1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

99 lần nói yêu em - Diệp Phi Dạ (11)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 426: quay lại trong giấc mơ (6)

      Edit: Dê Núi

      Động tác của có chút gấp gáp, đụng phải ít người khiêu vũ, vội vàng qua loa câu" xin lỗi", rồi chờ đối phương có phản ứng, hơi cúi người, liền tìm khe hở, tiếp tục chui lên phía trước.

      Có người tính khí tốt, để ý vẫn tiếp tục nhảy, có người giọng mắng bệnh thần kinh, cũng có người tức giận mắng to có bệnh.

      Mặc dù chỉ là khoảng cách ngắn ngủn nhưng lúc Tống Thanh Xuân thoát ra từ trong đám người ra cửa, mệt mỏi đầu đầy mồ hôi, thở hồng hộc, hoàn toàn dám dừng lại nghỉ ngơi, liền hổn hển chạy đến cửa thang máy. Nỗ lực cố gắng nhưng vẫn chậm bước, vừa tới cửa thang máy cửa thang máy vừa vặn đóng lại chuyển động.

      Tống Thanh Xuân sợ đuổi kịp, trực tiếp chạy theo cầu thang bộ chạy xuống lầu , vừa vào đại sảnh, liền nhìn thấy bóng dáng màu đen kia ra khỏi cửa xoay.

      bước nhanh hơn, cẩn thận lại bị trẹo chân, nhịn đau sau đó liền cởi giày cao gót ra cầm lên tay tiếp tục đuổi theo.

      Bên ngoài bóng đêm càng tối đen, mưa ngừng, mặt đất có nhiều vũng nước phản chiếu ánh đèn nê ông. So sánh với quán bar ồn ào, bên ngoài đường phố lại rất yên tĩnh. Đường phố vắng vẻ, trừ thỉnh thoảng có xe vọt qua, căn bản bóng người.

      Vẫn là chậm bước. . . . . . thể đuổi theo . . . . . .

      chậm rãi giơ tay lên, sờ về phía nút cài màu vàng kim vẫn đeo trước ngực mình. Cũng may, mặc dù thấy tướng mạo của người kia nhưng tối thiểu xác nhận suy đoán của đúng. . . . . .

      đứng ở cửa hồi lâu, mới đưa giầy thả lại mặt đất, vào chân rồi xoay người lần nữa trở về quán bar.

      Bên trong vẫn huyên náo, náo nhiệt ồn ào như cũ.

      Tống Thanh Xuân ngồi trở lại ghế dài, ý niệm đầu tiên chính là móc điện thoại di động của mình ra, sau đó bắt đầu nhấn tin nanh.

      "Tối nay đến MIX, có đúng ?"

      " biết tôi đuổi theo cho nên mới nhanh như vậy, phải
      [​IMG]

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 428: quay lại trong giấc mơ(8-)

      Edit: Dê Núi

      đường chính, rất nhanh thấy bóng dáng chiếc xe nữa. Cách đó xa có bóng dáng ra từ phía sau cột đèn.

      Bởi vì từ góc tối tới chỗ sáng, gương mặt tuấn mỹ lóa mắt của Tô Chi Niệm cũng từ mơ hồ từ từ biến thành ràng. hề gấp gáp rời , mà lạnh lùng đứng ở dưới đèn đường nhìn chằm chằm hướng xe vừa rời khỏi.

      Bầu trời lại mưa bụi. Mưa lớn, tiếng động nhưng cũng làm tóc ai đí có chút ươn ướt. Từ đầu đến cuối có ý muốn rời , cứ tay cắm trong túi quần đứng yên, mắt nháy nhìn chằm chằm đường phố vắng vẻ, tùy hứng tùy ý tiêu xài thời gian tươi đẹp.

      Mưa càng lúc càng lớn, quanh người lộ ra phong cách lành lạnh và ưu nhã, dưới trời đầy mưa lại có cảm giác ưu thương. Áo sơ mi trắng bị ướt, dán chặt vào người, nước mưa theo tóc chảy dọc theo đường cong gò má xuôi xuống. Giống như hoàn toàn nhận thấy hình ảnh của mình lúc này vô cùng hấp dẫn, ánh mắt trầm trầm đắm chìm trong trong thế giới của bản thân.

      Làm sao để tỉnh lại, chính cũng ràng. Lúc có ý thức trở lại ở Vân Nam bốn mùa như mùa xuân.

      Sau lại, thư ký có cho biết, lúc ở Bắc Kinh tình trạng hết sức nguy hiểm, hôn mê hơn nửa tháng, mời vô số chuyên gia trong và ngoài nước đến điều trị cho nhưng đều bó tay hết cách.

      Cuối cùng là cùng đường, ôm tia hi vọng cuối cùng,nhờ bác sĩ cùng vượt ngàn dặm xa xôi Vân Nam bái vị lão Trung y, sau đó được ông ấy chăm sóc cứu chữa mới từ từ chậm rãi hồi phục.

      Lúc ở Vân Nam cơ hồ mỗi ngày đều phải làm bạn cùng trị liệu và dược liệu, liên tục làm kiểm tra, truyền dịch, ăn hết thuốc. . . . . .

      Còn có. . .. . . Nhớ nhung ai đó ngừng.

      nghĩ đến, vừa về đến Bắc Kinh liền lập tức gặp lại con đường lớn chật chội đông người bằng màn "Tiếp xúc thân mật" của hai xe.

      Cuộc hội ngộ ấy rất bất ngờ. Lúc bất chợt nhìn thẳng vào mắt , đáy lòng Tô Chi Niệm sớm muốn đem ôm chặt vào trong ngực, với đoạn thời gian qua vô cùng nhớ thương và lo lắng cho . Nhưng những điều đó chỉ có thể lặng lẽ để trong lòng mình, mình mình hiểu. chỉ
      [​IMG]

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 430: quay lại trong giấc mơ(10)

      Edit: Dê Núi

      Tống Mạnh Hoa càng mong muốn càng thấy Tần Dĩ Nam đáng tin, xứng đáng là người đàn ông cho Tống Thanh Xuân phó thác suốt đời. Thậm chí ông còn cười híp mắt nhìn Tần Dĩ Nam và Tống Thanh Xuân rời , sau đó còn hỏi lão quản gia ở bên cạnh mình câu: "Ngươi cảm thấy Dĩ Nam như thế nào?"

      "Tần thiếu gia tính khí tốt, chững chạc, là người đàn ông tốt." Lão quản gia trả lời.

      Tống Mạnh Hoa gật đầu liên tục, mặt càng vui vẻ hơn. Lão quản gia trước kia là trợ lý thân cận của Tống Mạnh Hoa, sau khi Tống Mạnh Hoa giao tập đoàn Tống thị cho Tống Thừa, cũng theo lui nghỉ ngơi, lão quản gia theo Tống Mạnh Hoa nhiều năm như vậy nên hiểu từng cử động ông, nhìn Tống Mạnh Hoa cười cũng cười theo, sau lúc lâu liền giọng hỏi: "Lão tiên sinh muốn gả đại tiểu thư cho Tần thiếu gia sao?"

      " là cái gì cũng gạt được ngươi." Tống Mạnh Hoa dừng chốc lát, lại hỏi: "Ngươi cảm thấy có thích hợp ?"

      "Đại tiểu thư cùng Tần thiếu gia là trai tài sắc, kim đồng ngọc nữ, rất xứng đôi" Lão quản gia .

      Tống Mạnh Hoa cũng nghĩ như vậy, nghe xong lời này liền cười ra tiếng, sau đó liền lắc đầu, thở dài : "Loại chuyện như vậy, phải ta nghĩ là có thể thành, con bé Thanh Xuân hoàn toàn có ý định kết hôn."

      " ra đại tiểu thư còn , lão tiên sinh cần gấp gáp như vậy."

      Tống Mạnh Hoa nghe xong lời này, tâm tình lập tức trở nên nặng nề: "Tại sao có thể nóng nảy, A Thừa còn, ta sợ Thanh Xuân cũng xảy ra chuyện, ta bây giờ nhớ lại chuyện hai tháng trước cũng vẫn còn sợ hãi, nghĩ mà sợ lợi hại. . . . . ."

      Tống Mạnh Hoa nặng nề thở dài cái: "Đến bây giờ, người định giết Thanh Xuân đều chưa bắt được, ta mỗi lúc già yếu bảo vệ được nó. . . . . .Nếu sớm biết đưa con bé về nhà họ Tống chịu nhiều khó khăn còn bị đuổi giết ban đầu cũng nên bế con bé về nhà thu dưỡng. . . . . . là hại con bé. . . . . ."

      "Lão tiên sinh?" Lão quản gia đột nhiên ra tiếng, cắt đứt lời của Tống Mạnh Hoa: "Chuyện này năm đó phải tuyệt đối Đại tiểu thư biết thân thế, đại tiểu thư chính là con nhà họ Tống, chúng ta cũng cực khổ che giấu hơn hai mươi năm, ngài vừa như thế lỡ bị người nào nghe được rồi cho đại tiểu thư biết phải làm thế nào?"

      Tống Mạnh Hoa cười tiếng, lẩm bẩm câu"Già rồi nên hồ đồ", sau đó liền ra hiệu ý bảo lão quản gia đỡ mình vào nhà.

      -

      Ngày đó tông vào đuôi xe
      [​IMG]

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 432: gửi tin nhắn nhầm (2)

      Edit: Dê Núi

      Đường Noãn đưa bóng ở trong lòng bàn tay vòng vo hai vòng, mới trả lời Tô Chi Niệm: " Em tìm được rồi, còn vô tình gặp được người quen. . . . . ." xong Đường Noãn còn nhìn Tô Chi Niệm và hất cằm về phía Tống Thanh Xuân.

      Tô Chi Niệm lúc này mới nhàn nhạt đem tầm mắt từ người Đường Noãn chậm rãi nhìn về phía Tống Thanh Xuân.

      Tống Thanh Xuân nhìn động tác quay đầu, theo bản năng nuốt nước miếng cái, nắm chặt lòng bàn tay. Khi tầm mắt bay tới phía tốc độ tim đập của hơi dừng chút, mí mắt nhàng rũ xuống, ước chừng qua ba giây, lại lần nữa nhấc lên mí mắt, đối mặt tầm mắt của .

      Lần trước ngồi ở trong xe cách lớp thủy tinh lại là ban đêm nên vẫn luôn thấy ánh mắt của . Nhưng lần này hoàn toàn thấy . Mắt đẹp mê người nhưng đáy mắt có bất kỳ cảm xúc, ánh mắt lạnh lùng giống như là nhìn người quan trọng. Có phải lần trước ngồi ở trong xe cũng dùng chính ánh mắt lạnh lùng này nhìn hay ? Tống Thanh Xuân cảm thấy có chút đau đớn trong lòng.

      Nếu đổi thành chưa từng gặp mặt trước đó, vô tình gặp được chủ động mở miệng lên tiếng chào hỏi nhưng bây giờ Tống Thanh Xuân lại có chút do dự, hơn nữa là sợ, sợ tự mình mở miệng chuyện với đổi lấy lạnh lùng làm như thấy của .

      mở miệng, cũng mở miệng, hai người đều yên lặng khiến cho khí trở nên hơi ngưng trệ.

      Trợ lý của Tống Thanh Xuân mờ mịt đứng ở bên, hết nhìn lại nhìn Tô Chi Niệm, cuối cùng nhìn về phía Đường Noãn. Còn Đường Noãn cũng buồn bực, ràng Tống Thanh Xuân cũng vào ở trong nhà của Tô Chi Niệm rồi, thế nào mà bây giờ gặp mặt lại lạnh nhạt như vậy? Chẳng lẽ có chuyện gì rồi hả ?

      Đường Noãn nhàng đảo mắt lòng vòng sau đó liền cười híp mắt hướng về phía Tống Thanh Xuân làm như muốn mời: "Thanh xuân có muốn cùng chơi với chúng tôi ?"

      Tống Thanh Xuân lên tiếng, nhìn Đường Noãn cái lại nhìn Tô Chi Niệm cái, còn chưa kịp mở miệng chuyện, Tô Chi Niệm giống như chỉ sợ đồng ý, lạnh lùng đem tầm mắt từ người của quay ra hướng về phía Đường Noãn buông câu: " nha." Sau đó liền xoay người cất bước rời .

      ra Tống Thanh Xuân cũng muốn lắc đầu cự tuyệt nhưng ngờ Tô Chi Niệm muốn tránh như tránh tà , ngay cả cơ hội cự tuyệt cũng cho . Lời định đến khóe miệng lại cứ cứng rắn bị đập
      [​IMG]

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 434: Gửi tin nhắn nhầm (4)

      Edit: Dê Núi

      Hôm đó là thứ sáu, cùng đồng nghiệp liên hoan, sau khi kết thúc, Tống Thanh Xuân lái xe về nhà, đường lại qua cửa hàng tổng hợp, chợt nhớ tới mình cần mua số thứ vì trong nhà dùng hết nên liền trực tiếp chuyển tay lái quẹo vào bãi đỗ xe ngầm.

      Vận số Tống Thanh Xuân cũng rất tốt, đúng dịp là ngày cuối cùng của đợt giảm giá quý. Những mỹ phẩm đó là nhãn hiệu vẫn luôn dùng, hiệu quả tệ cho nên dù chưa hết cũng vẫn quyết định mua thêm, đến khi chọn xong 6h05.

      Nhân viên phục vụ gói hàng cẩn thận, Tống Thanh Xuân xếp hàng tính tiền nhưng tìm trong túi xách lật nửa ngày cũng thấy ví tiền.

      cho là ví tiền rơi xe, vì vậy liền hướng về phía nhân viên phục vụ câu xin lỗi rồi vội vã chạy đến bãi đậu xe, tìm khắp cả xe thậm chí ngay cả thùng đằng sau cũng bỏ qua nhưng vẫn tìm được ví tiền. Sau đó mới nhớ ra ngày hôm qua về nhà lại cần mua nhựa cao su nên cầm ví mua đến khi về lại tùy thời ném bàn trang điểm, sáng nay thức dậy muộn, lúc chạy làm quên đem ví cho vào trong túi xách rồi.

      mang tiền làm thế nào mua đồ?

      Tống Thanh Xuân cũng phải bỏ được buổi giảm giá, mà là hào hứng bừng bừng chọn xong lại thể mua có chút mất mác, hơn nữa tối nay cũng cần dùng sữa rửa mặt này. Từ cửa hàng này về nhà cũng khá xa, nếu như về nhà lấy ví tiền rồi quay lại sợ là đóng cửa. Nhưng ngược lại nơi này cách chỗ Tần Dĩ Nam xa, cho dù chưa tan việc từ công ty tới đây cũng chỉ mất hai mươi phút.

      Tống Thanh Xuân suy nghĩ chút, liền quyết định tìm Tần Dĩ Nam tới đây cho mượn tiền để thanh toán. Vì vậy có suy nghĩ nhiều liền lấy điện thoại di động, tìm trong danh bạ ba chữ " Dĩ Nam", thuận tay nhấn tên người đầu tiên, sau đó soạn đoạn tin nhắn gửi : "Em ở cửa hàng bách hóa nhưng quên mang ví tiền, em lại muốn mua ít đồ, ở nhà hay là ở công ty? Nếu thuận tiện, tới cho em mượn tiền để thanh toán!"

      Tiếp đó Tống Thanh Xuân lại gởi câu: "
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :