1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

99 lần nói yêu em - Diệp Phi Dạ (11)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 414 : lâu gặp (4)

      Edit: Dê Núi

      sợ đánh mất nên cố ý lấy sợi dây đỏ đeo chiếc nút áo cổ mình ngày đêm rời. Sau năm ngày xảy ra vụ án, có người báo cho Công An người đứng sau kiện lần là kẻ có biệt danh "Khôn đại ca".

      Thông qua điều tra, cảnh sát biết "Khôn đại ca" tên đầy đủ gọi Tạ Khôn, đoán chừng sớm biết chuyện bị lộ, trước khi cảnh sát đến gia đình để bắt chạy mất. Về phần tại sao bọn muốn lấy tánh mạng Tống Thanh Xuân, tên trẻ tuổi là Khôn ca đồng ý sau d/đ'l;q'd khi thành công cho bọn mỗi người khoản kếch xù, giúp bọn lẻn trốn ra nước ngoài còn về phần nguyên nhân chính Khôn ca cũng cho bọn biết, cho nên tất cả chân tướng chỉ có thể đợi đến bắt được Khôn ca mới có thể biết được.

      Trong vụ án này vẫn còn khiến mọi người khó hiểu: tại sao người tài xế kia phải vô duyên vô cớ tự sát?

      Khôn ca bị truy nã cả nước cũng đại biểu nguy hiểm của được giải trừ, vậy mà Tống Mạnh Hoa có lẽ cảm thấy mình già rồi, thể bảo vệ tốt Tống Thanh Xuân, mặc dù luôn muốn có vệ sĩ riêng nhưng lại sốt sắng để tìm đối tượng cho kết hôn, muốn nơi để dựa vào.

      Lúc đầu Tống Mạnh Hoa chỉ lẩm bẩm để cho tìm đối tượng, nhìn chậm chạp có hành động ông cũng bắt đầu thay đổi biện pháp lừa ra ngoài cùng ăn cơm, mỗi lần đến đụng phải người thanh niên tài tuấn ở đây.

      Bị lừa nhiều lần, mỗi lần Tống Mạnh Hoa gọi điện thoại kiếm cớ cự tuyệt, mà Tống Mạnh Hoa bị cự tuyệt nhiều rồi nên ngay cả cơ hội cự tuyệt cũng cho .

      Thân thể Tống Mạnh Hoa vẫn luôn tốt, vừa động huyết áp tăng vọt cho nên ông cũng chỉ dám cách vài ba ngày mới hẹn Tống Thanh Xuân lần.

      tại tính toán, tuần này mới có năm ngày mà Tống Mạnh Hoa gọi bảy cuộc điện thoại hẹn ăn cơm, trừ buổi trưa Thứ hai còn những lần khác cũng bị kiếm cớ qua loa tắc trách rồi, tối nay nếu , sợ là phải chạm tới ranh giới cuối cùng của ba . . . . . .

      Tống Thanh Xuân mới nghĩ tới đây mà đầu càng đau rồi, ngay cả ngực cũng khởi phát buồn bực, hạ cửa sổ xe,
      [​IMG]

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 416: lâu gặp (6)

      Edit: Dê Núi

      Tống Thanh Xuân nhàng lắc đầu cái, lên tiếng.

      Trịnh Hạo lại hiểu ý tứ của , sau đó thuật lại cặn kẽ tình huống khi đó: "Năm ngoái khi Tổng giám đốc Tô tiếp quản tập đoàn Tống thị, chúng ta định đưa ra sản phẩm mớ nhưng mới sản xuất được nửa tiền bạc đủ, dây chuyền sản xuất bị gián đoạn. Lúc đó là tôi phụ trách sản phẩm mới, tình huống có chút khó giải quyết, nếu như đủ tiền đoán chừng tập đoàn Tống thị phải phá sản, hơn nữa sức khỏe Chủ tịch lại tốt, mọi người cũng dám quấy nhiễu ngài ấy, ngay lúc đó Tống d/đ'l;q'd thị mắc nợ khắp nơi, thiếu nợ ngân hàng rất nhiều tiền nếu lại vay hoàn toàn là đầm rồng hang hổ, lúc mọi người mặt ủ mày ê biết làm sao, mặc dù vừa tới công ty hai mươi ngày nhưng Tổng giám đốc Tô dùng danh nghĩa cá nhân cho tập đoàn Tống thị vay tỷ khiến nhóm sản phẩm mới có thể thuận lợi sản xuất login, cũng chính nhóm sản phẩm mới mới để cho tập đoàn Tống thị cải tử hồi sanh. . . . . ."

      "Lúc ấy Tổng giám đốc Tô chuyển khoản tiền này là đầu tư cho tập đoàn Tống thị, cũng là cấp cho tập đoàn Tống thị , cho nên mọi người chúng ta đều cho rằng là Tổng giám đốc Tô giúp đỡ vì nể mặt và Chủ tịch nên cầm số tiền kia. Mấy tháng này tập đoàn Tống thị tốt hơn, Chủ tịch vẫn chưa gì về số tiền của Tổng giám đốc Tô. Mấy ngày trước đột nhiên tôi nhớ lại chuyện này, sợ Chủ tịch quên, đến lúc đó ngày nào bất chợt cần tiền, đến lúc đó huyên náo quay vòng vốn ra, cho nên liền muốn hỏi chút, có muốn chừa lại số tiền Tổng giám đốc Tô, nếu như thế tôi thu hẹp đầu tư tháng sau lại. . . . . ."

      Tống Thanh Xuân cảm thấy lòng mình bị nhéo chặt lại với nhau, sắc mặt bắt đầu có chút trắng bệch.

      Lúc tiếp quản tập đoàn Tống thị mặc dù cùng ký hiệp ước giao dịch nhưng ban đầu cho là coi thương phẩm giao dịch. Nhưng bây giờ hết kỳ giao dịch, chẳng những lấy tia hào tiền lương của tập đoàn Tống thị, cũng chạm qua . Nghĩ kĩ lại, đây hoàn toàn là thương vụ lỗ vốn, dù là người trong cuộc, cũng cảm thấy đáng giá. Vậy mà, ngờ lúc biết chuyện chút nào chuyện trong công ty, làm chuyện ngờ là đưa tỷ cho tập đoàn Tống thị, đó cũng phải là con số . . .

      Nếu như tối nay. . . . . . Tối nay phải Trịnh Hạo vừa vặn đụng phải , đề cập với chuyện này, vậy có phải cả đời
      [​IMG]

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 418: lâu gặp (8-)

      Edit: Dê Núi

      sững sờ, bước chân dừng lại, sau đó giống như theo bản năng quay đầu, xuyên qua kính chắn gió nhìn vào phía trong xe, cách lớp mưa phùn, mượn ánh đèn ven đường nhìn thấy phía sau xe có gương mặt quen thuộc và tuấn mỹ.

      Đôi mắt sâu thẳm, sống mũi cao, đường cong cằm hoàn mỹ. . . . . .

      Cũng như trước đây, mặc bộ tây trang màu đen tuyền, bên trong là áo sơ mi trắng, hai màu trắng đen đơn giản nhưng khi khoác lên người luôn có vẻ cực kỳ xuất chúng trác tuyệt.

      Mặc dù chỉ ngồi ở trong xe, lời nhưng vẫn có thể cảm thấy lạnh nhạt tự phụ quen thuộc nhào tới trước mặt.

      còn chưa có tỉnh táo lại, hình như nhận ra cái gì , tầm mắt rũ xuống bất chợt ngước lên, tròng mắt đen nhánh đối mặt với ánh mắt của .

      Tống Thanh Xuân giống như là bị điểm huyệt, thân thể chợt cứng ngắc như đá, giống như búp bê tinh sảo nhúc nhích đứng ở trong mưa gió, cách lớp kính chắn gió lẳng lặng nhìn nhau.

      Ngắn ngủn mấy tháng, lần nữa thấy , đáy lòng lại sinh ra cảm giác hoảng hốt. Thậm chí trong nháy mắt, cho là mình xuất ảo giác, dùng sức bấm bấm lòng bàn tay, cho đến khi đau đớn lan tràn đến đáy lòng, mới ý thức tới, đây phải là giấc mộng.

      Hai tháng trôi qua, hẹn mà lại gặp ở nơi phồn hoa thành Bắc Kinh.

      Mấy ngày qua, cơ hồ mỗi ngày đều nghĩ đến nhưng khii chân chân chính chính gặp phải mới biết nhớ bao nhiêu niệm tình về .

      lâu gặp Tô Chi Niệm, lâu gặp.

      Tống Thanh Xuân thầm lầm bẩm trong lòng, liền hướng về phía Tô Chi Niệm, chậm rãi cong môi, chuẩn bị mỉm cười bên trong xe ánh mắt giống như thấy người xa lạ, nhàn nhạt đem tầm mắt liếc về phía cửa sổ xe bên phải

      .

      Nụ cười lập tức ngưng trệ ở khóe môi, cả người cứng đờ, loại cảm giác vui mừng vì hẹn mà gặp trong nháy mắt bị lạnh nhạt xa cách của Tô Chi Niệm dập tắt tại chỗ.

      Mưa phùn lâm râm tạt vào kính chắn gió cửa, trong chốc lát khiến tầm mắt của Tống Thanh Xuân mơ hồ, giây kế tiếp cần gạt nước lại tự động lau sạch khiến tầm mắt của ràng. ngẩn ngơ đứng con đường lớn, khóe môi vẫn nâng lên ít ti đường cong thậm chí quên thu hồi.

      nhìn thấy Tô Chi Niệm vươn tay, tư thế cao quý gõ lên cửa sổ xe cái, sau đó Trình Thanh Thông ngồi ở chỗ cạnh tài xế xoay người, khom người hướng về phía cửa sổ xe hạ xuống, cung kính hô tiếng: "Tổng giám đốc Tô."

      Tô Chi Niệm ở trong xe, sau đó với Trình Thanh Thông vài lời mà Tống Thanh Xuân nghe nhưng loáng thoáng có thể mơ hồ cảm thấy sắc lạnh lùng đặc hữu của . cũng nhiều, Trình Thanh Thông rất nhanh gật đầu, đứng thẳng người, giày cao gót hướng về phía Tống Thanh Xuân.

      Trình Thanh Thông dừng lại ở khoảng cách nửa mét trước mặt Tống Thanh Xuânlễ phép mỉm cười: "Tống tiểu thư, khỏe chứ ?"

      Bên trong xe Tô Chi Niệm xong với Trình Thanh Thông cũng nhìn Tống Thanh Xuân cái, nhưng vẫn như
      [​IMG]

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 421: quay lại trong giấc mơ (1)

      Edit: Dê Núi

      ngũ quan khiến người khác giật mình, diện mạo tinh sảo đến kinh ngạc, quý khí làm cho người ta hít thở thông . . . . .Tất cả đều giống như trong ký ức của .

      Nhưng ràng gần trong gang tấc, lại làm cho người ta có cảm giác như cách tận chân trời.

      "Hai chúng ta có rất nhiều năm làm bạn bè. . . . . ."

      Xe từ từ lăn bánh, khuôn mặt của Tô Chi Niệm dần dần biến mất khỏi tầm nhìn của . Tầm mắt của vẫn luôn dừng lại ở người mà ngược lại coi như tồn tại, cuối cùng cũng nhìn lại cái.

      "Chúng ta cũng bị quên, cũng bị quên lâu, thời gian chính là kẻ ăn trộm…. bao nhiêu vui vẻ qua. . . . . ."

      Xe hoàn toàn lái qua khỏi chỗ đứng, tốc độ càng lúc càng nhanh cho đến thấy được bóng xe. . . . . .

      Mà bên cạnh tiếng nhạc trong xe vẫn còn tiếp tục.

      "Chúng ta cũng bị quên, cũng bị người khác quên, tình nên dùng bao nhiêu chữ để hình dung, bình tĩnh nhõm, em nhìn mây đen bay , bởi vì em hiểu tất cả lời , thường có đầu có đuôi. . . . . ."

      . . . . . .

      Đột nhiên mưa lại lớn hơn, mưa xối xả mặt đất.

      Quần áo người Tống Thanh Xuân ướt đẫm, tóc dài nước quấn quanh ở cổ nhưng vẫn đứng tại chỗ nhúc nhích.

      đường phố từ từ ít xe hơn, mấy xe chạy qua thấy Tống Thanh Xuân đứng ngu ngơ cũng kiềm hãm được tò mò, cho đến khi có người nhiệt tình thấy cảnh như vậy liền nhịn được dừng xe, che dù chạy đến trước mặt , tốt bụng hỏi: " , tại sao lại đứng ở trong mưa?"

      Tống Thanh Xuân mở trừng hai mắt, cứng ngắc đem con ngươi di chuyển, nghiêng đầu, hướng về phía người chuyện với mình, cố gắng nặn ra nụ cười, sau đó lại lắc đầu.

      " , trán của bị thương rồi mà làm sao còn ở đứng chỗ này, cẩn thận bị cảm. . . . . ." Người phụ nữ này là người nhiệt tình, vừa , vừa muốn lấy điện thoại di động ra gọi xe cứu thương giúp : "Tôi nên gọi xe cứu thương giúp . ."

      "Cám ơn, cần." Tống Thanh Xuân lên tiếng, thanh khàn khàn, tiếp tục hướng về phía người phụ nữ cười: " cần, tôi chỉ mới vừa thất thần chút, tôi có xe ở phía trước."

      Người phụ nữ vẫn có chút yên tâm, sau khi cùng đến xe, còn tiếp tục quan tâm đôi câu, hỏi có sao chứ? Có cần hay gọi người nhà dùm?

      Tống Thanh Xuân mỉm cười khéo léo từ chối, chờ sau khi người phụ nữ kia trở lại xe, liền khởi động xe. Tống Thanh Xuân vốn muốn về nhà, nhưng dọc theo đường chính lại chạy thêm vòng.

      Bây giờ lại đến khu ăn chơi của Bắc Kinh. Từ lúc học trung học, Tống Mạnh Hoa ra g lệnh nghiêm cấm tới
      [​IMG]

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 424: quay lại trong giấc mơ (4)

      Edit: Dê Núi

      Tiếng khóc của Tống Thanh Xuân dừng lại trong nháy mắt, người đàn ông đứng tại chỗ nhìn chằm chằm trong chốc lát liền cất bước vòng qua cái bàn tới ngồi xuống bên cạnh . Trước tiên ta lấy chai rượu trong tay , nhàng đặt ở bên, sau đó kéo bả vai của đem ôm vào trong ngực.

      Người chung quanh vẫn huyên náo, ánh sáng hơi tối, ta an tĩnh tiếng động ôm Tống Thanh Xuân còn hơi hơi run rẩy tựa vào trong ngực của ta khiến nhịn được giơ tay lên, nhàng vỗ vỗ phía sau lưng của nàng.

      Qua hồi lâu, mới đẩy từ trong ngực mình ra. cúi đầu, thấy khóc đến mắt mũi đều đỏ, mặt đầy nước mắt, lông mi dài đều ướt dính vào nhau, bộ dáng nhiều đáng thương. Anhnhẹ nhàng thở dài tiếng, giống như là bất đắc dĩ, hoặc như là đau lòng, sau đó liền nâng hai tay bưng lấy mặt Tống Thanh Xuân, dùng ngón tay dịu dàng lau nước mắt mặt .

      Đôi tay đẹp hiếm thấy thế gian, ngón tay thon dài, khớp xương ràng, từ từng động tác tinh tế có thể làm cho người khác cảm thấy được che chở cùng thương.

      Sau khi lau sạch gương mặt cho Tống Thanh Xuân, đầu ngón tay liền rơi vào vết thương, trán , động tác của rất nhàng, kiểm tra chút, xác định có gì đáng ngại, liền móc rượu cồn khăn ướt ra trừ độc tiêu viêm cho vết thương của , thuận thế lau giúp những vết máu khô chung quanh vết thương.

      Cuối cùng tay của đưa đến đầu Tống Thanh Xuân hồi lâu, mới nhàng nâng cao, sau đó cúi đầu, hôn nhè lên mi tâm của , sau đó liền buông ra, đứng lên, rời .

      rời khoảng phút, Tống Thanh Xuân bất chợt liền hít mũi, lấy điện thoại di động từ trong túi xách ra, cúi đầu soạn tin nanh: Tôi uống rượu tại MIX, có thể tới đón tôi ?

      Đợi đến tin nanh gửi thành công, đem điện thoại di động lại bỏ lại trong túi xách.

      . . . . . .

      Tống Thanh Xuân mở trừng hai mắt, nhìn sàn biểu diễn ngay phía trước đổi tiết mục, ấn đường nhíu chặt lại. Có lẽ do uống nhiều rượu,
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :