1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

A Hoàn - Dư Phương (Full - Chờ beta)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 389: Ngài già rồi
      Kinh đô khắp nơi đồn đãi Tề Hoàn tự nhiên cũng truyền tới tai hoàng đế, bởi vì Lôi công công chết, hoàng đế phiền não hồi lâu, nào có tâm tư quan tâm lời ra tiếng vào của cung nữ bên ngoài, cho đến hôm nay Lục hoàng tử nháo như vậy, mới lần nữa quan tâm tin tức Tề Hoàn, nên nghe đến lời đồn đãi này, hoàng đế tâm tình lập tức tốt hơn nhiều, người nam nhân nào cao hứng khi nghe thê tử cho mình cắm sừng, Triệu Ngôn Ngọc nhất định hưu nàng.

      Bởi vậy, cho dù Tề Hoàn sống hay chết, Triệu Ngôn Ngọc cũng quá quan tâm .

      lập tức hạ chỉ, muốn Tề Hoàn tiến cung yết kiến.

      Lục hoàng tử từ trước đến nay cực ít để ý tới lời ra tiếng vào phía ngoài, kinh đô truyền lời đồn đãi về Tề Hoàn ngày cũng chưa từng phát giác, cho đến vừa rồi ở trong cung nghe thấy cung nữ xì xào bàn tán, mới biết chuyện gì xảy ra.

      biết Tề Hoàn lúc này tâm tình như thế nào, có cảm thấy rất sợ hãi tuyệt vọng hay , muốn Triệu gia, đột nhiên nhớ tới thần sắc lạnh lùng hôm đó của Tề Hoàn, chán nản thở dài tiếng.

      Cách làm của phụ hoàng khiếntâm của rất nhiều người rét lạnh, cho dù có chứng cớ chứng minh bên ngoài là muốn hạ độc hại chết A Hoàn, Lôi công công chết có thể tính thay gánh chịu ít, nhưng có nghĩa là người khác nghĩ ra.

      rất lo lắng, Triệu Ngôn Ngọc trở lại biết làm ra chuyện gì.

      Tề Hoàn thần sắc bình tĩnh nhìn Tô Loan cười nỗi đau của người khác, thời điểm nữ nhân này xuất ở ngoài cửa, nàng cũng biết lai giả bất thiện, nhưng nghĩ mang đến tin tức như vậy.

      Nàng mặt ngoài bình tĩnh, thực tế trong lòng sớm nộ hỏa đằng đằng, căn bản biết nên làm phản ứng gì.

      Triệu phu nhân xuất giải cứu nàng.

      Tô Loan bị Triệu phu nhân khách khí mời ra ngoài, Diệp Tử Nhược rất áy náy, nếu phải là nàng. Tề Hoàn cũng cần phải đối mặt với trào phúng chế ngạo của Tô Loan, nàng biết mình lưu lại, chỉ khiến Tề Hoàn càng cảm thấy khó xử, nên Tô Loan bao lâu. Nàng cũng cáo từ.

      Sắc mặt Tề Hoàn có hơi trắng bệch, hôm nay trong phòng có ngoại nhân, nàng cần lại làm bộ bình tĩnh cùng kiên cường "Nương..."

      Thanh nghe rất bất lực, như muốn khóc lên.

      Triệu phu nhân ôm nàng " sợ, sư phụ ở chỗ này."

      "Con có!" Tề Hoàn khàn giọng ra, nàng để cho Triệu Ngôn Ngọc mất mặt, có thất trinh, tất cả đều là Tháp Tang hưu vượn. hận Triệu Ngôn Ngọc, cho nên cố ý như vậy.

      "Ta biết , người khác thích như thế nào liền như thế ấy, thanh giả tự thanh." Triệu phu nhân dịu dàng vỗ lưng của nàng, ôn nhu .

      Tề Hoàn khóc lớn thành tiếng. Nàng cảm thấy rất ủy khuất, càng cảm thấy rất phẫn nộ, nàng muốn giết Tháp Tang.

      Triệu phu nhân liên tục dịu dàng an ủi nàng.

      Bạch Hủy cảm thấy khổ sở thay Tề Hoàn, con mắt đều khóc đỏ.

      "Phu nhân, Thiếu phu nhân, trong nội cung đến truyền chỉ." Đúng lúc này, quản vội vã đến bẩm lời .

      Là khẩu dụ Hoàng Thượng triệu kiến Tề Hoàn.

      Lúc này Hoàng Thượng muốn gặp Tề Hoàn, khẳng định phải là chuyện gì tốt, sắc mặt Triệu phu nhân khó nhìn "Chẳng lẽ tên khốn kiếp kia muốn vạch mặt rồi?"

      Triệu phu nhân khách khí chút nào mắng chửi người, mắng tự nhiên là vị quý nhân trong nội cung kia, làm cho Tề Hoàn giật mình, cách làm hoàng đế mặc dù thất vọng đau khổ hoang đường, nhưng cũng phải là có thể tùy tiện mắng tên khốn kiếp, tru di cửu tộc.

      Nhưng hoàng đế xác thực rất khốn kiếp.

      Trước phái người ra tay với Tề Hoàn. Vậy ít nhất đều là ngầm vụng trộm, có chuyển lên mặt bàn, hôm nay triệu kiến Tề Hoàn, nếu phải Triệu phu nhân nghĩ hoàn toàn biết xấu hổ, chuẩn bị ban cái chết cho công thần gia quyến.

      " thể ." Triệu phu nhân .

      chính là kháng chỉ, cũng phải chết, Tề Hoàn cắn chặt răng "Nương, con tiến cung . Nương yên tâm, con nhất định bình an trở về."

      Triệu phu nhân cách nào ngăn cản Tề Hoàn, nàng đợi Tề Hoàn theo cung nữ kia tiến cung, lập tức bảo Bạch Hủy Tề gia cho Tề lão thái gia.

      Tề lão thái gia nghe xong lời Bạch Hủy , chút do dự, kêu Hải thúc hoàng cung với ông.

      ...

      ...

      Hoàng đế ở ngự thư phòng tiếp kiến Tề Hoàn.

      vừa uống thuốc, ngự thư phòng còn tràn ngập vị thuốc nhàn nhạt.

      "Nô tì bái kiến, Hoàng Thượng vạn tuế vạn vạn tuế." Tề Hoàn chính trang tiến cung, đoan trang đẹp đẽ quý giá, ung dung đối mặt xì xào bàn tán của cung nữ, vẫn như cũ kiêu nịnh, dường như đối tượng người khác đàm luận quan hệ với nàng.

      Hoàng đế nhìn chằm chằm nàng, bởi vì thân thể ngày càng kém, gương mặt của gầy nhom, sắc mặt vàng vọt, chung quanh mắt đều là nếp nhăn khắc sâu, phi thường già nua, còn là vị hoàng đế giận mà uy, làm người ta kính sợ.

      Tề Hoàn sợ hãi chút nào chống lại tầm mắt của .

      "Hãy bình thân." Hoàng đế , đối với Tề Hoàn trấn định can đảm như thế cảm thấy thưởng thức, so với Tân gia Nhị nương, Tề Hoàn này kỳ cũng là xứng đôi Đức Thừa, chỉ tiếc...

      Tề Hoàn mắt xem mũi đứng, chờ hoàng đế chuyện.

      "Tiểu Triệu phu nhân, ngươi có thể bình an trở về, trẫm rất cao hứng." Hoàng đế .

      "Nô tì đa tạ Hoàng Thượng quan tâm." Tề Hoàn thấp giọng.

      Hoàng đế nhìn nàng, muốn từ mặt nàng nhìn ra cái gì đó "Nghe ngươi bị vương tử Đông Hồ Tháp Tang bắt ?"

      "Vâng." Tề Hoàn ra.

      " vì cái gì giết ngươi?" Hoàng đế hỏi.

      Đúng vậy, Tháp Tang hận Triệu Ngôn Ngọc như vậy, sao giết gia quyến , còn làm cho Tề Hoàn bị thương chút nào lại được cứu , bất kể là ai đều tin tưởng, nhất định là Tề Hoàn đùa giỡn thủ đoạn gì? Câu dẫn Tháp Tang, trở thành nữ nhân Tháp Tang, cho nên mới có thể bình an trở lại?

      ai nghĩ như vậy, đặc biệt là sau khi truyền ra lời đồn đãi như vậy.

      đợi Tề Hoàn trả lời, hoàng đế lại hỏi "Nghe Tháp Tang háo sắc tàn bạo, tiểu Triệu phu nhân, ngươi bị bắt thời điểm này, nhưng lại bị ủy khuất gì?"

      Mỗi câu , đều là nhắc nhở Tề Hoàn, nàng bình an trở lại, khẳng định thất trinh.

      "Nô tì luôn dịch dung, Tháp Tang thấy, chỉ là xấu phụ, bắt nô tì nhốt ở chỗ, cực hiếm mới thấy mặt lần." Tề Hoàn nhàn nhạt , quan tâm ám hiệu hoàng thượng.

      Hoàng đế "Hôm nay dân chúng xôn xao, biết tiểu Triệu phu nhân có nghe ?"

      "Tại sao dân chúng xôn xao?" Tề Hoàn biết còn cố hỏi, giả bộ hoàn toàn biết chuyện.

      Hoàng đế lạnh lùng ra "Triệu Ngôn Ngọc lần này lập đại công, sau khi trở về trẫm định vì luận công ban thưởng, nếu thế nhân biết thê tử thất trinh, đối đãi như thế nào?"

      Nguyên lai là muốn khuyên nàng chủ động vì nhục nhã nên tìm chết sao?

      Tề Hoàn cười cười "Nô tì chưa từng thất trinh."

      " có ai cho rằng như vậy, hôm nay Triệu Ngôn Ngọc thành chê cười của cả kinh đô." Hoàng đế .

      "Như vậy, ý tứ bệ hạ, là muốn nô tì thành toàn danh tiếng phu quân, mang theo nhục nhã giải thích được tìm chết?" Tề Hoàn hỏi.

      Hoàng đế "Ngươi nếu còn có tình cảm với Triệu Ngôn Ngọc, chết vì thì có làm sao?"

      Tề Hoàn ha ha cười tiếng "Chớ nô tì có thất trinh, cho dù thất trinh cũng muốn chết, nghe bệ hạ lấy nhân ái trị thiên hạ, nghĩ tới lại ép nữ tử vô tội yếu đuối, nếu nô tì chết, chắc hẳn Hoàng Thượng muốn Triệu Ngôn Ngọc bỏ nô tì ?"

      "Làm càn! Trẫm là vì tốt cho các ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn nhìn Triệu Ngôn Ngọc bị ngươi liên lụy?" Hoàng đế cả giận .

      "Muốn nô tỳ chết cũng tốt, hưu nô tỳ cũng được, cũng phải do Triệu Ngôn Ngọc quyết định, Hoàng Thượng, ngài là ngôi cửu ngũ, trăm công ngàn việc, cần gì trong lúc cấp bách vẫn để ý cuộc sống tiểu dân chúng ta." Tề Hoàn .

      Hoàng đế giận dữ "Khá lắm nữ tử miệng lưỡi bén nhọn."

      " dám, nô tì muốn phải chết giải thích được thôi." Tề Hoàn .

      "Người đâu!" Hoàng đế hét lớn.

      Bên ngoài có cung nữ vừa vặn đáp lời "Hoàng Thượng, Tề Lão thái gia ở ngoài cung cầu kiến."

      " gặp." Hoàng đế kêu lên, lúc này làm sao có thể gặp mặt Tề lão thái gia.

      Cung nữ kia ngơ ngác chút, ấp úng "Tề Lão thái gia , nếu bệ hạ ngài gặp, ông liền chính mình tiến vào."

      Hoàng đế mặt liền biến sắc, nhẫn nổi giận "Cho tiến đến."

      , hoàng đế lạnh lùng trừng Tề Hoàn cái.

      Tề lão thái gia đến, đại lễ quy củ xong, nếu là bình thường, lúc ông chưa hành lễ hoàng đế ban thưởng ghế ngồi, hôm nay lại xanh mặt nhìn vị lão nhân gia đường cũng quá ổn này hành đại lễ, hồi lâu mới cho ông bình thân.

      "Lão sư, ngươi càng ngày càng đem trẫm để vào mắt." Hoàng đế .

      "Cựu thần sợ hãi, bệ hạ mực trong lòng cựu thần." Tề lão thái gia sợ hãi, mặt lại chút sợ hãi thần sắc cũng có.

      "Ngươi muốn cái gì?" Hoàng đế lạnh giọng hỏi.

      Tề lão thái gia nhìn Tề Hoàn, lúc này mới nhìn về phía hoàng đế "Cựu thần cũng muốn hỏi bệ hạ câu, bệ hạ muốn làm gì?"

      "Ngươi làm càn!" Hoàng đế giận dữ, cho tới bây giờ ai dám chất vấn muốn làm cái gì.

      "Cựu thần dám." Tề lão thái gia nhàn nhạt .

      Hoàng đế đứng lên, ngón tay run rẩy chỉ vào "Có phải trẫm hôm nay xử tử tôn nữ ngươi, Tề gia ngươi cũng muốn phản trẫm hay ?"

      "Bệ hạ vì sao phải xử tử tôn nữ cựu thần? Là nàng phạm phải tội lớn tày đình, hay giết người phóng hỏa, tư thông với địch phản quốc? Bệ hạ xử tử nàng, dù sao vẫn
      phải có lý do." Tề lão thái gia hề sở động hỏi ngược lại.
      "Nàng thất trinh... Cấu kết người Đông Hồ." Hoàng đế mở miệng, vừa mở miệng liền được.

      Luật pháp quy định nữ tử thất trinh chết, cho dù chết cũng tới phiên vị hoàng đế này giết chết.

      Tề lão thái gia nhanh chóng hỏi "Chỉ dựa vào tiểu tử Đông Hồ hồ ngôn loạn ngữ liền xử tử gia quyến đại thần, bệ hạ,
      cách làm này của ngài khỏi làm cho người ta thất vọng đau khổ, huống chi, cấu kết, là phải có bằng chứng ràng."

      Hoàng đế nộ hỏa công tâm "Trẫm muốn ai chết, người đó nhất định phải chết."

      Tề lão thái gia thất vọng nhìn "Bệ hạ, ngài già rồi."

      Già rồi, nên thoái vị.

      "Ngươi... Ngươi đừng tưởng rằng là lão sư trẫm, trẫm dám bắt ngươi." Hoàng đế giận dữ, hôm nay kiêng kị nhất người khác già.

      "Cựu thần đối với bệ hạ luôn trung thành và tận tâm, Tề gia đối với Đại Chu lại càng chưa từng có nhị tâm, mong rằng Hoàng Thượng xem Tề gia trung thành bảo vệ nhiều năm như vậy, buông tha A Hoàn lần." Tề lão thái gia , phải vạn bất đắc dĩ, cũng muốn cùng Hoàng Thượng vạch mặt.

      Hoàng đế "N
      ếu trẫm đáp ứng đây?"

      Tề lão thái gia than tiếng "Hoàng Thượng, chẳng lẽ hi vọng cựu thần kêu nhi tử út trở lại, tự mình cầu xin ngài lần?"

      Kêu Tề Chính Thanh trở lại? Sắc mặt Hoàng đế lúc trắng lúc xanh, Tề gia lão đầu tử này uy hiếp ! "Tề gia ngươi còn dám phản trẫm hay sao?"

      "Cựu thần chỉ hi vọng Hoàng Thượng hiểu, Tề gia ta trung thành chính là triều Đại Chu, cũng phải là người nào đó." Tề lão thái gia cường ngạnh .

      Hoàng đế thiếu chút nữa phải
      phun ra búng máu vì tức.

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      ko biết có bảo vệ dc chị cho đến lúc ngọc về ko? ông Hđ già rồi, ngu rồi, đần rồi, tưởng ai cũng giống như mình chắc, thê thiếp mỹ miều, nếu muốn ngay từ đầu tề hoàn xữ đẹp ngọc rồi chứ ở đó mà kêu tề hoàn chết rồi ban mỹ nhân an ủi nhân tâm, ta phi ... ngọc mau mau về vợ bị người ta ăn hiếp này.

    3. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 390: Vào thành

      Hoàng đế rất muốn lập tức hạ lệnh xử tử lão thất phu trước mắt này, nhưng dám.

      Đúng vậy, dám, bởi vì biết Tề gia đến tột cùng tại Đại Chu còn bao nhiêu thế lực, Tề gia giống với Tống gia và Mộ Dung gia, qua nhiều năm như vậy, Tề gia liên tục kỳ nhân dùng yếu, căn bản nhìn ra thực lực chân chính, nhưng có thể xác định chút, dùng Tề gia căn cơ, tuyệt đối phải là dễ dàng nghĩ bài ngược lại có thể bài ngược lại.

      "Tề Tổ Trạm, đừng tưởng rằng ngươi là lão sư trẫm, trẫm cũng dám bắt ngươi." Hoàng đế muốn bị uy hiếp, xanh mặt hung hăng trừng Tề lão thái gia.

      Thái độ Tề lão thái gia như cũ là kiêu nịnh "Quân muốn thần chết, thần dám có câu oán hận, nhưng..." Tề Tổ Trạm nhìn về phía hoàng đế "Chết, cũng phải có nguyên nhân."

      "Cút cho trẫm!" Hoàng đế giận dữ, đây là uy hiếp! Tuyệt đối là uy hiếp! Hết lần này tới lần khác thể nhìn thẳng cái uy hiếp này.

      "Cựu thần cáo lui." Tề lão thái gia nhìn Tề Hoàn cái.

      Tề Hoàn thi lễ "Nô tì xin cáo lui."

      Tổ tôn hai người trước sau rời khỏi ngự thư phòng, Tề Hoàn thở phào nhõm, tiến lên vịn lấy tay Tề lão thái gia "Tổ phụ?"

      "Xuất cung ." tay Tề lão thái gia vỗ vỗ lưng của nàng, ra hiệu nàng cần phải sợ.

      Ngoài cung, xe ngựa Hải thúc giá tại chờ bọn họ.

      Tề Hoàn theo Lão thái gia lên xe ngựa "Tổ phụ, hôm nay ngài chống đối Hoàng Thượng, vạn nhất..." Nàng muốn bởi vì chuyện của mình liên lụy Tề gia cùng Triệu gia.

      "Hoàng Thượng già rồi, cho nên cần lo lắng." Tề lão thái gia " sinh thời muốn nhổ tận gốc Tề gia, đó là có khả năng, nếu cách nào nhổ tận gốc Tề gia, cũng chỉ có thể chịu đựng."

      Đúng vậy, cách nào nhổ tận gốc Tề gia, tốt nhất nên mạo hiểm, nếu Tề gia tùy thời cắn trả, thân thể hoàng đế càng ngày càng kém, căn bản có thời gian lại tới lần.

      Về phần Tề lão thái gia mặc dù tuổi tác cao, nhưng còn có Tề Chính Thanh biết ở nơi nào.

      Hoàng đế càng muốn Tề Chính Thanh trở lại kinh đô.

      Tề Hoàn tự mình tiễn Lão thái gia trở về Tề gia, Triệu phu nhân cũng tại Tề gia đợi nàng.

      Triệu phu nhân lo lắng an nguy Tề Hoàn, cho nên thể chờ đợi được đến Tề gia đợi nàng.

      Thấy Tề Hoàn bình yên vô . Triệu phu nhân thở phào nhõm.

      Mẹ chồng con dâu hai người cùng nhau trở về Triệu gia.

      "Tề lão thái gia quả nhiên là uy vũ." Nghe xong Tề Hoàn chuện trải qua tại ngự thư phòng. Nhịn được giơ ngón tay cái lên, vạn phần bội phục Tề lão thái gia.

      Tề Hoàn than tiếng, nàng cũng cảm thấy vui mừng, bởi vì Tề lão thái gia hôm nay vì nàng là chính thức vạch mặt với Hoàng Thượng, cho dù trước bên ngoài Hoàng Thượng dám đối phó Tề gia, hôm nay Lão thái gia mạnh mẽ cứng rắn cho thấy thái độ của mình như thế. Hoàng đế ở đâu còn có thể yên tâm Tề gia.

      Bất quá nàng lo lắng cần thiết cho Triệu phu nhân, chỉ làm nàng lo lắng mà thôi.

      " như vậy, vị hoàng đế kia có đối phó con nữa ?" Triệu phu nhân hỏi.

      Tề Hoàn cười khổ tiếng " biết."

      "Đừng suy nghĩ nhiều như vậy. Ngày mai Ngôn Ngọc trở lại, đến lúc đó..." Triệu phu nhân cười cười "Trời sập xuống có đẩy."

      " rất đúng." Tề Hoàn cười gật đầu.

      Sáng sớm ngày hôm sau Triệu Ngôn Ngọc vào thành, có công vụ trong người, thể về nhà đoàn tụ cùng thê tử và nữ nhi trước, mà là tiến cung phục mệnh.

      Lục hoàng tử tự mình ra nghênh tiếp, chỉ là. nhìn thấy Tháp Tang mất đầu lưỡi câu đều nên lời, khiếp sợ nhìn về phía Triệu Ngôn Ngọc, này...

      "Quá nhiều lời." Triệu Ngôn Ngọc nhạt vừa .

      "Xác thực." Lục hoàng tử mỉm cười, đoán được Tháp Tang tại sao phải mất đầu lưỡi, nghĩ đến là có quan hệ với Tề Hoàn.

      Nhìn thấy Lục hoàng tử, Tháp Tang y y nha nha kêu lên, phẫn nộ chỉ vào Triệu Ngôn Ngọc biết cái gì với Lục hoàng tử, còn vừa chỉ vào miệng của mình.

      Lục hoàng tử nhìn cái, liền hạ lệnh "Mang Tháp Tang vương tử xuống."

      Tháp Tang càng thêm phẫn nộ kêu lên.

      Triệu Ngôn Ngọc và Lục hoàng tử tiến cung yết kiến hoàng đế bệ hạ.

      gặp người muốn ám sát thê tử mình, Triệu Ngôn Ngọc cần rất lớn nhẫn nại mới có thể ngăn cản chính mình cần phải lộ ra tức giận, bình tĩnh ở đại điện hành lễ hoàng đế, nghe hoàng đế tán thưởng lần này mang binh đánh lui người Đông Hồ có công, cho thăng quan tiến tước.

      Triệu Ngôn Ngọc quỳ chân đất, hai tay dâng lên ấn soái của mình "Thần chỉ muốn trải qua cuộc sống dân chúng bình thường, về phần tước vị... Thần có tài đức gì, dám kể công."

      Quần thần đại điện vốn đối với vừa hâm mộ lại ghen ghét. Cho rằng Triệu Ngôn Ngọc lần này nhất định trở thànhtriều đình đệ nhất nhân. nghĩ tới Hoàng Thượng còn chưa tuyên chỉ ban thưởng, Triệu Ngôn Ngọc xin miễn ân điển hoàng thượng.

      Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn . đại điện lặng ngắt như tờ, yên lặng có thể nghe thấy thanh châm rơi xuống đất.

      Sắc mặt Hoàng đế lúc trắng lúc xanh, qua nhiều năm như vậy, chưa từng có người đại thần nào dám ở triều đình ngay mặt cự tuyệt ban thưởng của , đây quả thực là đem để vào mắt.

      "Triệu Ngôn Ngọc, ngươi muốn vứt bỏ quan về hưu sao?" thanh Hoàng đế rất , nhưng cũng đủ truyền vào trong ta mỗi ngườii.

      "Đúng!" Triệu Ngôn Ngọc chút do dự trả lời, vốn lưu luyến quyền thế, có vào triều đình làm quan hay , chức quan có bao lớn, đối với căn bản sao cả.

      Hoàng đế tức giận "Triệu Ngôn Ngọc!"

      "Thỉnh Hoàng Thượng thành toàn!" Triệu Ngôn Ngọc trầm giọng .

      "Trẫm cho phép, cho phép!" Hoàng đế lớn tiếng trở về "Ngươi lui ra!"

      Triệu Ngôn Ngọc bất vi sở động "Hoàng Thượng, lần này thần sớm có tâm, hôm nay người Đông Hồ lui, thần công thành lui thân..."

      "Câm miệng!" Hoàng Thượng cả giận "Lăn xuống ."

      "Cầu xin Hoàng Thượng thành toàn." Triệu Ngôn Ngọc cúi đầu.

      Lục hoàng tử ở bên lo lắng, nhịn được khuyên nhủ "Triệu Ngôn Ngọc, có lời gì sau này hãy ."

      Hoàng đế lạnh lùng nhìn Triệu Ngôn Ngọc, nghĩ tới Triệu Ngôn Ngọc đề xuất cái cầu này, cần phải , Triệu Ngôn Ngọc biết chính mình từng làm qua cái gì, chẳng lẽ Tề Hoàn kia trọng yếu như vậy, ngay cả tiền đồ cần, cũng muốn mất nàng?

      Triệu Ngôn Ngọc phảng phất nghe thấy những người chung quanh khuyên bảo, lòng chỉ chờ hoàng đế trả lời thuyết phục.

      "Tất cả lui ra, Triệu Ngôn Ngọc, ngươi đến thư phòng với trẫm." Hoàng đế muốn mất thần tử này, chỉ hảo chính mình trước lui bước.

      Trong lòng tất cả đại thần hồ nghi lui xuống, bọn họ đều hiểu Triệu Ngôn Ngọc sao lại cự tuyệt ban thưởng của hoàng thượng, đây là bao người muốn mà chiếm được, chẳng lẽ trong chuyện này có nội tình gì?

      Triệu Ngôn Ngọc trầm mặc theo sát hoàng đế vào ngự thư phòng, trong tay còn cầm lấy ấn soái, Hoàng Thượng còn có thu hồi .

      "Cho trẫm lý do." Hoàng đế vào ngự thư phòng, tức giận hỏi Triệu Ngôn Ngọc, hù dọa cung nữ phía sau vội vàng bối rối lui ra ngoài.

      "Hoàng Thượng, thần chẳng qua là cảm thấy chính mình thích hợp cuộc sống giang hồ tự do tự tại hơn." Triệu Ngôn Ngọc trả lời.

      số việc cho dù cần phải , trong lòng mọi người đều có đếm, Triệu Ngôn Ngọc tin tưởng hoàng đế rất ràng nguyên nhân làm ra cái quyết định này.

      "Vì nữ tử thất trinh, ngươi làm như vậy đáng giá ?" Hoàng đế nhìn , từng chữ từng câu lạnh lùng hỏi.

      Triệu Ngôn Ngọc ngẩng đầu nhìn thẳng hoàng đế "Bệ hạ, thê tử thần chưa từng thất trinh, nhưng mặc kệ nàng phát sinh chuyện gì, đều là thê tử thần."

      Hoàng đế bị tức lồng ngực
      phập phồng kịch liệt, vừa muốn mở miệng mắng Triệu Ngôn Ngọc, lại mãnh liệt ho khan.

      Phốc! Hoàng đế ho khan quá mức,
      phun búng máu ra ngoài, cả người té xuống.
      tart_trung, Yoolirm Park, Tôm Thỏ3 others thích bài này.

    4. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 391: Đón gió tẩy trần

      Nhìn bộ dạng hoàng đế hộc máu ngã xuống đất, Triệu Ngôn Ngọc rất muốn trực tiếp tiến lên tặng chưởng quy thiên, nhưng được.

      mới hồi kinh, đường lui gì cũng chưa an bài tốt, nếu như tại giết hoàng đế hồ đồ này, Triệu gia và Tề gia khẳng định trốn thoát, đến lúc đó chỉ liên lụy càng nhiều người chôn cùng.

      Triệu Ngôn Ngọc áp xuống phẫn nộ trong lòng, mở cửa ngự thư phòng, kêu cung nữ phía ngoài vội vàng truyền ngự y.

      Lục hoàng tử liên tục ở ngoài thư phòng chờ nghe hoàng đế té xỉu, lập tức vọt vào, cùng cung nữ đỡ hoàng đế đến giường, vừa quay đầu lại hỏi Triệu Ngôn Ngọc "Chuyện gì xảy ra? Phụ hoàng sao lại té xỉu?"

      Triệu Ngôn Ngọc chỉ đứng ở bên nhìn xem, trả lời.

      Ngự y rất nhanh tới, vừa châm cứu lại xông thuốc, hoàng đế mới nặng nề tỉnh lại, chỉ là trạng thái tinh thần rất kém cỏi, con mắt khẽ mở ra nhìn Triệu Ngôn Ngọc cái, lập tức lại nhắm mắt lại.

      Phảng phất nhìn Triệu Ngôn Ngọc nhiều cái đều cảm thấy phiền lòng.

      Triệu Ngôn Ngọc nhàn nhạt mở miệng "Bệ hạ việc gì, thần cáo lui trước."

      Hoàng đế để ý , Triệu Ngôn Ngọc sao cả đứng lên, xoay người ra ngự thư phòng, Lục hoàng tử nhìn bóng lưng thẳng tắp của , bất đắc dĩ than tiếng.

      "Phụ hoàng..." Lục hoàng tử nhàng kêu tiếng.

      "Đức Thừa, có phải ngươi cũng cảm thấy phụ hoàng lão hồ đồ hay ?" Hoàng đế suy yếu hỏi.

      "Phụ hoàng, ngài nghỉ ngơi trước, cần ." Lục hoàng tử vỗ nhè ngực hoàng đế, biết lúc này mặc kệ phụ hoàng cái gì cũng thể ứng.

      Hoàng đế khó khăn thở dốc hơi " thể để cho Triệu Ngôn Ngọc vứt bỏ quan..."

      Lục hoàng tử khó xử nhìn .

      "Nghĩ biện pháp, làm cho Triệu Ngôn Ngọc và Tề gia phản bội..." Hoàng đế .

      Đến lúc này, vẫn quên nghĩ tới đối phó Tề gia, Lục hoàng tử biết nên cái gì cho phải, kể từ khi Mộ Dung gia bị triệt để nhổ , tâm phụ hoàng cũng chính thức buông lỏng, ngược lại nghĩ tới làm sao diệt trừ bất kỳ người nào có uy hiếp với mình, thậm chí bắt đầu trở nên nghi thần nghi quỷ.

      Tề gia sao có thể làm phản, phụ tử Tề lão thái gia vì Đại Chu biết bỏ ra bao nhiêu. Tứ hoàng tử bức vua thoái vị, nếu có phụ tử Tề gia, phụ hoàng sao có thể vô tư... Hôm nay còn chưa kịp luận công ban thưởng, khiến Tề Chính Thanh có nhà về được, còn muốn đối phó Tề gia...

      Nếu như tiếp tục xuống như vậy, nhất định nhóm lửa.

      Lục hoàng tử muốn mở miệng khuyên hoàng đế. Lại phát hoàng đế lần nữa ngủ.

      Hai ngự y đứng bên mắt xem mũi mũi nhìn tâm phảng phất như nghe thấy.

      "Thân thể Hoàng thượng như thế nào?" Lục hoàng tử kêu hai ngự y cùng ra bên ngoài chuyện, hỏi thân thể hoàng đế.

      Hai ngự y liếc mắt nhìn nhau, trả lời "Hoàng Thượng ... ..."

      Ấp úng. Đều nên lời bốn chữ thuốc và kim châm cứu linh.

      Lục hoàng tử đoán được đáp án, chỉ có thể trầm giọng hỏi "Còn có thể chống giữ được bao lâu?"

      " đến hai tháng." người trong đó ngự y ra.

      "Các ngươi xuống trước." sắc mặt Lục hoàng tử rất trầm trọng, mặc dù tán thành cách làm phụ hoàng, nhưng thủy chung là phụ thân mình kính nhất, nghe được ngày giờ nhiều, tâm tình của đâu có thể tốt hơn chỗ nào.

      Hoàng đế ngã bệnh. tự nhiên tất cả tù binh Đông Hồ đều do Lục hoàng tử giám quốc thái tử này xử lý, chuyện phải xử lý đầu tiên là Tháp Tang bị Triệu Ngôn Ngọc cắt đầu lưỡi.

      Nghĩ đến Triệu Ngôn Ngọc, Lục hoàng tử cảm giác não mình đau thình thịch.

      ...

      ...

      Triệu Ngôn Ngọc rời khỏi hoàng cung xong lập tức trở về Triệu gia.

      Tề Hoàn và Triệu phu nhân ở trong nhà chuẩn bị gia yến cho đón gió tẩy trần, chỉ tiếc thiếu Triệu Bỉnh Đức, nhà còn tính đoàn viên.

      Nhìn qua bộ dạng phong trần mệt mỏi của Triệu Ngôn Ngọc, Tề Hoàn bất chấp Triệu phu nhân cùng người làm ở đây, tiến lên ôm lấy .

      Triệu Ngôn Ngọc cười "Nàng nhớ ta như vậy, nên ở chỗ này đón gió cho ta. Hai phu thê chúng ta trở về phòng tẩy trần tốt lắm."

      Tề Hoàn nghe xong xấu hổ đỏ mặt, tức giận buông ra, đưa tay đánh cái " bậy bạ gì đó."

      Triệu phu nhân cười "Trở lại là tốt rồi, được rồi, đón gió tẩy trần này cũng ý tứ chút, hai phu thê các con trở về phòng chuyện . Chúng ta những bóng đèn này tự động biến mất."

      "Nương!" Tề Hoàn càng túng quẫn.

      "Nữ nhi bảo bối của ta đâu?" Triệu Ngôn Ngọc nhìn nhìn tất cả mọi người ở đại sảnh. có thấy Bảo Nhi mến, nhịn được mở miệng hỏi.

      Triệu phu nhân chỉ Bảo Nhi ở bên ngoài chơi đùa chịu ở đại sảnh ngây ngô "Cùng bà vú ở bên ngoài, xem, đến đây."

      Triệu Ngôn Ngọc quay đầu lại, nhìn thấy bà vú ôm tiểu nữ oa phấn điêu ngọc trác tới.

      "Bảo Nhi!" ánh mắt Triệu Ngôn Ngọc sáng lên, đưa tay muốn ôm nữ nhi.

      "A oa - -" Bảo Nhi bị làm sợ hết hồn, sợ hãi đánh về phía Tề Hoàn.

      Tề Hoàn vội vàng ôm Bảo Nhi vào trong ngực, ôn nhu với nàng "Bảo Nhi, đó là phụ thân, là người xấu."

      Triệu Ngôn Ngọc thiếu chút nữa muốn lệ rơi đầy mặt, thế nào lại là người xấu đây,
      làm sao nữ nhi lại sợ đây?

      Triệu phu nhân cười lớn, nhìn bộ dạng nhi tử ủy khuất như vậy "Ai nha, đáng đời, lâu như vậy thấy ngươi, đương nhiên nhớ ngươi là ai, nhìn ngươi về sau còn muốn vì ai kia bán mạng hay ."

      Ai kia chính là người trong nội cung, hôm nay Triệu phu nhân đối với oán khí rất nặng.

      Triệu Ngôn Ngọc ở bên cạnh Tề Hoàn đùa với Bảo Nhi, cọ tay bé của nàng "Bảo Nhi Bảo Nhi, là ta, phụ thân."

      Bảo Nhi nhìn cái, vùi mặt vào trong cổ Tề Hoàn, trong miệng kêu "Nương, người xấu, người xấu."

      Tề Hoàn nghẹn cười, với Triệu Ngôn Ngọc "Dù sao chàng trước tiên làm sạch đám râu ria , nếu bộ dáng thoạt nhìn đúng là hù Bảo Nhi."

      Triệu Ngôn Ngọc bất đắc dĩ cười khổ "Ta đây phải là vội vã trở về gặp các nàng sao?"

      "Hai ngày nữa quen với ngươi, dĩ nhiên ngươi còn là người xấu, được rồi, trước ăn chút gì , tại chiến trường có gì tốt để ăn, nhìn ngươi đều gầy vòng." Triệu phu nhân cũng đau lòng nhi tử.

      Tề Hoàn sai người làm đưa bàn ăn đến cho Bảo Nhi mà Triệu phu nhân cố ý kêu người làm ra, cho bé ngồi trước bàn ăn cơm.

      Chung quanh người làm đều thức thời lui xuống.

      Tâm tình nhàng khi chỉ còn lại người nhà, trở nên trầm trọng.

      "Ngươi nhìn thấy hoàng đế rồi?" Triệu phu nhân rót chén rượu cho Triệu Ngôn Ngọc, thấp giọng hỏi.

      Triệu Ngôn Ngọc uống hơi cạn sạch "Thấy, con với hoàng đế muốn từ quan."

      Triệu phu nhân tán thưởng tiếng làm tốt lắm.

      Tề Hoàn sầu lo nhìn "Hoàng Thượng đáp ứng sao?"

      "Đáp ứng cũng tốt đáp ứng cũng tốt, dù sao ta muốn làm quan gì." con mắt Triệu Ngôn Ngọc còn lưu ở thân nữ nhi, trong chốc lát kẹp lấy đậu hủ non uy bé, trong chốc lát lại dùng chiếc đũa dính rượu cho bé liếm.

      Bảo Nhi thế nhưng cũng liếm rất nồng nhiệt.

      "Chỉ sợ dễ dàng như vậy..." Triệu phu nhân .

      Tề Hoàn nhìn Triệu Ngôn Ngọc cái, có chút khẩn trương hỏi "Nghe , chàng cắt đầu lưỡi Tháp Tang?"

      Buổi sáng Triệu Ngôn Ngọc vào thành, chuyện Tháp Tang bị cắt đầu lưỡi sớm truyền tới trong tai bọn Tề Hoàn.

      "Ừ." Triệu Ngôn Ngọc yên lòng đáp lời, giống như Tháp Tang bị cắt đầu lưỡi có quan hệ gì với .

      "Phụ thân ngươi sắp về, đợi sau khi trở lại, cũng bảo từ quan, sau đó chúng ta rời kinh đô trở về Cẩm Châu thành . Kinh đô này ở cũng phải thanh tâm như vậy còn bằng quê quán của mình." Triệu phu nhân .

      " Nếu phụ thân từ quan, vậy còn trở về Cẩm Châu thành làm gì? Còn bằng trở về Quan gia trang." Triệu Ngôn Ngọc .

      Triệu phu nhân gật đầu "Vậy càng tốt hơn."

      Ăn xong, Triệu phu nhân ôm Bảo Nhi sắp ngủ vào phòng ngủ. Triệu Ngôn Ngọc dắt tay Tề Hoàn tản bộ tiêu thực trong vườn hoa.

      "Chàng tin lời Tháp Tang sao?" bên cạnh Triệu Ngôn Ngọc, nhìn gò má tuấn mỹ của , Tề Hoàn giọng lên tiếng hỏi, tin tưởng hiểu lầm chính mình là chuyện, nhưng từ trong miệng ra, cảm giác lại giống như vậy.

      Triệu Ngôn Ngọc sờ sờ đầu của nàng "Chớ ngu."

      "Chàng cắt đầu lưỡi của ... Kia Đại Hãn Đông Hồ bỏ qua. Chỉ sợ Hoàng Thượng mượn lần này quở trách chàng, Tam sư huynh, có phải thiếp làm liên lụy tới chàng và Triệu gia hay ?" Tề Hoàn giữ chặt tay của , thanh khẽ nghẹn ngào.

      "Nếu muốn liên lụy, đó cũng là ta làm liên lụy tới nàng, nếu phải là ta và Tháp Tang có cừu hận, làm sao vu tội nàng?" Triệu Ngôn Ngọc ôm nàng vào trong ngực "A Hoàn, chớ suy nghĩ quá nhiều. Ta mất cái gì cũng có thể, là thể mất nàng."

      Trái tim phảng phất có dòng nước ấm chảy qua, Tề Hoàn vùi mặt vào ngực Triệu Ngôn Ngọc, có phu như thế, nàng còn có cái gì sở cầu?

      "Vội vàng tắm thay quần áo, người đều có cổ hương vị." Tề Hoàn đẩy ra bàn tay bên hông, cười đẩy ra Triệu Ngôn Ngọc.

      "Có hương vị sao?" Triệu Ngôn Ngọc hít hà ống tay áo của mình " có."

      "Mau tắm." Tề Hoàn cười kêu lên.

      Triệu Ngôn Ngọc giữ chặt tay của nàng "Cùng ."

      Bị Triệu Ngôn Ngọc lôi kéo trở về nhà trong.


      Bạch Hủy chuẩn bị xong nước nóng. Sau đó đều dẫn nha hoàn trong phòng .

      " Bạch Hủy này là càng ngày càng thông minh." Triệu Ngôn Ngọc cười tán thưởng tiếng.

      Tề Hoàn giúp cởi bỏ đai lưng "Nàng tuổi cũng . Nghe nương , nàng tại Quan gia trang có thanh mai trúc mã, cũng là thời điểm thành thân."

      Triệu Ngôn Ngọc gật đầu "Trở về liền làm hôn cho nàng."

      "Chỉ sợ Hoàng Thượng chịu thả chàng rời ." Tề Hoàn cười .

      Triệu Ngôn Ngọc ngồi vào trong thùng tắm, lông mày kiên nhẫn nhăn chút "Lúc này cũng đừng có lời mất hứng."

      Tề Hoàn cười khẽ tiếng, cầm lấy khăn giúp kỳ lưng, chứng kiến sau lưng nhiều hơn vài vết thương trước thấy, đau lòng xoa lên vết sẹo còn có vẻ non hồng kia.

      "A Hoàn, thực xin lỗi." Triệu Ngôn Ngọc nắm tay của nàng, nghiêm túc ra.

      Nếu như phải là , nàng cũng bị ám sát, càng bị Tháp Tang vu tội, hôm nay cả kinh đô đều nghị luận rối rít, tổn thương rất lớn tới thanh danh của nàng, đây cũng là vì ...

      "Thiếp sao" Tề Hoàn cười , cúi đầu hôn xuống gáy của , sau đó kể lại chuyện Tề gia Lão thái gia ở trong ngự thư phòng đối đãi với Hoàng Thượng như thế nào.

      Triệu Ngôn Ngọc nghe được trọn tròn mắt "Tổ phụ là..."

      Quả thực biết hình dung uy vũ của lão gia tử như thế nào.

      "Chỉ sợ kể từ đó, Hoàng Thượng xem Tề gia thành Mộ Dung gia thứ hai." Tề Hoàn .

      Triệu Ngôn Ngọc đứng lên, chính mình cầm lấy khăn lau khô thân thể, mặc vào áo tơ màu trắng, ra "Những chuyện này tạm gác lại ngày mai sau, hôm nay... Sắc trời còn sớm, chúng ta nghỉ ngơi ."

      Sắc trời còn sớm? Dường như mặt trời vừa mới xuống núi lâu.

      Triệu Ngôn Ngọc lên giường , cười với Tề Hoàn "Tiểu sư muội, đến, để cho ta ôm nàng cái."
      tart_trung, Yoolirm Park, Tôm Thỏ5 others thích bài này.

    5. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 392: Chưa từ bỏ ý định

      Tu dưỡng buổi tối, tinh thần hoàng đế khôi phục chút, vừa mới tỉnh lại, cho đòi Lục hoàng tử vào cung.

      "Phụ hoàng, ngài cảm thấy như thế nào?" Lục hoàng tử cho là thân thể hoàng đế có vấn đề gì, bất chấp lâm triều, hai lời liền đến tẩm điện hoàng đế.

      "Đức Thừa, hôm qua chuyện ta dặn dò con, con nghĩ như thế nào?" Hoàng đế thấy Lục hoàng tử, thể chờ đợi được hỏi.

      Lục hoàng tử ngạc nhiên, nghĩ tới phụ hoàng tìm sớm như vậy, dĩ nhiên là vì chuyện này.

      "Phụ hoàng, Tề gia lão gia tử trung thành và tận tâm, Triệu Ngôn Ngọc lần này lại lập đại công, bọn họ thể nào có lòng mưu nghịch, nếu là đại thần trong triều biết được... Chỉ sợ tâm của bọn họ rét lạnh." Lục hoàng tử tận lực uyển chuyển khuyên hoàng đế.

      Hoàng đế giận dữ đẩy ra, miệng thở phì phò "Có phải con muốn về sau để cho bọn họ trở thành Tống gia và Mộ Dung gia hay , có phải hi vọng bọn họ đè lên đầu vị hoàng đế này của con hay , Tề Tổ Trạm cũng dám uy hiếp trẫm, tương lai nhất định dám uy hiếp con, trẫm... Trẫm là vì tốt cho con!"

      Lục hoàng tử vỗ ngực hoàng đế "Phụ hoàng bớt giận."

      Hoàng đế đẩy ra "Trẫm muốn chết, cũng thể lưu Tề Tổ Trạm ở đời này."

      như vậy, nếu để cho đại thần trong triều nghe được, biết phải thất vọng đau khổ nhiều thế nào.

      Lục hoàng tử cảm thấy rất bất đắc dĩ, nhưng cũng biết mặc kệ cái gì, Hoàng Thượng đều là nghe lọt.

      "Tứ hôn cho Triệu Ngôn Ngọc." Hoàng đế đột nhiên ra "Tứ phong Nhã Tư quận chúa làm công chúa, gả nàng cho Triệu Ngôn Ngọc." Hoàng đế bỗng nhiên , giọng rất quyết tuyệt.

      "Triệu Ngôn Ngọc thành thân." Lục hoàng tử ra.

      "Để cho Tề Hoàn nhường thân phận thê tử, nàng nữ tử thất trinh, sao xứng đôi với Triệu Ngôn Ngọc?" Hoàng đế .

      Trong lòng Lục hoàng tử đau nhói. nỡ để bất luận kẻ nào Tề Hoàn như vậy, cho dù người kia là phụ hoàng kính cũng vậy.

      "Phụ hoàng, Tề Hoàn thất trinh, nếu như nàng tại chỗ Tháp Tang phát sinh chuyện gì. Đó cũng là trách nhiệm của nhi thần, là nhi thần ngày đó thể bảo vệ nàng, làm cho nàng rơi vào trong tay gian nhân." Lục hoàng tử .

      Hoàng đế quát lên "Đến hôm nay, ngươi vẫn còn vì Tề Hoàn chuyện, nữ tử này là họa thủy!"

      "Phụ hoàng!" Lục hoàng tử kêu lên.

      "Truyền chỉ, tứ hôn cho Triệu Ngôn Ngọc!" Hoàng đế lớn tiếng kêu lên, bởi vì tức giận, sắc mặt trở nên càng thêm khó coi

      Lục hoàng tử gặp bộ dạng này của hoàng đế, dám lại kích thích. Chỉ có thể trước đáp ứng.

      Trấn an hoàng đế, Lục hoàng tử liền xuất cung, có đầu tiên là chuyến đến chỗ Thái thái quốc cữu, thời điểm còn , mặc kệ gặp phải chuyện gì. Cũng thỉnh giáo Thái thái quốc cữu, hôm nay giống như gặp phải vấn đề khó khăn, cho nên tìm đến Thái thái quốc cữu.

      Thái thái quốc cữu cả đời lấy thê tử, mặc kệ đây là ý tứ thái hậu, hay là ý tứ bản thân ông, vốn Thái gia có quyền thế ngập trời, nhưng nguyên nhân bởi vì Thái thái quốc cữu, Thái gia tồn tại trong hoàng tộc ràng có ý nghĩa.

      "Hoàng Thượng muốn giết thầy của mình?" Thái thái quốc cữu tựa hồ cũng cảm thấy bất ngờ, ông rót cho mình chén trà xanh. Cười híp mắt hỏi Lục hoàng tử.

      Lục hoàng tử thở dài "Cữu gia, ngài cũng đừng giả bộ cái gì cũng biết, ta biết nên làm thế nào cho phải."

      "Tại sao Hoàng Thượng phải đối phó Tề gia, chẳng lẽ ngươi nhìn ra?" Thái thái quốc cữu hỏi.

      "Bởi vì... Tiểu Triệu phu nhân?" Lục hoàng tử hỏi, chuyện biết chắc chắn cặn kẽ cho Thái thái quốc cữu. Dùng giao thiệp và trí tuệ của Thái thái quốc cữu, sớm thấy ràng tường tận.

      Thái thái quốc cữu cười ra tiếng " nữ tử có thể làm cho Hoàng Thượng chăng yên tâm như thế, còn muốn cho cả Tề gia chôn cùng, Đức Thừa, phụ hoàng ngươi già."

      "Ý của ngài, phụ hoàng kỳ muốn đối phó chính là... Tề lão thái gia?" Lục hoàng tử ngơ ngác chút.

      Thái thái quốc cữu "Phụ hoàng ngươi trời sinh tính đa nghi, năm đó đối đãi Tống gia thế nào, hôm nay đối đãi Tề gia giống như thế, ngươi cho rằng Hoàng Thượng muốn diệt trừ sau Tống gia và Mộ Dung gia sao? Kinh đô tứ đại gia tộc, tất cả đều muốn nhổ tận gốc, nếu phải thân thể được, chỉ sợ Tề gia và Trần gia sớm bị trừ ."

      Lục hoàng tử tin phụ hoàng mình là người ngu ngốc như vậy "Cữu gia, phụ hoàng đối phó Tống gia và Mộ Dung gia, là bọn họ phản nghịch trước, Tề gia và Trần gia trung thành bảo vệ, sao phụ hoàng đối phó bọn họ?"

      "Hôm nay phải muốn trừ Tề gia lão nhân sao?" Thái thái quốc cữu "Đức Thừa, đừng Tề gia chưa từng có tâm mưu nghịch, muốn diệt trừ Tề gia lão gia tử dễ dàng, nhưng muốn đối phó Tề gia... thể nào."

      "Ta biết , cho nên ta mới đến thỉnh giáo Cữu gia, nên làm như thế nào?" Lục hoàng tử , chắc chắn thể đối diện với mọi người, nhưng nếu kiên trì theo lời Hoàng Thượng , lại có biện pháp ngăn cản.

      Thái thái quốc cữu nở nụ cười "Kỳ trong lòng ngươi tự có đáp án, cần gì tới hỏi ta đây."

      Lục hoàng tử biết nên làm cái gì bây giờ? Qua nhiều năm như vậy, có thể là người sống sót duy nhất sau khi thế lực của thái tử và Tứ hoàng tử bị hạ mà giành thắng lợi cuối cùng, sao có thể là hạng người ngu ngốc?

      Đôi mắt thâm thúy của Lục hoàng tử thoáng lên cái ám quang, sắc mặt trầm xuống nhìn Thái thái quốc cữu cái, lâu, mới đứng lên "Ta biết nên làm như thế nào."

      ...

      ...

      Tề Hoàn từ trong ngực Triệu Ngôn Ngọc tỉnh lại, mặt trời lên cao, nàng giật giật thân thể, chỉ cảm giác toàn thân mình muốn rụng rời.

      "Tỉnh?" Bên tai truyền đến thanh Triệu Ngôn Ngọc mỉm cười, bàn tay bên hông tựa hồ nắm chặt.

      "Nếu tỉnh lại, mặt mũi gặp người." Tề Hoàn tức giận trừng mắt liếc cái, bắt lấy tay ôm eo nhắn quăng .

      Triệu Ngôn Ngọc xoay người đè nàng "Tất cả mọi người đều hiểu."

      Tề Hoàn vặn thịt bên hông "Hiểu cái gì?"

      "Hiểu vi phu và nàng tách ra lâu ngày, cần rất nhiều thời gian bồi dưỡng tình cảm, sinh cho Bảo Nhi cái muội muội, hoặc là đệ đệ..." Tay Triệu Ngôn Ngọc dọc theo eo mảnh khảnh từ từ trượt đến bắp đùi co dãn của nàng, thanh càng càng mập mờ.

      "Tránh ra, chàng mệt à?" Tề Hoàn kêu lên, nàng vất vả lúctrời gần sáng mới nhắm mắt lại, bây giờ toàn thân còn mệt mỏi, cũng muốn tiếp tục cùng nháo.

      Triệu Ngôn Ngọc cắn vành tai của nàng "Ta có thể mệt mỏi điểm."

      Tề Hoàn cười đẩy ra.

      "Nương, nương..." Bên ngoài, thanh non nớt của Bảo Nhi lớn tiếng kêu lên.

      "Bảo Nhi đến, chàng mau đứng lên mặc quần áo." Tề Hoàn dùng sức vỗ bờ vai của , nếu nghe được thanh Bảo Nhi, bà vú nha hoàn khẳng định đều ở bên ngoài, người khác dám vào, khẳng định đoán được phu thê bọn họ làm cái gì ở bên trong.

      Tề Hoàn lưu loát mặc chỉnh tề, gò má còn mang theo chút xấu hổ kêu bà vú ôm Bảo Nhi vào.

      Bảo Nhi vừa thấy nàng, lập tức bổ nhào vào trong ngực nàng "Nương, ôm cái."

      Triệu Ngôn Ngọc vô cùng cao hứng muốn ôm Bảo Nhi, kết quả Bảo Nhi lại dùng ánh mắt chán ghét nhìn , tay ôm chặt cổ Tề Hoàn, giống như sợ mẫu thân của mình bị cái tên xấu xa trước mắt này đoạt .

      Nếu phải là cái tên xấu xa này, nương hơn nửa ngày cũng để ý tới bé.

      Lần nữa bị nữ nhi của mình ghét bỏ, vẻ mặt bộ dáng Triệu Ngôn Ngọc tan nát cõi lòng, đáng thương ỉ ôi bờ vai Tề Hoàn "Như thế nào cho phải đây, Bảo Nhi giống như thích ta."

      Pang! bàn tay bé của Bảo Nhi đánh vào mặt Triệu Ngôn Ngọc, tay chân dùng sức đạp, cho phép Triệu Ngôn Ngọc nằm ở người Tề Hoàn.

      Tề Hoàn cười vui vẻ.

      cao hứng, nha hoàn tiến đến bẩm lời, thái tử điện hạ đến.
      tart_trung, Yoolirm Park, Tôm Thỏ4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :