ngọt ngào của Tề Hoàn cùng Triệu Ngôn Ngọc, Bạch Hủy và Trầm Hương liếc nhau, cười đến ái muội, lui xuống chuẩn bị đồ ăn sáng.

      Hai người ăn xong, bên ngoài trời sáng, thời tiết mấy hôm nay rất đẹp, mặt tuyết đóng băng nhiều ngày nay tan dần, đường trong đình viện được quét sạch , trong lòngcàng thêmấm áp.

      Triệu Ngôn Ngọc đưa Tề Hoàn đến cửa cung, nhìn nàng vào, mới giục ngựa rời .

      hơn năm nàng chưa tiến cung, tựa hồ có gì thay đổi, vẫn lộ ra hơi thở xa hoa như trước, lại thiếu điểm ấm áp tình người, Tề Hoàn trước nay thích hoàn cảnh trong hoàng cung.

      Thời điểm tới Thọ Khang cung, Thái Hậu nương nương còn chưa ngủ dậy, nghe lão nhân gia gần đây dường như dậy khá trễ.

      Các nương nương phi tần đứng ở bên ngoài Thọ Khang cung, chỉ chờ Thái Hậu nương nương đứng lên rửa mặt chải đầu xong, liền vào thỉnh an.

      Tề Hoàn bối phận thấp nhất, sau khi cung nữ mang nàng vào, nàng vẫn đứng ở phía sau cùng, hơi cúi thấp đầu.

      Tiểu Tống Hoàng Hậu tới, dẫn đầu là Mộ Dung quý phi.

      Sau khi thái tử bị phế, Tống gia cũng bị niêm phong phủ, nhưng Hoàng Thượng lại động đến Tiểu Tống Hoàng Hậu, vẫn như trước để cho nàng chưởng quản lục cung, cách này làm cho mọi người nghĩ rằng Hoàng Thượng đối với Tiểu Tống Hoàng Hậu hữu tình, nhưng nếu nhớ Hoàng Hậu, làm sao có thể nhẫn tâm đem Tống gia lưu lại ai như vậy......

      Tề Hoàn ngẩng đầu nhìn thoáng qua Mộ Dung quý phi vui sướngtrước mặt, thay vì cho Mộ Dung quý phi trở thành Hoàng Hậu, khiến Mộ Dung gia quyền thế càng lớn, còn bằng để Tiểu Tống Hoàng Hậu có chỗ dựa vào mà vẫn tiếp tục giữ vị trí kia, dù sao nàng cũng gây ra được sức ép gì.

      Hoàng Thượng thực khôn khéo, thủ đoạn rất cao minh.

      Mộ Dung quý phi hôm nay, chính là Tiểu Tống Hoàng Hậu ngày mai, sau khi tứ hoàng tử bị bức cung, kết cục của Mộ Dung quý phi so với Tiểu Tống Hoàng Hậu còn thê thảm hơn.

      "A Hoàn, đến đây rồi sao lên tiếng?" Khi Tề Hoàn đangnhớ lại kết cục của Mộ Dung quý phi ở kiếp trước khiến nàng sợ run, biết Lục hiền phi đứng trước mặt nàngkhi nào, khóe miệng còn mỉm cười nhìn nàng.

      Nhìn thấy Lục hiền phi tươi cười, đáy lòng Tề Hoàn bỗngkhựnglại, nụ cười này thấy thế nào cũng làm cho người khác cảm thấy có đắc ý "Hiền phi nương nương vạn phúc."

      Lục hiền phi mặt mặc dù cười, nhưng đáy mắt lại mảnh sắc lạnh "Đứng lên đứng lên, khách khí như vậy làm gì, lâu rồi gặp, A Hoàn ngày càngxuất sắc."

      "Hiền phi nương nương quá khen." Tề Hoàn cúi đầu, giọng .

      "Ngươi làm rất tốt." Lục hiền phi cười , " chuyến đến Nam Việt, quả nhiên là khác."

      Tề Hoàn cúi đầu , nàng biết Lục hiền phi ghi hận cái gì, nàng tính toán muốn nhúng tay vào thuỷ vận nhưng thất bại, ăn trộm gà thành còn mất nắm gạo, lại bị Mộ Dung quý phi phát tâm tư của nàng, ở trong cung đối với nàng đủ loại chèn ép.

      Trước nàng có nghe mẫu thân , bây giờ cuộc sống ở trong cung của Lục hiền phi hề dễ chịu, Hoàng Thượng đối xử với nàng cũng như trước, đại khái là do biết nàng hợp tác với Bạch gia nhúng tay vào chuyện Nam Việt.

      "Nghe lão thái gia khen ngươi dứt miệng,trong thư còn nhắc đến ngươi mấylần, A Hoàn, ta trước kia coi thường ngươi rồi." Lục hiền phi thản nhiên .

      Tề Hoàn biết Lục lão thái gia làm sao có thể khen ngợi nàng, sở dĩ lần này Lục hiền phi thể như nguyện, nguyên nhân đều do nàng và mẫu thân xen vào, nếu phải mẫu thân viết thư cho hai cậu, ngăn cản Lục lão thái gia giúp Lục hiền phi, chừng lúc ấy Triệu Ngôn Ngọc làm việc càng thêm gian nan, nay trong lòng Lục hiền phi chỉ sợ cực kỳ hận các nàng.

      "A Hoàn ngu muội, đáng được nương nương xem trọng." Tề Hoàn mỉm cười, kiêu ngạo siểm nịnh .

      Lục hiền phi khẽ hừ tiếng, nếu phải chung quanh có các phi tần khác, nàng quyết dễ dàng bỏ qua cho Tề Hoàn dễ dàng như vậy.

      "Thái Hậu nương nương thỉnh các vị vào bên trong." Có cung nữ ra truyền lời, là Thái Hậu nương nương dậy.

      Lúc này nàng mới quay người vào Thọ Khang cung, bỗng nhìn thấy thân ảnh yểu điệu cách đó xa tới, Dương Quân Nhu cũng đến đây.
      Last edited: 8/1/16
      tart_trung, susu, Genki15 others thích bài này.

    4. hanna9x

      hanna9x Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      34
      Truyện này còn bao nhiu chương zay bạn
      quỳnhpinky thích bài này.

    5. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      hanna9x truyện này có 416 chương + 1 kết thúc. May mà 1 chương của nó ngắn.
      susu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :