1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

99 lần nói yêu em - Diệp Phi Dạ (11)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 814: phải xem như mà là đồng ý (4)

      Edit: Ngọc Hân

      Ngày hôm sau là chủ nhật, Tô Chi Niệm và Tống Thanh Xuân đâu cả, chỉ làm tổ trong biệt thự, năm tháng bình yên chính là thời gian này.

      Thứ hai Tô Chi Niệm có cuộc họp sớm, sáng sớm tỉnh dậy, trước khi rời khỏi cửa có viết tờ ghi chú dán lên gương trong toilet.

      Tống Thanh Xuân ngủ đến chín giờ mới chậm rãi rời giường, vừa đánh răng vừa nhìn tờ giấy ghi chép mà Tô Chi Niệm để lại.

      Hôm nay xe bảo dưỡng xong, tờ giấy ghi chép Tô Chi Niệm nhắn lại cho để chìa khóa xe tủ giày ở cổng vòm, xe ở dưới gara tầng hầm, nghĩ muốn chiếc nào tự mình chọn lấy.

      tờ giấy ghi chép còn viết trong ngăn kéo đầu tiên đầu giường có tiền mặt, kiểm tra ví tiền của bên trong có rất ít tiền nên để thêm ít vào cho , đủ tự lấy.

      Cuối cùng là bữa sáng ở trong hộp giữ nhiệt.

      Bữa sáng là do Tô Chi Niệm mua từ sớm về cho , thích ăn bánh bao nhân thịt ở cửa hàng này nhất. Tống Thanh Xuân ngồi trước bàn ăn, trước tiên uống non nửa chén cháo, sau đó mới cầm bánh bao cắn ngụm. Vỏ bánh bao rất mỏng cắn ngụm nước thịt thơm ngon liền chảy đầy ra miệng. Đây từng là hương vị thơm mà Tống Thanh Xuân thích nhất, nhưng hôm nay vừa ngửi thấy mùi vị nước thịt trong bụng liền cuồn cuộn như nước lũ.

      Tống Thanh Xuân ngồi xổm trước bồn cầu nôn
      lúc lâu mới ngừng lại.

      quá kỳ cục…. bị đau bao tử sao?

      Tống Thanh Xuân vừa lên lầu vừa nhìn thoáng qua thời gian di động, cách giờ làm chỉ còn nửa giờ. lắc đầu nghĩ lúc tan việc tiệm thuốc mua thuốc đau bao tử. Rồi chậm rãi lên lầu lấy túi xách xuống gara dưới tầng hầm, Tống Thanh Xuân chọn chiếc xe khiêm tốn nhất trong gara vội lái tới công ty.

      Bữa sáng Tống Thanh Xuân ăn được bao nhiêu, còn chưa tới giữa trưa đói phát hoảng, rời công ty trước nửa giờ xuống căn tin dưới lầu ăn cơm trưa.

      Ăn no đầy đủ dễ chịu hơn rất nhiều, trở lại văn phòng lôi ghế dựa ngồi dưới ánh mặt trời vừa đúng lúc chiếu lên trước cửa sổ sát đất, khoác chăn mỏng lên nhắm mắt ngủ.

      Trong ngày thường nghỉ trưa nửa giờ xong Tống Thanh Xuân tỉnh dậy, nhưng lúc mở to mắt thế mà là hai giờ sau.

      Ngủ lâu nên Tống Thanh
      [​IMG]


      Chương 816: phải xem như mà là đồng ý (7)

      Edit: Ngọc Hân

      Theo bản năng ta quay đầu lại chăm chú nhìn lên màn màn hình di động sáng, là tin nhắn trả lời của người phụ nữ kia.

      Nội dung rất đơn giản, chỉ có hai chữ cái bằng tiếng : OK.

      Cách màn hình điện thoại di động, Đường Noãn nhớ lại thường ngày người phụ nữ kia rất dịu dàng nhu mì trước mặt mọi người, vẻ mặt ta xẹt qua vẻ độc ác.

      là giả tạo mà…. Đường Noãn thầm oán giận câu rồi đưa mắt nhìn về phía Tống Thanh Xuân, cầm di động mở khóa màn hình, vừa mới chuẩn bị gửi tin nhắn trả lời người phụ nữ kia nữ đồng nghiệp ngồi đối diện Đường Noãn mở túi cánh gà nướng, theo thói quen còn ném chiếc lên bàn Đường Noãn.

      Đường Noãn cầm cánh gà nướng muốn mở miệng vừa cắn cánh gà vừa gõ chữ di động, nhưng ta vừa đánh được chữ “Có,” bỗng nhiên nghiêng đầu chạy ra ngoài hành lang che miệng nôn khan.

      “Đường Noãn, cậu làm sao vậy?” Nữ đồng nghiệp đưa cánh gà cho Đường Noãn cắn cánh gà quay đầu quan tâm hỏi câu.

      Đường Noãn khoát tay với nữ đồng nghiệp tỏ vẻ có việc gì, sau đó liền đưa điện thoại và cánh gà nướng đặt lên bàn làm việc, ta đứng lên chạy về phía toilet.

      ta giày cao gót, dọc đường phát ra tiếng lộc cộc lộc cộc, còn có tiếng nôn khan thỉnh thoảng vang lên, trong văn phòng yên tĩnh có vẻ đặc biệt dễ lọt vào tai người khác.

      ……..

      Từ sau khi Đường Noãn và Tần Dĩ Nam nhau thế mà lại còn tình chàng ý thiếp với người đàn ông khác rồi bị Tống Thanh Xuân bắt quả tang tại trận, Tống Thanh Xuân gần như xem Đường Noãn như khí, cho dù giáp mặt trực tiếp trong công ty vẫn thèm liếc mắt nhìn ta cái.

      Lúc bưng cốc nước sắp tới trước cửa văn phòng mình vừa đúng lúc trợ lý của mình gọi lại. Khi trợ lý hỏi bài tin tức gần đây viết như thế có được , theo thói quen bưng chén nước đưa lên miệng.

      Chất lỏng ấm áp vừa chạm vào môi chợt Tống Thanh Xuân nghe phía sau cách đó xa truyền đến tiếng nôn mửa.

      điệu này khiến trong dạ dày cũng khó chịu muốn nôn theo,
      [​IMG]


      Chương 818: phải xem như mà là đồng ý (8-)

      Edit: Ngọc Hân

      Sau đó cứ thường xuyên nghe thấy kia gặp mặt, sau nữa chính là mang bé này về nhà, xem nhật ký của ….

      Tâm tư hàng ngày của đều bị chuyện của chiếm hết, nếu phải hôm nay vừa vặn nghe thấy câu kia của chị Hoa sợ là đến bây giờ vẫn chưa ý thức được kỳ sinh lý của mình thế mà trễ gần nửa tháng.

      và Đường Noãn giống nhau, nhiều ngày rồi chỉ cần ăn cái gì hoặc ngửi thấy mùi vị kích thích có phản ứng muốn nôn.

      Hơn nữa còn rất thích ngủ, rất đói, mỗi ngày đều lười biếng làm cái gì cũng có tinh thần.

      Mặc dù chưa từng mang thai, nhưng năm vừa lên đại học mẹ dạy nên dùng băng vệ sinh như thế nào. Chị dâu duy nhất trong nhà cũng chưa kịp mang thai Tống Thừa qua đời. Cho nên chuyện mang thai nắm , nhưng hoặc ít hoặc nhiều cũng biết chút… Triệu chứng như đúng y chị Hoa là tám chín phần mang thai rồi.

      Tống Thanh Xuân càng nghĩ trong lòng càng hoảng sợ.

      Ngoại trừ nhiều năm trước và Tô Chi Niệm làm lần, nửa năm qua và Tô Chi Niệm chỉ làm có hai đêm. Đêm thứ nhất uống thuốc rồi, đêm thứ hai là ở trong bệnh viện chủ động đẩy ngã , khi đó cũng biết chính là ruột mình….

      Cho nên nếu mang thai như vậy chắc chắn chính là đêm đó…..

      xui xẻo như vậy chứ, chuyện trúng thầu chỉ trong lần trong truyền thuyết thế mà lại xảy ra người sao?

      Nếu có thai nên làm gì bây giờ? Đứa của em ruột chắc chắn thể giữ lại được….

      Tống Thanh Xuân giơ tay lên xóa huyệt thái dương hơi đau nhức, cả người trở nên thấp thỏm nóng nảy có lý do.

      …….

      Buổi tối Tô Chi Niệm có bữa tiệc xã giao quan trọng thể về nhà họ Tống ăn cơm, lúc gần tan giờ làm gọi điện qua cho Tống Thanh Xuân.

      Tô Chi Niệm vẫn luôn ít , khi ở chung đơn độc với Tống Thanh Xuân phần lớn đều là Tống Thanh Xuân líu ríu nhảm ngừng. Cả ngày hôm nay suy nghĩ Tống Thanh Xuân bị chuyện mang thai chiếm hết, làm tổ ghế làm việc nhìn ánh mặt trời
      [​IMG]

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 820: phải xem như mà là đồng ý (10)

      Edit: Ngọc Hân

      Tống Thanh Xuân cầm di động, ánh mắt mở to khóe môi thu lại nửa nụ cười, gì.

      Bên kia điện thoại Tô Chi Niệm tạm dừng tầm nửa phút mới thờ ơ mở miệng tiếp: “ nghiêm túc, Đình Đình chỉ cần em muốn làm, em muốn như thế nào cũng đều được hết.”

      Lúc xong lời cuối, trong giọng vẫn luôn lạnh lùng của người đàn ông thế mà lại hiếm khi mang theo thái độ kiêu ngạo.

      Tống Thanh Xuân cảm nhận rệt trái tim mình đập tăng tốc nhanh hơn.

      ra chỉ là muốn để lo lắng mới tùy tiện tìm ít lời vừa lòng oán trách , lại nghĩ rằng có phản ứng như vậy.

      Khóe môi Tống Thanh Xuân nhịn được hơi cong lên, cầm di động im lặng lúc lâu mới lên tiếng hỏi: “Cái gì cũng có thể sao?”

      “Đúng vậy.” Giọng điệu Tô Chi Niệm trịnh trọng như lời thề nguyền: “Cái gì cũng có thể.”

      Trong ngực Tống Thanh Xuân tràn đầy cảm xúc động, đáy mắt nóng lên, cầm di động nghiêng đầu kéo dài từ “Ừm.” Giả vờ qua lúc lâu sau, với Tô Chi Niệm vẫn nghiêm túc im lặng chờ đáp án của : “…..Em muốn đêm nay phải tham dự bữa tiệc xã giao, đêm mai mời em ăn bữa tiệc lớn!”

      Điệu bộ quan trọng như vậy nhưng cuối cùng lại ra cầu suy nghĩ cho …. Tô Chi Niệm giọng dịu dàng : “Được, vậy đêm mai gặp.”

      “Dạ, đêm mai gặp.”

      Vẻ tươi cười mặt Tống Thanh Xuân vẫn duy trì đến lúc cúp điện thoại, lúc nhìn thấy triệu chứng khi mang thai trang Baidu trong màn hình điện thoại di động, ánh mắt lại xuất vẻ u ám đấu tranh.

      Cúp điện thoại của Tô Chi Niệm cũng gần đến giờ tan tầm, Tống Thanh Xuân mím môi sửng sốt trong chốc lát rồi cất điện thoại xách túi ra khỏi văn phòng.

      Bên ngoài rất náo nhiệt, ít đồng nghiệp hẹn nhau đêm nay ăn cơm ở đâu, còn có đồng nghiệp nam ân cần đưa ra lời mời với Tống Thanh Xuân: “Tống Thanh Xuân, đêm nay bọn tôi ăn tối ở khách sạn Bắc Kinh, muốn cùng qua đó ?”

      Tống Thanh Xuân lắc đầu mỉm cười câu từ chối “Buổi tối có việc.”

      Cửa thang máy vừa đúng sát bên cạnh cửa phòng rửa tay, lúc Tống Thanh Xuân đợi thang máy, nhìn thấy nữ đồng nghiệp
      [​IMG]


      Chương 822: mang thai (2)

      Edit: Ngọc Hân

      Đây là kiến thức thông thường ai cũng biết, nhưng vừa mới chui vào đầu Tống Thanh Xuân cảm giác được trái tim mình kịch liệt đau đớn, biết có phải cục cưng trong bụng có cảm giác hay mà ngay cả bụng cũng đau nhói hai lần.

      ra Tống Thanh Xuân ràng hơn bất kỳ ai, đứa này chắc chắn thể giữ lại được. Nhưng sau khi vất vả để ổn định tinh thần, vẫn cầm lấy di động lướt qua Baidu xem điều quan trọng cần chú ý trong thời kỳ đầu người mẹ mang thai.

      Từ trước tới nay Tống Thanh Xuân chưa từng ngồi vào bàn ăn ăn bữa sáng đúng giờ, nhưng hôm nay vừa tám giờ cũng chờ người giúp việc gọi chủ động xuống lầu ngồi trước bàn ăn.

      Đừng là người giúp việc nhìn thấy ngạc nhiên, ngay cả Tống Mạnh Hoa cũng kinh ngạc giơ tay lên sờ trán , xác định xem có phải bị sốt rồi .

      Tống Thanh Xuân ghét ăn nhất chính là trứng luộc, nhưng bữa sáng hôm nay lại ăn hơi hết hai quả.

      Lúc làm theo quán tính chọn giày cao gót, suy nghĩ lúc cuối cùng vẫn cởi ra tìm đôi giày đế bằng vào.

      Tống Thanh Xuân xe, đàng hoàng tử tế tiêu sái đến cửa tiểu khu đón chiếc taxi.

      Ngồi ghế sau còn cố tình đưa tay lên kiểm tra bụng mình, tư thế của gà mẹ che chở cho đàn gà con.

      Dọc đường tới công ty tâm tình Tống Thanh Xuân cực kỳ khó hình dung ra được.

      Lý trí của Tống Thanh Xuân vốn tính tới cuối tuần bệnh viện lấy số thứ tự trực tiếp xử lý đứa trong bụng. Nhưng cảm tính của Tống Thanh Xuân khi xe taxi gần tới dưới lầu công ty, lại bỗng nhiên sửa miệng muốn bệnh viện nhân dân.

      Baidu có , chuyện thứ nhất sau khi người mẹ biết mình mang thai là phải tới bệnh viện kiểm tra, sau đó mua vitamin B11 và viên uống Can-xi, bổ sung dinh dưỡng kịp thời bảo đảm cục cưng khỏe mạnh.

      Khi xe sắp đến cửa bệnh viện nhân dân, lý trí Tống Thanh Xuân lại chiến thắng cảm tính của .

      Cũng tốt, đau dài bằng đau ngắn, giải quyết dứt khoát, hôm nay trực tiếp đăng ký xóa bỏ đứa là xong hết mọi chuyện.

      Tống Thanh Xuân thanh toán tiền xe bước vào bệnh viện, đăng ký trong khoa phụ sản xong, trong quá trình ngồi xếp hàng chờ trong lòng đấu tranh vô số tư tưởng.

      Nửa giờ sau cuối cùng cũng đến lượt Tống Thanh Xuân, ngồi trước mặt bác sĩ khoa phụ sản, thuật lại tỉ mỉ tình huống thực tế của bản thân mình, sau khi bác sĩ khoa phụ sản nghe xong, rất đúng kiểu quan chức hỏi câu: “ cần đứa này?”

      Trước khi tiến vào bệnh viện ràng Tống Thanh Xuân nghĩ cần đứa này, nhưng thốt ra
      [​IMG]


      Chương 824: mang thai (4)

      Tống Thanh Xuân thở hơi dài, cầm điện thoại bỏ vào trong túi, đứng lên, chuẩn bị ra vỉa hè đón xe, chợt nghe tiếng kêu chói tai, theo quán tính quay đầu, nghĩ tới nhìn thấy người rất quen.

      Đường Noãn.

      Thận trọng , Tống Thanh Xuân có chút hoảng hốt, Đường Noãn tại, cùng với Đường Noãn học với thời trung học, là hai người khác nhau.

      Ba năm học đại học, Đường Noãn luôn mặc quần áo thùy mị, giống như thay đổi thành người khác, mặc váy mỏng manh, lộ đôi chân trắng tuyết, chân mang đôi giày cao gót, dung trang đẹp động lòng người.

      Cho nên, hôm nay Tống Thanh Xuân nhìn thấy người đội mũ lưỡi trai, mang đôi hài đế bằng, mặc đồ thể thao, thể nhận ra người đó là Đường Noãn.

      Tiếng kêu chói tai kia là của Đường Noãn, hình như ta gặp rắt rối, ta cùng vời người đàn bà trung niên tranh cãi chuyện gì đó.

      Lại lịch của người đàn bà trung niên kia , phía sau lưng lái chiếc xe có giá hơn ngàn vạn, bên cạnh có hai vệ sĩ đeo mắt kính, nhìn bộ mặt giống như hung thần ác sát, thoạt nhìn có chút lạnh người.

      Bởi vì khoảng cách quá xa, nên nghe được người đàn bà kia với Đường Noãn tranh cãi chuyện gì.

      Hai người đó càng tranh cãi, người đàn bà kia càng kích động, điệu cũng cao lên rất nhiều, khiến cho người qua đường, tò mò liếc mắt nhìn.

      Cho dù hôm nay Đường Noãn trang điểm, ta khoanh tay trước ngực cười lạnh, hành động toát ra vài phần cao ngạo khinh miệt, biết ta gì, chọc cho người đàn bà đó tức giận mắng câu: “Tiểu tiện nhân, hôm nay tôi xé xác .”

      Đường Noãn muốn nhiều, hai lời xoay người, về phía Tống Thanh Xuân, ngạo mạn bước .

      đứng lại cho tôi! Tiểu tiện nhân!” Người đàn bà kia vừa tức giận la lên, sau đó chạy về phía Đường Noãn, vươn tay, bắt lấy tay ta, hai lời tát Đường Noãn cái.

      Lực tát của người đàn bà kia rất mạnh, in năm đấu tay lên mặt của Đường Noãn, giương mặt của Đường Noãn bắt đấu sưng đỏ lên.

      Đường Noãn nhìn chằm chằm người đàn bà kia, ánh mắt tràn ngập cừu hận, người đàn bà kia nghiến răng nghiến lợi mắng ta, giây tiếp theo, Đường Noãn giơ tay lên, hướng về phía người đàn bà kia, hung hăng tát trả lại.

      Chẳng những người đàn bà bị đánh sững sốt, mà ngay cả hai vệ sĩ bên cạnh bà ta cũng sửng sốt.

      Vài người người qua đường vây quanh bàn tán, Đường Noãn sợ mất mặt, quan tâm bà ta, xoay người, bước vội vã.

      ta mới được vài bước, người đàn bà kia mắng Đường Noãn câu, xoay người răn dạy hai gả vệ sĩ: “Hai ngươi lá phế vật sao? Đứng chỗ này làm gì? Bắt ta lại cho tôi!”

      Hai gã vệ sĩ nhanh chóng hoàn hồn, đuổi theo Đường Noãn, Đường Noãn bước nhanh hơn, vẫn bị hai gã vệ sĩ cao hơn mình nửa cái đầu cản đường.

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 825: mang thai (5)

      Đường Noãn vòng qua hai gã vệ sĩ, vừa mới vòng qua, lại bị hai người kia nhanh nhẹn chặn lại.

      Người đàn bà kia đuổi theo, vừa bị Đường Noãn tát liền nóng nảy, nắm tóc Đường Noãn, liền đánh tới tấp vào mặt ta: “Tiểu tiện nhân, dám quyến rũ chồng tôi, biết xấu hổ, làm tình nhân, còn dám đánh tôi……….”

      Mọi người xung quanh vây lại xem, cho dù có người muốn giúp Đường Noãn, nghe câu của người đàn bà kia, ý nghĩ kia bị bát bỏ ngay trong đầu, ai cũng nhìn Đường Noãn bằng ánh mắt kinh thường và hèn mọn.

      Đường Noãn bị tát hai cái, ngay cả giây sững sốt cũng có, liền phản ứng có điều kiện đánh tới tấp vào người đàn bà kia.

      Hai gã vệ sĩ nhanh nhẹn bắt cổ tay của Đường Noãn, tay dùng được, nâng chân lên, hung hăng đạp vào bụng người đàn bà kia, thời điểm ta muốn đạp tiếp cái thứ hai, lại bị hai tên vệ sĩ kéo lui, Đường Noãn nâng chân, rơi vào khoảng .

      Người đàn bà kia, nghiễm nhiên phải là nhân vật dễ chọc, bà ta ỷ vào mình có nhiều người, la mắng càng kịch liệt, bên dùng sức nắm tóc của Đường Noãn, bên cầm túi đánh lên đầu Đường Noãn, phân biệt tốt xấu.

      Lúc đầu, Đường Noãn còn liều mạng thoát khỏi kiềm chế của vệ sĩ, nhưng chỉ là con yếu đuối, thể chống cử được người đàn ông bình thường, huống chi đây là hai gả vệ sĩ được huấn luyện.

      Cuối cùng Đường Noãn giãy dụa nữa, biết mũ lưỡi trai rơi xuống từ khi nào, tóc rơi xuống đống, mặt có dính máu đỏ tươi.

      Mặt của ta bị người đàn bà kia đánh, tạo vết hồng, vết bầm tím, máu mũi ngừng chảy, miệng còn nguyên dạng nữa, khóe môi có vài tia máu.

      Thẳng thắn mà , Tống Thanh Xuân và Đường Noãn có nhiều
      [​IMG]


      Chương 828. mang thai (8-)

      Edit: Tuyết – nguyethoadatuyet

      Hình như đó là dấu hiệu sảy thai?

      Tống Thanh Xuân vội dùng tay ôm lấy bụng. Bởi vì Đường Noãn có thai, mới nhận ra bản thân mình có lẽ cũng có. Mặc dù sáng nay mới biết trong bụng mình có đứa , vẫn tinh tế cảm nhận được tình mẹ con. Khi người phụ nữ mang thai, tình mẫu tử dâng tràn tận đáy lòng.

      hận Đường Noãn, nhưng đứa con của ta vô tội...

      phải thánh mẫu, nhưng cũng thể trơ mắt nhìn sinh mạng bé, vô tội cứ như thế mà biến mất...

      Xe taxi dừng trước mặt . có thể mở cửa xe ra, ngồi vào trong, bảo tài xế lái , nhưng khi nhìn thấy Đường Noãn thê thảm như vậy, nghe ta ngừng van xin, chân của có cảm giác như bị dính chặt mặt đường, chẳng thể nào nhúc nhích.

      vốn dĩ phải người ngoan độc tàn nhẫn, càng phải kẻ máu lạnh.

      Tống Thanh Xuân nắm chặt tay thành đấm, run run hồi, xoay người mạnh, nhìn về phía Đường Noãn, hét lớn, “Dừng tay!”

      Bởi vì Tống Thanh Xuân là người đầu tiên dám đứng ra ngăn cản, cũng có thể vì người phụ nữ trung niên kia đánh đến mệt rồi, sau khi tiếng hét của , bọn họ ngừng lại.

      Tất cả mọi người xung quanh đều nhìn chằm chằm vào Tống Thanh Xuân.

      mím môi, bước từng bước tới. Tuy rằng việc Đường Noãn gì là chuyện của ta, vẫn sợ cái tên Tô Chi Niệm dùng được. Lỡ người phụ nữ kia nổi điên, mà lao tới đánh sao? Vì vậy, khi chỉ còn cách Đường Noãn tầm ba thước, dừng chân lại.

      Tống Thanh Xuân nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trung niên, mỉm cười cái, “Bà có phải là bà chủ Hoàng?”

      Người phụ nữ trung niên vừa nghe lời cầu cứu của Đường Noãn, bà ta biết xinh đẹp trước mặt mình là ai, nhưng bà ta từng nghe qua ba chữ Tô Chi Niệm.

      Nếu là người có liên quan với Tô Chi Niệm, bà ta nhất định phải nể mặt.

      Tuy rằng mặt vẫn còn vẻ giận dữ, giọng của người phụ nữ kia bình tĩnh hơn rất nhiều, “ là ai?”

      "Tôi là Tống Thanh Xuân, con của Tống Mạnh Hoa.” Tống Thanh xuân cười yếu ớt, ra tên của cha mình.

      Trong giới kinh doanh, chưa chắc người ta nghe qua cái tên Tống Thanh Xuân, nhưng họ lại biết Tống Mạnh Hoa, thậm chí biết cả việc Tô Chi Niệm từng đảm nhiệm chức vụ CEO của xí nghiệp Tống thị.

      Tống Thanh Xuân như vậy là để bà Hoàng biết quan hệ của và Tô Chi Niệm đơn giản.

      thầm tính toán trong lòng, có lẽ bà Hoàng nghĩ tới chuyện đó, vì vậy mà mở miệng vội.

      Tống Thanh Xuân kiên nhẫn đợi hồi, sau đó mới lễ phép , “ Bà Hoàng, những lời bà lúc nãy tôi nghe cả rồi. ta tuy đúng, nhưng bà đánh ta nặng như vậy, chắc là bà giận lắm đúng ? Thôi xin bà hãy đại nhân chấp tiểu nhân, coi như cho qua việc này, có được chăng?”

      Bà Hoàng tiếng nào.

      Bà ta hận đến chết đứa con hèn hạ dám quyến rũ lão chồng bà. Chỉ là việc ăn, mặc, ở của nó đều do tay lão chồng lo liệu, ngay cả việc hôm nay bà đánh ghen cũng phải đánh sau lưng lão ấy. Thẳng thắn mà , bà sợ Đường Noãn làm ầm ĩ với chồng, nhưng mà bà lại có vài phần kiêng kỵ với Tống Thanh Xuân. Dù sao cũng mối quan hệ giữa với Tô Chi Niệm, nếu bây giờ bà làm Tống Thanh Xuân vui, liệu có khiến Tô Chi Niệm mất hứng, ảnh hưởng tới việc làm ăn hợp tác của chồng bà?

      Tống Thanh Xuân nhìn thấy Hoàng phu nhân có vẻ do dự.

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 829. mang thai (9)

      Edit: Tuyết – nguyethoadatuyet

      Tống Thanh Xuân nhìn thấy Hoàng phu nhân có vẻ do dự.

      Vết máu mông Đường Noãn càng lúc càng lan rộng. Tống Thanh Xuân đứng lặng vài giây, sau đó giả vờ như có chuông báo điện thoại, lấy di động trong người ra, tiếp tục giả vờ nghe máy, dùng đầu ngón tay mở khóa màn hình nhanh, nhấn số của Tô Chi Niệm, chầm chậm đặt lên tai, giọng hết mức có thể, mở miệng sau khi nghe tiếng nhạc chuông,“Chi Niệm?”

      Đây là lần đầu tiên gọi hai tiếng “Chi Niệm” bình tĩnh đến thế. Vừa dứt lời, liền cảm thấy tê dại khắp cả sống lưng.

      Tống Thanh Xuân giả vờ như chuyện với Tô Chi Niệm, cố ý im lặng hồi lâu. Hình như có việc nên nghe máy. Cảm thấy mình cứ im lặng lộ ra dấu vết, Tống Thanh Xuân đảo mắt, đành phải tiếp tục đóng kịch. Nhạc chờ điện thoại vẫn còn vang, vọi , “Sao hả? vừa mới ngang qua Tân Quang Thiên Địa rồi gọi điện với em đó à? còn định mua quà cho em nữa cơ đấy...”

      Tống Thanh Xuân cố làm ra vẻ dịu dàng hết mức có thể, thậm chí còn có chút làm nũng.

      Đúng lúc còn định tiếp, Tô Chi Niệm đột ngột nghe máy, “Đình Đình? Có chuyện gì sao?”

      Màn kịch đặc sắc nhất của thể bị cắt ngang như thế chứ?

      Tống Thanh Xuân đành phải mặc kệ câu hỏi của , tiếp tục , “Túi Channel kiểu mới nhất à? Được, được...”

      "Cái gì?" Điện thoại truyền
      [​IMG]

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 833: Bảo Bảo (3)

      Editor: Diep Thư Khinh

      Sau khi nữ phục vụ rời khỏi, trong nhà hàng chìm vào yên lặng.

      Bên ngoài bàn ăn bên cạnh cửa sổ sát đất, vừa lúc là cảnh đêm đẹp nhất thành Bắc Kinh, muôn vàn ngọn đèn, rực rỡ sáng lạn, xinh đẹp vô cùng.

      Tống Thanh Xuân tay chống cằm, nhìn chằm chằm cảnh đêm ngoài cửa sổ hồi, quay đầu lại, vừa may gặp Tô Chi Niệm khom người, biết nhìn cái gì dưới bàn cơm nữa.

      Tống Thanh Xuân tò mò nghiêng đầu xuống chút, tầm mắt vừa lúc bị chặn lại bởi tấm ván gỗ dưới bàn cơm, đành phải mở miệng hỏi: “Làm gì vậy?”

      Tô Chi Niệm lên tiếng, vẫn cúi người, tiếp tục tìm tìm lại nhiều lần bàn ăn, sau đó ngồi thẳng người, đặt cái hộp tinh xảo lên bàn, đẩy về trước mặt Tống Thanh Xuân.

      Tống Thanh Xuân kinh ngạc liếc mắt nhìn Tô Chi Niệm: “Cho em?”

      Tô Chi Niệm khẽ gật đầu, Tống Thanh Xuân nhận lấy quà tặng, trước mặt , mở hộp ra, nằm bên trong là cọng dây chuyền tinh xảo, nhãn hiệu Dior.

      Tống Thanh Xuân vừa mới chuẩn bị hỏi Tô Chi Niệm sao yên lành tự dưng tặng quà cho , món quà này lại càng lớn hơn nữa, nhàng đẩy đến trước mặt .

      Lần này Tống Thanh Xuân lên tiếng, trong phút chốc vẻ mặt buồn bực nhìn chằm chằm Tô Chi Niệm, tiếp tục mở hộp quà ra, lần này nằm bên trong chính xác là chiếc túi xách Chanel, Tống Thanh Xuân nhìn cái nhận ra ngay, đó là chiếc túi Chanel số lượng có hạn mới nhất vào mùa xuân.

      Sao Tô Chi Niệm lại đưa dây chuyền cho , còn đưa túi xách cho ?

      Những nghi ngờ trong đầu Tống Thanh Xuân còn chưa có lời giải, cái hộp lớn hơn nữa đặt trước mặt .

      Giống như bị chấn động đến choáng váng, ánh mắt nhìn Tô Chi Niệm chớp mắt hồi lâu, mới mở ra hộp quà.

      Trước tiên đập vào mắt là ba chữ cái tiếng YSL, vén lên cái nắp, Tống Thanh Xuân nhìn thấy dãy son môi được xếp đặt ngay ngắn, Tống Thanh Xuân lần lượt đếm, hầu như tất cả các màu sắc của YSL đều có cả.

      ấy mua cho nhiều son như vậy làm gì, dùng đâu có hết, mà cũng thường xuyên dùng... Tống Thanh Xuân ngẩng đầu, lúc vừa mới chuẩn bị chất vấn Tô Chi Niệm, nhìn thấy ấy giống như là làm ảo thuật, từ dưới bàn moi ra cái hộp càng lớn hơn nữa.

      Hộp có hơi nặng, Tô Chi Niệm dùng hai tay, ôm đặt ở trước mặt .

      Tống Thanh Xuân mở cái nắp bằng gỗ ra,mắt vừa nhìn đến là bó hoa hồng phấn to tươi đẹp ướt át.

      Túi Chanel số lượng có hạn, dây chuyền Dior, son môi, hoa hồng phấn...

      Vậy mà trước đó lâu, vì giúp đỡ đám người Đường Noãn, mà qua mặt bà chủ Hoàng, khi đó diễn trò trôi chảy cùng Tô Chi Niệm.

      Tống Thanh Xuân há to miệng, có hơi ngơ ngác ngẩng đầu, nhìn Tô Chi Niệm.

      Toàn thân người đàn ông tao nhã tựa vào ghế, đỉnh đầu là chiếc đèn treo mang hương vị cổ xưa, tỏa ra ánh sáng màu vàng ấm áp, ánh sáng rực rỡ rơi vào người .

      Tống Thanh Xuân nhìn Tô Chi Niệm, ánh mắt dời , đáy lòng hoảng sợ, xuất bất an.

      sợ sau khi tranh chấp với bà chủ Hoàng, tổn thương bản thân, sau đó thương tổn đến Bảo Bảo trong bụng, cho nên mới tạm thời suy nghĩ biện pháp như vậy, lợi dụng Tô Chi Niệm, trước mặt bà chủ Hoàng, tỏ vẻ thương ngọt ngào, khoe khoang hạnh phúc, để cho bà nghĩ rằng mình cực kỳ quý giá đối với Tô Chi Niệm, để từng bước nhìn mặt Tô Chi Niệm.

      Nhưng, nghĩ tới, dụng tâm kín đáo của , nhưng đổi lấy đầy bụng thiệt tình từ ấy.

      Những món quà tặng tinh xảo đắt tiền

      [​IMG]


      Chương 836 mang thai (36)

      Edit: thu thảo

      Nét mặt Tô Chi Niệm lập tức sửng sốt, tiếp theo khí trong cả căn phòng, đều trở nên ngưng trệ.

      Lòng bàn tay Tống Thanh Xuân vì khẩn trương mà đổ đầy mồ hôi, dùng giọng giống như muỗi bay, tiếp: ". . . . . . em muốn diễn giống hơn, liền giả bộ là gọi điện thoại tới tìm em, muốn đưa quà cho em, sau đó. . . . . ."

      Sau đó, chắc hẳn đều biết. . . . . .

      Tống Thanh Xuân lắp ba lắp bắp nhiều từ "sau đó", lúc này Tô Chi Niệm vẫn gì.

      Tống Thanh Xuân cúi đầu, nhìn mặt , nhưng mà nghĩ, lúc này, nhất định là rất vui.

      ra rất muốn lén nhấc mí mắt lên, xem vẻ mặt của cái, nhưng sợ, sợ từ đáy mắt nhìn thấy mất mác của , nhìn thấy thất vọng về mình.

      Trong phòng rất yên tĩnh, nhìn xuyên qua cửa sổ, mơ hồ còn nghe được thanh từ dưới lầu truyền tới.

      Qua biết bao lâu, Tô Chi Niệm cũng có chút phản ứng nào, lòng Tống Thanh Xuân thấp thỏm lo lắng vô cùng.

      ra cũng biết, đại khái có thể cho biết chuyện này, cũng vui vẻ nhận quà tặng, cùng trải qua bữa ăn tối an tĩnh tốt đẹp.

      Nhưng mà, đành lòng nhìn người đàn ông xui xẻo hồ đồ sau khi bị mình lợi dụng, còn ngu ngốc tốn nhiều tiền cho mình. . . . . .

      Tống Thanh Xuân cúi đầu, dùng sức cắn môi, giọng : "Tô Chi Niệm, xin lỗi, em nên làm như vậy. . . . . ."

      Đây là lần đầu tiên trong đời để ý cái nhìn của người đối với mình như vậy, cũng là lần đầu tiên trong đời, cúi đầu xin lỗi dỗ dành người.

      Cho dù thời điểm từng thích Tần Dĩ Nam, Tần Dĩ Nam làm tức giận vui, đều tức giận quay đầu , cho đến khi Tần Dĩ Nam hiểu được vui, tới trước mặt dỗ dành , mới nín khóc mà cười.

      vẫn cảm thấy, mình chủ động nhận lỗi dỗ dành người khác là chuyện rất mất mặt, nhưng mà bây giờ, mới biết, ra là thế giới này, cuối cùng người, để cho mình để ý tất cả làm mọi chuyện vì họ.

      Tô Chi Niệm đáp lại, khiến Tống Thanh Xuân càng thêm lo lắng, sợ vui, để ý tới mình,
      [​IMG]


      Chương 838 mang thai (38-)

      Edit: thu thảo

      Tô Chi Niệm như nghe thấy tiếng của thiên thần, cúi đầu, ngăn môi Tống Thanh Xuân lại.
      lưu luyến hôn lúc lâu, mãi mới chịu buông môi ra, tay ôm lấy hông , tay vuốt hai gò má đỏ bừng vì bị hôn của , thở dốc chút, vẫn là nhịn được, giọng đôi câu: "Về sau nếu lại gặp loại chuyện như vậy, có ở bên người, nên tùy tiện xông lên phía trước, ngộ nhỡ bị uất ức sao?"

      Tống Thanh Xuân ra vẻ thông minh gật mạnh đầu, liên tiếp nặng nề "ừ" mấy tiếng.

      là ngoan. . . . . . Tô Chi Niệm kềm chế được tiến tới bờ môi , tiếp tục hôn lên mấy lần, mới dán tại môi lại mở miệng: "Nhưng mà thực cũng có chút vui, nhưng mà phải là bởi vì em lợi dụng , mà là bởi vì em giúp Đường Noãn, ta có bệnh sao? Tìm em giúp đỡ, còn em nữa, đứt dây thần kinh nào sao? Vậy mà lại giúp ta?"

      "Tô Chi Niệm, thực là mọn nha." Tống Thanh Xuân nũng nịu cọ xát hai cái môi Tô Chi Niệm, nhìn thấy ý lạnh mặt mày giảm bớt chút, mới tiếp tục mở miệng : " ra em cũng muốn giúp ta như vậy, thẳng thắn mà , thời điểm em mới bắt đầu nhìn ta bị đòn, rất hả giận, có được hay ?"

      "Chỉ là. . . . . ." Giọng của Tống Thanh Xuân, lập tức thấp xuống, sau lúc lâu, mới vươn tay, vòng quanh hông của Tô Chi Niệm, lui về phía sau hơi ngửa người, kéo môi hai người dán tại chỗ ra chút, mới tiếp: ". . . . . . Chỉ là ta mang thai, thời điểm bị đánh, vẫn luôn che chở bụng mình, em. . . . . . nhìn ta đáng thương như vậy, mới giúp ta, dù sao đứa bé là vô tội mà."

      Tô Chi Niệm đối với Đường Noãn có chút hứng thú nào, thèm để ý "ừ" tiếng.

      Nhắc tới chuyện Đường Noãn mang bầu, Tống Thanh Xuân liền nghĩ đến đứa bé trong bụng mình, cho tới khi tỉnh táo lại, thấy Tô Chi Niệm chỉ trả lời có lệ.

      Giống như, cũng thấy Tô Chi Niệm nhíu chặt lông mày.

      Đáy lòng vừa rồi chợt lóe lên cái ý nghĩ gì đó phải? Đứa bé
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :