1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

A Hoàn - Dư Phương (Full - Chờ beta)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 397: Ta biết sai rồi

      Tân đế đăng cơ, đại xá thiên hạ.

      Phụ cận Quan gia trang nhiều đạo tặc từ đại lao ra ngoài, Quan trang chủ lệnh võ sư trong trang tăng cường phòng vệ chung quanh, đối với những tiểu tặc mở to mắt muốn vào trang làm khách, nhất định phải mời đến tốt.

      Những cái này cũng trong phạm vi quan tâm của Tề Hoàn và Triệu phu nhân.

      Thái tử đăng cơ, lão hoàng đế tự nhiên thoái vị, như vậy... Tề Hoàn lại có nguy hiểm .

      Nhưng quan trọng nhất, là rốt cuộc Triệu Ngôn Ngọc có an toàn rời kinh đô ?

      " chừng lão Tam cưới công chúa, hôm nay làm phò mã gia trái ôm phải ấp tại kinh đô đây." trong lòng Quan Lãng tà ác tưởng tượng thấy Triệu Ngôn Ngọc, cười hì hì với Tề Hoàn.

      Linh Nguyệt ôm Bảo Nhi chơi đùa với nhi tử của mình, nghe được như vậy, hung hăng trừng mắt liếc cái "Chớ có hươu vượn."

      Quan Lãng phục "Ta hưu vượn thế nào, lão Tam hiểm giống như hồ ly ngàn năm, chừng hù dọa tiểu sư muội."

      Triệu phu nhân cười " chán sống sao?"

      Tề Hoàn cười nhạt .

      "Tiểu sư muội, nếu lão Tam lừa muội, tại kinh đô cưới công chúa thành Phò mã, muội xử lý ra sao?" Quan Lãng hỏi lời này tuyệt đối phải là quan tâm Tề Hoàn, mà là cười nỗi đau của người khác muốn hãm hại Triệu Ngôn Ngọc.

      Tất cả mọi người rất ràng, Triệu Ngôn Ngọc thể nào cưới công chúa, ngày hôn lễ có tân lang kia sớm truyền khắp.

      "Muội cảm thấy, chờ Tam sư huynh trở lại, cuộc sống Đại sư huynh của huynh rất khổ sở." Tề Hoàn vừa cười vừa .

      Triệu Ngôn Ngọc hẹp hòi mà lại mang thù, nếu biết Quan Lãng liên tục châm ngòi ly gián, phỏng đoán làm Quan Lãng càng khó qua.

      Quan Lãng lập tức "Tiểu sư muội. Muội bị dạy hư."

      Mọi người chuyện, trong lòng kỳ đều rất lo lắng Triệu Ngôn Ngọc.

      rất nhiều ngày có tin tức của , biết hôm nay đến tột cùng ở nơi nào.

      có tin tức chính là tin tức tốt, ít nhất có truyền tới tin tức bị hỏi tội. chừng đường trở về Quan gia trang.

      Ban ngày trôi qua rất nhanh, đêm đến, cuối hè gió đêm có cảm giác hơi lạnh. bầu trời đêm treo nửa vầng trăng, ngôi sao lóe lên, ngày mai lại là khí trời tốt, Tề Hoàn khoác áo ngoài lên người, đóng cửa sổ lại.

      Hôm nay vẫn đợi được .

      Xoay người, nàng về phía giường , trong phòng chỉ có chén đèn dầu. Ngọn đèn dầu Tịch Diệt lóe lên, màn rèm cửa sổ bị gió lay động, bóng dáng ẻo lả, Tề Hoàn kinh ngạc nhìn bóng người giường.

      Người nọ mặc thân áo cà sa màu xanh đen, thân ảnh cao ngất bị ngọn đèn dầu dài kéo đến mặt đất.

      Nàng nhìn vào trong đôi con ngươi đen nhánh thâm thúy. đôi mắt Người nọ mỉm cười phảng phất thoáng lên ánh sáng như thần tinh.

      "Tiểu sư muội..." chậm rãi mở miệng, thanh trầm thấp, tại ban đêm yên tĩnh này nghe có ý vị khác, làm cho người mắt hoa "Đến, để cho ta ôm cái."

      ! hốc mắt Tề Hoàn đỏ lên, tới trước hai bước, nhìn nụ cười mặt người nọ càng ngày càng ôn nhu bỗng nhiên nàng lại ngừng, hỗn đản này còn cười được!

      Mặt nhắn của Tề Hoàn hếch lên. Dâng lên lửa giận nam nhân tim phổi còn cười kia.

      Nụ cười mặt Triệu Ngôn Ngọc cứng đờ, để ý tới ?

      Đó chính là còn tức giận...

      "Tiểu sư muội." Triệu Ngôn Ngọc dè dặt gọi tiếng, đứng lên về phía trước, nhìn xem sắc mặt của nàng.

      Tề Hoàn lướt qua , tiếp tục làm như thấy.

      Triệu Ngôn Ngọc giữ chặt cổ tay của nàng, nhàng lôi kéo. Kéo nàng vào trong ngực mình "Tiểu sư muội, ta biết sai rồi, đừng nóng giận được , ta cho nàng đánh trả, nàng đánh ta đánh ta."

      lôi kéo tay của nàng, dùng sức đánh gương mặt của mình.

      Khi đó tát nàng cái, kỳ kiềm lực, huống chi, đánh vào mặt nàng, tâm của đau hơn so với nàng.

      Tề Hoàn trừng mắt , thấy lôi kéo tay của nàng đánh gương mặt của , cái miệng nhắn mân mê, khẽ gọi "Tay đau nhức!"

      "Thực xin lỗi!" Triệu Ngôn Ngọc đem tay của nàng theo như tại gương mặt của mình, khàn giọng ra.

      "Hừ!" Tề Hoàn kéo tay của mình về "Làm Phò mã rồi, trở về làm chi?"

      Triệu Ngôn Ngọc ôm chặt nàng, ôm thân thể mềm mại vào trong ngực, mới rốt cục cảm thấy an tâm "Có cái gì hơn được tiểu sư muội của ta."

      "Ngươi ngày đó đánh đau nhức." Tề Hoàn tại trong ngực giọng oán hận.

      "Thực xin lỗi, thực xin lỗi." Triệu Ngôn Ngọc đau lòng nhận lỗi " còn, còn."

      cái tát kia, trở thành áy náy sâu nhất đời này của , cho dù là về tình có thể tha thứ, cũng cách nào tha thứ.

      Tề Hoàn nghe được trong ngữ khí của rất đau lòng, nghĩ tới những ngày qua khẳng định còn khó qua hơn so với mình, nhịn được mềm lòng, ngón tay giữ chặt ống tay áo của " thời điểm chàng rời kinh đô, có phát sinh cái gì ngoài ý muốn ?"

      Triệu Ngôn Ngọc nghe giọng điệu này của nàng, biết là tức giận, càng phát ra tiểu ý ôn nhu, nịnh nọt trả lời "Có tổ phụ che chở thay ta, có gì nguy hiểm."

      "Chàng đùa bỡn Lục hoàng tử, hôm nay đăng cơ, biết có thể mang thù hay ." Tề Hoàn lo lắng hỏi.

      Lúc trước Lục hoàng tử cùng chuyện trong thư phòng chính là khuyên Triệu Ngôn Ngọc giả vờ cưới công chúa vào cửa, trước bảo trụ Tề Hoàn, về phần sau khi cưới vào cửa muốn đối đãi công chúa như thế nào, là chuyện của , chỉ cần tâm của người Tề Hoàn, trong nhà nhiều nữ nhân cũng giống vậy.

      Triệu Ngôn Ngọc lúc ấy là cự tuyệt, tìm Tề lão thái gia thương nghị, Lão thái gia cũng tán thành đề nghị này của Lục hoàng tử, nhưng muốn Triệu Ngôn Ngọc trước an bài Tề Hoàn rời kinh đô, rồi sau đó chính mình mới , kế tiếp có phiền toái gì, lão nhân gia ông dốc hết sức đảm đương.

      Chuyện này lúc trước và Tề Hoàn thương nghị qua, ban đầu Tề Hoàn chịu đáp ứng, cuối cùng vẫn là bị thuyết phục, hai người cố ý gây gổ, đánh thức mọi người trong vườn, hoàng đế phái ám vệ tới núp trong bóng tối nhìn ở trong mắt, hồi bẩm cho hoàng đế từng cái tình huống bọn họ gây gổ, lúc này mới làm tin tưởng Triệu Ngôn Ngọc là muốn kết hôn công chúa.

      " mang thù thế nào, ta mới tin có tư tâm khi bảo ta cưới công chúa." Cố ý nghĩ phá hư tình cảm phu thê của và tiểu sư muội, nhất định vậy.

      Tề Hoàn nở nụ cười "Hoàng Thượng tại ra sao?"

      Chỉ tự nhiên là lão hoàng đế.

      Triệu Ngôn Ngọc bế Tề Hoàn lên "Quản khỉ gió, dù sao qua tốt, chúng ta cần để ý nhiều như vậy, vẫn là đến chút như thế nào sinh cái muội muội hoặc là đệ đệ cho Bảo Nhi ."

      "Triệu Ngôn Ngọc!" Tề Hoàn thét chói tai "Thả ta xuống."

      Triệu Ngôn Ngọc đặt nàng lên giường, cúi đầu, che cánh môi mềm mại của nàng

      "Chúng ta kế tiếp có thể vượt qua cuộc sống yên tĩnh an ổn sao?" vất vả có khoảng cách hô hấp, Tề Hoàn thở hỏi.

      "Nàng muốn cuộc sống như thế nào?" Triệu Ngôn Ngọc cởi bỏ tà áo của nàng, cầm nhuyễn ngọc thích.

      Tề Hoàn vòng ở bờ vai của , chủ động hôn lên hầu kết ở cổ của , nhàng hà hơi, mị nhãn như tơ, thanh mập mờ "Chỉ cần mỗi ngày có thể cùng chàng ở chỗ, chính là cuộc sống mong muốn nhất của thiếp."

      , chính là lần này an tâm.

      Trong lòng Triệu Ngôn Ngọc nóng lên, sít sao ôm nàng, hai người vong tình giao triền, tiến trong cơ thể nàng, cảm thụ mềm mại của nàng.

      Cả phòng nhu mì, ngoài cửa sổ, trăng lưỡi liềm như lộ ra khuôn mặt sáng rỡ tươi cười.
      tart_trung, A fang, Yoolirm Park4 others thích bài này.

    2. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 398:

      Tề Kính sai người tháo hàng hóa từ xe ngựa xuống, bước vào đại trạch Chu gia, mới từ nước Đông Hồ trở lại, lần đầu ra cửa thu được món tiền lớn, từ đó cần lại giúp Chu gia mua bán bọn buôn người, trong lòng của rất nhàng.

      Đúng là nhàng này còn mang theo chút bực bội biết tên.

      biết làm sao cảm thấy bực bội, kể từ bán đứng Tề Hoàn cho vương tử Đông Hồ sau, tâm của chưa từng bình tĩnh qua.

      "Ha ha ha." Tiếng cười lớn vui vẻ truyền đến, Chu gia ôm lấy Dương Quân Nhu về phía Tề Kính.

      khuôn mặt tuấn trẻ tuổi của Tề Kính miễn cưỡng tỏ ra vui vẻ "Cha nuôi, ta trở về."

      "Tốt!" Chu gia dùng sức vỗ vỗ bả vai Tề Kính " hổ là con nuôi ta, làm tốt lắm, về sau Chu gia ta sợ người kế tục."

      Chu gia lấy thê tử hai mươi năm, nhưng ngay cả trai nửa cũng có, cho nên mới phải nhận Tề Kính làm con nuôi, hôm nay Tề Kính thể tài buôn bán thiên phú, cảm thấy rất hài lòng.

      Dương Quân Nhu đứng ở bên người Chu gia, như cười như liếc nhìn Tề Kính.

      Nữ nhân này tại Chu gia hòa đồng vui vẻ, chẳng những nhận được sủng ái Chu gia, ngay cả Chu phu nhân ghen tị cũng thể làm gì nàng, mơ hồ muốn thay thế vị trí Chu phu nhân tại Chu gia.

      ", hai người chúng ta uống rượu." Chu gia nắm bả vai Tề Kính, cười to vào đại sảnh.

      Mọi người náo nhiệt hồi lâu, Chu gia uống rượu say mèm, Dương Quân Nhu sai người nâng trở về nhà trong, chính mình nhìn Tề Kính có chút say "Xem ra ngươi cũng rất đơn giản."

      Tề Kính nhàn nhạt liếc nàng cái, Dương Quân Nhu càng thêm thướt tha thùy mị so với lúc trước nhìn thấy tại Thổ Phiên, tự giễu "Làm sao mà hơn ngươi."

      Dương Quân Nhu "Nghe ngươi ở nửa đường bắt Tề Hoàn?"

      "Cùng ngươi có quan hệ gì?" Tề Kính lạnh giọng hỏi.

      "Chẳng lẽ vẻ mặt ngươi thoạt nhìn đau lòng chịu nổi phải là bởi vì nàng?" Dương Quân Nhu cười hỏi.

      Tề Kính vẻ mặt rùng mình "Nàng phải là được cứu sao?"

      Dương Quân Nhu khanh khách nở nụ cười "Lại tới, ta phải cám ơn ngươi giúp ta thở hơi. Tề Hoàn là được cứu, bất quá... Nàng lại chịu nhục thất trinh, chẳng những bị Triệu Ngôn Ngọc ghét bỏ. Thiếu chút nữa bị hưu, ngươi biết , Triệu Ngôn Ngọc sắp cưới công chúa làm thê tử."

      "Cái gì?" Tề Kính kinh hãi, Triệu Ngôn Ngọc dĩ nhiên là cái loại khốn kiếp đó?

      " Ngạc nhiên như vậy làm gì, chẳng lẽ ngươi thương nàng? Đừng quên, nàng có hôm nay đều là do ngươi ban tặng." Dương Quân Nhu vui vẻ .

      Tề Kính chau mày, biết Tề Hoàn thế nhưng rơi vào hoàn cảnh như vậy.

      Dương Quân Nhu cười đến run rẩy hết cả người "Ta thực là thù gì đều báo, lại tới ta phải cám ơn ngươi, vốn ta còn tưởng rằng đời này đều thể nhất khẩu ác khí, hôm nay khá tốt, lòng của ta thư thái."

      Nàng bị Tề Hoàn làm hại lưu lạc Thổ Phiên. Nếu phải Tề Kính đưa nàng trở lại, nàng hôm nay còn biết có còn mạng sống hay , kỳ nàng vốn đối với chuyện báo thù chết tâm, nhưng nghe đến Tề Kính bắt Tề Hoàn, nàng cảm thấy vô cùng thống khoái.

      Tề Kính lười phải cùng nữ nhân này chuyện, cũng quay đầu lại ra ngoài.

      sai người ra ngoài hỏi thăm chút, quả nhiên giống như Dương Quân Nhu , trong lòng tư vị phức tạp, lại nhiều vài phần áy náy với Tề Hoàn.

      Mấy ngày sau. Kinh đô truyền đến tin tức tân đế đăng cơ, đồng thời, cũng nghe được Triệu Ngôn Ngọc có cưới nàng công chúa kia, ngày thành thân đó, tân lang biết tung tích, đến khi tân đế đăng cơ. Cũng ai nhìn thấy bóng người của .

      Tề Kính giờ mới hiểu được, cái gì thất trinh cái gì cưới công chúa, đều là giả.

      cuối cùng an tâm.

      ...

      ...

      Đồng thời người quan tâm Triệu Ngôn Ngọc có rất nhiều, Nhã Ngôn công chúa chính là người trong đó.

      Tân đế đăng cơ xong, nàng vì tìm ra Triệu Ngôn Ngọc, ngày ngày tiến cung cầu tân đế làm chủ cho nàng, còn nếu Triệu Ngôn Ngọc xuất , nàng cả đời lập gia đình, chờ trở lại.

      Nhã Ngôn công chúa này đến hôm nay còn biết ra mình bị lợi dụng, còn tưởng rằng Triệu Ngôn Ngọc bị bức rời kinh đô.

      Đừng Nhã Ngôn công chúa, tân đế càng muốn tìm ra Triệu Ngôn Ngọc tính sổ.

      mới là bị Triệu Ngôn Ngọc hoàn toàn lợi dụng, nếu phải là Tề lão thái gia áp lực lão hoàng đế uy nghiêm, lúc này sao có thể trèo lên đế vị, phải trong lòng tức giận Triệu Ngôn Ngọc, đó là giả.

      Đúng là, cho dù biết Triệu Ngôn Ngọc ở nơi nào, cũng thể sai người tóm đến.

      Bức lão hoàng đế thoái vị hôm đó, cũng mới biết ra thế lực Tề gia còn chắc chắn hơn so với tưởng tượng, trong đêm có thể làm hơn phân nửa quan viên triều đình phối hợp với Tề lão thái gia bức lui lão hoàng đế, có thể thấy được cổ tay lão nhân gia kia.

      phải là phụ hoàng, muốn diệt trừ Tề gia.

      Chỉ cần Tề gia đối với Đại Chu trung thành và tận tâm, như vậy đủ rồi, nhưng Tề lão thái gia lộ ra thế lực, làm cho cảm thấy có chút bất an.

      Bảo Tề lão thái gia gọi Triệu Ngôn Ngọc về cưới Nhã Ngôn công chúa?

      Đây tuyệt đối là thể nào! Triệu Ngôn Ngọc lúc trước đào hôn chừng chính là chủ ý lão nhân gia, làm sao có thể cho Triệu Ngôn Ngọc trở lại, nếu để Triệu Ngôn Ngọc cưới công chúa, A Hoàn làm sao bây giờ?

      Nghĩ đến nay chính mình còn cách nào quên được nữ tử kia, tân đế lại trận buồn bực.

      "Bệ hạ, Nhã Ngôn công chúa cầu kiến." bên ngoài Ngự thư phòng, có thanh cung nữ truyền vào.

      Tân đế đau đầu đứng lên "Trẫm nghỉ ngơi, bảo Nhã Ngôn công chúa về trước."

      Nào biết qua bao lâu, Nhã Ngôn công chúa vọt vào ngự thư phòng "Hoàng Thượng, ngài đây rốt cuộc là có ý gì?"

      Sắc mặt Tân đế trầm xuống, xem ra mấy ngày nay đối với công chúa tính tình đanh đá này có vẻ tốt quá "Nhã Ngôn, trong mắt ngươi còn có trẫm hay ?"

      "Hoàng Thượng, ta chỉ là muốn Triệu Ngôn Ngọc." Nhã Ngôn công chúa nức nở .

      "Triệu Ngôn Ngọc tung tích , trẫm làm sao biết ở nơi nào?" Tân đế lạnh lùng .

      "Ngài truy nã , bắt trở lại." Nàng nhất định phải phanh thây thở ra hơi.

      Tân đế " nếu muốn cưới ngươi, ngươi cũng nên chờ nữa."

      "Hoàng Thượng..." Nhã Ngôn công chúa nhất quyết tha, nàng chịu khuất nhục tuyệt đối thể cứ thôi như vậy, nàng muốn Triệu Ngôn Ngọc trả giá lớn.

      "Đủ rồi!" Tân đế gầm lên "Trẫm làm việc như thế nào cần ngươi tới chỉ điểm, nếu phải nhìn ngươi bị ủy khuất, trẫm cho phép ngươi mấy ngày nay đến trong cung hồ nháo sao? Trở về!"

      Nhã Ngôn công chúa bị quát sợ hết hồn, kiêu căng dâng caolập tức yên lặng, nàng dám hồ nháo như vậy, kỳ chính là ỷ vào tân đế vừa mới đăng cơ, cần ổn định lòng người trong triều đình, mẫu thân của nàng là bác tân đế, cho nên chắc chắn dám làm gì với mình, sao hôm nay thế nhưng nổi giận.

      "Kia... Nhã Ngôn cáo lui trước." Nhã Ngôn công chúa giọng ra.

      Tân đế kiên nhẫn nhìn nàng, sau khi Nhã Ngôn công chúa rời , lập tức muốn tứ hôn cho Nhã Ngôn công chúa, như loại tính cách này của Nhã Ngôn, tuyệt đối thể gả cho thân cư cao vị.

      quá ba ngày, Nhã Ngôn công chúa bị ban cho tân khoa thám hoa lang, gia thế bình thường, quan trọng nhất là, tân đế có ý định đem vị thám hoa lang này lưu ở kinh thành, công chúa kia lấy sau, tự nhiên phu xướng phụ tùy, cần gặp lại nàng.
      tart_trung, không tên, Yoolirm Park3 others thích bài này.

    3. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 399: Phụ tử gây gổ

      Triệu Ngôn Ngọc nửa đêm trở về, ngoại trừ Tề Hoàn, có ai biết ở Quan gia trang, cho đến ngày hôm sau mặt trời lên cao, còn thấy Tề Hoàn đứng dậy, mọi người mới cảm thấy kỳ quái.

      Bạch Hủy bị Triệu phu nhân kêu vào nhà xem xét, sợ Tề Hoàn có phải thoải mái ở đâu hay , hay bởi vì quá nhớ thương Triệu Ngôn Ngọc mà luẩn quẩn trong lòng.

      Tề Hoàn đến rạng sáng mới nhắm mắt ngủ lúc này mệt mỏi mắt mở ra, nghe thanh bên ngoài của Triệu phu nhân, nàng giật giật thân thể, chỉ cảm thấy bên hông bị đôi tay ôm càng chặt hơn, đêm qua tình cảnh phóng túng trở lại trong óc của nàng, lập tức đốt đỏ khuôn mặt, vội vàng mở mắt ra, chống lại đôi con ngươi ôn nhu như nước.

      Nàng cảm thấy hồi hoảng hốt, tâm hơi run rẩy.

      "Tỉnh?" Triệu Ngôn Ngọc khàn giọng mở đầu, thân thể hai người vật sít sao kề nhau.

      "Lúc nào?" Tề Hoàn giọng hỏi, nghe hơi thở nam tính của , nàng thỏa mãn vùi mặt tại trong cổ .

      Triệu Ngôn Ngọc bị nàng cọ hô hấp vi trệ, thấp giọng "Buổi trưa."

      "Cái gì?" Tề Hoàn sợ hết hồn, vội vàng ngẩng đầu lên, gương mặt trướng đến đỏ lên "Buổi trưa rồi? Tại sao gọi tỉnh thiếp, mau đứng lên, chờ chút Bảo Nhi tiến đến làm sao bây giờ."

      " tiến vào." Triệu Ngôn Ngọc .

      Tề Hoàn chỉ đơn giản kéo lên "Mau mặc xiêm y."

      Triệu Ngôn Ngọc bất đắc dĩ phủ thêm xiêm y.

      Bạch Hủy vừa vặn vào lúc đó vung rèm tiến đến, vừa thấy giường có nam tử, tròn mặt, sau khắc lập tức chạy trốn ra ngoài.

      Tề Hoàn nghe thấy bên ngoài thanh Triệu phu nhân truyền đến "Bạch Hủy, Thiếu phu nhân nhà ngươi có sao chứ."

      "Là... Là thiếu gia trở lại." Bạch Hủy ra.

      "A?" Triệu phu nhân sửng sốt chút "Kia... Kia cho Thiếu phu nhân các ngươi tiếp tục ngủ , khẳng định mệt muốn chết rồi."

      Nghe như thế, Tề Hoàn xấu hổ muốn ra ngoài gặp người.

      Triệu Ngôn Ngọc chứng kiến bộ dáng khả ái kia của nàng, lớn tiếng nở nụ cười. Nhịn được đến ôm nàng hôn vài cái.

      "Đều là chàng đều là chàng!" Tề Hoàn tức giận đánh "Bảo chàng để cho ta nghỉ ngơi! Hôm nay để cho ta mất mặt, khốn kiếp khốn kiếp!"

      "Tiểu sư muội. Nàng oan uổng ta, tối hôm qua là ta vẫn luôn xuất lực." Triệu Ngôn Ngọc cắn vành tai của nàng, cúi đầu cười.

      Đều là xuất lực... Nàng cũng chỉ là nằm...

      Tề Hoàn càng thêm đỏ mặt, tức giận đến muốn cước đá văng .

      Triệu Ngôn Ngọc thấy nàng bộ dạng xấu hổ, dám được voi đòi tiên "Tốt lắm tốt lắm, đều là lỗi của ta. Phạt ta hầu hạ nàng mặc quần áo."

      "Nghĩ hay quá nhỉ!" Tề Hoàn trừng , đem mặt quay qua bên kia, cầm lấy xiêm y bị ném cuối giường nhanh chóng mặc vào.

      Cho đến hai phu thê rửa mặt xong, mặc chỉnh tề, sớm qua thời gian ăn trưa. Cũng may Bạch Hủy làm cho người cố ý ôn, sau khi ăn cơm qua loa xong, bọn họ mới gặp Triệu phu nhân.

      Triệu phu nhân kể chuyện xưa cho tôn nữ, nhìn thấy hai phu thê bọn họ như trước đây, lộ ra nụ cười hội tâm.

      "Nương, nương!" Bảo Nhi nhìn thấy Tề Hoàn cao hứng từ tháp đứng lên, giang hai cánh tay muốn Tề Hoàn ôm bé, Triệu Ngôn Ngọc đoạt trước bước ôm lấy nàng "Bảo Nhi. Phụ thân trở lại, cao hứng ."

      Bảo Nhi chút cũng cảm kích đẩy Triệu Ngôn Ngọc muốn hôn mặt của bé ra, chính là muốn Tề Hoàn ôm nàng.

      "Bảo Nhi, gọi cha!" Triệu Ngôn Ngọc buồn bực cực kỳ, vì cái gì Bảo Nhi đều thích .

      Tề Hoàn cười ôm nữ nhi "Ai bảo chàng thời gian ở cùng bé ít như vậy."

      Triệu phu nhân cười hỏi Triệu Ngôn Ngọc "Ngươi ra khỏi thành, có phát sinh chuyện gì ?"

      " có việc gì, có Lão thái gia đây." Triệu Ngôn Ngọc .

      "Chưa đến cung ?" Triệu phu nhân tự tiếu phi tiếu hỏi, nhi tử của mình là ai nàng ràng nhất, lão hoàng đế trước đối đãi Tề Hoàn như vậy, làm sao có thể hợp tác.

      Tháp Tang chỉ vu tội A Hoàn bị cắt đầu lưỡi, lão hoàng đế đó là muốn A Hoàn chết đây.

      Triệu Ngôn Ngọc cười cười "Tự nhiên là muốn từ biệt Hoàng Thượng, quân thần hồi, muốn tình cảm bận tâm."

      Hoàng đế lão nhân kia khẳng định có kết cục gì hay!

      "Phụ thân ngươi mấy hôm trước đến đây, bất quá quá vui lòng chúng ta rời kinh đô, chính ngươi với , còn nghĩ hoàng đế là người tốt." Triệu phu nhân tức giận ra, Triệu Bỉnh Đức là người chính trực trung thành, đối với Triệu Ngôn Ngọc kháng chỉ cùng khi quân lừa gạt thượng phi thường mất hứng.

      Triệu Ngôn Ngọc nhíu mày "Phụ thân mất hứng, chẳng lẽ muốn xem cả nhà chúng ta bị tịch thu chém đầu cao hứng?"

      "Ngươi còn biết xấu hổ sao, tiểu tử thúi, diễn trò là diễn trò, ngươi đúng là đánh nàng dâu của mình, lừa gạt lão nương." Triệu phu nhân lúc này mới nhớ tới chuyện lúc trước bị gạt, đưa tay đánh Triệu Ngôn Ngọc quyền.

      Triệu Ngôn Ngọc cái gì cũng , chỉ là đau lòng nhìn Tề Hoàn cái.

      Tề Hoàn khẽ mỉm cười với .

      " Mặt nữ nhân có thể tùy tiện đánh sao? Ngươi đời này liền quỳ xuống đất hầu hạ thê tử của ngươi tốt lắm..." Triệu phu nhân niệm niệm cằn nhằn, đối với nhi tử đánh Tề Hoàn cái tát rất khó nguôi giận.

      Triệu Ngôn Ngọc có phản bác .

      Tề Hoàn thay giải vây "Phụ thân lúc này tại thư phòng, chàng thỉnh an người ."

      "Tốt." Triệu Ngôn Ngọc gật đầu .

      Trong thư phòng, Triệu Bỉnh Đức và Quan trang chủ chơi cờ, nghe Triệu Ngôn Ngọc trở lại, hai người đều rất mừng rỡ, mặc dù Triệu Bỉnh Đức giống Quan trang chủ vui mừng lộ nét mặt, nhưng đáy mắt nhàng vẫn là có thể nhìn ra được.

      "Phụ thân, cậu." Triệu Ngôn Ngọc chắp tay thi lễ, cùng hai trưởng bối hành lễ.

      Triệu Bỉnh Đức hừ tiếng, giống như vẫn còn giận Triệu Ngôn Ngọc.

      Quan trang chủ cười hơ hớ "Trở lại là tốt rồi, ta phân phó trong chốc lát cho Ngôn Ngọc đón gió tẩy trần, phụ tử các ngươi hai trước tiên về a."

      Biết hai người phụ tử bọn họ có lời muốn , Quan trang chủ thức thời lưu lại gian cho bọn họ.

      "Phụ thân..." Triệu Ngôn Ngọc bất đắc dĩ mở miệng.

      "Ta qua hai ngày lên đường hồi kinh." Triệu Bỉnh Đức tại trước khi mở miệng ra quyết định của mình.

      Triệu Ngôn Ngọc cau mày "Phụ thân còn cần gì quyến luyến quan lộ, lão hoàng đế từ cơ trí đến ngu ngốc, cũng bất quá vài năm, triều đình có cái gì tốt, phụ thân cần gì phải về."

      "Nam tử hán đại trượng phu tự nhiên đến nơi đến chốn, sao có thể chịu trách nhiệm? Ngươi cho rằng mỗi người đều cũng giống ngươi?" Triệu Bỉnh Đức rất đúng chuyện Triệu Ngôn Ngọc đào hôn.

      "Chẳng lẽ trơ mắt nhìn hôn quân kia độc chết thê tử của ta, cưỡng bách ta hưu thê cưới người khác, đây là chịu trách nhiệm rồi?" Triệu Ngôn Ngọc giống như phục mềm, nhìn thẳng Triệu Bỉnh Đức lạnh giọng hỏi ngược lại.

      Triệu Bỉnh Đức trừng mắt "Chẳng lẽ có biện pháp khác sao? Hôm nay phụ tử chúng ta đều khi quân lừa gạt thượng, chẳng lẽ đây là đúng?"

      "Vậy như thế nào? Ta chỉ muốn thê tử con của ta bình an, những thứ khác ta xen vào, ta muốn trung thành phải là hôn quân như vậy!" Triệu Ngôn Ngọc .

      "Ngươi..." Triệu Bỉnh Đức giận dữ, thể thừa nhận Triệu Ngôn Ngọc đúng, nhưng thấy thái độ nhi tử mạnh mẽ cứng rắn như vậy, bằng lòng.

      "Phụ thân muốn hồi kinh, nhưng nghĩ qua có thể trở lại hay ? Người nghĩ lão hoàng đế thoái vị trở nên cơ trí, hay là cho rằng tân đế bất kể hiềm khích lúc trước tiếp tục trọng dụng ngài?" Triệu Ngôn Ngọc quan tâm lửa giận phụ thân, mang theo trào phúng hỏi.

      "Cho dù về được, ta cũng vậy nhận biết, tóm lại, ta nhất định phải hồi kinh tự mình cùng Hoàng Thượng từ quan!" Triệu Bỉnh Đức .

      Triệu Ngôn Ngọc gặp phụ thân bướng bỉnh, cơn tức cũng xuất lên "Tùy người!"

      Phụ tử hai người rùm beng, kết quả vẫn là tan rã trong vui.
      tart_trung, Alice Huynh, không tên8 others thích bài này.

    4. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 400: Phản đối có hiệu quả

      Tin tức Triệu Ngôn Ngọc trở về rất nhanh truyền ra trong trang, Quan Lãng lập tức mang theo nhi tử của mình tìm đến Triệu Ngôn Ngọc.

      Trải qua năm qua tĩnh dưỡng cùng trị liệu, vết sẹo mặt bị lửa đốt của Quan Lãng giảm nhạt rất nhiều, mặc dù da thịt bóng loáng, nhưng nhìn cuối cùng chẳng phải dữ tợn, nội lực cũng khôi phục ít, về phần tính tình... Tất nhiên là cần phải , chính là bộ dáng, lấy thê tử sinh con người, còn cả ngày nghĩ đến hành hiệp trượng nghĩa, mà cái gọi là hành hiệp trượng nghĩa chính là cướp của người giàu chia cho người nghèo, khó nghe chính là cướp bóc.

      "Lão Tam, trở lại cũng tìm lão tử uống rượu, là quá đáng." Quan Lãng người còn chưa tới, thanh lại tới trước.

      Linh Nguyệt tại phía sau tức giận vỗ cái ót "Có phải nghĩ nhi tử của ngươi về sau cho ngươi lời cũng lão tử lão tử hay ?"

      Quan Lãng kêu to "Như vậy sao được, ta mới là lão tử ."

      Linh Nguyệt trừng mắt , ở trước mặt nhi tử chuyện cũng chú ý, tiểu hài tử đều là học theo hiểu sao?

      "Người giang hồ câu nệ tiểu tiết." Quan Lãng biết mình lại bậy, chột dạ ha ha cười .

      "Tặc tặc, ngươi câu nệ tiểu tiết chính là câu nệ tiểu tiết, lão tử cũng có thể tùy tiện kêu." thanh mỉa mai của Triệu Ngôn Ngọc tại phía sau bọn họ truyền đến, thân ảnh cao ngất xuất ở ngoài cửa.

      Quan Lãng cười lớn tiếng "Lão Tam, ngươi về rồi, lão... Ta có lời thương lượng với ngươi đây."

      Triệu Ngôn Ngọc khinh bỉ liếc nhìn "Ngươi có thể có chuyện gì cùng ta thương lượng? Nếu là tưởng đánh chủ ý nữ nhi ta ngàn vạn đừng ra."

      "Ngươi là hiểu rất ." Linh Nguyệt nhịn được cười

      Quan Lãng chỉ vào chóp mũi Triệu Ngôn Ngọc "Con ta ở đâu tốt, ngươi xem, giống ta tuấn tiêu sái, cao lớn uy mãnh, tương lai cũng giống ta võ công cao cường, Bảo Nhi cùng con ta quả thực chính là trời sinh đôi, ngươi ghét bỏ cái gì."

      "Ghét bỏ ngươi." Triệu Ngôn Ngọc nhàn nhạt , bước qua trước mặt Quan Lãng. Trực tiếp vào trong nhà.

      " ghét bỏ ta cái gì? Là con ta cưới Bảo Nhi, ghét bỏ ta cái gì?" Quan Lãng phẫn nộ rồi, cầm lấy tay Linh Nguyệt giả bộ ủy khuất.

      Linh Nguyệt cũng muốn ghét bỏ tướng công của mình.

      "Cãi nhau? Lăn tăn cái gì, hai cha con thể chuyện dễ sao?" Triệu phu nhân nghe Triệu Ngôn Ngọc cùng cha của mình rùm beng. Nhíu mày quát lớn .

      Triệu Ngôn Ngọc "Người phải về kinh đô, còn muốn thuần phục hôn quân kia, thể lý, muốn nhiều lời."

      Tề Hoàn cầm tay của "Phụ thân làm quan mấy chục năm, trung thành và tận tâm. Hoàng Thượng cũng coi trọng người, nghĩ về phải từ quan cũng là hợp tình lý, phụ thân vẫn là Lại bộ thượng thư đây."

      đương nhiên biết muốn phụ thân thoáng cái tiếp nhận hoàng đế trở nên ngu ngốc này có chút khó, vui là chuyện ông muốn trở về.

      Trở về kinh đô ai biết chuyện gì phát sinh? Vạn nhất bị tân đế tìm tội danh gì giữ lại đây?

      Triệu phu nhân "Để ta khuyên phụ thân ngươi."

      "Phụ thân là tính tình gì nương ngài cũng phải biết, nếu ông quyết định phải về kinh đô, vậy ai cũng cải biến được chủ ý của người." Triệu Ngôn Ngọc , phụ thân hai. Cho dù biết rất hồi kinh là cửu tử nhất sinh, ông cũng muốn tận chó má trung thần chức trách.

      Làm người tận trung với hôn quân muốn giết con dâu mình? Triệu Ngôn Ngọc làm sao có thể tức giận.

      Quan Lãng nghe bọn họ từng câu từng chữ, mở miệng " bằng... Ta đưa dượng kinh đô, nếu ông muốn trở về, ta đánh ông bất tỉnh mang về."

      "Ngược lại cần phải lo lắng Lục hoàng tử ra tay với phụ thân ngươi, nếu Tề gia Lão thái gia có thể làm cho lão hoàng đế thoái vị, như vậy hôm nay tân đế mới vừa đăng cơ tự nhiên muốn cho vài phần tình mọn, bất quá, đều là người nhà, chỉ sợ di truyền tốt, khuyên phụ thân ngươi là được, người già tính tình luôn đặc biệt quái dị." Triệu phu nhân thở dài .

      Chẳng lẽ tính tình phụ thân phải từ trước đến nay đều như vậy sao? Tề Hoàn ở trong lòng lặng yên nghĩ tới.

      "Các ngươi cần phiền não. Tự ta trở về." thân ảnh Triệu Bỉnh Đức xuất ở ngoài cửa, sắc mặt ủ dột, tựa hồ nghe ít lời .

      Vài vãn bối đều dám mở miệng, Triệu Ngôn Ngọc quay đầu ôm lấy nữ nhi chơi đùa, chỉ có nụ cười mặt Triệu phu nhân thay đổi, tới kéo lấy cánh tay Triệu Bỉnh Đức "Trở về nơi nào?"

      Triệu Bỉnh Đức nhìn phu nhân của mình, sắc mặt chậm lại "Hồi kinh xem chút."

      "Ta cùng ngươi trở về." Triệu phu nhân .

      " được, nàng ở tại chỗ này." Triệu Bỉnh Đức lập tức .

      Triệu phu nhân cười lạnh "Ngay cả ngươi đều cảm thấy hồi kinh gặp nguy hiểm, ngươi còn phải về? Cái đề tài này đến đây chấm dứt, cần thiết tiếp tục thảo luận xuống."

      Gặp Triệu phu nhân hung hãn, Triệu Bỉnh Đức dám lớn tiếng phản đối, chỉ có thể trầm mặc mà tỏ vẻ kháng nghị.

      Hình như là nhìn ra trong lòng Triệu Bỉnh Đức suy nghĩ gì, Triệu phu nhân nhìn ôn nhu cười "Phản đối cũng có hiệu quả."

      Chuyện này bị câu của Triệu phu nhân quyết định xuống, ai nhắc lại hai lời, sắc mặc Triệu Bỉnh Đức nhìn tốt, Triệu Ngôn Ngọc chỉ lo bồi dưỡng tình cảm với nữ nhi, hai cha con lời nào để .

      Bảo Nhi thấy tổ phụ cũng ở đây, lập tức ngọt ngào gọi tiếng tổ phụ, giang hai cánh tay muốn Triệu Bỉnh Đức ôm nàng.

      Đuôi lông mày Triệu Bỉnh Đức vui vẻ, nhịn được đắc ý, thấy sắc mặt Triệu Ngôn Ngọc xanh mét.

      Quan Lãng tiến lên ngăn cản bả vai Triệu Ngôn Ngọc "Đến, chúng ta lâu có uống rượu với nhau, để Đại ca ta thay ngươi đón gió tẩy trần ."

      Triệu Ngôn Ngọc bị Quan Lãng mang , Triệu phu nhân cười lắc đầu, chuyện này cứ như vậy bỏ qua, cho dù trong lòng Triệu Bỉnh Đức có tiếc nuối, cũng chỉ có thể như vậy, bọn họ thể hồi kinh mạo hiểm.

      Nếu chuẩn bị hồi kinh, tự nhiên thể trường kỳ ở tại Quan gia trang, tuy Quan trang chủ để ý, nhưng khẳng định tính tình Triệu Bỉnh Đức muốn ở tại nhà mẹ đẻ thê tử cả đời.

      Triệu Bỉnh Đức ôm Bảo Nhi vườn hoa chơi đùa, Triệu phu nhân thương lượng với Tề Hoàn "... Nếu Ngôn Ngọc trở lại, bằng chúng ta đặt mua tòa nhà phụ cận, về sau lui tới cũng tiện, con xem thế nào?"

      "Nương cảm thấy có thể là được, chỉ cần người nhà cùng chỗ, ở nơi nào đều giống nhau." Tề Hoàn ra.

      Linh Nguyệt nghe nhân tiện "Kia còn bằng ở nơi này, trong trang lớn như vậy, cần gì phải ra ngoài ở đây?"

      Triệu phu nhân "Ở tạm thời sao cả, ở lâu thể được."

      Tề Hoàn gật đầu theo, nàng muốn ở tại Quan gia trang, đặc biệt là lần này đến nghe vị Tú Lệ nương kia còn chưa thành thân, càng thêm muốn Triệu Ngôn Ngọc ở nơi này.

      Tú Lệ từng tưởng tượng gả cho Triệu Ngôn Ngọc, ai biết nàng đến nay vẫn cưới được là vì cái gì, nàng phải tin Triệu Ngôn Ngọc, chính là muốn gặp ngột ngạt.

      "Vậy ngày mai chúng ta chính mình xem chút, nếu là có tòa nhà hợp tâm ý, đặt cọc trước là được." Triệu phu nhân .

      Tề Hoàn đáp tiếng vâng.

      Chạng vạng, Quan trang chủ cố ý mở tiệc cho Triệu Ngôn Ngọc đón gió tẩy trần.

      Triệu Ngôn Ngọc xem như lớn lên tại Quan gia trang, ít người biết bình an trở lại, đều phi thường cao hứng, mọi người thay phiên mời rượu , Tề Hoàn tại bàn khác thấy vậy đầu tê rần, cho dù Triệu Ngôn Ngọc tửu lượng rất tốt, uống hết như vậy, cũng phải say.

      " cao hứng đây, cho uống ." Triệu phu nhân cười ra với Tề Hoàn.

      Bình thường muốn Triệu Ngôn Ngọc uống rượu say rất khó, hôm nay ai đến cũng cự tuyệt, hiển nhiên tâm tình rất tốt.

      Tề Hoàn quay đầu lại, khóe mắt quẹt cái bóng dáng Tú Lệ, nàng nhìn sang, thấy Tú Lệ ngồi ở bàn cách vách nhìn thẳng vào Triệu Ngôn Ngọc, giống như... Ánh mắt có điểm kỳ quái.

      Đáng thương? Đồng tình?
      tart_trung, A fang, không tên5 others thích bài này.

    5. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 401:
      Linh Nguyệt chuyện với Tề Hoàn, phát giác được nàng yên lòng, theo tầm mắt của nàng nhìn lại, nhịn được cười khẽ tiếng "Làm sao vậy? Gặp nữ tử khác nhìn lén tướng công nhà muội, trong lòng mất hứng?"

      Tề Hoàn giận nàng cái "Tỷ nghĩ rằng muội là ai đây?"

      "Tú Lệ tháng trước mới đính hôn, là mẫu thân tự mình làm chủ cho nàng, cho Đại thiếu gia của Chấn Phong tiêu cục, qua hai tháng nữa thành hôn." Linh Nguyệt cười .

      Nàng đương nhiên biết chuyện Tú Lệ từng vì chờ Triệu Ngôn Ngọc mà cự tuyệt người khác cầu hôn.

      Ừ? Tú Lệ đính hôn rồi?

      Tề Hoàn giật mình, lập tức cảm thấy chính mình có chút ngượng ngùng vì nghĩ ngợi lung tung, giống như có chút tiểu nhân phỏng đoán tâm tư người ta.

      Yến tiệc kết thúc, các nam nhân còn chưa uống tận hứng, Triệu Ngôn Ngọc và Quan Lãng mời mấy người cùng nhau đến thư phòng tiếp tục uống rượu, Tề Hoàn mang theo Bảo Nhi về nghỉ.

      Đem Bảo Nhi dỗ ngủ, bà vú đến ôm bé .

      "Bạch Hủy, ngươi bảo Phúc Sinh xem thiếu gia, đừng làm cho uống quá nhiều." Tề Hoàn lo lắng Triệu Ngôn Ngọc uống đến đặng, kêu Bạch Hủy dặn dò Phúc Sinh tiếng.

      "Ôi chao, nô tỳ ." Bạch Hủy giòn thanh đáp.

      Trong chốc lát, nha hoàn liền qua đáp lời, là Tú Lệ nương đến.

      Tề Hoàn sững sờ, biết Tú Lệ trễ thế này tìm nàng làm chi? Nàng cho rằng trong lòng Tú Lệ oán nàng, nếu như phải là nàng, có lẽ nàng và Triệu Ngôn Ngọc còn có chút khả năng, dù cho thể trở thành chính thê, cũng tối thiểu là thiếp thất .

      Nàng sai người mời Tú Lệ tiến đến.

      "Tiểu Triệu phu nhân." Tú Lệ trong trẻo dịu dàng đối với nàng cười cười.

      "Tú Lệ nương mời ngồi." Tề Hoàn khách khí cười với nàng, thỉnh nàng bên ghế.

      "Tiểu Triệu phu nhân, lần trước... Bởi vì ta mọi người có chỗ hiểu lầm với ngươi, thực vạn phần xin lỗi." Tú Lệ áy náy "Hôm nay thấy vui vẻ như vậy, biết đối với ngươi vô cùng tốt."

      Tề Hoàn cho nàng ly trà " rất tốt."

      "Cả kia chính thức đồn đãi đều thèm quan tâm, đời có mấy nam tử có thể như thế?" Tú Lệ cười , lập tức vội vàng . "Ta phải lời đồn đãi kia là , chỉ là... Chỉ là..."

      "Ta hiểu ý của ngươi." Tề Hoàn " tin tưởng ta, ta cũng vậy tin tưởng . Này như vậy đủ rồi."

      "Lời đồn dừng ởngười có trí tuệ, chỉ có người ngu ngốc mới tin tưởng người Đông Hồ ." Tề Hoàn uống ngụm trà, có nhìn sắc mặt Tú Lệ.

      Tú Lệ nở nụ cười "Ngươi rất đúng."

      đồn đãi Nàng thất trinh sớm phải là bí mật, nàng tức giận, nhưng rối ren càng canh cánh trong lòng, nàng và Triệu Ngôn Ngọc cũng chưa từng thảo luận qua đề tài này. Căn bản cũng cần thiết.

      "Ta muốn thành thân." Tú Lệ "Tương lai khả năng thỉnh giáo ngươi làm đồ cưới như thế nào, ngươi cũng biết, giang hồ nữ tử chúng ta phương diện may vá đúng là am hiểu."

      "Tốt, ta vui lòng đến cực điểm." Tề Hoàn cười .

      Tú Lệ đứng lên "Kia quấy rầy ngươi, ta về trước."

      Tề Hoàn đưa nàng đến cạnh cửa, Tú Lệ đột nhiên dừng bước lại. Quay đầu lại sâu nhìn Tề Hoàn cái, thấp giọng ra "Hôm nay nhìn thấy Triệu Ngôn Ngọc cao hứng như vậy. Tiểu Triệu phu nhân, ta rất hâm mộ ngươi."

      Đây mới là lời nàng muốn đêm nay? Tề Hoàn cười "Cảm ơn."

      Tú Lệ xoay người rời , nàng nhịn được tìm đến Tề Hoàn, chính là muốn biết, nàng chút đều để ý đồn đãi thất trinh cản trở nàng và Triệu Ngôn Ngọc sao? Nghe đáp án, nàng có cảm giác thất vọng hoặc cao hứng.

      Nếu như Tề Hoàn cùng Triệu Ngôn Ngọc phải là hai bên nhau hiểu nhau, Triệu Ngôn Ngọc như thế nào ra lời vĩnh viễn nạp thiếp?

      ...

      ...

      Lúc này, tân đế mới vừa đăng cơ bao lâu cũng ngự thư phòng mình phê duyệt tấu chương, mỗi bản tấu chương đều giống như về kiện. Chính là muốn truy nã Triệu Ngôn Ngọc.

      Lý do là Triệu Ngôn Ngọc khi quân lừa gạt thượng, vì hiếu thuận an ủi thái thượng hoàng, Hoàng Thượng nhất định phải truy nã Triệu Ngôn Ngọc về quy án, chẳng những giúp Nhã Ngôn công chúa chút sức lực, còn muốn hỏi tội Triệu Ngôn Ngọc cãi lời đắc tội thánh chỉ.

      Những người này, toàn bộ cũng là vì tâm lý che giấu trước kia bức thái thượng hoàng thoái vị. Cho rằng làm như vậy là có thể chứng minh mình là trung thần, bọn họ đều cảm thấy tân đế khẳng định tha cho Triệu Ngôn Ngọc.

      Bởi vì Triệu Ngôn Ngọc là triệt triệt để để đùa bỡn Lục hoàng tử.

      Lục hoàng tử coi như là vì mặt mũi, cũng thể khiến Triệu Ngôn Ngọc sống tốt, cho nên quần thần giống như đều có ăn ý, tất cả đều lên lớp giảng bài muốn truy nã Triệu Ngôn Ngọc.

      Truy nã như thế nào? thấy ngày đó Tề lão thái gia bày ra cường thế sao?

      Chẳng lẽ Tề gia Lão thái gia cho phép ra tay với nhà cháu rể? muốn vào lúc này đối kháng với Tề gia, đây tuyệt đối có lợi, phải là phụ hoàng, nhìn ra được thế lực sau lưng Tề gia sâu như thế nào.

      Những quan viên này chuyện gì, bổng lộc triều đình quả thực làcho bọn họ!

      Tân đế ném tấu chương, bực bội ra ngoài, muốn xuất cung chuyến.

      Hai cung nữ phía sau vội vàng theo.

      Lục hoàng tử đến Tề gia, tìm Tề lão thái gia, đối với lão nhân gia giúp trèo lên đế vị này, nhưng ra trong lòng còn có cảm kích.

      "Hoàng Thượng có lời muốn hỏi cựu thần?" Tề lão thái gia dựa theo quy củ hành lễ, lúc này mới được tân đế đỡ ngồi xuống.

      "Lão thái gia, ngài nên biết mục đích trẫm đến." Tân đế , biết triều đình việc gì có thể giấu diếm được Tề lão thái gia.

      Tề lão thái gia ha ha cười "Hoàng Thượng là xem trọng cựu thần, cựu thần những ngày qua ngoại trừ câu cá chính là cùng Thái lão chơi cờ, đối với chuyện xảy ra bên ngoài, đúng là hoàn toàn biết gì cả."

      Tề gia có thể đến nay quật đứng ngã, vì Tề lão thái gia biết tiến thoái hiểu đúng mực quan hệ.

      Tân đế bất đồng thái thượng hoàng, Tề lão thái gia tuyệt đối muốn khiêu chiến uy nghiêm hoàng đế.

      "Là về Triệu Ngôn Ngọc..." Tân đế chần chờ chút, chậm thanh mở miệng "Cho dù chỉ là làm bộ, cũng thể tùy ý rời kinh đô như vậy."

      Tề lão thái gia cười cười "Hoàng Thượng cho rằng nên làm như thế nào liền làm như thế đó."

      Lục hoàng tử nhìn Lão thái gia cái, xác định lời ông đến tột cùng là lòng hay giả ý.

      "Hoàng Thượng, cựu thần già." Tề lão thái gia biết lo lắng cái gì, than tiếng ra.

      Già rồi, liền còn là uy hiếp.

      "Lão thái gia, kêu Tề tướng quân trở lại !" Lục hoàng tử đột nhiên ra.

      Tề lão thái gia "Hoàng Thượng, chẳng lẽ sợ khuyển tử tương lai phản quốc sao?"

      "Nếu quả muốn phản quốc, sớm phản bội." Lục hoàng tử cười , trong lòng nghi ngờ hoàn toàn tiêu trừ "Tề tướng quân nên lưu lạc bên ngoài, Đại Chu cần ."

      "Tốt!" Tề lão thái gia gật đầu, tin tưởng tân đế này giống như thái thượng hoàng, "Nhưng là muốn khuyển tử chính mình nguyện ý."

      Lục hoàng tử cười gật đầu "Trẫm hiểu."

      Tề lão thái gia "Hoàng Thượng, Triệu Ngôn Ngọc mặc dù khi quân, nhưng tuyệt đối có bất kỳ lòng mưu nghịch, kính xin Hoàng Thượng hiểu."

      "Trẫm biết tiểu Triệu đại nhân là ai." Lục hoàng tử .

      Tề lão thái gia bây giờ mới an tâm.

      Từ lúc Tề gia rời , Lục hoàng tử ma xui quỷ khiến, lại tới phụ cận Triệu gia.

      Cửa lớn của Triệu gia đóng chặt, cửa còn lưu lại vui mừng, giống như châm chọc hôn lễ có tân lang.
      Last edited: 18/10/16
      tart_trung, A fang, không tên6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :