1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

A Hoàn - Dư Phương (Full - Chờ beta)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 30: Yến khách
      Edit - Beta: Tiểu Đông Tà

      qua mặt đường rộng rãi, chính là Tề gia rồi.

      Tề Hoàn trầm mặc chậm chạp mà , người gác cổng ngay từ lúc nàng ra khỏi Triệu phủ, cũng mở đại môn, khom lưng hành lễ nàng.

      Trầm Hương theo sau lưng Tề Hoàn, đáy lòng bởi vì lời của Triệu Ngôn Ngọc mà cách nào bình tĩnh lại.

      Ở Tề gia lâu như vậy, Tề Hoàn đối với nàng vẫn rất tín nhiệm, thậm chí so với Ngân Hạnh còn tin tưởng nàng hơn, nhưng nàng lại lần đầu tiên nghe , lão gia làm việc cho thái tử.

      Thái tử. . . . . . Cái từ này đối với nàng mà cũng xa lạ, chỉ là thời gian ba năm mà thôi, nàng từ thiên kim tiểu thư sống an nhàn sung sướng thành thân phận nô tài hèn mọn, nhưng có chút hận cũng phải có thể theo thời gian biến mất.

      ra Tề gia cũng làm việc cho thái tử, cùng phụ thân của nàng là dạng, nhưng cha nàng có kết quả gì, tin tưởng kinh đô có bao nhiêu người biết, nàng ngẩng đầu nhìn Tề Hoàn cái, nàng hi vọng Tề Hoàn thiện lương như vậy có số mệnh giống nàng, hy vọng Tề gia cuối cùng bị thái tử vứt bỏ. . . . . .

      Nhưng là, những lời này nàng thể , thân phận của nàng thể bại lộ, nếu chỉ có con đường chết.

      Nàng còn muốn sống báo thù, cho dù báo thù đối với nàng mà giống như con kiến đáng kể đối nghịch cùng con cọp hung mãnh, bất kể thế nào, nàng cũng muốn thử lần.

      Trầm Hương trong lòng chuyển động, Tề Hoàn cũng ở đây nghĩ tới lời của Triệu Ngôn Ngọc.

      Kiếp trước, nàng chỉ nghĩ tới muốn phá hủy Tề gia, loại hận ý mãnh liệt này đem lấy tất cả cảm tình của nàng với Tề gia cháy sạch còn mống, nếu phải Triệu Ngôn Ngọc nhắc nhở, nàng đúng là muốn xem vinh suy của Tề gia tương lai.

      Hôm nay cẩn thận hồi tưởng, Kiếp trước nàng cũng có lo lắng qua vấn đề này, Tề Chính Khuông toàn tâm toàn ý vì thái tử làm việc, nhưng cuối cùng Lục hoàng tử sau khi lên ngôi, Tề gia lại bị ảnh hưởng bao nhiêu a.

      Những người khác bị lấy lý do cực kì phong phú giáng chức ra ngoài, thậm chí trục xuất miễn chức.

      Nếu phải nàng cuối cùng nổi lên mấy năm, đem toàn lực lưới bắt hết Tề gia, Tề gia chừng còn có thể càng thêm phồn vinh thịnh vượng bao nhiêu năm.

      Tề gia tại sao có thể né tránh được dính líu với thái tử. . . . . . Coi như là Tân Đế nhân từ đáng so đo, cũng thể khiến Tề gia tiếp tục an toàn, càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái.

      Có lẽ phải hồi kinh mới có thể biết tại sao.

      Tề Hoàn ở trong lòng than tiếng, đem các loại nghi vấn tạm thời ném ra sau, bước nhanh hơn, tới thượng phòng Lục thị.

      Tối nay Tề Chính Khuông lại xuất , Lục thị mình dùng bữa tối, bởi Tề Hoàn còn chưa có trở lại, nàng cho người đem thức ăn hâm nóng trước, ngay từ lúc tiểu nha hoàn đáp lời tiểu thư trở lại, nàng phân phó đem thức ăn mang lên.

      "Mẫu thân." Tề Hoàn lúc bước vào thượng phòng, sớm thay vẻ mặt thành nhõm sung sướng, sau khi thi lễ cái, thân mật ngồi bên cạnh Lục thị, cẩn thận vừa thấy Lục thị mặt tinh thần tựa hồ tốt lắm, vội vàng hỏi, "Người thế nào? Sắc mặt người trông tốt lắm."

      Lục thị vuốt vuốt trán, vẻ mỏi mệt hiển thị , "Phụ thân con kêu người trở lại , ngày mai muốn có yến khách ở trong nhà, mới vừa cho các quản phân công, có chút thấy mệt mỏi, dù sao cũng dùng quen người, người ta mang từ kinh đô tới cũng nhiều lắm, đều là người trong viện tử này, biết gốc biết rễ."

      Tề Hoàn cau mày, "Yến khách? Yến khách người nào? Thế nào đề cập chuẩn bị trước hai ngày, cũng quá vội vàng."

      "Đây là danh sách yến khách, có chút trước chưa từng thấy qua, phụ thân con còn thông cảm thân thể ta tốt, có đem nữ quyến mời tới, chỉ là do ở Tiền viện chiêu đãi những lão gia kia." Lục thị .

      "Cái gì gọi là thông cảm người a, phụ thân chỉ cho là nếu tiệc mời những phu nhân tiểu thư kia, bọn họ ở Tiền viện thể tận tình. . . . . ." Tề Hoàn nhịn được oán trách, nàng còn có thể biết Tề Chính Khuông sao? Làm sao có thể thương cảm mẫu thân khổ cực, chỉ quản khỉ gió thể tận hứng, có thể vì thái tử tranh nhiều ích lợi hơn hay .

      còn chưa dứt lời, lại bị ánh mắt Lục thị ngăn lại, "A Hoàn, ta thế nào cảm giác con lần này gặp phụ thân, có thân mật như trước kia rồi, tựa hồ có nhiều ý kiến?"

      Tề Hoàn lòng rét lạnh, cừu oán trong lòng Tề Hoàn nàng cũng ràng như vậy sao?

      thể để cho mẫu thân nhìn ra, dù sao lúc này Tề Chính Khuông còn chưa có chân chính tổn thương mẫu thân, " có, mẫu thân, con chỉ là đau lòng cho người."

      Lục thị cười tiếng, "Yên tâm, ta còn ứng phó được, con ở chỗ sư phụ học thế nào?"

      Nhắc tới nàng học được hôm nay, Tề Hoàn lập tức mặt mày hớn hở, "Rất ly kỳ a, sư phụ rất lợi hại, mẫu thân, con thích bài tập sư phụ giao cho ta."

      "Tốt lắm, mau ăn cơm, sau đó về sớm nghỉ ngơi chút ."

      Tề Hoàn bồi Lục thị dùng bữa tối xong, mấy câu thân thiết, trở về trong nhà mình.

      Ngân Hạnh gần đây cảm giác mình mất tin tưởng của tiểu thư, trong lòng bất ổn, cảm giác tiếp tục như vậy khẳng định có ra mặt ngày, cả ngày nghĩ tới muốn tiểu thư trọng dụng nàng lần nữa thế nào, nhưng có Trầm Hương ở đây, tiểu thư tựa hồ cũng quên tồn tại của nàng rồi.

      "Tiểu thư, người về rồi, nô tỳ chuẩn bị nước nóng, người ngâm thân thể lát, được ?" Ngân Hạnh pha ấm trà nóng, ân cần hỏi.

      "Ừ, ngươi chuẩn bị chút thôi." Tề Hoàn cảm thấy xương cổ đau đớn, vừa đúng hảo hảo ngâm nước nóng, liền gật đầu đáp tốt.

      Trong nhà chỉ có Trầm Hương ở bên cạnh hầu hạ.

      Nhìn Trầm Hương kể từ sau khi trở về tử Triệu phủ liền trầm mặc , Tề Hoàn hiểu lòng nàng lúc này, Trầm Hương phải hận thái tử cùng Tứ hoàng tử, nếu như phải bọn họ, nàng thế nào lại cửa nát nhà tan? Hôm nay nàng biết Tề gia, có thể vì hận sinh ra hận hay ?

      có tránh nàng đàm luận chuyện tình thái tử, Tề Hoàn cũng muốn xem Trầm Hương  phản ứng chút.

      Khóe mắt nàng liếc Trầm Hương mấy lần, lại chỉ thấy nàng muốn lại thôi, cuối cùng vẫn nhịn được gì.

      Tề Hoàn cúi đầu uống ngụm trà, đáy mắt thoáng qua tia cười nhạt, Trầm Hương cái gì cũng ngược lại là đúng, nếu như thể nhịn, cuối cùng hại chết chỉ là mình.

      Bây giờ xác thực cái gì cũng thể , bởi vì bất kể là Tề Hoàn hay là Trầm Hương chính nàng, cũng có năng lực chống lại thái tử.

      Trong chốc lát, Ngân Hạnh liền chuẩn bị xong nước nóng, tự mình hầu hạ Tề Hoàn tắm rửa.

      Tề Hoàn ngồi vào trong thùng tắm, nước nóng bao quanh thân thể, nàng thoải mái than thở tiếng, nhìn chút Ngân Hạnh ở bên cạnh, nàng giọng mở miệng, "Ngân Hạnh, ngày mai trong nhà có yến khách, phu nhân người thể quản lý hết, ngươi ngày mai liền qua giúp tay."

      Ngân Hạnh sớm nghĩ chứng minh mình có thể làm, nghe Tề Hoàn như vậy, lập tức cười đáp ứng.

      Hôm sau, Tề Hoàn tinh thần sáng láng học đường, Nhiễm tiên sinh đem tác phẩm của nàng bày, cho mọi người phê bình lẫn nhau.

      "A Hoàn, ngươi thêu Mẫu đơn là đẹp." Liễu Đường thấy tác phẩm của Tề Hoàn, kinh ngạc phát ra Tề Hoàn nữ công thủ nghệ tốt như vậy, đóa Mẫu đơn này mặc dù thể so sánh với Nhiễm tiên sinh thêu, nhưng cũng trông rất sống động rồi.

      "Ngươi nhìn lại cẩn thận chút, đó cũng phải là Mẫu đơn." Tề Hoàn cười .

      "Là Thược Dược" có người sợ hãi than kêu lên, "Nhà ta có loại Thược Dược, mặc dù cùng Mẫu đơn khác lắm, nhưng vẫn là giống như vậy."

      Liễu Đường trợn tròn cặp mắt nhìn kỹ lát, "Giống như. . . . . . Quả có chút giống nhau."

      "Thược Dược dù đẹp hơn nữa, cũng so ra kém Mẫu đơn." biết người nào chua xót câu.

      Nhiễm tiên sinh mỉm cười nhìn Tề Hoàn, "Tại sao muốn thêu Thược Dược?"

      Mẫu đơn cùng Thược Dược được gọi là hoa tỷ muội, độ tương tự là mười phần, thường có người ngộ nhận, nhưng lúc ngày nàng mặc váy thêu Mẫu đơn, tại sao Tề Hoàn còn phải thêu Thược Dược?

      Tề Hoàn trả lời, "Ngày đó tiên sinh để cho chúng ta ngẫu hứng thêu khăn, đệ tử nhất thời biết muốn thêu hoa dạng gì, thấy váy áo tiên sinh váy áo có mẫu đơn ung dung cao quý, trong lòng thích, nhưng tự biết thủ nghệ so ra kém tiên sinh, cho nên chỉ có thể thêu Thược Dược, dám bêu xấu thêu Mẫu đơn, tránh làm cho Hoa vương thất sắc."

      Nhiễm tiên sinh che miệng bật cười, "Cái người này thủ nghệ nếu phải có danh gia chỉ điểm, hẳn là từng khổ công, đến ta đây học tập, ta đúng là biết muốn dạy ngươi cái gì, bằng, hôm nay ngươi thêu Mẫu đơn thôi."

      "Dạ, tiên sinh." Tề Hoàn trong lòng bất đắc dĩ thở dài, nàng đối với thân thế vị Nhiễm tiên sinh này tò mò, nhưng muốn nàng ngày ngày thêu thùa, nàng khẳng định chịu nổi.

      Nhiễm tiên sinh bố trí bài tập, sau khi chỉ điểm họ phen, liền biết nơi nào, mọi người cũng giống như ngày hôm qua, tác phẩm nộp lên, xuống lớp về, Tề Hoàn thêu đóa Mẫu đơn nở rộ.

      Buổi chiều lại có thể chỗ sư phụ chỗ rồi, Tề Hoàn trong lòng dị thường hưng phấn.

      Về đến nhà, vừa vào đại môn, liền mơ hồ nghe được tiếng đàn sáo lả lướt truyền đến lọt vào tai, trung gian còn mang theo tiếng cười vui trầm trồ khen ngợi.

      "Chuyện gì xảy ra?" Tề Hoàn cau mày hỏi hai ma ma canh giữ cửa.

      "Là yến khách của lão gia." Ma ma trả lời.

      Đúng, thiếu chút nữa quên chuyện này rồi, hôm nay Tề Chính Khuông có yến khách, nhưng nghe thanh này, cũng thái quá .

      Tề Hoàn kiên nhẫn nhìn đại sảnh phát ra thanh cái, bước nhanh tới thượng phòng.

      Còn chưa có vào cửa, liền gặp được Hạ Trúc sắc mặt khó coi tiến lên đón, "Tiểu thư, trong lòng phu nhân tốt, người có thể phải khuyên lát."

      "Thế nào?" Tề Hoàn hỏi, chẳng lẽ là mệt nhọc?

      " biết người tặng cho lão gia hai mỹ tỳ, lão gia tối hôm qua đem các nàng thu vào làm thiếp rồi, phu nhân buổi sáng nghe được tin tức, sắc mặt vẫn khó coi" Hạ Trúc giọng mà .

      Tề Hoàn sắc mặt trầm xuống cái.
      tart_trung, susu, duyenktn111 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 31: Khí thế
      Edit - Beta: Tiểu Đông Tà

      Quả nhiên cùng kiếp trước cũng khác gì, nên tới là đến, nếu như có nhớ lầm, hai người này là Hồng Tụ Thiên Hương Nhữ Nam Hầu đưa, Tề Chính Khuông đem họ mang về kinh đô, về sau người trong đó có có bầu, sau đó được thành di nương, tương lai bị Dương Quân Nhu lợi dụng.

      Những thứ này đều là kí ức vui.

      Tề Hoàn vào trong nhà, nhìn thấy Lục thị ngồi ở bên cửa sổ, gương mặt trầm, đáy mắt như có cơn giận còn sót lại.

      "Mẫu thân" Tề Hoàn tiếng, ngồi xuống bên cạnh Lục thị, "Đừng nóng giận, coi như người khác đưa nhiều nữ nhân hơn nữa cho phụ thân, người chính là Tề gia phu nhân, ai cũng thay đổi được địa vị của người, người cần gì tức giận đây?"

      Coi như tân tiến cửa hai người nữa hiểu được lấy lòng Tề Chính Khuông, cuối cùng vẫn là thất sủng, Tề Chính Khuông căn bản phải loại người trường tình.

      "Phụ thân con làm tổn thương ta quá đáng" Lục thị dù mạnh mẽ thế nào, bị trượng phu đối đãi như vậy, cũng phải tức mắt.

      Nàng phải để ý Tề Chính Khuông thu hai nha hoàn, dù thế nào nữa nữ nhân vốn là ít, nhưng nơi này là thành Cẩm Châu, là ở biệt viện, nàng tới nơi này dưỡng bệnh, coi như muốn thu vào làm thiếp, ít nhất cho nàng tiếng , coi như hai nha đầu này người khác đưa, chẳng lẽ thể với nàng tiếng sao?

      Tề Chính Khuông điểm tôn trọng này cũng cho nàng, tân tiến hai nha đầu này thế nào xem nàng ở trong mắt?

      "Mẫu thân, nếu như người cần quan tâm, phụ thân liền đả thương được người." Tề Hoàn , nàng hy vọng mẫu thân có thể nên để ý Tề Chính Khuông, như vậy coi như tương lai có Dương Quân Nhu xuất , mẫu thân cũng có thể giữ vững tâm tình lạnh nhạt, quyết giống như đời trước vừa hận vừa thương.

      quan tâm, dễ vậy sao?

      Lục thị hít sâu hơi, cưỡng bách mình chấn chỉnh lại tinh thần, nàng muốn ở trước mặt nữ nhi biểu lộ ra quá nhiều thương tâm, dù sao Tề Chính Khuông là cha ruột của A Hoàn, Nữ Nhi thương mình, nhất định oán Tề Chính Khuông.

      "Ta cũng vậy chỉ là giận qua rồi, hôm nay bởi vì trong nhà có yến khách, sư phụ con có tới đây, buổi chiều con qua, thay ta mang ít đồ cho sư phụ." Lục thị .

      Tề Hoàn biết tại khuyên mẫu thân còn quá sớm, dù sao nàng cùng Tề Chính Khuông là phu thê nhiều năm, làm sao chút tình cảm cũng có.

      "Hảo, mẫu thân, người hai ngày nay cảm thấy thân thể thế nào?" Tề Hoàn hỏi.

      "So với trước kia tốt hơn nhiều, đừng lo lắng thân thể của ta, ta thoải mái dưỡng bệnh cho tốt." Lục thị cười , kể từ khi đến thành Cẩm Châu sau, nàng phát nữ nhi tựa hồ so bình thường càng thêm quan tâm thân thể của nàng rồi, phải trước kia quan tâm, nhưng có khẩn trương giống như tại vậy.

      Tề Hoàn nhìn gương mặt Lục thị hơi đẫy đà chút, trong lòng ra cũng chưa hoàn toàn yên tâm.

      Còn muốn khuyên Lục thị mấy câu nữa, để cho nàng đừng để ý Tề Chính Khuông làm gì, lời còn chưa ra miệng, thanh Hạ Trúc ở bên ngoài truyền đến, là Thu di nương cùng Nhị thiếu gia tới.

      "Phu nhân, đại tiểu thư." Thu di nương dắt tay Tề Thụy vào, khom gối thi lễ Lục thị cùng Tề Hoàn cái.

      Tề Hoàn đứng dậy đáp lễ lại, mặc dù Thu di nương ở Tề gia địa vị cao, nhưng bất kể thế nào, nàng là mẹ đẻ của Tề Thụy, Tề Hoàn đáp lễ nàng, là cho mặt mũi.

      "Mẫu thân, tỷ tỷ" Tề Thụy đứng đắn thi lễ, thấy Lục thị mỉm cười, lập tức chạy đến bên cạnh Tề Hoàn, "Tỷ tỷ, tỷ ngày hôm qua nơi nào, đệ tìm tỷ lâu."

      "Tỷ tỷ học a, đệ tìm ta có chuyện gì đây?" Tề Hoàn sủng ái sờ sờ đầu Tề Thụy, cười hỏi.

      Tề Thụy nhìn Lục thị cái, giọng cười với Tề Hoàn, "Đệ muốn chơi, nghe nơi này so với kinh đô kém."

      Thành Cẩm Châu rốt cuộc có cái tốt nàng đều ràng lắm, kể từ sau khi tỉnh lại, nàng tất cả ý định đều việc cải thiện thân thể của mẫu thân, nơi nào nghĩ tới muốn ra ngoài chơi.

      Hôm nay càng có thời gian chơi rồi, muốn nàng thế nào đáp ứng chứ?

      Thu di nương nhìn ra Tề Hoàn vướng mắc, vội vàng với Tề Thụy, "Nhị thiếu gia, đại tiểu thư mỗi ngày đều lên lớp đấy."

      Lục thị cười , "Tỷ tỷ rảnh cùng con, ngày mai ta dẫn con xem chút ."

      Tề Thụy ánh mắt sáng lên, vừa vui mừng lại kinh ngạc nhìn Lục thị, "Mẫu thân dẫn ta chơi sao?"

      Lục thị lại lần nữa khẳng định, Tề Thụy cao hứng thiếu chút nữa nhảy lên.

      Thu di nương cảm kích nhìn Lục thị, nàng buổi sáng nghe chuyện lão gia thu hai người mới rồi, vốn là tính toán tới đây bồi phu nhân mấy câu , nàng biết trong lòng phu nhân khẳng định dễ chịu, chẳng qua nay xem ra, tựa hồ là cần.

      Tề Hoàn lộ ra vui mừng mỉm cười, nàng tất nhiên tán thành mẫu thân ra ngoài dạo, luôn ở trong nhà, khó tránh suy nghĩ lung tung, ra ngoài tầm mắt trống trải, tâm cảnh cũng sáng sủa chút.

      Chỉ ngồi lát, Thu di nương liền mang Tề Thụy lui xuống.

      Lục thị kêu Nghênh Hà vào, phân phó nàng điểm tâm nhà bếp chuẩn bị hôm nay vừa làm xong, chuẩn bị phần cho Tề Hoàn mang cho Triệu phu nhân.

      Nữ đầu bếp này là Lục thị cố ý mang từ kinh đô tới, thủ nghệ vô cùng cao, làm được hoa hồng bánh ngọt Quế Hoa Cao cùng món chay ngũ vị hương nổi danh nhất kinh đô cũng có thể so hai.

      Triệu phu nhân hai ngày trước ăn mấy khối, khen dứt miệng, Lục thị hôm nay cố ý giao phó làm nhiều chút.

      "Mẫu thân, vậy con về nhà trong trước chuẩn bị chút." Tề Hoàn thấy lòng của Lục thị đỡ rất nhiều, liền đứng lên, có thể yên tâm chuẩn bị chuyện học buổi trưa rồi.

      Lục thị gật đầu cái, cho Tề Hoàn trở về.

      Tề Hoàn ra khỏi viện môn, tới viện của mình, còn chưa mấy bước, khúc quanh liền truyền đến tiếng trách mắng bén nhọn, trong đó tựa như còn có Thu di nương cùng thanh lạ.

      "Chuyện gì xảy ra?" Tề Hoàn nhíu mày, tới, cái liền nhìn thấy Thu di nương đứng trước mặt hai nữ tử kiều mỵ diễm lệ, chỉ liếc mắt, nàng cũng biết các nàng là người nào.

      Họ người tên là Hồng Tụ Nhi, người tên là Hồng Châu Nhi, chính là Nhữ Nam Hầu đưa cho Tề Chính Khuông.

      "Di nương phải là đưa Nhị thiếu gia về trong phòng sao? Thế nào vẫn còn ở nơi này?" Tề Hoàn khẽ chớp mắt, nhàn nhạt mở miệng hỏi Thu di nương, liếc mắt cái đều nhìn hai vị nữ tử.

      "Đại tiểu thư." Thu di nương mặt mơ hồ có sắc mặt giận dữ, nhìn thấy Tề Hoàn xuất , giống như nhìn thấy núi dựa tựa như thở phào nhõm, "Nhị thiếu gia cẩn thận đụng phải hai vị. . . . . . Tiểu thư, nô tỳ muốn thay Nhị thiếu gia xin lỗi."

      "Xin lỗi cái gì? Hai người các ngươi nhìn thấy thiếu gia tới tránh thôi, nếu thiếu gia bị thương cái gì, các ngươi thế nào đảm đương nổi?" Tề Hoàn lạnh lùng nhìn Hồng Tụ Nhi cùng Hồng Châu Nhi, thanh bén nhọn hỏi.

      Trong đó Hồng Tụ Nhi mặc váy dài màu hồng, tư thái đầy đặn xinh đẹp cãi lại , " ràng là phụ nhân này mang Nhị thiếu gia tốt, mới để cho Nhị thiếu gia thiếu chút nữa đụng vào chúng ta ngã xuống, chẳng lẽ đúng nên trừng phạt nàng?"

      "Hai người các ngươi thân phận là gì?" Tề Hoàn con mắt sắc lành lạnh xem thường nhìn họ, lạnh giọng hỏi.

      Hồng Tụ Nhi cùng Hồng Châu Nhi hai mặt nhìn nhau, các nàng thân phận là gì? Đương nhiên là nữ nhân tại lão gia thụ sủng nhất.

      "Là di nương Tề gia chúng ta, hay là quản Tề gia chúng ta?" Tề Hoàn đợi họ trả lời, gây hỏi.

      "Đều phải? Nếu phải, tại sao dám đối với di nương quát quát mắng mắng, còn phải bắt nàng xin lỗi các ngươi?" Tề Hoàn tiếp tục lớn tiếng hỏi.

      Hồng Tụ Nhi nhìn Thu di nương quần áo mộc mạc cái, mặt đều là vẻ mặt kinh ngạc, họ nghĩ tới phụ nhân này là di nương, còn tưởng rằng chỉ là nha hoàn của Nhị thiếu gia.

      "Thế nào? nên lời? Ta lại là muốn biết hai người các ngươi rốt cuộc là thân phận gì, có phải ngay cả ta cùng Nhị thiếu gia thấy các ngươi đều phải hành lễ vấn an rồi hay ." Tề Hoàn tiến tới gần bước, nàng với họ thấp hơn, tuy nhiên có khí thế từ cao nhìn xuống.

      "Nô tỳ dám, đại tiểu thư, chúng nô tỳ sai rồi." Hồng Tụ Nhi cùng Hồng Châu Nhi sắc mặt đại biến, nơi nào còn có chút khí thế phách lối, hai đầu gối mềm nhũn, quỳ xuống cầu xin tha thứ.

      Tề Hoàn hạ mắt lạnh liếc nhìn họ, có lòng muốn hung hăng trừng phạt họ, nhưng vừa nghĩ họ cuối cùng là vợ của phụ thân, nữ nhi nàng thể quá vượt qua khuôn phép, đành phải thôi, dù sao hôm nay hạ uy là đủ rồi, "Biết sai rồi là tốt, xuống ."

      Hồng Tụ Nhi cùng Hồng Châu Nhi thi lễ cái, họ vốn muốn thỉnh an phu nhân, nhưng hôm nay. . . . . . Coi như ngày mai lại , đại tiểu thư lợi hại như vậy, nghĩ đến phu nhân càng thêm khó có thể đối phó, họ hiểu tâm tư kia nhất định là thể thực được.

      Vì vậy, hai người này vốn muốn chỗ Lục thị lấy le chút bị Tề Hoàn như vậy đè cái, cái gì ý niệm nhanh nhanh tạm thời đè ép trở về.
      tart_trung, susu, Aliren12 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 32: Nếu mạnh hơn so với đối phương
      Edit : Tiểu Đông Tà

      Thu di nương bị khí thế của Tề Hoàn chấn nhiếp nghẹn họng nhìn trân trối, đại tiểu thư giống với trước rồi. . . . . .

      "Tỷ tỷ, ngươi rất lợi hại" Tề Thụy mắt lóe sáng ngời, sùng bái nhìn Tề Hoàn, "Mấy câu để cho họ nhận sai, là lợi hại a"

      Tề Hoàn thu lại biểu tình lạnh lẽo nghiêm nghị mặt, mỉm cười nhìn Tề Thụy, "Đối với những người muốn cưỡi đến đầu đệ, đệ phải lấy khí thế cường ngạnh ra so với đối phương, mới có thể hoàn toàn chấn trụ họ."

      "Bất kể ai cũng như vầy phải ?" Tề Thụy ngây thơ hỏi, "Vậy nếu gặp phải người lợi hại hơn so với đệ phải làm thế nào đây?"

      "Vậy đệ phải lợi hại hơn so với ." Tề Hoàn .

      Tề Thụy nghiêng đầu trong chốc lát, "Vậy nếu là đại ca?"

      Thu di nương cả kinh, "Nhị thiếu gia"

      "Nếu như đệ ấy khi dễ đệ ba phần, đệ trở về đáp lễ đệ ấy mười phần." Tề Hoàn nhàn nhạt , Thụy đệ đệ cùng Kính đệ đệ đều là thứ xuất thiếu gia, giữa bọn họ có người nào cao quý hơn, nhưng Tề Kính thường ỷ vào Tề Chính Khuông sủng ái khi dễ những huynh đệ tỷ muội khác, điểm này nàng biết.

      Tề Thụy cho tới bây giờ chỉ nghe đại ca khi dễ nhất định phải chịu đựng, hôm nay lần đầu tiên nghe có người với có thể trở về đáp lễ lại, trong lòng vừa cảm thấy hưng phấn lại ly kỳ, còn mang tia xác định, "Về sau đại ca đánh đệ, đệ có thể hoàn thủ sao?"

      "Đệ có thể đánh thắng được sao?" Tề Hoàn mỉm cười hỏi.

      " thể. . . . . ." Tề Thụy cúi đầu, bây giờ còn thể đánh thắng đại ca, "Về sau nhất định có thể"

      Tề Hoàn nhìn nở nụ cười, , "Bất kể đối phương là người nào, chỉ cần mình đủ cường đại, úy kỵ, nhất định có thể chiến thắng."

      Tề Thụy nửa hiểu nửa gật gật đầu.

      "Thu di nương, mang Nhị thiếu gia trở về thôi." Tề Hoàn ở trong lòng than tiếng, rất dễ dàng, nhưng chính nàng tại cũng còn chưa đủ mạnh, thế nào dạy người ta cường đại?

      Thu di nương khom gối thi lễ, dắt tay Tề Thụy, "Đại tiểu thư, vậy chúng ta về trước."

      Tề Hoàn sau khi ăn trưa, nghỉ ngơi rồi lập tức đến Triệu gia, lúc qua Tiền viện, còn mơ hồ có thể nghe thấy thanh lớn tiếng cười vui, nàng kiên nhẫn bĩu môi, đáy mắt che giấu được chán ghét.

      Trầm Hương trong lúc vô tình thấy được Tề Hoàn đáy mắt chán ghét, trong lòng hơi ngạc nhiên, dường như tiểu thư cùng Tề lão gia hành động bất đồng a. . . . ..

      Đến Triệu gia, Tề Hoàn vẫn tiếp tục học tập như hôm qua, hạ thể người giả phân biệt kinh lạc cùng huyệt vị, Trầm Hương ở bên ngoài coi chừng.

      tới lát, Quan Lãng liền xách hộp thức ăn xuất .

      "Quan thiếu gia, tiểu thư chúng ta ở bên trong đọc sách rồi, người có chuyện gì ?" Trầm Hương ngăn Quan Lãng vào thư phòng, nhìn hộp thức ăn trong tay cái.

      Đây phải là nàng mới vừa cầm cho Triệu phu nhân sao?

      Quan Lãng mang nụ cười phóng khoáng mặt, "A, ta đem hộp thức ăn đưa tới đây, thuận tiện cám ơn tiểu sư muội, Quế Hoa Cao này mùi vị rất được."

      Trầm Hương trong lòng trầm xuống, Quế Hoa Cao này ràng là đưa cho Triệu phu nhân, làm sao lại vào miệng Quan Lãng?

      "Ta thể vào?" Quan Lãng chỉ vào cửa hỏi.

      "Tiểu thư chúng ta lúc đọc sách, thích bị quấy nhiễu . . . . . ." Trầm Hương khó khăn .

      Quan Lãng có chút thất vọng, "Vậy coi như rồi, lát nữa ta tới."

      xong, đem hộp thức ăn đưa cho Trầm Hương, sải bước ra ngoài, nhìn hướng rời , hình như là ra bên ngoài viện.

      Tề Hoàn xem sách, qua canh giờ, Trầm Hương vào cho nàng thêm mấy lần nước trà rồi, Triệu phu nhân cũng mang theo Phân Lan tới đây, giải thích cho Tề Hoàn vài vấn đề tương đối khó hiểu chút.

      Nghe Triệu phu nhân giảng giải, Tề Hoàn cảm giác mình tựa như khối bông hút nước, cố gắng muốn đem tất cả mọi thứ cũng thu vào trong đầu của mình, nàng cảm thấy mệt mỏi, cũng thấy chịu nổi, ngược lại ý nghĩ càng ngày càng ràng, càng ngày càng muốn nhiều hơn.

      "Kinh mạch bình thường rất quan trọng, hơn nữa di chuyển cũng có thứ tự, thể muốn châm vào huyệt nào liền châm vào huyệt đấy, ngươi phải trước ràng di chuyển của tất cả kinh mạch. . . . . . Giống như Thái tuần hoàn bắt đầu ở Thủ Thái Phế Kinh, cuối cùng Túc Thái Tỳ Kinh, Thủ Túc Thái kinh qua lại trong ngoài Thủ Túc  Dương Minh kinh hợp thành vòng tuần hoàn do ngực tới tay tới đầu tới chân tới ngực  ." Triệu phu nhân thanh cao thấp, đọc nhấn từng chữ ràng với Tề Hoàn.

      Tề Hoàn nhanh chóng đem lấy lời nàng ghi tạc trong đầu, mắt theo ngón tay của nàng ở kinh mạch của người giả dời .

      Sư đồ hai người ở trong thư phòng lần giảng giải này liền mất hơn nửa ngày, Triệu phu nhân sau khi miệng đắng lưỡi khô dừng lại, mới phát bên ngoài mặt trời xuống phía tây rồi.

      "Hôm nay ta có hiểu ?" Triệu phu nhân cầm ly trà hơi lạnh lên, uống hớp sạch .

      Tề Hoàn ánh mắt lóe sáng trong suốt, "Dạ, , sư phụ."

      Triệu phu nhân đáy mắt xẹt qua tia tán thưởng, "Tốt, tối về ôn tập lần nữa, ngày mai chúng ta tiếp tục giảng bài."

      "Dạ, sư phụ" Tề Hoàn cười đáp ứng.

      "Sáng sớm ngày mai muốn châm cứu cho mẫu thân con, về sau cũng cần phải ngày ngày châm cứu, mười ngày châm lần, lấy thuốc phụ chi là được rồi." Triệu phu nhân .

      Tề Hoàn vui mừng ngẩng đầu lên, "Sư phụ, ý của người là, thân thể mẫu thân ta có chuyển biến tốt rồi hả ?"

      Triệu phu nhân cười , " ra chỉ cần mẫu thân con buông lỏng tâm tình dưỡng bệnh, nghĩ khỏi hẳn cũng khó, vấn đề là mẫu thân con sầu lo quá nặng, ngày ngày châm cứu cũng vô ích, ngược lại đối với thân thể tốt, con bình thường phải khuyên nhủ nàng."

      Ý tứ này, cũng khẳng định thân thể mẫu thân nay. . . . . . Tề Hoàn có chút thất vọng, nhưng nàng cũng biết, nguyên nhân rất lớn chính là mẫu thân thể chân chính thoải mái dưỡng bệnh.

      "Sư phụ, con khuyên mẫu thân." Tề Hoàn vẻ mặt ỉu xìu .

      Triệu phu nhân giơ tay cốc trán nàng, "Đừng có bày ra loại vẻ mặt này, cuộc sống khắp nơi đều là hi vọng, vui vẻ là ngày, vui cũng là ngày, cần gì vui sống qua ngày, lời này con phải thường với con mẫu thân."

      Tề Hoàn cười đáp ứng, "Thời gian sớm, sư phụ, vậy con về trước."

      "Ta cho người làm chút đồ ăn vặt đặc biệt của Cẩm Châu, con mang về cho mẫu thân nếm thử chút." Triệu phu nhân , quay đầu lại kêu Phân Lan lấy hộp thức ăn tới đây.

      "Tạ ơn sư phụ." Tề Hoàn mỉm cười đáp tạ.

      Triệu phu nhân kêu Phân Lan đưa Tề Hoàn ra cửa.

      Mới ra khỏi đại môn Triệu phủ, liền thấy Triệu Ngôn Ngọc cùng Quan Lãng cưỡi hai con tuấn mã cao lớn tới đây.

      "Tiểu sư muội" Quan Lãng vừa thấy được Tề Hoàn, cao hứng hô tiếng, vội vàng tung người xuống ngựa, thanh này của coi là , làm gã sai vặt ở Tề gia đối diện phố đều nghe được.

      Tề Hoàn vừa thấy đó là gã sai vặt của phụ thân, cũng phải Lý Vĩnh, trong lòng tự chủ có chút cảnh giác.

      "Đại sư huynh, Tam Sư Huynh" Tề Hoàn chỉnh đốn trang phục thi lễ, phía sau câu kia Tam Sư Huynh nhấn .

      Triệu Ngôn Ngọc khóe miệng hạ xuống, tung người xuống ngựa.

      "Tiểu sư muội, muội phải về? Ta hôm nay vốn là tới tìm muội, chỉ là nghe lúc muội xem sách thích bị người khác quấy rầy." Quan Lãng tới trước mặt Tề Hoàn, mang mặt nụ cười rực rỡ như ánh nắng mặt trời.

      "Đại sư huynh tìm ta có chuyện gì?" Tề Hoàn nghi ngờ hỏi.

      "A, ra cũng có gì chuyện, chính là muốn hỏi chút, ngươi nghĩ có muốn học võ công hay , mấy người sư huynh muội chúng ta đều học kiếm pháp của bổn môn, biết có dạy ngươi hay ." Quan Lãng gãi gãi đầu, ha ha mà cười .

      Tề Hoàn sửng sốt, học võ công? Nàng hề nghĩ qua.

      Triệu Ngôn Ngọc kéo Quan Lãng cái, trầm giọng , "Chúng ta còn phải đáp lời phụ thân ta."

      Quan Lãng lúc này mới nhớ mình còn chưa làm xong chuyện, hắc hắc với Tề Hoàn, "Tiểu sư muội, ta ngày mai lại tìm ngươi, cáo từ"

      Tề Hoàn khom người, đưa mắt nhìn Triệu Ngôn Ngọc cùng Quan Lãng cùng nhau vào đại môn, lúc Triệu Ngôn Ngọc vào cửa, đột nhiên quay đầu lại ý vị sâu xa nhìn Tề Hoàn cái.
      tart_trung, susu, duyenktn113 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 33: Điều tra
      Edit - Beta: Tiểu Đông Tà

      Tề Hoàn nhìn thấy ánh mắt ý vị sâu xa này của Triệu Ngôn Ngọc, nàng quay đầu lại vào nhà.

      Triệu Ngôn Ngọc cùng Quan Lãng sau khi vào cửa lập tức đến bên ngoài thư phòng, Triệu Tri phủ Triệu Bỉnh Đức ở phía sau án thư chờ bọn họ, vừa thấy bọn họ tới, liền phất tay để cho gã sai vặt bên lui xuống.

      "Phụ thân." Triệu Ngôn Ngọc thi lễ cái.

      Quan Lãng theo cười hì hì hành lễ, "Dượng, chúng con phụ người nhờ vả, đem chuyện làm xong xuôi."

      Nam tử trung niên ngồi phía sau án thư sắc mặt nghiêm túc, câu nệ cười, môi có sợi râu, da thịt ngăm đen, hai mắt lấp lánh có hồn, thân hình cao lớn khôi ngô, có cỗ khí thế lẫm liệt uy nghiêm, có giống như văn nhân... cảm giác ôn tồn nho nhã.

      Triệu Ngôn Ngọc bình sinh cùng Triệu Bỉnh Đức có mấy phần tương tự, nhưng ngũ quan lại càng thêm tuấn mỹ, khí thế của Triệu Bỉnh Đức lộ ra ngoài che giấu, mà Triệu Ngôn Ngọc trái lại kín kẽ hơn chút.

      "Lại tra được cái gì?" Triệu Bỉnh Đức trầm giọng hỏi, thanh hơi có vẻ trầm xuống.

      "Tề Chính Khuông mặt ngoài là đến thành Cẩm Châu thay thái tử làm việc, thực tế Đường tiên sinh cùng với gần đây lại thường ra vào Hối Phong tiễn trang (tiễn trang) của thôn trang của Phan lão bản, đây mới là mục đích thực của Tề Chính Khuông đến thành Cẩm Châu." Triệu Ngôn Ngọc .

      Triệu Bỉnh Đức cau mày rậm, "Hối Phong tiễn trang? Thái tử lại lại vươn tay được dài như vậy"

      Hối Phong tiễn trang là đại tiễn trang lớn số số hai của Đại Chu Quốc, Đại Giang Nam Bắc đều có phân hào của nó, nếu là thái tử đem Hối Phong tiễn trang nắm giữ trong tay, vậy tương đương nắm trong tay tiền bạc nửa giang sơn rồi.

      "Phan lão bản là người thông minh, chưa chắc gia nhập trận doanh của thái tử." Triệu Ngôn Ngọc .

      Tựa như Triệu Bỉnh Đức, bất kể là ai tới chiêu mộ cũng có hợp tác, phải hiểu thế cuộc, bây giờ căn bản còn phải là lúc xếp hàng, chỉ cần hoàng thượng tại vị ngày, cũng chỉ có thể trung thành với hoàng thượng.

      "Hôm nay nữ nhi của Tề Chính Khuông lại tới?" Triệu Bỉnh Đức mi tâm vướng mắc, đối với đồ đệ thê tử gần đây thường có chút hồ nghi.

      Quan Lãng vội vàng , "Dượng, ta điều tra nhiều, Tề Chính Khuông căn bản biết tiểu sư muội bái làm sư phụ, hơn nữa ở bên ngoài làm chuyện gì, cùng tiểu sư muội có quan hệ."

      "Tề Hoàn ban đầu chủ động đến gần mẫu thân, vốn là động cơ thuần khiết." Triệu Ngôn Ngọc nhàn nhạt .

      "Đó là tiểu sư muội muốn cầu chữa bệnh cho mẫu thân." Quan Lãng nhìn chằm chằm Triệu Ngôn Ngọc, tức giận .

      Triệu Bỉnh Đức khoát tay áo, , "Chuyện này ta cùng của con chuyện chút, cần nữa, hôm nay Tề Chính Khuông ở trong nhà yến khách, thế nhưng vị Đường tiên sinh lại thấy tung tích, nghĩ chắc vừa gặp Phan lão bản rồi, Ngôn Ngọc, ngươi thử dò xét ý tứ của Phan lão bản cái, xem nghĩ thế nào."

      "Phụ thân, chuyện này muốn tấu lên sao?" Triệu Ngôn Ngọc giọng hỏi.

      "Tấu lên cũng được, chứng cớ gì cũng có, ngược lại khiến hoàng thượng mang lòng nghi ngờ." Triệu Bỉnh Đức , "Bàng quan, Tề Chính Khuông muốn ở Cẩm Châu làm cái gì cũng được, chỉ cần chớ xúc phạm tới ranh giới cuối cùng của ta."

      Triệu Ngôn Ngọc gương mặt tuấn tú đông lạnh, "Tề Chính Khuông còn chưa có buông tha lôi kéo người."

      " muốn buông tha là chuyện của , tốt lắm, các con về nghỉ ngơi trước , ngày mai còn có chuyện phân phó các con làm." Triệu Bỉnh Đức đem hai tên thiếu niên đuổi xuống, dừng lát, gọi Quan Lãng, "Con đừng gây rối nữa, nữa gặp phải cái gì cấm thành bắt Giang dương đại đạo, ta ném con trở về cho phụ thân con."

      Quan Lãng lập tức nghiêm mặt , "Người yên tâm, dượng, con nhất định gây họa nữa."

      Triệu Bỉnh Đức khóe miệng khẽ nhếch lên rồi mau chóng hạ xuống, "Trở về thôi"

      Quan Lãng theo Triệu Ngôn Ngọc ra ngoài, quyền quất tới, "Làm sao đệ thay tiểu sư muội câu a, phụ thân nàng làm cái gì cùng nàng có quan hệ, hơn nữa, nàng là sư muội, chẳng lẽ ngươi còn muốn đem nàng thành kẻ thù a."

      "Ta chỉ là hoài nghi nàng đến gần mẫu thân ta có động cơ đơn thuần." Triệu Ngôn Ngọc ở trước mặt nghe được quyền phong, nghiêng người tránh được quyền của Quan Lãng, dở khóc dở cười cùng qua hai chiêu.

      "Cái người này người chính là ý định quá thâm trầm rồi, mới cho rằng người khác cũng giống đệ, đều là có lòng ở mắt." Quan Lãng càng đánh càng ngứa tay, lâu có hoạt động gân cốt.

      Triệu Ngôn Ngọc , " phải người nào cũng đơn thuần như huynh, Tề Hoàn chính là người có nhiều lòng dạ."

      Quan Lãng dừng quyền, tức giận trợn trừng mắt nhìn Triệu Ngôn Ngọc, "Lời này của đệ ta làm sao lại nghe giống như là chửi ta ngu xuẩn đây?"

      ", ta là ngươi đơn thuần rất thông minh." Triệu Ngôn Ngọc mặt thay đổi , xoay người lại tiếp tục hướng thư phòng của mình tới.

      "Ý này của đệ là sao?" Quan Lãng lớn tiếng hỏi, đuổi theo Triệu Ngôn Ngọc.

      sương phòng khác, sau khi Triệu Bỉnh Đức ở thư phòng xử lý chút công vụ, cũng trở về đến nội viện, thấy thê tử nằm lệch tháp mỹ nhân nghỉ ngơi, liền bước vào, phất tay cho nha hoàn trong nhà xuống.

      Triệu phu nhân lúc Triệu Bỉnh Đức đến gần, cũng tỉnh lại, nhìn trượng phu gương mặt cương nghị, nàng lộ ra nụ cười kiều mỵ, "Hôm nay thế nào lại trở lại sớm như vậy?"

      " có việc gì vội, trở lại thôi, nàng hai ngày này tựa hồ mệt chết , làm cái gì?" Triệu Bỉnh Đức ngồi xuống bên người nàng, biết còn hỏi.

      "Ta đây là rỗi rãnh quá lâu, hơi có chút chuyện liền thấy mệt mỏi." Triệu phu nhân cười cười, giọng cũng rất hưng phấn, "A Hoàn rất thông minh, chỗ phức tạp ta chỉ phải lần, nàng liền hiểu tất cả, nàng quả chính là thiên tài y học."

      Triệu Bỉnh Đức mỉm cười nhìn nàng, "Tiểu thư Tề gia này có thần kỳ như nàng vậy?"

      "Ta đây thu được đồ đệ quá đúng, trừ nàng, có người nào thích hợp làm truyền nhân của ta." Triệu phu nhân .

      "Tiểu Hoa, Tề gia tiểu thư này. . . . . . Có phải cố ý đến gần ngươi hay cũng tiện , nàng đừng coi trọng nó quá, tránh cho tương lai thất vọng." Triệu Bỉnh Đức do dự lát, tận lực xong uyển chuyển.

      Triệu phu nhân liếc cái, , "Chàng cho là nó nghe phụ thân chỉ điểm, cố ý đến gần ta, sau đó lôi kéo Triệu gia chúng ta? Chàng yên tâm , ta sớm thử dò xét qua, nàng cùng phụ thân của nàng phải người đường, huống chi. . . . . . Lúc ta lần đầu tiên nhìn thấy nàng, nàng còn biết ta, nàng ít lời cũng giống như phụ thân nàng dạy."

      " cái gì?" Triệu Bỉnh Đức hỏi.

      Triệu phu nhân đem chuyện lúc ở sương phòng Bình An miếu trong lúc vô tình nghe được Tề Hoàn chuyện cùng Lục thị cho Triệu Bỉnh Đức, ". . . . . . Tiểu thư nào bước chân ra khỏi nhà có thể có kiến thức như nàng? Chính phụ thân nàng, cũng chưa chắc thông suốt như nàng, những lời nàng vừa xong này, thế nào lại giúp phụ thân đây?"

      " nghĩ tới tiểu nữ tử như nàng còn có kiến giải thế này." Triệu Bỉnh Đức cũng hết sức kinh ngạc, đem tình thế các hoàng tử phân tích còn thấu đáo hơn so với , có thể thấy được tiểu nương này phải chỉ đơn giản như vậy.

      "Chuyện của nam nhân cùng nữ nhân chúng ta liên quan, huống chi ta chỉ thu đồ đệ." Triệu phu nhân biết trượng phu lo lắng cái gì, nàng cũng từng do dự qua, nhưng là A Hoàn thiên tư tốt, nàng buông tha được.

      Coi như tương lai Triệu gia cùng Tề gia có phân kỳ, nàng cũng nghĩ biện pháp cho A Hoàn ra ngoài Tề gia.

      "Ừ, ta lại hy vọng Tề Chính Khuông có thể vào con đường đen tối" Triệu Bỉnh Đức nhàn nhạt .
      tart_trung, susu, duyenktn112 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 34: Tức giận tra hỏi
      Edit - Beta: Tiểu Đông Tà

      Tề Hoàn trở lại nhà bao lâu, chén trà mới vừa uống nửa, có nha hoàn trong viện của Lục thị tới truyền lời, Tề Chính Khuông thỉnh nàng qua, làm như có lời muốn hỏi.

      Tề Chính Khuông tìm nàng có thể có chuyện gì? Tề Hoàn trong lòng nghi ngờ, nhưng vẫn tới thượng phòng.

      Vừa vào trong nhà, Tề Hoàn cảm thấy cỗ khí đè nén, chỉ thấy Tề Chính Khuông mặt lạnh ngồi ngay ngắn ở bên , Lục thị ngồi tại đầu dưới, vẻ mặt lãnh đạm, bưng trà nhấp .

      "Phụ thân, mẫu thân." Tề Hoàn đè nghi ngờ trong lòng lại, quy củ thi lễ.

      "Hừ" Tề Chính Khuông hừ lạnh tiếng, bàn tay nặng nề vỗ mặt bàn cái, thanh kịch liệt khiến người trong nhà giật mình.

      Tề Hoàn nheo mắt, chân tướng nhìn Tề Chính Khuông.

      Lục thị đem ly trà nhàng để xuống, thanh nhạt , "Lão gia, có chuyện gì hảo hảo , đừng tức giận hư hại tới thân thể."

      "A Hoàn  có phải con hôm nay tới Triệu phủ hay ?" Tề Chính Khuông cao giọng hỏi.

      "Dạ" Tề Hoàn trái tim căng thẳng, nhớ tới lúc mình ra khỏi Triệu phủ, ở ngoài cửa nhìn thấy gã sai vặt bên cạnh Tề Chính Khuông, cũng biết dối gạt được.

      Những ngày qua lúc nàng đến Triệu gia, cũng định tránh người của Tề Chính Khuông, muốn để Tề Chính Khuông biết.

      "Con cùng Triệu phu nhân kia là quan hệ thế nào?" Tề Chính Khuông sắc mặt tái xanh tiếp tục hỏi, đến thành Cẩm Châu lâu như vậy, vẫn cách nào đem Triệu Bỉnh Đức đến trận doanh, nghĩ lúc ở bên ngoài nghĩ biện pháp, thê nữ của sớm cùng Triệu phu nhân người ta lui tới, hơn nữa người bên ngoài đều biết , chút cũng biết chuyện, còn cùng Đường tiên sinh oán trách Triệu Tri phủ này nhà đều là dầu muối hòa hợp, quả thành câu chuyện cười.

      Tề Hoàn mặt vô tội nhìn Tề Chính Khuông, "Phụ thân, nữ nhi hiểu lời này của người là có ý gì, Triệu phu nhân trước mỗi ngày đều đến nhà chữa bệnh cho mẫu thân, con đưa chút bánh ngọt tới cho nàng, bày tỏ lòng biết ơn, chẳng lẽ cái này có gì đúng sao?"

      "Nàng ta ngày ngày trị bệnh cho nàng?" Tề Chính Khuông quay đầu nhìn về phía Lục thị.

      "Triệu phu nhân am hiểu châm cứu, các đại phu khác đều bệnh của mẫu thân thuốc chữa được, nữ nhi mới cầu Triệu phu nhân thay mẫu thân chữa bệnh, phụ thân, chẳng lẽ cũng được sao?" Tề Hoàn ngước khuôn mặt nhắn, có vẻ sợ hãi chút nào nhìn Tề Chính Khuông.

      Tề Chính Khuông cả giận , "Vì sao ta đến Cẩm Châu lâu như vậy, con cũng chưa từng chuyện này với ta?"

      "Phụ thân có bao nhiêu thời gian ở nhà? Thân thể của mẫu thân rốt cuộc thế nào, chỉ sợ người cũng biết , huống chi phụ thân ở bên ngoài làm cái gì cùng người nào, con cùng mẫu thân càng hoàn toàn biết được, phụ thân muốn nữ nhi thế nào với người?" Tề Hoàn cãi lại .

      "Mấy tháng thấy, con ra trở nên khéo mồm khéo miệng rồi." Tề Chính Khuông nhìn chằm chằm Tề Hoàn, khóe mắt khẽ giật giật, nữ nhi trước mắt này giống như hôm nay mới hiểu , trước kia thế nào cảm thấy nàng có loại can đảm này, còn dám cùng mạnh miệng

      Tề Hoàn cúi đầu, " dám."

      "Lão gia, chẳng lẽ Triệu Tri phủ cùng người có cái gì đụng chạm? Chúng ta lui tới cùng Triệu phu nhân, thế nào khiến người nổi giận như vậy?" Lục thị trầm mặc nghe lửa giận của Tề Chính Khuông, lúc này mới cười đứng lên, tới bên cạnh , lời hỏi.

      Tề Chính Khuông thấy Tề Hoàn bộ dáng khéo léo ôn thuận, lúc này sắc mặt mới hơi bớt giận, "Triệu Bỉnh Đức này biết phân biệt, trước mắt thái tử đều để mắt, tương lai tất nhiên thua thiệt, nàng ít cùng người trong nhà lui tới, tránh cho về sau có chuyện gì bị bọn họ liên lụy"

      Lục thị nhìn Tề Hoàn cái, tràn ra nụ cười , "Ta nghe Triệu Tri phủ này chính là viên quan lòng dạ ngay thẳng, lão gia người cùng tức giận cái gì, chỉ là Tri Phủ nho , lại rời kinh cũng cách xa vạn dặm, thế nào hiểu được, chừng tương lai ngày kia nghĩ thông suốt."

      Tề Hoàn cũng cười lạnh trong lòng, tương lai? Tương lai còn biết người nào chịu liên lụy người nào, nếu phải là biết Triệu Ngôn Ngọc về sau là Cực Nhân Thần, nàng còn dám cùng Triệu phu nhân lui tới, tránh về sau làm liên lụy tới bọn họ.

      "Hai người cùng Triệu phu nhân lui tới cũng phải là thể, Triệu Tri phủ mặc dù đầu óc tỉnh táo, nhưng phu nhân nhất định theo , hai người khuyên Triệu phu nhân lời, đừng làm cho Triệu Tri phủ về sau thường cả Triệu gia." Tề Chính Khuông mặc dù tức giận Triệu Bỉnh Đức dầu muối vào cho mặt mũi, nhưng cuối cùng nghĩ tới đại lại nhịn chút, nếu có thể thông qua phu nhân của thuyết phục , vậy cũng tệ.

      Lục thị lập tức cười đáp ứng, cũng đem lời của Tề Chính Khuông tai vào tai ra, thế nào lại nhắc tới chuyện này với Triệu phu nhân?

      Tề Hoàn khóe môi giật giật, nhẫn nhịn mới có mở miệng phản bác.

      Chuyện này cứ như vậy bỏ qua, Tề Chính Khuông có trách cứ Tề Hoàn Triệu gia nữa, mà đến trong nhà gần đây mới thêm hai nha hoàn.

      ". . . . . . Là người khác đưa, ta tiện từ chối, người ngươi còn chưa có gặp qua, ta cho các nàng ở bên ngoài chờ, mau tới thi lễ với nàng." Tề Chính Khuông đến Hồng Tụ Nhi cùng Hồng Châu Nhi, trong lòng tự nhiên nghĩ đến đêm hôm đó trái ôm phải ấp hưởng thụ, toàn thân hồi tê dại, cỗ tà hỏa từ bụng thẳng lên.

      đến hai nha đầu còn chưa nhìn thấy này, Lục thị vẫn đoan trang tao nhã cười nhạt gương mặt rốt cuộc đổi cái, trong mắt thần sắc chán nản.

      Tề Hoàn thấy vẻ mặt Lục thị như vậy, tự nhiên trong lòng khó chịu, chỉ hận Tề Chính Khuông tổn thương người quá đáng.

      "Ta nghe là hai vị diệu nhân, khó được phục vụ lão gia thư thái, trong lòng ta cũng an ủi." Lục thị chịu đựng đau đớn trong lòng, gượng cười qua mặt ngoài lời .

      Trừ như vậy, nàng có thể thế nào? cho hai người kia vào cửa, hay là la lối om sòm muốn Tề Chính Khuông đuổi họ , trong nhà ít thiếp thất thông phòng, hai người này cũng nhiều, nàng cần mình thêm danh là đố phụ.

      Tề Chính Khuông nghe lời đại độ này của thê tử, trong lòng cao hứng, lập tức cho người gọi Hồng Tụ Nhi cùng Hồng Châu Nhi vào.

      Tề Hoàn siết chặt quyền trong tay áo, trầm mặc lui sang bên, mắt lạnh nhìn hai nữ nhân xinh đẹp Hồ Mị cúi đầu vào trong nhà, nũng nịu thi lễ Tề Chính Khuông cái.

      Thanh kia mị hoặc có thể nhéo ra nước, đuôi mắt lúc nhìn về phía Tề Chính Khuông, đắm đuối đưa tình, tựa như thẹn thùng, Lục thị thấy mà tâm can hừng hực tức giận.

      Quả thực là hai tiểu tinh.

      Tề Chính Khuông vốn là cố đè tà hỏa xuống nhưng nhìn thấy ánh mắt bọn họ tình ngượng ngùng lại nóng ran, nếu phải là nơi thích hợp, ôm người lên giường.

      "Khụ" ho tiếng, nghiêm nghị nhìn Hồng Tụ Nhi bọn họ, "Các ngươi mặc dù là người của Tề gia, nhưng còn chưa thi lễ với phu nhân, về sau muốn hảo hảo hầu hạ phu nhân, cho vượt khuôn phép, nhớ kỹ."

      "Nô tỳ nhớ kỹ." Hồng Tụ Nhi cùng Hồng Châu Nhi lập tức quỳ xuống, .

      Tề Chính Khuông hài lòng gật đầu cái.

      Hồng Tụ Nhi cùng Hồng Châu Nhi đều phải là người ngu, lập tức lại hướng Lục thị, quỳ xuống dập đầu ba cái, "Nô tỳ tham kiến phu nhân."

      Lục thị nắm chặt tay vịn ghế Thái sư, thanh bình tĩnh , "Đứng lên , về sau cẩn thận hầu hạ lão gia, nên khiến cho lão gia mất hứng."

      "Dạ, phu nhân." Trải qua hôm qua bị Tề Hoàn kia phen dạy dỗ, hai người hôm nay dám lộ ra nửa điểm đắc ý, cúi đầu e sợ giọng đáp lời.

      Lục thị nhìn về phía Tề Chính Khuông, "Lão gia hôm nay chiêu đãi khách ngày, nghĩ mệt mỏi, bằng cho hai nha đầu này hầu hạ người trở về nghỉ ngơi ."

      Tề Chính Khuông có ý nguyện này"Phu nhân nàng cũng sớm nghỉ ngơi ."

      Lục thị cười đáp ứng, đưa Tề Chính Khuông ra cửa, hai nha hoàn này cúi đầu theo.
      tart_trung, susu, Aliren14 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :