1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

99 lần nói yêu em - Diệp Phi Dạ (11)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 364 Dừng ở gần gũi, giấu vào năm tháng (4)

      Edit: thu thảo

      mới đầu chỉ mờ mịt nhìn , mãi lúc lâu ý thức mới chậm rãi trở về đại não, lúc này mới phản ứng được cuối cùng là vừa mới xảy ra chuyện gì, sau đó khuôn mặt lập tức trở nên đỏ bừng, dưới theo dõi của mi mắt lập tức rũ xuống.

      vậy mà suýt nữa. . . . . . những hình ảnh về chuyện vừa xảy ra, theo suy nghĩ của , nhanh chóng xẹt qua trong đầu, dღđ☆L☆qღđ nhiệt độ mặt càng nóng hơn, theo bản năng mà muốn nắm chặt vật gì đó để hóa giải luống cuống của mình, nhưng đợi đến lúc đầu ngón tay dùng sức, mới bất ngờ phát , tay của mình còn đặt vai , run rẩy hạ tay xuống, nhanh chóng thu tay về, hơi xấu hổ nắm lấy ga giường.

      Đây là phòng ngủ của , đêm hôm khuya khoắt, lại nằm ở giường của . . . . . . nghi ngờ gì mình chứ?

      " gặp ác mộng, tôi mới tới xem chút. . . . . ." Tống Thanh Xuân lúng túng nhìn cũng dám Tô Chi Niệm cái, thiếu tự tin mở miệng giải thích, nhưng chỉ được mấy chữ, cũng biết nên tiếp tục giải thích như thế nào, đành trực tiếp im lặng.

      Tô Chi Niệm lên tiếng, bên trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, trong khí còn vương hơi thở ái muội kích thích vừa rồi của .

      Tống Thanh Xuân vẫn bị đè ở phía dưới, có thể cảm thấy tầm mắt của dừng mặt mình, biết làm sao bất giác lại cắn môi.

      rụt rè, luống cuống, người bị lưu lại dấu vết, khiến ánh mắt của Tô Chi Niệm càng đỏ, chỗ nào đó trong cơ thể càng nghĩ càng mãnh liệt hơn, hai tay đặt bên người , dùng sức giữ chặt ga giường, nhắm mắt lại, yết hầu lăn lên hạ xuống nhiều lần, mới bắt buộc mình rời khỏi người , sau đó lật người xuống giường.

      khom người nhặt cái chăn đất lên, ném lên người , lúc này mới ý thức được rằng vậy mà mình lại ăn mặc xốc xếch nằm trước mặt lâu như vậy, lúng túng chôn cả người trong chăn.

      đứng ở bên giường, chỉ quét mắt nhìn về cái cục chăn nhô lên, liền nhanh chóng xoay người, bước về hướng toilet, bước của cũng vô cùng nhanh, như sợ mình nữa biết xảy ra chuyện gì.

      Cho đến khi Tống Thanh Xuân nghe thấy trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy, mới đưa đầu từ trong chăn ra ngoài, dám ở lại trong phòng ngủ của Tô Chi Niệm quá lâu, nhanh chóng vén chăn lên, bò xuống giường.

      Áo ngủ của bị xé nát, vốn dĩ thể che hết thân thể, thuận tay dùng khăn trải giường của , đắp lung tung lên người, chạy ra khỏi phòng ngủ của .

      Tống Thanh Xuân tựa lưng vào cửa phòng ngủ
      [​IMG]

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 366 Dừng ở gần gũi, giấu vào năm tháng (6)

      Edit: thu thảo

      Bên trong phòng vừa trầm lặng yên xuống tới.

      Tống Thanh Xuân lo lắng giật giật thân thể, để tránh cho cùng mới vừa dạng khí trở nên lúng túng, dღđ☆L☆qღđ cúi đầu suy nghĩ trong chốc lát, mở miệng hỏi: " lại mơ thấy thích kia sao?"

      Tô Chi Niệm cũng vẫn "Ừ" tiếng.

      Tống Thanh Xuân nhớ lại, đêm vào ở làng du lịch Bắc Giao đó, cũng giống như tối nay, trong mộng dường như đau khổ đến cùng cực kêu "Đình Đình", nhịn được tiếp tục hỏi: " luôn nằm mơ thấy ấy như vậy, sau đó kêu tên của ấy sao?"

      Tống Thanh Xuân hỏi xong vấn đề này, mới phát , lần trước trong mộng kêu "Đình Đình", khi tỉnh lại, chỉ là đơn thuần bởi vì tò mò, mới hỏi vấn đề này.

      Nhưng mà hôm nay, tình huống khác hẳn, đáy lòng cũng phải tò mò, mà là nghĩ tới mấy ngày trước khi ở trong phòng làm việc của , thấy phần quà tặng trong ngăn kéo còn chưa tặng cho người ta, còn có câu của tiểu thư Trình Thanh Thông và thư ký của : ấy là người mà ta nhớ mãi quên, mãi mãi quên. . . . . .

      Tình cảm của với tên Đình Đình chẳng những thay đổi, mà còn thâm tình đến mức hết thuốc chữa. . . . . .

      Tống Thanh Xuân vốn muốn thay đổi khí lúng túng, nhưng mà bây giờ chẳng những khiến mình thoải mái, mà ngược lại trái tim lại có chút buồn bực.

      Vừa còn định đợi sau khi trả lời, tiếp tục hỏi "nằm mộng thấy gì, mà lại để cho nhìn khổ sở như vậy", nhưng là bây giờ, chờ đến lúc đáp lại tiếng "ừ", lại còn tâm trạng để hỏi.

      ràng là chủ đề về "Đình Đình", là khơi mào, nhưng mà bây giờ, lại muốn chuyện này chút xíu nào, thậm chí còn phát , vậy mà mình có chút sợ hãi, sợ nghe được bất cứ cái gì về "Đình Đình" từ trong miệng ra.

      Cho nên im lặng lát, liền lấy cớ lung tung, muốn đuổi về phòng: "Mai còn phải dậy sớm hơn làm, tôi muốn ngủ."

      Tống Thanh Xuân cúi đầu, chờ giây lát, nhìn Tô Chi Niệm chậm chạp có phản ứng, khỏi hiếu kì ngẩng đầu lên, len lén nhìn cái.

      nhìn thấy ánh mắt lẳng lặng nhìn chằm chằm tay mình, giống như là suy nghĩ về chuyện gì đó.

      nhìn theo tầm mắt , mới phát ra thứ mình liều mạng trong tay chính là ga giường của .

      Cho nên cái tầm mắt kia, là cho rằng muốn giữ ga giường của sao?

      Tống Thanh Xuân vội vàng buông lỏng tay giữ lấy ga giường của ra, dùng sức vuốt phẳng lại vết nhăn do mình tạo ra, sau đó liền đưa về phía , giọng giải thích: "Vừa có quần áo, nên mới tiện tay dùng cái này. . . .
      [​IMG]

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 368 Dừng ở gần gũi, giấu vào năm tháng (8-)

      Edit: thu thảo

      Thời điểm Tống Thanh Xuân qua, chỉ nghe tiết tấu, cũng biết kia là bài hát nào.

      Đó là bài《 nghe tình trở lại 》 mà rất nhiều ca sĩ nổi danh từng hát.

      "Từ chỗ người bạn nghe , người em từng say đắm trở lại, muốn nhờ ấy thay tôi chào hỏi , dღđ☆L☆qღđ chỉ vì sợ gặp mặt nên lời, còn nhớ về cảm xúc trong dĩ vãng nhiều , người từng để cho em tan nát cõi lòng, mà em vẫn như cũ. . . . . ."

      Tiếng hát vang lên mãi, Tống Thanh Xuân chỉ có thể miễn cưỡng nghe thoáng qua Tô Chi Niệm đột nhiên ngừng lại.

      Tống Thanh Xuân buồn bực quay đầu, vừa định hỏi Tô Chi Niệm sao tiếp, mặc dù nhìn thấy ánh mắt , vậy mà lại giống như cảm nhận được điều muốn hỏi , đợi mở miệng, giọng điệu nhàn nhạt mang cho đáp án muốn trước: "Đến rồi."

      Tống Thanh Xuân lại quan sát biển quảng cáo đèn nê ông sáng đủ loại kiểu của các cửa hàng hai bên ngõ vài lần nữa, hơi khó tin trợn trừng hai mắt.

      Đến rồi?

      Tô Chi Niệm muốn cùng tới chỗ này sao?

      Cho dù đoán được, Tống Thanh Xuân vẫn là mở miệng hỏi thử: "Nơi muốn tới, chính là chỗ này sao?"

      "Ừ." Tô Chi Niệm khẽ lên tiếng, tầm mắt bình tĩnh rơi vào vách tường bên trái ngõ .

      Nhìn như thấy được nơi quen thuộc, ánh mắt trở nên dịu dàng.

      "Nơi này là nơi nào?" Tống Thanh Xuân nhìn chằm chằm gò má Tô Chi Niệm, có chút mất hồn, hỏi.

      biết có phải là ảo giác của hay , phát tại thời điểm mình hỏi xong những lời này, đáy mắt chăm chú nhìn vào vách tường, chợt lóe lên chút đau đớn kịch liệt.

      ". . . . . . Từ chỗ người bạn chỗ nghe , từng điên cuồng tìm em...em muốn ấy giúp mình giấu giếm , chỉ là sợ gặp mặt khó chịu hơn, cảm xúc của em với dĩ vãng còn nhiều như vậy, từng cho em hạnh phúc, em vẫn mãi . . . . . ."

      Ở cửa hàng đồ nướng vỉa hè cách đó xa, bài hát cũ đó vẫn còn lặp lại.
      Tống Thanh Xuân nghe lúc, nhịn được lại hỏi: "Chỗ này đối với , có ý nghĩa gì sao?"

      "Sao lời nào?"

      Tống Thanh Xuân hỏi vài câu, Tô Chi Niệm đều chịu lời, giống như là nhớ lại chuyện gì đó, vẻ mặt phá lệ có vẻ rất tập trung.

      Tống Thanh Xuân nhìn thèm để ý tới mình, liền tiếp tục hỏi nữa, chỉ yên lặng đứng bên, lặng lẽ bên cạnh .

      "Có loại
      [​IMG]

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 370 Dừng ở gần gũi, giấu vào năm tháng (10)

      Edit: thu thảo

      Tô Chi Niệm khởi động xe, lại dừng ở ven đường .

      Tống Thanh Xuân mới đầu là cho đợi mình ăn hết kẹo đường, nhưng sau khi hai cây kẹo đường bị ăn hết tất cả, dღđ☆L☆qღđ cũng có ý muốn lái xe.

      Tống Thanh Xuân quay đầu, mặt nghi ngờ nhìn nhiều lần, cuối cùng nhịn được mở miệng hỏi: " sao?"

      chuyện, tay lại đưa về phía cần gạt, chỉ là mới vừa cầm cần gạt, tay lại rút lại, lần nữa cầm vào tay lái, sau đó nhìn chằm chằm con đường mờ mịt phía trước, lại bắt đầu yên lặng.

      Lúc Tống Thanh Xuân chuẩn bị hỏi lại lần nữa "sao lại ?", Tô Chi Niệm yên lặng lúc lâu, đột nhiên mở miệng: "Thanh Xuân."

      "Hả?" Tống Thanh Xuân nuốt lời đến khóe miệng về, nhàng đáp lại tiếng, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn về phía mặt .

      "Thanh Xuân." gọi tên tiếng, cùng mới lại giống như vừa rồi, sau khi gọi, lời nào.

      Tống Thanh Xuân "ừ" tiếng lần nữa, hỏi: "Sao vậy?"

      Tô Chi Niệm lại im lặng, tầm mắt nhúc nhích nhìn thẳng về phía trước, giống như là suy nghĩ làm sao để mở miệng.

      Lần này Tống Thanh Xuân cũng thiếu kiên nhẫn mà hỏi nữa, chỉ kiên nhẫn nhìn , nhưng đáy lòng lại lên lo lắng chằng chịt.

      gian bên trong xe chật hẹp, yên tĩnh đến mức có thể nghe tiếng gió thổi o o vang lên.

      Đại khái là năm phút sau, Tô Chi Niệm rốt cuộc lại lên tiếng, lần thứ ba kêu tên : "Thanh Xuân".

      Lần này còn im lặng nữa, mà là ngay sau đó tiếp tục mở miệng: "Tập đoàn Tống thị bước vào quỹ đạo, chắc là lợi nhuận tháng này có thể tăng gấp đôi so với năm trước."

      ra là chuyện của công ty. . . . . . Tống Thanh Xuân mím môi, nở nụ cười: "Ừ, chuyện này chị dâu có cho tôi biết, chị ấy còn với tôi, rất giỏi."

      Tô Chi Niệm gật đầu cái, tiếp: "Tập đoàn Tống thị mấy tháng nay ký ít chiến lược hợp tác, có số hợp đồng thời hạn năm năm, đa số là ba năm, có phần năm. . . . . . sau khi kết thúc những chiến lược hợp tác kia, những hợp đồng năm năm này dù thế nào đều tôi muốn cùng tiếp tục hợp tác bọn họ, dù là nhường dღđ☆L☆qღđ lại phần lợi nhuận cũng nhất định phải ký tiếp hợp đồng, còn hợp tác ba năm tập đoàn Tống thị có thể tranh thủ lấy lợi nhuận về, về phần hơp đồng năm, cho dù bọn họ có dùng lợi
      [​IMG]

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 372: Ngủ ngon, em (2)

      Edit: Ngọc Hân – *******************

      “Nhớ phải có thói quen mang theo cây dù, đừng để lần nào cũng bị mưa giội ướt sũng….”

      ……

      Từ trước đến giờ vẫn là người rất vô lý, luôn cho rằng mặc dù bản thân mình muốn nhắc nhở cũng nhiều lời như vậy.

      Nhưng bây giờ khi mở miệng mới phát , bản thân thậm chí có nhiều điều lo lắng như vậy.

      ngốc nghếch, trái lại rất độc lập so với rất nhiều khác tự chăm sóc tốt bản thân. Nhưng trong mắt , chính là kẻ ngốc khiến luôn vô cùng lo lắng.

      Tô Chi Niệm xong lời cuối, giọng bắt đầu run rẩy, mắt đỏ au, càng chôn đầu vào trong cổ sâu hơn. Sau đó im lặng tiếng động ôm lặng lẽ đứng lát, rồi chầm chậm đẩy ra khỏi lồng ngực của mình.

      chăm chú nhìn khuôn mặt , nâng ngón tay thon dài trắng nõn xoa gương mặt , mang theo lưu luyến, mang theo tình cảm nồng nàn, mang theo dè dặt cẩn thận. Chậm rãi nhàng dùng đầu ngón tay quét nhanh qua mỗi chỗ hai gò má .

      nhìn chằm chằm thèm chớp mắt, như muốn khắc sâu bộ dạng sớm in trong máu thịt của mình, in sâu nhớ kỹ lặp lặp lại lần nữa.truyện của lequydonn,

      Cuối cùng đầu ngón tay dừng bên khóe môi , đáy mắt dịu dàng của nhiễm vẻ đau đớn sâu sắc.

      suy nghĩ rất nhiều về việc có thể luôn ở cùng như vậy, mặc dù cũng như trước đây, dưới tình huống hoàn toàn biết gì…..

      Khóe môi chợt lên nụ cười lộ vẻ đau đớn thê lương như có như , sau lúc lâu nhanh chóng rút tay mình ra khỏi mặt .

      Tiếp đó mi tâm bị khống chế ý thức khiến não hoạt động chớp chớp cái, thần trí lần nữa quay lại.

      nghiêng đầu khóe môi nở nụ cười yếu ớt, rồi nhắc lại với câu hỏi vừa rồi “Hả?”

      xong đáy mắt Tô Chi Niệm khôi phục lại vẻ lạnh nhạt và hờ hững trước sau như , nhìn tình cảm mở miệng : “Ngủ ngon.”

      gọi , ra chỉ vì muốn với hai chữ ngủ ngon?

      Vẻ mặt Tống Thanh Xuân hơi cong lên, khéo léo câu: “Ngủ ngon.”

      nhìn chằm chằm vào nét mặt tươi cười như hoa của , khóe môi cũng kiềm chế được hơi cong lên, sau đó mở miệng: “Chín giờ rồi còn muốn ra cửa làm, nhanh lên lầu tranh thủ thời gian nghỉ ngơi lát.”

      “Ừm.” Tống Thanh Xuân gật đầu đáp lại câu: “ cũng thế
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :