1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

99 lần nói yêu em - Diệp Phi Dạ (11)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 355: Dự cảm lành (5)

      Edit: Ngọc Hân – *******************

      khuôn mặt có thể cảm nhận rệt ánh mặt trời ấm áp chiếu tới, lòng bàn tay nắm tay cũng tầng mồ hôi mỏng, chẳng những buông ra, ngược lại đổi thành tư thế mười ngón tay đan vào nhau.

      Hình ảnh này đẹp gì diễn tả được, khiến hận thể mỉm cười chìm đắm trong giấc mộng, vĩnh viễn tỉnh lại.

      Nhưng mộng vẫn là mộng, Tống Thanh Xuân nằm bên người bỗng nhiên phát ra tiếng kêu đau đớn.

      ghé mắt nhìn qua thấy người mặc chiếc quần trắng bị máu nhuộm đỏ nửa.

      kích động đứng dậy kiểm tra khắp toàn cơ thể , nhưng lại tìm ra miệng vết thương.lequidon

      muốn ôm dậy bệnh viện nhưng người nặng như cả ngàn cân, ôm thế nào cũng đứng dậy nổi.

      Màu đỏ tươi đẹp từ trong cơ thể vẫn chảy mãi ngừng.

      nhíu chặt chân mày, nhìn vào mắt tràn đầy thống khổ, mắt thường cũng có thể nhận thấy ràng huyết sắc mặt giảm xuống nhanh chóng.

      liều mạng gọi tên nhưng mí mắt lại từ từ rũ xuống, mãi đến trong phút chốc khép kín lại, nắm tay mất hết toàn bộ sức lực, từ trong lòng bàn tay ngã xuống.

      cảm giác rệt cơ thể ấm áp của trong tích tắc đấy trở nên vô cùng lạnh lẽo.

      …….

      Đột nhiên Tô Chi Niệm tỉnh dậy từ trong giấc mộng, sắc mặt tái nhợt có chút huyết sắc, hô hấp dồn dập, lồng ngực phập phồng, ngay cả đáy mắt luôn lạnh lùng bình tĩnh cũng bị vẻ kinh hoảng và sợ hãi che kín.

      hít sâu mấy hơi, mới đảo tròng mắt quan sát vòng hoàn cảnh xung quanh.

      Ánh mặt trời ngoài cửa sổ rất dịu , xuyên thấu qua cửa sổ sát đất sáng sủa chiếu vào người , lòng bàn tay nắm chiếc ghế làm việc tràn đầy mồ hôi ướt đẫm.

      ở trong phòng làm việc của mình, tất cả những thứ vừa rồi chỉ là cơn ác mộng của mà thôi….

      Tô Chi Niệm thở phào nhõm hơi, giơ cổ tay lên nhìn thoáng qua thời gian, ba giờ rưỡi chiều, chỉ mới ngủ tầm 20 phút.

      ngồi ghế làm việc lát, lúc đứng dậy phát hai chân mềm nhũn thậm chí có chút đứng vững.

      thầm giữ vững cơ thể qua trước cửa sổ sát đất, nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ tỏa chiếu những tòa nhà cao tầng và đô thị phồn hoa, sau đó mới phát được bản thân mình thế mà bị giấc mộng kia khiến
      [​IMG]

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 357: Dự cảm lành (7)



      Cơn đau tê tâm liệt phế trong tưởng tượng chưa truyền đến, Tô Chi Niệm mở choàng mắt, từ giường – ngồi dậy.

      mở to mồm thở hổn hển, đánh giá hoàn cảnh xung quanh, nhìn cách bài trí quen thuộc, biết giờ phải là giữa trưa, lại gặp ác mộng.

      mặc quần áo ngủ, đều bị mồ hôi làm cho ướt đẫm, mồ hôi từ trán theo hai gò má chảy ngừng.

      thở hổn hển tựa vào đầu giường, đợi cho tinh thần khôi phục lại bình thường, trước tiên cầm điện thoại tủ đầu giường xem giờ, hai giờ sáng.

      Lại lần nữa bị giấc mộng làm cho bừng tỉnh, còn buồn ngủ nữa, xốc chăn lên, xuống giường, vào phòng tắm rữa mặt, thay bộ quần áo ở nhà khác, ra khỏi phòng ngủ.

      Ban đêm im lặng, có thể nghe thấy tiếng gáy của Tống Thanh Tuân, dài và đều.

      xuống lầu rót cho mình ly nước ấm, uống hơi hết ly nước, lên lầu, về phòng của mình, mà vào phòng ngủ sát vách.

      Trong phòng ngủ của chỉ mở chiếc đèn ngủ mờ nhạc, mở hệ thống sưởi cũng vừa đủ, đá chăn hơn nữa phân, điện thoại để bên tai, màn hình điện thoại thỉnh thoảng sáng lên.

      Tô Chi Niệm đắp chăn cho trước, sau đó mới nhàng cầm điện thoại bên tai của đặt lên tủ đầu giường, mới ngồi xuống giường, đưa tay vuốt gò má của , nhìn chằm chằm vẻ mặt ngủ của chuyên tâm suy nghĩ tới chuyện gì đó.

      Từ trưa đến giờ, mới có mười hai tiếng, có thể gặp hai cơn ác mộng về .
      Ác mộng thứ nhất là gặp chuyện may, còn cái thứ hai là vì cứu mà gặp chuyện may.

      Hơn nữa trong mộng rất kỳ quái, lúc nhìn thây gặp nguy hiểm, ý niệm đầu tiên là muốn khống chế ý niệm của , làm cho né tránh, nhưng biết vì sao, tại khắc kia, siêu năng lực của mất hiệu lực, vô luận hao phí sức như thế nào, vẫn thờ ơ, sau đó đành phải buông tha, khống chế tài xế, kết quả cũng giống nhau, xe giảm tốc độ, cũng có thay đổi phương hướng, vẫn lao về phía .

      [​IMG]

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 359: Dự cảm lành (9)

      Edit: Thu Lệ

      Ông tổng SW rời , khiến cho khí có chút cứng ngắc , Tần Dĩ Nam ngượng ngùng trực tiếp mở miệng rời , vì vậy trước hết tùy ý tìm đề tài: "Ngày ấy, ở công ty TW, may nhờ có nên Tống Tống mới xảy ra việc gì."

      ta đến chuyện Tô Chi Niệm kịp thời xuất , khống chế tên chuyển phát nhanh, Tô Chi Niệm cụp mi mắt, lên tiếng.

      Tuy Tần Dĩ Nam và Tô Chi Niệm biết nhau nhiều năm, nhưng tình cảm vẫn luôn sâu, huống chi ta cũng phải là kẻ ngu, có thể cảm nhận được Tô Chi Niệm thích mình, cho nên khi trầm mặc, ta khó tránh khỏi có chút xấu hổ, nở nụ cười, sau đó mới lấy cớ rời : "Tô tổng, nếu việc bận, bên kia tôi cũng có người bạn. . . . . ."

      " Tần." Khi Tần Dĩ Nam còn chưa hết, đột nhiên Tô Chi Niệm mở miệng ngắt lời ta.

      Tần Dĩ Nam nhìn , lên tiếng.

      Trình Thanh Thông nhìn chằm chằm Tần Dĩ Nam mà nghĩ đến chuyện khác, người đàn ông này có chút quen mặt, hình như từng gặp ở đâu đó. . . . . . Khi còn chưa nghĩ ra được, nhận thấy d/đ'l;q'd ánh mắt của Tô Chi Niệm, theo nhiều năm như vậy, trong nháy mắt hiểu được ý của , lập tức mỉm cười mở miệng : " xin lỗi, Tô tổng, tôi muốn toilet chút."

      Tô Chi Niệm khẽ gật đầu cái, Trình Thanh Thông tiếp tục liếc hai mắt Tần Dĩ Nam, sau đó vào lúc xoay người, trong lúc bất chợt nhớ tới, Tần Dĩ Nam phải là người đàn ông đứng khóc trước cửa phòng rửa tay mà thấy ở Kim Bích Huy Hoàng mấy ngày trước sao?

      Ngày đó ta suy sụp, so với dáng vẻ đường đường, dịu dàng nho nhã của hôm nay, quả thực là giống như hai người khác nhau, khó trách lúc đầu nhận ra.

      Đợi đến sau khi Trình Thanh Thông xa, Tô Chi Niệm mới mở miệng với Tần Dĩ Nam: " Tần, có thể quấy rầy mấy phút ?"

      Tần Dĩ Nam có chút bất ngờ khi Tô Chi Niệm như vậy với mình, sửng sốt lát, mới gật đầu, : "Dĩ nhiên có thể."

      "Bên đó?" Tô Chi Niệm bưng ly rượu, chỉ chỉ ra ban công, nơi mình vốn muốn .

      "Được." Tần Dĩ Nam đồng ý tiếng, ra động tác mời với Tô Chi Niệm.

      Tô Chi Niệm cũng mấy khách khí với Tần Dĩ Nam, dẫn đầu bước chân , Tần Dĩ Nam bưng hai li rượu đỏ khay của nhân viên phục vụ đúng lúc ngang qua rồi đuổi theo.

      Ban công vừa đóng cửa, lộ ra khí đặc biệt an tĩnh, là chỗ tốt để chuyện.

      Tần Dĩ Nam tới đứng ở chỗ của hàng rào bên ạnh Tô Chi Niệm, đưa ly rượu đỏ mà mình mang tới cho : "Đổi ly khác ."

      Tô Chi Niệm cúi đầu liếc mắt nhìn ly rượu sắp trống rỗng, lắc đầu cái: "Tôi uống rượu."

      Tần Dĩ Nam sửng sốt chút, mới cẩn thận nhìn lại ly rượu
      [​IMG]

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 362: Dừng ở gần gũi, giấu vào năm tháng (2)

      Editor: Tiểu Ốc (DĐLQĐ)

      "Đình Đình!"

      kêu tiếng này rất đột ngột, ở trong màn đêm yên tĩnh, lại có vẻ cực kỳ chói tai.

      Tống Thanh Xuân theo bản năng dừng lại tại chỗ, sau đó lại nghe thấy thanh của Tô Chi Niệm truyền đến: "Đình Đình! Đình Đình ——"

      kêu tiếng sau lại càng lớn hơn tiếng trước, giọng điệu và cảm xúc cũng càng ngày càng mãnh liệt hơn, đến cuối cùng gần như là tê tâm liệt phế gào lên, khiến cho đáy lòng của người nghe đều mơ hồ phát đau theo.

      Tống Thanh Xuân sửng sốt giây, rồi giống như là phản ứng kịp chuyện gì đó, chút nghĩ ngợi liền chạy về phía phòng ngủ của Tô Chi Niệm.

      Đẩy cửa ra, Tống Thanh Xuân liền thuận tay mở đèn lên, rồi chạy tới bên cạnh giường, chỉ nhìn thấy Tô Chi Niệm nhắm mắt lại nằm ở giường, ấn đường nhíu chặt lại, miệng vẫn d/đ'l;q'd ngừng kêu "Đình Đình", toàn bộ mặt và cổ đều là mồ hôi, bàn tay bởi vì dùng quá nhiều sức để nắm chặt lấy chăn, nên khớp xương cũng trở nên có chút vặn vẹo.

      "Tô Chi Niệm? Tô Chi Niệm?" Tống Thanh Xuân chần chừ chút nào khẽ cong người xuống, bắt lấy cánh tay của Tô Chi Niệm, khẽ lay động.

      Người đàn ông hoàn toàn đắm chìm trong cơn ác mộng, căn bản hề có dấu hiệu muốn tỉnh lại, thậm chí ấn đường lại càng nhíu chặt lợi hại hơn, cơ thể cũng bắt đầu theo đó mà run rẩy.

      "Tô Chi Niệm?" Tống Thanh Xuân cất cao giọng, tiếp tục gọi tên của , thấy hề muốn tỉnh lại, liền lay động cánh tay của , vỗ vỗ lên mặt : "Tô Chi Niệm, tỉnh lại , tỉnh lại . . . . . ."

      Tống Thanh Xuân vỗ mặt Tô Chi Niệm còn chưa tới hai cái, trong giây lát người đàn ông liền giơ tay lên, kéo hông lại phen, rồi khóa lại ở trong ngực chặt.

      Sức lực của rất lớn, khiến cho cơ thể của gần như dán chặt vào người , nhưng lại giống như cảm thấy chưa đủ vậy, miệng vẫn ngừng gọi "Đình Đình", hơn nữa còn càng thêm dùng sức ôm lấy , như thể muốn làm cho vỡ nát trong ngực vậy.

      Tống Thanh Xuân cảm giác eo của mình giống như là sắp bị làm cho đứt đoạn vậy, đau đến nỗi nước mắt cũng suýt chút nữa chảy ra ngoài, ngừng hút khí, kêu lên mấy tiếng “đau”, nhưng vẫn thờ ơ, miễn cưỡng giơ ngón tay lên, muốn bấm vào hông của , cố gắng gọi tỉnh lại từ trong giấc mộng, ai ngờ hao phí công sức lâu như vậy, d/đ'l;q'd mãi mới chui được vào chăn của , khi còn chưa kịp đụng tới da thịt của , cái miệng vốn ngừng kêu “Đình Đình” bỗng nhiên dừng lại, cho là tỉnh, nên theo bản năng ngẩng đầu lên, còn chưa có nhìn ngũ quan của , đôi môi mềm mại lạnh lẽo, mang theo sức lực mạnh mẽ thể nào tưởng tượng được, hung hăng chặn lên đôi môi của .

      Đầu óc , trong nháy mắt trống rỗng, toàn thân giống như là bị điểm huyệt đạo, cách nào nhúc nhích.

      Nụ hôn của cuồng nhiệt và nóng bỏng, lực độ chẳng những có yếu , mà ngược lại còn càng ngày càng mạnh hơn, giống như là hận thể nuốt
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :