1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

99 lần nói yêu em - Diệp Phi Dạ (11)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 329: Mỹ nam lạnh lùng (9)

      Edit: Thu Lệ

      Trình Thanh Thông nhìn chằm chằm màn đó, ra khỏi lúc lâu mới nhàng khép cửa lại.

      -

      Tối hôm qua, sau khi Tống Thanh Xuân với Tô Chi Niệm cần mắc nợ, mới nằm giường lo lắng mình ở nhà có thể gặp phải nguy hiểm hay , thế nên ngủ hơi muộn, mới vừa sáu giờ sáng bò dậy, cho nên buổi trưa mệt mỏi kéo tới, khiến ngủ hơi sâu.

      Trong giấc mộng, biết có phải bởi vì buổi sáng nhìn chằm chằm Tô Chi Niệm quá lâu hay , thế nhưng nằm mơ thấy hình ảnh mặc áo sơ mi nghiêm trang làm việc.

      Sau đó trong mộng cụ thể xảy ra thế nào, nhớ , vốn là hình ảnh Tô Chi Niệm gọn gàng và yên tĩnh làm việc, đột nhiên hình ảnh thay đổi, trở nên kiều diễm, ngón tay của thon dài tinh sảo, đưa lên chỗ cổ áo, nhanh chậm giật cà vạt ra, sau đó bắt đầu gỡ từng hạt cúc áo sơ mi, rồi sau đó tay của lại đưa về phía thắt lưng. . . . . .

      Giấc mộng của có chút hỗn loạn, có gì gọi là liên quan đến nhau, 1 giây trước vẫn còn cởi quần áo, giây sau lại biến thành hình ảnh Tô Chi Niệm tắm, nước chạy xuống theo từ lồng ngực rắn chắc của , hình ảnh hấp dẫn đến trí mạng. . . . . .

      Ngay sau đó hơi nước che lại tầm mắt của , đợi đến khi có thể thấy này nọ trong mộng, Tô Chi Niệm tựa người vào đầu giường, chăn chỉ đắp đến thắt lưng, lộ ra nửa người với đường cong hoàn mỹ. . . . . .

      Trong mộng vốn chỉ có mình , nằm mơ đến cuối cùng, biết ở đâu lại xuất người phụ nữ, sau đó cả hình ảnh trở nên vô cùng kích tình, từ đến lớn, chưa bao giờ xem hình ảnh d/đ/l'q;d hạn chế, nhưng có số manga Nhật và phim mạng, ít nhiều gì cũng có lộ liễu màn ảnh, sau đó toàn bộ khuôn mặt nam chính của số cảnh tượng trong ký ức của , đều biến thành Tô Chi Niệm. . . . . .

      Lúc đầu, những hình ảnh này đều yên tĩnh tiếng động, nhưng mà, đến cuối cùng, bên tai lại nghe thấy tiếng thở dốc ái muội, lông mi run lên, cả người bừng tỉnh lại, sau đó mới phát , xung quanh đều hoàn toàn yên tĩnh, ngoài cửa sổ ánh mặt trời yên tĩnh tốt lành.

      Hình ảnh an nhàn như vậy khiến người ta say mê.

      Tống Thanh Xuân lười biếng làm tổ trong ghế dựa, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ hồi lâu, con ngươi mới di chuyển nhìn xung quanh, sau đó tầm mắt rơi vào Tô Chi Niệm ngồi trước bàn máy vi tính, trầm tĩnh chuyên chú bận rộn công việc.

      trở về lúc nào?

      Tống Thanh Xuân giật giật thân thể, mới phát ra người mình được khoác cái thảm .

      Là Tô Chi Niệm khoác lên à?

      Ánh mắt của lại bay về phía .

      Ánh mặt trời sau giữa trưa xuyên thấu qua cửa sổ sát đất rộng rãi, lẳng lặng chiếu vào người , cụp mắt nhìn chằm chằm vào văn kiện, lông mi dài mà cong, lưu lại bóng mờ xinh đẹp ngay hốc mắt.

      Dưới ánh
      [​IMG]

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 331: Trở mặt cũng chưa từng lo lắng (1)

      Editor: Tiểu Ốc (DĐLQĐ)

      Đẹp trai đến nỗi - - khép - chân - lại. . . . . .

      Tô Chi Niệm luôn bình tĩnh ung dung vào lúc gặp phải bất cứ chuyện gì khi nghe được những lời nhủ thầm từ trong đáy lòng của Tống Thanh Xuân, cũng lập tức cảm thấy cả người đều hung hăng run lên, sau đó búng máu, suýt chút nữa trực tiếp phun ra từ trong miệng của .

      Ai có thể cho biết, cái tính từ này đến còn chưa từng được nghe qua, rốt cuộc là học được ở đâu vậy?

      Vào lúc tay Tô Chi Niệm run lên, ngay sau đó đại não của Tống Thanh Xuân cũng bị lay động phen, vốn là vào cõi tiên để suy nghĩ, nhưng trong nháy mắt bị kéo lại, sau đó cảm thấy được có lòng bàn tay ấm áp dán ở ót của mình, sợ run giây, nhưng rồi lại giống như hiểu ra chuyện gì đó, định thần nhìn lại, quả nhiên liền nhìn thấy khuôn mặt điên đảo chúng sinh của Tô Chi Niệm.

      Hóa ra, khuôn mặt mới vừa rồi được phóng đại ở trước mắt , phải là do tưởng tượng ra, mà là do bản thân Tô Chi Niệm chẳng biết từ lúc nào tới trước mặt . . . . . . Trời ạ, vừa rồi còn thèm thuồng nhan sắc của nửa ngày. . . . . .

      Đáy lòng Tống Thanh Xuân lại lần nữa phiêu du đến câu "Đẹp trai đến nỗi - - khép - chân - lại" mới vừa rồi, sau đó liền cảm thấy mặt nóng như lửa đốt, bắt đầu nhanh chóng khuếch tán, lan tràn ra toàn thân.

      chắc chắn tất cả những gì vừa nãy, đều là do mình len lén mơ mộng, Tô Chi Niệm căn bản thể nào biết được.

      Nhưng lại biết rằng bản thân mình có tật giật mình, nên vào giờ phút này, khi đối mặt , liền lúng túng khẩn trương muốn chết, giống như là ăn trộm bị bắt tại trận vậy.

      Tống Thanh Xuân liên tục nuốt xuống vài ngụm nước bọt, mới miễn cưỡng khiến cho mình phát ra được thanh: "Sao, sao thế?"

      Tô Chi Niệm nhìn chằm chằm vào Tống Thanh Xuân hai giây, sau đó mới chậm nhanh mở miệng, : " có gì, chỉ là thấy mặt đỏ như vậy, cho là bị phát sốt thôi."

      Tống Thanh Xuân bị ánh mắt cùng với câu này của làm cho đỏ mặt, lòng càng thêm băn khoăn bất an, cảm thấy nhịp tim của mình nhanh đến mức khó tin, thậm chí bây giờ ngay cả cử động cũng dám cử động lấy cái, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Tô Chi Niệm, cũng có chút trở nên chột dạ, giọng điệu chuyện sau đó cũng khẽ run lên: "Tôi...tôi có phát sốt, chỉ là khi ngủ hơi nóng mà thôi. . . . . ."

      xong, Tống Thanh Xuân liền chột dạ cúi đầu xuống, né tránh tầm mắt của Tô Chi Niệm.

      "Là như thế sao?" Tô Chi Niệm giống như là cố ý, nhàng hỏi ngược lại câu, sau đó bàn tay còn càng thêm dùng sức dán ở vầng trán của .

      Tống Thanh Xuân bị hỏi ngược lại càng thêm bất an, mở miệng muốn tự nhiên câu "Đúng vậy đó" , nhưng vừa mới chỉ xong từ "Đúng", liền bị nghẹn lại ở cổ họng.

      biết có phải là do tự mình suy nghĩ nhiều hay , nhưng cứ cảm thấy bầu khí có chút quái dị, giống như là......lòng nghĩ gì, đều bị nhìn thấu hết......

      Càng nghĩ như vậy, Tống Thanh Xuân lại càng thêm lo lắng bất an, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đầu gối của mình, bắt đầu đảo qua đảo lại xung quanh, rồi bay lên bay xuống, cuối cùng liền dừng ở thắt lưng của Tô Chi Niệm. . . . . .

      Nơi đó giống như có chút giống với lúc bình thường. . . . . . Hình như là bị phồng lên phải?

      Khi Tô Chi Niệm sờ đầu Tống Thanh Xuân, khẽ nghiêng người về phía trước, phần thắt lưng vừa vặn chạm vào chân của , cái ý nghĩ
      [​IMG]

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 333: Trở mặt cũng chưa từng lo lắng (3)
      Editor: Hà Quyên

      Trình Thanh Thông làm việc trong văn phòng nhìn thấy Tô Chi Niệm và Tống Thanh Xuân ở bên cạnh nhau giống như người dưng, theo bản năng trong đầu dần xuất suy nghĩ, hai người cãi cọ nhau gì đó, rùng mình.

      Đáy lòng nghĩ, lúc này tâm tình của đại BOSS tuyệt đối tồi tệ, có lẽ cẩn thận, chọc giận người.

      Cho nên, trước khi Trình Thanh Thông đẩy cửa phòng họp ra, thông qua cửa thuỷ tinh trong suốt len lén liếc nhìn vào trong, phát vẻ mặt Tô Chi Niệm hơi lạnh lẽo, càng thêm khẳng định suy đoán của mình, cả người trở nên cực kỳ cẩn thận, ngay cả cử chỉ đẩy cửa về phía Tô Chi Niệm cũng có vẻ cực kỳ cẩn thận.

      Trình Thanh Thông đến, tuy nhiên còn đoạn khá xa nữa mới đến bên cạnh Tô Chi Niệm, dừng lại, đưa tay ra, giao tài liệu cho Tô Chi Niệm: "Tổng giám đốc Tô, tài liệu ngài cần."

      Tô Chi Niệm phản ứng, mí mắt cũng kéo xuống.

      cứ im lặng như thế, khiến cho Trình Thanh Thông cảm thấy lo lắng, chỉ khi tâm tình đại BOSS cực kỳ tồi tệ, mới có thể bày ra tư thế như vậy.

      đến thở cũng dám thở mạnh, nhanh chóng lui về sau hai bước, ngồi vào chỗ của mình, thuận thế còn len lén nhích ghế ra, dời khoảng cách ra xa Tô Chi Niệm thêm chút nữa.

      Hội nghị bắt đầu đúng giờ, người đầu tiên lên tiếng là quản lý bộ tài vụ, Trình Thanh Thông cầm bút, đáy lòng nghĩ, đây là người đầu tiên trong hôm nay đụng phải họng súng. . . . . . Thông thường khi tâm trạng đại BOSS tốt, người đầu tiên vĩnh viễn đều là người thê thảm nhất. . . . . .

      Nhưng mà, ngoài dự đoán của Trình Thanh Thông, quản lý bộ tài vụ thao thao bất tuyệt hai mươi phút, Tô Chi Niệm thèm cói cho quản lý bộ tài vụ tiếng, ngay cả ánh mắt cũng có.

      Đại BOSS quá khác thường như vậy. . . . . . Chẳng lẽ đây là yên tĩnh trước cơn bão táp? Sau đó có gì đáng sợ hơn?

      Trình Thanh Thông run rẩy nhấc bút, làm biên bản hội nghị.

      Kế tiếp, theo thứ tự, các quản lý cao cấp lục đục lên tiếng, mãi cho đến cuối cùng đến phiên Tô Chi Niệm lên tiếng, vẫn mang dáng vẻ an tĩnh tiếng động.

      Trong phòng họp lọt vào trận yên tĩnh, cũng như trước đây, có người ngừng bắt đầu nháy mắt với Trình Thanh Thông, ý bảo nhắc nhở .

      Trình Thanh Thông dám, nhưng thể để mặc cho nhóm người bận rộn trong buổi hội nghị, lãng phí thời gian như thế, vì vậy lập tức lớn gan, quay đầu, hướng về phía Tô Chi Niệm gọi câu: "Tổng giám đốc Tô?"

      Tô Chi Niệm vẫn là có phản ứng, Trình Thanh Thông đành phải dùng điệu cao chút, lập tức gọi hai lần: "Tổng giám đốc Tô? Tổng giám đốc Tô?"

      Mí mắt Tô Chi Niệm giật giật, rốt cuộc có dấu hiệu hoàn hồn, lúc Trình Thanh Thông chuẩn bị với câu "Tổng giám đốc Tô, ngài còn muốn ?" nhìn thấy gương mặt vốn lạnh lẽo của Tô Chi Niệm, thế nhưng chậm rãi ửng hồng.

      Trình Thanh Thông giống như bị cái gì đó làm cho kinh sợ, trong nháy mắt trở nên ngây người, hơi mở miệng ra, hướng về phía Tô Chi Niệm liên tục chớp mắt nhiều lần, thậm chí còn thầm véo mình cái, xác nhận mình nhìn lầm, tâm tình như dời sông lấp biển, biến động dự dỗi.

      nhìn lầm chứ? Đại BOSS thế mà lại đỏ mặt?

      Theo suy nghĩ của , tận mắt thấy lỗ tai Tô Chi Niệm từng chút từng chút biến thành màu đỏ sậm.

      Chẳng lẽ mới vừa rồi nhìn cũng thèm nhìn Tống tiểu thư cái, nghiêm mặt vào phòng làm việc, phải là vì tâm tình tốt, mà là xấu hổ?

      Trời ạ, biết đại BOSS lâu như vậy, tại mới phát , ra là người có tính chất kiêu ngạo!

      --- ------ ------ ------ -----
      Chương 334: Trở mặt cũng chưa từng lo lắng (4)
      Editor: Hà Quyên

      Dù sao ở thương trường Tô Chi Niệm là người bày mưu lập kế oai phong cõi trong nhiều năm qua, cho dù lúc họp, tâm hồn hoàn toàn ở đây, nhưng cũng
      [​IMG]

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 336: Trở mặt cũng chưa từng lo lắng (6)

      Editor: Cà Rốt Hồng – Diễn Đàn Lê Qúy Đôn

      Mặc dù biết cụ thể Trình Thanh Thông và Tô Chi Niệm vừa với nhau những gì, nhưng nhìn phản ứng của Trình Thanh Thông có thể đoán được, có lẽ buổi tối Tô Chi Niệm muốn dự tiệc ở Kim Bích Huy Hoàng, sau đó Trình Thanh Thông muốn , còn hỏi có phải hay .

      chưa từng nghĩ, có lẽ ngay từ đầu cũng dám nghĩ, suy nghĩ của mình ảnh hưởng tới Tô Chi Niệm.

      Trình Thanh Thông nháy mắt ra hiệu với , chỉ đơn thuần muốn hạ đài ấy, khiến ấy lưu lại ấn tượng xấu trước mặt ông chủ của mình.

      Nhưng ngờ, vậy mà Tô Chi Niệm thay đổi ý định, đồng ý Kim Bích Huy Hoàng. . . . . .

      thấy muốn , mới đồng ý sao?

      Nếu đổi lại trước kia, nhất định trong lòng cảm thấy ấm áp, ngọt ngào, nhưng bây giờ, trong ấm áp ngọt ngào đó, lại xen lẫn chút phiền muộn cùng mất mác.

      Có lẽ vì sau đêm say rượu của nhiều năm trước cảm thấy mắc nợ nên mới nhân nhượng như vậy, hoặc là bởi vì cảm thấy gần đây bị người đuổi giết quá mức đáng thương nên mới dung túng như thế? Cũng có thể, hai nguyên nhân đó đều có hoặc nhiều hoặc ít. . . . . .

      Nhưng mặc kệ là nguyên nhân nào, cốt khí và tôn nghiêm cho biết, nên tiếp nhận ý tốt của .

      Bởi vì, ở đời này, người phụ nữ nào sau khi bị người đàn ông cường bạo, sẵn lòng tiếp nhận bù đắp và bố thí được cho là tốt của ta.

      Kỳ ngày đó, lúc hỏi , có phải là người mà muốn tìm hay , những lời ra giống như là cái tát mạnh hung hăng quăng lên mặt .

      làm khuất nhục, ngày đó nên cần chần chờ trở mặt với , kiêu ngạo cho biết, khinh thường cái loại bố thí được cho là tốt của , nên giống như năm năm trước, cắt đứt quan hệ với , còn dính líu, để cho cút ra khỏi thế giới của xa.

      Nhưng mà, có, cho dù mấy ngày trước đây, vẫn luôn trốn tránh , cố gắng bớt chuyện với , nhưng trước sau vẫn thể trở mặt với , thậm chí ngày hôm nay, dẫn tới công ty, lúc để ở trong phòng làm việc của , cũng có xoay người rời . . . . . .

      biết bắt đầu từ khi nào, còn đối xử ác ý với như trước đây, ngay cả oán hận sâu tận xương tủy lúc trước bị đoạt trong sạch cũng phai nhạt rất nhiều, thậm chí, thậm chí, tại ngay cả dũng khí trở mặt với cũng có.

      Tại sao lại biến thành như vậy? kiêng dè cái gì mới dám trở mặt với ? Hoặc là , đơn giản là kiêng dè, hay là sợ. . . . . .

      *****

      Bảy giờ, Trình Thanh Thông lại tới phòng làm việc nhắc nhở lần nữa.

      Lúc Tô Chi Niệm đứng
      [​IMG]

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 338: Trở mặt cũng chưa từng lo lắng (8-)

      Edit: Ngọc Hân – *******************

      Tô Chi Niệm nhàng lắc đầu, vứt bỏ hết toàn bộ những suy nghĩ trong đầu, nhắm mắt lại dựa lưng xe bắt đầu đếm số, cố gắng làm cho bản thân thanh tâm quả dục bớt . Nhưng đếm mãi biết vì sao mấy chữ số Ả rập lại bị biến thành mấy chữ: “Đẹp trai đến nỗi - - khép - chân - lại….”

      Đẹp trai đến nỗi - - khép - chân - lại…..

      Sáu chữu này (Bản raw là sáu chữ: 帅到合 - 不 - 拢 - 腿) quả giống như ma chú, cả buổi trưa hôm nay thường xuyên chui vào trong đầu , làm hại lúc buổi chiều ký tên còn ký ba chữ “Tô Chi Niệm” thành “Đẹp trai đến nỗi - - khép - chân - lại.”

      Tô Chi Niệm cảm thấy bản thân có thể bị Tống Thanh Xuân lây nhiễm, thế mà lại giống như , trong đầu cũng nghĩ tới đoạn vớ vẩn đó nhưng nữ chính của phải là người phụ nữ khác mà là .truyện của diễnđànlequy,don

      Cảm giác khô nóng quen thuộc lại lan ra khắp toàn thân, vào lúc này khứu giác của trở nên vô cùng nhạy bén, trong đây tràn ngập đều là hương thơm mát của . nhịn được giơ tay len kéo caravat của mình, nhưng mà luồng khô nóng cũ vẫn cách nào giảm bớt. Thậm chí suy nghĩ trong đầu óc càng trở nên dừng lại được. Đẹp trai đến nỗi - - khép - chân - lại, đẹp trai đến mức ….. - khép - chân - lại được sao?

      Hô hấp của Tô Chi Niệm hơi cương cứng, sau đó thừa lúc bản thân còn chưa luống cuống, hề nghĩ ngợi giơ tay lên ấn nút hạ cửa kính xe.

      Mùa đông gió lạnh vù vù thổi tới, đầy lát liền thổi tan khí ấm áp bên trong xe, cũng miễn cưỡng thổi làm lắng xuống luồng nhiệt nóng trong cơ thể Tô Chi Niệm.

      ---

      Bảy giờ ở thành phố Bắc Kinh là thời gian kẹt đường nhất.

      Bình thường chặng đường từ công ty đến Kim Bích Huy Hoàng chỉ mất 20 phút, giờ phải 1 tiếng mới đến nơi.

      Người đêm nay muốn tụ tập tề tựu đến rồi, đoàn người Tô Chi Niệm vừa ngồi xuống nhân viên phục vụ liền lập tức bắt đầu mang thức ăn lên.

      Đoán chừng người trong bàn ăn tiếp xúc ít với Tô Chi Niệm, khi mọi người nhìn thấy Trình Thanh Thông cũng bất ngờ lắm, quen thuộc tự nhiên chào hỏi tiếng, sau đó dời lực chú ý lên người Tống Thanh Xuân, đáy mắt mang theo vẻ kinh ngạc.

      Chắc là thấy Tô Chi Niệm kề cà có ý định mở miệng giới thiệu, có người lúc kính rượu nhịn được hỏi câu: “Vị này là?”

      “Họ Tống.” Dường như Tô Chi Niệm muốn nhiều lời chỉ ra họ, ngay cả tên cũng thèm giới thiệu. Mãi đến lúc chạm chén uống rượu xong, mới bổ sung thêm câu: “ người bạn, phải trong công ty tôi.”

      Giọng điệu những lời
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :